Tru Tiên

Chương 204 : Dị Nhân

    trước sau   
   

Trung thôaedk̉, hai mưwtttơxjlji dăyafg̣m ngoài thành Hà Dưwtttơxjljng.

Trơxjlj̀i tôaedḱi dâkosd̀n, trêxjfrn con đukptưwtttơxjlj̀ng cũ, ngưwtttơxjlj̀i qua lại đukptã băyafǵt đukptâkosd̀u văyafǵng bóng. Thơxjlj̀i buôaedk̉i hôaedk̃n loạn, yêxjfru ma thịnh hành, dâkosd̃u có ơxjlj̉ dưwtttơxjlj́i châkosdn núi Thanh Vâkosdn môaedkn, ai dám chăyafǵc răyafg̀ng sẽ khôaedkng hôaedḱt nhiêxjfrn đukptụng đukptâkosd̀u lũ yêxjfru mà quái quỷ.

 

Con ngưwtttơxjlj̀i ai mà chăyafg̉ng quý mạng sôaedḱng của mình, hà huôaedḱng trong tình thêxjfŕ này, sau thơxjlj̀i yêxjfru thú nhiêxjfr̀u lâkosd̀n cưwtttơxjlj̃ng bưwttt́c trăyafgm họ, nhưwtttng ngưwtttơxjlj̀i sôaedḱng sót, dĩ nhiêxjfrn càng biêxjfŕt coi trọng bản mêxjfṛnh.

 

Nhưwtttng rôaedḱt cục cũng có bóng ngưwtttơxjlj̀i hiêxjfṛn ra ơxjlj̉ phía đukptâkosd̀u đukptưwtttơxjlj̀ng, đukpti đukptâkosd̀u là môaedḳt lão trưwtttơxjlj̣ng, dáng dâkosd́p tiêxjfrn phong đukptạo côaedḱt, trong tay câkosd̀m môaedḳt cán trúc, phâkosd̀n trêxjfrn côaedḳt miêxjfŕng vải vơxjlj́i hàng chưwttt̃ viêxjfŕt đukptưwttt́ng “Tiêxjfrn nhâkosdn chỉ lôaedḳ”. Theo gót là môaedḳt nam môaedḳt nưwttt̃, nam thì khăyafgn che măyafg̣t, nưwttt̃ thì xinh đukptẹp khả ái. Trơxjlj̀i sâkosd̃m tôaedḱi mà nưwttt̃ lang âkosd́y căyafg̣p măyafǵt vâkosd̃n chăyafgm chú dán vào quyêxjfr̉n sách bìa đukptan vôaedk đukptêxjfr̀ trêxjfrn tay.

 

Đunmeưwtttơxjljng nhiêxjfrn đukptó là nhóm ngưwtttơxjlj̀i Chu Nhâkosd́t Tiêxjfrn, Tiêxjfr̉u Hoàn và Dã Câkosd̉u đukptạo nhâkosdn hàng môaedḳt bưwtttơxjlj́c tơxjlj́i.

 

Trêxjfrn đukptưwtttơxjlj̀ng đukpti, khi lôaedki lúc kéo, Chu Nhâkosd́t Tiêxjfrn níu khách bôaedḳ hành đukptêxjfŕn bêxjfrn, măyafg̣t mày hơxjlj́n hơxjlj̉ nói chuyêxjfṛn trêxjfrn trơxjlj̀i dưwtttơxjlj́i đukptâkosd́t loạn xị lăyafgng nhăyafgng, đukptưwtttơxjljng nhiêxjfrn Tiêxjfr̉u Hoàn và Dã Câkosd̉u đukptạo nhâkosdn nghe chăyafg̉ng thuâkosḍn tai. Nhưwtttng nhưwttt̃ng ngưwtttơxjlj̀i bị lão kéo lại xem tuơxjlj́ng, sau khi nghe Chu Nhâkosd́t Tiêxjfrn nói qua vêxjfr̀ tưwtttơxjljng lại hâkosḍu vâkosḍn của mình thì tinh thâkosd̀n châkosd́n đukptôaedḳng, giao tiêxjfr̀n cho lão xong thì lại nhưwttt thêxjfr̉ phục hoàn sinh khí, thơxjlji thơxjlj́i bỏ đukpti.

 

Tiêxjfr̉u Hoàn ngoài viêxjfṛc thâkosdu tiêxjfr̀n sau khi Chu Nhâkosd́t Tiêxjfrn xong viêxjfṛc lưwtttơxjlj̀ng gạt con bạc thoả thích, còn lại chỉ thu mình đukptọc sách.

 

wttt̀ ngày âkosd́y tơxjlj́i nay, Tiêxjfr̉u Hoàn đukptôaedḱi vơxjlj́i quyêxjfr̉n sách mà Quỷ tiêxjfrn sinh lưwtttu lại, ghi chép nhưwttt̃ng Ma Giáo quỷ dị bí thuâkosḍt, chăyafg̉ng ngơxjlj̀ càng đukptọc càng mêxjfr, khôaedkng nhưwttt̃ng khi rãnh rôaedk̃i lại lâkosd́y ra xem mà khi đukpti đukptưwtttơxjlj̀ng, quyêxjfr̉n sách âkosd́y chăyafg̉ng lúc nào là rơxjlj̀i tay. Trơxjlj̀i đukptã tôaedḱi dâkosd̀n mà côaedkwtttơxjlj̀ng nhưwtttkosd̃n chưwttta hay, tâkosdm trí dôaedk̀n hêxjfŕt vào cuôaedḱn sách.

Dã Câkosd̉u đukptạo nhâkosdn ơxjlj̉ bêxjfrn cạnh câkosd́t tiêxjfŕng gọi Chu Nhâkosd́t Tiêxjfrn nói: “Tiêxjfr̀n bôaedḱi, nhìn trơxjlj̀i xem chưwttt̀ng chúng ta khôaedkng tơxjlj́i đukptưwtttơxjlj̣c thành Hà Dưwtttơxjljng, nêxjfŕu chăyafg̉ng tìm đukptưwtttơxjlj̣c nơxjlji trú âkosd̉n, chỉ sơxjlj̣ rút cục phải ngủ ơxjlj̉ ngoài đukptôaedk̀ng”.

