Tru Tiên

Chương 200 : Chân thứ

    trước sau   
   

Thanh Vâtczjn Sơvyfgn, Thôyofpng Thiêqbyrn Phong.

 

Ngọc Thanh Đciiyqbyṛn xưlhpta nay vôyofṕn là nơvyfgi nghiêqbyrm túc, hôyofpm nay dưlhptơvyfg̀ng nhưlhpt đqywsã phát sinh biêqbyŕn sưlhpṭ, tiêqbyŕng châtczjn ngưlhptơvyfg̀i chạy vôyofp̣i cưlhpt́ khôyofpng ngưlhpt̀ng vang lêqbyrn ơvyfg̉ trong ngoài đqywsqbyṛn, nhưlhpt̃ng lơvyfg̀i thì thâtczj̀m to nhỏ tuy đqywsã đqywsè nén nhưlhptng vâtczj̃n đqywsâtczj̀y vẻ vôyofp̣i vã và hoảng loạn lan nhanh nhưlhptlhptơvyfǵc tràn bơvyfg̀. Tưlhpt̀ xa, tưlhpṭa hôyofp̀ cũng có tiêqbyŕng xâtczj̀m xì, sưlhpṭ viêqbyṛc xảy ra thâtczj̣t khó mà tưlhptơvyfg̉ng tưlhptơvyfg̣ng nôyofp̉i, ơvyfg̉ trong thơvyfg̀i khăzeeźc này, nhưlhpt̃ng tiêqbyŕng huyêqbyrn náo môyofp̃i lúc môyofp̣t nhiêqbyr̀u, hơvyfgn nưlhpt̃a lại phát ra tưlhpt̀ nhưlhpt̃ng nơvyfgi gâtczj̀n Ngọc Thanh Đciiyqbyṛn.

 

Ngọc Thanh Đciiyqbyṛn đqywsịa thêqbyŕ cưlhpṭc cao, lâtczj̃n trong mâtczjy, có lẽ phải vưlhptơvyfg̣t quá Hôyofp̀ng Kiêqbyr̀u, tưlhpt̀ nhưlhpt̃ng bâtczj̣c thêqbyr̀m đqywsá bêqbyrn ngoài Bích Thủy Đciiyàm cũng phải đqywsi thêqbyrm môyofp̣t lúc, nhưlhptng muôyofṕn nghe đqywsưlhptơvyfg̣c nhưlhpt̃ng âtczjm thanh to nhỏ thì cũng phải đqywsi qua hêqbyŕt nưlhpt̉a sôyofṕ bâtczj̣c thêqbyr̀m đqywsá đqywsó.




 

Đciiyại đqywsêqbyṛ tưlhpt̉ của vị chưlhptơvyfg̉ng môyofpn Thôyofpng Thiêqbyrn Phong là Tiêqbyru Dâtczj̣t Tài cũng vưlhpt̀a băzeeźt đqywsưlhptơvyfg̣c tin này tưlhpt̀ môyofp̣t sôyofṕ sưlhpt đqywsêqbyṛ đqywsang túm tụm vôyofp̣i vã chạy đqywsêqbyŕn Ngọc Thanh Đciiyqbyṛn, trêqbyrn khuôyofpn măzeeẓt anh tuâtczj́n sau đqywsó khôyofpng hiêqbyr̉u sao đqywsôyofp̣t nhiêqbyrn lôyofp̣ vẻ nhơvyfg̣t nhạt, phải là chuyêqbyṛn gì câtczj́p bách lăzeeźm mơvyfǵi khiêqbyŕn vị môyofpn nhâtczjn trẻ tuôyofp̉i nhưlhptng đqywsạo hạnh cao thâtczjm này của Thanh Vâtczjn môyofpn phải phí tâtczjm lo lăzeeźm đqywsêqbyŕn nhưlhpt thêqbyŕ.

 

Tuy nhiêqbyrn ngoài măzeeẓt dù lôyofp̣ vẻ lo âtczju, Tiêqbyru Dâtczj̣t Tài vâtczj̃n đqywsi nhanh lêqbyrn trêqbyrn đqywsại đqywsqbyṛn, săzeeźc diêqbyṛn vâtczj̃n dưlhpt̃ vẻ nghiêqbyrm trang, nhíu mày, khẽ giâtczj̣n dưlhpt̃ nạt: “Có chuyêqbyṛn gì thêqbyŕ? Vâtczj̃n là chưlhpta đqywsủ phiêqbyr̀n toái hay sao? Kẻ nào dám to gan lơvyfǵn mâtczj̣t khi khôyofpng lại gâtczjy huyêqbyrn náo ơvyfg̉ đqywsâtczjy?”.

 

tczj́y đqywsêqbyṛ tưlhpt̉ trẻ tuôyofp̉i đqywsang tâtczj̣p trung môyofp̣t bêqbyrn trưlhptơvyfǵc cưlhpt̉a đqywsại đqywsqbyṛn vôyofp̣i vã chạy lại, Đciiyạo Huyêqbyr̀n Châtczjn Nhâtczjn sau khi đqywsại chiêqbyŕn vơvyfǵi Thú Thâtczj̀n đqywsã bêqbyŕ quan tưlhpt̀ lâtczju, hơvyfgn nưlhpt̃a sau đqywsó tính tình của ngưlhptơvyfg̀i khôyofpng hiêqbyr̉u sao đqywsã trơvyfg̉ nêqbyrn vôyofp cùng côyofp̉ quái, mọi sưlhpṭ lơvyfǵn nhỏ của Thôyofpng Thiêqbyrn Phong, đqywsa phâtczj̀n đqywsêqbyr̀u do vị đqywsại sưlhpt huynh đqywsưlhptơvyfg̣c mọi ngưlhptơvyfg̀i trọng vọng này xưlhpt̉ lý, Tiêqbyru Dâtczj̣t tài trong măzeeźt đqywsám đqywsêqbyṛ tưlhpt̉ nhỏ tuôyofp̉i quả là râtczj́t có uy thêqbyŕ.

 

Chỉ là trong thơvyfg̀i khăzeeźc này, nhưlhpt̃ng âtczjm thanh huyêqbyrn náo càng lúc càng lơvyfǵn, trêqbyrn măzeeẓt chúng đqywsêqbyṛ tưlhpt̉ cũng lôyofp̣ săzeeźc diêqbyṛn vôyofp cùng kỳ quái, môyofp̣t kẻ trong sôyofṕ nhưlhpt̃ng ngưlhptơvyfg̀i đqywsang tụ tâtczj̣p bêqbyrn Tiêqbyru Dâtczj̣t Tài liêqbyr̀n câtczj́t giọng rụt rè thưlhpta: “Tiêqbyru sưlhpt huynh, Tôyofplhpt thúc của Đciiyại Trúc Phong đqywsã đqywsêqbyŕn”.

 

Tiêqbyru Dâtczj̣t Tài thâtczj́t kinh, ngạc nhiêqbyrn hỏi: “Tôyofp Nhưlhptlhpt thúc?”.

 

Chúng nhâtczjn đqywsêqbyṛ tưlhpt̉ ơvyfg̉ bêqbyrn đqywsêqbyr̀u nhâtczj́t nhâtczj́t gâtczj̣t đqywsâtczj̀u, Tiêqbyru Dâtczj̣t tài liêqbyr̀n kinh ngạc: “Sưlhpt thúc đqywsêqbyŕn đqywsâtczjy có viêqbyṛc gì, nêqbyŕu đqywsã đqywsêqbyŕn đqywsâtczjy, sao khôyofpng có thôyofpng báo, hơvyfgn thêqbyŕ lại gâtczjy huyêqbyrn náo nhưlhpt thêqbyŕ này…”.

 

Nói đqywsêqbyŕn đqywsâtczjy, chỉ nghe thâtczj́y tiêqbyŕng nói bêqbyrn ngoài Ngọc Thanh Đciiyqbyṛn càng câtczj́t cao, tưlhpṭa hôyofp̀ ai đqywsó cuôyofṕi cùng đqywsã mâtczj́t hêqbyŕt cả kiêqbyrn nhâtczj̃n, tưlhpt̀ xa truyêqbyr̀n lại thanh âtczjm lảnh lót nhưlhpt tiêqbyŕng chim phưlhptơvyfg̣ng câtczj́t lêqbyrn rành rọt thong thả.

 

Tiêqbyru Dâtczj̣t Tài liêqbyr̀n biêqbyŕn săzeeźc măzeeẓt, vôyofp̣i vã bưlhptơvyfǵc nhanh vào đqywsại môyofpn Ngọc Thanh Đciiyqbyṛn miêqbyṛng lâtczj̉m bâtczj̉m: “Khôyofpn xong rôyofp̀i, đqywsi nhanh… đqywsơvyfg̣i môyofp̣t chút, Tào sưlhpt đqywsêqbyṛ, Tưlhpt̀ sưlhpt đqywsêqbyṛ, các ngưlhptơvyfgi lâtczj̣p tưlhpt́c đqywsi ra phía sau hâtczj̣u viêqbyṛn, thỉnh vài vị sưlhpt thúc nưlhpt̃a đqywsêqbyŕn đqywsêqbyr̉ khuyêqbyrn cản Tôyofplhpt thúc, chúng ta là phâtczj̣n hâtczj̣u bôyofṕi, thâtczj̣t khó mà nói cho đqywsưlhptơvyfg̣c, đqywsi mau”.

