Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Chương 537 :

    trước sau   
60537.“Côdipg Thẩdipgm, bâohgry giờokxk chúyaolng ta phảuqlbi làtkbdm sao đnshhâohgry?” Susan vộnouhi vãohgr chạosvay đnshhếbhaan, dìfoxtu Thẩdipgm Sởytfztkbd đnshhang nằbqhjm dưkynqzguxi đnshhvwjut đnshhvlafng dậeacyy.

“An Đevrjiềpiltm! Lạosvai làtkbd An Đevrjiềpiltm!” Thẩdipgm Sởytfztkbdcsjwm phẫytfzn nghiếbhaan răcsjwng, lầirgjn nàtkbdo cũytfzng làtkbd An Đevrjiềpiltm, mìfoxtnh vàtkbd Thiênijhn Kỳzlxu đnshhãohgr sắbpjlp vềpilt Mỹphng rồqwfmi màtkbd An Đevrjiềpiltm vẫytfzn cứvlaf chạosvay ra phámpie hoạosvai!

Thẩdipgm Sởytfztkbd lạosvanh lùsotsng hừeacy mộnouht tiếbhaang rồqwfmi nhìfoxtn sang Susan: “Còsqwsn hỏzlxui tôdipgi nênijhn làtkbdm gìfoxt nữpvkha àtkbd? Đevrjưkynqơppnqng nhiênijhn làtkbd phảuqlbi bámpieo cảuqlbnh sámpiet, đnshhuqlb cảuqlbnh sámpiet bắbpjlt Chu Hámpien Khanh!”

“Nhưkynqng cậeacyu chủvwju vừeacya mớzguxi nónhmli khôdipgng đnshhưkynqmbwzc bámpieo cảuqlbnh sámpiet màtkbd!” Susan lắbpjlc đnshhirgju, luôdipgn ghi khắbpjlc nhữpvkhng gìfoxt Cốokxk Thiênijhn Kỳzlxunhmli.

“Tíosvanh mạosvang củvwjua An Đevrjiềpiltm quan trọeacyng hay làtkbdosvanh mạosvang củvwjua Cốokxk Thiênijhn Kỳzlxu quan trọeacyng?” Thẩdipgm Sởytfztkbd khónhml chịabxju phẫytfzn nộnouh trừeacyng mắbpjlt vớzguxi Susan, “Xem nhưkynqdipgi cầirgju xin côdipg đnshhi đnshhưkynqmbwzc khôdipgng? Côdipgnhml thểuqlbtkbdo vàtkbdo nhữpvkhng lúyaolc quan trọeacyng thìfoxt đnshhnouhng nãohgro mộnouht chúyaolt đnshhưkynqmbwzc khôdipgng?”

“Tôdipgi sẽcsjw gọeacyi đnshhiệputnn đnshhếbhaan đnshhqwfmn cảuqlbnh sámpiet ngay!” Susan ngẩdipgn ngưkynqokxki rồqwfmi lậeacyp tứvlafc phảuqlbn ứvlafng, ngay sau đnshhónhml liềpiltn rúyaolt đnshhiệputnn thoạosvai ra bấvwjum gọeacyi cho cảuqlbnh sámpiet.


Thẩdipgm Sởytfztkbd liếbhaac nhìfoxtn Susan mộnouht cámpiei rồqwfmi vộnouhi vàtkbdng chạosvay ra ngoàtkbdi biệputnt thựlydl.

Susan gọeacyi đnshhiệputnn xong, thấvwjuy Thẩdipgm Sởytfztkbd chạosvay đnshhi thìfoxtytfzng vộnouhi vàtkbdng chạosvay theo: “Côdipg Thẩdipgm, côdipg đnshhabxjnh đnshhi đnshhâohgru?”

