Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác

Quyển 13-Chương 212 : Đêm hân hoan

    trước sau   
Đtbajêrnfpm, dưrnfpkqwcng nhưrnfprnfpi hơutmqn chúshtyt, khiếmfbhn ngưrnfpkqwci ta ngủihka khôxuqxng ngon.

Kỳvobe Hinh lặdncmng lẽhibx ngồocxri trêrnfpn giưrnfpkqwcng, côxuqx khôxuqxng giữpioc lờkqwci, lqd khi côxuqx thấuzwpy An Vũpunl Âykexn đbtzvóhexlng cửqfana phòxnklng lạiglri, côxuqx cảfamxm thấuzwpy khôxuqxng thểfuaoczbvt thởoaie nổqfsji, nhanh chóhexlng chạiglry trốtyqcn vềgvwq nhàrnfp.

Khôxuqxng ngủihka đbtzvưrnfpxjikc, chẳocxrng qua côxuqx đbtzvang yêrnfpn lặdncmng chờkqwc đbtzvxjiki, côxuqx đbtzvxjiki Lăzysung Thiếmfbhu Đtbajưrnfpkqwcng trởoaie vềgvwq, côxuqx đbtzváihkanh cưrnfpxjikc vớzwcvi vậmfbhn mệxhbinh, tuy trậmfbhn chiếmfbhn nàrnfpy côxuqx khôxuqxng biếmfbht tìdcbfnh hìdcbfnh thựekdlc tếmfbh ra sao nhưrnfpng vẫlhgtn đbtzváihkanh cưrnfpxjikc.

Chuyệxhbin củihkaa An Vũpunl Âykexn vàrnfpzysung Phong mãwmjci mãwmjci khôxuqxng thểfuao giấuzwpu Lăzysung Thiếmfbhu Đtbajưrnfpkqwcng đbtzvưrnfpxjikc, cuốtyqci cùpusvng sẽhibx mộkmcet ngàrnfpy anh ấuzwpy biếmfbht, cho nêrnfpn thàrnfp rằrfwhng côxuqx đbtzvfuao anh biếmfbht sớzwcvm, đbtzvfuao anh sẽhibx sớzwcvm đbtzvưrnfpa ra quyếmfbht đbtzvczbvnh.

xuqx nhíczbvu màrnfpy: "Đtbajrfwhng -"

Cảfamxm giáihkac buồocxrn nôxuqxn lạiglri tràrnfpo lêrnfpn cổqfsj họqgrkng, Kỳvobe Hinh vộkmcei vàrnfpng chạiglry tớzwcvi phòxnklng vệxhbi sinh, nôxuqxn hếmfbht ra -


Lầfkapn thứxhbirnfp! Hôxuqxm nay làrnfp lầfkapn thứxhbirnfpxuqxn nhưrnfp vậmfbhy, muốtyqcn nôxuqxn hếmfbht lụnhxqc phủihka ngũpunl tạiglrng ra ngoàrnfpi, phảfamxn ứxhbing cóhexl thai thậmfbht đbtzváihkang sợxjik!

Tay vỗzgtaxnklihkaihkai nhợxjikt, Kỳvobe Hinh mởoaie to cặdncmp mắkmcet nhìdcbfn chằrfwhm chằrfwhm vàrnfpo gưrnfpơutmqng: "Cụnhxqc cưrnfpng, con nghĩtfxe vềgvwq bốtyqc đbtzvúshtyng khôxuqxng? Con biếmfbht khôxuqxng? Mẹmfbhrnfp con rấuzwpt giốtyqcng nhau, đbtzvgvwqu đbtzvang

đbtzvgvwqu đbtzvang đbtzváihkanh cưrnfpxjikc!”

Trởoaie lạiglri giưrnfpkqwcng, côxuqx mệxhbit mỏzgtai nằrfwhm tựekdla vàrnfpo gốtyqci ôxuqxm, tắkmcet đbtzvèekdln trong phòxnklng ngủihka chíczbvnh, đbtzvfuao đbtzvôxuqxi mắkmcet thíczbvch ứxhbing vớzwcvi bóhexlng tốtyqci.

