Vợ Khó Thoát Khỏi Bàn Tay Tôi

Chương 142 : Chúng ta không thể sai lầm nữa

    trước sau   
vere cửzpsha lớqnwun củaojba nhàdqjx họwhoarfsum, Lârfsum Thanh Tùzpshng đvereang khoanh hai tay nhìvptqn Quákialch Thanh Túejyq vềeqab đvereếmakfn nhàdqjx, anh ta huýttsht sákialo vềeqab phíxmgaa côsjtw.

“Ngưoqmslzmpi đverewrxpp, hoan nghêkialnh em vềeqab nhàdqjx…”

Dứwrxpt lờlzmpi, anh ta giang tay đvererfsunh ôsjtwm Quákialch Thanh Túejyq mộjfnxt cákiali thârfsun thiếmakft thìvptq bịrfsurfsum Việrvajt Thịrfsunh đverejfnxy ra: “Làdqjxm cákiali gìvptq đverewhoay, anh trákialnh xa côsjtwwhoay ra mộjfnxt chúejyqt.”

rfsum Thanh Tùzpshng lảivmqo đvereivmqo lùzpshi vềeqab sau mấwhoay bưoqmsqnwuc, vôsjtwzpshng uấwhoat ứwrxpc tủaojbi hậldhjn: “Chúejyq ba, chúejyq hung dữnwgtvptq chứwrxp! Ngưoqmslzmpi ta chẳzpshng qua chỉwljr muốxyovn chàdqjxo hỏnrvei em ấwhoay thôsjtwi màdqjx!” Nólzmpi rồzjfoi, anh ta nhưoqmsqnwun màdqjxy vớqnwui Quákialch Thanh Túejyq.

“Xéjfcqo, anh tưoqmseoyang đvereârfsuy làdqjx Phákialp àdqjx? Dẹwrxpp cákiali kiểhtudu chàdqjxo hỏnrvei đverewhoay củaojba anh đverei, khôsjtwng cho phéjfcqp anh đverejfnxng tay vớqnwui ngưoqmslzmpi phụrlrr nữnwgt củaojba em.”

“OK, chúejyq ba, chúejyq nghiêkialm túejyqc rồzjfoi đverewhoay nhỉwljr. Anh đvereivmqm bảivmqo làdqjx sau nàdqjxy sẽdqjx khôsjtwng đvereếmakfn gầgwrrn ngưoqmslzmpi đverewrxpp nữnwgta, đvereưoqmsqnwuc chưoqmsa?”




Mỗoedci lầgwrrn thấwhoay hai anh em họwhoa đvereùzpsha giỡuedxn, Quákialch Thanh Túejyq đvereeqabu cảivmqm thấwhoay rấwhoat ấwhoam ákialp.

Nhìvptqn thấwhoay chiếmakfc vali ởeoya cửzpsha ra vàdqjxo, Quákialch Thanh Túejyq ngạyzspc nhiêkialn hỏnrvei: “Lârfsum Thanh Tùzpshng, anh phảivmqi đverei đvereârfsuu àdqjx?”

rfsum Thanh Tùzpshng nhúejyqn vai: “Chuyếmakfn hàdqjxnh trìvptqnh Trung Quốxyovc củaojba anh kếmakft thúejyqc rồzjfoi, anh phảivmqi vềeqab Phákialp thôsjtwi. Anh chỉwljr đvererfsunh chàdqjxo tạyzspm biệrvajt vớqnwui em màdqjx bịrfsu chúejyq ba phákial hỏnrveng mấwhoat tiêkialu rồzjfoi, thậldhjt đvereúejyqng làdqjxkiali têkialn chẳzpshng hiểhtudu gìvptq sấwhoat.”

“Ha ha, đvereãcwqf vềeqab rồzjfoi, sao anh khôsjtwng ởeoya lạyzspi thêkialm mấwhoay hôsjtwm nữnwgta?”

“Haizz, anh cũntdkng muốxyovn đverewhoay chứwrxp, nhưoqmsng chúejyq ba… ârfsuy dôsjtw, chúejyq ba, chúejyq quákial đvereákialng lắlpjsm, quákial đvereákialng lắlpjsm lắlpjsm. Anh nólzmpi cho chúejyq biếmakft, chúejyqng ta chưoqmsa cólzmp xong đvereârfsuu. Anh vềeqab Phákialp rồzjfoi sẽdqjx khôsjtwng thèjfnxm đverehtud ýttsh đvereếmakfn chúejyq nữnwgta, ârfsuy dôsjtw….”

rfsum Việrvajt Thịrfsunh ra sứwrxpc đvereákialrfsum Thanh Tùzpshng, Lârfsum Thanh Tùzpshng vừhqcea lùzpshi vềeqab sau vừhqcea khôsjtwng chịrfsuu thôsjtwi tiếmakfp tụrlrrc lảivmqi nhảivmqi. Hai ngưoqmslzmpi cứwrxprfsuy nhau cho đvereếmakfn tậldhjn cổqehvng biệrvajt thựwhoa, Lêkialzpshng Việrvajt lúejyqc nàdqjxy mớqnwui xákialch vali củaojba Lârfsum Thanh Tùzpshng đvereếmakfn.

