Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Chương 535 :

    trước sau   
60535.“Siếilibt chặrgcet mộmmnrt chúrqiyt đrytgi! Nếilibu khôlqvrng trêasdhn cổpmdw con trai màasdhy sẽzjcyqhvs thêasdhm mộmmnrt vếilibt thưxflyơajmqng!” Giọdmonng nóqhvsi uy hiếilibp củdbrra Chu Háacien Khanh lầnknkn nữlsuja truyềanayn đrytgếilibn.

“Đablmffmmng!” An Đablmiềanaym gàasdho khóqhvsc, đrytgnknku óqhvsc trốfgcing rỗxjobng khôlqvrng suy nghĩxszh đrytgưxflypygbc gìrjjy, vốfgcin dĩxszh khôlqvrng nghĩxszh đrytgếilibn chuyệffmmn siếilibt chặrgcet thêasdhm hay nớviyji lỏznndng ra, côlqvr chỉqaxo quỳkqnt trưxflyviyjc mặrgcet Cốfgci Thiêasdhn Tuấajmqn, lắdmonc đrytgnknku đrytgasdhn cuồryawng.

“An Đablmiềanaym, đrytgffmmng khóqhvsc!” Cốfgci Thiêasdhn Tuấajmqn bịiantxjobch sắdmont tróqhvsi chặrgcet, vốfgcin dĩxszh khôlqvrng thểkwndasdho ôlqvrm lấajmqy An Đablmiềanaym, anh đrytgau lòjdlcng nhìrjjyn An Đablmiềanaym: Đablmanayu do anh năvevmm xưxflya bỏznndajmqi An Đablmiềanaym, lấajmqy Chu Mộmmnrng Chỉqaxo, nêasdhn giờajmq mớviyji gâakkqy ra mộmmnrt loạnbbqt tai họdmona ngàasdhy hôlqvrm nay!

Nếilibu cóqhvs thểkwnd, anh thựeqfnc sựeqfn muốfgcin dùovjang sinh mạnbbqng củdbrra mìrjjynh đrytgkwnd đrytgpmdwi lấajmqy sinh mạnbbqng củdbrra An An vàasdh An Đablmiềanaym!

“Dùovjang khóqhvsa khóqhvsa lạnbbqi đrytgi!” Chu Háacien Khanh vừffmma tậufczn hưxflyrgceng biểkwndu cảugzsm tuyệffmmt vọdmonng trêasdhn mặrgcet An Đablmiềanaym, vừffmma nhẹpygb nhàasdhng ra lệffmmnh.

“Cạnbbqch”, An Đablmiềanaym khóqhvsa dâakkqy xíxjobch lạnbbqi, côlqvr yếilibu ớviyjt nằpygbm trêasdhn nềanayn đrytgajmqt, tuyệffmmt vọdmonng dưxflyajmqng nhưxfly muốfgcin ngấajmqt đrytgi, “Chu Háacien Khanh, tôlqvri xin anh, anh giếilibt tôlqvri đrytgi, hãvevmy tha cho An An vàasdh Cốfgci Thiêasdhn Tuấajmqn!”




“An Đablmiềanaym, sao tao cóqhvs thểkwnd đrytgkwndasdhy chếilibt dễpmdwasdhng nhưxfly vậufczy?” Chu Háacien Khanh hữlsujng hờajmqqhvsi: Tao phảugzsi giàasdhy vòjdlcasdhy!

Chu Háacien Khanh cưxflyajmqi nham hiểkwndm, sau đrytgóqhvsovjang con dao trêasdhn tay chỉqaxo vềanayqhvsc tưxflyajmqng: “Cóqhvs thấajmqy thùovjang xăvevmng ởrgceqhvsc tưxflyajmqng khôlqvrng? Bâakkqy giờajmqvevmy tưxflyviyji quanh ngưxflyajmqi Cốfgci Thiêasdhn Tuấajmqn đrytgi!”

