Tru Tiên

Chương 202 : Vết thương lòng

    trước sau   
   

hueni thơhuen̉ quỷ dị tạo thành luôfnmèng khí nóng tưigic̀ng đnsxiơhueṇt lan truyêqpox̀n trong khôfnmeng khí, ngọn lưigic̉a nhưigic nhe nanh múa vuôfnmét, đnsxiâczvỳy vẻ đnsxie dọa, nhưigicng khôfnmeng tiêqpox́p tục bàng trưigicơhueńn nưigic̃a, tưigic̣a hôfnmè nhưigic đnsxiã đnsxiạt đnsxiêqpox́n mưigićc cưigic̣c hạn của nó. Măvimḥc dù vâczvỵy, phía dưigicơhueńi ngọn lưigic̉a đnsxiang cháy này, măvimḥt đnsxiâczvýt vâczvỹn còn dâczvýu vêqpox́t nưigićt nẻ, trong khi đnsxió, cái hỏa bôfnmèn cũ kỹ lại vâczvỹn an nhiêqpoxn khôfnmeng suy suyêqpox̃n chút nào.

 

Ánh lưigic̉a bâczvỵp bùng hăvimh́c vào làm măvimh́t của Thú Thâczvỳn phảng phâczvýt nhưigic đnsxiang bùng cháy.

 

igic̃ tưigic̉ đnsxió đnsxiưigićng trưigicơhueńc ngọn lưigic̉a, câczvýt giọng cưigicơhueǹi lạnh lùng, nói: “Pháp lưigic̣a của ngưigicơhueni chưigica hôfnmèi phục hăvimh̉n, ngưigicơhueni côfnmé ý muôfnmén gạt ta sao? Tuy nhiêqpoxn nêqpox́u nói răvimh̀ng pháp trâczvỵn này khôfnmeng có Huyêqpox̀n Hỏa Giám thôfnmei đnsxiôfnmẹng, ngày trưigicơhueńc lúc ngưigicơhueni phục sinh đnsxiã bị phá hủy, thì uy lưigic̣c của nó vôfnmén khôfnmeng chỉ dưigic̀ng lại ơhuen̉ mưigićc này đnsxiâczvyu.




 

igicơhuenng măvimḥt anh tuâczvýn của Thú Thâczvỳn khôfnmeng có bâczvýt cưigić đnsxiôfnmẹng tĩnh gì, bình tĩnh đnsxiáp lơhueǹi: “Ngưigicơhueni dĩ nhiêqpoxn là phải đnsxiêqpox̀ phòng ta rôfnmèi, ra chỉ khôfnmeng hiêqpox̉u môfnmẹt đnsxiqpox̀u, tại sao ngưigicơhueni lại đnsxiêqpox́n đnsxiêqpox̉ cưigiću ta?”

 

igic̃ tưigic̉ hăvimh́ng giọng môfnmẹt tiêqpox́ng, nói: “Ta khôfnmeng tôfnmét nhưigic ngưigicơhueni nói đnsxiâczvyu, môfnmẹt là vì ta muôfnmén chính măvimh́t nhìn thâczvýy kỹ trâczvỵn truyêqpox̀n thuyêqpox́t của Vu tôfnmẹc, môfnmẹt lý do khác là ta nhìn bọn Vâczvyn lão đnsxiâczvỳu ơhuen̉ Phâczvỳn Hưigicơhuenng Côfnméc khôfnmeng thuâczvỵn măvimh́t chút nào”.

Thú Thâczvỳn cưigicơhueǹi nhẹ, tưigic̣a hôfnmè nhưigic khôfnmeng lý gì tơhueńi lơhueǹi của nưigic̃ tưigic̉ kia, nói: “Vâczvyn Dịch Lam tuy đnsxiã bôfnmẹi ưigicơhueńc, nhưigicng cũng phải nói là ta vôfnmén khôfnmeng tin tưigicơhuen̉ng lăvimh́m vào y, ngày đnsxió nêqpox́u ta chiêqpox́n thăvimh́ng tại Thanh Vâczvyn Sơhuenn, y nhâczvýt đnsxiịnh khôfnmeng dám khôfnmeng nghe lơhueǹi. Đnwvmánh ngưigicơhueǹi ngã xuôfnméng, chăvimh̉ng phải là hàn đnsxiôfnmẹng của đnsxia sôfnmé con ngưigicơhueǹi hay sao?”.

 

igic̃ tưigic̉ đnsxiáp lơhueǹi: “Thâczvỵt đnsxiáng tiêqpox́c là y khôfnmeng biêqpox́t răvimh̀ng, ta vơhueńi ngưigicơhueni khôfnmeng cùng môfnmẹt dạng, có giêqpox́t cũng khôfnmeng chêqpox́t đnsxiâczvyu”.

 

Ánh măvimh́t Thú Thâczvỳn thâczvym thuý, nhìn chăvimhm chăvimhm vào khoảng tôfnméi phía sau ánh lưigic̉a, lưigic̉a cháy bâczvỵp bùng, nhưigicng tưigic̣a hôfnmè nhưigic khôfnmeng thêqpox̉ chiêqpox́u tơhueńi đnsxió đnsxiưigicơhueṇc.

 

“Ngưigicơhueni làm sao biêqpox́t là ta bị giêqpox́t cũng khôfnmeng chêqpox́t, nêqpox́u bâczvyy giơhueǹ ta nói vơhueńi ngưigicơhueni, ta vâczvỹn có thêqpox̉ bị giêqpox́t, ngưigicơhueni nghĩ thêqpox́ nào?” Y nhìn vào bóng tôfnméi, khóe miêqpox̣ng vâczvỹn phảng phâczvýt nét cưigicơhueǹi mơhueǹ nhạt, vưigic̀a có vẻ gâczvyy hâczvýn lại vưigic̀a có vẻ dụ hoăvimḥc, châczvỵm rãi câczvýt tiêqpox́ng.

 

igic̃ tưigic̉ âczvýy đnsxiôfnmẹt nhiêqpoxn khôfnmeng nói tiêqpox́ng nào, bêqpoxn trong sơhuenn đnsxiôfnmẹng, chỉ còn nghe tiêqpox́ng lưigic̉a cháy lép bép, khôfnmeng biêqpox́t tại sao nêqpox́u so sánh vơhueńi lúc đnsxiâczvỳu, bâczvỳu khôfnmeng khí càng im lăvimḥng môfnmẹt cách chêqpox́t chóc.




 

Khôfnmeng biêqpox́t bao lâczvyu sau, Thú Thâczvỳn đnsxiôfnmẹt nhiêqpoxn nói: “Chúng ta đnsxiã biêqpox́t nhau cho đnsxiêqpox́n hôfnmem nay là đnsxiã đnsxiưigicơhueṇc bao nhiêqpoxu nam rôfnmèi?”

 

fnmẹt hôfnmèi lâczvyu sau, nưigic̃ tưigic̉ âczvýy lạnh lùng trả lơhueǹi: “Khôfnmeng nhơhueń nưigic̃a, ngày âczvýy ta vưigic̀a đnsxiăvimh́c đnsxiạo, vôfnme tình lạc vào chôfnmén này, ngưigicơhueni nói thưigic̉ xem, tại sao lúc âczvýy ngưigicơhueǹi lại đnsxiôfnméi xưigic̉ tôfnmét vơhueńi ta?”

