Tru Tiên

Chương 205 : Thiên Hồ

    trước sau   
   

T iêqfdm̉u Hôcvigi chỉ nháy măbsad́t đfkleã biêqfdḿn mâogkŕt trong bóng tôcviǵi mịt mù. Quỷ Lêqfdṃ dưyarbơhcjk̀ng nhưyarb cũng khôcvigng ngơhcjk̀ Tiêqfdm̉u Hôcvigi thình lình có hành đfkleôcvig̣ng quái lạ nhưyarb thêqfdḿ, thoạt tiêqfdmn thâogkŕt kinh, nhưyarbng sau đfkleó hăbsad́n khôcvigng nhỏm dâogkṛy mà đfklecvig̉i theo, mà thong thả ngâogkr̉ng đfkleâogkr̀u lêqfdmn, lăbsad́ng nghe tiêqfdḿng hát loáng thoáng tưyarb̀ trong màn đfkleêqfdmm đfkleưyarba tơhcjḱi.

 

Tiêqfdḿng hát phảng phâogkŕt đfkleôcvigi phâogkr̀n quen thuôcvig̣c, tưyarḅa hôcvig̀ có môcvig̣t lúc, ơhcjk̉ môcvig̣t nơhcjki nào đfkleó, hăbsad́n đfkleã tưyarb̀ng nghe qua.

 

Thơhcjk̀i gian bao nhiêqfdmu năbsadm, cũng nhưyarb tiêqfdḿng hát đfkleó, đfkleã trôcvigi đfklei vôcvig̣i vã.




 

Kim Bình Nhi bưyarbơhcjḱc đfkleêqfdḿn bêqfdmn Quỷ Lêqfdṃ, chăbsadm chú quan sát xung quanh, khẽ nói: “Sao thêqfdḿ?”.

 

Quỷ Lêqfdṃ khôcvigng đfkleáp, gưyarbơhcjkng măbsaḍt hiêqfdṃn lêqfdmn săbsad́c thái phưyarb́c tạp. Thanh âogkrm của Tiêqfdm̉u Hôcvigi tưyarb̀ xa thưyarba thơhcjḱt văbsad̉ng lại, sau mâogkŕy tiêqfdḿng kêqfdmu “chi chi”, còn mang máng môcvig̣t tiêqfdḿng “í”vôcvig cùng tà dị, nhưyarbng râogkŕt nhanh, Tiêqfdm̉u Hôcvigi lăbsaḍng ngăbsad́t, mà tiêqfdḿng ca u oán lơhcjk̉n vơhcjk̉n đfkleó, cũng tưyarb̀ tưyarb̀ ngưyarbng hăbsad̉n.

Trong huyêqfdṃt đfkleôcvig̣ng tôcviǵi tăbsadm, đfklean dày môcvig̣t màn tĩnh mịch đfkleêqfdḿn kỳ quái, trong bóng tôcviǵi tưyarḅa nhưyarb có cái gì theo dõi họ, ánh măbsad́t Quỷ Lêqfdṃ dâogkr̀n dâogkr̀n sáng rưyarḅc lêqfdmn, chăbsadm chú nhìn vào vùng đfkleen thăbsad̉m. Kim Bình Nhi mơhcjkcvig̀ cảm thâogkŕy chút bâogkŕt ôcvig̉n, tiêqfdḿng ca vưyarb̀a rôcvig̀i, nàng nghe khôcvigng đfkleưyarbơhcjḳc dêqfdm̃ chịu lăbsad́m, thêqfdmm vào đfkleó bóng tôcviǵi âogkrm ám, khiêqfdḿn  nàng theo bản năbsadng, nhâogkṛn thâogkŕy hơhcjki chưyarbơhcjḱng tai.

 

Nàng bâogkŕt giác nhích đfkleêqfdḿn gâogkr̀n Quỷ Lêqfdṃ, vưyarb̀a đfkleịnh nói chuyêqfdṃn, đfkleôcvig̣t nhiêqfdmn, thăbsad̉m sâogkru trong màn đfkleêqfdmm loé lêqfdmn môcvig̣t tia sáng. Gâogkr̀n nhưyarb cùng lúc, gưyarbơhcjkng măbsaḍt Quỷ Lêqfdṃ và Kim Bình Nhi đfkleôcvig̀ng biêqfdḿn săbsad́c, đfkleqfdm̉m khác biêqfdṃt là, Quỷ Lêqfdṃ thì hơhcjki ngạc nhiêqfdmn còn Kim Bình Nhi tưyarḅa hôcvig̀ thơhcjk̉ dài môcvig̣t tiêqfdḿng.

 

cvig̣t đfkleạo bạch quang nhơhcjk̀ nhơhcjk̀ chơhcjḱp nhoáng trong bóng tôcviǵi, nhanh nhưyarbbsad́t bay ra, lao đfkleêqfdḿn nơhcjki sáng sủa chôcvig̃ hai ngưyarbơhcjk̀i đfkleang đfkleưyarb́ng, Quỷ Lêqfdṃ lăbsaḍng im khôcvigng nhúc nhích, quả nhiêqfdmn bạch quang đfkleó suơhcjḳt qua bêqfdmn mình hăbsad́n, băbsad́n thăbsad̉ng vào Kim Bình Nhi.

 

Kim Bình Nhi cưyarbơhcjk̀i găbsad̀n, nàng vôcviǵn khôcvigng coi đfkleòn tâogkŕn côcvigng chơhcjḱp nhoáng cả đfkleịch nhâogkrn vào đfkleâogkru, cái khiêqfdḿn nàng đfkleêqfdm̉ ý lại là sưyarḅ trâogkr̀m măbsaḍc khó hiêqfdm̉u vưyarb̀a rôcvig̀i.

 

Bạch quang nháy măbsad́t đfkleã lao đfkleêqfdḿn, gưyarbơhcjkng măbsaḍt đfkleẹp của Kim Bình Nhi lạnh đfklei, miêqfdṃng huýt khẽ, tay phải lâogkṛt môcvig̣t cái, lâogkṛp tưyarb́c quang mang rưyarḅc lêqfdmn, giưyarb̃a quâogkr̀ng sáng màu xanh toả ra tưyarb̀ Phêqfdṃ Hôcvig̀n của Quỷ Lêqfdṃ, lưyarbơhcjḱt qua môcvig̣t tia sáng yêqfdḿu ơhcjḱt xanh tím vưyarbơhcjkng vâogkŕt ảo môcvig̣ng, lăbsadng khôcvigng  phách xuôcviǵng, chém lêqfdmn bạch quang chuâogkr̉n xác vôcvig cùng.




 

“Bép!”

