Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Chương 536 :

    trước sau   
60536.Trong biệbakqt thựwlpiplbn ngoạmnehi ômiyi thàwemknh phốqmnd S…

Cốqmnd Thiêqmndn Kỳiqqt nhìgwgfn chằdzbnm chằdzbnm vàwemko đmrhaiệbakqn thoạmnehi, trêqmndn màwemkn hìgwgfnh đmrhaãrfkhmrtt sẵypmkn mộdzbnt đmrhaoạmnehn chữtwce, nộdzbni dung chíxjxanh làwemk tạmnehm biệbakqt An Đrprziềaboim, nókgdpi vớxltli cômiyiiwnfy, mìgwgfnh sẽtwce rờjrqvi khỏcbgti thàwemknh phốqmnd H, hy vọkbnfng cômiyi tựwlpi chăjrqvm sókgdpc bảsbonn thâtwcen cho tốqmndt.

Ngókgdpn tay trêqmndn màwemkn hìgwgfnh do dựwlpi đmrhaãrfkhtwceu, cuốqmndi cùqrwfng Cốqmnd Thiêqmndn Kỳiqqtwdnfng nhấiwnfn phíxjxam trởplbn vềaboi.

Chiềaboiu phảsboni vềaboi Mỹltyg rồwlpii, nhưmaymng ngay cảsbon lờjrqvi tạmnehm biệbakqt An Đrprziềaboim cũwdnfng chưmayma nghĩstip xong!

“Thiêqmndn Kỳiqqt, sao thếohdx? Sắvjovp vềaboi Mỹltyg rồwlpii, sao trômiying buồwlpin thếohdx!” Tráownoi ngưmaymyrrxc vớxltli tâtwcem trạmnehng u buồwlpin củsqvta Cốqmnd Thiêqmndn Kỳiqqt, Thẩkgdpm Sởplbnwemk thìgwgf lạmnehi rấiwnft vui.

gwgf mấiwnfy ngàwemky nay Thẩkgdpm Sởplbnwemk luômiyin ởplbnqmndn cạmnehnh Cốqmnd Thiêqmndn Kỳiqqt, khuyêqmndn nhủsqvt anh, chăjrqvm sókgdpc anh, nêqmndn quan hệbakq củsqvta hai ngưmaymjrqvi cũwdnfng tốqmndt lêqmndn hẳqmndn.


Đrprziềaboiu duy nhấiwnft khiếohdxn Thẩkgdpm Sởplbnwemk khômiying vui làwemk thâtwcen phậbpyin củsqvta Susan bạmnehi lộdzbn, khômiying thểypmk tiếohdxp tụcbgtc ởplbnmiying ty Cốqmnd Thịnyez nữtwcea, thếohdxqmndn Susan theo Cốqmnd Thiêqmndn Kỳiqqtplbn trong biệbakqt thựwlpi, bâtwcey giờjrqv lạmnehi còienon quay vềaboi Mỹltyg chung vớxltli Cốqmnd Thiêqmndn Kỳiqqt.

Nhưmaymng thấiwnfy Susan cũwdnfng thậbpyit thàwemk, biếohdxt an phậbpyin, khômiying hềaboikgdp suy nghĩstiprfkho huyềaboin gìgwgfqmndn Thẩkgdpm Sởplbnwemkwdnfng miễeegun cưmaymvzrqng cho Susan ởplbn lạmnehi.

Cốqmnd Thiêqmndn Kỳiqqt nhìgwgfn Thẩkgdpm Sởplbnwemk chủsqvt đmrhadzbnng ngồwlpii bêqmndn cạmnehnh mìgwgfnh, cũwdnfng khômiying thèbpyim đmrhaypmk ýbpyi đmrhaếohdxn cômiyi ta, chỉtpdl tiếohdxp tụcbgtc nhìgwgfn màwemkn hìgwgfnh đmrhaiệbakqn thoạmnehi, suy nghĩstipwemkm sao tạmnehm biệbakqt An Đrprziềaboim.

“Thiêqmndn Kỳiqqt, đmrhaasxmng nhìgwgfn vàwemko đmrhaiệbakqn thoạmnehi nữtwcea, khômiying tốqmndt cho mắvjovt đmrhaâtwceu, dễeegu mỏcbgti mắvjovt lắvjovm!” Thẩkgdpm Sởplbnwemk thấiwnfy Cốqmnd Thiêqmndn Kỳiqqt khômiying quan tâtwcem cômiyi ta nêqmndn chủsqvt đmrhadzbnng đmrhaưmayma tay đmrhanyeznh lấiwnfy đmrhaiệbakqn thoạmnehi củsqvta Cốqmnd Thiêqmndn Kỳiqqt.

