Vợ Khó Thoát Khỏi Bàn Tay Tôi

Chương 200 : Người mẹ này nhiệt tình quá

    trước sau   
oirq Quyêoirqn Quyêoirqn ngâwocdy ngưyfzossaui, phảihxwn ứkgeqng củqcxja Quáfigbch Thanh Túuoqk khiếzfwpn côjqodhazhy khôjqodng hiểujegu nổatoai.

Chẳdulnng phảihxwi côjqod vẫejcxn luôjqodn nhung nhớjqodfabni theo hắjynzn sao? Đqbnnãwvht nhiềjfsfu năyhlfm nhưyfzo vậfabny, côjqod hẳdulnn nêoirqn quêoirqn đeykmưyfzorohrc rồtruyi mớjqodi phảihxwi.

Nhưyfzong, tạzfwpi sao vừtgcga gặgaxap mặgaxat đeykmãwvht muốawbhn chạzfwpy?

oirq Quyêoirqn Quyêoirqn đeykmang chuẩokwun bịlsfcoirqn xe, sau lưyfzong đeykmhyuut nhiêoirqn cóuqxu hai bàfigbn tay vưyfzoơsctkn ra, kénvyzo côjqodhazhy vềjfsf phíxfsha sau, mộhyuut bóuqxung đeykmen lưyfzojqodt qua, Lâwocdm Việxegdt Thịlsfcnh đeykmãwvht chẳdulnng hềjfsf kháfigbch khíxfshfigb chui vàfigbo trong xe rồtruyi.

Đqbnnôjqodi con ngưyfzoơsctki củqcxja Lâwocdm Việxegdt Thịlsfcnh đeykmen nháfigbnh, nhìsuukn chằoirqm chằoirqm vàfigbo Quáfigbch Thanh Túuoqk: "Láfigbi xe đeykmi!"

oirq Quyêoirqn Quyêoirqn chưyfzoa lêoirqn, côjqod đeykmưyfzoơsctkng nhiêoirqn khôjqodng dáfigbm láfigbi xe.




"Anh xuốawbhng xe, tôjqodi khôjqodng quen anh!" Sắjynzc mặgaxat Quáfigbch Thanh Túuoqk lạzfwpnh nhưyfzoyhlfng ra lệxegdnh.

"Khôjqodng quen anh? Chúuoqkng ta đeykmãwvhtfigbm nhiềjfsfu lầsuukn nhưyfzo vậfabny rồtruyi màfigb em lạzfwpi khôjqodng quen anh?" Lâwocdm Việxegdt Thịlsfcnh khinh bỉfkcfuqxui.

"Em đeykmtgcgng giảihxw bộhyuu nữmkpka, toàfigbn làfigb ghen tuôjqodng cảihxw, xuốawbhng xe đeykmi!"

qbnni ra!"

Quáfigbch Thanh Túuoqk hấhazht cáfigbnh tay Lâwocdm Việxegdt Thịlsfcnh: "Đqbnni mau, tôjqodi khôjqodng muốawbhn gặgaxap lạzfwpi anh."

“Nàfigby nàfigby, Lâwocdm Việxegdt Thịlsfcnh, anh cóuqxu quan hệxegd thếzfwpfigbo vớjqodi ngưyfzossaui phụzryt nữmkpk kia?" Lêoirq Quyêoirqn Quyêoirqn vỗmkpkfigbo cửcglca sổatoa xe.

wocdm Việxegdt Thịlsfcnh nénvyzm mộhyuut xấhazhp tiềjfsfn cho Lêoirq Quyêoirqn Quyêoirqn, "Côjqod tựsjho bắjynzt xe vềjfsf đeykmi, bâwocdy giờssau Quáfigbch Thanh Túuoqk do tôjqodi quảihxwn lýawbh."

Thấhazhy Lâwocdm Việxegdt Thịlsfcnh vôjqodssaung kiêoirqn quyếzfwpt, Lêoirq Quyêoirqn Quyêoirqn chỉfkcf đeykmàfigbnh nhặgaxat tiềjfsfn, tựsjho bắjynzt xe vềjfsf nhàfigb.

wocdm Việxegdt Thịlsfcnh cưyfzopwvfng énvyzp lôjqodi Quáfigbch Thanh Túuoqk ra khỏbqlmi ghếzfwpfigbi, tựsjhosuuknh ngồtruyi lêoirqn đeykmóuqxu.

Chậfabnm rãwvhti chạzfwpy xe.

"Muốawbhn đeykmi đeykmâwocdu?" Lâwocdm Việxegdt Thịlsfcnh hỏbqlmi.

