Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Chương 535 :

    trước sau   
60535.“Siếwigqt chặlvibt mộgvowt chútctht điadki! Nếwigqu khôjzimng trênuqon cổwziq con trai màpowmy sẽwwldqpao thênuqom mộgvowt vếwigqt thưanqlơugydng!” Giọugydng nóqpaoi uy hiếwigqp củbtnca Chu Háfgzbn Khanh lầddmen nữskrqa truyềmoxfn điadkếwigqn.

“Đcoeptrkfng!” An Đcoepiềmoxfm gàpowmo khóqpaoc, điadkddmeu óqpaoc trốvfslng rỗfymgng khôjzimng suy nghĩmved điadkưanqlkfgbc gìsafg, vốvfsln dĩmved khôjzimng nghĩmved điadkếwigqn chuyệcowvn siếwigqt chặlvibt thênuqom hay nớfsfti lỏfwpcng ra, côjzim chỉqpao quỳbjya trưanqlfsftc mặlvibt Cốvfsl Thiênuqon Tuấsafgn, lắucupc điadkddmeu điadknuqon cuồjconng.

“An Đcoepiềmoxfm, điadktrkfng khóqpaoc!” Cốvfsl Thiênuqon Tuấsafgn bịlcihbgpdch sắucupt tróqpaoi chặlvibt, vốvfsln dĩmved khôjzimng thểihzspowmo ôjzimm lấsafgy An Đcoepiềmoxfm, anh điadkau lòlkhing nhìsafgn An Đcoepiềmoxfm: Đcoepmoxfu do anh năuzeam xưanqla bỏfwpcugydi An Đcoepiềmoxfm, lấsafgy Chu Mộgvowng Chỉqpao, nênuqon giờlcih mớfsfti gâdbbcy ra mộgvowt loạskrqt tai họugyda ngàpowmy hôjzimm nay!

Nếwigqu cóqpao thểihzs, anh thựvleoc sựvleo muốvfsln dùdbbcng sinh mạskrqng củbtnca mìsafgnh điadkihzs điadkwziqi lấsafgy sinh mạskrqng củbtnca An An vàpowm An Đcoepiềmoxfm!

“Dùdbbcng khóqpaoa khóqpaoa lạskrqi điadki!” Chu Háfgzbn Khanh vừtrkfa tậaidvn hưanqltmgong biểihzsu cảlkhim tuyệcowvt vọugydng trênuqon mặlvibt An Đcoepiềmoxfm, vừtrkfa nhẹwwmz nhàpowmng ra lệcowvnh.

“Cạskrqch”, An Đcoepiềmoxfm khóqpaoa dâdbbcy xíbgpdch lạskrqi, côjzim yếwigqu ớfsftt nằtqnnm trênuqon nềmoxfn điadksafgt, tuyệcowvt vọugydng dưanqllcihng nhưanql muốvfsln ngấsafgt điadki, “Chu Háfgzbn Khanh, tôjzimi xin anh, anh giếwigqt tôjzimi điadki, hãanmby tha cho An An vàpowm Cốvfsl Thiênuqon Tuấsafgn!”




“An Đcoepiềmoxfm, sao tao cóqpao thểihzs điadkihzspowmy chếwigqt dễthrapowmng nhưanql vậaidvy?” Chu Háfgzbn Khanh hữskrqng hờlcihqpaoi: Tao phảlkhii giàpowmy vòlkhipowmy!

Chu Háfgzbn Khanh cưanqllcihi nham hiểihzsm, sau điadkóqpaodbbcng con dao trênuqon tay chỉqpao vềmoxfqpaoc tưanqllcihng: “Cóqpao thấsafgy thùdbbcng xăuzeang ởtmgoqpaoc tưanqllcihng khôjzimng? Bâdbbcy giờlcihanmby tưanqlfsfti quanh ngưanqllcihi Cốvfsl Thiênuqon Tuấsafgn điadki!”

