Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác

Quyển 13-Chương 213 : Hôn lễ cuối tuần

    trước sau   
Tin tứqdbnc ấrgncy nhưlvus thắoaibp sámygfng cảjgdu ban đdlanêpnotm.

"Hinh Nhi. . . . . . Em vừmelba nópzdoi gìmxrp?" Cơdjyx thểcegu cao lớojmwn củnbvpa Lăaxvnng Thiếhdjou Đlflvưlvuspjpbng khẽabic run, trong lòrimzng hồrimzi hộakicp khôeqbzng cầoejdn nópzdoi cũumpvng biếhdjot.

Kỳduap Hinh đdlanưlvusa bàoaibn tay nhỏabicuojf khẽabic phủnbvppnotn gưlvusơdjyxng mặafeit cưlvusơdjyxng nghịoaib củnbvpa ngưlvuspjpbi đdlanàoaibn ôeqbzng, cảjgdum đdlanakicng nhìmxrpn thẳaxvnng vàoaibo mắoaibt anh: "Đlflvưlvuspjpbng, anh sẽabic nhanh chópzdong đdlanưlvusesngc làoaibm bốnead!"

nụvzrwlvuspjpbi tưlvusơdjyxi sámygfng chiếhdjou vàoaibo khuôeqbzn mặafeit xao đdlanakicng củnbvpa ngưlvuspjpbi đdlanàoaibn ôeqbzng.

“Hinh nhi ____ Hinh nhi ____ “ Lăaxvnng Thiếhdjou Đlflvưlvuspjpbng xúyhnqc đdlanakicng ôeqbzm Kỳduap Hinh vàoaibo ngựjgduc: “Cảjgdum ơdjyxn em!” Anh vui tớojmwi mứqdbnc khôeqbzng biếhdjot nêpnotn nópzdoi gìmxrp!

Hinh nhi mang thai, côeqbz mang thai con củnbvpa anh! Tin nàoaiby làoaib tin vui nhấrgnct trong cuộakicc đdlanpjpbi anh.


Nghĩidwu tớojmwi đdlanâoejdy, Lăaxvnng Thiếhdjou Đlflvưlvuspjpbng lậksljp tứqdbnc ôeqbzm Kỳduap Hinh thậksljt chặafeit, xoay vòrimzng tạocdpi chỗzton.

“Đlflvưlvuspjpbng, thảjgdu em xuốneadng ____” Kỳduap Hinh cưlvuspjpbi ôeqbzm cổdlan anh.

“Àoaib, đdlanúyhnqng rồrimzi!” Lăaxvnng Thiếhdjou Đlflvưlvuspjpbng nhớojmw tớojmwi đdlaniềmxrpu gìmxrp, sau khi đdlanafeit Kỳduap Hinh xuốneadng giưlvuspjpbng, lậksljp tứqdbnc mởxugm cửobkga phòrimzng: “Mẹzldx Phùxydhng ____ mẹzldx Phùxydhng!”

Kỳduap Hinh ngạocdpc nhiêpnotn: “Đlflvưlvuspjpbng, đdlanãmygf trễnkxy thếhdjooaiby, anh còrimzn gọkslji mẹzldx Phùxydhng làoaibm gìmxrp?”

“mẹzldx Phùxydhng, Hinh nhi mang thai, cho nêpnotn sau nàoaiby đdlanrimz ăaxvnn phảjgdui chúyhnq ýcdlc bồrimzi bổdlan dinh dưlvusremrng!” Lăaxvnng Thiếhdjou Đlflvưlvuspjpbng hưlvusng phấrgncn vàoaib kiêpnotu hãmygfnh nópzdoi.

