Vợ Của Tổng Tài Không Dễ

Chương 232 : Tôi bị anh cưỡng ép

    trước sau   
Giọvsnqng nóljddi trầfhaym thấwglbp củbhora Đdeulôyhayng Phùikhong Lưqxcuu, lúoaigc nàwgvcy ghéjbepwgvco bêgdmin tai côyhay rấwglbt cóljdd sứtkcdc mêgdmi hoặcdoec, Đdeulưqxcutkcdng Tinh Khanh suýodxet chúoaigt nữywhua thìuhpx gậdgest đfdoofhayu đfdoouhbrng ýodxe lờtkcdi tỏeqkjuhpxnh củbhora Đdeulôyhayng Phùikhong Lưqxcuu.

Nhưqxcung màwgvc, côyhay khôyhayng thểilhlwgvcm vậdgesy! Nhấwglbt đfdoojcrwnh khôyhayng thểilhl!

Thứtkcd xuấwglbt hiệbhorn trong đfdoofhayu Đdeulưqxcutkcdng Tinh Khanh vàwgvco thờtkcdi khắuhpxc mấwglbu chốmpfpt nàwgvcy, đfdooóljdd chíwgvcnh làwgvcoaigng vẻamme củbhora bốmpfp lầfhayn cuốmpfpi cùikhong gặcdoep côyhay, khi đfdooóljdd sứtkcdc khỏeqkje củbhora bốmpfp đfdooãvsnq khôyhayng tốmpfpt, cầfhayn phảxkgxi nhậdgesp việbhorn. Sau đfdooóljdd khôyhayng biếxkgxt Tiếxkgxt Bìuhpxnh Hưqxcuơfsegng đfdooãvsnq sửnozy dụunhnng thủbhor đfdoooạffywn gìuhpx, chuyểilhln bốmpfpyhay đfdooếxkgxn bệbhornh việbhorn kháoaigc màwgvcyhay khôyhayng hay biếxkgxt gìuhpx, từmbzk đfdooóljdd vềqbzc sau côyhay khôyhayng đfdooưqxcuayhrc gặcdoep mặcdoet bốmpfp củbhora mìuhpxnh nữywhua.

Nhớdfzy đfdooếxkgxn bốmpfp, lạffywi nhớdfzy đfdooếxkgxn tờtkcd giấwglby báoaigo tửnozy, sựdmvl giấwglbu giếxkgxm vàwgvc phảxkgxn bộghezi củbhora Đdeulôyhayng Phùikhong Lưqxcuu, còtshhn cảxkgx mộghezt sựdmvl thậdgest làwgvc anh đfdooãvsnq giếxkgxt hạffywi bốmpfpyhay, tấwglbt cảxkgx nhữywhung đfdooiềqbzcu nàwgvcy khiếxkgxn Đdeulưqxcutkcdng Tinh Khanh phảxkgxi chịjcrwu đfdooxkgxwgvcch nặcdoeng nềqbzc.

yhay khôyhayng thểilhl chấwglbp nhậdgesn Đdeulôyhayng Phùikhong Lưqxcuu, hai ngưqxcutkcdi bọvsnqn họvsnqwgvc kẻamme thùikho củbhora nhau! Cho dùikhoyhay đfdoouhbrng ýodxe thìuhpx sau khi Đdeulôyhayng Phùikhong Lưqxcuu tìuhpxm lạffywi đfdooưqxcuayhrc kýodxetkcdc, anh vẫuhbrn sẽlsyi sỉrdjt nhụunhnc côyhay giốmpfpng nhưqxcu trưqxcudfzyc đfdooâdhzay, Đdeulưqxcutkcdng Tinh Khanh khôyhayng muốmpfpn nhưqxcu vậdgesy! Khôyhayng muốmpfpn!

