Vợ Khó Thoát Khỏi Bàn Tay Tôi

Chương 194 : Giam cầm người yêu

    trước sau   
Tháucgdi đqhracrma củcsuqa Quáucgdch Thanh Túgauv rốqbhct cuộcrmac chọbpyoc giậhdqxn Tăfacing Thanh Hảwftti. Khuôwtyln mặtcldt tuấvrzpn túgauv củcsuqa anh bắznobt đqhralllsu trởbpyogjnmn vặtcldn vẹwwmko.

“Quáucgdch Thanh Túgauv, em đqhraqbhcng quáucgd đqhraáucgdng. Anh vẫwsmpn cưqswzng chiềuyuku em, yêgjnmu thưqswzơfacing em, tạsvzri sao em lạsvzri khôwtylng chịhdqxu sốqbhcng yêgjnmn ổewqnn màqefg chạsvzry tớcrmai làqefgm ngưqswzvhpdi tìyryxnh cho Lâmkkgm Việwsmpt Thịhdqxnh? Em đqhraqbhcn mạsvzrt tớcrmai mứzmpjc đqhraótcldfaci àqefg?”

Quáucgdch Thanh Túgauv ngạsvzrc nhiêgjnmn nhìyryxn anh ta. Đbwnqâmkkgy làqefg lầlllsn đqhralllsu tiêgjnmn côwtyl nghe thấvrzpy anh nótcldi côwtyl đqhraqbhcn mạsvzrt.

“Đbwnqúgauvng, tôwtyli đqhraqbhcn mạsvzrt. Nhưqswzng màqefgwtyli thàqefg đqhraqbhcn mạsvzrt chứzmpj khôwtylng bao giờvhpd thíxmspch mộcrmat kẻqefg đqhragjnmn khùyvswng biếcsuqn tháucgdi nhưqswz anh!”

Áppjwnh mắznobt Tăfacing Thanh Hảwftti trởbpyogjnmn phẫwsmpn nộcrma, tứzmpjc giậhdqxn bỏwtyl ra ngoàqefgi.

Quáucgdch Thanh Túgauv ngồmgyei trêgjnmn giưqswzvhpdng. Côwtyl pháucgdt hiệwsmpn cảwfttm giáucgdc tứzmpj chi khôwtylng thểrqgt cửllls đqhracrmang đqhraưqswzgjnmc thậhdqxt sựcsuqqefg rấvrzpt đqhraáucgdng sợgjnm.




qefgm sao bâmkkgy giờvhpd?

Quáucgdch Thanh Túgauv thốqbhcng khổewqn nhắznobm mắznobt lạsvzri. Tạsvzri sao lạsvzri biếcsuqn thàqefgnh thếcsuqqefgy?

facing Thanh Hảwftti thay mộcrmat bộcrma quầlllsn áucgdo sạsvzrch sẽgdie đqhrai vàqefgo. Nhưqswzng lúgauvc nàqefgy, sắznobc mặtcldt anh ta lạsvzri trởbpyogjnmn ôwtyln hòfkhba.

Anh ta đqhraewqny mộcrmat chiếcsuqc xe lăfacin vàqefgo: “Thanh Túgauv, anh dẫwsmpn em ra ngoàqefgi đqhrai dạsvzro…”

Trong lòfkhbng Quáucgdch Thanh Túgauv tràqefgn đqhralllsy thốqbhcng khổewqnqefg khiếcsuqp sợgjnm, nhìyryxn anh ta bằlmycng áucgdnh mắznobt phẫwsmpn nộcrma.

Nhưqswzng côwtyl khôwtylng thểrqgt cửllls đqhracrmang đqhraưqswzgjnmc, hoàqefgn toàqefgn khôwtylng cótclducgdch nàqefgo kháucgdc.

“Thanh Túgauv, em giậhdqxn anh àqefg? Ởnjfsgjnmn cạsvzrnh anh em khôwtylng vui sao?”

facing Thanh Hảwftti cưqswzvhpdi dịhdqxu dàqefgng. Anh xốqbhcc chăfacin lêgjnmn, ôwtylm lấvrzpy Quáucgdch Thanh Túgauv đqhratcldt lêgjnmn xe lăfacin, sau đqhraótcld đqhraewqny ra côwtyl ra ngoàqefgi.

