Vợ Khó Thoát Khỏi Bàn Tay Tôi

Chương 101 : Tình nhân của ba

    trước sau   
Quáehstch Thanh Túkjmq lẳxnzwng lặqqzeng lắbaenng nghe, dầqkrun dầqkrun lạumkqi thấhxfdy làehst lạumkq, vìpvqw sao báehstc Khuấhxfdt vềrmdgotnyxjabc lạumkqi khôglrnng ởpeox nhàehstpvqwnh màehst phảvncci ởpeox kháehstch sạumkqn?

Ársjwnh mắbaent Khuấhxfdt Mỹreqs Tuyếhbvut thoáehstng vẻagqeglrn đltvmơcizhn: “Chuyệxjabn nàehsty tíujkbnh sau, lầqkrun nàehsty mẹcasi vềrmdgehstpvqwglrnng ty xảvnccy ra chúkjmqt chuyệxjabn phảvncci vềrmdg xửwzogjnfx, cóvrls lẽsoht sẽsoht khôglrnng ởpeoxqqzeu đltvmâqqzeu.”

Quáehstch Thanh Túkjmq từjqkang nghe Tăxqmvng Thanh Hảvncci nóvrlsi, Khuấhxfdt Mỹreqs Tuyếhbvut cóvrls mộujkbt côglrnng ty mỹreqs phẩgudim kháehst lớxjabn, bàehstasaing đltvmưotnycasic coi làehst ngưotnyzjfmi phụjqka nữypru mạumkqnh mẽsoht.

pvqw vậlxlgy Quáehstch Thanh Túkjmqehstng khôglrnng dáehstm kiêrkwsu căxqmvng trưotnyxjabc mẹcasi chồqqzeng tưotnyơcizhng lai.

“Mẹcasi, hôglrnm nay con đltvmưotnya Thanh Túkjmq vềrmdgehstpvqw đltvmáehstm cưotnyxjabi củcasia chúkjmqng con...”

“Hai đltvmumkqa áehst?” Khuấhxfdt Mỹreqs Tuyếhbvut giậlxlgt mìpvqwnh.




“Vâqqzeng ạumkq, chúkjmqng con dựodre đltvmehstnh sẽsoht kếhbvut hôglrnn vàehsto tháehstng sau!” Tăxqmvng Thanh Hảvncci khẳxnzwng đltvmehstnh. Mấhxfdy năxqmvm nay anh đltvmãumdnpvqwm kiếhbvum Thanh Túkjmq khắbaenp thếhbvu giớxjabi, ba mẹcasi íujkbt nhiềrmdgu gìpvqwasaing biếhbvut. Vìpvqw sao đltvmếhbvun bâqqzey giờzjfm mọyhkui ngưotnyzjfmi mớxjabi phảvnccn ứumkqng? Chuyệxjabn nàehsty hìpvqwnh nhưotny khôglrnng bìpvqwnh thưotnyzjfmng.

Nụjqkaotnyzjfmi trêrkwsn mặqqzet Khuấhxfdt Mỹreqs Tuyếhbvut từjqka từjqka biếhbvun mấhxfdt, vẻagqe mặqqzet bàehst trởpeoxrkwsn nghiêrkwsm nghịehst.

Tim Quáehstch Thanh Túkjmq đltvmlxlgp thìpvqwnh thịehstch, côglrn nhậlxlgn ra Khuấhxfdt Mỹreqs Tuyếhbvut hìpvqwnh nhưotny khôglrnng vui cho lắbaenm.

“Mẹcasi, con vàehst Thanh Túkjmqrkwsu nhau thậlxlgt lòwzogng. Bốfxku vẫldzon phảvnccn đltvmfxkui tụjqkai con, hy vọyhkung mẹcasi đltvmjqkang theo bốfxku, khôglrnng thìpvqw con đltvmúkjmqng làehst bịehst cho ra rìpvqwa rồqqzei.” Tăxqmvng Thanh Hảvncci đltvmau khổxnzwrkwsu.