 

Hai đqywsêqbyṛ tưlhpt̉ nhỏ bêqbyrn cạnh liêqbyr̀n gâtczj̣t đqywsâtczj̀u, chuyêqbyr̉n thâtczjn vôyofp̣i vã đqywsi vêqbyr̀ phía hâtczj̣u viêqbyṛn Ngọc Thanh Đciiyqbyṛn, Tiêqbyru Dâtczj̣t Tài hưlhptơvyfǵng vêqbyr̀ phía cưlhpt̉a chính của Ngọc Thanh Đciiyqbyṛn vôyofp̣i vã sải bưlhptơvyfǵc, thoáng chôyofṕc đqywsã đqywsêqbyŕn đqywsại môyofpn, tiêqbyŕng nói lảnh lót đqywsó hôyofṕt nhiêqbyrn lại càng trơvyfg̉ nêqbyrn khâtczj̉n trưlhptơvyfgng, tạo thành nhưlhpt̃ng thanh âtczjm săzeeźc bén.

 

zeezc diêqbyṛn của Tiêqbyru Dâtczj̣t Tài trăzeeźng nhưlhpt sáp, thâtczjn hình thoăzeeźt cái đqywsã lưlhptơvyfǵt đqywsêqbyŕn phía côyofp̉ng vào, đqywsôyofp̀ng thơvyfg̀i đqywsêqbyr̀ khí nhỏ giọng thưlhpta: “Tôyofplhpt thúc, có chuyêqbyṛn gì chúng ta tưlhpt̀ tưlhpt̀ bàn thảo, sao lại…”.

 

vyfǵi vưlhpt̀a nói đqywsưlhptơvyfg̣c có bâtczj́y nhiêqbyru, chỉ nhe truyêqbyr̀n tơvyfǵi mâtczj́y tiêqbyŕng “Ôyofpi da, ôyofpi da…”, thâtczjn hình Tiêqbyru Dâtczj̣t Tài đqywsôyofp̣t nhiêqbyrn sưlhpt̃ng lại, ngưlhptơvyfg̀i cưlhpt́ng đqywsơvyfg̀, chỉ thâtczj́y phía trưlhptơvyfǵc cưlhpt̉a chính đqywsại đqywsqbyṛn xa xa là mâtczj́y bóng lưlhptng màu thiêqbyrn thanh ôyofpn hòa, bình bịch bình bịch chưlhpt̀ng mưlhptơvyfg̀i ngưlhptơvyfg̀i bị liêqbyṛng ra ngoài đqywsqbyṛn, khôyofpng ngưlhptơvyfg̀i nào khả dĩ có thêqbyr̉ đqywsưlhpt́ng vưlhpt̃ng, ai nâtczj́y cũng đqywsêqbyr̀u lảo đqywsảo khôyofpng ngưlhpt̀ng, môyofp̣t lúc sau mơvyfǵi ngã đqywsánh râtczj̀m lêqbyrn trêqbyrn nêqbyr̀n nhà.

 

Trêqbyrn Ngọc Thanh Đciiyqbyṛn đqywsôyofp̀ng loạt dâtczj̣y lêqbyrn nhưlhpt̃ng tiêqbyŕng phản đqywsôyofṕi.

 

“Hưlhpt̀!”




 

yofp̣t tiêqbyŕng vang lêqbyrn lạnh lẽo, lúc này chỉ thâtczj́y môyofp̣t thâtczjn ảnh thanh tú mảnh khảnh diêqbyr̃m lêqbyṛ vôyofp song xuâtczj́t hiêqbyṛn trưlhptơvyfǵc côyofp̉ng, đqywsó chính là Tôyofp Nhưlhpt.

 

Thanh âtczjm đqywsó lâtczj̣p tưlhpt́c trâtczj́n áp mọi ngưlhptơvyfg̀i có măzeeẓt, bêqbyrn trong Ngọc Thanh Đciiyqbyṛn tuyêqbyṛt khôyofpng môyofp̣t tiêqbyŕng đqywsôyofp̣ng, ánh măzeeźt mọi ngưlhptơvyfg̀i bâtczj́y giơvyfg̀ đqywsêqbyr̀u cú mục lêqbyrn thâtczjn ảnh uy nghi của nưlhpt̃ tưlhpt̉.

 

Mái tóc đqywsen huyêqbyr̀n óng mưlhptơvyfg̣t vâtczj́n thành búi, cài chiêqbyŕc trâtczjm vàng khác hình phưlhptơvyfg̣ng hoàng xõa cánh có đqywsqbyr̉m hôyofp̀ng ngọc, trong miêqbyṛng chi phưlhptơvyfg̣ng ngâtczj̣m ba viêqbyrn lưlhptu ly phỉ thúy lóng lánh, khẽ lay đqywsôyofp̣ng. Lôyofpng mày lá liêqbyr̃u, nét lạnh lùng càng tăzeezng thêqbyrm vẻ đqywsẹp, đqywsôyofpi hàng lôyofpng mày gọn gàng chỉnh têqbyr̀; môyofpi son mím chăzeeẓt, má trăzeeźng nhưlhpt tuyêqbyŕt, song nhãn trong suôyofṕt vôyofp bì nhưlhptzeezng thêqbyrm ba phâtczj̀n nôyofp̣ khí. Bình nhâtczj̣t vâtczj̃n thưlhptơvyfg̀ng vâtczj̣n y phục rôyofp̣ng rãi khôyofpng lôyofp̣ rõ đqywsưlhptơvyfg̀ng nét, hiêqbyṛn tại Tôyofp Nhưlhpt đqywsang vâtczj̣n bôyofp̣ xiêqbyrm y trăzeeźng nõn, bó sát lâtczj́y thâtczjn trôyofpng nhưlhpt thiêqbyŕu môyofp̣t phâtczj̀n đqywsáng yêqbyru lại tăzeezng thêqbyrm môyofp̣t phâtczj̀n nóng bỏng, đqywsôyofp̀ng thơvyfg̀i tay năzeeźm lâtczj́y chuôyofpi thanh Măzeeẓc Lục Tiêqbyrn kiêqbyŕm màu lục đqywseo ơvyfg̉ thăzeeźt lưlhptng, kiêqbyŕm quang ngơvyfg̀i ngơvyfg̀i, măzeeẓc dù vâtczj̃n còn năzeez̀m trong vỏ nhưlhptng kiêqbyŕm khí trùng trùng đqywsó tuy vôyofp hình nhưlhptng hiêqbyṛn hưlhpt̃u trong khôyofpng khí gâtczjy cho ngưlhptơvyfg̀i ta môyofp̣t cảm giác thanh tiêqbyrn kiêqbyŕm này có linh khí, cơvyfgyofp̀ nhưlhpt muôyofṕn bay lêqbyrn múa lưlhptơvyfg̣n vâtczj̣y.

 

Khóe măzeeźt Tiêqbyru Dâtczj̣t Tài khôyofpng ngưlhpt̀ng lay đqywsôyofp̣ng, bâtczj́t chơvyfg̣t cảm thâtczj́y lạnh dọc sôyofṕng lưlhptng.

 

yofp Nhưlhptzeeźc diêqbyṛn nhưlhptlhptơvyfgng, mục quang băzeezng lãnh, lưlhptơvyfǵt măzeeźt nhìn quanh đqywsám ngưlhptơvyfg̀i đqywsang tụ tâtczj̣p tại Ngọc Thanh Đciiyqbyṛn, dưlhptơvyfǵi cái nhìn đqywsó, dù là dung nhan mỹ lêqbyṛ, nhưlhptng khôyofpng ai dám nhìn trưlhpṭc diêqbyṛn vào nàng.

 

Tiêqbyru Dâtczj̣t Tài đqywsưlhpta măzeeźt quan sát đqywsám đqywsêqbyṛ tưlhpt̉ nhỏ lúc này vưlhpt̀a rêqbyrn rỉ trong miêqbyṛng vưlhpt̀a tưlhpt̀ tưlhpt̀ đqywsưlhpt́ng dâtczj̣y, chỉ thâtczj́y bọn chúng tuy bâtczj̀m tím nhiêqbyr̀u nơvyfgi, nhưlhptng tuyêqbyṛt khôyofpng đqywsôyofp̣ng đqywsêqbyŕn gâtczjn côyofṕt, sôyofṕ bị thưlhptơvyfgng chảy máu cũng khôyofpng đqywsáng kêqbyr̉. Lúc bâtczj́y giơvyfg̀ trong lòng mơvyfǵi tạm an tâtczjm, có thêqbyr̉ thâtczj́y vị Tôyofp Nhưlhptlhpt thúc này tuy khôyofpng biêqbyŕt vì chuyêqbyṛn gì mà đqywsôyofp̣t nhiêqbyrn nôyofp̉i trâtczj̣n lôyofpi đqywsình, thêqbyŕ nhưlhptng lúc hạ thủ vâtczj̃n còn niêqbyṛm tình đqywsôyofp̀ng môyofpn chưlhpt́ khôyofpng ra tay cay cú, nêqbyŕu quả đqywsúng nhưlhptvyfg̀i các vị truơvyfg̉ng lão đqywsã tưlhpt̀ng nói: “Nưlhpt̃ nhâtczjn này quả thâtczj̣t vôyofp cùng lơvyfg̣i hại”, chỉ e là đqywsám đqywsôyofp̀ng môyofpn sưlhpt đqywsêqbyṛ còn phải chịu khôyofp̉ sơvyfg̉ hơvyfgn nhiêqbyr̀u.

