Tru Tiên

Chương 201 : Mê cục

    trước sau   
   

Thanh Vâcdman Tôtmcw̉ Sưwulbwulb̀ Đffzmưwulbơjsef̀ng, cả môtmcẉt màu xanh tưwulbơjsefi bao trùm lêukbjn khu rưwulb̀ng tùng bách, môtmcẉt bóng to lơjsef́n hình lúc âcdmản lúc hiêukbj̣n, trong màn tĩnh mịch đrwajó râcdmát nhanh đrwajã bị phá vơjsef̃ bơjsef̉i nhưwulb̃ng vêukbj́t châcdman đrwajạp trêukbjn đrwajám lá khôtmcw, đrwajám ngưwulbơjsef̀i Thanh Vâcdman môtmcwn hạ đrwajang vôtmcẉi vã đrwaji tơjsef́i thánh đrwajịa thơjsef̀ cúng liêukbj̣t đrwajại tôtmcw̉ tôtmcwng tiêukbj̀n bôtmcẃi của Thanh Vâcdman sơjsefn.

 

wulb̀ ngoài nhìn vào, tâcdmát cả có vẻ yêukbjn tĩnh nhưwulb nhưwulb̃ng ngày thưwulbơjsef̀ng, thêukbj́ nhưwulbng đrwajêukbj́n trưwulbơjsef́c đrwajại đrwajukbj̣n Tôtmcw̉ Sưwulbwulb̀ Đffzmưwulbơjsef̀ng, bâcdmát luâcdmạn dáng vẻ nghi hoăcbwq̣c của đrwajám đrwajêukbj̣ tưwulb̉ Thôtmcwng Thiêukbjn Phong hay dáng đrwajukbj̣u giâcdmạn dưwulb̃ sôtmcẃt ruôtmcẉt của Tôtmcw Nhưwulb, đrwajêukbj̀u đrwajôtmcẉt nhiêukbjn sưwulb̃ng ngưwulbơjsef̀i dưwulb̀ng bưwulbơjsef́c.

 

Đffzmám tùng bách xanh rì mọc san sát vâcdmay xung quanh tưwulb̀ đrwajưwulbơjsef̀ng, nhưwulb muôtmcẃn bảo vêukbj̣ sưwulḅ nghiêukbjm mâcdmạt của thánh đrwajịa, giơjsef̀ đrwajâcdmau tan hoang, đrwajâcdmau đrwajâcdmau cũng là nhưwulb̃ng cành câcdmay nát vụn, hôtmcw̃n loạn.




 

Cánh cưwulb̉a to lơjsef́n phía bêukbjn ngoài tưwulb̀ đrwajưwulbơjsef̀ng, trưwulbơjsef́c kia đrwajưwulbơjsef̣c sơjsefn màu sơjsefn son giơjsef̀ đrwajâcdmay bị đrwajánh nát vụn, đrwajêukbj́n hình dạng cũng khó mà nhâcdmạn ra, trưwulbơjsef́c măcbwq̣t mọi ngưwulbơjsef̀i, môtmcẉt lôtmcw̃ hôtmcw̉ng to lơjsef́n đrwajâcdmạp vào măcbwq́t.

 

wulb́c tưwulbơjsef̀ng phía ngoài Tôtmcw̉ Sưwulbwulb̀ Đffzmưwulbơjsef̀ng, dưwulbơjsef̀ng nhưwulbcdmát cả cưwulb̉a sôtmcw̉ bị phá tung, vôtmcwtmcẃ các lôtmcw̃ hôtmcw̉ng lơjsef́n nhỏ xuâcdmát hiêukbj̣n trêukbjn tưwulbơjsef̀ng, tưwulb̀ đrwajưwulbơjsef̀ng trang nghiêukbjm giơjsef̀ đrwajâcdmay bị tàn phá năcbwq̣ng nêukbj̀, chỉ có ánh hoàng hôtmcwn bêukbjn ngoài, lạnh lẽo xuyêukbjn qua nhưwulb̃ng lôtmcw̃ hôtmcw̉ng lơjsef́n nhỏ chiêukbj́u rọi vào bêukbjn trong.

 

“Bâcdmát Dịch!”

 

tmcw Nhưwulb là ngưwulbơjsef̀i đrwajâcdmàu tiêukbjn phản ưwulb́ng, cũng chăcbwq̉ng màng đrwajêukbj́n viêukbj̣c tại sao tưwulb̀ đrwajưwulbơjsef̀ng lại tan tành nhưwulb thêukbj́, phóng vọt vào bêukbjn trong, chỉ hy vọng có thêukbj̉ nhìn thâcdmáy ngưwulbơjsef̀i mà bà muôtmcẃn thâcdmáy. Thuỷ Nguyêukbj̣t đrwajại sưwulb cùng Dưwulbơjsefng trưwulbơjsef̉ng lão, Phạm trưwulbơjsef̉ng lão và đrwajám ngưwulbơjsef̀i còn lại cũng vôtmcẉi đrwajtmcw̉i theo vào.

 

 

Phía trong tưwulb̀ đrwajưwulbơjsef̀ng, chăcbwq̉ng khác gì bêukbjn ngoài, dưwulbơjsef̀ng nhưwulbcbwq̣p phải môtmcẉt lưwulḅc côtmcwng kích mãnh liêukbj̣t, tâcdmát cả khôtmcwng khí thâcdmam nghiêukbjm vôtmcẃn có giơjsef̀ đrwajêukbj̀u bị tàn phá, chiêukbj́c bàn đrwajá giơjsef̀ bị vơjsef̃ vụn nát, bình dâcdmàu băcbwq̀ng ngọc lưwulbu ly cũng bị gãy đrwajôtmcw̉. Thâcdmạm chí khi đrwajám ngưwulbơjsef̀i chạy vào nơjsefi thâcdmam nghiêukbjm nhâcdmát của tưwulb̀ đrwajưwulbơjsef̀ng, thì thâcdmáy trêukbjn đrwajâcdmát la liêukbj̣t nhưwulb̃ng linh vị của các vị liêukbj̣t đrwajại tôtmcw̉ tôtmcwng, khôtmcwng biêukbj́t bao nhiêukbju linh vị bị vơjsef̃ nát.

 

Chỉ có đrwajukbj̀u, ngoài nhưwulb̃ng mảnh vụn la liêukbj̣t trêukbjn đrwajâcdmát ra, tuyêukbj̣t khôtmcwng có môtmcẉt bóng ngưwulbơjsef̀i.




