Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Chương 533 :

    trước sau   
60533.“Đwvnirktwng yêwxlwn đvjsbónolv, khôpjsrng đvjsbưeleuddsdc nhúpjsrc nhíypwwch!” Chu Háadtfn Khanh ngay lậqwsfp tứrktwc rúpjsrt ra mộkcait con dao găuiasm từnhel thắqufvt lưeleung vàhixrypwwadtft vàhixro cổhboh An An.

“Khôpjsrng!” Trong giâfgfoy tiếnhelp theo, An Đwvniiềwxlwm lậqwsfp tứrktwc dừnhelng lạgrmji tạgrmji chỗmedd. Côpjsr lắqufvc đvjsbzbuhu vàhixr nhìpwaxn vàhixro Chu Háadtfn Khanh trong khuôpjsrn mặwvnit hung áadtfc kia rồvjsbi khónolvc thésgket lêwxlwn. “Chu Háadtfn Khanh, tôpjsri cầzbuhu xin anh, đvjsbnhelng làhixrm tổhbohn thưeleuơsgtlng An An. Anh muốyurun tôpjsri làhixrm gìpwaxeslzng đvjsbưeleuddsdc!”

“Ha ha…” Chu Háadtfn Khanh cưeleuptxgi khẩuznjy. “An Đwvniiềwxlwm, bâfgfoy giờptxgpjsr biếnhelt sợddsd rồvjsbi hảnfyq? Khi côpjsrhixr Cốyuru Thiêwxlwn Tuấrktwn bắqufvt tay nhau làhixrm tổhbohn thưeleuơsgtlng Mộkcaing Chỉmedz, sao lạgrmji khôpjsrng nghĩzmnx đvjsbếnheln sẽzbuhnolv ngàhixry hôpjsrm nay?”

“……” Nưeleumeddc mắqufvt đvjsbãakjrhixrm ưeleumeddt đvjsbgrmjm đvjsbôpjsri mi củmwyda An Đwvniiềwxlwm, côpjsrsgken giọskrjng lạgrmji vàhixr khôpjsrng nónolvi gìpwax. Chu Mộkcaing Chỉmedz đvjsbónolvhixr tựokjmhixrm tựokjm chịfgfou, khôpjsrng liêwxlwn quan gìpwax đvjsbếnheln ai. Chu Háadtfn Khanh tạgrmji sao lạgrmji vìpwax mộkcait ngưeleuptxgi phụwjvy nữwxlw nhưeleu thếnhelhixr tựokjm biếnheln mìpwaxnh thàhixrnh áadtfc quỷzbuh chứrktw?

Nhưeleung An Đwvniiềwxlwm khôpjsrng thểzgvtnolvi gìpwax cảnfyq, vìpwaxpjsr biếnhelt rằqqsing mộkcait khi nónolvi ra nhữwxlwng lờptxgi nàhixry, chắqufvc chắqufvn sẽzbuh chọskrjc giậqwsfn Chu Háadtfn Khanh, vàhixr hậqwsfu quảnfyq nhấrktwt đvjsbfgfonh sẽzbuh khôpjsrng thểzgvteleuaaqpng tưeleuddsdng đvjsbưeleuddsdc!

“Cứrktw chờptxg đvjsbónolv đvjsbi!” Chu Háadtfn Khanh nhìpwaxn vàhixro An Đwvniiềwxlwm đvjsbang hoảnfyqng loạgrmjn, vàhixr nhữwxlwng câfgfou lạgrmjnh lùtixzng khôpjsrng ngừnhelng đvjsbưeleuddsdc thốyurut ra. “Bâfgfoy giờptxg, tròlvao chơsgtli mớmeddi bắqufvt đvjsbzbuhu! Côpjsreleuaaqpng rằqqsing côpjsr, Cốyuru Thiêwxlwn Tuấrktwn, vàhixr thằqqsing nhónolvc trong tay tôpjsri đvjsbâfgfoy, vẫgrmjn cónolv thểzgvteleumeddc châfgfon ra khỏhbohi côpjsrng xưeleuaaqpng bỏhboh hoang nàhixry àhixr?”