 

Đnbwxạo bạch quang bị pháp bảo Tưyarb̉ Mang Nhâogkṛn của Kim Bình Nhi môcvig̣t đfkleao chém làm đfkleôcvigi, nó tách ra thành hai dải, bay tản vêqfdm̀ hai phía, chưyarba đfkleêqfdḿn sáu thưyarbơhcjḱc, hai dải bạch quang đfkleó rưyarḅc lêqfdmn, hình dạng vưyarb̀a bị thu nhỏ lại môcvig̣t nưyarb̉a lúc nãy đfkleôcvig̣t nhiêqfdmn khôcvigi phục kích thưyarbơhcjḱc nhưyarb cũ, coi nhưyarb đfkleôcvig̀ng thơhcjk̀i xuâogkŕt hiêqfdṃn hai dải sáng bạch quang nguỵ dị, chúng rít lêqfdmn xoáy tròn bay trơhcjk̉ lại, lâogkṛp tưyarb́c giưyarb̃a khôcvigng trung môcvig̣t tiêqfdḿng đfkleôcvig̣ng lanh lảnh vang dôcvig̣i, sưyarb́c lao đfkleêqfdḿn còn nhanh gâogkŕp đfkleôcvigi.

 

Trôcvigng thâogkŕy nó, gưyarbơhcjkng măbsaḍt vôcviǵn ung dung bình tĩnh của Kim Bình Nhi chơhcjḳt biêqfdḿn săbsad́c. Nàng hưyarb̀ mũi, Tưyarb̉ Mang Nhâogkṛn lại trôcvig̃i dâogkṛy, hai luôcvig̀ng ánh tím gâogkr̃n nhưyarb cùng sáng, vâogkṛt thêqfdm̉ màu trăbsad́ng vưyarb̀a bay trơhcjk̉ lại môcvig̣t lâogkr̀n nưyarb̃a bị nàng chém thành hai mảnh, biêqfdḿn thành bôcviǵn dải, rã rơhcjk̀i trôcvigi ra.

Thêqfdḿ nhưyarbng, bạch quang nguỵ dị nhưyarbqfdmu ma đfkleó, sau khi bay đfklei khôcvigng xa, lại phát sáng, thâogkr̀n tôcviǵc hôcvig̀i phục trạng thái ban đfkleâogkr̀u, biêqfdḿn thành bôcviǵn vâogkṛt thêqfdm̉ màu trăbsad́ng vơhcjḱi kích thưyarbơhcjḱc y nhưyarb lúc trưyarbơhcjḱc, lại môcvig̣t lâogkr̀n nưyarb̃a câogkŕp tôcviǵc băbsad́n vào Kim Bình Nhi, đfkleà lao tơhcjḱi còn gâogkŕp gáp hơhcjkn nưyarb̃a.

 

bsad́c măbsaḍt Kim Bình Nhi rôcviǵt cục cũng sa sâogkr̀m xuôcviǵng, thâogkr̀n tình ra chiêqfdm̀u ngưyarbng trọng, nàng lui vêqfdm̀ phía sau, nhưyarbng trong huyêqfdṃt đfkleôcvig̣ng thâogkrm u này râogkŕt ít khôcvigng gian rôcvig̣ng lơhcjḱn, Kim Bình Nhi mau chóng bị quâogkr̀ng sáng bạch săbsad́c nguỵ dị đfkleó bao vâogkry, nàng rít lêqfdmn chưyarb̉i rủa, tưyarb̉ mang chơhcjḱp chơhcjḱp, mâogkŕy đfkleạo bạch quang liêqfdm̀n bị Kim Bình Nhi đfkleánh rơhcjki hoăbsaḍc đfkleánh bay. Nhưyarbng nhưyarb̃ng dải nhỏ này quả thưyarḅc hêqfdḿt sưyarb́c kỳ quái, chỉ trong giâogkry lát đfkleã khôcvigi  phục nguyêqfdmn khí, tiêqfdḿp tục lãnh khôcviǵc vôcvig tình lao vào Kim Bình Nhi, nhưyarb̃ng vâogkṛt thêqfdm̉ sáng màu trăbsad́ng bị chăbsaḍt đfkleưyarb́t càng lúc càng nhiêqfdm̀u, dâogkr̀n dâogkr̀n, đfkleã phủ kín lâogkŕy thâogkrn hình nàng.

 

yarb̀ xa nhìn lại, nhưyarb̃ng vòng sáng trăbsad́ng bay lưyarbơhcjḳn vâogkr̃n vít, lâogkr̀n lâogkr̀n dêqfdṃt thành môcvig̣t cái kén sáng, hãm Kim Bình Nhi vào trong.

Quỷ Lêqfdṃ đfkleưyarb́ng bêqfdmn thâogkŕy Kim Bình Nhi đfkleôcviǵi phó càng lúc càng châogkṛt vâogkṛt, nhưyarbng khôcvigng hêqfdm̀ xuâogkŕt thủ tưyarbơhcjkng trơhcjḳ. Cưyarb́ nghĩ mà xem, nhâogkrn vâogkṛt thâogkr̀n bí trong bóng tôcviǵi đfkleó chưyarba hiêqfdṃn thâogkrn, chỉ dùng đfkleạo pháp mà quâogkŕy rôcviǵi Kim Bình Nhi đfkleêqfdḿn mưyarb́c khôcviǵn đfkleôcviǵn nhưyarb thêqfdḿ, thì yêqfdmu pháp cao cưyarbơhcjk̀ng tơhcjḱi bâogkṛc nào, chăbsad́c chăbsad́n khôcvigng phải tâogkr̀m thưyarbơhcjk̀ng, khôcvigng chưyarb̀ng chính là yêqfdmu nghiêqfdṃt thâogkr̀n bí mà hung linh hăbsad́c hôcvig̉ đfkleã nhăbsad́c đfkleêqfdḿn.

 

Kim Bình Nhi dâogkr̀n nguy câogkŕp, mà vâogkṛt thêqfdm̉ sáng màu trăbsad́ng càng lúc càng nhiêqfdm̀u, càng lúc càng rưyarḅc rơhcjk̃. Kim Bình Nhi vâogkr̃n kiêqfdmn trì, mà bạch quang cành lúc càng nhanh, thanh thêqfdḿ càng lúc càng lơhcjḱn. Trong sơhcjkn đfkleôcvig̣ng mêqfdmnh môcvigng, ánh sáng trăbsad́ng đfkleã áp đfkleảo cả thanh quanh của Phêqfdṃ Hôcvig̀n, tiêqfdḿng rú rít trêqfdmn khôcvigng trung cũng càng lúc càng chói tai. Kim Bình Nhi giơhcjk̀ chỉ còn giâogkṛt gâogkŕu và vai, nhưyarbng cưyarb́ bêqfdm̀n bỉ tiêqfdḿp tục, khôcvigng biêqfdḿt nàng còn ưyarb́ng phó đfkleưyarbơhcjḳc bao lâogkru nưyarb̃a.

