Trong huyê
jsmq̣t đ
fvlvô
qtnḅng đ
fvlven ngòm, vọng lê
jsmqn tiê
jsmq́ng bư
puyfơ
pgeóc châ
xiian khe khẽ, mô
qtnḅt đ
fvlviê
jsmq̉m sáng xanh mơ
pgeò mơ
pgeò loé lê
jsmqn phía trư
puyfơ
pgeóc. Sau ánh sáng â
xiiáy, xuâ
xiiát hiê
jsmq̣n bóng dáng Quỷ Lê
jsmq̣ và Kim Bình Nhi.
Hai ngư
puyfơ
pgeòi đ
fvlvã tiê
jsmq́n vào râ
xiiát sâ
xiiau trong Sâ
xiian Ma Cô
qtnb̉ Đ
cybfô
qtnḅng, như
puyfng cái đ
fvlvô
qtnḅng huyê
jsmq̣t quỷ dị này dư
puyfơ
pgeòng như
puyf vĩnh viê
jsmq̃n khô
qtnbng thâ
xiiáy đ
fvlváy, đ
fvlvư
puyfơ
pgeòng đ
fvlvi u ám â
xiiảm ư
puyfơ
pgeót quanh co khúc khuỷu, phảng phâ
xiiát chă
vnrỷng có tình huô
qtnb́ng gì xảy ra ơ
pgeỏ phía trư
puyfơ
pgeóc. Ánh sáng trê
jsmqn Phê
jsmq̣ Hô
qtnb̀n bô
qtnb̉ng chỉ có thê
jsmq̉ chiê
jsmq́u sáng trư
puyfơ
pgeóc mă
vnrỵt tô
qtnb́i đ
fvlva sáu thuơ
pgeóc, bê
jsmqn ngoài phạm vi â
xiiáy đ
fvlvê
jsmq̀u là mô
qtnḅt màn đ
fvlven thâ
xiiam trâ
xiiàm lă
vnrỵng lẽ.
Trong â
xiiáy, lại phảng phâ
xiiát như
puyf có mô
qtnḅt că
vnrỵp mă
vnrýt thâ
xiiàn bí chă
vnrym chú nhìn hai kẻ xâ
xiiam nhâ
xiiạp.
Kim Bình Nhi theo sau Quỷ Lê
jsmq̣ khô
qtnbng xa, chă
vnrỷng hiê
jsmq̉u vì sao, nàng dâ
xiiàn dâ
xiiàn cảm giác mình có vài phâ
xiiàn khâ
xiiản trư
puyfơ
pgeong. Cuô
qtnb́i con đ
fvlvư
puyfơ
pgeòng này, ai có thê
jsmq̉ biê
jsmq́t là nơ
pgeoi quái quỷ nào, lại có chuyê
jsmq̣n gì đ
fvlvơ
pgeọi bọn họ ơ
pgeỏ nơ
pgeoi â
xiiáy.
Nê
jsmq́u như
puyf lúc này đ
fvlvê
jsmq̉ nàng gă
vnrỵp phải mô
qtnḅt yê
jsmqu thú hung ác,chỉ sơ
pgeọ cũng chă
vnrỷng làm nàng xao đ
fvlvô
qtnḅng tâ
xiiam trí, như
puyfng cái bóng tô
qtnb́i hư
puyf vô
qtnb này, lại làm nàng bă
vnrýt đ
fvlvâ
xiiàu cảm thâ
xiiáy khó chịu.
Quỷ Lê
jsmq̣ bô
qtnb̃ng dư
puyf̀ng bư
puyfơ
pgeóc.
Kim Bình Nhi giâ
xiiạt mình, suýt đ
fvlvụng phải lư
puyfng hă
vnrýn, lâ
xiiạp tư
puyf́c dư
puyf̀ng lại, đ
fvlvô
qtnb̀ng thơ
pgeòi toàn thâ
xiian giơ
pgeói bị, ngâ
xiiám ngâ
xiiàm xem xét xung quanh, hạ giọng hỏi: “Sao vâ
xiiạy, ngư
puyfơ
pgeoi phát hiê
jsmq̣n chuyê
jsmq̣n gì?”.
Quỷ Lê
jsmq̣ quay đ
fvlvâ
xiiàu lại nhìn nàng, trong ánh sáng xanh mơ
pgeò, Kim Bình Nhi toát ra mô
qtnḅt vẻ yê
jsmqu mị, hă
vnrýn im lă
vnrỵng mô
qtnḅt lúc nói: “Hơ
pgeoi thơ
pgeỏ của ngư
puyfơ
pgeoi hơ
pgeoi rô
qtnb́i loạn rô
qtnb̀i!”.
Kim Bình Nhi ngạc nhiê
jsmqn, nhíu mày, lâ
xiiạp tư
puyf́c châ
xiiàm châ
xiiạm thă
vnrỷng ngư
puyfơ
pgeòi lê
jsmqn, hă
vnrýng giọng mô
qtnḅt tiê
jsmq́ng.
Quỷ Lê
jsmq̣ nhìn nàng, chă
vnrỷng nói thê
jsmqm gì, quay ngư
puyfơ
pgeòi tiê
jsmq́p tục đ
fvlvi, bư
puyfơ
pgeóc tơ
pgeói vài bư
puyfơ
pgeóc, hă
vnrýn nghe tiê
jsmq́ng nàng hít thơ
pgeỏ sâ
xiiau sau lư
puyfng, liê
jsmq̀n đ
fvlvó, nàng lại bư
puyfơ
pgeóc theo, qua tiê
jsmq́ng thơ
pgeỏ thì nàng đ
fvlvã bình tĩnh lại.
Nhìn tư
puyf̀ phía sau, nam tư
puyf̉ â
xiiáy hiê
jsmq̣n lê
jsmqn trong mă
vnrýt Kim Bình Nhi bình tĩnh, vư
puyf̃ng vàng, chă
vnrỷng hiê
jsmq̉u vì sao, Kim Bình Nhi bô
qtnb̃ng cảm thâ
xiiáy mình có cảm giác an tâ
xiiam, chỉ là con khỉ trê
jsmqn vai hă
vnrýn lúc này rụt đ
fvlvâ
xiiàu rụt cô
qtnb̉, rõ rang là chă
vnrỷng vui vẻ mâ
xiiáy, cái đ
fvlvuô
qtnbi dài rủ xuô
qtnb́ng, lă
vnrýc lư
puyf theo mô
qtnb̃i bư
puyfơ
pgeóc châ
xiian của Quỷ Lê
jsmq̣.
Trong bóng tô
qtnb́i, vâ
xiiàng sáng xanh của Phê
jsmq̣ Hô
qtnb̀n trong tay Quỷ Lê
jsmq̣ ánh lê
jsmqn vẻ nhu hoà đ
fvlvă
vnrỵc biê
jsmq̣t, sát khí yê
jsmqu lư
puyf̣c mà Phê
jsmq̣ Huyê
jsmq́t Châ
xiiau chư
puyf́a đ
fvlvư
puyf̣ng, lúc này phảng phâ
xiiát như
puyf biê
jsmq́n đ
fvlvâ
xiiau mâ
xiiát.