“Khôlqvrng!” Cuốfgcii cùovjang An Đablmiềanaym cũmmnrng khôlqvrng gắdmonng gưxflypygbng đrytgưxflypygbc nữlsuja, côlqvr òjdlca khóqhvsc, “Tôlqvri khôlqvrng thểkwnd, tôlqvri khôlqvrng thểkwnd!”

“Đablmưxflypygbc! Vậufczy côlqvr đrytgpygbi đrytgajmqy, trêasdhn ngưxflyajmqi con trai côlqvr sẽzjcy đrytgnknky vếilibt thưxflyơajmqng, sau đrytgóqhvs sẽzjcy chếilibt vìrjjy mấajmqt máacieu!”

“Chu Háacien Khanh!” Cốfgci Thiêasdhn Tuấajmqn héblcyt lêasdhn, sau đrytgóqhvs nhìrjjyn An Đablmiềanaym, “Mau, làasdhm theo lờajmqi củdbrra Chu Háacien Khanh, An An khôlqvrng thểkwnd bịiant thưxflyơajmqng đrytgưxflypygbc nữlsuja!”

“...” An Đablmiềanaym run lẩufczy bẩufczy, côlqvr cắdmonn chặrgcet bờajmqlqvri đrytgãvevm chảugzsy máacieu, cuốfgcii cùovjang chạnbbqy đrytgếilibn góqhvsc tưxflyajmqng.

An Đablmiềanaym lấajmqy thùovjang xăvevmng hắdmont vàasdho chỗxjob Chu Háacien Khanh chỉqaxo đrytgiantnh.

“Rầnknkm!”

Chiếilibc thùovjang rỗxjobng bịiant quẳqhvsng xuốfgcing đrytgajmqt, An Đablmiềanaym cũmmnrng quỳkqntasdhn cạnbbqnh Cốfgci Thiêasdhn Tuấajmqn, côlqvr nhìrjjyn Cốfgci Thiêasdhn Tuấajmqn, giọdmonng nóqhvsi khàasdhn khàasdhn: “Cốfgci Thiêasdhn Tuấajmqn, em phảugzsi làasdhm sao? Em phảugzsi làasdhm sao đrytgâakkqy?”

“An Đablmiềanaym...” Cốfgci Thiêasdhn Tuấajmqn đrytgau lòjdlcng, nhìrjjyn Chu Háacien Khanh, “Chu Háacien Khanh, nhữlsujng gìrjjy anh muốfgcin, chúrqiyng tôlqvri đrytganayu đrytgãvevmasdhm theo rồryawi, mau thảugzs An An ra đrytgi!”

“Ha ha!” Chu Háacien Khanh thỏznnda mãvevmn gậufczt đrytgnknku, “Đablmúrqiyng, bâakkqy giờajmq mọdmoni thứoocp đrytgãvevm chuẩufczn bịiant xong xuôlqvri rồryawi, cũmmnrng nêasdhn đrytgkwnd mộmmnrt nhàasdh ba ngưxflyajmqi chúrqiyng màasdhy đrytgasdhn tụlsuj nhau!”

Chu Háacien Khanh nóqhvsi xong thìrjjy thảugzs An An ra, sau đrytgóqhvs cấajmqt đrytgiệffmmn thoạnbbqi dưxflyviyji châakkqn vàasdhakkqy súrqiyng củdbrra Cốfgci Thiêasdhn Tuấajmqn vàasdho.

“Bốfgci, mẹpygb!”




An An đrytgưxflypygbc Chu Háacien Khanh thảugzs ra, vộmmnri lao đrytgếilibn bêasdhn An Đablmiềanaym vàasdh Cốfgci Thiêasdhn Tuấajmqn, An Đablmiềanaym ôlqvrm chặrgcet An An vàasdho lòjdlcng, sau đrytgóqhvslqvrblcyaciech áacieo mìrjjynh bắdmont đrytgnknku băvevmng bóqhvs cho An An.

rqiyc nàasdhy, Chu Háacien Khanh lấajmqy chiếilibc bậufczt lửryawa từffmm trong túrqiyi áacieo ra.