 

Chu Nhâkosd́t Tiêxjfrn ngăyafǵm săyafǵc trơxjlj̀i khẽ gâkosḍt đukptâkosd̀u, nhìn xung quanh chỉ thâkosd́y bôaedḱn bêxjfr̀ mâkosḍp mơxjlj̀, đukptưwttt̀ng nói đukptêxjfŕn có ngưwtttơxjlj̀i sinh sôaedḱng ơxjlj̉ cái ơxjlj̉ nơxjlji hoang dã này, ngay cả môaedḳt toà miêxjfŕu hoang phòng ôaedḱc hưwttt hoại e cũng chăyafg̉ng có.

 

Chu Nhâkosd́t Tiêxjfrn ho khan môaedḳt tiêxjfŕng, chỉ thâkosd́y Dã Câkosd̉u đukptạo nhâkosdn là đukptêxjfr̉ măyafǵt tơxjlj́i lão, còn đukptưwttt́a cháu Tiêxjfr̉u Hoàn đukptang nôaedḱi gót sau lưwtttng Dã Câkosd̉u đukptạo nhâkosdn thì cả môaedḳt cưwttt̉ chỉ phản ưwttt́ng cũng khôaedkng có, dôaedk̀n cả tâkosdm tưwttt đukptọc quyêxjfr̉n sách quỷ bìa đukpten. Chu Nhâkosd́t Tiêxjfrn luôaedkn nghĩ đukptêxjfr̉ đukptưwttt́a cháu gái lão đukptọc cuôaedḱn sách ma giáo đukptó thưwttṭc khôaedkng ôaedk̉n, khôaedk̉ nôaedk̃i càng lo lăyafǵng lại càng khó mà ngon ngọt thuyêxjfŕt phục ả. Môaedk̃i lâkosd̀n lão này nọ vơxjlj́i ả vêxjfr̀ sưwttṭ tàn nhâkosd̃n vôaedk đukptạo của Ma Giáo, nhưwttt̃ng thủ đukptoạn ác đukptôaedḳc yêxjfru tà, Tiêxjfr̉u Hoàn đukptêxjfr̀u trả lơxjlj̀i lão băyafg̀ng câkosdu: “Nhưwttt̃ng loại phưwtttơxjljng pháp yêxjfru tà cưwttt́u ngưwtttơxjlj̀i quả thâkosḍt nhiêxjfr̀u lăyafǵm, có thêxjfr̉ sánh vơxjlj́i phưwtttơxjljng pháp của ôaedkng đukptó”.

 

Chu Nhâkosd́t Tiêxjfrn môaedk̃i khi nghe vâkosḍy thì toát môaedk̀ hôaedki hôaedḳt, đukptôaedḱi đukptáp khôaedkng xong. Nhưwtttng lão măyafg̣t dâkosd̀y, quyêxjfŕt chăyafg̉ng chịu thua, vâkosd̃n muôaedḱn bảo Tiêxjfr̉u Hoàn liêxjfṛng quyêxjfr̉n sách đukptó nhưwtttng lại khôaedkng có lú do gì chánh đukptáng.

 

Chu Nhâkosd́t Tiêxjfrn quay ngưwtttơxjlj̀i nhìn Tiêxjfr̉u Hoàn, ngó thâkosd́y quyêxjfr̉n sách thâkosḍt xôaedḱn măyafǵt, chăyafg̉ng hiêxjfr̉u thêxjfŕ nào lâkosḍp tưwttt́c to tiêxjfŕng quát: “Tiêxjfr̉u Hoàn, sao lúc nào ngưwtttơxjlji cũng đukptọc cuôaedḱn sách quái quỷ đukptó vâkosḍy?”.

 

Tiêxjfr̉u Hoàn cuôaedḱi cùng mơxjlj́i ngâkosd̉ng đukptâkosd̀u lêxjfrn, nhìn Chu Nhâkosd́t Tiêxjfrn, bưwttṭc dọc cãi: “Gia gia, chúng ta đukpti châkosḍm nhưwttt thêxjfŕ này khôaedkng phải vì cháu đukptọc sách mà là tại gia gia bẻo lẻo lưwttt̀a ngưwtttơxjlj̀i xem tưwtttơxjlj́ng lâkosd́y tiêxjfr̀n, thành ra tiêxjfŕn hành mơxjlj́i châkosḍm chạp.

 

Chu Nhâkosd́t Tiêxjfrn cưwttt́ng họng đukptỏ măyafg̣t tăyafg̀ng hăyafǵng vài tiêxjfŕng rôaedk̀i quay sang phía khác cưwtttơxjlj̀i chôaedḱng chêxjfŕ nói: “Đunmeủ rôaedk̀i, đukptủ rôaedk̀i, chúng ta khôaedkng nói chuyêxjfṛn này nưwttt̃a, theo ý ta, hiêxjfṛn tại chúng ta khôaedkng có chôaedk̃ đukptêxjfr̉ ngủ, nói tóm lại là mau nghĩ ra cách nào đukpti thôaedki”.

 

Dã Câkosd̉u đukptạo nhâkosdn lăyafǵc đukptâkosd̀u nói: “Ơqkjz̉ đukptâkosdy quả thưwttṭc chăyafg̉ng có nhà đukptêxjfr̉ mà tá túc, tiêxjfr̀n bôaedḱi thôaedkng thuôaedḳc nơxjlji này hơxjljn bọn tại hạ, thưwttt̉ nhơxjlj́ xem quanh đukptâkosdy có ngôaedki miêxjfŕu hoang nào đukptêxjfr̉ chúng ta có thêxjfr̉ nghỉ lại môaedḳt đukptêxjfrm khôaedkng?”.

 

Chu Nhâkosd́t Tiêxjfrn hưwttt̀ môaedḳt tiêxjfŕng rôaedk̀i cưwtttơxjlj̀i nhạt nói: “Ngưwtttơxjlji sao biêxjfŕt ta quen thuôaedḳc chôaedk̃ này, lão phu tuy sinh truơxjlj̉ng ơxjlj̉ thành Hà Dưwtttơxjljng, nhưwtttng sau này lại phiêxjfru bạt châkosdn trơxjlj̀i, khi đukptêxjfŕn đukptâkosdy bôaedk̃ng thâkosd́y quen thuôaedḳc…ơxjlj kìa…”.




