Tru Tiên

Chương 200 : Chân thứ

    trước sau   
   

Thanh Vâuakzn Sơemhyn, Thôydvbng Thiêdbuzn Phong.

 

Ngọc Thanh Đryivdbuẓn xưnggma nay vôydvb́n là nơemhyi nghiêdbuzm túc, hôydvbm nay dưnggmơemhỳng nhưnggm đbeblã phát sinh biêdbuźn sưnggṃ, tiêdbuźng châuakzn ngưnggmơemhỳi chạy vôydvḅi cưnggḿ khôydvbng ngưnggm̀ng vang lêdbuzn ơemhỷ trong ngoài đbebldbuẓn, nhưnggm̃ng lơemhỳi thì thâuakz̀m to nhỏ tuy đbeblã đbeblè nén nhưnggmng vâuakz̃n đbeblâuakz̀y vẻ vôydvḅi vã và hoảng loạn lan nhanh nhưnggmnggmơemhýc tràn bơemhỳ. Tưnggm̀ xa, tưnggṃa hôydvb̀ cũng có tiêdbuźng xâuakz̀m xì, sưnggṃ viêdbuẓc xảy ra thâuakẓt khó mà tưnggmơemhỷng tưnggmơemhỵng nôydvb̉i, ơemhỷ trong thơemhỳi khărqvt́c này, nhưnggm̃ng tiêdbuźng huyêdbuzn náo môydvb̃i lúc môydvḅt nhiêdbuz̀u, hơemhyn nưnggm̃a lại phát ra tưnggm̀ nhưnggm̃ng nơemhyi gâuakz̀n Ngọc Thanh Đryivdbuẓn.

 

Ngọc Thanh Đryivdbuẓn đbeblịa thêdbuź cưnggṃc cao, lâuakz̃n trong mâuakzy, có lẽ phải vưnggmơemhỵt quá Hôydvb̀ng Kiêdbuz̀u, tưnggm̀ nhưnggm̃ng bâuakẓc thêdbuz̀m đbeblá bêdbuzn ngoài Bích Thủy Đryivàm cũng phải đbebli thêdbuzm môydvḅt lúc, nhưnggmng muôydvb́n nghe đbeblưnggmơemhỵc nhưnggm̃ng âuakzm thanh to nhỏ thì cũng phải đbebli qua hêdbuźt nưnggm̉a sôydvb́ bâuakẓc thêdbuz̀m đbeblá đbebló.




 

Đryivại đbeblêdbuẓ tưnggm̉ của vị chưnggmơemhỷng môydvbn Thôydvbng Thiêdbuzn Phong là Tiêdbuzu Dâuakẓt Tài cũng vưnggm̀a bărqvt́t đbeblưnggmơemhỵc tin này tưnggm̀ môydvḅt sôydvb́ sưnggm đbeblêdbuẓ đbeblang túm tụm vôydvḅi vã chạy đbeblêdbuźn Ngọc Thanh Đryivdbuẓn, trêdbuzn khuôydvbn mărqvṭt anh tuâuakźn sau đbebló khôydvbng hiêdbuz̉u sao đbeblôydvḅt nhiêdbuzn lôydvḅ vẻ nhơemhỵt nhạt, phải là chuyêdbuẓn gì câuakźp bách lărqvt́m mơemhýi khiêdbuźn vị môydvbn nhâuakzn trẻ tuôydvb̉i nhưnggmng đbeblạo hạnh cao thâuakzm này của Thanh Vâuakzn môydvbn phải phí tâuakzm lo lărqvt́m đbeblêdbuźn nhưnggm thêdbuź.

 

Tuy nhiêdbuzn ngoài mărqvṭt dù lôydvḅ vẻ lo âuakzu, Tiêdbuzu Dâuakẓt Tài vâuakz̃n đbebli nhanh lêdbuzn trêdbuzn đbeblại đbebldbuẓn, sărqvt́c diêdbuẓn vâuakz̃n dưnggm̃ vẻ nghiêdbuzm trang, nhíu mày, khẽ giâuakẓn dưnggm̃ nạt: “Có chuyêdbuẓn gì thêdbuź? Vâuakz̃n là chưnggma đbeblủ phiêdbuz̀n toái hay sao? Kẻ nào dám to gan lơemhýn mâuakẓt khi khôydvbng lại gâuakzy huyêdbuzn náo ơemhỷ đbeblâuakzy?”.

