Vợ Khó Thoát Khỏi Bàn Tay Tôi

Chương 194 : Giam cầm người yêu

    trước sau   
Tháqtgbi đwiqjueyj củdfrva Quáqtgbch Thanh Túhbyx rốxkyot cuộueyjc chọhbyxc giậfymrn Tădyvdng Thanh Hảnqawi. Khuôyzgun mặuhypt tuấfnwcn túhbyx củdfrva anh bắdknwt đwiqjoucqu trởmqtiqwcrn vặuhypn vẹgemeo.

“Quáqtgbch Thanh Túhbyx, em đwiqjmqting quáqtgb đwiqjáqtgbng. Anh vẫcqtkn cưmfoing chiềhcgfu em, yêqwcru thưmfoiơmqptng em, tạuirwi sao em lạuirwi khôyzgung chịsbmau sốxkyong yêqwcrn ổaekhn màyayd chạuirwy tớuxvzi làyaydm ngưmfoixksxi tìwzycnh cho Lâueyjm Việsviet Thịsbmanh? Em đwiqjxkyon mạuirwt tớuxvzi mứbhcvc đwiqjómqptmqpt àyayd?”

Quáqtgbch Thanh Túhbyx ngạuirwc nhiêqwcrn nhìwzycn anh ta. Đxlinâueyjy làyayd lầoucqn đwiqjoucqu tiêqwcrn côyzgu nghe thấfnwcy anh nómqpti côyzgu đwiqjxkyon mạuirwt.

“Đxlinúhbyxng, tôyzgui đwiqjxkyon mạuirwt. Nhưmfoing màyaydyzgui thàyayd đwiqjxkyon mạuirwt chứbhcv khôyzgung bao giờxksx thíynrnch mộueyjt kẻrlgw đwiqjqwcrn khùvseqng biếgezon tháqtgbi nhưmfoi anh!”

Áxkyonh mắdknwt Tădyvdng Thanh Hảnqawi trởmqtiqwcrn phẫcqtkn nộueyj, tứbhcvc giậfymrn bỏcqtk ra ngoàyaydi.

Quáqtgbch Thanh Túhbyx ngồirzri trêqwcrn giưmfoixksxng. Côyzgu pháqtgbt hiệsvien cảnqawm giáqtgbc tứbhcv chi khôyzgung thểsbma cửrtlo đwiqjueyjng đwiqjưmfoiualwc thậfymrt sựsgoxyayd rấfnwct đwiqjáqtgbng sợualw.




yaydm sao bâueyjy giờxksx?

Quáqtgbch Thanh Túhbyx thốxkyong khổaekh nhắdknwm mắdknwt lạuirwi. Tạuirwi sao lạuirwi biếgezon thàyaydnh thếgezoyaydy?

dyvdng Thanh Hảnqawi thay mộueyjt bộueyj quầoucqn áqtgbo sạuirwch sẽeybn đwiqji vàyaydo. Nhưmfoing lúhbyxc nàyaydy, sắdknwc mặuhypt anh ta lạuirwi trởmqtiqwcrn ôyzgun hòsviea.

Anh ta đwiqjymrsy mộueyjt chiếgezoc xe lădyvdn vàyaydo: “Thanh Túhbyx, anh dẫcqtkn em ra ngoàyaydi đwiqji dạuirwo…”

Trong lòsvieng Quáqtgbch Thanh Túhbyx tràyaydn đwiqjoucqy thốxkyong khổaekhyayd khiếgezop sợualw, nhìwzycn anh ta bằrtlong áqtgbnh mắdknwt phẫcqtkn nộueyj.

Nhưmfoing côyzgu khôyzgung thểsbma cửrtlo đwiqjueyjng đwiqjưmfoiualwc, hoàyaydn toàyaydn khôyzgung cómqptqtgbch nàyaydo kháqtgbc.

“Thanh Túhbyx, em giậfymrn anh àyayd? Ởlotcqwcrn cạuirwnh anh em khôyzgung vui sao?”

dyvdng Thanh Hảnqawi cưmfoixksxi dịsbmau dàyaydng. Anh xốxkyoc chădyvdn lêqwcrn, ôyzgum lấfnwcy Quáqtgbch Thanh Túhbyx đwiqjuhypt lêqwcrn xe lădyvdn, sau đwiqjómqpt đwiqjymrsy ra côyzgu ra ngoàyaydi.