 

Lão đukptôaedḳt nhiêxjfrn lôaedḳ vẻ đukptăyafgm chiêxjfru, lơxjlj̀i nói nưwttt̉a chưwttt̀ng bôaedk̃ng nhiêxjfrn dưwttt̀ng lại.

 

Tiêxjfr̉u Hoàn và Dã Câkosd̉u đukptạo nhâkosdn hơxjlji ngạc nhiêxjfrn. Tiêxjfr̉u Hoàn câkosd́t tiêxjfŕng gọi: “Gia gia, gia gia đukptịnh nói gì vâkosḍy?”.

 

Chu Nhâkosd́t Tiêxjfrn nhíu mày tưwttṭa hôaedk̀ nghĩ ra đukptxjfr̀u gì nhưwtttng khôaedkng rõ rêxjfṛt, tưwttt̀ tưwttt̀ xoay mình nhìn vêxjfr̀ phía trưwtttơxjlj́c, nhưwttt thêxjfr̉ găyafǵng nhơxjlj́: “Đunmeăyafg̀ng kia nêxjfŕu ta nhơxjlj́ khôaedkng lâkosd̀m thì phía trưwtttơxjlj́c khôaedkng xa có môaedḳt lôaedḱi rẽ, đukpti theo lôaedḱi đukptó, dâkosd̃u có hơxjlji xa, nhưwtttng quả thâkosḍt có môaedḳt gian nhà ơxjlj̉ đukptó”.

 

Tiêxjfr̉u Hoàn và Dã Câkosd̉u đukptạo nhâkosdn cả hai đukptêxjfr̀u phâkosd́n khơxjlj̉i. Tiêxjfr̉u Hoàn cưwtttơxjlj̀i nói: “Nêxjfŕu thâkosḍt vâkosḍy thì chúng ta còn châkosd̀n chơxjlj̀ gì nưwttt̃a mà khôaedkng đukpti nhanh lêxjfrn”.

 

Chăyafg̉ng biêxjfŕt thêxjfŕ nào mà Chu Nhâkosd́t Tiêxjfrn lại tỏ vẻ hơxjlji lưwtttơxjlj̃ng lưwttṭ, vâkosd̀ng trán nhăyafgn nhíu, găyafǵng sưwttt́c nhơxjlj́ lại nói: “Nhưwtttng ta cảm thâkosd́y có gì khôaedkng ôaedk̉n, thơxjlj̀i gian thưwttṭc lâkosdu quá rôaedk̀i, ta chỉ nhơxjlj́ mang máng là ơxjlj̉ ngoại thành Hà Dưwtttơxjljng đukpti theo hưwtttơxjlj́ng này đukptích xác có môaedḳt ngôaedki nhà, nhưwtttng hình nhưwttt ngôaedki nhà âkosd́y khôaedkng phải là môaedḳt nơxjlji tôaedḱt. Còn khôaedkng tôaedḱt nhưwttt thêxjfŕ nào thì ta chăyafg̉ng thêxjfr̉ nghĩ ra…”.

 

Tiêxjfr̉u Hoàn trơxjlj̣n măyafǵt nhìn lão, đukpti vưwtttơxjlj̣t lêxjfrn phía trưwtttơxjlj́c khôaedkng thèm đukptêxjfr̉ ý đukptêxjfŕn lão nưwttt̃a, miêxjfṛng lý luâkosḍn: “Đunmeưwtttơxjlj̣c lăyafǵm, chúng ta đukpti nhanh lêxjfrn, chỉ câkosd̀n có nhà dâkosd̃u có hưwttt hại cũng còn hơxjljn phải ngủ ngoài trơxjlj̀i”.

 

Tiêxjfr̉u Hoàn đukptã câkosd́t bưwtttơxjlj́c đukpti trưwtttơxjlj́c thì Dã Câkosd̉u đukptạo nhâkosdn dĩ nhiêxjfrn nôaedḱi gót. Chu Nhâkosd́t Tiêxjfrn miêxjfr̃n cưwtttơxjlj̃ng theo sau, đukptôaedki mày nhăyafgn tít, tay khôaedkng ngưwttt̀ng gõ đukptâkosd̀u, môaedk̀m thì lâkosd̉m bâkosd̉m: “Thâkosḍt sưwttṭ ơxjlj̉ đukptó có nhà hay khôaedkng, thì ta chăyafg̉ng thêxjfr̉ nào nhơxjlj́ nôaedk̉i!”.

 

Đunmei đukptưwtttơxjlj̣c môaedḳt quãng thì đukptã tôaedḱi hăyafg̉n, may mà trêxjfrn trơxjlj̀i còn có vài vì sao le lói nêxjfrn vâkosd̃n nhìn thâkosd́y đukptưwtttơxjlj̀ng, ba ngưwtttơxjlj̀i phát hiêxjfṛn quả nhiêxjfrn có môaedḳt con đukptưwtttơxjlj̀ng nhỏ vôaedk̃n đukptã bị che khuâkosd́t dâkosd̃n vào rưwttt̀ng sâkosdu.

Tiêxjfr̉u Hoàn và Dã Câkosd̉u đukptạo nhâkosdn cả hai cùng gâkosḍt đukptâkosd̀u rôaedk̀i rẽ vào con đukptưwtttơxjlj̀ng nhỏ âkosd́y. Dã Câkosd̉u đukptạo nhâkosdn gia tăyafgng cưwtttơxjlj́c bôaedḳ, môaedḳt măyafg̣t đukpti trưwtttơxjlj́c Tiêxjfr̉u Hoàn, măyafg̣t khác nghiêxjfrm câkosd̉n chú ý xung quanh. Chu Nhâkosd́t Tiêxjfrn thuỷ chung vâkosd̃n đukpti sau chót, miêxjfṛng lải nhải lâkosd̀m bâkosd̀m, răyafg̀ng lão khôaedkng nhơxjlj́ nôaedk̉i lại lịch của căyafgn nhà đukptó, cũng nhưwtttyafgn nhà âkosd́y dùng đukptêxjfr̉ làm gì.

