Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác

Quyển 13-Chương 211 : Sự cám dỗ chết người

    trước sau   
Đcywvang vui vẻxtcq Tiểgtbbu Phong nghe thấcywvy Lăyztvng Thiếjjfqu Đcywvưeyarniqzng phảxdbhi đuqabi, lậzxmlp tứvasic chạniqzy lêiulmn trưeyarvprec ôxnslm chặjysqt châtqvpn anh: "Bốizif, đuqabmnrzng đuqabi, Tiểgtbbu Phong muốizifn bốizif!"

yztvng Thiếjjfqu Đcywvưeyarniqzng khôxnslng đuqabàtbcxnh lòxtitng, anh ngồbnybi xuốizifng, vỗwiuu đuqabazhvu nhỏwiuu củififa bésfhm, anh dỗwiuutbcxnh: "Tiểgtbbu Phong ngoan, phảxdbhi nghe lờniqzi mẹvpvx, biếjjfqt khôxnslng?"

An Vũbnyb Âwiuun tiếjjfqn lêiulmn: "Thiếjjfqu Đcywvưeyarniqzng, chẳvunfng lẽvzru anh khôxnslng thểgtbbgiok Tiểgtbbu Phong màtbcxseja lạniqzi ưeyar? Cho dùltvw chỉltvwtbcx mộvqpht đuqabêiulmm!"

izifi xong, côxnsl ta nâtqvpng khuôxnsln mặjysqt đuqabágvubng yêiulmu nhìgiokn Lăyztvng Thiếjjfqu Đcywvưeyarniqzng.

"Rấcywvt xin lỗwiuui, Vũbnyb Âwiuun, anh làtbcxm em phảxdbhi thấcywvt vọmjixng rồbnybi, đuqabizifi vớvprei Tiểgtbbu Phong, anh sẽvzru chịgenyu trágvubch nhiệbnybm, nhưeyarng, hai ta đuqabãuqab trởseja thàtbcxnh quágvub khứvasi, em hiểgtbbu khôxnslng?" Lăyztvng Thiếjjfqu Đcywvưeyarniqzng đuqabvasing dậzxmly, chậzxmlm rãuqabi nóizifi.

Árgjbnh mắsfhmt An Vũbnyb Âwiuun tốizifi sầazhvm lạniqzi, côxnsl ta késfhmo bàtbcxn tay Lăyztvng Thiếjjfqu Đcywvưeyarniqzng: "Thiếjjfqu Đcywvưeyarniqzng, em cho anh xem mộvqpht thứvasi!"


izifi xong, côxnsl ta késfhmo Lăyztvng Thiếjjfqu Đcywvưeyarniqzng đuqabi vềiulm mộvqpht phòxtitng.

Đcywvếjjfqn mộvqpht căyztvn phòxtitng, An Vũbnyb Âwiuun khóizifa cửktqla lạniqzi —

"Vũbnyb Âwiuun, em —" Lăyztvng Thiếjjfqu Đcywvưeyarniqzng lạniqznh lùltvwng đuqabvasing ởseja đuqabóizif, khuôxnsln mặjysqt nhưeyar đuqabiulmu khắsfhmc vàtbcx giọmjixng nóizifi lạniqznh lẽvzruo khôxnslng cóizif mộvqpht chúdcytt nhiệbnybt đuqabvqph.

An Vũbnyb Âwiuun từmnrz từmnrz cởsejai ágvubo ra, tívprenh cágvubch mãuqabnh liệbnybt khôxnslng kiêiulmng dèosew bấcywvt cứvasi đuqabâtqvpu khiếjjfqn vẻxtcq xinh đuqabvpvxp bềiulm ngoàtbcxi củififa côxnsl ta càtbcxng thêiulmm lqd nguy hiểgtbbm ngang ngưeyarpgnsc, nhữsubfng chỗwiuu xinh đuqabvpvxp kia phágvubt ra sựvwlw

iulm hoặjysqc vàtbcx chóizifi lóizifa.

gvubnh tay côxnsl ta bao vâtqvpy Lăyztvng Thiếjjfqu Đcywvưeyarniqzng, nhìgiokn đuqabvqphng tágvubc củififa côxnsl ta, anh cũbnybng khôxnslng cựvwlw tuyệbnybt, nhưeyarng sựvwlw khôxnslng kiêiulmn nhẫoebun lạniqzi lưeyarvpret qua con ngưeyarơhdqli xanh lụzjwvc.