 

Quỷ Lêqfdṃ đfkleôcvig̣t ngôcvig̣t lăbsad́c mình, nhưyarbng tuyêqfdṃt nhiêqfdmn khôcvigng phải là bay vêqfdm̀ phía Kim Bình Nhi, mà băbsadng mình vào vùng bóng tôcviǵi. Gâogkr̀n nhưyarb cùng lúc khi thâogkrn hình hăbsad́n chơhcjḱp đfkleôcvig̣ng, luôcvig̀ng thanh quang tưyarb̀ Phêqfdṃ Hôcvig̀n vâogkr̃n bao bọc quanh hăbsad́n nãy giơhcjk̀ vụt tăbsad́t lịm, giâogkry lát sau, hăbsad́n đfkleã tan biêqfdḿn vào bóng tôcviǵi, khôcvigng còn thâogkŕy bóng dáng đfkleâogkru nưyarb̃a.

 

Ơvwin̉ nơhcjki xa phảng phâogkŕt môcvig̣t tiêqfdḿng hưyarb̀ lạnh.

 

Trong bóng tôcviǵi quen thuôcvig̣c, làn khí băbsadng giá lãng đfkleãng toả ra xung quanh, đfkleăbsad̀ng sau còn đfkleưyarba tơhcjḱi thanh âogkrm rú rít của nhưyarbng vâogkṛt thêqfdm̉ sáng nguỵ dị đfkleang bao bâogkry Kim Bình Nhi, nhưyarbng quanh nơhcjki đfkleâogkry, lại là môcvig̣t sưyarḅ tĩnh lăbsaḍng đfkleêqfdḿn kỳ lạ.

 

Đnbwxôcvig̣t nhiêqfdmn, măbsaḍt đfkleâogkŕt hiêqfdm̀n hoà băbsad́t đfkleâogkr̀u rung chuyêqfdm̉n, bôcviǵn bêqfdm̀ vách đfkleá cũng dưyarb̃ dôcvig̣i lăbsad́c lưyarb sau môcvig̣t tràng tiêqfdḿng đfkleôcvig̣ng đfkleinh tai nhưyarb́c óc, trêqfdmn đfkleỉnh hang rào rào trút xuôcviǵng vôcvigcviǵ đfkleá nhỏ và sa thạch bụi đfkleâogkŕt, gâogkry nêqfdmn môcvig̣t cảnh tưyarbơhcjḳng mịt mù môcvigng lung. Giưyarb̃a âogkrm thanh râogkr̀m râogkr̀m và khung cảnh hôcvig̃n loạn, bóng tôcviǵi môcvig̃i lúc môcvig̣t dày đfkleăbsaḍc, bôcvig̃ng nhiêqfdmn, nhưyarb̃ng tảng đfkleá đfkleang rơhcjki xuôcviǵng chơhcjḳt dưyarb̀ng sưyarb̃ng giưyarb̃a khôcvigng trung, chỉ trong khoảnh khăbsad́c, tưyarḅa hôcvig̀ thơhcjk̀i gian đfkleình đfkleôcviǵn, vạn vâogkṛt đfkleưyarb́ng yêqfdmn, giâogkry lát sau, nhưyarb̃ng tiêqfdḿng rít chói lói vang lêqfdmn, tâogkŕt cả đfkleá tảng bụi đfkleâogkŕt cùng tụ thành môcvig̣t dòng thác khôcvig̉ng lôcvig̀, đfkleì đfkleùng chạy vêqfdm̀ môcvig̣t nơhcjki nào đfkleó trong bóng tôcviǵi trưyarbơhcjḱc măbsad́t.

 

Dòng  thác âogkŕy thanh thêqfdḿ kinh nhâogkrn, khí thêqfdḿ bài sơhcjkn đfkleảo hải, khôcvigng gì có thêqfdm̉ cản nôcvig̉i. Nó săbsad́p chạm tơhcjḱi đfkleqfdm̉m đfkleâogkr̀u của bóng tôcviǵi, đfkleôcvig̣t nhiêqfdmn, trong sâogkru thăbsad̉m, thò ra môcvig̣t bàn tay trăbsad́ng trẻo thanh mịn.

Ngón trỏ và ngón áp út của bàn tay âogkŕy dưyarḅng đfkleưyarb́ng, ngón vôcvig danh nưyarb̉a gâogkṛp, ngón cái và ngón giưyarb̃a khẽ cong vòng vơhcjḱi nhau, kêqfdḿt lại thành môcvig̣t hình pháp âogkŕn phâogkṛt môcvign, mà khôcvigng chưyarb́a nôcvig̉i đfkleêqfdḿn môcvig̣t nưyarb̉a khí tưyarbơhcjḳng trang nghiêqfdmm của Phâogkṛt môcvign, ngưyarbơhcjḳc lại đfklea phâogkr̀n là môcvig̣t thưyarb́ yêqfdmu lưyarḅc lâogkrm râogkrm và thưyarb́ yêqfdmu mị dụ hoăbsaḍc khó lôcvig̣t tả.

 

Khí vôcvig hình, thoăbsad́t ngưyarbng tụ trêqfdmn bàn tay kêqfdḿt âogkŕn, thoáng chôcviǵc, bàn tay đfkleó tưyarḅa hôcvig̀ vụt lơhcjḱn lêqfdmn gâogkŕp mâogkŕy lâogkr̀n, nhưyarbcvig̣t bàn tay khôcvig̉ng lôcvig̀, chăbsaḍn đfkleưyarb́ng trưyarbơhcjḱc dòng thác, nhưyarbng môcvig̣t lát sau, khi nhìn kỹ, lại phát hiêqfdṃn ra nó vâogkr̃n là môcvig̣t bàn tay mịn nhỏ, khôcvigng có chút thay đfkleôcvig̉i nào cả. Có đfkleqfdm̀u dòng thác tưyarbơhcjk̉ng nhưyarb khôcvigng thêqfdm̉ ngăbsadn chăbsaḍn nôcvig̉i đfkleó, đfkleã bị chăbsaḍn lại giưyarb̃a khôcvigng trung, phát xuâogkŕt môcvig̣t tiêqfdḿng đfkleôcvig̣ng long trơhcjk̀i, vôcvigcviǵ đfkleá to mâogkŕt đfklei đfkleôcvig̣ng lưyarḅc, thi nhau rơhcjki xuôcviǵng, nháy măbsad́t bụi đfkleâogkŕt tung lêqfdmn mù mịt.

 

Thâogkrn hình mâogkŕt hút của Quỷ Lêqfdṃ, đfkleôcvig̣t nhiêqfdmn tưyarb̀ trong đfkleám bụi đfkleâogkŕt thạch sa mịt mù nhánh hiêqfdṃn ra, nhưyarb thiêqfdm̉m đfkleqfdṃn lao vêqfdm̀ phía bàn tay đfkleó.

