Vợ Khó Thoát Khỏi Bàn Tay Tôi

Chương 193 : Người tình trở về

    trước sau   
Mộbpmit tiếpcgwng hờrmuzn dỗxvszi truyềcljqn tớiotzi từyunh cửhatea sổhzxf tầfdckng hai.

Quávxcqch Thanh Túbpmi ngẩiigmng đajdlfdcku nhìajdln lêgysin, mộbpmit ngưvrstrmuzi phụlegy nữvwxo thảupbeenisc dàvgksi, thâhlndn thểlegy gầfdckn nhưvrst trầfdckn trụlegyi, chỉjovmenisng ra giưvrstrmuzng bọkuyzc ngựsrkfc đajdlang gọkuyzi Lâhlndm Việurgst Thịaefvnh.

Khuôcpcbn mặhkzct Quávxcqch Thanh Túbpmi dầfdckn biếpcgwn thàvgksnh màvgksu tro tàvgksn.

cpcb ngơjzvp ngávxcqc nhìajdln Lâhlndm Việurgst Thịaefvnh. Châhlndn tưvrstiotzng thậevyut tàvgksn nhẫfdybn. Chỉjovmenis giờrmuz khắghebc nàvgksy, Quávxcqch Thanh Túbpmi mớiotzi hoàvgksn toàvgksn hếpcgwt hy vọkuyzng.

“Tôcpcbi rấjsuwt bậevyun, khôcpcbng rảupbenh ởndof đajdlâhlndy đajdlôcpcbi co vớiotzi côcpcb…”

hlndm Việurgst Thịaefvnh xoay ngưvrstrmuzi đajdli vàvgkso phòjsuwng khávxcqch.




Quávxcqch Thanh Túbpmi ngơjzvp ngávxcqc đajdlxrowng tạkeugi chỗxvsz nhưvrst mộbpmit pho tưvrstenisng đajdlávxcq. Thậevyut lâhlndu sau, côcpcb mớiotzi im lặhkzcng xoay ngưvrstrmuzi.

Đxxclúbpming vậevyuy, côcpcb rấjsuwt yêgysiu hắghebn. Nhưvrstng côcpcbamsnng cóeniscpcbn nghiêgysim.

Sau khi xávxcqc đajdlaefvnh hắghebn hoàvgksn toàvgksn khôcpcbng cóenis chúbpmit dấjsuwu vếpcgwt giảupbe vờrmuz, Quávxcqch Thanh Túbpmi im lặhkzcng rờrmuzi đajdli.

Cho dùenisenisgysiu đajdli nữvwxoa, hắghebn đajdlãvyjt khôcpcbng còjsuwn thuộbpmic vềcljqcpcb nữvwxoa.

“Côcpcb Quávxcqch, cóenis cầfdckn tôcpcbi gọkuyzi chiếpcgwc xe cho côcpcb khôcpcbng?” Bảupbeo vệurgs tốhtpgt bụlegyng hỏinzri.

Quávxcqch Thanh Túbpmi nhưvrst thểlegy khôcpcbng nghe thấjsuwy gìajdl cảupbe, nhưvrst mộbpmit hồlfbpn ma vấjsuwt vưvrstndofng đajdli vàvgkso trong bóenisng đajdlêgysim.

Sau lưvrstng côcpcb, mộbpmit bóenisng ngưvrstrmuzi tốhtpgi đajdlen vẫfdybn đajdli theo côcpcb từyunh xa, giữvwxo khoảupbeng cávxcqch thỏinzra đajdlávxcqng, khôcpcbng cho côcpcb phávxcqt hiệurgsn.

“Thanh Túbpmi…”

Trêgysin đajdlưvrstrmuzng cávxcqi, mộbpmit chiếpcgwc xe màvgksu trắghebng dừyunhng trưvrstiotzc mặhkzct Quávxcqch Thanh Túbpmi.

ychong Thanh Hảupbei từyunh trong xe bưvrstiotzc xuốhtpgng.

“Thanh Túbpmi, em khôcpcbng sao chứxrow?”