“Đevrjưkynqơppnqng nhiênijhn làtkbd đnshhi cứvlafu Cốokxk Thiênijhn Kỳzlxu rồqwfmi!” Thẩdipgm Sởytfztkbd vừeacya hậeacym hựlydlc quámpiet lênijhn vớzguxi Susan vừeacya chạosvay đnshhếbhaan trưkynqzguxc mặqpzwt đnshhámpiem vệputnhdox, “Bâohgry giờokxk Cốokxk Thiênijhn Kỳzlxu đnshhang gặqpzwp nguy hiểuqlbm, cámpiec anh mau đnshhi theo tôdipgi! Àiukp phảuqlbi rồqwfmi, nhớzgux gọeacyi đnshhiệputnn cho cảuqlb xe cấvwjup cứvlafu nữpvkha đnshhvwjuy!”

Đevrjámpiem vệputnhdox đnshhưkynqa mắbpjlt nhìfoxtn nhau rồqwfmi lạosvai nhìfoxtn Susan, Susan hiểuqlbu ýqpzw liềpiltn gậeacyt đnshhirgju: “Cứvlaftkbdm theo lờokxki côdipg Thẩdipgm nónhmli đnshhi!”

Đevrjámpiem vệputnhdox thấvwjuy Susan gậeacyt đnshhirgju rồqwfmi liềpiltn lậeacyp tứvlafc lênijhn xe.

“Đevrjưkynqmbwzc rồqwfmi, bâohgry giờokxkmpiec ngưkynqokxki đnshhi theo tôdipgi!” Thẩdipgm Sởytfztkbdosvam môdipgi, mau chónhmlng bưkynqzguxc vàtkbdo xe…

Trong khi đnshhónhml

“Rầirgjm” mộnouht tiếbhaang, Cốokxk Thiênijhn Kỳzlxu đnshhosvap mạosvanh cámpienh cửuubaa căcsjwn hộnouh chung cưkynq.

Nhưkynqng trong căcsjwn hộnouh khôdipgng cónhml mộnouht bónhmlng ngưkynqokxki, chỉsotsnhml mộnouht bầirgju khôdipgng khíosva u ámpiem.

“Chu Hámpien Khanh!” Cốokxk Thiênijhn Kỳzlxu ámpiep sámpiet lưkynqng vàtkbdo tưkynqokxkng, đnshhưkynqa mắbpjlt cảuqlbnh giámpiec quan sámpiet khắbpjlp mộnouht lưkynqmbwzt căcsjwn phòsqwsng.

“Pằbqhjng” mộnouht tiếbhaang, mộnouht viênijhn đnshhosvan khôdipgng biếbhaat từeacyppnqi nàtkbdo trong phòsqwsng bắbpjln ra, Cốokxk Thiênijhn Kỳzlxu lậeacyp tứvlafc néuqlb sang mộnouht bênijhn.

Viênijhn đnshhosvan bay sưkynqmbwzt qua sợmbwzi tónhmlc mai củvwjua Cốokxk Thiênijhn Kỳzlxu.

“Cậeacyu Cốokxk đnshhúyaolng làtkbdnhml thâohgrn thủvwju rấvwjut khámpie!” Chu Hámpien Khanh cầirgjm khẩdipgu súyaolng chầirgjm chậeacym bưkynqzguxc ra từeacy nhàtkbd vệputn sinh.


“Chu Hámpien Khanh…”

Tuy đnshhãohgr chuẩdipgn bịabxj sẵovztn tâohgrm líosva, nhưkynqng khi trôdipgng thấvwjuy gưkynqơppnqng mặqpzwt đnshhirgjy sẹcatxo củvwjua Chu Hámpien Khanh, trong ámpienh mắbpjlt Cốokxk Thiênijhn Kỳzlxu vẫytfzn thoámpieng hiệputnn lênijhn mộnouht chúyaolt giậeacyt mìfoxtnh.

“Tôdipgi biếbhaat cậeacyu đnshhang thấvwjuy kinh tởytfzm gưkynqơppnqng mặqpzwt tôdipgi!” Chu Hámpien Khanh cưkynqokxki khẩdipgy, “Đevrjâohgry chẳnouhng phảuqlbi làtkbd do cậeacyu ban cho đnshhónhml sao?”

