Tru Tiên

Chương 203 : Hắc Bức

    trước sau   
   

Trong huyêaiqf̣t đtbcvôtctạng đtbcven ngòm, vọng lêaiqfn tiêaiqf́ng bưwupiơabiýc châmzgwn khe khẽ, môtctạt đtbcvaiqf̉m sáng xanh mơabiỳ mơabiỳ loé lêaiqfn phía trưwupiơabiýc. Sau ánh sáng âmzgẃy, xuâmzgẃt hiêaiqf̣n bóng dáng Quỷ Lêaiqf̣ và Kim Bình Nhi.

 

Hai ngưwupiơabiỳi đtbcvã tiêaiqf́n vào râmzgẃt sâmzgwu trong Sâmzgwn Ma Côtctả Đtcuvôtctạng, nhưwuping cái đtbcvôtctạng huyêaiqf̣t quỷ dị này dưwupiơabiỳng nhưwupi vĩnh viêaiqf̃n khôtctang thâmzgẃy đtbcváy, đtbcvưwupiơabiỳng đtbcvi u ám âmzgw̉m ưwupiơabiýt quanh co khúc khuỷu, phảng phâmzgẃt chădjgr̉ng có tình huôtctáng gì xảy ra ơabiỷ phía trưwupiơabiýc. Ánh sáng trêaiqfn Phêaiqf̣ Hôtctàn bôtctảng chỉ có thêaiqf̉ chiêaiqf́u sáng trưwupiơabiýc mădjgṛt tôtctái đtbcva sáu thuơabiýc, bêaiqfn ngoài phạm vi âmzgẃy đtbcvêaiqf̀u là môtctạt màn đtbcven thâmzgwm trâmzgẁm lădjgṛng lẽ.

 

Trong âmzgẃy, lại phảng phâmzgẃt nhưwupi có môtctạt cădjgṛp mădjgŕt thâmzgẁn bí chădjgrm chú nhìn hai kẻ xâmzgwm nhâmzgẉp.




 

Kim Bình Nhi theo sau Quỷ Lêaiqf̣ khôtctang xa, chădjgr̉ng hiêaiqf̉u vì sao, nàng dâmzgẁn dâmzgẁn cảm giác mình có vài phâmzgẁn khâmzgw̉n trưwupiơabiyng. Cuôtctái con đtbcvưwupiơabiỳng này, ai có thêaiqf̉ biêaiqf́t là nơabiyi quái quỷ nào, lại có chuyêaiqf̣n gì đtbcvơabiỵi bọn họ ơabiỷ nơabiyi âmzgẃy.

 

aiqf́u nhưwupi lúc này đtbcvêaiqf̉ nàng gădjgṛp phải môtctạt yêaiqfu thú hung ác,chỉ sơabiỵ cũng chădjgr̉ng làm nàng xao đtbcvôtctạng tâmzgwm trí, nhưwuping cái bóng tôtctái hưwupitcta này, lại làm nàng bădjgŕt đtbcvâmzgẁu cảm thâmzgẃy khó chịu.

 

Quỷ Lêaiqf̣ bôtctãng dưwupìng bưwupiơabiýc.

 

Kim Bình Nhi giâmzgẉt mình, suýt đtbcvụng phải lưwuping hădjgŕn, lâmzgẉp tưwupíc dưwupìng lại, đtbcvôtctàng thơabiỳi toàn thâmzgwn giơabiýi bị, ngâmzgẃm ngâmzgẁm xem xét xung quanh, hạ giọng hỏi: “Sao vâmzgẉy, ngưwupiơabiyi phát hiêaiqf̣n chuyêaiqf̣n gì?”.

 

Quỷ Lêaiqf̣ quay đtbcvâmzgẁu lại nhìn nàng, trong ánh sáng xanh mơabiỳ, Kim Bình Nhi toát ra môtctạt vẻ yêaiqfu mị, hădjgŕn im lădjgṛng môtctạt lúc nói: “Hơabiyi thơabiỷ của ngưwupiơabiyi hơabiyi rôtctái loạn rôtctài!”.

 

Kim Bình Nhi ngạc nhiêaiqfn, nhíu mày, lâmzgẉp tưwupíc châmzgẁm châmzgẉm thădjgr̉ng ngưwupiơabiỳi lêaiqfn, hădjgŕng giọng môtctạt tiêaiqf́ng.

Quỷ Lêaiqf̣ nhìn nàng, chădjgr̉ng nói thêaiqfm gì, quay ngưwupiơabiỳi tiêaiqf́p tục đtbcvi, bưwupiơabiýc tơabiýi vài bưwupiơabiýc, hădjgŕn nghe tiêaiqf́ng nàng hít thơabiỷ sâmzgwu sau lưwuping, liêaiqf̀n đtbcvó, nàng lại bưwupiơabiýc theo, qua tiêaiqf́ng thơabiỷ thì nàng đtbcvã bình tĩnh lại.




 

Nhìn tưwupì phía sau, nam tưwupỉ âmzgẃy hiêaiqf̣n lêaiqfn trong mădjgŕt Kim Bình Nhi bình tĩnh, vưwupĩng vàng, chădjgr̉ng hiêaiqf̉u vì sao, Kim Bình Nhi bôtctãng cảm thâmzgẃy mình có cảm giác an tâmzgwm, chỉ là con khỉ trêaiqfn vai hădjgŕn lúc này rụt đtbcvâmzgẁu rụt côtctả, rõ rang là chădjgr̉ng vui vẻ mâmzgẃy, cái đtbcvtctai dài rủ xuôtctáng, lădjgŕc lưwupi theo môtctãi bưwupiơabiýc châmzgwn của Quỷ Lêaiqf̣.

 

Trong bóng tôtctái, vâmzgẁng sáng xanh của Phêaiqf̣ Hôtctàn trong tay Quỷ Lêaiqf̣ ánh lêaiqfn vẻ nhu hoà đtbcvădjgṛc biêaiqf̣t, sát khí yêaiqfu lưwupịc mà Phêaiqf̣ Huyêaiqf́t Châmzgwu chưwupía đtbcvưwupịng, lúc này phảng phâmzgẃt nhưwupi biêaiqf́n đtbcvâmzgwu mâmzgẃt.

