Vợ Khó Thoát Khỏi Bàn Tay Tôi

Chương 201 : Sống mái với nhau tôi phải cướp được em

    trước sau   
“Bữkstoa sákgbxng đnbknếpyuwn rồvanoi!”

iiqbm Việkstot Thịjslsnh bưwzymng khay thứiiqbc ăbiunn ra, bêybydn trong cóqesqqesqn trứiiqbng gàpukp đnbknãtify đnbknưwzymzxorc rákgbxn vàpukpng óqesqng, còzxorn cóqesq châiiqbn giòzxor hun khóqesqi vàpukpkgbxnh mìncay.

ybyd Quyêybydn Quyêybydn nhanh chóqesqng rờixvki khỏrqowi, mưwzymzxorn cớxrreqesq việkstoc đnbknnycw trốydgon đnbkni, côfphfebbey cũwvajng khôfphfng muốydgon làpukpm cákgbxi bóqesqng đnbknècndsn lớxrren mộhfdmt nghìncayn oákgbxt.

Quákgbxch Thanh Túlwqw ngửtmmhi mùdyzmi bữkstoa sákgbxng thơygblm phứiiqbc do hắjzhsn nấebbeu, uốydgong mộhfdmt ngụydgom sữkstoa ấebbem.

“Thậguqmt khôfphfng ngờixvkfphfi lạtagzi cóqesq thểnycw ăbiunn bữkstoa sákgbxng do anh làpukpm đnbknóqesq.”

qesq đnbknôfphfi lúlwqwc, hạtagznh phúlwqwc tớxrrei quákgbx đnbknhfdmt ngộhfdmt, tựhidra nhưwzym mộhfdmt ảxkixo giákgbxc, khiếpyuwn côfphf cảxkixm thấebbey ngoàpukpi tầggtmm vớxrrei.




“Khàpukp khàpukp, sau nàpukpy mỗeakmi ngàpukpy tôfphfi đnbknegzlu sẽqbtc nấebbeu bữkstoa sákgbxng nhưwzym vậguqmy cho côfphf.”

Lờixvki yêybydu thưwzymơygblng quan tâiiqbm nhưwzym vậguqmy đnbknưwzymzxorc nóqesqi ra từtbdk trong miệkstong củdwxba Lâiiqbm Việkstot Thịjslsnh thậguqmt làpukp dễydgo nghe.

iiqbm Việkstot Thịjslsnh cúlwqwi đnbknggtmu hôfphfn lêybydn môfphfi côfphf.

fphf thửtmmh chủdwxb đnbknhfdmng hôfphfn lạtagzi hắjzhsn, hai ngưwzymixvki dầggtmn dầggtmn ngãtify xuốydgong ghếpyuw salon.

kgbxng sớxrrem ákgbxnh mặfphft trờixvki rựhidrc rỡxxfq, nghỉpqsi ngơygbli cảxkix đnbknêybydm, hai ngưwzymixvki đnbknegzlu tràpukpn đnbknggtmy tinh lựhidrc.

iiqbm Việkstot Thịjslsnh véguqmn ákgbxo ngủdwxb củdwxba Quákgbxch Thanh Túlwqwybydn. Côfphf khôfphfng mặfphfc ákgbxo trong, thâiiqbn hìncaynh hấebbep dẫnyoon mêybyd ngưwzymixvki.

iiqbm Việkstot Thịjslsnh hôfphfn lêybydn đnbkniểnycwm nhấebbep nhôfphf củdwxba côfphf, đnbknggtmu lưwzymxxfqi hơygbli dùdyzmng lựhidrc, Quákgbxch Thanh Túlwqw khóqesqguqmn nổcndsi liềegzln phákgbxt ra tiếpyuwng rêybydn rỉpqsi.

Thờixvki gian xuấebbet phákgbxt củdwxba hai ngưwzymixvki bởhbrpi vìncay “bữkstoa sákgbxng” ngoàpukpi ýtity muốydgon lầggtmn nàpukpy màpukp đnbknãtify bịjsls chậguqmm trễydgo mấebbet mộhfdmt tiếpyuwng.

Quákgbxch Thanh Túlwqw thay xong quầggtmn ákgbxo, xe củdwxba Lâiiqbm Việkstot Thịjslsnh đnbknãtify đnbknzxori côfphfhbrpybydn ngoàpukpi.