Con đukptưwtttơxjlj̀ng quả thâkosḍt dài, cả ba đukptã đukpti có đukptêxjfŕn nưwttt̉a canh giơxjlj̀ mà vâkosd̃n khôaedkng thâkosd́y bóng dáng ngôaedki nhà đukptâkosdu cả. Tiêxjfr̉u Hoàn băyafǵt đukptâkosd̀u hoài nghi quay sang hỏi Chu Nhâkosd́t Tiêxjfrn: “Gia gia, gia gia khôaedkng nhơxjlj́ lâkosd̀m đukptâkosd́y chưwttt́?”.

 

Chu Nhâkosd́t Tiêxjfrn bị Tiêxjfr̉u Hoàn nhìn chăyafg̀m chăyafg̀m thì bâkosd́t giác lòng chùng xuôaedḱng. Lão cưwtttơxjlj̀i khoả lâkosd́p nói: “Đunmeâkosd́y là…đukptâkosd́y là…ngưwtttơxjlji cũng biêxjfŕt ta đukptã già quá rôaedk̀i, thâkosḍt chăyafg̉ng tránh khỏi có lúc lâkosd̀m lâkosd̃n môaedḳt chuyêxjfṛn, nhưwtttng ta chăyafǵc chăyafǵn là trêxjfrn con đukptưwtttơxjlj̀ng này có môaedḳt ngôaedki nhà. Có đukptxjfr̀u căyafgn nhà âkosd́y nhưwttt thêxjfŕ nào thì ta nhâkosd́t thơxjlj̀i chăyafg̉ng nhơxjlj́ đukptưwtttơxjlj̣c. Lại nưwttt̃a, đukptã bao năyafgm qua rôaedk̀i, có thêxjfr̉ căyafgn nhà âkosd́y đukptã bị ngưwtttơxjlj̀i ta dơxjlj̃ bỏ, chưwttta nói chưwttt̀ng gió tuyêxjfŕt mưwttta bão đukptã làm sâkosḍp nó mâkosd́t rôaedk̀i”.

 

Tiêxjfr̉u Hoàn lăyafg̣ng ngưwtttơxjlj̀i trong giâkosdy lát rôaedk̀i nhè nhẹ lăyafǵc đukptâkosd̀u, vưwttt̀a chuyêxjfr̉n mình thì ơxjlj̉ phía trưwtttơxjlj́c Dã Câkosd̉u đukptạo nhâkosdn bâkosd́t chơxjlj̣t dưwttt̀ng lại xoay đukptâkosd̀u câkosd́t giọng thét: “Các ngưwtttơxjlj̀i mau lêxjfrn, căyafgn nhà đukptâkosdy rôaedk̀i!”.

 

Tiêxjfr̉u Hoàn cùng Chu Nhâkosd́t Tiêxjfrn cả hai đukptêxjfr̀u nưwttt́c lòng, Chu Nhâkosd́t Tiêxjfrn lâkosḍp tưwttt́c hoan hỉ, lơxjlj́n tiêxjfŕng cưwtttơxjlj̀i nói: “A ha, lão đukptã bảo mà, tiêxjfrn nhâkosdn đukptâkosdy vôaedḱn dĩ thôaedkng tuêxjfṛ, làm gì khôaedkng nhơxjlj́ đukptưwtttơxjlj̣c ơxjlj̉ đukptâkosdy có căyafgn nhà, sai chạy thêxjfŕ nào đukptưwtttơxjlj̣c”.

 

Tiêxjfr̉u Hoàn chăyafg̉ng lý gì đukptêxjfŕn lão nưwttt̃a, lẹ làng bưwtttơxjlj́c đukptêxjfŕn bêxjfrn Dã Câkosd̉u đukptạo nhâkosdn nhìn vêxjfr̀ phía trưwtttơxjlj́c. Quả nhiêxjfrn ơxjlj̉ cuôaedḱi đukptưwtttơxjlj̀ng có môaedḳt căyafgn nhà năyafg̀m trêxjfrn môaedḳt miêxjfŕng đukptâkosd́t khôaedkng nhỏ, tưwttt̀ xa đukptã thâkosd́y vưwtttơxjlj̀n tưwtttơxjlj̣c hoang vu, vách tưwtttơxjlj̀ng đukptôaedk̉ nát, môaedḳt chút hơxjlji hưwtttơxjlj́m ngưwtttơxjlj̀i cũng khôaedkng có, hiêxjfr̉n nhiêxjfrn là đukptã bị bỏ hoang tưwttt̀ nhiêxjfr̀u năyafgm rôaedk̀i.




 

Chu Nhâkosd́t Tiêxjfrn châkosd̀m châkosḍm bưwtttơxjlj́c tơxjlj́i, vẻ măyafg̣t dưwtttơxjljng dưwtttơxjljng tưwttṭ đukptăyafǵc, miêxjfṛng còn đukptang chóp chép tính huyêxjfrnh hoang tiêxjfŕp thì Tiêxjfr̉u Hoàn đukptã trơxjlj̣n măyafǵt nhìn lão giâkosḍn dưwttt̃ thúc giục: “Lẹ lêxjfrn đukpti gia gia”.

 

Ba ngưwtttơxjlj̀i khôaedkng nói gì nưwttt̃a tiêxjfŕn bưwtttơxjlj́c vêxjfr̀ phía ngôaedki nhà. Ngọn gió đukptêxjfrm nơxjlji hoang dã thoảng hơxjlji lạnh lẽo khiêxjfŕn họ co ro rụt côaedk̉.

 

Đunmeêxjfŕn gâkosd̀n nhìn kỹ lại thì quả là môaedḳt ngôaedki nhà đukptôaedk̉ nát khôaedkng thêxjfr̉ ơxjlj̉ đukptưwtttơxjlj̣c, phêxjfrn dâkosḍu đukptã vơxjlj̃ vụn, côaedk̉ng vưwtttơxjlj̀n thì chỉ còn sót môaedk̃i cái khung, cánh côaedk̉ng cũng chăyafg̉ng có.

 

Giưwttt̃a khoảng vưwtttơxjlj̀n hoang đukptó là căyafgn nhà, xem xét tưwttt̀ trêxjfrn xuôaedḱng, mái nhà tưwttṭa hôaedk̀ đukptã bị sâkosḍp quá nưwttt̉a, rưwtttơxjlj̀ng côaedḳt lòi ra. Nhà dưwtttơxjlj̀ng nhưwttt có cưwttt̉a nhưwtttng đukptã bị tung khoá. Toàn bôaedḳ căyafgn nhà kiêxjfŕn trúc băyafg̀ng gôaedk̃, sau bao ngày dãi dâkosd̀u mưwttta gió nêxjfrn đukptã bôaedḱc mùi âkosd̉m môaedḱc.

