Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Chương 531 :

    trước sau   
60531.Khi An Đgsriiềunorm thởjcnj hổymgjn hểrrrqn đqmgrdfffng trưpghcbwcuc cổymgjng trưpghcfcuwng mẫzjpju giácyfqo làbqvl chuyệiqogn củjzbla nửcpjea tiếknlkng sau đqmgróvmnq rồbwcui. Côkjab lao đqmgrếknlkn trưpghcbwcuc cổymgjng trưpghcfcuwng mẫzjpju giácyfqo, ra sứdfffc đqmgrtszip thậtszit mạbsiinh vàbqvlo cácyfqnh cổymgjng sắymgjt củjzbla trưpghcfcuwng: “Mởjcnj cửcpjea! Mau mởjcnj cửcpjea ra! Tôkjabi muốfoxkn gặmltxp con trai củjzbla tôkjabi!”

dfffng bàbqvln tay ngàbqvly càbqvlng đqmgrlirrlloon, nhưpghcng dưpghcfcuwng nhưpghc An Đgsriiềunorm khôkjabng cảcpjem thấpdnoy đqmgrau đqmgrbwcun, vẫzjpjn đqmgrtszip thậtszit mạbsiinh vàbqvlo cácyfqnh cửcpjea.

An Đgsriiềunorm tựvwwa an ủjzbli mìauphnh, nhưpghcng đqmgrbwcung thờfcuwi cũbwcung khôkjabng kìauphm đqmgrưpghcauphc sựvwwa hoảcpjeng loạbsiin trong lòdfffng: An An, con nhấpdnot đqmgrsibpnh sẽuwqg khôkjabng cóvmnq việiqogc gìauph đqmgrâvrgtu, tạbsiii mẹtvfn đqmgra nghi thôkjabi, tạbsiii mẹtvfn đqmgra nghi thôkjabi!

“Chịsibp àbqvl, tôkjabi cóvmnq thểrrrq giúqxurp gìauph cho chịsibp khôkjabng?” Bảcpjeo vệiqog đqmgrang ngồbwcui trong phòdfffng trựvwwac cácyfqch đqmgróvmnq khôkjabng xa nghe thấpdnoy tiếknlkng đqmgrtszip cửcpjea liềunorn vộvrgti vàbqvlng chạbsiiy đqmgrếknlkn.

An Đgsriiềunorm nhìauphn chằvlfcm chằvlfcm vàbqvlo chúqxur bảcpjeo vệiqog kia mộvrgtt lúqxurc, nỗahtti sợauphymgji trong lòdfffng đqmgrvrgtt nhiêtvfnn tăzxjqng lêtvfnn: Ngưpghcfcuwi bảcpjeo vệiqog đqmgreo khẩcpjeu trang nhìauphn trôkjabng giốfoxkng Chu Hácyfqn Khanh đqmgrâvrgtu rồbwcui? Anh ta đqmgrãymgj đqmgri đqmgrâvrgtu rồbwcui?

An An…


Chắymgjc An An sẽuwqg khôkjabng…

Cổymgj họstzcng An Đgsriiềunorm nghẹtvfnn lạbsiii, trong mắymgjt đqmgrvrgtt nhiêtvfnn trợauphn to lêtvfnn: “Khôkjabng phảcpjei trưpghcfcuwng cóvmnq hai nhâvrgtn viêtvfnn bảcpjeo vệiqog àbqvl? Ngưpghcfcuwi kia đqmgrâvrgtu rồbwcui? Anh ta đqmgrâvrgtu rồbwcui? Anh ta đqmgri đqmgrâvrgtu rồbwcui?”

“Đgsribwcung nghiệiqogp củjzbla tôkjabi cảcpjem thấpdnoy khôkjabng khỏlirre, vừbwcua đqmgri vàbqvlo nhàbqvl vệiqog sinh rồbwcui!” Bảcpjeo vệiqog kia nhìauphn thấpdnoy An Đgsriiềunorm kíifxdch đqmgrvrgtng màbqvl cảcpjem thấpdnoy khóvmnq hiểrrrqu.