Quákialch Thanh Túejyq đverewrxpng ởeoya cửzpsha ngârfsuy ngốxyovc nhìvptqn hai anh em họwhoa trêkialu đvereùzpsha.

rfsum Việrvajt Thịrfsunh nhanh chólzmpng quay ngưoqmslzmpi lạyzspi rảivmqo bưoqmsqnwuc vềeqab phíxmgaa Quákialch Thanh Túejyq, bàdqjxn tay lớqnwun củaojba anh nắlpjsm chặwhoat lấwhoay cổqehv tay mảivmqnh khảivmqnh củaojba côsjtw.

Anh dùzpshng lựwhoac kéjfcqo côsjtwdqjxo trong phòeoyang khákialch.

lzmp lẽdqjx do quákial tứwrxpc giậldhjn nêkialn lựwhoac tay anh cólzmp phầgwrrn quákial đvereàdqjx, Quákialch Thanh Túejyq đvereau tớqnwui mứwrxpc nhíxmgau hàdqjxng lôsjtwng màdqjxy lạyzspi.

“Lârfsum Việrvajt Thịrfsunh, anh đverekialn rồzjfoi. Anh thảivmqsjtwi ra, anh đvereang phákialt đverekialn cákiali gìvptq thếmakf hảivmq?”

“Đrlrrúejyqng, tôsjtwi đverekialn rồzjfoi…”

rfsum Việrvajt Thịrfsunh bựwhoac tứwrxpc khẽdqjx gầgwrrm lêkialn, dìvptq Nguyễhqcen lo lắlpjsng nhìvptqn Quákialch Thanh Túejyq, nhưoqmsng khôsjtwng dákialm bưoqmsqnwuc lêkialn trưoqmsqnwuc khuyêkialn ngăjfnxn màdqjx chỉwljr đverewrxpng ởeoya lốxyovi vàdqjxo giữnwgta phòeoyang khákialch vàdqjx nhàdqjx bếmakfp, chốxyovc chốxyovc dìvptq lạyzspi liếmakfc mắlpjst nhìvptqn vềeqab phíxmgaa nàdqjxy.




Quákialch Thanh Túejyq bịrfsurfsum Việrvajt Thịrfsunh ấwhoan mạyzspnh lêkialn ghếmakf sofa, chiếmakfc sofa mềeqabm mạyzspi bịrfsu Quákialch Thanh Túejyq đvereèjfnx xuốxyovng thậldhjt sârfsuu.

Quákialch Thanh Túejyq chậldhjt vậldhjt dùzpshng hai tay chốxyovng xuốxyovng sofa, cổqehv tay côsjtw bịrfsu hắlpjsn nắlpjsm đverenrvekialn, đvereau tớqnwui mứwrxpc phákialt khólzmpc.

“Quákialch Thanh Túejyq, cólzmp phảivmqi côsjtw vẫvnxmn còeoyan tìvptqnh cảivmqm vớqnwui Tăjfnxng Thanh Hảivmqi khôsjtwng?” Hai tay Lârfsum Việrvajt Thịrfsunh giữnwgt lấwhoay Quákialch Thanh Túejyq, khiếmakfn côsjtw khôsjtwng thểhtud nhúejyqc nhíxmgach, hắlpjsn nhìvptqn xuốxyovng côsjtw từhqce trêkialn cao.

oqmsơuwtmng mặwhoat tuấwhoan túejyq củaojba hắlpjsn u ákialm, khôsjtwng biếmakft làdqjx do cảivmq mộjfnxt đvereêkialm khôsjtwng ngủaojb hay làdqjx do tứwrxpc giậldhjn màdqjx hai mắlpjst hắlpjsn đverenrve ngầgwrru, cao đverejfnx giọwhoang nólzmpi cũntdkng rấwhoat lớqnwun, chấwhoan đverejfnxng tớqnwui mứwrxpc hai tai củaojba Quákialch Thanh Túejyq ùzpsh cảivmqkialn.

Quákialch Thanh Túejyq đvereau khổqehv nhìvptqn hắlpjsn.

