Bữgfvb a ărntf n nàdvsh y mọmywn i ngưonkb ờftjg i ărntf n rấylfg t chậlhbh m, Quátzzv ch Thanh Túubdb cựzgxa c kìgxuu hưonkb ởjfik ng thụdgni hưonkb ơxvjc ng vịubdb nàdvsh y. Thậlhbh t ra cóixiv vàdvsh i móixiv n cũkjeb ng khômpbe ng thểkjeb coi làdvsh ngon, nhưonkb ng vìgxuu đzgin ềkaew u làdvsh nhữgfvb ng móixiv n hồfsmw i nhỏzgin cômpbe từqath ng ărntf n, nêzxpi n đzgin ãmdnp in dấylfg u ấylfg n trong lòfbpu ng cômpbe . Khi cômpbe lớqath n lêzxpi n khômpbe ng còfbpu n đzgin ưonkb ợrnhi c ărntf n nữgfvb a, thếjekt làdvsh cứrfte luômpbe n cốmtfi gắupvn ng hồfsmw i tưonkb ởjfik ng lạozlh i mùigkl i vịubdb quen thuộnmel c đzgin óixiv .
Giốmtfi ng nhưonkb cátzzv c móixiv n ărntf n bâdvsh y giờftjg củntci a Tărntf ng Thanh Hảrnhi i khiếjekt n cômpbe nhớqath lạozlh i rấylfg t nhiềkaew u chuyệkjeb n. Mẹqath , dìgxuu Mỹbugd Tuyếjekt t, còfbpu n cóixiv nhữgfvb ng nărntf m thátzzv ng thơxvjc ấylfg u từqath ng hạozlh nh phúubdb c nữgfvb a.
“Thanh Túubdb , sao em lạozlh i khóixiv c?”
Árfte nh mắupvn t củntci a Tărntf ng Thanh Hảrnhi i chưonkb a từqath ng rờftjg i khỏzgin i ngưonkb ờftjg i Quátzzv ch Thanh Túubdb , anh thấylfg y cômpbe đzgin ang ărntf n uốmtfi ng vui vẻqfxk lạozlh i đzgin ộnmel t nhiêzxpi n rơxvjc i nưonkb ớqath c mắupvn t.
Anh vômpbe cùigkl ng quan tâdvsh m đzgin ưonkb a mộnmel t tờftjg khărntf n giấylfg y qua, Quátzzv ch Thanh Túubdb nhậlhbh n lấylfg y khărntf n giấylfg y lau nưonkb ớqath c mắupvn t rồfsmw i chuyểkjeb n từqath khóixiv c sang cưonkb ờftjg i.
“Chắupvn c tạozlh i lâdvsh u lắupvn m rồfsmw i em khômpbe ng ărntf n cay nêzxpi n bịubdb cay mắupvn t thômpbe i ạozlh .”
“Thếjekt thìgxuu em đzgin ừqath ng ărntf n nữgfvb a, uốmtfi ng chúubdb t canh gàdvsh đzgin i!”
Tărntf ng Thanh Hảrnhi i kéngxw o bátzzv t canh gàdvsh đzgin ếjekt n trưonkb ớqath c mặcqsv t Quátzzv ch Thanh Túubdb , anh múubdb c đzgin ầsrvn y mộnmel t bátzzv t nhỏzgin cho cômpbe .
Thấylfg y anh đzgin ốmtfi i đzgin ãmdnp i sărntf n sóixiv c Quátzzv ch Thanh Túubdb nhưonkb vậlhbh y, trong lòfbpu ng Lýjfik Vi Vi vẫzazc n nổmpbe i lêzxpi n vịubdb chua nhàdvsh n nhạozlh t.
Lúubdb c ởjfik cùigkl ng vớqath i nhau, dùigkl làdvsh nhữgfvb ng khi thâdvsh n mậlhbh t nhưonkb thếjekt cômpbe cũkjeb ng chưonkb a từqath ng thấylfg y anh chu đzgin átzzv o đzgin ếjekt n vậlhbh y.
Nhưonkb ng dùigkl vậlhbh y, cômpbe vẫzazc n mộnmel t lòfbpu ng yêzxpi u anh nhưonkb trưonkb ớqath c, yêzxpi u đzgin ếjekt n tậlhbh n xưonkb ơxvjc ng tủntci y.
“Vâdvsh ng, em khômpbe ng sao đzgin âdvsh u. Anh Hảrnhi i, em ărntf n no rồfsmw i…” Quátzzv ch Thanh Túubdb đzgin ứrfte ng dậlhbh y, cômpbe khômpbe ng muốmtfi n ărntf n nữgfvb a.
“Thanh Túubdb , chúubdb ng mìgxuu nh đzgin i xem ti vi đzgin i!”
Lêzxpi Quyêzxpi n Quyêzxpi n đzgin ặcqsv t bátzzv t đzgin ũkjeb a xuốmtfi ng, kéngxw o Quátzzv ch Thanh Túubdb ra ngoàdvsh i.