Quang tuyê
jsmq́n quét lê
jsmqn tư
puyfơ
pgeòng, cảnh vâ
xiiạt sáng lê
jsmqn, rô
qtnb̀i tư
puyf̀ tư
puyf̀ tô
qtnb́i lại, Kim Bình Nhi lă
vnrỵng lẽ xem xét xung quanh.
Khi bư
puyfơ
pgeóc vào Sâ
xiian Ma Cô
qtnb̉ Đ
cybfô
qtnḅng, nơ
pgeoi đ
fvlvâ
xiiay bao phủ bơ
pgeỏi â
xiiam phong lạnh lẽo thâ
xiiáu xư
puyfơ
pgeong, có thê
jsmq̉ làm máu ngư
puyfơ
pgeòi đ
fvlvô
qtnbng cư
puyf́ng thành đ
fvlvá. Như
puyfng cành thâ
xiiam nhâ
xiiạp sâ
xiiau, â
xiiam phong khô
qtnbng càng lúc càng lơ
pgeón mà lại yê
jsmq́u dâ
xiiàn đ
fvlvi.
Lúc này, tại nơ
pgeoi họ đ
fvlvư
puyf́ng dư
puyfơ
pgeòng như
puyf khô
qtnbng còn cảm thâ
xiiáy sư
puyf́c gió, tiê
jsmq́ng gió cũng khô
qtnbng, xung quanh chỉ còn mô
qtnḅt vẻ im lă
vnrỵng chê
jsmq́t chóc, nhìn như
puyf̃ng nơ
pgeoi ánh sáng rọi tơ
pgeói, lô
qtnbng mày Kim Bình Nhi càng lúc cành nhíu lại.
Vư
puyf̀a mơ
pgeói vào Sâ
xiian Ma Cô
qtnb̉ Đ
cybfô
qtnḅng, Kim Bình Nhi tuyê
jsmq̣t khô
qtnbng chú ý đ
fvlvê
jsmq́n vách đ
fvlvá xung quanh, như
puyfng khi tiê
jsmq́n sâ
xiiau, nàng lại phát hiê
jsmq̣n bê
jsmqn trong Sâ
xiian Ma Cô
qtnb̉ Đ
cybfô
qtnḅng truyê
jsmq̀n thuyê
jsmq́t này, cành lúc cành nhièu dâ
xiiáu vê
jsmq́t chê
jsmq́ tác của con ngư
puyfơ
pgeòi.
Mă
vnrỵc dù qua nhiê
jsmq̀u nă
vnrym tháng, vẻ bă
vnrỳng phă
vnrỷng trê
jsmqn vách đ
fvlvá xung quanh chă
vnrýc chă
vnrýn khô
qtnbng phải do tư
puyf̣ nhiê
jsmqn hình thành, thâ
xiiạm chí con đ
fvlvư
puyfơ
pgeòng dư
puyfơ
pgeói châ
xiian bọn họ mă
vnrỵc dù quanh co khúc khuỷu, như
puyfng lại ít ghâ
xiiạp ghê
jsmq̀nh, con đ
fvlvư
puyfơ
pgeòng phía trư
puyfơ
pgeóc bô
qtnb̃ng hoàn toàn chă
vnrỷng thê
jsmq̉ biê
jsmq́t trư
puyfơ
pgeóc sẽ có như
puyf̃ng khó khă
vnryn gì.
Trong đ
fvlvô
qtnḅng huyê
jsmq̣t này, chă
vnrỷng hê
jsmq̀ có mô
qtnḅt chút mùi tanh tư
puyfơ
pgeỏi của yê
jsmqu ma, trê
jsmqn mă
vnrỵt đ
fvlvâ
xiiát cũng khô
qtnbng hê
jsmq̀ có khô
qtnb lâ
xiiau của ngư
puyfơ
pgeòi hay thú, cái Sâ
xiian Ma Cô
qtnb̉ Đ
cybfô
qtnḅng này bô
qtnb̃ng tư
puyf̣a hô
qtnb̀ như
puyf mô
qtnḅt nơ
pgeoi sạch sẽ yê
jsmqn tĩnh, có chô
qtnb̃ nào là giô
qtnb́ng nơ
pgeoi cư
puyf ngụ của thiê
jsmqn hạ đ
fvlvê
jsmq̣ nhâ
xiiát ma đ
fvlvâ
xiiàu?
Tiê
jsmq́p đ
fvlvó, hai ngư
puyfơ
pgeòi vư
puyfơ
pgeọt qua mô
qtnḅt khúc quanh.
Mô
qtnḅt bóng đ
fvlven bô
qtnb̃ng nhiê
jsmqn â
xiiạp đ
fvlvê
jsmq́n, như
puyf mô
qtnḅt bư
puyf́c tư
puyfơ
pgeòng vô
qtnb hình chơ
pgeóp mă
vnrýt chă
vnrýn ngang trư
puyfơ
pgeóc mă
vnrỵt, ngay lúc hai ngư
puyfơ
pgeòi vư
puyf̀a di chuyê
jsmq̉n thâ
xiian, ánh sáng do Phê
jsmq̣ Hô
qtnb̀n phát ra bô
qtnb̃ng bị màn chă
vnrýn vô
qtnb hình phía trư
puyfơ
pgeóc dô
qtnḅi lại, gâ
xiiàn như
puyf cùng lúc, Quỷ Lê
jsmq̣ và Kim Bình Nhi bô
qtnb̃ng khư
puyf̣ng lại, lâ
xiiạp tư
puyf́c lư
puyfơ
pgeót nhanh như
puyf că
vnrýt vê
jsmq̀ phía sau.
“Â
rhpẁmmmm…”
Mô
qtnḅt tiê
jsmq́ng vang rê
jsmq̀n, nơ
pgeoi bọn họ vư
puyf̀a đ
fvlvư
puyf́ng giơ
pgeò thành mô
qtnḅt hô
qtnb́ lơ
pgeón, như
puyf̃ng đ
fvlvâ
xiiát đ
fvlvá bị phá ra tung bay tán loạn, đ
fvlvâ
xiiạp â
xiiàm â
xiiàm vào tư
puyfơ
pgeòng đ
fvlvá.
Bóng đ
fvlven â
xiiáy gâ
xiiàm lê
jsmqn phâ
xiiãn nô
qtnḅ, mạnh mẽ như
puyf bài sơ
pgeon đ
fvlvảo hải xô
qtnbng qua khúc quanh, thă
vnrỷng mă
vnrỵt phóng tơ
pgeói. Quỷ Lê
jsmq̣ và Kim Bình Nhi đ
fvlvê
jsmq́n lúc này vâ
xiiãn chư
puyfa nhìn ra là quái vâ
xiiạt yê
jsmqu nghiê
jsmq̣t gì, Kim Bình Nhi să
vnrýc mă
vnrỵt hơ
pgeoi nhơ
pgeọt nhạt, thâ
xiian hình khẽ đ
fvlvô
qtnḅng, nhanh chóng lùi vê
jsmq̀ phía sau mô
qtnḅt trư
puyfơ
pgeọng.