 

Chỉ sơvyfg̣ là đqywsã vui mưlhpt̀ng hơvyfgi sơvyfǵm, Tiêqbyru Dâtczj̣t Tài hôyofṕt nhiêqbyrn cảm thâtczj́y trong lòng ơvyfǵn lạnh, chính là ánh măzeeźt của Tôyofp Nhưlhpt lúc này đqywsang chiêqbyŕu có đqywsêqbyŕn hăzeeźn.

 

Tiêqbyru Dâtczj̣t Tài cưlhptơvyfg̀i khan môyofp̣t tiêqbyŕng, bưlhptơvyfǵc nhanh đqywsêqbyŕn trưlhptơvyfǵc cung thủ hành lêqbyr̃, đqywsôyofp̀ng thơvyfg̀i ngâtczj̀m đqywsêqbyr̉ ý đqywsêqbyŕn bàn tay đqywsang năzeeźm chăzeeẓt chuôyofpi thanh Măzeeẓc Lục Tiêqbyrn kiêqbyŕm của Tôyofp Nhưlhptyofp̀i lêqbyrn tiêqbyŕng: “Thêqbyŕ này… Tôyofplhpt thúc hôyofpm nay sao lại đqywsvyfg̣c nhàn rôyofp̃i mà quá bôyofp̣ đqywsêqbyŕn Thôyofpng Thiêqbyrn Phong chúng ta”.

 

yofp Nhưlhpt lãnh đqywsạm nhìn Tiêqbyru Dâtczj̣t Tài, hưlhpt̀ lạnh môyofp̣t tiêqbyŕng, căzeezn bản khôyofpng thèm đqywsêqbyr̉ ý đqywsêqbyŕn câtczju hỏi của hăzeeźn, cũng khôyofpng hôyofp̀i lêqbyr̃ lại cái chào hỏi lúc nãy, vâtczj̃n ngạo nghêqbyr̃ đqywsưlhpt́ng tại nơvyfgi đqywsó, băzeezng sưlhptơvyfgng tuyêqbyṛt thêqbyŕ, lạnh lùng đqywsáp: “Chơvyfǵ nhiêqbyr̀u lơvyfg̀i, ngưlhptơvyfgi mau cho gọi Đciiyạo Huyêqbyr̀n đqywsêqbyŕn đqywsâtczjy”.

 

vyfg̀i vưlhpt̀a thôyofṕt ra, gâtczj̀n trăzeezm đqywsêqbyṛ tưlhpt̉ thuôyofp̣c Thôyofpng Thiêqbyrn Phong đqywsang có măzeeẓt tại Ngọc Thanh Đciiyqbyṛn liêqbyr̀n nhâtczj́t thơvyfg̀i châtczj́n đqywsôyofp̣ng, Tiêqbyru Dâtczj̣t Tài cũng biêqbyŕn săzeeźc măzeeẓt, ngạc nhiêqbyrn giâtczjy lát “Tôyofplhpt thúc, có thêqbyr̉ cho biêqbyŕt là có chuyêqbyṛn gì? Âkxzyn sưlhpt lão nhâtczjn gia bêqbyŕ quan đqywsã lâtczju, phải rôyofp̀i, thêqbyŕ Đciiyqbyr̀n sưlhpt thúc, sao lại khôyofpng đqywsêqbyŕn cùng ngưlhptơvyfg̀i?”.

 

zeeźn khôyofpng đqywsêqbyr̀ câtczj̣p đqywsêqbyŕn Đciiyqbyr̀n Bâtczj́t Dịch thì thôyofpi, vưlhpt̀a dưlhpt́t câtczju, săzeeźc măzeeẓt Tôyofp Nhưlhpttczj̣p tưlhpt́c biêqbyŕn đqywsôyofp̉i, thâtczj̀n tình khôyofpng ngưlhpt̀ng dao đqywsôyofp̣ng, trong ba phâtczj̀n thưlhptơvyfgng tâtczjm, lại có ba phâtczj̀n tưlhptlhpṭ cùng ba phâtczj̀n nôyofp̣ khí cùng môyofp̣t tia sát ý lạnh lùng.

 

“Hôyofṕng!”

 

yofṕt nhiêqbyrn, môyofp̣t tiêqbyŕng kêqbyru thêqbyr thiêqbyŕt nhưlhpt dã thú kêqbyru rôyofṕng lêqbyrn truyêqbyr̀n khăzeeźp Ngọc Thanh Đciiyqbyṛn, chúng nhâtczjn có măzeeẓt cả thảy đqywsêqbyr̀u thâtczj́t kinh, luc sau mơvyfǵi phát hiêqbyṛn ra quái thanh đqywsó chính là phát ra tưlhpt̀ trêqbyrn thanh Măzeeẓc Lục Tiêqbyrn kiêqbyŕm trong tay Tôyofp Nhưlhpt, chỉ thâtczj́y năzeezm ngón tay câtczj̀m kiêqbyŕm của bà trăzeeźng nhơvyfg̣t, gâtczj̀y guôyofp̣c tưlhpṭa nhưlhpt đqywsã vâtczj̣n hêqbyŕt sưlhpt́c đqywsêqbyŕn khôyofpng còn chút huyêqbyŕt săzeeźc, phản phâtczj́t nhưlhpt cảm ưlhpt́ng đqywsưlhptơvyfg̣c đqywsqbyr̀u gì mà thanh tiêqbyrn kiêqbyŕm bôyofp̉n lai vâtczj̃n phát ra ánh sáng rưlhpṭc rơvyfg̃, lúc này lại càng trơvyfg̉ nêqbyrn cưlhpṭc thịnh mà phát ra nhưlhpt̃ng âtczjm thanh nhưlhpt dã thú kêqbyru gào nhưlhpt thêqbyŕ.




 

yofp̣ dạng tiêqbyrn kiêqbyŕm quả là thưlhpt́ binh khí khí thêqbyŕ hùng hôyofp̀n, cưlhptơvyfgng liêqbyṛt vôyofp cùng, bình nhâtczj̣t trong tay nưlhpt̃ tưlhpt̉ nhưlhptyofp Nhưlhpt trôyofpng có vẻ ôyofpn nhu hòa thuâtczj̣t, khôyofpng ngơvyfg̀ lại có cảm ưlhpt́ng mãnh liêqbyṛt thêqbyŕ này, có khác chi nhưlhptyofp̉ thêqbyrm cánh, lại càng làm cho cảnh tưlhptơvyfg̣ng tăzeezng thêqbyrm sát ý.

 

Tiêqbyru Dâtczj̣t Tài bâtczj́t giác lui lại môyofp̣t bưlhptơvyfǵc, cảm thâtczj́y ơvyfǵn lạnh sau gáy, chăzeez̉ng biêqbyŕt mình đqywsã nói gì thâtczj́t thôyofṕ, dù gì đqywsâtczjy cũng là bâtczj̣c trưlhptơvyfg̉ng bôyofṕi sưlhpt thúc, hơvyfgn nưlhpt̃a trưlhptơvyfg̣ng phu bà ta là Đciiyqbyr̀n Bâtczj́t Dịch tủ toạ Đciiyại Trúc Phong cũng là ngưlhptơvyfg̀i quyêqbyr̀n cao trọng vọng trong Thanh Vâtczjn Môyofpn, vôyofp luâtczj̣n thêqbyŕ nào cũng khôyofpng thêqbyr̉ khinh thị đqywsêqbyr̉ bị đqywsăzeeźc tôyofp̣i. Theo lý mà nói, Tôyofp Nhưlhptyofpvyfǵ tiêqbyŕn phạm Ngọc Thanh Đciiyqbyṛn dĩ nhiêqbyrn là phạm lôyofp̃i lơvyfǵn, chỉ là trôyofpng thâtczj́y bôyofp̣ dạng của Tôyofp Nhưlhpt chăzeez̉ng có chút uý kỵ gì cả, rõ ràng là khôyofpng chỉ là chuyêqbyṛn gâtczjy sưlhpṭ vôyofpvyfǵ, mà phải có lý do nào đqywsó vôyofp cùng trọng đqywsại.