Trong phòfbpu ng ărntf n chỉmtfi còfbpu n lạozlh i Tărntf ng Thanh Hảrnhi i vàdvsh Lýjfik Vi Vi.
“Anh Hảrnhi i…” Lýjfik Vi Vi nhìgxuu n Tărntf ng Thanh Hảrnhi i, mỗzxpi i mộnmel t hàdvsh nh đzgin ộnmel ng củntci a anh đzgin ềkaew u làdvsh m trỗzxpi i dậlhbh y kýjfik ứrfte c ởjfik nơxvjc i sâdvsh u thẳhhgs m nhấylfg t trong đzgin átzzv y lòfbpu ng cômpbe . Hồfsmw i ứrfte c thâdvsh n thiếjekt t khi hai ngưonkb ờftjg i từqath ng sốmtfi ng chung vớqath i nhau thoátzzv ng cátzzv i dâdvsh ng lêzxpi n trong lòfbpu ng. Cảrnhi m giátzzv c chua xóixiv t khiếjekt n cômpbe gầsrvn n nhưonkb sắupvn p rơxvjc i lệkjeb .
“Ừkdfz …” Tărntf ng Thanh Hảrnhi i nhãmdnp nhặcqsv n dùigkl ng bữgfvb a, đzgin ômpbe i mắupvn t nâdvsh u nhìgxuu n chărntf m chúubdb vềkaew mộnmel t góixiv c nàdvsh o đzgin óixiv , trong đzgin ầsrvn u anh khômpbe ng biếjekt t đzgin ang suy nghĩgfvb đzgin iềkaew u gìgxuu .
“Anh Hảrnhi i, em biếjekt t lúubdb c trưonkb ớqath c đzgin ềkaew u làdvsh do em sai, em sai quátzzv rồfsmw i. Mộnmel t thờftjg i gian dàdvsh i em luômpbe n phảrnhi i sốmtfi ng trong đzgin au khổmpbe , anh cóixiv thểkjeb tha thứrfte cho em khômpbe ng?” Mộnmel t quýjfik cômpbe từqath ng kiêzxpi u ngạozlh o lạozlh i khômpbe ng thểkjeb khômpbe ng cúubdb i đzgin ầsrvn u khi ởjfik trưonkb ớqath c mặcqsv t ngưonkb ờftjg i mìgxuu nh yêzxpi u.
Tărntf ng Thanh Hảrnhi i ngẩozlh ng đzgin ầsrvn u lêzxpi n, cưonkb ờftjg i đzgin iềkaew m đzgin ạozlh m: “Vi Vi, em biếjekt t sai rồfsmw i sao?”
“Vâdvsh ng, sau nàdvsh y em sẽkdfz khômpbe ng bao giờftjg làdvsh m hạozlh i Quátzzv ch Thanh Túubdb nữgfvb a. Xin anh tha lỗzxpi i cho em, chúubdb ng mìgxuu nh làdvsh m lạozlh i từqath đzgin ầsrvn u đzgin ưonkb ợrnhi c khômpbe ng anh?” Lýjfik Vi Vi vộnmel i nóixiv i.
Đvxrw ômpbe i mắupvn t Tărntf ng Thanh Hảrnhi i hơxvjc i tốmtfi i lạozlh i, anh khẽkdfz gậlhbh t đzgin ầsrvn u: “Đvxrw ưonkb ợrnhi c!”
Giọmywn ng nóixiv i củntci a anh dùigkl rấylfg t trầsrvn m thấylfg p, nhưonkb ng lạozlh i khiếjekt n niềkaew m hi vọmywn ng đzgin ãmdnp tắupvn t củntci a Lýjfik Vi Vi bấylfg t chợrnhi t đzgin ưonkb ợrnhi c thắupvn p sátzzv ng lầsrvn n nữgfvb a.
Cômpbe bỏzgin bátzzv t đzgin ũkjeb a trong tay xuốmtfi ng, bổmpbe nhàdvsh o vàdvsh o lòfbpu ng Tărntf ng Thanh Hảrnhi i, giọmywn t nưonkb ớqath c mắupvn t nóixiv ng hổmpbe i lưonkb ng tròfbpu ng. Hai tay cômpbe ômpbe m chặcqsv t lấylfg y anh, cômpbe ngửamar i thấylfg y hơxvjc i thởjfik quen thuộnmel c, cảrnhi m nhậlhbh n đzgin ưonkb ợrnhi c sựzgxa ấylfg m átzzv p khi ởjfik trong lòfbpu ng anh. Cômpbe yêzxpi u anh, luômpbe n yêzxpi u anh mộnmel t cátzzv ch đzgin iêzxpi n cuồfsmw ng nhưonkb vậlhbh y.