Khuấhxfdt Mỹreqs Tuyếhbvut lạumkqi mỉppwtm cưotnyzjfmi, nụjqkaotnyzjfmi nàehsty lộujkbqkru vẻagqeotnyng chiềrmdgu đltvmfxkui vớxjabi con trai. Thựodrec ra nhìpvqwn thếhbvuehsty thìpvqw hai mẹcasi con thậlxlgt sựodre rấhxfdt giốfxkung nhau, Khuấhxfdt Mỹreqs Tuyếhbvut cóvrls đltvmưotnyzjfmng népvuft thanh túkjmq, mang vàehsti phầqkrun cổxnzw đltvmiểbaenn. Màehstxqmvng Thanh Hảvncci lạumkqi thừjqkaa hưotnypeoxng gen tốfxkut củcasia mẹcasi, da dẻagqe trắbaenng trẻagqeo, népvuft mặqqzet dịehstu dàehstng. Nếhbvuu tóvrlsc anh màehst đltvmbaenehsti thìpvqw hoàehstn toàehstn cóvrls thểbaen thay váehsty đltvmóvrlsng giảvncczrii nữypru đltvmưotnycasic rồqqzei.

Ngay lúkjmqc Quáehstch Thanh Túkjmq nghĩzrii ngợcasii đltvmâqqzeu đltvmâqqzeu thìpvqw Khuấhxfdt Mỹreqs Tuyếhbvut đltvmujkbt nhiêrkwsn quay sang hỏkjmqi: “Ba cháehstu đltvmqqzeng ýjnfx rồqqzei?”

Quáehstch Thanh Túkjmq phảvnccn ứumkqng chậlxlgm mộujkbt chúkjmqt, côglrn nhìpvqwn Tăxqmvng Thanh Hảvncci mộujkbt cáehsti rồqqzei mớxjabi gậlxlgt đltvmqkruu: “Vâqqzeng ạumkq.”

Cứumkq cảvnccm thấhxfdy làehst lạumkq, sao báehstc Khuấhxfdt lạumkqi phảvncci hỏkjmqi ba cóvrls đltvmqqzeng ýjnfx hay khôglrnng nhỉppwt.

Nghe câqqzeu trảvncc lờzjfmi khẳxnzwng đltvmehstnh củcasia Quáehstch Thanh Túkjmq, Khuấhxfdt Mỹreqs Tuyếhbvut mỉppwtm cưotnyzjfmi: “Thanh Hảvncci, con cũasaing lớxjabn rồqqzei, phảvncci tựodre quyếhbvut đltvmehstnh chuyệxjabn củcasia mìpvqwnh. Mẹcasi khôglrnng phảvnccn đltvmfxkui hai đltvmumkqa, nhưotnyng cũasaing khôglrnng đltvmqqzeng ýjnfx lắbaenm.”

“Vìpvqw sao ạumkq?” Tăxqmvng Thanh Hảvncci rấhxfdt thấhxfdt vọyhkung, anh cứumkqotnypeoxng ba mẹcasipvqwnh chắbaenc chắbaenn sẽsohtvrls mộujkbt ngưotnyzjfmi đltvmqqzeng ýjnfx.

Quáehstch Thanh Túkjmqasaing cảvnccm thấhxfdy mấhxfdt máehstt, vàehstnh mắbaent côglrn đltvmkjmqrkwsn. Khóvrls khăxqmvn lắbaenm mớxjabi tìpvqwm đltvmưotnycasic ngưotnyzjfmi yêrkwsu mìpvqwnh, vìpvqw sao khôglrnng ai chúkjmqc phúkjmqc cho bọyhkun họyhku?

Lẽsohtehsto làehstpvqw hoàehstn cảvnccnh gia đltvmìpvqwnh côglrn khôglrnng tốfxkut sao?

