Vợ Của Tổng Tài Không Dễ

Chương 233 : Tinh khanh, anh yêu em

    trước sau   
Đgjvcôeqqong Phùykckng Lưkewcu ngang ngưkewcswwmc nómzdui xong, liềghian đhgzlèykck Đgjvcưkewctaynng Tinh Khanh dưkewccgyzi thâcusyn mìltlxnh, lạgguyi bắfjtjt đhgzllhzeu hôeqqon côeqqo, lầlhzen nàfcfky bàfcfkn tay lớcgyzn củtxgqa Đgjvcôeqqong Phùykckng Lưkewcu trựjmwjc tiếyqlrp dòaxegfcfko bêajitn trong quầlhzen áqcgco củtxgqa Đgjvcưkewctaynng Tinh Khanh...

Đgjvcưkewctaynng Tinh Khanh bịubbt Đgjvcôeqqong Phùykckng Lưkewcu quấtoxiy rốgjvci đhgzlếyqlrn ýcusy loạgguyn tìltlxnh mêajit, nhưkewcng đhgzllhzeu ómzduc vẫkxign còaxegn duy trìltlx đhgzlưkewcswwmc chúixeat tỉlhzenh táqcgco, giọwvgtng nómzdui củtxgqa côeqqo đhgzlsobrt quãugtmng: “Anh xem... Đgjvcâcusyy đhgzlghiau làfcfk anh... anh, cưkewcskghng éghxwp tôeqqoi...”

mzdui xong, còaxegn làfcfkm đhgzlmvgkng táqcgcc tưkewcswwmng trưkewcng đhgzldiidy đhgzldiidy ngưkewctayni Đgjvcôeqqong Phùykckng Lưkewcu ra, vớcgyzi sứsobrc lựjmwjc củtxgqa côeqqoyqlrn bảmdbwn khôeqqong thểgjvc đhgzldiidy Đgjvcôeqqong Phùykckng Lưkewcu ra đhgzlưkewcswwmc.

Đgjvcôeqqong Phùykckng Lưkewcu cúixeai đhgzllhzeu ngậlpchm môeqqoi côeqqo, mơgguygguyfcfkng màfcfkng nómzdui: “Đgjvcqcgcng nómzdui gìltlx...”

Đgjvcưkewctaynng Tinh Khanh bịubbt Đgjvcôeqqong Phùykckng Lưkewcu cắfjtjn khôeqqong chịubbtu đhgzlưkewcswwmc kêajitu thàfcfknh tiếyqlrng, âcusym thanh vừqcgca bậlpcht ra khỏpmyoi miệwrlnng, Đgjvcưkewctaynng Tinh Khanh lạgguyi xấtoxiu hổcvuv ngậlpchm miệwrlnng lạgguyi, tiếyqlrng kêajitu củtxgqa côeqqo quáqcgc quyếyqlrn rũaxeg, ngay cảmdbw chíykcknh côeqqoaxegng khôeqqong thểgjvc nghe tiếyqlrp nữvwpua.

Đgjvcdxyung thờtayni trong lòaxegng côeqqoaxegng thầlhzem mắfjtjng chíykcknh mìltlxnh, tạgguyi sao lạgguyi khôeqqong cómzdu tiềghian đhgzldxyu nhưkewc vậlpchy, lúixeac nàfcfko cũaxegng bịubbt Đgjvcôeqqong Phùykckng Lưkewcu khốgjvcng chếyqlr, nằelvrm ởjmwj trạgguyng tháqcgci bịubbt đhgzlmvgkng, ngay cảmdbwgguy hộmvgki phảmdbwn kháqcgcng côeqqoaxegng khôeqqong cómzdu.




eqqoyqlrn bảmdbwn khôeqqong muốgjvcn làfcfkm chuyệwrlnn nàfcfky vớcgyzi Đgjvcôeqqong Phùykckng Lưkewcu!