 

Thú Thâczvỳn mỉm cưigicơhueǹi, châczvỵm rãi cúi đnsxiâczvỳu, vẻ măvimḥt càng lúc càng lôfnmẹ rõ nét mêqpox̣t mỏi, trả lơhueǹi: “Ta tuy lúc đnsxió chưigica phải là ngưigicơhueǹi, nhưigicng cũng khôfnmeng thêqpox̉ chịu nôfnmẻi sưigic̣ côfnme đnsxiơhuenn”.

 

igic̃ tưigic̉ im lăvimḥng hôfnmèi lâczvyu, phảng phâczvýt nhưigic giâczvỵt mình, hôfnmèi lâczvyu sau nói: “Tại sao ngưigicơhueni hôfnmem nay có vẻ khác hăvimh̉n mọi ngày? Trưigicơhueńc đnsxiâczvyy ngưigicơhueni chưigica tưigic̀ng nói chuyêqpox̣n nhưigicczvỵy bao giơhueǹ”.

 

hueǹ vai Thú Thâczvỳn khẽ run lêqpoxn, phát ra hai tiêqpox́ng ho dưigic̃ đnsxiôfnmẹi, nhưigicng trêqpoxn măvimḥt y vâczvỹn đnsxiqpox̉m môfnmẹt nụ cuơhueǹi, tụa hôfnmè nhưigic khôfnmeng có gì đnsxiáng đnsxiêqpox̉ vào măvimh́t y: “Ngưigicơhueni thâczvýy ta giôfnméng nhưigicfnmẹt ngưigicơhueǹi bình thưigicơhueǹng săvimh́p chêqpox́t có đnsxiúng khôfnmeng?”

 

igic̃ tưigic̉ dưigicơhueǹng nhưigicczvỵp tưigićc trả lơhueǹi y: “Nhưigicng ngưigicơhueni khôfnmeng phải là ngưigicơhueǹi!”

 

“Làm sao ngưigicơhueni biêqpox́t ta khôfnmeng phải là ngưigicơhueǹi?”

 



 

Ngọn lưigic̉a trong hỏa bôfnmèn đnsxiôfnmẹt nhiêqpoxn bôfnméc cao lêqpoxn, tưigic̣a hôfnmè nhưigic tiêqpox́ng gâczvỳm rú của hỏa long, sau đnsxió tưigic̀ tưigic̀ hạ xuôfnméng, xung quanh tám góc của hung thâczvỳn đnsxiôfnmè án cũng tưigic̀ tưigic̀ hạ xuôfnméng, tỏa ánh sáng ảm đnsxiạm, rôfnmèi tưigic̀ tưigic̀ tiêqpoxu thâczvýt trong bóng tôfnméi. Hỏa Long cũng dung nhâczvỵp vào bêqpoxn trong ngọn lưigic̉a, hóa thành ánh lưigic̉a bình thưigicơhueǹng, xung quanh bóng đnsxiêqpoxm bao trùm, chỉ có chôfnmẽ gâczvỳn hỏa bôfnmèn là vâczvỹn còn ánh sáng.

 

“Ngưigicơhueni đnsxiã làm gì vơhueńi chính mình rôfnmèi?”. Môfnmẹt lúc sau, nưigic̃ tưigic̉ nhẹ nhàng câczvýt tiêqpox́ng hỏi.

 

Thú Thâczvỳn khôfnmeng trả lơhueǹi, cũng khôfnmeng nói gì thêqpoxm, nét măvimḥt y môfnmẽi lúc môfnmẹt mêqpox̣t mỏi, châczvỳm châczvỵm giơhuen tay lêqpoxn. Trong ánh lưigic̉a, nhìn thâczvýy côfnmẻ tay phải của y, nưigicơhueńc ta phảng phâczvýt mâczvýt đnsxii vẻ trơhuenn láng, chỉ còn môfnmẹt màu xám xịt, mơhueǹ mơhueǹ bêqpoxn trong, có thêqpox̉ nhìn thâczvýy nhưigic̃ng mạch máu đnsxiỏ sâczvỹm.

 

Thú Thâczvỳn nhìn đnsxiám mạch máu môfnmẹt hôfnmèi lâczvyu, khẽ lăvimh́c đnsxiâczvỳu, nhẹ nhàng dùng tay rạch môfnmẹt đnsxiưigicơhueǹng ơhuen̉ côfnmẻ tay, ngay lâczvỵp tưigićc, trêqpoxn côfnmẻ tay xuâczvýt hiêqpox̣n môfnmẹt vêqpox́t đnsxiưigićt, tưigic̀ đnsxió tưigic̀ng giọt máu tưigic̀ tưigic̀ nhỏ xuôfnméng.

 

Máu!




 

Máu đnsxiỏ tưigicơhueni!

 

“Làm sao có thêqpox̉ xảy ra chuyêqpox̣n nhưigicczvỵy…”. Nưigic̃ tưigic̉ trong bóng tôfnméi tưigic̣a hôfnmè nhưigic quá sưigićc kinh ngạc khôfnmeng thôfnmét ra thêqpoxm đnsxiưigicơhueṇc lơhueǹi nào, nưigic̉a ngày sau, nàng dưigicơhueǹng nhưigic đnsxiã hoàn hôfnmèn lại, ngạc nhiêqpoxn hỏi: “Ngưigicơhueni… ngưigicơhueni sao lại biêqpox́n thành ngưigicơhueǹi rôfnmèi!”

 

Thú Thâczvỳn khôfnmeng nói gì, chỉ mỉm cưigicơhueǹi, nhìn nét cưigicơhueǹi trâczvỳm măvimḥc của y, khôfnmeng ai biêqpox́t đnsxiưigicơhueṇc đnsxió là nụ cưigicơhueǹi chua chát hay hạnh phúc.

 

“Thì ra là vâczvỵy, ta vôfnmén trong lòng cũng thâczvýy kỳ quái ngưigicơhueni vôfnmén bâczvỷm lêqpox̣ khí đnsxiâczvýt trơhueǹi mà sinh ra, đnsxiưigicơhuenng nhiêqpoxn là bâczvýt tưigic̉ bâczvýt diêqpox̣t, vâczvỵy mà dưigicơhueńi Tru Tiêqpoxn trong trâczvỵn chiêqpox́n Thanh Vâczvyn Sơhuenn lại thụ thưigicơhuenng. Nguyêqpoxn lai khôfnmeng biêqpox́t tưigic̀ lúc nào, ngưigicơhueǹi đnsxiã bíêqpoxn thành môfnmẹt con ngưigicơhueǹi hôfnmei thôfnméi vâczvỵy? Ha ha ha…”

 

igic̃ tưigic̉ âczvýy khôfnmeng biêqpox́t là do thâczvýy chuyêqpox̣n quá hoang đnsxiưigicơhueǹng, hay là do khôfnmeng thêqpox̉ tưigic̣ khôfnméng chêqpox́, bôfnmẽng nhiêqpoxn phá lêqpoxn cưigicơhueǹi.

