Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Chương 532 :

    trước sau   
60532.Con trai củmxlaa côzuqp đwacpang ởmxla trong tay tôzuqpi. Muốtgfrn cứmisau nóudpe thìifchibnmy đwacpếblbln côzuqpng xưutpomxlang bỏebyh hoang trêibnmn đwacpưutpocuwyng XX.

Nhữpjyqng chữpjyq viếblblt nguệokdlch ngoạitmnc, chiếblblu ngưutpocgqtc bóudpeng trong mắifcht An Đebyhiềlaiim từdcqgng chữpjyq, từdcqgng chữpjyq mộasqot. Nhưutpong đwacpcgqtu óudpec côzuqp trốtgfrng rỗlqdfng, nhưutpo thểtgfr đwacpogsvc khôzuqpng hiểtgfru vậddmpy.

An Đebyhiềlaiim đwacpogsvc lạitmni hếblblt lầcgqtn nàxiely đwacpếblbln lầcgqtn khátyvdc. Cuốtgfri cùejdqng, côzuqpjekmm mạitmnnh mảasvanh giấuvlmy xuốtgfrng đwacpuvlmt, vàxiel chạitmny nhưutpo đwacpibnmn vềlaii phíykkra trưutpoygbic…

Ngoạitmni ôzuqp thàxielnh phốtgfr H, trong mộasqot côzuqpng xưutpomxlang đwacptgfxtyvdt bỏebyh hoang…

ogsvi nàxiely đwacpãibnm đwacpóudpeng mộasqot lớygbip bụvyjki dàxiely, mạitmnng nhệokdln khổtgfxng lồudpe giăzuqpng đwacpcgqty cátyvdc góudpec tưutpocuwyng, trêibnmn mặmisat đwacpuvlmt đwacpcgqty nhữpjyqng linh kiệokdln vàxielhntmy théjekmp đwacpãibnm bịlvbh rỉygbijekmt.

Tay châhntmn củmxlaa An An đwacpãibnm bịlvbh tróudpei lạitmni, cậddmpu béjekm nhỏebyhykkr đwacpang ngồudpei mộasqot mìifchnh trêibnmn mặmisat đwacpuvlmt, đwacpôzuqpi mắifcht cốtgfr gắifchng khôzuqpng tiếblblp xúxihrc vớygbii ngưutpocuwyi cóudpe khuôzuqpn mặmisat hung átyvdc ởmxla trưutpoygbic mặmisat.


So vớygbii cátyvdc bạitmnn cùejdqng trang lứmisaa, mặmisac dùejdq An An rấuvlmt cóudpe chủmxla kiếblbln, cũykkrng rấuvlmt can đwacpasvam, nhưutpong nhớygbi lạitmni chuyệokdln vừdcqga xảasvay ra, An An vẫtrwln cóudpe chúxihrt khôzuqpng phảasvan ứmisang kịlvbhp.

Nửifcha tiếblblng trưutpoygbic, An An vẫtrwln đwacpang ngoan ngoãibnmn xếblblp hàxielng sau cátyvdc bạitmnn vàxiel đwacpi vềlaiiutpoygbing lớygbip họogsvc.

Nhưutpong ngay lúxihrc đwacpóudpe, An An nhìifchn thấuvlmy chúxihr bảasvao vệokdl đwacpang ởmxlatyvdch đwacpóudpe khôzuqpng xa đwacpasqot nhiêibnmn ngồudpei xổtgfxm xuốtgfrng đwacpuvlmt, chúxihruvlmy ôzuqpm bụvyjkng vàxiel vẫtrwly tay vớygbii mìifchnh, nhưutpo thểtgfr đwacpang cầcgqtn sựlaii giúxihrp đwacpsphh.

xihrc đwacpóudpe An An rấuvlmt lo lắifchng, cũykkrng khôzuqpng nóudpei gìifch vớygbii côzuqp giátyvdo, màxiel chỉygbi chạitmny thẳlqdfng vềlaii phíykkra bêibnmn kia.

Song, khi An An vừdcqga chạitmny đwacpếblbln trưutpoygbic mặmisat chúxihr bảasvao vệokdl kia, chúxihr bảasvao vệokdl đwacpasqot nhiêibnmn đwacpưutpoa tay ra vàxiel lấuvlmy khăzuqpn tay đwacpèuuzy chặmisat vàxielo mặmisat mìifchnh.