Đgjvcúixeang lúixeac Đgjvcưkewctaynng Tinh Khanh đhgzlang nghĩfcph xem nêajitn làfcfkm thếyqlrfcfko đhgzlgjvc ngăyqlrn cảmdbwn Đgjvcôeqqong Phùykckng Lưkewcu làfcfkm chuyệwrlnn đhgzlómzdu vớcgyzi mìltlxnh, thìltlx Đgjvcôeqqong Phùykckng Lưkewcu lạgguyi dừqcgcng lạgguyi ngay bưkewccgyzc cuốgjvci cùykckng, anh hôeqqon Đgjvcưkewctaynng Tinh Khanh thậlpcht sâcusyu, hai chiếyqlrc lưkewcskghi dâcusyy dưkewca quấtoxin quýcusyt hồdxyui lâcusyu, Đgjvcôeqqong Phùykckng Lưkewcu mớcgyzi buôeqqong côeqqo ra.

Giọwvgtng nómzdui bởjmwji vìltlx ham muốgjvcn màfcfk trởjmwjajitn khàfcfkn khàfcfkn củtxgqa anh nómzdui vớcgyzi côeqqo: “Anh đhgzli tắfjtjm...”

mzdui xong anh đhgzlsobrng dậlpchy, khôeqqong làfcfkm bưkewccgyzc cuốgjvci cùykckng kia vớcgyzi côeqqo.

Đgjvcưkewctaynng Tinh Khanh ngơgguy ngáqcgcc nhìltlxn bómzdung lưkewcng củtxgqa Đgjvcôeqqong Phùykckng Lưkewcu, côeqqo rấtoxit muốgjvcn hỏpmyoi anh tạgguyi sao lạgguyi đhgzlmvgkt nhiêajitn dừqcgcng lạgguyi, nhưkewcng Đgjvcôeqqong Phùykckng Lưkewcu đhgzlãugtm đhgzli vàfcfko phòaxegng tắfjtjm đhgzlgjvc tựjmwj giảmdbwi quyếyqlrt rồdxyui...

Sao lạgguyi thếyqlr, lưkewcơgguyng tâcusym củtxgqa Đgjvcôeqqong Phùykckng Lưkewcu trỗiusmi dậlpchy tha cho côeqqo sao, trưkewccgyzc đhgzlâcusyy Đgjvcôeqqong Phùykckng Lưkewcu khôeqqong phảmdbwi làfcfk ngưkewctayni nómzdui chuyệwrlnn tửiusm tếyqlr nhưkewc vậlpchy, anh muốgjvcn lăyqlrng nhụghiac côeqqo thếyqlrfcfko thìltlxyqlrng nhụghiac thếyqlrtoxiy, muốgjvcn lúixeac nàfcfko thìltlxixeac ấtoxiy, chưkewca từqcgcng nghĩfcph đhgzlếyqlrn cảmdbwm nhậlpchn củtxgqa côeqqo.

Đgjvcưkewctaynng Tinh Khanh nhớcgyz lạgguyi lờtayni tỏpmyoltlxnh ban nãugtmy củtxgqa Đgjvcôeqqong Phùykckng Lưkewcu, anh ta sẽltlx khôeqqong thựjmwjc sựjmwj thíykckch mìltlxnh chứsobr? Sau khi mấtoxit tríykck nhớcgyz, anh thíykckch côeqqo sao?

Đgjvcưkewctaynng Tinh Khanh nghĩfcph thôeqqoi cũaxegng cảmdbwm thấtoxiy buồdxyun cưkewctayni, khôeqqong thểgjvckewcjmwjng tưkewcswwmng nổcvuvi, đhgzlâcusyy nhấtoxit đhgzlubbtnh làfcfkmdbwo giáqcgcc củtxgqa côeqqo, loạgguyi ngưkewctayni nhưkewc Đgjvcôeqqong Phùykckng Lưkewcu...

Đgjvcưkewctaynng Tinh Khanh ngơgguy ngáqcgcc ngồdxyui trêajitn ghếyqlr sofa suy nghĩfcph, Đgjvcôeqqong Phùykckng Lưkewcu ởjmwj trong phòaxegng tắfjtjm nửiusma tiếyqlrng mớcgyzi ra ngoàfcfki, dưkewccgyzi ngưkewctayni anh chỉlhze quấtoxin mộmvgkt chiếyqlrc khăyqlrn tắfjtjm, cầlhzem khăyqlrn mặriimt lau tómzduc đhgzli tớcgyzi, thầlhzen tháqcgci vôeqqoykckng tựjmwj nhiêajitn.

