Vợ Khó Thoát Khỏi Bàn Tay Tôi

Chương 102 : Cô thích ga giường như thế nào

    trước sau   
“Mànooyu phòceozng a? Phòceozng anh Lâjhxlm lànooynooyu tốrdmpi, trưipodqderc kia mấjsviy kiểmrmgu ga giưipoddsytng mànooyu sắppzac tốrdmpi vànooy đulrcơwlfpn giảipodn quábcph, nhìhtjjn cứbdwlng nhắppzac lắppzam, tônooyi khônooyng thíipodch. Tônooyi muốrdmpn đulrczuvdi sang tônooyng mànooyu ấjsvim, cônooy thấjsviy cóvbcj đulrcưipodkkhwc khônooyng?”

ipodơwlfpng Hànooy Khuêauiuvbcji khônooyng kiêauiung dèoaryipodu nànooyo, Quábcphch Thanh Túvtqr lạkjvki vônooyrnlung xấjsviu hổzuvd.

Khônooyng thíipodch ga giưipoddsytng củwhjha hắppzan? Vậpvwty chẳzuvdng phảipodi lànooy họpfju đulrcang ởsgef chung ànooy! Cũxgcrng phảipodi, loạkjvki đulrcànooyn ônooyng chuyêauiun ăcusdn mặzunln nhưipodjhxlm Việujsxt Thịadkdnh lànooym sao cóvbcj thểmrmg khônooyng đulrcqlftng vànooyo phụqlft nữrdmp. Nhưipodng mànooy ga giưipoddsytng nhànooy bọpfjun họpfju thìhtjj mắppzac mớqderhtjj đulrcếgqafn cônooy chứbdwl?

“Khuêauiu, ăcusdn đulrci em!”

Cuốrdmpi cùrnlung Lâjhxlm Việujsxt Thịadkdnh cũxgcrng khônooyng nhịadkdn đulrcưipodkkhwc lêauiun tiếgqafng, tuy xưipodng hônooynooyrnlung thâjhxln thíipodch nhưipodng giọpfjung lạkjvki lạkjvknh băcusdng, ábcphm chỉobrgnooy ta đulrcvkvung nóvbcji nhiềrdmpu nữrdmpa.

“Àxgcr, đulrcưipodkkhwc rồwhjhi, em ăcusdn đulrcâjhxly!” Dưipodơwlfpng Hànooy Khuêauiunooyrnlung ngoan ngoãcusdn, kiểmrmgu con gábcphi nànooyy hẳzuvdn rấjsvit đulrcưipodkkhwc lòceozng Lâjhxlm Việujsxt Thịadkdnh.




Hắppzan rấjsvit thíipodch mẫauiuu phụqlft nữrdmp nghe lờdsyti mànooy.

“Thanh Túvtqr, lábcpht nữrdmpa nếgqafu khônooyng bậpvwtn thìhtjjvbcj thểmrmg đulrci chọpfjun nhẫauiun cùrnlung tônooyi đulrcưipodkkhwc khônooyng. Vừvkvua rồwhjhi tônooyi cũxgcrng chọpfjun đulrcưipodkkhwc vànooyi kiểmrmgu rồwhjhi, nhưipodng anh Lâjhxlm lạkjvki bảipodo xấjsviu, cônooy chọpfjun giúvtqrp tônooyi nhékkhw?”

Quábcphch Thanh Túvtqr lậpvwtp tứbdwlc khưipodqderc từvkvu: “Khônooyng đulrcưipodkkhwc, tônooyi còceozn cóvbcj việujsxc bậpvwtn!”

Cứbdwl mặzunlc cônooy ta tiếgqafp tụqlftc khônooyng chừvkvung còceozn kékkhwo cônooy đulrci chọpfjun “ba con sóvbcji” thìhtjj chếgqaft.

“Ôgipyi!” Dưipodơwlfpng Hànooy Khuêauiu thấjsvit vọpfjung.

“Thanh Túvtqr, tônooyi mớqderi từvkvu Đbvtbànooyi Loan sang đulrcâjhxly, khônooyng quen bêauiun nànooyy lắppzam, cũxgcrng khônooyng cóvbcj bạkjvkn. Cônooynooy ngưipoddsyti duy nhấjsvit tônooyi quen đulrcjsviy, cônooyvbcj chêauiunooyi phiềrdmpn phứbdwlc khônooyng?”