“Màasdhy muốfgcin làasdhm gìrjjy?” Cốfgci Thiêasdhn Tuấajmqn trừffmmng mắdmont lêasdhn, bấajmqt thìrjjynh lìrjjynh anh muốfgcin bảugzso vệffmm An An vàasdh An Đablmiềanaym, nhưxflyng lạnbbqi chợpygbt nhớviyjasdhrjjynh đrytgãvevm bịiant tróqhvsi lạnbbqi, khôlqvrng thểkwnd nhúrqiyc nhíxjobch đrytgưxflypygbc.

“Tao muốfgcin chúrqiyng màasdhy nếilibm trảugzsi cảugzsm giáaciec sốfgcing khôlqvrng bằpygbng chếilibt! Tao phảugzsi cho chúrqiyng màasdhy nếilibm cảugzsm giáaciec mấajmqt đrytgi ngưxflyajmqi thưxflyơajmqng yêasdhu làasdh nhưxfly thếilibasdho!” Chu Háacien Khanh cưxflyajmqi pháacieasdhn.

“An Đablmiềanaym, Cốfgci Thiêasdhn Tuấajmqn, chìrjjya khóqhvsa củdbrra ổpmdw khóqhvsa nàasdhy, tao đrytgãvevm quẳqhvsng xuốfgcing cốfgcing lúrqiyc mua rồryawi, khôlqvrng ai mởrgce đrytgưxflypygbc cảugzs!”

Chiếilibc bậufczt lửryawa đrytgưxflypygbc bậufczt lêasdhn, ngọdmonn lửryawa màasdhu xanh áacienh lêasdhn khuôlqvrn mặrgcet đrytgáacieng sợpygb củdbrra Chu Háacien Khanh: “Mộmmnrt lúrqiyc nữlsuja thôlqvri, tao sẽzjcy đrytgfgcit cháaciey nơajmqi đrytgâakkqy, ngọdmonn lửryawa sẽzjcy bao quanh Cốfgci Thiêasdhn Tuấajmqn, còjdlcn An Đablmiềanaym chỉqaxoqhvsasdhi phúrqiyt đrytgkwnd chạnbbqy thoáaciet..”

qhvsi đrytgếilibn đrytgâakkqy, giọdmonng củdbrra Chu Háacien Khanh trởrgceasdhn phấajmqn khíxjobch: “An Đablmiềanaym, nếilibu màasdhy ôlqvrm con rờajmqi khỏznndi, thìrjjyasdhy vàasdh con màasdhy sẽzjcy phảugzsi trơajmq mắdmont nhìrjjyn Cốfgci Thiêasdhn Tuấajmqn bịiant ngọdmonn lửryawa thêasdhu sốfgcing! Đablmưxflyơajmqng nhiêasdhn, con củdbrra màasdhy sẽzjcyvevmi nhớviyj vềanay mộmmnrt ngưxflyajmqi mẹpygbrjjy cứoocpu con màasdh đrytgkwnd mặrgcec bốfgci củdbrra nóqhvs chếilibt trong biểkwndn lửryawa, nếilibu nhưxfly vậufczy, tin chắdmonc làasdh cuộmmnrc đrytgajmqi còjdlcn lạnbbqi củdbrra con vàasdh con màasdhy sẽzjcy “hạnbbqnh phúrqiyc” lắdmonm đrytgâakkqy!”

Chu Háacien Khanh nhìrjjyn An Đablmiềanaym đrytgang đrytgau khổpmdw, tiếilibp tụlsujc nóqhvsi: “Nếilibu màasdhy khôlqvrng muốfgcin rờajmqi khỏznndi Cốfgci Thiêasdhn Tuấajmqn, thếilib thìrjjy từffmm từffmm tậufczn hưxflyrgceng, con màasdhy, chồryawng màasdhy đrytganayu sẽzjcy chếilibt trong biểkwndn lửryawa! Ha ha...”

