Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 227 : Gọi ông xã (1)

    trước sau   
Nhóvfdxm dịnoqich: Thấdhhit Liêoqten Hoa.

oqten tai anh làyxfj tiếjvting mặyxwuc quầrkmen ásoiyo.

ttkzng Vi đzyacjvti mặyxwut, đzyacôtweci môtweci nỏjvting bỏjvting khôtwecng ngừhcbwng run run.

Anh nằsabrm xuốwepzng bêoqten cạzxminh côtwec, cắrudan vàyxfjnh tai côtwec, ânhdbm thanh từhcbwwawvnh vang lêoqten: “Ngủvrew đzyaci, anh ôtwecm em..”

Cảbezd ngưiedizxmii Lăttkzng Vi nhưiedi bịnoqi nấdhhiu chíwawvn, đzyacjvti tớinwvi mứrudac cóvfdx thểggrv nhỏjvti ra másoiyu.

Anh thỏjvtia mãvfdxn cưiedizxmii nhẹxqws, duỗkvbri tay ôtwecm côtwec, đzyacagust nhiêoqten cóvfdx ânhdbm thanh vang lêoqten nhưiedi cảbezdnh cásoiyo côtweclecfng giốwepzng nhưiedi cảbezdnh básoiyo mìwrranh: “Đffpnhcbwng lộagusn xộagusn, thàyxfjnh thậagust ngủvrew đzyaci.”


ttkzng Vi muốwepzn cho anh ásoiynh mắrudat xem thưiedizxming, làyxfj ai khiếjvtin côtwec muốwepzn lộagusn xộagusn? Nhưieding màyxfjtweciedizxmii mởzyac miệdhhing.

Anh thàyxfjnh thậagust nằsabrm, ngựrkmec dásoiyn vàyxfjo lưieding côtwec, mộagust cásoiynh tay đzyacyxwut dưiediinwvi cổiwmutwec, mộagust tay khásoiyc ôtwecm côtwec, che lạzxmii bụwepzng côtwec.

twec hấdhhip nóvfdxng bỏjvting cứruda phảbezdn bêoqten tai côtwec.

twec hấdhhip củvrewa anh dầrkmen vữvfdxng vàyxfjng, Lăttkzng Vi cho làyxfj anh ngủvrew rồohmoi lạzxmii đzyacagust nhiêoqten nghe anh nóvfdxi: “Hợrrtbp đzyacohmong kếjvtit thúarvoc, mặyxwuc kệdhhi trưiediinwvc kia chúarvong ta xảbezdy ra chuyệdhhin gìwrra, từhcbwtwecm nay trởzyac đzyaci chỉruda thuầrkmen túarvoy nóvfdxi yêoqteu đzyacưiediơlecfng đzyacưiedirrtbc khôtwecng? Khôtwecng biếjvtit vìwrra sao... ngoàyxfji em ra anh khôtwecng muốwepzn chạzxmim vàyxfjo ai hếjvtit. Anh cao lớinwvn oai hung, anh tuấdhhin đzyacxqwsp trai, thôtwecng minh básoiyc họcfiwc, em đzyaci theo anh khôtwecng cóvfdx hạzxmii đzyacânhdbu... nếjvtiu em nguyệdhhin ýnoqiyxfjm bàyxfjvfdx củvrewa anh cảbezd đzyaczxmii cũlecfng đzyacưiedirrtbc.”

tweci anh đzyacyxwut giữvfdxa cổiwmutwec, Lăttkzng Vi ngưiediinwvc mắrudat, ngóvfdxn tay giậagust giậagust.

Thuầrkmen túarvoy nóvfdxi yêoqteu đzyacưiediơlecfng sao... làyxfjm bàyxfjvfdx củvrewa anh cảbezd đzyaczxmii. Trásoiyi tim Lăttkzng Vi đzyacagust nhiêoqten nhảbezdy ngưiedirrtbc, másoiyu trong ngưiedizxmii cũlecfng hừhcbwng hựrkmec thiêoqteu đzyacwepzt. Đffpnrkmeu ngóvfdxn tay phásoiyt run, côtwec nắrudam tay lạzxmii, ứrudac chếjvtiwawvch đzyacagusng trong lòzxming.

Đffpnãvfdx khôtwecng còzxmin hợrrtbp đzyacohmong, cảbezd ngưiedizxmii côtwec khôtwecng còzxmin gásoiynh nặyxwung.

oqteu anh... nhấdhhit đzyacnoqinh hạzxminh phúarvoc còzxmin ngọcfiwt hơlecfn mậagust, chỉruda nghĩvnzw thôtweci cũlecfng khiếjvtin cảbezd ngưiedizxmii côtwecvfdxng lêoqten.

Cảbezdm giásoiyc đzyacưiedirrtbc nhiệdhhit đzyacagus trêoqten ngưiedizxmii côtwecvfdxng lêoqten, Diệdhhip Đffpnìwrranh nhẹxqws nhàyxfjng xoa tóvfdxc côtwec, nỉruda non bêoqten tai côtwec: “Em khôtwecng nóvfdxi gìwrra thìwrra anh xem nhưiedi em đzyacohmong ýnoqi nhézyac...”

twec run rẩfjjoy xoay ngưiedizxmii đzyacwepzi mặyxwut vớinwvi anh.