Đvtepãtify từtbdkng tưwzymhbrpng tưwzymzxorng vôfphf sốydgo lầggtmn đnbknếpyuwn cảxkixnh tưwzymzxorng bưwzymxrrec vàpukpo nhàpukp họqakziiqbm, cuốydgoi cùdyzmng cũwvajng thựhidrc hiệkston đnbknưwzymzxorc rồvanoi.

Trong lòzxorng củdwxba Quákgbxch Thanh Túlwqw xao đnbknhfdmng khôfphfng yêybydn.

fphffphfdyzmng căbiunng thẳygblng.

“Em, em khôfphfng biếpyuwt nóqesqi gìncay cho phảxkixi.”




iiqbm Việkstot Thịjslsnh quan sákgbxt Quákgbxch Thanh Túlwqw, ôfphfm côfphfpukpo trong ngựhidrc củdwxba mìncaynh.

“Ngưwzymixvki phụydgo nữksto củdwxba anh, chỉpqsi cầggtmn anh thígfuoch làpukp đnbknưwzymzxorc rồvanoi, nhữkstong việkstoc khákgbxc em khôfphfng cầggtmn phảxkixi quan tâiiqbm...”

Sựhidrwzymng chiềegzlu củdwxba Lâiiqbm Việkstot Thịjslsnh khiếpyuwn cho tâiiqbm trạtagzng củdwxba Quákgbxch Thanh Túlwqwygbli thảxkix lỏrqowng mộhfdmt chúlwqwt.

Chiếpyuwc xe từtbdk từtbdk rờixvki khỏrqowi khu vựhidrc thàpukpnh phốydgo Paris, chậguqmm rãtifyi chạtagzy đnbknếpyuwn vùdyzmng ngoạtagzi thàpukpnh.

“Còzxorn bao lâiiqbu nữkstoa thếpyuw?”

Con ngưwzymơygbli đnbknen nhákgbxnh củdwxba Lâiiqbm Việkstot Thịjslsnh trợzxorn lêybydn nhìncayn côfphf: “Đvteptbdkng căbiunng thẳygblng đnbknưwzymzxorc chứiiqb? Thảxkixzxorng mộhfdmt chúlwqwt...”

“Đvtepưwzymzxorc rồvanoi...”

iiqbm Việkstot Thịjslsnh mởhbrp nhạtagzc trong xe, Quákgbxch Thanh Túlwqw từtbdk từtbdk thảxkix lỏrqowng.

Xung quanh từtbdk từtbdk biếpyuwn thàpukpnh rừtbdkng câiiqby, xe càpukpng chạtagzy càpukpng sâiiqbu, dầggtmn dầggtmn, cóqesq thểnycw nhìncayn thấebbey cákgbxc trạtagzm gákgbxc, cóqesq bảxkixo vệksto mặfphfc trang phụydgoc ngụydgoy trang đnbkni tuầggtmn trêybydn trạtagzm gákgbxc.

Quákgbxch Thanh Túlwqwqesq chúlwqwt giậguqmt mìncaynh: “Lâiiqbm Việkstot Thịjslsnh, sao em lạtagzi cóqesq cảxkixm giákgbxc anh đnbknang đnbknưwzyma tôfphfi vàpukpo vùdyzmng cấebbem quâiiqbn sựhidr vậguqmy?”

“Khàpukp khàpukp, ba anh sợzxor chếpyuwt, cho nêybydn đnbknãtifyiiqby dựhidrng rấebbet nhiềegzlu trạtagzm gákgbxc, ôfphfng ấebbey thiếpyuwu cảxkixm giákgbxc an toàpukpn!”

zxorn chưwzyma tớxrrei nhàpukp họqakziiqbm, Quákgbxch Thanh Túlwqw đnbknãtify cảxkixm nhậguqmn đnbknưwzymzxorc sựhidr uy vũwvaj củdwxba ôfphfng Lâiiqbm rồvanoi.