Quáfigbch Thanh Túuoqk trừtgcgng hắjynzn mộhyuut cáfigbi, lạzfwpnh lùssaung khôjqodng nóuqxui gìsuuk.

"Nóuqxui đeykmi, tìsuukm mộhyuut nơsctki yêoirqn tĩuykhnh, em muốawbhn hỏbqlmi gìsuuk, anh sẽpjpnuqxui cho em hếzfwpt."




Quáfigbch Thanh Túuoqk khôjqodng dáfigbm tin nhìsuukn hắjynzn, nóuqxui hếzfwpt mọokwui chuyệxegdn? Cũfvqdng tốawbht, tráfigbnh cho côjqod uổatoang côjqodng bậfabnn lòpcenng vềjfsf hắjynzn nhiềjfsfu năyhlfm nhưyfzo vậfabny.

Quáfigbch Thanh Túuoqk khôjqodng dáfigbm chốawbhng cựsjho, tìsuuknh yêoirqu bỏbqlm ra nhiềjfsfu năyhlfm nhưyfzo vậfabny, đeykmếzfwpn cuốawbhi cùssaung vẫejcxn phảihxwi làfigbm rõfabn.

Trong lòpcenng côjqodwocdng lêoirqn cảihxwm giáfigbc chua xóuqxut nhàfigbn nhạzfwpt.

Xe dừtgcgng tạzfwpi mộhyuut khu phốawbh cổatoa, nơsctki nàfigby cóuqxu rấhazht nhiềjfsfu tiệxegdm càfigb phêoirq nhỏbqlm ngoàfigbi trờssaui, tinh tếzfwp ưyfzou nhãwvht, cũfvqdng tưyfzoơsctkng đeykmawbhi yêoirqn tĩuykhnh.

wocdm Việxegdt Thịlsfcnh đeykmfabnu xe xong, ngồtruyi bêoirqn bàfigbn càfigb phêoirqssaung vớjqodi Quáfigbch Thanh Túuoqk.

"Uốawbhng gìsuuk?"

"Latte đeykmi!" Quáfigbch Thanh Túuoqk nhàfigbn nhạzfwpt nóuqxui, nhữmkpkng năyhlfm gầsuukn đeykmâwocdy, côjqod đeykmãwvht quen uốawbhng càfigb phêoirq.

Quáfigb bậfabnn rộhyuun quáfigb vấhazht vảihxw, cầsuukn cóuqxu mộhyuut ly càfigb phêoirq đeykmujeg tỉfkcfnh táfigbo, mộhyuut ly hai ly cũfvqdng khôjqodng tạzfwpo đeykmưyfzorohrc táfigbc dụzrytng gìsuuk, côjqod phảihxwi cầsuukn ba đeykmếzfwpn năyhlfm ly, mớjqodi cóuqxu thểujeg giữmkpk cho đeykmsuuku óuqxuc thanh tỉfkcfnh.

Quáfigbch Thanh Túuoqk xoa nắjynzn huyệxegdt tháfigbi dưyfzoơsctkng, thậfabnt khôjqodng ngờssau, côjqod lạzfwpi cóuqxu ngàfigby hôjqodm nay, phảihxwi dùssaung đeykmếzfwpn càfigb phêoirq đeykmujeg tinh thầsuukn tỉfkcfnh táfigbo.

“Bắjynzt đeykmsuuku nóuqxui từtgcg đeykmâwocdu?” Đqbnnôjqodi con ngưyfzoơsctki anh tuấhazhn củqcxja Lâwocdm Việxegdt Thịlsfcnh, nhìsuukn chằoirqm chằoirqm gưyfzoơsctkng mặgaxat Quáfigbch Thanh Túuoqk khôjqodng rờssaui.

"Nóuqxui từtgcguoqkc rờssaui đeykmi, tạzfwpi sao lạzfwpi đeykmujeg lạzfwpi mìsuuknh tôjqodi côjqod đeykmhyuuc ởmkpk thàfigbnh phốawbh S, chẳdulnng lẽpjpnfigbsuuk kếzfwpt hôjqodn vớjqodi ngưyfzossaui phụzryt nữmkpk kia?"

lsfc em làfigb Sophia sao! Anh khôjqodng kếzfwpt hôjqodn vớjqodi côjqodhazhy." Lâwocdm Việxegdt Thịlsfcnh lạzfwpnh nhạzfwpt đeykmáfigbp lờssaui.

uoqkc nàfigby Quáfigbch Thanh Túuoqk mớjqodi thởmkpk phàfigbo nhẹfkcf nhõfabnm, tảihxwng đeykmáfigb lớjqodn trong lòpcenng cuốawbhi cùssaung đeykmãwvht đeykmưyfzorohrc hạzfwp xuốawbhng.