“Anh Hảrnhi i, anh cóixiv biếjekt t khômpbe ng, em đzgin ãmdnp chờftjg ngàdvsh y nàdvsh y lâdvsh u lắupvn m rồfsmw i. Em nhớqath anh, mỗzxpi i đzgin êzxpi m đzgin ềkaew u nhớqath anh. Nhớqath từqath ng giâdvsh y từqath ng phúubdb t khi chúubdb ng ta ởjfik bêzxpi n nhau, nhớqath từqath ng câdvsh u màdvsh anh đzgin ãmdnp nóixiv i, nhớqath từqath ng átzzv nh mắupvn t củntci a anh. Nhưonkb ng bấylfg t luậlhbh n em cóixiv nhớqath anh thếjekt nàdvsh o, chỉmtfi cầsrvn n trờftjg i sátzzv ng, em sẽkdfz phảrnhi i đzgin ốmtfi i diệkjeb n vớqath i thựzgxa c tạozlh i tàdvsh n khốmtfi c làdvsh đzgin ãmdnp mấylfg t đzgin i anh. Em khômpbe ng chịubdb u nổmpbe i, thậlhbh t sựzgxa khômpbe ng thểkjeb chịubdb u nổmpbe i.”
Dòfbpu ng nưonkb ớqath c mắupvn t kíhnmd ch đzgin ộnmel ng nưonkb ơxvjc ng theo gòfbpu mátzzv cômpbe chảrnhi y xuốmtfi ng, mộnmel t ngóixiv n tay thay cômpbe nhẹqath nhàdvsh ng lau chúubdb ng đzgin i.
“Em đzgin ừqath ng khóixiv c nữgfvb a, khômpbe ng phảrnhi i chúubdb ng ta đzgin ãmdnp làdvsh m hòfbpu a rồfsmw i sao?” Giọmywn ng nóixiv i củntci a Tărntf ng Thanh Hảrnhi i khẽkdfz vang lêzxpi n.
Lýjfik Vi Vi vừqath a khóixiv c vừqath a cưonkb ờftjg i, cômpbe dùigkl ng tay lau nưonkb ớqath c mắupvn t: “Anh Hảrnhi i, em biếjekt t Quátzzv ch Thanh Túubdb làdvsh em gátzzv i củntci a anh. Sau nàdvsh y em cũkjeb ng sẽkdfz yêzxpi u thưonkb ơxvjc ng cômpbe ấylfg y nhưonkb anh vậlhbh y, anh hãmdnp y tin em.”
Trong mắupvn t Tărntf ng Thanh Hảrnhi i átzzv nh lêzxpi n mộnmel t tia đzgin au thưonkb ơxvjc ng rõqath rệkjeb t, anh ngẩozlh ng đzgin ầsrvn u hưonkb ớqath ng átzzv nh mắupvn t đzgin i nơxvjc i khátzzv c.
“Em ărntf n thêzxpi m chúubdb t đzgin i, anh còfbpu n cóixiv việkjeb c…”
Anh nhẹqath đzgin ẩozlh y cômpbe ra rồfsmw i quay ngưonkb ờftjg i đzgin i vềkaew phíhnmd a nhàdvsh bếjekt p.
Lýjfik Vi Vi ngâdvsh y ra, cômpbe cầsrvn m lấylfg y túubdb i xátzzv ch đzgin i vàdvsh o nhàdvsh vệkjeb sinh. Cômpbe bịubdb niềkaew m hạozlh nh phúubdb c to lớqath n nàdvsh y làdvsh m cho kíhnmd ch đzgin ộnmel ng tớqath i mứrfte c quêzxpi n hếjekt t tấylfg t thảrnhi y, cômpbe phảrnhi i nghĩgfvb cátzzv ch đzgin ểkjeb khiếjekt n mìgxuu nh bìgxuu nh tĩgfvb nh trởjfik lạozlh i.
Đvxrw êzxpi m đzgin ếjekt n, mộnmel t mìgxuu nh Quátzzv ch Thanh Túubdb nằbajp m trêzxpi n chiếjekt c giưonkb ờftjg ng trong phòfbpu ng dàdvsh nh cho khátzzv ch. Cômpbe khômpbe ng mởjfik đzgin èfsmw n màdvsh vùigkl i mìgxuu nh vàdvsh o trong đzgin êzxpi m tốmtfi i. Cômpbe chărntf m chúubdb nhìgxuu n lêzxpi n trầsrvn n nhàdvsh tốmtfi i đzgin en, tâdvsh m tưonkb lơxvjc lửamar ng nhưonkb sợrnhi i bômpbe ng.
Lâdvsh m Việkjeb t Thịubdb nh cóixiv bỏzgin qua cho cômpbe khômpbe ng? Ngưonkb ờftjg i nhàdvsh họmywn Lâdvsh m cóixiv bỏzgin qua cho cômpbe khômpbe ng? Sau nàdvsh y cômpbe phảrnhi i làdvsh m sao đzgin âdvsh y?
Bao nhiêzxpi u câdvsh u hỏzgin i vưonkb ớqath ng mắupvn c trong tríhnmd óixiv c khiếjekt n đzgin ầsrvn u cômpbe rấylfg t đzgin au.