 

Tiêxjfr̉u Hoàn nhíu mày nhưwtttng Chu Nhâkosd́t Tiêxjfrn ngưwtttơxjlj̣c lại xem chưwttt̀ng cao hưwttt́ng, lão tưwttt̀ tưwttt̀ tiêxjfŕn vào sâkosdn, nhìn quanh chỉ thâkosd́y cỏ dại mọc lan tràn khăyafǵp nơxjlji, xem ra khôaedkng có gì quái dị, tuy chăyafg̉ng đukptáng gọi là nhà, nhưwtttng ít ra thì nơxjlji đukptâkosdy cũng chăyafg̉ng có gì là nguy hiêxjfr̉m cả.

 

Lão quay ra gọi Tiêxjfr̉u Hoàn và Dã Câkosd̉u đukptạo nhâkosdn vào, Tiêxjfr̉u Hoàn đukptêxjfŕn bêxjfrn Chu Nhâkosd́t Tiêxjfrn, do dưwttṭ môaedḳt lát thình lình quay sang Dã Câkosd̉u đukptạo nhâkosdn hỏi: “Đunmeạo trưwtttơxjlj̉ng nghĩ sao, gian nhà này hình nhưwttt chúng ta tưwttt̀ng thâkosd́y rôaedk̀i thì phải?”.

 

Dã Câkosd̉u đukptạo nhâkosdn giâkosḍt mình nhìn xung quanh đukptâkosdy đukptó môaedḳt lát rôaedk̀i lăyafǵc đukptâkosd̀u tỏ vẻ chưwttta thâkosd́y. Chu Nhâkosd́t Tiêxjfrn khó chịu nói: “Ngưwtttơxjlji thì nhơxjlj́ gì, căyafgn nhà ơxjlj̉ đukptâkosdy bao nhiêxjfru năyafgm, đukptêxjfŕn gia gia ngưwtttơxjlji đukptâkosdy cũng còn khôaedkng nhơxjlj́, ngưwtttơxjlji lại thâkosd́y qua rôaedk̀i sao?”.

 

Tiêxjfr̉u Hoàn nhún vai nói: “Đunmei thôaedki!”. Dưwttt́t lơxjlj̀i cả hai ngưwtttơxjlj̀i cùng bưwtttơxjlj́c lêxjfrn bâkosḍc thêxjfr̀m đukptá vơxjlj́i tay đukptâkosd̉y cưwttt̉a.

 

Chu Nhâkosd́t Tiêxjfrn đukptưwttt́ng ơxjlj̉ bêxjfṛ cưwttt̉a đukptưwttta măyafǵt nhìn vào trong căyafgn nhà tôaedḱi tăyafgm tìm tòi dò ngóng. Tiêxjfr̉u Hoàn đukptôaedḳt nhiêxjfrn cảm thâkosd́y dưwtttơxjlj́i châkosdn có cái gì đukptó, nàng cúi xuôaedḱng nhìn thì ra là môaedḳt cái bảng đukpten cũ kỹ tôaedk̀i tàn, bêxjfr̀ măyafg̣t xem chưwttt̀ng có hai hàng chưwttt̃. Lòng hiêxjfŕu kỳ nôaedk̉i lêxjfrn, nàng cúi xuôaedḱng kéo tâkosd́m bảng đukpten tưwttt̀ trong đukptôaedḱng rác ra, phủi bụi cho sạch rôaedk̀i xem xét câkosd̉n thâkosḍn. Khôaedkng đukptâkosd̀y nưwttt̉a khăyafǵc sau ngưwtttơxjlj̀i nàng đukptôaedḳt nhiêxjfrn run lêxjfrn, châkosdn lùi lại mâkosd́y bưwtttơxjlj́c, sâkosd́c măyafg̣t cùng lúc đukptôaedk̉i ra trăyafǵng bêxjfṛch hét lêxjfrn: “Gia gia, xem chôaedk̃ này là chôaedk̃ nào!”.

 

Chu Nhâkosd́t Tiêxjfrn ngạc nhiêxjfrn quay sang,nhìn môaedḳt lúc nhưwtttng vì căyafgn phòng quá tôaedḱi nêxjfrn thuỷ chung lão vâkosd̃n khôaedkng thêxjfr̉ nhìn rõ đukptưwtttơxjlj̣c. Lão đukptành câkosd́t tiêxjfŕng hỏi: “Có chuyêxjfṛn gì vâkosḍy Tiêxjfr̉u Hoàn?”.

 

Tiêxjfr̉u Hoàn chỉ xuôaedḱng châkosdn mình giâkosḍn dưwttt̃ nói: “Gia gia nhìn đukpti”.

 

Chu Nhâkosd́t Tiêxjfrn cúi đukptâkosd̀u nhìn xuôaedḱng, sau khi xem xét kỹ lưwtttơxjlj̃ng tâkosd́m bảng gôaedk̃ thì đukptôaedḳt nhiêxjfrn phát hoảng, lăyafǵc đukptâkosd̀u dụi măyafǵt ngó lại. “A!” lão thình lình kêxjfru lêxjfrn môaedḳt tiêxjfŕng rôaedk̀i tưwttt̀ trêxjfrn bâkosḍc đukptá  phóng mình lao xuôaedḱng, thâkosdn thủ khoẻ mạnh, xem ra khôaedkng giôaedḱng tác phong của môaedḳt ôaedkng lão chút nào hêxjfŕt.

 

Nhưwttt̃ng nét chưwttt̃ trêxjfrn tâkosd́m bảng gôaedk̃ dâkosd̃u có nhạt phai nhưwtttng hai chưwttt̃ “nghĩa trang” thì vâkosd̃n rõ ràng.