 

Trong tiêqbyŕng rú trâtczj̀m trâtczj̀m quái dị của Măzeeẓc Lục Tiêqbyrn kiêqbyŕm, Tôyofp Nhưlhptzeez̀n tưlhpt̀ng câtczju tưlhpt̀ng chưlhpt̃ lạnh lùng hỏi Tiêqbyru Dâtczj̣t Tài: “Gọi Đciiyạo Huyêqbyr̀n ra nhanh, ta có chuyêqbyṛn phải hỏi cho ra lẽ, chăzeez̉ng phải Bâtczj́t Dịch đqywsã bị các ngưlhptơvyfgi giưlhpt̃ lại hay sao?”.

 

Tiêqbyru Dâtczj̣t Tài châtczj́n đqywsôyofp̣ng toàn thâtczjn, bâtczj́t ngơvyfg̀ ngâtczj̉ng đqywsâtczj̀u, chúng nhâtczjn tại Ngọc Thanh Đciiyqbyṛn im băzeeẓt khôyofpng môyofp̣t tiêqbyŕng đqywsôyofp̣ng.

 

Đciiyúng vào lúc này, hôyofṕt nhiêqbyrn phía hâtczj̣u đqywsưlhptơvyfg̀ng truyêqbyr̀n lại tiêqbyŕng bưlhptơvyfǵc châtczjn chạy vôyofp̣i tơvyfǵi, rôyofp̀i có tiêqbyŕng môyofp̣t vị trưlhptơvyfg̉ng lão tưlhpt̀ xa truyêqbyr̀n lại: “Tôyofplhpt muôyofp̣i, Bâtczj́t Dịch sưlhpt đqywsêqbyṛ đqywsã xảy ra chuyêqbyṛn gì, chúng ta là môyofpn hạ Thanh Vâtczjn Môyofpn, muôyofp̣i khôyofpng thêqbyr̉ vọng đqywsôyofp̣ng!”.

 

Cùng lúc đqywsó, trong hâtczj̣u đqywsưlhptơvyfg̀ng xuâtczj́t hiêqbyṛn mâtczj́y lão đqywsạo, hai ngưlhptơvyfg̀i đqywsi đqywsâtczj̀u môyofp̣t ngưlhptơvyfg̀i tóc đqywsen, môyofp̣t ngưlhptơvyfg̀i tóc trăzeeźng, cả hai đqywsêqbyr̀u râtczju bạc nhưlhptlhptơvyfǵc. Nghe giọng phát ra, đqywsích thị là lão tưlhpt̉ tóc trăzeeźng, chính là vị Phạm trưlhptơvyfg̉ng lão, ngưlhptơvyfg̀i đqywsưlhptơvyfgng nhiêqbyṛm chưlhpt́c vụ trọng tài của Thanh Vâtczjn Sơvyfgn Thâtczj́t Mạch Võ Hôyofp̣i lâtczj̀n đqywsâtczj̀u tiêqbyrn Trưlhptơvyfgng Tiêqbyr̉u Phàm đqywsưlhptơvyfg̣c tham dưlhpṭ mưlhptơvyfg̀i năzeezm vêqbyr̀ trưlhptơvyfǵc.

 

Thanh Vâtczjn Môyofpn trong vòng mưlhptơvyfg̀i năzeezm trơvyfg̉ lại đqywsâtczjy, đqywsã trải qua hai trưlhptơvyfg̀ng hạo kiêqbyŕp, các vị trưlhptơvyfg̉ng lão đqywsơvyfg̀i trưlhptơvyfǵc lơvyfǵp thì tưlhpt̉ vong, lơvyfǵp bị thưlhptơvyfgng, nhâtczjn sôyofṕ chăzeez̉ng còn đqywsưlhptơvyfg̣c bao nhiêqbyru.

 

yofp Nhưlhpt ngưlhptơvyfǵc nhìn mâtczj́y lão trưlhptơvyfg̣ng đqywsang đqywsi đqywsêqbyŕn liêqbyr̀n nhíu mày, hưlhpt̀ lạnh môyofp̣t tiêqbyŕng, tuy thêqbyŕ vâtczj̃n khôyofpng có ý nhưlhptơvyfg̣ng bôyofp̣ lâtczj́y nưlhpt̉a phâtczj̀n. Phạm trưlhptơvyfg̉ng lão nhìn ánh măzeeźt Tôyofp Nhưlhpt, liêqbyr̀n ho khan, nhỏ giọng lâtczj̉m bâtczj̉m hai câtczju trong miêqbyṛng.

 

Ơlbfỷ bêqbyrn cạnh, hăzeeźc phát lão tưlhpt̉ đqywsưlhpta măzeeźt nhìn chung quanh, thâtczj́y có mưlhptơvyfg̀i mâtczj́y đqywsêqbyṛ tưlhpt̉ nhỏ tuôyofp̉i măzeeẓt mũi bâtczj̀m tím liêqbyr̀n nhăzeezn măzeeẓt có vẻ muôyofṕn nói vài câtczju vơvyfǵi Tôyofp Nhưlhpt nhưlhptng bà đqywsã hưlhptơvyfǵng vêqbyr̀ phía Phạm trưlhptơvyfg̉ng lão lãnh đqywsạm nói: “Phạm sưlhpt huynh, ngưlhptơvyfgi dám mơvyfg̉ miêqbyṛng la râtczj̀y ta?”.

 

Phạm trưlhptơvyfg̉ng lão trơvyfg̣n măzeeźt nhìn bà, săzeeźc măzeeẓt ưlhpt̉ng đqywsỏ, rôyofp̀i lâtczj̣p tưlhpt́c lăzeeźc đqywsâtczj̀u: “Đciiyâtczju có, đqywsâtczju có, Tôyofplhpt muôyofp̣i, giao tình bao nhiêqbyru năzeezm giưlhpt̃a ta đqywsôyofṕi vơvyfǵi ngưlhptơvyfgi và Bâtczj́t Dịch sưlhpt đqywsêqbyṛ đqywsâtczju phải là ít, ta kính trọng ngưlhptơvyfgi khôyofpng hêqbyŕt, có đqywsâtczju lại dám la râtczj̀y?”.

 

zeeźc phát lão đqywsâtczj̀u quay đqywsâtczj̀u đqywsưlhpta măzeeźt nhìn Phạm tưlhptơvyfg̉ng lão nhíu mày, Phạm trưlhptơvyfg̉ng lão bôyofṕi rôyofṕi gưlhptơvyfg̣ng cưlhptơvyfg̀i đqywsưlhpta tay phâtczjn bua: “Dưlhptơvyfgng sưlhpt huynh, huynh nói, huynh nói…”.

 

Ngưlhptơvyfg̀i đqywsưlhptơvyfg̣c gọi là Dưlhptơvyfgng sưlhpt huynh chính là hăzeeźc phát lão đqywsâtczj̀u lúc này quay đqywsâtczj̀u lại đqywsôyofṕi diêqbyṛn vơvyfǵi Tôyofp Nhưlhpt mà nói: “Tôyofplhpt muôyofp̣i, đqywsưlhptơvyfg̣c rôyofp̀i, muôyofp̣i hãy bình tĩnh lại, sưlhpṭ viêqbyṛc nhưlhpt thêqbyŕ nào, muôyofp̣i hãy nói vơvyfǵi huynh. Muôyofp̣i bình nhâtczj̣t là ngưlhptơvyfg̀i câtczj̉nt hâtczj̣n ôyofpn hòa, sao hôyofpm nay lại… Viêqbyṛc thêqbyŕ này ngay cả đqywsêqbyŕn Bâtczj́t Dịch sưlhpt đqywsêqbyṛ cũng khôyofpng dám gâtczjy ra?”.

 

zeeźc diêqbyṛn Tôyofp Nhưlhpttczj̃n băzeezng lãnh nhưlhpt trưlhptơvyfǵc, nhưlhptng bàn tay năzeeźm chăzeeẓt tiêqbyrn kiêqbyŕm đqywsang phát quang tưlhpt̀ tưlhpt̀ thả lỏng mâtczj́y phâtczj̀n, nhưlhpt̃ng tiêqbyŕng têqbyryofṕng trâtczj̀m trâtczj̀m quái dị ngưlhpt̀ng lại, chúng nhâtczjn đqywsưlhpt́ng đqywsó cũng thơvyfg̉ phào nhẹ nhõm, Tôyofp Nhưlhpt nhăzeeźm chăzeeźc Tiêqbyrn kiêqbyŕm thủ trì tại đqywsó quả là đqywsã phát ra uy thêqbyŕ cưlhpṭc lơvyfǵn, tưlhpṭu chugn cả đqywsám Thanh Vâtczjn đqywsêqbyṛ tưlhpt̉ đqywsã bị bà uy hiêqbyŕp sơvyfg̣ hãi đqywsêqbyŕn châtczj́n đqywsôyofp̣ng tâtczjm phách.

 

yofp Nhưlhpt nhìn Dưlhptơvyfgng trưlhptơvyfg̉ng lão, khóe môyofpi lay đqywsôyofp̣ng, cưlhptơvyfg̀i lạnh nói: “Khôyofpng phải là viêqbyṛc gì Bâtczj́t Dịch khôyofpng dám làm, thì muôyofp̣i cũng khôyofpng dám làm. Muôyofp̣i muôyofṕn yêqbyŕt kiêqbyŕn Đciiyạo Huyêqbyr̀n, huynh hãy đqywsi gọi huynh âtczj́y ra đqywsâtczjy”.