Qua đvereôsjtwi mắlpjst đverevnxmm lệrvajuwtmdqjxng, côsjtwlzmp thểhtud nhìvptqn thấwhoay dìvptq Nguyễhqcen đverewrxpng sau lưoqmsng Lârfsum Việrvajt Thịrfsunh khôsjtwng ngừhqceng xua tay, ra hiệrvaju Quákialch Thanh Túejyq đverehqceng chọwhoac giậldhjn Lârfsum Việrvajt Thịrfsunh.

Hắlpjsn vẫvnxmn làdqjx mộjfnxt bákialoqmsơuwtmng nhưoqms trưoqmsqnwuc, đvereârfsuy làdqjx thếmakf giớqnwui củaojba hắlpjsn, khôsjtwng ai dákialm chốxyovng lạyzspi hắlpjsn cảivmq.

Quákialch Thanh Túejyq đvereau khổqehvejyqi đveregwrru.

sjtw khôsjtwng yêkialu Tăjfnxng Thanh Hảivmqi, đvereákialp ákialn nàdqjxy côsjtw đvereãcwqf rấwhoat rõyoandqjxng rồzjfoi. Côsjtw nhữnwgtng tưoqmseoyang Lârfsum Việrvajt Thịrfsunh cũntdkng rấwhoat rõyoan rồzjfoi chứwrxp.

Nhưoqmsng tạyzspi sao hắlpjsn vẫvnxmn cứwrxp dồzjfon éjfcqp côsjtw hếmakft lầgwrrn nàdqjxy tớqnwui lầgwrrn khákialc?

Hay tạyzspi tìvptqnh yêkialu giữnwgta hai ngưoqmslzmpi họwhoajfnxn bảivmqn vẫvnxmn chưoqmsa xârfsuy dựwhoang đvereưoqmsqnwuc mộjfnxt chúejyqt tin tưoqmseoyang nàdqjxo?

oqmsqnwuc mắlpjst nhưoqms nhữnwgtng viêkialn ngọwhoac rơuwtmi lãcwqf chãcwqf, khôsjtwng ngừhqceng chảivmqy ra khỏnrvei mắlpjst Quákialch Thanh Túejyq.

Cảivmqm giákialc đvereau đvereqnwun nhưoqms thủaojby triềeqabu tràdqjxn ngậldhjp đvereákialy lòeoyang côsjtw.




“Nólzmpi đverei…” Lârfsum Việrvajt Thịrfsunh lạyzspi gầgwrrm lêkialn lầgwrrn nữnwgta.

“Cậldhju ba, cậldhju nêkialn kiềeqabm chếmakf mộjfnxt chúejyqt, côsjtw Quákialch đvereang mang thai, cậldhju khôsjtwng thểhtuddqjxm thếmakf vớqnwui côsjtwwhoay đvereưoqmsqnwuc!” Dìvptq Nguyễhqcen quảivmq thựwhoac khôsjtwng thểhtud đverewrxpng nhìvptqn thêkialm đvereưoqmsqnwuc nữnwgta.

xmganh tìvptqnh củaojba cậldhju ba thìvptq xấwhoau, còeoyan tíxmganh cákialch củaojba côsjtw Quákialch lạyzspi bưoqmsqnwung bỉwljrnh. Hai đverewrxpa trẻcpnfdqjxy ởeoyazpshng nhau làdqjx lạyzspi đverexyovi đveregwrru vớqnwui nhau, khôsjtwng ai chịrfsuu nhưoqmslzmpng ai. Bârfsuy giờlzmpeoyan đvereang mang thai đverewrxpa nhỏnrve, chẳzpshng may xảivmqy ra chuyệrvajn gìvptq thìvptq phảivmqi làdqjxm sao?!

rfsum Việrvajt Thịrfsunh quay đveregwrru lạyzspi, quákialt lêkialn vớqnwui dìvptq Nguyễhqcen đvereang đverei tớqnwui: “Chuyệrvajn trong nhàdqjx từhqce bao giờlzmp tớqnwui lưoqmsqnwut dìvptq quảivmqn vậldhjy, đverei ra ngoàdqjxi.”

“Dạyzsp, vârfsung vârfsung, tôsjtwi đverei đvereârfsuy ạyzsp…” Dìvptq Nguyễhqcen thởeoyadqjxi đverei ra ngoàdqjxi, bàdqjx vừhqcea đverei vừhqcea lắlpjsc đveregwrru. Bảivmq chỉwljrdqjx mộjfnxt ngưoqmslzmpi giúejyqp việrvajc màdqjx thôsjtwi, khôsjtwng thểhtud ngăjfnxn cảivmqn đvereưoqmsqnwuc chuyệrvajn gìvptq cảivmq.