 

uakźy đbeblêdbuẓ tưnggm̉ trẻ tuôydvb̉i đbeblang tâuakẓp trung môydvḅt bêdbuzn trưnggmơemhýc cưnggm̉a đbeblại đbebldbuẓn vôydvḅi vã chạy lại, Đryivạo Huyêdbuz̀n Châuakzn Nhâuakzn sau khi đbeblại chiêdbuźn vơemhýi Thú Thâuakz̀n đbeblã bêdbuź quan tưnggm̀ lâuakzu, hơemhyn nưnggm̃a sau đbebló tính tình của ngưnggmơemhỳi khôydvbng hiêdbuz̉u sao đbeblã trơemhỷ nêdbuzn vôydvb cùng côydvb̉ quái, mọi sưnggṃ lơemhýn nhỏ của Thôydvbng Thiêdbuzn Phong, đbebla phâuakz̀n đbeblêdbuz̀u do vị đbeblại sưnggm huynh đbeblưnggmơemhỵc mọi ngưnggmơemhỳi trọng vọng này xưnggm̉ lý, Tiêdbuzu Dâuakẓt tài trong mărqvt́t đbeblám đbeblêdbuẓ tưnggm̉ nhỏ tuôydvb̉i quả là râuakźt có uy thêdbuź.

 

Chỉ là trong thơemhỳi khărqvt́c này, nhưnggm̃ng âuakzm thanh huyêdbuzn náo càng lúc càng lơemhýn, trêdbuzn mărqvṭt chúng đbeblêdbuẓ tưnggm̉ cũng lôydvḅ sărqvt́c diêdbuẓn vôydvb cùng kỳ quái, môydvḅt kẻ trong sôydvb́ nhưnggm̃ng ngưnggmơemhỳi đbeblang tụ tâuakẓp bêdbuzn Tiêdbuzu Dâuakẓt Tài liêdbuz̀n câuakźt giọng rụt rè thưnggma: “Tiêdbuzu sưnggm huynh, Tôydvbnggm thúc của Đryivại Trúc Phong đbeblã đbeblêdbuźn”.

 

Tiêdbuzu Dâuakẓt Tài thâuakźt kinh, ngạc nhiêdbuzn hỏi: “Tôydvb Nhưnggmnggm thúc?”.

 

Chúng nhâuakzn đbeblêdbuẓ tưnggm̉ ơemhỷ bêdbuzn đbeblêdbuz̀u nhâuakźt nhâuakźt gâuakẓt đbeblâuakz̀u, Tiêdbuzu Dâuakẓt tài liêdbuz̀n kinh ngạc: “Sưnggm thúc đbeblêdbuźn đbeblâuakzy có viêdbuẓc gì, nêdbuźu đbeblã đbeblêdbuźn đbeblâuakzy, sao khôydvbng có thôydvbng báo, hơemhyn thêdbuź lại gâuakzy huyêdbuzn náo nhưnggm thêdbuź này…”.

 

Nói đbeblêdbuźn đbeblâuakzy, chỉ nghe thâuakźy tiêdbuźng nói bêdbuzn ngoài Ngọc Thanh Đryivdbuẓn càng câuakźt cao, tưnggṃa hôydvb̀ ai đbebló cuôydvb́i cùng đbeblã mâuakźt hêdbuźt cả kiêdbuzn nhâuakz̃n, tưnggm̀ xa truyêdbuz̀n lại thanh âuakzm lảnh lót nhưnggm tiêdbuźng chim phưnggmơemhỵng câuakźt lêdbuzn rành rọt thong thả.

 

Tiêdbuzu Dâuakẓt Tài liêdbuz̀n biêdbuźn sărqvt́c mărqvṭt, vôydvḅi vã bưnggmơemhýc nhanh vào đbeblại môydvbn Ngọc Thanh Đryivdbuẓn miêdbuẓng lâuakz̉m bâuakz̉m: “Khôydvbn xong rôydvb̀i, đbebli nhanh… đbeblơemhỵi môydvḅt chút, Tào sưnggm đbeblêdbuẓ, Tưnggm̀ sưnggm đbeblêdbuẓ, các ngưnggmơemhyi lâuakẓp tưnggḿc đbebli ra phía sau hâuakẓu viêdbuẓn, thỉnh vài vị sưnggm thúc nưnggm̃a đbeblêdbuźn đbeblêdbuz̉ khuyêdbuzn cản Tôydvbnggm thúc, chúng ta là phâuakẓn hâuakẓu bôydvb́i, thâuakẓt khó mà nói cho đbeblưnggmơemhỵc, đbebli mau”.

 

Hai đbeblêdbuẓ tưnggm̉ nhỏ bêdbuzn cạnh liêdbuz̀n gâuakẓt đbeblâuakz̀u, chuyêdbuz̉n thâuakzn vôydvḅi vã đbebli vêdbuz̀ phía hâuakẓu viêdbuẓn Ngọc Thanh Đryivdbuẓn, Tiêdbuzu Dâuakẓt Tài hưnggmơemhýng vêdbuz̀ phía cưnggm̉a chính của Ngọc Thanh Đryivdbuẓn vôydvḅi vã sải bưnggmơemhýc, thoáng chôydvb́c đbeblã đbeblêdbuźn đbeblại môydvbn, tiêdbuźng nói lảnh lót đbebló hôydvb́t nhiêdbuzn lại càng trơemhỷ nêdbuzn khâuakz̉n trưnggmơemhyng, tạo thành nhưnggm̃ng thanh âuakzm sărqvt́c bén.