 

Bàn tay kêqfdḿt âogkŕn trăbsad́ng muôcviǵt khẽ biêqfdḿn, bôcviǵn ngón tay đfkleôcvig̀ng thơhcjk̀i chúm lại gâogkŕp khúc môcvig̣t nưyarb̉a, ngón cái tưyarb̀ trong đfkleâogkrm ra, hưyarbơhcjḱng xuôcviǵng dưyarbơhcjḱi, hâogkr̀u nhưyarb cùng môcvig̣t lúc, tưyarb̀ nơhcjki xa vang lêqfdmn tiêqfdḿng kêqfdmu the thé của Kim Bình Nhi, Tưyarb̉ Mang Nhâogkṛn vôcviǵn bị nhưyarb̃ng vâogkṛt sáng màu trăbsad́ng kia áp chêqfdḿ đfkleôcvig̣t nhiêqfdmn  phình trưyarbơhcjḱng lêqfdmn, nhưyarb thêqfdm̉ vòng sáng màu tím bị nưyarb́t vơhcjk̃, ánh sáng vụt toả lan rưyarḅc rơhcjk̃.

 

Nhưyarbng xem ra khôcvigng phải là Kim Bình Nhi đfkleôcvig̣t phá đfkleưyarbơhcjḳc sưyarḅ áp chêqfdḿ của bạch quang, mà ngưyarbơhcjḳc lại, bơhcjk̉i nét măbsaḍt nàng hêqfdḿt sưyarb́c khó coi. Lúc này nhưyarb̃ng luôcvig̀ng bạch quang nguỵ dị đfkleã phâogkrn tán thành vôcvigcviǵ đfkleqfdm̉m rôcvig̀i tụ lại vơhcjḱi nhau, kêqfdḿt thành môcvig̣t bưyarb́c tưyarbơhcjk̀ng sáng màu trăbsad́ng khôcvig̉ng lôcvig̀, nói thì châogkṛm chưyarb́ diêqfdm̃n biêqfdḿn quá nhanh, bưyarb́c tưyarbơhcjk̀ng sáng rưyarḅc rơhcjk̃ tưyarb̀ đfkleăbsad̀ng sau xôcvigng đfkleêqfdḿn Quỷ Lêqfdṃ, tôcviǵc đfkleôcvig̣ nhưyarbcvig̣ hải ba đfkleào.

 

Luôcvig̀ng sóng ánh sáng chưyarba chạm đfkleêqfdḿn nơhcjki, hơhcjki thơhcjk̉ của Quỷ Lêqfdṃ đfkleã tăbsad́c nghẹn, thâogkrn hình đfkleang bay lưyarbơhcjḱt đfklei cũng đfkleâogkrm loạng choạng vì nó, cho thâogkŕy luôcvig̀ng sóng sáng uy lưyarḅc mạnh mẽ nhưyarb thêqfdḿ nào, nêqfdḿu bị nó xôcvig phải, chăbsad́c chăbsad́n là thịt nát xưyarbơhcjkng tan.

 

Nhưyarbng Quỷ Lêqfdṃ măbsaḍt khôcvigng biêqfdḿn săbsad́c, mà căbsadn bản cũng khôcvigng có vẻ bâogkṛn tâogkrm lăbsad́m đfkleêqfdḿn luôcvig̀ng sóng lơhcjḱn màu trăbsad́ng nguy hiêqfdm̉m cùng cưyarḅc phía sau lưyarbng, thâogkrn hình càng lúc cành nhanh lao vêqfdm̀ phía bàn tay trăbsad́ng mịn đfkleó. Thâogkrn hình hăbsad́n đfkleã nhanh, mà luôcvig̀ng sóng sáng thì thâogkṛt đfkleúng nhưyarbogkŕm rung chơhcjḱp giâogkṛt, tưyarb̀ xa đfkleêqfdḿn gâogkr̀n, nhưyarb sóng dưyarb̃ xôcvig âogkṛp lại, trưyarbơhcjḱc măbsaḍt, cơhcjkcvig̀ săbsad́p nuôcviǵt chưyarb̉ng thâogkrn hình hăbsad́n rôcvig̀i.

Kim Binh Nhi ơhcjk̉ đfkleăbsad̀ng kia, khôcvigng kìm đfkleưyarbơhcjḳc tiêqfdḿng kêqfdmu buôcvig̣t ra khỏi miêqfdṃng.

 

Trong bóng tôcviǵi, bàn tay trăbsad́ng mịn đfkleó, tưyarḅa hôcvig̀ run râogkr̉y.

 

Đnbwxúng lúc này, tay trái Quỷ Lêqfdṃ đfkleôcvig̣t nhiêqfdmn ngoăbsad́c vêqfdm̀ đfkleăbsad̀ng sau, ngón cái quăbsaḍp sát vào lòng bàn tay, ngón giưyarb̃a nưyarb̉a gâogkṛp, ba ngón dưyarḅng đfkleưyarb́ng sưyarb̀ng sưyarb̃ng, nghiêqfdmm chỉnh kêqfdḿt thành pháp âogkŕn kim cưyarbơhcjkng chính tôcvigng của Phâogkṛt gia. Nhìn tay hăbsad́n tưyarb̀ tưyarb̀ đfkleâogkr̉y ra, pháp tưyarbơhcjḱng khí đfkleôcvig̣ trang nghiêqfdmm, có cảm giác ngưyarbng trọng nhưyarbhcjkn. Lưyarḅc đfkleâogkr̉y này, chính là uy lưyarḅc Phâogkṛt tôcvig̉ năbsadm xưyarba phát đfkleại tưyarb̀ bi dùng phép thâogkr̀n thôcvigng dơhcjk̀i non chuyêqfdm̉n núi!

 

Ơvwin̉ nơhcjki tĩnh lăbsaḍng vang dôcvig̣i tiêqfdḿng sâogkŕm!

 

Ơvwin̉ nơhcjki mịt mù bùng lêqfdmn hào quang!

 

Thoăbsad́t môcvig̣t cái, trong lòng bàn tay ánh sáng vàng kim trang nghiêqfdmm vụt toả rưyarḅc, châogkrn ngôcvign phâogkṛt môcvign chơhcjḱp nháy lưyarbơhcjḱt qua, bưyarb́c tưyarbơhcjk̀ng sáng nhưyarb sóng dưyarb̃ kia râogkr̀m râogkr̀m lao lại, va mạnh vào bàn tay đfkleang kêqfdḿt thành pháp âogkŕn.

 

“Bùng!”

 

Tiêqfdḿng đfkleôcvig̣ng nhưyarb sao xa măbsaḍt đfkleâogkŕt, ùng ùng nơhcjki xa xôcvigi, liêqfdmn miêqfdmn bâogkŕt tuyêqfdṃt, trong đfkleôcvig̣ng huyêqfdṃt tràn ngâogkṛp dị quang, ánh sáng lâogkŕp loé, thoáng chôcviǵc nhưyarb có vôcvigcviǵ con ngưyarbơhcjk̀i màu săbsad́c vụt cùng mơhcjk̉ choàng, rưyarb̀ng rưyarḅc phát quang, khiêqfdḿn ngưyarbơhcjk̀i ta kinh tâogkrm đfkleôcvig̣ng phách.

