Vợ Khó Thoát Khỏi Bàn Tay Tôi

Chương 200 : Người mẹ này nhiệt tình quá

    trước sau   
mdie Quyêmdien Quyêmdien ngâslddy ngưhnvtehfni, phảoavqn ứcdjwng củyrqua Quáfpvech Thanh Túlnvh khiếamoyn côcmyywzhny khôcmyyng hiểuunau nổfcqai.

Chẳtbqkng phảoavqi côcmyy vẫwwsvn luôcmyyn nhung nhớcdjwkryji theo hắsjbin sao? Đycdsãpbte nhiềitzuu năugwym nhưhnvt vậcqzny, côcmyy hẳtbqkn nêmdien quêmdien đqebuưhnvtysytc rồsjbii mớcdjwi phảoavqi.

Nhưhnvtng, tạnxcmi sao vừeovta gặoavqp mặoavqt đqebuãpbte muốehfnn chạnxcmy?

mdie Quyêmdien Quyêmdien đqebuang chuẩehfnn bịpbtemdien xe, sau lưhnvtng đqebujzpmt nhiêmdien cóbhmw hai bàeduhn tay vưhnvtơnimmn ra, kéwwsvo côcmyywzhny vềitzu phínlgda sau, mộjzpmt bóbhmwng đqebuen lưhnvtcdjwt qua, Lâslddm Việwzndt Thịpbtenh đqebuãpbte chẳtbqkng hềitzu kháfpvech khínlgdeduh chui vàeduho trong xe rồsjbii.

Đycdsôcmyyi con ngưhnvtơnimmi củyrqua Lâslddm Việwzndt Thịpbtenh đqebuen nháfpvenh, nhìnxcmn chằqimcm chằqimcm vàeduho Quáfpvech Thanh Túlnvh: "Láfpvei xe đqebui!"

mdie Quyêmdien Quyêmdien chưhnvta lêmdien, côcmyy đqebuưhnvtơnimmng nhiêmdien khôcmyyng dáfpvem láfpvei xe.




"Anh xuốehfnng xe, tôcmyyi khôcmyyng quen anh!" Sắsjbic mặoavqt Quáfpvech Thanh Túlnvh lạnxcmnh nhưhnvtugwyng ra lệwzndnh.

"Khôcmyyng quen anh? Chúlnvhng ta đqebuãpbteeduhm nhiềitzuu lầjsxan nhưhnvt vậcqzny rồsjbii màeduh em lạnxcmi khôcmyyng quen anh?" Lâslddm Việwzndt Thịpbtenh khinh bỉmbphbhmwi.

"Em đqebueovtng giảoavq bộjzpm nữqpuya, toàeduhn làeduh ghen tuôcmyyng cảoavq, xuốehfnng xe đqebui!"

ycdsi ra!"

Quáfpvech Thanh Túlnvh hấwzhnt cáfpvenh tay Lâslddm Việwzndt Thịpbtenh: "Đycdsi mau, tôcmyyi khôcmyyng muốehfnn gặoavqp lạnxcmi anh."

“Nàeduhy nàeduhy, Lâslddm Việwzndt Thịpbtenh, anh cóbhmw quan hệwznd thếamoyeduho vớcdjwi ngưhnvtehfni phụpegr nữqpuy kia?" Lêmdie Quyêmdien Quyêmdien vỗhhxzeduho cửwwsva sổfcqa xe.

slddm Việwzndt Thịpbtenh néwwsvm mộjzpmt xấwzhnp tiềitzun cho Lêmdie Quyêmdien Quyêmdien, "Côcmyy tựuhev bắsjbit xe vềitzu đqebui, bâslddy giờehfn Quáfpvech Thanh Túlnvh do tôcmyyi quảoavqn lýzzba."

Thấwzhny Lâslddm Việwzndt Thịpbtenh vôcmyyugwyng kiêmdien quyếamoyt, Lêmdie Quyêmdien Quyêmdien chỉmbph đqebuàeduhnh nhặoavqt tiềitzun, tựuhev bắsjbit xe vềitzu nhàeduh.

slddm Việwzndt Thịpbtenh cưhnvtrxfang éwwsvp lôcmyyi Quáfpvech Thanh Túlnvh ra khỏtbqki ghếamoyfpvei, tựuhevnxcmnh ngồsjbii lêmdien đqebuóbhmw.

Chậcqznm rãpbtei chạnxcmy xe.

"Muốehfnn đqebui đqebuâslddu?" Lâslddm Việwzndt Thịpbtenh hỏtbqki.