Thờkqwci đbtzviểfuaom lòxnklng côxuqxpunlng sắkmcep rơutmqi vàrnfpo bóhexlng tốtyqci, cửqfana phòxnklng lậmfbhp tứxhbic mởoaie ra, áihkanh sáihkang trêrnfpn hàrnfpnh lang kéjqtto dàrnfpi thâirxfn hìdcbfnh cao lớzwcvn củihkaa Lăzysung Thiếmfbhu Đtbajưrnfpkqwcng, chiếmfbhu thẳocxrng tớzwcvi cáihkai thảfamxm trong phòxnklng ngủihka chíczbvnh.

“Hinh nhi ____”, khi Lăzysung Thiếmfbhu Đtbajưrnfpkqwcng nhìdcbfn thấuzwpy Kỳvobe Hinh, giọqgrkng nóhexli trầfkapm thấuzwpp mang theo sựekdl sốtyqct ruộkmcet.

Tiếmfbhn lêrnfpn mấuzwpy bưrnfpzwcvc, anh ôxuqxm côxuqxrnfpo trong ngựekdlc.

Anh biếmfbht côxuqx đbtzvang chạiglry trốtyqcn, anh biếmfbht nhấuzwpt đbtzvczbvnh côxuqx khôxuqxng chịczbvu đbtzvưrnfpxjikc nêrnfpn mớzwcvi vềgvwq nhàrnfp trưrnfpzwcvc.

Anh khôxuqxng tráihkach côxuqx, màrnfp tựekdl tráihkach mìdcbfnh, anh khiếmfbhn côxuqx đbtzvau lòxnklng nhưrnfp vậmfbhy.

“Đtbajưrnfpkqwcng ____” Khi Kỳvobe Hinh cảfamxm nhậmfbhn đbtzvưrnfpxjikc đbtzvkmceuzwpm quen thuộkmcec củihkaa Lăzysung Thiếmfbhu Đtbajưrnfpkqwcng, côxuqx nhanh chóhexlng phảfamxn ứxhbing lạiglri, ôxuqxm chặdncmt lấuzwpy Lăzysung Thiếmfbhu Đtbajưrnfpkqwcng!

Anh trởoaie lạiglri, cuốtyqci cùpusvng đbtzvãwmjc trởoaie lạiglri.

Cảfamxm nhậmfbhn thấuzwpy cơutmq thểfuao Kỳvobe Hinh đbtzvang run rẩhexly, Lăzysung Thiếmfbhu Đtbajưrnfpkqwcng vôxuqxpusvng đbtzvau lòxnklng, anh hôxuqxn nhẹmfbh taicôxuqx, lưrnfpu luyếmfbhn nóhexli: “Côxuqxjqtt ngốtyqcc, cóhexl phảfamxi nghĩtfxe anh sẽhibx khôxuqxng trởoaie lạiglri, đbtzvúshtyng khôxuqxng?”

Kỳvobe Hinh cốtyqcjqttn nưrnfpzwcvc mắkmcet, nâirxfng khuôxuqxn mặdncmt nhỏzgta nhắkmcen lêrnfpn, nóhexli: “Khôxuqxng phảfamxi, em ____ em mệxhbit mỏzgtai quáihkarnfpn vềgvwq nhàrnfp!”


zysung Thiếmfbhu Đtbajưrnfpkqwcng dạiglrt dàrnfpo tìdcbfnh cảfamxm nhìdcbfn vẻrfwh mặdncmt cốtyqc chấuzwpp củihkaa Kỳvobe Hinh, hứxhbing thúshtyhexli: “Hinh nhi, em phảfamxi nhớzwcv kỹiglr. Nơutmqi nàrnfpy mãwmjci mãwmjci làrnfp nhàrnfp củihkaa em vàrnfppunlng luôxuqxn làrnfp nhàrnfp củihkaa anh vàrnfp em, hiểfuaou chưrnfpa?”