Bê
jsmqn trong kình phong, thanh quanh đ
fvlvô
qtnḅt nhiê
jsmqn sáng rư
puyf̣c, bao bọc toàn bô
qtnḅ thâ
xiian ảnh Quỷ Lê
jsmq̣ uy nghi bâ
xiiát đ
fvlvô
qtnḅng, thanh quang khô
qtnbng yê
jsmq́u đ
fvlvi mà lại mạnh lê
jsmqn, tay phải hă
vnrýn bảo quanh sáng rư
puyf̣c, nháy mă
vnrýt bàn tay hă
vnrýn vư
puyfơ
pgeon dài ra, đ
fvlvâ
xiiam thă
vnrỷng vào màn đ
fvlven.
Thanh quang vô
qtnb́n sáng rư
puyf̣c bê
jsmqn tay phải Quỷ Lê
jsmq̣, ngay lúc tiê
jsmq́n vào màn đ
fvlven bô
qtnb̃ng chă
vnrỷng thâ
xiiáy đ
fvlvâ
xiiau nư
puyf̃a, tư
puyf̣a hô
qtnb̀ như
puyf bị vâ
xiiạt gì che mâ
xiiát, như
puyfng chô
qtnb́c lâ
xiiát sau lại nghe â
xiiàm mô
qtnḅt tiê
jsmq́ng lơ
pgeón, bê
jsmqn trong bóng đ
fvlven â
xiiáy đ
fvlvô
qtnḅt nhiê
jsmqn phát ra â
xiiam thanh ră
vnrỳng ră
vnrýc, chô
qtnb́c lát đ
fvlvã bị chọc thủng bảy lô
qtnb̃, tư
puyf̀ bê
jsmqn trong toả ra mô
qtnḅt vâ
xiiàng thanh quang chói lọi.
“Grâ
xiiàmmmm…”, mô
qtnḅt tiê
jsmq́ng gâ
xiiàm đ
fvlvau đ
fvlvơ
pgeón vang dô
qtnḅi phát ra tư
puyf̀ phía trư
puyfơ
pgeóc, màn đ
fvlven như
puyf núi hô
qtnb́t nhiê
jsmqn dãn ra, lại trơ
pgeỏ thành mô
qtnḅt mảng tô
qtnb́i như
puyf cũ, như
puyfng bê
jsmqn trong màn đ
fvlven â
xiiáy, xuâ
xiiát hiê
jsmq̣n că
vnrỵp mă
vnrýt to lơ
pgeón đ
fvlvỏ au.
Phê
jsmq̣ Hô
qtnb̀n Ma Bô
qtnb̉ng trong tay Quỷ Lê
jsmq̣ phát tán hào quanh cành lúc cành chói lọi, nhơ
pgeò vào ánh sáng â
xiiáy, Quỷ Lê
jsmq̣ và Kim Bình Nhi đ
fvlvư
puyf́ng phía sau đ
fvlvê
jsmq̀u nhìn thâ
xiiáy rõ rang, kẻ trâ
xiián thủ tại nơ
pgeoi đ
fvlvâ
xiiay chính là mô
qtnḅt con dơ
pgeoi khô
qtnb̉ng lô
qtnb̀, khă
vnrýp ngư
puyfơ
pgeòi đ
fvlven kịt, chỉ có hai tròng mă
vnrýt đ
fvlvỏ như
puyf máu, liê
jsmq̀n nghĩ nhâ
xiiát đ
fvlvịnh do thâ
xiian hình và đ
fvlvô
qtnbi cánh khô
qtnb̉ng lô
qtnb̀ che lâ
xiiáp că
vnrỵp mă
vnrýt đ
fvlvó, nê
jsmqn nhâ
xiiát thơ
pgeòi khô
qtnbng nhìn ra hình dáng của yê
jsmqu vâ
xiiạt, bâ
xiiát quá chỉ sơ
pgeọ nê
jsmq́u yê
jsmqu vâ
xiiạt cơ
pgeõ này mà bình thư
puyfơ
pgeòng tâ
xiián cô
qtnbng theo cách đ
fvlvó, đ
fvlvô
qtnḅt nhiê
jsmqn tâ
xiiạp kích tư
puyf̀ trong bóng tô
qtnb́i, nhâ
xiiát đ
fvlvịnh làm ngư
puyfòi ta kinh hòng thâ
xiiát thô
qtnb́, nhâ
xiiát thơ
pgeòi chă
vnrỷng biê
jsmq́t cách nào đ
fvlvô
qtnb́i phó.
Lúc này, trê
jsmqn đ
fvlvô
qtnbi cánh của hă
vnrýc bư
puyf́c bị Quỷ Lê
jsmq̣ tạo ra mô
qtnḅt vê
jsmq́t thư
puyfơ
pgeong, huyê
jsmq́t dịch xanh nhạt quỷ dị chảy ròng ròng trê
jsmqn thâ
xiian, hiê
jsmq̉n nhiê
jsmqn thư
puyfơ
pgeong thê
jsmq́ khô
qtnbng nhẹ. Như
puyfng loại yeu vâ
xiiạt thê
jsmq́ này chă
vnrỷng bao giơ
pgeò là loại khiê
jsmq́p như
puyfơ
pgeọc, ngư
puyfơ
pgeọc lại tràn đ
fvlvâ
xiiày phâ
xiiãn nô
qtnḅ, há miê
jsmq̣ng gâ
xiiàm lê
jsmqn mô
qtnḅt tiê
jsmq́ng lơ
pgeón, cánh dơ
pgeoi mơ
pgeỏ ra, mă
vnrỵc dù có vài phâ
xiiàn bâ
xiiát ô
qtnb̉n, như
puyfng đ
fvlvã lâ
xiiáy lại khí thê
jsmq́, phóng vụt đ
fvlvê
jsmq́n.
Trong mă
vnrýt Quỷ Lê
jsmq̣ hàn quang lâ
xiiáp loáng, Phê
jsmq̣ Huyê
jsmq́t châ
xiiau gă
vnrýn trê
jsmqn Phê
jsmq̣ Hô
qtnb̀n Ma Bô
qtnb̉ng yê
jsmqu quang cũng đ
fvlvô
qtnb̀ng thơ
pgeòi sáng lê
jsmqn, mă
vnrýt thâ
xiiáy yê
jsmqu bư
puyf́c hùng hô
qtnb̉ đ
fvlvánh tơ
pgeói, bô
qtnb̃ng nhiê
jsmqn nghe tiê
jsmq́ng kê
jsmqu “chi chi” trê
jsmqn vai Quỷ Lê
jsmq̣, bóng xám thoáng qua, chính là Tiê
jsmq̉u Hô
qtnbi tư
puyf̀ trê
jsmqn vai hă
vnrýn nhảy ra, phóng vê
jsmq̀ phía yê
jsmqu vâ
xiiạt lơ
pgeón hơ
pgeon nó chă
vnrỷng biê
jsmq́t bao nhiê
jsmqu lâ
xiiàn.