“Cámygfi gìmxrp? Tiểceguu thưlvus mang thai! Trờpjpbi ơdjyxi, thậksljt tốneadt quámygf, yêpnotn tâoejdm đdlani, đdlanocdpi thiếhdjou gia, chếhdjo đdlanakic dinh dưlvusremrng củnbvpa tiểceguu thưlvus Kỳduap, mẹzldx Phùxydhng sẽabic phụvzrw trámygfch nghiêpnotm túyhnqc!” mẹzldx Phùxydhng nghe tin ấrgncy cũumpvng vui mừmelbng khámygfc lạocdp, trêpnotn gưlvusơdjyxng mặafeit hiềmxrpn hậkslju nởxugm nụvzrwlvuspjpbi vui mừmelbng.

“mẹzldx Phùxydhng, khôeqbzng cầoejdn phiềmxrpn phứqdbnc nhưlvus vậksljy!” Kỳduap Hinh cópzdo chúyhnqt ngưlvusesngng ngùxydhng nópzdoi.

“Tiểceguu thưlvus Kỳduap, đdlanâoejdy làoaib đdlaniềmxrpu quan trọksljng, phụvzrw nữobkgpzdo thai ởxugm giai đdlanoạocdpn nàoaiby nhấrgnct đdlanoaibnh phảjgdui bổdlan sung dinh dưlvusremrng, nhưlvus vậksljy mớojmwi giúyhnqp cho cụvzrwc cưlvusng khỏabice mạocdpnh!” mẹzldx Phùxydhng vộakici vàoaibng nópzdoi.

“mẹzldx Phùxydhng, sau nàoaiby khôeqbzng đdlanưlvusesngc gọkslji tiểceguu thưlvus Kỳduap nữobkga, màoaib phảjgdui gọkslji làoaib thiếhdjou phu nhâoejdn!” Lăaxvnng Thiếhdjou Đlflvưlvuspjpbng cưlvuspjpbi khanh khámygfch nhắoaibc nhởxugm mẹzldx Phùxydhng.

“Nópzdoi nhưlvus thếhdjo, đdlanocdpi thiếhdjou gia muốneadn cùxydhng tiểceguu thưlvus Kỳduap ____ hai ngưlvuspjpbi muốneadn ____”

“Đlflvúyhnqng, cuốneadi tuầoejdn nàoaiby làoaibeqbzn lễnkxy củnbvpa chámygfu vàoaib Hinh nhi, cho nêpnotn, mấrgncy ngàoaiby tớojmwi mẹzldx Phùxydhng phảjgdui vấrgnct vảjgdu chuẩjywin bịoaib ____ mộakict sốnead việesngc!”

Mẹzldx Phùxydhng vui sưlvusojmwng, mặafeit càoaibng thêpnotm hớojmwn hởxugm, bàoaibyhnqc đdlanakicng nópzdoi: “Rấrgnct tốneadt, tôeqbzi biếhdjot rồrimzi đdlanocdpi thiếhdjou gia, chúyhnqc mừmelbng hai ngưlvuspjpbi! Tôeqbzi lậksljp tứqdbnc chuẩjywin bịoaib!”

Luôeqbzn thuộakicc vềmxrp phámygfi biếhdjot làoaiboaibnh đdlanakicng ngay, mẹzldx Phùxydhng cảjgdum thấrgncy khôeqbzng buồrimzn ngủnbvp nữobkga, vộakici vàoaibng đdlani xuốneadng lầoejdu.


“Đlflvưlvuspjpbng...” Kỳduap Hinh khópzdo tin, côeqbz đdlani tớojmwi bêpnotn cạocdpnh Lăaxvnng Thiếhdjou Đlflvưlvuspjpbng, ámygfnh mắoaibt dịoaibu dàoaibng nhưlvuslvusojmwc: “Cuốneadi tuầoejdn nàoaiby, chúyhnqng ta sẽabic...”

axvnng Thiếhdjou Đlflvưlvuspjpbng nởxugm nụvzrwlvuspjpbi ấrgncm ámygfp, anh vòrimzng tay qua thâoejdn thểcegu Kỳduap Hinh, thổdlani nhẹzldxoaibo cámygfnh mũumpvi củnbvpa côeqbz: “Đlflvúyhnqng, cuốneadi tuầoejdn nàoaiby chúyhnqng ta sẽabic cửobkgoaibnh hôeqbzn lễnkxy!”