Cômpbe mởjfik mắupvn t chờftjg trờftjg i sátzzv ng.
Tiếjekt ng bưonkb ớqath c châdvsh n vômpbe cùigkl ng khẽkdfz chậlhbh m rãmdnp i truyềkaew n từqath cửamar a phòfbpu ng đzgin ếjekt n, Quátzzv ch Thanh Túubdb giậlhbh t thóixiv t mìgxuu nh: “Ai vậlhbh y?”
“Làdvsh anh, Quátzzv ch Thanh Túubdb , đzgin ừqath ng sợrnhi …” Giọmywn ng nóixiv i ấylfg m átzzv p củntci a Tărntf ng Thanh Hảrnhi i từqath cửamar a truyềkaew n vàdvsh o: “Em chưonkb a ngủntci àdvsh ?”
“Anh Hảrnhi i, muộnmel n thếjekt rồfsmw i màdvsh anh vẫzazc n chưonkb a ngủntci sao?” Quátzzv ch Thanh Túubdb ngồfsmw i dậlhbh y, bậlhbh t chiếjekt c đzgin èfsmw n ngủntci ởjfik đzgin ầsrvn u giưonkb ờftjg ng lêzxpi n.
Dưonkb ớqath i átzzv nh đzgin èfsmw n, Tărntf ng Thanh Hảrnhi i ărntf n mặcqsv c chỉmtfi nh tềkaew , anh đzgin ứrfte ng ởjfik cửamar a phòfbpu ng nhìgxuu n cômpbe , trêzxpi n gưonkb ơxvjc ng mặcqsv t nởjfik nụdgni cưonkb ờftjg i nhèfsmw nhẹqath .
“Ừkdfz , anh sang xem em đzgin ãmdnp ngủntci chưonkb a. Anh vàdvsh o nóixiv i chuyệkjeb n vớqath i em nhéngxw , cóixiv phiềkaew n khômpbe ng?”
Quátzzv ch Thanh Túubdb nghĩgfvb ngợrnhi i, cóixiv lẽkdfz Tărntf ng Thanh Hảrnhi i vừqath a vềkaew đzgin ếjekt n nhàdvsh sau khi đzgin ưonkb a Lýjfik Vi Vi vềkaew , cômpbe gậlhbh t đzgin ầsrvn u.
“Vâdvsh ng, dùigkl sao em cũkjeb ng khômpbe ng ngủntci đzgin ưonkb ợrnhi c.”
Tărntf ng Thanh Hảrnhi i bưonkb ớqath c đzgin ếjekt n chiếjekt c ghếjekt đzgin ốmtfi i diệkjeb n vớqath i Quátzzv ch Thanh Túubdb ngồfsmw i xuốmtfi ng, anh khẽkdfz mỉmtfi m cưonkb ờftjg i nhìgxuu n cômpbe .
“Thanh Túubdb , nếjekt u anh quay lạozlh i vớqath i Lýjfik Vi Vi thìgxuu em sẽkdfz khômpbe ng ghéngxw t bỏzgin anh nữgfvb a chứrfte ?”
“Chuyệkjeb n nàdvsh y… Anh Hảrnhi i, đzgin ưonkb ơxvjc ng nhiêzxpi n em mong anh đzgin ưonkb ợrnhi c hạozlh nh phúubdb c. Dùigkl anh cóixiv phảrnhi i làdvsh anh ruộnmel t củntci a em hay khômpbe ng, em đzgin ềkaew u sẽkdfz chúubdb c phúubdb c cho anh nhưonkb vậlhbh y.”
Chúubdb c phúubdb c! Đvxrw átzzv y lòfbpu ng Tărntf ng Thanh Hảrnhi i cóixiv nỗzxpi i mấylfg t mátzzv t đzgin ang lan ra, cuốmtfi i cùigkl ng vẫzazc n khômpbe ng cóixiv tìgxuu nh yêzxpi u. Trưonkb ớqath c giờftjg cômpbe đzgin ềkaew u khômpbe ng yêzxpi u anh, mộnmel t chúubdb t cũkjeb ng khômpbe ng.
Sau khi chia tay, cômpbe cóixiv thểkjeb quêzxpi n hếjekt t tấylfg t cảrnhi vềkaew anh. Còfbpu n anh thìgxuu nhưonkb sa xuốmtfi ng đzgin ầsrvn m lầsrvn y, vĩgfvb nh viễzgin n khômpbe ng thểkjeb thoátzzv t ra đzgin ưonkb ợrnhi c.
Anh chărntf m chúubdb quan sátzzv t cômpbe gátzzv i nhỏzgin trưonkb ớqath c mặcqsv t.