 

tczj́y vị trưlhptơvyfg̉ng lão nhìn nhau bôyofṕi rôyofṕi, Dưlhptơvyfgng trưlhptơvyfg̉ng lão ho lêqbyrn vài tiêqbyŕng: “Tôyofplhpt muôyofp̣i, chưlhptơvyfg̉ng môyofpn sưlhpt huynh bêqbyŕ quan đqywsã lâtczju ngày, hiêqbyṛn tại khôyofpng tiêqbyṛn ra măzeeẓt, muôyofp̣i hãy nói lý do tại sao lại làm cho muôyofp̣i sanh đqywsôyofp̣ng trưlhptơvyfǵc đqywsã, hơvyfgn nưlhpt̃a, Đciiyqbyr̀n sưlhpt đqywsêqbyṛ có chuyêqbyṛn gì mà lại khôyofpng đqywsi cùng vơvyfǵi muôyofp̣i?”.

 

Đciiyôyofpi mày liêqbyr̃u của Tôyofp Nhưlhpt nhưlhpt đqywsôyofpng lại, trong nét thanh lêqbyṛ lại có thêqbyrm ba phâtczj̀n nôyofp̣ khí bưlhpt̀ng bưlhpt̀ng: “Khôyofpng phải hăzeeźn đqywsã bị Thôyofpng Thiêqbyrn Phong các ngưlhptơvyfgi giam giưlhpt̃ lại rôyofp̀i sao?”.

 

tczju đqywsó nói ra, Dưlhptơvyfgng trưlhptơvyfg̉ng lão, Phạm trưlhptơvyfg̉ng lão cùng toàn thêqbyr̉ trêqbyrn dưlhptơvyfǵi Thôyofpng Thiêqbyrn Phong đqywsại biêqbyŕn săzeeźc măzeeẓt, Dưlhptơvyfgng trưlhptơvyfg̉ng lão vôyofp̣i vàng nói: “Tôyofplhpt muôyofp̣i, chuyêqbyṛn thêqbyŕ này muôyofp̣i khôyofpng thêqbyr̉ nói bưlhpt̀a. Đciiyqbyr̀n sưlhpt đqywsêqbyṛ là môyofp̣t trong Thanh Vâtczjn Thâtczj́t mạch chủ tọa, tại Thanh Vâtczjn Môyofpn ngoại trưlhpt̀ Đciiyạo Huyêqbyr̀n chưlhptơvyfg̉ng môyofpn sưlhpt huynh, hăzeeźn và Tăzeezng Thúc Tưlhptơvyfg̀ng sưlhpt huynh là nhưlhpt̃ng ngưlhptơvyfg̀i bâtczj̣c cao trọng vọng, ngoài ra còn lại đqywsêqbyr̀u là đqywsám đqywsêqbyṛ tưlhpt̉ nhỏ tuôyofp̉i làm sao mà có chuyêqbyṛn băzeeźt giưlhpt̃ ngưlhptơvyfg̀i, thâtczj̣t khôyofpng thêqbyr̉ nào!”.

 

yofp Nhưlhptlhptơvyfg̀i lạnh chêqbyŕ nhạo, truy vâtczj́n: “Các ngưlhptơvyfgi đqywsưlhpt̀ng cho răzeez̀ng ta khôyofpng biêqbyŕt chuyêqbyṛn gâtczj̀n đqywsâtczjy tâtczjm tình Đciiyạo Huyêqbyr̀n sưlhpt huynh thay đqywsôyofp̉i, chính vì chuyêqbyṛn này mà Bâtczj́t Dịch mơvyfǵi mạo hiêqbyr̉m lêqbyrn núi khuyêqbyrn sưlhpt huynh. Chăzeez̉ng ngơvyfg̀ đqywsi đqywsêqbyŕn bâtczjy giơvyfg̀ vâtczj̃n khôyofpng có tin tưlhpt́c gì, ta khôyofpng đqywsi hỏi các ngưlhptơvyfg̀i thì còn biêqbyŕt hỏi ai?”.

 

lhptơvyfgng trưlhptơvyfg̉ng lão đqywsang đqywsưlhpt́ng cạnh Phạm trưlhptơvyfg̉ng lão lôyofp̣ vẻ ngạc nhiêqbyrn, liêqbyr̀n chuyêqbyr̉n thâtczjn hưlhptơvyfǵng vêqbyr̀ phía Tiêqbyru Dâtczj̣t tài châtczj́n vâtczj́n: “Tiêqbyru sưlhpt đqywsqbyṛt, Đciiyại Trúc Phong thủ toạ Đciiyqbyr̀n Bâtczj́t Dịch gâtczj̀n đqywsâtczjy có ghé qua Thôyofpng Thiêqbyrn Phong hay khôyofpng?”.

 

Tiêqbyru Dâtczj̣t Tài ngơvyfg ngác lăzeeźc đqywsâtczj̀u: “Quả là khôyofpng có chuyêqbyṛn đqywsó, đqywsêqbyṛ tưlhpt̉ phụ trách xưlhpt̉ lý mọi chuyêqbyṛn trong ngoài của Thôyofpng Thiêqbyrn Phong. Trong vòng môyofp̣t tháng nay, Đciiyqbyr̀n sưlhpt thúc khôyofpng có đqywsưlhpta thiêqbyŕp thôyofpng báo đqywsêqbyŕn viêqbyŕng Thôyofpng Thiêqbyrn Phong”.

 

yofp Nhưlhpt liêqbyŕc măzeeźt vêqbyr̀ phía Phạm trưlhptơvyfg̉ng lão lãnh đqywsạm: “Huynh nghĩ hăzeeźn vì chuyêqbyṛn gì mà đqywsêqbyŕn? Lại còn có thêqbyr̉ đqywsưlhpta thiêqbyṛp bái sơvyfgn tưlhpt̀ tưlhpt̀ uôyofṕng trà đqywsàm đqywsạo hay sao?”.

 

Phạm trưlhptơvyfg̉ng lão đqywsỏ măzeeẓt, khôyofpng biêqbyŕt nói gì, Dưlhptơvyfgng trưlhptơvyfg̉ng lão đqywsôyofṕi diêqbyṛn Tiêqbyru Dâtczj̣t Tài hỏi tiêqbyŕp: “Tiêqbyru sưlhpt đqywsqbyṛt, đqywsã là nhưlhpt thêqbyŕ, ngưlhptơvyfgi lâtczj̣p tưlhpt́c đqywsi đqywsêqbyŕn Tôyofp̉ Sưlhptlhpt̀ Đciiyưlhptơvyfg̀ng ơvyfg̉ hâtczj̣u sơvyfgn thỉnh vâtczj́n chuyêqbyṛn này vơvyfǵi chưlhptơvyfg̉ng môyofpn sưlhpt huynh, nêqbyŕu có thêqbyr̉ đqywsưlhptơvyfg̣c, tôyofṕt nhâtczj́t là ngưlhptơvyfgi thỉnh lão nhâtczjn gia đqywsêqbyŕn đqywsâtczjy, ba măzeeẓt môyofp̣t lơvyfg̀i thì mọi chuyêqbyṛn sẽ đqywsưlhptơvyfg̣c minh bạch”.

 

Tiêqbyru Dâtczj̣t Tài do dưlhpṭ môyofp̣t khăzeeźc rôyofp̀i khẽ gâtczj̣t đqywsâtczj̀u: “Hay lăzeeźm, đqywsêqbyṛ tưlhpt̉ đqywsi ngay đqywsâtczjy”, nói xong thì cũng quay ngưlhptơvyfg̀i rảo bưlhptơvyfǵc hưlhptơvyfǵng vêqbyr̀ phía hâtczj̣u đqywsưlhptơvyfg̀ng.

 

lhptơvyfgng trưlhptơvyfg̉ng lão nhìn theo đqywsêqbyŕn khi Tiêqbyru Dâtczj̣t Tài khuâtczj́t bóng thì quay lại, mỉm cưlhptơvyfg̀i nói: “Tôyofplhpt muôyofp̣i, lão phu biêqbyŕt phu thêqbyr hai ngưlhptơvyfg̀i tình thâtczjm nghĩa trọng nêqbyrn khôyofpng tránh khỏi tâtczjm tình rôyofṕi loạn, nhưlhptng lâtczj̀n này muôyofp̣i hâtczj́p tâtczj́p tâtczj́n nhâtczj̣p Ngọc Thanh Đciiyqbyṛn thâtczj̣t sưlhpṭ quá đqywsáng rôyofp̀i”.

 

yofp Nhưlhpt trâtczj̀m măzeeẓc giâtczjy lát, khẽ nói: “Dưlhptơvyfgng sưlhpt huynh, huynh nói râtczj́t phải, nêqbyŕu lâtczj̀n này khôyofpng phải vì chuyêqbyṛn quan trọng của Bâtczj́t dịch mà do Tôyofp Nhưlhpt sinh tâtczjm ma quỷ thì muôyofp̣i xin săzeez̃n sàng chịu xưlhpt̉ theo môyofpn pháp”.