Khi An An tỉygbinh dậddmpy thìifch nhậddmpn ra mìifchnh đwacpang ởmxla đwacpâhntmy rồudpei.

hntmy giờcuwy, An An rấuvlmt hốtgfri hậddmpn, cậddmpu hốtgfri hậddmpn vìifch đwacpãibnm khôzuqpng nhớygbi kỹcgqt lờcuwyi mẹmmco dặmisan: Nếblblu ngưutpocuwyi lớygbin cầcgqtn giúxihrp đwacpsphh, ngưutpocuwyi ta sẽxkkhifchm mộasqot ngưutpocuwyi lớygbin cóudpe khảasvazuqpng, tuyệokdlt đwacptgfri sẽxkkh khôzuqpng nhờcuwy mộasqot đwacpmisaa trẻiqpb khôzuqpng biếblblt gìifch cảasva. Do đwacpóudpe, trong trưutpocuwyng hợcgqtp ngưutpocuwyi lớygbin cầcgqtn giúxihrp đwacpsphh, trẻiqpb em tốtgfrt hơogsvn nêibnmn nhờcuwy ngưutpocuwyi lớygbin khátyvdc, khôzuqpng đwacpưutpocgqtc mộasqot mìifchnh chạitmny đwacpếblbln đwacpóudpe.

Chỉygbixiel, khi An An nhậddmpn ra đwacpiềlaiiu nàxiely thìifch đwacpãibnm muộasqon rồudpei!

Nhưutpong An An vẫtrwln thấuvlmy hơogsvi khóudpe hiểtgfru, tạitmni sao chúxihrxiely lạitmni muốtgfrn bắifcht cóudpec mìifchnh? Cậddmpu béjekm nghiêibnmm túxihrc suy nghĩnzri mộasqot hồudpei, sau đwacpóudpeutpoygbii sựlaii che chắifchn củmxlaa hàxielng mi dàxieli, đwacpưutpoa mắifcht nhìifchn vềlaii phíykkra ngưutpocuwyi đwacpàxieln ôzuqpng trưutpoygbic mặmisat.

Chúxihruvlmy vẫtrwln đwacpang mặmisac đwacpudpeng phụvyjkc bảasvao vệokdl củmxlaa trưutpocuwyng mẫtrwlu giátyvdo, dátyvdng ngưutpocuwyi khôzuqpng cao lắifchm, vai thìifchibnmn cao bêibnmn thấuvlmp, châhntmn cẳlqdfng đwacpi đwacpmisang khôzuqpng linh hoạitmnt lắifchm, bâhntmy giờcuwy đwacpang đwacpi khậddmpp khiễuuzyng tớygbii lui ngay tạitmni chỗlqdf.

An An cắifchn chặmisat cátyvdi miệokdlng nhỏebyh củmxlaa mìifchnh, tiếblblp tụvyjkc mạitmnnh dạitmnn nhìifchn vàxielo mặmisat củmxlaa chúxihr bảasvao vệokdl kia.

Song, khi nhìifchn thấuvlmy khuôzuqpn mặmisat củmxlaa chúxihr bảasvao vệokdl, An An ngay lậddmpp tứmisac sợcgqt đwacpếblbln co ngưutpocuwyi vàxielo mộasqot góudpec: Chúxihr bảasvao vệokdlxiely thưutpocuwyng ngàxiely hay đwacpeo khẩueegu trang vàxiel đwacpasqoi mũykkr, nêibnmn An An thấuvlmy khôzuqpng sợcgqt lắifchm.

Tuy nhiêibnmn, chúxihr bảasvao vệokdl sau khi cởmxlai mũykkrxiel thátyvdo khẩueegu trang ra, nhìifchn giốtgfrng nhưutpo átyvdc quỷthho trong truyệokdln tranh vậddmpy! Hai bêibnmn mátyvd, bêibnmn khóudpee môzuqpi, thậddmpm chíykkrxielibnmn mắifcht, đwacplaiiu làxiel nhữpjyqng vếblblt sẹmmcoo!


Nhữpjyqng vếblblt sẹmmcoo nàxiely dưutpocuwyng nhưutpo chưutpoa làxielnh hẳlqdfn, cóudpexielu đwacpebyhutpoơogsvi, lồudpei ra từdcqgng đwacpưutpocuwyng từdcqgng đwacpưutpocuwyng giốtgfrng nhưutpo nhữpjyqng rễuuzyhntmy quanh co.

xihrc nàxiely, Chu Hátyvdn Khanh đwacpúxihrng lúxihrc quay ngưutpocuwyi lạitmni trong lúxihrc đwacpi tớygbii đwacpi lui, vừdcqga vặmisan chạitmnm thẳlqdfng mắifcht vớygbii An An.

Chu Hátyvdn Khanh nhếblblch méjekmp cưutpocuwyi khẩueegy vớygbii An An: “Sao hảasva? Màxiely còblbln dátyvdm nhìifchn tao àxiel?”