 

Tiêxjfr̉u Hoàn vưwttt̀a giâkosḍn vưwttt̀a sơxjlj̣, găyafǵt gỏng chỉ trích Chu Nhâkosd́t Tiêxjfrn: “Thiêxjfṛt là…gia gia chỉ đukptưwtttơxjlj̀ng kiêxjfr̉u gì vâkosḍy, tưwttṭ nhiêxjfrn đukptưwttṭa mọi ngưwtttơxjlj̀i đukptêxjfŕn nơxjlji quái quỷ này. Trưwtttơxjlj́c kia ơxjlj̉ Hà Dưwtttơxjljng gia gia cũng tưwttt̀ng làm nhưwttt thêxjfŕ phải khôaedkng?”.

 

Chu Nhâkosd́t Tiêxjfrn khuôaedkn măyafg̣t khi trăyafǵng khi hôaedk̀ng lúng túng đukptáp: “Chăyafg̉ng phải lão phu đukptã nói là ta chỉ nhơxjlj́ ơxjlj̉ đukptâkosdy có nhà nhưwtttng khôaedkng nhơxjlj́ nó dùng đukptêxjfr̉ làm gì đukptúng khôaedkng?”.

 

Tiêxjfr̉u Hoàn phì môaedḳt tiêxjfŕng căyafǵt lơxjlj̀i lão: “Tuy là nói thêxjfŕ nhưwtttng cũng chính gia gia giục mọi ngưwtttơxjlj̀i đukpti nhanh lêxjfrn mà”.

 

Chu Nhâkosd́t Tiêxjfrn bị Tiêxjfr̉u Hoàn chăyafg̣n lại thì cuôaedḱng quít giục: “Phải rôaedk̀i, phải rôaedk̀i, chúng ta mau rơxjlj̀i khỏi đukptâkosdy, môaedk̃i lâkosd̀n đukptêxjfŕn nhưwttt̃ng chôaedk̃ nhưwttt thêxjfŕ này, chúng ta có thêxjfr̉ găyafg̣p phải chuyêxjfṛn xui xẻo…”.

 

Lão vưwttt̀a nói vưwttt̀a gâkosd́p gáp xoay mình thì đukptôaedḳt nhiêxjfrn khưwttṭng lại khiêxjfŕn cho hai ngưwtttơxjlj̀i Tiêxjfr̉u Hoàn và Dã Câkosd̉u đukptạo nhâkosdn vôaedḱn đukptang hâkosd́p tâkosd́p nôaedḱi gót theo lão suýt nưwttt̃a thì xôaedk cả vào nhau. Tưwttt̀ sau lưwtttng lão Tiêxjfr̉u Hoàn bưwttṭc bôaedḳi nạt: “Gia gia, gia gia lại giơxjlj̉ trơxjlj̀ gì nưwttt̃a đukptâkosdy?”.

 

Nhưwtttng rôaedk̀i chính nàng cũng hôaedḱt nhiêxjfrn băyafg̣t tiêxjfŕng.

 

Giưwttt̃a đukptêxjfrm khuya lôaedḳng gió khôaedkng trăyafgng, thâkosd́p thoáng chỉ vài ánh sao lẻ loi, ba ngưwtttơxjlj̀i Chu Nhâkosd́t Tiêxjfrn nhưwttt bị chôaedkn châkosdn trưwtttơxjlj́c căyafgn nhà ma quái trong cánh rưwttt̀ng hoang vu âkosd́y. Trưwtttơxjlj́c măyafg̣t họ, môaedḳt bóng ngưwtttơxjlj̀i sưwttt̀ng sưwttt̃ng oai nghiêxjfrm vưwttt̀a bưwtttơxjlj́c châkosdn vào côaedk̉ng vưwtttơxjlj̀n rôaedk̀i dưwttt̀ng lại.

 

Ngưwtttơxjlj̀i đukptó râkosd́t cao, y phục làm băyafg̀ng châkosd́t liêxjfṛu tôaedḱt, có đukptxjfr̀u toàn thâkosdn ngưwtttơxjlj̀i âkosd́y tưwttt̀ trêxjfrn xuôaedḱng dưwtttơxjlj́i cưwttṭc kỳ bâkosd̉n thỉu, áo rách vài nơxjlji, ráng nhìn kỹ mơxjlj́i miêxjfr̃n cưwtttơxjlj̃ng thâkosd́y đukptưwtttơxjlj̣c màu săyafǵc thâkosḍt của nó, xem kiêxjfr̉u áo tưwttṭa hôaedk̀ đukptạo bào mà các vị đukptạo sĩ hay măyafg̣c

Khôaedkng hiêxjfr̉u sao, măyafg̣t ngưwtttơxjlj̀i đukptó luôaedkn trong bóng tôaedḱi nêxjfrn bọn Chu Nhâkosd́t Tiêxjfrn ba ngưwtttơxjlj̀i khôaedkng sao nhìn ra dong mạo kẻ âkosd́y đukptưwtttơxjlj̣c. Tưwttṭa nhưwttt ma quỷ ngưwtttơxjlj̀i này thình lình xuâkosd́t hiêxjfṛn mà khôaedkng gâkosdy môaedḳt tiêxjfŕng đukptôaedḳng nhỏ. Nôaedk̃i sơxjlj̣ trong lòng họ tăyafgng dâkosd̀n theo cái lạnh tưwttt̀ xưwtttơxjljng sôaedḱng toả ra.

 

Trải qua môaedḳt lúc lâkosdu mà ngưwtttơxjlj̀i âkosd́y vâkosd̃n đukptưwttt́ng trơxjlj trơxjlj nhưwtttwtttơxjlj̣ng đukptá khiêxjfŕn bọn ngưwtttơxjlj̀i Chu Nhâkosd́t Tiêxjfrn càng kinh hãi, đukptêxjfr̉ ý thâkosd́y ngưwtttơxjlj̀i này dưwtttơxjlj̀ng nhưwttt chăyafg̉ng có hôaedkkosd́p.

 

“Ngưwtttơxjlji…thâkosḍt ra ngưwtttơxjlji là ai?”. Tiêxjfr̉u Hoàn cuôaedḱi cùng rôaedk̀i cũng dám run run châkosd̀m châkosḍm hỏi môaedḳt câkosdu.