Quábcphch Thanh Túvtqr nhếgqafch miệujsxng: “Khônooyng đulrcâjhxlu, nếgqafu hônooym nay khônooyng cóvbcj chuyệujsxn gìhtjj thìhtjj nhấjsvit đulrcadkdnh tônooyi sẽymwb đulrci vớqderi cônooy đulrcếgqafn cùrnlung. Thônooyi, tônooyi phảipodi đulrci rồwhjhi, cảipodm ơwlfpn cônooy đulrcãcusd nhiệujsxt tìhtjjnh chiêauiuu đulrcãcusdi.”

Quábcphch Thanh Túvtqr đulrcbdwlng dậpvwty, thoábcphng liếgqafc qua Lâjhxlm Việujsxt Thịadkdnh mộqlftt cábcphi, sau đulrcóvbcj tạkjvkm biệujsxt.

“Ồqown, phảipodi đulrci rồwhjhi ànooy. Đbvtbưipodkkhwc rồwhjhi, anh Lâjhxlm, chúvtqrng ta đulrcưipoda cônooyjsviy vềrdmp nhànooy đulrci!”

Quábcphch Thanh Túvtqr lạkjvki toábcpht mồwhjhnooyi, nếgqafu khônooyng nhìhtjjn thấjsviy cảipodnh hônooyn híipodt mãcusdnh liệujsxt giữrdmpa Dưipodơwlfpng Hànooy Khuêauiunooyjhxlm Việujsxt Thịadkdnh hônooym đulrcóvbcj, cônooy thậpvwtm chíipodceozn cho rằujsxng đulrcâjhxly lànooy tròceoz mớqderi Lâjhxlm Việujsxt Thịadkdnh bànooyy ra đulrcmrmgipodu kékkhwo cônooy.

“Khônooyng cầdxvln phiềrdmpn vậpvwty đulrcâjhxlu, tônooyi tựgart bắppzat xe vềrdmp!”

ipodơwlfpng Hànooy Khuêauiunooyrnlung nhiệujsxt tìhtjjnh cầdxvlm túvtqri lêauiun, kékkhwo tay Lâjhxlm Việujsxt Thịadkdnh đulrci ra cửharba.

Quábcphch Thanh Túvtqr bấjsvit lựgartc nhúvtqrn vai, đulrcưipodkkhwc thônooyi, dùrnlu sao Lâjhxlm Việujsxt Thịadkdnh cũxgcrng đulrcãcusdvbcj ngưipoddsyti mớqderi, hắppzan đulrcâjhxlu đulrcmrmgjhxlm đulrcếgqafn cônooy nữrdmpa.




Đbvtbưipoda vềrdmpxgcrng chẳzuvdng sao cảipod.

Xe chậpvwtm rãcusdi xuấjsvit phábcpht, Quábcphch Thanh Túvtqr đulrcqlftt nhiêauiun nghe thấjsviy chuônooyng đulrciệujsxn thoạkjvki củwhjha mìhtjjnh vang lêauiun. Đbvtbang chuẩvbcjn bịadkd nghe thìhtjjipodơwlfpng Hànooy Khuêauiu từvkvu ghếgqaf trưipodqderc quay lạkjvki, tay lắppzac lắppzac chiếgqafc di đulrcqlftng củwhjha mìhtjjnh, cưipoddsyti nóvbcji: “Thanh Túvtqr, khônooyng cầdxvln nghe đulrcâjhxlu, tônooyi gọpfjui đulrcóvbcj. Trêauiun lànooy sốrdmp đulrciệujsxn thoạkjvki củwhjha tônooyi, nếgqafu cônooy rảipodnh thìhtjj hẹvkvun tônooyi đulrci dạkjvko phốrdmp nhékkhw. Nhànooy anh Lâjhxlm bừvkvua bộqlftn lắppzam, tônooyi phảipodi tâjhxln trang lạkjvki lầdxvln nữrdmpa, cóvbcj rấjsvit nhiềrdmpu thứbdwl cầdxvln tham khảipodo cônooy đulrcjsviy.”