Đxlinâueyjy làyayd mộueyjt cădyvdn biệsviet thựsgox nhỏcqtk mang phong cáqtgbch đwiqjiềhcgfn viêqwcrn Hawaii, cădyvdn phòsvieng đwiqjưmfoiualwc cấfnwcu tạuirwo bằrtlong gỗbakj.

“Tădyvdng Thanh Hảnqawi, tạuirwi sao anh lạuirwi đwiqjxkyoi xửrtlo vớuxvzi tôyzgui nhưmfoi vậfymry?”

dyvdng Thanh Hảnqawi dừmqting lạuirwi, ngồirzri xuốxkyong trưmfoiuxvzc mặuhypt côyzgu, dịsbmau dàyaydng nhìwzycn côyzgu chădyvdm chúhbyx.

“Anh chădyvdm nom cho em nhưmfoi vậfymry màyayd em còsvien khôyzgung hàyaydi lòsvieng sao? Rốxkyot cuộueyjc Lâueyjm Việsviet Thịsbmanh cómqptwzyc tốxkyot? Hắdknwn ta cómqpt nhiềhcgfu ngưmfoixksxi tìwzycnh nhưmfoi vậfymry, em chỉmsbp mộueyjt trong sốxkyo đwiqjómqptyayd thôyzgui.”

“Thanh Túhbyx, em biếgezot từmqti nhỏcqtk anh đwiqjãohak thíynrnch em rồirzri. Bao nhiêqwcru nădyvdm qua chưmfoia bao giờxksx thay đwiqjaekhi. Cho dùvseq ba em cómqptyaydm tổaekhn thưmfoiơmqptng anh nhưmfoi vậfymry, anh cũqtgbng chưmfoia bao giờxksx so đwiqjo. Anh khôyzgung cầoucqn gìwzyc hếgezot, chỉmsbp cầoucqn ởmqtiqwcrn cạuirwnh em thôyzgui. Chúhbyxng ta làyayd mộueyjt cặuhypp trờxksxi sinh, khôyzgung ai cómqpt thểsbma ngădyvdn cáqtgbch chúhbyxng ta ra đwiqjưmfoiualwc…”




“Rốxkyot cuộueyjc anh đwiqjãohakyaydm gìwzycyzgui?” Áxkyonh mắdknwt Quáqtgbch Thanh Túhbyx vẫcqtkn chưmfoia đwiqjoucqy hậfymrn thùvseq.

dyvdng Thanh Hảnqawi thảnqawn nhiêqwcrn nhìwzycn côyzgu, sau đwiqjómqpt khôyzgung nómqpti gìwzyc nữqwcra. Anh đwiqjymrsy côyzgu ra khỏcqtki nhàyayd gỗbakj.

qwcrn ngoàyaydi làyayd áqtgbnh nắdknwng ấfnwcm áqtgbp, mặuhypt cỏcqtk xanh rìwzyc, đwiqjómqpta hoa sặuhypc sỡgmahdyvdm màyaydu, còsvien cómqpt biểsbman cảnqaw rộueyjng lớuxvzn ởmqti xa.

Phong cảnqawnh rấfnwct đwiqjgemep, còsvien đwiqjgemep hơmqptn cădyvdn nhàyayd gỗbakj trong rừmqting màyayd anh từmqting xâueyjy cho côyzgu.

“Thanh Túhbyx, em thíynrnch nơmqpti nàyaydy khôyzgung? Nhiềhcgfu nădyvdm trưmfoiuxvzc, lầoucqn đwiqjoucqu tiêqwcrn tớuxvzi đwiqjâueyjy, anh đwiqjãohak quyếgezot đwiqjsbmanh cảnqaw đwiqjxksxi nàyaydy nhấfnwct đwiqjsbmanh sẽeybnvseqng sốxkyong vớuxvzi em ởmqti đwiqjâueyjy!”

“Tădyvdng Thanh Hảnqawi, anh khôyzgung cảnqawm thấfnwcy anh lúhbyxc nàyaydy rấfnwct giốxkyong kẻrlgw đwiqjqwcrn hay sao?”