Quákialch Thanh Túejyq lạyzspi kíxmgach đverejfnxng: “Lârfsum Việrvajt Thịrfsunh, đverezjfo khốxyovn kiếmakfp nhàdqjx anh. Dìvptq Nguyễhqcen lớqnwun tuổqehvi nhưoqms vậldhjy rồzjfoi, sao anh cólzmp thểhtudzpshng loạyzspi giọwhoang đvereiệrvaju đverewhoay đverehtudlzmpi chuyệrvajn vớqnwui dìvptqwhoay hảivmq?”

Đrlrrôsjtwi mắlpjst phưoqmsqnwung củaojba Lârfsum Việrvajt Thịrfsunh khẽdqjxxmgap lạyzspi, ákialnh mắlpjst vôsjtwzpshng đvereákialng sợqnwu: “Quákialch Thanh Túejyq, côsjtw bớqnwut lảivmqm nhảivmqm cho tôsjtwi. Mẹwrxplzmp nữnwgta rốxyovt cuộjfnxc côsjtw đvereãcwqfdqjxm gìvptq vớqnwui Tăjfnxng Thanh Hảivmqi rồzjfoi hảivmq? Đrlrrwrxpa béjfcq trong bụrlrrng côsjtw rốxyovt cuộjfnxc làdqjx con củaojba ai?”

Mắlpjst Quákialch Thanh Túejyq trợqnwun tròeoyan, côsjtw khôsjtwng dákialm tin nhìvptqn Lârfsum Việrvajt Thịrfsunh.

Hắlpjsn lạyzspi cólzmp thểhtud… nólzmpi nhữnwgtng lờlzmpi đvereólzmp vớqnwui côsjtw?

Quákialch Thanh Túejyq vung tay đvereákialnh mạyzspnh lêkialn gưoqmsơuwtmng mặwhoat đvereiểhtudn trai củaojba Lârfsum Việrvajt Thịrfsunh. Lârfsum Việrvajt Thịrfsunh đvereang trong cơuwtmn phẫvnxmn nộjfnx lạyzspi ngârfsuy ra quêkialn trákialnh đverei, tiếmakfng bạyzspt tai vang dộjfnxi trong phòeoyang khákialch.

kialzpshng Việrvajt đverewrxpng ởeoya cửzpsha ra vàdqjxo cũntdkng ngẩjfnxn ngưoqmslzmpi, từhqceejyqc nàdqjxo màdqjxsjtw Quákialch cũntdkng trởeoyakialn đverekialn cuồzjfong nhưoqms thếmakf?

kial trákiali củaojba Lârfsum Việrvajt Thịrfsunh lậldhjp tứwrxpc xuấwhoat hiệrvajn mộjfnxt dấwhoau đverenrve rấwhoat lớqnwun.

“Lârfsum Việrvajt Thịrfsunh, anh nghe cho rõyoan đvereârfsuy, dùzpsh đverewrxpa béjfcqdqjxy làdqjx con ai thìvptqntdkng khôsjtwng phảivmqi củaojba Lârfsum Việrvajt Thịrfsunh anh. Khốxyovn nạyzspn, lưoqmsu manh, ngu ngốxyovc. Sao tôsjtwi cólzmp thểhtud mang thai con củaojba mộjfnxt kẻcpnf khốxyovn kiếmakfp nhưoqms anh chứwrxp?”




Quákialch Thanh Túejyq nổqehvi giậldhjn, bao nhiêkialu bấwhoat mãcwqfn từhqce trưoqmsqnwuc đvereếmakfn nay dồzjfon néjfcqn trong lòeoyang côsjtw nay phákialt tiếmakft cảivmq ra ngoàdqjxi.

jfcqt sửzpshng sốxyovt trong đvereákialy mắlpjst Lârfsum Việrvajt Thịrfsunh dầgwrrn chuyểhtudn thàdqjxnh phẫvnxmn nộjfnx, nỗoedci đvereau đvereqnwun trêkialn mặwhoat đvereãcwqf chẳzpshng còeoyan làdqjxkiali thákialvptq.

sjtw lừhqcea gạyzspt dìvptq Nguyễhqcen nólzmpi làdqjx đverei dạyzspo phốxyov vớqnwui Lêkial Quyêkialn Quyêkialn, nhưoqmsng khôsjtwng ngờlzmp lạyzspi bịrfsu hắlpjsn bắlpjst gặwhoap côsjtw đvereang ởeoyazpshng vớqnwui Tăjfnxng Thanh Hảivmqi, lạyzspi còeoyan ôsjtwm ôsjtwm ấwhoap ấwhoap nữnwgta.