“Vàbqvlo nhàbqvl vệiqog sinh?” An Đgsriiềunorm lắymgjc đqmgrhkbhu, cảcpjem thấpdnoy mọstzci việiqogc khôkjabng hềunor đqmgrơlloon giảcpjen nhưpghc vậtsziy. Côkjab vẫzjpjn đqmgrtszip thậtszit mạbsiinh vàbqvlo cácyfqnh cửcpjea vàbqvlahttt to: “Con trai tôkjabi đqmgrâvrgtu? Tôkjabi muốfoxkn gặmltxp con trai tôkjabi, An An! Mau cho tôkjabi vàbqvlo trong!”

Bảcpjeo vệiqog thấpdnoy tâvrgtm trạbsiing An Đgsriiềunorm kíifxdch đqmgrvrgtng nhưpghc thếknlk liềunorn lấpdnoy đqmgriệiqogn thoạbsiii ra, vừbwcua bấpdnom sốfoxk gọstzci cho hiệiqogu trưpghcjcnjng trưpghcfcuwng, vừbwcua cốfoxk gắymgjng trấpdnon tĩzjpjnh An Đgsriiềunorm: “Chịsibp àbqvl, bâvrgty giờfcuw đqmgrang trong giờfcuw họstzcc, nếknlku chịsibp muốfoxkn gặmltxp con mìauphnh, chịsibpvmnq thểrrrq…”

“Tôkjabi muốfoxkn gặmltxp con trai tôkjabi!” An Đgsriiềunorm ngắymgjt lờfcuwi bảcpjeo vệiqog. Đgsriâvrgty làbqvl lầhkbhn đqmgrhkbhu tiêtvfnn côkjabvmnqi to tiếknlkng vớbwcui ngưpghcfcuwi khácyfqc, vìauphkjab quácyfq lo lắymgjng, cũbwcung thựvwwac sựvwwa khôkjabng biếknlkt mìauphnh phảcpjei làbqvlm gìauph.

Bảcpjeo vệiqog nhìauphn thấpdnoy An Đgsriiềunorm đqmgrang trong tìauphnh trạbsiing đqmgrtvfnn rồbwcu nhưpghc vậtsziy nêtvfnn cũbwcung khôkjabng dácyfqm nóvmnqi gìauph nữfatla.

Đgsriúqxurng ngay lúqxurc nàbqvly, đqmgriệiqogn thoạbsiii củjzbla bảcpjeo vệiqogbwcung đqmgrưpghcauphc kếknlkt nốfoxki. Anh ta nhanh chóvmnqng nóvmnqi vớbwcui ngưpghcfcuwi ởjcnj đqmgrhkbhu bêtvfnn kia đqmgriệiqogn thoạbsiii: “Thầhkbhy hiệiqogu trưpghcjcnjng hảcpje, bâvrgty giờfcuwvmnq mộvrgtt chịsibp phụpghc huynh đqmgrang ởjcnj trưpghcbwcuc cửcpjea, nóvmnqi muốfoxkn vàbqvlo trong gặmltxp con, tâvrgtm trạbsiing chịsibppdnoy khácyfqifxdch đqmgrvrgtng.”

Ngưpghcfcuwi ởjcnj đqmgrhkbhu bêtvfnn kia đqmgriệiqogn thoạbsiii dưpghcfcuwng nhưpghc đqmgrãymgj hỏlirri mộvrgtt câvrgtu hỏlirri.

Bảcpjeo vệiqog lắymgjc đqmgrhkbhu nóvmnqi: “Tôkjabi khôkjabng biếknlkt côkjabpdnoy têtvfnn gìauph.”

Bảcpjeo vệiqog trảcpje lờfcuwi xong rồbwcui nhìauphn sang An Đgsriiềunorm. “Chịsibp àbqvl, cho hỏlirri chịsibptvfnn gìauph? Con củjzbla chịsibptvfnn gìauph?”

“Tôkjabi têtvfnn An Đgsriiềunorm, con trai tôkjabi làbqvl An An! Tôkjabi muốfoxkn gặmltxp con trai tôkjabi!” An Đgsriiềunorm vẫzjpjn đqmgrang đqmgrtszip rầhkbhm rầhkbhm vàbqvlo cửcpjea nhưpghc đqmgrtvfnn loạbsiin, giọstzcng côkjab thậtszim chíifxd nhưpghc sắymgjp khóvmnqc. “Tôkjabi muốfoxkn gặmltxp con trai tôkjabi! Tôkjabi muốfoxkn gặmltxp An An!”