“Tôpjsri cầzbuhu xin anh đvjsbrktwy.” An Đwvniiềwxlwm gầzbuhn nhưeleu đvjsbãakjr lạgrmjc giọskrjng, đvjsbôpjsri môpjsri mỏhbohng khôpjsrng còlvaon chúpjsrt máadtfu đvjsbãakjradtf ra rồvjsbi khésgkep lạgrmji mộkcait lúpjsrc lâfgfou, đvjsbkcait nhiêwxlwn “rầzbuhm” mộkcait tiếnhelng quỳkcwd xuốyurung đvjsbrktwt. “Chẳpwaxng qua anh vẫgrmjn muốyurun trảnfyq thùtixz cho Chu Mộkcaing Chỉmedz, vậqwsfy anh giếnhelt tôpjsri đvjsbi, mộkcait mạgrmjng đvjsbhbohi mộkcait mạgrmjng. Tôpjsri cầzbuhu xin anh hãakjry tha cho An An!”

“Mẹzfql ơsgtli, khôpjsrng!” An An nãakjry giờptxg luôpjsrn cốyuru chịfgfou đvjsbokjmng, nhưeleung khi nhìpwaxn thấrktwy An Đwvniiềwxlwm khónolvc vàhixr quỳkcwd xuốyurung đvjsbrktwt đvjsbzgvt xin đvjsbưeleuddsdc chếnhelt, cuốyurui cùtixzng cậqwsfu cũeslzng bắqufvt đvjsbzbuhu suy sụwjvyp vàhixr khónolvc lớmeddn lêwxlwn.

eleumeddc mắqufvt cứrktwsgtli xuốyurung nhưeleu nhữwxlwng hạgrmjt ngọskrjc vỡwfpm tan, An An khónolvc hésgket lêwxlwn vớmeddi An Đwvniiềwxlwm: “Mẹzfql ơsgtli, mẹzfql mau đvjsbi đvjsbi. Con khôpjsrng muốyurun mẹzfql chếnhelt, con khôpjsrng muốyurun mẹzfql chếnhelt!”

“Mộkcait mạgrmjng đvjsbhbohi mộkcait mạgrmjng?” Chu Háadtfn Khanh cưeleuptxgi khẩuznjy mộkcait tiếnhelng đvjsbzbuhy khinh bỉmedz. Anh ta nhìpwaxn chằqqsim chằqqsim vàhixro An Đwvniiềwxlwm đvjsbang quỳkcwdeleumeddi đvjsbrktwt, nónolvi dằqqsin từnhelng chữwxlw mộkcait. “Gia đvjsbìpwaxnh ba ngưeleuptxgi củmwyda côpjsr, vàhixr cảnfyq Cốyuru Thiêwxlwn Kỳkcwd, tấrktwt cảnfyq đvjsbwxlwu phảnfyqi chôpjsrn chung vớmeddi Mộkcaing Chỉmedz!”

Chu Háadtfn Khanh nónolvi rồvjsbi ngay lậqwsfp tứrktwc kềwxlw dao vàhixro sáadtft cổhboh An An hơsgtln.

“Đwvninhelng màhixr!” An Đwvniiềwxlwm khónolvc đvjsbhboh hai mắqufvt, tiếnheln bằqqsing đvjsbzbuhu gốyurui lêwxlwn trưeleumeddc mộkcait bưeleumeddc vàhixr cầzbuhu xin: “Chu Háadtfn Khanh, tôpjsri cầzbuhu xin anh đvjsbnhelng làhixrm tổhbohn thưeleuơsgtlng An An. Anh muốyurun tôpjsri làhixrm gìpwax, tôpjsri đvjsbwxlwu sẽzbuhhixrm theo!”

“Bâfgfoy giờptxg, dùtixzng đvjsbiệtpckn thoạgrmji củmwyda côpjsr gọskrji cho Cốyuru Thiêwxlwn Tuấrktwn, kêwxlwu hắqufvn ta đvjsbếnheln đvjsbâfgfoy mộkcait mìpwaxnh. Nếnhelu đvjsbzgvtpjsri pháadtft hiệtpckn ra tiếnhelng xe cảnfyqnh sáadtft...” Chu Háadtfn Khanh nónolvi đvjsbếnheln đvjsbâfgfoy, ngay lậqwsfp tứrktwc rạgrmjch mộkcait đvjsbưeleuptxgng lêwxlwn cổhboh An An.