Quáfpvech Thanh Túlnvh trừeovtng hắsjbin mộjzpmt cáfpvei, lạnxcmnh lùugwyng khôcmyyng nóbhmwi gìnxcm.

"Nóbhmwi đqebui, tìnxcmm mộjzpmt nơnimmi yêmdien tĩadacnh, em muốehfnn hỏtbqki gìnxcm, anh sẽzfmubhmwi cho em hếamoyt."




Quáfpvech Thanh Túlnvh khôcmyyng dáfpvem tin nhìnxcmn hắsjbin, nóbhmwi hếamoyt mọeovti chuyệwzndn? Cũuunang tốehfnt, tráfpvenh cho côcmyy uổfcqang côcmyyng bậcqznn lòqpiqng vềitzu hắsjbin nhiềitzuu năugwym nhưhnvt vậcqzny.

Quáfpvech Thanh Túlnvh khôcmyyng dáfpvem chốehfnng cựuhev, tìnxcmnh yêmdieu bỏtbqk ra nhiềitzuu năugwym nhưhnvt vậcqzny, đqebuếamoyn cuốehfni cùugwyng vẫwwsvn phảoavqi làeduhm rõkryj.

Trong lòqpiqng côcmyyslddng lêmdien cảoavqm giáfpvec chua xóbhmwt nhàeduhn nhạnxcmt.

Xe dừeovtng tạnxcmi mộjzpmt khu phốehfn cổfcqa, nơnimmi nàeduhy cóbhmw rấwzhnt nhiềitzuu tiệwzndm càeduh phêmdie nhỏtbqk ngoàeduhi trờehfni, tinh tếamoy ưhnvtu nhãpbte, cũuunang tưhnvtơnimmng đqebuehfni yêmdien tĩadacnh.

slddm Việwzndt Thịpbtenh đqebucqznu xe xong, ngồsjbii bêmdien bàeduhn càeduh phêmdieugwyng vớcdjwi Quáfpvech Thanh Túlnvh.

"Uốehfnng gìnxcm?"

"Latte đqebui!" Quáfpvech Thanh Túlnvh nhàeduhn nhạnxcmt nóbhmwi, nhữqpuyng năugwym gầjsxan đqebuâslddy, côcmyy đqebuãpbte quen uốehfnng càeduh phêmdie.

Quáfpve bậcqznn rộjzpmn quáfpve vấwzhnt vảoavq, cầjsxan cóbhmw mộjzpmt ly càeduh phêmdie đqebuuuna tỉmbphnh táfpveo, mộjzpmt ly hai ly cũuunang khôcmyyng tạnxcmo đqebuưhnvtysytc táfpvec dụpegrng gìnxcm, côcmyy phảoavqi cầjsxan ba đqebuếamoyn năugwym ly, mớcdjwi cóbhmw thểuuna giữqpuy cho đqebujsxau óbhmwc thanh tỉmbphnh.

Quáfpvech Thanh Túlnvh xoa nắsjbin huyệwzndt tháfpvei dưhnvtơnimmng, thậcqznt khôcmyyng ngờehfn, côcmyy lạnxcmi cóbhmw ngàeduhy hôcmyym nay, phảoavqi dùugwyng đqebuếamoyn càeduh phêmdie đqebuuuna tinh thầjsxan tỉmbphnh táfpveo.

“Bắsjbit đqebujsxau nóbhmwi từeovt đqebuâslddu?” Đycdsôcmyyi con ngưhnvtơnimmi anh tuấwzhnn củyrqua Lâslddm Việwzndt Thịpbtenh, nhìnxcmn chằqimcm chằqimcm gưhnvtơnimmng mặoavqt Quáfpvech Thanh Túlnvh khôcmyyng rờehfni.

"Nóbhmwi từeovtlnvhc rờehfni đqebui, tạnxcmi sao lạnxcmi đqebuuuna lạnxcmi mìnxcmnh tôcmyyi côcmyy đqebujzpmc ởyjvj thàeduhnh phốehfn S, chẳtbqkng lẽzfmueduhnxcm kếamoyt hôcmyyn vớcdjwi ngưhnvtehfni phụpegr nữqpuy kia?"

vgic em làeduh Sophia sao! Anh khôcmyyng kếamoyt hôcmyyn vớcdjwi côcmyywzhny." Lâslddm Việwzndt Thịpbtenh lạnxcmnh nhạnxcmt đqebuáfpvep lờehfni.

lnvhc nàeduhy Quáfpvech Thanh Túlnvh mớcdjwi thởyjvj phàeduho nhẹamoy nhõkryjm, tảoavqng đqebuáfpve lớcdjwn trong lòqpiqng cuốehfni cùugwyng đqebuãpbte đqebuưhnvtysytc hạnxcm xuốehfnng.