“Thanh Túhbyx, em đwiqjmqting làyaydm hỏcqtkng khôyzgung khíynrnohakng mạuirwn nàyaydy đwiqjưmfoiualwc khôyzgung? Em nìwzycn xem bâueyjy giờxksx em trởmqtiqwcrn xấfnwcu xíynrn nhưmfoi vậfymry, tứbhcv chi khôyzgung thểsbmayaydnh đwiqjueyjng, cho dùvseq em cómqpt theo Lâueyjm Việsviet Thịsbmanh cũqtgbng vôyzgu íynrnch. Hắdknwn ta sẽeybn khôyzgung chădyvdm sómqptc cho em đwiqjâueyju. Hắdknwn ta cầoucqn gáqtgbi gúhbyx, cầoucqn sựsgoxynrnch thíynrnch mớuxvzi mẻrlgw. Em nhìwzycn xem, hắdknwn ta vừmqtia chia tay vớuxvzi em xong đwiqjãohak vộueyji vàyaydng tìwzycm mộueyjt côyzguqtgbi kháqtgbc đwiqjsbma hoan áqtgbi rồirzri…”

“Thảnqawyzgui ra. Thảnqawyzgui rờxksxi khỏcqtki nơmqpti nàyaydy đwiqji…” Quáqtgbch Thanh Túhbyx chảnqawy nưmfoiuxvzc mắdknwt van xin Tădyvdng Thanh Hảnqawi.

“Em cómqpt thểsbma tựsgox đwiqji đwiqjưmfoiualwc khôyzgung?”

dyvdng Thanh Hảnqawi thảnqawn nhiêqwcrn hỏcqtki. Quáqtgbch Thanh Túhbyx ngâueyjy ngưmfoixksxi, sau đwiqjómqpt lậfymrp tứbhcvc trởmqtiqwcrn uểsbma oảnqawi.

Xe lădyvdn đwiqjưmfoiualwc đwiqjymrsy lêqwcrn thảnqawm cỏcqtk. Tădyvdng Thanh Hảnqawi trảnqawi mộueyjt tấfnwcm thảnqawm mềhcgfm trêqwcrn thảnqawm cỏcqtk, sau đwiqjómqpt đwiqjuhypt báqtgbnh ngọhbyxt vàyayd hoa quảnqawqwcrn.

Anh ôyzgum Quáqtgbch Thanh Túhbyxqwcrn, đwiqjuhypt côyzgu ngồirzri lêqwcrn thảnqawm.

“Cuộueyjc sốxkyong nhưmfoi thếgezoyaydy giốxkyong hệsviet nhưmfoi trong giấfnwcc mơmqpt củdfrva anh…”




“Tạuirwi sao anh lạuirwi muốxkyon đwiqjxkyoi xửrtlo vớuxvzi tôyzgui nhưmfoi vậfymry?”

Quáqtgbch Thanh Túhbyxyaydo théohakt khàyaydn cảnqaw giọhbyxng.

“Thanh Túhbyx, nếgezom thửrtloqtgbnh ngọhbyxt anh làyaydm đwiqji…”

dyvdng Thanh Hảnqawi đwiqjưmfoia báqtgbnh ngọhbyxt đwiqjếgezon bêqwcrn miệsvieng Quáqtgbch Thanh Túhbyx, nhìwzycn côyzgu đwiqjoucqy dịsbmau dàyaydng, đwiqjúhbyxt cho côyzgu rấfnwct cẩymrsn thậfymrn.

Quáqtgbch Thanh Túhbyx nghiêqwcrng đwiqjoucqu đwiqji: “Lấfnwcy ra, tôyzgui khôyzgung ădyvdn!”

“Khôyzgung ădyvdn sẽeybn đwiqjómqpti bụaekhng. Nàyaydo, ngoan, ădyvdn chúhbyxt đwiqji…”

“Khôyzgung ădyvdn!!!”

dyvdng Thanh Hảnqawi đwiqjaekhi mộueyjt ly sữqwcra: “Uốxkyong chúhbyxt sữqwcra đwiqji!”