Sau khi chậguqmm rãtifyi đnbkni qua mấebbey trạtagzm gákgbxc, phígfuoa trưwzymxrrec xe xuấebbet hiệkston mộhfdmt tòzxora lâiiqbu đnbknàpukpi cổcnds kiểnycwu Âeakmu.




iiqbm trạtagzng củdwxba Quákgbxch Thanh Túlwqw lạtagzi mộhfdmt lầggtmn nữkstoa trởhbrpybydn nặfphfng nềegzl, thảxkixo nàpukpo thákgbxm tửtmmhwzymqesqi làpukp mộhfdmt quýtity tộhfdmc siêybydu phàpukpm, thìncay ra thếpyuw lựhidrc củdwxba nhàpukp họqakziiqbm lớxrren nhưwzym vậguqmy, lớxrren đnbknếpyuwn đnbknhfdmfphf khôfphfng thểnycwpukpo tưwzymhbrpng tưwzymzxorng nổcndsi.

Trưwzymxrrec đnbknâiiqby, côfphf khôfphfng thểnycw hiểnycwu đnbknưwzymzxorc Lâiiqbm Việkstot Thịjslsnh, hiệkston tạtagzi, côfphf đnbknãtifyqesq thểnycw hiểnycwu đnbknưwzymzxorc tấebbet cảxkix.

“Cậguqmu ba, cậguqmu đnbknãtify trởhbrp vềegzl rồvanoi!”

Xe củdwxba Lâiiqbm Việkstot Thịjslsnh dừtbdkng lạtagzi, lậguqmp tứiiqbc cóqesq bảxkixo vệksto tớxrrei mởhbrp cửtmmha, bọqakzn họqakz đnbknegzlu mặfphfc trang phụydgoc ngụydgoy trang.

“Đvtepi thôfphfi!”

iiqbm Việkstot Thịjslsnh cầggtmm tay Quákgbxch Thanh Túlwqw, đnbkni vàpukpo bêybydn trong.

“Ngưwzymixvki đnbknpyuwp Thanh Túlwqw...”

Đvtephfdmt nhiêybydn cóqesq mộhfdmt giọqakzng nóqesqi quen thuộhfdmc từtbdk phígfuoa sau truyềegzln tớxrrei, Quákgbxch Thanh Túlwqw quay đnbknggtmu lạtagzi, nhìncayn thấebbey mộhfdmt cậguqmu béguqm chạtagzy tớxrrei từtbdk trong vưwzymixvkn hoa ởhbrpybydn cạtagznh lâiiqbu đnbknàpukpi.

Quákgbxch Thanh Túlwqw trợzxorn to mắjzhst: “Witt...”

“Ba...” Witt cung kígfuonh gọqakzi mộhfdmt tiếpyuwng.

Quákgbxch Thanh Túlwqw ngẩbpbkn ngưwzymixvki: “Con, con vừtbdka mớxrrei gọqakzi chúlwqwebbey làpukpncay?”

Witt cưwzymixvki tưwzymơygbli róqesqi: “Chúlwqwebbey ạtagz, chúlwqwebbey làpukp ba con, sao thếpyuwtagz?”

Tim Quákgbxch Thanh Túlwqw nhảxkixy loạtagzn lêybydn, giốydgong nhưwzym ngưwzymixvki sắjzhsp chếpyuwt gặfphfp đnbknưwzymzxorc cọqakzng rơygblm cứiiqbu mạtagzng, côfphfbiunng thẳygblng nắjzhsm chặfphft lấebbey bảxkix vai củdwxba Witt, giốydgong nhưwzym khóqesq thởhbrp: “Con mấebbey tuổcndsi rồvanoi?”




Witt khẽqbtc mỉpqsim cưwzymixvki, ngẩbpbkng đnbknggtmu nhìncayn vềegzl phígfuoa Lâiiqbm Việkstot Thịjslsnh, dưwzymixvkng nhưwzym đnbknang chờixvk đnbknzxori mệkstonh lệkstonh củdwxba hắjzhsn.

“Làpukp thằulynng béguqm! Bảxkixy tuổcndsi.”

iiqbm Việkstot Thịjslsnh thảxkixn nhiêybydn nóqesqi.

“Cákgbxi gìncay!!!” Quákgbxch Thanh Túlwqw suýtityt chúlwqwt nữkstoa thìncay ngấebbet xỉpqsiu, làpukp thằulynng béguqm, làpukp thằulynng béguqm!! Làpukp con củdwxba côfphf, côfphfwzymhbrpng thằulynng béguqm đnbknãtify chếpyuwt rồvanoi.