"Thậcqznt ra làeduh, lúlnvhc ấwzhny anh bịpbteslddy HVE, loạnxcmi virus đqebuóbhmwslddy lan qua đqebuưhnvtehfnng máfpveu vàeduh dịpbtech thểuuna..." Lâslddm Việwzndt Thịpbtenh nghiêmdiem túlnvhc nóbhmwi, Quáfpvech Thanh Túlnvh khiếamoyp sợysyt.

"Anh biếamoyt từeovtlnvhc nàeduho?"

slddm Việwzndt Thịpbtenh hơnimmi cong môcmyyi, nởyjvj mộjzpmt nụpegrhnvtehfni mộjzpmt hấwzhnp dẫwwsvn, lộjzpm ra hàeduhm răugwyng trắsjbing đqebuitzuu.

"Lúlnvhc em vừeovta mớcdjwi đqebuưhnvtysytc báfpvec sĩadac chuẩehfnn đqebufpven, anh đqebuãpbte bịpbtefpvec sĩadac cảoavqnh cáfpveo, phảoavqi cáfpvech ly em. Nhưhnvtng anh khôcmyyng đqebuàeduhnh lòqpiqng, anh khôcmyyng thểuunaeduho kháfpveng cựuhev lạnxcmi sựuhev quyếamoyn rũuuna củyrqua em, anh thàeduh chếamoyt, cũuunang phảoavqi chếamoyt ởyjvj trêmdien ngưhnvtehfni em."

slddm Việwzndt Thịpbtenh thẳtbqkng thắsjbin nóbhmwi, Quáfpvech Thanh Túlnvh đqebufcqa mồsjbicmyyi hộjzpmt, ngưhnvtehfni đqebuàeduhn ôcmyyng nàeduhy, đqebuúlnvhng làeduhbhmw chúlnvht ngốehfnc...

Biếamoyt rõkryj rằqimcng làeduhm tìnxcmnh sẽzfmu bịpbteslddy, hắsjbin vẫwwsvn còqpiqn bấwzhnt chấwzhnp tấwzhnt cảoavq lao vàeduho cơnimm thểuunanxcmnh, hếamoyt lầjsxan nàeduhy đqebuếamoyn lầjsxan kháfpvec!

"Vậcqzny sau nàeduhy anh cóbhmw triệwzndu chứcdjwng rồsjbii đqebuúlnvhng khôcmyyng?"

"Cóbhmw lẽzfmueduhnimm thểuuna củyrqua anh tốehfnt hơnimmn em mộjzpmt chúlnvht, lúlnvhc ấwzhny anh cũuunang khôcmyyng biếamoyt, cho tớcdjwi khi em đqebuưhnvtysytc cứcdjwu. Em còqpiqn nhớcdjw khôcmyyng, chuyệwzndn trưhnvtcdjwc khi chếamoyt Tăugwyng Thanh Hảoavqi đqebuãpbte gặoavqp anh mộjzpmt lầjsxan." Lâslddm Việwzndt Thịpbtenh hồsjbii tưhnvtyjvjng nóbhmwi.

Quáfpvech Thanh Túlnvh nghiêmdiem túlnvhc gậcqznt đqebujsxau: “Cóbhmwwzhnn tưhnvtysytng, lúlnvhc ấwzhny tôcmyyi vẫwwsvn luôcmyyn hỏtbqki anh, anh ấwzhny tìnxcmm anh làeduhm gìnxcm, nhưhnvtng anh luôcmyyn khôcmyyng chịpbteu nóbhmwi.”

slddm Việwzndt Thịpbtenh cưhnvtehfni khẽzfmu: "Cậcqznu ta nóbhmwi, đqebuếamoyn cuốehfni cùugwyng anh vàeduh em vẫwwsvn khôcmyyng thểuunayjvjmdien nhau. Sau đqebuóbhmwbhmwi vớcdjwi anh, nóbhmwi anh đqebuãpbte bịpbteslddy HVE, hơnimmn nữqpuya khôcmyyng cóbhmw thuốehfnc giảoavqi..."

Quáfpvech Thanh Túlnvh chua xóbhmwt cúlnvhi đqebujsxau, tấwzhnt cảoavq chuyệwzndn nàeduhy, đqebuitzuu tạnxcmi vìnxcmcmyyeduh ra, làeduhcmyy đqebuãpbte mang vềitzu quáfpve nhiềitzuu đqebuau khổfcqa cho Lâslddm Việwzndt Thịpbtenh.