Đgjvcưkewctaynng Tinh Khanh khôeqqong nhịubbtn đhgzlưkewcswwmc hỏpmyoi nghi hoặriimc trong lòaxegng mìltlxnh: “Đgjvcôeqqong Phùykckng Lưkewcu... ban nãugtmy anh...”

“Yêajitn tâcusym đhgzli.” Khôeqqong đhgzlswwmi Đgjvcưkewctaynng Tinh Khanh nómzdui hếyqlrt lờtayni, Đgjvcôeqqong Phùykckng Lưkewcu mỉlhzem cưkewctayni ngắfjtjt lờtayni côeqqo: “Khi chưkewca cómzdu đhgzlưkewcswwmc sựjmwj đhgzldxyung ýcusy củtxgqa em, anh sẽltlx khôeqqong đhgzlghiang vàfcfko em, nhưkewc vậlpchy, em sẽltlx khôeqqong thểgjvcmzdui làfcfk anh cưkewcskghng éghxwp em nữvwpua.”

“...”

“Bịubbtch, bịubbtch, bịubbtch...” Tiếyqlrng tim đhgzllpchp ngàfcfky càfcfkng lớcgyzn khôeqqong theo tiếyqlrt tấtoxiu vang lêajitn, Đgjvcưkewctaynng Tinh Khanh cảmdbwm thấtoxiy cảmdbw ngưkewctayni mìltlxnh đhgzlang rơgguyi vàfcfko trạgguyng tháqcgci khiếyqlrp sợswwm.




Ngàfcfky hôeqqom nay Đgjvcôeqqong Phùykckng Lưkewcu đhgzlem lạgguyi cho côeqqo quáqcgc nhiềghiau bấtoxit ngờtayn, côeqqo khôeqqong nghĩfcph Đgjvcôeqqong Phùykckng Lưkewcu sẽltlx tỏpmyoltlxnh vớcgyzi mìltlxnh, còaxegn suy nghĩfcph đhgzlếyqlrn cảmdbw cảmdbwm nhậlpchn củtxgqa côeqqo. Trong lúixeac nhấtoxit thờtayni, Đgjvcưkewctaynng Tinh Khanh thậlpcht sựjmwj bịubbt Đgjvcôeqqong Phùykckng Lưkewcu làfcfkm cho cảmdbwm đhgzlmvgkng.

Đgjvcôeqqong Phùykckng Lưkewcu củtxgqa sáqcgcu năyqlrm trưkewccgyzc làfcfk mộmvgkt têajitn khốgjvcn khôeqqong biếyqlrt thưkewcơgguyng hoa tiếyqlrc ngọwvgtc làfcfkltlx.

Nhớcgyz lạgguyi trưkewccgyzc đhgzlâcusyy, Đgjvcưkewctaynng Tinh Khanh lạgguyi muốgjvcn rơgguyi nưkewccgyzc mắfjtjt, sựjmwj sợswwmugtmi vàfcfk tủtxgqi thâcusyn trong lòaxegng lậlpchp tứsobrc dâcusyng tràfcfko, nưkewccgyzc mắfjtjt củtxgqa Đgjvcưkewctaynng Tinh Khanh giốgjvcng nhưkewc vỡskgh đhgzlêajitdxyugguyt chảmdbwy xuốgjvcng.

Đgjvcưkewctaynng Tinh Khanh bậlpcht khómzduc, dọwvgta Đgjvcôeqqong Phùykckng Lưkewcu đhgzlang đhgzlsobrng lau tómzduc hoảmdbwng sợswwm giậlpcht nảmdbwy mìltlxnh, anh vộmvgki vãugtmghxwm khăyqlrn mặriimt qua mộmvgkt bêajitn, ngồdxyui xuốgjvcng cạgguynh Đgjvcưkewctaynng Tinh Khanh, quan tâcusym hỏpmyoi: “Nàfcfky... côeqqoqcgci ngốgjvcc, đhgzlang yêajitn đhgzlang làfcfknh em khómzduc cáqcgci gìltlx hảmdbw, cómzdu ngưkewctayni khôeqqong biếyqlrt lạgguyi tưkewcjmwjng anh bắfjtjt nạgguyt em đhgzltoxiy.”

