Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 226 : Thật lòng (2)

    trước sau   
Nhógecim dịzigmch: Thấnxcjt Liêwkgvn Hoa.

pwexng Vi nhìkuxcn anh nhưgkxq nhìkuxcn quáepzoi vậzotht, sao anh khôziewng cógeci biểgenvu tìkuxcnh gìkuxc… Khôziewng phảbucgi anh bẩlwjam sinh mấnxcjt vịzigm giáepzoc chứlfxg?

“Uốuesing mau đcjxvi, anh cũxhfyng uốuesing nửcrkla chécvqwn cho em rồhhoei. Anh nógecii cho em, thậzotht ra khôziewng khógeci uốuesing lắrdolm, em nhắrdolm mắrdolt, ừcnoeng ựrtswc ừcnoeng ựrtswc… làdsrp xong.”

“…” Lăpwexng Vi cầhhoem chécvqwn, nhắrdolm mắrdolt uốuesing.

Diệndeap Đucdyìkuxcnh khôziewng nhịzigmn đcjxvưgkxqvtirc nữofpba, che miệndeang “ọakeve”. Anh sợvtirbucgnh hưgkxqepzong côziew uốuesing thuốuesic, cốuesicvqwn khôziewng pháepzot ra tiếhjpung.

“Ọcmdue ——” Lăpwexng Vi uốuesing thuốuesic xong, cảbucg ngưgkxqrgeci đcjxvzofiu khôziewng ổubpzn!


Diệndeap Đucdyìkuxcnh che miệndeang côziew: “Đucdycnoeng ógecii, cốuesi nhịzigmn! Phun ra phảbucgi uốuesing thuốuesic đcjxvrdolng hơxmcon!”

“Ựcmaoc ——” Thuốuesic đcjxvãcmdu đcjxvếhjpun cổubpz họakevng lạrvjui bịzigmziew nuốuesit xuốuesing.

Uốuesing thuốuesic đcjxvrdolng hơxmcon, khôziewng đcjxvưgkxqvtirc! Tuyệndeat đcjxvuesii khôziewng đcjxvưgkxqvtirc! Ựcmaoc ựrtswc ựrtswc, dùgkxqng sứlfxgc nuốuesit!

Diệndeap Đucdyìkuxcnh lậzothp tứlfxgc đcjxvưgkxqa nưgkxqwnpnc đcjxvưgkxqrgecng cho côziew: “Uốuesing chúdxkvt nưgkxqwnpnc đcjxvưgkxqrgecng đcjxvgenvcvqwn thuốuesic kia xuốuesing.”

Giằpxrhng co nửcrkla giờrgec, cuốuesii cùgkxqng uốuesing thuốuesic xong.

Hai ngưgkxqrgeci đcjxvdsrpc biệndeat đcjxvi chàdsrppwexng mớwnpni đcjxvi nằpxrhm tiếhjpup. Diệndeap Đucdyìkuxcnh ôziewm côziew, cầhhoem tay côziew: “Còkumjn đcjxvau khôziewng?”

“Nógecii nhảbucgm!”

“Khôziewng phảbucgi uốuesing thuốuesic rồhhoei sao? Sao còkumjn đcjxvau?”

“Cũxhfyng khôziewng phảbucgi thuốuesic thầhhoen, nàdsrpo cógeci hiệndeau quảbucg nhanh nhưgkxq vậzothy!”

“…” Diệndeap Đucdyìkuxcnh khôziewng nógecii thêwkgvm gìkuxc nữofpba, bàdsrpn tay ấnxcjm áepzop vuốuesit ve cáepzonh tay côziew, đcjxvrdolp lêwkgvn bụlfxgng côziew, ngógecin tay nhẹckzj nhàdsrpng xoa xoa mu bàdsrpn tay côziew.

Ômanqn nhu vuốuesit ve nàdsrpy vàdsrpnxcjm áepzop trêwkgvn ngưgkxqrgeci anh nhưgkxqgkxqwnpnc suốuesii bao lấnxcjy côziew.

ziew nhífiwach lạrvjui gầhhoen trong ngựrtswc anh, nhắrdolm mắrdolt hưgkxqepzong thụlfxg ôziewn nhu thưgkxqơxmcong yêwkgvu anh cho côziew.

Anh hôziewm côziew, hơxmcoi thởepzokumja vàdsrpo nhau. Đucdyqttit nhiêwkgvn nỉnhga non bêwkgvn tai côziew: “Lăpwexng Vi, anh thậzotht lòkumjng…. Thậzotht lòkumjng… vớwnpni em.”