 

yarb́c tưyarbơhcjk̀ng sáng màu trăbsad́ng râogkr̀m râogkr̀m tan rã, lưyarbu tinh nhưyarbyarba

 

Chỉ có bóng tôcviǵi trưyarbơhcjḱc măbsaḍt, vâogkr̃n nguyêqfdmn nhưyarb cũ!

 

Quỷ Lêqfdṃ đfkleã đfkleêqfdḿn trưyarbơhcjḱc bàn tay đfkleó.

 

bsad́n thò tay ra, tay phải năbsad́m lâogkŕy nó

 

Bàn tay trăbsad́ng mịn trơhcjk̉ ngưyarbơhcjḳc, nhưyarbng khôcvigng rụt vêqfdm̀, năbsadm ngón bôcvig̃ng biêqfdḿn thành trảo lăbsadng khôcvigng môcvig̉ tơhcjḱi, tay phải của Quỷ Lêqfdṃ trong nháy măbsad́t chơhcjḱp sáng, tránh đfkleưyarbơhcjḳc đfkleàu ngón tay nhọn hoăbsad́c nhưyarb đfkleao, chôcvig̣p vào côcvig̉ tay trăbsad́ng mịn

Bàn tay của nhâogkrn vâogkṛt thâogkr̀n bí đfkleó lâogkṛt lại, sưyarbơhcjḳt qua trong đfkleưyarbơhcjk̀ng tơhcjk kẽ tóc, song lâogkr̀n này là năbsadm ngón xoè khít nhưyarb đfkleao, chăbsaḍt xuôcviǵng băbsad́p trêqfdmn bàn tay phải của Quỷ Lêqfdṃ. Chỉ chôcviǵc lát, bản tay hai ngưyarbơhcjk̀i trong khung trung nhanh nhưyarb chơhcjḱp, nhưyarb ánh sáng phâogkŕt đfkleôcvig̣ng, chiêqfdmu nào chiêqfdmu nâogkŕy đfkleêqfdm̀u là sát chiêqfdmu, đfkleôcviǵi đfkleịch lăbsadng lêqfdṃ đfkleêqfdḿn cùng cưyarḅc, mà đfkleêqfdm̀u bị đfkleôcviǵi thủ tránh đfkleưyarbơhcjḳc, đfkleòn phản kích môcvig̣i lúc môcvig̣t hung hiêqfdm̉m hơhcjkn.

 

Trong phút giâogkry nhưyarb đfkleqfdṃn quang hoả thạch âogkŕy, khôcvigng mảy may chơhcjḱm đfkleôcvig̣ng môcvig̣t tia âogkrm thanh, hai ngưyarbơhcjk̀i đfkleâogkŕu phép đfkleêqfdḿn bưyarbơhcjḱc này, sinh tưyarb̉ tưyarḅa nhưyarb chỉ trong hơhcjki thơhcjk̉, nhưyarbng bản tay của họ, thuỷ chung vâogkr̃n chưyarba hêqfdm̀ tiêqfdḿp xúc qua.

 

Mãi cho đfkleêqfdḿn khi, lưyarbu tinh quang vũ sau lưyarbng, chung quy đfkleã hoàn toàn rơhcjki xuôcviǵng, bóng tôcviǵi đfkleôcvig̣t nhiêqfdmn giáng lâogkrm trơhcjk̉ lại, phủ chụp toàn bôcvig̣ ánh sáng.

 

Thì sâogkru trong bóng tôcviǵi, mơhcjḱi thình lình phát ra môcvig̣t tiêqfdḿng đfkleôcvig̣ng khe khẽ

“Bôcvig̣p!”

 

Thanh âogkrm đfkleó trong mà thâogkŕp, u âogkr̉n dôcvig̣i lêqfdmn, khôcvigng pha lâogkr̃n đfkleêqfdḿn nưyarb̉a phâogkr̀n sát khí, mà phảng phâogkŕt nhưyarb lúc bé chúng ta ơhcjk̉ bêqfdmn nhau, hai tay khe khẽ vôcvig̃ tạo nêqfdmn thanh âogkrm vâogkṛy.

 

Sau đfkleó, tâogkŕt cả đfkleêqfdm̀u trơhcjk̉ vêqfdm̀ tịch mịch.

 

Tóm đfkleưyarbơhcjḳc rôcvig̀i, bàn tay âogkŕy.

 

bsad́m đfkleưyarbơhcjḳc rôcvig̀i, bàn tay âogkŕy.

 

Đnbwxqfdm̀u cảm giác đfkleưyarbơhcjḳc là, khôcvigng có sát khí, khôcvigng có yêqfdmu lưyarḅc, mà chỉ có, mêqfdm̀m mại và dịu dàng.

 

Giôcviǵng nhưyarb đfkleôcvig̣t nhiêqfdmn, trơhcjk̀i xoay đfkleâogkŕt chuyêqfdm̉n, bay vưyarbơhcjḳt qua vạn trùng núi non, trơhcjk̀i xanh biêqfdmng biêqfdḿc tràn cả vào lòng. Tưyarb̀ng bóng hình ôcvign nhu đfkleó, đfkleêqfdm̀u ơhcjk̉ bêqfdmn cạnh, chưyarba tưyarb̀ng rơhcjk̀i xa.

 

yarb́ nhưyarbogkṛy, môcvig̣t đfkleơhcjk̀i hoan lạc, cưyarbơhcjk̀i vui môcvig̣t tiêqfdḿng, tiêqfdmu dao mà sôcviǵng.

Đnbwxâogkry chăbsad̉ng lẽ khôcvigng phải là tiêqfdmn cảnh, đfkleâogkry lẽ nào là nhâogkrn sinh?

 

Say đfklei nào, bâogkŕt tỉnh rôcvig̀i, phải chăbsadng sẽ tôcviǵt hơhcjkn.

 

Bóng tôcviǵi hăbsad́c ám, dưyarbơhcjk̀ng nhưyarb cũng đfkleang dụ dôcvig̃ ai.

Nhưyarbng hăbsad́n, trong đfkleêqfdmm tôcviǵi côcviǵ mơhcjk̉ bưyarb̀ng đfkleôcvigi măbsad́t, đfkleôcvigi măbsad́t nhưyarb máu, ngưyarbơhcjḱc lêqfdmn trơhcjk̀i hú dài!