“Hu hu hu...” Đgjvcưkewctaynng Tinh Khanh khómzduc vìltlx cảmdbwm đhgzlmvgkng, mặriimc dùykckeqqo biếyqlrt đhgzliềghiau nàfcfky rấtoxit cómzdu thểgjvc chỉlhzefcfk giảmdbw, thếyqlr nhưkewcng cho dùykckfcfk mộmvgkt giâcusyy, côeqqoaxegng bằelvrng lòaxegng tin tưkewcjmwjng nómzdufcfk sựjmwj thậlpcht.

Cho dùykck Đgjvcôeqqong Phùykckng Lưkewcu thậlpcht sựjmwj chỉlhze coi mìltlxnh làfcfk kẻcjyp qua đhgzlưkewctaynng, nhưkewcng anh cómzdu thểgjvc kiềghiam néghxwn ham muốgjvcn vìltlxltlxnh, Đgjvcưkewctaynng Tinh Khanh cảmdbwm thấtoxiy côeqqo khómzduc cũaxegng khôeqqong cómzdultlx mấtoxit mặriimt cảmdbw.

Cho dùykck Đgjvcôeqqong Phùykckng Lưkewcu cómzdu an ủtxgqi côeqqo hay trêajitu chọwvgtc côeqqo thếyqlrfcfko, Đgjvcưkewctaynng Tinh Khanh vẫkxign khómzduc đhgzlếyqlrn nỗiusmi ngưkewctayni đhgzlkxigm nưkewccgyzc mắfjtjt, côeqqo khómzduc khôeqqong thàfcfknh tiếyqlrng nómzdui: “Đgjvcôeqqong, Đgjvcôeqqong Phùykckng Lưkewcu... Cáqcgcm ơgguyn anh...”

Mộmvgkt câcusyu nómzdui nàfcfky củtxgqa Đgjvcưkewctaynng Tinh Khanh khiếyqlrn Đgjvcôeqqong Phùykckng Lưkewcu còaxegn đhgzlang tráqcgcch cứsobreqqo tựjmwj nhiêajitn khómzduc nghe xong cảmdbwm thấtoxiy sữvwpung sờtayn, Đgjvcôeqqong Phùykckng Lưkewcu ngâcusyy ngưkewctayni mấtoxiy giâcusyy, sau đhgzlómzdu anh thởjmwjfcfki mộmvgkt hơgguyi, duỗiusmi tay ôeqqom Đgjvcưkewctaynng Tinh Khanh vàfcfko trong lòaxegng, cưkewcng chiềghiau nómzdui: “Đgjvcdxyu ngốgjvcc...”

Đgjvcôeqqong Phùykckng Lưkewcu càfcfkng dịubbtu dàfcfkng, Đgjvcưkewctaynng Tinh Khanh lạgguyi càfcfkng khómzduc to hơgguyn, nưkewccgyzc mắfjtjt củtxgqa côeqqo nhưkewc đhgzlưkewcswwmc mởjmwj cốgjvcng thoáqcgct cứsobr chảmdbwy khôeqqong ngừqcgcng, Đgjvcưkewctaynng Tinh Khanh khómzduc rấtoxit thêajit thảmdbwm, côeqqokewcơgguyn tay ôeqqom lấtoxiy Đgjvcôeqqong Phùykckng Lưkewcu, tùykcky ýcusy lớcgyzn tiếyqlrng nómzdui: “Đgjvcdxyu khốgjvcn! Anh đhgzlqcgcng đhgzlgjvci xửiusm vớcgyzi em tốgjvct nhưkewc vậlpchy! Em sẽltlx cảmdbwm đhgzlmvgkng!”

Nghe vậlpchy, Đgjvcôeqqong Phùykckng Lưkewcu đhgzlang ôeqqom Đgjvcưkewctaynng Tinh Khanh cưkewctayni khẽltlx mộmvgkt tiếyqlrng, khómzdue miệwrlnng anh nhếyqlrch lêajitn nụghiakewctayni hàfcfki lòaxegng, vỗiusm nhèykck nhẹyqlr sau lưkewcng Đgjvcưkewctaynng Tinh Khanh, Đgjvcôeqqong Phùykckng Lưkewcu bấtoxit đhgzlfjtjc dĩfcphkewctayni nómzdui: “Đgjvcgjvci tốgjvct vớcgyzi em màfcfk em còaxegn khôeqqong chịubbtu? Cứsobr muốgjvcn anh hung dữvwpu vớcgyzi em sao?”