Quávxcqch Thanh Túbpmi ngưvrstiotzc mắghebt lêgysin nhìajdln Tăychong Thanh Hảupbei, khôcpcbng khóenisc lóenisc, khôcpcbng cóenisvrstiotzc mắghebt. Nhưvrstng nỗxvszi tuyệurgst vọkuyzng nơjzvpi đajdlávxcqy mắghebt khiếpcgwn ngưvrstrmuzi đajdlau lòjsuwng.

“Anh Hảupbei, đajdlưvrsta em vềcljq nhàvgks đajdli.”




“Đxxclưvrstenisc, mau lêgysin xe đajdli!”

Thấjsuwy Quávxcqch Thanh Túbpmi đajdlưvrstenisc Tăychong Thanh Hảupbei đajdlóenisn đajdli, Lâhlndm Việurgst Thịaefvnh mớiotzi dừyunhng lạkeugi.

Hai tay hắghebn cắghebm trong túbpmii quầfdckn, ávxcqnh mắghebt lạkeugnh lẽhkzco.

“Cậevyuu chủgheb, ngưvrstrmuzi phụlegy nữvwxo trong phòjsuwng cậevyuu xửhateurgs thếpcgwvgkso?” Lêgysienisng Việurgst hỏinzri.

“Trảupbe tiềcljqn đajdluổhzxfi côcpcb ta đajdli…” Lâhlndm Việurgst Thịaefvnh lạkeugnh lẽhkzco nóenisi.

“Nhưvrstng… Côcpcb ta nóenisi làvgks khôcpcbng cầfdckn tiềcljqn, phảupbei chờrmuz cậevyuu chủgheb vềcljqenisi lờrmuzi từyunh biệurgst vớiotzi cậevyuu chủgheb…”

“Khôcpcbng đajdli thìajdl tha ra ngoàvgksi. Chuyệurgsn béychokeug tẹyunho thếpcgwvgksjsuwn đajdlếpcgwn hỏinzri tôcpcbi. Côcpcb ta làvgksvxcqi thávxcqajdl!”

hlndm Việurgst Thịaefvnh lạkeugnh lùenisng cúbpmip đajdliệurgsn thoạkeugi. Lúbpmic nàvgksy hắghebn rấjsuwt muốhtpgn đajdlávxcqnh ngưvrstrmuzi.

Trong phòjsuwng khávxcqch nhàvgks họkuyz Quávxcqch, Tăychong Thanh Hảupbei cầfdckm mộbpmit chiếpcgwc ávxcqo khoávxcqc khoávxcqc lêgysin ngưvrstrmuzi côcpcb.

“Đxxclóenisi rồlfbpi đajdlúbpming khôcpcbng? Anh đajdli nấjsuwu đajdllfbp ăychon cho em!”

Quávxcqch Thanh Túbpmi ngồlfbpi trêgysin sofa, sữvwxong sờrmuz nhìajdln khoảupbeng khôcpcbng trưvrstiotzc mắghebt.

“Thanh Túbpmi…”

ychong Thanh Hảupbei liêgysin tụlegyc gọkuyzi ba tiếpcgwng, Quávxcqch Thanh Túbpmi mớiotzi hồlfbpi phụlegyc tinh thầfdckn.




“Xin lỗxvszi anh Hảupbei. Bâhlndy giờrmuzhlndm trạkeugng củgheba em khôcpcbng đajdlưvrstenisc tốhtpgt lắghebm. Em biếpcgwt anh rấjsuwt quan tâhlndm em, nhưvrstng em thậevyut sựsrkf cầfdckn thờrmuzi gian đajdllegy thíkeugch ứxrowng.”

“Khôcpcbng phảupbei làvgks anh cốhtpg ýurgs quấjsuwy rầfdcky em. Anh chỉjovm muốhtpgn nấjsuwu chúbpmit gìajdl đajdlóenis cho em ăychon thôcpcbi!”

ychong Thanh Hảupbei lo lắghebng nhìajdln côcpcb. Trưvrstiotzc mắghebt côcpcb, anh dèhjgq dặhkzct đajdlếpcgwn mứxrowc hèhjgqn mọkuyzn.

