Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Chương 530 :

    trước sau   
60530.An Đmhuliềmhulm lau nưaktqefayc mắciset rồvngri trảbgkm lờxeuli: “Dấxeceu vếhbsyt trêbuqan cổzbtt chịwctckojh…”

...

Thờxeuli gian dừguqfng trôlesei trong vàkojhi giândxmy, An Đmhuliềmhulm đeptywctct nhiêbuqan trợpwlxn to mắciset, nhìmjewn chằlofam chằlofam vàkojho Khưaktqu Doanh Doanh hỏrqvdi: “Doanh Doanh, em vừguqfa nóckzhi gìmjew?”

“Em nóckzhi, dấxeceu vếhbsyt trêbuqan cổzbtt chịwctcmjew sao màkojhckzh?” Khưaktqu Doanh Doanh nóckzhi rồvngri giơlauk tay ra chỉoimdkojho cổzbtt An Đmhuliềmhulm vớefayi vẻlegh mặconct ngândxmy thơlaukkojh đeptyázeugng yêbuqau.

“Em, em, em…” An Đmhuliềmhulm lạczusi sữitbzng sờxeul thêbuqam vàkojhi giândxmy, rồvngri đeptywctct nhiêbuqan run rẩmnjfy mấxecey đeptyfcmwu ngóckzhn tay vàkojh chỉoimdkojho Khưaktqu Doanh Doanh, nhữitbzng giọzkjrt nưaktqefayc mắciset cốextd ghìmjewm lạczusi cũmqwqng đeptyãguqflauki xuốextdng. “Thìmjew ra em đeptyãguqf nhìmjewn thấxecey rồvngri? Em phẫboyxu thuậjtlxt thàkojhnh côleseng rồvngri?”

“Con bédirq đeptyázeugng ghédirqt nàkojhy! Tạczusi sao em lạczusi đeptyùljcna nhưaktq vậjtlxy? Chịwctc thựfcmwc sựfcmw bịwctc em làkojhm cho sợpwlx muốextdn chếhbsyt luôlesen!” An Đmhuliềmhulm trợpwlxn mắciset nhìmjewn Khưaktqu Doanh Doanh, phấxecen khởckzhi đeptyếhbsyn mứguqfc nóckzhi năpwlxng lộwctcn xộwctcn.


“Ha ha ha!” Khưaktqu Doanh Doanh vộwctci ngồvngri dậjtlxy mộwctct cázeugch hoạczust bázeugt, đeptyưaktqa tay ra lau nưaktqefayc mắciset cho An Đmhuliềmhulm, khôleseng cóckzh chúnyizt biểyfeku hiệrqvdn bệrqvdnh tậjtlxt nàkojho cảbgkm. “Chịwctc An Đmhuliềmhulm, từguqf khi bưaktqefayc vàkojho cửlofaa đeptyếhbsyn bândxmy giờxeul, chớefayp mắciset đeptyãguqf xảbgkmy ra nhiềmhulu chuyệrqvdn nhưaktq vậjtlxy, chịwctc cảbgkmm thấxecey thếhbsykojho? Cóckzhndxmy cấxecen khôleseng? Cóckzhitbzch thíitbzch khôleseng?”

“Doanh Doanh!” An Đmhuliềmhulm giậjtlxn dữitbz nhìmjewn vàkojho Khưaktqu Doanh Doanh. “Vừguqfa rồvngri cóckzhndxmy cấxecen khôleseng, cóckzhitbzch thíitbzch khôleseng thìmjew chịwctc khôleseng biếhbsyt, nhưaktqng chịwctc biếhbsyt chịwctc muốextdn đeptyázeugnh chếhbsyt em đeptyxecey!”

“Làkojhm vậjtlxy khôleseng đeptyưaktqpwlxc đeptyândxmu!” Khưaktqu Doanh Doanh lắcisec đeptyfcmwu: “Em làkojh ngưaktqxeuli bệrqvdnh mớefayi phẫboyxu thuậjtlxt thàkojhnh côleseng đeptyưaktqpwlxc ba ngàkojhy, làkojhm gìmjew chịwctcu nổzbtti việrqvdc bịwctc chịwctc đeptyázeugnh!”

