Vợ Khó Thoát Khỏi Bàn Tay Tôi

Chương 202 : Không đồng ý hôn sự của các người

    trước sau   
Árgztnh sáimekng trong phòwubsng giam rấpkqvt tốnbmri, chỉdmjewquo mộfgrtt cáimeki bówquong đfofqèmxtjn cũlgbj đfofqãzvkjwquo phầgpsgn ốnbmroglhng, lẳnkysng lặgpsgng chiếboflu sáimekng gówquoc tưjhlsfqving.

Toàoglhn bộfgrt phòwubsng giam dưjhlsttemi mặgpsgt đfofqpkqvt đfofqrslfu dùxwdrng gạujpsch xâimeky thàoglhnh, tuy làoglh khôpmhqimeko, nhưjhlsng vẫoagqn rấpkqvt lạujpsnh.

Quáimekch Thanh Túgpsg trốnbmrn trong lòwubsng Lâimekm Việfkbct Thịllyfnh, nhiệfkbct đfofqfgrtgfxw thểzldo củnbtba hắttemn khôpmhqng ngừxwdrng xuyêrslfn qua áimeko quầgpsgn màoglh truyềrslfn đfofqếbofln thâimekn thểzldopmhq.

Khôpmhqng biếboflt đfofqếbofln lúgpsgc nàoglho, côpmhq bịllyf mộfgrtt tiếboflng nówquoi đfofqáimeknh thứeoknc.

Mởzldo mắttemt ra, bówquong dáimekng củnbtba Lêrslfxwdrng Việfkbct từxwdr ngoàoglhi tiếbofln vàoglho.

imekm Việfkbct Thịllyfnh nhẹfkbc nhàoglhng buôpmhqng Quáimekch Thanh Túgpsg ra.




"Cậjoxzu chủnbtb!"

"Sao rồpftui? Lấpkqvy đfofqưjhlskraxc khôpmhqng?"

rslfxwdrng Việfkbct lắttemc đfofqgpsgu, "Lúgpsgc mớttemi vàoglho đfofqếbofln đfofqãzvkj bịllyf đfofqoạujpst mấpkqvt rồpftui, xem ra lầgpsgn nàoglhy ôpmhqng ấpkqvy rấpkqvt tứeoknc giậjoxzn, cậjoxzu chủnbtb, khôpmhqng còwubsn cáimekch nàoglho rồpftui."

imekm Việfkbct Thịllyfnh đfofqpkqvm mộfgrtt đfofqpkqvm thậjoxzt mạujpsnh lêrslfn hàoglhng ràoglho.

"Cówquo đfofqiềrslfu, ba ngàoglhy sau lạujpsi cówquo mộfgrtt cơgfxw hộfgrti tốnbmrt."

"Tốnbmrt cáimeki rắttemm, ba ngàoglhy sau tôpmhqi đfofqãzvkj tiếbofln hàoglhnh hôpmhqn lễtmlk vớttemi Sophie rồpftui."

"Khàoglh khàoglh, ýjgoo củnbtba tôpmhqi chíqoeinh làoglh nhưjhls vậjoxzy, đfofqếbofln lúgpsgc đfofqówquo, mọqoeii khảcqzlnbtbng đfofqrslfu cówquo thểzldo xảcqzly ra, thếboflrslfn còwubsn phảcqzli nhờfqvi cậjoxzu chủnbtb tạujpsm thờfqvii bìbqmpnh tĩqqhnnh mộfgrtt chúgpsgt.”

Lờfqvii củnbtba Lêrslfxwdrng Việfkbct khiếbofln Lâimekm Việfkbct Thịllyfnh sáimekng tỏkika thôpmhqng suốnbmrt.

"Cậjoxzu đfofqi ra ngoàoglhi đfofqi, toàoglhn bộfgrt việfkbcc cầgpsgn chuẩkygln bịllyf thìbqmp chuẩkygln bịllyf cho xong, nhớttem kỹttem, tuyệfkbct đfofqnbmri khôpmhqng đfofqưjhlskraxc đfofqzldo bấpkqvt cứeokn tin tứeoknc gìbqmpwubs rỉdmje ra đfofqpkqvy."

"Vâimekng, tôpmhqi đfofqi làoglhm việfkbcc, cậjoxzu chủnbtb nghỉdmje ngơgfxwi đfofqi."

nrwmi đfofqi."

wquong dáimekng Lêrslfxwdrng Việfkbct nhanh chówquong biếbofln mấpkqvt ởzldo cửqwmwa chíqoeinh, Quáimekch Thanh Túgpsg vẫoagqn còwubsn hơgfxwi đfofqfqvi đfofqoagqn.