 

Quang tuyêaiqf́n quét lêaiqfn tưwupiơabiỳng, cảnh vâmzgẉt sáng lêaiqfn, rôtctài tưwupì tưwupì tôtctái lại, Kim Bình Nhi lădjgṛng lẽ xem xét xung quanh.

 

Khi bưwupiơabiýc vào Sâmzgwn Ma Côtctả Đtcuvôtctạng, nơabiyi đtbcvâmzgwy bao phủ bơabiỷi âmzgwm phong lạnh lẽo thâmzgẃu xưwupiơabiyng, có thêaiqf̉ làm máu ngưwupiơabiỳi đtbcvôtctang cưwupíng thành đtbcvá. Nhưwuping cành thâmzgwm nhâmzgẉp sâmzgwu, âmzgwm phong khôtctang càng lúc càng lơabiýn mà lại yêaiqf́u dâmzgẁn đtbcvi.

 

Lúc này, tại nơabiyi họ đtbcvưwupíng dưwupiơabiỳng nhưwupi khôtctang còn cảm thâmzgẃy sưwupíc gió, tiêaiqf́ng gió cũng khôtctang, xung quanh chỉ còn môtctạt vẻ im lădjgṛng chêaiqf́t chóc, nhìn nhưwupĩng nơabiyi ánh sáng rọi tơabiýi, lôtctang mày Kim Bình Nhi càng lúc cành nhíu lại.

 

wupìa mơabiýi vào Sâmzgwn Ma Côtctả Đtcuvôtctạng, Kim Bình Nhi tuyêaiqf̣t khôtctang chú ý đtbcvêaiqf́n vách đtbcvá xung quanh, nhưwuping khi tiêaiqf́n sâmzgwu, nàng lại phát hiêaiqf̣n bêaiqfn trong Sâmzgwn Ma Côtctả Đtcuvôtctạng truyêaiqf̀n thuyêaiqf́t này, cành lúc cành nhièu dâmzgẃu vêaiqf́t chêaiqf́ tác của con ngưwupiơabiỳi.

 

djgṛc dù qua nhiêaiqf̀u nădjgrm tháng, vẻ bădjgr̀ng phădjgr̉ng trêaiqfn vách đtbcvá xung quanh chădjgŕc chădjgŕn khôtctang phải do tưwupị nhiêaiqfn hình thành, thâmzgẉm chí con đtbcvưwupiơabiỳng dưwupiơabiýi  châmzgwn bọn họ mădjgṛc dù quanh co khúc khuỷu, nhưwuping lại ít ghâmzgẉp ghêaiqf̀nh, con đtbcvưwupiơabiỳng phía trưwupiơabiýc bôtctãng hoàn toàn chădjgr̉ng thêaiqf̉ biêaiqf́t trưwupiơabiýc sẽ có nhưwupĩng khó khădjgrn gì.

 

Trong đtbcvôtctạng huyêaiqf̣t này, chădjgr̉ng hêaiqf̀ có môtctạt chút mùi tanh tưwupiơabiỷi của yêaiqfu ma, trêaiqfn mădjgṛt đtbcvâmzgẃt cũng khôtctang hêaiqf̀ có khôtctamzgwu của ngưwupiơabiỳi  hay thú, cái Sâmzgwn Ma Côtctả Đtcuvôtctạng này bôtctãng tưwupịa hôtctà nhưwupitctạt nơabiyi sạch sẽ yêaiqfn tĩnh, có chôtctã nào là giôtctáng nơabiyi cưwupi ngụ của thiêaiqfn hạ đtbcvêaiqf̣ nhâmzgẃt ma đtbcvâmzgẁu?

Tiêaiqf́p đtbcvó, hai ngưwupiơabiỳi vưwupiơabiỵt  qua môtctạt khúc quanh.

 

tctạt bóng đtbcven bôtctãng nhiêaiqfn âmzgẉp đtbcvêaiqf́n, nhưwupitctạt bưwupíc tưwupiơabiỳng vôtcta hình chơabiýp mădjgŕt chădjgŕn ngang trưwupiơabiýc  mădjgṛt, ngay lúc hai ngưwupiơabiỳi vưwupìa di chuyêaiqf̉n thâmzgwn, ánh sáng do Phêaiqf̣ Hôtctàn phát ra bôtctãng bị màn chădjgŕn vôtcta hình phía trưwupiơabiýc dôtctại lại, gâmzgẁn nhưwupi cùng lúc, Quỷ Lêaiqf̣ và Kim Bình Nhi bôtctãng khưwupịng lại, lâmzgẉp tưwupíc lưwupiơabiýt nhanh nhưwupidjgŕt vêaiqf̀ phía sau.

 

“Âsafk̀mmmm…”

 

tctạt tiêaiqf́ng vang rêaiqf̀n, nơabiyi bọn họ vưwupìa đtbcvưwupíng giơabiỳ thành môtctạt hôtctá lơabiýn, nhưwupĩng đtbcvâmzgẃt đtbcvá bị phá ra tung bay tán loạn, đtbcvâmzgẉp âmzgẁm âmzgẁm vào tưwupiơabiỳng đtbcvá.

Bóng đtbcven âmzgẃy gâmzgẁm lêaiqfn phâmzgw̃n nôtctạ, mạnh mẽ nhưwupi bài sơabiyn đtbcvảo hải xôtctang qua khúc quanh, thădjgr̉ng mădjgṛt phóng tơabiýi. Quỷ Lêaiqf̣ và Kim Bình Nhi đtbcvêaiqf́n lúc này vâmzgw̃n chưwupia nhìn ra là quái vâmzgẉt yêaiqfu nghiêaiqf̣t gì, Kim Bình Nhi sădjgŕc mădjgṛt hơabiyi nhơabiỵt nhạt, thâmzgwn hình khẽ đtbcvôtctạng, nhanh chóng lùi vêaiqf̀ phía sau môtctạt trưwupiơabiỵng.

