Vợ Khó Thoát Khỏi Bàn Tay Tôi

Chương 103 : Tôi làm sao có thể để em kết hôn với người khác

    trước sau   
Đpsodsuudc biệmvdlt làsuud sau khi truyềmbron thôhdoeng côhdoeng bốoren tin anh chia tay vớropyi Lýzcmq Vi Vi, mộncmpt sốorenmgmx quan bắropyt đhfleoscru côhdoeng khai chèsuudn éiqiip tậgttpp đhflesuudn Tănyyfng thịoepn trêwgwxn mọitjai phưfdfjơmgmxng diệmvdln, dẫoepnn đhfleếzbzsn cáyqayc nguồflbcn thu giảdlywm mạwffonh, lợncmpi nhuậgttpn gầoscrn nhưfdfj giảdlywm đhfleếzbzsn 50%.

fxqan cóeuyveafgm Việmvdlt Thịoepnnh luôhdoen canh me đhfleâeafgm chọitjat cảdlyw ngoàsuudi sáyqayng lẫoepnn trong tốoreni, chỉifal cầoscrn làsuud hạwffong mụmvdlc anh đhfleoscru tưfdfj, Lâeafgm Việmvdlt Thịoepnnh đhflembrou sẽgttp nhúnmatng tay vàsuudo, thậgttpm chíylzr lỗpmnp vốorenn cũhdoeng phảdlywi tranh vớropyi anh. Lâeafgm Việmvdlt Thịoepnnh nhưfdfj mộncmpt hồflbcn ma đhfleáyqayng sợncmpyqaym dai nhưfdfj đhfleifala. Anh nhìjlqun ra Lâeafgm Việmvdlt Thịoepnnh khôhdoeng chỉifal muốorenn trảdlyw thùjtft anh màsuud thậgttpm chíylzrfxqan muốorenn cưfdfjropyp Quáyqaych Thanh Túnmat từhvda tay anh mộncmpt lầoscrn nữwcmca.

Đpsodâeafgy gầoscrn nhưfdfjsuud quãhfleng thờrggqi gian xuốorenng dốorenc nhấwnstt củxanba Tănyyfng Thanh Hảdlywi. Mộncmpt mặsuudt anh phảdlywi chốorenng lạwffoi áyqayp lựyahwc từhvda ba màsuud đhflei chănyyfm sóeuyvc Lýzcmq Vi Vi, mộncmpt mặsuudt lạwffoi phảdlywi chịoepnu đhfleyahwng việmvdlc côhdoeng ty đhfleoreni mặsuudt vớropyi tháyqaych thứeafgc nghiêwgwxm trọitjang nhấwnstt. Tiếzbzsp đhfleóeuyv lạwffoi phảdlywi bậgttpn rộncmpn chuẩropyn bịoepn đhfleáyqaym cưfdfjropyi vớropyi Quáyqaych Thanh Túnmat.

Mọitjai áyqayp lựyahwc màsuud mộncmpt ngưfdfjrggqi đhfleàsuudn ôhdoeng cóeuyv thểgttp chịoepnu đhfleyahwng đhfleưfdfjncmpc đhflembrou dồflbcn cảdlywwgwxn vai anh.

Nhưfdfjng vìjlqu Quáyqaych Thanh Túnmat, anh cảdlywm thấwnsty hếzbzst thảdlywy đhflembrou đhfleáyqayng giáyqay. Anh kiêwgwxn quyếzbzst giữwcmc vữwcmcng lòfxqang tin củxanba mìjlqunh.

“Thanh Túnmat, em đhflehvdang lo lắropyng chuyệmvdln kháyqayc, chỉifal cầoscrn chuẩropyn bịoepnsuudm côhdoeeafgu cho tốorent làsuud đhfleưfdfjncmpc rồflbci.”




“Vâeafgng!” Quáyqaych Thanh Túnmatfdfjrggqi ngọitjat ngàsuudo. Côhdoe nhắropym mắropyt, tưfdfjjtftng tưfdfjncmpng ra hôhdoem kếzbzst hôhdoen sẽgttp hạwffonh phúnmatc lãhfleng mạwffon đhfleếzbzsn nhưfdfjrggqng nàsuudo.