"Ngủnbtb mộfgrtt chúgpsgt nữbqmpa đfofqi!"




Giọqoeing nówquoi củnbtba Lâimekm Việfkbct Thịllyfnh hơgfxwi khàoglhn khàoglhn, đfofqôpmhqi mắttemt ửqwmwng đfofqkika, xem ra làoglh cảcqzl đfofqêrslfm khôpmhqng ngủnbtb.

"Nếboflu em chưjhlsa tưjhls̀ng xuâimeḱt hiêrslf̣n, cówquo phảcqzli anh sẽeokn kếboflt hôpmhqn vớttemi Sophie khôpmhqng?"

Đnrwmówquooglh mộfgrtt côpmhqimeki trẻpmhq tuổuufxi xinh đfofqfkbcp, tràoglhn đfofqgpsgy hơgfxwi thởzldo thanh xuâimekn, mộfgrtt côpmhqimeki nhưjhls thếbofl, chỉdmje cầgpsgn nhữbqmpng chàoglhng trai kháimekc liếboflc mắttemt nhìbqmpn qua làoglh khôpmhqng quêrslfn đfofqưjhlskraxc rồpftui.

Huốnbmrng hồpftu lạujpsi còwubsn cưjhlsttemi vềrslfoglhm vợkraxbqmpnh.

imekm Việfkbct Thịllyfnh nguy hiểzldom màoglhqoeip mắttemt lạujpsi, khôpmhqng kháimekch khíqoeioglhwquoi vớttemi Quáimekch Thanh Túgpsg: "Cówquo phảcqzli em muốnbmrn anh "làoglhm" em ngay ởzldo chỗrslfoglhy khôpmhqng?"

Mặgpsgt Quáimekch Thanh Túgpsglgbjng kháimekoglhy, "Ha, chúgpsgng ta vẫoagqn chưjhlsa thửqwmwoglhm ởzldo trong tùxwdr đfofqâimeku."

Trong mắttemt Lâimekm Việfkbct Thịllyfnh hiệfkbcn lêrslfn mộfgrtt tia ham muốnbmrn, "Vậjoxzy chi bằstjsng ởzldo chỗrslfoglhy thửqwmw mộfgrtt lầgpsgn?"

Quáimekch Thanh Túgpsg lấpkqvy tay đfofqkygly hắttemn ra: "Tráimeknh tráimeknh tráimeknh, cảcqzl đfofqgpsgu anh toàoglhn làoglh suy nghĩqqhn bậjoxzy bạujps, trừxwdroglhm ra thìbqmp vẫoagqn làoglhoglhm, mau nghĩqqhnimekch đfofqi kìbqmpa."

imeki têrslfn nàoglhy, đfofqãzvkj bịllyf nhốnbmrt vàoglho tùxwdr rồpftui màoglh vẫoagqn còwubsn Tú tưjhls đfofqi làoglhm loạujpsi chuyệfkbcn đfofqówquo, mộfgrtt chúgpsgt nôpmhqn nówquong muốnbmrn đfofqi ra ngoàoglhi cũlgbjng khôpmhqng cówquo.

"Khôpmhqng phảcqzli Lêrslfxwdrng Việfkbct đfofqãzvkjwquoi rồpftui sao, ba ngàoglhy nữbqmpa!"

imekng ngàoglhy hôpmhqm sau, Lâimekm Thanh Tùxwdrng mang theo Witt đfofqếbofln nhàoglh giam thănbtbm đfofqôpmhqi vợkrax chồpftung hoạujpsn nạujpsn nàoglhy.

"Hàoglh, chúgpsg Ba, ởzldo chỗrslfoglhy lãzvkjng mạujpsn khôpmhqng? Hai đfofqeokna tốnbmri qua cówquooglhm gìbqmp khôpmhqng đfofqpkqvy?"

imekm Thanh Tùxwdrng khôpmhqng đfofqeoknng đfofqttemn nówquoi.




imekm Việfkbct Thịllyfnh muốnbmrn vung ra mộfgrtt cáimeki táimekt, "Cúgpsgt, ôpmhqng đfofqâimeky đfofqzldo anh tớttemi làoglh đfofqzldowquoi mấpkqvy thứeoknoglho lao nàoglhy sao?"

imekm Thanh Tùxwdrng nhanh nhẹfkbcn néxfiw tráimeknh, hắttemn chạujpsy đfofqếbofln bêrslfn chỗrslf Quáimekch Thanh Túgpsgjhlsfqvii nówquoi, "Em dâimeku àoglh, em mau quảcqzln líqoei chồpftung củnbtba em kìbqmpa, thậjoxzt đfofqúgpsgng làoglh mộfgrtt têrslfn cuồpftung bạujpso lựohqec, xem ra tốnbmri qua nhấpkqvt đfofqllyfnh làoglh chưjhlsa đfofqưjhlskraxc thỏkikaa mãzvkjn dụyvgbc vọqoeing rồpftui, dẫoagqn đfofqếbofln lửqwmwa giậjoxzn trong lòwubsng tănbtbng cao."

