Vợ Của Tổng Tài Không Dễ

Chương 231 : Đông phùng lưu tỏ tình

    trước sau   
Tinh Khanh...

jwmjch gọzbkti nàdbkwy khiếdmmxn trájwmji tim Đgbcxưnnwwymqvng Tinh Khanh bắkibft đdmmxliftu loạollrn nhịliftp, côgnhq hắkibfng giọzbktng đdmmxchpf che giấuhpju nhịliftp tim dồdbkwn dậoeudp củysksa mìlmuvnh, khôgnhqng vui nógdmqi: “Tổnwaing giájwmjm đdmmxysksc đdmmxxtuong gọzbkti tôgnhqi thâxxxfn mậoeudt nhưnnww vậoeudy đdmmxưnnwwfyrfc khôgnhqng! Cógdmq lầliftn đdmmxliftu tiêessqn, thìlmuv sẽpzcpgdmq lầliftn thứmekz hai, ai biếdmmxt nếdmmxu lầliftn sau bịlift vợfyrf chưnnwwa cưnnwwzbkti củysksa anh nghe thấuhpjy, côgnhquhpjy cógdmq lấuhpjy dao chéonrpm tôgnhqi hay khôgnhqng. Tôgnhqi đdmmxãymqv đdmmxưnnwwfyrfc lĩgbcxnh ngộbnzs sựjbwj lợfyrfi hạollri củysksa côgnhquhpjy rồdbkwi, tôgnhqi khôgnhqng dájwmjm chọzbktc đdmmxếdmmxn anh nữtmcja đdmmxâxxxfu. Tổnwaing giájwmjm đdmmxysksc củysksa tôgnhqi àdbkw, anh hãymqvy tha cho tôgnhqi đdmmxi, đdmmxxtuong giàdbkwy vòfyrfgnhqi nữtmcja màdbkw!”

“Hôgnhqm qua tôgnhqi đdmmxãymqv đdmmxchpf đdmmxơqblpn từxtuo chứmekzc ởcquu trêessqn bàdbkwn làdbkwm việjbwjc củysksa anh, mong anh giơqblp cao đdmmxájwmjnh khẽpzcp, hãymqvy quêessqn sựjbwj tồdbkwn tạollri củysksa tôgnhqi đdmmxi, còfyrfn tìlmuvnh yêessqu côgnhqng sởcquulmuvlmuv đdmmxógdmq, tôgnhqi khôgnhqng chơqblpi nổnwaii, màdbkwbxpkng khôgnhqng muốysksn chơqblpi!”

“Đgbcxưnnwwymqvng Tinh Khanh!” Đgbcxôgnhqng Phùmddnng Lưnnwwu khôgnhqng kìlmuvm néonrpn đdmmxưnnwwfyrfc héonrpt lêessqn, anh ngang ngưnnwwfyrfc héonrpt lớzbktn: “Anh nógdmqi rồdbkwi, anh khôgnhqng cho phéonrpp em từxtuo chứmekzc, muốysksn từxtuo chứmekzc thìlmuv mang ba tỷwgbannwwbquai tiềbxpkn phímcmi bồdbkwi thưnnwwymqvng vi phạollrm hợfyrfp đdmmxdbkwng tớzbkti đdmmxâxxxfy trưnnwwzbktc rồdbkwi nógdmqi, lầliftn sau đdmmxxtuong cógdmq giởcquujwmji tímcminh trẻfegi con nàdbkwy ra nữtmcja.”

Ângqoy dôgnhq, còfyrfn nógdmqi côgnhq giởcquumcminh trẻfegi con!

Đgbcxưnnwwymqvng Tinh Khanh lậoeudp tứmekzc nổnwaii giậoeudn, côgnhq bựjbwjc mìlmuvnh quájwmjt: “Nàdbkwy! Đgbcxôgnhqng Phùmddnng Lưnnwwu anh cũbxpkng mộbnzst vừxtuoa hai phảysksi thôgnhqi chứmekz! Rốyskst cuộbnzsc làdbkw bởcquui vìlmuv ai, màdbkwgnhqi mớzbkti bịlift vợfyrf chưnnwwa cưnnwwzbkti củysksa anh chỉsotd thẳqphlng vàdbkwo mặnwait mắkibfng làdbkw kẻfegi thứmekz ba hảysks! Tôgnhqi đdmmxãymqv sớzbktm nógdmqi rõvvwu vớzbkti anh rồdbkwi, tôgnhqi sẽpzcp khôgnhqng làdbkwm kẻfegi thứmekz ba phájwmj hoạollri hạollrnh phúrauqc củysksa ngưnnwwymqvi khájwmjc, màdbkwgnhqi cũbxpkng khôgnhqng muốysksn cógdmq quan hệjbwj nhưnnww vậoeudy vớzbkti anh!”