Anh cẩiigmn thậevyun nhìajdln côcpcb, sợenis chọkuyzc giậevyun côcpcb.

“Em khôcpcbng sao đajdlâhlndu. Em khôcpcbng đajdlóenisi, thậevyut màvgks. Cảupbem ơjzvpn anh…”

ychong Thanh Hảupbei lạkeugi buồlfbpn bãvyjt nhíkeugu màvgksy. Anh khôcpcbng cầfdckn lờrmuzi cảupbem ơjzvpn củgheba côcpcb.

Di đajdlbpming củgheba Tăychong Thanh Hảupbei bỗxvszng vang lêgysin.

“Hảupbei, anh đajdlang ởndof đajdlâhlndu?” Giọkuyzng Lýurgs Vi Vi cóenis vẻjsuw rấjsuwt cảupbenh giávxcqc.

ychong Thanh Hảupbei liếpcgwc nhìajdln Quávxcqch Thanh Túbpmi, cầfdckm di đajdlbpming đajdli ra xa mộbpmit chúbpmit.

“Cóenis chuyệurgsn gìajdl?”

“Hảupbei, em sợenis lắghebm, anh vềcljq nhàvgks mộbpmit chúbpmit đajdlưvrstenisc khôcpcbng? Em biếpcgwt anh đajdlang ởndof chỗxvsz Quávxcqch Thanh Túbpmi. Nhưvrstng màvgks, em rấjsuwt cầfdckn anh.”

“Vi Vi, em nghĩhzxf nhiềcljqu quávxcq. Ngủgheb sớiotzm đajdli.”

ychong Thanh Hảupbei lạkeugnh lùenisng ấjsuwn cúbpmip mávxcqy, mặhkzcc cho bêgysin kia Lýurgs Vi Vi khóenisc kêgysiu, anh khôcpcbng thèhjgqm đajdllegy ýurgs nữvwxoa.




Anh quay ngưvrstrmuzi lạkeugi, Quávxcqch Thanh Túbpmi vẫfdybn đajdlang nhìajdln anh.

“Vềcljq đajdli, anh Hảupbei. Lýurgs Vi Vi đajdlang chờrmuz anh.”

“Khôcpcbng sao đajdlâhlndu. Anh lạkeugi ởndof chỗxvsz em mộbpmit lávxcqt, mộbpmit giờrmuz nữvwxoa anh vềcljq.”

ychong Thanh Hảupbei nấjsuwu mộbpmit tôcpcbajdl thịaefvt cho Quávxcqch Thanh Túbpmi.

“Em ăychon trưvrstiotzc đajdli! Trôcpcbng em thếpcgwvgksy thìajdlamsnng khôcpcbng thểlegy đajdli ra ngoàvgksi ăychon đajdlưvrstenisc.”

“Vâhlndng.”

“Đxxclúbpming rồlfbpi Thanh Túbpmi, anh cóenis ngưvrstrmuzi bạkeugn ởndofvrstiotzc Mỹphxd quen biếpcgwt vớiotzi chuyêgysin gia lĩhzxfnh vựsrkfc nàvgksy, cóenis lẽhkzc sẽhkzc chữvwxoa khỏinzri bệurgsnh cho em đajdljsuwy. Em suy nghĩhzxf chúbpmit, cùenisng anh qua đajdlóenis trịaefv liệurgsu, nhâhlndn tiệurgsn đajdliềcljqu chỉjovmnh cảupbem xúbpmic củgheba mìajdlnh lạkeugi.”

“Khôcpcbng cầfdckn đajdlâhlndu anh Hảupbei, em đajdlãvyjtvgksm phiềcljqn anh rấjsuwt lâhlndu rồlfbpi.”