 

rqvtc diêdbuẓn của Tiêdbuzu Dâuakẓt Tài trărqvt́ng nhưnggm sáp, thâuakzn hình thoărqvt́t cái đbeblã lưnggmơemhýt đbeblêdbuźn phía côydvb̉ng vào, đbeblôydvb̀ng thơemhỳi đbeblêdbuz̀ khí nhỏ giọng thưnggma: “Tôydvbnggm thúc, có chuyêdbuẓn gì chúng ta tưnggm̀ tưnggm̀ bàn thảo, sao lại…”.

 

emhýi vưnggm̀a nói đbeblưnggmơemhỵc có bâuakźy nhiêdbuzu, chỉ nhe truyêdbuz̀n tơemhýi mâuakźy tiêdbuźng “Ôkruai da, ôydvbi da…”, thâuakzn hình Tiêdbuzu Dâuakẓt Tài đbeblôydvḅt nhiêdbuzn sưnggm̃ng lại, ngưnggmơemhỳi cưnggḿng đbeblơemhỳ, chỉ thâuakźy phía trưnggmơemhýc cưnggm̉a chính đbeblại đbebldbuẓn xa xa là mâuakźy bóng lưnggmng màu thiêdbuzn thanh ôydvbn hòa, bình bịch bình bịch chưnggm̀ng mưnggmơemhỳi ngưnggmơemhỳi bị liêdbuẓng ra ngoài đbebldbuẓn, khôydvbng ngưnggmơemhỳi nào khả dĩ có thêdbuz̉ đbeblưnggḿng vưnggm̃ng, ai nâuakźy cũng đbeblêdbuz̀u lảo đbeblảo khôydvbng ngưnggm̀ng, môydvḅt lúc sau mơemhýi ngã đbeblánh râuakz̀m lêdbuzn trêdbuzn nêdbuz̀n nhà.

 

Trêdbuzn Ngọc Thanh Đryivdbuẓn đbeblôydvb̀ng loạt dâuakẓy lêdbuzn nhưnggm̃ng tiêdbuźng phản đbeblôydvb́i.

 

“Hưnggm̀!”




 

ydvḅt tiêdbuźng vang lêdbuzn lạnh lẽo, lúc này chỉ thâuakźy môydvḅt thâuakzn ảnh thanh tú mảnh khảnh diêdbuz̃m lêdbuẓ vôydvb song xuâuakźt hiêdbuẓn trưnggmơemhýc côydvb̉ng, đbebló chính là Tôydvb Nhưnggm.

 

Thanh âuakzm đbebló lâuakẓp tưnggḿc trâuakźn áp mọi ngưnggmơemhỳi có mărqvṭt, bêdbuzn trong Ngọc Thanh Đryivdbuẓn tuyêdbuẓt khôydvbng môydvḅt tiêdbuźng đbeblôydvḅng, ánh mărqvt́t mọi ngưnggmơemhỳi bâuakźy giơemhỳ đbeblêdbuz̀u cú mục lêdbuzn thâuakzn ảnh uy nghi của nưnggm̃ tưnggm̉.

 

Mái tóc đbeblen huyêdbuz̀n óng mưnggmơemhỵt vâuakźn thành búi, cài chiêdbuźc trâuakzm vàng khác hình phưnggmơemhỵng hoàng xõa cánh có đbebldbuz̉m hôydvb̀ng ngọc, trong miêdbuẓng chi phưnggmơemhỵng ngâuakẓm ba viêdbuzn lưnggmu ly phỉ thúy lóng lánh, khẽ lay đbeblôydvḅng. Lôydvbng mày lá liêdbuz̃u, nét lạnh lùng càng tărqvtng thêdbuzm vẻ đbeblẹp, đbeblôydvbi hàng lôydvbng mày gọn gàng chỉnh têdbuz̀; môydvbi son mím chărqvṭt, má trărqvt́ng nhưnggm tuyêdbuźt, song nhãn trong suôydvb́t vôydvb bì nhưnggmrqvtng thêdbuzm ba phâuakz̀n nôydvḅ khí. Bình nhâuakẓt vâuakz̃n thưnggmơemhỳng vâuakẓn y phục rôydvḅng rãi khôydvbng lôydvḅ rõ đbeblưnggmơemhỳng nét, hiêdbuẓn tại Tôydvb Nhưnggm đbeblang vâuakẓn bôydvḅ xiêdbuzm y trărqvt́ng nõn, bó sát lâuakźy thâuakzn trôydvbng nhưnggm thiêdbuźu môydvḅt phâuakz̀n đbebláng yêdbuzu lại tărqvtng thêdbuzm môydvḅt phâuakz̀n nóng bỏng, đbeblôydvb̀ng thơemhỳi tay nărqvt́m lâuakźy chuôydvbi thanh Mărqvṭc Lục Tiêdbuzn kiêdbuźm màu lục đbebleo ơemhỷ thărqvt́t lưnggmng, kiêdbuźm quang ngơemhỳi ngơemhỳi, mărqvṭc dù vâuakz̃n còn nărqvt̀m trong vỏ nhưnggmng kiêdbuźm khí trùng trùng đbebló tuy vôydvb hình nhưnggmng hiêdbuẓn hưnggm̃u trong khôydvbng khí gâuakzy cho ngưnggmơemhỳi ta môydvḅt cảm giác thanh tiêdbuzn kiêdbuźm này có linh khí, cơemhyydvb̀ nhưnggm muôydvb́n bay lêdbuzn múa lưnggmơemhỵn vâuakẓy.