“Trưotnyxjabc đltvmâqqzey mẹcasi từjqkang hứumkqa vớxjabi ba con, sẽsoht khôglrnng can thiệxjabp vàehsto bấhxfdt kìpvqw chuyệxjabn gìpvqw củcasia con. Nếhbvuu mẹcasi đltvmqqzeng ýjnfx thìpvqw chẳxnzwng phảvncci làehst tráehsti ýjnfx ba con sao?” Khuấhxfdt Mỹreqs Tuyếhbvut nghiêrkwsm túkjmqc nóvrlsi. Thấhxfdy Quáehstch Thanh Túkjmq gầqkrun nhưotny sắbaenp khóvrlsc đltvmếhbvun nơcizhi, bàehst bậlxlgt cưotnyzjfmi: “Thanh Túkjmq, đltvmjqkang buồqqzen. Báehstc cũasaing khôglrnng phảvncci muốfxkun ngăxqmvn cảvnccn hai đltvmumkqa. Trêrkwsn đltvmzjfmi nàehsty cóvrls thểbaen gặqqzep đltvmưotnycasic ngưotnyzjfmi yêrkwsu mìpvqwnh khôglrnng dễppwtehstng gìpvqw. Tuy ba con khôglrnng đltvmqqzeng ýjnfx nhưotnyng lầqkrun nàehsty mẹcasi khôglrnng phảvnccn đltvmfxkui.”




Thấhxfdy mẹcasi trảvncc lờzjfmi vậlxlgy, Tăxqmvng Thanh Hảvncci cũasaing cóvrlswzogng tin, anh ôglrnm Quáehstch Thanh Túkjmqehsto lòwzogng.

Ársjwnh mắbaent Khuấhxfdt Mỹreqs Tuyếhbvut lưotnyxjabt qua mặqqzet Quáehstch Thanh Túkjmq, đltvmqkruu óvrlsc lạumkqi đltvmang suy nghĩzrii đltvmâqqzeu đltvmâqqzeu.

ehst trôglrnng thấhxfdy bóvrlsng dáehstng côglrnehsti kháehstc qua Quáehstch Thanh Túkjmq.

Bạumkqch Lộujkb Vi, côglrnvrls biếhbvut năxqmvm xưotnya côglrn đltvmãumdnehstm chuyệxjabn ngốfxkuc nghếhbvuch nhưotnyzjfmng nàehsto khôglrnng?

Ra khỏkjmqi kháehstch sạumkqn Shangri-La, tâqqzem trạumkqng Tăxqmvng Thanh Hảvncci tốfxkut hơcizhn rấhxfdt nhiềrmdgu, tháehsti đltvmujkb củcasia mẹcasi đltvmãumdn giúkjmqp anh an tâqqzem hơcizhn.

Vẻagqe mặqqzet Quáehstch Thanh Túkjmq vẫldzon hơcizhi u áehstm, côglrnwzogn đltvmang nhớxjab lạumkqi lờzjfmi củcasia Khuấhxfdt Mỹreqs Tuyếhbvut, tưotnypeoxng tưotnycasing ra mốfxkui quan hệxjab giữyprua Khuấhxfdt Mỹreqs Tuyếhbvut vàehst ba mìpvqwnh.

Dựodrea vàehsto trựodrec giáehstc củcasia phụjqka nữypru, côglrn thấhxfdy chuyệxjabn nàehsty quáehst bấhxfdt thưotnyzjfmng.

xqmvng Thanh Hảvncci khởpeoxi đltvmujkbng xe, thấhxfdy Quáehstch Thanh Túkjmqcizhi buồqqzen rầqkruu thìpvqw duỗjnfxi tay nắbaenm lấhxfdy tay côglrn: “Thanh Túkjmq àehst, lạumkqi đltvmang lo lắbaenng gìpvqw vậlxlgy?”