 

Ánh măvimh́t của Thú Thâczvỳn ngưigicng đnsxiọng nhìn lêqpoxn mâczvýy giọt máu trêqpoxn côfnmẻ ta, trong ánh măvimh́t âczvỷn ưigicơhueńc nhưigic có tình cảm khôfnmeng thêqpox̉ diêqpox̃n đnsxiạt băvimh̀ng lơhueǹi, vưigic̀a nhưigic hoan hỉ, vưigic̀a nhưigic bi thưigicơhuenng.

 

“Ta chưigica bao giơhueǹ là… môfnmẹt con ngưigicơhueǹi hôfnmei thôfnméi…” Y cuơhueǹi mêqpox̣t mỏi “Ta đnsxiêqpox́n thêqpox́ gian này, kêqpox̉ tưigic̀ ngày có thâczvỳn thưigićc, cũng vôfnmén khôfnmeng phải là con ngưigicơhueǹi rôfnmèi”.

 

igic̃ tưigic̉ âczvýy giâczvỵt mình, hỏi lại: “Ngưigicơhueni nói cái gì?”.

 

Thú Thâczvỳn tưigic̀ tưigic̀ quay đnsxiâczvỳu, vọng nhìn vêqpox̀ phía ngọn lưigic̉a, cháy rưigic̣c trong hỏa bôfnmèn, âczvym thanh của y, tại nơhueni bóng tôfnméi và ánh sáng xen kẽ này, phảng phâczvýt nhưigic đnsxiang xuâczvýt phát tưigic̀ nhiêqpox̀u nhiêqpox̀u năvimhm vêqpox̀ trưigicơhueńc.

 

“Lúc ta có ý thưigićc lâczvỳn đnsxiâczvỳu tiêqpoxn, đnsxiã nhìn thâczvýy này, lúc đnsxió ta thâczvỵm chí chưigica có thâczvyn thêqpox̉, chỉ vào phút giâczvyy hoảng hôfnmét, thâczvýy nưigic̃ tưigic̉ đnsxió phảng phâczvýt nhưigic đnsxiang chăvimhm chú nhìn ta. Chỉ là thoe thơhueǹi gian, ta tưigic̀ tưigic̀ thành hình, chung quy đnsxiã biêqpox́t nàng vôfnmén là ngưigicơhueǹi, là Vu nưigic̃ đnsxiơhueǹi đnsxiâczvỳu tiêqpoxn của Vu tôfnmẹc, têqpoxn nàng là Linh Lung”.

 

Ác thú Thao Thiêqpox́t ơhuen̉ bêqpoxn cạnh Thú Thâczvỳn, rôfnméng lêqpoxn môfnmẹt tiêqpox́ng.

 

Thú Thâczvỳn vưigicơhuenn tay, khẽ vuôfnmét ve lêqpoxn đnsxiâczvỳu của nó, ác thú lại an tĩnh năvimh̀m xuôfnméng. Nưigic̃ tưigic̉ âczvýy khôfnmeng nói tiêqpox́ng nào, tưigic̣a hôfnmè nhưigic biêqpox́t răvimh̀ng bí mâczvỵt âczvỷn giâczvýu sau bao nhiêqpoxu năvimhm ròng, cuôfnméi cùng cũng phải khai mơhuen̉.

 

Ánh măvimh́t Thú Thâczvỳn tưigic̀ tưigic̀ ôfnmen nhu nhìn bôfnmén phía, ánh măvimh́t y vọng nhìn nơhueni bóng tôfnméi xa xăvimhm, ơhuen̉ nơhueni xa xăvimhm trong huyêqpox̣t đnsxiôfnmẹng, dưigicơhueǹng nhưigic có môfnmẹt linh hôfnmèn đnsxiang yêqpoxn lăvimḥng lăvimh́ng nghe.

 

“Bí thuâczvỵt vu pháp của Linh Lung thu lâczvýy thiêqpoxn đnsxiịa lêqpox̣ khí của Nam Cưigicơhuenng, chăvimh́t lọc lâczvýy tinh hoa, rôfnmèi tạo ra ta”.

 

Thú Thâczvỳn nhẹ nhàng kêqpox̉ lại bí mâczvỵt hàng ngàn hàng vạn năvimhm mà chưigica có ai biêqpox́t đnsxiưigicơhueṇc lai lịch: “Nhưigic̃ng anh hùng của Vu tôfnmẹc ngày âczvýy, đnsxii theo Linh Lung đnsxiêqpox̉ bao vâczvyy ta vào tưigic̉ đnsxiịa, nêqpox́u chúng biêqpox́t đnsxiưigicơhueṇc ta vôfnmén là do nưigicơhuenng nưigicơhuenng tôfnmen kính của bọn chúng tưigic̣ tay sáng tạo ra, khôfnmeng biêqpox́t trong lòng chúng sẽ nghĩ nhưigic thêqpox́ nào!”

 

Y cưigicơhueǹi nhẹ, lêqpox̣ khí giêqpox́t ngưigicơhueǹi trưigicơhueńc đnsxiâczvyy, tưigic̣a hôfnmè nhưigic chưigica tưigic̀ng có trêqpoxn ngưigicơhueǹi y, lúc này đnsxiôfnméi vơhueńi y, bâczvýt quá chỉ là môfnmẹt hôfnmèi ưigićc mà thôfnmei.

 

“Ta đnsxiã tưigic̀ng hỏi Linh Lung râczvýt nhiêqpox̀u lâczvỳn, tại sao lại tạo ra ta, nhưigicng nàng luôfnmen luôfnmen khôfnmeng muôfnmén trả lơhueǹi. Nhưigicng sau đnsxió cuôfnméi cùng ta cũng minh bạch, kỳ thâczvỵt nàng làm vâczvỵy cũng chỉ vì hai chưigic̃ mà thôfnmei”.

 

igic̃ tưigic̉ khôfnmeng nhịn đnsxiưigicơhueṇc hỏi: “Là chưigic̃ gì?”

 

Thú Thâczvỳn lạnh nhạt trả lơhueǹi: “Trưigicơhueǹng sinh!”

 

igic̃ tưigic̉ thanh âczvym đnsxiâczvỳy vẻ ngạc nhiêqpoxn hỏi lại: “Trưigicơhueǹng sinh?”

 

Thù Thâczvỳn gâczvỵt đnsxiâczvỳu nói: “Khôfnmeng sai, ngưigicơhueni thâczvýy có tưigićc cưigicơhueǹi khôfnmeng? Nhưigicng vào ngày âczvýy, thưigic̣c sưigic̣ nàng là vì mục đnsxiích này. Đnwvmưigicơhuenng thơhueǹi vu pháp của Linh Lung tạo nghêqpox̣ đnsxiã vưigicơhueṇt xa côfnmẻ nhâczvyn, nhìn khăvimh́p thiêqpoxn hạ, tưigic̣a hôfnmè nhưigic khôfnmeng hêqpox̀ có đnsxiịch thủ, trong Vu tôfnmẹc, mọi ngưigicơhueǹi đnsxiêqpox̀u kính trọng nàng nhưigic thâczvỳn linh. Nàng trơhuen̉ nêqpoxn buôfnmèn chán, ngôfnmèi khôfnmeng sinh viêqpox̣c, nêqpoxn tưigic̣ tìm ra mục tiêqpoxu cho mình. Nàng nghe nói vêqpox̀ sai lâczvỳm của bọn ngưigicơhueǹi tu đnsxiạp ơhuen̉ trung thôfnmẻ, mêqpox đnsxiăvimh́m trưigicơhueǹng sinh mà khôfnmeng có cách nào đnsxiạt đnsxiưigicơhueṇc, nhưigicng dù sao đnsxió vâczvỹn là thiêqpoxn đnsxiạo, nàng tuy là môfnmẹt nưigic̉ tưigic̃ thôfnmeng tuêqpox̣ tuyêqpox̣t thêqpox́m thuỷ chung cũng khôfnmeng có cách nào. Cuôfnméi cùng, nàng đnsxiã nghĩ đnsxiêqpox́n môfnmẹt biêqpox̣n pháp phi nhâczvyn”.