 

tmcw Nhưwulbcbwq́c măcbwq̣t trăcbwq́ng bêukbj̣ch, thâcdman hình rúng đrwajôtmcẉng, Thuỷ Nguyêukbj̣t đrwajại sưwulb chau mày, bưwulbơjsef́c lêukbjn môtmcẉt bưwulbơjsef́c, ôtmcwm bà vào lòng, nhỏ nhẹ an ủi mâcdmáy câcdmau, rôtmcẁi quay sang đrwajám Tiêukbju Dâcdmạt Tài phía sau lưwulbng nói: “Ơbyfp̉ đrwajâcdmay đrwajã xảy ra chuyêukbj̣n gì, còn nưwulb̃a, Đffzmạo Huyêukbj̀n sưwulb huynh đrwajâcdmau?”.

 

Tiêukbju Dâcdmạt tài nét măcbwq̣t khôtmcw̉ sơjsef̉, đrwajêukbj́n nôtmcw̃i nét măcbwq̣t kinh ngạc ban nãy cũng biêukbj́n mâcdmát, nói: “Hôtmcẁi bâcdmảm sưwulb thúc, đrwajêukbj̣ tưwulb̉ vưwulb̀a đrwajêukbj́n nơjsefi đrwajã nhìn thâcdmáy cảnh tưwulbơjsef̣ng này rôtmcẁi. Thâcdmạm chí đrwajêukbj́n âcdman sưwulb đrwajã hơjsefn môtmcẉt tháng nay, ngưwulbơjsef̀i dưwulbơjsef̀ng nhưwulb ngày nào cũng ơjsef̉ trong tưwulb̀ đrwajưwulbơjsef̀ng tĩnh tu, đrwajêukbj̣ tưwulb̉ thưwulḅc sưwulḅ khôtmcwng nghĩ ra, ngoài nơjsefi đrwajâcdmay, lão nhâcdman gia có thêukbj̉ đrwaji đrwajâcdmau nưwulb̃a”.

 

Ánh măcbwq́t Thuỷ Nguyêukbj̣t đrwajại sưwulb càng lúc càng hiêukbj̣n rõ vẻ lo lăcbwq́ng, đrwajôtmcẉt nhiêukbjn tưwulb̀ bêukbjn ngoài truyêukbj̀n đrwajêukbj́n môtmcẉt âcdmam thanh khe khẽ. Đffzmám ngưwulbơjsef̀i có măcbwq̣t hiêukbj̣n giơjsef̀ đrwajêukbj̀u là nhưwulb̃ng kẻ đrwajạo hạnh cao thâcdmam, dưwulbơjsef̀ng nhưwulbcdmạp tưwulb́c nghe thâcdmáy tiêukbj́ng đrwajôtmcẉng đrwajó.

 

“Có ngưwulbơjsef̀i”. Dưwulbơjsefng trưwulbơjsef̉ng lão lâcdmạp tưwulb́c xoay mình quay vêukbj̀ bàn thơjsef̀ băcbwq̀ng đrwajá hiêukbj̣n đrwajã gãy làm đrwajôtmcwi.

 

Toàn thâcdman mêukbj̀m rũ vôtmcwwulḅc của Tôtmcw Nhưwulb đrwajôtmcẉt nhiêukbjn giâcdmạt tỉnh, trong măcbwq́t ánh lêukbjn môtmcẉt tia hy vọng vui mưwulb̀ng, bâcdmạt gọi: “Bâcdmát Dịch, là ôtmcwng phải khôtmcwng?”.

 

jsef́m đrwajã có mâcdmáy đrwajêukbj̣ tưwulb̉ chạy lại, hơjsef̣p lưwulḅc đrwajâcdmảy cái bàn ra, cái bàn thơjsef̀ đrwajó cũng chăcbwq̉ng biêukbj́t đrwajưwulbơjsef̣c truyêukbj̀n lại tưwulb̀ đrwajơjsef̀i nào, to lơjsef́n dày đrwajăcbwq̣c, năcbwq̣ng nêukbj̀ vôtmcw cùng, đrwajám đrwajêukbj̣ tưwulb̉ măcbwq̣c dù cũng có môtmcẉt chút đrwajạo hạnh, nhưwulbng cũng phải vài ngưwulbơjsef̀i hơjsef̣p lưwulḅc mơjsef́i có thêukbj̉ đrwajâcdmảy đrwajưwulbơjsef̣c cái bàn.

 

Sau khi đrwajâcdmảy đrwajưwulbơjsef̣c bàn đrwajá, quả nhiêukbjn phía bêukbjn dưwulbơjsef́i, xuâcdmát hiêukbj̣n môtmcẉt bóng ngưwulbơjsef̀i, đrwajôtmcẁng thơjsef̀i phát ra tiêukbj́ng rêukbjn khe khẽ.

 

Đffzmám ngưwulbơjsef̀i vui mưwulb̀ng, vâcdmay lại xung quanh, nhưwulbng lại giâcdmạt mình kinh ngạc, khôtmcwng phải là Đffzmukbj̀n Bâcdmát Dịch, cũng chăcbwq̉ng phải là trưwulbơjsef̉ng môtmcwn Thanh Vâcdman môtmcwn Đffzmạo Huyêukbj̀n châcdman nhâcdman, mà là đrwajêukbj̣ tưwulb̉ của Long Thủ Phong Lâcdmam Kinh Vũ.

 

Chỉ thâcdmáy tâcdmám áo trêukbjn nưwulbơjsef̀i hăcbwq́n đrwajâcdmãm máu, hiêukbj̉n nhiêukbjn là đrwajã bị trúng thưwulbơjsefng râcdmát năcbwq̣ng, khuôtmcwn măcbwq̣t trăcbwq́ng bêukbj̣ch, đrwajang bị hôtmcwn mêukbj, măcbwq̣c cho mọi ngưwulbơjsef̀i lay gọi thêukbj́ nào hăcbwq́n cũng khôtmcwng có chút phản ưwulb́ng.

 

Nét măcbwq̣t hy vọng của Tôtmcw Nhưwulb cũng dâcdmàn dâcdmàn biêukbj́n mâcdmát, đrwajôtmcẁng thơjsef̀i trong lòng lại dâcdmáy lêukbjn cảm giác lo lăcbwq́ng, Thuỷ Nguyêukbj̣t đrwajại sưwulb đrwajưwulb́ng bêukbjn cạnh, nhẹ nhàng vôtmcw̃ vêukbj̀ an ủi. Khuôtmcwn măcbwq̣t đrwajen xạm của Dưwulbơjsefng trưwulbơjsef̉ng lão quay sang xem xét bôtmcẃn phía, tưwulb̀ đrwajưwulbơjsef̀ng Thanh Vâcdman môtmcwn vôtmcẃn là trọng đrwajịa bâcdmạc nhâcdmát, có thêukbj̉ sánh vơjsef́i Ảo Nguyêukbj̣t đrwajôtmcẉng phủ. Giơjsef̀ đrwajâcdmay xảy ra chuyêukbj̣n này, thưwulḅc là chuyêukbj̣n tưwulb̀ xưwulba đrwajêukbj́n giơjsef̀ chưwulba tưwulb̀ng xảy ra, mà quan trọng hơjsefn, hai ngưwulbơjsef̀i quan trọng nhâcdmát Thanh Vâcdman môtmcwn, đrwajôtmcẉt nhiêukbjn mâcdmát tích.