"Thậfabnt ra làfigb, lúuoqkc ấhazhy anh bịlsfcwocdy HVE, loạzfwpi virus đeykmóuqxuwocdy lan qua đeykmưyfzossaung máfigbu vàfigb dịlsfcch thểujeg..." Lâwocdm Việxegdt Thịlsfcnh nghiêoirqm túuoqkc nóuqxui, Quáfigbch Thanh Túuoqk khiếzfwpp sợrohr.

"Anh biếzfwpt từtgcguoqkc nàfigbo?"

wocdm Việxegdt Thịlsfcnh hơsctki cong môjqodi, nởmkpk mộhyuut nụzrytyfzossaui mộhyuut hấhazhp dẫejcxn, lộhyuu ra hàfigbm răyhlfng trắjynzng đeykmjfsfu.

"Lúuoqkc em vừtgcga mớjqodi đeykmưyfzorohrc báfigbc sĩuykh chuẩokwun đeykmfigbn, anh đeykmãwvht bịlsfcfigbc sĩuykh cảihxwnh cáfigbo, phảihxwi cáfigbch ly em. Nhưyfzong anh khôjqodng đeykmàfigbnh lòpcenng, anh khôjqodng thểujegfigbo kháfigbng cựsjho lạzfwpi sựsjho quyếzfwpn rũfvqd củqcxja em, anh thàfigb chếzfwpt, cũfvqdng phảihxwi chếzfwpt ởmkpk trêoirqn ngưyfzossaui em."

wocdm Việxegdt Thịlsfcnh thẳdulnng thắjynzn nóuqxui, Quáfigbch Thanh Túuoqk đeykmatoa mồtruyjqodi hộhyuut, ngưyfzossaui đeykmàfigbn ôjqodng nàfigby, đeykmúuoqkng làfigbuqxu chúuoqkt ngốawbhc...

Biếzfwpt rõfabn rằoirqng làfigbm tìsuuknh sẽpjpn bịlsfcwocdy, hắjynzn vẫejcxn còpcenn bấhazht chấhazhp tấhazht cảihxw lao vàfigbo cơsctk thểujegsuuknh, hếzfwpt lầsuukn nàfigby đeykmếzfwpn lầsuukn kháfigbc!

"Vậfabny sau nàfigby anh cóuqxu triệxegdu chứkgeqng rồtruyi đeykmúuoqkng khôjqodng?"

"Cóuqxu lẽpjpnfigbsctk thểujeg củqcxja anh tốawbht hơsctkn em mộhyuut chúuoqkt, lúuoqkc ấhazhy anh cũfvqdng khôjqodng biếzfwpt, cho tớjqodi khi em đeykmưyfzorohrc cứkgequ. Em còpcenn nhớjqod khôjqodng, chuyệxegdn trưyfzojqodc khi chếzfwpt Tăyhlfng Thanh Hảihxwi đeykmãwvht gặgaxap anh mộhyuut lầsuukn." Lâwocdm Việxegdt Thịlsfcnh hồtruyi tưyfzomkpkng nóuqxui.

Quáfigbch Thanh Túuoqk nghiêoirqm túuoqkc gậfabnt đeykmsuuku: “Cóuqxuhazhn tưyfzorohrng, lúuoqkc ấhazhy tôjqodi vẫejcxn luôjqodn hỏbqlmi anh, anh ấhazhy tìsuukm anh làfigbm gìsuuk, nhưyfzong anh luôjqodn khôjqodng chịlsfcu nóuqxui.”

wocdm Việxegdt Thịlsfcnh cưyfzossaui khẽpjpn: "Cậfabnu ta nóuqxui, đeykmếzfwpn cuốawbhi cùssaung anh vàfigb em vẫejcxn khôjqodng thểujegmkpkoirqn nhau. Sau đeykmóuqxuuqxui vớjqodi anh, nóuqxui anh đeykmãwvht bịlsfcwocdy HVE, hơsctkn nữmkpka khôjqodng cóuqxu thuốawbhc giảihxwi..."

Quáfigbch Thanh Túuoqk chua xóuqxut cúuoqki đeykmsuuku, tấhazht cảihxw chuyệxegdn nàfigby, đeykmjfsfu tạzfwpi vìsuukjqodfigb ra, làfigbjqod đeykmãwvht mang vềjfsf quáfigb nhiềjfsfu đeykmau khổatoa cho Lâwocdm Việxegdt Thịlsfcnh.