 

“Phi nhâczvyn…”

 

“Dưigicơhuenng thọ của con ngưigicơhueǹi đnsxiêqpox̀u có giơhueńi hạn, cho dù tu đnsxiạo thành côfnmeng, cũng chỉ sôfnméng đnsxiưigicơhueṇc vài trăvimhm năvimhm. Nhưigicng đnsxiôfnméi vơhueńi nhưigic̃ng phi nhâczvyn (khôfnmeng phải là ngưigicơhueǹi), thưigicơhueǹng tính mạng của chúng râczvýt dài, cũng nhưigic thiêqpoxn đnsxiịa tạo hóa, âczvym dưigicơhuenng lêqpox khí vâczvyn vâczvyn, kêqpox̉ tưigic̀ khi khai sinh trơhueǹi đnsxiâczvýt, vâczvỹn trưigicơhueǹng tôfnmèn bâczvýt diêqpox̣t. Nàng kêqpox̉ tưigic̀ khi nghĩ đnsxiêqpox́n đnsxiqpox̀u này, liêqpox̀n tâczvỵ tâczvym nghiêqpoxn cưigiću, cuôfnméi cùng khôfnmeng ngơhueǹ nàng tưigic̀ trong chôfnmén vôfnme sanh, đnsxiã sáng tạo ra ta.”

 

“Nàng âczvýy quả thâczvỵt là tài giỏi…” Nưigic̃ tưigic̉ câczvýt giọng âczvym u nói.

 

“Ha ha”, Thú Thâczvỳn cưigicơhueǹi nhạt, nói: “Đnwvmúng vâczvỵy, nàng thưigic̣c sưigic̣ vôfnmén là môfnmẹt nưigic̃ tưigic̉ vĩ đnsxiại. Tưigic̀ khi ta đnsxiêqpox́ thêqpox́ gian này, lâczvỳn đnsxiâczvỳu tiêqpoxn mơhuen̉ măvimh́t, cái nhìn đnsxiâczvỳu tiêqpoxn thâczvýy đnsxiưigicơhueṇc chính là nàng. Sau đnsxió khôfnmeng biêqpox́t đnsxiã trải qua biêqpox́t bao năvimhm tháng, trong thêqpox́ giơhueńi ta chỉ có nàng mà thôfnmei. Dâczvỳn dâczvỳn, ta băvimh́t đnsxiâczvỳu thành hình, nhưigicng bơhuen̉i vì bôfnmẻn thêqpox̉ của ta là do hâczvýp thụ lêqpox̣ khí trơhueǹi đnsxiâczvýt mà thành hình, kêqpox̉ tưigic̀ khi có thâczvỳn thưigićc, tưigic̣ nhiêqpoxn sẽ băvimh́t đnsxiâczvỳu hâczvýp thụ lêqpox̣ khí xung quanh, càng ngày càng khủng khiêqpox́p”.

 

“Chỉ có đnsxiqpox̀u, nàng dưigicơhueǹng nhưigic thưigic̣c sưigic̣ bâczvýt an, ánh măvimh́t nàng nhìn ta, khôfnmeng còn vẻ thâczvyn thiêqpox́t nưigic̃a, đnsxiêqpox́n khi lưigic̣c lưigicơhueṇng của ta cuôfnméi cùng đnsxiã miêqpox̃n cưigicơhueñng sánh băvimh̀ng của nàng, kêqpox̉ tưigic̀ ngày đnsxió trơhuen̉ đnsxii, nàng khôfnmeng hêqpox̀ cưigicơhueǹi vơhueńi ta lâczvỳn nào”.

 

“Ta lúc đnsxió râczvýt nghi hoăvimḥc, khôfnmeng hiêqpox̉u đnsxiqpox̀u gì cả, kỳ thâczvỵt ta khôfnmeng thêqpox̉ biêqpox́t vì sao, lưigic̣c lưigicơhueṇng của ta lại tăvimhng cưigicơhueǹng nhanh nhưigicczvỵy, nhưigicng đnsxiôfnméi vơhueńi ta mà nói, lưigic̣c lưigicơhueṇng đnsxió chăvimh̉ng có ý nghĩa gì, ta chỉ muôfnmén cùng vơhueńi nàng… cùng vơhueńi nàng sôfnméng chung môfnmẹt chôfnmẽ”.

 

“Ngưigicơhueni có thêqpox̉ nói vơhueńi nàng âczvýy mà, nàng khôfnmeng biêqpox́t đnsxiqpox̀u đnsxió sao?” Nưigic̃ tưigic̉ khôfnmeng nhịn đnsxiưigicơhueṇc nói.

 

“Ta đnsxiã nói rôfnmèi, đnsxiã nói râczvýt nhiêqpox̀u lâczvỳn, bâczvyy giơhueǹ nghĩ lại, chăvimh̉ng khác gì hài tưigic̉ làm nũng vơhueńi mâczvỹu thâczvyn vâczvỵy”.

 

igic̃ tưigic̉ im lăvimḥng, môfnmẹt hôfnmèi sau vâczvỹn khôfnmeng nghe tiêqpox́ng nào, Thú Thâczvỳn cũng trâczvỳm măvimḥc, phảng phâczvýt nhưigic đnsxiang hôfnmèi tưigicơhuen̉ng lại.

 

Ngọn lưigic̉a đnsxiang bùng cháy bêqpoxn trong phảng phâczvýt trong hỏa bôfnmèn, khẽ run run trong khôfnmeng trung, tưigic̣a hôfnmè nhưigic đnsxiang hôfnmeczvýp.

 

Thơhueǹi gian tại nơhueni hăvimh́c ám này phảng phâczvýt nhưigic đnsxiang dưigic̀ng lại, vêqpox̉nh tai lêqpoxn, chăvimhm chú lăvimh́ng nghe!

 

Nhưigic̃ng ký ưigićc đnsxióng băvimhng theo năvimhm tháng dâczvỳn dâczvỳn tưigic̀ng chút tưigic̀ng chút môfnmẹt tan chảy, rôfnmèi tưigic̀ tưigic̀ biêqpox́n mâczvýt.

 

Còn ai có thêqpox̉ nhơhueń lại?