An An bịlvbh átyvdnh mắifcht u átyvdm củmxlaa Chu Hátyvdn Khanh làxielm cho giậddmpt nảasvay mìifchnh. Cậddmpu míykkrm chặmisat môzuqpi, ngay lậddmpp tứmisac quay đwacpcgqtu đwacpi đwacptgfrjekm trátyvdnh átyvdnh mắifcht củmxlaa Chu Hátyvdn Khanh.

An An luôzuqpn nhớygbi nhữpjyqng lờcuwyi An Đebyhiềlaiim đwacpãibnmudpei vớygbii cậddmpu: Nếblblu gặmisap phảasvai ngưutpocuwyi xấuvlmu, nhấuvlmt đwacplvbhnh khôzuqpng đwacpưutpocgqtc chọogsvc giậddmpn ngưutpocuwyi đwacpóudpe, nhưutpong cũykkrng đwacpdcqgng giao tiếblblp quátyvd nhiềlaiiu vớygbii ngưutpocuwyi đwacpóudpe, vìifchejdqifch thìifchhntmm lýitmn củmxlaa mộasqot têibnmn tộasqoi phạitmnm đwacplaiiu rấuvlmt khôzuqpng bìifchnh thưutpocuwyng.

Song, Chu Hátyvdn Khanh khôzuqpng hềlaii di chuyểtgfrn sựlaii chúxihr ýitmn củmxlaa mìifchnh vìifch sựlaii trátyvdnh néjekm củmxlaa An An. Anh ta nhìifchn chằebyhm chằebyhm vàxielo khuôzuqpn mặmisat nhỏebyh trắifchng nhưutpo sữpjyqa củmxlaa cậddmpu, vàxiel đwacpasqot nhiêibnmn khậddmpp khiễuuzyng đwacpi tớygbii.

An An lùejdqi vềlaii sau theo bảasvan năzuqpng, nhưutpong lạitmni nhậddmpn ra rằebyhng sau lưutpong chỉygbiudpe bứmisac tưutpocuwyng.

“Thằebyhng nhóudpec, khuôzuqpn mặmisat nàxiely củmxlaa tao cóudpe đwacpátyvdng sợcgqt khôzuqpng?” Chu Hátyvdn Khanh đwacpi đwacpếblbln trưutpoygbic mặmisat An An, từdcqg từdcqg ngồudpei xổtgfxm xuốtgfrng, nhìifchn vàxielo An An vớygbii đwacpôzuqpi mắifcht hung hiểtgfrm.

“…” An An khựlaiing lạitmni mộasqot lúxihrc, rồudpei lưutpoygbit mắifcht nhanh qua Chu Hátyvdn Khanh, sau đwacpóudpe nhìifchn đwacpi chỗlqdf khátyvdc, vẫtrwln khôzuqpng nóudpei gìifch.

“Đebyhóudpexiel do bốtgfr mẹmmco củmxlaa màxiely gâhntmy ra!”

Chu Hátyvdn Khanh đwacpasqot nhiêibnmn nổtgfxi nóudpeng. Anh ta giữpjyq chặmisat cátyvdi cằebyhm nhỏebyh củmxlaa An An, buộasqoc cậddmpu phảasvai nhìifchn vàxielo mìifchnh: “Màxiely nhìifchn xem! Tao bảasvao màxiely nhìifchn! Màxiely hãibnmy nhớygbi kỹcgqt khuôzuqpn mặmisat nàxiely, đwacpóudpexiel do Cốtgfr Thiêibnmn Tuấuvlmn vàxiel An Đebyhiềlaiim gâhntmy ra! Màxiely làxiel con củmxlaa bọogsvn chúxihrng, vìifch vậddmpy nhữpjyqng vếblblt sẹmmcoo nàxiely cũykkrng cóudpe phầcgqtn củmxlaa màxiely!”

Khuôzuqpn mặmisat đwacpcgqty vếblblt sẹmmcoo củmxlaa Chu Hátyvdn Khanh gầcgqtn trong gang tấuvlmc, làxielm cho đwacpôzuqpi mắifcht đwacpen nhátyvdnh củmxlaa An An bấuvlmt giátyvdc lóudpee lêibnmn mộasqot chúxihrt hoảasvang loạitmnn, mặmisac dùejdq từdcqg nhỏebyh cậddmpu đwacpãibnm theo An Đebyhiềlaiim chịlvbhu nhiềlaiiu vấuvlmt vảasva, từdcqgng sốtgfrng dưutpoygbii châhntmn cầcgqtu, từdcqgng thấuvlmy lũykkr chuộasqot, vàxiel trởmxlaibnmn dũykkrng cảasvam dưutpoygbii sựlaii huấuvlmn luyệokdln củmxlaa An Đebyhiềlaiim.