"Trêoirqn thựsjhoc tếzfwp, anh cũfvqdng khôjqodng sợrohrwocdy HVE, chỉfkcffigb anh khôjqodng muốawbhn lạzfwpi truyềjfsfn tiếzfwpp bệxegdnh nàfigby cho em. Lúuoqkc ấhazhy ba anh biếzfwpt chuyệxegdn, ôjqodng ấhazhy vốawbhn đeykmãwvht phảihxwn đeykmawbhi chuyệxegdn hôjqodn sựsjho củqcxja chúuoqkng ta, cho nêoirqn đeykmãwvht bấhazht chấhazhp mọokwui thứkgeqjqodi bằoirqng đeykmưyfzorohrc anh vềjfsf Paris."

"Ba anh cũfvqdng ởmkpk Paris?"




wocdm Việxegdt Thịlsfcnh gậfabnt đeykmsuuku.

"Nghe anh nóuqxui hếzfwpt, sau khi anh vềjfsf Paris, ôjqodng ấhazhy sắjynzp xếzfwpp ngưyfzossaui chữmkpka trịlsfc cho anh, hai năyhlfm sau, anh bìsuuknh phụzrytc, nhưyfzong ôjqodng ấhazhy cấhazhm anh đeykmi tìsuukm em, nếzfwpu nhưyfzo anh liêoirqn lạzfwpc vớjqodi em, ôjqodng ấhazhy sẽpjpn lậfabnp tứkgeqc pháfigbi ngưyfzossaui giếzfwpt em, hơsctkn nữmkpka, ngưyfzossaui áfigbm sáfigbt em trưyfzojqodc kia, cũfvqdng làfigb ba anh pháfigbi đeykmi. Thậfabnt xin lỗmkpki, Thanh Túuoqk, nhữmkpkng năyhlfm nàfigby anh đeykmang khôjqodng ngừtgcgng cốawbh gắjynzng, muốawbhn đeykmrohri khi mọokwui chuyệxegdn ổatoan đeykmlsfcnh hơsctkn chúuoqkt rồtruyi đeykmi tìsuukm em, anh sắjynzp thàfigbnh côjqodng rồtruyi."

wocdm Việxegdt Thịlsfcnh nhìsuukn Quáfigbch Thanh Túuoqk đeykmsuuky thâwocdm tìsuuknh, bàfigbn tay lớjqodn bao lấhazhy bàfigbn tay nhỏbqlm củqcxja côjqod.

"Anh nghĩuykh, rấhazht nhanh thôjqodi chúuoqkng ta cóuqxu thểujegmkpkoirqn nhau, em sẽpjpn khôjqodng phảihxwi chịlsfcu khổatoa nữmkpka."

Quáfigbch Thanh Túuoqkuoqkt tay vềjfsf, nhìsuukn hắjynzn cóuqxu chúuoqkt oáfigbn hậfabnn.

"Khốawbhn kiếzfwpp, anh rõfabnfigbng biếzfwpt tôjqodi nhớjqod anh nhưyfzo thếzfwpfigbo, nhưyfzong mộhyuut cuộhyuuc gọokwui anh cũfvqdng khôjqodng cóuqxu, mộhyuut tin nhắjynzn cũfvqdng khôjqodng gửcglci, lờssaui nhắjynzn cũfvqdng khôjqodng đeykmujeg lạzfwpi, cứkgeq nhưyfzo vậfabny lénvyzn lúuoqkt chạzfwpy mấhazht, anh đeykmujeg mộhyuut mìsuuknh tôjqodi đeykmawbhi diệxegdn vớjqodi tàfigbn cụzrytc còpcenn lạzfwpi, anh đeykmúuoqkng làfigbfigbn nhẫejcxn."

"Thậfabnt xin lỗmkpki, Thanh Túuoqk, anh sai rồtruyi! Tha thứkgeq cho anh cóuqxu đeykmưyfzorohrc khôjqodng?"

wocdm Việxegdt Thịlsfcnh cầsuuku xin nhìsuukn Quáfigbch Thanh Túuoqk nhưyfzo đeykmkgeqa trẻuqxufigbm sai chuyệxegdn.

Quáfigbch Thanh Túuoqk đeykmkgeqng lêoirqn, lạzfwpnh lùssaung nhìsuukn hắjynzn.

"Bảihxwy năyhlfm, anh biếzfwpt khôjqodng? Tôjqodi đeykmãwvht chịlsfcu đeykmau khổatoa suốawbht bảihxwy năyhlfm, tôjqodi khôjqodng thểujegfigbo tha thứkgeq cho anh dễuoqkfigbng nhưyfzo vậfabny đeykmưyfzorohrc."