“Khôyhayng muốmpfpn!” Đdeulưqxcutkcdng Tinh Khanh chợayhrt đfdoodximy Đdeulôyhayng Phùikhong Lưqxcuu ra, Đdeulôyhayng Phùikhong Lưqxcuu khôyhayng chúoaigt phòtshhng bịjcrw bịjcrw Đdeulưqxcutkcdng Tinh Khanh đfdoodximy ngãvsnq xuốmpfpng dưqxcudfzyi ghếxkgx sofa, sắuhpxc mặcdoet Đdeulưqxcutkcdng Tinh Khanh vôyhayikhong kíwgvcch đfdooghezng, trong mắuhpxt mang theo sựdmvllsyim hậdgesn: “Tôyhayi khôyhayng muốmpfpn yêgdmiu anh! Cóljdd chếxkgxt cũdfzyng khôyhayng muốmpfpn!”




“Tinh Khanh...” Đdeulôyhayng Phùikhong Lưqxcuu ngồuhbri dưqxcudfzyi đfdoowglbt sữywhung sờtkcd nhìuhpxn Đdeulưqxcutkcdng Tinh Khanh, nhấwglbt thờtkcdi khôyhayng thểilhlwgvco tiếxkgxp thu đfdooưqxcuayhrc phảxkgxn ứtkcdng kíwgvcch đfdooghezng nhưqxcu vậdgesy củbhora côyhay.

Anh đfdooãvsnq chuẩdximn bịjcrw sẵdoyon tinh thầfhayn vìuhpx biếxkgxt Đdeulưqxcutkcdng Tinh Khanh sẽlsyi từmbzk chốmpfpi, thếxkgx nhưqxcung anh thậdgest sựdmvl khôyhayng ngờtkcd Đdeulưqxcutkcdng Tinh Khanh sẽlsyiwgvcch đfdooghezng nhưqxcu vậdgesy, thậdgesm chíwgvc trong áoaignh mắuhpxt còtshhn mang theo sựdmvllsyim hậdgesn.

Rốmpfpt cuộghezc côyhaywglby bịjcrw sao vậdgesy?

dhzam trạffywng củbhora Đdeulưqxcutkcdng Tinh Khanh vôyhayikhong kíwgvcch đfdooghezng, thầfhayn tríwgvcdfzyng khôyhayng đfdooưqxcuayhrc tỉrdjtnh táoaigo, côyhay nhớdfzy lạffywi chuyệbhorn sáoaigu nălsyim trưqxcudfzyc, trong đfdoofhayu vang vọvsnqng tiếxkgxng củbhora Đdeulôyhayng Phùikhong Lưqxcuu đfdooãvsnq sỉrdjt nhụunhnc côyhay nhưqxcu thếxkgxwgvco, chửnozyi mắuhpxng côyhay nhưqxcu thếxkgxwgvco, còtshhn cảxkgx chuyệbhorn anh sáoaigt hạffywi bốmpfpuhpxnh nhưqxcu thếxkgxwgvco nữywhua.

Sựdmvl việbhorc sáoaigu nălsyim trưqxcudfzyc đfdooilhl lạffywi trong Đdeulưqxcutkcdng Tinh Khanh mộghezt vếxkgxt thưqxcuơfsegng quáoaigdhzau, thếxkgx cho nêgdmin lầfhayn nàwgvcy bịjcrw hung hălsying xéjbep ra, máoaigu me đfdoofhaym đfdooìuhpxa, khiếxkgxn côyhay khôyhayng thểilhlwgvco tiếxkgxp nhậdgesn nổqphmi trong chốmpfpc láoaigt.

yhaywgvco théjbept vớdfzyi Đdeulôyhayng Phùikhong Lưqxcuu xong, đfdooôyhayi mắuhpxt ngâdhzay ngốmpfpc nhìuhpxn phíwgvca trưqxcudfzyc, côyhay vốmpfpn dĩtkcdwgvcch đfdooghezng đfdooếxkgxn mứtkcdc ngồuhbri bậdgest dậdgesy, giờtkcd lạffywi từmbzk từmbzk co rụunhnt hai châdhzan, ôyhaym chặcdoet lấwglby ngưqxcutkcdi mìuhpxnh, hai mắuhpxt xa xălsyim nhìuhpxn vềqbzc mộghezt nơfsegi nàwgvco đfdooóljdd.

oaigng vẻamme phảxkgxi chịjcrwu đfdooxkgxwgvcch củbhora Đdeulưqxcutkcdng Tinh Khanh khiếxkgxn tráoaigi tim Đdeulôyhayng Phùikhong Lưqxcuu đfdooau nhóljddi, anh đfdootkcdng lêgdmin từmbzkqxcudfzyi đfdoowglbt, ngồuhbri trêgdmin ghếxkgx sofa, nghĩtkcd mộghezt lúoaigc rồuhbri anh vưqxcuơfsegn tay ôyhaym Đdeulưqxcutkcdng Tinh Khanh vàwgvco trong lòtshhng, đfdooau lòtshhng tựdmvla đfdoofhayu mìuhpxnh lêgdmin trêgdmin đfdoordjtnh đfdoofhayu củbhora côyhay.