“Thẩkgdpm Sởplbnwemk! Cókgdp phảsboni làwemkmiyi lạmnehi quêqmndn thâtwcen phậbpyin củsqvta mìgwgfnh rồwlpii khômiying?!” Cốqmnd Thiêqmndn Kỳiqqt tứoevpc giậbpyin nhìgwgfn Thẩkgdpm Sởplbnwemk, cảsbonm thấiwnfy cômiyi ta thậbpyit đmrhaáownong ghéfnast.

“Mìgwgfnh muốqmndn tốqmndt cho cậbpyiu màwemk!” Thẩkgdpm Sởplbnwemk tủsqvti thâtwcen nókgdpi, “Đrprzasxmng nghĩstipwemkgwgfnh khômiying biếohdxt cậbpyiu đmrhaang nhớxltl ai! Nhưmaymng Cốqmnd Thiêqmndn Kỳiqqt cậbpyiu phảsboni hiểypmku, bâtwcey giờjrqv mọkbnfi việbakqc đmrhaãrfkh đmrhaưmaymyrrxc xáownoc đmrhanyeznh cảsbon rồwlpii, An Đrprziềaboim chọkbnfn Cốqmnd Thiêqmndn Tuấiwnfn, cômiyi ta còienon muốqmndn kếohdxt hômiyin vớxltli Cốqmnd Thiêqmndn Tuấiwnfn! Sựwlpi thậbpyit làwemk nhưmaym vậbpyiy, cậbpyiu khômiying chấiwnfp nhậbpyin thìgwgfwdnfng phảsboni chấiwnfp nhậbpyin thômiyii!”

“Im đmrhai!” Cốqmnd Thiêqmndn Kỳiqqtfnast lêqmndn, “Thẩkgdpm Sởplbnwemk, cômiyi...”

Ngay lúosksc Cốqmnd Thiêqmndn Kỳiqqt lạmnehnh lùqrwfng nhìgwgfn Thẩkgdpm Sởplbnwemk thìgwgf tiếohdxng chuômiying đmrhaiệbakqn reo lêqmndn ngắvjovt lờjrqvi củsqvta Cốqmnd Thiêqmndn Kỳiqqt, anh quay sang nhìgwgfn màwemkn hìgwgfnh đmrhaiệbakqn thoạmnehi.

Khômiying ngờjrqv lạmnehi làwemk đmrhaiệbakqn thoạmnehi củsqvta Nhiêqmndn Nhiêqmndn!

Trong lòienong Cốqmnd Thiêqmndn Kỳiqqt cảsbonm thấiwnfy kỳiqqt lạmneh: Mìgwgfnh khômiying hềaboikgdpi vớxltli cômiyiiwnfy làwemkgwgfnh sắvjovp rờjrqvi khỏcbgti. Tạmnehi sao cômiyiiwnfy lạmnehi gọkbnfi đmrhaiệbakqn thoạmnehi cho mìgwgfnh vàwemko lúosksc nàwemky? Hay làwemkmiyiiwnfy gặmubqp phảsboni chuyệbakqn gìgwgf rồwlpii?

Nghĩstip đmrhaếohdxn đmrhaâtwcey, Cốqmnd Thiêqmndn Kỳiqqt lậbpyip tứoevpc nghe máownoy: “Nhiêqmndn Nhiêqmndn…”

“Cốqmnd Thiêqmndn Kỳiqqt...”

“Chu Háownon Khanh!” Vìgwgf Cốqmnd Thiêqmndn Kỳiqqtwemk Chu Háownon Khanh từasxmng liêqmndn hệbakqqmndn vừasxma nghe giọkbnfng nókgdpi củsqvta Chu Háownon Khanh làwemk Cốqmnd Thiêqmndn Kỳiqqt lậbpyip tứoevpc nhậbpyin ra ngay, anh sữtwceng sờjrqv giâtwcey láownot, đmrhadzbnt nhiêqmndn mặmubqt biếohdxn sắvjovc, “Khômiying phảsboni màwemky chếohdxt rồwlpii sao, sao đmrhaiệbakqn thoạmnehi củsqvta Nhiêqmndn Nhiêqmndn lạmnehi ởplbn trong tay màwemky? Màwemky đmrhaãrfkhwemkm gìgwgfmiyiiwnfy?!”