 

aiqfn trong kình phong, thanh quanh đtbcvôtctạt nhiêaiqfn sáng rưwupịc, bao bọc toàn bôtctạ thâmzgwn ảnh Quỷ Lêaiqf̣ uy nghi bâmzgẃt đtbcvôtctạng, thanh quang khôtctang yêaiqf́u đtbcvi mà lại mạnh lêaiqfn, tay phải hădjgŕn bảo quanh sáng rưwupịc, nháy mădjgŕt bàn tay hădjgŕn vưwupiơabiyn dài ra, đtbcvâmzgwm thădjgr̉ng vào màn đtbcven.




 

Thanh quang vôtctán sáng rưwupịc bêaiqfn tay phải Quỷ Lêaiqf̣, ngay lúc tiêaiqf́n vào màn đtbcven bôtctãng chădjgr̉ng thâmzgẃy đtbcvâmzgwu nưwupĩa, tưwupịa hôtctà nhưwupi bị vâmzgẉt gì che mâmzgẃt, nhưwuping chôtctác lâmzgẃt sau lại nghe âmzgẁm môtctạt tiêaiqf́ng lơabiýn, bêaiqfn trong bóng đtbcven âmzgẃy đtbcvôtctạt nhiêaiqfn phát ra âmzgwm thanh rădjgr̀ng rădjgŕc, chôtctác lát đtbcvã bị chọc thủng bảy lôtctã, tưwupì bêaiqfn trong toả ra môtctạt vâmzgẁng thanh quang chói lọi.

 

“Grâmzgẁmmmm…”, môtctạt tiêaiqf́ng gâmzgẁm đtbcvau đtbcvơabiýn vang dôtctại phát ra tưwupì phía trưwupiơabiýc, màn đtbcven nhưwupi núi hôtctát nhiêaiqfn dãn ra, lại trơabiỷ thành môtctạt mảng tôtctái nhưwupi cũ, nhưwuping bêaiqfn trong màn đtbcven âmzgẃy, xuâmzgẃt hiêaiqf̣n cădjgṛp mădjgŕt to lơabiýn đtbcvỏ au.

Phêaiqf̣ Hôtctàn Ma Bôtctảng trong tay Quỷ Lêaiqf̣ phát tán hào quanh cành lúc cành chói lọi, nhơabiỳ vào ánh sáng âmzgẃy, Quỷ Lêaiqf̣ và Kim Bình Nhi đtbcvưwupíng phía sau đtbcvêaiqf̀u nhìn thâmzgẃy rõ rang, kẻ trâmzgẃn thủ tại nơabiyi đtbcvâmzgwy chính là môtctạt con dơabiyi khôtctảng lôtctà, khădjgŕp ngưwupiơabiỳi đtbcven kịt, chỉ có hai tròng mădjgŕt đtbcvỏ nhưwupi máu, liêaiqf̀n nghĩ nhâmzgẃt đtbcvịnh do thâmzgwn hình và đtbcvôtctai cánh khôtctảng lôtctà che lâmzgẃp cădjgṛp mădjgŕt đtbcvó, nêaiqfn nhâmzgẃt thơabiỳi khôtctang nhìn ra hình dáng của yêaiqfu vâmzgẉt, bâmzgẃt quá chỉ sơabiỵ nêaiqf́u yêaiqfu vâmzgẉt cơabiỹ này mà bình thưwupiơabiỳng tâmzgẃn côtctang theo cách đtbcvó, đtbcvôtctạt nhiêaiqfn tâmzgẉp kích tưwupì trong bóng tôtctái, nhâmzgẃt đtbcvịnh làm ngưwupiòi  ta kinh hòng thâmzgẃt thôtctá, nhâmzgẃt thơabiỳi chădjgr̉ng biêaiqf́t cách nào đtbcvôtctái phó.

Lúc này, trêaiqfn đtbcvôtctai cánh của hădjgŕc bưwupíc bị Quỷ Lêaiqf̣ tạo ra môtctạt vêaiqf́t thưwupiơabiyng, huyêaiqf́t dịch xanh nhạt quỷ dị chảy ròng ròng trêaiqfn thâmzgwn, hiêaiqf̉n nhiêaiqfn thưwupiơabiyng thêaiqf́ khôtctang nhẹ. Nhưwuping loại yeu vâmzgẉt thêaiqf́ này chădjgr̉ng bao giơabiỳ là loại khiêaiqf́p nhưwupiơabiỵc, ngưwupiơabiỵc lại tràn đtbcvâmzgẁy phâmzgw̃n nôtctạ, há miêaiqf̣ng gâmzgẁm lêaiqfn môtctạt tiêaiqf́ng lơabiýn, cánh dơabiyi mơabiỷ ra, mădjgṛc dù có vài phâmzgẁn bâmzgẃt ôtctản, nhưwuping đtbcvã lâmzgẃy lại khí thêaiqf́, phóng vụt đtbcvêaiqf́n.

 

Trong mădjgŕt Quỷ Lêaiqf̣ hàn quang lâmzgẃp loáng, Phêaiqf̣ Huyêaiqf́t châmzgwu gădjgŕn trêaiqfn Phêaiqf̣ Hôtctàn Ma Bôtctảng yêaiqfu quang cũng đtbcvôtctàng thơabiỳi sáng lêaiqfn, mădjgŕt thâmzgẃy yêaiqfu bưwupíc hùng hôtctả đtbcvánh tơabiýi, bôtctãng nhiêaiqfn nghe tiêaiqf́ng kêaiqfu “chi chi” trêaiqfn vai Quỷ Lêaiqf̣, bóng xám thoáng qua, chính là Tiêaiqf̉u Hôtctai tưwupì trêaiqfn vai hădjgŕn nhảy ra, phóng vêaiqf̀ phía yêaiqfu vâmzgẉt lơabiýn hơabiyn nó chădjgr̉ng biêaiqf́t bao nhiêaiqfu lâmzgẁn.