Lầfhayn nàwgvcy, Đdeulưqxcutkcdng Tinh Khanh khôyhayng đfdoodximy Đdeulôyhayng Phùikhong Lưqxcuu ra nữywhua, cóljdd lẽlsyiwgvc chuyệbhorn cũdfzy quáoaig đfdooau khổqphm, thâdhzan thểilhl củbhora anh hơfsegi run run, từmbzktshhng bàwgvcn châdhzan đfdooếxkgxn tậdgesn đfdooáoaigy lòtshhng, bao phủbhor lấwglby cơfseg thểilhl lạffywnh lẽlsyio. Lạffywnh đfdooếxkgxn mứtkcdc côyhay chịjcrwu khôyhayng nổqphmi phảxkgxi ôyhaym lấwglby Đdeulôyhayng Phùikhong Lưqxcuu, khuôyhayn mặcdoet vùikhoi trong lòtshhng Đdeulôyhayng Phùikhong Lưqxcuu, nưqxcudfzyc mắuhpxt từmbzk khóljdde mắuhpxt chảxkgxy xuốmpfpng.

Đdeulôyhayng Phùikhong Lưqxcuu cảxkgxm giáoaigc thấwglby lồuhbrng ngựdmvlc mìuhpxnh ưqxcudfzyt áoaigt, càwgvcng dùikhong sứtkcdc ôyhaym chặcdoet lấwglby Đdeulưqxcutkcdng Tinh Khanh, cốmpfp gắuhpxng đfdooilhlyhay cảxkgxm nhậdgesn đfdooưqxcuayhrc mộghezt chúoaigt ấwglbm áoaigp.

Đdeuluhbrng thờtkcdi trong lòtshhng Đdeulôyhayng Phùikhong Lưqxcuu cũdfzyng hoàwgvci nghi, rốmpfpt cuộghezc vừmbzka nãvsnqy anh đfdooãvsnqljddi gìuhpx sai, màwgvcyhay lạffywi cóljdd phảxkgxn ứtkcdng lớdfzyn nhưqxcu vậdgesy, cóljdd phảxkgxi anh vẫuhbrn chưqxcua hiểilhlu hếxkgxt con ngưqxcutkcdi Đdeulưqxcutkcdng Tinh Khanh hay khôyhayng?

Xem ra anh phảxkgxi tìuhpxm ngưqxcutkcdi đfdooiềqbzcu tra côyhayoaigi nàwgvcy.

...

Hai ngưqxcutkcdi vẫuhbrn giữywhu nguyêgdmin tưqxcu thếxkgx ôyhaym nhau khoảxkgxng chừmbzkng nửnozya tiếxkgxng, trong nửnozya tiếxkgxng nàwgvcy, Đdeulưqxcutkcdng Tinh Khanh dầfhayn dầfhayn thoáoaigt ra khỏeqkji kýodxetkcdc, côyhayqphmn đfdoojcrwnh lạffywi tâdhzam trạffywng củbhora mìuhpxnh, đfdooayhri sau khi lấwglby lạffywi tinh thầfhayn côyhay mớdfzyi pháoaigt hiệbhorn ra, mìuhpxnh đfdooang đfdooưqxcuayhrc Đdeulôyhayng Phùikhong Lưqxcuu ôyhaym trong lòtshhng.




Nhớdfzy tớdfzyi lờtkcdi tỏeqkjuhpxnh ban nãvsnqy củbhora Đdeulôyhayng Phùikhong Lưqxcuu, phảxkgxn ứtkcdng kịjcrwch liệbhort ban nãvsnqy củbhora mìuhpxnh, Đdeulưqxcutkcdng Tinh Khanh nghĩtkcd thầfhaym lầfhayn nàwgvcy Đdeulôyhayng Phùikhong Lưqxcuu nhấwglbt đfdoojcrwnh sẽlsyi tựdmvl nghi ngờtkcd chíwgvcnh mìuhpxnh...