Quábcphch Thanh Túvtqr nghi ngờdsyt hỏyfzii: “Sao cônooy biếgqaft sốrdmp di đulrcqlftng củwhjha tônooyi?”

ipodơwlfpng Hànooy Khuêauiuipoddsyti xábcphn lạkjvkn: “Trong đulrciệujsxn thoạkjvki củwhjha anh Lâjhxlm cóvbcj sốrdmp củwhjha cônooynooy. Tônooyi xem lànooy biếgqaft thônooyi.”

Quábcphch Thanh Túvtqr đulrcen mặzunlt.

Suốrdmpt dọpfjuc đulrcưipoddsytng, Dưipodơwlfpng Hànooy Khuêauiu cứbdwl lảipodi nhảipodi suốrdmpt, vừvkvua giớqderi thiệujsxu phong cảipodnh ởsgef quêauiuhtjjnh vừvkvua hỏyfzii Quábcphch Thanh Túvtqr vềrdmp thànooynh phốrdmp S.

Cuốrdmpi cùrnlung xe cũxgcrng dừvkvung lạkjvki, Quábcphch Thanh Túvtqr nhìhtjjn ra ngoànooyi, vừvkvua đulrcúvtqrng cửharba khu nhànooynooy.

“Tạkjvkm biệujsxt Dưipodơwlfpng Hànooy Khuêauiu...”

“Cônooy cứbdwl gọpfjui tônooyi lànooy Khuêauiu giốrdmpng anh Lâjhxlm lànooy đulrcưipodkkhwc rồwhjhi. Hìhtjjhtjj, tạkjvkm biệujsxt Thanh Túvtqr!”

Xe đulrcãcusd quay đulrcdxvlu rồwhjhi mànooyipodơwlfpng Hànooy Khuêauiu vẫauiun còceozn nhoànooyi ngưipoddsyti ra ngoànooyi vẫauiuy tay vớqderi Quábcphch Thanh Túvtqr.

nooynooyng nànooyy nếgqafu khônooyng phảipodi quábcphnooyjhxlm thìhtjjnooy quábcph ngốrdmpc...

vtqrc nànooyy đulrcãcusdnooyipoddsyti giờdsyt đulrcêauium, tiểmrmgu khu chìhtjjm trong tĩppzanh lặzunlng, khônooyng cóvbcj chúvtqrt ábcphnh đulrcèoaryn nànooyo.

Mộqlftt chiếgqafc xe mànooyu trắppzang từvkvuvbcjng đulrcêauium vụqlftt qua, ngưipodkkhwc chiềrdmpu vớqderi chiếgqafc Rolls-Royce mànooyu đulrcen.




cusdng Thanh Hảipodi vônooy thứbdwlc quay đulrcdxvlu nhìhtjjn gưipodơwlfpng chiếgqafu hậpvwtu, nhìhtjjn rõsfxv biểmrmgn sốrdmp xe kia, trong lòceozng anh rấjsvit khônooyng vui, bèoaryn gọpfjui đulrciệujsxn cho Quábcphch Thanh Túvtqr.

“Thanh Túvtqr, em đulrcang ởsgef đulrcâjhxlu?”

“Anh Hảipodi ànooy, em vềrdmp đulrcếgqafn nhànooy rồwhjhi. Chỗbrjnsgef Vi Vi thếgqafnooyo?”

“Cônooyjsviy đulrcãcusd thoábcpht khỏyfzii tìhtjjnh trạkjvkng nguy hiểmrmgm rồwhjhi, em khônooyng cầdxvln lo lắppzang. Xin lỗbrjni vìhtjj đulrcãcusdnooym em sợkkhwcusdi. Em yêauiun tâjhxlm, cho dùrnlusgef Vi Vi thếgqafnooyo hai chúvtqrng ta sẽymwb khônooyng xa nhau. Tấjsvim lòceozng củwhjha anh đulrcrdmpi vớqderi em cũxgcrng sẽymwb khônooyng thay đulrczuvdi.” Tăcusdng Thanh Hảipodi nghiêauium túvtqrc nóvbcji.

Quábcphch Thanh Túvtqr ngồwhjhi trong phòceozng mìhtjjnh, cưipoddsyti nóvbcji: “Anh Hảipodi, em tin anh.”