“Tôgnhqi đdmmxãymqv từxtuo chốysksi anh bao nhiêessqu lầliftn nhưnnww vậoeudy! Rõvvwudbkwng làdbkw anh cứmekzjwmjm lấuhpjy tôgnhqi khôgnhqng buôgnhqng, tạollri sao ngưnnwwymqvi cuốysksi cùmddnng gặnwaip xui xẻfegio lạollri làdbkwgnhqi, rốyskst cuộbnzsc anh cógdmq nghĩgbcx tớzbkti cảysksm nhậoeudn củysksa tôgnhqi hay khôgnhqng! Anh cógdmq nhớzbkt đdmmxếdmmxn mộbnzst sựjbwj thậoeudt làdbkw anh đdmmxãymqvgdmq vợfyrf chưnnwwa cưnnwwzbkti hay khôgnhqng! Đgbcxôgnhqng Phùmddnng Lưnnwwu, coi nhưnnwwgnhqi van xin anh cógdmq đdmmxưnnwwfyrfc khôgnhqng! Buôgnhqng tha cho tôgnhqi đdmmxi, anh muốysksn gájwmji đdmmxuexcp nhưnnww thếdmmxdbkwo màdbkw chẳqphlng đdmmxưnnwwfyrfc, cầliftn gìlmuv cứmekz phảysksi bájwmjm lấuhpjy tôgnhqi khôgnhqng tha nhưnnww vậoeudy! Cógdmq phảysksi anh mùmddn rồdbkwi khôgnhqng...”

“Túrauqt túrauqt túrauqt...”

Đgbcxưnnwwymqvng Tinh Khanh vẫonrpn chưnnwwa nógdmqi xong, Đgbcxôgnhqng Phùmddnng Lưnnwwu đdmmxãymqvrauqp đdmmxiệjbwjn thoạollri, cơqblpn giậoeudn củysksa Đgbcxưnnwwymqvng Tinh Khanh vẫonrpn chưnnwwa trúrauqt hếdmmxt, côgnhq nổnwaii cájwmju trừxtuong mắkibft nhìlmuvn đdmmxiệjbwjn thoạollri, hậoeudn khôgnhqng thểchpfonrpm nógdmq đdmmxi!

Đgbcxưnnwwymqvng Tinh Khanh thởcquu phìlmuv phòfyrf nằysksm trêessqn giưnnwwymqvng nhìlmuvn trầliftn nhàdbkw, mộbnzst lúrauqc lâxxxfu sau tâxxxfm trạollrng mớzbkti bìlmuvnh tĩgbcxnh lạollri, lúrauqc nàdbkwy côgnhq mớzbkti đdmmxmekzng dậoeudy đdmmxi đdmmxájwmjnh răeufhng rửdeqta mặnwait, thay quầliftn ájwmjo.

Sau khi làdbkwm xong mọzbkti việjbwjc, Đgbcxưnnwwymqvng Tinh Khanh ngẩdmmxn ngưnnwwymqvi nhìlmuvn chímcminh mìlmuvnh trong gưnnwwơqblpng, tạollri sao côgnhq phảysksi thay quầliftn ájwmjo chứmekz? Chẳqphlng lẽpzcpgnhq phảysksi nghe lờymqvi đdmmxi ra ngoàdbkwi ăeufhn cùmddnng Đgbcxôgnhqng Phùmddnng Lưnnwwu sao?

gnhq khôgnhqng muốysksn màdbkw, nếdmmxu lạollri bịlift paparazzi chụwgbap đdmmxưnnwwfyrfc thìlmuvgnhq chỉsotdfyrfn đdmmxưnnwwymqvng chếdmmxt thôgnhqi!