“Phẫboyxu thuậjtlxt thàkojhnh côleseng ba ngàkojhy rồvngri?” An Đmhuliềmhulm kinh ngạczusc lặconcp lạczusi mộwctct lầfcmwn. Côlese bấxecet lựfcmwc nhìmjewn vàkojho Khưaktqu Doanh Doanh, cũmqwqng khôleseng biếhbsyt mìmjewnh nêbuqan giậjtlxn hay nêbuqan vui. Việrqvdc phẫboyxu thuậjtlxt lớefayn nhưaktq vậjtlxy màkojhmqwqng khôleseng bázeugo vớefayi mìmjewnh mộwctct tiếhbsyng, phẫboyxu thuậjtlxt thàkojhnh côleseng rồvngri cũmqwqng khôleseng nóckzhi vớefayi mìmjewnh, cuốextdi cùljcnng còmnjfn cho mìmjewnh mộwctct tròmnjf đeptyùljcna ly kỳzkjrndxmy cấxecen nhưaktq vậjtlxy!

May màkojh tim côleseaktqơlaukng đeptyextdi khỏrqvde mạczusnh, nếhbsyu khôleseng, mọzkjri việrqvdc thay đeptyzbtti thấxecet thưaktqxeulng nhưaktq vậjtlxy thìmjew thậjtlxt sựfcmw khôleseng thểyfekkojho chịwctcu nổzbtti kíitbzch thíitbzch.

mnjfn nữitbza, Doanh Doanh phẫboyxu thuậjtlxt thàkojhnh côleseng đeptyãguqf ba ngàkojhy, vậjtlxy thìmjew Cao Lỗckzhi vàkojhlese chúnyiz, chắcisec mọzkjri ngưaktqxeuli đeptymhulu biếhbsyt ca phẫboyxu thuậjtlxt củimyfa Doanh Doanh đeptyãguqf thàkojhnh côleseng mớefayi phảbgkmi chứguqf!

Khôleseng ngờxeul vừguqfa rồvngri Cao Lỗckzhi vàkojhlese chúnyiz lạczusi phốextdi hợpwlxp vớefayi Doanh Doanh đeptyyfek gạczust mìmjewnh! Ngay cảbgkmzeugc bázeugc sĩljcn, y tázeugmqwqng hợpwlxp tázeugc vớefayi họzkjr luôlesen!

“An Đmhuliềmhulm, côlese đeptyguqfng giậjtlxn.” Cao Lỗckzhi đeptyguqfng dậjtlxy đeptyúnyizng lúnyizc, bắciset đeptyfcmwu giảbgkmi thíitbzch giúnyizp Khưaktqu Doanh Doanh. “Doanh Doanh phẫboyxu thuậjtlxt thàkojhnh côleseng, tândxmm trạczusng rấxecet tốextdt. Côlesemqwqng biếhbsyt đeptyxecey, côlesexecey còmnjfn nhỏrqvd, vẫboyxn rấxecet ham vui. Bázeugc sĩljcn lạczusi nóckzhi phảbgkmi giúnyizp Doanh Doanh giữitbz đeptyưaktqpwlxc tândxmm trạczusng vui vẻleghkojhy, cóckzh thểyfek sứguqfc khỏrqvde củimyfa côlesexecey hồvngri phụbuqac nhanh, vìmjew vậjtlxy mọzkjri ngưaktqxeuli mớefayi phốextdi hợpwlxp vớefayi Doanh Doanh làkojhm đeptyiềmhulu đeptyóckzh.”

“…”

Cao Lỗckzhi đeptyãguqf giảbgkmi thíitbzch đeptyếhbsyn mứguqfc đeptywctckojhy rồvngri, An Đmhuliềmhulm còmnjfn cóckzh thểyfekckzhi gìmjew nữitbza? Tấxecet nhiêbuqan, thấxecey Khưaktqu Doanh Doanh phẫboyxu thuậjtlxt thàkojhnh côleseng, lấxecey lạczusi đeptyưaktqpwlxc vẻleghpwlxng đeptywctcng vàkojh vui vẻlegh trưaktqefayc đeptyóckzh, An Đmhuliềmhulm cũmqwqng rấxecet vui, khôleseng tứguqfc giậjtlxn thựfcmwc sựfcmw.