Đcywvang lúdcytc do dựvwlw, đuqabizifi phưeyarơhdqlng đuqabãuqab cởsejai bỏwiuu quầazhvn ágvubo, lộvqph ra lớvprep ágvubo trong mỏwiuung vớvprei nhữsubfng bôxnslng hồbnybng gợpgnsi cảxdbhm trêiulmn ágvubo, thâtqvpm chívprexnsl ta khôxnslng mặjysqc ágvubo ngựvwlwc! Xuyêiulmn thấcywvu qua lớvprep tơhdql tằxknem mỏwiuung kia, thấcywvp thoágvubng cóizif thểgtbb nhìgiokn thấcywvy nụzjwv hoa khiếjjfqn vôxnsl sốizif đuqabàtbcxn ôxnslng phụzjwvt mágvubu mũbnybi.

yztvng Thiếjjfqu Đcywvưeyarniqzng nhívpreu chặjysqt màtbcxy, vẻxtcq mặjysqt giốizifng nhưeyar mộvqpht màtbcxn sưeyarơhdqlng.

An Vũbnyb Âwiuun cưeyarniqzi mịgeny hoặjysqc long lanh, xoay ngưeyarniqzi lạniqzi vềiulm phívprea anh. Tóizifc xoăyztvn gợpgnsn song nhiệbnybt huyếjjfqt, chuyểgtbbn đuqabvqphng theo côxnsl ta, tĩxdbhnh lặjysqng tạniqzo thàtbcxnh đuqabưeyarniqzng cong xinh đuqabvpvxp.

Khi rừmnrzng tốizifi sâtqvpu thẳvunfm hoàtbcxn toàtbcxn mêiulm ngưeyarniqzi, nơhdqli đuqabóizif mềiulmm mạniqzi đuqabazhvy cágvubm dỗwiuu, trong chớvprep mắsfhmt tấcywvt cảxdbh mọmjixi nơhdqli trêiulmn cơhdql thểgtbb đuqabiulmu lộvqph ra trưeyarvprec mắsfhmt ngưeyarniqzi đuqabàtbcxn ôxnslng.

“Thiếjjfqu Đcywvưeyarniqzng, vừmnrza lòxtitng anh chưeyara?”

xnsl chậzxmlm rãuqabi nóizifi, cơhdql thểgtbb khôxnslng mộvqpht mảxdbhnh vảxdbhi che, từmnrzng bưeyarvprec từmnrzng bưeyarvprec đuqabi vềiulm phívprea Lăyztvng Thiếjjfqu Đcywvưeyarniqzng.

“Em nghĩxdbh anh nêiulmn nóizifi gìgiok?” Dùltvw anh vẫoebun bìgioknh tĩxdbhnh, nhưeyarng bêiulmn trong lạniqzi căyztvng thẳvunfng. Đcywvôxnsli mắsfhmt xanh lụzjwvc lạniqznh lùltvwng, ngang ngưeyarpgnsc nhìgiokn thẳvunfng côxnsl ta.


“Chẳvunfng lẽvzru, tơhdql tằxknem trêiulmn ngưeyarniqzi em, khôxnslng hấcywvp dẫoebun anh mộvqpht chúdcytt nàtbcxo sao?”

xnsl ta cốizif gắsfhmng dịgenyu dàtbcxng hếjjfqt mứvasic, thậzxmlm chívpre ăyztvn nóizifi khésfhmp nésfhmp, dágvubng vẻxtcqxnslltvwng đuqabágvubng yêiulmu. Mộvqpht lọmjixn tóizifc xoăyztvn rơhdqli xuốizifng nụzjwv hoa căyztvng tròxtitn củififa côxnsl ta, hếjjfqt sứvasic hấcywvp dẫoebun.

“Vũbnyb Âwiuun, đuqabúdcytng làtbcx em đuqabãuqab thay đuqabfsfsi!” Lăyztvng Thiếjjfqu Đcywvưeyarniqzng khôxnslng còxtitn thiệbnybn cảxdbhm, nếjjfqu nhưeyardcytc nãuqaby còxtitn cảxdbhm thấcywvy hổfsfs thẹvpvxn vớvprei côxnsl ta, hiệbnybn tạniqzi anh khôxnslng thểgtbbgioknh tĩxdbhnh đuqabưeyarpgnsc nữsubfa.

An Vũbnyb Âwiuun đuqabưeyara cágvubnh tay vòxtitng qua bảxdbh vai anh, đuqabưeyara vóizifc dágvubng đuqabazhvy đuqabjysqn dívprenh chặjysqt lấcywvy cơhdql thểgtbbeyarniqzng trágvubng củififa anh:”Thiếjjfqu Đcywvưeyarniqzng, cho dùltvw em thậzxmlt sựvwlw thay đuqabfsfsi, tấcywvt cảxdbh đuqabiulmu vìgiok anh! Tốizifi nay ởseja lạniqzi đuqabưeyarpgnsc khôxnslng? Anh biếjjfqt em suy nghĩxdbh rấcywvt nhiềiulmu vềiulm anh khôxnslng? Quêiulmn Kỳrbwm Hinh đuqabi đuqabưeyarpgnsc chứvasi, mộvqpht nhàtbcx ba ngưeyarniqzi chúdcytng ta mãuqabi mãuqabi ởsejaltvwng mộvqpht nơhdqli đuqabưeyarpgnsc khôxnslng?”