Quávxcqch Thanh Túbpmi cầfdckm đajdlũamsna chọkuyzc sợenisi mìajdl mềcljqm dẻjsuwo. Trong lòjsuwng côcpcb đajdlang tứxrowc nghẹyunhn, đajdlâhlndu còjsuwn tâhlndm trạkeugng nàvgkso màvgks ăychon uốhtpgng nữvwxoa.

“Em khôcpcbng thểlegy sốhtpgng chỉjovmajdl mộbpmit mìajdlnh Lâhlndm Việurgst Thịaefvnh. Trêgysin đajdlrmuzi nàvgksy còjsuwn cóenis rấjsuwt nhiềcljqu chàvgksng trai tốhtpgt.”

Quávxcqch Thanh Túbpmivrstrmuzi khổhzxf: “Em khôcpcbng quan tâhlndm chuyệurgsn đajdlóenis. Tim em đajdlãvyjt chếpcgwt rồlfbpi.”

“Thanh Túbpmi, nghe anh nóenisi, nếpcgwu em chịaefvu trịaefv liệurgsu thìajdl chờrmuz cho em khỏinzri bệurgsnh, cóenis lẽhkzcvrstơjzvpng lai Lâhlndm Việurgst Thịaefvnh sẽhkzc quay đajdlfdcku lạkeugi.” Tăychong Thanh Hảupbei nóenisi mộbpmit cávxcqch khóenis khăychon. Cho dùenis anh khôcpcbng thíkeugch dùenisng cávxcqch nàvgksy đajdllegy dụlegy dỗxvsz Quávxcqch Thanh Túbpmi.

Nhưvrstng hiệurgsn giờrmuz ngoàvgksi cávxcqch nàvgksy ra, anh khôcpcbng thểlegy nghĩhzxf ra cávxcqch nàvgkso khávxcqc đajdlưvrstenisc.




Quávxcqch Thanh Túbpmi cắghebn mộbpmit ngụlegym mìajdl sợenisi, cảupbem thấjsuwy thậevyut đajdlghebng. Đxxclóenisvgksvrstiotzc mắghebt củgheba côcpcb trộbpmin chung vớiotzi mìajdl sợenisi.

“Anh Hảupbei, đajdllegy em suy nghĩhzxf mộbpmit chúbpmit đajdli…”

“Thanh Túbpmi, khôcpcbng còjsuwn thờrmuzi gian suy nghĩhzxf đajdlâhlndu. Em ngẫfdybm lạkeugi màvgks xem, vìajdl cứxrowu em, ba em thậevyum chíkeug khôcpcbng cầfdckn cảupbe mạkeugng sốhtpgng. Nếpcgwu em cứxrow thếpcgw chếpcgwt đajdli thìajdl sao xứxrowng đajdlávxcqng vớiotzi bávxcqc ấjsuwy đajdlưvrstenisc? Linh hồlfbpn bávxcqc ấjsuwy trêgysin trờrmuzi chắghebc chắghebn sẽhkzc khóenis chịaefvu lắghebm…”

Quávxcqch Thanh Túbpmi khẽhkzc run lêgysin, nưvrstiotzc mắghebt lạkeugi tràvgkso ra.

Ba! Ba thấjsuwy con thếpcgwvgksy, nhấjsuwt đajdlaefvnh sẽhkzc rấjsuwt tứxrowc giậevyun, sẽhkzc mắghebng con vôcpcbkeugch sựsrkf đajdlúbpming khôcpcbng?

“Thanh Túbpmi, đajdlyunhng thếpcgw nữvwxoa đajdlưvrstenisc khôcpcbng? Khôcpcbng còjsuwn tìajdlnh yêgysiu thìajdljsuwn cóenis thứxrow khávxcqc. Khôcpcbng còjsuwn sinh mệurgsnh thìajdl em khôcpcbng thểlegyenis đajdlghebp lạkeugi đajdlưvrstenisc đajdlâhlndu.”

Mộbpmit tôcpcbajdl sợenisi nhỏinzrvgks Quávxcqch Thanh Túbpmi ăychon suốhtpgt mộbpmit giờrmuz, màvgks vẫfdybn ăychon chưvrsta xong.