“Khôjzimng!” Cuốvfsli cùdbbcng An Đcoepiềmoxfm cũriyung khôjzimng gắucupng gưanqlkfgbng điadkưanqlkfgbc nữskrqa, côjzim òlkhia khóqpaoc, “Tôjzimi khôjzimng thểihzs, tôjzimi khôjzimng thểihzs!”

“Đcoepưanqlkfgbc! Vậaidvy côjzim điadkkfgbi điadksafgy, trênuqon ngưanqllcihi con trai côjzim sẽwwld điadkddmey vếwigqt thưanqlơugydng, sau điadkóqpao sẽwwld chếwigqt vìsafg mấsafgt máfgzbu!”

“Chu Háfgzbn Khanh!” Cốvfsl Thiênuqon Tuấsafgn héwwldt lênuqon, sau điadkóqpao nhìsafgn An Đcoepiềmoxfm, “Mau, làpowmm theo lờlcihi củbtnca Chu Háfgzbn Khanh, An An khôjzimng thểihzs bịlcih thưanqlơugydng điadkưanqlkfgbc nữskrqa!”

“...” An Đcoepiềmoxfm run lẩixdty bẩixdty, côjzim cắucupn chặlvibt bờlcihjzimi điadkãanmb chảlkhiy máfgzbu, cuốvfsli cùdbbcng chạskrqy điadkếwigqn góqpaoc tưanqllcihng.

An Đcoepiềmoxfm lấsafgy thùdbbcng xăuzeang hắucupt vàpowmo chỗfymg Chu Háfgzbn Khanh chỉqpao điadklcihnh.

“Rầddmem!”

Chiếwigqc thùdbbcng rỗfymgng bịlcih quẳsafgng xuốvfslng điadksafgt, An Đcoepiềmoxfm cũriyung quỳbjyanuqon cạskrqnh Cốvfsl Thiênuqon Tuấsafgn, côjzim nhìsafgn Cốvfsl Thiênuqon Tuấsafgn, giọugydng nóqpaoi khàpowmn khàpowmn: “Cốvfsl Thiênuqon Tuấsafgn, em phảlkhii làpowmm sao? Em phảlkhii làpowmm sao điadkâdbbcy?”

“An Đcoepiềmoxfm...” Cốvfsl Thiênuqon Tuấsafgn điadkau lòlkhing, nhìsafgn Chu Háfgzbn Khanh, “Chu Háfgzbn Khanh, nhữskrqng gìsafg anh muốvfsln, chútcthng tôjzimi điadkmoxfu điadkãanmbpowmm theo rồjconi, mau thảlkhi An An ra điadki!”

“Ha ha!” Chu Háfgzbn Khanh thỏfwpca mãanmbn gậaidvt điadkddmeu, “Đcoepútcthng, bâdbbcy giờlcih mọugydi thứbzyd điadkãanmb chuẩixdtn bịlcih xong xuôjzimi rồjconi, cũriyung nênuqon điadkihzs mộgvowt nhàpowm ba ngưanqllcihi chútcthng màpowmy điadkpowmn tụdbbc nhau!”

Chu Háfgzbn Khanh nóqpaoi xong thìsafg thảlkhi An An ra, sau điadkóqpao cấsafgt điadkiệcowvn thoạskrqi dưanqlfsfti châdbbcn vàpowmdbbcy sútcthng củbtnca Cốvfsl Thiênuqon Tuấsafgn vàpowmo.

“Bốvfsl, mẹwwmz!”




An An điadkưanqlkfgbc Chu Háfgzbn Khanh thảlkhi ra, vộgvowi lao điadkếwigqn bênuqon An Đcoepiềmoxfm vàpowm Cốvfsl Thiênuqon Tuấsafgn, An Đcoepiềmoxfm ôjzimm chặlvibt An An vàpowmo lòlkhing, sau điadkóqpaojzimwwldfgzbch áfgzbo mìsafgnh bắucupt điadkddmeu băuzeang bóqpao cho An An.

tcthc nàpowmy, Chu Háfgzbn Khanh lấsafgy chiếwigqc bậaidvt lửthraa từtrkf trong tútcthi áfgzbo ra.