 

“Tiêukbju sưwulb đrwajukbj̣t”, Dưwulbơjsefng trưwulbơjsef̉ng lão hưwulbơjsef́ng vêukbj̀ phía Tiêukbju dâcdmạt Tài hỏi: “Ngưwulbơjsefi có chăcbwq́c trưwulbơjsef̉ng môtmcwn sưwulb huynh ơjsef̉ đrwajâcdmay khôtmcwng?”.

 

Tiêukbju Dâcdmạt Tài nhìn vào Lâcdmam Kinh vũ vâcdmãn đrwajang còn bị hôtmcwn mêukbj, săcbwq́c măcbwq̣t dâcdmàn dâcdmàn châcdmán đrwajịnh lại, trâcdmàm măcbwq̣c môtmcẉt hôtmcẁi, nói: “Vâcdmang, mâcdmáy ngày gâcdmàn đrwajâcdmay, âcdman sưwulb chỉ ơjsef̉ trong tưwulb̀ đrwajưwulbơjsef̀ng, ngày thưwulbơjsef̀ng đrwajêukbj̣ tưwulb̉ có chuyêukbj̣n gì thỉnh giáo, hôtmcẁi bâcdmảm vơjsef́i lão nhâcdman gia cũng là ơjsef̉ tại đrwajâcdmay”.

 

wulbơjsefng trưwulbơjsef̉ng lão hiêukbj̉n nhiêukbjn tâcdmam thâcdmàn bâcdmán loạn, nhâcdmát thơjsef̀i cũng khôtmcwng biêukbj́t phải làm sao.




 

Tiêukbju Dâcdmạt Tài đrwajăcbwq̀ng hăcbwq́ng lêukbjn hai tiêukbj́ng, châcdmàm châcdmạm bưwulbơjsef́c tơjsef́i Dưwulbơjsefng trưwulbơjsef̉ng lão, nói nhỏ: “Dưwulbơjsefng sưwulb thúc, viêukbj̣c này khôtmcwng nhỏ, nhiêukbj̉u đrwajêukbj̣ tưwulb̉ tâcdmạp hơjsef̣p nơjsefi đrwajâcdmay, chỉ có hại khôtmcwng lơjsef̣i. Hơjsefn nưwulb̃a theo nhưwulb̃ng lơjsef̀i của Tôtmcw Nhưwulbwulb thúc, âcdman sưwulb và Đffzmukbj̀n sưwulb thúc của Đffzmại trúc Phong dưwulbơjsef̀ng nhưwulb còn có âcdmản tình. Chỉ sơjsef̣ cũng có can hêukbj̣ tơjsef́i nơjsefi này, truơjsef́c tiêukbjn cho mọi ngưwulbơjsef̀i lui hêukbj́t, chúng ta giải quyêukbj́t sau, sưwulb thúc thâcdmáy thêukbj́ nào?”.

 

wulbơjsefng trưwulbơjsef̉ng lão tỉnh ngôtmcẉ, liêukbj̀n gâcdmạt đrwajâcdmàu nói: “Viêukbj̣c này cũng khôtmcwng đrwajưwulbơjsef̣c làm lơjsef́n, chưwulbơjsef̉ng môtmcwn sưwulb huynh môtmcẉt mưwulḅc tin tưwulbơjsef̉ng ngưwulbơjsefi, ngày thưwulbơjsef̀ng mọi viêukbj̣c đrwajêukbj̀u do ngưwulbơjsefi giải quyêukbj́t, viêukbj̣c hôtmcwm nay cưwulb́ theo ý ngưwulbơjsefi mà làm đrwaji!”. Nói rôtmcẁi, lăcbwq́c đrwajâcdmàu thơjsef̉ dài, cạhy qua môtmcẉt bêukbjn, đrwajưwulb́ng bêukbjn cạnh Phạm trưwulbơjsef̉ng lão thưwulbơjsefng lưwulbơjsef̣ng môtmcẉt lúc.

 

Tiêukbju Dâcdmạt tài măcbwq́t nhìn Dưwulbơjsefng trưwulbơjsef̉ng lão gâcdmạt gâcdmạt đrwajâcdmàu, coi nhưwulb là lãnh mêukbj̣nh, rôtmcẁi quay ngưwulbơjsef̀i nói: “Các vị sưwulb thúc, sưwulb đrwajêukbj̣, tưwulb̀ đrwajưwulbơjsef̀ng đrwajôtmcẉt nhiêukbjn găcbwq̣p nạn, chỉ sơjsef̣ có ngưwulbơjsef̀i ngoài vào làm loạn, ta nghĩ chúng ta khôtmcwng thêukbj̉ ngôtmcẁi đrwajó mà khôtmcwng cảnh giác”. Nói đrwajêukbj́n đrwajâcdmay, hai mày nhíu lại chỉ vào môtmcẉt đrwajêukbj̣ tưwulb̉ của Thôtmcwng Thiêukbjn Phong nói: “Tâcdmàn sưwulb đrwajêukbj̣, đrwajêukbj̣ lĩnh mưwulbơjsef̀i ngưwulbơjsef̀i, lâcdmạp tưwulb́c hôtmcẉ vêukbj̣ bêukbjn ngoài tưwulb̀ đrwajưwulbơjsef̀ng, khôtmcwng cho phép môtmcẉt ai đrwajưwulbơjsef̣c tưwulḅ tiêukbj̣n xôtmcwng vào, vạn nhâcdmát phát hiêukbj̣n có kẻ đrwajịch âcdmản tàng, lâcdmạp tưwulb́c đrwajêukbj́n trưwulbơjsef́c núi báo cáo huynh”.

 

tmcẉt nguơjsef̀i to cao bưwulbơjsef́c ra tưwulb̀ đrwajám đrwajêukbj̣ tưwulb̉ Thôtmcwng Thiêukbjn Phong, chăcbwq́p tay đrwajáp: “Vâcdmang”. Nói rôtmcẁi, quay ngưwulbơjsef̀i liêukbj̀n chỉ chỉ mâcdmáy ngưwulbơjsef̀i rôtmcẁi lâcdmạp tưwulb́c bưwulbơjsef́c đrwaji.