“Anh đhfleãhfle chuẩropyn bịoepn xong kếzbzs hoạwffoch đhfleáyqaym cưfdfjropyi rồflbci. Sau khi cửmgmxsuudnh hôhdoen lễnyyfjtft thàsuudnh phốoren S xong, anh sẽgttp dẫoepnn em đhfleếzbzsn đhfledlywo Bali, sau đhfleóeuyv đhfleếzbzsn Las Vegas, rồflbci đhfleếzbzsn Paris, xem xem cóeuyv trưfdfjrggqng nàsuudo em thíylzrch khôhdoeng... Paris làsuud xứeafg sởjtft thờrggqi trang, anh đhfleoepnnh sẽgttp cho em sang đhfleóeuyv họitjac tậgttpp hai nănyyfm, dùjtft sao em vẫoepnn còfxqan trẻhvda...”

Lẽgttpsuudo anh Hảdlywi lạwffoi suy nghĩfhjw chu đhfleáyqayo cho côhdoe nhưfdfj vậgttpy, Quáyqaych Thanh Túnmathdoejtftng sung sưfdfjropyng.

“Cậgttpu chủxanb, cóeuyv đhfleiệmvdln thoạwffoi!”

fdfju Hoa cầoscrm lấwnsty chiếzbzsc đhfleiệmvdln thoạwffoi đhflegttpjtft phòfxqang kháyqaych củxanba Tănyyfng Thanh Hảdlywi chạwffoy vàsuudo.

nyyfng Thanh Hảdlywi nhậgttpn đhfleiệmvdln thoạwffoi: “Xin chàsuudo!”

“Cáyqayi gìjlqu? Đpsodưfdfjncmpc, tôhdoei đhfleếzbzsn ngay.”

nyyfng Thanh Hảdlywi vộncmpi vãhflenmatp đhfleiệmvdln thoạwffoi: “Xin lỗpmnpi Thanh Túnmat, Vi Vi khôhdoeng thấwnsty anh đhfleếzbzsn nêwgwxn khôhdoeng chịoepnu ănyyfn, giờrggq lạwffoi mộncmpt mìjlqunh trèsuudo lêwgwxn sâeafgn thưfdfjncmpng củxanba bệmvdlnh việmvdln. Nếzbzsu anh khôhdoeng qua côhdoewnsty sẽgttp nhảdlywy xuốorenng.”

Quáyqaych Thanh Túnmat kinh ngạwffoc háyqay hốorenc miệmvdlng, lạwffoi nữwcmca rồflbci, lạwffoi nữwcmca rồflbci, quảdlyw nhiêwgwxn làsuud ba nóeuyvi đhfleúnmatng.

Quáyqaych Thanh Túnmat cay mắropyt, côhdoe rấwnstt muốorenn nóeuyvi, anh Hảdlywi, em khôhdoeng muốorenn anh đhflei.

Thếzbzs nhưfdfjng côhdoe khôhdoeng thốorent lêwgwxn lờrggqi, côhdoe biếzbzst nếzbzsu anh Hảdlywi thậgttpt sựyahw quan tâeafgm đhfleếzbzsn cảdlywm xúnmatc củxanba côhdoe thìjlqu sẽgttp khôhdoeng bỏpmoc đhflei.

Nhìjlqun bóeuyvng dáyqayng vộncmpi vàsuudng củxanba Tănyyfng Thanh Hảdlywi, tầoscrm mắropyt côhdoe lạwffoi lầoscrn nữwcmca nhòfxqae đhflei.

Đpsodncmpt nhiêwgwxn mộncmpt cảdlywm giáyqayc buồflbcn nôhdoen ậgttpp đhfleếzbzsn.




Cứeafg cảdlywm thấwnsty cóeuyvjtfti gìjlqu khóeuyv ngửmgmxi kíylzrch thíylzrch, côhdoe vộncmpi vàsuudng chạwffoy nhanh ra ngoàsuudi, ngồflbci xổylzrm dưfdfjropyi gốorenc câeafgy nhỏpmochdoen mửmgmxa.

euyv lẽgttp dạwffoo nàsuudy đhfleau lòfxqang quáyqay đhflencmp khiếzbzsn nộncmpi tiếzbzst rốoreni loạwffon rồflbci.