yztvng Thiếjjfqu Đcywvưeyarniqzng nâtqvpng màtbcxy, hésfhm mởseja đuqabôxnsli môxnsli mỏwiuung, lạniqznh nhạniqzt nóizifi:”Vũbnyb Âwiuun, anh vừmnrza nóizifi gìgiok, em quêiulmn rồbnybi sao?”

Giọmjixng nóizifi lạniqznh lẽvzruo nhưeyarbnyb vang lêiulmn lầazhvn nữsubfa.

hdql thểgtbb An Vũbnyb Âwiuun đuqabvqpht nhiêiulmn ngẩjysqn ra, nưeyarvprec mắsfhmt côxnsl ta chảxdbhy xuốizifng:”Thiếjjfqu Đcywvưeyarniqzng, chẳvunfng lẽvzru trong lòxtitng anh Kỳrbwm Hinh quan trọmjixng đuqabếjjfqn nhưeyar vậzxmly? Chẳvunfng lẽvzru, anh đuqabãuqab quêiulmn cuộvqphc sốizifng vui vẻxtcq củififa chúdcytng ta lúdcytc trưeyarvprec rồbnybi sao?”

yztvng Thiếjjfqu Đcywvưeyarniqzng nhívpreu màtbcxy, bàtbcxn tay đuqabjysqy cơhdql thểgtbb An Vũbnyb Âwiuun ra:”Vũbnyb Âwiuun, tìgioknh cảxdbhm lúdcytc ban đuqabazhvu củififa anh dàtbcxng cho em chỉltvwtbcx thưeyarơhdqlng tiếjjfqc, làtbcx thưeyarơhdqlng yêiulmu, khi đuqabóizif anh nghĩxdbhtbcxgioknh yêiulmu, nhưeyarng cuốizifi cùltvwng bâtqvpy giờniqz anh đuqabãuqab biếjjfqt rõxmum đuqabóizif khôxnslng phảxdbhi làtbcxiulmu!”

Anh khôxnslng muốizifn côxnsl ta tiếjjfqp tụzjwvc ôxnslm mộvqphng hoang tưeyarsejang.

An Vũbnyb Âwiuun khôxnslng thểgtbb tin nhìgiokn Lăyztvng Thiếjjfqu Đcywvưeyarniqzng:”Khôxnslng, khôxnslng thểgtbbtbcxo, anh còxtitn cầazhvu hôxnsln em, sao cóizif thểgtbb khôxnslng phảxdbhi làtbcxiulmu?”

Giọmjixng củififa côxnsl ta bắsfhmt đuqabazhvu chuyểgtbbn sang đuqabiulmn cuồbnybng.

“Vũbnyb Âwiuun, cóizif lẽvzru ban đuqabazhvu chỉltvwtbcx đuqabbnybng bệbnybnh tưeyarơhdqlng lâtqvpn (ýeuwnizifi cùltvwng cóizif hoàtbcxn cảxdbhnh sốizifng đuqabau khổfsfs giốizifng nhau nêiulmn thôxnslng cảxdbhm cho nhau), nhưeyarng sau đuqabóizif khôxnslng phảxdbhi yêiulmu, em hiểgtbbu chưeyara?” Sau khi Lăyztvng Thiếjjfqu Đcywvưeyarniqzng nhìgiokn khuôxnsln mặjysqt đuqabau thưeyarơhdqlng củififa An Vũbnyb Âwiuun, nhàtbcxn nhạniqzt nóizifi.

Anh đuqabãuqabltvwng đuqabifif kiêiulmn nhẫoebun.

“Vậzxmly anh vớvprei Kỳrbwm Hinh làtbcxgiok? Anh yêiulmu côxnslcywvy sao?” An Vũbnyb Âwiuun cốizif ýeuwntqvpy sựvwlw hỏwiuui.

“Đcywvúdcytng, Hinh nhi rấcywvt quan trọmjixng vớvprei anh, côxnslcywvy làtbcx sinh mạniqzng củififa anh!” Lăyztvng Thiếjjfqu Đcywvưeyarniqzng nghĩxdbhgiokizifi đuqabcywvy, chắsfhmc nhưeyar đuqabinh đuqabóizifng cộvqpht.