Gưonkb ơxvjc ng mặcqsv t cômpbe trắupvn ng nõqath n, đzgin ômpbe i mắupvn t to tròfbpu n sátzzv ng long lanh, mátzzv i tóixiv c đzgin en dàdvsh i óixiv ng ảrnhi . Cômpbe ngồfsmw i lẳhhgs ng lặcqsv ng trưonkb ớqath c mặcqsv t anh nhưonkb mộnmel t cômpbe búubdb p bêzxpi bằbajp ng sứrfte .
Anh đzgin ộnmel t nhiêzxpi n đzgin ứrfte ng bậlhbh t dậlhbh y, rồfsmw i ômpbe m chặcqsv t lấylfg y Quátzzv ch Thanh Túubdb vàdvsh o lòfbpu ng.
“Anh Hảrnhi i, anh làdvsh m sao vậlhbh y ạozlh ?”
“Đvxrw ểkjeb anh ômpbe m em mộnmel t lầsrvn n cuốmtfi i cùigkl ng đzgin ưonkb ợrnhi c khômpbe ng?”
Giọmywn ng nóixiv i củntci a anh đzgin ầsrvn y vẻqfxk cầsrvn u xin, câdvsh u cầsrvn u xin hèfsmw n mọmywn n đzgin óixiv nhưonkb mộnmel t kẻqfxk thấylfg t bạozlh i trong tìgxuu nh yêzxpi u truy cầsrvn u sựzgxa thưonkb ơxvjc ng hạozlh i củntci a đzgin ốmtfi i phưonkb ơxvjc ng.
Chỉmtfi sợrnhi làdvsh mộnmel t átzzv nh mắupvn t, cátzzv i ômpbe m hay nụdgni cưonkb ờftjg i cũkjeb ng khiếjekt n anh cảrnhi m thấylfg y hạozlh nh phúubdb c vàdvsh vui vẻqfxk .
Vòfbpu ng ômpbe m củntci a anh nhèfsmw nhẹqath , cơxvjc thểkjeb anh nghiêzxpi ng vềkaew phíhnmd a trưonkb ớqath c, thựzgxa c chấylfg t thìgxuu cơxvjc thểkjeb hai ngưonkb ờftjg i khômpbe ng hềkaew díhnmd nh sátzzv t vàdvsh o nhau.
Anh khômpbe ng dátzzv m thâdvsh n thiếjekt t quátzzv mứrfte c, sợrnhi cômpbe sẽkdfz khômpbe ng chịubdb u nổmpbe i.
Trong lòfbpu ng Quátzzv ch Thanh Túubdb khẽkdfz rung đzgin ộnmel ng. Anh Hảrnhi i, anh Hảrnhi i củntci a cômpbe , ngưonkb ờftjg i anh bảrnhi o vệkjeb cômpbe thờftjg i thơxvjc ấylfg u, thứrfte anh cầsrvn n chỉmtfi làdvsh mộnmel t vòfbpu ng ômpbe m cuốmtfi i cùigkl ng nàdvsh y màdvsh thômpbe i.
Cômpbe mởjfik vòfbpu ng tay cứrfte ng nhắupvn c củntci a mìgxuu nh ra, cuốmtfi i cùigkl ng vẫzazc n chầsrvn m chậlhbh m ômpbe m lấylfg y anh.
Rấylfg t lâdvsh u sau, Tărntf ng Thanh Hảrnhi i mớqath i buômpbe ng tay ra, sau đzgin óixiv anh ngồfsmw i lạozlh i vàdvsh o vịubdb tríhnmd cũkjeb củntci a mìgxuu nh.
Anh dịubdb u dàdvsh ng mỉmtfi m cưonkb ờftjg i vớqath i cômpbe : “Thanh Túubdb , em hãmdnp y quêzxpi n tấylfg t cảrnhi nhữgfvb ng chuyệkjeb n khômpbe ng vui đzgin i! Anh đzgin ãmdnp đzgin ồfsmw ng ýjfik tha thứrfte cho Lýjfik Vi Vi rồfsmw i, vìgxuu thếjekt sau nàdvsh y em khômpbe ng cầsrvn n phảrnhi i chốmtfi ng đzgin ốmtfi i trưonkb ớqath c mặcqsv t anh nhưonkb vậlhbh y nữgfvb a.”
Quátzzv ch Thanh Túubdb hơxvjc i ngạozlh i ngùigkl ng đzgin átzzv p: ‘Em cóixiv chốmtfi ng đzgin ốmtfi i gìgxuu đzgin âdvsh u, chắupvn c làdvsh anh nghĩgfvb nhiềkaew u đzgin óixiv thômpbe i, anh Hảrnhi i!”
“Ừkdfz m, em ngủntci ngon!” Tărntf ng Thanh Hảrnhi i đzgin ứrfte ng dậlhbh y chuẩozlh n bịubdb ra ngoàdvsh i.
“Anh Hảrnhi i…” Quátzzv ch Thanh Túubdb gọmywn i anh lạozlh i.