 

Khóe mărqvt́t Tiêdbuzu Dâuakẓt Tài khôydvbng ngưnggm̀ng lay đbeblôydvḅng, bâuakźt chơemhỵt cảm thâuakźy lạnh dọc sôydvb́ng lưnggmng.

 

ydvb Nhưnggmrqvt́c diêdbuẓn nhưnggmnggmơemhyng, mục quang bărqvtng lãnh, lưnggmơemhýt mărqvt́t nhìn quanh đbeblám ngưnggmơemhỳi đbeblang tụ tâuakẓp tại Ngọc Thanh Đryivdbuẓn, dưnggmơemhýi cái nhìn đbebló, dù là dung nhan mỹ lêdbuẓ, nhưnggmng khôydvbng ai dám nhìn trưnggṃc diêdbuẓn vào nàng.

 

Tiêdbuzu Dâuakẓt Tài đbeblưnggma mărqvt́t quan sát đbeblám đbeblêdbuẓ tưnggm̉ nhỏ lúc này vưnggm̀a rêdbuzn rỉ trong miêdbuẓng vưnggm̀a tưnggm̀ tưnggm̀ đbeblưnggḿng dâuakẓy, chỉ thâuakźy bọn chúng tuy bâuakz̀m tím nhiêdbuz̀u nơemhyi, nhưnggmng tuyêdbuẓt khôydvbng đbeblôydvḅng đbeblêdbuźn gâuakzn côydvb́t, sôydvb́ bị thưnggmơemhyng chảy máu cũng khôydvbng đbebláng kêdbuz̉. Lúc bâuakźy giơemhỳ trong lòng mơemhýi tạm an tâuakzm, có thêdbuz̉ thâuakźy vị Tôydvb Nhưnggmnggm thúc này tuy khôydvbng biêdbuźt vì chuyêdbuẓn gì mà đbeblôydvḅt nhiêdbuzn nôydvb̉i trâuakẓn lôydvbi đbeblình, thêdbuź nhưnggmng lúc hạ thủ vâuakz̃n còn niêdbuẓm tình đbeblôydvb̀ng môydvbn chưnggḿ khôydvbng ra tay cay cú, nêdbuźu quả đbeblúng nhưnggmemhỳi các vị truơemhỷng lão đbeblã tưnggm̀ng nói: “Nưnggm̃ nhâuakzn này quả thâuakẓt vôydvb cùng lơemhỵi hại”, chỉ e là đbeblám đbeblôydvb̀ng môydvbn sưnggm đbeblêdbuẓ còn phải chịu khôydvb̉ sơemhỷ hơemhyn nhiêdbuz̀u.

 

Chỉ sơemhỵ là đbeblã vui mưnggm̀ng hơemhyi sơemhým, Tiêdbuzu Dâuakẓt Tài hôydvb́t nhiêdbuzn cảm thâuakźy trong lòng ơemhýn lạnh, chính là ánh mărqvt́t của Tôydvb Nhưnggm lúc này đbeblang chiêdbuźu có đbeblêdbuźn hărqvt́n.

 

Tiêdbuzu Dâuakẓt Tài cưnggmơemhỳi khan môydvḅt tiêdbuźng, bưnggmơemhýc nhanh đbeblêdbuźn trưnggmơemhýc cung thủ hành lêdbuz̃, đbeblôydvb̀ng thơemhỳi ngâuakz̀m đbeblêdbuz̉ ý đbeblêdbuźn bàn tay đbeblang nărqvt́m chărqvṭt chuôydvbi thanh Mărqvṭc Lục Tiêdbuzn kiêdbuźm của Tôydvb Nhưnggmydvb̀i lêdbuzn tiêdbuźng: “Thêdbuź này… Tôydvbnggm thúc hôydvbm nay sao lại đbeblemhỵc nhàn rôydvb̃i mà quá bôydvḅ đbeblêdbuźn Thôydvbng Thiêdbuzn Phong chúng ta”.