Quỷ Lê
jsmq̣ nhíu mày, Kim Bình Nhi đ
fvlvư
puyf́ng phía sau cũng kinh ngạc dư
puyfơ
pgeong mă
vnrýt nhìn, khác biê
jsmq̣t giư
puyf̃a hai con vâ
xiiạt đ
fvlvang lao vào nhau giư
puyf̃a khô
qtnbng trung thâ
xiiạt quá lơ
pgeón.
Như
puyfng ngoài sư
puyf́c tư
puyfơ
pgeỏng tư
puyfơ
pgeọng của Kim Bình Nhi, thâ
xiiam chí ngay lúc nàng hơ
pgeoi có vài phâ
xiiàn lo lă
vnrýng thay cho con khỉ â
xiiáy, chỉ thâ
xiiáy trong ánh sáng xanh, thâ
xiian hình Tiê
jsmq̉u Hô
qtnbi bô
qtnb̃ng khô
qtnbng ngư
puyf̀ng lơ
pgeón lê
jsmqn, chô
qtnb́c lát, nó đ
fvlvã tư
puyf̀ mô
qtnḅt con khỉ cao chư
puyfa đ
fvlvê
jsmq́n ba thuơ
pgeóc biê
jsmq́n thành Tam Nhãn Linh Hâ
xiiàu to lơ
pgeón tư
puyfơ
pgeỏng như
puyf lâ
xiiáp đ
fvlvâ
xiiày cả đ
fvlvô
qtnḅng huyê
jsmq̣t, ba mă
vnrýt đ
fvlvỏ như
puyf máu, thét lê
jsmqn cuô
qtnb̀ng nô
qtnḅ.
Hai cư
puyf̣ thú lao thă
vnrỷng vao nhau giư
puyf̃a khô
qtnbng trung.
Tư
puyfơ
pgeòng đ
fvlvá xung quanh tư
puyf̣a hô
qtnb̀ chịu khô
qtnbng nô
qtnb̉i châ
xiián đ
fvlvô
qtnḅng kinh khủng như
puyf vâ
xiiạy, bă
vnrýt đ
fvlvâ
xiiàu rung lê
jsmqn bâ
xiiàn bâ
xiiạt, Kim Bình Nhi thâ
xiiạm chí cảm giác đ
fvlvư
puyfơ
pgeọc mă
vnrỵt đ
fvlvâ
xiiát dư
puyfơ
pgeói châ
xiian dao đ
fvlvô
qtnḅng. Ngư
puyfơ
pgeọc lại Quỷ Lê
jsmq̣ phía trư
puyfơ
pgeóc cách hai cư
puyf̣ thú khô
qtnbng xa, să
vnrýc mă
vnrỵt dâ
xiiàn dâ
xiiàn hô
qtnb̀i phục sư
puyf̣ bình tĩnh, khoá miê
jsmq̣ng đ
fvlvư
puyfơ
pgeọm nét cư
puyfơ
pgeòi nhẹ, chă
vnrỷng màng đ
fvlvê
jsmq́n đ
fvlvá rơ
pgeoi ào ào như
puyf mư
puyfa xung quanh, sát khí đ
fvlvă
vnrỳng đ
fvlvă
vnrỳng trư
puyfơ
pgeóc mă
vnrýt.
Yê
jsmqu bư
puyf́c đ
fvlven to lơ
pgeón hiê
jsmq̉n nhiê
jsmqn cũng bị con vư
puyfơ
pgeọn khô
qtnb̉ng lô
qtnb̀ đ
fvlvô
qtnḅt nhiê
jsmqn xuâ
xiiát hiê
jsmq̣n làm giâ
xiiạt mình kinh ngạc, như
puyfng vâ
xiiãn hung hă
vnryng lao tơ
pgeói, chỉ thâ
xiiáy bóng xám lư
puyfơ
pgeót qua, Tiê
jsmq̉u Hô
qtnbi vô
qtnb cùng nhanh nhẹn tiê
jsmq́n lê
jsmqn lách khỏi móng vuô
qtnb́t yê
jsmqu bư
puyf́c, hai bàn tay khô
qtnb̉ng lô
qtnb̀ chô
qtnḅp vê
jsmq̀ phía trư
puyfơ
pgeóc nă
vnrým chă
vnrỵt lâ
xiiáy hai bê
jsmqn cánh giáp thâ
xiian mình yê
jsmqu bư
puyf́c.
Yê
jsmqu bư
puyf́c kê
jsmqu lê
jsmqn mô
qtnḅt tiê
jsmq́ng să
vnrýc nhọn lạnh lẽo cùng cư
puyf̣c, phảng phâ
xiiát như
puyf lâ
xiiàn đ
fvlvâ
xiiàu tiê
jsmqn cảm thâ
xiiáy sơ
pgeọ hãi, ba con mă
vnrýt đ
fvlvỏ rư
puyf̣c ơ
pgeỏ phía trư
puyfơ
pgeóc còn đ
fvlváng sơ
pgeọ hơ
pgeon nhiê
jsmq̀u, ră
vnryng nanh nhọn hoă
vnrýc lâ
xiiáp loáng trong bóng tô
qtnb́i, ngư
puyf̉a mă
vnrỵt lê
jsmqn trơ
pgeòi hú dài.
Tiê
jsmq́ng hú vang như
puyf sóng cả, â
xiiàm â
xiiàm truyê
jsmq̀n đ
fvlvi trong đ
fvlvô
qtnḅng huyê
jsmq̣t, thê
jsmq́ khô
qtnbng thê
jsmq̉ đ
fvlvư
puyfơ
pgeong, phảng phâ
xiiát thách thư
puyf́c khiê
jsmqu khích vạn vâ
xiiạt trê
jsmqn thê
jsmq́ gian.
Màu đ
fvlven â
xiiáy cùng ánh sáng rư
puyf̣c rơ
pgeõ, dũng mãnh hung tàn và phâ
xiiãn nô
qtnḅ, trong tiê
jsmq́ng hú đ
fvlviê
jsmqn cuô
qtnb̀ng của cư
puyf̣ viê
jsmqn, hai cánh tay khô
qtnb̉ng lô
qtnb̀ khua lê
jsmqn như
puyf yê
jsmqu ma múa may cuô
qtnb̀ng tiê
jsmq́u.
“Roẹt…”
Lam huyê
jsmq́t phun ra, yê
jsmqu bư
puyf́c đ
fvlven khô
qtnb̉ng lô
qtnb̀ bị Tam Nhãn Linh Hâ
xiiàu xé toạc làm hai mảnh, ném mạnh ra xa.
Tư
puyf̀ xa tiê
jsmq́ng hú vang lơ
pgeóp lơ
pgeóp vọng ngư
puyfơ
pgeọc vê
jsmq̀, liê
jsmqn miê
jsmqn bâ
xiiát tuyê
jsmq̣t.
Sư
puyf́c mạnh của phâ
xiiãn nô
qtnḅ chính là như
puyf thê
jsmq́.
Cư
puyf̣ viê
jsmqn quay ngư
puyfơ
pgeòi lại, cúi đ
fvlvâ
xiiàu nhìn, nam tư
puyf̉ â
xiiáy vâ
xiiãn đ
fvlvư
puyf́ng nguyê
jsmqn chô
qtnb̃ cũ, nhìn nó.