"Trêmdien thựuhevc tếamoy, anh cũuunang khôcmyyng sợysytslddy HVE, chỉmbpheduh anh khôcmyyng muốehfnn lạnxcmi truyềitzun tiếamoyp bệwzndnh nàeduhy cho em. Lúlnvhc ấwzhny ba anh biếamoyt chuyệwzndn, ôcmyyng ấwzhny vốehfnn đqebuãpbte phảoavqn đqebuehfni chuyệwzndn hôcmyyn sựuhev củyrqua chúlnvhng ta, cho nêmdien đqebuãpbte bấwzhnt chấwzhnp mọeovti thứcdjwcmyyi bằqimcng đqebuưhnvtysytc anh vềitzu Paris."

"Ba anh cũuunang ởyjvj Paris?"




slddm Việwzndt Thịpbtenh gậcqznt đqebujsxau.

"Nghe anh nóbhmwi hếamoyt, sau khi anh vềitzu Paris, ôcmyyng ấwzhny sắsjbip xếamoyp ngưhnvtehfni chữqpuya trịpbte cho anh, hai năugwym sau, anh bìnxcmnh phụpegrc, nhưhnvtng ôcmyyng ấwzhny cấwzhnm anh đqebui tìnxcmm em, nếamoyu nhưhnvt anh liêmdien lạnxcmc vớcdjwi em, ôcmyyng ấwzhny sẽzfmu lậcqznp tứcdjwc pháfpvei ngưhnvtehfni giếamoyt em, hơnimmn nữqpuya, ngưhnvtehfni áfpvem sáfpvet em trưhnvtcdjwc kia, cũuunang làeduh ba anh pháfpvei đqebui. Thậcqznt xin lỗhhxzi, Thanh Túlnvh, nhữqpuyng năugwym nàeduhy anh đqebuang khôcmyyng ngừeovtng cốehfn gắsjbing, muốehfnn đqebuysyti khi mọeovti chuyệwzndn ổfcqan đqebupbtenh hơnimmn chúlnvht rồsjbii đqebui tìnxcmm em, anh sắsjbip thàeduhnh côcmyyng rồsjbii."

slddm Việwzndt Thịpbtenh nhìnxcmn Quáfpvech Thanh Túlnvh đqebujsxay thâslddm tìnxcmnh, bàeduhn tay lớcdjwn bao lấwzhny bàeduhn tay nhỏtbqk củyrqua côcmyy.

"Anh nghĩadac, rấwzhnt nhanh thôcmyyi chúlnvhng ta cóbhmw thểuunayjvjmdien nhau, em sẽzfmu khôcmyyng phảoavqi chịpbteu khổfcqa nữqpuya."

Quáfpvech Thanh Túlnvhlnvht tay vềitzu, nhìnxcmn hắsjbin cóbhmw chúlnvht oáfpven hậcqznn.

"Khốehfnn kiếamoyp, anh rõkryjeduhng biếamoyt tôcmyyi nhớcdjw anh nhưhnvt thếamoyeduho, nhưhnvtng mộjzpmt cuộjzpmc gọeovti anh cũuunang khôcmyyng cóbhmw, mộjzpmt tin nhắsjbin cũuunang khôcmyyng gửwwsvi, lờehfni nhắsjbin cũuunang khôcmyyng đqebuuuna lạnxcmi, cứcdjw nhưhnvt vậcqzny léwwsvn lúlnvht chạnxcmy mấwzhnt, anh đqebuuuna mộjzpmt mìnxcmnh tôcmyyi đqebuehfni diệwzndn vớcdjwi tàeduhn cụpegrc còqpiqn lạnxcmi, anh đqebuúlnvhng làeduheduhn nhẫwwsvn."

"Thậcqznt xin lỗhhxzi, Thanh Túlnvh, anh sai rồsjbii! Tha thứcdjw cho anh cóbhmw đqebuưhnvtysytc khôcmyyng?"

slddm Việwzndt Thịpbtenh cầjsxau xin nhìnxcmn Quáfpvech Thanh Túlnvh nhưhnvt đqebucdjwa trẻkaqkeduhm sai chuyệwzndn.

Quáfpvech Thanh Túlnvh đqebucdjwng lêmdien, lạnxcmnh lùugwyng nhìnxcmn hắsjbin.

"Bảoavqy năugwym, anh biếamoyt khôcmyyng? Tôcmyyi đqebuãpbte chịpbteu đqebuau khổfcqa suốehfnt bảoavqy năugwym, tôcmyyi khôcmyyng thểuunaeduho tha thứcdjw cho anh dễgqbueduhng nhưhnvt vậcqzny đqebuưhnvtysytc."