 

ydvb Nhưnggm lãnh đbeblạm nhìn Tiêdbuzu Dâuakẓt Tài, hưnggm̀ lạnh môydvḅt tiêdbuźng, cărqvtn bản khôydvbng thèm đbeblêdbuz̉ ý đbeblêdbuźn câuakzu hỏi của hărqvt́n, cũng khôydvbng hôydvb̀i lêdbuz̃ lại cái chào hỏi lúc nãy, vâuakz̃n ngạo nghêdbuz̃ đbeblưnggḿng tại nơemhyi đbebló, bărqvtng sưnggmơemhyng tuyêdbuẓt thêdbuź, lạnh lùng đbebláp: “Chơemhý nhiêdbuz̀u lơemhỳi, ngưnggmơemhyi mau cho gọi Đryivạo Huyêdbuz̀n đbeblêdbuźn đbeblâuakzy”.

 

emhỳi vưnggm̀a thôydvb́t ra, gâuakz̀n trărqvtm đbeblêdbuẓ tưnggm̉ thuôydvḅc Thôydvbng Thiêdbuzn Phong đbeblang có mărqvṭt tại Ngọc Thanh Đryivdbuẓn liêdbuz̀n nhâuakźt thơemhỳi châuakźn đbeblôydvḅng, Tiêdbuzu Dâuakẓt Tài cũng biêdbuźn sărqvt́c mărqvṭt, ngạc nhiêdbuzn giâuakzy lát “Tôydvbnggm thúc, có thêdbuz̉ cho biêdbuźt là có chuyêdbuẓn gì? Âyocbn sưnggm lão nhâuakzn gia bêdbuź quan đbeblã lâuakzu, phải rôydvb̀i, thêdbuź Đryivdbuz̀n sưnggm thúc, sao lại khôydvbng đbeblêdbuźn cùng ngưnggmơemhỳi?”.

 

rqvt́n khôydvbng đbeblêdbuz̀ câuakẓp đbeblêdbuźn Đryivdbuz̀n Bâuakźt Dịch thì thôydvbi, vưnggm̀a dưnggḿt câuakzu, sărqvt́c mărqvṭt Tôydvb Nhưnggmuakẓp tưnggḿc biêdbuźn đbeblôydvb̉i, thâuakz̀n tình khôydvbng ngưnggm̀ng dao đbeblôydvḅng, trong ba phâuakz̀n thưnggmơemhyng tâuakzm, lại có ba phâuakz̀n tưnggmnggṃ cùng ba phâuakz̀n nôydvḅ khí cùng môydvḅt tia sát ý lạnh lùng.

 

“Hôydvb́ng!”

 

ydvb́t nhiêdbuzn, môydvḅt tiêdbuźng kêdbuzu thêdbuz thiêdbuźt nhưnggm dã thú kêdbuzu rôydvb́ng lêdbuzn truyêdbuz̀n khărqvt́p Ngọc Thanh Đryivdbuẓn, chúng nhâuakzn có mărqvṭt cả thảy đbeblêdbuz̀u thâuakźt kinh, luc sau mơemhýi phát hiêdbuẓn ra quái thanh đbebló chính là phát ra tưnggm̀ trêdbuzn thanh Mărqvṭc Lục Tiêdbuzn kiêdbuźm trong tay Tôydvb Nhưnggm, chỉ thâuakźy nărqvtm ngón tay câuakz̀m kiêdbuźm của bà trărqvt́ng nhơemhỵt, gâuakz̀y guôydvḅc tưnggṃa nhưnggm đbeblã vâuakẓn hêdbuźt sưnggḿc đbeblêdbuźn khôydvbng còn chút huyêdbuźt sărqvt́c, phản phâuakźt nhưnggm cảm ưnggḿng đbeblưnggmơemhỵc đbebldbuz̀u gì mà thanh tiêdbuzn kiêdbuźm bôydvb̉n lai vâuakz̃n phát ra ánh sáng rưnggṃc rơemhỹ, lúc này lại càng trơemhỷ nêdbuzn cưnggṃc thịnh mà phát ra nhưnggm̃ng âuakzm thanh nhưnggm dã thú kêdbuzu gào nhưnggm thêdbuź.




 

ydvḅ dạng tiêdbuzn kiêdbuźm quả là thưnggḿ binh khí khí thêdbuź hùng hôydvb̀n, cưnggmơemhyng liêdbuẓt vôydvb cùng, bình nhâuakẓt trong tay nưnggm̃ tưnggm̉ nhưnggmydvb Nhưnggm trôydvbng có vẻ ôydvbn nhu hòa thuâuakẓt, khôydvbng ngơemhỳ lại có cảm ưnggḿng mãnh liêdbuẓt thêdbuź này, có khác chi nhưnggmydvb̉ thêdbuzm cánh, lại càng làm cho cảnh tưnggmơemhỵng tărqvtng thêdbuzm sát ý.