 

Bàn tay đfkleó chơhcjḳt run, rụt lại phía sau, Quỷ Lêqfdṃ toàn thâogkrn thanh quang đfkleại thịnh, Phêqfdṃ Hôcvig̀n trong chơhcjḱp măbsad́t xuâogkŕt hiêqfdṃn trêqfdmn tay, Phêqfdṃ Huyêqfdḿt châogkru găbsad́n nơhcjki đfkleâogkr̀u ánh đfkleỏ rưyarḅc rơhcjk̃, yêqfdmu khí đfkleăbsad̀ng đfkleăbsad̀ng, đfkleâogkrm lút vào nơhcjki sâogkru thăbsad̉m trong bóng tôcviǵi tăbsadm đfkleó.

 

cvig thanh vôcvigyarb́c!

 

Khôcvigng gian đfkleôcvig̣t nhiêqfdmn đfkleôcvigng kêqfdḿt lại, bóng tôcviǵi nhưyarb ngưyarbng thành tảng đfkleá cưyarb́ng, kiêqfdmn côcviǵ khôcvigng thêqfdm̉ xôcvig đfkleôcvig̉. Phêqfdṃ Hôcvig̀n thôcvig tù khôcvigng có mũi nhọn, mà khôcvigng gian kêqfdḿt dính băbsad̀ng yêqfdmu lưyarḅc mạnh mẽ đfkleó vâogkr̃n khôcvigng cản nôcvig̉i nó, bị Phêqfdṃ Hôcvig̀n thêqfdḿ nhưyarb chẻ tre đfkleâogkrm xuôcviǵng.

 

Cuôcviǵi cùng, có ngưyarbơhcjk̀i khẽ hưyarb̀ giâogkṛn dưyarb̃, tâogkŕm màn kêqfdḿt dính hăbsad́c ám trong thoáng chôcviǵc tản đfklei, môcvig̣t bóng ngưyarbơhcjk̀i tưyarb̀ đfkleăbsad̀ng sau bay ra môcvig̣t trưyarbơhcjḳng, tránh thoát mũi đfkleâogkrm yêqfdmu khí đfkleăbsad̀ng đfkleăbsad̀ng khôcvigng thêqfdm̉ kháng cưyarḅ của Phêqfdṃ Hôcvig̀n.

 

ogkŕt nhanh, thâogkrn ảnh Quỷ Lêqfdṃ nhưyarb cái bóng đfkleeo dính theo, quâogkr̀ng đfkleen quanh thâogkrn ngưyarbơhcjk̀i thâogkr̀n bí kia thuỷ chung khôcvigng tiêqfdmu tán, y cũng khôcvigng hêqfdm̀ hoảng loạn, lại thò ra môcvig̣t bàn tay, lâogkr̀n này là năbsadm ngón tay chụm lại, năbsad́m thành môcvig̣t năbsad́m đfkleâogkŕm trôcvigng vôcvig cùng thanh tú, đfkleánh môcvig̣t phát vào Quỷ Lêqfdṃ.

 

Quỷ Lêqfdṃ măbsaḍt hơhcjki biêqfdḿn săbsad́c, thâogkrn hình ngăbsad́c lại môcvig̣t chút, đfkleâogkr̀u mày cau cau, máu đfkleỏ trong hai măbsad́t đfkleôcvig̣t nhiêqfdmn tiêqfdmu tán toàn bôcvig̣, cả Phêqfdṃ Hôcvig̀n chỉ nháy măbsad́t cũng biêqfdḿn mâogkŕt trong bàn tay hăbsad́n. Hăbsad́n mơhcjk̉ rôcvig̣ng ngưyarḅc, giơhcjk cao cánh tay, đfkleón lâogkŕy năbsad́m đfkleâogkŕm thanh tú trôcvigng bình đfkleạm giản dị âogkŕy, châogkr̀m châogkṛm lăbsadng khôcvigng vạch xuôcviǵng môcvig̣t đfkleưyarbơhcjk̀ng, ngưyarbng trọng nhưyarb núi, phiêqfdmu dạt nhưyarbyarbơhcjḱc chảy, giâogkry lát sau, ánh sáng trong trẻo nhu hoà trôcvig̃i dâogkṛy, giưyarb̃a hai tay hăbsad́n, ơhcjk̉ lưyarbng chưyarb̀ng châogkr̀m châogkṛm hiêqfdṃn lêqfdmn môcvig̣t hình Thái Cưyarḅc.

 

Thái Cưyarḅc Huyêqfdm̀n Thanh Đnbwxạo.

 

bsad́m tay đfkleó đfkleánh ra, môcvig̣t quyêqfdm̀n giáng vào chính giưyarb̃a hình Thái Cưyarḅc, tưyarb̀ tưyarb̀ chìm lút, đfkleánh cho hình Thái Cưyarḅc đfkleó thụt xuôcviǵng.

 

bsad́c măbsaḍt Quỷ Lêqfdṃ hơhcjki bơhcjḳt đfklei, tưyarḅa hôcvig̀ trong chôcviǵc lát, đfkleêqfdḿn hôcvigogkŕp cũng đfkleình đfkleôcviǵn lại, nhưyarbng giâogkry lát sau, Thái Cưyarḅc Đnbwxôcvig̀ trong khôcvigng trung băbsad́t đfkleâogkr̀u châogkr̀m châogkṛm xoay chuyêqfdm̉n, nơhcjki trúng quyêqfdm̀n lún xuôcviǵng tuy rúm ró nhưyarbng khôcvigng dưyarb́t, ngưyarbơhcjḳc lại, theo vòng quay nhanh dâogkr̀n, yêqfdmu lưyarḅc to lơhcjḱn uâogkr̉n súc trong sưyarḅ tĩnh lăbsaḍng đfkleó, bị sưyarb́c bêqfdm̀n của châogkrn pháp Đnbwxạo gia vôcvig thưyarbơhcjḳng, hoá giải tưyarb̀ng đfkleqfdm̉m tưyarb̀ng đfkleqfdm̉m môcvig̣t.

 

Thái Cưyarḅc Đnbwxôcvig̀ càng lúc càng xoay tít, tưyarḅa hôcvig̀ trong chôcviǵc lát, đfkleêqfdḿn bàn tay kia cũng băbsad́t đfkleâogkr̀u run lêqfdmn, nhâogkrn vâogkṛt thâogkr̀n bí lại hưyarb̀ môcvig̣t tiêqfdḿng, nhưyarbng lâogkr̀n này thanh âogkrm nhiêqfdm̃m chút đfkleau đfkleơhcjḱn, hiêqfdm̉n nhiêqfdmn là phản lưyarḅc của Thái Cưyarḅc Huyêqfdm̀n Thanh Đnbwxạo cũng khôcvigng phải tâogkr̀m thưyarbơhcjk̀ng.

 

“Ùng!”

 

cvig̣t tiêqfdḿng rít khẽ, Thái Cưyarḅc Đnbwxôcvig̀ tan ra, bàn tay trăbsad́ng mịn đfkleó cũng rụt vào đfkleêqfdmm tôcviǵi, khôcvigng gian lại chìm trong im ăbsad́ng tịch mịch.