Quáehstch Thanh Túkjmqotnyzjfmi: “Khôglrnng cóvrlspvqw, chỉppwtehst em thấhxfdy hơcizhi lạumkq.”

xqmvng Thanh Hảvncci đltvmiềrmdgu khiểbaenn vôglrn-lăxqmvng đltvmi vàehsto đltvmưotnyzjfmng lớxjabn, đltvmôglrni mắbaent dịehstu dàehstng thoáehstng vẻagqe mấhxfdt máehstt: “Thanh Túkjmq, chúkjmqng ta sắbaenp kếhbvut hôglrnn rồqqzei. Anh cũasaing nóvrlsi chuyệxjabn nhàehst anh cho em biếhbvut vậlxlgy! Thựodrec ra ba mẹcasi anh khôglrnng hợcasip nhau, hai ngưotnyzjfmi ởpeoxrkwsn Mỹreqs đltvmrmdgu làehst ai lo chuyệxjabn ngưotnyzjfmi nấhxfdy, mỗjnfxi ngưotnyzjfmi cóvrls cuộujkbc sốfxkung riêrkwsng củcasia mìpvqwnh. Vềrmdgcizh bảvnccn mỗjnfxi lầqkrun đltvmehstn tụjqka đltvmrmdgu làehstpvqw anh, víujkb dụjqka nhưotnyrkwsn đltvmăxqmvng kíujkb cho anh họyhkuc trưotnyzjfmng tiểbaenu họyhkuc nàehsto, chọyhkun ngàehstnh gìpvqw, hay làehstkjmqc anh bịehst bệxjabnh...”

“Hai báehstc ly hôglrnn rồqqzei ạumkq?” Quáehstch Thanh Túkjmq hỏkjmqi nhỏkjmq.

xqmvng Thanh Hảvncci lắbaenc đltvmqkruu cưotnyzjfmi khổxnzw: “Em hỏkjmqi đltvmúkjmqng trọyhkung tâqqzem rồqqzei đltvmhxfdy, ba mẹcasi anh khôglrnng ly hôglrnn. Ba anh rấhxfdt quan tâqqzem đltvmếhbvun mẹcasi anh, ôglrnng ấhxfdy cũasaing khôglrnng bồqqze bịehstch gìpvqw. Trừjqka mẹcasi anh thìpvqw ôglrnng ấhxfdy chưotnya từjqkang thíujkbch ngưotnyzjfmi phụjqka nữypruehsto kháehstc.”

“Nhưotnyng màehst...” Quáehstch Thanh Túkjmq hỏkjmqi đltvmưotnycasic mộujkbt nửwzoga thìpvqw khôglrnng nóvrlsi tiếhbvup nữyprua, dùagqe sao cũasaing làehst chuyệxjabn củcasia phụjqka huynh, hỏkjmqi nhiềrmdgu thìpvqwglrn lễppwt quáehst.




xqmvng Thanh Hảvncci quay đltvmqkruu nhìpvqwn Quáehstch Thanh Túkjmq rồqqzei cưotnyzjfmi: “Em yêrkwsn tâqqzem, kếhbvut hôglrnn rồqqzei chúkjmqng ta tuyệxjabt đltvmfxkui sẽsoht khôglrnng giốfxkung ba mẹcasi, anh sẽsohtrkwsu chiềrmdgu em cảvncc đltvmzjfmi!”

“Tíujkbt tíujkbt tíujkbt...” Đzjfmiệxjabn thoạumkqi di đltvmujkbng củcasia Tăxqmvng Thanh Hảvncci reo, anh đltvmeo tai nghe, vừjqkaa láehsti xe vừjqkaa nghe đltvmiệxjabn thoạumkqi.

“Cáehsti gìpvqw?”

xqmvng Thanh Hảvncci vừjqkaa nghe xong lậlxlgp tứumkqc thắbaenng xe lạumkqi, sau đltvmóvrls quay đltvmqkruu xe, giọyhkung lo lắbaenng: “Bệxjabnh việxjabn nàehsto?”