Đgbcxưnnwwymqvng Tinh Khanh đdmmxmekzng ngâxxxfy ngưnnwwymqvi mộbnzst lúrauqc, tiếdmmxng chuôgnhqng cửdeqta đdmmxbnzst nhiêessqn vang lêessqn, Đgbcxưnnwwymqvng Tinh Khanh giậoeudt nảysksy mìlmuvnh, mớzbkti mưnnwwymqvi mấuhpjy phúrauqt màdbkw Đgbcxôgnhqng Phùmddnng Lưnnwwu đdmmxãymqv chạollry tớzbkti rồdbkwi sao?

qblpn nữtmcja bâxxxfy giờymqv vẫonrpn chưnnwwa đdmmxếdmmxn giờymqv ăeufhn cơqblpm màdbkw!

Đgbcxưnnwwymqvng Tinh Khanh bồdbkwn chồdbkwn lo lắkibfng đdmmxi ra cửdeqta, côgnhq nhìlmuvn ngưnnwwymqvi đdmmxmekzng bêessqn ngoàdbkwi qua kímcminh thấuhpju thịlift trêessqn cửdeqta, quảysks thựjbwjc nhìlmuvn thấuhpjy vẻfegi mặnwait xájwmjm xịliftt củysksa Đgbcxôgnhqng Phùmddnng Lưnnwwu.

qblp thểchpf Đgbcxưnnwwymqvng Tinh Khanh khôgnhqng kìlmuvm néonrpn đdmmxưnnwwfyrfc run lêessqn, khi côgnhq đdmmxang do dựjbwj khôgnhqng biếdmmxt nêessqn mởcquu cửdeqta hay khôgnhqng thìlmuv Đgbcxôgnhqng Phùmddnng Lưnnwwu đdmmxbnzst nhiêessqn nhìlmuvn vềbxpk phímcmia kímcminh thấuhpju thịlift, hai mắkibft nhìlmuvn nhau, dưnnwwymqvng nhưnnww anh đdmmxãymqv biếdmmxt côgnhqbxpkng đdmmxang nhìlmuvn anh qua kímcminh thấuhpju thịlift.

Đgbcxưnnwwymqvng Tinh Khanh nhìlmuvn thấuhpjy rõvvwu, miệjbwjng củysksa Đgbcxôgnhqng Phùmddnng Lưnnwwu đdmmxang nógdmqi: Mởcquu cửdeqta.

Sau đdmmxógdmq anh lạollri gõvvwu mạollrnh vàdbkwo cửdeqta, lầliftn nàdbkwy, Đgbcxưnnwwymqvng Tinh Khanh đdmmxàdbkwnh phảysksi mởcquu cửdeqta.

“Anh còfyrfn tớzbkti đdmmxâxxxfy làdbkwm gìlmuv? Chẳqphlng phảysksi tôgnhqi đdmmxãymqvgdmqi rấuhpjt rõvvwu... Ưgnhqm!” Đgbcxưnnwwymqvng Tinh Khanh vừxtuoa mởcquu cửdeqta ra, Đgbcxôgnhqng Phùmddnng Lưnnwwu liềbxpkn cấuhpjt bưnnwwzbktc đdmmxi vàdbkwo trong, xoay tay đdmmxógdmqng luôgnhqn cửdeqta lạollri.




Đgbcxôgnhqng Phùmddnng Lưnnwwu nắkibfm lấuhpjy cájwmjnh tay củysksa Đgbcxưnnwwymqvng Tinh Khanh, đdmmxdmmxy côgnhq đdmmxwgbang vàdbkwo tưnnwwymqvng bắkibft đdmmxliftu hung hăeufhng hôgnhqn côgnhq.

“Ưgnhqm... Ưgnhqm... Ưgnhqm!” Nhữtmcjng lờymqvi Đgbcxưnnwwymqvng Tinh Khanh muốysksn nógdmqi bịlift Đgbcxôgnhqng Phùmddnng Lưnnwwu chặnwain ởcquu trong miệjbwjng, phájwmjt ra thàdbkwnh nhữtmcjng tiếdmmxng ưnnwwm... ưnnwwm, hai tay bịliftlmuvm chặnwait, Đgbcxưnnwwymqvng Tinh Khanh hoàdbkwn toàdbkwn khôgnhqng còfyrfn chỗdtskdbkwo đdmmxchpf giãymqvy giụwgbaa néonrp trájwmjnh.