“Chịsibp àbqvl, chịsibpymgjy bìauphnh tĩzjpjnh mộvrgtt chúqxurt.” Bảcpjeo vệiqog xoa dịsibpu An Đgsriiềunorm trưpghcbwcuc, sau đqmgróvmnqvmnqi vớbwcui ngưpghcfcuwi ởjcnj đqmgrhkbhu bêtvfnn kia đqmgriệiqogn thoạbsiii. “Chịsibp phụpghc huynh nàbqvly nóvmnqi mìauphnh làbqvl An Đgsriiềunorm, con củjzbla chịsibppdnoy têtvfnn làbqvl An An.”


Giọstzcng củjzbla bảcpjeo vệiqog vừbwcua dứdffft, thầhkbhy hiệiqogu trưpghcjcnjng ởjcnj đqmgrhkbhu bêtvfnn kia đqmgriệiqogn thoạbsiii đqmgrvrgtt nhiêtvfnn cao giọstzcng lêtvfnn: “Tạbsiii sao cậtsziu khôkjabng nóvmnqi sớbwcum? Mau mởjcnj cửcpjea cho côkjabpdnoy, chúqxurng tôkjabi sẽuwqg đqmgrếknlkn đqmgróvmnq ngay!”

“Vâvrgtng, vâvrgtng, vâvrgtng.” Bảcpjeo vệiqog giậtszit bắymgjn mìauphnh, sau khi vâvrgtng dạbsiibqvlqxurp đqmgriệiqogn thoạbsiii liềunorn nhanh chóvmnqng mởjcnj cửcpjea cho An Đgsriiềunorm.

An Đgsriiềunorm chạbsiiy thẳaqhwng vàbqvlo trong trưpghcfcuwng mẫzjpju giácyfqo, khôkjabng dừbwcung lạbsiii dùdotf chỉfoxk mộvrgtt lúqxurc, chạbsiiy thẳaqhwng đqmgrếknlkn lớbwcup họstzcc củjzbla An An.

qxurc nàbqvly, côkjab chủjzbl nhiệiqogm vàbqvl hiệiqogu trưpghcjcnjng vừbwcua nóvmnqi ởjcnj đqmgrhkbhu bêtvfnn kia đqmgriệiqogn thoạbsiii đqmgrãymgj chạbsiiy đqmgrếknlkn trưpghcbwcuc mặmltxt An Đgsriiềunorm vớbwcui mộvrgtt tốfoxkc đqmgrvrgt đqmgrácyfqng bácyfqo đqmgrvrgtng.

“ChịsibpAn Đgsriiềunorm, xin chịsibpauphnh tĩzjpjnh lạbsiii đqmgrãymgj.” Mộvrgtt nhóvmnqm ngưpghcfcuwi tậtszip trung trưpghcbwcuc mặmltxt An Đgsriiềunorm vàbqvl ôkjabn tồbwcun khuyêtvfnn nhủjzbl.

“Tôkjabi muốfoxkn gặmltxp con trai tôkjabi!” An Đgsriiềunorm đqmgrcpjey ngưpghcfcuwi đqmgrdfffng chắymgjn trưpghcbwcuc mặmltxt mìauphnh ra, tiếknlkp tụpghcc chạbsiiy vềunor phíifxda trưpghcbwcuc.

“An An hiệiqogn đqmgrang ởjcnj trong lớbwcup, chúqxurng tôkjabi sẽuwqgdotfng đqmgri vớbwcui côkjab.” Côkjab chủjzbl nhiệiqogm vàbqvl hiệiqogu trưpghcjcnjng trưpghcfcuwng đqmgrưpghca mắymgjt nhìauphn nhau, sau đqmgróvmnq vộvrgti vàbqvlng vòdfffng ra phíifxda sau An Đgsriiềunorm, rồbwcui cũbwcung vộvrgti vãymgj chạbsiiy vềunor phíifxda trưpghcbwcuc.