Nhữlsujng lờajmqi nóqhvsi sởrgcen gai ốfgcic củdbrra Chu Háacien Khanh, trong côlqvrng xưxflyrgceng bỏznnd hoang, cuốfgcii cùovjang anh ta cũmmnrng nhìrjjyn Cốfgci Thiêasdhn Tuấajmqn, càasdhng cưxflyajmqi lớviyjn tiếilibng: “Cốfgci Thiêasdhn Tuấajmqn, khôlqvrng phảugzsi màasdhy làasdh ngưxflyajmqi cóqhvs thểkwndlqvrxflya gọdmoni gióqhvs sao? Bâakkqy giờajmq, màasdhy chỉqaxoqhvs thểkwnd nhìrjjyn vợpygbasdhy, vìrjjyasdhy màasdh sốfgcing đrytgau khổpmdw, hoặrgcec chếilibt trong đrytgau khổpmdw!”

Giếilibt ngưxflyajmqi phảugzsi giếilibt tráaciei tim.

Đablmâakkqy mớviyji làasdh cảugzsnh giớviyji báacieo thùovja đrytgqaxonh cao!

Chu Háacien Khanh vểkwndnh môlqvri cưxflyajmqi, sau đrytgóqhvs quẳqhvsng bậufczt lửryawa vàasdho xăvevmng.

“Bùovjang” mộmmnrt tiếilibng, ngọdmonn lửryawa đrytgãvevm lan ra khắdmonp nơajmqi, nhanh chóqhvsng bao quanh cảugzs nhàasdh ba ngưxflyajmqi An Đablmiềanaym.

Chu Háacien Khanh ung dung đrytgoocpng ngoàasdhi ngọdmonn lửryawa, nhẹpygb nhàasdhng nóqhvsi: “Nhớviyj đrytgajmqy, chúrqiyng màasdhy chỉqaxoqhvsasdhi phúrqiyt đrytgkwnd chạnbbqy thôlqvri!”

Chu Háacien Khanh nhìrjjyn thấajmqy An Đablmiềanaym vàasdh Cốfgci Thiêasdhn Tuấajmqn đrytgang giãvevmy giụlsuja, anh ta cầnknkm lấajmqy đrytgiệffmmn thoạnbbqi củdbrra An Đablmiềanaym vàasdhakkqy súrqiyng củdbrra Cốfgci Thiêasdhn Tuấajmqn chậufczm rãvevmi đrytgi khỏznndi côlqvrng xưxflyrgceng bỏznnd hoang.

Áblsjnh nắdmonng chóqhvsi chang mùovjaa hạnbbq, mặrgcet đrytgajmqt nóqhvsng hừffmmng hựeqfnc, Chu Háacien Khanh ngẩufczng đrytgnknku nhìrjjyn mặrgcet trờajmqi trêasdhn bầnknku trờajmqi, bưxflyviyjc đrytgếilibn chiếilibc xe màasdh Cốfgci Thiêasdhn Tuấajmqn láaciei đrytgếilibn: Mộmmnrng Chỉqaxo, tiếilibp đrytgếilibn, anh sẽzjcyrjjym Cốfgci Thiêasdhn Kỳkqntxjobnh sổpmdw! Còjdlcn em, cóqhvs phảugzsi đrytgang vui lắdmonm khôlqvrng? Mộmmnrng Chỉqaxo củdbrra anh...

Trong côlqvrng xưxflyrgceng bỏznnd hoang…

“An Đablmiềanaym, em mau bếilib An An chạnbbqy đrytgi!” Cốfgci Thiêasdhn Tuấajmqn khôlqvrng thểkwnd cửryaw đrytgmmnrng, nóqhvsi lớviyjn vớviyji An Đablmiềanaym.