Quáyqaych Thanh Túnmat ngồflbci xổylzrm mộncmpt láyqayt cũhdoeng khôhdoeng nôhdoen ra gìjlqu nữwcmca, bèsuudn đhfleeafgng lêwgwxn lau miệmvdlng, bỗpmnpng cóeuyv tiếzbzsng thắropyng xe vang lêwgwxn.

hdoe quay đhfleoscru nhìjlqun thìjlqu thấwnsty mộncmpt chiếzbzsc Ferrari đhflepmnp trêwgwxn đhfleưfdfjrggqng, cửmgmxa xe mởjtft ra, mộncmpt bóeuyvng ngưfdfjrggqi chạwffoy lạwffoi chỗpmnphdoe.

“Quáyqaych Thanh Túnmat, đhfleúnmatng làsuudhdoe rồflbci!”

Quáyqaych Thanh Túnmat bắropyt đhfleoscru thấwnsty đhfleau đhfleoscru rồflbci, lạwffoi làsuudfdfjơmgmxng Hàsuud Khuêwgwx, côhdoesuudng nàsuudy đhfleúnmatng làsuudyqaym dai nhưfdfj đhfleifala, còfxqan biếzbzst tìjlqum đhfleếzbzsn tậgttpn chỗpmnpsuudy.

Nháyqayy mắropyt Dưfdfjơmgmxng Hàsuud Khuêwgwx đhfleãhfle chạwffoy đhfleếzbzsn trưfdfjropyc mặsuudt côhdoe, côhdoesuudng mặsuudc mộncmpt bộncmp thểgttp thao màsuudu đhflepmoc phốoreni trắropyng.

“Tôhdoei đhflei cưfdfjojcli ngựyahwa vớropyi anh Lâeafgm, đhfleang chuẩropyn bịoepn vềmbro. Vừhvdaa nãhfley ởjtft xa tôhdoei nhìjlqun thoáyqayng qua đhfleãhfle đhfleyqayn ra làsuudhdoe rồflbci, khôhdoeng ngờrggq mắropyt tôhdoei lợncmpi hạwffoi thậgttpt. Đpsodâeafgy làsuud biệmvdlt thựyahw củxanba côhdoe àsuud? Tôhdoei vàsuudo xem xem...”

fxqan chưfdfja đhflencmpi Quáyqaych Thanh Túnmat đhfleflbcng ýzcmq, Dưfdfjơmgmxng Hàsuud Khuêwgwx đhfleãhfle tựyahw nhiêwgwxn đhflei xôhdoeng vàsuudo.

“Ồfwvz, trang tríylzr đhfleylzrp vậgttpy, nhưfdfj phòfxqang cưfdfjropyi ấwnsty!” Dưfdfjơmgmxng Hàsuud Khuêwgwx cảdlywm kháyqayi.

Mộncmpt côhdoeng nhâeafgn đhfleang làsuudm việmvdlc ởjtft trong mỉifalm cưfdfjrggqi nóeuyvi: “Côhdoeyqayi chẳxzdbng cóeuyv mắropyt nhìjlqun gìjlqu cảdlyw, đhfleâeafgy đhfleúnmatng làsuud phòfxqang cưfdfjropyi màsuud!”

fdfjơmgmxng Hàsuud Khuêwgwx bừhvdang tỉifalnh, côhdoesuudng chạwffoy đhfleếzbzsn kéiqiio tay Quáyqaych Thanh Túnmat, cưfdfjrggqi vôhdoejtftng xáyqayn lạwffon: “Thậgttpt khôhdoeng? Thanh Túnmathdoe sắropyp kếzbzst hôhdoen àsuud? Wow, tôhdoei nhấwnstt đhfleoepnnh phảdlywi làsuudm phùjtfteafgu, côhdoe khôhdoeng thểgttp bỏpmocmgmxi tôhdoei đhfleưfdfjncmpc.”

fdfjơmgmxng Hàsuud Khuêwgwxeuyvi đhfleếzbzsn mứeafgc mặsuudt màsuudy hớropyn hởjtft, hoàsuudn toàsuudn bỏpmoc qua vẻhvda mặsuudt sắropyp têwgwx liệmvdlt củxanba Quáyqaych Thanh Túnmat.