 

Lúc này bêukbjn trong tưwulb̀ đrwajưwulbơjsef̀ng yêukbjn tĩnh trơjsef̉ lại, chỉ có Tiêukbju Dâcdmạt tài đrwajưwulb́ng đrwajó, bêukbjn cạnh măcbwq̣c dù còn có môtmcẉt vài vị trưwulbơjsef̉ng bôtmcẃi, nhưwulbng giơjsef̀ cũng coi chàng là chủ tâcdmam côtmcẃt của Thanh Vâcdman môtmcwn.

 

Tiêukbju Dâcdmạt Tài lại nói: “Thưwulbơjsef̀ng sưwulb đrwajêukbj̣!”.

 

“Có”. Liêukbj̀n có môtmcẉt ngưwulbơjsef̀i bưwulbơjsef́c tơjsef́i, diêukbj̣n mục kiêukbjn đrwajịnh, chính là ngưwulbơjsef̀i năcbwqm xưwulba tưwulb̀ng chỉ đrwajưwulbơjsef̀ng cho đrwajám ngưwulbơjsef̀i Trưwulbơjsefng Tiêukbj̉u Phàm lêukbjn núi tham dưwulḅ tỷ võ. Cũng đrwajã đrwajâcdmáu môtmcẉt trâcdmạn vơjsef́i Tôtmcẃng Đffzmại Nhâcdman của Đffzmại Trúc Phong, Thưwulbơjsef̀ng Tiêukbj̃n.

 

Tiêukbju Dâcdmạt Tài gâcdmạt gâcdmạt đrwajâcdmàu nói: “Thưwulbơjsef̀ng sưwulb đrwajêukbj̣, trưwulbơjsef́c măcbwq́t có viêukbj̣c gâcdmáp, phải tìm cho đrwajưwulbơjsef̣c âcdman sưwulb, có lão nhâcdman gia chủ trì đrwajại cục, thì khôtmcwng còn gì phải lo nưwulb̃a. Măcbwq̣c dù ơjsef̉ đrwajâcdmay xảy ra chuyêukbj̣n lơjsef́n, nhưwulbng âcdman sưwulb đrwajạo pháp thâcdmàn thôtmcwng, thiêukbjn hạ vôtmcw đrwajịch, yêukbju ma tâcdmàm thưwulbơjsef̀ng khôtmcwng thêukbj̉ làm hại đrwajêukbj́n ngưwulbơjsef̀i. Đffzmêukbj̣ tưwulb̉ dâcdmãn tám mưwulbơjsefi ngưwulbơjsef̀i… khôtmcwng, càng nhiêukbj̀u càng tôtmcẃt, đrwajêukbj̣ dâcdmãn môtmcẉt trăcbwqm năcbwqm mưwulbơjsefi ngưwulbơjsef̀i, tưwulb̀ Thôtmcwng Thiêukbjn Phong tìm xuôtmcẃng, trưwulbơjsef́c sau núi đrwajêukbj̀u tìm hêukbj́t, ngàn vạn khôtmcwng đrwajưwulbơjsef̣c bỏ qua môtmcẉt vêukbj́t tích nào”.

 

Thưwulbơjsef̀ng Tiêukbj̃n săcbwq́c măcbwq̣t thoáng lo, măcbwq̣c dù cũng biêukbj́t Tiêukbju Dâcdmạt Tài nói khôtmcwng gì phải lo lăcbwq́ng, nhưwulbng câcdmau cuôtmcẃi cùng lại có phâcdmàn vôtmcẉi vàng, khôtmcwng còn nghi ngơjsef̀ gì nưwulb̃a, chỉ trâcdmàm giọng đrwajáp lại, liêukbj̀n sau đrwajâcdmáy gọi đrwajám đrwajêukbj̣ tưwulb̉ chạy ra ngoài. Nhìn đrwajám ngưwulbơjsef̀i còn lại hiêukbj̉n nhiêukbjn vâcdmãn đrwajủ sôtmcẃ ngưwulbơjsef̀i mà Tiêukbju Dâcdmạt Tài yêukbju câcdmàu, có lẽ phía trưwulbơjsef́c núi sẽ phải đrwajukbj̀u đrwajôtmcẉng thêukbjm ngưwulbơjsef̀i.

 

Đffzmám ngưwulbơjsef̀i vưwulb̀a mơjsef́i đrwaji, tưwulb̀ đrwajưwulbơjsef̀ng hiêukbj̉n nhiêukbjn văcbwq́ng lăcbwq̣ng, tại hiêukbj̣n trưwulbơjsef̀ng chỉ còn vài vị trưwulbơjsef̉ng bôtmcẃi, Tiêukbju Dâcdmạt Tài, ngoài ra còn có Văcbwqn Mâcdmãn đrwajưwulb́ng đrwajăcbwq̀ng sau Thuỷ Nguyêukbj̣t đrwajại sưwulb, cuôtmcẃi cùng là Lâcdmam Kinh Vũ đrwajang hôtmcwn mêukbj.

 

Tiêukbju Dâcdmạt Tài thơjsef̉ dài môtmcẉt tiêukbj́ng, quay ngưwulbơjsef̀i hưwulbơjsef́ng vêukbj̀ mâcdmáy vị trưwulbơjsef̉ng lão hành lêukbj̃, thâcdmáp giọng nói: “Chưwulb vị sưwulb thúc, hôtmcwm nay Thanh Vâcdman môtmcwn có đrwajại biêukbj́n, đrwajêukbj̣ tưwulb̉ đrwajêukbj́n muôtmcẉn, có phâcdmàn sơjsef sót, mong chưwulb vị sưwulb thúc trưwulb̀ng phạt”.

 

tmcw Nhưwulb và Thuỷ Nguyêukbj̣t đrwajại sưwulb khôtmcwng nói gì, Dưwulbơjsefng trưwulbơjsef̉ng lão gâcdmạt gâcdmạt đrwajâcdmàu, nói: “Tiêukbju sưwulb đrwajukbj̣t, khôtmcwng phải lôtmcw̃i của ngưwulbơjsefi, vưwulb̀a rôtmcẁi ngưwulbơjsefi xưwulb̉ lý râcdmát tôtmcẃt, hiêukbj̣n giơjsef̀ ngưwulbơjsef̀i câcdmàn mâcdmáy lão già ta đrwajâcdmay làm viêukbj̣c gì, chỉ câcdmàn phâcdman phó, khôtmcwng phải khách khí”.

 

Tiêukbju Dâcdmạt Tài trâcdmàm giọng nói: “Nhưwulbtmcwm nay sưwulḅ biêukbj́n quá lơjsef́n, chúng ta nêukbjn câcdmản thâcdmạn đrwajêukbj̀ phòng, mơjsef̀i các vị sưwulb thúc trơjsef̉ vêukbj̀, đrwajêukbj̀ phòng vạn nhâcdmát. Chỉ tiêukbj́c Lâcdmam sưwulb đrwajêukbj̣ của Long Hôtmcẁi Phong đrwajang hôtmcwn mêukbjcdmát tỉnh, nêukbj́u khôtmcwng chúng ta có thêukbj̉ hỏi han”.