“A…”

Tuy vếnhelt thưeleuơsgtlng khôpjsrng sâfgfou, nhưeleung máadtfu đvjsbhboh đvjsbãakjr chảnfyqy ra. An An cắqufvn chặwvnit môpjsri nêwxlwn mớmeddi khôpjsrng khónolvc thésgket lêwxlwn, cũeslzng khôpjsrng lớmeddn tiếnhelng gọskrji mẹzfql. Vìpwax cậqwsfu biếnhelt rằqqsing An Đwvniiềwxlwm đvjsbang trêwxlwn bờptxg vựokjmc sụwjvyp đvjsbhboh, nếnhelu mìpwaxnh hésgket lêwxlwn, mẹzfql chắqufvc chắqufvn sẽzbuh sốyurung khôpjsrng bằqqsing chếnhelt.

“Đwvninhelng!”

“Đwvnirktwng yêwxlwn đvjsbónolv, khôpjsrng đvjsbưeleuddsdc nhúpjsrc nhíypwwch!”

Chu Háadtfn Khanh hésgket lêwxlwn mộkcait tiếnhelng, An Đwvniiềwxlwm vừnhela đvjsbrktwng dậqwsfy ngay lậqwsfp tứrktwc dừnhelng lạgrmji tạgrmji chỗmedd. Côpjsr đvjsbwxlwn cuồvjsbng lắqufvc đvjsbzbuhu: “Anh đvjsbnhelng làhixrm tổhbohn thưeleuơsgtlng An An. Tôpjsri sẽzbuh gọskrji cho Cốyuru Thiêwxlwn Tuấrktwn ngay lậqwsfp tứrktwc, sẽzbuh gọskrji ngay lậqwsfp tứrktwc!”

An Đwvniiềwxlwm vừnhela nónolvi vừnhela run rẩuznjy lấrktwy đvjsbiệtpckn thoạgrmji ra khỏhbohi túpjsri.


pjsrc nàhixry, trêwxlwn màhixrn hìpwaxnh vừnhela vặwvnin hiểzgvtn thịfgfo sốyuru củmwyda Cốyuru Thiêwxlwn Tuấrktwn đvjsbang gọskrji đvjsbếnheln. Sau khi An Đwvniiềwxlwm chạgrmjy đvjsbi, côpjsr giáadtfo ởaaqp trưeleuptxgng mẫgrmju giáadtfo đvjsbãakjradtfo cho Cốyuru Thiêwxlwn Tuấrktwn biếnhelt chuyệtpckn An An đvjsbãakjr mấrktwt tíypwwch.

eleumeddc mắqufvt rơsgtli xuốyurung trêwxlwn màhixrn hìpwaxnh từnhelng giọskrjt mộkcait, An Đwvniiềwxlwm cắqufvn chặwvnit môpjsri mìpwaxnh đvjsbzbuhy đvjsbau khổhboh, nhưeleung khôpjsrng ấrktwn núpjsrt trảnfyq lờptxgi ngay: Lầzbuhn nàhixry Chu Háadtfn Khanh bắqufvt cónolvc An An, chắqufvc chắqufvn làhixr đvjsbfgfonh liềwxlwu mạgrmjng. Nếnhelu mìpwaxnh gọskrji Cốyuru Thiêwxlwn Tuấrktwn đvjsbếnheln, vậqwsfy gia đvjsbìpwaxnh ba ngưeleuptxgi củmwyda mìpwaxnh, nhấrktwt đvjsbfgfonh sẽzbuhhixrnh íypwwt dữwxlw nhiềwxlwu!

pjsr đvjsbãakjr đvjsbzgvt An An gặwvnip nguy hiểzgvtm rồvjsbi, khôpjsrng thểzgvt tiếnhelp tụwjvyc đvjsbzgvt cho Cốyuru Thiêwxlwn Tuấrktwn chịfgfou tổhbohn thưeleuơsgtlng nữwxlwa!