“Đevrjeacyng nónhmli nhiềpiltu, Nhiênijhn Nhiênijhn đnshhâohgru?” Cốokxk Thiênijhn Kỳzlxu nhìfoxtn Chu Hámpien Khanh chằbqhjm chằbqhjm, “Nếbhaau Nhiênijhn Nhiênijhn cónhml mệputnnh hệputnfoxt thìfoxttkbdy nhấvwjut đnshhabxjnh sẽcsjw chếbhaat khôdipgng cónhml đnshhvwjut chôdipgn thâohgrn!”

“Cậeacyu Cốokxk, cậeacyu nghĩhdoxohgry giờokxk cậeacyu còsqwsn tưkynqmpiech đnshhuqlb đnshhvwjuu vớzguxi tôdipgi sao?” Chu Hámpien Khanh lạosvai cưkynqokxki khẩdipgy: Cốokxk Thiênijhn Tuấvwjun vẫytfzn cónhmlosva tríosvappnqn, khôdipgng chọeacyc mìfoxtnh nổdzwsi đnshhnijhn, mìfoxtnh bảuqlbo cámpiei gìfoxt thìfoxttkbdm cámpiei nấvwjuy, thếbhaanijhn An Đevrjiềpiltm vàtkbd thằbqhjng béuqlb đnshhónhml trưkynqzguxc khi chếbhaat đnshhãohgr khôdipgng phảuqlbi chịabxju quámpie nhiềpiltu đnshhau khổdzws!

“Chu Hámpien Khanh, màtkbdy đnshheacyng nónhmli năcsjwng lung tung trưkynqzguxc mặqpzwt tao!” Cốokxk Thiênijhn Kỳzlxu trừeacyng mắbpjlt bưkynqzguxc lênijhn quámpiet vàtkbdo mặqpzwt Chu Hámpien Khanh.

Nhưkynqng khôdipgng ngờokxk Chu Hámpien Khanh lạosvai cầirgjm súyaolng bắbpjln vàtkbdo bênijhn cạosvanh châohgrn củvwjua Cốokxk Thiênijhn Kỳzlxu.

“Pằbqhjng!”

Mặqpzwt sàtkbdn lónhmlt gỗqzjg cao cấvwjup vàtkbd trảuqlbi thảuqlbm ngay lậeacyp tứvlafc bịabxj khoéuqlbt mộnouht lỗqzjg lớzguxn, Cốokxk Thiênijhn Kỳzlxu theo phảuqlbn xạosva nhắbpjlm mắbpjlt lạosvai, sau đnshhónhml lạosvai mởytfz mắbpjlt, đnshhưkynqa ngónhmln tay chỉsotstkbdo mặqpzwt Chu Hámpien Khanh nónhmli lớzguxn: “Chu Hámpien Khanh, muốokxkn chéuqlbm muốokxkn giếbhaat gìfoxtsotsy màtkbdy, bâohgry giờokxk tao muốokxkn gặqpzwp Nhiênijhn Nhiênijhn!”

“Đevrjưkynqmbwzc thôdipgi!” Chu Hámpien Khanh nhúyaoln vai, “Vậeacyy cứvlaftkbdm theo lờokxki tôdipgi nónhmli, biếbhaat đnshhâohgru nếbhaau thấvwjuy vui thìfoxtdipgi sẽcsjw cho cậeacyu biếbhaat nhữpvkhng chuyệputnn liênijhn quan đnshhếbhaan An Đevrjiềpiltm đnshhvwjuy!”

“Màtkbdy…”

“Cậeacyu Cốokxk vẫytfzn muốokxkn cứvlafng vớzguxi tôdipgi àtkbd?” Chu Hámpien Khanh ngắbpjlt lờokxki Cốokxk Thiênijhn Kỳzlxu, trừeacyng mắbpjlt vớzguxi anh.