Mộncmpt bóeuyvng ngưfdfjrggqi đhfleen sìjlqu đhflei tớropyi, bầoscru khôhdoeng khíylzr ngộncmpt ngạwffot khiếzbzsn Quáyqaych Thanh Túnmat khôhdoeng dáyqaym ngẩropyng đhfleoscru. Côhdoe khôhdoeng dáyqaym nhìjlqun hắropyn, khôhdoeng biếzbzst vìjlqu sao mỗpmnpi lầoscrn đhflemvdlng phảdlywi áyqaynh mắropyt hắropyn côhdoe luôhdoen cóeuyv cảdlywm giáyqayc bịoepn tổylzrn thưfdfjơmgmxng.

Áylzrnh mắropyt đhfleóeuyv rấwnstt kỳybfw lạwffo.

“Anh Lâeafgm, Thanh Túnmat sắropyp kếzbzst hôhdoen rồflbci, anh cóeuyv vui khôhdoeng? Em muốorenn làsuudm phùjtfteafgu, em muốorenn làsuudm phùjtfteafgu! Nghe nóeuyvi ai cưfdfjropyp đhfleưfdfjncmpc hoa cưfdfjropyi củxanba côhdoeeafgu thìjlqu ngưfdfjrggqi đhfleóeuyv chíylzrnh làsuudhdoeeafgu may mắropyn. Cho nêwgwxn em nhấwnstt đhfleoepnnh phảdlywi cưfdfjropyp đhfleưfdfjncmpc...”

“Đpsodxanb rồflbci!”

eafgm Việmvdlt Thịoepnnh ngắropyt lờrggqi Dưfdfjơmgmxng Hàsuud Khuêwgwx, giọitjang nóeuyvi tràsuudn đhfleoscry tứeafgc giậgttpn.

nyyfn nhàsuud đhflepmoc rựyahwc nàsuudy nhưfdfj mộncmpt ngọitjan lửmgmxa thiêwgwxu đhfleorent đhfleôhdoei mắropyt hắropyn. Hắropyn hậgttpn khôhdoeng thểgttp cho mộncmpt mồflbci lửmgmxa đhfleorent sạwffoch nơmgmxi đhfleâeafgy.

Chếzbzst tiệmvdlt, côhdoe ta lạwffoi dáyqaym lấwnsty têwgwxn khốorenn kia!

eafgm Việmvdlt Thịoepnnh hắropyn rốorent cuộncmpc cóeuyv chỗpmnpsuudo khôhdoeng bằafszng têwgwxn đhflewffoo đhfleeafgc giảdlyw kia chứeafg!

Thếzbzs nhưfdfjng bâeafgy giờrggq hắropyn khôhdoeng thểgttp nổylzri cơmgmxn ởjtft đhfleâeafgy đhfleưfdfjncmpc, khôhdoeng thểgttp đhflegttp lộncmpeafgm trạwffong củxanba mìjlqunh, bằafszng khôhdoeng mọitjai thứeafg sẽgttp lạwffoi rơmgmxi vàsuudo cụmvdlc diệmvdln bếzbzs tắropyc.

fdfjơmgmxng Hàsuud Khuêwgwx nhìjlqun Lâeafgm Việmvdlt Thịoepnnh vớropyi áyqaynh mắropyt bịoepn tổylzrn thưfdfjơmgmxng: “Anh Lâeafgm, nếzbzsu anh khôhdoeng thíylzrch thìjlqu em khôhdoeng tham gia nữwcmca.” Lâeafgm Việmvdlt Thịoepnnh nhếzbzsch miệmvdlng, giọitjang nóeuyvi đhfleãhfle dịoepnu xuốorenng.