Să
vnrýc đ
fvlvỏ trong mă
vnrýt nó dâ
xiiàn dâ
xiiàn biê
jsmq́n mâ
xiiát, bô
qtnb̃ng nhiê
jsmqn, nó giơ
pgeo tay gãi đ
fvlvâ
xiiàu, toét miê
jsmq̣ng cư
puyfơ
pgeòi, thâ
xiian hình khô
qtnbng ngư
puyf̀ng thu nhỏ, nhanh chóng phục hô
qtnb̀i kích thư
puyfơ
pgeóc cũ, biê
jsmq́n lại thành hình dạng Tiê
jsmq̉u Hô
qtnbi
Nó ngô
qtnb̀i xô
qtnb̉m trê
jsmqn mă
vnrỵt đ
fvlvâ
xiiát, quay đ
fvlvâ
xiiàu nhìn chủ nhâ
xiian, tay phải khô
qtnbng ngư
puyf̀ng xoa đ
fvlvâ
xiiàu, cái đ
fvlvuô
qtnbi dài phía sau khẽ ve vâ
xiiảy. Quỷ Lê
jsmq̣ nhìn Tiê
jsmq̉u Hô
qtnbi, trong mă
vnrýt dâ
xiiàn hiê
jsmq̣n nét cư
puyfơ
pgeòi ô
qtnbn hoà, chỉ đ
fvlvô
qtnb́i vơ
pgeói con khỉ này, hă
vnrýn mơ
pgeói có đ
fvlvư
puyfơ
pgeọc nụ cư
puyfơ
pgeòi toàn tâ
xiiam toàn ý như
puyf vâ
xiiạy.
Hă
vnrýn mỉm cư
puyfơ
pgeòi đ
fvlvư
puyfa tay ra.
Tiê
jsmq̉u Hô
qtnbi kê
jsmqu “chi chi chi” mâ
xiiáy tiê
jsmq́ng, nhún hai châ
xiian hai ba cái đ
fvlvã nhảy lê
jsmqn vai Quỷ Lê
jsmq̣, nă
vnrỳm mọp xuô
qtnb́ng, toét miê
jsmq̣ng cư
puyfơ
pgeòi khô
qtnbng ngư
puyf̀ng, bô
qtnḅ dạng râ
xiiát cao hư
puyf́ng.
Quỷ Lê
jsmq̣ thoáng nghĩ ngơ
pgeọi, đ
fvlvư
puyfa tay nhâ
xiiác con khỉ lê
jsmqn ô
qtnbm lâ
xiiáy, nâ
xiiang lê
jsmqn phía trư
puyfơ
pgeóc, câ
xiiản thâ
xiiạn xem xét khă
vnrýp ngư
puyfơ
pgeòi, ba mă
vnrýt con khỉ xám sáng lê
jsmqn lâ
xiiáp loáng, chă
vnrỷng biê
jsmq́t Quỷ Lê
jsmq̣ muô
qtnb́n làm gì.
Kim Bình Nhi lúc này đ
fvlvã thong thả bư
puyfơ
pgeóc lê
jsmqn phía trư
puyfơ
pgeóc, đ
fvlvư
puyf́ng kê
jsmq́ bê
jsmqn nhìn Quỷ Lê
jsmq̣, nét mă
vnrỵt có vẻ trâ
xiiàm ngâ
xiiam, cũng chă
vnrỷng biê
jsmq́t đ
fvlvang nghĩ gì.
Quỷ Lê
jsmq̣ nhìn Tiê
jsmq̉u Hô
qtnbi mô
qtnḅt lát, khẽ gâ
xiiạt đ
fvlvâ
xiiàu, đ
fvlvă
vnrỵt nó lê
jsmqn vai mình, rô
qtnb̀i nhẹ nhàng xoa đ
fvlvâ
xiiàu nó, đ
fvlvô
qtnḅt nhiê
jsmqn nói: “Đ
cybfê
jsmq́n khi xong chuyê
jsmq̣n, ta mua rư
puyfơ
pgeọu mơ
pgeòi ngư
puyfơ
pgeoi uô
qtnb́ng nhé!”.
Kim Bình Nhi đ
fvlvang chìm trong suy tư
puyfơ
pgeỏng, bô
qtnb̃ng lơ
pgeòi này vào tai, nhâ
xiiát thơ
pgeòi khô
qtnbng kịp phản ư
puyf́ng, ngạc nhiê
jsmqn há miê
jsmq̣ng, trong lòng chă
vnrỷng thê
jsmq̉ nào hiê
jsmq̉u nô
qtnb̉i. Ngư
puyfơ
pgeọc lại, con khỉ kia giâ
xiiạt mình, lâ
xiiạp tư
puyf́c vui mư
puyf̀ng nhảy câ
xiiảng lê
jsmqn, kê
jsmqu “chi chi chi”.
Nó cư
puyfơ
pgeòi mãi khô
qtnbng ngư
puyf̀ng, nhe ră
vnryng múa vuô
qtnb́t nhảy qua nhảy lại trê
jsmqn vai Quỷ Lê
jsmq̣, lát sau, tư
puyf̣a như
puyf bô
qtnb̃ng tỉnh ngô
qtnḅ, liê
jsmq̀n giâ
xiiạt cái túi rư
puyfơ
pgeọu lơ
pgeón vô
qtnb́n đ
fvlvã canh khô
qtnb đ
fvlveo ơ
pgeỏ trê
jsmqn lư
puyfng bao lâ
xiiau nay xuô
qtnb́ng, chă
vnrỷng thèm ngó đ
fvlvê
jsmq́n, lâ
xiiáy hê
jsmq́t sư
puyf́c ném mạnh xuô
qtnb́ng đ
fvlvâ
xiiát, kê
jsmqu “bịch” mô
qtnḅt tiê
jsmq́ng, bụi bô
qtnb́c lê
jsmqn mù mịt.
Quỷ Lê
jsmq̣ mỉm cư
puyfơ
pgeòi bư
puyfơ
pgeóc tơ
pgeói trư
puyfơ
pgeóc, tư
puyf̀ tư
puyf̀ đ
fvlvi vào trong bóng tô
qtnb́i, như
puyfng dư
puyfơ
pgeói thanh să
vnrýc quang mang, thâ
xiian ảnh hă
vnrýn trong bóng tô
qtnb́i nhìn thâ
xiiạt tư
puyfơ
pgeoi sáng, cùng vơ
pgeói thâ
xiian ảnh vui vẻ của con khỉ xám phảng phâ
xiiát như
puyf hoà hơ
pgeọp vơ
pgeói hă
vnrýn thành mô
qtnḅt thẻ, chă
vnrỷng thê
jsmq̉ phâ
xiian khai.
Kim Bình Nhi châ
xiiàm châ
xiiạm bư
puyfơ
pgeóc tơ
pgeói trư
puyfơ
pgeóc mâ
xiiáy bư
puyfơ
pgeóc, nhìn hình bóng mô
qtnḅt ngư
puyfơ
pgeòi mô
qtnḅt khỉ, khô
qtnbng câ
xiiàm đ
fvlvư
puyfơ
pgeọc mô
qtnḅt cảm giác lành lạnh.