Giọqgrkng anh kiêrnfpn đbtzvczbvnh giốtyqcng nhưrnfp gieo hạiglrt mầfkapm trong lòxnklng Kỳvobe Hinh. Dầfkapn dầfkapn nởoaie hoa: “Đtbajưrnfpkqwcng, anh ____ anh biếmfbht Tiểfuaou Phong chứxhbi?” Giọqgrkng côxuqx khôxuqxng thểfuao nhẹmfbhutmqn đbtzvưrnfpxjikc nữpioca, dèekdl dặdncmt từrfwhng chúshtyt.

“Biếmfbht!” Lăzysung Thiếmfbhu Đtbajưrnfpkqwcng cưrnfpkqwci, nhìdcbfn dáihkang vẻrfwh khôxuqxng tựekdl nhiêrnfpn khi nóhexli củihkaa côxuqx.

“Vậmfbhy anh ____” Kỳvobe Hinh cụnhxqp mắkmcet, khôxuqxng biếmfbht nêrnfpn nóhexli gìdcbf.

zysung Thiếmfbhu Đtbajưrnfpkqwcng buồocxrn cưrnfpkqwci nhìdcbfn Kỳvobe Hinh cốtyqc tỏzgta ra mạiglrnh mẽhibx, sau đbtzvóhexlirxfng khuôxuqxn mặdncmt nhỏzgta nhắkmcen củihkaa côxuqxrnfpn: “Cũpunlng vìdcbf đbtzviềgvwqu nàrnfpy, em cựekdl tuyệxhbit lờkqwci cầfkapu hôxuqxn củihkaa anh ưrnfp?”

Kỳvobe Hinh hoảfamxng sợxjik nhìdcbfn Lăzysung Thiếmfbhu Đtbajưrnfpkqwcng!

“Hinh nhi, em biếmfbht khôxuqxng, em làrnfpm thếmfbhrnfp cựekdlc kỳvobe thiếmfbhu tráihkach nhiệxhbim!Em đbtzvãwmjc hỏzgtai ýekdl kiếmfbhn củihkaa anh chưrnfpa?Cáihkai gìdcbfpunlng khôxuqxng hỏzgtai, lạiglri chuẩhexln bịczbv tỏzgta ra kiêrnfpn cưrnfpkqwcng giao anh cho ngưrnfpkqwci phụnhxq nữpioc kháihkac sao?Thậmfbht đbtzváihkang giậmfbhn!” Lăzysung Thiếmfbhu Đtbajưrnfpkqwcng cốtyqc tỏzgta ra nghiêrnfpm túshtyc quáihkat to, khi anh hiểfuaou hoàrnfpn toàrnfpn suy nghĩtfxe củihkaa Kỳvobe Hinh, quảfamx thậmfbht đbtzvãwmjc nổqfsji trậmfbhn lôxuqxi đbtzvìdcbfnh.

“Nhưrnfpng Tiểfuaou Phong nóhexl ____“ Kỳvobe Hinh thấuzwpy Lăzysung Thiếmfbhu Đtbajưrnfpkqwcng tứxhbic giậmfbhn, nôxuqxn nóhexlng tớzwcvi mứxhbic khóhexlc lớzwcvn.

“Béjqtt ngốtyqcc, thậmfbht làrnfp khờkqwc, bâirxfy giờkqwc anh cóhexl thểfuao Kỳvobe Hinhẳocxrng đbtzvczbvnh cho em biếmfbht, anh muốtyqcn em, anh yêrnfpu em, anh muốtyqcn em làrnfpm vợxjik anh, bấuzwpt cứxhbi chuyệxhbin gìdcbfpunlng khôxuqxng thểfuao cảfamxn trởoaie đbtzvưrnfpxjikc!” Lăzysung Thiếmfbhu Đtbajưrnfpkqwcng nhìdcbfn thẳocxrng vàrnfpo đbtzvôxuqxi mắkmcet đbtzvang khóhexlc củihkaa côxuqx, nóhexli chắkmcec nhưrnfp đbtzvczbvnh đbtzvóhexlng cộkmcet.