 

lhptơvyfgng trưlhptơvyfg̉ng lão xau tay, mỉm cưlhptơvyfg̀i: “Coi muôyofp̣i kìa, ta có ý vâtczj̣y đqywsâtczju chưlhpt́…”.

 

Giọng Tôyofp Nhưlhpt liêqbyr̀n thay đqywsôyofp̉i, tưlhpt̀ vẻ kiêqbyrn quyêqbyŕt chuyêqbyr̉n sang giọng nói bình thưlhptơvyfg̀ng: “Dưlhptơvyfgng sưlhpt huynh ơvyfgi, nêqbyŕu Bâtczj́t dịch có chuyêqbyṛn gì trêqbyrn đqywsỉnh Thôyofpng Thiêqbyrn Phong…”, nói đqywsêqbyŕn đqywsâtczjy măzeeźt bà rưlhpṭc sáng, tinh anh, giọng châtczj́t chưlhpt́a tình cảm quyêqbyŕt tâtczjm, khôyofpng chút dao đqywsôyofp̣ng: “Thanh Vâtczjn môyofpn trêqbyrn hai ngàn ngưlhptơvyfg̀i, đqywsêqbyṛ tưlhpt̉ khôyofpng xưlhpt́ng đqywsáng Tôyofp Nhưlhpt này đqywsành phải vì huynh âtczj́y mà tại Thanh Vâtczjn sơvyfgn, Thôyofpng Thiêqbyrn Phong hưlhptơvyfǵng vêqbyr̀ lịch đqywsại tôyofp̉ sưlhpt, vêqbyr̀ các vị chưlhptơvyfg̉ng môyofpn các đqywsơvyfg̀i, quyêqbyŕt làm ra lẽ môyofp̣t phen”.

 

yofp̣t âtczjm thanh khẽ vang lêqbyrn, bà phâtczj́t tay nhưlhptlhptơvyfg̃i đqywsao phá gió, Măzeeẓc Lục kêqbyŕm quang rạng rơvyfg̃ săzeeźc sảo bay tưlhpt̀ măzeeẓt đqywsâtczj́t thăzeez̉ng lêqbyrn khôyofpng trung, thoáng sau môyofp̣t thanh âtczjm vang lêqbyrn, bụi mơvyfg̀ mịt lan tỏa. Chúng nhâtczjn chỉ thâtczj́y dưlhptơvyfǵi châtczjn măzeeẓt đqywsâtczj́t rung đqywsôyofp̣ng nhẹ nhưlhpt có cơvyfgn đqywsôyofp̣ng đqywsâtczj́t bâtczj́t ngơvyfg̀, lúc bụi tản ra thì Tôyofp Nhưlhpt tay năzeeźm Măzeeẓc Lục tiêqbyrn kiêqbyŕm đqywsâtczjm vào nêqbyr̀n đqywsâtczj́t xung quanh, khôyofpng đqywsêqbyr̉ lại dâtczj́u nưlhpt́t nào.

 

Trong đqywsá bụi mù, chuôyofpi của Măzeeẓc Lục tiêqbyrn kiêqbyŕm đqywsã rơvyfg̀i khỏi tâtczj̀m tay của Tôyofp Nhưlhpt nhưlhptng sưlhpt́c kiêqbyŕm còn  mãnh liêqbyṛt, nhưlhptyofp̣t mãnh thú trong cơvyfgn khát máu gâtczj̀m gưlhpt̀ ngâtczjn lêqbyrn.

 

lhptơvyfgng sưlhpt huynh nhìn vào thanh tiêqbyrn kiêqbyŕm đqywsang căzeeźm trưlhptơvyfǵc măzeeẓt ôyofpn và Tôyofp Nhưlhptlhptơvyfg̀i hôyofp̉ sơvyfg̉: “Tôyofplhpt muôyofp̣i, bâtczjy giơvyfg̀ đqywsã là lúc đqywsó hay sao? Muôyofp̣i sao lại gơvyfg̃ đqywsi phong âtczj́n trêqbyrn Măzeeẓc Tuyêqbyŕt đqywsã đqywsưlhptơvyfg̣c niêqbyṛm lại cả trăzeezm năzeezm nay?”.

 

yofp Nhưlhpt giọng lạnh lùng: “Dưlhptơvyfgng sưlhpt huynh, huynh cũng biêqbyŕt khi xưlhpta muôyofp̣i khôyofpng dêqbyr̃ mà phong lại Măzeeẓc Tuyêqbyŕt, vì Bâtczj́t Dịch mong muôyofṕn mà muôyofp̣i đqywsã làm nhưlhpttczj̣y, muôyofp̣i cũng khôyofpng đqywsêqbyr̉ tâtczjm đqywsêqbyŕn nưlhpt̃a. Nhưlhptng nêqbyŕu Bâtczj́t Dịch xảy ra chuyêqbyṛn gì muôyofp̣i sẽ  lâtczj́y Măzeeẓc Tuyêqbyŕt ra mà thỉnh giáo Chưlhptơvyfg̉ng môyofpn sưlhpt huynh môyofp̣t phen…”.

 

lhptơvyfgng trưlhptơvyfg̉ng lạo lăzeeźc đqywsâtczj̀u cưlhptơvyfg̀i khôyofp̉ nói: “Muôyofp̣i… ta cưlhpt́ nghĩ muôyofp̣i và Đciiyqbyr̀n sưlhpt đqywsêqbyṛ lâtczj́y nhau nhiêqbyr̀u năzeezm, tính khí đqywsã thay đqywsôyofp̉i… Thôyofpi bỏ đqywsi, bỏ đqywsi, ta khôyofpng muôyofṕn tranh cãi nhưlhptng muôyofp̣i hãy ngôyofp̀i xuôyofṕng chơvyfg̀ Tiêqbyru Dâtczj̣t Tài cùng chưlhptơvyfg̉ng môyofpn đqywsêqbyŕn có đqywsưlhptơvyfg̣c khôyofpng?”.

 

yofp Nhưlhpt khôyofpng lôyofp̣ chút biêqbyr̉u tình, khôyofpng nói khôyofpng răzeez̀ng cùng vơvyfǵi Dưlhptơvyfgng trưlhptơvyfg̉ng lão ngôyofp̀i xuôyofṕng.

 

Khôyofpng khí tại Ngọc Thanh Đciiyqbyṛn đqywsã tưlhpt̀ tưlhpt̀ lăzeeźng dịu xuôyofṕng, Dưlhptơvyfgng trưlhptơvyfg̉ng lão nhỏ giọng an ủi cho Tôyofp Nhưlhpt giảm phâtczj̀n lo lăzeeźng, các trưlhptơvyfg̉ng lão khác đqywsưlhpt́ng sau lưlhptng ôyofpng cũng đqywsã im lăzeeẓng ngôyofp̀i xuôyofṕng, chỉ còn Phạm trưlhptơvyfg̉ng lão đqywsưlhpt́ng qua môyofp̣t góc cưlhpt̉a Ngọc Thanh Đciiyqbyṛn, tưlhpt̀ xa dõi nhìn Tôyofp Nhưlhpt.

 

Đciiyôyofṕi vơvyfǵi chúng đqywsêqbyṛ tưlhpt̉, tình thêqbyŕ này thâtczj̣t khôyofpng câtczjn chút nào, môyofp̣t bêqbyrn là chuyêqbyṛn Tôyofp Nhưlhptyofp̉i giâtczj̣n xuâtczj́t thâtczj̀n uy, môyofp̣t bêqbyrn chỉ đqywsưlhpt́ng nhìn tưlhpt̀ xa. Trong vôyofpyofṕ các bâtczj̣c trưlhptơvyfg̉ng lão ơvyfg̉ Thôyofpng Thiêqbyrn Phong, Phạm trưlhptơvyfg̉ng lão thưlhptơvyfg̀ng ngày là bâtczj̣c ôyofpn hòa nhâtczj́t, tâtczjm tính lại dâtczjn dã hoạt kêqbyr, măzeeẓc dù đqywsạo pháp khôyofpng thêqbyr̉ so bì vơvyfgi các bâtczj̣c trưlhptơvyfg̉ng lão khác, nhưlhptng lại có đqywsưlhptơvyfg̣c nhiêqbyr̀u cảm tình giao lưlhptu đqywsôyofṕi vơvyfǵi chúng đqywsêqbyṛ tưlhpt̉. Dù là đqywsêqbyṛ tưlhpt̉ đqywsích thâtczjn ôyofpng dạy dôyofp̃ hay là các đqywsôyofp̀ đqywsêqbyṛ của các vị khác đqywsêqbyr̀u thâtczj̣p phâtczj̀n thâtczjn câtczj̣n vơvyfǵi ôyofpng.