“Muốqmndn biếohdxt tạmnehi sao lạmnehi nhưmaym vậbpyiy khômiying?” Giọkbnfng củsqvta Chu Háownon Khanh nhàwemkn nhãrfkh đmrhaáownop, “Nếohdxu muốqmndn biếohdxt thìgwgf mộdzbnt mìgwgfnh đmrhaếohdxn căjrqvn hộdzbn lầmrttn trưmaymxltlc! Cũwdnfng chíxjxanh làwemkplbn trong căjrqvn hộdzbn, màwemk tao tậbpyin mắvjovt thấiwnfy màwemky đmrhastip tro xưmaymơienong củsqvta Mộdzbnng Chỉtpdl xuốqmndng bồwlpin cầmrttu!”

“Chu Háownon Khanh, cókgdp chuyệbakqn gìgwgfwemky cứoevp nhằdzbnm vàwemko tao đmrhai, đmrhaasxmng làwemkm hạmnehi Nhiêqmndn Nhiêqmndn!”

“Thếohdx thìgwgf phảsboni xem biểypmku hiệbakqn màwemky thếohdxwemko?” Lúosksc nàwemky Chu Háownon Khanh đmrhaang ngồwlpii trêqmndn sômiyi pha trong căjrqvn hộdzbn, giọkbnfng đmrhaiệbakqu chậbpyim rãrfkhi, “Đrprzúosksng rồwlpii, chớxltl gọkbnfi cảsbonnh sáownot đmrhaiwnfy, nếohdxu khômiying, tao màwemkxjxach đmrhadzbnng thìgwgf khômiying biếohdxt sẽtwcewemkm ra chuyệbakqn gìgwgf khiếohdxn màwemky phảsboni hốqmndi hậbpyin đmrhaiwnfy!”

“Tao đmrhaếohdxn ngay!” Bỗmlffng nhiêqmndn Cốqmnd Thiêqmndn Kỳiqqt hoang mang vômiyi đmrhadzbn, anh lậbpyip tứoevpc đmrhaoevpng dậbpyiy lao ra cửtuwva.

“Thiêqmndn Kỳiqqt cậbpyiu đmrhai đmrhaâtwceu vậbpyiy?” Thẩkgdpm Sởplbnwemk vừasxma nghe đmrhaưmaymyrrxc têqmndn Chu Háownon Khanh trong cuộdzbnc đmrhaqmndi thoạmnehi củsqvta Cốqmnd Thiêqmndn Kỳiqqt thìgwgf lậbpyip tứoevpc giậbpyit nẩkgdpy mìgwgfnh, bâtwcey giờjrqv Cốqmnd Thiêqmndn Kỳiqqt lạmnehi ra ngoàwemki, cômiyi ta lạmnehi càwemkng lo lắvjovng hơienon!

Cốqmnd Thiêqmndn Kỳiqqt dừasxmng bưmaymxltlc, quay lạmnehi trừasxmng mắvjovt nhìgwgfn Thẩkgdpm Sởplbnwemk: “Thẩkgdpm Sởplbnwemk, đmrhaâtwcey làwemk chuyệbakqn tốqmndt màwemkmiyitwcey ra đmrhaiwnfy! Nếohdxu Nhiêqmndn Nhiêqmndn màwemk gặmubqp phảsboni bấiwnft trắvjovc gìgwgf thìgwgfmiyii tuyệbakqt đmrhaqmndi khômiying tha cho cômiyi!”

Cốqmnd Thiêqmndn Kỳiqqtkgdpi xong, lậbpyip tứoevpc quay ngưmaymjrqvi mởplbn cửtuwva rờjrqvi khỏcbgti.

“Thiêqmndn Kỳiqqt, rốqmndt cuộdzbnc xảsbony ra chuyệbakqn gìgwgf, cậbpyiu nókgdpi rõmrttwemkng đmrhai!” Thẩkgdpm Sởplbnwemk lao đmrhaếohdxn kéfnaso tay củsqvta Cốqmnd Thiêqmndn Kỳiqqt, khômiying đmrhaypmk Cốqmnd Thiêqmndn Kỳiqqt đmrhai.

“Cúoskst đmrhai!” Cốqmnd Thiêqmndn Kỳiqqt đmrhakgdpy mạmnehnh Thẩkgdpm Sởplbnwemk ra, anh trừasxmng mặmubqt nhìgwgfn Thẩkgdpm Sởplbnwemk, “Tấiwnft cảsbonwemk lỗmlffi củsqvta cômiyi, bâtwcey giờjrqv Nhiêqmndn Nhiêqmndn đmrhaang trong tay Chu Háownon Khanh! Thẩkgdpm Sởplbnwemk, tốqmndt nhấiwnft làwemkmiyi cầmrttu cho Nhiêqmndn Nhiêqmndn khômiying cókgdp chuyệbakqn gìgwgf đmrhai!”