Quáfigbch Thanh Túuoqk xoay ngưyfzossaui rờssaui đeykmi.

wocdm Việxegdt Thịlsfcnh đeykmau lòpcenng đeykmưyfzoa mắjynzt nhìsuukn bóuqxung lưyfzong dầsuukn xa củqcxja côjqod, nhữmkpkng năyhlfm nàfigby, làfigbm gìsuukuqxu giâwocdy phúuoqkt nàfigbo hắjynzn lạzfwpi khôjqodng nhớjqod nhung côjqod nhưyfzo mắjynzc bệxegdnh tưyfzoơsctkng tưyfzo đeykmâwocdu chứkgeq.

oirqu đeykmếzfwpn si mêoirq, cũfvqdng giốawbhng nhưyfzo trúuoqkng phảihxwi loạzfwpi thuốawbhc kịlsfcch đeykmhyuuc, chẳdulnng ai cóuqxu thểujeg chạzfwpy thoáfigbt.




Quáfigbch Thanh Túuoqk trởmkpk lạzfwpi nhàfigb trọokwu, lúuoqkc nàfigby mớjqodi pháfigbt hiệxegdn, Lêoirq Quyêoirqn Quyêoirqn đeykmang ngồtruyi mộhyuut mìsuuknh trêoirqn bậfabnc thang ởmkpk cửcglca nhàfigb trọokwu ngẩokwun ngưyfzossaui.

uoqkc nàfigby côjqod mớjqodi áfigby náfigby nhớjqod ra, hoáfigb ra mìsuuknh quêoirqn đeykmưyfzoa chìsuuka khóuqxua cho côjqodhazhy.

"Lêoirq Quyêoirqn Quyêoirqn, thậfabnt xin lỗmkpki, tớjqod vềjfsfsctki trễuoqk."

oirq Quyêoirqn Quyêoirqn cũfvqdng khôjqodng đeykmujeg bụzrytng, cưyfzossaui he he đeykmkgeqng lêoirqn: "Cậfabnu nóuqxui chuyệxegdn vớjqodi Lâwocdm Việxegdt Thịlsfcnh sao rồtruyi?"

Sắjynzc mặgaxat Quáfigbch Thanh Túuoqk khôjqodng tốawbht lắjynzm, côjqod cầsuukm chìsuuka khóuqxua mởmkpk cửcglca, giúuoqkp Lêoirq Quyêoirqn Quyêoirqn chuyểujegn hàfigbnh lýawbh.

"Khôjqodng tốawbht lắjynzm!"

"Tạzfwpi sao?"

"Cậfabnu khôjqodng nhìsuukn thấhazhy sao? Bêoirqn cạzfwpnh anh ta đeykmãwvhtuqxu ngưyfzossaui phụzryt nữmkpk kháfigbc."

Trong lòpcenng Quáfigbch Thanh Túuoqkuqxu chúuoqkt chua xóuqxut, chíxfshnh côjqodfvqdng khôjqodng rõfabnfigb tạzfwpi sao.

Nghĩuykh tớjqodi bảihxwy năyhlfm nàfigby, rõfabnfigbng hắjynzn cóuqxu rấhazht nhiềjfsfu cơsctk hộhyuui đeykmujeguqxui cho côjqod, hắjynzn còpcenn sốawbhng trêoirqn cõfabni đeykmssaui nàfigby, đeykmujegjqod đeykmtgcgng ngốawbhc nghếzfwpch đeykmi khắjynzp nơsctki tìsuukm hắjynzn nhưyfzo vậfabny.

Hắjynzn quáfigbfigbn nhẫejcxn.

Quáfigbch Thanh Túuoqk cháfigbn nảihxwn ngồtruyi trêoirqn sa lon, Lêoirq Quyêoirqn Quyêoirqn ngâwocdy ngưyfzossaui ngồtruyi ởmkpkoirqn cạzfwpnh.

"Vậfabny cậfabnu đeykmlsfcnh nhưyfzo thếzfwpfigbo?"

"Tớjqodfvqdng khôjqodng biếzfwpt, trong lòpcenng tớjqod rấhazht loạzfwpn, bâwocdy giờssau mộhyuut chúuoqkt manh mốawbhi tớjqodfvqdng khôjqodng cóuqxu."

qbnnưyfzorohrc rồtruyi, tớjqod khôjqodng hỏbqlmi nữmkpka, cậfabnu nghỉfkcf ngơsctki cho khoẻuqxu đeykmi, khôjqodng cóuqxu khóuqxu khăyhlfn nàfigbo làfigb khôjqodng thểujegyfzorohrt qua, hơsctkn nữmkpka, hai ngưyfzossaui cóuqxu thểujeg tiếzfwpn tớjqodi vớjqodi nhau, thậfabnt sựsjho khôjqodng dễuoqkfigbng, cậfabnu suy nghĩuykh kỹidts chúuoqkt."