Chă
vnrỷng biê
jsmq́t tư
puyf̀ lúc nào, xung quanh khô
qtnbng còn thanh quang tư
puyf̀ Phê
jsmq̣ Hô
qtnb̀n của Quỷ Lê
jsmq̣ chiê
jsmq́u sáng, chìm vào bóng tô
qtnb́i, Kim Bình Nhi lâ
xiiạp tư
puyf́c phản ư
puyf́ng, tay phải vư
puyfơ
pgeon ra, hào quang chiê
jsmq́u rô
qtnḅi xung quanh.
Nàng đ
fvlvịnh thâ
xiiàn lại, liê
jsmq̀n gia tă
vnryng cư
puyfơ
pgeóc bô
qtnḅ, đ
fvlvuô
qtnb̉i theo Quỷ Lê
jsmq̣ phía trư
puyfơ
pgeóc, bô
qtnb̃ng thâ
xiiáy mô
qtnḅt bóng đ
fvlven thoáng qua trong bóng tô
qtnb́i, nhảy đ
fvlvê
jsmq́n chô
qtnb̃ nàng.
Kim Bình Nhi giâ
xiiạt mình, ngư
puyfng thâ
xiiàn giơ
pgeói bị, khô
qtnbng ngơ
pgeò khi thâ
xiian ảnh đ
fvlvó nhảy tơ
pgeói gâ
xiiàn, tư
puyf̉ mang chiê
jsmq́u sáng, chính là con khỉ Tiê
jsmq̉u Hô
qtnbi.
Kim Bình Nhi nhíu mày, như
puyfng trong lòng bơ
pgeót lo lă
vnrýng, như
puyfng chă
vnrỷng biê
jsmq́t con khỉ giô
qtnb́ng chủ nhâ
xiian vê
jsmq̀ bô
qtnḅ dạng râ
xiiát chi là cô
qtnb̉ quái như
puyfng cũng lơ
pgeọi hại vô
qtnb cùng này đ
fvlvô
qtnḅt nhiê
jsmqn chạy vê
jsmq̀ làm gì.
Tiê
jsmq̉u Hô
qtnbi đ
fvlvê
jsmq́n trư
puyfơ
pgeóc mă
vnrỵt Kim Bình Nhi, nhìn quanh quâ
xiiát, đ
fvlvô
qtnḅt nhiê
jsmqn mă
vnrỵt lô
qtnḅ să
vnrýc giâ
xiiạn, nhìn Kim Bình Nhi kê
jsmqu to lê
jsmqn. Kim Bình Nhi giâ
xiiạt mình, giơ
pgeo hai tay ra, nghi ngơ
pgeò hỏi: “Ngư
puyfơ
pgeoi làm gì vâ
xiiạy?”.
Ba mă
vnrýt Tiê
jsmq̉u Hô
qtnbi đ
fvlvô
qtnb̀ng thơ
pgeòi trư
puyf̀ng lê
jsmqn nhìn Kim Bình Nhi, Kim Bình Nhi vô
qtnb́n là tuyê
jsmq̣t să
vnrýc giai nhâ
xiian, như
puyfng hiê
jsmq̉n nhiê
jsmqn să
vnrýc đ
fvlvẹp chă
vnrỷng có tác dụng gì vơ
pgeói khỉ, vẻ mă
vnrỵt Tiê
jsmq̉u Hô
qtnbi chả có vẻ gì thâ
xiian thiê
jsmq̣n, giâ
xiiạn dư
puyf̃ chỉ xuô
qtnb́ng dư
puyfơ
pgeói châ
xiian, Kim Bình Nhi nhìn xuô
qtnb́ng, “A” mô
qtnḅt tiê
jsmq́ng, lùi lại mô
qtnḅt bư
puyfơ
pgeóc, té ra nàng vô
qtnb tình dâ
xiiãm lê
jsmqn cái túi rư
puyfơ
pgeọu mà Tiê
jsmq̉u Hô
qtnbi vư
puyf̀a vư
puyf́t đ
fvlvi.
Tiê
jsmq̉u Hô
qtnbi giâ
xiiạn dư
puyf̃ bâ
xiiát bình,câ
xiiàm cái túi rư
puyfơ
pgeọu lê
jsmqn, lâ
xiiáy tay phủi bụi, sau đ
fvlvó thản nhiê
jsmqn đ
fvlveo cái túi rư
puyfơ
pgeọu â
xiiáy lê
jsmqn ngư
puyfơ
pgeòi, Kim Bình Nhi vư
puyf̀a giâ
xiiạn vư
puyf̀a buô
qtnb̀n cư
puyfơ
pgeòi, nhă
vnryn mă
vnrỵt nói: “Nè, con khỉ chê
jsmq́t tiê
jsmq̣t, chính là do ngư
puyfơ
pgeoi vư
puyf́t đ
fvlvi, ngư
puyfơ
pgeoi còn hung hă
vnryng vơ
pgeói ta à?”.
Tiê
jsmq̉u Hô
qtnb̀i nhìn Kim Bình Nhi kê
jsmqu “chi chi” hai tiê
jsmq́ng, há miê
jsmq̣ng nhe nanh làm mă
vnrỵt quỷ, “lê
jsmqu” mô
qtnḅt tiê
jsmq́ng nhảy lùi lại, chơ
pgeóp mă
vnrýt đ
fvlvã mâ
xiiát dạng trong bóng tô
qtnb́i phía trư
puyfơ
pgeóc, hiê
jsmq̉n nhiê
jsmqn đ
fvlvã đ
fvlvuô
qtnb̉i theo Quỷ Lê
jsmq̣.
Kim Bình Nhi ngạc nhiê
jsmqn mô
qtnḅt lát, cuô
qtnb́i cùng cư
puyfơ
pgeòi khô
qtnb̉ lă
vnrýc đ
fvlvâ
xiiàu, bư
puyfơ
pgeóc theo sau.
Sâ
xiiau trong Sâ
xiian Ma Cô
qtnb̉ Đ
cybfô
qtnḅng, lư
puyf̉a đ
fvlvỏ trong hoả bô
qtnb̀n vâ
xiiãn đ
fvlvang lă
vnrỵng lẽ cháy. Quá khư
puyf́ đ
fvlvã qua phảng phâ
xiiát như
puyf đ
fvlvang hiê
jsmq̣n vê
jsmq̀ trong huyê
jsmq̣t đ
fvlvô
qtnḅng lă
vnrỵng lẽ này, Thú Thâ
xiiàn và nư
puyf̃ tư
puyf̉ thâ
xiiàn bí trong bóng tô
qtnb́i khô
qtnbng nói, họ cùng lă
vnrỵng lẽ nhìn, tư
puyf̣a hô
qtnb̀ đ
fvlvê
jsmq̀u chìm đ
fvlvă
vnrým trong quá khư
puyf́ khô
qtnbng thê
jsmq̉ nào quê
jsmqn. Còn Thao Thiê
jsmq́t ơ
pgeỏ bê
jsmqn cạnh, cũng mỏi mê
jsmq̣t nă
vnrỳm dài trê
jsmqn mă
vnrỵt đ
fvlvâ
xiiát, có vẻ như
puyf đ
fvlvang say ngủ.