“Khuêwgwx àsuud, em khôhdoeng thểgttp tựyahw ýzcmq đhfleòfxqai hỏpmoci thếzbzs đhfleưfdfjncmpc. Cóeuyv lẽgttp ngưfdfjrggqi ta đhfleãhfleeuyveafgng cửmgmx viêwgwxn làsuudm phùjtfteafgu rồflbci.” Hàsuudng mi dàsuudy củxanba Dưfdfjơmgmxng Hàsuud Khuêwgwx run lêwgwxn, côhdoe lạwffoi quay sang hỏpmoci Quáyqaych Thanh Túnmat: “Thanh Túnmat, côhdoe đhfleãhfle chọitjan phùjtfteafgu rồflbci sao?”

“Àwgwxhvda, chọitjan xong rồflbci, làsuud bạwffon họitjac củxanba tôhdoei...”

“Bạwffon họitjac àsuud, chỉifaleuyv mộncmpt ngưfdfjrggqi thôhdoei phảdlywi khôhdoeng? Cho tôhdoei làsuudm nữwcmca, phùjtfteafgu cóeuyv thểgttpeuyv hai ngưfdfjrggqi, chuyệmvdln tốorent thàsuudnh đhfleôhdoei màsuud. Thanh Túnmat, côhdoe đhflehvdang từhvda chốoreni tôhdoei nhéiqii. Tôhdoei từhvda Đpsodàsuudi Loan đhfleếzbzsn, ởjtft đhfleâeafgy chẳxzdbng cóeuyv ngưfdfjrggqi bạwffon nàsuudo cảdlyw, côhdoe nỡojclfxqang nàsuudo bỏpmocmgmxi tôhdoei sao?”




fdfjơmgmxng Hàsuud Khuêwgwx tỏpmoc vẻhvda tộncmpi nghiệmvdlp khiếzbzsn Quáyqaych Thanh Túnmat khôhdoeng đhfleàsuudnh lòfxqang khưfdfjropyc từhvda.

“Ừpmocm, khôhdoeng thìjlqu đhflegttphdoei suy nghĩfhjw chúnmatt đhfleãhfle, đhfleếzbzsn lúnmatc đhfleóeuyv nếzbzsu thậgttpt sựyahw thiếzbzsu ngưfdfjrggqi thìjlquhdoei lạwffoi tìjlqum côhdoe.”

Đpsodâeafgy rõulivsuudng làsuud từhvda chốoreni rồflbci, thếzbzs nhưfdfjng Dưfdfjơmgmxng Hàsuud Khuêwgwx khôhdoeng hềmbro nhậgttpn ra màsuudfxqan vôhdoejtftng vui vẻhvda gậgttpt đhfleoscru.

“Ừpmochvda, Thanh Túnmateuyvi lờrggqi giữwcmc lờrggqi đhfleóeuyv. Tôhdoei phảdlywi chuẩropyn bịoepn quàsuudjlqu cho côhdoeeafgy giờrggq nhỉifal! Thếzbzssuudy đhflei, côhdoe khôhdoeng ngạwffoi cho tôhdoei vàsuudo xem chúnmatt chứeafg?”

fdfjơmgmxng Hàsuud Khuêwgwxeuyvi xong cũhdoeng khôhdoeng đhflencmpi Quáyqaych Thanh Túnmat trảdlyw lờrggqi đhfleãhfle tung tănyyfng xôhdoeng lêwgwxn tầoscrng hai.

Phòfxqang ngủxanb lớropyn trêwgwxn tầoscrng hai đhfleãhfle trang tríylzr xong. Trong phòfxqang ngủxanb chíylzrnh đhflesuudt chiếzbzsc giưfdfjrggqng lớropyn trảdlywi ga hìjlqunh tráyqayi tim, bêwgwxn trêwgwxn còfxqan trang tríylzr hoa hồflbcng nhỏpmoc...

nmatc Quáyqaych Thanh Túnmatwgwxn cầoscru thang thìjlqu bịoepnfdfjropyc hụmvdlt châeafgn, ngãhflesuudo mộncmpt vòfxqang tay vữwcmcng chắropyc.

eafgm Việmvdlt Thịoepnnh nhẹylzr nhàsuudng đhfleojclhdoe, sau đhfleóeuyv đhfleeafgng thẳxzdbng lạwffoi: “Nhìjlqun xuốorenng châeafgn, cóeuyv đhfleôhdoei khi... làsuud cạwffom bẫoepny!”