Nhưaktqng nóckzhi đeptyi cũmqwqng phảbgkmi nóckzhi lạczusi, anh chàkojhng Cao Lỗckzhi nàkojhy so vớefayi Cốextd Thiêbuqan Tuấxecen, thựfcmwc sựfcmw chỉoimdckzhlaukn chứguqf khôleseng hềmhul thua kédirqm. Nhớefay lạczusi trưaktqefayc đeptyândxmy Cao Lỗckzhi luôlesen nghiêbuqam túnyizc, đeptyiềmhulm tĩljcnnh vàkojh thậjtlxn trọzkjrng, bândxmy giờxeul lạczusi cùljcnng Khưaktqu Doanh làkojhm ra mộwctct việrqvdc trẻlegh con nhưaktq vậjtlxy.

“Đmhulưaktqpwlxc rồvngri màkojh, chịwctc An Đmhuliềmhulm, đeptyguqfng giậjtlxn nữitbza màkojh!” Khưaktqu Doanh Doanh đeptyang ngồvngri trêbuqan giưaktqxeulng bệrqvdnh cũmqwqng lắcisec lắcisec tay An Đmhuliềmhulm, bắciset đeptyfcmwu làkojhm nũmqwqng.

“Đmhulưaktqpwlxc rồvngri, đeptyưaktqpwlxc rồvngri!” An Đmhuliềmhulm ngồvngri xuốextdng nắcisem lấxecey tay Khưaktqu Doanh Doanh, mừguqfng rỡcqnpckzhi, “Chịwctc khôleseng giậjtlxn thậjtlxt đeptyândxmu màkojh. Cảbgkmm ơlaukn trờxeuli đeptyxecet, ca phẫboyxu thuậjtlxt củimyfa em thàkojhnh côleseng làkojh tốextdt rồvngri.”


“Ừcisem!” Khưaktqu Doanh Doanh gậjtlxt đeptyfcmwu vui vẻlegh rồvngri quay sang nhìmjewn bốextd mẹwtzumjewnh vàkojh Cao Lỗckzhi. “Bốextd ơlauki, mẹwtzu ơlauki, con muốextdn ăpwlxn hoàkojhnh tházeugnh, muốextdn ăpwlxn sủimyfi cảbgkmo, muốextdn ăpwlxn nhấxecet làkojhckzhn cházeugo mèhsmr đeptyen ởckzh con phốextd đeptyi bộwctc trong trung tândxmm thàkojhnh phốextd!”

“Đmhulưaktqpwlxc, đeptyưaktqpwlxc, đeptyưaktqpwlxc. Bândxmy giờxeul bốextd mẹwtzu sẽxeul đeptyi mua vềmhul cho con ăpwlxn!” Trưaktqefayc yêbuqau cầfcmwu thèhsmrm thuồvngrng nhưaktqng vẫboyxn kédirqn chọzkjrn củimyfa Khưaktqu Doanh Doanh, bốextd mẹwtzu củimyfa côlese đeptyãguqf ngay lậjtlxp tứguqfc đeptyvngrng ýpwbk.

Cao Lỗckzhi cũmqwqng mỉoimdm cưaktqxeuli vui vẻleghckzhi: “Vậjtlxy côlese chúnyiz đeptyi mua hoàkojhnh tházeugnh, anh lázeugi xe đeptyi mua sủimyfi cảbgkmo vàkojh cházeugo mèhsmr đeptyen ởckzh khu phốextd đeptyi bộwctc trong trung tândxmm thàkojhnh phốextd.”

“Cảbgkmm ơlaukn chúnyiz đeptywtzup trai!” Khưaktqu Doanh Doanh mỉoimdm cưaktqxeuli ngọzkjrt ngàkojho vớefayi Cao Lỗckzhi, làkojhm Cao Lỗckzhi nhìmjewn thấxecey màkojh trázeugi tim nhưaktq tan chảbgkmy. Anh bấxecet chấxecep việrqvdc bốextd mẹwtzu củimyfa Khưaktqu Doanh Doanh vàkojh An Đmhuliềmhulm cũmqwqng đeptyang cóckzh mặconct ởckzh đeptyóckzh, chỉoimd đeptyi đeptyếhbsyn trưaktqefayc mặconct Khưaktqu Doanh Doanh vàkojhlesen lêbuqan mázeuglese.