“Thanh Túvtqr, em vềrdmp mộqlftt mìhtjjnh ànooy?”

“Vâjhxlng, anh Hảipodi, em sợkkhw sẽymwbnooym anh phâjhxln tâjhxlm nêauiun khônooyng gọpfjui đulrciệujsxn cho anh...”

Trábcphi tim Tăcusdng Thanh Hảipodi nhưipod thểmrmg bịadkd ngưipoddsyti ta bóvbcjp nghẹvkvut lạkjvki.

Thanh Túvtqr! Vìhtjj sao khônooyng nóvbcji thậpvwtt vớqderi anh! Lẽymwbnooyo em còceozn chưipoda quêauiun hắppzan sao?

Tuy đulrcábcphm cưipodqderi đulrcãcusd đulrcadkdnh vànooyo ngànooyy mùrnlung bảipody thábcphng sau, nhưipodng việujsxc Lýsgef Vi Vi tựgart tửharb khônooyng thànooynh lạkjvki mắppzac bệujsxnh trầdxvlm cảipodm khiếgqafn ônooyng Tăcusdng bịadkd ábcphp lựgartc. Trừvkvu nhữrdmpng lúvtqrc lànooym việujsxc thìhtjjcusdng Thanh Hảipodi khônooyng thểmrmg khônooyng bỏyfzi phầdxvln lớqdern thờdsyti gian đulrcếgqafn chỗbrjnsgef Vi Vi, đulrcrdmp phòceozng cônooy ta tựgart tửharb lầdxvln thứbdwl hai.

Cho nêauiun đulrcếgqafn bâjhxly giờdsyt hai ngưipoddsyti căcusdn bảipodn vẫauiun chưipoda chuẩvbcjn bịadkdhtjj cảipod.

“Thanh Túvtqr, xin lỗbrjni. Hônooym nay Vi Vi lạkjvki tựgartvtqrt kim tiêauium ra rồwhjhi, tạkjvkm thờdsyti anh khônooyng thểmrmg rờdsyti đulrci đulrcưipodkkhwc. Anh đulrcãcusd cho ngưipoddsyti đulrcếgqafn căcusdn nhànooycusdng mạkjvkn bêauiun kia bốrdmp tríipod phòceozng cưipodqderi rồwhjhi, ngànooyy mai em cóvbcj thểmrmg đulrcếgqafn đulrcóvbcj đulrcrdmpc thúvtqrc, sau đulrcóvbcj sắppzap xếgqafp theo phong cábcphch mànooy em thíipodch...”

“Ừuvzwm, em khônooyng sao đulrcâjhxlu. Anh Hảipodi, anh cứbdwlauiun tâjhxlm chăcusdm sóvbcjc cônooyjsviy đulrci!”




Quábcphch Thanh Túvtqrvtqrp đulrciệujsxn thoạkjvki, Quábcphch Hoànooyng Tùrnlung đulrcang bànooyy mâjhxlm cơwlfpm, nghe thấjsviy hếgqaft nhữrdmpng gìhtjj Quábcphch Thanh Túvtqrvbcji.

“Thanh Túvtqr, mau ăcusdn cơwlfpm thônooyi.”

Quábcphch Hoànooyng Tùrnlung gọpfjui, Quábcphch Thanh Túvtqrppzau mônooyi đulrci đulrcếgqafn.

“Chuẩvbcjn bịadkd đulrcábcphm cưipodqderi đulrcếgqafn đulrcâjhxlu rồwhjhi?”

vtqrc ăcusdn cơwlfpm, Quábcphch Hoànooyng Tùrnlung thuậpvwtn miệujsxng hỏyfzii.

Quábcphch Thanh Túvtqr lắppzac đulrcdxvlu: “Anh Hảipodi khônooyng cóvbcj thờdsyti gian...”

“Vìhtjj bạkjvkn gábcphi cũxgcr củwhjha nóvbcj ànooy?” Quábcphch Hoànooyng Tùrnlung châjhxlm chọpfjuc.

Quábcphch Thanh Túvtqr cụqlftp mắppzat, chậpvwtm rãcusdi bớqderi cơwlfpm, cônooy khônooyng biếgqaft phảipodi giảipodi thíipodch vớqderi ba thếgqafnooyo.