Hắlpjsn đvererfsunh đvereưoqmsa côsjtw vềeqab nhàdqjx, nhưoqmsng côsjtw khôsjtwng chịrfsuu. Côsjtw thàdqjx đverei cùzpshng Tăjfnxng Thanh Hảivmqi vềeqab nhàdqjx chứwrxp khôsjtwng thèjfnxm vềeqabzpshng hắlpjsn.

vptq đvereqnwui đvereólzmpn côsjtw vềeqab, hắlpjsn đvereãcwqf chầgwrru chựwhoac nhưoqms mộjfnxt con chólzmp canh nguyêkialn đvereêkialm trưoqmsqnwuc cổqehvng nhàdqjx họwhoajfnxng.

Thếmakfdqjx mộjfnxt cârfsuu hỏnrvei thăjfnxm dịrfsuu dàdqjxng côsjtwntdkng khôsjtwng nólzmpi vớqnwui hắlpjsn, giảivmqi thíxmgach cũntdkng khôsjtwng, sắlpjsc mặwhoat thìvptq hậldhjm hựwhoac khi đverexyovi diệrvajn vớqnwui hắlpjsn, rồzjfoi còeoyan cho hắlpjsn mộjfnxt cákiali bạyzspt tai nữnwgta.

Đrlrraojb rồzjfoi, tốxyovt xấwhoau gìvptqrfsum Việrvajt Thịrfsunh hắlpjsn cũntdkng làdqjx mộjfnxt ngưoqmslzmpi đvereàdqjxn ôsjtwng. Chưoqmsa nólzmpi tớqnwui chuyệrvajn dứwrxpt bỏnrve danh phậldhjn tổqehvng giákialm đverexyovc cao quýttsh, chíxmga íxmgat hắlpjsn còeoyan cólzmpeoyang tựwhoasjtwn vàdqjx giớqnwui hạyzspn cuốxyovi cùzpshng củaojba bảivmqn thârfsun chứwrxp?

Ngưoqmslzmpi phụrlrr nữnwgt đvereákialng chếmakft nàdqjxy lạyzspi hếmakft lầgwrrn nàdqjxy đvereếmakfn lầgwrrn khákialc khiêkialu chiếmakfn giớqnwui hạyzspn cuốxyovi cùzpshng củaojba hắlpjsn.

Đrlrriềeqabu khiếmakfn hắlpjsn đverekialn tiếmakft hơuwtmn nữnwgta làdqjxsjtw lạyzspi dákialm gàdqjxo lêkialn đverewrxpa béjfcq trong bụrlrrng khôsjtwng phảivmqi làdqjx con củaojba hắlpjsn!!!

rfsum Việrvajt Thịrfsunh vôsjtwzpshng tứwrxpc giậldhjn, toàdqjxn thârfsun hắlpjsn bịrfsuuwtmn giậldhjn dữnwgt bao vârfsuy, khôsjtwng thểhtuddqjxo bìvptqnh tĩwljrnh đvereưoqmsqnwuc.

Khuôsjtwn mặwhoat tuấwhoan túejyq củaojba hắlpjsn đvereákialng sợqnwu hệrvajt nhưoqms tu la ởeoyaoqmsqnwui đvererfsua ngụrlrrc.

Hắlpjsn ấwhoan Quákialch Thanh Túejyq xuốxyovng sofa, bắlpjst đveregwrru kéjfcqo xéjfcq quầgwrrn ákialo củaojba côsjtw: “Đrlrrhtudsjtwi xem xem, rốxyovt cuộjfnxc đverewrxpa béjfcqdqjx con củaojba ai…”

Quákialch Thanh Túejyqsjtwzpshng kinh hãcwqfi, đverexyovi diệrvajn vớqnwui hàdqjxnh đverejfnxng đverekialn rồzjfo củaojba Lârfsum Việrvajt Thịrfsunh, côsjtw bịrfsu dọwhoaa sợqnwu, quơuwtm quàdqjxo đvereôsjtwi tay nhỏnrve gắlpjsng sứwrxpc đvereákialnh lạyzspi Lârfsum Việrvajt Thịrfsunh.




“Anh đverekialn rồzjfoi!! Anh làdqjx đverezjfo đverekialn rồzjfo, mau thảivmqsjtwi ra…”

“Xoẹwrxpt…” Chiếmakfc vákialy củaojba Quákialch Thanh Túejyq bịrfsurfsum Việrvajt Thịrfsunh đverekialn cuồzjfong xéjfcqkialch, nólzmp tuộjfnxt thẳzpshng từhqce cầgwrrn cổqehv củaojba côsjtw đvereếmakfn chỗoedcoqmsơuwtmng quai xanh, nưoqmsqnwuc da lộjfnx ra trắlpjsng nhưoqms quảivmq trứwrxpng gàdqjxlzmpc.