Đgsriếknlkn khi An Đgsriiềunorm đqmgrưpghcauphc mộvrgtt nhóvmnqm ngưpghcfcuwi tiềunorn hôkjab hậtsziu ủjzblng đqmgri đqmgrếknlkn trưpghcbwcuc cửcpjea lớbwcup họstzcc, cácyfqc côkjab giácyfqo đqmgrãymgj ngay lậtszip tứdfffc bịsibp thếknlk trậtszin hùdotfng hổymgjbqvly làbqvlm cho sợauphymgji, phảcpjei ngâvrgty ngưpghcfcuwi ra mộvrgtt lúqxurc rồbwcui mớbwcui đqmgrếknlkn chỗahtt An Đgsriiềunorm.

qxurc nàbqvly, An Đgsriiềunorm đqmgrãymgj đqmgrdfffng ởjcnj cửcpjea vàbqvl nhìauphn mộvrgtt lưpghcaupht bọstzcn trẻgxak đqmgrang ởjcnj trong lớbwcup.

Tuy nhiêtvfnn, khôkjabng thấpdnoy bóvmnqng dácyfqng An An đqmgrâvrgtu cảcpje!

“Con tôkjabi đqmgrâvrgtu?” An Đgsriiềunorm vộvrgti tóvmnqm lấpdnoy côkjab giácyfqo kia, trong giọstzcng nóvmnqi khôkjabng kiểrrrqm soácyfqt đqmgrưpghcauphc sựvwwa run rẩcpjey vàbqvl hoảcpjeng loạbsiin. “Con tôkjabi, An An đqmgrâvrgtu?”

“An An?” Côkjab giácyfqo dùdotfng bộvrgtymgjo vốfoxkn đqmgrãymgj đqmgrìauphnh trệiqog củjzbla mìauphnh suy nghĩzjpj mộvrgtt lúqxurc, sau đqmgróvmnq mớbwcui vộvrgti vàbqvlng giảcpjei thíifxdch vớbwcui An Đgsriiềunorm. “Bâvrgty giờfcuwbqvl thờfcuwi gian uốfoxkng nưpghcbwcuc rồbwcui đqmgri ngủjzbl trưpghca, An An đqmgrang đqmgrưpghcauphc côkjab giácyfqo dẫzjpjn đqmgri vệiqog sinh rồbwcui! Mớbwcui cácyfqch đqmgrâvrgty hai phúqxurt.”

“Mớbwcui cácyfqch đqmgrâvrgty hai phúqxurt...” An Đgsriiềunorm ngâvrgty ngưpghcfcuwi ra, rồbwcui đqmgrvrgtt nhiêtvfnn dựvwwaa vàbqvlo tưpghcfcuwng nhưpghc bịsibpqxurt hếknlkt sứdfffc lựvwwac: Vừbwcua rồbwcui khôkjabng nhìauphn thấpdnoy An An, côkjabdfffn tưpghcjcnjng đqmgrãymgj xảcpjey ra chuyệiqogn gìauph nữfatla chứdfff!


Thìauph ra làbqvl đqmgri vệiqog sinh rồbwcui!

May quácyfq! May quácyfq, đqmgrãymgj khôkjabng cóvmnqauph xảcpjey ra!

“Côkjab An Đgsriiềunorm àbqvl, vậtsziy côkjabvmnq thểrrrqtvfnn tâvrgtm rồbwcui chứdfff?” Thầhkbhy hiệiqogu trưpghcjcnjng thấpdnoy vậtsziy liềunorn nhanh chóvmnqng bưpghcbwcuc tớbwcui, ôkjabn tồbwcun nóvmnqi: “Xin côkjabtvfnn tâvrgtm, tôkjabn chỉfoxk đqmgrhkbhu tiêtvfnn củjzbla trưpghcfcuwng chúqxurng tôkjabi chíifxdnh làbqvl đqmgrcpjem bảcpjeo an toàbqvln cho cácyfqc béahtt!”

“Vâvrgtng.” An Đgsriiềunorm gậtszit đqmgrhkbhu tuy trong lòdfffng vẫzjpjn còdfffn hơllooi hoảcpjeng sợauph. Côkjab thởjcnj phàbqvlo mộvrgtt hơllooi, cảcpjem thấpdnoy rằvlfcng hôkjabm nay vềunor nhàbqvltvfnn bàbqvln vớbwcui Cốfoxk Thiêtvfnn Tuấpdnon vềunor chuyệiqogn chuyểrrrqn trưpghcfcuwng cho An An, nếknlku khôkjabng, côkjab sẽuwqg luôkjabn suy nghĩzjpj lung tung.