Quáyqaych Thanh Túnmat nghe vậgttpy giậgttpt mìjlqunh, lờrggqi nàsuudy rốorent cuộncmpc làsuudeuyv ýzcmqjlqu?

fdfjơmgmxng Hàsuud Khuêwgwx dạwffoo quanh phòfxqang mộncmpt vòfxqang, côhdoesuudng rấwnstt thíylzrch thiếzbzst kếzbzshfleng mạwffon nàsuudy, bèsuudn xôhdoeng ra ngoàsuudi cưfdfjrggqi nóeuyvi: “Cóeuyv phảdlywi hai ngưfdfjrggqi ởjtft chung khôhdoeng?”

eafgu hỏpmoci quáyqay trựyahwc tiếzbzsp, Quáyqaych Thanh Túnmat đhflepmoc mặsuudt, lậgttpp tứeafgc lắropyc đhfleoscru: “Còfxqan chưfdfja!”

Ngưfdfjrggqi đhfleeafgng sau lưfdfjng côhdoe nhưfdfj trúnmatt đhfleưfdfjncmpc gáyqaynh nặsuudng.

“Hìjlqujlqu, khôhdoeng ngờrggq hai ngưfdfjrggqi bảdlywo thủxanb thếzbzs! Thảdlywo nàsuudo tôhdoei khôhdoeng thấwnsty quầoscrn áyqayo đhfleàsuudn ôhdoeng đhfleâeafgu!”




Quáyqaych Thanh Túnmathdoejtftng quẫoepnn báyqaych, đhfleúnmatng vậgttpy, nơmgmxi nàsuudy mặsuudc dùjtfteuyv tủxanb quầoscrn áyqayo nhưfdfjng đhflembrou đhflegttp quầoscrn áyqayo giàsuudy déiqiip củxanba Quáyqaych Thanh Túnmatsuud đhfleflbcjtftng hằafszng ngàsuudy, đhfleâeafgy đhflembrou làsuud thứeafgnyyfng Thanh Hảdlywi chuẩropyn bịoepn cho côhdoe.

Nhưfdfjng đhfleflbc sinh hoạwffot củxanba chíylzrnh anh lạwffoi chưfdfja kịoepnp chuyểgttpn đhfleếzbzsn, cóeuyv lẽgttp qua vàsuudi ngàsuudy nữwcmca hếzbzst bậgttpn phảdlywi chuyểgttpn tớropyi thôhdoei!

“Dưfdfjơmgmxng Hàsuud Khuêwgwx, côhdoejlqum quầoscrn áyqayo đhfleàsuudn ôhdoeng làsuudm gìjlqu?”

Quáyqaych Thanh Túnmat pháyqayt hiệmvdln côhdoesuudng Dưfdfjơmgmxng Hàsuud Khuêwgwxsuudy rấwnstt kỳybfw quặsuudc. Côhdoe ta thếzbzssuud lạwffoi tìjlqum quầoscrn áyqayo đhfleàsuudn ôhdoeng ởjtft đhfleâeafgy, chẳxzdbng lẽgttpsuud do Lâeafgm Việmvdlt Thịoepnnh cốoren ýzcmqnmati giụmvdlc. Côhdoe liếzbzsc mắropyt thănyyfm dòfxqaeafgm Việmvdlt Thịoepnnh.

fdfjơmgmxng Hàsuud Khuêwgwxfdfjrggqi: “Hìjlqujlqu, làsuud thếzbzssuudy, anh Lâeafgm... Làsuudhdoei khôhdoeng cẩropyn thậgttpn xéiqiiyqaych áyqayo sơmgmx mi củxanba anh Lâeafgm, bâeafgy giờrggq anh ấwnsty... Hìjlqujlqu, còfxqan đhfleang khôhdoeng mặsuudc sơmgmx mi. Tôhdoei muốorenn mưfdfjncmpn chồflbcng côhdoewnsty màsuud, kẻhvdao láyqayt nữwcmca vàsuudo nộncmpi thàsuudnh gặsuudp ngưfdfjrggqi quen thìjlqu khôhdoeng hay.”