“Ừchixm!” Đgjvcưkewctaynng Tinh Khanh gậlpcht đhgzllhzeu đhgzldxyung ýcusy.

Đgjvcôeqqong Phùykckng Lưkewcu nởjmwj nụghiakewctayni, song lầlhzen nàfcfky anh khôeqqong tráqcgcch cứsobr Đgjvcưkewctaynng Tinh Khanh nữvwpua.

Hai ngưkewctayni cứsobr lẳeqqong lặriimng ôeqqom nhau nhưkewc vậlpchy, đhgzlswwmi đhgzlếyqlrn khi Đgjvcưkewctaynng Tinh Khanh ýcusy thứsobrc đhgzlưkewcswwmc cómzdu đhgzliềghiau gìltlx đhgzlómzdu khôeqqong đhgzlúixeang, côeqqo liềghian rụghiat tay lạgguyi, khi Đgjvcôeqqong Phùykckng Lưkewcu còaxegn đhgzlang cảmdbwm thấtoxiy nghi ngờtayn thìltlxqcgci bụghiang củtxgqa Đgjvcưkewctaynng Tinh Khanh đhgzlmvgkt nhiêajitn kêajitu lêajitn.

Đgjvciềghiau nàfcfky càfcfkng khiếyqlrn Đgjvcôeqqong Phùykckng Lưkewcu thấtoxiy buồdxyun cưkewctayni, anh nheo mắfjtjt cốgjvc ýcusy hỏpmyoi: “Em đhgzlómzdui bụghiang sao?”

Bịubbt Đgjvcôeqqong Phùykckng Lưkewcu nghe thấtoxiy tiếyqlrng bụghiang kêajitu kêajitu to nhưkewc tiếyqlrng sấtoxim, Đgjvcưkewctaynng Tinh Khanh thẹyqlrn quáqcgcmzdua giậlpchn néghxwm gốgjvci vềghia phíykcka anh, quáqcgct: “Anh mớcgyzi đhgzlómzdui bụghiang ýcusy! Làfcfk bụghiang củtxgqa anh đhgzlang kêajitu! Khôeqqong phảmdbwi em!”

“Đgjvcưkewcswwmc rồdxyui.” Đgjvcôeqqong Phùykckng Lưkewcu cũaxegng khôeqqong vạgguych trầlhzen Đgjvcưkewctaynng Tinh Khanh, áqcgcnh mắfjtjt củtxgqa anh trêajitu chọwvgtc nhìltlxn côeqqo, cưkewctayni nómzdui: “Làfcfk anh đhgzlómzdui bụghiang, bâcusyy giờtaynmzdu thểgjvc mờtayni côeqqo thưkewccusy nhỏpmyo nấtoxiu cơgguym cho ôeqqong chủtxgq ăyqlrn đhgzlưkewcswwmc chưkewca?”

“Ăqcgcn ăyqlrn ăyqlrn, cho anh ăyqlrn no chếyqlrt luôeqqon!” Đgjvcưkewctaynng Tinh Khanh thẹyqlrn quáqcgcmzdua giậlpchn đhgzlsobrng lêajitn, chạgguyy nhưkewc bay vàfcfko nhàfcfk bếyqlrp.

Đgjvcswwmi sau khi Đgjvcưkewctaynng Tinh Khanh đhgzlómzdung cửiusma nhàfcfk bếyqlrp lạgguyi, côeqqo mớcgyzi dựjmwja vàfcfko cửiusma thởjmwj phìltlx phòaxeg, côeqqo sờtayn sờtayn lồdxyung ngựjmwjc củtxgqa mìltlxnh, mớcgyzi biếyqlrt hómzdua ra tim mìltlxnh đhgzllpchp nhanh nhưkewc vậlpchy.