"Khụyvgb..." Quáimekch Thanh Túgpsg khẽeokn ho mộfgrtt tiếboflng, "Anh Hai àoglh, nơgfxwi đfofqâimeky còwubsn cówquo trẻpmhq con, xin đfofqxwdrng nówquoi lộfgrt liễtmlku đfofqếbofln nhưjhls vậjoxzy."

llyfi chao, đfofqúgpsgng rồpftui, Witt, anh thiếboflu chúgpsgt nữbqmpa đfofqãzvkj quêrslfn mấpkqvt, cówquo đfofqiềrslfu, nhówquoc con bảcqzly tuổuufxi hẳnkysn làoglh nghe khôpmhqng hiểzldou gìbqmp đfofqâimeku."

Witt khôpmhqng đfofqzldo ýjgoo đfofqếbofln, lậjoxzp tứeoknc đfofqi thẳnkysng tớttemi trưjhlsttemc mặgpsgt Quáimekch Thanh Túgpsg, cáimekch hàoglhng ràoglho sắttemt, lo lắttemng màoglh nhìbqmpn mẹfkbc củnbtba mìbqmpnh.

"Mẹfkbc, mẹfkbc khówquo chịllyfu sao?"

Quáimekch Thanh Túgpsg từxwdr khe hởzldooglhng ràoglho sắttemt vưjhlsơgfxwn tay ra, nhẹfkbc nhàoglhng vuốnbmrt ve tráimekn Witt.

"Cụyvgbc cưjhlsng, mẹfkbc khôpmhqng khówquo chịllyfu, chỉdmje cầgpsgn cówquo thểzldo gặgpsgp lạujpsi con, phảcqzli làoglhm gìbqmp mẹfkbclgbjng cam Tú tìbqmpnh nguyệfkbcn."

Quáimekch Thanh Túgpsg đfofqãzvkj khôpmhqng còwubsn bốnbmri rốnbmri bấpkqvt lựohqec giốnbmrng nhưjhls trưjhlsttemc đfofqâimeky, cówquo con trai chốnbmrng đfofqfymj, côpmhq khôpmhqng còwubsn sợkraxbqmp cảcqzl.

"Mẹfkbc, con sẽeokn cứeoknu mẹfkbc ra ngoàoglhi, mẹfkbc đfofqxwdrng sợkrax."

"Ừetrl, mẹfkbc khôpmhqng sợkrax!"

Quáimekch Thanh Túgpsg đfofqưjhlsa tay vuốnbmrt ve máimeki tówquoc mềrslfm mạujpsi củnbtba Witt, đfofqeokna trẻpmhqoglhy, dáimekng vẻpmhq thậjoxzt xinh đfofqfkbcp.

"Khụyvgb, mẹfkbc con hai ngưjhlsfqvii cówquo cầgpsgn buồpftun nôpmhqn nhưjhls thếbofl khôpmhqng hảcqzl!"




imekm Thanh Tùxwdrng tỏkika vẻpmhq kháimekng nghịllyf.

Witt vôpmhqxwdrng oan ứeoknc, "Báimekc Hai, rấpkqvt nhiềrslfu nănbtbm cháimeku khôpmhqng đfofqưjhlskraxc gặgpsgp mẹfkbc rồpftui, hơgfxwn nữbqmpa mẹfkbc lạujpsi xinh đfofqfkbcp nhưjhls vậjoxzy, nêrslfn đfofqưjhlsơgfxwng nhiêrslfn phảcqzli quấpkqvn quíqoeit vớttemi mẹfkbcgfxwn rồpftui."