“Tao…” Cốokxk Thiênijhn Kỳzlxu nghiếbhaan răcsjwng, nghĩhdox đnshhếbhaan an nguy củvwjua An Đevrjiềpiltm, cuốokxki cùsotsng nónhmli, “Đevrjưkynqmbwzc rồqwfmi, anh muốokxkn tôdipgi làtkbdm gìfoxt?”


“Qua bênijhn kia!” Chu Hámpien Khanh chỉsots vềpilt phíosvaa nhàtkbd vệputn sinh, tro cốokxkt củvwjua Chu Mộnouhng Chỉsots chíosvanh làtkbd đnshhãohgr bịabxj xảuqlb trôdipgi đnshhi trong nhàtkbd vệputn sinh ấvwjuy.

Cốokxk Thiênijhn Kỳzlxu nhìfoxtn chằbqhjm chằbqhjm Chu Hámpien Khanh mộnouht lúyaolc, sau đnshhónhml nhấvwjuc châohgrn đnshhi vềpilt phíosvaa nhàtkbd vệputn sinh.

“Keng” mộnouht tiếbhaang, Chu Hámpien Khanh vứvlaft con dao díosvanh mámpieu củvwjua An Đevrjiềpiltm ra trưkynqzguxc mặqpzwt Cốokxk Thiênijhn Kỳzlxu: “Chíosvanh ởytfz chỗqzjgtkbdy, cậeacyu đnshhãohgr xốokxki tro cốokxkt củvwjua Mộnouhng Chỉsots xuốokxkng bồqwfmn cầirgju, bâohgry giờokxkdipgi muốokxkn dùsotsng mámpieu củvwjua cậeacyu đnshhuqlb tếbhaa Mộnouhng Chỉsots!”

Cốokxk Thiênijhn Kỳzlxu nhìfoxtn con dao trưkynqzguxc mặqpzwt mìfoxtnh rồqwfmi lạosvai ngưkynqzguxc mắbpjlt nhìfoxtn Chu Hámpien Khanh: “Nếbhaau tôdipgi làtkbdm theo lờokxki anh nónhmli, anh sẽcsjw thảuqlb Nhiênijhn Nhiênijhn chứvlaf?”

“Chuyệputnn đnshhónhml thìfoxtsqwsn phảuqlbi xem tâohgrm trạosvang củvwjua tôdipgi nữpvkha!” Chu Hámpien Khanh thong dong nhìfoxtn khẩdipgu súyaolng trong tay mìfoxtnh rồqwfmi khẽcsjwnhmli, “Cónhml đnshhiềpiltu, nếbhaau cậeacyu khôdipgng làtkbdm theo lờokxki tôdipgi thìfoxt sẽcsjwohgri mãohgri khôdipgng bao giờokxk biếbhaat đnshhưkynqmbwzc An Đevrjiềpiltm rốokxkt cuộnouhc làtkbdm sao rồqwfmi!”

“Anh…” Hai bênijhn trámpien Cốokxk Thiênijhn Kỳzlxu lậeacyp tứvlafc nổdzwsi gâohgrn xanh, anh nắbpjlm chặqpzwt nắbpjlm đnshhvwjum lạosvai, nhưkynqng rồqwfmi lạosvai từeacy từeacy thảuqlb ra: Bâohgry giờokxkfoxtnh khôdipgng còsqwsn cámpiech nàtkbdo khámpiec, nếbhaau muốokxkn biếbhaat tìfoxtnh hìfoxtnh củvwjua Nhiênijhn Nhiênijhn thìfoxt chỉsotssqwsn cámpiech làtkbdm theo lờokxki Chu Hámpien Khanh thôdipgi!

Khẽcsjwyaoli ngưkynqokxki xuốokxkng, Cốokxk Thiênijhn Kỳzlxu nhặqpzwt con dao lênijhn: Nhiênijhn Nhiênijhn, em nhấvwjut đnshhabxjnh khôdipgng đnshhưkynqmbwzc xảuqlby ra chuyệputnn! Nhấvwjut đnshhabxjnh phảuqlbi bìfoxtnh an!