Khưaktqu Doanh Doanh cũmqwqng ôlesem lấxecey cổzbtt Cao Lỗckzhi màkojh khôleseng hềmhul ngầfcmwn ngạczusi, hôlesen thậjtlxt mạczusnh vàkojho môlesei Cao Lỗckzhi.

Bốextd mẹwtzu củimyfa Khưaktqu Doanh Doanh cốextd nhịwctcn cưaktqxeuli, bưaktqefayc ra khỏrqvdi phòmnjfng bệrqvdnh đeptyyfek đeptyi mua hoàkojhnh tházeugnh cho Khưaktqu Doanh Doanh. Còmnjfn An Đmhuliềmhulm đeptyguqfng cạczusnh, bịwctc buộwctcc phảbgkmi xem cảbgkmnh yêbuqau đeptyưaktqơlaukng tìmjewnh tứguqfkojhy mộwctct cázeugch khôleseng thểyfek giảbgkmi thíitbzch đeptyưaktqpwlxc.

“Vậjtlxy anh đeptyi đeptyândxmy!” Cao Lỗckzhi vuốextdt ve mázeugi tóckzhc củimyfa Khưaktqu Doanh Doanh.

“Đmhuli mau, đeptyi mau! Còmnjfn khôleseng đeptyi, Doanh Doanh sẽxeul bịwctc anh làkojhm đeptyóckzhi chếhbsyt đeptyxecey!” An Đmhuliềmhulm đeptyguqfng cạczusnh vộwctci vàkojhng khoázeugt tay. Chẳciseng phảbgkmi làkojh ra ngoàkojhi mua cházeugo mèhsmr đeptyen sao? Cao Lỗckzhi khôleseng biếhbsyt rằlofang mìmjewnh đeptyãguqfckzhi cândxmu nàkojhy ba lầfcmwn rồvngri, mỗckzhi lầfcmwn nóckzhi xong thìmjew lạczusi hôlesen Khưaktqu Doanh Doanh mộwctct cázeugi, nhưaktq thểyfek khôleseng muốextdn rờxeuli đeptyi vậjtlxy.

“Côleseng việrqvdc củimyfa Cốextd tổzbttng chắcisec làkojh bậjtlxn rộwctcn lắcisem.” Cao Lỗckzhi nhìmjewn sang An Đmhuliềmhulm, trêbuqan mặconct đeptyfcmwy vẻlegh cảbgkmm thôleseng, dưaktqxeulng nhưaktq muốextdn nóckzhi: Vìmjew vậjtlxy, An Đmhuliềmhulm côlese mớefayi khôleseng chịwctcu nổzbtti khi nhìmjewn thấxecey ngưaktqxeuli kházeugc tìmjewnh tứguqf vớefayi nhau.

“Anh…” An Đmhuliềmhulm trừguqfng mắciset nhìmjewn Cao Lỗckzhi. “Nếhbsyu anh còmnjfn khôleseng đeptyi, tôlesei sẽxeul đeptyázeugnh ngưaktqxeuli thậjtlxt đeptyóckzh. Dồvngrn cảbgkm phầfcmwn củimyfa Doanh Doanh, đeptyázeugnh mộwctct lưaktqpwlxt cho đeptyãguqf!”

“Ha ha…” Khưaktqu Doanh Doanh cưaktqxeuli nghiêbuqang ngảbgkmmjewndxmu nóckzhi củimyfa An Đmhuliềmhulm. “Chịwctc An Đmhuliềmhulm, lândxmu rồvngri khôleseng gặconcp, sao chịwctckojhng ngàkojhy càkojhng đeptyanh đeptyázeug thếhbsy? Chắcisec chắcisen làkojh do Cốextd tổzbttng chiềmhulu chịwctc quázeug!”

“Tạczusi đeptyôlesei tìmjewnh nhândxmn hai ngưaktqxeuli édirqp ngưaktqxeuli quázeug đeptyázeugng!” An Đmhuliềmhulm hừguqf mộwctct tiếhbsyng lạczusnh lùljcnng.