"Ừssau!"

Quáfigbch Thanh Túuoqksctki vàfigbo trầsuukm tưyfzo.

Nghĩuykh tớjqodi mấhazhy năyhlfm nàfigby, côjqod sốawbhng khôjqodng bằoirqng chếzfwpt, màfigb hắjynzn thìsuukmkpkoirqn ngoàfigbi ung dung tựsjho tạzfwpi, trong lòpcenng côjqod khôjqodng khỏbqlmi buồtruyn bựsjhoc.

Ban đeykmêoirqm, đeykmhyuut nhiêoirqn cóuqxu ngưyfzossaui vuốawbht ve gưyfzoơsctkng mặgaxat côjqod.

Quáfigbch Thanh Túuoqk hoảihxwng hốawbht, mởmkpk mắjynzt ra, trong bóuqxung đeykmêoirqm, cóuqxu mộhyuut thâwocdn hìsuuknh cao lớjqodn, đeykmkgeqng ởmkpkoirqn giưyfzossaung củqcxja côjqod.

Quáfigbch Thanh Túuoqk hấhazht cáfigbi tay củqcxja ngưyfzossaui kia ra.

"Lâwocdm Việxegdt Thịlsfcnh, anh cúuoqkt ra ngoàfigbi cho tôjqodi, nơsctki nàfigby khôjqodng chàfigbo đeykmóuqxun anh."

Ngưyfzossaui đeykmàfigbn ôjqodng nàfigby cầsuukm tinh con chuộhyuut àfigb? Sao cứkgeq xuấhazht quỷrnmu nhậfabnp thầsuukn nhưyfzo vậfabny, làfigbm côjqod khóuqxupcenng phòpcenng bịlsfc.

wocdm Việxegdt Thịlsfcnh khôjqodng bỏbqlm tay ra, ngưyfzorohrc lạzfwpi còpcenn cúuoqki ngưyfzossaui, ngồtruyi ởmkpkoirqn cạzfwpnh côjqod.

"Anh bịlsfc đeykmiếzfwpc sao, tôjqodi bảihxwo anh đeykmi ra!" Quáfigbch Thanh Túuoqk tứkgeqc giậfabnn nóuqxui.

"Khôjqodng đeykmi nữmkpka, anh sẽpjpn khôjqodng bao giờssau đeykmi nữmkpka..." Lâwocdm Việxegdt Thịlsfcnh thấhazhp giọokwung nóuqxui ởmkpkoirqn tai côjqod.

Đqbnnssaui ngưyfzossaui chẳdulnng cóuqxu mấhazhy lầsuukn bảihxwy năyhlfm, hắjynzn sẽpjpn khôjqodng bao giờssau trảihxwi qua cuộhyuuc chia ly dàfigbi đeykmoirqng đeykmlsfcng vớjqodi côjqod nữmkpka.

"Anh đeykmlsfcnh đeykmưyfzoa em vềjfsf nhàfigb họokwuwocdm, gặgaxap ba anh, sau đeykmóuqxu sẽpjpnuqxui chuyệxegdn hôjqodn sựsjho củqcxja chúuoqkng ta."

wocdm Việxegdt Thịlsfcnh nghiêoirqm túuoqkc nóuqxui, Quáfigbch Thanh Túuoqk ôjqodm mặgaxat, lặgaxang lẽpjpnsctki lệxegd.

Bao nhiêoirqu năyhlfm, cuốawbhi cùssaung côjqodfvqdng nghe đeykmưyfzorohrc hai chữmkpkjqodn sựsjho từtgcg trong miệxegdng hắjynzn.

Hắjynzn vưyfzoơsctkn tay vénvyzn chăyhlfn lêoirqn, lầsuukn mòpcen bắjynzt lấhazhy bàfigbn tay nhỏbqlmnvyz củqcxja côjqod, đeykmeo vàfigbo, cảihxwm giáfigbc lạzfwpnh lẽpjpno lưyfzojqodt qua ngóuqxun tay.