"Khụyvgbc, nếboflu khôpmhqng phảcqzli làoglh nhờfqviimekc Hai củnbtba cháimeku, đfofqếbofln bâimeky giờfqvi cháimeku còwubsn khôpmhqng biếboflt làoglhbqmpnh cówquo mộfgrtt bàoglh mẹfkbc đfofqâimeku?"

nrwmưjhlskraxc rồpftui, hai ngưjhlsfqvii đfofqxwdrng ồpftun àoglho nữbqmpa, đfofqi ra ngoàoglhi đfofqi, ởzldo chỗrslfoglhy lâimeku sẽeokn khiếbofln ba biếboflt đfofqưjhlskraxc."

imekm Việfkbct Thịllyfnh cắttemt đfofqeoknt lờfqvii củnbtba bọqoein họqoei, giai đfofqoạujpsn nàoglhy khôpmhqng phảcqzli thờfqvii đfofqiểzldom thíqoeich hợkraxp đfofqzldowquoi chuyệfkbcn nhàoglh.

nrwmưjhlskraxc rồpftui, chúgpsg Ba, chúgpsg phảcqzli chănbtbm sówquoc em dâimeku thậjoxzt tốnbmrt đfofqpkqvy, đfofqxwdrng đfofqzldo em ấpkqvy quáimekpmhq đfofqơgfxwn mộfgrtt mìbqmpnh..." Lâimekm Thanh Tùxwdrng cốnbmr ýjgoo nhưjhlsttemng lôpmhqng màoglhy mộfgrtt cáimeki.

imekm Việfkbct Thịllyfnh đfofqujpsp mộfgrtt đfofqujpsp, Lâimekm Thanh Tùxwdrng sợkrax đfofqếbofln chạujpsy quanh néxfiw tráimeknh.

Thậjoxzt ra mộfgrtt đfofqujpsp nàoglhy củnbtba Lâimekm Việfkbct Thịllyfnh vốnbmrn dĩqqhn khôpmhqng đfofqujpsp trúgpsgng hắttemn, nhưjhlsng đfofqfgrtng táimekc củnbtba hắttemn quáimek khoa trưjhlsơgfxwng, chọqoeic cho Quáimekch Thanh Túgpsgoglh Witt đfofqrslfu vui vẻpmhqjhlsfqvii rộfgrtrslfn.

imekm Thanh Tùxwdrng kéxfiwo bảcqzl vai Witt, hai báimekc cháimeku nhanh chówquong rờfqvii khỏkikai phòwubsng giam dưjhlsttemi mặgpsgt đfofqpkqvt.

"Anh sắttemp xếboflp cho Witt tớttemi tìbqmpm em sao?"

Quáimekch Thanh Túgpsg hỏkikai, đfofqôpmhqi tay củnbtba Lâimekm Việfkbct Thịllyfnh ôpmhqm lấpkqvy Quáimekch Thanh Túgpsg, vịllyf tríqoei hai ngưjhlsfqvii đfofqcqzlo ngưjhlskraxc, hắttemn dựohqea lưjhlsng vàoglho trêrslfn hàoglhng ràoglho sáimekt, đfofqzldo Quáimekch Thanh Túgpsg dựohqea vàoglho ngưjhlsfqvii hắttemn.

Hắttemn nâimekng đfofqôpmhqi mắttemt đfofqen nháimeknh lêrslfn, dịllyfu dàoglhng nồpftung nàoglhn nhìbqmpn côpmhq, "Ừetrl, trưjhlsttemc đfofqâimeky anh vẫoagqn cho rằstjsng, lừxwdra em, nówquoi rằstjsng thằstjsng béxfiw đfofqãzvkj chếboflt thìbqmp em sẽeokn quêrslfn nówquo. Thậjoxzt khôpmhqng ngờfqvi, trong máimeky vi tíqoeinh củnbtba em vẫoagqn còwubsn lưjhlsu giữbqmp nhữbqmpng thứeokn kia, thếboflrslfn, anh nhờfqviimekm Thanh Tùxwdrng mang theo thằstjsng béxfiw ra ngoàoglhi tìbqmpm em..."

Quáimekch Thanh Túgpsg kinh hãzvkji kêrslfu lêrslfn: "Anh xem léxfiwn máimeky vi tíqoeinh củnbtba em?"




"Khôpmhqng cẩkygln thậjoxzn nhìbqmpn thấpkqvy màoglh? Hơgfxwn nữbqmpa, em quay phim lạujpsi khôpmhqng phảcqzli làoglh đfofqzldo cho bọqoein anh xem sao? Đnrwmưjhlskraxc rồpftui, bao giờfqvi thìbqmp em cho Witt xem? Đnrwmzldo thằstjsng béxfiw biếboflt đfofqưjhlskraxc, nówquowquo mộfgrtt ngưjhlsfqvii mẹfkbcrslfu thưjhlsơgfxwng nówquo biếboflt bao."

imeknh mắttemt Quáimekch Thanh Túgpsggfxwi ưjhlsơgfxwn ưjhlsttemt, "Lâimekm Việfkbct Thịllyfnh, đfofqpftu khốnbmrn nạujpsn nhàoglh anh, anh biếboflt khôpmhqng? Witt làoglhwquon quàoglh tuyệfkbct vờfqvii nhấpkqvt anh tặgpsgng cho em!"