“Em muốmtfi n biếjekt t anh vàdvsh Lâdvsh m Việkjeb t Thịubdb nh đzgin ãmdnp nóixiv i nhữgfvb ng gìgxuu ? Sao anh ấylfg y lạozlh i đzgin ồfsmw ng ýjfik cho em ởjfik lạozlh i nhàdvsh anh mộnmel t đzgin êzxpi m?”
Tărntf ng Thanh Hảrnhi i khẽkdfz cưonkb ờftjg i: “Anh chỉmtfi nóixiv i em đzgin ang mang thai, bảrnhi o anh ta bìgxuu nh tĩgfvb nh mộnmel t chúubdb t, sátzzv ng mai anh ta sẽkdfz đzgin ếjekt n đzgin óixiv n em.”
Lúubdb c nàdvsh y, mộnmel t chiếjekt c xe Rolls-Royce màdvsh u đzgin en đzgin ang lẳhhgs ng lặcqsv ng đzgin ỗzxpi ởjfik trưonkb ớqath c cổmpbe ng biệkjeb t thựzgxa nhàdvsh họmywn Tărntf ng.
Árfte nh mắupvn t thâdvsh m trầsrvn m củntci a hắupvn n dưonkb ờftjg ng nhưonkb cóixiv thểkjeb nhìgxuu n xuyêzxpi n qua bóixiv ng đzgin êzxpi m, thấylfg y Quátzzv ch Thanh Túubdb ởjfik trong phòfbpu ng.
Sátzzv ng sớqath m tinh mơxvjc , Quátzzv ch Thanh Túubdb đzgin ãmdnp bịubdb tiếjekt ng gõqath cửamar a dồfsmw n dậlhbh p làdvsh m giậlhbh t mìgxuu nh tỉmtfi nh giấylfg c. Cômpbe mởjfik to mắupvn t, trờftjg i hìgxuu nh nhưonkb vừqath a mớqath i sátzzv ng.
Giọmywn ng củntci a Lâdvsh m Việkjeb t Thịubdb nh đzgin ãmdnp gàdvsh o lớqath n ởjfik bêzxpi n ngoàdvsh i: “Quátzzv ch Thanh Túubdb , cômpbe mau lărntf n ra đzgin âdvsh y.”
Quátzzv ch Thanh Túubdb toátzzv t mồfsmw hômpbe i, ngưonkb ờftjg i đzgin àdvsh n ômpbe ng nàdvsh y quátzzv ấylfg u trĩgfvb , thếjekt màdvsh lạozlh i nátzzv o loạozlh n đzgin ếjekt n cảrnhi nơxvjc i đzgin âdvsh y.
Xem ra cômpbe ởjfik đzgin âdvsh y cũkjeb ng khômpbe ng đzgin ưonkb ợrnhi c yêzxpi n thâdvsh n rồfsmw i.
Quátzzv ch Thanh Túubdb vộnmel i vàdvsh ng mặcqsv c thêzxpi m átzzv o rồfsmw i xuốmtfi ng giưonkb ờftjg ng mởjfik cửamar a, Tărntf ng Thanh Hảrnhi i đzgin ang đzgin ứrfte ng dựzgxa a vàdvsh o cửamar a nhìgxuu n cômpbe kéngxw o cửamar a ra. Anh hơxvjc i kinh hãmdnp i, lậlhbh p tứrfte c lùigkl i vềkaew sau mộnmel t bưonkb ớqath c: “Sớqath m vậlhbh y màdvsh em đzgin ãmdnp dậlhbh y rồfsmw i àdvsh ?”
Khóixiv e miệkjeb ng Quátzzv ch Thanh Túubdb giậlhbh t giậlhbh t: “Bêzxpi n ngoàdvsh i ồfsmw n àdvsh o nhưonkb vậlhbh y, em màdvsh ngủntci đzgin ưonkb ợrnhi c thìgxuu em làdvsh thầsrvn n tiêzxpi n rồfsmw i.”
Nóixiv i xong cômpbe bấylfg t đzgin ắupvn c dĩgfvb lắupvn c đzgin ầsrvn u, sau đzgin óixiv đzgin i xuốmtfi ng dưonkb ớqath i tầsrvn ng: “Anh Hảrnhi i, em xin lỗzxpi i. Em đzgin ãmdnp mang đzgin ếjekt n quátzzv nhiềkaew u phiềkaew n phứrfte c cho anh rồfsmw i.”
Sau khi Quátzzv ch Thanh Túubdb ra ngoàdvsh i, Lêzxpi Quyêzxpi n Quyêzxpi n cũkjeb ng mặcqsv c átzzv o ngủntci đzgin i từqath phòfbpu ng ra.
Cômpbe gãmdnp i đzgin ầsrvn u, vômpbe cùigkl ng bấylfg t mãmdnp n lẩozlh m bẩozlh m: “Lâdvsh m Việkjeb t Thịubdb nh đzgin úubdb ng làdvsh đzgin átzzv ng sợrnhi , cômpbe ng phu sưonkb tửamar gầsrvn m chíhnmd nh làdvsh đzgin âdvsh y chứrfte đzgin âdvsh u.”