“Thảivmqsjtwi ra, thảivmqsjtwi ra…”

rfsum Việrvajt Thịrfsunh dùzpshng chârfsun éjfcqp hai chârfsun củaojba Quákialch Thanh Túejyqkialn sofa, mộjfnxt tay hắlpjsn túejyqm lấwhoay hai tay nhỏnrve củaojba côsjtw, mộjfnxt tay khákialc ra sứwrxpc xéjfcqkialch lớqnwup vảivmqi cuốxyovi cùzpshng che chắlpjsn trêkialn cơuwtm thểhtudsjtw.

Trong mắlpjst hắlpjsn chákialy lêkialn ngọwhoan lửzpsha phẫvnxmn nộjfnx khôsjtwng têkialn.

Ngưoqmslzmpi phụrlrr nữnwgt củaojba hắlpjsn, ngưoqmslzmpi phụrlrr nữnwgtdqjx hắlpjsn cólzmp thểhtud hy sinh cảivmqxmganh mạyzspng củaojba mìvptqnh đverehtud đvereqehvi lấwhoay, hắlpjsn khôsjtwng cho phéjfcqp ngưoqmslzmpi khákialc chạyzspm vàdqjxo côsjtw.

Mộjfnxt cơuwtmn ớqnwun lạyzspnh kéjfcqo tớqnwui, Quákialch Thanh Túejyq bịrfsurfsum Việrvajt Thịrfsunh lộjfnxt sạyzspch sẽdqjx chỉwljreoyan lạyzspi nộjfnxi y.

Quákialch Thanh Túejyq co thârfsun thểhtud mảivmqnh mai củaojba mìvptqnh lạyzspi, khôsjtwng ngừhqceng rúejyqc vàdqjxo sofa giốxyovng nhưoqms mộjfnxt vậldhjt nhỏnrve bịrfsu thưoqmsơuwtmng đverexyovi diệrvajn vớqnwui ngưoqmslzmpi thợqnwujfnxn đvereákialng sợqnwu, toàdqjxn thârfsun côsjtw khôsjtwng ngừhqceng run rẩjfnxy.

dqjxn tay lớqnwun củaojba Lârfsum Việrvajt Thịrfsunh phủaojbkialn vùzpshng bụrlrrng dưoqmsqnwui trôsjtwng vẫvnxmn nhưoqmsvptqnh thưoqmslzmpng củaojba côsjtw, hắlpjsn lạyzspnh lùzpshng hỏnrvei: “Đrlrrwrxpa béjfcqlzmp phảivmqi làdqjx con củaojba tôsjtwi khôsjtwng?”

Quákialch Thanh Túejyq sợqnwu tớqnwui mứwrxpc toàdqjxn thârfsun phákialt run, côsjtw khôsjtwng biếmakft Lârfsum Việrvajt Thịrfsunh rốxyovt cuộjfnxc đvererfsunh làdqjxm gìvptq nữnwgta.

Vớqnwui tíxmganh cákialch củaojba hắlpjsn, chuyệrvajn gìvptq hắlpjsn cũntdkng cólzmp thểhtuddqjxm đvereưoqmsqnwuc.

“Lârfsum Việrvajt Thịrfsunh, anh đverehqceng làdqjxm loạyzspn, anh sẽdqjxdqjxm đverewrxpa nhỏnrve bịrfsu thưoqmsơuwtmng đverewhoay...”

rfsum Việrvajt Thịrfsunh cưoqmslzmpi lạyzspnh: “Côsjtw sợqnwu rồzjfoi sao? Côsjtwntdkng biếmakft sợqnwu àdqjx? Côsjtw đvereãcwqfdqjxm chuyệrvajn gìvptq rồzjfoi? Nólzmpi cho tôsjtwi biếmakft, đverewrxpa béjfcqdqjx con củaojba ai?”

Ngólzmpn tay thon dàdqjxi củaojba Lârfsum Việrvajt Thịrfsunh đvereang ngao du trêkialn da thịrfsut tinh tếmakf mẫvnxmn cảivmqm củaojba Quákialch Thanh Túejyq, mang lạyzspi cảivmqm giákialc ngưoqmsa ngứwrxpa khiếmakfn ngưoqmslzmpi ta sởeoyan gai ốxyovc.

Nếmakfu Lârfsum Việrvajt Thịrfsunh màdqjx đvereákialnh mộjfnxt đvereòeoyan xuốxyovng, đverewrxpa nhỏnrve trong bụrlrrng Quákialch Thanh Túejyq sẽdqjx biếmakfn thàdqjxnh mộjfnxt vũntdkng mákialu mấwhoat, từhqce đvereârfsuy nólzmp sẽdqjx khôsjtwng còeoyan nữnwgta.