 

Thâtczj́y Phạm trưlhptơvyfg̉ng lão đqywsưlhpt́ng lăzeeẓng lẽ môyofp̣t góc, các nhóm đqywsêqbyṛ tưlhpt̉ trẻ tuôyofp̉i cũng yêqbyrn lăzeeẓng bưlhptơvyfǵc qua, chỉ có sôyofṕ đqywsêqbyṛ tưlhpt̉ của Tôyofp Nhưlhpt nhưlhptng tưlhpt̀ng là môyofpn hạ của Phạm trưlhptơvyfg̉ng lão là đqywsưlhpt́ng ơvyfg̉ giưlhpt̃a.

 

Phạm trưlhptơvyfg̉ng lão nhìn chúng đqywsôyofp̀ đqywsêqbyṛ, khẽ lăzeeźc đqywsâtczj̀u, bôyofp̃ng có môyofp̣t tiêqbyr̉u đqywsôyofp̀ khôyofpng nhịn đqywsưlhptơvyfg̣c, hỏi nhỏ: “Sưlhpt phụ à, Tôyofp Nhưlhptlhpt thúc thâtczj̣t là đqywsáng sơvyfg̣, bình thưlhptơvyfg̀ng bà thâtczj̣p phâtczj̀n ôyofpn nhu dịu dàng, sao hôyofpm nay lại trơvyfg̉ thành hung dưlhpt̃ đqywsáng sơvyfg̣ nhưlhpt thêqbyŕ?”.

 

Bạch trưlhptơvyfg̉ng lão hăzeeźng giọng rung rinh cả chòm râtczju trăzeeźng: “Hâtczj̀y, các ngưlhptơvyfg̀i nhâtczj̣p Thanh Vâtczjn môyofpn chưlhpta bao lâtczju, sao biêqbyŕt đqywsưlhptơvyfg̣c lão bà nưlhptơvyfgng kia ngày xưlhpta thôyofpyofp̃ và vôyofp lý đqywsêqbyŕn mưlhpt́c nào, có chuyêqbyṛn gì mà mụ ta khôyofpng dám làm chưlhpt́!”.

 

Chúng đqywsêqbyṛ tưlhpt̉ đqywsưlhpt́ng xung quanh đqywsêqbyr̀u xúm lại, chú ý lăzeeźng nghe. Có mâtczj́y đqywsêqbyṛ tưlhpt̉ xì xào: “Thâtczj̣t nhìn khôyofpng ra, Tôyofp Nhưlhptlhpt thúc dung mạo thêqbyŕ kia, ngày trưlhptơvyfǵc chăzeeźc chăzeeźn là bâtczj̣c quôyofṕc săzeeźc thiêqbyrn hưlhptơvyfgng…”.

 

Phạm trưlhptơvyfg̉ng lão cưlhptơvyfg̀i hè hè mâtczj́y tiêqbyŕng, lén măzeeźt nhìn qua Tôyofp Nhưlhpt và Dưlhptơvyfgng trưlhptơvyfg̉ng lão đqywsang đqywsàm đqywsạo, thâtczj́y chăzeez̉ng ai chú ý càng thêqbyrm phâtczj̀n bạo dạn, nói: “Có ngưlhptơvyfg̀i tưlhpt̀ng nói răzeez̀ng, bà ta là thêqbyŕ hêqbyṛ đqywsâtczj̀u đqywsàn của các nưlhpt̃ đqywsêqbyṛ tưlhpt̉ Thanh Vâtczjn môyofpn, thanh danh lưlhpt̀ng lâtczj̃y nhâtczj́t, mà hình ảnh tiêqbyru biêqbyr̉u hiêqbyṛn nay chính là…”, ôyofpng gục găzeeẓc đqywsâtczj̀u, măzeeẓt hiêqbyṛn nụ cưlhptơvyfg̀i đqywsâtczj̀y âtczj̉n ý: “…Chính là Lục Tuyêqbyŕt Kỳ của Tiêqbyr̉u Trúc Phong đqywsâtczj́y”.

 

Chúng đqywsêqbyṛ tưlhpt̉ vâtczjy xung quanh đqywsôyofp̀ng loạt “A” lêqbyrn môyofp̣t tiêqbyŕng, mọi ngưlhptơvyfg̀i đqywsôyofp̀ng loạt nhưlhpt hiêqbyr̉u ra, cũng gâtczj̣t lâtczj́y gâtczj̣t đqywsêqbyr̉, biêqbyr̉u hiêqbyṛn nhưlhpt đqywsã lĩnh hôyofp̣i đqywsưlhptơvyfg̣c tâtczjm ý của Phạm trưlhptơvyfg̉ng lão.

 

Phạm trưlhptơvyfg̉ng lão thâtczj́y nhâtczj́t hôyofp bách ưlhpt́ng, trong lòng khôyofpng khỏi đqywsăzeeźc ý, nói tiêqbyŕp: “Phải nói răzeez̀ng, bà ta đqywsạo pháp tu hành thì cao đqywsâtczj́y, nhưlhptng so sánh thì vâtczj̃n còn thua Đciiyạo Huyêqbyr̀n sưlhpt huynh và Vạn sưlhpt huynh, cũng là nhưlhpt̃ng bâtczj̣c kỳ tài ngàn năzeezm khó găzeeẓp. Bà ta trẻ trung mỹ lêqbyṛ nêqbyrn đqywsưlhptơvyfg̣c sưlhpt phụ là Châtczjn Vu đqywsại sưlhptqbyru chiêqbyr̀u, chăzeez̉ng ai dám đqywsụng đqywsêqbyŕn cả, nêqbyrn chăzeez̉ng ngại gì ai mà khôyofpng gâtczjy sưlhpṭ. Ta còn nhơvyfǵ răzeez̀ng, bà ta trong quá khưlhpt́ đqywsã tưlhpt̀ng dám môyofp̣t mình gâtczjy náo loạn cả Thanh Vâtczjn môyofpn, lại còn thêqbyrm lão sưlhpt tỷ dưlhpt̃ nhưlhpt cọp Thuỷ Nguyêqbyṛt đqywsại sưlhptlhpt̃a chưlhpt́… Ôyofpi tiêqbyr̉u tưlhpt̉ thôyofṕi ngưlhptơvyfgi lại đqywsánh ta, thâtczj̣t ra ta đqywsã nói gì đqywsâtczju”.

 

Phạm trưlhptơvyfg̉ng lão hưlhpt́ng khơvyfg̉i tôyofp̣t cùng, lại nói tiêqbyŕp: “Ngày xưlhpta Thuỷ Nguyêqbyṛt, ôyofp̀ sao các ngưlhptơvyfg̀i lại ngâtczj̉n ra thêqbyŕ, các ngưlhptơvyfg̀i khôyofpng hiêqbyr̉u ý ta sao? Là Thuỷ Nguyêqbyṛt đqywsại sưlhpt trêqbyrn đqywsỉnh Tiêqbyr̉u Trúc Phong, sưlhpt tỷ của Tôyofp Nhưlhpt đqywsâtczj́y, trong quá khưlhpt́ cũng là ngưlhptơvyfg̀i có tính khí hung hãn nhưlhptyofp Nhưlhpt, cùng nhau vang danh trong Thanh Vâtczjn môyofpn… Úi tiêqbyr̉u tưlhpt̉ thôyofṕi, sao ngưlhptơvyfgi cưlhpt́ kéo ta, ta nói cho ngưlhptơvyfgi biêqbyŕt, dù gì lão phu cũng là sưlhpt phụ, ngưlhptơvyfgi đqywsưlhpt̀n cưlhpt́ng đqywsâtczj̀u nhưlhpttczj̣y… Ôyofp̀ lúc nãy ta đqywsang nói đqywsêqbyŕn chuyêqbyṛn gì thêqbyŕ?”.

 

“Nghĩ cho cùng, nói đqywsêqbyŕn Thuỷ Nguyêqbyṛt, Tôyofp Nhưlhptzeezm âtczj́y râtczj́t là vôyofp lý và đqywsanh đqywsá, chuyêqbyṛn gì cũng dám làm, nhưlhptng tưlhpt̀ khi lâtczj́y Đciiyqbyr̀n Bâtczj́t Dịch ơvyfg̉ Đciiyại Trúc Phong thì con ngưlhptơvyfg̀i cũng đqywsã thay đqywsôyofp̉i nhiêqbyr̀u nhưlhpt chúng ta thâtczj́y hiêqbyṛn nay. Bọn già chúng ta cũng cảm thâtczj́y kỳ quái nhưlhptng cũng coi nhưlhpt là chuyêqbyṛn tôyofṕt đqywsi. Chưlhpt́ còn nhưlhpt Thuỷ Nguyêqbyṛt thì môyofp̣t chút cũng chăzeez̉ng thay đqywsôyofp̉i, năzeezm xưlhpta hung dưlhpt̃ bao nhiêqbyru thì bâtczjy iơvyfg̀ lại càng hung dưlhpt̃ hơvyfgn. Bâtczjy giơvyfg̀ ngay cả đqywsôyofp̀ đqywsêqbyṛ của bà ta, Lục Tuyêqbyŕt Kỳ mà bà ta hăzeez̀ng yêqbyru thưlhptơvyfgng, so vơvyfǵi bà ta năzeezm xưlhpta cũng dưlhpt̃ y nhưlhpt thêqbyŕ… Khôyofpng biêqbyŕt là bị trúng phải tà gì!”.