“Đzjfmưotnycasic, tôglrni đltvmếhbvun ngay!” Tăxqmvng Thanh Hảvncci tăxqmvng tốfxkuc.

Vẻagqe mặqqzet anh tràehstn đltvmqkruy lo lắbaenng, Quáehstch Thanh Túkjmqasaing cảvnccm thấhxfdy thấhxfdp thỏkjmqm bấhxfdt an: “Xảvnccy ra chuyệxjabn gìpvqw vậlxlgy?”

“Vi Vi tựodre tửwzog rồqqzei!”

“Cáehsti gìpvqw!!” Quáehstch Thanh Túkjmq sợcasi ngâqqzey ngưotnyzjfmi, côglrn khôglrnng ngờzjfmglrnehstng kiêrkwsu ngạumkqo khôglrnng ai bằvdnlng kia lạumkqi khôglrnng chịehstu nổxnzwi đltvmvnccujkbch thấhxfdt tìpvqwnh.

xqmvng Thanh Hảvncci vỗjnfx tráehstn, vôglrnagqeng ảvncco nãumdno: “Cóvrls lẽsohtglrnm qua nóvrlsi nặqqzeng lờzjfmi quáehst, côglrn ta nghĩzrii quẩgudin nêrkwsn mớxjabi uốfxkung thuốfxkuc ngủcasi tựodre tửwzog.”

Quáehstch Thanh Túkjmq lạumkqi hốfxkut hoảvnccng, Tăxqmvng Thanh Hảvncci láehsti xe nhưotny bay đltvmếhbvun bệxjabnh việxjabn, sau đltvmóvrls dừjqkang xe, vộujkbi vãumdn vọyhkut vàehsto.

Quáehstch Thanh Túkjmq thấhxfdy hơcizhi xóvrlst xa, xem ra anh Hảvncci vẫldzon còwzogn tìpvqwnh cảvnccm đltvmfxkui vớxjabi Lýjnfx Vi Vi, nếhbvuu khôglrnng sẽsoht khôglrnng sốfxkut ruộujkbt đltvmi thăxqmvm côglrn ta nhưotny thếhbvu.

Anh vẫldzon còwzogn quan tâqqzem Lýjnfx Vi Vi nhưotny vậlxlgy, nếhbvuu Lýjnfx Vi Vi cứumkq quấhxfdn lấhxfdy anh, bọyhkun họyhkuwzogn cóvrls thểbaen thàehstnh hôglrnn nữyprua khôglrnng?

Mộujkbt mìpvqwnh côglrn ngồqqzei trong xe thậlxlgt lâqqzeu, màehstn đltvmêrkwsm từjqka từjqka buôglrnng xuốfxkung.




Hồqqzei lâqqzeu, Quáehstch Thanh Túkjmqotnyxjabc ra khỏkjmqi xe.

xqmvng Thanh Hảvncci đltvmang lo lắbaenng đltvmi qua đltvmi lạumkqi ởpeox cửwzoga phòwzogng cấhxfdp cứumkqu, Quáehstch Thanh Túkjmq đltvmi tớxjabi hỏkjmqi: “Thếhbvuehsto rồqqzei?”

“Vẫldzon đltvmang cấhxfdp cứumkqu, xin lỗjnfxi đltvmãumdn đltvmbaen em lo lắbaenng, hay làehst anh đltvmưotnya em vềrmdg nhàehst trưotnyxjabc?”

Quáehstch Thanh Túkjmq mỉppwtm cưotnyzjfmi lắbaenc đltvmqkruu: “Khôglrnng cầqkrun đltvmâqqzeu, em tựodre vềrmdgasaing đltvmưotnycasic...”

kjmqc nàehsty cửwzoga phòwzogng cấhxfdp cứumkqu mởpeox, cóvrlsehstc sĩzrii đltvmi ra hôglrn: “Ai làehst Hảvncci, bệxjabnh nhâqqzen đltvmang gọyhkui, cóvrls ai têrkwsn Hảvncci khôglrnng?”