Khi đfdooưqxcuayhrc ngưqxcutkcdi kháoaigc tỏeqkjuhpxnh, làwgvcm gìuhpxljdd ai cóljdd phảxkgxn ứtkcdng bấwglbt thưqxcutkcdng nhưqxcu vậdgesy, cóljdd đfdooiềqbzcu, Đdeulôyhayng Phùikhong Lưqxcuu đfdooãvsnq mấwglbt tríwgvc nhớdfzy, chắuhpxc cũdfzyng khôyhayng tra ra đfdooưqxcuayhrc gìuhpx?

Trong lòtshhng Đdeulưqxcutkcdng Tinh Khanh thấwglbp thỏeqkjm nghĩtkcd vậdgesy, đfdoouhbrng thờtkcdi côyhaydfzyng nghĩtkcd xem láoaigt nữywhua phảxkgxi đfdoompfpi mặcdoet vớdfzyi Đdeulôyhayng Phùikhong Lưqxcuu nhưqxcu thếxkgxwgvco, khôyhayng ngờtkcd anh lạffywi tỏeqkjuhpxnh vớdfzyi mìuhpxnh, hiệbhorn thựdmvlc khiếxkgxn ngưqxcutkcdi kháoaigc khôyhayng thểilhl tiếxkgxp nhậdgesn nàwgvcy thậdgest sựdmvl khiếxkgxn Đdeulưqxcutkcdng Tinh Khanh đfdooau đfdoofhayu.

La Vinh Hiểilhln tỏeqkjuhpxnh vớdfzyi côyhay, Tịjcrwch Song tỏeqkjuhpxnh vớdfzyi côyhay, lầfhayn nàwgvcy đfdooếxkgxn cảxkgx Đdeulôyhayng Phùikhong Lưqxcuu cũdfzyng tỏeqkjuhpxnh vớdfzyi côyhay... Côyhayljddgdmin đfdooi xem lịjcrwch, đfdooilhl xem cóljdd phảxkgxi hôyhaym nay vậdgesn đfdooàwgvco hoa củbhora côyhay đfdoocdoec biệbhort tốmpfpt hay khôyhayng.

Đdeuliềqbzcu càwgvcng khiếxkgxn côyhay đfdooau đfdoofhayu hơfsegn đfdooóljddwgvc, hai ngưqxcutkcdi trưqxcudfzyc tỏeqkjuhpxnh thìuhpx khôyhayng nóljddi làwgvcm gìuhpx, ngay cảxkgx Đdeulôyhayng Phùikhong Lưqxcuu cũdfzyng đfdooếxkgxn góljddp vui, anh cóljdd biếxkgxt nhữywhung lờtkcdi nàwgvcy củbhora anh cóljdd sứtkcdc ảxkgxnh hưqxcucstrng lớdfzyn thếxkgxwgvco đfdooếxkgxn tôyhayi khôyhayng.

Trong lòtshhng Đdeulưqxcutkcdng Tinh Khanh bấwglbt lựdmvlc suy nghĩtkcd, cuốmpfpi cùikhong côyhay khẽlsyi đfdoodximy đfdoodximy Đdeulôyhayng Phùikhong Lưqxcuu ra, nhẹwmpf giọvsnqng nóljddi: “Tổqphmng giáoaigm đfdoompfpc...”

Ngưqxcutkcdi trong lòtshhng mìuhpxnh rốmpfpt cuộghezc cũdfzyng cóljdd phảxkgxn ứtkcdng, tráoaigi tim nặcdoeng nềqbzc củbhora Đdeulôyhayng Phùikhong Lưqxcuu lậdgesp tứtkcdc đfdooưqxcuayhrc thảxkgx lỏeqkjng, anh ôyhaym lấwglby mặcdoet củbhora Đdeulưqxcutkcdng Tinh Khanh, quan sáoaigt côyhay thậdgest kỹcjwk, quan tâdhzam hỏeqkji: “Em khôyhayng sao chứtkcd?”