Đnrwmôpmhqi mắttemt Lâimekm Việfkbct Thịllyfnh ẩkygln chứeokna ýjgoojhlsfqvii, hắttemn cúgpsgi đfofqgpsgu, mậjoxzp mờfqviwquoi nhỏkikarslfn tai côpmhq, “Cówquo muốnbmrn cówquo thêrslfm mộfgrtt mówquon quàoglh nữbqmpa khôpmhqng?"

Quáimekch Thanh Túgpsg ngu ngơgfxw nhìbqmpn hắttemn, thêrslfm mộfgrtt mówquon quàoglh nữbqmpa? Lẽeoknoglho cówquo đfofqếbofln hai Witt?

Đnrwmnbmri mặgpsgt vớttemi áimeknh mắttemt sắttemc tìbqmpnh củnbtba Lâimekm Việfkbct Thịllyfnh, côpmhq bỗrslfng chốnbmrc hiểzldou ra, "mówquon quàoglh" màoglhpmhq nghĩqqhnoglh "mówquon quàoglh" màoglh hắttemn nghĩqqhnoglh khôpmhqng giốnbmrng nhau.

nrwmpftu khốnbmrn, trong đfofqgpsgu anh toàoglhn nghĩqqhnimeki gìbqmp vậjoxzy?"

"Em thậjoxzt sựohqe muốnbmrn biếboflt sao?" Bàoglhn tay to lớttemn củnbtba Lâimekm Việfkbct Thịllyfnh cáimekch lớttemp áimeko quầgpsgn sờfqviwubs sau lưjhlsng Quáimekch Thanh Túgpsg, đfofqfgrtng táimekc kia từxwdrng chúgpsgt từxwdrng chúgpsgt khiếbofln cho Quáimekch Thanh Túgpsg ngứeokna ngáimeky khówquo nhịllyfn, trong lòwubsng tựohqea nhưjhlswquopmhq sốnbmr con kiếbofln đfofqang bòwubs tớttemi bòwubs lui.

"Anh hiểzldou lầgpsgm rồpftui, ýjgoo em khôpmhqng phảcqzli làoglhimeki nàoglhy, ưjhlsm..."

Quáimekch Thanh Túgpsgwubsn chưjhlsa dứeoknt lờfqvii, nụyvgbpmhqn nówquong bỏkikang củnbtba Lâimekm Việfkbct Thịllyfnh đfofqãzvkjgfxwi xuốnbmrng chặgpsgn lạujpsi, khiếbofln tiếboflng nówquoi củnbtba côpmhq bịllyf ngănbtbn lạujpsi trong cổuufx họqoeing.

Hắttemn cuồpftung nhiệfkbct, kíqoeich đfofqfgrtng màoglhpmhqn, càoglhn quéxfiwt qua từxwdrng đfofqiểzldom trong khoang miệfkbcng củnbtba côpmhq, liếboflm múgpsgt toàoglhn bộfgrt thứeoknjhlsttemc ngọqoeit ngàoglho trong miệfkbcng côpmhq.

Trong phòwubsng giam, truyềrslfn đfofqếbofln hai tiếboflng thởzldo dốnbmrc nặgpsgng nềrslf.

"Khôpmhqng đfofqưjhlskraxc, khôpmhqng thểzldozldo chỗrslfoglhy..."

Trong nhàoglh giam vôpmhqxwdrng đfofqơgfxwn giảcqzln, sàoglhn nhàoglhoglh bềrslf mặgpsgt gạujpsch khôpmhq cứeoknng, bêrslfn trong cówquo mộfgrtt cáimeki ghếbofl, còwubsn cówquo mộfgrtt cáimeki bàoglhn hìbqmpnh vuôpmhqng.

Trừxwdr nhữbqmpng thứeokn ra thìbqmp chẳnkysng còwubsn gìbqmp nữbqmpa.

Quáimekch Thanh Túgpsg thậjoxzt sựohqe khôpmhqng muốnbmrn làoglhm tìbqmpnh ởzldogfxwi nàoglhy, nơgfxwi nàoglhy khôpmhqng thíqoeich hợkraxp đfofqzldooglhm tìbqmpnh.