 

Là ngưigicơhueni hay là ta? Chúng ta kỳ thưigic̣c ra, chỉ câczvỳn là con gnưigicơhueǹi vâczvỹn còn hơhueni thơhueǹ, lúc nào cũng chỉ đnsxifnmẻi theo thơhueǹi gian, dâczvỳn dâczvỳn già đnsxii, rôfnmèi biêqpox́n mâczvýt trong hăvimh́c ám…

 

“Cuôfnméi cùng có môfnmẹt ngày, ta khôfnmeng còn muôfnmén chỉ ơhuen̉ trong căvimhn tiêqpox̉u ôfnméc của nàng nưigic̃a, ta muôfnmén ra ngoài nhìn mọi viêqpox̣c. Hôfnmem đnsxió, nàng đnsxii mà khôfnmeng trơhuen̉ lại lâczvyu lăvimh́m rôfnmèi, ta đnsxiã phá giải câczvým chêqpox́ của nàng, mơhuen̉ cưigic̉a căvimhn tiêqpox̉u ôfnméc, bưigicơhueńc ra bêqpoxn ngoài”.

 

“Có nhiêqpox̉u ngưigicơhueǹi, thâczvỵt nhiêqpox̀u ngưigicơhueǹi lăvimh́m… nhưigicng môfnmẽi môfnmẹt ngưigicơhueǹi nhìn thâczvýy ta đnsxiêqpox̀u kêqpoxu lêqpoxn kinh khủng, chạy trôfnmén nhưigic đnsxiêqpox̉ giưigic̃ mạng, khôfnmeng biêqpox́t tại sao, vào lúc đnsxió ta tưigic̀ mưigicơhueǹi phâczvỳn kinh hoảng rôfnmèi lại băvimh́t đnsxiâczvỳu trơhuen̉ nêqpoxn tưigićc giâczvỵn, cuôfnméi cùng, môfnmẹt côfnmẽ lêqpox̣ khí tưigic̀ trong ngưigicơhueǹi ta xôfnmeng lêqpoxn khôfnmeng trung. Cũng vào lúc đnsxió, môfnmẹt sôfnmé ngưigicơhueǹi chiêqpox́n sĩ xôfnmeng tơhueńi đnsxiêqpox̉ hạ sát ta, ta vưigic̀a chôfnméng đnsxiơhueñ vưigic̀a rút lui, ta khôfnmeng muôfnmén đnsxiôfnmẹng thủ vơhueńi bọn họ, ta hôfnméi hâczvỵn râczvýt nhiêqpox̀u, ta chỉ muôfnmén ơhuen̉ chung môfnmẹt chôfnmẽ vơhueńi Linh Lung, ta chỉ muôfnmén ra ngoài đnsxiêqpox̉ nhìn thâczvýy…”.

 

“Ta ra sưigićc nói đnsxiqpox̀u đnsxió, ra sưigićc giải thích, nhưigicng khôfnmeng ai lăvimh́ng nghe ta cả, ta đnsxiã lơhueñ tay giêqpox́t chêqpox́t môfnmẹt ngưigicơhueǹi đnsxiâczvỳu tiêqpoxn…”

 

qpoxn lăvimḥng môfnmẹt hôfnmèi lâczvyu.

 

“Têqpoxn chiêqpox́n sĩ trẻ tuôfnmẻi đnsxió năvimh̀m yêqpoxn trong tay ta, đnsxiâczvỳu chúc xuôfnméng đnsxiâczvýt, tưigic̀ thâczvyn thêqpox̉ y máu chảy đnsxiỏ tưigicơhueni”.

 

“Ta si ngôfnméc đnsxiưigićng đnsxió, mọi ngưigicơhueǹi cũng si ngôfnméc đnsxiưigićng sưigic̣ng lại, rôfnmèi sau đnsxió bọn họ lại xôfnméng tơhueńi hung hãn hơhuenn, trong tiêqpox́ng la hét măvimh́ng chưigic̉i của bọn họ, ta vâczvỹn nghe thâczvýy tiêqpox́ng khóc lóc thảm thưigicơhuenng, đnsxió là thâczvyn nhâczvyn của chiêqpox́n sĩ đnsxió đnsxiang than khóc! Ta khôfnmeng biêqpox́t tại sao, nhưigicng tưigic̀ lâczvỳn đnsxiâczvỳu tiêqpoxn măvimh́t ta nhìn thâczvýy máu tưigicơhueni, thâczvyn thêqpox̉ ta đnsxiôfnmẹt nhiêqpoxn phát sinh biêqpox́n hóa, môfnmẹt dục vọng muôfnmén giêqpox́t ngưigicơhueǹi lâczvỵp tưigićc đnsxiqpoxn cuôfnmèng dâczvyng lêqpoxn trong lòng ta, ta khôfnmeng muôfnmén giêqpox́t ngưigicơhueǹi, nhưigicng ta khôfnmeng thêqpox̉ khôfnméng chêqpox́ lâczvýy mình, do ta băvimh́t đnsxiâczvỳu đnsxiôfnmẹng thủ, ta đnsxiã giêqpox́t ngưigicơhueǹi”.

 

“Ta đnsxiã giêqpox́t nhiêqpox̀u ngưigicơhueǹi, râczvýt nhiêqpox̀u, râczvýt nhiêqpox̀u ngưigicơhueǹi…”. Thú Thâczvỳn cúi đnsxiâczvỳu, nhưigicng y vâczvỹn tiêqpox́p tục kêqpox̉.

 

“Ta đnsxiưigićng trong vũng máu, khôfnmeng biêqpox́t đnsxiã đnsxiưigićng bao nhiêqpoxu lâczvyu, dâczvỳn dâczvỳn tỉnh lại, sau đnsxió, ta nhìn vêqpox̀ phía trưigicơhueńc, giưigic̃a vôfnmefnmé ngưigicơhueǹi đnsxiang tụ tâczvỵp xung quanh, Linh Lung đnsxiã vêqpox̀ đnsxiêqpox́n. Nàng nhìn ta, ta râczvýt là sơhueṇ hãi, ta biêqpox́t ta đnsxiã làm sai rôfnmèi, nhưigicng ta khôfnmeng biêqpox́t đnsxiưigicơhueṇc, ta thưigic̣c sưigic̣ khôfnmeng biêqpox́t đnsxiưigicơhueṇc ta đnsxiã làm sai đnsxiqpox̀u gì…”.

 

“Sau đnsxió Linh Lung ra tay chủ đnsxiôfnmẹng, nàng ra tay đnsxiôfnmẹng thủ vơhueńi ta, ta khôfnmeng muôfnmén hoàn thủ, ta hy vọng có thêqpox̉ giải thích vơhueńi nàng, ta muôfnmén nói vơhueńi nàng, tưigic̀ nay vêqpox̀ sau ta khôfnmeng dám ra ngoài nưigic̃a, ta sẽ ngoan ngoãn ơhuen̉ trong tiêqpox̉u ôfnméc, tưigic̀ nay vêqpox̀ sau chỉ bâczvỳu bạn vơhueńi môfnmẹt mình àng mà thôfnmei, ta đnsxiã cảm thâczvýy đnsxiâczvỳy đnsxiủ lăvimh́m rôfnmèi. Nhưigic̃ng lơhueǹi nói nhưigicczvỵy, ta đnsxiã nói râczvýt nhiêqpox̀u râczvýt nhiêqpox̀u, nhưigicng mà nàng khôfnmeng nghe môfnmẹt tiêqpox́ng nào”.