Quátzzv ch Thanh Túubdb nhúubdb n vai, đzgin ộnmel t nhiêzxpi n cômpbe nhớqath ra, tạozlh i sao Tărntf ng Thanh Hảrnhi i lạozlh i ởjfik trưonkb ớqath c cửamar a phòfbpu ng cômpbe , khômpbe ng lẽkdfz anh đzgin ãmdnp đzgin ứrfte ng đzgin óixiv cảrnhi đzgin êzxpi m sao?
Quátzzv ch Thanh Túubdb quay đzgin ầsrvn u nhìgxuu n Tărntf ng Thanh Hảrnhi i, trêzxpi n mặcqsv t anh làdvsh nụdgni cưonkb ờftjg i ấylfg m átzzv p. Anh nhìgxuu n cômpbe dịubdb u dàdvsh ng hỏzgin i: “Em cóixiv đzgin óixiv i bụdgni ng khômpbe ng? Hay làdvsh ărntf n sátzzv ng xong hãmdnp y đzgin i!”
Lêzxpi Quyêzxpi n Quyêzxpi n nóixiv i chen vàdvsh o: “Quátzzv ch Thanh Túubdb , tớqath thấylfg y bâdvsh y giờftjg cậlhbh u nêzxpi n đzgin i ra ngoàdvsh i đzgin i. Nếjekt u khômpbe ng thìgxuu con ngưonkb ờftjg i đzgin óixiv sẽkdfz phátzzv hủntci y cảrnhi cărntf n nhàdvsh nàdvsh y mấylfg t.”
Quátzzv ch Thanh Túubdb nhìgxuu n Tărntf ng Thanh Hảrnhi i rồfsmw i nởjfik mộnmel t nụdgni cưonkb ờftjg i bấylfg t đzgin ắupvn c dĩgfvb : “Em đzgin i đzgin âdvsh y, anh Hảrnhi i, anh phảrnhi i tựzgxa chărntf m sóixiv c bảrnhi n thâdvsh n cho tốmtfi t nhéngxw !”
Quátzzv ch Thanh Túubdb nhìgxuu n thấylfg y Lâdvsh m Việkjeb t Thịubdb nh ngang ngưonkb ợrnhi c kia đzgin ứrfte ng ởjfik trưonkb ớqath c cổmpbe ng, cóixiv lẽkdfz cảrnhi đzgin êzxpi m qua anh ta khômpbe ng ngủntci nêzxpi n sắupvn c mặcqsv t cóixiv hơxvjc i dọmywn a ngưonkb ờftjg i.
Quátzzv ch Thanh Túubdb chậlhbh m chạozlh p đzgin i qua, ngưonkb ờftjg i bảrnhi o vệkjeb từqath từqath mởjfik cátzzv nh cửamar a sắupvn t ra.
Lâdvsh m Việkjeb t Thịubdb nh đzgin ứrfte ng ởjfik cổmpbe ng nhưonkb ng khômpbe ng bưonkb ớqath c vàdvsh o, đzgin ômpbe i mắupvn t thâdvsh m trầsrvn m củntci a hắupvn n nhìgxuu n Quátzzv ch Thanh Túubdb : “Còfbpu n khômpbe ng mau lărntf n qua đzgin âdvsh y, hay làdvsh đzgin ang lưonkb u luyếjekt n nơxvjc i nàdvsh y? Muốmtfi n cùigkl ng hắupvn n ta viếjekt t tiếjekt p đzgin oạozlh n tìgxuu nh xưonkb a àdvsh ?”
Lờftjg i nóixiv i cay nghiệkjeb t phátzzv t ra, Quátzzv ch Thanh Túubdb thấylfg y vômpbe cùigkl ng lúubdb ng túubdb ng.
Cômpbe ngoảrnhi nh mặcqsv t đzgin i, Tărntf ng Thanh Hảrnhi i vàdvsh Lêzxpi Quyêzxpi n Quyêzxpi n đzgin ang đzgin ứrfte ng ởjfik nơxvjc i cổmpbe ng lớqath n cátzzv ch cômpbe khômpbe ng xa, chắupvn c chắupvn n nhữgfvb ng lờftjg i nóixiv i khômpbe ng hay nàdvsh y đzgin ãmdnp bịubdb họmywn nghe thấylfg y cảrnhi rồfsmw i.
Quátzzv ch Thanh Túubdb bưonkb ớqath c nhanh mấylfg y bưonkb ớqath c đzgin i ra khỏzgin i nhàdvsh họmywn Tărntf ng, cômpbe đzgin ứrfte ng trưonkb ớqath c mặcqsv t Lâdvsh m Việkjeb t Thịubdb nh, giưonkb ơxvjc ng đzgin ômpbe i mắupvn t bấylfg t mãmdnp n lêzxpi n nhìgxuu n hắupvn n.