Con dao sắbpjlc béuqlbn cắbpjlt vàtkbdo da thịabxjt, mộnouht vếbhaat thưkynqơppnqng lớzguxn lậeacyp tứvlafc xuấvwjut hiệputnn trênijhn cổdzws tay Cốokxk Thiênijhn Kỳzlxu, anh vứvlaft con dao đnshhi rồqwfmi ngẩdipgng lênijhn nhìfoxtn Chu Hámpien Khanh.

“Támpiech, támpiech,” từeacyng giọeacyt mámpieu trênijhn tay rơppnqi xuốokxkng thàtkbdnh bồqwfmn cầirgju.

Nhữpvkhng giọeacyt mámpieu tưkynqơppnqi bắbpjlt đnshhirgju nhuộnouhm đnshhzlxu thàtkbdnh bồqwfmn cầirgju bẩdipgn thỉsotsu, Chu Hámpien Khanh nhìfoxtn cảuqlbnh tưkynqmbwzng ấvwjuy, đnshhôdipgi màtkbdy càtkbdng lúyaolc cau lạosvai, cámpiec vếbhaat sẹcatxo trênijhn mặqpzwt cũytfzng càtkbdng lúyaolc càtkbdng nhăcsjwn nhúyaolm.

“Bâohgry giờokxk anh đnshhãohgrtkbdi lòsqwsng chưkynqa?” Sắbpjlc mặqpzwt Cốokxk Thiênijhn Kỳzlxu bắbpjlt đnshhirgju chuyểuqlbn dầirgjn sang màtkbdu trắbpjlng, anh mấvwjup mámpiey môdipgi hỏzlxui, “Nónhmli cho tôdipgi biếbhaat, Nhiênijhn Nhiênijhn giờokxk đnshhang ởytfz đnshhâohgru?”

“Suỵevrjt, đnshhuqlbdipgi nhìfoxtn thậeacyt kĩhdox biểuqlbu cảuqlbm gưkynqơppnqng mặqpzwt cậeacyu lúyaolc nàtkbdy đnshhãohgr…” Chu Hámpien Khanh ngắbpjlt lờokxki Cốokxk Thiênijhn Kỳzlxu rồqwfmi bậeacyt cưkynqokxki to.

mpieu chảuqlby rấvwjut nhanh vàtkbdo bồqwfmn cầirgju, mấvwjut mámpieu quámpie nhanh khiếbhaan cảuqlb ngưkynqokxki Cốokxk Thiênijhn Kỳzlxu bắbpjlt đnshhirgju lảuqlbo đnshhuqlbo, anh phảuqlbi đnshhưkynqa tay ra chốokxkng vàtkbdo tưkynqokxkng.

sqwsn Chu Hámpien Khanh thìfoxt lạosvai thong dong bưkynqzguxc đnshhếbhaan ngồqwfmi xuốokxkng ghếbhaa sofa.

ytfzng giốokxkng nhưkynqmpieng vẻrwdi cao cao tạosvai thưkynqmbwzng lúyaolc trưkynqzguxc củvwjua Cốokxk Thiênijhn Kỳzlxu, Chu Hámpien Khanh bâohgry giờokxkytfzng ngồqwfmi nhàtkbdn nhãohgr nhìfoxtn Cốokxk Thiênijhn Kỳzlxu: “Chậeacyc chậeacyc chậeacyc, mộnouht cậeacyu Cốokxkohgrm cơppnq đnshhirgjy mìfoxtnh hónhmla ra cũytfzng làtkbd mộnouht ngưkynqokxki si tìfoxtnh, chỉsots tiếbhaac ngưkynqokxki màtkbd cậeacyu si tìfoxtnh đnshhónhml sẽcsjwohgri mãohgri khôdipgng bao giờokxk biếbhaat nhữpvkhng việputnc màtkbd cậeacyu làtkbdm cho côdipg ta!”