Trờtayni ạgguy, cảmdbwm giáqcgcc nhưkewceqqom nay quan hệwrln giữvwpua côeqqofcfk Đgjvcôeqqong Phùykckng Lưkewcu tiếyqlrn triểgjvcn quáqcgc nhanh!

Mặriimc dùykckeqqo đhgzlãugtm từqcgc chốgjvci Đgjvcôeqqong Phùykckng Lưkewcu, nhưkewcng Đgjvcôeqqong Phùykckng Lưkewcu căyqlrn bảmdbwn khôeqqong quan tâcusym, vẫkxign dùykckng tháqcgci đhgzlmvgk mậlpchp mờtayntoxiy đhgzlgjvci xửiusm vớcgyzi côeqqo. Cho dùykck Đgjvcưkewctaynng Tinh Khanh biếyqlrt khảmdbwyqlrng anh chỉlhze chơgguyi côeqqo qua đhgzlưkewctaynng làfcfk rấtoxit cao, nhưkewcng côeqqo vẫkxign khôeqqong thểgjvc đhgzldiidy Đgjvcôeqqong Phùykckng Lưkewcu ra, ngoàfcfki miệwrlnng thìltlxmzdui bịubbtkewcskghng éghxwp, nhưkewcng trong lòaxegng côeqqo hiểgjvcu rõgjvc, côeqqoaxegng đhgzlang hưkewcjmwjng thụghia đhgzliềghiau đhgzlómzdu.

Đgjvcưkewctaynng Tinh Khanh khôeqqong muốgjvcn thừqcgca nhậlpchn ýcusy nghĩfcph xấtoxiu xa nàfcfky củtxgqa mìltlxnh, sao côeqqomzdu thểgjvc nhưkewc vậlpchy chứsobr, Đgjvcôeqqong Phùykckng Lưkewcu làfcfk kẻcjyp thùykck củtxgqa côeqqo, sao cómzdu thểgjvc đhgzlgjvc kẻcjyp thùykck củtxgqa mìltlxnh tùykcky ýcusy bắfjtjt nạgguyt nhưkewc vậlpchy đhgzlưkewcswwmc.

Tuy nómzdui nhưkewc vậlpchy, nhưkewcng Đgjvcưkewctaynng Tinh Khanh lạgguyi khôeqqong biếyqlrt phảmdbwi đhgzlgjvci mặriimt thếyqlrfcfko vớcgyzi Đgjvcôeqqong Phùykckng Lưkewcu, phảmdbwi từqcgc chốgjvci anh thếyqlrfcfko thìltlx anh mớcgyzi khôeqqong dùykckng tháqcgci đhgzlmvgk đhgzlómzdu đhgzlgjvci xửiusm vớcgyzi mìltlxnh nữvwpua.

eqqo rấtoxit muốgjvcn xéghxw bỏpmyo lớcgyzp mặriimt nạgguy giảmdbw dốgjvci nàfcfky xuốgjvcng, thếyqlr nhưkewcng giờtayn vẫkxign chưkewca tìltlxm đhgzlưkewcswwmc tung tíykckch củtxgqa con trai côeqqo, côeqqo chỉlhzemzdu thểgjvc nhẫkxign nhịubbtn.

Đgjvcưkewcswwmc rồdxyui, mặriimc kệwrln Đgjvcôeqqong Phùykckng Lưkewcu cómzdu thậlpcht sựjmwj thíykckch côeqqo hay khôeqqong, côeqqoaxegng phảmdbwi lợswwmi dụghiang mốgjvci quan hệwrlnfcfky, tìltlxm cơgguy hộmvgki đhgzlgjvc Đgjvcôeqqong Phùykckng Lưkewcu dẫkxign mìltlxnh vềghia nhàfcfk, xem cómzdu phảmdbwi anh đhgzlãugtm giấtoxiu Đgjvcưkewctaynng Ngũaxeg Tuấtoxin ởjmwj trong nhàfcfk hay khôeqqong!

eqqo nhấtoxit đhgzlubbtnh phảmdbwi nhanh lêajitn, khôeqqong thểgjvc tiếyqlrp tụghiac vớcgyzi Đgjvcôeqqong Phùykckng Lưkewcu nhưkewc vậlpchy nữvwpua!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.