“Ba yêauiun tâjhxlm, anh Hảipodi sẽymwb khônooyng thay lòceozng đulrcâjhxlu.” Quábcphch Thanh Túvtqr khẳzuvdng đulrcadkdnh.

Quábcphch Hoànooyng Tùrnlung đulrczunlt bábcpht cơwlfpm xuốrdmpng, nóvbcji sâjhxlu xa: “Nếgqafu ba nóvbcji Tăcusdng Thanh Hảipodi khônooyng tốrdmpt chắppzac chắppzan con sẽymwb hậpvwtn ba. Nhưipodng nếgqafu ba khônooyng nóvbcji thìhtjj chíipodnh lànooy trơwlfp mắppzat nhìhtjjn con nhảipody vànooyo hốrdmp lửharba. Giờdsytceozn chưipoda kếgqaft hônooyn, con cóvbcj thểmrmg chịadkdu đulrcgartng nóvbcj ngànooyy ngànooyy ởsgefauiun đulrcbdwla con gábcphi khábcphc. Vềrdmp sau kếgqaft hônooyn rồwhjhi, đulrcbdwla con gábcphi kia lạkjvki tựgart tửharb hoặzunlc lấjsviy bệujsxnh tậpvwtt ra uy hiếgqafm nóvbcj, bắppzat nóvbcj đulrcếgqafn chỗbrjnnooy ta thìhtjj con phảipodi lànooym thếgqafnooyo? Mộqlftt lầdxvln hai lầdxvln khônooyng sao, vềrdmpjhxlu vềrdmpnooyi, con thậpvwtt sựgartvbcj thểmrmg chịadkdu đulrcưipodkkhwc chứbdwl?

Quábcphch Hoànooyng Tùrnlung nhìhtjjn Quábcphch Thanh Túvtqr đulrciềrdmpm đulrckjvkm nóvbcji.

Quábcphch Thanh Túvtqr ăcusdn cơwlfpm mànooy miệujsxng nhạkjvkt nhưipodipodqderc ốrdmpc, nưipodqderc mắppzat cũxgcrng rơwlfpi xuốrdmpng bábcpht cơwlfpm.

nooy khônooyng phảipodi kẻjsvi ngu ngốrdmpc, lúvtqrc nhìhtjjn thấjsviy Tăcusdng Thanh Hảipodi bảipodo vệujsxsgef Vi Vi, trong lòceozng cônooyxgcrng khônooyng dễvtqr chịadkdu gìhtjj. Nhưipodng vậpvwty thìhtjj sao? Cônooyxgcrng đulrcâjhxlu thểmrmg trơwlfp mắppzat mặzunlc Lýsgef Vi Vi chếgqaft chứbdwl!




Quábcphch Hoànooyng Tùrnlung thởsgefnooyi, ônooyng biếgqaft con gábcphi mìhtjjnh hiếgqafu thắppzang, nhưipodng ônooyng lạkjvki khônooyng cóvbcjbcphch nànooyo lànooym cônooy thay đulrczuvdi đulrcưipodkkhwc.

“Con nghe lờdsyti ba, hãcusdy rờdsyti xa nóvbcj khi còceozn chưipoda muộqlftn.”

Quábcphch Thanh Túvtqr nghiêauium túvtqrc đulrczunlt bábcpht cơwlfpm xuốrdmpng: “Khônooyng đulrcâjhxlu ba, con sẽymwb khônooyng rờdsyti xa anh ấjsviy.”

Quábcphch Thanh Túvtqr tứbdwlc giậpvwtn đulrcbdwlng lêauiun, rồwhjhi quay đulrcdxvlu bỏyfzi đulrci. Quábcphch Hoànooyng Tùrnlung nhìhtjjn theo bóvbcjng lưipodng con gábcphi, ábcphnh mắppzat ônooyng ta lóvbcje lêauiun tia sábcphng kỳbcph lạkjvk.

Thanh Túvtqr, con đulrcãcusd cốrdmp chấjsvip nhưipod vậpvwty thìhtjj ba chỉobrgceozn mộqlftt chiêauiuu cuốrdmpi cùrnlung.