“Lâdvsh m Việkjeb t Thịubdb nh, anh ărntf n nóixiv i giữgfvb ýjfik mộnmel t chúubdb t đzgin i đzgin ưonkb ợrnhi c khômpbe ng? Anh Hảrnhi i đzgin ãmdnp quay lạozlh i vớqath i Lýjfik Vi Vi rồfsmw i, cóixiv phảrnhi i anh vẫzazc n muốmtfi n chia cắupvn t họmywn hay khômpbe ng?”
Lâdvsh m Việkjeb t Thịubdb nh khinh bỉmtfi liếjekt c vềkaew phíhnmd a Tărntf ng Thanh Hảrnhi i mộnmel t cátzzv i: “Ảcrqd họmywn Lýjfik đzgin óixiv ưonkb ? Tărntf ng Thanh Hảrnhi i màdvsh vẫzazc n còfbpu n muốmtfi n quay lạozlh i vớqath i cômpbe ta, chắupvn c chắupvn n khômpbe ng thểkjeb …”
“Xin anh, Lýjfik Vi Vi ngưonkb ờftjg i ta vừqath a cóixiv xuấylfg t thâdvsh n tốmtfi t, vừqath a cóixiv diệkjeb n mạozlh o xinh đzgin ẹqath p. Anh Hảrnhi i khômpbe ng cóixiv lýjfik do gìgxuu màdvsh khômpbe ng thíhnmd ch cômpbe ấylfg y cảrnhi .”
Lâdvsh m Việkjeb t Thịubdb nh kéngxw o tay Quátzzv ch Thanh Túubdb ấylfg n cômpbe vàdvsh o xe.
“Nếjekt u Tărntf ng Thanh Hảrnhi i màdvsh yêzxpi u Lýjfik Vi Vi, tômpbe i chặcqsv t đzgin ầsrvn u mìgxuu nh làdvsh m bóixiv ng cho cômpbe đzgin átzzv …”
Lâdvsh m Việkjeb t Thịubdb nh vômpbe cùigkl ng khinh thưonkb ờftjg ng nóixiv i.
“Anh dựzgxa a vàdvsh o đzgin âdvsh u màdvsh cho làdvsh anh Hảrnhi i sẽkdfz khômpbe ng yêzxpi u Lýjfik Vi Vi?”
Lâdvsh m Việkjeb t Thịubdb nh bắupvn t đzgin ầsrvn u đzgin átzzv nh vômpbe lărntf ng, lạozlh nh lùigkl ng đzgin átzzv p: “Dựzgxa a vàdvsh o trựzgxa c giátzzv c củntci a đzgin àdvsh n ômpbe ng, Lýjfik Vi Vi thìgxuu cóixiv cátzzv i gìgxuu ?”
Đvxrw ềkaew u làdvsh đzgin àdvsh n ômpbe ng vớqath i nhau, cho nêzxpi n từqath átzzv nh mắupvn t củntci a Tărntf ng Thanh Hảrnhi i, Lâdvsh m Việkjeb t Thịubdb nh cóixiv thểkjeb nhìgxuu n ra ngưonkb ờftjg i đzgin àdvsh n ômpbe ng nàdvsh y rốmtfi t cuộnmel c đzgin ang nghĩgfvb gìgxuu .
Nhưonkb ng dùigkl Tărntf ng Thanh Hảrnhi i cóixiv nghĩgfvb gìgxuu thìgxuu cũkjeb ng đzgin ềkaew u làdvsh vọmywn ng tưonkb ởjfik ng màdvsh thômpbe i, khômpbe ng mộnmel t ai cóixiv thểkjeb cưonkb ớqath p Quátzzv ch Thanh Túubdb khỏzgin i tay hắupvn n cảrnhi .
Giố
“Thanh Tú
Á
Anh vô
“Chắ
“Thế
Tă
Thấ
Lú
Như
“Vâ
“Thanh Tú
Lê
Trong phò
“Anh Hả
“Ừ
“Anh Hả
Tă
“Vâ
Đ
Giọ
Cô
“Anh Hả
Dò
“Em đ
Lý
Trong mắ
“Em ă
Anh nhẹ
Lý
Đ
Lâ
Bao nhiê
Cô
Tiế
“Là
“Anh Hả
Dư
“Ừ
Quá
“Vâ
Tă
“Thanh Tú
“Chuyệ
Chú
Sau khi chia tay, cô
Anh chă
Gư
Anh đ
“Anh Hả
“Đ
Giọ
Chỉ
Vò
Anh khô
Trong lò
Cô
Rấ
Anh dị
Quá
“Ừ
“Anh Hả
“Em muố
Tă
Lú
Á
Sá
Giọ
Quá
Xem ra cô
Quá
Khó
Nó
Sau khi Quá
Cô
Quá
Quá
Lê
Quá
Quá
Quá
Lâ
Lờ
Cô
Quá
“Lâ
Lâ
“Xin anh, Lý
Lâ
“Nế
Lâ
“Anh dự
Lâ
Đ
Như
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.