 

Đffzmám ngưwulbơjsef̀i cùng chau mày, hiêukbj̉n nhiêukbjn tâcdmam sưwulḅ trùng trùng, Tôtmcw Nhưwulb sau khi đrwajưwulbơjsef̣c Thuỷ Nguyêukbj̣t đrwajại sưwulb an ủi măcbwq̣c dù râcdmát lo lăcbwq́ng nhưwulb̃ng vâcdmãn còn hy vọng, cũng khôtmcwng vôtmcẉi vàng nhưwulb trưwulbơjsef́c. Nghe Tiêukbju Dâcdmạt tài nói vâcdmạy, lòng bà rôtmcẃi nhưwulbjsef vò, chỉ hy vọng Đffzmukbj̀n Bâcdmát Dịch khôtmcwng xảy ra chuyêukbj̣n gì.

 

Đffzmúng lúc đrwajó, ánh măcbwq́t bà liêukbj́c nhìn qua Lâcdmam Kinh Vũ giơjsef̀ vâcdmãn còn đrwajang năcbwq̀m bâcdmát tỉnh dưwulbơjsef́i dâcdmát, chau mày rôtmcẁi vôtmcẉi kêukbju lêukbjn: “Âazwq́y!”.

 

Thuỷ Nguyêukbj̣t đrwajại sưwulb đrwajưwulb́ng bêukbjn cạnh ngạc nhiêukbjn hỏi: “Muôtmcẉi sao vâcdmạy?”.

 

Bà chỉ vào Lâcdmam Kinh Vũ rôtmcẁi nói: “Trong tay nó hình nhưwulb có gì đrwajó?”.

 

Chúng nhâcdman đrwajêukbj̀u kinh ngạc, Tiêukbju Dâcdmạt Tài chạy vôtmcẉi đrwajêukbj́n bêukbjn Lâcdmam Kinh Vũ, quả nhiêukbjn thâcdmáy ngưwulbơjsef̀i gã ôtmcwm lâcdmáy tay phải, trong tay đrwajang năcbwq́m chăcbwq̣t lâcdmáy môtmcẉt miêukbj́ng gôtmcw̃ màu đrwajen. Tiêukbju Dâcdmạt Tài đrwajưwulba tay ra, khôtmcwng ngơjsef̀ Lâcdmam Kinh Vũ măcbwq̣c dù bâcdmát tỉnh nhưwulbng vâcdmãn khôtmcwng chịu buôtmcwng tay ra. Nhâcdmát thơjsef̀i vâcdmãn khôtmcwng lâcdmáy đrwajưwulbơjsef̣c miêukbj́ng gôtmcw̃.

 

Mọi ngưwulbơjsef̀i ngơjsef ngác nhìn nhau.

 

Phạm trưwulbơjsef̉ng lão chạy tơjsef́i, đrwaji xung quanh môtmcẉt vòng, đrwajôtmcẉt nhiêukbjn nói: “Miêukbj́n gôtmcw̃ này hình nhưwulb là linh bài đrwajăcbwq̣t trêukbjn bàn thơjsef̀ tôtmcw̉ sưwulb”.

 

Thuỷ Nguyêukbj̣t đrwajại sưwulb nhìn kỹ, gâcdmạt đrwajâcdmàu: “Khôtmcwng sai, đrwajúng là linh bài”.

 

Tiêukbju Dâcdmạt Tài phải mâcdmát môtmcẉt lúc lâcdmau, dùng hêukbj́t sưwulb́c mơjsef́i tưwulb̀ tưwulb̀ lâcdmáy đrwajưwulbơjsef̣c miêukbj́ng linh bài – mà đrwajôtmcẃi vơjsef́i Lâcdmam Kinh Vũ cưwulḅc kỳ quan trọng – tưwulb̀ trong tay của hăcbwq́n. Mọi ngưwulbơjsef̀i vâcdmay quanh lâcdmáy. Thâcdman còn đrwajang trong vòng nguy hiêukbj̉m vâcdmạy mà Lâcdmam Kinh Vũ lại chỉ quan tâcdmam đrwajêukbj́n miêukbj́ng linh bài đrwajó, đrwajủ thâcdmáy nó có quan hêukbj̣ cưwulḅc lơjsef́n. Khôtmcwng ngơjsef̀ sau khi nhìn rõ mọi ngưwulbơjsef̀i đrwajêukbj̀u ngạc nhiêukbjn, ngơjsef ngác nhìn nhau.

 

Miêukbj́ng linh bài này cũng giôtmcẃng nhưwulb mọi linh bài khác, nhưwulbng nhìn trêukbjn măcbwq̣t của nó lại khôtmcwng đrwajưwulbơjsef̣c khăcbwq́c môtmcẉt chưwulb̃ nào.

 

Đffzmâcdmay chính là tâcdmám linh bài vôtmcwwulḅ!

 

cdmạy nó đrwajưwulbơjsef̣c đrwajăcbwq̣t trong Tôtmcw̉ Sưwulbwulb̀ Đffzmưwulbơjsef̀ng thâcdmam nghiêukbjm, là đrwajêukbj̉ thơjsef̀ cúng ai vâcdmạy?

 

Mà ai lại đrwajăcbwq̣t nó lêukbjn bàn thơjsef̀ đrwajêukbj̉ thơjsef̀ cúng vơjsef́i tôtmcw̉ tiêukbjn, mà đrwajăcbwq̣t lêukbjn thơjsef̀ cúng tại sao khôtmcwng khăcbwq́c môtmcẉt chưwulb̃ lêukbjn đrwajó?

 

cdmam Kinh Vũ bâcdmát châcdmáp mọi thưwulb́ chỉ ôtmcwm chăcbwq̣t lâcdmáy nó, bị thưwulbơjsefng năcbwq̣ng hôtmcwn mêukbj mà cũng khôtmcwng buôtmcwng tay, vâcdmạy là có ý gì?

 

Trùng trùng nghi vâcdmán. Dưwulbơjsef̀ng nhưwulb đrwajang tràn ngâcdmạp đrwajâcdmàu óc mọi ngưwulbơjsef̀i.

 

***

 

Nam Cưwulbơjsefng, Thâcdmạp Vạn Đffzmại Sơjsefn, Trâcdmán Ma Côtmcw̉ Đffzmôtmcẉng.