“Nhưlvusng thờpjpbi gian quámygf gấrgncp, em chưlvusa chuẩjywin bịoaibmxrp hếhdjot!”Dùxydh trong lòrimzng Kỳduap Hinh ấrgncm ámygfp, nhưlvusng lạocdpi thấrgncy Lăaxvnng Thiếhdjou Đlflvưlvuspjpbng vộakici vàoaibng đdlanếhdjon khópzdo hiểceguu.

“Em chỉytga cầoejdn chuẩjywin bịoaib gảjgdu cho anh làoaib đdlanưlvusesngc, nhữobkgng chuyệesngn khámygfc cứqdbn đdlancegu anh lo!” Lăaxvnng Thiếhdjou Đlflvưlvuspjpbng nhìmxrpn vẻumpv khẩjywin trưlvusơdjyxng củnbvpa Kỳduap Hinh, cưlvuspjpbi lớojmwn.

“Hảjgdu? Tốneadt lắoaibm, thìmxrp ra trưlvusojmwc đdlanópzdo anh đdlanãmygf sắoaibp xếhdjop hếhdjot rồrimzi! Nhưlvus vậksljy anh khẳaxvnng đdlanoaibnh em sẽabic gảjgdu cho anh chứqdbnmxrp!” Kỳduap Hinh đdlanabic mặafeit, hờpjpbn dỗztoni nópzdoi.

“Em làoaib ngưlvuspjpbi phụvzrw nữobkg củnbvpa anh, nhấrgnct đdlanoaibnh làoaib vợesng củnbvpa anh, cho dùxydh em khôeqbzng đdlanrimzng ýcdlc, anh sẽabic trópzdoi em tớojmwi giámygfo đdlanưlvuspjpbng, hơdjyxn nữobkga, bâoejdy giờpjpb em còrimzn mang thai cụvzrwc cưlvusng củnbvpa anh, em trốneadn thếhdjooaibo đdlanưlvusesngc!” Lăaxvnng Thiếhdjou Đlflvưlvuspjpbng cưlvuspjpbi ha ha.

“Vậksljy em mang theo cụvzrwc cưlvusng rờpjpbi nhàoaib trốneadn đdlani!” Kỳduap Hinh thấrgncy mìmxrpnh bịoaib anh ăaxvnn sạocdpch sẽabic, cốnead ýcdlcxydh dọkslja anh.

“Côeqbzuojf, cuộakicc sốneadng cópzdo lắoaibm đdlaniềmxrpu nguy hiểcegum, nếhdjou em thựjgduc sựjgdu muốneadn làoaibm vậksljy, anh sẽabic đdlanưlvusa ra lệesngnh truy nãmygf toàoaibn thếhdjo giớojmwi, lệesngnh truy nãmygf gắoaibn chặafeit em vớojmwi nhàoaib họksljaxvnng!” Lăaxvnng Thiếhdjou Đlflvưlvuspjpbng nhéuojfo mũumpvi Kỳduap Hinh, cốnead tỏabic ra hung ámygfc nópzdoi.

“Anh ____ thậksljt quámygfmygf đdlanocdpo! Chỉytga mong sau nàoaiby cụvzrwc cưlvusng sẽabic khôeqbzng giốneadng anh!” Kỳduap Hinh nởxugm nụvzrwlvuspjpbi hạocdpnh phúyhnqc tựjgdua vàoaibo ngưlvuspjpbi anh.

axvnng Thiếhdjou Đlflvưlvuspjpbng nhìmxrpn côeqbzpzdo vẻumpv mệesngt mỏabici, khẽabic ôeqbzm côeqbz đdlanếhdjon giưlvuspjpbng, vòrimzng tay qua thâoejdn thểcegueqbz, dịoaibu dàoaibng nópzdoi: “Hinh nhi, mấrgncy ngàoaiby tớojmwi phảjgdui nghỉytga ngơdjyxi tốneadt, nơdjyxi chúyhnqng ta cửobkgoaibnh hôeqbzn lễnkxyoaib nhàoaib thờpjpb lớojmwn St.Peter, đdlanếhdjon lúyhnqc đdlanópzdo anh sẽabic khiếhdjon em trởxugm thàoaibnh côeqbzoejdu hạocdpnh phúyhnqc nhấrgnct trêpnotn thếhdjo giớojmwi!”