Quáfpvech Thanh Túlnvh xoay ngưhnvtehfni rờehfni đqebui.

slddm Việwzndt Thịpbtenh đqebuau lòqpiqng đqebuưhnvta mắsjbit nhìnxcmn bóbhmwng lưhnvtng dầjsxan xa củyrqua côcmyy, nhữqpuyng năugwym nàeduhy, làeduhm gìnxcmbhmw giâslddy phúlnvht nàeduho hắsjbin lạnxcmi khôcmyyng nhớcdjw nhung côcmyy nhưhnvt mắsjbic bệwzndnh tưhnvtơnimmng tưhnvt đqebuâslddu chứcdjw.

mdieu đqebuếamoyn si mêmdie, cũuunang giốehfnng nhưhnvt trúlnvhng phảoavqi loạnxcmi thuốehfnc kịpbtech đqebujzpmc, chẳtbqkng ai cóbhmw thểuuna chạnxcmy thoáfpvet.




Quáfpvech Thanh Túlnvh trởyjvj lạnxcmi nhàeduh trọeovt, lúlnvhc nàeduhy mớcdjwi pháfpvet hiệwzndn, Lêmdie Quyêmdien Quyêmdien đqebuang ngồsjbii mộjzpmt mìnxcmnh trêmdien bậcqznc thang ởyjvj cửwwsva nhàeduh trọeovt ngẩehfnn ngưhnvtehfni.

lnvhc nàeduhy côcmyy mớcdjwi áfpvey náfpvey nhớcdjw ra, hoáfpve ra mìnxcmnh quêmdien đqebuưhnvta chìnxcma khóbhmwa cho côcmyywzhny.

"Lêmdie Quyêmdien Quyêmdien, thậcqznt xin lỗhhxzi, tớcdjw vềitzunimmi trễgqbu."

mdie Quyêmdien Quyêmdien cũuunang khôcmyyng đqebuuuna bụpegrng, cưhnvtehfni he he đqebucdjwng lêmdien: "Cậcqznu nóbhmwi chuyệwzndn vớcdjwi Lâslddm Việwzndt Thịpbtenh sao rồsjbii?"

Sắsjbic mặoavqt Quáfpvech Thanh Túlnvh khôcmyyng tốehfnt lắsjbim, côcmyy cầjsxam chìnxcma khóbhmwa mởyjvj cửwwsva, giúlnvhp Lêmdie Quyêmdien Quyêmdien chuyểuunan hàeduhnh lýzzba.

"Khôcmyyng tốehfnt lắsjbim!"

"Tạnxcmi sao?"

"Cậcqznu khôcmyyng nhìnxcmn thấwzhny sao? Bêmdien cạnxcmnh anh ta đqebuãpbtebhmw ngưhnvtehfni phụpegr nữqpuy kháfpvec."

Trong lòqpiqng Quáfpvech Thanh Túlnvhbhmw chúlnvht chua xóbhmwt, chínlgdnh côcmyyuunang khôcmyyng rõkryjeduh tạnxcmi sao.

Nghĩadac tớcdjwi bảoavqy năugwym nàeduhy, rõkryjeduhng hắsjbin cóbhmw rấwzhnt nhiềitzuu cơnimm hộjzpmi đqebuuunabhmwi cho côcmyy, hắsjbin còqpiqn sốehfnng trêmdien cõkryji đqebuehfni nàeduhy, đqebuuunacmyy đqebueovtng ngốehfnc nghếamoych đqebui khắsjbip nơnimmi tìnxcmm hắsjbin nhưhnvt vậcqzny.

Hắsjbin quáfpveeduhn nhẫwwsvn.

Quáfpvech Thanh Túlnvh cháfpven nảoavqn ngồsjbii trêmdien sa lon, Lêmdie Quyêmdien Quyêmdien ngâslddy ngưhnvtehfni ngồsjbii ởyjvjmdien cạnxcmnh.

"Vậcqzny cậcqznu đqebupbtenh nhưhnvt thếamoyeduho?"

"Tớcdjwuunang khôcmyyng biếamoyt, trong lòqpiqng tớcdjw rấwzhnt loạnxcmn, bâslddy giờehfn mộjzpmt chúlnvht manh mốehfni tớcdjwuunang khôcmyyng cóbhmw."

ycdsưhnvtysytc rồsjbii, tớcdjw khôcmyyng hỏtbqki nữqpuya, cậcqznu nghỉmbph ngơnimmi cho khoẻkaqk đqebui, khôcmyyng cóbhmw khóbhmw khăugwyn nàeduho làeduh khôcmyyng thểuunahnvtysytt qua, hơnimmn nữqpuya, hai ngưhnvtehfni cóbhmw thểuuna tiếamoyn tớcdjwi vớcdjwi nhau, thậcqznt sựuhev khôcmyyng dễgqbueduhng, cậcqznu suy nghĩadac kỹkryj chúlnvht."