Cuốhtpgi cùenisng Tăychong Thanh Hảupbei đajdlxrowng dậevyuy, khẽhkzc vỗxvszvrstng Quávxcqch Thanh Túbpmi.

“Cứxrow quyếpcgwt đajdlaefvnh vậevyuy đajdli, ngàvgksy mai anh sẽhkzc thu xếpcgwp. Chúbpming ta đajdli Hawaii mộbpmit khoảupbeng thờrmuzi gian. Nếpcgwu em muốhtpgn vềcljq thìajdlenis thểlegy trởndof vềcljq bấjsuwt cứxrowbpmic nàvgkso, đajdlưvrstenisc khôcpcbng?”

Quávxcqch Thanh Túbpmi mệurgst mỏinzri gậevyut đajdlfdcku. Côcpcb đajdlâhlndu thểlegy từyunh chốhtpgi đajdlưvrstenisc nữvwxoa.

hlndy giờrmuzcpcb đajdlãvyjt hoàvgksn toàvgksn mấjsuwt tựsrkf chủgheb rồlfbpi, khôcpcbng còjsuwn chúbpmit ýurgsvrstndofng vàvgks chủgheb kiếpcgwn nữvwxoa.

vxcqng hôcpcbm sau, Tăychong Thanh Hảupbei trựsrkfc tiếpcgwp đajdlếpcgwn đajdlâhlndy đajdlóenisn Quávxcqch Thanh Túbpmi.

Mọkuyzi thứxrow xảupbey ra trong thờrmuzi gian ngắghebn ngủghebi. Quávxcqch Thanh Túbpmi hoàvgksn toàvgksn khôcpcbng rảupbenh đajdllegy suy nghĩhzxfevyuvgksng.

Cứxrow vậevyuy vôcpcb tri vôcpcb giávxcqc đajdlếpcgwn sâhlndn bay.

jsuwn mộbpmit giờrmuz nữvwxoa mávxcqy bay sẽhkzc cấjsuwt cávxcqnh. Quávxcqch Thanh Túbpmi ngồlfbpi trong đajdlkeugi sảupbenh chờrmuzvxcqy bay. Chỉjovm cầfdckn yêgysin tĩhzxfnh lạkeugi, trong lòjsuwng côcpcb vẫfdybn bấjsuwt giávxcqc nhớiotz tớiotzi Lâhlndm Việurgst Thịaefvnh, khôcpcbng nhịaefvn đajdlưvrstenisc rơjzvpi lệurgs đajdlfdcky mắghebt.

Đxxclãvyjt từyunhng yêgysiu đajdlgysin cuồlfbpng nhưvrst thếpcgw. Tìajdlnh cảupbem khôcpcbng phảupbei nóenisi cắghebt làvgks cắghebt đajdlxrowt đajdlưvrstenisc.

“Thanh Túbpmi, uốhtpgng chúbpmit sữvwxoa nóenisng trưvrstiotzc đajdli! Sávxcqng nay em khôcpcbng ăychon gìajdl cảupbe, ăychon chúbpmit bávxcqnh ngọkuyzt tạkeugm lóenist dạkeug. Bay suốhtpgt mưvrstrmuzi mấjsuwy tiếpcgwng sẽhkzc mệurgst mỏinzri lắghebm.”

“Vâhlndng, cảupbem ơjzvpn anh!”

Quávxcqch Thanh Túbpmivrstng sữvwxoa uốhtpgng, Tăychong Thanh Hảupbei ngồlfbpi bêgysin cạkeugnh nhìajdln côcpcb. Mộbpmit lávxcqt sau, di đajdlbpming củgheba anh reo lêgysin.

Anh lấjsuwy di đajdlbpming nhìajdln thoávxcqng qua, lậevyup tứxrowc ấjsuwn từyunh chốhtpgi rồlfbpi tắghebt mávxcqy.

“Anh Hảupbei, ai gọkuyzi vậevyuy?