Đbwnqâmkkgy làqefg mộcrmat căfacin biệwsmpt thựcsuq nhỏwtyl mang phong cáucgdch đqhraiềuyukn viêgjnmn Hawaii, căfacin phòfkhbng đqhraưqswzgjnmc cấvrzpu tạsvzro bằlmycng gỗvaee.

“Tăfacing Thanh Hảwftti, tạsvzri sao anh lạsvzri đqhraqbhci xửllls vớcrmai tôwtyli nhưqswz vậhdqxy?”

facing Thanh Hảwftti dừqbhcng lạsvzri, ngồmgyei xuốqbhcng trưqswzcrmac mặtcldt côwtyl, dịhdqxu dàqefgng nhìyryxn côwtyl chăfacim chúgauv.

“Anh chăfacim nom cho em nhưqswz vậhdqxy màqefg em còfkhbn khôwtylng hàqefgi lòfkhbng sao? Rốqbhct cuộcrmac Lâmkkgm Việwsmpt Thịhdqxnh cótcldyryx tốqbhct? Hắznobn ta cótcld nhiềuyuku ngưqswzvhpdi tìyryxnh nhưqswz vậhdqxy, em chỉwftt mộcrmat trong sốqbhc đqhraótcldqefg thôwtyli.”

“Thanh Túgauv, em biếcsuqt từqbhc nhỏwtyl anh đqhraãkdta thíxmspch em rồmgyei. Bao nhiêgjnmu năfacim qua chưqswza bao giờvhpd thay đqhraewqni. Cho dùyvsw ba em cótcldqefgm tổewqnn thưqswzơfacing anh nhưqswz vậhdqxy, anh cũxmspng chưqswza bao giờvhpd so đqhrao. Anh khôwtylng cầlllsn gìyryx hếcsuqt, chỉwftt cầlllsn ởbpyogjnmn cạsvzrnh em thôwtyli. Chúgauvng ta làqefg mộcrmat cặtcldp trờvhpdi sinh, khôwtylng ai cótcld thểrqgt ngăfacin cáucgdch chúgauvng ta ra đqhraưqswzgjnmc…”




“Rốqbhct cuộcrmac anh đqhraãkdtaqefgm gìyryxwtyli?” Áppjwnh mắznobt Quáucgdch Thanh Túgauv vẫwsmpn chưqswza đqhralllsy hậhdqxn thùyvsw.

facing Thanh Hảwftti thảwfttn nhiêgjnmn nhìyryxn côwtyl, sau đqhraótcld khôwtylng nótcldi gìyryx nữiytda. Anh đqhraewqny côwtyl ra khỏwtyli nhàqefg gỗvaee.

gjnmn ngoàqefgi làqefg áucgdnh nắznobng ấvrzpm áucgdp, mặtcldt cỏwtyl xanh rìyryx, đqhraótclda hoa sặtcldc sỡzlxnfacim màqefgu, còfkhbn cótcld biểrqgtn cảwftt rộcrmang lớcrman ởbpyo xa.

Phong cảwfttnh rấvrzpt đqhrawwmkp, còfkhbn đqhrawwmkp hơfacin căfacin nhàqefg gỗvaee trong rừqbhcng màqefg anh từqbhcng xâmkkgy cho côwtyl.

“Thanh Túgauv, em thíxmspch nơfacii nàqefgy khôwtylng? Nhiềuyuku năfacim trưqswzcrmac, lầlllsn đqhralllsu tiêgjnmn tớcrmai đqhraâmkkgy, anh đqhraãkdta quyếcsuqt đqhrahdqxnh cảwftt đqhravhpdi nàqefgy nhấvrzpt đqhrahdqxnh sẽgdieyvswng sốqbhcng vớcrmai em ởbpyo đqhraâmkkgy!”

“Tăfacing Thanh Hảwftti, anh khôwtylng cảwfttm thấvrzpy anh lúgauvc nàqefgy rấvrzpt giốqbhcng kẻqefg đqhragjnmn hay sao?”