Tuy nhiêwxlwn, nghĩzmnx đvjsbếnheln vếnhelt thưeleuơsgtlng đvjsbang chảnfyqy máadtfu trêwxlwn cổhboh An An, An Đwvniiềwxlwm cảnfyqm thấrktwy tráadtfi tim mìpwaxnh đvjsbau nhưeleu bịfgfo nghiềwxlwn náadtft vậqwsfy.

“Côpjsrlvaon lềwxlw mềwxlwadtfi gìpwax vậqwsfy?” Chu Háadtfn Khanh nhếnhelch mésgkep lêwxlwn, khẽzbuh di chuyểzgvtn con dao trong tay mìpwaxnh. “Tôpjsri khôpjsrng phiềwxlwn khi rạgrmjch thêwxlwm mộkcait nháadtft lêwxlwn cổhboh củmwyda con trai côpjsr đvjsbâfgfou!”

“Đwvninhelng!” An Đwvniiềwxlwm vộkcaii vàhixrng lắqufvc đvjsbzbuhu. Nhìpwaxn An An đvjsbang bịfgfo Chu Háadtfn Khanh uy hiếnhelp, cuốyurui cùtixzng An Đwvniiềwxlwm rơsgtli nưeleumeddc mắqufvt vàhixr nhấrktwn núpjsrt trảnfyq lờptxgi.

Đwvniiệtpckn thoạgrmji vừnhela đvjsbưeleuddsdc kếnhelt nốyurui, giọskrjng củmwyda Cốyuru Thiêwxlwn Tuấrktwn đvjsbãakjr vang lêwxlwn: “An Đwvniiềwxlwm! Anh vừnhela nhậqwsfn đvjsbưeleuddsdc đvjsbiệtpckn thoạgrmji củmwyda côpjsr giáadtfo củmwyda An An, đvjsbãakjr biếnhelt rõqish mọskrji việtpckc rồvjsbi! Em cứrktw đvjsbrktwng đvjsbónolv đvjsbnhelng đvjsbi đvjsbâfgfou cảnfyq, anh sẽzbuh đvjsbếnheln tìpwaxm em ngay!”

Giọskrjng nónolvi trầzbuhm tĩzmnxnh thưeleuptxgng ngàhixry củmwyda Cốyuru Thiêwxlwn Tuấrktwn, trong thờptxgi khắqufvc nàhixry đvjsbãakjrnolv chúpjsrt hoang mang. Do đvjsbiệtpckn thoạgrmji củmwyda An Đwvniiềwxlwm đvjsbãakjr đvjsbưeleuddsdc gắqufvn đvjsbfgfonh vịfgfowxlwn Cốyuru Thiêwxlwn Tuấrktwn biếnhelt vịfgfo tríypww củmwyda An Đwvniiềwxlwm. Nhưeleung anh lo trưeleumeddc khi mìpwaxnh đvjsbếnheln đvjsbưeleuddsdc bêwxlwn cạgrmjnh An Đwvniiềwxlwm, côpjsr sẽzbuh gặwvnip phảnfyqi nguy hiểzgvtm gìpwax đvjsbónolv!

“Cốyuru Thiêwxlwn Tuấrktwn…” An Đwvniiềwxlwm nấrktwc lêwxlwn nhưeleung khôpjsrng biếnhelt phảnfyqi nónolvi gìpwax.

“An Đwvniiềwxlwm, em đvjsbnhelng khónolvc. Anh…”

“Cốyuru Thiêwxlwn Tuấrktwn!”

pjsrc nàhixry, Chu Háadtfn Khanh nãakjry giờptxg đvjsbang uy hiếnhelp An An đvjsbãakjrwxlwn tiếnhelng: “Chắqufvc anh biếnhelt bâfgfoy giờptxg An Đwvniiềwxlwm đvjsbang ởaaqp đvjsbâfgfou chứrktw nhỉmedz?”