“Thiêqmndn Kỳiqqt!” Thẩkgdpm Sởplbnwemk lắvjovc đmrhamrttu, lầmrttn nữtwcea bổstip nhàwemko đmrhaếohdxn ômiyim lấiwnfy châtwcen củsqvta Cốqmnd Thiêqmndn Kỳiqqt, nókgdpi vớxltli vẻmrtt mặmubqt vômiyi tộdzbni, “Mìgwgfnh khômiying biếohdxt tạmnehi sao Chu Háownon Khanh lạmnehi sốqmndng lạmnehi, lúosksc mìgwgfnh xửtuwvbpyi hắvjovn ta, rõmrttwemkng hắvjovn ta đmrhaãrfkh chếohdxt rồwlpii!”

“Tômiyii khômiying muốqmndn tranh luậbpyin vớxltli cômiyi!” Cốqmnd Thiêqmndn Kỳiqqt đmrhakgdpy Thẩkgdpm Sởplbnwemk ra rồwlpii chạmnehy vộdzbni ra ngoàwemki.

“Thiêqmndn Kỳiqqttwcey giờjrqv cậbpyiu khômiying thểypmk đmrhai đmrhaưmaymyrrxc!” Thẩkgdpm Sởplbnwemk lầmrttn nữtwcea ômiyim chặmubqt lấiwnfy Cốqmnd Thiêqmndn Kỳiqqt, cômiyi ta tuyệbakqt đmrhaqmndi khômiying đmrhaypmk Cốqmnd Thiêqmndn Kỳiqqt đmrhai cứoevpu An Đrprziềaboim, “Nếohdxu Chu Háownon Khanh đmrhaãrfkh gọkbnfi đmrhaiệbakqn thoạmnehi bảsbono cậbpyiu tớxltli đmrhaókgdp thìgwgfmrttwemkng hắvjovn đmrhaãrfkh chuẩkgdpn bịnyez hếohdxt rồwlpii, nếohdxu bâtwcey giờjrqv cậbpyiu đmrhai, nhấiwnft đmrhanyeznh sẽtwce chếohdxt!”

Thẩkgdpm Sởplbnwemk cầmrttu xin Cốqmnd Thiêqmndn Kỳiqqt, nhìgwgfn Cốqmnd Thiêqmndn Kỳiqqt vớxltli vẻmrtt mặmubqt lo lắvjovng, nhưmaymng trong lòienong Thẩkgdpm Sởplbnwemkwdnfng hiểypmku rõmrtt, chỉtpdl cầmrttn Cốqmnd Thiêqmndn Kỳiqqt đmrhai trễeegu mộdzbnt phúoskst thômiyii thìgwgfownoc suấiwnft An Đrprziềaboim chếohdxt đmrhai sẽtwcewemkng tăjrqvng lêqmndn!


“Cậbpyiu chủsqvt, cômiyi Thẩkgdpm, xảsbony ra chuyệbakqn gìgwgf vậbpyiy?” Susan đmrhaang dọkbnfn dẹosksp hàwemknh lýbpyiplbn mộdzbnt gian phòienong kháownoc nghe tiếohdxng cãrfkhi nhau thìgwgf vộdzbni chạmnehy đmrhaếohdxn, nhìgwgfn thấiwnfy Thẩkgdpm Sởplbnwemk đmrhaang ômiyim lấiwnfy Cốqmnd Thiêqmndn Kỳiqqt.

“Susan, cômiyi đmrhaếohdxn đmrhaúosksng lúosksc lắvjovm, mau giúosksp tômiyii cảsbonn Thiêqmndn Kỳiqqt lạmnehi,” Thẩkgdpm Sởplbnwemk van xin Susan, “Bâtwcey giờjrqv cậbpyiu ấiwnfy muốqmndn đmrhai gặmubqp Chu Háownon Khanh, Chu Háownon Khanh làwemk thằdzbnng đmrhaqmndn, sao Thiêqmndn Kỳiqqtkgdp thểypmk đmrhai gặmubqp hắvjovn ta chứoevp...”

“Chu Háownon Khanh? Khômiying phảsboni hắvjovn ta chếohdxt rồwlpii sao?” Susan vộdzbni buômiying đmrhawlpi đmrhamnehc trong tay xuốqmndng, chạmnehy tớxltli chỗmlff Cốqmnd Thiêqmndn Kỳiqqt.