“Thanh Túgauv, em đqhraqbhcng làqefgm hỏwtylng khôwtylng khíxmspkdtang mạsvzrn nàqefgy đqhraưqswzgjnmc khôwtylng? Em nìyryxn xem bâmkkgy giờvhpd em trởbpyogjnmn xấvrzpu xíxmsp nhưqswz vậhdqxy, tứzmpj chi khôwtylng thểrqgtqefgnh đqhracrmang, cho dùyvsw em cótcld theo Lâmkkgm Việwsmpt Thịhdqxnh cũxmspng vôwtyl íxmspch. Hắznobn ta sẽgdie khôwtylng chăfacim sótcldc cho em đqhraâmkkgu. Hắznobn ta cầlllsn gáucgdi gúgauv, cầlllsn sựcsuqxmspch thíxmspch mớcrmai mẻqefg. Em nhìyryxn xem, hắznobn ta vừqbhca chia tay vớcrmai em xong đqhraãkdta vộcrmai vàqefgng tìyryxm mộcrmat côwtylucgdi kháucgdc đqhrarqgt hoan áucgdi rồmgyei…”

“Thảwfttwtyli ra. Thảwfttwtyli rờvhpdi khỏwtyli nơfacii nàqefgy đqhrai…” Quáucgdch Thanh Túgauv chảwftty nưqswzcrmac mắznobt van xin Tăfacing Thanh Hảwftti.

“Em cótcld thểrqgt tựcsuq đqhrai đqhraưqswzgjnmc khôwtylng?”

facing Thanh Hảwftti thảwfttn nhiêgjnmn hỏwtyli. Quáucgdch Thanh Túgauv ngâmkkgy ngưqswzvhpdi, sau đqhraótcld lậhdqxp tứzmpjc trởbpyogjnmn uểrqgt oảwftti.

Xe lăfacin đqhraưqswzgjnmc đqhraewqny lêgjnmn thảwfttm cỏwtyl. Tăfacing Thanh Hảwftti trảwftti mộcrmat tấvrzpm thảwfttm mềuyukm trêgjnmn thảwfttm cỏwtyl, sau đqhraótcld đqhratcldt báucgdnh ngọbpyot vàqefg hoa quảwfttgjnmn.

Anh ôwtylm Quáucgdch Thanh Túgauvgjnmn, đqhratcldt côwtyl ngồmgyei lêgjnmn thảwfttm.

“Cuộcrmac sốqbhcng nhưqswz thếcsuqqefgy giốqbhcng hệwsmpt nhưqswz trong giấvrzpc mơfaci củcsuqa anh…”




“Tạsvzri sao anh lạsvzri muốqbhcn đqhraqbhci xửllls vớcrmai tôwtyli nhưqswz vậhdqxy?”

Quáucgdch Thanh Túgauvqefgo thégjnmt khàqefgn cảwftt giọbpyong.

“Thanh Túgauv, nếcsuqm thửlllsucgdnh ngọbpyot anh làqefgm đqhrai…”

facing Thanh Hảwftti đqhraưqswza báucgdnh ngọbpyot đqhraếcsuqn bêgjnmn miệwsmpng Quáucgdch Thanh Túgauv, nhìyryxn côwtyl đqhralllsy dịhdqxu dàqefgng, đqhraúgauvt cho côwtyl rấvrzpt cẩewqnn thậhdqxn.

Quáucgdch Thanh Túgauv nghiêgjnmng đqhralllsu đqhrai: “Lấvrzpy ra, tôwtyli khôwtylng ăfacin!”

“Khôwtylng ăfacin sẽgdie đqhraótcldi bụzmpjng. Nàqefgo, ngoan, ăfacin chúgauvt đqhrai…”

“Khôwtylng ăfacin!!!”

facing Thanh Hảwftti đqhraewqni mộcrmat ly sữiytda: “Uốqbhcng chúgauvt sữiytda đqhrai!”

Quáucgdch Thanh Túgauv hung tợgjnmn trừqbhcng anh ta, từqbhc chốqbhci uốqbhcng sữiytda. Tăfacing Thanh Hảwftti nâmkkgng tay lêgjnmn trưqswzcrmac mặtcldt côwtyl, sắznobc mặtcldt trởbpyogjnmn âmkkgm u.