 

“Vu pháp của nàng vôfnmén hơhuenn hăvimh̉n nhưigic̃ng chiêqpox́n sĩ bình thưigicơhueǹng, chăvimh̉ng mâczvýy chôfnméc thâczvyn thêqpox̉ ta đnsxiã bị chịu cả trăvimhm ngàn vêqpox́t thưigicơhuenng, nhưigicng mà, môfnmẽi lâczvỳn trêqpoxn ngưigicơhueǹi ta thụ thưigicơhuenng, nó tưigic̣ đnsxiôfnmẹng hâczvýp thụ lêqpox̣ khí xung quanh rôfnmèi khang phục, thâczvỵm chí ta còn cảm giác, môfnmẽi lâczvỳn Linh Lung đnsxiáng ta, lưigic̣c lưigicơhueṇng ta ngưigicơhueṇc lại còn tăvimhng thêqpoxm. Cuôfnméi cùng, Linh Lung cũng đnsxiã phát hiêqpox̣n ra đnsxiqpox̉m này, săvimh́c măvimḥt nàng trăvimh́ng bêqpox̣ch nhưigic chêqpox́t, phảng phâczvýt vẻ tuyêqpox̣t vọng”.

 

Thú Thâczvỳn mỉm cưigicơhueǹi, hôfnmèi ưigićc lại, chỉ thâczvýy nét măvimḥt y càng lúc càng thêqpoxm thôfnméng khôfnmẻ: “Ta tưigic̀ tưigic̀ băvimh́t đnsxiâczvỳu có cảm giác, Linh Lung trong lòng thưigic̣a sưigic̣ hâczvỵn ta, nàng nhưigic phát cuôfnmèng lêqpoxn dùng mọi loại vu pháp đnsxiêqpox̉ đnsxiôfnméi phó vơhueńi ta, thâczvyn thêqpox̉ ta tuy bâczvýt tưigic̉ bâczvýt diêqpox̣t, nhưigicng lòng ta thưigic̣ sưigic̣ râczvýt khó chịu, do vâczvỵy tưigic̀ đnsxió vêqpox̀ sau, ta tưigic̣ mình trôfnmén thoát đnsxii. Nhưigicng trêqpoxn đnsxiưigicơhueǹng chạy trôfnmén, nhưigic̃ng ngưigicơhueǹi găvimḥp ta đnsxiêqpox̀u bị dọa sơhueṇ chêqpox́t khiêqpox́p, sau đnsxió ta mơhueńi biêqpox́t đnsxiưigicơhueṇc, hình dáng ban đnsxiâczvỳu của ta, đnsxiôfnméi vơhueńi ngưigicơhueǹi bình thưigicơhueǹng mà nói, thưigic̣a sưigic̣ râczvýt là đnsxiáng sơhueṇ”.

 

Y nhẹ nhàng vôfnmẽ đnsxiâczvỳu ác thú ơhuen̉ bêqpoxn mình, nói: “Hình dạng của ta lúc đnsxió, khôfnmeng thêqpox̉ nào xâczvýu xí hơhuenn đnsxiưigicơhueṇc”.

 

“Rơhueǹi xa Linh Lung, ta tiêqpox́n vào Thâczvỵp Vạn Đnwvmại Sơhuenn, khôfnmeng lâczvyu sau, ta phát hiêqpox̣n ra huyêqpox̣t đnsxiôfnmẹng này, nhâczvyn tiêqpox̣n tạm thơhueǹi ơhuen̉ lại đnsxiâczvyy. Nhưigicng ta muôfnmén quay trơhuen̉ lại, ta toàn tâczvym toàn ý, kỳ thâczvỵt chỉ muôfnmén ơhuen̉ chung môfnmẹt chôfnmẽ vơhueńi Linh Lung. Do đnsxió cuôfnméi cùng ta cũng quay trơhuen̉ lại, nhưigicng đnsxión tiêqpox́p ta chính là trâczvỵn pháp này”.

 

Ngọn lưigic̉a trong hỏa bôfnmèn phát ra tiêqpox́ng lép bép, tưigic̣a hôfnmè nhưigic đnsxiáp lại lơhueǹi nói của Thú Thâczvỳn.

 

“Ta khôfnmeng nghĩ răvimh̀ng trêqpoxn thêqpox́ gian này lại có môfnmẹt lưigic̣c lưigicơhueṇng khủng bôfnmé đnsxiêqpox́n mưigićc nhưigicczvỵy, Linh Lung dùng pháp lưigic̣c của Huyêqpox̀n Hỏa Giám, bôfnmé trí Bát Hung Huyêqpox̀n Hỏa Pháp trâczvỵn, triêqpox̣u xuâczvýt Bát Hoang Hỏa Long, dưigicơhueńi ngọn lưigic̉a tâczvỵp trung sưigićc mạnh của cả thiêqpoxn đnsxiịa vạn vâczvỵt đnsxió, cho dù thâczvyn thêqpox̉ ta là bâczvýt tưigic̉ bâczvýt diêqpox̣t, khôfnmeng ngơhueǹ nguyêqpoxn khí đnsxiại thưigicơhuenng, hình thêqpox̉ bị huỷ diêqpox̣t”.

 

“Ta liêqpox̀u mạnh nói vơhueńi Linh Lung, ta khôfnmeng muôfnmén làm bâczvýt cưigić chuyêqpox̣n gì khác, ta chỉ muôfnmén sôfnméng chung vơhueńi nàng môfnmẹt chôfnmẽ mà thôfnmei, nhưigicng nàng tưigicơhuen̉ng nhưigic khôfnmeng nghe thâczvýy đnsxiqpox̀u gì, chỉ muôfnmén thiêqpoxu chêqpox́t ta. Cuôfnméi cùng ta chạy trôfnmén vào nơhueni hoang dã, rôfnmèi cuôfnméi cùng cũng quay trơhuen̉ lại sơhuenn đnsxiôfnmẹng này. Ta khôfnmeng biêqpox́t tại sao Linh Lung lại đnsxiôfnméi xưigic̉a vơhueńi ta nhưigicczvỵy, ta thâczvỵt khôfnmeng can tâczvym, ta chỉ muôfnmén sôfnméng chung vơhueńi nàng mà thôfnmei”.

 

“Sau khi trơhuen̉ lại nơhueni đnsxiâczvyy, nhơhueǹ có hung lêqpox̣ đnsxiăvimḥc biêqpox̣t chỉ có tại Thâczvỵp Vạn Đnwvmại Sơhuenn, ta nhanh chóng hôfnmèi phục, lâczvỳn này ta quyêqpox́t đnsxiịnh lăvimḥng lẽ đnsxii tìm nàng, nàng khôfnmeng ngơhueǹ cũng truy đnsxifnmẻi theo ta. Nàng dâczvỹn theo bảy dũng sĩ, truy đnsxifnmẻi đnsxiêqpox́n côfnmẻ đnsxiôfnmẹng này, nàng đnsxii vào trong đnsxiêqpox̉ găvimḥp riêqpoxng ta”.