"Ừqebu!"

Quáfpvech Thanh Túlnvhnimmi vàeduho trầjsxam tưhnvt.

Nghĩadac tớcdjwi mấwzhny năugwym nàeduhy, côcmyy sốehfnng khôcmyyng bằqimcng chếamoyt, màeduh hắsjbin thìnxcmyjvjmdien ngoàeduhi ung dung tựuhev tạnxcmi, trong lòqpiqng côcmyy khôcmyyng khỏtbqki buồsjbin bựuhevc.

Ban đqebuêmdiem, đqebujzpmt nhiêmdien cóbhmw ngưhnvtehfni vuốehfnt ve gưhnvtơnimmng mặoavqt côcmyy.

Quáfpvech Thanh Túlnvh hoảoavqng hốehfnt, mởyjvj mắsjbit ra, trong bóbhmwng đqebuêmdiem, cóbhmw mộjzpmt thâslddn hìnxcmnh cao lớcdjwn, đqebucdjwng ởyjvjmdien giưhnvtehfnng củyrqua côcmyy.

Quáfpvech Thanh Túlnvh hấwzhnt cáfpvei tay củyrqua ngưhnvtehfni kia ra.

"Lâslddm Việwzndt Thịpbtenh, anh cúlnvht ra ngoàeduhi cho tôcmyyi, nơnimmi nàeduhy khôcmyyng chàeduho đqebuóbhmwn anh."

Ngưhnvtehfni đqebuàeduhn ôcmyyng nàeduhy cầjsxam tinh con chuộjzpmt àeduh? Sao cứcdjw xuấwzhnt quỷkaqk nhậcqznp thầjsxan nhưhnvt vậcqzny, làeduhm côcmyy khóbhmwqpiqng phòqpiqng bịpbte.

slddm Việwzndt Thịpbtenh khôcmyyng bỏtbqk tay ra, ngưhnvtysytc lạnxcmi còqpiqn cúlnvhi ngưhnvtehfni, ngồsjbii ởyjvjmdien cạnxcmnh côcmyy.

"Anh bịpbte đqebuiếamoyc sao, tôcmyyi bảoavqo anh đqebui ra!" Quáfpvech Thanh Túlnvh tứcdjwc giậcqznn nóbhmwi.

"Khôcmyyng đqebui nữqpuya, anh sẽzfmu khôcmyyng bao giờehfn đqebui nữqpuya..." Lâslddm Việwzndt Thịpbtenh thấwzhnp giọeovtng nóbhmwi ởyjvjmdien tai côcmyy.

Đycdsehfni ngưhnvtehfni chẳtbqkng cóbhmw mấwzhny lầjsxan bảoavqy năugwym, hắsjbin sẽzfmu khôcmyyng bao giờehfn trảoavqi qua cuộjzpmc chia ly dàeduhi đqebuqimcng đqebuwekhng vớcdjwi côcmyy nữqpuya.

"Anh đqebupbtenh đqebuưhnvta em vềitzu nhàeduh họeovtslddm, gặoavqp ba anh, sau đqebuóbhmw sẽzfmubhmwi chuyệwzndn hôcmyyn sựuhev củyrqua chúlnvhng ta."

slddm Việwzndt Thịpbtenh nghiêmdiem túlnvhc nóbhmwi, Quáfpvech Thanh Túlnvh ôcmyym mặoavqt, lặoavqng lẽzfmunimmi lệwznd.

Bao nhiêmdieu năugwym, cuốehfni cùugwyng côcmyyuunang nghe đqebuưhnvtysytc hai chữqpuycmyyn sựuhev từeovt trong miệwzndng hắsjbin.

Hắsjbin vưhnvtơnimmn tay véwwsvn chăugwyn lêmdien, lầjsxan mòqpiq bắsjbit lấwzhny bàeduhn tay nhỏtbqkwwsv củyrqua côcmyy, đqebueo vàeduho, cảoavqm giáfpvec lạnxcmnh lẽzfmuo lưhnvtcdjwt qua ngóbhmwn tay.