Quáqtgbch Thanh Túhbyx hung tợualwn trừmqting anh ta, từmqti chốxkyoi uốxkyong sữqwcra. Tădyvdng Thanh Hảnqawi nâueyjng tay lêqwcrn trưmfoiuxvzc mặuhypt côyzgu, sắdknwc mặuhypt trởmqtiqwcrn âueyjm u.

“Uốxkyong đwiqji!!!”

Giọhbyxng đwiqjiệsvieu củdfrva anh ta trởmqtiqwcrn cựsgoxc kỳzrjr kiêqwcrn quyếgezot, khôyzgung cho phéohakp kháqtgbng cựsgox.

Quáqtgbch Thanh Túhbyxqtgb miệsvieng uốxkyong mộueyjt ngụaekhm sữqwcra, sau đwiqjómqpt phun vàyaydo mặuhypt Tădyvdng Thanh Hảnqawi.

dyvdng Thanh Hảnqawi bịsbma phun tớuxvzi mứbhcvc mặuhypt díynrnnh đwiqjoucqy sữqwcra, sắdknwc mặuhypt anh ta dầoucqn trởmqtiqwcrn âueyjm u.




Anh ta chậfymrm rãohaki đwiqjbhcvng dậfymry, lạuirwnh lùvseqng nhìwzycn Quáqtgbch Thanh Túhbyx: “Xem ra em cầoucqn bìwzycnh tĩwzycnh lạuirwi.”

Anh ta bỏcqtk mặuhypc Quáqtgbch Thanh Túhbyxmqti đwiqjómqpt, mộueyjt mìwzycnh đwiqji vàyaydo nhàyayd.

Quáqtgbch Thanh Túhbyx thởmqti hổaekhn hểsbman, quay mặuhypt đwiqji khôyzgung nhìwzycn anh ta.

Mặuhypt trờxksxi càyaydng ngàyaydy càyaydng lớuxvzn. Nhìwzycn vềhcgfmqpti xa, chung quanh toàyaydn làyaydhbyxi, khôyzgung thìwzycyayd biểsbman, khôyzgung cómqpt ngưmfoixksxi.

Ban đwiqjoucqu Quáqtgbch Thanh Túhbyxsvien cảnqawm thấfnwcy khôyzgung sao cảnqaw. Nhưmfoing ngồirzri lâueyju, côyzgu cảnqawm thấfnwcy rấfnwct mệsviet, hơmqpti cửrtlo đwiqjueyjng mộueyjt chúhbyxt lạuirwi ngãohak xuốxkyong tấfnwcm thảnqawm.

Lầoucqn nàyaydy ngãohak trêqwcrn thảnqawm, côyzgu khôyzgung thểsbma nhúhbyxc nhíynrnch đwiqjưmfoiualwc. Dầoucqn dàyayd, mộueyjt giờxksx trôyzgui qua, hai giờxksx trôyzgui qua.

dyvdng Thanh Hảnqawi vẫcqtkn khôyzgung đwiqji ra. Anh ta đwiqjang trừmqting phạuirwt côyzgu.

Quáqtgbch Thanh Túhbyx rấfnwct thốxkyong khổaekh. Côyzgu chưmfoia từmqting nghĩwzyc đwiqjếgezon Tădyvdng Thanh Hảnqawi lạuirwi biếgezon tháqtgbi tớuxvzi mứbhcvc nàyaydy.

Mặuhypt trờxksxi càyaydng ngàyaydy càyaydng nómqptng cháqtgby, mồirzryzgui chảnqawy xuốxkyong đwiqjoucqy mặuhypt Quáqtgbch Thanh Túhbyx, làyaydm cho tầoucqm mắdknwt côyzgu ưmfoiuxvzt nhòsviee.

yzgu bỗbakjng rấfnwct nhớuxvzueyjm Việsviet Thịsbmanh.

ueyjm Việsviet Thịsbmanh, anh đwiqjang ởmqti đwiqjâueyju?

Đxlinirzr khốxkyon, sao anh khôyzgung tớuxvzi cứbhcvu tôyzgui?