“Tôglrni, tôglrni!” Tăxqmvng Thanh Hảvncci vộujkbi vãumdn đltvmi vàehsto.

Cửwzoga phòwzogng cấhxfdp cứumkqu hơcizhi hépvuf, giọyhkung nóvrlsi yếhbvuu ớxjabt củcasia Lýjnfx Vi Vi vang lêrkwsn: “Anh Hảvncci...”

xqmvng Thanh Hảvncci gấhxfdp gáehstp nhàehsto qua nắbaenm chặqqzet tay Lýjnfx Vi Vi: “Vi Vi, anh đltvmâqqzey!”

otnyxjabc mắbaent Quáehstch Thanh Túkjmq tràehsto ra, côglrn vộujkbi vàehstng quay đltvmi, chạumkqy nhanh ra ngoàehsti.

wzogng côglrn rấhxfdt hoảvnccng loạumkqn, biếhbvut rõqkruxqmvng Thanh Hảvncci chỉppwt đltvmang an ủcasii Lýjnfx Vi Vi thôglrni, nhưotnyng cảvnccm giáehstc kia vẫldzon khiếhbvun côglrn khóvrls chịehstu.

Quáehstch Thanh Túkjmq chạumkqy ra khỏkjmqi bệxjabnh việxjabn, mộujkbt mìpvqwnh đltvmi trêrkwsn đltvmưotnyzjfmng, tưotnyơcizhng lai lạumkqi trởpeoxrkwsn xa xôglrni quáehst đltvmjnfxi.

pvqw sao mỗjnfxi khi sắbaenp chạumkqm tay đltvmếhbvun, hạumkqnh phúkjmqc lạumkqi bay đltvmi?

Ársjwnh đltvmècizhn đltvmưotnyzjfmng sáehstng ngờzjfmi, nhưotnyng Quáehstch Thanh Túkjmq chỉppwt cảvnccm thấhxfdy côglrn đltvmơcizhn lạumkqnh lẽsohto.




Mấhxfdy lầqkrun cầqkrum đltvmiệxjabn thoạumkqi lêrkwsn nhưotnyng chẳxnzwng biếhbvut cóvrls thểbaen gọyhkui cho ai, cuốfxkui cùagqeng lạumkqi nhépvuft vàehsto túkjmqi.

Đzjfmujkbt nhiêrkwsn cóvrls mộujkbt cặqqzep đltvmôglrni rơcizhi vàehsto tầqkrum mắbaent côglrn.

Ngưotnyzjfmi con trai cao lớxjabn mặqqzec bộujkb vest vừjqkaa khíujkbt làehstm nổxnzwi bậlxlgt thầqkrun tháehsti anh tuấhxfdn hơcizhn ngưotnyzjfmi, đltvmưotnyzjfmng népvuft nhưotny chạumkqm khắbaenc lộujkbqkru khíujkb pháehstch. Bêrkwsn cạumkqnh anh ta làehst mộujkbt côglrnpvuf nhỏkjmq nhắbaenn ngọyhkut ngàehsto, hai ngưotnyzjfmi đltvmang chọyhkun trang sứumkqc.

Quáehstch Thanh Túkjmq thấhxfdy rấhxfdt rõqkru, côglrnpvuf kia chọyhkun mộujkbt chiếhbvuc nhẫldzon kim cưotnyơcizhng.

Cảvnccnh tưotnycasing nàehsty quen thuộujkbc biếhbvut bao, hắbaenn cũasaing từjqkang cưotnyng chiềrmdgu đltvmưotnya mộujkbt chiếhbvuc nhẫldzon kim cưotnyơcizhng đltvmếhbvun trưotnyxjabc mặqqzet côglrn...

Tấhxfdt cảvncc đltvmãumdnehst quáehst khứumkq.

agqe đltvmúkjmqng hay sai, cũasaing hãumdny đltvmbaen cho nóvrls trôglrni qua.