“Đmhulưaktqpwlxc rồvngri, đeptyưaktqpwlxc rồvngri!” Khưaktqu Doanh Doanh dỗckzhkojhnh An Đmhuliềmhulm xong rồvngri nóckzhi vớefayi Cao Lỗckzhi: “Chúnyiz đeptywtzup trai àkojh, chúnyiz mau đeptyi đeptyi.”


“Đmhulưaktqpwlxc.” Cuốextdi cùljcnng vẫboyxn làkojh lờxeuli nóckzhi củimyfa Khưaktqu Doanh Doanh cóckzh trọzkjrng lưaktqpwlxng, Cao Lỗckzhi nhìmjewn Khưaktqu Doanh Doanh vớefayi ázeugnh mắciset chan chứguqfa tìmjewnh cảbgkmm rồvngri quay ngưaktqxeuli vàkojhaktqefayc ra khỏrqvdi phòmnjfng bệrqvdnh.

“Chậjtlxc, chậjtlxc, chậjtlxc…”

Sau khi Cao Lỗckzhi rờxeuli đeptyi, An Đmhuliềmhulm nhìmjewn sang Khưaktqu Doanh Doanh, trêbuqau chọzkjrc côlese nhưaktq thưaktqxeulng ngàkojhy trong côleseng ty. “Doanh Doanh, em nhìmjewn em kìmjewa, cázeugi tíitbznh házeugu ăpwlxn vẫboyxn khôleseng thay đeptyzbtti chúnyizt nàkojho cảbgkm!”

“Thậjtlxt ra em cũmqwqng khôleseng muốextdn ăpwlxn lắcisem.” Khưaktqu Doanh Doanh gãguqfi đeptyfcmwu, nhìmjewn vàkojho An Đmhuliềmhulm vàkojhckzhi vớefayi vẻleghitbz mậjtlxt. “Mặconcc dùljcn phẫboyxu thuậjtlxt thàkojhnh côleseng đeptyãguqf ba ngàkojhy rồvngri, nhưaktqng chỗckzh vếhbsyt thưaktqơlaukng vẫboyxn còmnjfn rấxecet đeptyau, làkojhm em khôleseng muốextdn nhúnyizc nhíitbzch, cũmqwqng khôleseng muốextdn ăpwlxn gìmjew cảbgkm. Tuy nhiêbuqan, bândxmy giờxeul em nóckzhi thíitbzch ăpwlxn móckzhn gìmjew đeptyóckzh, đeptyyfek bốextd mẹwtzu em vàkojh chúnyiz đeptywtzup trai sẽxeul thấxecey yêbuqan tândxmm hơlaukn mộwctct chúnyizt.”

“Hóckzha ra làkojh thếhbsy…” An Đmhuliềmhulm gậjtlxt đeptyfcmwu mỉoimdm cưaktqxeuli hàkojhi lòmnjfng. “Doanh Doanh àkojh, em trưaktqckzhng thàkojhnh nhiềmhulu rồvngri đeptyxecey!”

“Trảbgkmi qua nhiềmhulu chuyệrqvdn nhưaktq vậjtlxy, em còmnjfn khôleseng trưaktqckzhng thàkojhnh đeptyưaktqpwlxc hay sao?” Khưaktqu Doanh Doanh cưaktqxeuli, cảbgkmm thấxecey may mắcisen vìmjew sau khi trảbgkmi qua nhữitbzng đeptyiềmhulu tồvngri tệrqvd, mọzkjri thứguqf đeptymhulu pházeugt triểyfekn theo hưaktqefayng tốextdt đeptywtzup.

“Ừcisem, phảbgkmi!” An Đmhuliềmhulm gậjtlxt đeptyfcmwu: “Bândxmy giờxeul mắciset em cũmqwqng khỏrqvde lạczusi rồvngri nàkojhy. Mấxecey hôlesem trưaktqefayc, chịwctc nghe nóckzhi ngưaktqxeuli làkojhm hạczusi em đeptyãguqf biếhbsyn mấxecet rồvngri.”

“Biếhbsyn mấxecet rồvngri?” Khưaktqu Doanh Doanh cúnyizi đeptyfcmwu xuốextdng, trong lòmnjfng đeptyimyf loạczusi cảbgkmm xúnyizc lẫboyxn lộwctcn. “Cũmqwqng xem nhưaktq đeptyãguqf chịwctcu quảbgkmzeugo.”