“Ha ha” Khỏwiuue mắsfhmt An Vũbnyb Âwiuun rơhdqli lệbnyb, tan nágvubt cõxmumi lòxtitng cưeyarniqzi, ngay sau đuqabóizif ágvubnh mắsfhmt củififa côxnsl ta trởsejaiulmn lạniqznh lẽvzruo:”Lăyztvng Thiếjjfqu Đcywvưeyarniqzng, anh cho rằxkneng Kỳrbwm Hinh biếjjfqt tìgioknh trạniqzng nhưeyar vậzxmly, côxnsl ta sẽvzru lựvwlwa chọmjixn ởsejaltvwng mộvqpht chỗwiuu vớvprei anh sao? Côxnsl ta sẽvzru ưeyar?”

yztvng Thiếjjfqu Đcywvưeyarniqzng ung dung bìgioknh tĩxdbhnh nóizifi từmnrzng chữsubf:”Sẽvzru, côxnslcywvy sẽvzru! Cho dùltvwxnslcywvy muốizifn rờniqzi khỏwiuui anh, dùltvw phảxdbhi đuqabi tớvprei châtqvpn trờniqzi góizifc bểgtbb, anh cũbnybng sẽvzru giữsubfxnslcywvy ởsejaiulmn ngưeyarniqzi, côxnslcywvy vàtbcx em làtbcx hai ngưeyarniqzi khágvubc nhau!”

Thậzxmlt ra thìgiok, anh vẫoebun nghĩxdbh tớvprei cảxdbhm nhậzxmln củififa An Vũbnyb Âwiuun khôxnslng phảxdbhi vìgiokgvubi khágvubc, chỉltvwgiok đuqabvasia bésfhm đuqabágvubng yêiulmu ngoàtbcxi kia.

hdql thểgtbb An Vũbnyb Âwiuun ngãuqab ngồbnybi trêiulmn giưeyarniqzng, côxnsl ta hoàtbcxn toàtbcxn bịgeny chấcywvn đuqabvqphng trưeyarvprec lờniqzi nóizifi củififa Lăyztvng Thiếjjfqu Đcywvưeyarniqzng.

Mắsfhmt lạniqznh băyztvng củififa Lăyztvng Thiếjjfqu Đcywvưeyarniqzng thoágvubng qua mộvqpht chúdcytt bấcywvt đuqabsfhmc dĩxdbh, ngay sau đuqabóizif, anh nhàtbcxn nhạniqzt mởseja miệbnybng nóizifi:”Nếjjfqu nhưeyar Tiểgtbbu Phong gặjysqp chuyệbnybn, lúdcytc nàtbcxo em cũbnybng cóizif thểgtbb liêiulmn lạniqzc vớvprei anh, xin lỗwiuui!”

izifi xong, anh mởsejagvubnh cửktqla, ra khỏwiuui căyztvn phòxtitng màtbcx khôxnslng hềiulm ngoảxdbhnh đuqabazhvu lạniqzi nhìgiokn.

AN Vũbnyb Âwiuun cảxdbhm thấcywvy sứvasic lựvwlwc trêiulmn ngưeyarniqzi bịgenydcytt hếjjfqt, côxnsl ta thua ưeyar? Khôxnslng! Côxnsl ta tuyệbnybt đuqabizifi khôxnslng thểgtbb thua!

Lạniqznh lẽvzruo vôxnslgioknh, khôxnslng gầazhvn nữsubf sắsfhmc thìgiok sao? Cuốizifi cùltvwng anh ta vẫoebun chỉltvwtbcx mộvqpht ngưeyarniqzi đuqabàtbcxn ôxnslng! Đcywvãuqabtbcx đuqabàtbcxn ôxnslng thìgiokgvubng ngưeyarniqzi côxnsl ta sẽvzrutqvpy ra dụzjwvc hỏwiuua đuqabizift ngưeyarniqzi, màtbcxxnsl, rấcywvt tinh ranh vớvprei dụzjwvc vọmjixng củififa đuqabàtbcxn ôxnslng! Bâtqvpy giờniqzxnsl ta làtbcx chuyêiulmn gia trong chuyệbnybn nam nữsubf, côxnsl ta cóizif thểgtbb nhanh nhạniqzy bắsfhmt đuqabưeyarpgnsc tívpren hiệbnybu từmnrz phảxdbhn ứvasing tựvwlw nhiêiulmn củififa đuqabàtbcxn ôxnslng.

Nhưeyarng lầazhvn nàtbcxy côxnsl ta đuqabãuqabvprenh toágvubn sai, Lăyztvng Thiếjjfqu Đcywvưeyarniqzng vôxnsl cảxdbhm, đuqabizifi mặjysqt vớvprei cảxdbhnh xuâtqvpn thìgiok coi nhưeyar khôxnslng thấcywvy gìgiok khiếjjfqn côxnsl ta phảxdbhi tìgiokm cágvubch khágvubc.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.