Mộueyjt ngàyaydy nàyaydy, đwiqjxkyoi vớuxvzi Quáqtgbch Thanh Túhbyxyaydmqpti, vừmqtia lâueyju dàyaydi lạuirwi vừmqtia thốxkyong khổaekh.




yzgu vừmqtia đwiqjómqpti vừmqtia kháqtgbt, vẫcqtkn giữqwcr mộueyjt tưmfoi thếgezomfoiuxvzi mặuhypt trờxksxi suốxkyot nădyvdm sáqtgbu giờxksx.

ohaki cho tớuxvzi khi côyzgu cho rằrtlong mìwzycnh sắdknwp ngấfnwct đwiqji.

Mộueyjt đwiqjôyzgui giàyaydy da đwiqjen bómqptng xuấfnwct hiệsvien trong tầoucqm mắdknwt củdfrva côyzgu. Tădyvdng Thanh Hảnqawi cúhbyxi ngưmfoixksxi xuốxkyong nhìwzycn côyzgu.

“Em đwiqjãohak biếgezot lỗbakji chưmfoia?”

“Tădyvdng Thanh Hảnqawi, anh…” Quáqtgbch Thanh Túhbyx mắdknwng đwiqjưmfoiualwc mộueyjt nửrtloa bỗbakjng ngừmqting lạuirwi.

yzgu bỗbakjng ýieyl thứbhcvc đwiqjưmfoiualwc, lúhbyxc nàyaydy mìwzycnh đwiqjang chung sốxkyong vớuxvzi kẻrlgw đwiqjqwcrn. Côyzgu khôyzgung thểsbma mặuhypc cho mìwzycnh trúhbyxt hếgezot cảnqawm xúhbyxc đwiqjưmfoiualwc. Côyzgu nhấfnwct đwiqjsbmanh phảnqawi hiểsbmau rõudwr mọhbyxi chuyệsvien, sau đwiqjómqpt chậfymrm rãohaki nghĩwzycqtgbch thoáqtgbt khỏcqtki nơmqpti nàyaydy.

Quáqtgbch Thanh Túhbyx ngẩymrsn ngơmqpt nhìwzycn Tădyvdng Thanh Hảnqawi: “Tôyzgui rấfnwct khómqpt chịsbmau. Anh đwiqjgmahyzgui lêqwcrn đwiqji.”

dyvdng Thanh Hảnqawi cốxkyo chấfnwcp nhìwzycn côyzgu: “Em biếgezot lỗbakji chưmfoia?”

“Tôyzgui sai rồirzri…” Quáqtgbch Thanh Túhbyx nghẹgemen ngàyaydo nómqpti, vôyzguvseqng thốxkyong khổaekh.

dyvdng Thanh Hảnqawi cúhbyxi ngưmfoixksxi xuốxkyong ôyzgum côyzguqwcrn, sau đwiqjómqpt đwiqjuhypt côyzguqwcrn xe lădyvdn.

“Tôyzgui khôyzgung cầoucqn nhưmfoi vậfymry! Tôyzgui khôyzgung muốxkyon nhưmfoi vậfymry! Anh giếgezot tôyzgui đwiqji!” Quáqtgbch Thanh Túhbyx thốxkyong khổaekh bậfymrt khómqptc.

“Bâueyjy giờxksxyzgui cómqpt kháqtgbc tàyaydn phếgezoyayd mấfnwcy đwiqjâueyju? Anh giếgezot tôyzgui đwiqji!!!”

dyvdng Thanh Hảnqawi đwiqjymrsy xe lădyvdn vàyaydo nhàyayd.

“Em sẽeybn dầoucqn khỏcqtke lêqwcrn thôyzgui.”

Anh cưmfoixksxi khẽeybn, sau đwiqjómqpt hoàyaydn toàyaydn khôyzgung đwiqjsbma ýieyl Quáqtgbch Thanh Túhbyx đwiqjang nómqpti gìwzyc, lạuirwi bắdknwt đwiqjoucqu chuyêqwcrn chúhbyxmqpti vềhcgf đwiqjhcgfyaydi củdfrva mìwzycnh.

“Anh làyaydm hạuirwt dẻrlgw rang cho em, còsvien cómqptmfoixksxn xàyaydo chua ngọhbyxt nữqwcra. Đxlinúhbyxng rồirzri, em còsvien thíynrnch ădyvdn gìwzyc? Mỗbakji ngàyaydy anh sẽeybn đwiqjaekhi mómqptn nấfnwcu cho em.”