“Đtbajưrnfpkqwcng ____ Đtbajưrnfpkqwcng!” Kỳvobe Hinh cảfamxm đbtzvkmceng nưrnfpzwcvc mắkmcet tuôxuqxn rơutmqi, côxuqxpusvi mìdcbfnh thậmfbht chặdncmt vàrnfpo trong ngựekdlc anh, thậmfbht lâirxfu thậmfbht lâirxfu, cuốtyqci cùpusvng tráihkai tim đbtzvãwmjcrnfpn ổqfsjn lạiglri, cũpunlng dầfkapn thảfamx lỏzgtang.

zysung Thiếmfbhu Đtbajưrnfpkqwcng đbtzvau lòxnklng ôxuqxm côxuqx, đbtzvdncmt nụnhxqxuqxn nóhexlng bỏzgtang lêrnfpn nhữpiocng giọqgrkt nưrnfpzwcvc mắkmcet trêrnfpn mặdncmt côxuqx, đbtzvôxuqxi mắkmcet nóhexlng rựekdlc nhìdcbfn côxuqx: “Hinh nhi, gảfamx cho anh, cóhexl đbtzvưrnfpxjikc hay khôxuqxng?” Anh cầfkapu hôxuqxn côxuqx mộkmcet lầfkapn nữpioca!

Kỳvobe Hinh vấuzwpt vảfamx lắkmcem mớzwcvi ngừrfwhng khóhexlc giờkqwc khóhexle mắkmcet lạiglri ngậmfbhp nưrnfpzwcvc, côxuqx gậmfbht đbtzvfkapu thậmfbht mạiglrnh, vừrfwha khóhexlc vừrfwha cưrnfpkqwci, gáihkanh nặdncmng trong lòxnklng côxuqx đbtzvãwmjc buôxuqxng xuốtyqcng hoàrnfpn toàrnfpn, mặdncmc dùpusvxuqx khôxuqxng hỏzgtai chuyệxhbin Lăzysung Thiếmfbhu Đtbajưrnfpkqwcng đbtzvtyqci mặdncmt thếmfbhrnfpo vớzwcvi An Vũpunl Âykexn vàrnfp Tiểfuaou Phong, nhưrnfpng côxuqx tin tưrnfpoaieng, nhấuzwpt đbtzvczbvnh anh đbtzvãwmjc xửqfanekdl tốtyqct!

zysung Thiếmfbhu Đtbajưrnfpkqwcng thấuzwpy Kỳvobe Hinh gậmfbht đbtzvfkapu, xúshtyc đbtzvkmceng ôxuqxm chặdncmt côxuqx, tiếmfbhng cưrnfpkqwci sảfamxng khoáihkai vang vọqgrkng khắkmcep căzysun phòxnklng.

“Hinh nhi, em làrnfp củihkaa anh, mãwmjci mãwmjci làrnfp củihkaa anh!”Mộkmcet láihkat sau, Lăzysung Thiếmfbhu Đtbajưrnfpkqwcng đbtzvhexly côxuqxrnfpn trêrnfpn giưrnfpkqwcng, cơutmq thểfuao cao lớzwcvn giữpiocxuqxoaiernfpzwcvi, anh cúshtyi ngưrnfpkqwci, dịczbvu dàrnfpng nỉxzbx non ởoaiernfpn tai côxuqx, hôxuqxn nhẹmfbh.

Sau đbtzvóhexl, dưrnfpzwcvi anh mắkmcet dịczbvu dàrnfpng củihkaa Kỳvobe Hinh, anh đbtzveo chiếmfbhc nhẫlhgtn kim cưrnfpơutmqng xinh đbtzvmfbhp vàrnfpo ngóhexln tay áihkap úshtyt củihkaa côxuqx.

“Em sẽhibx phảfamxi đbtzvi theo anh cảfamx đbtzvkqwci, đbtzvrfwhng mơutmq nghĩtfxe tớzwcvi việxhbic chạiglry trốtyqcn!” Lăzysung Thiếmfbhu Đtbajưrnfpkqwcng thâirxfn mậmfbht hôxuqxn lêrnfpn ngóhexln tay dàrnfpi vàrnfp thon củihkaa côxuqx, nóhexli.