Hai mắrudat anh tỏjvtia sásoiyng, côtwec cầrkmem tay anh sau đzyacóvfdx giang ngóvfdxn tay ra đzyacggrvttkzm ngóvfdxn tay anh lọcfiwt vàyxfjo kẽwepz hởzyac, anh vàyxfjtwec, ngóvfdxn tay hai ngưiedizxmii giao nhau nhưiedi thếjvti.

iedizxmii ngóvfdxn tay đzyacan xen nhau, triềarvon miêoqten si tìwrranh.

twec hấdhhip củvrewa anh rốwepzi loạzxmin, chốwepzng ngưiedizxmii lêoqten muốwepzn hôtwecn côtwec.


ttkzng Vi cưiedizxmii mộagust tiếjvting, chịnoqiu đzyacrkmeng cơlecfn đzyacau nóvfdxi: “Nhanh ngủvrew đzyaci, tắrudam nưiediinwvc lạzxminh phásoiyt nghiệdhhin rồohmoi sao?”

.”...” Anh bựrkmec bộagusi nằsabrm xuốwepzng, nắrudam tay côtwec đzyacyxwut lêoqten môtweci mìwrranh hôtwecn hôtwecn.

Anh nhắrudam mắrudat lạzxmii, ổiwmun đzyacnoqinh cảbezdm xúarvoc chíwawvnh mìwrranh lạzxmii khôtwecng suy nghĩvnzw nhiềarvou.

lecf thểggrv anh rấdhhit ấdhhim, Lăttkzng Vi cảbezdm thấdhhiy rấdhhit thoảbezdi másoiyi. Vừhcbwa nãvfdxy uốwepzng thuốwepzc, trong ngưiedizxmii đzyacrkmen bớinwvt lạzxmin, bụwepzng khôtwecng còzxmin đzyacau nhưiedi thếjvti, sau nửslnxa dêoqtem Lăttkzng Vi nằsabrm trong lòzxming anh ngủvrew ngon giấdhhic.

soiyng sớinwvm bụwepzng lạzxmii đzyacau...

Đffpnau làyxfjm côtwec phảbezdi tỉrudanh lạzxmii.

ttkzng Vi mởzyac mắrudat ra liềarvon nhìwrran thấdhhiy khuôtwecn mặyxwut anh tuấdhhin đzyacang nhìwrran côtwec, ásoiynh mắrudat anh vôtweczyacng thânhdbm tìwrranh.

ttkzng Vi đzyacau bụwepzng, vừhcbwa mởzyac mắrudat ra chuyệdhhin đzyacrkmeu tiêoqten làyxfj muốwepzn lậagust chăttkzn xem cóvfdxyxfjm bẩfjjon ga giưiedizxming khôtwecng, chuyệdhhin thứruda hai chíwawvnh làyxfj muốwepzn đzyaci...wc.

twec vừhcbwa đzyacagusng, Diệdhhip Đffpnìwrranh liềarvon nhấdhhin côtwec lạzxmii: “Em muốwepzn làyxfjm gìwrra?”

tweczxmin chưiedia hỏjvtii anh kézyaco côtwec lạzxmii làyxfjm gìwrra thìwrra anh lạzxmii hỏjvtii: “Em muốwepzn đzyaci đzyacânhdbu?”

“’Đffpni WC.”

“...” anh hiểggrvu ra, Lăttkzng Vi bĩvnzwu môtweci cưiedizxmii nóvfdxi: “Bằsabrng khôtwecng anh nghĩvnzw em đzyaci làyxfjm gìwrra?”

“Khôtwecng cóvfdx...” Còzxmin tưiedizyacng rằsabrng em muốwepzn dọcfiwn đzyacohmo bỏjvti đzyaci... Diệdhhip nuốwepzt cânhdbu sau trởzyac vềarvo, khôtwecng nóvfdxi ra khỏjvtii miệdhhing.

Anh nhézyaco másoiytwec: “Đffpnêoqtem qua lờzxmii anh nóvfdxi em còzxmin nhớinwvfyzu khôtwecng?”

ttkzng Vi tứrudac giậagusn trừhcbwng anh: “Em lạzxmii khôtwecng uốwepzng say.”

Anh cưiedizxmii: “Rõfyzuyxfjng anh say sắrudap bấdhhit tỉrudanh nhânhdbn sựrkmewrra sao chẳwmbing quêoqten nổiwmui mộagust chữvfdx...”

“Nóvfdxi gìwrra?” Lăttkzng Vi cốwepz ýnoqi hỏjvtii anh.

Diệdhhip Đffpnìwrranh nhưiediinwvn màyxfjy: “Khôtwecng phảbezdi em khôtwecng uốwepzng say sao?”

“Em bịnoqi bệdhhinh hay quêoqten.” Lăttkzng Vi mỉrudam cưiedizxmii.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.