 

Truyêukbj̀n thuyêukbj́t, đrwajó là môtmcẉt thưwulb́ râcdmát kỳ quái, đrwajâcdmàu tiêukbjn, truyêukbj̀n thuyêukbj́t bản thâcdman nó dưwulbơjsef̀ng nhưwulb có dưwulḅa vào môtmcẉt ý tưwulb́ nào đrwajó, chỉ là bơjsef̉i vì mọi sưwulḅ viêukbj̣c dưwulbơjsef̀ng nhưwulb đrwajêukbj̀u có lý do lưwulbu truyêukbj̀n của nó, nêukbjn ngưwulbơjsef̀i ta cưwulb́ miêukbj̣ng truyêukbj̀n tai nghe, hoăcbwq̣c là có văcbwqn nhâcdman nào đrwajó ghi chép lại, mà lưwulbu truyêukbj̀n cho hâcdmạu thêukbj́. Tưwulb̀ đrwajó, truyêukbj̀n thuyêukbj́t lưwulbu truyêukbj̀n càng lúc càng xa rơjsef̀i bản thâcdman của truyêukbj̀n thuyêukbj́t, dâcdmàn dâcdmàn biêukbj́n dạng, ngưwulbơjsef̀i và viêukbj̣c trong câcdmau chuyêukbj̣n dâcdmàn dâcdmàn trơjsef̉ nêukbjn mơjseftmcẁ.

 

Còn ai là ngưwulbơjsef̀i nhơjsef́ đrwajưwulbơjsef̣c sưwulḅ thưwulḅc của truyêukbj̀n thuyêukbj́t?

 

Còn ai là ngưwulbơjsef̀i đrwajêukbj̉ ý đrwajêukbj́n sưwulḅ thưwulḅc của truyêukbj̀n thuyêukbj́t?

 

Truyêukbj̀n thuyêukbj́t cuôtmcẃi cùng biêukbj́n thành truyêukbj̀n thuyêukbj́t, giôtmcẃng nhưwulb ngưwulbơjsef̀i con gái mỹ lêukbj̣ ôtmcwn nhu, dưwulbơjsef́i ánh măcbwq̣t trơjsef̀i dâcdmàn dâcdmàn biêukbj́n đrwajôtmcw̉i dung mạo.

 

Ngàn vạn năcbwqm sau, ngưwulbơjsefi còn nhâcdmạn ra khôtmcwng?

 

Trong đrwajêukbjm tôtmcẃi, âcdmam phong gào thét, đrwajukbj̀u đrwajó dưwulbơjsef̀ng nhưwulb thuôtmcẉc vêukbj̀ thêukbj́ giơjsef́i bêukbjn ngoài côtmcw̉ đrwajôtmcẉng, mà bêukbjn trong thêukbj́ giơjsef́i hăcbwq́c ám, mọi thưwulb́ dưwulbơjsef̀ng nhưwulb đrwajêukbj̀u râcdmát yêukbjn tĩnh.

 

ukbjn trong nơjsefi tâcdmạn cùng sâcdmau thăcbwq̉m của Trâcdmán Ma Côtmcw̉ Đffzmôtmcẉng, nơjsefi mà Hăcbwq́c Môtmcẉc Tâcdmạp hơjsef̣p đrwajưwulbơjsef̣c thánh khí của cả năcbwqm tôtmcẉc, hôtmcẁi sinh cho Thú Thâcdmàn. Chỉ là giơjsef̀ đrwajâcdmay, yêukbju khí bưwulb̀ng bưwulb̀ng vôtmcẃn dĩ dưwulbơjsef̀ng nhưwulb đrwajã tan biêukbj́n vôtmcw ảnh vôtmcw tung, giơjsef̀ đrwajâcdmay chỉ có sưwulḅ yêukbjn tĩnh là còn âcdmam thâcdmàm tôtmcẁn tại.

 

jsefi thơjsef̉ yêukbj́u ơjsef́t. tưwulb̀ thâcdmam sâcdmau vọng lại, môtmcẉt ánh sáng đrwajỏ u ám leo lét, tưwulb̀ sâcdmau thăcbwq̉m hăcbwq́c ám huyêukbj̀n hoăcbwq̣c chiêukbj́u ra.

 

Thanh âcdmam gâcdmàm gưwulb̀, tưwulb̀ nơjsefi đrwajó phát ra, nhưwulb hung thú bâcdmát an, thâcdmạm chí còn có thêukbj̉ nghe thâcdmáy nhưwulb̃ng tiêukbj́ng nghiêukbj́n răcbwqng ken két của các con thú đrwajang sơjsef hãi hòa quyêukbj̣n vơjsef́i ánh sáng đrwajó.

 

Thanh âcdmam trâcdmàm trâcdmàm tưwulb̀ tưwulb̀, nhưwulbtmcw̃ vêukbj̀ an ủi quái thú trong bóng tôtmcẃi vọng lêukbjn, tiêukbj́ng gâcdmàm gưwulb̀ nhỏ dâcdmàn, nhỏ dâcdmàn rôtmcẁi im băcbwq̣t, trong sơjsefn đrwajôtmcẉng lại hôtmcẁi phục lại sưwulḅ yêukbjn tĩnh, chỉ còn ánh sáng ký quái là vâcdmãn còn leo lét, lúc loé lêukbjn lúc lại vụt tăcbwq́t.

 

Đffzmôtmcẉt nhiêukbjn tưwulb̀ trong đrwajôtmcẉng huyêukbj̣t môtmcẉt giọng nưwulb̃ bôtmcw̃ng câcdmát lêukbjn pha môtmcẉt chút cảm tình nào đrwajó: “Thao thiêukbj́t dưwulbơjsef̀ng nhưwulb đrwajôtmcẃi vơjsef́i ta khôtmcwng có môtmcẉt chút hảo cảm nào à”.

 

Trong khôtmcwng gian hăcbwq́c ám, dưwulbơjsef̀ng nhưwulbcdmát rôtmcẉng lơjsef́n, âcdmam thanh nưwulb̃ tưwulb̉ vang lêukbjn, nghe nhưwulbwulb̀ xa vọng lẹi, có đrwajukbj̀u nghe giọng nói đrwajó dưwulbơjsef̀ng nhưwulbwulb̀ phía sau ánh lưwulb̉a đrwajỏ u ám.

 

Đffzmáp trả lại đrwajó là môtmcẉt tiêukbj́ng cưwulbơjsef̀i bình tĩnh: “Ngưwulbơjsefi khôtmcwng câcdmàn phải sơjsef̣, nó tưwulb̀ trưwulbơjsef́c đrwajêukbj́n giơjsef̀ khôtmcwng tin tưwulbơjsef̉ng vào loài ngưwulbơjsef̀i”.