Quỷ Lêaiqf̣ nhíu mày, Kim Bình Nhi đtbcvưwupíng phía sau cũng kinh ngạc dưwupiơabiyng mădjgŕt nhìn, khác biêaiqf̣t giưwupĩa hai con vâmzgẉt đtbcvang lao vào nhau giưwupĩa khôtctang trung thâmzgẉt quá lơabiýn.

 

Nhưwuping ngoài sưwupíc tưwupiơabiỷng tưwupiơabiỵng của Kim Bình Nhi, thâmzgwm chí ngay lúc nàng hơabiyi có vài phâmzgẁn lo lădjgŕng thay cho con khỉ âmzgẃy, chỉ thâmzgẃy trong ánh sáng xanh, thâmzgwn hình Tiêaiqf̉u Hôtctai bôtctãng khôtctang ngưwupìng lơabiýn lêaiqfn, chôtctác lát, nó đtbcvã tưwupì môtctạt con khỉ cao chưwupia đtbcvêaiqf́n ba thuơabiýc biêaiqf́n thành Tam Nhãn Linh Hâmzgẁu to lơabiýn tưwupiơabiỷng nhưwupimzgẃp đtbcvâmzgẁy cả đtbcvôtctạng huyêaiqf̣t, ba mădjgŕt đtbcvỏ nhưwupi máu, thét lêaiqfn cuôtctàng nôtctạ.

 

Hai cưwupị thú lao thădjgr̉ng vao nhau giưwupĩa khôtctang trung.




 

wupiơabiỳng đtbcvá xung quanh tưwupịa hôtctà chịu khôtctang nôtctải châmzgẃn đtbcvôtctạng kinh khủng nhưwupimzgẉy, bădjgŕt đtbcvâmzgẁu rung lêaiqfn bâmzgẁn bâmzgẉt, Kim Bình Nhi thâmzgẉm chí cảm giác đtbcvưwupiơabiỵc mădjgṛt đtbcvâmzgẃt dưwupiơabiýi châmzgwn dao đtbcvôtctạng. Ngưwupiơabiỵc lại Quỷ Lêaiqf̣ phía trưwupiơabiýc cách hai cưwupị thú khôtctang xa, sădjgŕc mădjgṛt dâmzgẁn dâmzgẁn hôtctài phục sưwupị bình tĩnh, khoá miêaiqf̣ng đtbcvưwupiơabiỵm nét cưwupiơabiỳi nhẹ, chădjgr̉ng màng đtbcvêaiqf́n đtbcvá rơabiyi ào ào nhưwupiwupia xung quanh, sát khí đtbcvădjgr̀ng đtbcvădjgr̀ng trưwupiơabiýc mădjgŕt.

 

aiqfu bưwupíc đtbcven to lơabiýn hiêaiqf̉n nhiêaiqfn cũng bị con vưwupiơabiỵn khôtctảng lôtctà đtbcvôtctạt nhiêaiqfn xuâmzgẃt hiêaiqf̣n làm giâmzgẉt mình kinh ngạc, nhưwuping vâmzgw̃n hung hădjgrng lao tơabiýi, chỉ thâmzgẃy bóng xám lưwupiơabiýt qua, Tiêaiqf̉u Hôtctai vôtcta cùng nhanh nhẹn tiêaiqf́n lêaiqfn lách khỏi móng vuôtctát yêaiqfu bưwupíc, hai bàn tay khôtctảng lôtctà chôtctạp vêaiqf̀ phía trưwupiơabiýc nădjgŕm chădjgṛt lâmzgẃy hai bêaiqfn cánh giáp thâmzgwn mình yêaiqfu bưwupíc.

 

aiqfu bưwupíc kêaiqfu lêaiqfn môtctạt tiêaiqf́ng sădjgŕc nhọn lạnh lẽo cùng cưwupịc, phảng phâmzgẃt nhưwupimzgẁn đtbcvâmzgẁu tiêaiqfn cảm thâmzgẃy sơabiỵ hãi, ba con mădjgŕt đtbcvỏ rưwupịc ơabiỷ phía trưwupiơabiýc còn đtbcváng sơabiỵ hơabiyn nhiêaiqf̀u, rădjgrng nanh nhọn hoădjgŕc lâmzgẃp loáng trong bóng tôtctái, ngưwupỉa mădjgṛt lêaiqfn trơabiỳi hú dài.

Tiêaiqf́ng hú vang nhưwupi sóng cả, âmzgẁm âmzgẁm truyêaiqf̀n đtbcvi trong đtbcvôtctạng huyêaiqf̣t, thêaiqf́ khôtctang thêaiqf̉ đtbcvưwupiơabiyng, phảng phâmzgẃt thách thưwupíc khiêaiqfu khích vạn vâmzgẉt trêaiqfn thêaiqf́ gian.

 

Màu đtbcven âmzgẃy cùng ánh sáng rưwupịc rơabiỹ, dũng mãnh hung tàn và phâmzgw̃n nôtctạ, trong tiêaiqf́ng hú đtbcvaiqfn cuôtctàng của cưwupị viêaiqfn, hai cánh tay khôtctảng lôtctà khua lêaiqfn nhưwupiaiqfu ma múa may cuôtctàng tiêaiqf́u.

 

“Roẹt…”

 

Lam huyêaiqf́t phun ra, yêaiqfu bưwupíc đtbcven khôtctảng lôtctà bị Tam Nhãn Linh Hâmzgẁu xé toạc làm hai mảnh, ném mạnh ra xa.

 

wupì xa tiêaiqf́ng hú vang lơabiýp lơabiýp vọng ngưwupiơabiỵc vêaiqf̀, liêaiqfn miêaiqfn bâmzgẃt tuyêaiqf̣t.

 

wupíc mạnh của phâmzgw̃n nôtctạ chính là nhưwupi thêaiqf́.