"Vốehfnn dĩadac muốehfnn đqebueo lêmdien ngóbhmwn áfpvep úlnvht củyrqua em, nhưhnvtng, lúlnvhc ấwzhny anh bịpbteslddy virus, anh sợysytnxcmnh sốehfnng khôcmyyng đqebuưhnvtysytc bao lâslddu, sẽzfmu hạnxcmi em, cho nêmdien vẫwwsvn khôcmyyng dáfpvem đqebuưhnvta. Hơnimmn nữqpuya, cũuunang bởyjvji vìnxcm bịpbte nhiễgqbum virus, anh sợysytnxcmnh khôcmyyng cóbhmw khảoavqugwyng bảoavqo vệwznd em, cho ba cóbhmwnimm hộjzpmi lợysyti dụpegrng, cho nêmdien đqebuãpbte cốehfn gắsjbing cáfpvech xa, khôcmyyng dáfpvem đqebuếamoyn gầjsxan em. Anh biếamoyt, nhữqpuyng năugwym nàeduhy em sốehfnng rấwzhnt khổfcqa cựuhevc, đqebuitzuu làeduh lỗhhxzi củyrqua anh, anh làeduh mộjzpmt têmdien cặoavqn bãpbte, anh làeduhmdien khốehfnn kiếamoyp nhưhnvtng từeovt giờehfn trởyjvj đqebui, bấwzhnt kểuuna xảoavqy ra chuyệwzndn gìnxcm, anh tuyệwzndt đqebuehfni sẽzfmu khôcmyyng đqebuuuna lạnxcmi em mộjzpmt mìnxcmnh nữqpuya."

Trong bóbhmwng đqebuêmdiem, giọeovtng nóbhmwi củyrqua hắsjbin trầjsxam thấwzhnp, quyếamoyn rũuuna, lạnxcmi tràeduhn đqebujsxay hy vọeovtng.

Mộjzpmt dòqpiqng lệwzndbhmwng chảoavqy xuốehfnng từeovt khoéwwsv mắsjbit Quáfpvech Thanh Túlnvh, nơnimmi mềitzum mạnxcmi trong đqebuáfpvey lòqpiqng côcmyy đqebuãpbte bịpbte đqebupegrng vàeduho, vốehfnn đqebupbtenh khôcmyyng đqebuuuna ýzzba đqebuếamoyn hắsjbin mộjzpmt thờehfni gian, bâslddy giờehfnnxcmnh đqebuãpbte bịpbteeduhm cho cảoavqm đqebujzpmng.

Hắsjbin véwwsvn chăugwyn lêmdien, chui cảoavq ngưhnvtehfni vàeduho, đqebuèkslycmyyhnvtcdjwi thâslddn.

Buổfcqai sáfpveng ngàeduhy hôcmyym sau, Lêmdie Quyêmdien Quyêmdien đqebuang đqebuáfpvenh răugwyng, đqebujzpmt nhiêmdien pháfpvet hiệwzndn, trong căugwyn nhàeduheduhy đqebuãpbtebhmw thêmdiem mộjzpmt ngưhnvtehfni đqebuàeduhn ôcmyyng.

nimmn nữqpuya còqpiqn làeduh thầjsxan khôcmyyng biếamoyt, quỷkaqk khôcmyyng hay xuấwzhnt hiệwzndn.

cmyywzhny vẫwwsvn còqpiqn mặoavqc quầjsxan áfpveo ngủyrqu, théwwsvt lêmdien mộjzpmt tiếamoyng: "A..." Sau đqebuóbhmw vộjzpmi vàeduhng đqebuóbhmwng sầjsxam cửwwsva nhàeduh vệwznd sinh lạnxcmi.

Quáfpvech Thanh Túlnvh bậcqznt cưhnvtehfni: "Xin lỗhhxzi, tốehfni qua anh ấwzhny tớcdjwi đqebujzpmt ngộjzpmt, khôcmyyng thôcmyyng báfpveo vớcdjwi cậcqznu mộjzpmt tiếamoyng đqebuưhnvtysytc."

"Ồhnvtsjbi, biếamoyt rồsjbii, hai ngưhnvtehfni đqebuysyti chúlnvht ha!"

"Anh đqebui làeduhm đqebusjbi ăugwyn sáfpveng cho em, em ngồsjbii ởyjvj phòqpiqng kháfpvech chờehfn ăugwyn đqebui."

slddm Việwzndt Thịpbtenh dịpbteu dàeduhng nóbhmwi, Quáfpvech Thanh Túlnvh nhúlnvhn vai: " Đycdsưhnvtysytc!"

Nhữqpuyng năugwym gầjsxan đqebuâslddy, côcmyy bậcqznn rộjzpmn côcmyyng việwzndc, vềitzunimm bảoavqn rấwzhnt ínlgdt khi cóbhmw thờehfni gian đqebuuuna nấwzhnu nưhnvtcdjwng.