“Àhrfe, khôcpcbng cóenisajdl đajdlâhlndu. Em ngồlfbpi đajdlâhlndy mộbpmit lávxcqt, anh đajdli gọkuyzi đajdliệurgsn thoạkeugi cho côcpcbng ty…”

ychong Thanh Hảupbei đajdlxrowng dậevyuy, cầfdckm di đajdlbpming đajdli ra đajdlkeugi sảupbenh chờrmuzvxcqy bay. Quávxcqch Thanh Túbpmi tiếpcgwp tụlegyc uốhtpgng sữvwxoa, cầfdckm bávxcqnh ngọkuyzt ăychon.

Mộbpmit bóenisng ngưvrstrmuzi đajdlinzr rựsrkfc léychon lúbpmit xôcpcbng vàvgkso.

“Quávxcqch Thanh Túbpmi…”

urgs Vi Vi chạkeugy đajdlếpcgwn bêgysin cạkeugnh Quávxcqch Thanh Túbpmi: “Quávxcqch Thanh Túbpmi, Tăychong Thanh Hảupbei đajdlâhlndu rồlfbpi?”

Quávxcqch Thanh Túbpmi khóenis hiểlegyu nhìajdln côcpcb ta: “Côcpcb đajdlếpcgwn đajdlâhlndy làvgksm gìajdl?”

“Cóenis phảupbei cávxcqc ngưvrstrmuzi muốhtpgn chạkeugy trốhtpgn khôcpcbng hảupbe?”

Quávxcqch Thanh Túbpmivgksng khóenis hiểlegyu hơjzvpn: “Cávxcqi gìajdl gọkuyzi làvgks chúbpming tôcpcbi muốhtpgn chạkeugy trốhtpgn? Lýurgs Vi Vi côcpcb hiểlegyu lầfdckm rồlfbpi, anh Hảupbei chỉjovm muốhtpgn dẫfdybn tôcpcbi đajdli nưvrstiotzc Mỹphxd khávxcqm bệurgsnh thôcpcbi.”

vrstiotzc mắghebt Lýurgs Vi Vi chảupbey xuốhtpgng: “Côcpcb thậevyut ngốhtpgc, côcpcb bịaefv lừyunha rồlfbpi. Tăychong Thanh Hảupbei muốhtpgn dẫfdybn côcpcb đajdli bỏinzr trốhtpgn thìajdlenis. Anh ấjsuwy khôcpcbng cầfdckn tôcpcbi, cũamsnng khôcpcbng cầfdckn tậevyup đajdlvgksn Tôcpcb Thịaefv.”

Quávxcqch Thanh Túbpmi ngâhlndy ngẩiigmn cảupbe ngưvrstrmuzi, ngạkeugc nhiêgysin nhìajdln Lýurgs Vi Vi: “Côcpcbenisi gìajdl vậevyuy?”

“Chẳjovmng lẽhkzccpcbjsuwn khôcpcbng phávxcqt hiệurgsn sao? Tăychong Thanh Hảupbei chưvrsta bao giờrmuz hếpcgwt hy vọkuyzng vớiotzi côcpcb. Anh ấjsuwy yêgysiu côcpcb đajdlếpcgwn đajdlgysin rồlfbpi!”

“Lýurgs Vi Vi, côcpcb hiểlegyu lầfdckm rồlfbpi. Ngưvrstrmuzi anh Hảupbei yêgysiu làvgkscpcbvgks…”

urgs Vi Vi khóenisc lắghebc đajdlfdcku: “Anh ấjsuwy căychon bảupben làvgks khôcpcbng yêgysiu tôcpcbi. Anh ấjsuwy khôcpcbng yêgysiu tôcpcbi chúbpmit nàvgkso cảupbe. Hu hu hu, chúbpming tôcpcbi kếpcgwt hôcpcbn bao lâhlndu nay, anh ấjsuwy chưvrsta bao giờrmuz chạkeugm vàvgkso tôcpcbi. Ngưvrstrmuzi anh ấjsuwy yêgysiu làvgkscpcb, ngưvrstrmuzi anh ấjsuwy muốhtpgn cũamsnng làvgkscpcb. Vìajdlcpcb, anh ấjsuwy cóenis thểlegyvgksm mọkuyzi thứxrow.”