Như
puyfng ngay lúc tĩnh lă
vnrỵng này, đ
fvlvô
qtnḅt nhiê
jsmqn Thao Thiê
jsmq́t như
puyf bị kinh đ
fvlvô
qtnḅng đ
fvlviê
jsmq̀u gì, bô
qtnb̃ng nhâ
xiiác đ
fvlvâ
xiiàu lê
jsmqn khỏi hai châ
xiian, con mă
vnrýt to như
puyf chuô
qtnbng đ
fvlvô
qtnb̀ng trư
puyf̀ng lê
jsmqn hư
puyfơ
pgeóng vê
jsmq̀ phía cư
puyf̉a đ
fvlvô
qtnḅng, miê
jsmq̣ng phát ra tiê
jsmq́ng gâ
xiiàm rít chói tai, â
xiiản chư
puyf́a đ
fvlvô
qtnbi chút bâ
xiiát an.
Thú Thâ
xiiàn châ
xiiàm châ
xiiạm mơ
pgeỏ mă
vnrýt, khẽ nhíu mày, trong bóng tô
qtnb́i, nư
puyf̃ tư
puyf̉ kia tư
puyf̣a hô
qtnb̀ cũng khẽ kê
jsmqu lê
jsmqn mô
qtnḅt tiê
jsmq́ng.
Thanh â
xiiam kia có vẻ như
puyf là tiê
jsmq́ng hú dài, mă
vnrỵc dù đ
fvlvã yê
jsmq́u đ
fvlvi râ
xiiát nhiê
jsmq̀u, như
puyfng vâ
xiiãn như
puyf dã thú ngạo cuô
qtnb̀ng tư
puyf̀ xa truyê
jsmq̀n đ
fvlvê
jsmq́n, tiê
jsmq́ng đ
fvlvô
qtnḅng â
xiiáy vô
qtnb hình chung đ
fvlvã phá tan bâ
xiiàu khô
qtnbng khí trâ
xiiàm lă
vnrỵng.
“Có ngư
puyfơ
pgeòi đ
fvlvê
jsmq́n rô
qtnb̀i!”- Thú Thâ
xiiàn nhạt giọng nói.
Nư
puyf̃ tư
puyf̉ trong bóng tô
qtnb́i trâ
xiiàm mă
vnrỵc mô
qtnḅt lát, bô
qtnb̃ng cư
puyfơ
pgeòi lạnh nói: “Bô
qtnb̃ng như
puyf có kẻ đ
fvlvủ sư
puyf́c kéo đ
fvlvê
jsmq́n nơ
pgeoi đ
fvlvâ
xiiay, chỉ sơ
pgeọ nhiê
jsmq̀u khả nă
vnryng là lão đ
fvlvâ
xiiàu Vâ
xiian Dịch Lam sai ngư
puyfơ
pgeòi đ
fvlvuô
qtnb̉i giê
jsmq́t, luô
qtnbn tiê
jsmq̣n quét sạch sào huyê
jsmq̣t của ngư
puyfơ
pgeoi”.
Trê
jsmqn mă
vnrỵt Thú Thâ
xiiàn tư
puyf̣a hô
qtnb̀ có vẻ hơ
pgeoi mỏi mê
jsmq̣t, lại vư
puyf̀a có vẻ khô
qtnbng muô
qtnb́n buô
qtnbng xuô
qtnbi, nói: “Cư
puyf́ viê
jsmq̣c, ta chă
vnrỷng muô
qtnb́n quan tâ
xiiam, bâ
xiiát quá kẻ này đ
fvlvủ sư
puyf́c tiê
jsmq́n nhâ
xiiạp đ
fvlvô
qtnḅng huyê
jsmq̣t sâ
xiiau đ
fvlvê
jsmq́n thê
jsmq́, nghe thanh â
xiiam â
xiiáy, có vẻ như
puyf đ
fvlvã qua chô
qtnb̃ của hă
vnrýc bư
puyf́c. Đ
cybfã có khả nă
vnryng tiê
jsmq́n vào đ
fvlvô
qtnḅng, nhiê
jsmq̉u khả nă
vnryng là đ
fvlvô
qtnb́i phó đ
fvlvư
puyfơ
pgeọc hă
vnrýc bư
puyf́c, chỉ là cư
puyf̉a đ
fvlvô
qtnḅng còn có hung linh hă
vnrýc hô
qtnb̉, bọn họ có thê
jsmq̉ tiê
jsmq́ng vào mà chă
vnrỷng gâ
xiiay ra tiê
jsmq́ng đ
fvlvô
qtnḅng gì, đ
fvlvúng là khô
qtnbng đ
fvlvơ
pgeon giản”.
Nư
puyf̃ tư
puyf̉ trong bóng tô
qtnb́i câ
xiiát tiê
jsmq́ng nói: “Ngư
puyfơ
pgeoi hiê
jsmq̣n giơ
pgeò khô
qtnbng còn tâ
xiiám thâ
xiian bâ
xiiát tư
puyf̉ bâ
xiiát diê
jsmq̣t, hơ
pgeon nư
puyf̃a ngư
puyfơ
pgeoi lại đ
fvlvang trọng thư
puyfơ
pgeong, có khả nă
vnryng đ
fvlvô
qtnb́i phó vơ
pgeói như
puyf̃ng kẻ chư
puyfa biê
jsmq́t thư
puyf̣c lư
puyf̣c này chă
vnryng?”.
Thú Thâ
xiiàn cư
puyfơ
pgeòi nói: “Ta khô
qtnbng biê
jsmq́t như
puyfng ta chă
vnrỷng phải lo”.
Nư
puyf̃ tư
puyf̉ â
xiiáy hỏi: “Vì sao?”.
Thú Thâ
xiiàn cư
puyfơ
pgeòi nhẹ đ
fvlváp: “Có ngư
puyfơ
pgeoi ơ
pgeỏ đ
fvlvâ
xiiay, ta còn sơ
pgeọ đ
fvlviê
jsmq̀u gì?”.
Nư
puyf̃ tư
puyf̉ im lă
vnrỵng mô
qtnḅt lát, cư
puyfơ
pgeòi lạnh nói: “Ngư
puyfơ
pgeoi chê
jsmq́t hay khô
qtnbng liê
jsmqn quan gì đ
fvlvê
jsmq́n ta, ngư
puyfơ
pgeoi lại khô
qtnbng nhơ
pgeò ta giúp ngư
puyfơ
pgeoi, sao lại nhâ
xiiát đ
fvlvịnh phải giúp ngư
puyfơ
pgeoi lâ
xiiàn này. Vơ
pgeói yê
jsmqu pháp tu hành đ
fvlvê
jsmq́n mư
puyf́c này của ngư
puyfơ
pgeoi, mă
vnrỵc dù ngư
puyfơ
pgeoi vơ
pgeói ta có chút giao tình, như
puyfng khó nói sau này khô
qtnbng có khi nào trơ
pgeỏ mă
vnrỵt vơ
pgeói ta, chi bă
vnrỳng ngư
puyfơ
pgeoi chê
jsmq́t càng sơ
pgeóm càng tô
qtnb́t”.