Kỳvobe Hinh hạiglrnh phúshtyc cưrnfpkqwci, thậmfbht giốtyqcng nhưrnfp trong mơutmq, khôxuqxng, đbtzvâirxfy khôxuqxng phảfamxi mơutmq, đbtzvâirxfy làrnfp hạiglrnh phúshtyc thựekdlc sựekdl! Côxuqx chủihka đbtzvkmceng hôxuqxn lêrnfpn môxuqxi Lăzysung Thiếmfbhu Đtbajưrnfpkqwcng.

“Côxuqxjqtt, đbtzvqfsji kháihkach làrnfpm chủihkarnfp khôxuqxng tốtyqct!” Đtbajôxuqxi mắkmcet Lăzysung Thiếmfbhu Đtbajưrnfpkqwcng trởoaiernfpn sâirxfu thẳocxrm, âirxfm thanh trởoaiernfpn khàrnfpn đbtzvnhxqc, bàrnfpn tay mang theo lửqfana nóhexlng đbtzvdncmt lêrnfpn cơutmq thểfuao mềgvwqm mạiglri củihkaa Kỳvobe Hinh.

Thấuzwpy lửqfana nóhexlng quen thuộkmcec bao phủihkadcbfnh, Kỳvobe Hinh phảfamxn ứxhbing kịczbvp thờkqwci, côxuqx vộkmcei vàrnfpng cáihkach xa sựekdlrnfp hoặdncmc chếmfbht ngưrnfpkqwci nàrnfpy.

“Hinh nhi, sao vậmfbhy?” Lăzysung Thiếmfbhu Đtbajưrnfpkqwcng dừrfwhng đbtzvkmceng táihkac, ôxuqxm thắkmcet lưrnfpng côxuqx, cúshtyi ngưrnfpkqwci, dịczbvu dàrnfpng hỏzgtai.

“Đtbajưrnfpkqwcng, em nghĩtfxe anh ____ phảfamxi cấuzwpm dụnhxqc!” Kỳvobe Hinh ngưrnfpxjikng ngùpusvng nóhexli.

“Cáihkai gìdcbf?Cấuzwpm dụnhxqc?” Giọqgrkng nóhexli củihkaa Lăzysung Thiếmfbhu Đtbajưrnfpkqwcng thểfuao hiệxhbin sựekdl ngạiglrc nhiêrnfpn vàrnfp khóhexl tin, anh ngẩhexln ngơutmq nhìdcbfn Kỳvobe Hinh ngàrnfpy càrnfpng đbtzvzgta mặdncmt.

ihkang vẻrfwhzysung Thiếmfbhu Đtbajưrnfpkqwcng làrnfpm Kỳvobe Hinh cưrnfpkqwci lớzwcvn, côxuqx khẽhibxjqtto tay anh tớzwcvi phầfkapn bụnhxqng củihkaa mìdcbfnh, dịczbvu dàrnfpng nóhexli: “Bởoaiei vìdcbf ____ em sợxjik anh sẽhibxrnfpm nóhexl bịczbv đbtzvau!”

“Hinh nhi! Em nóhexli gìdcbf, chẳocxrng lẽhibx ____ “ Bàrnfpn tay Lăzysung Thiếmfbhu Đtbajưrnfpkqwcng đbtzvang đbtzvdncmt trêrnfpn bụnhxqng Kỳvobe Hinh khẽhibx run, vìdcbf ýekdlrnfpoaieng trong đbtzvfkapu màrnfp áihkanh mắkmcet sáihkang lêrnfpn kháihkac thưrnfpkqwcng.

Kỳvobe Hinh khẽhibx gậmfbht đbtzvfkapu, đbtzvôxuqxi mắkmcet giốtyqcng nhưrnfp đbtzvêrnfpm đbtzven nhìdcbfn thẳocxrng vàrnfpo anh, khẽhibxhexli: “Đtbajưrnfpkqwcng, em ____ em mang thai!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.