Quákgbxch Thanh Túlwqw bấebbet chấebbep tấebbet cảxkix ôfphfm Witt vàpukpo trong lòzxorng, nưwzymxrrec mắjzhst kígfuoch đnbknhfdmng giốydgong nhưwzym hạtagzt trâiiqbn châiiqbu khôfphfng ngừtbdkng rơygbli xuốydgong.

“Witt, chákgbxu làpukp con củdwxba côfphf...”

Hai mẹpyuw con ôfphfm chặfphft lấebbey nhau, Quákgbxch Thanh Túlwqwlwqwc đnbknhfdmng khôfphfng nóqesqi nêybydn lờixvki.

Mộhfdmt hồvanoi lâiiqbu, Quákgbxch Thanh Túlwqw mớxrrei từtbdk từtbdk đnbkniiqbng dậguqmy, côfphf tứiiqbc giậguqmn đnbkni tớxrrei trưwzymxrrec mặfphft Lâiiqbm Việkstot Thịjslsnh, mộhfdmt nắjzhsm tay trắjzhsng nhưwzym phấebben lao tớxrrei.

“Khốydgon nạtagzn, anh làpukp đnbknvano khốydgon nạtagzn, anh dákgbxm lừtbdka em!! Khôfphfng phảxkixi anh nóqesqi thằulynng béguqm chếpyuwt rồvanoi sao? Tạtagzi sao anh lạtagzi làpukpm nhưwzym vậguqmy?”

Quákgbxch Thanh Túlwqw bịjsls cảxkixm xúlwqwc đnbknau buồvanon vàpukp phẫnyoon nộhfdm đnbknan xen bao phủdwxb, têybydn khốydgon nạtagzn nàpukpy, lạtagzi dákgbxm lừtbdka côfphfqesqi rằulynng con đnbknãtify chếpyuwt, hạtagzi côfphf đnbknau khổcnds nhiềegzlu năbiunm nhưwzym vậguqmy.

iiqbm Việkstot Thịjslsnh cũwvajng khôfphfng phảxkixn khákgbxng, mặfphfc cho côfphf đnbknákgbxnh, cho đnbknếpyuwn khi côfphf đnbknákgbxnh mệkstot rồvanoi, anh mớxrrei nắjzhsm lấebbey hai tay củdwxba côfphf.

“Khi đnbknóqesq, thằulynng béguqmwvajng mắjzhsc virus HVE, sốydgong chếpyuwt chưwzyma biếpyuwt, anh khôfphfng muốydgon đnbknnycw em ôfphfm hi vọqakzng, sau đnbknóqesq lạtagzi đnbknau khổcnds mộhfdmt lầggtmn nữkstoa...”

iiqbm Việkstot Thịjslsnh ngưwzymng mắjzhst nhìncayn côfphf thậguqmt sâiiqbu: “Anh chỉpqsi muốydgon mộhfdmt mìncaynh mìncaynh gákgbxnh chịjslsu tấebbet cảxkix đnbknau khổcndspukp đnbknưwzymzxorc rồvanoi, hiệkston tạtagzi, khôfphfng phảxkixi thằulynng béguqm đnbknãtify quay trởhbrp lạtagzi bêybydn cạtagznh em rồvanoi hay sao?”




“Khốydgon nạtagzn, đnbknóqesqpukp suy nghĩggtm củdwxba anh, anh lúlwqwc nàpukpo cũwvajng tựhidr ýtity quyếpyuwt đnbknjslsnh, Witt, theo mẹpyuw rờixvki khỏrqowi nơygbli nàpukpy.”

Quákgbxch Thanh Túlwqw nắjzhsm lấebbey tay Witt, tứiiqbc giậguqmn đnbkni ra ngoàpukpi, côfphf muốydgon đnbknưwzyma bảxkixo bốydgoi củdwxba mìncaynh đnbkni.

“Mẹpyuw...”

Witt yếpyuwu ớxrret gọqakzi mộhfdmt tiếpyuwng, lúlwqwc nàpukpy Quákgbxch Thanh Túlwqw mớxrrei dừtbdkng lạtagzi, quay đnbknggtmu chăbiunm chúlwqw nhìncayn Witt.

“Vừtbdka rồvanoi con gọqakzi ta làpukpncay?”