“Tôyzgui khôyzgung muốxkyon ădyvdn! Tôyzgui khôyzgung muốxkyon ădyvdn! Tôyzgui khôyzgung muốxkyon ădyvdn gìwzyc hếgezot…” Quáqtgbch Thanh Túhbyx phảnqawn đwiqjxkyoi.

“Em nhấfnwct đwiqjsbmanh phảnqawi ădyvdn!”

dyvdng Thanh Hảnqawi nghiêqwcrm túhbyxc nómqpti. Đxlinxkyoi mặuhypt vớuxvzi áqtgbnh mắdknwt đwiqjáqtgbng sợualw củdfrva Tădyvdng Thanh Hảnqawi, Quáqtgbch Thanh Túhbyx khôyzgung dáqtgbm nómqpti thêqwcrm gìwzyc nữqwcra.

dyvdng Thanh Hảnqawi rómqptt mộueyjt chậfymru nưmfoiuxvzc ấfnwcm, dùvseqng khădyvdn lôyzgung ưmfoiuxvzt nghiêqwcrm túhbyxc lau mặuhypt cho Quáqtgbch Thanh Túhbyx, sau đwiqjómqpt chậfymrm rãohaki lau cổaekh.

“Thanh Túhbyx, da em vẫcqtkn đwiqjgemep nhưmfoi trưmfoiuxvzc. HVE hoàyaydn toàyaydn khôyzgung làyaydm da em tổaekhn hạuirwi chúhbyxt nàyaydo cảnqaw…”

“Khi nàyaydo anh mớuxvzi cho tôyzgui thuốxkyoc giảnqawi?”

“Anh sẽeybn cho em, chờxksx khi chúhbyxng ta kếgezot hôyzgun…”

dyvdng Thanh Hảnqawi dịsbmau dàyaydng nómqpti, áqtgbnh mắdknwt chứbhcva đwiqjoucqy hạuirwnh phúhbyxc khiếgezon Quáqtgbch Thanh Túhbyx sắdknwp pháqtgbt đwiqjqwcrn.

“Chờxksx cho chúhbyxng ta kếgezot hôyzgun, em sinh thậfymrt nhiềhcgfu con cho anh, sau đwiqjómqpt chúhbyxng ta ởmqti đwiqjâueyjy sốxkyong hạuirwnh phúhbyxc mộueyjt đwiqjxksxi, khôyzgung ai cómqpt thểsbma quấfnwcy rầoucqy chúhbyxng ta…”

Trưmfoiuxvzc mắdknwt Quáqtgbch Thanh Túhbyx bỗbakjng xuấfnwct hiệsvien mộueyjt hìwzycnh ảnqawnh đwiqjáqtgbng sợualw: Mấfnwcy nădyvdm sau, Lâueyjm Việsviet Thịsbmanh vấfnwct vảnqaw lắdknwm mớuxvzi tìwzycm đwiqjưmfoiualwc côyzgu

Nhưmfoing côyzgu đwiqjãohak sớuxvzm làyayd mẹgeme củdfrva bốxkyon nădyvdm đwiqjbhcva trẻrlgw rồirzri. Côyzguyayd hắdknwn đwiqjãohak khôyzgung thểsbmamqtiqwcrn nhau đwiqjưmfoiualwc nữqwcra…

Trờxksxi ơmqpti, côyzgu khôyzgung muốxkyon thếgezo đwiqjâueyju, khôyzgung đwiqjâueyju! Cuộueyjc đwiqjxksxi củdfrva côyzgu khôyzgung phảnqawi làyayd thếgezo. Côyzgu thàyayd rằrtlong tựsgoxqtgbt.

“Thếgezosvien Lýieyl Vi Vi thìwzyc sao? Anh đwiqjxkyoi xửrtlo vớuxvzi côyzgufnwcy nhưmfoi thếgezo, nhấfnwct đwiqjsbmanh côyzgufnwcy sẽeybn rấfnwct đwiqjau khổaekh!”

dyvdng Thanh Hảnqawi cởmqtii tấfnwct cho Quáqtgbch Thanh Túhbyx, ngâueyjm hai châueyjn côyzguyaydo nưmfoiuxvzc, rửrtloa châueyjn cho côyzgu.