Trong nụwgbagnhqn đdmmxessqn cuồdbkwng củysksa Đgbcxôgnhqng Phùmddnng Lưnnwwu mang theo mộbnzst chúrauqt quyếdmmxn luyếdmmxn, anh vừxtuoa nhanh chógdmqng vừxtuoa tham lam múrauqt lấuhpjy sựjbwj ngọzbktt ngàdbkwo trong miệjbwjng Đgbcxưnnwwymqvng Tinh Khanh, chiếdmmxc lưnnwwbquai cứmekzng rắkibfn củysksa anh quấuhpjn lấuhpjy chiếdmmxc lưnnwwbquai mềbxpkm mạollri củysksa côgnhq, côgnhqbxpkng khôgnhqng thểchpf giãymqvy giụwgbaa, chỉsotdgdmq thểchpf ngoan ngoãymqvn đdmmxchpf mặnwaic Đgbcxôgnhqng Phùmddnng Lưnnwwu tấuhpjn côgnhqng mìlmuvnh.

Rấuhpjt nhanh sau đdmmxógdmq, sứmekzc lựjbwjc toàdbkwn thâxxxfn củysksa Đgbcxưnnwwymqvng Tinh Khanh đdmmxbxpku bịlift Đgbcxôgnhqng Phùmddnng Lưnnwwu húrauqt hếdmmxt, côgnhq mệjbwjt mỏjbwji tựjbwja vàdbkwo lòfyrfng Đgbcxôgnhqng Phùmddnng Lưnnwwu, nếdmmxu khôgnhqng phảysksi Đgbcxôgnhqng Phùmddnng Lưnnwwu ôgnhqm hôgnhqng côgnhq thìlmuv đdmmxjwmjn chừxtuong côgnhq đdmmxãymqv bịlift trưnnwwfyrft ngãymqv xuốysksng đdmmxuhpjt rồdbkwi.

Hai ngưnnwwymqvi hôgnhqn nhau rấuhpjt lâxxxfu, cuốysksi cùmddnng Đgbcxôgnhqng Phùmddnng Lưnnwwu ôgnhqm côgnhq đdmmxếdmmxn ghếdmmx sofa, đdmmxèprdk trêessqn ngưnnwwymqvi côgnhq tiếdmmxp tụwgbac hôgnhqn môgnhqi, bêessqn tai vàdbkwnnwwơqblpng quai xanh.

Đgbcxfyrfi sau khi Đgbcxôgnhqng Phùmddnng Lưnnwwu hôgnhqn đdmmxysks, anh thởcquu hổnwain hểchpfn dựjbwja đdmmxliftu trêessqn vai Đgbcxưnnwwymqvng Tinh Khanh, bởcquui vìlmuv ham muốysksn màdbkw giọzbktng nógdmqi trởcquuessqn khàdbkwn khàdbkwn: “Tinh Khanh, hai ngàdbkwy nay em cógdmq nhớzbkt anh khôgnhqng?”

gnhqi muốysksn anh mau chógdmqng chếdmmxt đdmmxi thìlmuvgdmq!

Trong lòfyrfng Đgbcxưnnwwymqvng Tinh Khanh nghĩgbcx vậoeudy, nhưnnwwng hiệjbwjn giờymqvgnhq chỉsotd lo hímcmit thởcquu lấuhpjy oxi, căeufhn bảysksn khôgnhqng cógdmq sứmekzc lựjbwjc đdmmxchpf mắkibfng Đgbcxôgnhqng Phùmddnng Lưnnwwu.

Đgbcxôgnhqng Phùmddnng Lưnnwwu gắkibft gao kéonrpo Đgbcxưnnwwymqvng Tinh Khanh vàdbkwo trong lòfyrfng mìlmuvnh, hai ngưnnwwymqvi cùmddnng nằysksm trêessqn ghếdmmx sofa, cơqblp thểchpfjwmjt lạollri gầliftn nhau, miệjbwjng Đgbcxôgnhqng Phùmddnng Lưnnwwu tiếdmmxn đdmmxếdmmxn bêessqn tai côgnhq, thấuhpjp giọzbktng nógdmqi: “Anh rấuhpjt nhớzbkt em...”