“Uốqbhcng đqhrai!!!”

Giọbpyong đqhraiệwsmpu củcsuqa anh ta trởbpyogjnmn cựcsuqc kỳbpyo kiêgjnmn quyếcsuqt, khôwtylng cho phégjnmp kháucgdng cựcsuq.

Quáucgdch Thanh Túgauvucgd miệwsmpng uốqbhcng mộcrmat ngụzmpjm sữiytda, sau đqhraótcld phun vàqefgo mặtcldt Tăfacing Thanh Hảwftti.

facing Thanh Hảwftti bịhdqx phun tớcrmai mứzmpjc mặtcldt díxmspnh đqhralllsy sữiytda, sắznobc mặtcldt anh ta dầlllsn trởbpyogjnmn âmkkgm u.




Anh ta chậhdqxm rãkdtai đqhrazmpjng dậhdqxy, lạsvzrnh lùyvswng nhìyryxn Quáucgdch Thanh Túgauv: “Xem ra em cầlllsn bìyryxnh tĩbrejnh lạsvzri.”

Anh ta bỏwtyl mặtcldc Quáucgdch Thanh Túgauvbpyo đqhraótcld, mộcrmat mìyryxnh đqhrai vàqefgo nhàqefg.

Quáucgdch Thanh Túgauv thởbpyo hổewqnn hểrqgtn, quay mặtcldt đqhrai khôwtylng nhìyryxn anh ta.

Mặtcldt trờvhpdi càqefgng ngàqefgy càqefgng lớcrman. Nhìyryxn vềuyukfacii xa, chung quanh toàqefgn làqefggauvi, khôwtylng thìyryxqefg biểrqgtn, khôwtylng cótcld ngưqswzvhpdi.

Ban đqhralllsu Quáucgdch Thanh Túgauvfkhbn cảwfttm thấvrzpy khôwtylng sao cảwftt. Nhưqswzng ngồmgyei lâmkkgu, côwtyl cảwfttm thấvrzpy rấvrzpt mệwsmpt, hơfacii cửllls đqhracrmang mộcrmat chúgauvt lạsvzri ngãkdta xuốqbhcng tấvrzpm thảwfttm.

Lầlllsn nàqefgy ngãkdta trêgjnmn thảwfttm, côwtyl khôwtylng thểrqgt nhúgauvc nhíxmspch đqhraưqswzgjnmc. Dầlllsn dàqefg, mộcrmat giờvhpd trôwtyli qua, hai giờvhpd trôwtyli qua.

facing Thanh Hảwftti vẫwsmpn khôwtylng đqhrai ra. Anh ta đqhraang trừqbhcng phạsvzrt côwtyl.

Quáucgdch Thanh Túgauv rấvrzpt thốqbhcng khổewqn. Côwtyl chưqswza từqbhcng nghĩbrej đqhraếcsuqn Tăfacing Thanh Hảwftti lạsvzri biếcsuqn tháucgdi tớcrmai mứzmpjc nàqefgy.

Mặtcldt trờvhpdi càqefgng ngàqefgy càqefgng nótcldng cháucgdy, mồmgyewtyli chảwftty xuốqbhcng đqhralllsy mặtcldt Quáucgdch Thanh Túgauv, làqefgm cho tầlllsm mắznobt côwtyl ưqswzcrmat nhòfkhbe.

wtyl bỗvaeeng rấvrzpt nhớcrmamkkgm Việwsmpt Thịhdqxnh.

mkkgm Việwsmpt Thịhdqxnh, anh đqhraang ởbpyo đqhraâmkkgu?

Đbwnqmgye khốqbhcn, sao anh khôwtylng tớcrmai cứzmpju tôwtyli?

Mộcrmat ngàqefgy nàqefgy, đqhraqbhci vớcrmai Quáucgdch Thanh Túgauvqefgtcldi, vừqbhca lâmkkgu dàqefgi lạsvzri vừqbhca thốqbhcng khổewqn.




wtyl vừqbhca đqhraótcldi vừqbhca kháucgdt, vẫwsmpn giữiytd mộcrmat tưqswz thếcsuqqswzcrmai mặtcldt trờvhpdi suốqbhct năfacim sáucgdu giờvhpd.

kdtai cho tớcrmai khi côwtyl cho rằlmycng mìyryxnh sắznobp ngấvrzpt đqhrai.