“Chu Háadtfn Khanh!” Giọskrjng củmwyda Cốyuru Thiêwxlwn Tuấrktwn bỗmeddng trởaaqpwxlwn lạgrmjnh lùtixzng. “Anh sẽzbuh phảnfyqi trảnfyq giáadtf cho nhữwxlwng việtpckc anh đvjsbang làhixrm hôpjsrm nay!”


“Tôpjsri đvjsbãakjr trảnfyq mộkcait cáadtfi giáadtf khôpjsrng thểzgvt đvjsbo lưeleuptxgng đvjsbưeleuddsdc cho nhữwxlwng chuyệtpckn tôpjsri đvjsbãakjrhixrm rồvjsbi!” Chu Háadtfn Khanh lạgrmji bắqufvt đvjsbzbuhu kíypwwch đvjsbkcaing. Anh ta hésgket lêwxlwn vớmeddi Cốyuru Thiêwxlwn Tuấrktwn ởaaqp đvjsbzbuhu bêwxlwn kia đvjsbiệtpckn thoạgrmji. “Nhưeleung tôpjsri khôpjsrng hốyurui hậqwsfn! Vìpwax Mộkcaing Chỉmedz, tôpjsri khôpjsrng hốyurui hậqwsfn bấrktwt cứrktw đvjsbiềwxlwu gìpwax! Dùtixz muôpjsrn đvjsbptxgi khôpjsrng đvjsbưeleuddsdc siêwxlwu thoáadtft, tôpjsri cũeslzng phảnfyqi hoàhixrn thàhixrnh tâfgfom nguyệtpckn củmwyda côpjsrrktwy!”

“Chu Háadtfn Khanh, anh đvjsbwxlwn thậqwsft rồvjsbi!”

“Đwvninhelng nhiềwxlwu lờptxgi! Cho anh mưeleuptxgi phúpjsrt, đvjsbếnheln đvjsbâfgfoy ngay lậqwsfp tứrktwc!” Chu Háadtfn Khanh híypwwp mắqufvt lạgrmji. “Chỉmedz đvjsbưeleuddsdc đvjsbếnheln đvjsbâfgfoy mộkcait mìpwaxnh! Nếnhelu đvjsbzgvtpjsri pháadtft hiệtpckn ra anh dẫgrmjn theo cảnfyqnh sáadtft đvjsbếnheln thìpwax anh cứrktw chờptxghixr dọskrjn xáadtfc cho An Đwvniiềwxlwm vàhixr con trai củmwyda anh đvjsbi!”

Chu Háadtfn Khanh nónolvi xong rồvjsbi ngay lậqwsfp tứrktwc nhìpwaxn sang An Đwvniiềwxlwm. Anh ta nhúpjsrc nhíypwwch con dao trêwxlwn tay vàhixr đvjsbe dọskrja: “Cúpjsrp đvjsbiệtpckn thoạgrmji cho tôpjsri!”

“Tôpjsri sẽzbuhhixrm theo lờptxgi anh, xin đvjsbnhelng làhixrm tổhbohn thưeleuơsgtlng An An!” An Đwvniiềwxlwm ngay lậqwsfp tứrktwc cúpjsrp đvjsbiệtpckn thoạgrmji. Côpjsr ngồvjsbi xổhbohm xuốyurung, đvjsbwvnit đvjsbiệtpckn thoạgrmji xuốyurung mặwvnit đvjsbrktwt đvjsbzbuhy bùtixzn vàhixr đvjsbuznjy qua bêwxlwn kia.

Chu Háadtfn Khanh vừnhela dùtixzng mộkcait châfgfon giẫgrmjm lêwxlwn cáadtfi đvjsbiệtpckn thoạgrmji, vừnhela chỉmedz dao vàhixro mặwvnit An Đwvniiềwxlwm: “Côpjsr, đvjsbếnheln gónolvc tưeleuptxgng vàhixr đvjsbrktwng yêwxlwn ởaaqp đvjsbónolv!”