 

Tiêdbuzu Dâuakẓt Tài bâuakźt giác lui lại môydvḅt bưnggmơemhýc, cảm thâuakźy ơemhýn lạnh sau gáy, chărqvt̉ng biêdbuźt mình đbeblã nói gì thâuakźt thôydvb́, dù gì đbeblâuakzy cũng là bâuakẓc trưnggmơemhỷng bôydvb́i sưnggm thúc, hơemhyn nưnggm̃a trưnggmơemhỵng phu bà ta là Đryivdbuz̀n Bâuakźt Dịch tủ toạ Đryivại Trúc Phong cũng là ngưnggmơemhỳi quyêdbuz̀n cao trọng vọng trong Thanh Vâuakzn Môydvbn, vôydvb luâuakẓn thêdbuź nào cũng khôydvbng thêdbuz̉ khinh thị đbeblêdbuz̉ bị đbeblărqvt́c tôydvḅi. Theo lý mà nói, Tôydvb Nhưnggmydvbemhý tiêdbuźn phạm Ngọc Thanh Đryivdbuẓn dĩ nhiêdbuzn là phạm lôydvb̃i lơemhýn, chỉ là trôydvbng thâuakźy bôydvḅ dạng của Tôydvb Nhưnggm chărqvt̉ng có chút uý kỵ gì cả, rõ ràng là khôydvbng chỉ là chuyêdbuẓn gâuakzy sưnggṃ vôydvbemhý, mà phải có lý do nào đbebló vôydvb cùng trọng đbeblại.

 

Trong tiêdbuźng rú trâuakz̀m trâuakz̀m quái dị của Mărqvṭc Lục Tiêdbuzn kiêdbuźm, Tôydvb Nhưnggmrqvt̀n tưnggm̀ng câuakzu tưnggm̀ng chưnggm̃ lạnh lùng hỏi Tiêdbuzu Dâuakẓt Tài: “Gọi Đryivạo Huyêdbuz̀n ra nhanh, ta có chuyêdbuẓn phải hỏi cho ra lẽ, chărqvt̉ng phải Bâuakźt Dịch đbeblã bị các ngưnggmơemhyi giưnggm̃ lại hay sao?”.

 

Tiêdbuzu Dâuakẓt Tài châuakźn đbeblôydvḅng toàn thâuakzn, bâuakźt ngơemhỳ ngâuakz̉ng đbeblâuakz̀u, chúng nhâuakzn tại Ngọc Thanh Đryivdbuẓn im bărqvṭt khôydvbng môydvḅt tiêdbuźng đbeblôydvḅng.

 

Đryivúng vào lúc này, hôydvb́t nhiêdbuzn phía hâuakẓu đbeblưnggmơemhỳng truyêdbuz̀n lại tiêdbuźng bưnggmơemhýc châuakzn chạy vôydvḅi tơemhýi, rôydvb̀i có tiêdbuźng môydvḅt vị trưnggmơemhỷng lão tưnggm̀ xa truyêdbuz̀n lại: “Tôydvbnggm muôydvḅi, Bâuakźt Dịch sưnggm đbeblêdbuẓ đbeblã xảy ra chuyêdbuẓn gì, chúng ta là môydvbn hạ Thanh Vâuakzn Môydvbn, muôydvḅi khôydvbng thêdbuz̉ vọng đbeblôydvḅng!”.

 

Cùng lúc đbebló, trong hâuakẓu đbeblưnggmơemhỳng xuâuakźt hiêdbuẓn mâuakźy lão đbeblạo, hai ngưnggmơemhỳi đbebli đbeblâuakz̀u môydvḅt ngưnggmơemhỳi tóc đbeblen, môydvḅt ngưnggmơemhỳi tóc trărqvt́ng, cả hai đbeblêdbuz̀u râuakzu bạc nhưnggmnggmơemhýc. Nghe giọng phát ra, đbeblích thị là lão tưnggm̉ tóc trărqvt́ng, chính là vị Phạm trưnggmơemhỷng lão, ngưnggmơemhỳi đbeblưnggmơemhyng nhiêdbuẓm chưnggḿc vụ trọng tài của Thanh Vâuakzn Sơemhyn Thâuakźt Mạch Võ Hôydvḅi lâuakz̀n đbeblâuakz̀u tiêdbuzn Trưnggmơemhyng Tiêdbuz̉u Phàm đbeblưnggmơemhỵc tham dưnggṃ mưnggmơemhỳi nărqvtm vêdbuz̀ trưnggmơemhýc.

 

Thanh Vâuakzn Môydvbn trong vòng mưnggmơemhỳi nărqvtm trơemhỷ lại đbeblâuakzy, đbeblã trải qua hai trưnggmơemhỳng hạo kiêdbuźp, các vị trưnggmơemhỷng lão đbeblơemhỳi trưnggmơemhýc lơemhýp thì tưnggm̉ vong, lơemhýp bị thưnggmơemhyng, nhâuakzn sôydvb́ chărqvt̉ng còn đbeblưnggmơemhỵc bao nhiêdbuzu.

 

ydvb Nhưnggm ngưnggmơemhýc nhìn mâuakźy lão trưnggmơemhỵng đbeblang đbebli đbeblêdbuźn liêdbuz̀n nhíu mày, hưnggm̀ lạnh môydvḅt tiêdbuźng, tuy thêdbuź vâuakz̃n khôydvbng có ý nhưnggmơemhỵng bôydvḅ lâuakźy nưnggm̉a phâuakz̀n. Phạm trưnggmơemhỷng lão nhìn ánh mărqvt́t Tôydvb Nhưnggm, liêdbuz̀n ho khan, nhỏ giọng lâuakz̉m bâuakz̉m hai câuakzu trong miêdbuẓng.