“Vậtsziy thìauph tốfoxkt.” Thấpdnoy An Đgsriiềunorm đqmgrãymgjauphnh tĩzjpjnh lạbsiii, côkjab chủjzbl nhiệiqogm vàbqvlcyfqc giácyfqo viêtvfnn cũbwcung thởjcnj phàbqvlo nhẹtvfn nhõcdkcm.

“Thậtszit xin lỗahtti, vừbwcua rồbwcui tôkjabi kíifxdch đqmgrvrgtng quácyfq, đqmgrãymgjbqvlm phiềunorn cácyfqc thầhkbhy côkjabbqvlm việiqogc.” An Đgsriiềunorm vuốfoxkt vuốfoxkt mácyfqi tóvmnqc hơllooi rốfoxki bùdotf do chạbsiiy nhanh vừbwcua rồbwcui, mỉfoxkm cưpghcfcuwi vớbwcui cácyfqc thầhkbhy côkjab giácyfqo.

“Khôkjabng cóvmnqauph đqmgrâvrgtu.” Côkjab giácyfqo vộvrgti lắymgjc đqmgrhkbhu.

“Vậtsziy tôkjabi cóvmnq thểrrrq đqmgrauphi cho đqmgrếknlkn khi An An vềunor, nóvmnqi mộvrgtt câvrgtu vớbwcui nóvmnq rồbwcui mớbwcui đqmgri khôkjabng?” An Đgsriiềunorm nhìauphn vàbqvlo côkjab giácyfqo bằvlfcng ácyfqnh mắymgjt mong chờfcuw.

“Tấpdnot nhiêtvfnn làbqvl đqmgrưpghcauphc rồbwcui!” Côkjab giácyfqo gậtszit đqmgrhkbhu, quay đqmgrhkbhu lạbsiii vàbqvl chỉfoxk vềunorllooi cácyfqch đqmgróvmnq khôkjabng xa. “Chịsibp nhìauphn xem, cácyfqc béahtt đqmgri vệiqog sinh đqmgrãymgj quay lạbsiii rồbwcui.”

An Đgsriiềunorm nhìauphn vềunorpghcbwcung màbqvlkjab giácyfqo chỉfoxk, thấpdnoy mộvrgtt nhóvmnqm trẻgxak đqmgrang đqmgrưpghcauphc côkjab giácyfqo hưpghcbwcung dẫzjpjn vàbqvl đqmgrang đqmgri vềunor phíifxda họstzc.

An Đgsriiềunorm an tâvrgtm vàbqvl nởjcnj nụpghcpghcfcuwi, chờfcuw đqmgrauphi An An đqmgri đqmgrếknlkn trưpghcbwcuc mặmltxt mìauphnh.

Trong giâvrgty tiếknlkp theo, mộvrgtt nhóvmnqm trẻgxak vui vẻgxak chạbsiiy đqmgrếknlkn. Mộvrgtt béahtt, hai béahtt, ba béahtt... Trêtvfnn nhữfatlng khuôkjabn mặmltxt nhỏlirrahtt kia đqmgrunoru nởjcnj mộvrgtt nụpghcpghcfcuwi ngâvrgty thơlloobqvl trong sácyfqng.

An Đgsriiềunorm cũbwcung mỉfoxkm cưpghcfcuwi, đqmgrưpghca mắymgjt nhìauphn qua từbwcung đqmgrdfffa trẻgxak mộvrgtt, mong đqmgrưpghcauphc nhìauphn thấpdnoy An An vàbqvl ôkjabm lấpdnoy cậtsziu.


Cứdfff thếknlk, nhữfatlng đqmgrdfffa trẻgxak thay nhau chạbsiiy qua, nhưpghcng cho đqmgrếknlkn khi đqmgrdfffa trẻgxak cuốfoxki cùdotfng đqmgrãymgj chạbsiiy vàbqvlo lớbwcup, An Đgsriiềunorm vẫzjpjn khôkjabng nhìauphn thấpdnoy An An đqmgrâvrgtu cảcpje.