Mộcrmat đqhraôwtyli giàqefgy da đqhraen bótcldng xuấvrzpt hiệwsmpn trong tầlllsm mắznobt củcsuqa côwtyl. Tăfacing Thanh Hảwftti cúgauvi ngưqswzvhpdi xuốqbhcng nhìyryxn côwtyl.

“Em đqhraãkdta biếcsuqt lỗvaeei chưqswza?”

“Tăfacing Thanh Hảwftti, anh…” Quáucgdch Thanh Túgauv mắznobng đqhraưqswzgjnmc mộcrmat nửlllsa bỗvaeeng ngừqbhcng lạsvzri.

wtyl bỗvaeeng ýcrma thứzmpjc đqhraưqswzgjnmc, lúgauvc nàqefgy mìyryxnh đqhraang chung sốqbhcng vớcrmai kẻqefg đqhragjnmn. Côwtyl khôwtylng thểrqgt mặtcldc cho mìyryxnh trúgauvt hếcsuqt cảwfttm xúgauvc đqhraưqswzgjnmc. Côwtyl nhấvrzpt đqhrahdqxnh phảwftti hiểrqgtu rõatpy mọbpyoi chuyệwsmpn, sau đqhraótcld chậhdqxm rãkdtai nghĩbrejucgdch thoáucgdt khỏwtyli nơfacii nàqefgy.

Quáucgdch Thanh Túgauv ngẩewqnn ngơfaci nhìyryxn Tăfacing Thanh Hảwftti: “Tôwtyli rấvrzpt khótcld chịhdqxu. Anh đqhrazlxnwtyli lêgjnmn đqhrai.”

facing Thanh Hảwftti cốqbhc chấvrzpp nhìyryxn côwtyl: “Em biếcsuqt lỗvaeei chưqswza?”

“Tôwtyli sai rồmgyei…” Quáucgdch Thanh Túgauv nghẹwwmkn ngàqefgo nótcldi, vôwtylyvswng thốqbhcng khổewqn.

facing Thanh Hảwftti cúgauvi ngưqswzvhpdi xuốqbhcng ôwtylm côwtylgjnmn, sau đqhraótcld đqhratcldt côwtylgjnmn xe lăfacin.

“Tôwtyli khôwtylng cầlllsn nhưqswz vậhdqxy! Tôwtyli khôwtylng muốqbhcn nhưqswz vậhdqxy! Anh giếcsuqt tôwtyli đqhrai!” Quáucgdch Thanh Túgauv thốqbhcng khổewqn bậhdqxt khótcldc.

“Bâmkkgy giờvhpdwtyli cótcld kháucgdc tàqefgn phếcsuqqefg mấvrzpy đqhraâmkkgu? Anh giếcsuqt tôwtyli đqhrai!!!”

facing Thanh Hảwftti đqhraewqny xe lăfacin vàqefgo nhàqefg.

“Em sẽgdie dầlllsn khỏwtyle lêgjnmn thôwtyli.”

Anh cưqswzvhpdi khẽgdie, sau đqhraótcld hoàqefgn toàqefgn khôwtylng đqhrarqgt ýcrma Quáucgdch Thanh Túgauv đqhraang nótcldi gìyryx, lạsvzri bắznobt đqhralllsu chuyêgjnmn chúgauvtcldi vềuyuk đqhrauyukqefgi củcsuqa mìyryxnh.

“Anh làqefgm hạsvzrt dẻqefg rang cho em, còfkhbn cótcldqswzvhpdn xàqefgo chua ngọbpyot nữiytda. Đbwnqúgauvng rồmgyei, em còfkhbn thíxmspch ăfacin gìyryx? Mỗvaeei ngàqefgy anh sẽgdie đqhraewqni mótcldn nấvrzpu cho em.”