“Mẹpyuwtagz! Mẹpyuw mẹpyuw mẹpyuw...” Witt gọqakzi liêybydn tiếpyuwp mấebbey tiếpyuwng, trong lòzxorng Quákgbxch Thanh Túlwqwiiqbng lêybydn mộhfdmt dòzxorng nưwzymxrrec ấebbem, hai tay nâiiqbng khuôfphfn mặfphft nhỏrqow nhắjzhsn củdwxba Witt.

Thảxkixo nàpukpo vừtbdka gặfphfp mặfphft côfphf đnbknãtify thígfuoch đnbkniiqba nhỏrqowpukpy, cậguqmu béguqm thậguqmt sựhidr rấebbet giốydgong Lâiiqbm Việkstot Thịjslsnh.

Đvtepfphfc biệkstot hiệkston tạtagzi khi hai ngưwzymixvki đnbkniiqbng cùdyzmng mộhfdmt chỗeakm, hai ngưwzymixvki mộhfdmt lớxrren mộhfdmt nhỏrqow, giốydgong nhưwzym đnbknưwzymzxorc khắjzhsc ra cùdyzmng mộhfdmt khuôfphfn vậguqmy.

Quákgbxch Thanh Túlwqwlwqwc nàpukpy mớxrrei giậguqmt mìncaynh, mìncaynh thậguqmt sựhidr rấebbet ngốydgoc, lúlwqwc trưwzymxrrec lạtagzi khôfphfng nhìncayn ra.

“Mẹpyuw, mẹpyuw đnbkntbdkng vứiiqbt bỏrqow ba màpukp, ba rấebbet yêybydu mẹpyuw đnbknóqesq.”

Trìncaynh đnbknhfdm mặfphft dàpukpy màpukpy dạtagzn củdwxba Witt hoàpukpn toàpukpn đnbknưwzymzxorc thâiiqbn truyềegzln từtbdkiiqbm Việkstot Thịjslsnh.

iiqbm Việkstot Thịjslsnh đnbkniiqbng im tạtagzi chỗeakm: “Rấebbet nhiềegzlu chuyệkston khôfphfng giốydgong nhưwzym em tưwzymhbrpng tưwzymzxorng, nếpyuwu nhưwzym em cảxkixm thấebbey chưwzyma hảxkix giậguqmn, đnbknzxori kếpyuwt hôfphfn xong, em lạtagzi ra sứiiqbc trừtbdkng phạtagzt anh, đnbknưwzymzxorc chứiiqb?”

Quákgbxch Thanh Túlwqw khẽqbtc hừtbdk mộhfdmt tiếpyuwng: “Nểnycw mặfphft con trai, tạtagzm thờixvki khôfphfng tígfuonh toákgbxn vớxrrei anh.”

iiqbm Việkstot Thịjslsnh khẽqbtc nhếpyuwch miệkstong, trong mắjzhst hiệkston lêybydn vẻjsls thâiiqbm tìncaynh.

“Witt, đnbkni tìncaym bákgbxc hai củdwxba con, ba vàpukp mẹpyuwqesq chuyệkston phảxkixi đnbkni tìncaym ôfphfng nộhfdmi.”

“Đvtepưwzymzxorc ạtagz, tạtagzm biệkstot ba, mẹpyuw, con đnbkni trưwzymxrrec đnbknâiiqby, tốydgoi nay mẹpyuw phảxkixi đnbknếpyuwn tìncaym con nhéguqm!” Witt giơygbl tay vềegzl phígfuoa Quákgbxch Thanh Túlwqw, sau đnbknóqesq sảxkixi bưwzymxrrec rờixvki đnbkni.

Trong mộhfdmt khoảxkixng thờixvki gian ngắjzhsn, nhìncayn con trai củdwxba mìncaynh lớxrren nhưwzym vậguqmy, trong lòzxorng Quákgbxch Thanh Túlwqwzxorn cóqesq mộhfdmt cảxkixm giákgbxc khóqesq tin.

Đvtepâiiqby làpukp đnbknang nằulynm mơygbl sao?

“Đvtepi thôfphfi!”

iiqbm Việkstot Thịjslsnh cầggtmm tay Quákgbxch Thanh Túlwqw, dịjslsu dàpukpng đnbknưwzyma mắjzhst nhìncayn côfphf.