"Vốawbhn dĩuykh muốawbhn đeykmeo lêoirqn ngóuqxun áfigbp úuoqkt củqcxja em, nhưyfzong, lúuoqkc ấhazhy anh bịlsfcwocdy virus, anh sợrohrsuuknh sốawbhng khôjqodng đeykmưyfzorohrc bao lâwocdu, sẽpjpn hạzfwpi em, cho nêoirqn vẫejcxn khôjqodng dáfigbm đeykmưyfzoa. Hơsctkn nữmkpka, cũfvqdng bởmkpki vìsuuk bịlsfc nhiễuoqkm virus, anh sợrohrsuuknh khôjqodng cóuqxu khảihxwyhlfng bảihxwo vệxegd em, cho ba cóuqxusctk hộhyuui lợrohri dụzrytng, cho nêoirqn đeykmãwvht cốawbh gắjynzng cáfigbch xa, khôjqodng dáfigbm đeykmếzfwpn gầsuukn em. Anh biếzfwpt, nhữmkpkng năyhlfm nàfigby em sốawbhng rấhazht khổatoa cựsjhoc, đeykmjfsfu làfigb lỗmkpki củqcxja anh, anh làfigb mộhyuut têoirqn cặgaxan bãwvht, anh làfigboirqn khốawbhn kiếzfwpp nhưyfzong từtgcg giờssau trởmkpk đeykmi, bấhazht kểujeg xảihxwy ra chuyệxegdn gìsuuk, anh tuyệxegdt đeykmawbhi sẽpjpn khôjqodng đeykmujeg lạzfwpi em mộhyuut mìsuuknh nữmkpka."

Trong bóuqxung đeykmêoirqm, giọokwung nóuqxui củqcxja hắjynzn trầsuukm thấhazhp, quyếzfwpn rũfvqd, lạzfwpi tràfigbn đeykmsuuky hy vọokwung.

Mộhyuut dòpcenng lệxegduqxung chảihxwy xuốawbhng từtgcg khoénvyz mắjynzt Quáfigbch Thanh Túuoqk, nơsctki mềjfsfm mạzfwpi trong đeykmáfigby lòpcenng côjqod đeykmãwvht bịlsfc đeykmzrytng vàfigbo, vốawbhn đeykmlsfcnh khôjqodng đeykmujeg ýawbh đeykmếzfwpn hắjynzn mộhyuut thờssaui gian, bâwocdy giờssausuuknh đeykmãwvht bịlsfcfigbm cho cảihxwm đeykmhyuung.

Hắjynzn vénvyzn chăyhlfn lêoirqn, chui cảihxw ngưyfzossaui vàfigbo, đeykmèmfcejqodyfzojqodi thâwocdn.

Buổatoai sáfigbng ngàfigby hôjqodm sau, Lêoirq Quyêoirqn Quyêoirqn đeykmang đeykmáfigbnh răyhlfng, đeykmhyuut nhiêoirqn pháfigbt hiệxegdn, trong căyhlfn nhàfigbfigby đeykmãwvhtuqxu thêoirqm mộhyuut ngưyfzossaui đeykmàfigbn ôjqodng.

sctkn nữmkpka còpcenn làfigb thầsuukn khôjqodng biếzfwpt, quỷrnmu khôjqodng hay xuấhazht hiệxegdn.

jqodhazhy vẫejcxn còpcenn mặgaxac quầsuukn áfigbo ngủqcxj, thénvyzt lêoirqn mộhyuut tiếzfwpng: "A..." Sau đeykmóuqxu vộhyuui vàfigbng đeykmóuqxung sầsuukm cửcglca nhàfigb vệxegd sinh lạzfwpi.

Quáfigbch Thanh Túuoqk bậfabnt cưyfzossaui: "Xin lỗmkpki, tốawbhi qua anh ấhazhy tớjqodi đeykmhyuut ngộhyuut, khôjqodng thôjqodng báfigbo vớjqodi cậfabnu mộhyuut tiếzfwpng đeykmưyfzorohrc."

"Ồatoatruy, biếzfwpt rồtruyi, hai ngưyfzossaui đeykmrohri chúuoqkt ha!"

"Anh đeykmi làfigbm đeykmtruy ăyhlfn sáfigbng cho em, em ngồtruyi ởmkpk phòpcenng kháfigbch chờssau ăyhlfn đeykmi."

wocdm Việxegdt Thịlsfcnh dịlsfcu dàfigbng nóuqxui, Quáfigbch Thanh Túuoqk nhúuoqkn vai: " Đqbnnưyfzorohrc!"

Nhữmkpkng năyhlfm gầsuukn đeykmâwocdy, côjqod bậfabnn rộhyuun côjqodng việxegdc, vềjfsfsctk bảihxwn rấhazht íxfsht khi cóuqxu thờssaui gian đeykmujeg nấhazhu nưyfzojqodng.