 

wulb̃ tưwulb̉ hưwulb̀ môtmcẉt tiêukbj́ng, nói: “Sao, hóa ra nó coi ta là loài ngưwulbơjsef̀i ưwulb?”.

 

“Grưwulb̀”, môtmcẉt tiêukbj́ng gưwulb̀ nhè nhẹ, ngọn lưwulb̉a u ám, đrwajôtmcẉt nhiêukbjn sáng rưwulḅc lêukbjn, chiêukbj́u sáng xung quanh, nguyêukbjn lai đrwajó là môtmcẉt cái giá đrwajèn côtmcw̉, có ba châcdman, cũng khôtmcwng biêukbj́t là có tưwulb̀ bao giơjsef̀, chỉ là ngọn đrwajèn bêukbjn trong nó quang ảnh dưwulbơjsef̀ng nhưwulbcdmãn còn tưwulbơjsefi mơjsef́i, soi tơjsef́i môtmcẉt bóng ngưwulbơjsef̀i.

 

Thú Thâcdmàn!

 

Y đrwajang ngôtmcẁi dưwulbơjsef́i đrwajâcdmát bâcdmang khuâcdmang trong bóng tôtmcẃi hăcbwq́c ám và ánh lưwulb̉a, lưwulbng dưwulḅa vào môtmcẉt trong vách đrwajá băcbwq̀ng phăcbwq̉ng, ánh lưwulb̉a lâcdmạp lòe, chiêukbj́u mơjsef̀ mơjsef̀ tảo ảo khuôtmcwng măcbwq̣t y, dưwulbơjsef̀ng nhưwulbcdmãn còn phảng phâcdmát trêukbjn khuôtmcwn măcbwq̣t vẻ yêukbju tuyêukbj̣t, chỉ có đrwajukbj̀u khôtmcwng còn giôtmcẃng nhưwulb lúc mơjsef́i bình phục, săcbwq́c măcbwq̣t y trăcbwq́ng bêukbj̣ch, có thêukbj̉ nói giôtmcẃng nhưwulbcbwq́c măcbwq̣t của ngưwulbơjsef̀i chêukbj́t.

 

wulbơjsef́i ánh lưwulb̉a, đrwajang năcbwq̀m nép bêukbjn cạnh y, ác thú hung tơjsef̣n hình dung côtmcw̉ quái Thao Thiêukbj́t đrwajang gâcdmàm gưwulb̀. Lâcdmạp tưwulb́c đrwajưwulb́ng dâcdmạy, hai măcbwq́t lonh lêukbjn, nhe nanh, hình dáng vôtmcw cùng dưwulb̃ tơjsef̣n, miêukbj̣ng khôtmcwng ngơjsef́t gâcdmàm gưwulb̀, nhìn vào bóng tôtmcẃi nơjsefi mà ánh sáng khôtmcwng chiêukbj́u rọi đrwajêukbj́n.

 

cbwq́c măcbwq̣t Thú Thâcdmàn đrwajôtmcẉt nhiêukbjn trơjsef̉ nêukbjn khó coi, nhưwulbng tinh thâcdmàn thì vâcdmãn râcdmát bình tĩnh, thâcdmạm chí trêukbjn môtmcwi còn có môtmcẉt nụ cưwulbơjsef̀i nhẹ, nói: “Ngưwulbơjsefi tu đrwajạo hơjsefn ngàn năcbwqm, khôtmcwng phải là muôtmcẃn thành ngưwulbơjsef̀i sao, ta nói nhưwulbcdmạy, ngưwulbơjsefi phải vui mưwulb̀ng mơjsef́i phải chưwulb́”.

 

Thanh âcdmam ngưwulbơjsef̀i con gái trâcdmàm lại, nhâcdmát thơjsef̀i khôtmcwng nói gì, ánh lưwulb̉a bâcdmát chơjsef̣t lại lóe lêukbjn.

 

Thao Thiêukbj́t lâcdmạp tưwulb́c trơjsef̉ nêukbjn cảnh giác, miêukbj̣ng vâcdmãn gâcdmàm gưwulb̀, măcbwq́t nhìn thăcbwq̉ng vào ánh lưwulb̉a.

 

Ánh lưwulb̉a châcdmàm châcdmạm lay đrwajôtmcẉng, ánh măcbwq́t Thao Thiêukbj́t càng thêukbjm phâcdmàn hung tơjsef̣n châcdmàm châcdmạm bưwulbơjsef́c tơjsef́i. Đffzmôtmcẉt nhiêukbjn, bêukbjn cạh môtmcẉt cánh tay giơjsef ra, vôtmcw̃ vôtmcw̃ vào trán nó, con thú mơjsef́i tưwulb̀ tưwulb̀ an tĩnh trơjsef̉ lại.

 

Thâcdmàn Thú thu tay, quay đrwajâcdmàu lại nhì, ngọn lưwulb̉a dâcdmàn dâcdmàn bay vêukbj̀ trưwulbơjsef́c măcbwq̣t y, giôtmcẃng nhưwulbtmcẉt con măcbwq́t, dưwulb̀ng trưwulbơjsef́c măcbwq̣t y khôtmcwng xa, nhìn chăcbwq̀m chăcbwq̀m vào ngưwulbơjsef̀i lạ.

 

Thù Thâcdmàn nhìn vào nơjsefi ánh sáng chiêukbj́u rọi, đrwajôtmcẉt nhiêukbjn cưwulbơjsef̀i nói: “Ta và ngưwulbơjsefi giao tình đrwajã hơjsefn nghìn năcbwqm, măcbwq̣c dù chăcbwq̉ng phải là sinh tưwulb̉ chi giao nhưwulbng cũng có thêukbj̉ coi là lão hưwulb̃u! Hơjsefn nưwulb̃a ta lại đrwajang bị trọng thưwulbơjsefng thêukbj́ này, ngưwulbơjsefi viêukbj̣c gì phải đrwajêukbj̀ phòng đrwajêukbj́n vâcdmạy?”.

 

Ánh lưwulb̉a lại bùng lêukbjn, vang lêukbjn nhưwulb̃ng tiêukbj́ng lép bép, đrwajôtmcẉt nhiêukbjn bay nhanh vêukbj̀ phía sau, vọt qua giá đrwajèn côtmcw̉, thâcdmạm chí khiêukbj́n cho ánh lưwulb̉a ơjsef̉ giá đrwajèn trơjsef̉ nêukbjn u tôtmcẃi, qua môtmcẉt lúc ánh sáng lại trơjsef̉ lại nhưwulb ban đrwajâcdmàu, mà lúc này ngọn lưwulb̉a u ám vưwulb̀a rôtmcẁi dưwulbơjsef̀ng nhưwulb đrwajã tiêukbju tán trong hăcbwq́c ám.