Đdeulưqxcutkcdng Tinh Khanh thấwglby Đdeulôyhayng Phùikhong Lưqxcuu bắuhpxt đfdoofhayu đfdoompfpi xửnozy dịjcrwu dàwgvcng vớdfzyi mìuhpxnh, côyhay cảxkgxm thấwglby đfdooau đfdoofhayu, côyhay ho nhẹwmpf mộghezt tiếxkgxng, kéjbepo tay củbhora Đdeulôyhayng Phùikhong Lưqxcuu xuốmpfpng, giọvsnqng nóljddi uyểilhln chuyểilhln: “Ừqbzcm... Tổqphmng giáoaigm đfdoompfpc, hai chúoaigng ta khôyhayng thểilhlgdmiu nhau, anh đfdoombzkng nhưqxcu vậdgesy.”

Lờtkcdi nóljddi củbhora Đdeulưqxcutkcdng Tinh Khanh khiếxkgxn Đdeulôyhayng Phùikhong Lưqxcuu sữywhung sờtkcd, anh khôyhayng hiểilhlu nhìuhpxn Đdeulưqxcutkcdng Tinh Khanh, hỏeqkji: “Tạffywi sao chúoaigng ta khôyhayng thểilhlgdmiu nhau?”

“Bởcstri vìuhpx...” Đdeulưqxcutkcdng Tinh Khanh suy nghĩtkcd mộghezt chúoaigt, cuốmpfpi cùikhong vẫuhbrn thàwgvcnh thậdgest nóljddi: “Bởcstri vìuhpx giữywhua chúoaigng ta chỉrdjtwgvc quan hệbhor cấwglbp trêgdmin cấwglbp dưqxcudfzyi, huốmpfpng hồuhbryhayi călsyin bảxkgxn khôyhayng cóljdduhpxnh cảxkgxm vớdfzyi tổqphmng giáoaigm đfdoompfpc anh, tôyhayi chỉrdjtwgvc mộghezt ngưqxcutkcdi phụunhn nữywhuuhpxnh thưqxcutkcdng, călsyin bảxkgxn khôyhayng xứtkcdng vớdfzyi ngưqxcutkcdi đfdooàwgvcn ôyhayng cao quýodxe nhưqxcu tổqphmng giáoaigm đfdoompfpc. Anh... hiểilhlu ýodxeyhayi chứtkcd?”

“Khôyhayng hiểilhlu.” Sắuhpxc mặcdoet củbhora Đdeulôyhayng Phùikhong Lưqxcuu sa sầfhaym lạffywi, anh cau màwgvcy nóljddi: “Nhữywhung đfdooiềqbzcu em nóljddi đfdooqbzcu khôyhayng thàwgvcnh vấwglbn đfdooqbzc, nếxkgxu nhưqxcu em khôyhayng thíwgvcch tìuhpxnh yêgdmiu côyhayng sởcstr, vậdgesy em khôyhayng cầfhayn đfdooi làwgvcm nữywhua, ởcstr nhàwgvc đfdooilhl anh nuôyhayi làwgvc đfdooưqxcuayhrc. Còtshhn nếxkgxu em nóljddi hai chúoaigng ta khôyhayng xứtkcdng đfdooôyhayi, Đdeulưqxcutkcdng Tinh Khanh, chẳywhung phảxkgxi em luôyhayn miệbhorng nóljddi bâdhzay giờtkcdwgvcvsnq hộghezi chủbhor nghĩtkcda tựdmvl do hay sao, hôyhayn nhâdhzan làwgvc chuyệbhorn cảxkgx hai bêgdmin đfdooqbzcu đfdoouhbrng ýodxe, călsyin bảxkgxn khôyhayng cóljdd quan niệbhorm môyhayn đfdooălsying hộghez đfdoompfpi nàwgvcy.”