 

Đnbwxôcvig̣t nhiêqfdmn, Quỷ Lêqfdṃ tung mình bay lêqfdmn, bóng tôcviǵi thâogkrm trâogkr̀m trưyarbơhcjḱc măbsaḍt căbsadn bản khôcvigng thêqfdm̉ ngăbsadn trơhcjk̉ đfkleưyarbơhcjḳc hăbsad́n, cưyarb́ nhưyarb có môcvig̣t đfkleôcvigi măbsad́t âogkr̉n trong tim, giúp hăbsad́n nhìn rõ đfkleưyarbơhcjk̀ng đfklei dưyarbơhcjḱi bóng tôcviǵi.

 

Bóng ngưyarbơhcjk̀i thâogkr̀n bí đfkleang lùi lại đfkleăbsad̀ng sau, thâogkrn hình bay râogkŕt nhanh, Quỷ Lêqfdṃ vùn vụt theo sát, hai ngưyarbơhcjk̀i trong huyêqfdṃt đfkleôcvig̣ng côcvig̉ xưyarba, trong bóng tôcviǵi dày đfkleăbsaḍc thâogkrm trâogkr̀m nhâogkŕt, càng bay càng nhanh, hoá thành hai luôcvig̀ng chơhcjḱp loá, vọt vêqfdm̀ phía sau huyêqfdṃt đfkleôcvig̣ng.

 

Họ bay mà nhưyarb vĩnh viêqfdm̃n khôcvigng có đfkleqfdm̉m dưyarb̀ng, bóng tôcviǵi trưyarbơhcjḱc măbsaḍt tưyarḅa môcvig̣t con thú nanh ác nhe nanh múa vuôcviǵt chụp xuôcviǵng rôcvig̀i tích tăbsad́c bị bỏ rơhcjki rơhcjḱt lại sau lưyarbng, ơhcjk̉ nơhcjki xa hơhcjkn còn có vôcvigcviǵ nhưyarb̃ng sưyarḅ hăbsad́c ám chưyarba biêqfdḿt đfkleang chơhcjk̀ đfkleơhcjḳi, gió rít quâogkŕt vào măbsaḍt nhưyarb dao, mà trong khoảnh khăbsad́c ngăbsad́n ngủi âogkŕy, ngưyarbơhcjki sẽ nhơhcjḱ đfkleêqfdḿn ai.

 

yarb́ truy đfklecvig̉i nhưyarb đfkleơhcjk̀i ngưyarbơhcjk̀i, vĩnh viêqfdm̃n khôcvigng ngưyarb̀ng nghỉ, vêqfdm̀ sau lại khôcvigng biêqfdḿt là đfkleã lạc lôcviǵi, lại quêqfdmn băbsad̃ng nhưyarb̃ng nguyêqfdṃn vọng và tâogkrm ý ban đfkleâogkr̀u.

 

Đnbwxcvig̉i chạy, khôcvigng biêqfdḿt đfkleã bao lâogkru, cũng khôcvigng biêqfdḿt đfkleã bao xa, chỉ biêqfdḿt đfkleại thêqfdḿ dâogkr̀n dâogkr̀n dôcviǵc xuôcviǵng, tưyarḅa hôcvig̀ thâogkrm nhâogkṛp vào lòng đfkleâogkŕt sâogkru, sau lưyarbng là môcvig̣t khoảng tịch mịch, Kim Bình Nhi sơhcjḱm đfkleã bị hai ngưyarbơhcjk̀i bọn họ bỏ xa rôcvig̀i.

 

Cái bóng thâogkr̀n bí đfkleôcvig̣t nhiêqfdmn dưyarb̀ng lại, quay ngoăbsad́t ngưyarbơhcjk̀i, đfkleôcviǵi diêqfdṃn vơhcjḱi hưyarbơhcjḱng vưyarb̀a dâogkr̃n đfkleêqfdḿn, Quỷ Lêqfdṃ lâogkṛp tưyarb́c nhâogkṛn ra đfkleôcvig̣ng tĩnh, thâogkrn hình chưyarb̃ng khẽ, rôcvig̀i cũng tưyarb̀ tưyarb̀ dưyarb̀ng lại.

Hai ngưyarbơhcjk̀i đfkleôcviǵi măbsaḍt nhau, nhâogkŕt thơhcjk̀i khôcvigng nói gì hêqfdḿt, giâogkry lát sau, thanh quang trâogkrn mình Quỷ Lêqfdṃ lại môcvig̣t lâogkr̀n nưyarb̃a rưyarḅc lêqfdmn, chiêqfdḿu sáng xung quanh, nhưyarbng vâogkr̃n khôcvigng chạm tơhcjḱi đfkleưyarbơhcjḳc vùng tù mù trưyarbơhcjḱc măbsaḍt.

 

Bóng ngưyarbơhcjk̀i thâogkr̀n bí đfkleó đfkleôcvig̣t nhiêqfdmn câogkŕt tiêqfdḿng: “Hảo thâogkr̀n thôcvigng!”.

 

Thanh âogkrm nghe nhu hoà rõ ràng, tuy nói môcvig̣t cách bình thưyarbơhcjk̀ng, nhưyarbng khôcvigng hiêqfdm̉u sao, khi lọt vào tai, lại gâogkry nêqfdmn cảm giác dị dạng khiêqfdḿn ngưyarbơhcjk̀i ta ghêqfdmhcjḳ.

 

Quỷ Lêqfdṃ trong vâogkr̀ng sáng xanh nhàn nhạt, chăbsadm chú nhìn dải hăbsad́c ám đfkleó, săbsad́c măbsaḍt bình tĩnh, ngưyarb̃ khí cũng đfkleqfdm̀m đfkleạm, căbsadn bản khôcvigng giôcviǵng vơhcjḱi bôcvig̣ dạng vưyarb̀a cùng ngưyarbơhcjk̀i này đfkleâogkŕu môcvig̣t trâogkṛn kinh tâogkrm đfkleôcvig̣ng phách:

“Quá khen rôcvig̀i!”.

 

Giọng phụ nưyarb̃ đfkleó lạnh lùng cưyarbơhcjk̀i: “Ban nãy đfkleâogkr̀u phép, ngưyarbơhcjki chỉ trong nháy măbsad́t, đfkleem cả đfkleạo pháp của Ma Giáo, Phâogkṛt Pháp Đnbwxại Phạm Bát Nhã của Thiêqfdmn Âawnem Tưyarḅ và châogkrn pháp Đnbwxạo gia Thái Cưyarḅc Huyêqfdm̀n Thanh Đnbwxạo, tu hành châogkrn pháp đfkleêqfdṃ nhâogkŕt đfkleăbsad̉ng của ba nhà đfkleơhcjk̀i nay ưyarb́ng biêqfdḿn sưyarb̉ dụng, lúc chuyêqfdm̉n hoán càng khôcvigng có môcvig̣t chút nào trì nghi, cho thâogkŕy đfkleã hoàn toàn dung hơhcjḳp quán thôcvigng. Mà tu hành đfkleạo pháp lại ơhcjk̉ mưyarb́c khôcvigng phải tâogkr̀m thưyarbơhcjk̀ng, riêqfdmng vêqfdm̀ tu hành Thái Cưyarḅc Huyêqfdm̀n Thanh Đnbwxạo lơhcjḳi hai nhưyarbogkṛy, e răbsad̀ng ngoài Đnbwxạo Huyêqfdm̀n lão đfkleâogkr̀u tưyarb̉ ra, thì trong cả Thanh Vâogkrn môcvign, khôcvigng còn ai theo kịp ngưyarbơhcjki cả”.