"Khôpmhqng phảcqzli em muốnbmrn quàoglh sao? Nhậjoxzn quàoglhwubsn phảcqzli phâimekn chia hoàoglhn cảcqzlnh sao?" Giọqoeing đfofqiệfkbcu Lâimekm Việfkbct Thịllyfnh lộfgrt vẻpmhqjhlsu manh, áimeknh mắttemt mang theo thậjoxzt nhiềrslfu dụyvgbc vọqoeing, hơgfxwi thởzldo củnbtba hắttemn hơgfxwi hỗrslfn loạujpsn, chậjoxzm rãzvkji hôpmhqn lêrslfn vàoglhnh tai củnbtba côpmhq.

mxtjm..."

Cảcqzlm giáimekc têrslf dạujpsi, nhưjhls tia chớttemp nổuufx tung trong đfofqgpsgu côpmhq, khiếbofln hơgfxwi thởzldo củnbtba côpmhqoglhng thêrslfm rốnbmri loạujpsn.

imekm Việfkbct Thịllyfnh bỗrslfng nhiêrslfn bếboflpmhqrslfn, đfofqgpsgt lêrslfn mặgpsgt bàoglhn, nâimekng đfofqùxwdri phảcqzli củnbtba côpmhqrslfn.

"Cụyvgbc cưjhlsng, anh yêrslfu em, em thoảcqzli máimeki khôpmhqng?" Nụyvgbpmhqn củnbtba Lâimekm Việfkbct Thịllyfnh càoglhng lúgpsgc càoglhng nồpftung nhiệfkbct, mặgpsgt củnbtba hắttemn cũlgbjng nówquong hổuufxi, vuốnbmrt ve da thịllyft mịllyfn màoglhng củnbtba côpmhq, mang đfofqếbofln từxwdrng đfofqkraxt khoáimeki cảcqzlm cho côpmhq.

Đnrwmgpsgu Quáimekch Thanh Túgpsg ngửqwmwa ra sau, bộfgrt ngựohqec dựohqeng thẳnkysng, đfofqzldo mặgpsgc cho hắttemn hôpmhqn lêrslfn từxwdrng tấpkqvc da thịllyft củnbtba côpmhq.

Trảcqzli qua trănbtbm ngàoglhn cáimekch trởzldo mớttemi cówquo thểzldo vềrslf lạujpsi bêrslfn nhau, tìbqmpnh yêrslfu giữbqmpa hai ngưjhlsfqvii muốnbmrn truyềrslfn đfofqujpst thếbofloglho cũlgbjng khôpmhqng thểzldo truyềrslfn đfofqujpst hếboflt đfofqưjhlskraxc.

"Cụyvgbc cưjhlsng, em thậjoxzt sựohqe quáimek quyếbofln rũlgbj rồpftui!"

imekm Việfkbct Thịllyfnh khôpmhqng chúgpsgt tiếboflc lờfqvii ca ngợkraxi, trêrslfn khuôpmhqn mặgpsgt nhỏkika nhắttemn củnbtba Quáimekch Thanh Túgpsg nhuộfgrtm đfofqgpsgy vẻpmhq thẹfkbcn thùxwdrng.

pmhq khẽeokn giưjhlsơgfxwng đfofqôpmhqi môpmhqi nhỏkikabqmpnh cáimeknh hoa hồpftung củnbtba mìbqmpnh, tiếboflng rêrslfn rỉdmje vui sưjhlsttemng, theo đfofqfgrtng táimekc củnbtba Lâimekm Việfkbct Thịllyfnh, khôpmhqng ngừxwdrng tràoglhn ra từxwdr đfofqôpmhqi môpmhqi củnbtba côpmhq.

"A... ưjhlsm..."

Rấpkqvt nhanh chówquong, trong phòwubsng giam chỉdmjewubsn lạujpsi tiếboflng thởzldo dốnbmrc vàoglh tiếboflng rêrslfn rỉdmje, đfofqan xen vớttemi âimekm thanh gấpkqvp rúgpsgt củnbtba hắttemn.

Sau nửqwmwa tiếboflng, trậjoxzn bãzvkjo tốnbmroglhy cuốnbmri cùxwdrng cũlgbjng ngừxwdrng lạujpsi.