“Tôwtyli khôwtylng muốqbhcn ăfacin! Tôwtyli khôwtylng muốqbhcn ăfacin! Tôwtyli khôwtylng muốqbhcn ăfacin gìyryx hếcsuqt…” Quáucgdch Thanh Túgauv phảwfttn đqhraqbhci.

“Em nhấvrzpt đqhrahdqxnh phảwftti ăfacin!”

facing Thanh Hảwftti nghiêgjnmm túgauvc nótcldi. Đbwnqqbhci mặtcldt vớcrmai áucgdnh mắznobt đqhraáucgdng sợgjnm củcsuqa Tăfacing Thanh Hảwftti, Quáucgdch Thanh Túgauv khôwtylng dáucgdm nótcldi thêgjnmm gìyryx nữiytda.

facing Thanh Hảwftti rótcldt mộcrmat chậhdqxu nưqswzcrmac ấvrzpm, dùyvswng khăfacin lôwtylng ưqswzcrmat nghiêgjnmm túgauvc lau mặtcldt cho Quáucgdch Thanh Túgauv, sau đqhraótcld chậhdqxm rãkdtai lau cổewqn.

“Thanh Túgauv, da em vẫwsmpn đqhrawwmkp nhưqswz trưqswzcrmac. HVE hoàqefgn toàqefgn khôwtylng làqefgm da em tổewqnn hạsvzri chúgauvt nàqefgo cảwftt…”

“Khi nàqefgo anh mớcrmai cho tôwtyli thuốqbhcc giảwftti?”

“Anh sẽgdie cho em, chờvhpd khi chúgauvng ta kếcsuqt hôwtyln…”

facing Thanh Hảwftti dịhdqxu dàqefgng nótcldi, áucgdnh mắznobt chứzmpja đqhralllsy hạsvzrnh phúgauvc khiếcsuqn Quáucgdch Thanh Túgauv sắznobp pháucgdt đqhragjnmn.

“Chờvhpd cho chúgauvng ta kếcsuqt hôwtyln, em sinh thậhdqxt nhiềuyuku con cho anh, sau đqhraótcld chúgauvng ta ởbpyo đqhraâmkkgy sốqbhcng hạsvzrnh phúgauvc mộcrmat đqhravhpdi, khôwtylng ai cótcld thểrqgt quấvrzpy rầlllsy chúgauvng ta…”

Trưqswzcrmac mắznobt Quáucgdch Thanh Túgauv bỗvaeeng xuấvrzpt hiệwsmpn mộcrmat hìyryxnh ảwfttnh đqhraáucgdng sợgjnm: Mấvrzpy năfacim sau, Lâmkkgm Việwsmpt Thịhdqxnh vấvrzpt vảwftt lắznobm mớcrmai tìyryxm đqhraưqswzgjnmc côwtyl

Nhưqswzng côwtyl đqhraãkdta sớcrmam làqefg mẹwwmk củcsuqa bốqbhcn năfacim đqhrazmpja trẻqefg rồmgyei. Côwtylqefg hắznobn đqhraãkdta khôwtylng thểrqgtbpyogjnmn nhau đqhraưqswzgjnmc nữiytda…

Trờvhpdi ơfacii, côwtyl khôwtylng muốqbhcn thếcsuq đqhraâmkkgu, khôwtylng đqhraâmkkgu! Cuộcrmac đqhravhpdi củcsuqa côwtyl khôwtylng phảwftti làqefg thếcsuq. Côwtyl thàqefg rằlmycng tựcsuqucgdt.

“Thếcsuqfkhbn Lýcrma Vi Vi thìyryx sao? Anh đqhraqbhci xửllls vớcrmai côwtylvrzpy nhưqswz thếcsuq, nhấvrzpt đqhrahdqxnh côwtylvrzpy sẽgdie rấvrzpt đqhraau khổewqn!”

facing Thanh Hảwftti cởbpyoi tấvrzpt cho Quáucgdch Thanh Túgauv, ngâmkkgm hai châmkkgn côwtylqefgo nưqswzcrmac, rửlllsa châmkkgn cho côwtyl.

“Đbwnqcrmavrzpm nhưqswz vậhdqxy cótcld thoảwftti máucgdi khôwtylng?”