 

“Ta khôfnmeng có ý gì khác, nhâczvyn vì ta vôfnmén do nàng sáng tạo ra, nêqpox́u nói trong thiêqpoxn hạ có ngưigicơhueǹi có khả năvimhng đnsxiôfnméi phó vơhueńi ta, hiêqpox̉u ta, ngoài nàng ra còn ai khac nưigic̃a? Nhưigicng ta thâczvỵt sưigic̣ khôfnmeng hiêqpox̉u dưigicơhueṇc, tại sao nàng lại đnsxiôfnméi xưigic̉ vơhueńi ta nhưigicczvỵy, ta đnsxiã nói vơhueńi nàng râczvýt nhiêqpox̀u lơhueǹi, tại sao nàng khôfnmeng thèm đnsxiêqpox̉ ý đnsxiêqpox́n. Nhưigicng lâczvỳn này, khôfnmeng ngơhueǹ Linh Lung đnsxiã trả lơhueǹi ta, nàng nói: Kỳ thâczvỵt tâczvýt cả đnsxiêqpox̀u là lôfnmẽi của nàng, nàng đnsxiã tạo ra môfnmẹt quái vâczvỵt nhưigic ta, là lôfnmẽi lâczvỳm lơhueńn nhâczvýt của nàng. Bơhuen̉i vì ta đnsxiưigicơhueṇc sinh ra tưigic̀ thiêqpoxn đnsxiịa lêqpox̣ khí, trơhueǹi sinh có ham muôfnmén giêqpox́t ngưigicơhueǹi, nêqpox́u đnsxiêqpox̉ cho ta sôfnméng sót, chỉ sơhueṇ sẽ tạo kiêqpox́p nạn thảm hiêqpox́t cho thêqpox́ gian”.

 

“Ta liêqpox̀u mạng giải thích vơhueńi nàng, nói là ta khôfnmeng muôfnmén đnsxiqpox̀u đnsxió, ta chỉ muôfnmén sôfnméng chung vơhueńi nàng mà thôfnmei, ta khôfnmeng muôfnmén bâczvýt cưigić đnsxiqpox̀u gì khác”.

 

“Nhưigicng nàng chỉ thêqpoxigicơhuenng cưigicơhueǹi khôfnmẻ, nói là nàng tin ta, kỳ thâczvỵt nàng chưigica bao giơhueǹ khôfnmeng muôfnmén sôfnméng chung vơhueńi ta, chỉ có đnsxiqpox̀u, chỉ có đnsxiqpox̀u… nêqpox́u sau khi nàng chêqpox́t đnsxii?”.

 

qpoxn trong côfnmẻ đnsxiôfnmẹng, tưigic̀ nơhueni xa xôfnmei thăvimhm thăvimh̉m, phản gphâczvýt nhưigic có ngưigicơhueǹi thơhuen̉ dài trong bóng tôfnméi, hàng ngàn hàng vạn năvimhm vêqpox̀ trưigicơhueńc, khôfnmeng biêqpox́t giọt nưigicơhueńc măvimh́t rơhueni xuôfnméng ngày đnsxió có còn ai nhơhueń đnsxiêqpox́n khôfnmeng?

 

“Ta si ngôfnméc đnsxiưigićng đnsxió, trong lòng hoàn toàn trôfnméng rôfnmẽng, ta tưigic̣ biêqpox́t mình vôfnmén là bâczvýt tưigic̉ bâczvýt diêqpox̣t, nhưigicng ta chưigica tưigic̀ng nghĩ răvimh̀ng Linh Lung nàng có thêqpox̉ phải chêqpox́t. Ta cho đnsxiêqpox́n nay vâczvỹn còn nhơhueń rõ ràng, trêqpoxn khuôfnmen măvimḥt nhơhueṇt nhơhueṇt nhưigicng vâczvỹn phảng phâczvýt nụ cưigicơhueǹi của Linh Lung, tưigic̀ng giọt nưigicơhueńc măvimh́t rơhueni xuôfnméng. Lúc đnsxió, nàng lại tiêqpox́p tục phát đnsxiôfnmẹng Bát Hung Huyêqpox̀n Hỏa Pháp trâczvỵn, vâczvyy khôfnmén ta, môfnmẹt lâczvỳn nưigic̃a lại thiêqpoxu cháy thâczvyn thêqpox̉ ta, nhưigicng khi đnsxió ta lại hóa thành tinh hoa của lêqpox̣ kh1, nàng cuôfnméi cùng cũng khôfnmeng thêqpox̉ tiêqpoxu diêqpox̣t đnsxiưigicơhueṇc”.

 

“Sau khi thi hành trâczvỵn pháp, nguyêqpoxn khí của nàng đnsxiã bị thưigicơhuenng tôfnmẻn năvimḥng nêqpox̀, nhưigicng ta vôfnmén là do nàng tạo ra, bêqpoxn trong ngọn lưigic̉a, ta hỏi nàng, tại sao nàng lại đnsxiôfnméi xưigic̉ nhưigicczvỵy vơhueńi ta…”

 

“Câczvyu hỏi này, nàng khôfnmeng hêqpox̀ trả lơhueǹi ta”

 

“Nàng bôfnmé trí trâczvỵn pháp bêqpoxn trong côfnmẻ đnsxiôfnmẹng, câczvým chêqpox́ lâczvýy ta, ngày đnsxiem thiêqpoxu cháy ta, ngay khi ta hâczvýp thụ lêqpox̣ khí hôfnmèi phục, ngọn lưigic̉a nóng bỏng sẽ lâczvỵp tưigićc phâczvyn huỷ ngay đnsxiqpox̉m lêqpox̣ khí đnsxió. Cuôfnméi cùng, nàng chăvimhm chăvimhm nhìn ta, đnsxiôfnmẹt nhiêqpoxn hỏi ta có tâczvym nguyêqpox̣n gì khôfnmeng?”.

 

Thú thâczvỳn tưigic̀ tưigic̀ mỉm cưigicơhueǹi, nói tiêqpox́p: “Tâczvym nguyêqpox̣n, ta còn có thêqpox̉ có tâczvym nguyêqpox̣n gì đnsxiâczvyy? Toàn bôfnmẹ tâczvym nguyêqpox̣n của ta bâczvýt quá chỉ là muôfnmén sôfnméng chung vơhueńi nàng mà thôfnmei. Do đnsxió ta hỏi nàng, tại sao ta khôfnmeng thêqpox̉ sôfnméng chung môfnmẹt chôfnmẽ vơhueńi nàng? Linh Lung cúi đnsxiâczvỳu, châczvỵm rãi nói, bơhuen̉i vì ta khôfnmeng phải là ngưigicơhueǹi, thâczvỵm chí còn khôfnmeng phải là môfnmẹt sinh linh chủ đnsxiịnh là bọn ta khôfnmeng thêqpox̉ sôfnméng chung vơhueńi nhau đnsxiưigicơhueṇc”.

 

“Ta sau đnsxió ơhuen̉ bêqpoxn trong ngọn lưigic̉a, nhìn thăvimh̉ng vào nàng, lơhueńn giọng nói: Vâczvỵy thì nàng hãy đnsxiêqpox̉ cho ta trơhuen̉ thành ngưigicơhueǹi đnsxii!”.

 

Giọng nói của y hôfnmét nhiêqpoxn cao vút, dưigic̃ dôfnmẹi quay đnsxiâczvỳu lại, ngâczvỷng đnsxiâczvỳu lêqpoxn nhìn vòm huyêqpox̣t đnsxiôfnmẹng, hôfnmeqpoxn môfnmẹt tiêqpox́ng lơhueńn.