“Đxlinueyjfnwcm nhưmfoi vậfymry cómqpt thoảnqawi máqtgbi khôyzgung?”

Anh hoàyaydn toàyaydn khôyzgung đwiqjsbma ýieylyzgu đwiqjang nómqpti gìwzyc, hơmqptn nữqwcra khôyzgung hềhcgfdyvdn khoădyvdn màyayd hỏcqtki.

Quáqtgbch Thanh Túhbyx nhíynrnu màyaydy: “Khôyzgung thoảnqawi máqtgbi!”

“Đxlinưmfoiualwc, vậfymry anh ôyzgum em đwiqji tắdknwm bồirzrn…”

Anh vưmfoiơmqptn tay muốxkyon cởmqtii quầoucqn áqtgbo cho côyzgu.

“Đxlinmqting, thoảnqawi máqtgbi lắdknwm, anh Hảnqawi…

Mộueyjt tiếgezong ‘anh Hảnqawi’ khiếgezon trêqwcrn mặuhypt anh tràyaydn đwiqjoucqy ýieylmfoixksxi ngọhbyxt ngàyaydo.

Quáqtgbch Thanh Túhbyx ngâueyjy ngưmfoixksxi. Côyzgu bỗbakjng pháqtgbt hiệsvien, mìwzycnh phảnqawi làyaydm việsviec cẩymrsn thậfymrn hơmqptn mớuxvzi đwiqjưmfoiualwc.

“Anh Hảnqawi, em muốxkyon ădyvdn cơmqptm. Em đwiqjómqpti lắdknwm…”

“Đxlinưmfoiualwc!”

Bấfnwct ngờxksxyayddyvdng Thanh Hảnqawi rấfnwct nghe lờxksxi côyzgu, bếgezoyzgu ngồirzri xuốxkyong trưmfoiuxvzc bàyaydn ădyvdn.

Thứbhcvc ădyvdn bàyaydy đwiqjoucqy bàyaydn tảnqawn ra mùvseqi thơmqptm mêqwcr ngưmfoixksxi. Tădyvdng Thanh Hảnqawi đwiqjíynrnch thâueyjn đwiqjúhbyxt cho côyzgu. Đxlinueyjng táqtgbc củdfrva anh rấfnwct cẩymrsn thậfymrn, khôyzgung cómqpt lấfnwcy mộueyjt chúhbyxt phiềhcgfn cháqtgbn.

“Ăhcgfn từmqti từmqti thôyzgui, từmqting chúhbyxt mộueyjt, đwiqjmqting nghẹgemen. Cómqpt muốxkyon uốxkyong canh khôyzgung?”

Anh khẽeybn hỏcqtki. Quáqtgbch Thanh Túhbyx tậfymrn lựsgoxc ădyvdn từmqti từmqti, côyzgu khôyzgung muốxkyon anh ta tắdknwm rửrtloa cho côyzgu đwiqjâueyju, côyzguqtgbng khôyzgung muốxkyon làyaydm côyzguueyju củdfrva anh ta.

yzgu khôyzgung biếgezot làyaydm vậfymry cómqpt thểsbmaohako dàyaydi đwiqjưmfoiualwc bao lâueyju…

yzgu thôyzgung minh ădyvdn cơmqptm xong, lạuirwi uốxkyong canh xong. Anh cựsgoxc kỳzrjryaydi lòsvieng.

Anh bếgezoyzguqwcrn sofa, cúhbyxi đwiqjoucqu khẽeybnyzgun lêqwcrn tráqtgbn côyzgu.

“Ngoan thếgezo mớuxvzi làyayd Thanh Túhbyx củdfrva anh chứbhcv. Anh thíynrnch em nhưmfoi vậfymry lắdknwm.”

Dạuirwyaydy Quáqtgbch Thanh Túhbyx quay cuồirzrng, suýieylt nữqwcra ómqpti hếgezot cơmqptm vừmqtia ădyvdn ra ngoàyaydi.

Lạuirwi nhịsbman!

dyvdng Thanh Hảnqawi dọhbyxn dẹgemep bàyaydn ădyvdn xong, ngồirzri xuốxkyong bêqwcrn cạuirwnh Quáqtgbch Thanh Túhbyx: “Uốxkyong xong ly nưmfoiuxvzc tráqtgbi câueyjy nàyaydy rồirzri anh bếgezo em ra ngoàyaydi ngắdknwm sao, đwiqjưmfoiualwc khôyzgung?”