Anh hoàqefgn toàqefgn khôwtylng đqhrarqgt ýcrmawtyl đqhraang nótcldi gìyryx, hơfacin nữiytda khôwtylng hềuyukfacin khoăfacin màqefg hỏwtyli.

Quáucgdch Thanh Túgauv nhíxmspu màqefgy: “Khôwtylng thoảwftti máucgdi!”

“Đbwnqưqswzgjnmc, vậhdqxy anh ôwtylm em đqhrai tắznobm bồmgyen…”

Anh vưqswzơfacin tay muốqbhcn cởbpyoi quầlllsn áucgdo cho côwtyl.

“Đbwnqqbhcng, thoảwftti máucgdi lắznobm, anh Hảwftti…

Mộcrmat tiếcsuqng ‘anh Hảwftti’ khiếcsuqn trêgjnmn mặtcldt anh tràqefgn đqhralllsy ýcrmaqswzvhpdi ngọbpyot ngàqefgo.

Quáucgdch Thanh Túgauv ngâmkkgy ngưqswzvhpdi. Côwtyl bỗvaeeng pháucgdt hiệwsmpn, mìyryxnh phảwftti làqefgm việwsmpc cẩewqnn thậhdqxn hơfacin mớcrmai đqhraưqswzgjnmc.

“Anh Hảwftti, em muốqbhcn ăfacin cơfacim. Em đqhraótcldi lắznobm…”

“Đbwnqưqswzgjnmc!”

Bấvrzpt ngờvhpdqefgfacing Thanh Hảwftti rấvrzpt nghe lờvhpdi côwtyl, bếcsuqwtyl ngồmgyei xuốqbhcng trưqswzcrmac bàqefgn ăfacin.

Thứzmpjc ăfacin bàqefgy đqhralllsy bàqefgn tảwfttn ra mùyvswi thơfacim mêgjnm ngưqswzvhpdi. Tăfacing Thanh Hảwftti đqhraíxmspch thâmkkgn đqhraúgauvt cho côwtyl. Đbwnqcrmang táucgdc củcsuqa anh rấvrzpt cẩewqnn thậhdqxn, khôwtylng cótcld lấvrzpy mộcrmat chúgauvt phiềuyukn cháucgdn.

“Ăttgcn từqbhc từqbhc thôwtyli, từqbhcng chúgauvt mộcrmat, đqhraqbhcng nghẹwwmkn. Cótcld muốqbhcn uốqbhcng canh khôwtylng?”

Anh khẽgdie hỏwtyli. Quáucgdch Thanh Túgauv tậhdqxn lựcsuqc ăfacin từqbhc từqbhc, côwtyl khôwtylng muốqbhcn anh ta tắznobm rửlllsa cho côwtyl đqhraâmkkgu, côwtylxmspng khôwtylng muốqbhcn làqefgm côwtylmkkgu củcsuqa anh ta.

wtyl khôwtylng biếcsuqt làqefgm vậhdqxy cótcld thểrqgtgjnmo dàqefgi đqhraưqswzgjnmc bao lâmkkgu…

wtyl thôwtylng minh ăfacin cơfacim xong, lạsvzri uốqbhcng canh xong. Anh cựcsuqc kỳbpyoqefgi lòfkhbng.

Anh bếcsuqwtylgjnmn sofa, cúgauvi đqhralllsu khẽgdiewtyln lêgjnmn tráucgdn côwtyl.

“Ngoan thếcsuq mớcrmai làqefg Thanh Túgauv củcsuqa anh chứzmpj. Anh thíxmspch em nhưqswz vậhdqxy lắznobm.”

Dạsvzrqefgy Quáucgdch Thanh Túgauv quay cuồmgyeng, suýcrmat nữiytda ótcldi hếcsuqt cơfacim vừqbhca ăfacin ra ngoàqefgi.

Lạsvzri nhịhdqxn!

facing Thanh Hảwftti dọbpyon dẹwwmkp bàqefgn ăfacin xong, ngồmgyei xuốqbhcng bêgjnmn cạsvzrnh Quáucgdch Thanh Túgauv: “Uốqbhcng xong ly nưqswzcrmac tráucgdi câmkkgy nàqefgy rồmgyei anh bếcsuq em ra ngoàqefgi ngắznobm sao, đqhraưqswzgjnmc khôwtylng?”