Khuôsjtwn mặwhoat nhỏnrve nhắlpjsn củaojba Quákialch Thanh Túejyq đveregwrry nưoqmsqnwuc mắlpjst, vìvptq hoảivmqng sợqnwukialn toàdqjxn thârfsun côsjtw lạyzspnh toákialt. Lúejyqc nàdqjxy côsjtw đvereãcwqf khôsjtwng thểhtud suy nghĩwljr nhưoqmsvptqnh thưoqmslzmpng đvereưoqmsqnwuc nữnwgta rồzjfoi.

“Nólzmpi mau…” Lârfsum Việrvajt Thịrfsunh trầgwrrm giọwhoang quákialt lêkialn đveregwrry phẫvnxmn nộjfnx.

“Đrlrrwrxpa béjfcqdqjx con anh, làdqjx con củaojba anh. Đrlrrzjfo khốxyovn kiếmakfp nhàdqjx anh, nếmakfu anh màdqjxkialm làdqjxm bậldhjy, anh sẽdqjx phảivmqi hốxyovi hậldhjn cảivmq đverelzmpi.”

Cuốxyovi cùzpshng Quákialch Thanh Túejyqntdkng khôsjtwng chịrfsuu đverewhoang nổqehvi nữnwgta, côsjtw ôsjtwm lấwhoay khuôsjtwn mặwhoat nhỏnrvejfcq củaojba mìvptqnh, từhqceng giọwhoat nưoqmsqnwuc mắlpjst nứwrxpc nởeoya tuôsjtwn tràdqjxo.

kiali gìvptqsjtwntdkng khôsjtwng sợqnwu, chỉwljr sợqnwu mấwhoat đverei đverewrxpa béjfcqdqjxy.

Nếmakfu khôsjtwng phảivmqi đvereang mang thai, côsjtw sẽdqjx chốxyovng lạyzspi têkialn khốxyovn kiếmakfp nàdqjxy đvereếmakfn cùzpshng, xem xem hắlpjsn cólzmp thểhtuddqjxm gìvptq?

Đrlrrjfnxt nhiêkialn mộjfnxt chiếmakfc khăjfnxn bôsjtwng đvereưoqmsqnwuc néjfcqm lêkialn ngưoqmslzmpi Quákialch Thanh Túejyq, quấwhoan chặwhoat cảivmq ngưoqmslzmpi côsjtwdqjxo trong. Quákialch Thanh Túejyq chỉwljr cảivmqm thấwhoay cơuwtm thểhtudvptqnh nhẹwrxp bẫvnxmng, cảivmq ngưoqmslzmpi bịrfsu ôsjtwm lêkialn.

rfsum Việrvajt Thịrfsunh khôsjtwng đvereákialnh côsjtw, cũntdkng khôsjtwng mắlpjsng côsjtw, bêkialn tai chỉwljreoyan lạyzspi tiếmakfng bưoqmsqnwuc chârfsun nặwhoang nềeqab nhịrfsup nhàdqjxng.

Hắlpjsn ôsjtwm côsjtwkialn bưoqmsqnwuc từhqceng bưoqmsqnwuc vềeqab phíxmgaa phòeoyang ngủaojb.

rfsum Việrvajt Thịrfsunh đverewhoat Quákialch Thanh Túejyqkialn chiếmakfc giưoqmslzmpng lớqnwun mềeqabm mạyzspi: “Nghe cho rõyoan đvereârfsuy Quákialch Thanh Túejyq, nếmakfu côsjtwlzmp suy nghĩwljr quákial phậldhjn vớqnwui têkialn đvereàdqjxn ôsjtwng nàdqjxo khákialc, côsjtw biếmakft hậldhju quảivmq sẽdqjx nghiêkialm trọwhoang đvereếmakfn mứwrxpc nàdqjxo rồzjfoi đverewhoay.”

Lờlzmpi nólzmpi củaojba hắlpjsn băjfnxng lạyzspnh thấwhoau xưoqmsơuwtmng rơuwtmi vàdqjxo trong tai côsjtw, dùzpsh toàdqjxn thârfsun côsjtw đvereãcwqf đvereưoqmsqnwuc mộjfnxt chiếmakfc chăjfnxn dàdqjxy bao bọwhoac nhưoqmsng vẫvnxmn cảivmqm thấwhoay cảivmq ngưoqmslzmpi ớqnwun lạyzspnh.

Quákialch Thanh Túejyq khôsjtwng ngừhqceng run lẩjfnxy bẩjfnxy.

Lờlzmpi nólzmpi củaojba Lârfsum Việrvajt Thịrfsunh dầgwrrn trởeoyakialn biếmakfn đvereiệrvaju, phảivmqng phấwhoat lúejyqc thìvptq gầgwrrn bêkialn tai lúejyqc thìvptq trởeoyakialn thậldhjt xa xôsjtwi.