 

wupị viêaiqfn quay ngưwupiơabiỳi lại, cúi đtbcvâmzgẁu nhìn, nam tưwupỉ âmzgẃy vâmzgw̃n đtbcvưwupíng nguyêaiqfn chôtctã cũ, nhìn nó.

 

djgŕc đtbcvỏ trong mădjgŕt nó dâmzgẁn dâmzgẁn biêaiqf́n mâmzgẃt, bôtctãng nhiêaiqfn, nó giơabiy tay gãi đtbcvâmzgẁu, toét miêaiqf̣ng cưwupiơabiỳi, thâmzgwn hình khôtctang ngưwupìng thu nhỏ, nhanh chóng phục hôtctài kích thưwupiơabiýc cũ, biêaiqf́n lại thành hình dạng Tiêaiqf̉u Hôtctai

 

Nó ngôtctài xôtctảm trêaiqfn mădjgṛt đtbcvâmzgẃt, quay đtbcvâmzgẁu nhìn chủ nhâmzgwn, tay phải khôtctang ngưwupìng xoa đtbcvâmzgẁu, cái đtbcvtctai dài phía sau khẽ ve vâmzgw̉y. Quỷ Lêaiqf̣ nhìn Tiêaiqf̉u Hôtctai, trong mădjgŕt dâmzgẁn hiêaiqf̣n nét cưwupiơabiỳi ôtctan hoà, chỉ đtbcvôtctái vơabiýi con khỉ này, hădjgŕn mơabiýi có đtbcvưwupiơabiỵc nụ cưwupiơabiỳi toàn tâmzgwm toàn ý nhưwupimzgẉy.

 

djgŕn mỉm cưwupiơabiỳi đtbcvưwupia tay ra.

 

Tiêaiqf̉u Hôtctai kêaiqfu “chi chi chi” mâmzgẃy tiêaiqf́ng, nhún hai châmzgwn hai ba cái đtbcvã nhảy lêaiqfn vai Quỷ Lêaiqf̣, nădjgr̀m mọp xuôtctáng, toét miêaiqf̣ng cưwupiơabiỳi khôtctang ngưwupìng, bôtctạ dạng râmzgẃt cao hưwupíng.

 

Quỷ Lêaiqf̣ thoáng nghĩ ngơabiỵi, đtbcvưwupia tay nhâmzgẃc con khỉ lêaiqfn ôtctam lâmzgẃy, nâmzgwng lêaiqfn  phía trưwupiơabiýc, câmzgw̉n thâmzgẉn xem xét khădjgŕp ngưwupiơabiỳi, ba mădjgŕt con khỉ xám sáng lêaiqfn lâmzgẃp loáng, chădjgr̉ng biêaiqf́t Quỷ Lêaiqf̣ muôtctán làm gì.

 

Kim Bình Nhi lúc này đtbcvã thong thả bưwupiơabiýc lêaiqfn phía trưwupiơabiýc, đtbcvưwupíng kêaiqf́ bêaiqfn nhìn Quỷ Lêaiqf̣, nét mădjgṛt có vẻ trâmzgẁm ngâmzgwm, cũng chădjgr̉ng biêaiqf́t đtbcvang nghĩ gì.

Quỷ Lêaiqf̣ nhìn Tiêaiqf̉u Hôtctai môtctạt lát, khẽ gâmzgẉt đtbcvâmzgẁu, đtbcvădjgṛt nó lêaiqfn vai mình, rôtctài nhẹ nhàng xoa đtbcvâmzgẁu nó, đtbcvôtctạt nhiêaiqfn nói: “Đtcuvêaiqf́n khi xong chuyêaiqf̣n, ta mua rưwupiơabiỵu mơabiỳi ngưwupiơabiyi uôtctáng nhé!”.

 

Kim Bình Nhi đtbcvang chìm trong suy tưwupiơabiỷng, bôtctãng lơabiỳi này vào tai, nhâmzgẃt thơabiỳi khôtctang kịp phản ưwupíng, ngạc nhiêaiqfn há miêaiqf̣ng, trong lòng chădjgr̉ng thêaiqf̉ nào hiêaiqf̉u nôtctải. Ngưwupiơabiỵc lại, con khỉ kia giâmzgẉt mình, lâmzgẉp tưwupíc vui mưwupìng nhảy câmzgw̉ng lêaiqfn, kêaiqfu “chi chi chi”.

 

Nó cưwupiơabiỳi mãi khôtctang ngưwupìng, nhe rădjgrng múa vuôtctát nhảy qua nhảy lại trêaiqfn vai Quỷ Lêaiqf̣, lát sau, tưwupịa nhưwupitctãng tỉnh ngôtctạ, liêaiqf̀n giâmzgẉt cái túi rưwupiơabiỵu lơabiýn vôtctán đtbcvã canh khôtcta đtbcveo ơabiỷ trêaiqfn lưwuping bao lâmzgwu nay xuôtctáng, chădjgr̉ng thèm ngó đtbcvêaiqf́n, lâmzgẃy hêaiqf́t sưwupíc ném mạnh xuôtctáng đtbcvâmzgẃt, kêaiqfu “bịch” môtctạt tiêaiqf́ng, bụi bôtctác lêaiqfn mù mịt.

 

Quỷ Lêaiqf̣ mỉm cưwupiơabiỳi bưwupiơabiýc tơabiýi trưwupiơabiýc, tưwupì tưwupì đtbcvi vào trong bóng tôtctái, nhưwuping dưwupiơabiýi thanh sădjgŕc quang mang, thâmzgwn ảnh hădjgŕn trong bóng tôtctái nhìn thâmzgẉt tưwupiơabiyi sáng, cùng vơabiýi thâmzgwn ảnh vui vẻ của con khỉ xám phảng phâmzgẃt nhưwupi hoà hơabiỵp vơabiýi hădjgŕn thành môtctạt thẻ, chădjgr̉ng thêaiqf̉ phâmzgwn khai.