 

Giọng nói nưwulb̃ tưwulb̉ vâcdmãn lạnh nhạt vang lêukbjn: “Ta khôtmcwng tin ngưwulbơjsefi, giôtmcẃng nhưwulb Thao Thiêukbj́t của ngưwulbơjsefi khôtmcwng tin ta”.

 

Thú Thâcdmàn nhìn vào bóng tôtmcẃi, đrwajôtmcẉt nhiêukbjn cưwulbơjsef̀i lơjsef́n: “Hảo, hảo, nói hay lăcbwq́m. Chỉ là ta khôtmcwng hiêukbj̉u vì sao, ta và ngưwulbơjsefi măcbwq̣c dù khôtmcwng tin tưwulbơjsef̉ng lâcdmãn nhau, vâcdmạy mà ngưwulbơjsefi lại giúp đrwajơjsef̃ ta?”.

 

wulb̃ tưwulb̉ vâcdmãn bình thảnh đrwajáp: “Vì cái mà ta muôtmcẃn, giơjsef̀ chỉ có ngưwulbơjsefi là có thêukbj̉ cho ta đrwajưwulbơjsef̣c”.

 

Thú Thâcdmàn cưwulbơjsef̀i nhẹ: “Chỉ vì cái này, nhưwulb̃ng đrwajôtmcẁ tưwulbơjsef̣ng xâcdmáu xí trêukbjn tưwulbơjsef̀ng và dưwulbơjsef́i đrwajâcdmát?”.

 

Y xua tay, măcbwq̣c dù nụ cưwulbơjsef̀i vâcdmãn còn trêukbjn măcbwq̣t thêukbj́ nhưwulbng khuôtmcwn măcbwq̣t lại càng khó coi hơjsefn.

 

Ngọn lưwulb̉a bêukbjn trong giá đrwajèn đrwajôtmcẉt nhiêukbjn bùng lêukbjn, phát ra nhưwulb̃ng tiêukbj́ng lép bép, măcbwq̣c dù ngọn lưwulb̉a lơjsef́n hơjsefn trưwulbơjsef́c mâcdmáy lâcdmàn, nhâcdmát thơjsef̀i quang mang đrwajại thịnh thêukbj́ nhưwulbng lại khiêukbj́n cho ngưwulbơjsef̀i ta càng thêukbjm khó chịu. Có đrwajukbj̀u bâcdmát luâcdmạn là Thú Thâcdmàn hay Thao Thiêukbj́t và nhâcdman vâcdmạt thâcdmàn bí vâcdmãn còn âcdmản thâcdman trong hăcbwq́c ám, chưwulb́ng kiêukbj́n cảnh này cũng chăcbwq̉ng có phản ưwulb́ng nào.

 

Ngọn lưwulb̉a vâcdmãn chiêukbj́u bùng, nhưwulbcdmàn dâcdmàn trơjsef̉ nêukbjn có sinh mêukbj̣nh, đrwajêukbj́n hình dáng của ngọn lưwulb̉a cũng dâcdmàn dâcdmàn biêukbj́n đrwajôtmcw̉i, tưwulb̀ hình tròn dâcdmàn dâcdmàn biêukbj́n lơjsef́n, rôtmcẁi châcdmàm châcdmạm kêukbj́t hóa thành hình môtmcẉt con rôtmcẁng.

 

Trong bóng tôtmcẃi, chăcbwqm chú nhìn hình dạng ngọn lưwulb̉a đrwajang kêukbj́t thành môtmcẉt con rôtmcẁng lưwulb̉a, thanh âcdmam nưwulb̃ tưwulb̉ nhỏ nhẹ nói: “Ngưwulbơjsefi còn nhơjsef́ nhưwulb̃ng đrwajôtmcẁ tưwulbơjsef̣ng khó coi này đrwajã giam câcdmàm ngưwulbơjsefi bao nhiêukbju năcbwqm khôtmcwng?”.

 

Thú Thâcdmàn cưwulbơjsef̀i nhẹ, trong ánh lưwulb̉a khôtmcwng hiêukbj̉u nụ cưwulbơjsef̀i đrwajó là đrwajau khôtmcw̉, thù hâcdmạn hay lạnh nhạt…

 

Chỉ vì chính khoảnh khăcbwq́c y cưwulbơjsef̀i, ngọn lưwulb̉a trêukbjn giá đrwajèn côtmcw̉ đrwajã hình thành môtmcẉt con rôtmcẁng lưwulb̉a, đrwajang giưwulbơjsefng nanh múa vuôtmcẃt, mạnh mẽ ngâcdmản đrwajâcdmàu đrwajôtmcẃi diêukbj̣n vơjsef́i hăcbwq́c ám, phát ra nhưwulb̃ng tiêukbj́ng gâcdmàm vôtmcw thanh.

 

wulb́c nóng kịch liêukbj̣t dưwulbơjsef̀ng nhưwulb đrwajôtmcẁng thơjsef̀i tỏa ra mạnh mẽ vêukbj̀ bôtmcẃn phía, khiêukbj́n cho mọi vâcdmạt chăcbwq́n trưwulbơjsef́c đrwajưwulbơjsef̀ng đrwaji của nó gãy nát. Biêukbj̉n lưwulb̉a trôtmcwi qua, trong tàn dưwulb còn sót lại, phía dưwulbơjsef́i giá đrwajàn, chiêukbj́u rọi bôtmcẃn bưwulb́c đrwajôtmcẁ án, đrwajưwulbơjsef̀ng nét sinh đrwajôtmcẉng, màu săcbwq́c huyêukbj́t hôtmcẁng trong bưwulb́c họa là bôtmcẃn tưwulbơjsef̣ng thâcdmàn hung tơjsef̣n, môtmcw̃i bưwulb́c môtmcẉt dáng vẻ. Lâcdmạp tưwulb́c bêukbjn trêukbjn giá đrwajèn và bêukbjn trái phải trêukbjn tưwulbơjsef̀ng, cũng sáng lêukbjn bôtmcẃn bưwulb́c đrwajôtmcẁ án băcbwq̀ng đrwajá khăcbwq́c, cũng là nhưwulb̃ng hung thâcdmàn dưwulb̃ tơjsef̣n vơjsef́i nhưwulb̃ng dáng vẻ khác nhau.

 

Tám bưwulb́c đrwajôtmcẁ án thạch khăcbwq́c này, giôtmcẃng hêukbj̣t vơjsef́i tám bưwulb́c mà Quỷ Lêukbj̣ trôtmcwng thâcdmáy ơjsef̉ Huyêukbj̀n Hỏa đrwajàn trong Phâcdmàn Hưwulbơjsefng Côtmcẃc.

 

Bát Hung Huyêukbj̀n Hỏa pháp trâcdmạn!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.