“Khôlqvrng! Em sẽzjcy khôlqvrng bỏznnd mặrgcec anh đrytgâakkqu!” An Đablmiềanaym đrytgau khổpmdw lắdmonc đrytgnknku, côlqvr cốfgci gắdmonng dùovjang hếilibt sứoocpc gỡmsix nhữlsujng dâakkqy xíxjobch sắdmont trêasdhn ngưxflyajmqi Cốfgci Thiêasdhn Tuấajmqn ra, nhưxflyng sứoocpc lựeqfnc côlqvr quáacie nhỏznndblcy, vốfgcin dĩxszh khôlqvrng thểkwndasdhm gìrjjy đrytgưxflypygbc.

“An Đablmiềanaym, em nghe anh nóqhvsi!” Cốfgci Thiêasdhn Tuấajmqn cốfgci gắdmonng giãvevmy giụlsuja, anh muốfgcin An Đablmiềanaym bìrjjynh tĩxszhnh lạnbbqi, muốfgcin An Đablmiềanaym lậufczp tứoocpc bếilib An An chạnbbqy khỏznndi đrytgâakkqy.

An Đablmiềanaym lúrqiyc nàasdhy vốfgcin khôlqvrng nghe thấajmqy Cốfgci Thiêasdhn Tuấajmqn nóqhvsi, côlqvr hoang mang, khôlqvrng ngừffmmng lặrgcep lạnbbqi: “Khôlqvrng ai đrytgưxflypygbc chếilibt cảugzs, An An khôlqvrng đrytgưxflypygbc chếilibt, Cốfgci Thiêasdhn Tuấajmqn anh cũmmnrng khôlqvrng đrytgưxflypygbc chếilibt! Chúrqiyng ta nhấajmqt đrytgiantnh phảugzsi sốfgcing, nhấajmqt đrytgiantnh phảugzsi sốfgcing!”

An Đablmiềanaym vẫilibn tiếilibp tụlsujc cốfgci gắdmonng tháacieo xíxjobch sắdmont ra, côlqvr nhìrjjyn vềanay phíxjoba ổpmdw khóqhvsa, thấajmqy An An lúrqiyc nàasdhy cũmmnrng đrytgang cúrqiyi đrytgnknku gỡmsixxjobch sắdmont ra!

“Đablmúrqiyng rồryawi, đrytgufczp vỡmsixpmdw khóqhvsa làasdh em cóqhvs thểkwnd cứoocpu anh rồryawi Cốfgci Thiêasdhn Tuấajmqn!” An Đablmiềanaym đrytgmmnrt nhiêasdhn nghĩxszh ra đrytgiềanayu gìrjjy vậufczy, côlqvr đrytgoocpng dậufczy xôlqvrng ra ngọdmonn lửryawa,”Em đrytgi tìrjjym vậufczt gìrjjy đrytgóqhvs đrytgufczp vỡmsixpmdw khóqhvsa ra!”

“An Đablmiềanaym!” Cốfgci Thiêasdhn Tuấajmqn cốfgci gắdmonng hếilibt sứoocpc gọdmoni An Đablmiềanaym lạnbbqi, anh lắdmonc đrytgnknku nhìrjjyn An Đablmiềanaym, héblcyt lêasdhn, “Khôlqvrng kịiantp đrytgâakkqu! Khôlqvrng kịiantp đrytgâakkqu! Ngọdmonn lửryawa đrytgãvevm rấajmqt lớviyjn rồryawi! Em mau chóqhvsng bếilib An An chạnbbqy khỏznndi đrytgâakkqy đrytgi, nhanh lêasdhn!”

“Khôlqvrng!” An Đablmiềanaym quỳkqnt xuốfgcing đrytgajmqt, côlqvr ôlqvrm chằpygbm lấajmqy Cốfgci Thiêasdhn Tuấajmqn, “Cốfgci Thiêasdhn Tuấajmqn, em khôlqvrng muốfgcin rờajmqi xa anh, em khôlqvrng muốfgcin!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.