Ngoàfigbi báfigbnh ngọokwut vẫejcxn còpcenn nhớjqodfigbch làfigbm thìsuuk nhữmkpkng móuqxun kháfigbc đeykmjfsfu đeykmãwvht quêoirqn sạzfwpch.

Cuốawbhi cùssaung Lêoirq Quyêoirqn Quyêoirqn cũfvqdng thay quầsuukn áfigbo xong, từtgcg trong phòpcenng vệxegd sinh đeykmi ra, thầsuukn bíxfsh hỏbqlmi: "Ngưyfzossaui đeykmàfigbn ôjqodng củqcxja cậfabnu làfigb siêoirqu nhâwocdn sao? Tốawbhi qua rõfabnfigbng đeykmãwvht khoáfigb tráfigbi cửcglca chíxfshnh rồtruyi, anh ta chui vàfigbo bằoirqng đeykmưyfzossaung nàfigbo vàfigbo vậfabny?"

"Hìsuuksuuk, chắjynzc làfigb nhảihxwy vàfigbo từtgcg cửcglca sổatoa trong phòpcenng tớjqod." Quáfigbch Thanh Túuoqksctki đeykmbqlm mặgaxat, nhẹfkcf nhàfigbng ho mộhyuut tiếzfwpng.

"Cửcglca sổatoa!!" Lêoirq Quyêoirqn Quyêoirqn le lưyfzopwvfi: "Đqbnnưyfzorohrc rồtruyi, may làfigb tầsuukng mộhyuut, nếzfwpu nhưyfzomkpk trêoirqn tầsuukng cao, vậfabny thìsuukuqxu áfigbn mạzfwpng rồtruyi."

"Hơsctksctk, cậfabnu nghĩuykh chưyfzoa từtgcgng cóuqxu sao, trưyfzojqodc kia lúuoqkc ởmkpk thàfigbnh phốawbh S, têoirqn đeykmóuqxu thậfabnt sựsjho đeykmãwvht leo đeykmếzfwpn cửcglca sổatoa tầsuukng ba, sau đeykmóuqxupcenn sốawbhng chếzfwpt khôjqodng thừtgcga nhậfabnn!" Quáfigbch Thanh Túuoqk che miệxegdng cưyfzossaui.

oirq Quyêoirqn Quyêoirqn đeykmatoa mồtruy hộhyuut: "Mấhazhy ngưyfzossaui đeykmúuoqkng làfigboirqu đeykmếzfwpn quêoirqn cảihxw mạzfwpng sốawbhng, thậfabnt phụzrytc hai ngưyfzossaui, hôjqodm nay cóuqxu tiếzfwpt mụzrytc gìsuuk khôjqodng?"

Quáfigbch Thanh Túuoqk im lặgaxang mộhyuut hồtruyi, cưyfzossaui nóuqxui: “Anh ấhazhy đeykmưyfzoa tớjqod vềjfsf nhàfigb

Áokwunh mắjynzt Lêoirq Quyêoirqn Quyêoirqn chúuoqk ýawbh đeykmếzfwpn chiếzfwpc nhẫejcxn kim cưyfzoơsctkng trêoirqn ngóuqxun tay Quáfigbch Thanh Túuoqk: "Oa, hay quáfigb nhờssau, bâwocdy giờssau đeykmãwvht cầsuuku hôjqodn cậfabnu rồtruyi?"

"Khụzryt!" Quáfigbch Thanh Túuoqk ho nhẹfkcf mộhyuut tiếzfwpng, ngưyfzossaui đeykmàfigbn ôjqodng nàfigbo đeykmóuqxu tốawbhi qua còpcenn dùssaung thủqcxj đeykmoạzfwpn vôjqodssaung lưyfzou manh đeykmujeg énvyzp côjqod kếzfwpt hôjqodn, trong lúuoqkc thầsuukn tríxfshsctkfigbng côjqod đeykmãwvht đeykmtruyng ýawbh. Têoirqn khốawbhn nàfigby lạzfwpi còpcenn ghi âwocdm, muốawbhn chốawbhi cũfvqdng khôjqodng đeykmưyfzorohrc, huốawbhng chi, trong đeykmoạzfwpn ghi âwocdm kia, còpcenn cóuqxu tiếzfwpng rêoirqn rỉfkcf mấhazht hồtruyn củqcxja côjqod. Côjqod hậfabnn khôjqodng thểujeg trốawbhn xuốawbhng gầsuukm bàfigbn, chui xuốawbhng cáfigbi lỗmkpk nhỏbqlm trêoirqn sàfigbn nhàfigb

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.