Quáehstch Thanh Túkjmq đltvmang đltvmehstnh quay đltvmqkruu đltvmi thìpvqw đltvmujkbt nhiêrkwsn côglrnpvuf kia gọyhkui lạumkqi: “Quáehstch Thanh Túkjmq...”

Quáehstch Thanh Túkjmq quay đltvmqkruu, Dưotnyơcizhng Hàehst Khuêrkws đltvmãumdn chạumkqy đltvmếhbvun trưotnyxjabc mặqqzet côglrn: “Cóvrls phảvncci côglrnrkwsn làehst Quáehstch Thanh Túkjmq khôglrnng?”

Quáehstch Thanh Túkjmq khôglrnng muốfxkun nóvrlsi nhiềrmdgu vớxjabi côglrn ta, chỉppwt gậlxlgt đltvmqkruu, Dưotnyơcizhng Hàehst Khuêrkwsotnyng phấhxfdn hẳxnzwn lêrkwsn: “Côglrnvrls cảvnccm thấhxfdy chúkjmqng ta rấhxfdt giốfxkung nhau khôglrnng?”

Quáehstch Thanh Túkjmqcizhi nhếhbvuch môglrni, xem ra côglrnehsti nàehsty khôglrnng hềrmdg thôglrnng minh nhưotnyglrnotnypeoxng, quáehstvrlsng tíujkbnh. Lẽsohtehsto côglrn ta khôglrnng biếhbvut côglrnehst ngưotnyzjfmi tìpvqwnh cũasai củcasia Lâqqzem Việxjabt Thịehstnh sao?

“Anh Lâqqzem! Anh mau đltvmếhbvun đltvmâqqzey, em lạumkqi gặqqzep đltvmưotnycasic ngưotnyzjfmi giốfxkung em nàehsty, côglrnhxfdy têrkwsn làehst Quáehstch Thanh Túkjmq!”

Quáehstch Thanh Túkjmq toáehstt mồqqzeglrni, côglrn khôglrnng muốfxkun chạumkqm mặqqzet Lâqqzem Việxjabt Thịehstnh chúkjmqt nàehsto, đltvmàehstnh cưotnyzjfmi gưotnycasing: “Xin lỗjnfxi, tôglrni khôglrnng quen côglrn, tôglrni đltvmi trưotnyxjabc!”

otnyơcizhng Hàehst Khuêrkwsglrnagqeng nhiệxjabt tìpvqwnh képvufo tay côglrn lạumkqi: “Quáehstch Thanh Túkjmq, đltvmjqkang đltvmi màehst. Tôglrni têrkwsn làehstotnyơcizhng Hàehst Khuêrkws, kia làehst anh Lâqqzem, tôglrni nghĩzrii chắbaenc hai ngưotnyzjfmi cũasaing quen nhau. Lầqkrun trưotnyxjabc lúkjmqc tôglrni mang tàehsti liệxjabu...”

Quáehstch Thanh Túkjmqglrnagqeng khóvrls xửwzog, vừjqkaa ngưotnyxjabc mắbaent lêrkwsn lạumkqi đltvmjqkang phảvncci đltvmôglrni mắbaent sâqqzeu thẳxnzwm kia, côglrn giậlxlgt mìpvqwnh vộujkbi quay sang Dưotnyơcizhng Hàehst Khuêrkws.

“Ừglrn, chúkjmqng ta từjqkang gặqqzep nhau. Vậlxlgy giờzjfmglrni khôglrnng quấhxfdy rầqkruy hai ngưotnyzjfmi nữyprua, tôglrni đltvmi trưotnyxjabc.”

otnyơcizhng Hàehst Khuêrkws vộujkbi vàehstng dang tay ngăxqmvn cảvnccn: “Hìpvqwpvqw, xem ra chúkjmqng ta rấhxfdt cóvrls duyêrkwsn, khôglrnng bằvdnlng cùagqeng nhau đltvmi ăxqmvn mộujkbt bữyprua. Anh Lâqqzem, anh khôglrnng đltvmbaen ýjnfx chứumkq, dùagqe sao ngàehsty nàehsto cũasaing chỉppwtvrlspvqwnh hai ta ăxqmvn cơcizhm, em cháehstn lắbaenm rồqqzei.”

qqzem Việxjabt Thịehstnh khôglrnng hềrmdg phủcasi nhậlxlgn, cốfxku ýjnfx nhìpvqwn sang hưotnyxjabng kháehstc.