“Cúoskst hếohdxt đmrhai!” Cốqmnd Thiêqmndn Kỳiqqt thựwlpic sựwlpi khômiying muốqmndn đmrhadzbnng tay vớxltli phụcbgt nữtwce, nhưmaymng Thẩkgdpm Sởplbnwemkwemk Susan khiếohdxn anh bựwlpic mìgwgfnh hếohdxt sứoevpc.

“Thiêqmndn Kỳiqqt, cậbpyiu nghe mìgwgfnh nókgdpi đmrhai màwemk!” Thẩkgdpm Sởplbnwemk van xin hếohdxt lờjrqvi, “Dùqrwf sao Chu Háownon Khanh cũwdnfng đmrhaang bịnyez truy nãrfkh, nếohdxu cậbpyiu muốqmndn cứoevpu An Đrprziềaboim, chúosksng ta báownoo cảsbonnh sáownot, đmrhaypmk cảsbonnh sáownot cứoevpu cômiyiiwnfy đmrhaưmaymyrrxc khômiying?”

“Khômiying đmrhaưmaymyrrxc báownoo cảsbonnh sáownot!” Cốqmnd Thiêqmndn Kỳiqqt giữtwce chặmubqt cằdzbnm củsqvta Thẩkgdpm Sởplbnwemk, “Tuyệbakqt đmrhaqmndi khômiying đmrhaưmaymyrrxc chọkbnfc đmrhaqmndn Chu Háownon Khanh, tômiyii khômiying thểypmk đmrhaypmk Nhiêqmndn Nhiêqmndn gặmubqp nguy hiểypmkm!”

Thẩkgdpm Sởplbnwemk thẫcbgtn thờjrqv.

“Cậbpyiu chủsqvt!”

Nghe Cốqmnd Thiêqmndn Kỳiqqtwemk Thẩkgdpm Sởplbnwemkkgdpi chuyệbakqn, Susan cũwdnfng đmrhamnehi kháownoi hiểypmku đmrhaưmaymyrrxc đmrhaãrfkh xảsbony ra chuyệbakqn gìgwgf, cômiyiwemk mộdzbnt ngưmaymjrqvi luômiyin bêqmndn cạmnehnh bảsbono vệbakq cậbpyiu chủsqvt, nêqmndn tuyệbakqt đmrhaqmndi khômiying đmrhaypmk cậbpyiu chủsqvt đmrhai mạmneho hiểypmkm nhưmaym vậbpyiy.

Nghĩstip đmrhaếohdxn đmrhaâtwcey, Susan đmrhai đmrhaếohdxn trưmaymxltlc mặmubqt ngăjrqvn Cốqmnd Thiêqmndn Kỳiqqt lạmnehi.

“Susan!” So vớxltli Thẩkgdpm Sởplbnwemk, Cốqmnd Thiêqmndn Kỳiqqt thấiwnfy rằdzbnng Susan cókgdp phầmrttn nghe lờjrqvi hơienon, nhưmaymng nhìgwgfn biểypmku hiệbakqn củsqvta Susan, Cốqmnd Thiêqmndn Kỳiqqt thựwlpic sựwlpi tứoevpc giậbpyin

Anh dùqrwfng sứoevpc quơieno tay, Thẩkgdpm Sởplbnwemk ngãrfkh xuốqmndng đmrhaiwnft, Susan cũwdnfng bịnyez Cốqmnd Thiêqmndn Kỳiqqt đmrhakgdpy qua mộdzbnt bêqmndn, rồwlpii anh lạmnehnh lùqrwfng bỏcbgt đmrhai, chẳqmndng nghĩstip ngợyrrxi gìgwgf nữtwcea chạmnehy ra ngoàwemki biệbakqt thựwlpi.

Vệbakqstip đmrhaoevpng canh ngoàwemki biệbakqt thựwlpi, thấiwnfy dáownong vẻmrtt vộdzbni vãrfkh củsqvta Cốqmnd Thiêqmndn Kỳiqqt vộdzbni đmrhai theo, khômiying ngờjrqv Cốqmnd Thiêqmndn Kỳiqqtwemko lêqmndn: “Khômiying ai đmrhaưmaymyrrxc đmrhai theo cảsbon!”

Vệbakqstip nhìgwgfn nhau, cuốqmndi cùqrwfng đmrhaoevpng tạmnehi chỗmlff, khômiying đmrhai theo nữtwcea.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.