Âxwdru phụyvgbc trêrslfn ngưjhlsfqvii Lâimekm Việfkbct Thịllyfnh vẫoagqn còwubsn hoàoglhn chỉdmjenh, cáimeki váimeky củnbtba Quáimekch Thanh Túgpsg lạujpsi bịllyf cuộfgrtn lêrslfn thậjoxzt cao, trêrslfn da thịllyft trắttemng nõjnbun, vếboflt hôpmhqn in đfofqgpsgy tựohqea nhưjhls nhữbqmpng tráimeki ôpmhq mai.

imekm Việfkbct Thịllyfnh chănbtbm chúgpsg sửqwmwa sang lạujpsi váimeky cho côpmhq, sau đfofqówquo cởzldoi áimeko vest củnbtba mìbqmpnh ra bọqoeic kĩqqhn ngưjhlsfqvii côpmhq lạujpsi.

"Cụyvgbc cưjhlsng, em vẫoagqn xinh đfofqfkbcp hấpkqvp dẫoagqn nhưjhls trưjhlsttemc, thậjoxzt cănbtbng chặgpsgt..."

Khuôpmhqn mặgpsgt Quáimekch Thanh Túgpsg đfofqkikaqwmwng khôpmhqng thôpmhqi, côpmhq mệfkbct mỏkikai tựohqea vàoglho lòwubsng hắttemn.

pmhqxwdrng khuôpmhqn mặgpsgt nhỏkika nhắttemn củnbtba mìbqmpnh dáimekn lêrslfn lồpftung ngựohqec củnbtba hắttemn, lẳnkysng lặgpsgng nghe tiếboflng tim đfofqjoxzp mạujpsnh mẽeokn củnbtba hắttemn.

gpsgc nàoglhy, an bìbqmpnh ấpkqvm áimekp, cho dùxwdr ngàoglhy mai cówquozvkjo tốnbmr lớttemn hơgfxwn chănbtbng nữbqmpa, côpmhqlgbjng sẽeoknwquo khảcqzlnbtbng đfofqzldoeoknng đfofqnbmri.

"Em từxwdrng thấpkqvy anh vàoglh Sophie ởzldorslfn nhau, anh chưjhlsa từxwdrng thíqoeich côpmhq ta sao?"

imekm Việfkbct Thịllyfnh thấpkqvy đfofqưjhlskraxc vẻpmhq ghen tuôpmhqng trong mắttemt Quáimekch Thanh Túgpsg, khówquoe miệfkbcng giưjhlsơgfxwng lêrslfn lộfgrt ra nụyvgbjhlsfqvii đfofqttemc ýjgoo. Tạujpsi sao cáimeki cảcqzlm giáimekc nàoglhy lạujpsi sảcqzlng khoáimeki đfofqếbofln thếbofl nhỉdmje?

"Khàoglh khàoglh, em vàoglhjhlsơgfxwng Diệfkbcp Sinh ởzldorslfn nhau cũlgbjng nhiềrslfu nănbtbm nhưjhls vậjoxzy, em chưjhlsa từxwdrng thíqoeich hắttemn sao?"

imekm Việfkbct Thịllyfnh mỉdmjea mai châimekm biếboflm lạujpsi, Quáimekch Thanh Túgpsg ngẩkygln ra, sao côpmhq chưjhlsa từxwdrng nghĩqqhn đfofqếbofln nhữbqmpng thứeoknoglhy?

"Em vàoglh hai ngưjhlsfqvii kháimekc nhau, em vớttemi Dưjhlsơgfxwng Diệfkbcp Sinh chỉdmjeoglh bạujpsn bèmxtj, khôpmhqng cówquo quan hệfkbcrslfu đfofqưjhlsơgfxwng. Màoglh anh cùxwdrng Sophie khôpmhqng giốnbmrng, côpmhq ta làoglh vịllyfpmhqn thêrslf củnbtba anh, ba củnbtba anh đfofqãzvkj cho chéxfiwp, nhữbqmpng lúgpsgc chỉdmjewquo hai ngưjhlsfqvii ởzldo vớttemi nhau, em cũlgbjng khôpmhqng tin anh khôpmhqng sinh ra ýjgoo nghĩqqhn xấpkqvu xa gìbqmp vớttemi côpmhq ta?" Quáimekch Thanh Túgpsg mạujpsnh mẽeokn phảcqzln báimekc.

"Em muốnbmrn anh thừxwdra nhậjoxzn anh cówquobqmp đfofqówquo vớttemi côpmhq ta thìbqmp em mớttemi vui sao?" Lâimekm Việfkbct Thịllyfnh cówquo vẻpmhq nhưjhls suy nghĩqqhnoglh ngưjhlsttemc cằstjsm lêrslfn, chănbtbm chúgpsg nhìbqmpn Quáimekch Thanh Túgpsg.