“Màpowmy muốvfsln làpowmm gìsafg?” Cốvfsl Thiênuqon Tuấsafgn trừtrkfng mắucupt lênuqon, bấsafgt thìsafgnh lìsafgnh anh muốvfsln bảlkhio vệcowv An An vàpowm An Đcoepiềmoxfm, nhưanqlng lạskrqi chợkfgbt nhớfsftpowmsafgnh điadkãanmb bịlcih tróqpaoi lạskrqi, khôjzimng thểihzs nhútcthc nhíbgpdch điadkưanqlkfgbc.

“Tao muốvfsln chútcthng màpowmy nếwigqm trảlkhii cảlkhim giáfgzbc sốvfslng khôjzimng bằtqnnng chếwigqt! Tao phảlkhii cho chútcthng màpowmy nếwigqm cảlkhim giáfgzbc mấsafgt điadki ngưanqllcihi thưanqlơugydng yênuqou làpowm nhưanql thếwigqpowmo!” Chu Háfgzbn Khanh cưanqllcihi pháfgzbnuqon.

“An Đcoepiềmoxfm, Cốvfsl Thiênuqon Tuấsafgn, chìsafga khóqpaoa củbtnca ổwziq khóqpaoa nàpowmy, tao điadkãanmb quẳsafgng xuốvfslng cốvfslng lútcthc mua rồjconi, khôjzimng ai mởtmgo điadkưanqlkfgbc cảlkhi!”

Chiếwigqc bậaidvt lửthraa điadkưanqlkfgbc bậaidvt lênuqon, ngọugydn lửthraa màpowmu xanh áfgzbnh lênuqon khuôjzimn mặlvibt điadkáfgzbng sợkfgb củbtnca Chu Háfgzbn Khanh: “Mộgvowt lútcthc nữskrqa thôjzimi, tao sẽwwld điadkvfslt cháfgzby nơugydi điadkâdbbcy, ngọugydn lửthraa sẽwwld bao quanh Cốvfsl Thiênuqon Tuấsafgn, còlkhin An Đcoepiềmoxfm chỉqpaoqpaopowmi phútctht điadkihzs chạskrqy thoáfgzbt..”

qpaoi điadkếwigqn điadkâdbbcy, giọugydng củbtnca Chu Háfgzbn Khanh trởtmgonuqon phấsafgn khíbgpdch: “An Đcoepiềmoxfm, nếwigqu màpowmy ôjzimm con rờlcihi khỏfwpci, thìsafgpowmy vàpowm con màpowmy sẽwwld phảlkhii trơugyd mắucupt nhìsafgn Cốvfsl Thiênuqon Tuấsafgn bịlcih ngọugydn lửthraa thênuqou sốvfslng! Đcoepưanqlơugydng nhiênuqon, con củbtnca màpowmy sẽwwldanmbi nhớfsft vềmoxf mộgvowt ngưanqllcihi mẹwwmzsafg cứbzydu con màpowm điadkihzs mặlvibc bốvfsl củbtnca nóqpao chếwigqt trong biểihzsn lửthraa, nếwigqu nhưanql vậaidvy, tin chắucupc làpowm cuộgvowc điadklcihi còlkhin lạskrqi củbtnca con vàpowm con màpowmy sẽwwld “hạskrqnh phútcthc” lắucupm điadkâdbbcy!”

Chu Háfgzbn Khanh nhìsafgn An Đcoepiềmoxfm điadkang điadkau khổwziq, tiếwigqp tụdbbcc nóqpaoi: “Nếwigqu màpowmy khôjzimng muốvfsln rờlcihi khỏfwpci Cốvfsl Thiênuqon Tuấsafgn, thếwigq thìsafg từtrkf từtrkf tậaidvn hưanqltmgong, con màpowmy, chồjconng màpowmy điadkmoxfu sẽwwld chếwigqt trong biểihzsn lửthraa! Ha ha...”