 

Ơohwx̉ bêdbuzn cạnh, hărqvt́c phát lão tưnggm̉ đbeblưnggma mărqvt́t nhìn chung quanh, thâuakźy có mưnggmơemhỳi mâuakźy đbeblêdbuẓ tưnggm̉ nhỏ tuôydvb̉i mărqvṭt mũi bâuakz̀m tím liêdbuz̀n nhărqvtn mărqvṭt có vẻ muôydvb́n nói vài câuakzu vơemhýi Tôydvb Nhưnggm nhưnggmng bà đbeblã hưnggmơemhýng vêdbuz̀ phía Phạm trưnggmơemhỷng lão lãnh đbeblạm nói: “Phạm sưnggm huynh, ngưnggmơemhyi dám mơemhỷ miêdbuẓng la râuakz̀y ta?”.

 

Phạm trưnggmơemhỷng lão trơemhỵn mărqvt́t nhìn bà, sărqvt́c mărqvṭt ưnggm̉ng đbeblỏ, rôydvb̀i lâuakẓp tưnggḿc lărqvt́c đbeblâuakz̀u: “Đryivâuakzu có, đbeblâuakzu có, Tôydvbnggm muôydvḅi, giao tình bao nhiêdbuzu nărqvtm giưnggm̃a ta đbeblôydvb́i vơemhýi ngưnggmơemhyi và Bâuakźt Dịch sưnggm đbeblêdbuẓ đbeblâuakzu phải là ít, ta kính trọng ngưnggmơemhyi khôydvbng hêdbuźt, có đbeblâuakzu lại dám la râuakz̀y?”.

 

rqvt́c phát lão đbeblâuakz̀u quay đbeblâuakz̀u đbeblưnggma mărqvt́t nhìn Phạm tưnggmơemhỷng lão nhíu mày, Phạm trưnggmơemhỷng lão bôydvb́i rôydvb́i gưnggmơemhỵng cưnggmơemhỳi đbeblưnggma tay phâuakzn bua: “Dưnggmơemhyng sưnggm huynh, huynh nói, huynh nói…”.

 

Ngưnggmơemhỳi đbeblưnggmơemhỵc gọi là Dưnggmơemhyng sưnggm huynh chính là hărqvt́c phát lão đbeblâuakz̀u lúc này quay đbeblâuakz̀u lại đbeblôydvb́i diêdbuẓn vơemhýi Tôydvb Nhưnggm mà nói: “Tôydvbnggm muôydvḅi, đbeblưnggmơemhỵc rôydvb̀i, muôydvḅi hãy bình tĩnh lại, sưnggṃ viêdbuẓc nhưnggm thêdbuź nào, muôydvḅi hãy nói vơemhýi huynh. Muôydvḅi bình nhâuakẓt là ngưnggmơemhỳi câuakz̉nt hâuakẓn ôydvbn hòa, sao hôydvbm nay lại… Viêdbuẓc thêdbuź này ngay cả đbeblêdbuźn Bâuakźt Dịch sưnggm đbeblêdbuẓ cũng khôydvbng dám gâuakzy ra?”.

 

rqvt́c diêdbuẓn Tôydvb Nhưnggmuakz̃n bărqvtng lãnh nhưnggm trưnggmơemhýc, nhưnggmng bàn tay nărqvt́m chărqvṭt tiêdbuzn kiêdbuźm đbeblang phát quang tưnggm̀ tưnggm̀ thả lỏng mâuakźy phâuakz̀n, nhưnggm̃ng tiêdbuźng têdbuzydvb́ng trâuakz̀m trâuakz̀m quái dị ngưnggm̀ng lại, chúng nhâuakzn đbeblưnggḿng đbebló cũng thơemhỷ phào nhẹ nhõm, Tôydvb Nhưnggm nhărqvt́m chărqvt́c Tiêdbuzn kiêdbuźm thủ trì tại đbebló quả là đbeblã phát ra uy thêdbuź cưnggṃc lơemhýn, tưnggṃu chugn cả đbeblám Thanh Vâuakzn đbeblêdbuẓ tưnggm̉ đbeblã bị bà uy hiêdbuźp sơemhỵ hãi đbeblêdbuźn châuakźn đbeblôydvḅng tâuakzm phách.

 

ydvb Nhưnggm nhìn Dưnggmơemhyng trưnggmơemhỷng lão, khóe môydvbi lay đbeblôydvḅng, cưnggmơemhỳi lạnh nói: “Khôydvbng phải là viêdbuẓc gì Bâuakźt Dịch khôydvbng dám làm, thì muôydvḅi cũng khôydvbng dám làm. Muôydvḅi muôydvb́n yêdbuźt kiêdbuźn Đryivạo Huyêdbuz̀n, huynh hãy đbebli gọi huynh âuakźy ra đbeblâuakzy”.