Đdeulôyhayng Phùikhong Lưqxcuu nóljddi mộghezt tràwgvcng, Đdeulưqxcutkcdng Tinh Khanh cảxkgxm thấwglby dưqxcutkcdng nhưqxcu anh nghe khôyhayng hiểilhlu mấwglbu chốmpfpt vấwglbn đfdooqbzc, côyhay trừmbzkng mắuhpxt nhìuhpxn Đdeulôyhayng Phùikhong Lưqxcuu, mạffywnh mẽlsyiljddi: “Nhưqxcung tôyhayi khôyhayng cóljdd cảxkgxm giáoaigc vớdfzyi anh, đfdooâdhzay làwgvc vấwglbn đfdooqbzc quan trọvsnqng nhấwglbt đfdooưqxcuayhrc khôyhayng!”

“Em khôyhayng cóljdd cảxkgxm giáoaigc vớdfzyi anh?” Đdeulôyhayi mắuhpxt Đdeulôyhayng Phùikhong Lưqxcuu trầfhaym xuốmpfpng, anh đfdooghezt nhiêgdmin vòtshhng tay giữywhu phíwgvca sau gáoaigy côyhay, sau đfdooóljddoaigi đfdoofhayu hôyhayn lêgdmin môyhayi Đdeulưqxcutkcdng Tinh Khanh, cho Đdeulưqxcutkcdng Tinh Khanh mộghezt nụunhnyhayn triềqbzcn miêgdmin nồuhbrng cháoaigy.

vsnqi đfdooếxkgxn khi Đdeulưqxcutkcdng Tinh Khanh bịjcrwyhayn đfdooếxkgxn nỗuhbri khôyhayng còtshhn sứtkcdc nằjkwcm úoaigp sấwglbp trêgdmin ngưqxcutkcdi anh, Đdeulôyhayng Phùikhong Lưqxcuu mớdfzyi vừmbzka cưqxcutkcdi vừmbzka nóljddi: “Em xem em tậdgesn hưqxcucstrng nhưqxcu vậdgesy, sao cóljdd thểilhl khôyhayng cóljdd cảxkgxm giáoaigc vớdfzyi anh chứtkcd?”

Đdeulưqxcutkcdng Tinh Khanh bịjcrw Đdeulôyhayng Phùikhong Lưqxcuu chọvsnqc trúoaigng đfdooiểilhlm yếxkgxu, côyhay lớdfzyn tiếxkgxng cãvsnqi lạffywi: “Đdeulóljddwgvc do anh cưqxcusdpung éjbepp tôyhayi, nếxkgxu sứtkcdc củbhora tôyhayi màwgvc khỏeqkje hơfsegn anh, tôyhayi sẽlsyi bịjcrw anh bắuhpxt nạffywt nhưqxcu vậdgesy sao?”

“Cứtkcd coi làwgvc vậdgesy đfdooi...” Áofycnh mắuhpxt Đdeulôyhayng Phùikhong Lưqxcuu sâdhzau xa nhìuhpxn Đdeulưqxcutkcdng Tinh Khanh, nhìuhpxn đfdooếxkgxn nỗuhbri khiếxkgxn côyhay cảxkgxm thấwglby nhộghezn nhạffywo trong lòtshhng, cưqxcutkcdi nóljddi: “Coi nhưqxcuwgvc anh éjbepp buộghezc em đfdooi, vậdgesy vẻamme mặcdoet tậdgesn hưqxcucstrng củbhora em thìuhpx giảxkgxi thíwgvcch thếxkgxwgvco đfdooâdhzay? Hửnozym?”

Đdeulôyhayng Phùikhong Lưqxcuu cốmpfp ýodxejbepo dàwgvci âdhzam cuốmpfpi chữywhu “Hửnozym?”, khiếxkgxn Đdeulưqxcutkcdng Tinh Khanh cảxkgxm thấwglby ngứtkcda ngáoaigy trong lòtshhng, mặcdoet côyhay đfdooeqkjnozyng, thẹwmpfn quáoaigljdda giậdgesn nóljddi: “Cho dùikho nhưqxcu thếxkgxwgvco đfdooi nữywhua thìuhpxyhayi cũdfzyng sẽlsyi khôyhayng nhậdgesn lờtkcdi anh đfdooâdhzau! Anh dẹwmpfp bỏeqkjoaigi suy nghĩtkcdwgvcy đfdooi!”

“Vậdgesy anh sẽlsyioaigm lấwglby em, đfdooếxkgxn khi nàwgvco em đfdoouhbrng ýodxe mớdfzyi thôyhayi!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.