“Lạyzspnh quákial…” Quákialch Thanh Túejyqkial man kêkialu lêkialn mộjfnxt tiếmakfng, đverejfnxt nhiêkialn côsjtw cảivmqm thấwhoay bụrlrrng mìvptqnh rấwhoat đvereau.

“Côsjtw Quákialch, côsjtw Quákialch, côsjtwdqjxm sao thếmakf?”

Trong lúejyqc mơuwtmdqjxng, dưoqmslzmpng nhưoqmslzmp giọwhoang nólzmpi củaojba dìvptq Nguyễhqcen vang lêkialn bêkialn tai côsjtw, cólzmp mộjfnxt bàdqjxn tay đverewhoat lêkialn trákialn côsjtw.

“Cậldhju ba, cậldhju ba, khôsjtwng xong rồzjfoi, côsjtw Quákialch bịrfsu sốxyovt rồzjfoi…” Giọwhoang hôsjtw gọwhoai chólzmpi tai củaojba dìvptq Nguyễhqcen kíxmgach thíxmgach màdqjxng nhĩwljr Quákialch Thanh Túejyq.

“Dìvptq Nguyễhqcen, chákialu muốxyovn đverei vệrvaj sinh…” Quákialch Thanh Túejyqsjtw thứwrxpc chốxyovng tay xuốxyovng giưoqmslzmpng, đverejfnxt nhiêkialn dưoqmsqnwui chârfsun côsjtw mềeqabm nhũntdkn, cảivmq ngưoqmslzmpi ngãcwqf xuốxyovng nềeqabn nhàdqjx.

“Côsjtw Quákialch, côsjtw Quákialch, côsjtwdqjxm sao thếmakf?” Tiếmakfng kêkialu hoảivmqng loạyzspn củaojba dìvptq Nguyễhqcen vang dộjfnxi khắlpjsp phòeoyang ngủaojb.

Quákialch Thanh Túejyq mềeqabm nhũntdkn nằsyofm trêkialn sàdqjxn nhàdqjx, gưoqmsơuwtmng mặwhoat nhỏnrve nhắlpjsn nólzmpng nhưoqms lửzpsha đverexyovt, đverenrvezpshng.

sjtw cảivmqm thấwhoay đveregwrru mìvptqnh rấwhoat nặwhoang, míxmga mắlpjst cũntdkng díxmganh lạyzspi vớqnwui nhau, côsjtw muốxyovn mởeoya mắlpjst ra nhưoqmsng khôsjtwng sao mởeoya nổqehvi.

Sau đvereólzmpsjtw nhanh chólzmpng mấwhoat đverei ýttsh thứwrxpc.

ntdkng khôsjtwng biếmakft qua bao nhiêkialu lârfsuu sau, Quákialch Thanh Túejyq mớqnwui gắlpjsng sứwrxpc mởeoya mắlpjst ra đvereưoqmsqnwuc, côsjtw nhìvptqn thấwhoay mộjfnxt cákiali bólzmpng trắlpjsng to to đverei qua đverei lạyzspi.

“Côsjtw Quákialch, côsjtw tỉwljrnh rồzjfoi…” Dìvptq Nguyễhqcen sốxyovt ruộjfnxt hỏnrvei.

cwqfi mộjfnxt lúejyqc lârfsuu, Quákialch Thanh Túejyq mớqnwui lấwhoay lạyzspi tinh thầgwrrn, côsjtw phákialt hiệrvajn mìvptqnh lạyzspi nằsyofm trêkialn giưoqmslzmpng bệrvajnh củaojba bệrvajnh việrvajn.

“Tôsjtwi, tôsjtwi bịrfsudqjxm sao vậldhjy?”

vptq Nguyễhqcen nắlpjsm chặwhoat lấwhoay tay củaojba Quákialch Thanh Túejyq: “Côsjtw Quákialch, hôsjtwm qua côsjtw bịrfsu viêkialm ruộjfnxt thừhqcea nêkialn phákialt sốxyovt, dọwhoaa tôsjtwi sợqnwu muốxyovn chếmakft… Cậldhju ba!”

vptq Nguyễhqcen mớqnwui nólzmpi đvereưoqmsqnwuc mộjfnxt nửzpsha đvereãcwqfjfnxng thẳzpshng đverewrxpng dậldhjy, bàdqjx buôsjtwng tay củaojba Quákialch Thanh Túejyq ra rồzjfoi rờlzmpi khỏnrvei phòeoyang bệrvajnh.

Tiếmakfng bưoqmsqnwuc chârfsun nặwhoang nềeqab vang lêkialn, Quákialch Thanh Túejyq chầgwrrm chậldhjm nhìvptqn qua, dákialng ngưoqmslzmpi củaojba Lârfsum Việrvajt Thịrfsunh xuấwhoat hiệrvajn trong tầgwrrm mắlpjst củaojba côsjtw.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.