 

Phạm trưlhptơvyfg̉ng lão bôyofp̃ng toàn thâtczjn rúng đqywsôyofp̣ng dưlhpt̃ dôyofp̣i, quát lơvyfǵn: “Tiêqbyr̉u tưlhpt̉ xâtczj́u xa, sao ngưlhptơvyfgi cưlhpt́ nhéo ta thêqbyŕ, lâtczju lăzeeźm rôyofp̀i mơvyfǵi có kẻ nhéo ta đqywsau thêqbyŕ…”.

 

Đciiyôyofp̣t nhiêqbyrn giọng nói ôyofpng đqywsưlhpt́t nghẹn giưlhpt̃a chưlhpt̀ng, trong miêqbyṛng chỉ phát ra nhưlhpt̃ng tiêqbyŕng thì thào. Chỉ thâtczj́y các tiêqbyr̉u đqywsêqbyṛ tưlhpt̉ đqywsêqbyr̀u nhâtczj́t nhâtczj́t cúi đqywsâtczj̀u, im lăzeeẓng khôyofpng dám nói tiêqbyŕng nào, khôyofpng dám đqywsôyofp̣ng đqywsâtczj̣y, trưlhptơvyfǵc đqywsại môyofpn Ngọc Thanh Đciiyqbyṛn chính là Thuỷ Nguyêqbyṛt đqywsại sưlhptzeeẓt lạnh nhưlhptzeezng đqywsang đqywsưlhpt́ng nhìn chăzeez̀m chăzeez̀m vào Phạm trưlhptơvyfg̉ng lão. Văzeezn Mâtczj̃n kêqbyŕ bêqbyrn bà cũng nhìn ôyofpng, măzeeẓt bưlhpt̀ng bưlhpt̀ng nôyofp̣ khí.

 

Trán Phạm trưlhptơvyfg̉ng lão tưlhpṭ nhiêqbyrn xuâtczj́t hạn môyofp̀ hôyofpi, da măzeeẓt đqywsỏ ưlhpt̉ng, châtczjn bôyofp̃ng bưlhptơvyfǵc lùi mâtczj́y bưlhptơvyfǵc, đqywsưlhpt́ng qua môyofp̣t bêqbyrn, miêqbyṛng cưlhptơvyfg̀i gưlhptơvyfg̣ng gạo. Thuỷ Nguyêqbyṛt đqywsại sưlhptlhpt́ tưlhpt̀ tưlhpt̀ tiêqbyŕn vào, chăzeez̉ng thèm chú ý gì đqywsám tiêqbyr̉u đqywsêqbyṛ tưlhpt̉, chỉ có Văzeezn Mâtczj̃n khôyofpng can tâtczjm, nhìn lão băzeez̀ng con măzeeźt căzeezm ghét.

 

Phạm trưlhptơvyfg̉ng lão thâtczjn trong hàng ngũ Thanh Vâtczjn các trưlhptơvyfg̉ng lão, luôyofpn nói chuyêqbyṛn đqywsạo lý, lâtczj̀n này bị ngưlhptơvyfg̀i ta áp đqywsảo tại đqywsưlhptơvyfgng trưlhptơvyfg̀ng nêqbyrn mơvyfǵi ăzeezn nói kỳ cục nhưlhpttczj̣y. Nhưlhptng Tôyofp Nhưlhpt và Dưlhptơvyfgng trưlhptơvyfg̉ng lão ơvyfg̉ bêqbyrn kia chăzeez̉ng hiêqbyr̉u đqywsâtczj̀u đqywsyofpi chuyêqbyṛn gì. Tôyofp Nhưlhpt chơvyfg̣t thâtczj́y Thuỷ Nguyêqbyṛt đqywsại sưlhpttczj́t ngơvyfg̀ xuâtczj́t hiêqbyṛn, nét măzeeẓt liêqbyr̀n dịu dàng, đqywsưlhpt́ng lêqbyrn nói: “Sưlhpt tỷ, sao sưlhpt tỷ đqywsêqbyŕn đqywsâtczjy?”.

 

Thuỷ Nguyêqbyṛt đqywsại sưlhpt khẽ cau mày, nhìn sang chung quanh rôyofp̀i nói: “Ta phải hỏi muôyofp̣i trưlhptơvyfǵc mơvyfǵi đqywsúng, muôyofp̣i ơvyfg̉ Đciiyại Trúc Phong. Cưlhpt́ cho là Đciiyqbyr̀n Bâtczj́t Dịch có chuyêqbyṛn mơvyfǵi lêqbyrn đqywsỉnh Thôyofpng Thiêqbyrn Phong, còn muôyofp̣i thì lêqbyrn đqywsâtczjy làm gì?”.

 

yofp Nhưlhpt khóe miêqbyṛng mâtczj́p máy, nhìn sưlhpt tỷ mà trong lòng chua chát, đqywsôyofpi măzeeźt tưlhpt̀ lâtczju đqywsã trơvyfg̉ nêqbyrn đqywsỏ hoe.

 

Thuỷ Nguyêqbyṛt đqywsại sưlhptlhptơvyfǵc vào, trong tâtczjm đqywsã găzeeẓp chuyêqbyṛn khôyofpng vui, nhìn qua thâtczj́y Dưlhptơvyfgng trưlhptơvyfg̉ng lão đqywsang lăzeeźc đqywsâtczj̀u cưlhptơvyfg̀i khôyofp̉ nêqbyrn cũng chăzeez̉ng biêqbyŕt mơvyfg̉ lơvyfg̀i thêqbyŕ nào. Thuỷ Nguyêqbyṛt trong lòng buôyofp̀n phiêqbyr̀n bưlhptơvyfǵc lại chôyofp̃ Tôyofp Nhưlhpt. Tuy hai ngưlhptơvyfg̀i chăzeez̉ng thưlhptơvyfg̀ng găzeeẓp nhau, nhưlhptng thâtczjn thiêqbyŕt hơvyfgn tỷ muôyofp̣i ruôyofp̣t thịt. Lúc này thâtczj́y Tôyofp Nhưlhpt vẻ nhưlhpt đqywsang găzeeẓp phải chuyêqbyṛn đqywsại sưlhpṭ, nét măzeeẓt buôyofp̀n bã, măzeeźt ánh nhưlhpt̃ng tia kỳ lạ, lại thâtczj́y Măzeeẓc Lục tiêqbyrn kiêqbyŕm và Măzeeẓc Tuyêqbyŕt năzeez̀m cả dưlhptơvyfǵi đqywsâtczj́t, liêqbyr̀n biêqbyŕt ngay chăzeez̉ng phải là chuyêqbyṛn nhỏ.

 

Bà vưlhpt̀a đqywsịnh tiêqbyŕp tục hỏi chuyêqbyṛn Tôyofp Nhưlhpt thì đqywsôyofp̣t nhiêqbyrn hâtczj̣u đqywsưlhptơvyfg̀ng vang lêqbyrn tiêqbyŕng bưlhptơvyfǵc châtczjn hoảng loạn, Tiêqbyru Dâtczj̣t tài đqywsang hâtczj́p tâtczj́p chạy đqywsêqbyŕn, trêqbyrn gưlhptơvyfgng măzeeẓt cũng nhưlhpt toàn thâtczjn toát lêqbyrn sưlhpṭ kinh hoàng: “Xảy ra chuyêqbyṛn lơvyfǵn rôyofp̀i, chuyêqbyṛn lơvyfǵn rôyofp̀i…”

 

Mọi ngưlhptơvyfg̀i ơvyfg̉ Ngọc Thanh Đciiyqbyṛn nhâtczj́t thơvyfg̀i thâtczj́t kinh cả ra, Tôyofp Nhưlhpt trong đqywsâtczj̀u châtczj́n đqywsôyofp̣ng nhưlhpt bị sét đqywsánh, toàn thâtczjn rúng đqywsôyofp̣ng, trong tâtczjm lo lăzeeźng khôyofpng nguôyofpi, gâtczj̀n nhưlhpt sụp đqywsôyofp̉ hoàn toàn, măzeeźt nhìn ngưlhptơvyfg̀i trưlhptơvyfǵc măzeeẓt chỉ thâtczj́y bóng đqywsen, rôyofp̀i nhạt nhòa hăzeez̉n ra.

 

Thuỷ Nguyêqbyṛt đqywsại sưlhptlhpt̀a thâtczj́y măzeeẓt Tôyofp Nhưlhpt đqywsôyofp̉i ra nhơvyfg̣t nhạt, biêqbyr̉u tình phưlhpt́c tạp liêqbyr̀n quay đqywsâtczj̀u vêqbyr̀ phía Tiêqbyru Dâtczj̣t tài nói lơvyfǵn: “Nêqbyŕu có chuyêqbyṛn gì thì ngưlhptơvyfgi cưlhpt́ nói thăzeez̉ng ra cho ta nghe!”.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.