Trácyfqi tim vừbwcua mớbwcui bìauphnh tĩzjpjnh lạbsiii giốfoxkng nhưpghc bịsibp ai đqmgróvmnq đqmgrvrgtt nhiêtvfnn cứdfffa mộvrgtt nhácyfqt thậtszit mạbsiinh, An Đgsriiềunorm hoảcpjeng loạbsiin nhìauphn sang côkjab giácyfqo: “An An đqmgrâvrgtu? Sao tôkjabi khôkjabng thấpdnoy nóvmnq đqmgrâvrgtu cảcpje?”

qxurc nàbqvly, côkjab giácyfqo cũbwcung hoảcpjeng hốfoxkt, côkjab vộvrgti nhìauphn sang côkjab giácyfqo vừbwcua đqmgrưpghca cácyfqc trẻgxak đqmgri vệiqog sinh: “Béahtt An An đqmgrâvrgtu?”

“Khi An An đqmgri ra khỏlirri nhàbqvl vệiqog sinh, tôkjabi vẫzjpjn còdfffn nhìauphn thấpdnoy béahttbqvl!” Côkjab giácyfqo cẩcpjen thậtszin đqmgrếknlkm lạbsiii sốfoxk trẻgxak trong lớbwcup họstzcc, rồbwcui nóvmnqi mộvrgtt cácyfqch kỳvrgt lạbsii. “Vừbwcua rồbwcui rõcdkcbqvlng vẫzjpjn còdfffn đqmgri phíifxda sau cácyfqc béahtt khácyfqc màbqvl, tôkjabi…”

“An An!”

kjab giácyfqo còdfffn chưpghca nóvmnqi xong, An Đgsriiềunorm ngay lậtszip tứdfffc chạbsiiy nhưpghc đqmgrtvfnn vềunorpghcbwcung nhàbqvl vệiqog sinh.

dfffn cácyfqc thầhkbhy côkjab giácyfqo đqmgrang đqmgrdfffng đqmgróvmnqbwcung bắymgjt đqmgrhkbhu hoảcpjeng hốfoxkt. Đgsrihkbhu tiêtvfnn, họstzc nhìauphn theo An Đgsriiềunorm chạbsiiy vềunor phíifxda xa, sau đqmgróvmnq mớbwcui sợauphymgji vàbqvl liêtvfnn lạbsiic vớbwcui Cốfoxk Thiêtvfnn Tuấpdnon.

qptwtvfnn nàbqvly, An Đgsriiềunorm chạbsiiy đqmgrếknlkn nơllooi An An đqmgri vệiqog sinh, nhưpghcng ởjcnj đqmgróvmnq ngoàbqvli mùdotfi thuốfoxkc khửcpje trùdotfng ra thìauph khôkjabng còdfffn bấpdnot kỳvrgt thứdfffauph khácyfqc nữfatla.

“Tácyfqch, tácyfqch, tácyfqch…”

Đgsriâvrgty làbqvl tiếknlkng nưpghcbwcuc giọstzct từbwcudfffi nưpghcbwcuc trong nhàbqvl vệiqog sinh. An Đgsriiềunorm nhúqxurc nhíifxdch cổymgj họstzcng, dưpghcfcuwng nhưpghcdfffn nghe thấpdnoy mộvrgtt âvrgtm thanh khe khẽuwqg. Côkjab nhẹtvfn nhàbqvlng bưpghcbwcuc vềunor phíifxda phácyfqt ra âvrgtm thanh.

Tiếknlkng nhịsibpp tim ngàbqvly càbqvlng rõcdkclloon, trácyfqn củjzbla An Đgsriiềunorm bấpdnot giácyfqc đqmgrymgj mồbwcukjabi lạbsiinh. Côkjabifxdt mộvrgtt hơllooi thậtszit sâvrgtu, vàbqvl nhìauphn nhanh vềunor phíifxda vòdfffi nưpghcbwcuc.

Tuy nhiêtvfnn, khôkjabng cóvmnq ai ởjcnj đqmgróvmnq.

An Đgsriiềunorm nhìauphn kỹhkbh mộvrgtt hồbwcui, phácyfqt hiệiqogn ra bêtvfnn dưpghcbwcui vòdfffi nưpghcbwcuc cóvmnq mộvrgtt mảcpjenh giấpdnoy đqmgrãymgj bịsibppghcbwcuc thấpdnom ưpghcbwcut. Côkjabpghcbwcuc nhanh tớbwcui vàbqvl cầhkbhm lấpdnoy mảcpjenh giấpdnoy.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.