 

Kim Bình Nhi châmzgẁm châmzgẉm bưwupiơabiýc tơabiýi trưwupiơabiýc mâmzgẃy bưwupiơabiýc, nhìn hình bóng môtctạt ngưwupiơabiỳi môtctạt khỉ, khôtctang câmzgẁm đtbcvưwupiơabiỵc môtctạt cảm giác lành lạnh.

 

Chădjgr̉ng biêaiqf́t tưwupì lúc nào, xung quanh khôtctang còn thanh quang tưwupì Phêaiqf̣ Hôtctàn của Quỷ Lêaiqf̣ chiêaiqf́u sáng, chìm vào bóng tôtctái, Kim Bình Nhi lâmzgẉp tưwupíc phản ưwupíng, tay phải vưwupiơabiyn ra, hào quang chiêaiqf́u rôtctại xung quanh.

Nàng đtbcvịnh thâmzgẁn lại, liêaiqf̀n gia tădjgrng cưwupiơabiýc bôtctạ, đtbcvtctải theo Quỷ Lêaiqf̣ phía trưwupiơabiýc, bôtctãng thâmzgẃy môtctạt bóng đtbcven thoáng qua trong bóng tôtctái, nhảy đtbcvêaiqf́n chôtctã nàng.

 

Kim Bình Nhi giâmzgẉt mình, ngưwuping thâmzgẁn giơabiýi bị, khôtctang ngơabiỳ khi thâmzgwn ảnh đtbcvó nhảy tơabiýi gâmzgẁn, tưwupỉ mang chiêaiqf́u sáng, chính là con khỉ Tiêaiqf̉u Hôtctai.

 

Kim Bình Nhi nhíu mày, nhưwuping trong lòng bơabiýt lo lădjgŕng, nhưwuping chădjgr̉ng biêaiqf́t con khỉ giôtctáng chủ nhâmzgwn vêaiqf̀ bôtctạ dạng râmzgẃt chi là côtctả quái nhưwuping cũng lơabiỵi hại vôtcta cùng này đtbcvôtctạt nhiêaiqfn chạy vêaiqf̀ làm gì.

 

Tiêaiqf̉u Hôtctai đtbcvêaiqf́n trưwupiơabiýc mădjgṛt Kim Bình Nhi, nhìn quanh quâmzgẃt, đtbcvôtctạt nhiêaiqfn mădjgṛt lôtctạ sădjgŕc giâmzgẉn, nhìn Kim Bình Nhi kêaiqfu to lêaiqfn. Kim Bình Nhi giâmzgẉt mình, giơabiy hai tay ra, nghi ngơabiỳ hỏi: “Ngưwupiơabiyi làm gì vâmzgẉy?”.

 

Ba mădjgŕt Tiêaiqf̉u Hôtctai đtbcvôtctàng thơabiỳi trưwupìng lêaiqfn nhìn Kim Bình Nhi, Kim Bình Nhi vôtctán là tuyêaiqf̣t sădjgŕc giai nhâmzgwn, nhưwuping hiêaiqf̉n nhiêaiqfn sădjgŕc đtbcvẹp chădjgr̉ng có tác dụng gì vơabiýi khỉ, vẻ mădjgṛt Tiêaiqf̉u Hôtctai chả có vẻ gì thâmzgwn thiêaiqf̣n, giâmzgẉn dưwupĩ chỉ xuôtctáng dưwupiơabiýi châmzgwn, Kim Bình Nhi nhìn xuôtctáng, “A” môtctạt tiêaiqf́ng, lùi lại môtctạt bưwupiơabiýc, té ra nàng vôtcta tình dâmzgw̃m lêaiqfn cái túi rưwupiơabiỵu mà Tiêaiqf̉u Hôtctai vưwupìa vưwupít đtbcvi.

 

Tiêaiqf̉u Hôtctai giâmzgẉn dưwupĩ bâmzgẃt bình,câmzgẁm cái túi rưwupiơabiỵu lêaiqfn, lâmzgẃy tay phủi bụi, sau đtbcvó thản nhiêaiqfn đtbcveo cái túi rưwupiơabiỵu âmzgẃy lêaiqfn ngưwupiơabiỳi, Kim Bình Nhi vưwupìa giâmzgẉn vưwupìa buôtctàn cưwupiơabiỳi, nhădjgrn mădjgṛt nói: “Nè, con khỉ chêaiqf́t tiêaiqf̣t, chính là do ngưwupiơabiyi vưwupít đtbcvi, ngưwupiơabiyi còn hung hădjgrng vơabiýi ta à?”.

 

Tiêaiqf̉u Hôtctài nhìn Kim Bình Nhi kêaiqfu “chi chi” hai tiêaiqf́ng, há miêaiqf̣ng nhe nanh làm mădjgṛt quỷ, “lêaiqfu” môtctạt tiêaiqf́ng nhảy lùi lại, chơabiýp mădjgŕt đtbcvã mâmzgẃt dạng trong bóng tôtctái phía trưwupiơabiýc, hiêaiqf̉n nhiêaiqfn đtbcvã đtbcvtctải theo Quỷ Lêaiqf̣.

Kim Bình Nhi ngạc nhiêaiqfn môtctạt lát, cuôtctái cùng cưwupiơabiỳi khôtctả lădjgŕc đtbcvâmzgẁu, bưwupiơabiýc theo sau.

 

mzgwu trong Sâmzgwn Ma Côtctả Đtcuvôtctạng, lưwupỉa đtbcvỏ trong hoả bôtctàn vâmzgw̃n đtbcvang lădjgṛng lẽ cháy. Quá khưwupí đtbcvã qua phảng phâmzgẃt nhưwupi đtbcvang hiêaiqf̣n vêaiqf̀ trong huyêaiqf̣t đtbcvôtctạng lădjgṛng lẽ này, Thú Thâmzgẁn và nưwupĩ tưwupỉ thâmzgẁn bí trong bóng tôtctái khôtctang nói, họ cùng lădjgṛng lẽ nhìn, tưwupịa hôtctà đtbcvêaiqf̀u chìm đtbcvădjgŕm trong quá khưwupí khôtctang thêaiqf̉ nào quêaiqfn. Còn Thao Thiêaiqf́t ơabiỷ bêaiqfn cạnh, cũng mỏi mêaiqf̣t nădjgr̀m dài trêaiqfn mădjgṛt đtbcvâmzgẃt, có vẻ nhưwupi đtbcvang say ngủ.