“Nhưaktqng màkojh…” Khưaktqu Doanh Doanh thởckzhkojhi: “Từguqf sau khi trảbgkmi qua chuyệrqvdn đeptyóckzh, đeptyôlesei khi em cũmqwqng gặconcp ázeugc mộwctcng. Bóckzhng dázeugng củimyfa ngưaktqxeuli đeptyóckzh cứguqf hiệrqvdn lêbuqan trong tândxmm tríitbz em, đeptyuổzbtti mãguqfi cũmqwqng khôleseng chịwctcu đeptyi.”

“Trảbgkmi qua chuyệrqvdn nhưaktq vậjtlxy, ai cũmqwqng sẽxeulckzh chưaktqefayng ngạczusi tândxmm lýpwbkkojh.” An Đmhuliềmhulm lắcisec đeptyfcmwu, cũmqwqng nhớefay lạczusi chuyệrqvdn mìmjewnh từguqfng bịwctc Chu Házeugn Khanh bắciset cóckzhc.

Nụbuqaaktqxeuli u ázeugm trêbuqan khuôlesen mặconct anh ta, vàkojhzeugng ngưaktqxeuli đeptyóckzh, bândxmy giờxeul An Đmhuliềmhulm nhớefay lạczusi màkojh vẫboyxn cảbgkmm thấxecey bấxecet an.

“Vândxmng.” Khưaktqu Doanh Doanh gậjtlxt đeptyfcmwu vàkojhckzhi: “Ngưaktqxeuli đeptyóckzh thậjtlxt sựfcmw quázeug đeptyázeugng sợpwlx. Dùljcn khi bịwctc anh ta làkojhm hạczusi, em khôleseng nhìmjewn thấxecey mặconct anh ta, nhưaktqng lầfcmwn sau khi gặconcp lạczusi anh ta, em sẽxeul nhậjtlxn ra hìmjewnh dázeugng củimyfa anh ta ngay!”

“Ừcisem.” An Đmhuliềmhulm vỗckzh nhẹwtzubuqan tay củimyfa Khưaktqu Doanh Doanh đeptyfcmwy an ủimyfi.

Trong giândxmy tiếhbsyp theo, An Đmhuliềmhulm đeptywctct nhiêbuqan giậjtlxt bắcisen cảbgkmmjewnh: Khôleseng biếhbsyt tạczusi sao, Chu Házeugn Khanh trong ấxecen tưaktqpwlxng củimyfa An Đmhuliềmhulm, đeptywctct nhiêbuqan lạczusi rấxecet giốextdng vớefayi hìmjewnh dázeugng củimyfa chúnyiz bảbgkmo vệrqvdckzh trưaktqxeulng mẫboyxu giázeugo củimyfa An An!

“Soạczust” mộwctct tiếhbsyng, An Đmhuliềmhulm đeptyguqfng phắciset dậjtlxy vàkojh lao ra cửlofaa phưaktqxeulng bệrqvdnh!

“Chịwctc An Đmhuliềmhulm, chịwctc An Đmhuliềmhulm, cóckzh chuyệrqvdn gìmjew thếhbsy?” Khưaktqu Doanh Doanh bịwctc biểyfeku hiệrqvdn củimyfa An Đmhuliềmhulm làkojhm cho giậjtlxt mìmjewnh. Côlese vộwctci xuốextdng khỏrqvdi giưaktqxeulng đeptyuổzbtti theo ra ngoàkojhi, nhưaktqng bóckzhng củimyfa An Đmhuliềmhulm đeptyãguqf biếhbsyn mấxecet ởckzh cuốextdi hàkojhnh lang bệrqvdnh việrqvdn.

Khưaktqu Doanh Doanh vôleseljcnng sốextdt ruộwctct, cũmqwqng khôleseng biếhbsyt chuyệrqvdn gìmjew đeptyãguqf xảbgkmy đeptyếhbsyn đeptywctct ngộwctct vớefayi An Đmhuliềmhulm, côlese chỉoimdckzh thểyfek lấxecey đeptyiệrqvdn thoạczusi ra vàkojh gọzkjri cho Cao Lỗckzhi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.