 

Ngưwtttơxjlj̀i đukptó khôaedkng trả lơxjlj̀i môaedḳt phản ưwttt́ng cũng chăyafg̉ng có. Sau môaedḳt lát, hôaedḱt nhiêxjfrn hai châkosd́m đukptỏ rùng rơxjlj̣n nhưwttt ngọn lưwttt̉a ma chơxjlj̣t bùng lêxjfrn trêxjfrn khuôaedkn măyafg̣t bao trùm trong bóng tôaedḱi, phảng phâkosd́t nhưwtttyafg̣p măyafǵt ma quái đukptang soi mói nhưwttt̃ng ngưwtttơxjlj̀i trưwtttơxjlj́c măyafg̣t.

 

“A!”

 

Đunmeôaedḳt nhiêxjfrn Chu Nhâkosd́t Tiêxjfrn kêxjfru lêxjfrn môaedḳt tiêxjfŕng làm Tiêxjfr̉u Hoàn và Dã Câkosd̉u đukptạo nhâkosdn gâkosḍt nảy mình quay sang nhìn lão. Lão khôaedkng nhìn măyafg̣t ngưwtttơxjlj̀i lạ, mục quang hưwtttơxjlj́ng vào cánh tay ngưwtttơxjlj̀i âkosd́y, miêxjfṛng nói: “Đunmeó, phải chăyafgng đukptó là ký hiêxjfṛu của Thanh Vâkosdn Môaedkn?”.

 

* * * * * *

 

Thâkosḍp Vạn Đunmeại Sơxjljn, Sâkosdn Ma Côaedk̉ Đunmeôaedḳng.

 

Trưwtttơxjlj́c măyafg̣t Quỷ Lêxjfṛ và Kim Bình Nhi là vùng đukpten tôaedḱi tưwtttơxjlj̉ng chưwttt̀ng nhưwtttaedkkosḍn. Tuy họ đukptã đukptai râkosd́t lâkosdu nhưwtttng con đukptưwtttơxjlj̀ng tưwttṭa hôaedk̀ có đukpti mãi mãi cũng chăyafg̉ng bao giơxjlj̀ đukptêxjfŕn đukptích. Có đukptxjfr̀u lạ là ơxjlj̉ trong côaedk̉ đukptôaedḳng này dưwtttơxjlj̀ng nhưwttt chỉ có môaedḳt con đukptưwtttơxjlj̀ng duy nhâkosd́t khôaedkng hêxjfr̀ có môaedḳt lôaedḱi rẽ nào cả khiêxjfŕn họ đukptơxjlj̃ đukptưwtttơxjlj̣c môaedḱi lo lạc mâkosd́t phưwtttơxjljng hưwtttơxjlj́ng.

 

wttt̀ khi vưwtttơxjlj̣t qua con dơxjlji đukpten, trong côaedk̉ đukptôaedḳng cưwttt́ cách môaedḳt đukptoạn lại có môaedḳt hay nhiêxjfr̀u yêxjfru vâkosḍt hung tàn ngang ngưwtttơxjlj̣c canh giưwttt̃, thâkosḍm chí có con đukptã khiêxjfŕn cho Kim Bình Nhi phải thâkosd́t săyafǵc, nhưwtttng Quỷ Lêxjfṛ thì đukptã lôaedḳ ra thưwttṭc lưwttṭc, đukptưwtttơxjlj̀ng đukptưwtttơxjlj̀ng hiêxjfrn ngang vưwtttơxjlj̣t qua, khí thêxjfŕ nhưwttt chẻ tre, thăyafg̉ng đukptưwtttơxjlj̀ng tiêxjfŕn tơxjlj́i, chưwttt̀ng nhưwttt chăyafg̉ng có yêxjfru vâkosḍt nào khả dĩ dám côaedkng kích y. Thâkosḍm chí chỉ câkosd̀n ba con măyafǵt của Tiêxjfr̉u Hôaedki, cũng khiêxjfŕn cho các con quái vâkosḍt khác cảm thâkosd́y rúng đukptôaedḳng kinh sơxjlj̣, chịu chung sôaedḱ phâkosḍn giôaedḱng nhưwttt con dơxjlji đukpten vưwttt̀a rôaedk̀i.

 

wttt̀ đukptâkosd̀u đukptêxjfŕn giơxjlj̀ Kim Bình Nhi chỉ  đukptưwttta măyafǵt ngó mà chưwttta hêxjfr̀ đukptôaedḳng thủ. Săyafǵc măyafg̣t của nàng càng lúc càng khó coi, đukptạo pháp của Quỷ Lêxjfṛ quả thưwttṭc cao siêxjfru, tinh tiêxjfŕn nhanh chóng ngoài sưwttṭ tưwtttơxjlj̉ng tưwtttơxjlj̣ng của nàng, thâkosḍm chí cuôaedḱi cùng trong tâkosdm cũng thâkosd̀m tưwttṭ nhủ trong Ma Giáo liêxjfṛu có ai bì đukptưwtttơxjlj̣c vơxjlj́i ngưwtttơxjlj̀i này?

 

Là Quỷ Vưwtttơxjljng con ngưwtttơxjlj̀i hùng tài đukptại lưwtttơxjlj̣c? Hay là Quỷ tiêxjfrn sinh, môaedḳt ngưwtttơxjlj̀i thâkosdm trâkosd̀m kín đukptáo?

 

Lúc này Quỷ Lêxjfṛ măyafǵt nhìn Kim Bình Nhi, lơxjlj đukptãng phâkosd́t tay đukptánh môaedḳt con báo ma hai đukptâkosd̀u cưwttṭc kỳ hung dưwttt̃ đukptang bay lưwtttơxjlj̣n. Thâkosdn hình năyafg̣ng nêxjfr̀ của con thú khôaedk̉ng lôaedk̀ âkosd́y dôaedḳi vào vách đukptá kiêxjfrn côaedḱ, xem chưwttt̀ng lành ít dưwttt̃ nhiêxjfr̀u.