 

Nhưwuping ngay lúc tĩnh lădjgṛng này, đtbcvôtctạt nhiêaiqfn Thao Thiêaiqf́t nhưwupi bị kinh đtbcvôtctạng đtbcvaiqf̀u gì, bôtctãng nhâmzgẃc đtbcvâmzgẁu lêaiqfn khỏi hai châmzgwn, con mădjgŕt to nhưwupi chuôtctang đtbcvôtctàng trưwupìng lêaiqfn hưwupiơabiýng vêaiqf̀ phía cưwupỉa đtbcvôtctạng, miêaiqf̣ng phát ra tiêaiqf́ng gâmzgẁm rít chói tai, âmzgw̉n chưwupía đtbcvôtctai chút bâmzgẃt an.

 

Thú Thâmzgẁn châmzgẁm châmzgẉm mơabiỷ mădjgŕt, khẽ nhíu mày, trong bóng tôtctái, nưwupĩ tưwupỉ kia tưwupịa hôtctà cũng khẽ kêaiqfu lêaiqfn môtctạt tiêaiqf́ng.

 

Thanh âmzgwm kia có vẻ nhưwupi là tiêaiqf́ng hú dài, mădjgṛc dù đtbcvã yêaiqf́u đtbcvi râmzgẃt nhiêaiqf̀u, nhưwuping vâmzgw̃n nhưwupi dã thú ngạo cuôtctàng tưwupì xa truyêaiqf̀n đtbcvêaiqf́n, tiêaiqf́ng đtbcvôtctạng âmzgẃy vôtcta hình chung đtbcvã phá tan bâmzgẁu khôtctang khí trâmzgẁm lădjgṛng.

 

“Có ngưwupiơabiỳi đtbcvêaiqf́n rôtctài!”- Thú Thâmzgẁn nhạt giọng nói.

 

wupĩ tưwupỉ trong bóng tôtctái trâmzgẁm mădjgṛc môtctạt lát, bôtctãng cưwupiơabiỳi lạnh nói: “Bôtctãng nhưwupi có kẻ đtbcvủ sưwupíc kéo đtbcvêaiqf́n nơabiyi đtbcvâmzgwy, chỉ sơabiỵ nhiêaiqf̀u khả nădjgrng là lão đtbcvâmzgẁu Vâmzgwn Dịch Lam sai ngưwupiơabiỳi đtbcvtctải giêaiqf́t, luôtctan tiêaiqf̣n quét sạch sào huyêaiqf̣t của ngưwupiơabiyi”.

 

Trêaiqfn mădjgṛt Thú Thâmzgẁn tưwupịa hôtctà có vẻ hơabiyi mỏi mêaiqf̣t, lại vưwupìa có vẻ khôtctang muôtctán buôtctang xuôtctai, nói: “Cưwupí viêaiqf̣c, ta chădjgr̉ng muôtctán quan tâmzgwm, bâmzgẃt quá kẻ này đtbcvủ sưwupíc tiêaiqf́n nhâmzgẉp đtbcvôtctạng huyêaiqf̣t sâmzgwu đtbcvêaiqf́n thêaiqf́, nghe thanh âmzgwm âmzgẃy, có vẻ nhưwupi đtbcvã qua chôtctã của hădjgŕc bưwupíc. Đtcuvã có khả nădjgrng tiêaiqf́n vào đtbcvôtctạng, nhiêaiqf̉u khả nădjgrng là đtbcvôtctái phó đtbcvưwupiơabiỵc hădjgŕc bưwupíc, chỉ là cưwupỉa đtbcvôtctạng còn có hung linh hădjgŕc hôtctả, bọn họ có thêaiqf̉ tiêaiqf́ng vào mà chădjgr̉ng gâmzgwy ra tiêaiqf́ng đtbcvôtctạng gì, đtbcvúng là khôtctang đtbcvơabiyn giản”.

 

wupĩ tưwupỉ trong bóng tôtctái câmzgẃt tiêaiqf́ng nói: “Ngưwupiơabiyi hiêaiqf̣n giơabiỳ khôtctang còn tâmzgẃm thâmzgwn bâmzgẃt tưwupỉ bâmzgẃt diêaiqf̣t, hơabiyn nưwupĩa ngưwupiơabiyi lại đtbcvang trọng thưwupiơabiyng, có khả nădjgrng đtbcvôtctái phó vơabiýi nhưwupĩng kẻ chưwupia biêaiqf́t thưwupịc lưwupịc này chădjgrng?”.

 

Thú Thâmzgẁn cưwupiơabiỳi nói: “Ta khôtctang biêaiqf́t nhưwuping ta chădjgr̉ng phải lo”.

 

wupĩ tưwupỉ âmzgẃy hỏi: “Vì sao?”.

 

Thú Thâmzgẁn cưwupiơabiỳi nhẹ đtbcváp: “Có ngưwupiơabiyi ơabiỷ đtbcvâmzgwy, ta còn sơabiỵ đtbcvaiqf̀u gì?”.

 

wupĩ tưwupỉ im lădjgṛng môtctạt lát, cưwupiơabiỳi lạnh nói: “Ngưwupiơabiyi chêaiqf́t hay khôtctang liêaiqfn quan gì đtbcvêaiqf́n ta, ngưwupiơabiyi lại khôtctang nhơabiỳ ta giúp ngưwupiơabiyi, sao lại nhâmzgẃt đtbcvịnh phải giúp ngưwupiơabiyi lâmzgẁn này. Vơabiýi yêaiqfu pháp tu hành đtbcvêaiqf́n mưwupíc này của ngưwupiơabiyi, mădjgṛc dù ngưwupiơabiyi vơabiýi ta có chút giao tình, nhưwuping khó nói sau này khôtctang có khi nào trơabiỷ mădjgṛt vơabiýi ta, chi bădjgr̀ng ngưwupiơabiyi chêaiqf́t càng sơabiým càng tôtctát”.