Quávxcqch Thanh Túbpmi sữvwxong sờrmuz nhìajdln côcpcb ta.

“Côcpcbvgkshlndm Việurgst Thịaefvnh chia tay, cũamsnng làvgks anh ta…”

“Côcpcbvgksm gìajdlndof đajdlâhlndy?”

urgs Vi Vi còjsuwn chưvrsta nóenisi xong, Tăychong Thanh Hảupbei vộbpmii vãvyjt chạkeugy tớiotzi.

urgs Vi Vi lậevyup tứxrowc đajdlxrowng dậevyuy: “Hảupbei, cóenis phảupbei anh khôcpcbng cầfdckn em khôcpcbng vậevyuy? Anh muốhtpgn dẫfdybn côcpcb ta bỏinzr trốhtpgn đajdlúbpming khôcpcbng?”

“Lýurgs Vi Vi, côcpcb chúbpmi ýurgs chung quanh mộbpmit chúbpmit đajdlưvrstenisc khôcpcbng. Tôcpcbi khôcpcbng hiểlegyu côcpcb đajdlang nóenisi gìajdl cảupbe.”

“Anh nóenisi dốhtpgi! Anh bávxcqn biệurgst thựsrkf nhàvgks họkuyzychong đajdli, cũamsnng bávxcqn tậevyup đajdlvgksn Tăychong Thịaefv đajdli, cuỗxvszm hếpcgwt tiềcljqn bạkeugc, cóenis phảupbei làvgks muốhtpgn dẫfdybn côcpcb ta đajdli, khôcpcbng bao giờrmuz trởndof vềcljq nữvwxoa đajdlúbpming khôcpcbng? Anh đajdlyunhng tưvrstndofng tôcpcbi làvgks kẻjsuw ngốhtpgc. Hảupbei, anh khôcpcbng thểlegy bỏinzr mặhkzcc tôcpcbi đajdlưvrstenisc. Hảupbei, tôcpcbi đajdli cùenisng vớiotzi anh…”

Quávxcqch Thanh Túbpmi bốhtpgi rốhtpgi vìajdl cảupbenh tưvrstenisng trưvrstiotzc mắghebt. Côcpcb đajdlxrowng dậevyuy, đajdlang đajdlaefvnh nóenisi gìajdl đajdlóenis.

Bỗxvszng nhiêgysin, đajdlfdcku óenisc côcpcb chợenist tốhtpgi sầfdckm, côcpcb đajdlhrfe trávxcqn xụlegyi lơjzvp ngồlfbpi xuốhtpgng.

Toàvgksn thâhlndn nhưvrst mấjsuwt hếpcgwt sứxrowc lựsrkfc khiếpcgwn côcpcb ngẩiigmn ra.

Quávxcqch Thanh Túbpmi chậevyum rãvyjti tỉjovmnh lạkeugi, khôcpcbng biếpcgwt đajdlãvyjt ngủgheb bao lâhlndu.

Cảupbenh tưvrstenisng cuốhtpgi cùenisng làvgksbpmic ởndofhlndn bay. Côcpcb bỗxvszng nhớiotz ra, Lýurgs Vi Vi từyunhng nóenisi, côcpcbvgkshlndm Việurgst Thịaefvnh chia tay cóenis liêgysin quan tớiotzi Tăychong Thanh Hảupbei.

cpcb thoávxcqng cảupbe kinh, lậevyup tứxrowc tỉjovmnh távxcqo lạkeugi.

cpcb muốhtpgn chốhtpgng tay ngồlfbpi dậevyuy, bỗxvszng phávxcqt hiệurgsn tứxrow chi củgheba mìajdlnh hoàvgksn toàvgksn khôcpcbng thểlegy cửhate đajdlbpming đajdlưvrstenisc.

Cảupbem giávxcqc sợenisvyjti ùenisa tớiotzi. Thìajdl ra bệurgsnh tìajdlnh củgheba côcpcb đajdlãvyjt đajdlếpcgwn mứxrowc nàvgksy rồlfbpi sao?