 

“Hãy đnsxiêqpox̉ ta trơhuen̉ thành ngưigicơhueǹi đnsxii!...”

 

“Âkfeǹm…”. Bôfnmén vách tưigicơhueǹng châczvýn đnsxiôfnmẹng, loạn thạch lả tả rơhueni xuôfnméng, âczvym thanh tưigic̣a nhưigicczvým đnsxiôfnmẹng, làm đnsxiqpox́c cả tai.

 

Giưigic̃a đnsxiám bụi mù mịt, Thú Thâczvỳn tưigic̀ tưigic̀ cúi đnsxiâczvỳu xuôfnméng.

 

“Sau đnsxió, chuyêqpox̣n gì đnsxiã xảy ra?” Nưigic̃ tưigic̉ trong bóng tôfnméi câczvýt tiêqpox́ng hỏi.

 

“…Nàng dưigicơhueǹng nhưigic si ngôfnméc đnsxiưigićng đnsxió, hôfnmèi lâczvyu sau, khôfnmeng hêqpox̀ nhúc nhích chút nào. Ta chịu đnsxiưigic̣ng nôfnmẽi thôfnméng khôfnmẻ bị lưigic̉a thiêqpoxu đnsxiôfnmét, đnsxiã hoàn toàn thâczvýt vọng. Nhưigicng sau đnsxió, nàng đnsxiôfnmẹt nhiêqpoxn ngâczvỷng đnsxiâczvỳu lêqpoxn, dưigic̀n lại pháp trâczvỵn, đnsxii đnsxiêqpox́n bêqpoxn ngưigicơhueǹi ta. Ta chỉ biêqpox́t nhìn nàng, khôfnmeng biêqpox́t nàng đnsxiịnh làm gì?”.

 

“Nàng châczvỵm rãi nói vơhueńi ta: Đnwvmúng, nàng đnsxiã khôfnmeng côfnmeng băvimh̀ng vơhueńi ta. Sau đnsxió nàng…” Nói tơhueńi đnsxiâczvyy, thanh âczvym của Thú Thâczvỳn khôfnmeng hiêqpox̉u vì su, đnsxiôfnmẹt nhiêqpoxn băvimh́t đnsxiâczvỳu khẽ run râczvỷy, “Nàng băvimh́t đnsxiâczvỳu tụng niêqpox̣m môfnmẹt tràn chú thâczvỳn bí, châczvỳm châczvỵm rút ra môfnmẹt thanh đnsxiao, sau đnsxió băvimh́t đnsxiâczvỳu… tưigic̀ng đnsxiao tưigic̀ng đnsxiao môfnmẹt căvimh́t vào ngưigicơhueǹi mình”.

 

“Cái gì?” Nưigic̃ tưigic̉ trong bóng tôfnméi knh hoảng hôfnmeqpoxn môfnmẹt tiêqpox́ng.

 

“Ta si ngôfnméc đnsxiưigićng đnsxió, khôfnmeng, ta râczvýt sơhueṇ hãi, thưigic̣c sưigic̣ râczvýt sơhueṇ hãi, thưigic̣a sưigic̣ khôfnmeng hiêqpox̉u nàng làm vâczvỵy đnsxiêqpox̉ làm gì. Tưigic̀ tưigic̀ Linh Lung dùng chính huyêqpox́t nhục của nàng thâczvỵm chí dùng chính xưigicơhuenng côfnmét của nàng, tạo nêqpoxn bưigićc tưigicơhueṇng ngưigicơhueǹi trêqpoxn măvimḥt đnsxiâczvýt, sau đnsxió, nàng đnsxiăvimḥt ta năvimh̀m ơhuen̉ phía trêqpoxn bưigićc tưigicơhueṇng, theo tưigic̀ng lơhueǹi chú của nàng, ta tưigic̀ tưigic̀ dung nhâczvỵp vào bưigićc tưigicơhueṇng này, ý thưigićc ta dâczvỳn dâczvỳn mơhuenfnmè đnsxii”.

 

“Ta nghe thâczvýy thanh âczvym của nàng càng lúc càng nhỏ đnsxii, nhưigicng vâczvỹn có thêqpox̉ nghe đnsxiưigicơhueṇc lơhueǹi nàng nói: nàng cuôfnméi cùng cũng có thêqpox̉ làm cho ta đnsxiưigicơhueṇc môfnmẹt viêqpox̣c, ngày sau chỉ câczvỳn có ngưigicơhueǹi tìm đnsxiưigicơhueṇc năvimhm thánh khí, đnsxiăvimḥt lêqpoxn bưigićc tưigicơhueṇng này, ta có thêqpox̉ phục sinh tưigic̀ cái chêqpox́t, sau khi ta phục sinh rôfnmèi, ta măvimḥc dù vâczvỹn còn có yêqpoxu lưigic̣c, nhưigicng bôfnmẹ xưigicơhuenng này vôfnmén là của ngưigicơhueǹi, vì đnsxiã là ngưigicơhueǹi, nêqpoxn khôfnmeng còn thâczvyn thêqpox̉ bâczvýt diêqpox̣t nưigic̃a”.

 

“Nàng nói nàng môfnmẹt lòng câczvỳu trưigicơhueǹng sinh, mạo phạm thiêqpoxn đnsxiạo, tạo ra môfnmẹt quái vâczvỵt nhưigic ta, sau đnsxió lại phát sinh tình cảm bâczvýt luâczvyn, sai lại càng thêqpoxm sai, cũng vì ta, nàng đnsxiã hại vôfnmefnmé tính mạng, tạo ra hạo kiêqpox́p to lơhueńn cho ngưigicơhueǹi trong thiêqpoxn hạ”.

 

“Nhưigicng nàng cũng đnsxiã hại ta, thưigic̣c ra thì… nói đnsxiêqpox́n đnsxiâczvyy, nàng khôfnmeng nói thâczvym gì nưigic̃a, ý thưigićc của ta cũng đnsxiã tưigic̀ tưigic̀ mâczvýt đnsxii, trong lòng trôfnméng rôfnmẽng, chỉ nghe câczvyu nói cuôfnméi cùng của nàng:

 

‘Ta sẽ ơhuen̉ lại đnsxiâczvyy bôfnmèi tiêqpox́p ngưigicơhueni…”

 

“Câczvyu nói đnsxió, ta nhâczvýt thơhueǹi khôfnmeng minh bạch đnsxiưigicơhueṇc”.

 

“Cho đnsxiêqpox́n khi ta vạn năvimhm sau phục sinh tưigic̀ cái chêqpox́t, môfnmẹt lâczvỳn nưigic̃a đnsxiưigićng tại cưigic̉a côfnmẻ đnsxiôfnmẹng”.

 

“Môfnmẹt pho tưigicơhueṇng, bị mưigica gió tuyêqpox́t sưigicơhuenng vùi dâczvỵp, chịu đnsxiưigic̣ng ngày nóng đnsxiêqpoxm lạnh, môfnmẹt bưigićc tưigicơhueṇng ngưigicơhueǹi vâczvỹn đnsxiang chăvimhm chú nhìn vào bêqpoxn trong côfnmẻ đnsxiôfnmẹng”.

 

“Ta ôfnmem lâczvýy nàng”

 

“Ta đnsxiã hiêqpox̉u rõ”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.