Trưipoda hônooym sau, Tăcusdng Thanh Hảipodi lạkjvki gọpfjui đulrciệujsxn cho Quábcphch Thanh Túvtqr.

“Thanh Túvtqr, nhâjhxln viêauiun bêauiun cônooyng ty trang tríipod đulrcãcusd đulrcếgqafn căcusdn nhànooycusdng mạkjvkn rồwhjhi, em còceozn chưipoda qua ànooy?”

Tốrdmpi hônooym qua Quábcphch Thanh Túvtqr trùrnlum chăcusdn khóvbcjc cảipod đulrcêauium, mắppzat vẫauiun còceozn sưipodng, giọpfjung cóvbcj chúvtqrt khànooyn khànooyn: “Anh Hảipodi ànooy, đulrcábcphm cưipodqderi củwhjha chúvtqrng mìhtjjnh hoãcusdn lạkjvki sau nhékkhw!”

cusdng Thanh Hảipodi nghe giọpfjung nghẹvkvun ngànooyo củwhjha cônooy thìhtjjcusdng thẳzuvdng: “Thanh Túvtqr, em sao rồwhjhi? Cóvbcj ai ứbdwlc hiếgqafp em ànooy?”

“Khônooyng cóvbcj! Chỉobrgnooy... anh Hảipodi, em sợkkhwipodơwlfpng lai sẽymwbvbcj mộqlftt ngànooyy mấjsvit đulrci anh.”

“Em đulrcang nóvbcji lung tung gìhtjj vậpvwty, mấjsviy hônooym nay đulrcúvtqrng lànooy anh đulrcãcusd khônooyng quan tâjhxlm đulrcếgqafn em vìhtjj chuyệujsxn củwhjha Lýsgef Vi Vi. Anh xin lỗbrjni! Nhưipodng anh cam đulrcoan, sau nànooyy sẽymwb khônooyng xảipody ra chuyệujsxn nhưipod vậpvwty nữrdmpa!” Tăcusdng Thanh Hảipodi nóvbcji chắppzac nhưipod đulrcinh đulrcóvbcjng cộqlftt.

Quábcphch Thanh Túvtqr trầdxvlm mặzunlc: “Nếgqafu Lýsgef Vi Vi vẫauiun nhưipod vậpvwty thìhtjj sao? Em biếgqaft hai ngưipoddsyti từvkvung cóvbcjhtjjnh cảipodm vớqderi nhau, chắppzac chắppzan anh sẽymwb khônooyng cắppzat đulrcbdwlt vớqderi cônooyjsviy đulrcưipodkkhwc. Khônooyng bằujsxng chúvtqrng ta suy nghĩppza lạkjvki cho kĩppza, cóvbcj lẽymwb...”

“Nghe anh, Thanh Túvtqr. Khônooyng cho phékkhwp em nghĩppza linh tinh nữrdmpa, bâjhxly giờdsyt em đulrcang ởsgef đulrcâjhxlu?” Tăcusdng Thanh Hảipodi đulrcvbcjy chiếgqafc bànooyn chấjsvit đulrcdxvly tànooyi liệujsxu ra bưipodqderc nhanh ra ngoànooyi. Anh cứbdwl cho rằujsxng Quábcphch Thanh Túvtqr sẽymwb thấjsviu hiểmrmgu, sẽymwb khônooyng tíipodnh toábcphn nhữrdmpng chuyệujsxn nànooyy. Bâjhxly giờdsyt nghĩppza lạkjvki cóvbcj lẽymwb anh đulrcãcusd sai rồwhjhi. Con gábcphi mànooy, đulrcbdwlng trưipodqderc tìhtjjnh yêauiuu ai cũxgcrng hẹvkvup hòceozi cảipod.

“Em đulrcang ởsgef nhànooy!”

“Ừuvzw, đulrcvkvung buồwhjhn nữrdmpa, nửharba tiếgqafng nữrdmpa anh tớqderi đulrcóvbcjn em!”

cusdng Thanh Hảipodi cúvtqrp đulrciệujsxn thoạkjvki.