“Đxlinưmfoiualwc.” Quáqtgbch Thanh Túhbyx khôyzgung còsvien sựsgox lựsgoxa chọhbyxn nàyaydo kháqtgbc. Trêqwcrn thựsgoxc tếgezo, côyzguqtgbng khôyzgung cómqpt quyềhcgfn lựsgoxa chọhbyxn.

hbyxc Tădyvdng Thanh Hảnqawi ôyzgum Quáqtgbch Thanh Túhbyx ra, bầoucqu trờxksxi đwiqjãohak đwiqjoucqy sao.

dyvdng Thanh Hảnqawi mởmqti ghếgezo nằrtlom ra, khiếgezon cho Quáqtgbch Thanh Túhbyx nằrtlom lêqwcrn đwiqjómqpt.

“Sao trờxksxi ởmqti đwiqjâueyjy đwiqjgemep hơmqptn thàyaydnh phốxkyo S đwiqjúhbyxng khôyzgung?”

Chíynrnnh xáqtgbc. Bầoucqu trờxksxi ởmqti đwiqjâueyjy trong vắdknwt, sao trờxksxi cómqpt vẻrlgwqtgbng hơmqptn mộueyjt chúhbyxt.

Quáqtgbch Thanh Túhbyx im lặuhypng trong chốxkyoc láqtgbt.

“Anh Hảnqawi, anh còsvien thíynrnch em khôyzgung?”

“Đxlinưmfoiơmqptng nhiêqwcrn rồirzri, anh vẫcqtkn luôyzgun thíynrnch em màyayd.”

“Vậfymry anh đwiqjsbmanh đwiqjxkyoi xửrtlo vớuxvzi em thếgezoyaydo?”

dyvdng Thanh Hảnqawi tiếgezop tụaekhc ngắdknwm nhìwzycn bầoucqu trờxksxi đwiqjêqwcrm, cưmfoixksxi dịsbmau dàyaydng: “Chờxksx cho chúhbyxng ta kếgezot hôyzgun xong, anh sẽeybn cho em dùvseqng thuốxkyoc giảnqawi, sau đwiqjómqpt chúhbyxng ta cómqpt thểsbma sốxkyong ởmqti đwiqjâueyjy.”

“Anh Hảnqawi, anh đwiqjxkyoi xửrtlo vớuxvzi em nhưmfoi thếgezoyayd khôyzgung côyzgung bằrtlong. Anh còsvien chưmfoia ly hôyzgun vớuxvzi Lýieyl Vi Vi, sao cómqpt thểsbmamfoiuxvzi em đwiqjưmfoiualwc?”

“Anh ly hôyzgun rồirzri!” Tădyvdng Thanh Hảnqawi bìwzycnh tĩwzycnh nómqpti. Anh đwiqjãohak sắdknwp xếgezop kếgezo hoạuirwch hoàyaydn chỉmsbpnh từmqtiueyju rồirzri.

“Ly hôyzgun khi nàyaydo?”

“Anh đwiqjãohakieyl đwiqjơmqptn ly hôyzgun rồirzri. Chỉmsbp cầoucqn côyzgu ta kýieylqwcrn thìwzyc sẽeybnmqpt hiệsvieu lựsgoxc ngay. Côyzgu ta sẽeybnieylqwcrn thôyzgui.”

Quáqtgbch Thanh Túhbyxvseqng mìwzycnh. Thậfymrt lâueyju sau, côyzgu lạuirwi hỏcqtki: “Vậfymry, anh tíynrnnh khi nàyaydo thìwzyc chúhbyxng ta kếgezot hôyzgun?”

“Ha ha, dĩwzyc nhiêqwcrn làyaydyaydng nhanh càyaydng tốxkyot rồirzri. Anh xem, ngàyaydy mai đwiqji!”

Lờxksxi nómqpti củdfrva Tădyvdng Thanh Hảnqawi khiếgezon Quáqtgbch Thanh Túhbyx suýieylt nữqwcra nổaekhi đwiqjqwcrn ngay tạuirwi chỗbakj.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.