Quáehstch Thanh Túkjmqwzogn chưotnya đltvmqqzeng ýjnfx, Dưotnyơcizhng Hàehst Khuêrkws đltvmãumdnpvufo côglrnehsto mộujkbt nhàehstehstng Tâqqzey ởpeox ngay cạumkqnh.

Đzjfmúkjmqng làehst quáehst nhiệxjabt tìpvqwnh rồqqzei, képvufo bạumkqn gáehsti cũasai củcasia bạumkqn trai mìpvqwnh cùagqeng đltvmi ăxqmvn cơcizhm, khôglrnng biếhbvut côglrnehstng nàehsty khờzjfm thậlxlgt hay làehst khôglrnng biếhbvut gìpvqw nữyprua.

qqzem Việxjabt Thịehstnh rấhxfdt bìpvqwnh tĩzriinh, hắbaenn khôglrnng phảvnccn đltvmfxkui cũasaing chẳxnzwng táehstn thàehstnh, trôglrnng nhưotny khôglrnng chúkjmq ýjnfx đltvmếhbvun Quáehstch Thanh Túkjmq cho lắbaenm.

Chỉppwtehstkjmqc gọyhkui móvrlsn, hắbaenn cốfxku ýjnfx gọyhkui nhữyprung móvrlsn côglrn thíujkbch ăxqmvn, cóvrls đltvmiềrmdgu sau khi phụjqkac vụjqkaotnyng đltvmqqze ăxqmvn lêrkwsn thìpvqwotnyơcizhng Hàehst Khuêrkws lạumkqi làehst ngưotnyzjfmi vui vẻagqe nhấhxfdt, vìpvqw đltvmrmdgu làehst nhữyprung móvrlsn côglrnehstng thíujkbch, lúkjmqc nàehsty Quáehstch Thanh Túkjmq mớxjabi thoảvncci máehsti.

otnyơcizhng Hàehst Khuêrkwsvrlsi rấhxfdt nhiềrmdgu, Quáehstch Thanh Túkjmqasaing đltvmang đltvmóvrlsi bụjqkang, côglrn giảvncc vờzjfm nghe côglrnehstng ba hoa chíujkbch chòwzoge, nhưotnyng thựodrec ra làehst đltvmang cốfxku gắbaenng nhépvuft đltvmqkruy bụjqkang.

qqzem Việxjabt Thịehstnh vôglrnagqeng im lặqqzeng, lúkjmqc nàehsty hắbaenn nhưotny thểbaen mộujkbt ngưotnyzjfmi kháehstc, hoàehstn toàehstn khôglrnng giốfxkung con ngưotnyzjfmi màehstglrn quen.

“Thanh Túkjmq, côglrn thấhxfdy ga giưotnyzjfmng nêrkwsn dùagqeng màehstu nhạumkqt hay màehstu đltvmlxlgm?”

Mớxjabi quen biếhbvut chưotnya đltvmếhbvun mộujkbt tiếhbvung đltvmqqzeng hồqqze, Dưotnyơcizhng Hàehst Khuêrkws đltvmãumdn hoàehstn toàehstn coi Quáehstch Thanh Túkjmqehst ngưotnyzjfmi nhàehst, xưotnyng hôglrnglrnagqeng thâqqzen mậlxlgt.

“Àdwho! Chắbaenc phảvncci phốfxkui hợcasip vớxjabi màehstu phòwzogng!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.