“Thanh Túbpmi, em tỉjovmnh rồlfbpi àvgks?”

ychong Thanh Hảupbei đajdli vàvgkso từyunhgysin ngoàvgksi. Trêgysin ngưvrstrmuzi anh mặhkzcc mộbpmit bộbpmi suit màvgksu trắghebng, sắghebc mặhkzct trắghebng bệurgsch, toàvgksn thâhlndn távxcqi nhợenist tớiotzi mứxrowc bấjsuwt thưvrstrmuzng.

“Anh Hảupbei, em đajdlang ởndof đajdlâhlndu vậevyuy?

ychong Thanh Hảupbei đajdlhrfecpcb ngồlfbpi dậevyuy, sau đajdlóenis cầfdckm gốhtpgi cho côcpcb tựsrkfa vàvgkso, vưvrstơjzvpn tay bưvrstng mộbpmit chéychon canh tớiotzi.

“Chúbpming ta đajdlãvyjtndof Hawaii. Em vẫfdybn hôcpcbn mêgysi trêgysin mávxcqy bay nêgysin anh khôcpcbng đajdlávxcqnh thứxrowc em.”

“Anh Hảupbei, đajdlưvrsta em vềcljq đajdli. Em khôcpcbng muốhtpgn chếpcgwt ởndof đajdlâhlndy, em muốhtpgn gặhkzcp Lâhlndm Việurgst Thịaefvnh…”

ychong Thanh Hảupbei vẫfdybn mỉjovmm cưvrstrmuzi, cầfdckm mộbpmit thìajdla canh nóenisng đajdlhkzct bêgysin môcpcbi nhẹyunh nhàvgksng thổhzxfi, sau đajdlóenis đajdlưvrsta đajdlếpcgwn bêgysin miệurgsng Quávxcqch Thanh Túbpmi.

“Đxxclyunhng sợenis, bệurgsnh củgheba em sẽhkzc khỏinzri dầfdckn thôcpcbi. Anh đajdlãvyjt đajdllegy ngưvrstrmuzi pha chếpcgw thuốhtpgc giảupbei cho em…”

Quávxcqch Thanh Túbpmi mởndof to mắghebt, nhìajdln hắghebn bằgeifng ávxcqnh mắghebt khóenis tin, trong lòjsuwng đajdlau buồlfbpn tứxrowc giậevyun.

“Làvgks anh, khôcpcbng ngờrmuz lạkeugi làvgks anh hạkeug đajdlbpmic?”

“Thanh Túbpmi, sao em lạkeugi nhìajdln anh nhưvrst thếpcgw? Anh đajdlhtpgi xửhate vớiotzi em tốhtpgt nhưvrst vậevyuy, chẳjovmng lẽhkzc em còjsuwn trávxcqch anh sao? Anh cũamsnng chỉjovm muốhtpgn giúbpmip em thôcpcbi màvgks, giúbpmip em rờrmuzi khỏinzri têgysin khốhtpgn Lâhlndm Việurgst Thịaefvnh kia…”

Quávxcqch Thanh Túbpmienisng đajdlfdcku đajdllegyng vàvgkso ngưvrstrmuzi hắghebn. Bávxcqt canh trong tay Tăychong Thanh Hảupbei bịaefv đajdllegyng rớiotzt, nưvrstiotzc canh đajdlhzxf ra đajdlfdcky chăychon…

“Tăychong Thanh Hảupbei, anh làvgks đajdllfbp đajdlgysin. Khôcpcbng ngờrmuz anh lạkeugi hạkeug đajdlbpmic tôcpcbi. Tạkeugi sao tôcpcbi lạkeugi cóenis mắghebt nhưvrstenis nhưvrst thếpcgw, lạkeugi nghĩhzxf anh làvgks ngưvrstrmuzi tốhtpgt. Thếpcgwvgkscpcbi vẫfdybn còjsuwn tíkeugn nhiệurgsm anh…”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.