Từtbdk sau khi đnbkni vàpukpo lâiiqbu đnbknàpukpi nàpukpy, cảxkix ngưwzymixvki Quákgbxch Thanh Túlwqw liềegzln trởhbrpybydn căbiunng thẳygblng, cóqesq lẽqbtcpukp do niêybydn đnbkntagzi lâiiqbu đnbknixvki, lâiiqbu đnbknàpukpi cổcndspukpy tỏrqowa ra mộhfdmt luồvanong khígfuo âiiqbm u lạtagznh lẽqbtco.

Trêybydn vákgbxch tưwzymixvkng, khắjzhsp nơygbli đnbknegzlu cóqesq thểnycw nhìncayn thấebbey sừtbdkng hưwzymơygblu bịjsls chếpyuw thàpukpnh vậguqmt xéguqmt nghiệkstom, còzxorn cóqesq đnbknggtmu gấebbeu đnbknen cákgbxc loạtagzi, Quákgbxch Thanh Túlwqw đnbknhfdmt nhiêybydn bịjsls giậguqmt mìncaynh.

cnds cuốydgoi hàpukpnh lang dàpukpi, cóqesq mộhfdmt phòzxorng sákgbxch xa hoa.

Phígfuoa sau chiếpyuwc bàpukpn vuôfphfng gỗeakm hồvanong cổcnds đnbkniểnycwn rộhfdmng rãtifyi, cóqesq mộhfdmt bóqesqng ngưwzymixvki uy nghiêybydm vàpukp nhiềegzlu tuổcndsi đnbknang ngồvanoi.

“Ba, con đnbknưwzyma Quákgbxch Thanh Túlwqw vềegzl rồvanoi!”

iiqbm Việkstot Thịjslsnh nghiêybydm túlwqwc nóqesqi, hắjzhsn nắjzhsm chặfphft lấebbey tay củdwxba Quákgbxch Thanh Túlwqw.

Ôjslsng Lâiiqbm nheo mắjzhst lạtagzi, ngẩbpbkng đnbknggtmu lạtagznh lùdyzmng nhìncayn côfphf.

“Mấebbey ngàpukpy nữkstoa làpukp con phảxkixi kếpyuwt hôfphfn vớxrrei Sophie rồvanoi, con đnbknưwzyma côfphf ta trởhbrp vềegzlpukpm gìncay?”

“Ba, con tớxrrei nóqesqi cho ba biếpyuwt, con khôfphfng thểnycw kếpyuwt hôfphfn vớxrrei Sophie, ngưwzymixvki phụydgo nữksto con thígfuoch làpukpfphfebbey, con chỉpqsi cầggtmn côfphfebbey.”

“Thằulynng khốydgon, màpukpy lạtagzi dákgbxm lấebbey mộhfdmt đnbkniiqba con gákgbxi họqakz Quákgbxch, xem ra màpukpy chákgbxn sốydgong rồvanoi. Ngưwzymixvki đnbknâiiqbu!”

Ôjslsng Lâiiqbm uy hiếpyuwp cấebbet tiếpyuwng gọqakzi, lậguqmp tứiiqbc cóqesq hai bảxkixo vệksto đnbkni vàpukpo, bắjzhst lấebbey Quákgbxch Thanh Túlwqw.

“Ba, ba cầggtmn gìncay phảxkixi làpukpm vậguqmy chứiiqb? Ba biếpyuwt rõkqgb chuyệkston kia khôfphfng liêybydn quan gìncay đnbknếpyuwn Thanh Túlwqw, khôfphfng phảxkixi do côfphfebbey làpukpm.”

“Lậguqmp tứiiqbc đnbknưwzyma ngưwzymixvki phụydgo nữkstopukpy đnbkni, nhốydgot vàpukpo trong nhàpukp giam.”

Ôjslsng Lâiiqbm ra lệkstonh, Quákgbxch Thanh Túlwqw ngâiiqby ngưwzymixvki, cảxkixnh tưwzymzxorng nàpukpy hoàpukpn toàpukpn khôfphfng giốydgong vớxrrei nhữkstong gìncayfphf nghĩggtm.

Đvtepúlwqwng vậguqmy, đnbknãtify qua nhiềegzlu năbiunm nhưwzym vậguqmy, côfphf suýtityt chúlwqwt nữkstoa đnbknãtify quêybydn mấebbet, nhàpukp họqakz Quákgbxch củdwxba côfphfqesq mốydgoi thùdyzmiiqbu nặfphfng vớxrrei nhàpukp họqakziiqbm.

qesq lẽqbtcpukp do quákgbx hạtagznh phúlwqwc, đnbknãtify khiếpyuwn côfphf quêybydn hếpyuwt tấebbet cảxkix.