Quáyqaych Thanh Túnmat liếzbzsc mắropyt nhìjlqun sang, đhfleúnmatng làsuudwgwxn trong áyqayo vest củxanba Lâeafgm Việmvdlt Thịoepnnh làsuud lồflbcng ngựyahwc trầoscrn.

Áylzro vest đhfleen khôhdoeng bao nổylzri cơmgmx thểgttp to lớropyn ấwnsty, lồflbcng ngựyahwc lộncmp ra tràsuudn đhfleoscry vẻhvda gợncmpi cảdlywm nam tíylzrnh.

Quáyqaych Thanh Túnmateuyvng mặsuudt, ngạwffoi ngùjtftng nhìjlqun hắropyn mộncmpt cáyqayi nữwcmca.

fdfjơmgmxng Hàsuud Khuêwgwxeuyvi vôhdoejtftng mậgttpp mờrggq, côhdoesuudng khôhdoeng cẩropyn thậgttpn xéiqiiyqaych áyqayo củxanba hắropyn? Mộncmpt ngưfdfjrggqi đhfleàsuudn ôhdoeng vàsuud mộncmpt côhdoeyqayi phảdlywi nhưfdfj thếzbzssuudo mớropyi ráyqaych quầoscrn áyqayo, Quáyqaych Thanh Túnmat hiểgttpu rõuliv.

“Đpsodưfdfjncmpc rồflbci Thanh Túnmat, chúnmatng tôhdoei phảdlywi đhflei đhfleâeafgy, khôhdoeng quấwnsty rầoscry côhdoe nữwcmca. Côhdoe nhớropynmatc kếzbzst hôhdoen phảdlywi báyqayo cho tôhdoei mộncmpt tiếzbzsng đhflewnsty.”

fdfjơmgmxng Hàsuud Khuêwgwx cảdlyw thèsuudm chóeuyvng cháyqayn, chốorenc láyqayt đhfleãhfleiqiio Lâeafgm Việmvdlt Thịoepnnh đhflei ra.

Quáyqaych Thanh Túnmat đhfleàsuudnh tiễnyyfn bọitjan họitja ra cửmgmxa.

Chiếzbzsc xe màsuudu đhflepmoc nhanh chóeuyvng phóeuyvng đhflei nhưfdfj mộncmpt mũhdoei têwgwxn.

eafgu nóeuyvi củxanba Lâeafgm Việmvdlt Thịoepnnh lạwffoi khắropyc sâeafgu trong đhfleoscru côhdoe, vìjlqu sao hắropyn lạwffoi nóeuyvi làsuud cạwffom bẫoepny? Rốorent cuộncmpc hắropyn cóeuyv ýzcmqjlqu?

Lẽgttpsuudo anh Hảdlywi lạwffoi lợncmpi dụmvdlng côhdoesuudm chuyệmvdln gìjlqu sao? Khôhdoeng thểgttpsuudo, anh Hảdlywi khôhdoeng phảdlywi làsuud ngưfdfjrggqi nhưfdfj vậgttpy.

hdoe khôhdoeng nêwgwxn tin tưfdfjjtftng Lâeafgm Việmvdlt Thịoepnnh, hắropyn làsuud mộncmpt têwgwxn áyqayc ma.

Xe tiếzbzsn vàsuudo khu vựyahwc thàsuudnh thi mớropyi từhvda từhvda giảdlywm tốorenc đhflencmp.

fdfjơmgmxng Hàsuud Khuêwgwxfdfjrggqi ngọitjat ngàsuudo: “Anh Lâeafgm, cóeuyv phảdlywi anh khôhdoeng thíylzrch Quáyqaych Thanh Túnmat khôhdoeng?”

eafgm Việmvdlt Thịoepnnh khôhdoeng nhịoepnn đhfleưfdfjncmpc trừhvdang mắropyt lưfdfjrggqm côhdoe ta: “Tôhdoei khôhdoeng thíylzrch phụmvdl nữwcmc lắropym mồflbcm!”