Song, An Đebyhiềlaiim cũykkrng luôzuqpn bảasvao vệokdl An An rấuvlmt tốtgfrt, luôzuqpn cho cậddmpu sốtgfrng dưutpoygbii átyvdnh mặmisat trờcuwyi, vốtgfrn dĩnzri chưutpoa từdcqgng phảasvai trảasvai qua nhữpjyqng việokdlc đwacpen tốtgfri.


hntmy giờcuwy đwacpasqot nhiêibnmn lòblbli ra mộasqot ngưutpocuwyi đwacpàxieln ôzuqpng vớygbii khuôzuqpn mặmisat hung átyvdc, la héjekmt lớygbin tiếblblng vớygbii cậddmpu, nóudpei An An khôzuqpng sợcgqtxiel khôzuqpng thểtgfrxielo!

Tuy nhiêibnmn, An An khôzuqpng thểtgfr hiệokdln ra đwacpiềlaiiu đwacpóudpe. Cậddmpu vẫtrwln khôzuqpng nóudpei gìifch, vẫtrwln giữpjyq átyvdnh mắifcht mìifchnh trátyvdnh néjekm tiếblblp xúxihrc vớygbii átyvdnh mắifcht củmxlaa Chu Hátyvdn Khanh.

Nhưutpong Chu Hátyvdn Khanh dưutpocuwyng nhưutpo đwacpãibnm bịlvbh cuốtgfrn vàxielo trong suy nghĩnzri củmxlaa chíykkrnh mìifchnh. Anh ta vẫtrwln giữpjyq chặmisat cằebyhm An An vàxiel lẩueegm bẩueegm vớygbii chíykkrnh mìifchnh: “Tao vìifch muốtgfrn trảasva thùejdq cho Mộasqong Chỉygbi, đwacpãibnm cốtgfr lếblblt cátyvdi xátyvdc bịlvbh thưutpoơogsvng nặmisang nềlaiixiel leo ra khỏebyhi bùejdqn, nhưutpong lạitmni sợcgqt bịlvbh cảasvanh sátyvdt bắifcht đwacpi, nêibnmn chỉygbityvdm chạitmny ra ngoàxieli vàxielo ban đwacpêibnmm, lụvyjkc tìifchm thứmisac ăzuqpn trong thùejdqng rátyvdc. Tao còblbln sợcgqt ngưutpocuwyi ta sẽxkkh nhậddmpn ra khuôzuqpn mặmisat củmxlaa tao sau khi xem lệokdlnh truy nãibnm, nêibnmn tao đwacpãibnm tựlaii lấuvlmy mảasvanh kíykkrnh đwacptgfr rạitmnch nátyvdt mặmisat mìifchnh!”

Chu Hátyvdn Khanh vừdcqga nóudpei vừdcqga duỗlqdfi tay ra vàxiel chỉygbixielo mátyvdifchnh: “Mảasvanh kíykkrnh rạitmnch trêibnmn mặmisat đwacpau thếblblxielo, đwacpếblbln giờcuwy tao vẫtrwln còblbln nhớygbi! Nhưutpong đwacpiềlaiiu tao còblbln nhớygbiifchogsvn làxiel…”

Chu Hátyvdn Khanh nóudpei đwacpếblbln đwacpâhntmy thìifch ngay lậddmpp tứmisac tăzuqpng sứmisac mạitmnnh củmxlaa bàxieln tay, làxielm An An đwacpau đwacpếblbln nhăzuqpn mặmisat lạitmni, cậddmpu phảasvai cắifchn chặmisat môzuqpi mớygbii khôzuqpng héjekmt lêibnmn.

“Đebyhiềlaiiu tao còblbln nhớygbiifchogsvn làxiel, khi Mộasqong Chỉygbi qua đwacpcuwyi, trátyvdi tim tao đwacpãibnm đwacpau nhưutpo thếblblxielo!” Trong đwacpôzuqpi mắifcht bịlvbh bao quanh bởmxlai đwacpcgqty nhữpjyqng vếblblt sẹmmcoo củmxlaa Chu Hátyvdn Khanh từdcqg từdcqgogsvi xuốtgfrng mộasqot dòblblng lệokdl, anh ta néjekmn giọogsvng vàxieludpei chậddmpm rãibnmi. “Cho đwacpếblbln bâhntmy giờcuwy, ngàxiely nàxielo tao cũykkrng mơogsv thấuvlmy, mơogsv thấuvlmy Mộasqong Chỉygbi khóudpec vớygbii tao. Côzuqpuvlmy nóudpei rằebyhng sốtgfrzuqpuvlmy thậddmpt khổtgfx, côzuqpuvlmy trátyvdch tao khôzuqpng cóudpe khảasvazuqpng chăzuqpm sóudpec tốtgfrt cho côzuqpuvlmy…”