Thâ
xiiàn Thú ho khan hai tiê
jsmq́ng, mă
vnrỵt hiê
jsmq̣n lê
jsmqn vài phâ
xiiàn đ
fvlvau đ
fvlvơ
pgeón, như
puyfng ngư
puyfơ
pgeọc lại nét cư
puyfơ
pgeòi trê
jsmqn khoé miê
jsmq̣ng chă
vnrỷng hê
jsmq̀ suy giảm, hă
vnrýn nhìn vào bóng tô
qtnb́i, nói: “Ta chê
jsmq́t sơ
pgeóm lúc nào, ngư
puyfơ
pgeoi an tâ
xiiam lúc â
xiiáy. Chỉ là ngư
puyfơ
pgeoi khô
qtnbng phải đ
fvlvang muô
qtnb́n tham ngô
qtnḅ Bát Hung Huyê
jsmq̀n Hoả pháp trâ
xiiạn do Vu tô
qtnḅc truyê
jsmq̀n lại ơ
pgeỏ bê
jsmqn kia à? Nê
jsmq́u ta chê
jsmq́t, ngư
puyfơ
pgeoi há chă
vnrỷng phải thâ
xiiát bại sao?”.
Nư
puyf̃ tư
puyf̉ kia hă
vnrýng giọng nói; “Pháp trâ
xiiạn chỉ ơ
pgeỏ nơ
pgeoi đ
fvlvâ
xiiay? Ta sơ
pgeọ ngư
puyfơ
pgeoi nói quá!”.
Thú Thâ
xiiàn cư
puyfơ
pgeòi nói: “Trâ
xiiạn đ
fvlvô
qtnb̀ Bát Hung Huyê
jsmq̀n Hoả trâ
xiiạn pháp mà thê
jsmq́ gian lư
puyfu truyê
jsmq̀n tư
puyf̀ xư
puyfa đ
fvlvê
jsmq́n nay, chỉ còn có ơ
pgeỏ nơ
pgeoi này và ơ
pgeỏ Huyê
jsmq̀n Hoả Đ
cybfàm của Phâ
xiiàn Hư
puyfơ
pgeong cô
qtnb́c. Trâ
xiiạn đ
fvlvô
qtnb̀ ơ
pgeỏ Phâ
xiiàn Hư
puyfơ
pgeong cô
qtnb́c đ
fvlvã bị huỷ, vâ
xiiạy chỉ còn ơ
pgeỏ nơ
pgeoi đ
fvlvâ
xiiay mà thô
qtnbi. Ngư
puyfơ
pgeoi vâ
xiiãn muô
qtnb́n tham ngô
qtnḅ ảo bí bê
jsmqn trong trâ
xiiạn pháp â
xiiáy, hiê
jsmq̣n chỉ có ta có đ
fvlvủ khả nă
vnryng phát đ
fvlvô
qtnḅng pháp trâ
xiiạn cho ngư
puyfơ
pgeoi tham ngô
qtnḅ, nê
jsmq́u như
puyf ngư
puyfơ
pgeoi có Huyê
jsmq̀n Hoả Giám trong tay, tư
puyf̣ nhiê
jsmqn cũng có thê
jsmq̉ huy đ
fvlvô
qtnḅng pháp trâ
xiiạn, đ
fvlváng tiê
jsmq́c ngư
puyfơ
pgeoi khô
qtnbng có”.
Hă
vnrýn nói đ
fvlvê
jsmq́n đ
fvlvay, dư
puyf̀ng lại mô
qtnḅt chút, trê
jsmqn mă
vnrỵt thoáng lê
jsmqn chút buô
qtnb̀n bã, nói: “Ngư
puyfơ
pgeoi hiê
jsmq̣n cũng đ
fvlvã biê
jsmq́t, trâ
xiiạn pháp này chính là do Linh Lung nă
vnrym â
xiiáy dùng đ
fvlvê
jsmq̉ giam câ
xiiàm ta mơ
pgeói dư
puyf̣ng nê
jsmqn, nê
jsmq́u ta chê
jsmq́t đ
fvlvi, trâ
xiiạn này cũng sẽ tan thành mâ
xiiay khói, nê
jsmq́u như
puyf vâ
xiiạy, ngư
puyfơ
pgeoi há chă
vnrỷng tră
vnrýng tay sao?”.
Nư
puyf̃ tư
puyf̉ â
xiiáy trâ
xiiàm mă
vnrỵc mô
qtnḅt thoáng, lát sau câ
xiiát tiê
jsmq́ng: “Ngư
puyfơ
pgeoi tính khéo lă
vnrým. Mâ
xiiáy ngư
puyfơ
pgeòi này đ
fvlvê
jsmq̉ ta đ
fvlvô
qtnb́i phó”.
Thú Thâ
xiiàn châ
xiiàm châ
xiiạm lă
vnrýc đ
fvlvâ
xiiàu, nói: “Khô
qtnbng phải ta khéo, mà là do tư
puyf̣ ngư
puyfơ
pgeoi câ
xiiau châ
xiiáp, nê
jsmqn mơ
pgeói bị ngư
puyfơ
pgeòi khác đ
fvlviê
jsmq̀u khiê
jsmq̉n như
puyf vâ
xiiạy. Bâ
xiiát quá…”- hă
vnrýn tư
puyf̀ tư
puyf̀ như
puyfơ
pgeóng mă
vnrýt, nhìn vào trong bóng tô
qtnb́i, nói: “Ngư
puyfơ
pgeoi có thê
jsmq̉ nói cho ta biê
jsmq́t, ngư
puyfơ
pgeoi nhâ
xiiát đ
fvlvịnh phải mạo hiê
jsmq̉m cùng ta tham ngô
qtnḅ pháp trâ
xiiạn â
xiiáy là vì ai chă
vnryng?”.
Khô
qtnbng có hô
qtnb̀i đ
fvlváp, xung quanh hoàn toàn im lă
vnrỵng, tư
puyf̣a hô
qtnb̀ ngay trong chơ
pgeóp mă
vnrýt â
xiiáy, nư
puyf̃ tư
puyf̉ thâ
xiiàn bí trong bóng tô
qtnb́i â
xiiáy đ
fvlvã đ
fvlvi xa. Lư
puyf̉a trong hoả bô
qtnb̀n vâ
xiiãn â
xiiam ỉ cháy, rọi lại vào mă
vnrýt Thú Thâ
xiiàn.
Thao Thiê
jsmq́t tư
puyf̀ tư
puyf̀ đ
fvlvư
puyf́ng dâ
xiiạy, gâ
xiiàm lê
jsmqn khô
qtnbng dư
puyf́t, lô
qtnḅ rõ mư
puyfơ
pgeòi phâ
xiiàn bâ
xiiát an, Thú Thâ
xiiàn lă
vnrỵng lẽ nhìn bóng tô
qtnb́i hư
puyf vô
qtnb phía trư
puyfơ
pgeóc, trâ
xiiàm mă
vnrỵc…
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.