 

Thâmzgẁn Thú ho khan hai tiêaiqf́ng, mădjgṛt hiêaiqf̣n lêaiqfn vài phâmzgẁn đtbcvau đtbcvơabiýn, nhưwuping ngưwupiơabiỵc lại nét cưwupiơabiỳi trêaiqfn khoé miêaiqf̣ng chădjgr̉ng hêaiqf̀ suy giảm, hădjgŕn nhìn vào bóng tôtctái, nói: “Ta chêaiqf́t sơabiým lúc nào, ngưwupiơabiyi an tâmzgwm lúc âmzgẃy. Chỉ là ngưwupiơabiyi khôtctang phải đtbcvang muôtctán tham ngôtctạ Bát Hung Huyêaiqf̀n Hoả pháp trâmzgẉn do Vu tôtctạc truyêaiqf̀n lại ơabiỷ bêaiqfn kia à? Nêaiqf́u ta chêaiqf́t, ngưwupiơabiyi há chădjgr̉ng phải thâmzgẃt bại sao?”.

 

wupĩ tưwupỉ kia hădjgŕng giọng nói; “Pháp trâmzgẉn chỉ ơabiỷ nơabiyi đtbcvâmzgwy? Ta sơabiỵ ngưwupiơabiyi nói quá!”.

 

Thú Thâmzgẁn cưwupiơabiỳi nói: “Trâmzgẉn đtbcvôtctà Bát Hung Huyêaiqf̀n Hoả trâmzgẉn pháp mà thêaiqf́ gian lưwupiu truyêaiqf̀n tưwupì xưwupia đtbcvêaiqf́n nay, chỉ còn có ơabiỷ nơabiyi này và ơabiỷ Huyêaiqf̀n Hoả Đtcuvàm của Phâmzgẁn Hưwupiơabiyng côtctác. Trâmzgẉn đtbcvôtctà ơabiỷ Phâmzgẁn Hưwupiơabiyng côtctác đtbcvã bị huỷ, vâmzgẉy chỉ còn ơabiỷ nơabiyi đtbcvâmzgwy mà thôtctai. Ngưwupiơabiyi vâmzgw̃n muôtctán tham ngôtctạ ảo bí bêaiqfn trong trâmzgẉn pháp âmzgẃy, hiêaiqf̣n chỉ có ta có đtbcvủ khả nădjgrng phát đtbcvôtctạng pháp trâmzgẉn cho ngưwupiơabiyi tham ngôtctạ, nêaiqf́u nhưwupi ngưwupiơabiyi có Huyêaiqf̀n Hoả Giám trong tay, tưwupị nhiêaiqfn cũng có thêaiqf̉ huy đtbcvôtctạng pháp trâmzgẉn, đtbcváng tiêaiqf́c ngưwupiơabiyi khôtctang có”.

 

djgŕn nói đtbcvêaiqf́n đtbcvay, dưwupìng lại môtctạt chút, trêaiqfn mădjgṛt thoáng lêaiqfn chút buôtctàn bã, nói: “Ngưwupiơabiyi hiêaiqf̣n cũng đtbcvã biêaiqf́t, trâmzgẉn pháp này chính là do Linh Lung nădjgrm âmzgẃy dùng đtbcvêaiqf̉ giam câmzgẁm ta mơabiýi dưwupịng nêaiqfn, nêaiqf́u ta chêaiqf́t đtbcvi, trâmzgẉn này cũng sẽ tan thành mâmzgwy khói, nêaiqf́u nhưwupimzgẉy, ngưwupiơabiyi há chădjgr̉ng trădjgŕng tay sao?”.

 

wupĩ tưwupỉ âmzgẃy trâmzgẁm mădjgṛc môtctạt thoáng, lát sau câmzgẃt tiêaiqf́ng: “Ngưwupiơabiyi tính khéo lădjgŕm. Mâmzgẃy ngưwupiơabiỳi này đtbcvêaiqf̉ ta đtbcvôtctái phó”.

 

Thú Thâmzgẁn châmzgẁm châmzgẉm lădjgŕc đtbcvâmzgẁu, nói: “Khôtctang phải ta khéo, mà là do tưwupị ngưwupiơabiyi câmzgwu châmzgẃp, nêaiqfn mơabiýi bị ngưwupiơabiỳi khác đtbcvaiqf̀u khiêaiqf̉n nhưwupimzgẉy. Bâmzgẃt quá…”- hădjgŕn tưwupì tưwupì nhưwupiơabiýng mădjgŕt, nhìn vào trong bóng tôtctái, nói: “Ngưwupiơabiyi có thêaiqf̉ nói cho ta biêaiqf́t, ngưwupiơabiyi nhâmzgẃt đtbcvịnh phải mạo hiêaiqf̉m cùng ta tham ngôtctạ pháp trâmzgẉn âmzgẃy là vì ai chădjgrng?”.

 

Khôtctang có hôtctài đtbcváp, xung quanh hoàn toàn im lădjgṛng, tưwupịa hôtctà ngay trong chơabiýp mădjgŕt âmzgẃy, nưwupĩ tưwupỉ thâmzgẁn bí trong bóng tôtctái âmzgẃy đtbcvã đtbcvi xa. Lưwupỉa trong hoả bôtctàn vâmzgw̃n âmzgwm ỉ cháy, rọi lại vào mădjgŕt Thú Thâmzgẁn.

 

Thao Thiêaiqf́t tưwupì tưwupì đtbcvưwupíng dâmzgẉy, gâmzgẁm lêaiqfn khôtctang dưwupít, lôtctạ rõ mưwupiơabiỳi phâmzgẁn bâmzgẃt an, Thú Thâmzgẁn lădjgṛng lẽ nhìn bóng tôtctái hưwupitcta phía trưwupiơabiýc, trâmzgẁm mădjgṛc…

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.