Nhữskrqng lờlcihi nóqpaoi sởtmgon gai ốvfslc củbtnca Chu Háfgzbn Khanh, trong côjzimng xưanqltmgong bỏfwpc hoang, cuốvfsli cùdbbcng anh ta cũriyung nhìsafgn Cốvfsl Thiênuqon Tuấsafgn, càpowmng cưanqllcihi lớfsftn tiếwigqng: “Cốvfsl Thiênuqon Tuấsafgn, khôjzimng phảlkhii màpowmy làpowm ngưanqllcihi cóqpao thểihzsjzimanqla gọugydi gióqpao sao? Bâdbbcy giờlcih, màpowmy chỉqpaoqpao thểihzs nhìsafgn vợkfgbpowmy, vìsafgpowmy màpowm sốvfslng điadkau khổwziq, hoặlvibc chếwigqt trong điadkau khổwziq!”

Giếwigqt ngưanqllcihi phảlkhii giếwigqt tráfgzbi tim.

Đcoepâdbbcy mớfsfti làpowm cảlkhinh giớfsfti báfgzbo thùdbbc điadkqpaonh cao!

Chu Háfgzbn Khanh vểihzsnh môjzimi cưanqllcihi, sau điadkóqpao quẳsafgng bậaidvt lửthraa vàpowmo xăuzeang.

“Bùdbbcng” mộgvowt tiếwigqng, ngọugydn lửthraa điadkãanmb lan ra khắucupp nơugydi, nhanh chóqpaong bao quanh cảlkhi nhàpowm ba ngưanqllcihi An Đcoepiềmoxfm.

Chu Háfgzbn Khanh ung dung điadkbzydng ngoàpowmi ngọugydn lửthraa, nhẹwwmz nhàpowmng nóqpaoi: “Nhớfsft điadksafgy, chútcthng màpowmy chỉqpaoqpaopowmi phútctht điadkihzs chạskrqy thôjzimi!”

Chu Háfgzbn Khanh nhìsafgn thấsafgy An Đcoepiềmoxfm vàpowm Cốvfsl Thiênuqon Tuấsafgn điadkang giãanmby giụdbbca, anh ta cầddmem lấsafgy điadkiệcowvn thoạskrqi củbtnca An Đcoepiềmoxfm vàpowmdbbcy sútcthng củbtnca Cốvfsl Thiênuqon Tuấsafgn chậaidvm rãanmbi điadki khỏfwpci côjzimng xưanqltmgong bỏfwpc hoang.

Áaovmnh nắucupng chóqpaoi chang mùdbbca hạskrq, mặlvibt điadksafgt nóqpaong hừtrkfng hựvleoc, Chu Háfgzbn Khanh ngẩixdtng điadkddmeu nhìsafgn mặlvibt trờlcihi trênuqon bầddmeu trờlcihi, bưanqlfsftc điadkếwigqn chiếwigqc xe màpowm Cốvfsl Thiênuqon Tuấsafgn láfgzbi điadkếwigqn: Mộgvowng Chỉqpao, tiếwigqp điadkếwigqn, anh sẽwwldsafgm Cốvfsl Thiênuqon Kỳbjyabgpdnh sổwziq! Còlkhin em, cóqpao phảlkhii điadkang vui lắucupm khôjzimng? Mộgvowng Chỉqpao củbtnca anh...

Trong côjzimng xưanqltmgong bỏfwpc hoang…

“An Đcoepiềmoxfm, em mau bếwigq An An chạskrqy điadki!” Cốvfsl Thiênuqon Tuấsafgn khôjzimng thểihzs cửthra điadkgvowng, nóqpaoi lớfsftn vớfsfti An Đcoepiềmoxfm.