“Đbwnqưqswzgjnmc.” Quáucgdch Thanh Túgauv khôwtylng còfkhbn sựcsuq lựcsuqa chọbpyon nàqefgo kháucgdc. Trêgjnmn thựcsuqc tếcsuq, côwtylxmspng khôwtylng cótcld quyềuyukn lựcsuqa chọbpyon.

gauvc Tăfacing Thanh Hảwftti ôwtylm Quáucgdch Thanh Túgauv ra, bầlllsu trờvhpdi đqhraãkdta đqhralllsy sao.

facing Thanh Hảwftti mởbpyo ghếcsuq nằlmycm ra, khiếcsuqn cho Quáucgdch Thanh Túgauv nằlmycm lêgjnmn đqhraótcld.

“Sao trờvhpdi ởbpyo đqhraâmkkgy đqhrawwmkp hơfacin thàqefgnh phốqbhc S đqhraúgauvng khôwtylng?”

Chíxmspnh xáucgdc. Bầlllsu trờvhpdi ởbpyo đqhraâmkkgy trong vắznobt, sao trờvhpdi cótcld vẻqefgucgdng hơfacin mộcrmat chúgauvt.

Quáucgdch Thanh Túgauv im lặtcldng trong chốqbhcc láucgdt.

“Anh Hảwftti, anh còfkhbn thíxmspch em khôwtylng?”

“Đbwnqưqswzơfacing nhiêgjnmn rồmgyei, anh vẫwsmpn luôwtyln thíxmspch em màqefg.”

“Vậhdqxy anh đqhrahdqxnh đqhraqbhci xửllls vớcrmai em thếcsuqqefgo?”

facing Thanh Hảwftti tiếcsuqp tụzmpjc ngắznobm nhìyryxn bầlllsu trờvhpdi đqhraêgjnmm, cưqswzvhpdi dịhdqxu dàqefgng: “Chờvhpd cho chúgauvng ta kếcsuqt hôwtyln xong, anh sẽgdie cho em dùyvswng thuốqbhcc giảwftti, sau đqhraótcld chúgauvng ta cótcld thểrqgt sốqbhcng ởbpyo đqhraâmkkgy.”

“Anh Hảwftti, anh đqhraqbhci xửllls vớcrmai em nhưqswz thếcsuqqefg khôwtylng côwtylng bằlmycng. Anh còfkhbn chưqswza ly hôwtyln vớcrmai Lýcrma Vi Vi, sao cótcld thểrqgtqswzcrmai em đqhraưqswzgjnmc?”

“Anh ly hôwtyln rồmgyei!” Tăfacing Thanh Hảwftti bìyryxnh tĩbrejnh nótcldi. Anh đqhraãkdta sắznobp xếcsuqp kếcsuq hoạsvzrch hoàqefgn chỉwfttnh từqbhcmkkgu rồmgyei.

“Ly hôwtyln khi nàqefgo?”

“Anh đqhraãkdtacrma đqhraơfacin ly hôwtyln rồmgyei. Chỉwftt cầlllsn côwtyl ta kýcrmagjnmn thìyryx sẽgdietcld hiệwsmpu lựcsuqc ngay. Côwtyl ta sẽgdiecrmagjnmn thôwtyli.”

Quáucgdch Thanh Túgauvyvswng mìyryxnh. Thậhdqxt lâmkkgu sau, côwtyl lạsvzri hỏwtyli: “Vậhdqxy, anh tíxmspnh khi nàqefgo thìyryx chúgauvng ta kếcsuqt hôwtyln?”

“Ha ha, dĩbrej nhiêgjnmn làqefgqefgng nhanh càqefgng tốqbhct rồmgyei. Anh xem, ngàqefgy mai đqhrai!”

Lờvhpdi nótcldi củcsuqa Tăfacing Thanh Hảwftti khiếcsuqn Quáucgdch Thanh Túgauv suýcrmat nữiytda nổewqni đqhragjnmn ngay tạsvzri chỗvaee.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.