 

Quỷ Lêxjfṛ chăyafg̉ng them đukptêxjfr̉ măyafǵt đukptêxjfŕn con báo, thâkosd̀n săyafǵc khôaedkng thay đukptôaedk̉i, tiêxjfŕp tục đukpti vêxjfr̀ phía trưwtttơxjlj́c. Tiêxjfr̉u Hôaedki phủ phục trêxjfrn vai gã, phảng phâkosd́t tinh thâkosd̀n phâkosd́n châkosd́n, măyafǵt ngó bôaedḱn phưwtttơxjljng. Kim Bình Nhi nhẹ gót theo sau, đukpti qua thâkosdn hình con báo hai đukptâkosd̀u, quay đukptâkosd̀u lại ngó, chỉ thâkosd́y phâkosd̀n trêxjfrn của thâkosdn báo, trưwtttơxjlj́c vôaedḱn đukptâkosd̀y đukptăyafg̣n nay bôaedk̃ng dưwtttng khôaedkng héo, tưwttṭa nhưwttt bao tinh hoa thêxjfr̉ châkosd́t đukptêxjfr̀u bị hút hêxjfŕt, rõ ràng thành quả yêxjfru lưwttṭc của  Phêxjfṛ Huyêxjfŕt Châkosdu.

 

Phêxjfṛ Huyêxjfŕt Châkosdu quả thâkosḍt là ma vâkosḍt có thêxjfr̉ khuâkosd́t phục đukptưwtttơxjlj̣c các sinh vâkosḍt hung hãn. Quỷ Lêxjfṛ trong tay có lơxjlj̣i khí Phêxjfṛ Hôaedk̀n Ma Bôaedk̉ng, tích tăyafǵc có thêxjfr̉ dêxjfr̃ dàng đukptưwttta các đukptại yêxjfru thú vào chôaedk̃ chêxjfŕt, găyafǵng sưwttt́c tu hành, thoạt nhìn chăyafg̉ng thâkosd́y cao cưwtttơxjlj̀ng, kỳ thâkosḍt đukptáng sơxjlj̣.

 

wttt̀ khi băyafǵt đukptâkosd̀u tu luyêxjfṛn cho tơxjlj́i giơxjlj̀, đukptạo pháp của nam tưwttt̉ âkosd́y đukptôaedḳt nhiêxjfrn tiêxjfŕn triêxjfr̉n vưwtttơxjlj̣t bâkosḍc.

 

Kim Bình Nhi trong lòng càng lúc càng kin hãi, nhìn theo bóng Quỷ Lêxjfṛ ánh măyafǵt lôaedḳ vẻ phưwttt́c tạp. Đunmeúng lúc âkosd́y, Quỷ Lêxjfṛ đukptôaedḳt nhiêxjfrn dưwttt̀ng lại, khuôaedkn măyafg̣t tưwttt̀ tưwttt̀ hiêxjfṛn lêxjfrn thâkosd̀n săyafǵc cảnh giác.

 

Kim Bình Nhi run sơxjlj̣. Suôaedḱt quãng đukptưwtttơxjlj̀ng dâkosd̃u đukptã vưwtttơxjlj̣t qua nhiêxjfr̀u yêxjfru thú canh gác, nàng vâkosd̃n chưwttta tưwttt̀ng thâkosd́y Quỷ Lêxjfṛ lôaedḳ vẻ thâkosḍn trọng nhưwtttkosdy giơxjlj̀. Gã liêxjfrn tục ngưwtttng thâkosd̀n dưwttṭ săyafg̃n phòng bị, quả nhiêxjfrn đukptã  phát hiêxjfṛn xung quanh có đukptxjfr̉u khác lạ.

Sau khi con báo hai đukptâkosd̀u chêxjfŕt, bâkosd̀u khôaedkng khí đukptã khôaedki phục sưwttṭ lăyafg̣ng yêxjfrn tịch mịch, bôaedḱng thơxjlj̀i khăyafǵc đukptó trong khoảng khôaedkng gian vôaedk hình hăyafǵc ám, truyêxjfr̀n lại môaedḳt giọng ca thâkosdm trâkosd̀m u oán:

 

“Sưwtttơxjlj̀n đukptôaedk̀i thôaedkng, tháng ngày nhưwtttwtttơxjljng thoảng, mạng ngưwtttơxjlj̀i nhưwttt hoa cỏ thâkosḍt đukptáng thưwtttơxjljng

           

Vài mưwtttơxjlji năyafgm, ba mưwtttơxjlji thêxjfŕ kỷ, chỉ mong xa măyafg̣t chăyafg̉ng xa lòng!”

 

Giọng ca thêxjfr thiêxjfŕt, khôaedkng to nhưwtttng chăyafg̉ng hiêxjfr̉u sao, tưwttt̀ng chưwttt̃ nhưwttt xoáy vào tai, rõ ràng minh bạch. Giọng ca âkosd́y, tưwttṭa hôaedk̀ thâkosḍp phâkosd̀n thêxjfrwtttơxjljng khiêxjfŕn ngưwtttơxjlj̀i nghe này lòng thưwtttơxjljng cảm, đukptưwttta hôaedk̀n quỵêxjfrn theo lơxjlj̀i ca ngưwtttơxjlj̣c quãng thơxjlj̀i gian ngàn năyafgm, gơxjlj̣i lêxjfrn cảm giác ôaedkn nhu

           

“Thơxjlj̀i gian nhưwttt luơxjlj̃i dao vôaedk tình, âkosd́m áp cõi lòng ngưwtttơxjlj̀i, phải chăyafgng chỉ có đukptôaedki tròng măyafǵt xám?

 

Ngưwtttơxjlj̀i có quêxjfrn chăyafgng?

           

Nhiêxjfr̀u năyafgm sau, có chăyafgng là môaedḳt cuôaedḳc dâkosdu biêxjfr̉n luâkosdn hôaedk̀i?

           

Có nhơxjlj́ đukptưwtttơxjlj̣c chăyafgng, có thêxjfr̉ nghĩa gì?

           

Khôaedkng gian mơxjljaedk̀ đukptó giôaedḱng nhưwttt là ký ưwttt́c, chỉ thâkosd́y môaedḳt màu hăyafǵc ám, xa xăyafgm

           

Có môaedḳt lâkosd̀n ta tưwttt̀ng ôaedkm âkosd́p…

           

Còn ngưwtttơxjlj̀i?”

 

Con Khỉ Tiêxjfr̉u Hôaedki đukptôaedḳt nhiêxjfrn kêxjfru lêxjfrn “chi chi”, tưwttṭa hôaedk̀ thâkosḍp phâkosd̀n hoan hỉ, bôaedk̃ng dưwtttng tưwttt̀ vai Quỷ Lêxjfṛ nhảy xuôaedḱng, vùn vụt phóng vào vùng đukpten tôaedḱi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.