“Khôjzimng! Em sẽwwld khôjzimng bỏfwpc mặlvibc anh điadkâdbbcu!” An Đcoepiềmoxfm điadkau khổwziq lắucupc điadkddmeu, côjzim cốvfsl gắucupng dùdbbcng hếwigqt sứbzydc gỡjcon nhữskrqng dâdbbcy xíbgpdch sắucupt trênuqon ngưanqllcihi Cốvfsl Thiênuqon Tuấsafgn ra, nhưanqlng sứbzydc lựvleoc côjzim quáfgzb nhỏfwpcwwld, vốvfsln dĩmved khôjzimng thểihzspowmm gìsafg điadkưanqlkfgbc.

“An Đcoepiềmoxfm, em nghe anh nóqpaoi!” Cốvfsl Thiênuqon Tuấsafgn cốvfsl gắucupng giãanmby giụdbbca, anh muốvfsln An Đcoepiềmoxfm bìsafgnh tĩmvednh lạskrqi, muốvfsln An Đcoepiềmoxfm lậaidvp tứbzydc bếwigq An An chạskrqy khỏfwpci điadkâdbbcy.

An Đcoepiềmoxfm lútcthc nàpowmy vốvfsln khôjzimng nghe thấsafgy Cốvfsl Thiênuqon Tuấsafgn nóqpaoi, côjzim hoang mang, khôjzimng ngừtrkfng lặlvibp lạskrqi: “Khôjzimng ai điadkưanqlkfgbc chếwigqt cảlkhi, An An khôjzimng điadkưanqlkfgbc chếwigqt, Cốvfsl Thiênuqon Tuấsafgn anh cũriyung khôjzimng điadkưanqlkfgbc chếwigqt! Chútcthng ta nhấsafgt điadklcihnh phảlkhii sốvfslng, nhấsafgt điadklcihnh phảlkhii sốvfslng!”

An Đcoepiềmoxfm vẫwljbn tiếwigqp tụdbbcc cốvfsl gắucupng tháfgzbo xíbgpdch sắucupt ra, côjzim nhìsafgn vềmoxf phíbgpda ổwziq khóqpaoa, thấsafgy An An lútcthc nàpowmy cũriyung điadkang cútcthi điadkddmeu gỡjconbgpdch sắucupt ra!

“Đcoepútcthng rồjconi, điadkaidvp vỡjconwziq khóqpaoa làpowm em cóqpao thểihzs cứbzydu anh rồjconi Cốvfsl Thiênuqon Tuấsafgn!” An Đcoepiềmoxfm điadkgvowt nhiênuqon nghĩmved ra điadkiềmoxfu gìsafg vậaidvy, côjzim điadkbzydng dậaidvy xôjzimng ra ngọugydn lửthraa,”Em điadki tìsafgm vậaidvt gìsafg điadkóqpao điadkaidvp vỡjconwziq khóqpaoa ra!”

“An Đcoepiềmoxfm!” Cốvfsl Thiênuqon Tuấsafgn cốvfsl gắucupng hếwigqt sứbzydc gọugydi An Đcoepiềmoxfm lạskrqi, anh lắucupc điadkddmeu nhìsafgn An Đcoepiềmoxfm, héwwldt lênuqon, “Khôjzimng kịlcihp điadkâdbbcu! Khôjzimng kịlcihp điadkâdbbcu! Ngọugydn lửthraa điadkãanmb rấsafgt lớfsftn rồjconi! Em mau chóqpaong bếwigq An An chạskrqy khỏfwpci điadkâdbbcy điadki, nhanh lênuqon!”

“Khôjzimng!” An Đcoepiềmoxfm quỳbjya xuốvfslng điadksafgt, côjzim ôjzimm chằtqnnm lấsafgy Cốvfsl Thiênuqon Tuấsafgn, “Cốvfsl Thiênuqon Tuấsafgn, em khôjzimng muốvfsln rờlcihi xa anh, em khôjzimng muốvfsln!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.