“Nhàoaib thờpjpb St.Peter?” Kỳduap Hinh kinh ngạocdpc, cũumpvng nhưlvus vui mừmelbng trong lòrimzng.

“Đlflvưlvuspjpbng, anh biếhdjot khôeqbzng, lầoejdn đdlanoejdu tiêpnotn em đdlanqdbnng trưlvusojmwc nhàoaib thờpjpb St.Peter, thìmxrp em đdlanãmygf hứqdbna sẽabic phảjgdui thựjgduc hiệesngn tâoejdm nguyệesngn, hy vọksljng củnbvpa mìmxrpnh. Vàoaibo mộakict ngàoaiby, em cópzdo thểcegu đdlanqdbnng ởxugm đdlanópzdo, cùxydhng vớojmwi ngưlvuspjpbi mìmxrpnh yêpnotu nhấrgnct cửobkgoaibnh hôeqbzn lễnkxy, rốneadt cụvzrwc em đdlanãmygf thựjgduc hiệesngn đdlanưlvusesngc, cảjgdum ơdjyxn anh, Đlflvưlvuspjpbng!” Kỳduap Hinh rungđdlanakicng vùxydhi đdlanoejdu vàoaibo trong ngựjgduc anh, nhỏabic giọksljng nópzdoi.

Trong lòrimzng Lăaxvnng Thiếhdjou Đlflvưlvuspjpbng cũumpvng thấrgncy ấrgncm ámygfp, tựjgdu nhiêpnotn anh nhớojmw tớojmwi tìmxrpnh cảjgdunh lầoejdn đdlanoejdu tiêpnotn Kỳduap Hinh gảjgdu cho mìmxrpnh, khi ấrgncy, anh căaxvnm ghéuojft hôeqbzn lễnkxyoaiby, cho nêpnotn ngay cảjgdu giámygfo đdlanưlvuspjpbng anh cũumpvng khôeqbzng quan tâoejdm.

Lầoejdn nàoaiby, anh khẳaxvnng đdlanoaibnh sẽabic bồrimzi thưlvuspjpbng lạocdpi cho côeqbz!

“Hinh nhi, chiềmxrpu nay anh sẽabic tớojmwi đdlanópzdon em đdlani thửobkg ámygfo cưlvusojmwi, bởxugmmxrp, anh đdlanãmygf mờpjpbi nhàoaib thiếhdjot kếhdjo ámygfo cưlvusojmwi nổdlani tiếhdjong nhấrgnct thếhdjo giớojmwi – Vera tớojmwi đdlanópzdo chờpjpb em!”

oaibn tay Lăaxvnng Thiếhdjou Đlflvưlvuspjpbng vuốneadt nhẹzldxmygfi tópzdoc mềmxrpm mạocdpi củnbvpa Kỳduap Hinh, nhẹzldx giọksljng nópzdoi.

“Vera? Nghe nópzdoi ôeqbzng ấrgncy làoaib ngưlvuspjpbi nổdlani tiếhdjong, rấrgnct khópzdo mờpjpbi đdlanưlvusesngc!”Kỳduap Hinh hoảjgdung sợesng thởxugm gấrgncp.

“Côeqbzuojf, em dámygfm coi thưlvuspjpbng năaxvnng lựjgduc củnbvpa chồrimzng em! Trừmelbng phạocdpt mộakict cámygfi!” Lăaxvnng Thiếhdjou Đlflvưlvuspjpbng cốnead ýcdlc hung hãmygfn vòrimzng tay qua ngưlvuspjpbi Kỳduap Hinh, sau đdlanópzdo dịoaibu dàoaibng châoejdn thàoaibnh hôeqbzn lêpnotn môeqbzi côeqbz.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.