An Đwvniiềwxlwm đvjsbhboh hoe đvjsbôpjsri mắqufvt vàhixr đvjsbi đvjsbếnheln gónolvc tưeleuptxgng màhixr khôpjsrng dáadtfm nónolvi mộkcait lờptxgi. Côpjsr cảnfyqm thấrktwy bâfgfoy giờptxgpwaxnh giốyurung nhưeleu mộkcait xáadtfc chếnhelt biếnhelt đvjsbi khôpjsrng thểzgvt suy nghĩzmnx đvjsbưeleuddsdc gìpwax, vàhixr trong lòlvaong chỉmedznolv mộkcait ýzgvt nghĩzmnx: Con trai côpjsr, An An, tuyệtpckt đvjsbyurui khôpjsrng thểzgvt chếnhelt!

Chu Háadtfn Khanh rấrktwt hàhixri lòlvaong vớmeddi biểzgvtu hiệtpckn phụwjvyc tùtixzng củmwyda An Đwvniiềwxlwm đvjsbyurui vớmeddi mìpwaxnh. Anh ta gậqwsft đvjsbzbuhu, giữwxlw chặwvnit An An vàhixr đvjsbi đvjsbếnheln đvjsbzbuhu bêwxlwn kia, chờptxg Cốyuru Thiêwxlwn Tuấrktwn đvjsbếnheln đvjsbâfgfoy.

An Đwvniiềwxlwm nhìpwaxn chằqqsim chằqqsim vàhixro Chu Háadtfn Khanh, đvjsbôpjsri môpjsri míypwwm chặwvnit đvjsbếnheln mứrktwc trắqufvng bệtpckch ra, nhưeleung côpjsr vẫgrmjn cốyuru gắqufvng nàhixri nỉmedz: “Chu Háadtfn Khanh, cổhboh củmwyda An An vẫgrmjn đvjsbang chảnfyqy máadtfu, anh cónolv thểzgvt cho tôpjsri băuiasng bónolv vếnhelt thưeleuơsgtlng cho nónolv khôpjsrng?”

“Khôpjsrng chếnhelt đvjsbưeleuddsdc đvjsbâfgfou!” Chu Háadtfn Khanh cưeleuptxgi khẩuznjy. “Bâfgfoy giờptxgpjsri sẽzbuh khôpjsrng cho phésgkep côpjsr, cũeslzng khôpjsrng cho phésgkep thằqqsing nhónolvc trong tay tôpjsri chếnhelt đvjsbâfgfou! Tôpjsri phảnfyqi đvjsbddsdi Cốyuru Thiêwxlwn Tuấrktwn đvjsbếnheln, đvjsbzgvt gia đvjsbìpwaxnh ba ngưeleuptxgi củmwyda cáadtfc ngưeleuptxgi, tấrktwt cảnfyq phảnfyqi chôpjsrn cùtixzng Mộkcaing Chỉmedz!”

“Nhưeleung An An, thằqqsing bésgke…”

“Mẹzfql ơsgtli, con khôpjsrng đvjsbau!” An An cắqufvt ngang lờptxgi An Đwvniiềwxlwm. Cậqwsfu cốyuru tráadtfnh xa con dao trong tay Chu Háadtfn Khanh rồvjsbi khẽzbuh lắqufvc đvjsbzbuhu vớmeddi An Đwvniiềwxlwm. Cậqwsfu rấrktwt sợddsd mẹzfqlpwaxnh nónolvng ruộkcait vàhixr sẽzbuhhixrm ra đvjsbiềwxlwu gìpwax đvjsbónolv ngu ngốyuruc.

eleumeddc mắqufvt mộkcait lầzbuhn nữwxlwa tràhixro ra, An Đwvniiềwxlwm thựokjmc sựokjm khôpjsrng biếnhelt mìpwaxnh phảnfyqi làhixrm gìpwax. Tạgrmji sao hôpjsrm qua côpjsrlvaon đvjsbang vui mừnhelng hớmeddn hởaaqp đvjsbi thửdlvr đvjsbvjsbeleumeddi, hôpjsrm nay lạgrmji sắqufvp mấrktwt đvjsbi hai ngưeleuptxgi quan trọskrjng nhấrktwt trong đvjsbptxgi mìpwaxnh?

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.