Lờymqvi nógdmqi nàdbkwy củysksa Đgbcxôgnhqng Phùmddnng Lưnnwwu khiếdmmxn Đgbcxưnnwwymqvng Tinh Khanh nổnwaii cảysks da gàdbkw, trájwmji tim vẫonrpn đdmmxoeudp rấuhpjt nhanh, khuôgnhqn mặnwait đdmmxjbwjdeqtng, khôgnhqng ngờymqvxxxfu nógdmqi nàdbkwy củysksa Đgbcxôgnhqng Phùmddnng Lưnnwwu lạollri khiếdmmxn côgnhq dao đdmmxbnzsng.

Đgbcxưnnwwymqvng Tinh Khanh lấuhpjy lạollri đdmmxưnnwwfyrfc tinh thầliftn, đdmmxdmmxy Đgbcxôgnhqng Phùmddnng Lưnnwwu ra, tứmekzc giậoeudn nógdmqi: “Nhớzbktjwmji đdmmxliftu anh ývtdj! Tôgnhqi khôgnhqng nhớzbkt anh! Tổnwaing giájwmjm đdmmxysksc àdbkw, xin anh hãymqvy nhìlmuvn rõvvwulmuvnh hìlmuvnh hiệjbwjn giờymqv đdmmxi đdmmxưnnwwfyrfc khôgnhqng, tôgnhqi đdmmxãymqvgdmqi rấuhpjt rõvvwu trong đdmmxiệjbwjn thoạollri rồdbkwi, tôgnhqi khôgnhqng muốysksn làdbkwm kẻfegi thứmekz ba, quan hệjbwj hiệjbwjn giờymqv củysksa hai chúrauqng ta giốysksng nhưnnwwdbkw đdmmxang ngoạollri tìlmuvnh... Ưgnhqm...”

Nhưnnwwng lờymqvi tứmekzc giậoeudn củysksa Đgbcxưnnwwymqvng Tinh Khanh còfyrfn chưnnwwa nógdmqi hếdmmxt, Đgbcxôgnhqng Phùmddnng Lưnnwwu lạollri tiếdmmxp tụwgbac hôgnhqn lêessqn miệjbwjng củysksa côgnhq, nhẹuexc nhàdbkwng múrauqt lấuhpjy cájwmjnh môgnhqi củysksa Đgbcxưnnwwymqvng Tinh Khanh, mộbnzst lúrauqc lâxxxfu sau Đgbcxôgnhqng Phùmddnng Lưnnwwu mớzbkti buôgnhqng côgnhq ra.

Áufdanh mắkibft sâxxxfu lắkibfng củysksa Đgbcxôgnhqng Phùmddnng Lưnnwwu nhìlmuvn thẳqphlng vàdbkwo mắkibft củysksa Đgbcxưnnwwymqvng Tinh Khanh, vẻfegi mặnwait nghiêessqm túrauqc nógdmqi: “Tinh Khanh, anh thímcmich em.”

“Đgbcxdbkwng!”

Cảysks ngưnnwwymqvi Đgbcxưnnwwymqvng Tinh Khanh giốysksng nhưnnww bịliftonrpt đdmmxájwmjnh trúrauqng, đdmmxliftu ógdmqc nằysksm trong trạollrng thájwmji trốysksng rỗdtskng, trájwmji tim đdmmxessqn cuồdbkwng đdmmxoeudp loạollrn lêessqn, dưnnwwymqvng nhưnnww đdmmxang vui mừxtuong vìlmuv nghe thấuhpjy nhữtmcjng lờymqvi nàdbkwy củysksa Đgbcxôgnhqng Phùmddnng Lưnnwwu.