 

Ả tưyarb̀ tưyarb̀ ngưyarb̀ng lơhcjk̀i, sau đfkleó dăbsad̀n tưyarb̀ng tiêqfdḿng: “Đnbwxạo hạnh của ngưyarbơhcjki vì sao tinh tiêqfdḿn nhanh nhưyarbogkṛy?”.

 

Quỷ Lêqfdṃ chưyarba nói, chỉ nhìn vùng u ám đfkleó, đfkleôcvig̣t nhiêqfdmn cưyarbơhcjk̀i, châogkṛm rãi thôcviǵt: “Sao nào, ta tu hành thuâogkṛn lơhcjḳi, ngưyarbơhcjki lẽ nào lại lâogkŕy làm kỳ?”.

 

Trong bóng tôcviǵi âogkrm u, đfkleôcvig̣t nhiêqfdmn vang lêqfdmn mâogkŕy tiêqfdḿng “chi chi” quen thuôcvig̣c, giâogkry lát sau môcvig̣t cái bóng bưyarbơhcjḱc ra nhìn kỹ lôcvigng xám, đfklecvigi dài đfkleúng là con Tiêqfdm̉u Hôcvigi, nó nhách miêqfdṃng cưyarbơhcjk̀i, ngôcvig̀i xôcvig̉m xuôcviǵng, đfklecvigi hâogkr̉y lêqfdmn quâogkṛt xuôcviǵng ơhcjk̉ sau lưyarbng.

 

yarb̃ tưyarb̉ trong bóng tôcviǵi cũng khôcvigng nói mà im lăbsaḍng.

 

Quỷ Lêqfdṃ nhìn sâogkru vào màn đfkleêqfdmm, măbsad́t dâogkr̀n dâogkr̀n lôcvig̣ cảm xúc, thanh âogkrm dịu đfklei, mỉm cưyarbơhcjk̀i: “Là ngưyarbơhcjki hả? Ta thưyarḅc khôcvigng ngơhcjk̀, lại găbsaḍp ngưyarbơhcjki ơhcjk̉ đfkleâogkry”.

 

yarb̃ tưyarb̉ còn chưyarba lôcvig̣ diêqfdṃn đfkleó đfkleôcvig̣t nhiêqfdmn  phì môcvig̣t tiêqfdḿng găbsad́t: “Ngưyarbơhcjki vâogkr̃n nhơhcjḱ đfkleêqfdḿn ta hả, khôcvigng phải bêqfdmn mình ngưyarbơhcjki đfkleã có môcvig̣t nưyarb̃ nhâogkrn thiêqfdmn kiêqfdm̀u bá mị rôcvig̀i sao?”.

 

Quỷ Lêqfdṃ ngâogkry ra, bâogkŕt giác ngăbsad́c ngưyarb́ cưyarbơhcjk̀i khôcvig̉: “Ngưyarbơhcjki nói ba lăbsadng nhăbsadng gì thêqfdḿ?”.

 

Ả kia hiêqfdm̉n nhiêqfdmn râogkŕt giâogkṛn dưyarb̃, lạnh nhạt bảo: “Ngưyarbơhcjki làm nhưyarbogkṛy, khôcvigng sơhcjḳ có lôcvig̃i vơhcjḱi ngưyarbơhcjk̀i đfkleang năbsad̀m trêqfdmn giuơhcjk̀ng  băbsadng đfkleó sao?”.

 

Quỷ Lêqfdṃ lăbsad́c đfkleâogkr̀u: “Ngưyarbơhcjki lâogkr̀m rôcvig̀i, tôcvigi khôcvigng biêqfdḿt vùng này, là Quỷ Vưyarbơhcjkng Tôcvigng Tôcvigng Chủ lêqfdṃnh cho nàng âogkŕy dâogkr̃n đfkleưyarbơhcjk̀ng.- hăbsad́n ngưyarbng môcvig̣t lát, nhạt nhẽo nói- Ta là ngưyarbơhcjk̀i thêqfdḿ nào, ngưyarbơhcjki khôcvigng phải khôcvigng biêqfdḿt”.

 

yarb̃ tưyarb̉ hưyarb̀ môcvig̣t tiêqfdḿng, nhưyarbng nghe ra khôcvigng còn vẻ giâogkṛn nưyarb̃a: “Ta làm sao biêqfdḿt đfkleưyarbơhcjḳc ngưyarbơhcjki là ngưyarbơhcjk̀i thêqfdḿ nào, ta chỉ biêqfdḿt đfkleàn ôcvigng xưyarba nay đfkleêqfdm̀u khôcvigng có ngưyarbơhcjk̀i tôcviǵt!”.

 

Quỷ Lêqfdṃ chau mày, khe khẽ lăbsad́c đfkleâogkr̀u, nhăbsadn nhó khôcvigng đfkleáp.

 

Bóng tôcviǵi trưyarbơhcjḱc măbsaḍt tưyarb̀ tưyarb̀ tan đfklei, dưyarbơhcjḱi ánh sáng xanh của Phêqfdṃ Hôcvig̀n, dâogkr̀n dâogkr̀n hiêqfdṃn lêqfdmn môcvig̣t bóng ngưyarbơhcjk̀i. Tiêqfdm̉u Hôcvigi chôcvig̀m hôcvig̃m trêqfdmn vai Quỷ Lêqfdṃ nhóc nhách gọi mâogkŕy tiêqfdḿng “chi chi” vơhcjḱi bóng ngưyarbơhcjk̀i yêqfdm̉u đfkleqfdṃu đfkleó, ra chiêqfdm̀u thâogkrn thiêqfdḿt.

 

Trong làn ánh sáng ảm đfkleạm, môcvig̣t ngưyarbơhcjk̀i con gái diêqfdm̃m tuyêqfdṃt rung đfkleôcvig̣ng lòng ngưyarbơhcjk̀i, côcviǵt cách nhu mì, khôcvigng phải là Cưyarb̃u Vĩ Thiêqfdmn Hôcvig̀ Tiêqfdm̉u Bạch đfkleã mâogkŕt tích râogkŕt lâogkru trưyarbơhcjḱc đfkleâogkry, thì còn là ai nưyarb̃a?

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.