Thanh âcvtnm anh trầhhoem thấnxcjp dễgkxq nghe, mang theo tia mêwkgv hoặdsrpc, đcjxvhhoeu đcjxvqttic lòkumjng côziew. Côziew nhưgkxq bịzigm chạrvjum đcjxviệndean, chỉnhga cảbucgm thấnxcjy cógecikumjng đcjxviệndean yếhjpuu ớwnpnt đcjxvang chạrvjuy khắrdolp xưgkxqơxmcong tủcvboy.

ziew đcjxvau đcjxvếhjpun khôziewng muốuesin nógecii chuyệndean, vùgkxqi vàdsrpo trong ngựrtswc anh, lưgkxqng dífiwanh sáepzot anh, cảbucgm nhậzothn hơxmcoi ấnxcjm anh truyềzofin tớwnpni.

dsrpnh đcjxvqtting nàdsrpy củcvboa côziew trong nháepzoy mắrdolt lấnxcjy lòkumjng anh! Diệndeap Đucdyìkuxcnh lậzothp tứlfxgc nógecing lêwkgvn.

Anh cưgkxqrgeci ôziewm côziew, khẽcmaoziewn bêwkgvn tai côziew. Bầhhoeu khôziewng khífiwa liềzofin ấnxcjm áepzop.

“Vi Vi, em tu luyệndean thàdsrpnh tiểgenvu hồhhoe ly từcnoe đcjxvâcvtnu… Hồhhoen vífiwaa củcvboa anh đcjxvzofiu bịzigm em ăpwexn rồhhoei.” Anh xoay ngưgkxqrgeci côziew, trởepzokuxcnh áepzop chếhjpuziew, ôziewn nhu hôziewn côziew.

ziew đcjxvưgkxqa tay ôziewm cổubpz anh, đcjxvưgkxqvtirc khífiwach lệndea, nụlfxgziewn củcvboa anh dầhhoen cuồhhoeng nhiệndeat, thâcvtnn thểgenvxhfyng khôziewgecing.

Thậzotht lâcvtnu, anh thảbucgziewi côziew ra, trầhhoem giọakevng cưgkxqrgeci: “Anh đcjxvúdxkvng làdsrp bỉnhgaubpzi!” Anh hífiwat sâcvtnu, tráepzon mơxmco hồhhoegecicvtnn xanh nhảbucgy lêwkgvn.

pwexng Vi buồhhoen cưgkxqrgeci, biếhjput rõubpz ngưgkxqrgeci côziew khôziewng thoảbucgi máepzoi, anh còkumjn phógecing hỏrtswa, khôziewng phảbucgi bỉnhgaubpzi sao…

Anh thởepzo hổubpzn hểgenvn, giơxmco tay xoa mặdsrpt côziew, xoa cổubpzziew, áepzonh mắrdolt men say môziewng lung, muốuesin đcjxvi tắrdolm lạrvjui khôziewng nỡokkk.

Lạrvjui cúdxkvi đcjxvhhoeu hôziewn côziew, côziew ôziewm cổubpz anh, nhàdsrpn nhạrvjut đcjxváepzop lạrvjui anh.

“Ha…” Anh cưgkxqrgeci nógecii: “Đucdyúdxkvng làdsrpkuxcm ngưgkxqvtirc…”

Anh xuốuesing đcjxvnxcjt, đcjxvi vàdsrpo phòkumjng tắrdolm.

pwexng Vi khôziewng nhịzigmn đcjxvưgkxqvtirc bậzotht cưgkxqrgeci, côziew vừcnoea cưgkxqrgeci, bụlfxgng liềzofin đcjxvau thắrdolt…

xhfyng làdsrpkuxcm ngưgkxqvtirc…

Mộqttit lúdxkvc sau, anh ưgkxqwnpnt đcjxvhkfem đcjxvi ra, cưgkxqrgecng tráepzonh oai hùgkxqng nhưgkxq thầhhoen Mặdsrpt trờrgeci Apollo! Anh quấnxcjn khăpwexn tắrdolm ngang hôziewng, lồhhoeng ngựrtswc vàdsrpxmco bắrdolp lộqtti ra dưgkxqwnpni áepzonh trăpwexng, còkumjn cógeci giọakevt nưgkxqwnpnc.

gkxqwnpni áepzonh trăpwexng môziewng lung, Lăpwexng Vi nhìkuxcn giọakevt nưgkxqwnpnc từcnoe trêwkgvn da thịzigmt anh từcnoe từcnoe trưgkxqvtirt xuốuesing, côziew mởepzo to mắrdolt nhìkuxcn, thậzotht… thậzotht đcjxvckzjp, rấnxcjt thífiwach cảbucgm giáepzoc nàdsrpy.

Phụlfxg nữofpbxhfyng làdsrp đcjxvqtting vậzotht thịzigm giáepzoc, đcjxvzofiu hưgkxqwnpnng tớwnpni, đcjxvzofiu mong đcjxvvtiri sựrtsw vậzotht tốuesit đcjxvckzjp.

Anh chậzothm rãcmdui đcjxvếhjpun gầhhoen, mởepzo khăpwexn tắrdolm lau ngưgkxqrgeci, Lăpwexng Vi vộqttii nhắrdolm mắrdolt.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.