Đgbcxưnnwwymqvng Tinh Khanh kinh ngạollrc sữtmcjng sờymqv, côgnhq ngâxxxfy ngưnnwwymqvi nhìlmuvn chằysksm chằysksm vàdbkwo đdmmxôgnhqi mắkibft nặnwaing tìlmuvnh củysksa Đgbcxôgnhqng Phùmddnng Lưnnwwu, côgnhqgdmq cảysksm giájwmjc nhưnnww tấuhpjt cảysks nhữtmcjng đdmmxiềbxpku nàdbkwy đdmmxbxpku làdbkwqblp.

Đgbcxâxxxfy làdbkw lầliftn đdmmxliftu tiêessqn Đgbcxôgnhqng Phùmddnng Lưnnwwu tỏjbwjlmuvnh vớzbkti côgnhq, lầliftn trưnnwwzbktc ởcquu thàdbkwnh phốysks B anh nógdmqi anh muốysksn ởcquuessqn cạollrnh côgnhq, côgnhqbxpkng bịlift anh dọzbkta sợfyrf giậoeudt nảysksy mìlmuvnh.

Thếdmmx nhưnnwwng Đgbcxưnnwwymqvng Tinh Khanh tuyệjbwjt đdmmxysksi khôgnhqng ngờymqv tớzbkti, phảysksi nógdmqi làdbkw cảysks đdmmxymqvi nàdbkwy côgnhqbxpkng khôgnhqng bao giờymqv nghĩgbcx tớzbkti, Đgbcxôgnhqng Phùmddnng Lưnnwwu lạollri tỏjbwjlmuvnh vớzbkti côgnhq!

Chuyệjbwjn nàdbkwy sao cógdmq thểchpf xảysksy ra chứmekz! Têessqn vôgnhq lạollri Đgbcxôgnhqng Phùmddnng Lưnnwwu kia vừxtuoa lạollrnh lùmddnng tàdbkwn khốysksc, lạollrnh nhạollrt vôgnhqlmuvnh, lạollri đdmmxessqn cuồdbkwng vôgnhq nhâxxxfn tímcminh, sẽpzcp thímcmich côgnhq sao?

Đgbcxưnnwwymqvng Tinh Khanh cảysksm thấuhpjy cảysks thếdmmx giớzbkti nàdbkwy đdmmxbxpku đdmmxang trêessqu đdmmxùmddna côgnhq, chắkibfc làdbkwgnhq đdmmxang nằysksm mơqblp, đdmmxang nằysksm mơqblp thôgnhqi, nếdmmxu khôgnhqng sao côgnhq lạollri nghe thấuhpjy nhữtmcjng lờymqvi nógdmqi buồdbkwn cưnnwwymqvi nhưnnww thếdmmx.

gnhq muốysksn đdmmxdmmxy Đgbcxôgnhqng Phùmddnng Lưnnwwu ra theo bảysksn năeufhng, Đgbcxôgnhqng Phùmddnng Lưnnwwu lạollri càdbkwng ôgnhqm côgnhq chặnwait hơqblpn, tiếdmmxn đdmmxếdmmxn gầliftn bêessqn tai côgnhq nặnwaing tìlmuvnh nógdmqi: “Tinh Khanh, anh thựjbwjc sựjbwj thímcmich em, từxtuojwmji lầliftn em suývtdjt bịlift chếdmmxt đdmmxuốysksi ởcquu thàdbkwnh phốysks B, anh đdmmxãymqv phájwmjt hiệjbwjn ra anh thímcmich em...”

“Sau đdmmxógdmq anh nógdmqi đdmmxùmddna làdbkw anh muốysksn chúrauqng ta ởcquuessqn nhau, mặnwaic dùmddngdmqi làdbkwgdmqi đdmmxùmddna, nhưnnwwng trong lòfyrfng anh thựjbwjc sựjbwj nghĩgbcx nhưnnww vậoeudy...”

“Đgbcxưnnwwymqvng Tinh Khanh, chúrauqng ta yêessqu nhau đdmmxưnnwwfyrfc khôgnhqng? Em cho anh chúrauqt thờymqvi gian, anh sẽpzcpgdmqa bỏjbwjgnhqn ưnnwwzbktc vớzbkti Doãymqvn Thu Ngọzbktc, sau đdmmxógdmq chúrauqng ta sẽpzcp chímcminh thứmekzc yêessqu nhau, đdmmxưnnwwfyrfc khôgnhqng?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.