Ngoàeduhi báfpvenh ngọeovtt vẫwwsvn còqpiqn nhớcdjwfpvech làeduhm thìnxcm nhữqpuyng móbhmwn kháfpvec đqebuitzuu đqebuãpbte quêmdien sạnxcmch.

Cuốehfni cùugwyng Lêmdie Quyêmdien Quyêmdien cũuunang thay quầjsxan áfpveo xong, từeovt trong phòqpiqng vệwznd sinh đqebui ra, thầjsxan bínlgd hỏtbqki: "Ngưhnvtehfni đqebuàeduhn ôcmyyng củyrqua cậcqznu làeduh siêmdieu nhâslddn sao? Tốehfni qua rõkryjeduhng đqebuãpbte khoáfpve tráfpvei cửwwsva chínlgdnh rồsjbii, anh ta chui vàeduho bằqimcng đqebuưhnvtehfnng nàeduho vàeduho vậcqzny?"

"Hìnxcmnxcm, chắsjbic làeduh nhảoavqy vàeduho từeovt cửwwsva sổfcqa trong phòqpiqng tớcdjw." Quáfpvech Thanh Túlnvhnimmi đqebutbqk mặoavqt, nhẹamoy nhàeduhng ho mộjzpmt tiếamoyng.

"Cửwwsva sổfcqa!!" Lêmdie Quyêmdien Quyêmdien le lưhnvtrxfai: "Đycdsưhnvtysytc rồsjbii, may làeduh tầjsxang mộjzpmt, nếamoyu nhưhnvtyjvj trêmdien tầjsxang cao, vậcqzny thìnxcmbhmw áfpven mạnxcmng rồsjbii."

"Hơnimmnimm, cậcqznu nghĩadac chưhnvta từeovtng cóbhmw sao, trưhnvtcdjwc kia lúlnvhc ởyjvj thàeduhnh phốehfn S, têmdien đqebuóbhmw thậcqznt sựuhev đqebuãpbte leo đqebuếamoyn cửwwsva sổfcqa tầjsxang ba, sau đqebuóbhmwqpiqn sốehfnng chếamoyt khôcmyyng thừeovta nhậcqznn!" Quáfpvech Thanh Túlnvh che miệwzndng cưhnvtehfni.

mdie Quyêmdien Quyêmdien đqebufcqa mồsjbi hộjzpmt: "Mấwzhny ngưhnvtehfni đqebuúlnvhng làeduhmdieu đqebuếamoyn quêmdien cảoavq mạnxcmng sốehfnng, thậcqznt phụpegrc hai ngưhnvtehfni, hôcmyym nay cóbhmw tiếamoyt mụpegrc gìnxcm khôcmyyng?"

Quáfpvech Thanh Túlnvh im lặoavqng mộjzpmt hồsjbii, cưhnvtehfni nóbhmwi: “Anh ấwzhny đqebuưhnvta tớcdjw vềitzu nhàeduh

Ánlqxnh mắsjbit Lêmdie Quyêmdien Quyêmdien chúlnvh ýzzba đqebuếamoyn chiếamoyc nhẫwwsvn kim cưhnvtơnimmng trêmdien ngóbhmwn tay Quáfpvech Thanh Túlnvh: "Oa, hay quáfpve nhờehfn, bâslddy giờehfn đqebuãpbte cầjsxau hôcmyyn cậcqznu rồsjbii?"

"Khụpegr!" Quáfpvech Thanh Túlnvh ho nhẹamoy mộjzpmt tiếamoyng, ngưhnvtehfni đqebuàeduhn ôcmyyng nàeduho đqebuóbhmw tốehfni qua còqpiqn dùugwyng thủyrqu đqebuoạnxcmn vôcmyyugwyng lưhnvtu manh đqebuuuna éwwsvp côcmyy kếamoyt hôcmyyn, trong lúlnvhc thầjsxan trínlgdnimmeduhng côcmyy đqebuãpbte đqebusjbing ýzzba. Têmdien khốehfnn nàeduhy lạnxcmi còqpiqn ghi âslddm, muốehfnn chốehfni cũuunang khôcmyyng đqebuưhnvtysytc, huốehfnng chi, trong đqebuoạnxcmn ghi âslddm kia, còqpiqn cóbhmw tiếamoyng rêmdien rỉmbph mấwzhnt hồsjbin củyrqua côcmyy. Côcmyy hậcqznn khôcmyyng thểuuna trốehfnn xuốehfnng gầjsxam bàeduhn, chui xuốehfnng cáfpvei lỗhhxz nhỏtbqk trêmdien sàeduhn nhàeduh

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.