"Vậjoxzy chíqoeinh làoglhwquo sao?" Quáimekch Thanh Túgpsg bắttemt đfofqgpsgu giậjoxzn dỗrslfi.

Đnrwmôpmhqi mắttemt đfofqen củnbtba Lâimekm Việfkbct Thịllyfnh chănbtbm chúgpsg nhìbqmpn côpmhq, khôpmhqng lêrslfn tiếboflng, trầgpsgm mặgpsgc.

Vẻpmhq mặgpsgt nàoglhy khiếbofln cho Quáimekch Thanh Túgpsgpmhqxwdrng giậjoxzn dữbqmp, côpmhq xoay ngưjhlsfqvii khôpmhqng nhìbqmpn hắttemn nữbqmpa.

Khốnbmrn kiếboflp khốnbmrn kiếboflp, chắttemc chắttemn anh cówquo qua lạujpsi vớttemi côpmhq ta!!

imekm Việfkbct Thịllyfnh ôpmhqm lấpkqvy côpmhq từxwdr đfofqstjsng sau, "Em khôpmhqng cówquowubsng tin vớttemi anh vậjoxzy sao? Hay làoglhwquoi em khôpmhqng cówquowubsng tin vớttemi chíqoeinh mìbqmpnh?"

Quáimekch Thanh Túgpsg tứeoknc giậjoxzn vùxwdri mặgpsgt vàoglho trong gówquoc, khôpmhqng nówquoi gìbqmp.

oglhn tay to lớttemn củnbtba Lâimekm Việfkbct Thịllyfnh mơgfxwn trớttemn trêrslfn gòwubsimekpmhq.

nrwmpftu ngốnbmrc, thậjoxzt làoglh đfofqpftu ngốnbmrc nhấpkqvt trong cáimekc đfofqpftu ngốnbmrc, đfofqàoglhn bàoglhrslfn cạujpsnh anh, chỉdmje cầgpsgn anh muốnbmrn, thìbqmp cầgpsgn bao nhiêrslfu làoglhwquo bấpkqvy nhiêrslfu, thếbofl nhưjhlsng đfofqówquo đfofqrslfu khôpmhqng phảcqzli làoglh đfofqiềrslfu anh muốnbmrn, ngưjhlsfqvii anh yêrslfu chíqoeinh làoglh em, anh chỉdmje muốnbmrn mộfgrtt mìbqmpnh em, đfofqãzvkj hiểzldou chưjhlsa?"

Quáimekch Thanh Túgpsg vẫoagqn ngồpftui rầgpsgu rĩqqhn nhưjhlslgbj.

"Nếboflu nhưjhls anh thậjoxzt sựohqe thíqoeich Sophie dùxwdr chỉdmje mộfgrtt chúgpsgt, vậjoxzy thìbqmp con củnbtba anh vàoglhpmhq ta đfofqãzvkj lớttemn cảcqzl rồpftui, hiểzldou chưjhlsa?"

Quáimekch Thanh Túgpsg bỗrslfng nhiêrslfn xoay ngưjhlsfqvii qua, hồpftui lâimeku sau, côpmhq đfofqưjhlsa tay bówquop cổuufx hắttemn: "Anh dáimekm!"

"Ồxwdr, em to gan thậjoxzt, dáimekm mưjhlsu sáimekt chồpftung cơgfxw đfofqpkqvy..." Lâimekm Việfkbct Thịllyfnh khoa trưjhlsơgfxwng kêrslfu lêrslfn.

"Hừxwdr, ai bảcqzlo anh vớttemi côpmhq ta nhiềrslfu nănbtbm nhưjhls vậjoxzy..."

nrwmpftu đfofqgpsgn, đfofqãzvkj bảcqzlo vớttemi em làoglh khôpmhqng cówquo rồpftui!!"

"Cówquo!"

"Khôpmhqng cówquo..."

"Cówquo, cówquo, cówquo... Ưmxtjm..."

Miệfkbcng Quáimekch Thanh Túgpsg cuốnbmri cùxwdrng bịllyf chặgpsgn lạujpsi, côpmhq lạujpsi ngãzvkjoglho lòwubsng Lâimekm Việfkbct Thịllyfnh thêrslfm lầgpsgn nữbqmpa, tiếboflng cãzvkji vãzvkj cuốnbmri cùxwdrng cũlgbjng khôpmhqng còwubsn.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.