Quábcphch Thanh Túvtqr nhìhtjjn đulrciệujsxn thoạkjvki mànooy ngâjhxly ngưipoddsyti. Tuy hônooym qua cônooy mạkjvknh miệujsxng vớqderi ba mìhtjjnh nhưipod vậpvwty nhưipodng trong lòceozng vẫauiun rấjsvit đulrcmrmg ýsgef, suy nghĩppza cảipod đulrcêauium vẫauiun khônooyng thônooyng suốrdmpt đulrcưipodkkhwc.

Nửharba tiếgqafng sau, Tăcusdng Thanh Hảipodi mệujsxt mỏyfzii chạkjvky tớqderi đulrcóvbcjn cônooy.

“Anh Hảipodi!” Quábcphch Thanh Túvtqr nhànooyo vànooyo lòceozng Tăcusdng Thanh Hảipodi, bọpfjun họpfju khônooyng gặzunlp mặzunlt đulrcãcusdcusdm ngànooyy rồwhjhi.

Mỗbrjni ngànooyy chỉobrg gọpfjui đulrciệujsxn thoạkjvki, căcusdn bảipodn khônooyng cóvbcj thờdsyti gian gặzunlp nhau.

cusdng Thanh Hảipodi đulrcau lòceozng hônooyn vànooynh mắppzat đulrcyfzi hoe củwhjha Quábcphch Thanh Túvtqr: “Ngoan, đulrcvkvung khóvbcjc, lànooy lỗbrjni củwhjha anh. Anh khônooyng nêauiun lơwlfpnooy vớqderi em. Đbvtbi thônooyi, chúvtqrng ta cùrnlung đulrci trang tríipod phòceozng cưipodqderi!”

Sựgart dịadkdu dànooyng củwhjha Tăcusdng Thanh Hảipodi đulrcãcusd thổzuvdi bay mâjhxly đulrcen trong lòceozng Quábcphch Thanh Túvtqr.

Hai ngưipoddsyti cùrnlung đulrcếgqafn căcusdn nhànooycusdng mạkjvkn.

cusdn nhànooycusdng mạkjvkn sẽymwb đulrcưipodkkhwc lànooym phòceozng cưipodqderi. Dựgarta theo bảipodn thiếgqaft kếgqaf, tấjsvit cảipodbcphc tay vịadkdn đulrcrdmpu đulrcưipodkkhwc đulrciểmrmgm thêauium ruy băcusdng vànooy hoa hồwhjhng kem, nóvbcjc nhànooyxgcrng trang tríipod đulrcèoaryn nêauiunooyng rựgartc rỡbdwl, bốrdmp tríipod nhưipod mộqlftt câjhxly thônooyng Noel.

Từvkvu đulrcưipoddsytng cábcphi đulrcếgqafn cửharba nhànooy đulrcrdmpu đulrcưipodkkhwc trảipodi thảipodm đulrcyfzi, tưipoddsytng cũxgcrng dábcphn giấjsviy đulrcyfzi rựgartc rỡbdwl, còceozn bànooyy biệujsxn rấjsvit nhiềrdmpu đulrcwhjh trang tríipod, bao gồwhjhm cảipod đulrcèoaryn chùrnlum.

Đbvtbâjhxly đulrcrdmpu lànooy do Tăcusdng Thanh Hảipodi tìhtjjm cônooyng ty thiếgqaft kếgqaf sẵobrgn, sau đulrcóvbcj mớqderi thi cônooyng.

Quábcphch Thanh Túvtqrnooycusdng Thanh Hảipodi cùrnlung nhau tựgart tay trang tríipod.

Quábcphch Thanh Túvtqr quấjsvin ruy băcusdng vòceozng quanh tay vịadkdn lan can bêauiun ngoànooyi, Tăcusdng Thanh Hảipodi ởsgefauiun cạkjvknh hỗbrjn trợkkhw.

“Anh Hảipodi, mấjsviy ngànooyy nay cônooyng ty còceozn nhiềrdmpu việujsxc khônooyng?”

Nụqlftipoddsyti dịadkdu dànooyng trêauiun mặzunlt Tăcusdng Thanh Hảipodi hơwlfpi cứbdwlng lạkjvki, từvkvu khi anh đulrcếgqafn vớqderi Quábcphch Thanh Túvtqr, trong cônooyng ty lạkjvki phảipodi đulrcrdmpi mặzunlt vớqderi ábcphp lựgartc lớqdern hơwlfpn.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.