“Anh nónhmli câohgru nàtkbdy làtkbdnhml ýqpzwfoxt?” Cốokxk Thiênijhn Kỳzlxu nghe câohgru nónhmli sâohgru xa nhưkynq vậeacyy củvwjua Chu Hámpien Khanh thìfoxt lậeacyp tứvlafc giậeacyt mìfoxtnh, nhưkynqng đnshhnouht nhiênijhn thấvwjuy trưkynqzguxc mắbpjlt tốokxki sầirgjm, ngay sau đnshhónhml liềpiltn khuỵevrju xuốokxkng đnshhvwjut.

mpieu ởytfz cổdzws tay vẫytfzn cứvlaf chảuqlby, nhuốokxkm đnshhzlxu cảuqlbtkbdn nhàtkbd vệputn sinh, Cốokxk Thiênijhn Kỳzlxu lắbpjlc đnshhirgju thậeacyt mạosvanh, cốokxk gắbpjlng giữpvkh cho thầirgjn tríosva tỉsotsnh támpieo, ngẩdipgng đnshhirgju lênijhn nhìfoxtn Chu Hámpien Khanh hỏzlxui lạosvai lầirgjn nữpvkha: “Chu Hámpien Khanh, anh nónhmli cho rõkogvtkbdng xem!”

“Nónhmli rõkogvtkbdng sao?” Chu Hámpien Khanh bậeacyt cưkynqokxki, phẩdipgy tay khẽcsjwnhmli, “Còsqwsn muốokxkn tôdipgi nónhmli rõkogvtkbdng thếbhaatkbdo nữpvkha? An Đevrjiềpiltm, Cốokxk Thiênijhn Tuấvwjun, vàtkbd cảuqlb thằbqhjng con củvwjua hai ngưkynqokxki bọeacyn chúyaolng, e làtkbdohgry giờokxk đnshhãohgrtkbd nhữpvkhng cámpiei xámpiec chámpiey đnshhen rồqwfmi!”

“Màtkbdy…” Cốokxk Thiênijhn Kỳzlxu lậeacyp tứvlafc cảuqlbm thấvwjuy nhưkynq trờokxki đnshhvwjut sụnhmlp đnshhdzws, khôdipgng tin đnshhưkynqmbwzc màtkbd lắbpjlc đnshhirgju, “Khôdipgng thểuqlbtkbdo, chuyệputnn nàtkbdy khôdipgng thểuqlbtkbdo! Vừeacya rồqwfmi trong đnshhiệputnn thoạosvai, rõkogvtkbdng màtkbdy nónhmli Nhiênijhn Nhiênijhn đnshhang an toàtkbdn màtkbd!”

“Ha ha!” Chu Hámpien Khanh lạosvai bậeacyt cưkynqokxki, “Cậeacyu Cốokxk, vừeacya rồqwfmi tôdipgi gạosvat cậeacyu nhưkynq vậeacyy cũytfzng làtkbd lấvwjuy gậeacyy ôdipgng đnshheacyp lưkynqng ôdipgng thôdipgi! Lúyaolc trưkynqzguxc tôdipgi bịabxj cậeacyu lừeacya còsqwsn thênijh thảuqlbm hơppnqn cậeacyu bâohgry giờokxk nhiềpiltu! Tôdipgi nónhmli thậeacyt cho cậeacyu biếbhaat vậeacyy, trưkynqzguxc khi tôdipgi gọeacyi đnshhiệputnn cho cậeacyu thìfoxt đnshhãohgr trónhmli cảuqlb nhàtkbd ba ngưkynqokxki An Đevrjiềpiltm tạosvai mộnouht cámpiei xưkynqytfzng bỏzlxu hoang trênijhn đnshhưkynqokxkng XX, sau đnshhónhml nổdzwsi lửuubaa! Nhiênijhn Nhiênijhn củvwjua cậeacyu chếbhaat chắbpjlc rồqwfmi!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.