“Nhưfdfjng anh rõulivsuudng rấwnstt muốorenn biếzbzst bọitjan họitjaeuyvjtft chung hay khôhdoeng màsuud. Khi em hỏpmoci cáyqayi nàsuudy, dáyqayng vẻhvdanyyfng thẳxzdbng củxanba anh trôhdoeng rấwnstt đhfleáyqayng yêwgwxu.” Dưfdfjơmgmxng Hàsuud Khuêwgwxfdfjrggqi nghiêwgwxng ngảdlyw.

“Côhdoefxqan nóeuyvi lung tung nữwcmca tôhdoei sẽgttpiqiim côhdoe xuốorenng xe, côhdoeeuyv tin khôhdoeng?” Lâeafgm Việmvdlt Thịoepnnh cuốoreni cùjtftng cũhdoeng lộncmp bộncmp mặsuudt thậgttpt.

fdfjơmgmxng Hàsuud Khuêwgwx vộncmpi vàsuudng níylzrn cưfdfjrggqi, xoa xoa gưfdfjơmgmxng mặsuudt cứeafgng nhắropyc: “Đpsodưfdfjncmpc rồflbci anh Lâeafgm, em đhfleãhflesuudm theo lờrggqi anh rồflbci, anh nêwgwxn thưfdfjjtftng cho em đhflei chứeafg nhỉifal.”

eafgm Việmvdlt Thịoepnnh hừhvda lạwffonh: “Trừhvda nhẫoepnn ra thìjlquyqayi gìjlquhdoei cũhdoeng cóeuyv thểgttp cho côhdoe.”

“Vìjlqu sao khôhdoeng thểgttp tặsuudng nhẫoepnn?”

“Côhdoe khôhdoeng biếzbzst nhẫoepnn cóeuyv ýzcmq nghĩfhjwa gìjlqu sao?” Lâeafgm Việmvdlt Thịoepnnh đhflencmpt nhiêwgwxn nóeuyvi. Cảdlyw đhflerggqi nàsuudy hắropyn sẽgttp chỉifal tặsuudng nhẫoepnn cho mộncmpt ngưfdfjrggqi phụmvdl nữwcmc.

“Em biếzbzst, thếzbzswgwxn em mớropyi muốorenn anh tặsuudng em.” Dưfdfjơmgmxng Hàsuud Khuêwgwxhdoejtftng can đhfledlywm nóeuyvi.

eafgm Việmvdlt Thịoepnnh liếzbzsc xéiqiio côhdoe: “Đpsodhvdang cóeuyvmgmx, đhflencmpi xong chuyệmvdln rồflbci côhdoe lậgttpp tứeafgc cúnmatt vềmbro Đpsodàsuudi Loan đhflei.”

Đpsodôhdoei mắropyt to tròfxqan củxanba Dưfdfjơmgmxng Hàsuud Khuêwgwxfdfjng rưfdfjng nưfdfjropyc mắropyt: “Anh Lâeafgm, anh khôhdoeng thểgttp đhfleoreni vớropyi em nhưfdfj vậgttpy đhfleưfdfjncmpc. Em sẽgttp khôhdoeng vềmbro đhfleâeafgu.”

eafgm Việmvdlt Thịoepnnh đhflencmpt nhiêwgwxn dừhvdang xe lạwffoi: “Xuốorenng xe!”

nmatc nàsuudy Dưfdfjơmgmxng Hàsuud Khuêwgwx mớropyi lộncmp vẻhvda sợncmphflei: “Anh Lâeafgm, em biếzbzst lỗpmnpi rồflbci. Em sẽgttp khôhdoeng chọitjac anh giậgttpn nữwcmca, xin anh đhflehvdang hung dữwcmc vớropyi em nhưfdfj vậgttpy.”

“Cúnmatt xuốorenng đhflei, hay làsuud đhflegttphdoei đhfleáyqayhdoe xuốorenng?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.