“Tao rấuvlmt muốtgfrn ôzuqpm chặmisat lấuvlmy Mộasqong Chỉygbi trong giấuvlmc mơogsv, nóudpei vớygbii côzuqpuvlmy rằebyhng tao sẽxkkh trảasva thùejdq cho côzuqpuvlmy! Nhưutpong mỗlqdfi khi tao giang rộasqong vòblblng tay vớygbii Mộasqong Chỉygbi, côzuqpuvlmy đwacplaiiu đwacpasqot nhiêibnmn biếblbln mấuvlmt!” Chu Hátyvdn Khanh nhắifchm mắifcht lạitmni đwacpcgqty đwacpau đwacpygbin. “Chắifchc làxiel Mộasqong Chỉygbityvdn hậddmpn tao lắifchm, vìifch vậddmpy ngay cảasva trong mơogsvxielzuqpuvlmy cũykkrng khôzuqpng chịlvbhu cho tao ôzuqpm lấuvlmy mộasqot cátyvdi!”

An An cứmisa vậddmpy màxiel nhìifchn vàxielo Chu Hátyvdn Khanh đwacpang trong trạitmnng thátyvdi vui buồudpen thấuvlmt thưutpocuwyng, cốtgfr gắifchng hếblblt sứmisac đwacptgfrifchm néjekmn sựlaii hoảasvang loạitmnn trong lòblblng. Cậddmpu cảasvam thấuvlmy ngưutpocuwyi trưutpoygbic mặmisat làxiel mộasqot ngưutpocuwyi đwacpibnmn, màxiel ngưutpocuwyi đwacpibnmn làxiel đwacpátyvdng sợcgqt nhấuvlmt!

“Chỉygbiudpe đwacpiềlaiiu…” Chu Hátyvdn Khanh hưutpoygbing mắifcht vềlaii phíykkra An An, trêibnmn khuôzuqpn mặmisat hung átyvdc từdcqg từdcqg hiệokdln ra mộasqot nụvyjkutpocuwyi nham hiểtgfrm. “Tao sẽxkkh sớygbim trảasva thùejdq đwacpưutpocgqtc cho Mộasqong Chỉygbi! Tao muốtgfrn cảasva gia đwacpìifchnh ba ngưutpocuwyi củmxlaa màxiely, tấuvlmt cảasva phảasvai bịlvbh chôzuqpn theo vớygbii Mộasqong Chỉygbi!”

“An An!”

Giọogsvng củmxlaa Chu Hátyvdn Khanh vừdcqga dứmisat, mộasqot tiếblblng kêibnmu thảasvam thiếblblt bỗlqdfng vang lêibnmn từdcqg cửifcha côzuqpng xưutpomxlang bỏebyh hoang.

Chu Hátyvdn Khanh quay đwacpcgqtu lạitmni nhìifchn, thấuvlmy An Đebyhiềlaiim đwacpcgqtu tóudpec rốtgfri bờcuwyi, hai mắifcht sưutpong đwacpebyh đwacpang đwacpmisang ởmxla đwacpóudpe.

An Đebyhiềlaiim run rẩueegy cảasva ngưutpocuwyi vàxiel liếblblc nhìifchn vàxielo bêibnmn trong côzuqpng xưutpomxlang bỏebyh hoang, côzuqp ngay lậddmpp tứmisac nhìifchn thấuvlmy Chu Hátyvdn Khanh vớygbii khuôzuqpn mặmisat đwacpcgqty sẹmmcoo, đwacpang giữpjyq chặmisat cằebyhm củmxlaa An An!

“Đebyhdcqgng làxielm tổtgfxn thưutpoơogsvng An An!” An Đebyhiềlaiim héjekmt lêibnmn đwacpcgqty sợcgqtibnmi. Côzuqp khôzuqpng còblbln thờcuwyi gian đwacptgfr ngạitmnc nhiêibnmn vềlaii khuôzuqpn mặmisat đwacpãibnm hoàxieln toàxieln thay đwacptgfxi củmxlaa Chu Hátyvdn Khanh, chỉygbi chạitmny đwacpếblbln chỗlqdf anh ta theo bảasvan năzuqpng màxiel thôzuqpi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.