“Ba, ba khôfphfng thểnycw đnbknưwzyma côfphfebbey đnbkni...”

Sắjzhsc mặfphft Lâiiqbm Việkstot Thịjslsnh u ákgbxm, hắjzhsn ngang nhiêybydn đnbknydgoi đnbknggtmu vớxrrei ba củdwxba mìncaynh, ngăbiunn cảxkixn trưwzymxrrec mặfphft đnbknákgbxm bảxkixo vệksto.

“Hôfphfm nay, khôfphfng ai đnbknưwzymzxorc phéguqmp đnbknưwzyma ngưwzymixvki phụydgo nữkstopukpy đnbkni, nếpyuwu khôfphfng, tôfphfi khôfphfng dákgbxm bảxkixo đnbknxkixm tôfphfi sẽqbtcpukpm ra chuyệkston gìncay đnbknâiiqbu.”

Trong mắjzhst củdwxba Lâiiqbm Việkstot Thịjslsnh bắjzhsn ra ákgbxnh sákgbxng cuồvanong loạtagzn.

wzymixvkng nhưwzym, nếpyuwu ai dákgbxm đnbknưwzyma Quákgbxch Thanh Túlwqw đnbkni, hắjzhsn sẽqbtc liềegzlu mìncaynh ngăbiunn cảxkixn.

Ôjslsng Lâiiqbm tứiiqbc giậguqmn đnbkniiqbng lêybydn, đnbknguqmp mạtagznh cuốydgon sákgbxch ởhbrp trong tay lêybydn mặfphft bàpukpn.

“Thằulynng mấebbet dạtagzy, tao thấebbey màpukpy đnbknãtify chákgbxn sốydgong rồvanoi đnbknebbey, lạtagzi dákgbxm ngang nhiêybydn chốydgong lạtagzi tao, ngưwzymixvki đnbknâiiqbu, nhốydgot cảxkixqesq lạtagzi.”

Áxtchnh mắjzhst Lâiiqbm Việkstot Thịjslsnh uy sụydgop, hắjzhsn nhìncayn ôfphfng Lâiiqbm, rồvanoi lạtagzi nhìncayn Quákgbxch Thanh Túlwqw.

Đvtepãtify sớxrrem biếpyuwt đnbknưwzyma Quákgbxch Thanh Túlwqw trởhbrp vềegzl sẽqbtcqesq kếpyuwt quảxkixpukpy.

iiqbm Việkstot Thịjslsnh vàpukp Quákgbxch Thanh Túlwqw đnbknegzlu bịjsls nhốydgot trong phòzxorng giam.

“Ba củdwxba anh vẫnyoon còzxorn nhớxrre mốydgoi thùdyzm củdwxba hai nhàpukp sao?” Quákgbxch Thanh Túlwqw hỏrqowi dòzxor.

Khuôfphfn mặfphft Lâiiqbm Việkstot Thịjslsnh u ákgbxm, ákgbxnh mắjzhst cóqesq chúlwqwt thấebbet thầggtmn.

“Ừyhoym, đnbknâiiqby cũwvajng làpukp nguyêybydn do đnbknãtify qua nhiềegzlu năbiunm nhưwzym vậguqmy, anh khôfphfng dákgbxm liêybydn lạtagzc vớxrrei em. Ba khôfphfng giếpyuwt em, đnbkniềegzlu kiệkston chígfuonh làpukp, anh khôfphfng đnbknưwzymzxorc liêybydn lạtagzc vớxrrei em, hôfphfm nay, ôfphfng ấebbey khôfphfng ra tay vớxrrei em ngay tạtagzi chỗeakm, đnbknãtifypukp nểnycw mặfphft anh rồvanoi.”

“Xin lỗeakmi, em khôfphfng biếpyuwt sựhidr việkstoc lạtagzi trởhbrp thàpukpnh nhưwzym vậguqmy, nếpyuwu nhưwzym biếpyuwt sớxrrem cóqesq kếpyuwt cụydgoc nhưwzym vậguqmy, em sẽqbtc khôfphfng nóqesqi ra nhữkstong lờixvki ngốydgoc nghếpyuwch đnbknóqesq.” Quákgbxch Thanh Túlwqw đnbknau buồvanon nóqesqi.

iiqbm Việkstot Thịjslsnh đnbknưwzyma tay nắjzhsm lấebbey bảxkix vai củdwxba côfphf.

Bầggtmu khôfphfng khígfuo trong nhàpukp giam cóqesq chúlwqwt âiiqbm u lạtagznh lẽqbtco, hắjzhsn cởhbrpi comple củdwxba mìncaynh ra, khoákgbxc lêybydn trêybydn ngưwzymixvki củdwxba Quákgbxch Thanh Túlwqw.

Đvtepnycw tạtagzo cho ngưwzymixvki nhàpukp hắjzhsn mộhfdmt ấebben tưwzymzxorng tốydgot, côfphf đnbknãtify cốydgo ýtity mặfphfc mộhfdmt chiếpyuwc vákgbxy, hiệkston giờixvk lạtagznh đnbknếpyuwn nỗeakmi toàpukpn thâiiqbn run lêybydn.

“Vậguqmy bâiiqby giờixvk chúlwqwng ta nêybydn làpukpm gìncay?” Quákgbxch Thanh Túlwqw bấebbet lựhidrc hỏrqowi.

Vừtbdka mớxrrei đnbknfphft châiiqbn vàpukpo nhàpukp họqakziiqbm đnbknãtify bịjsls nhốydgot lạtagzi, làpukpm thếpyuwpukpo mớxrrei đnbknưwzymzxorc đnbknâiiqby?

“Em đnbkntbdkng nghĩggtm nhiềegzlu, ba khôfphfng ra lệkstonh giếpyuwt em, vậguqmy thìncay chứiiqbng tỏrqow chúlwqwng ta vẫnyoon còzxorn cơygbl hộhfdmi xoay chuyểnycwn, cứiiqb chờixvk mộhfdmt chúlwqwt đnbknãtify!”

iiqbm Việkstot Thịjslsnh ôfphfm Quákgbxch Thanh Túlwqwpukpo trong ngựhidrc.

Qua mộhfdmt hồvanoi lâiiqbu, Lâiiqbm Việkstot Thịjslsnh lấebbey đnbkniệkston thoạtagzi di đnbknhfdmng ra, gọqakzi đnbkniệkston thoạtagzi cho Lêybyddyzmng Việkstot.

Quákgbxch Thanh Túlwqw kinh ngạtagzc nhìncayn hắjzhsn, cho đnbknếpyuwn hôfphfm nay, côfphf vẫnyoon cảxkixm thấebbey, cákgbxi ôfphfm củdwxba ngưwzymixvki đnbknàpukpn ôfphfng nàpukpy ấebbem ákgbxp an toàpukpn nhưwzym vậguqmy.

qesq hắjzhsn ởhbrpybydn, mọqakzi thứiiqb đnbknegzlu an toàpukpn, côfphf khôfphfng cầggtmn lo lắjzhsng gìncay hếpyuwt.

“Cậguqmu chủdwxb, nghe nóqesqi cậguqmu bịjsls ôfphfng chủdwxb nhốydgot lạtagzi?”

“Ừyhoym, hiệkston giờixvkfphfi đnbknang ởhbrp trong phòzxorng giam, buổcndsi tốydgoi cậguqmu hãtifyy nghĩggtmkgbxch vàpukpo đnbknâiiqby, đnbknưwzyma cho bọqakzn tôfphfi mộhfdmt vàpukpi móqesqn đnbknvano…”

iiqbm Việkstot Thịjslsnh nhấebben mạtagznh vàpukpo hai chữkstoqesqn đnbknvano, hắjzhsn biếpyuwt rõkqgbqesq lẽqbtcqesq ngưwzymixvki đnbknang nghe léguqmn.

qesqi xong, hắjzhsn lạtagzi gửtmmhi tin nhắjzhsn cho Lâiiqbm Thanh Tùdyzmng.

Quákgbxch Thanh Túlwqw chỉpqsi ngâiiqby ngưwzymixvki ngồvanoi ởhbrp mộhfdmt bêybydn, khôfphfng giúlwqwp đnbknưwzymzxorc gìncay.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.