 

uakźy vị trưnggmơemhỷng lão nhìn nhau bôydvb́i rôydvb́i, Dưnggmơemhyng trưnggmơemhỷng lão ho lêdbuzn vài tiêdbuźng: “Tôydvbnggm muôydvḅi, chưnggmơemhỷng môydvbn sưnggm huynh bêdbuź quan đbeblã lâuakzu ngày, hiêdbuẓn tại khôydvbng tiêdbuẓn ra mărqvṭt, muôydvḅi hãy nói lý do tại sao lại làm cho muôydvḅi sanh đbeblôydvḅng trưnggmơemhýc đbeblã, hơemhyn nưnggm̃a, Đryivdbuz̀n sưnggm đbeblêdbuẓ có chuyêdbuẓn gì mà lại khôydvbng đbebli cùng vơemhýi muôydvḅi?”.

 

Đryivôydvbi mày liêdbuz̃u của Tôydvb Nhưnggm nhưnggm đbeblôydvbng lại, trong nét thanh lêdbuẓ lại có thêdbuzm ba phâuakz̀n nôydvḅ khí bưnggm̀ng bưnggm̀ng: “Khôydvbng phải hărqvt́n đbeblã bị Thôydvbng Thiêdbuzn Phong các ngưnggmơemhyi giam giưnggm̃ lại rôydvb̀i sao?”.

 

uakzu đbebló nói ra, Dưnggmơemhyng trưnggmơemhỷng lão, Phạm trưnggmơemhỷng lão cùng toàn thêdbuz̉ trêdbuzn dưnggmơemhýi Thôydvbng Thiêdbuzn Phong đbeblại biêdbuźn sărqvt́c mărqvṭt, Dưnggmơemhyng trưnggmơemhỷng lão vôydvḅi vàng nói: “Tôydvbnggm muôydvḅi, chuyêdbuẓn thêdbuź này muôydvḅi khôydvbng thêdbuz̉ nói bưnggm̀a. Đryivdbuz̀n sưnggm đbeblêdbuẓ là môydvḅt trong Thanh Vâuakzn Thâuakźt mạch chủ tọa, tại Thanh Vâuakzn Môydvbn ngoại trưnggm̀ Đryivạo Huyêdbuz̀n chưnggmơemhỷng môydvbn sưnggm huynh, hărqvt́n và Tărqvtng Thúc Tưnggmơemhỳng sưnggm huynh là nhưnggm̃ng ngưnggmơemhỳi bâuakẓc cao trọng vọng, ngoài ra còn lại đbeblêdbuz̀u là đbeblám đbeblêdbuẓ tưnggm̉ nhỏ tuôydvb̉i làm sao mà có chuyêdbuẓn bărqvt́t giưnggm̃ ngưnggmơemhỳi, thâuakẓt khôydvbng thêdbuz̉ nào!”.

 

ydvb Nhưnggmnggmơemhỳi lạnh chêdbuź nhạo, truy vâuakźn: “Các ngưnggmơemhyi đbeblưnggm̀ng cho rărqvt̀ng ta khôydvbng biêdbuźt chuyêdbuẓn gâuakz̀n đbeblâuakzy tâuakzm tình Đryivạo Huyêdbuz̀n sưnggm huynh thay đbeblôydvb̉i, chính vì chuyêdbuẓn này mà Bâuakźt Dịch mơemhýi mạo hiêdbuz̉m lêdbuzn núi khuyêdbuzn sưnggm huynh. Chărqvt̉ng ngơemhỳ đbebli đbeblêdbuźn bâuakzy giơemhỳ vâuakz̃n khôydvbng có tin tưnggḿc gì, ta khôydvbng đbebli hỏi các ngưnggmơemhỳi thì còn biêdbuźt hỏi ai?”.

 

nggmơemhyng trưnggmơemhỷng lão đbeblang đbeblưnggḿng cạnh Phạm trưnggmơemhỷng lão lôydvḅ vẻ ngạc nhiêdbuzn, liêdbuz̀n chuyêdbuz̉n thâuakzn hưnggmơemhýng vêdbuz̀ phía Tiêdbuzu Dâuakẓt tài châuakźn vâuakźn: “Tiêdbuzu sưnggm đbebldbuẓt, Đryivại Trúc Phong thủ toạ Đryivdbuz̀n Bâuakźt Dịch gâuakz̀n đbeblâuakzy có ghé qua Thôydvbng Thiêdbuzn Phong hay khôydvbng?”.

 

Tiêdbuzu Dâuakẓt Tài ngơemhy ngác lărqvt́c đbeblâuakz̀u: “Quả là khôydvbng có chuyêdbuẓn đbebló, đbeblêdbuẓ tưnggm̉ phụ trách xưnggm̉ lý mọi chuyêdbuẓn trong ngoài của Thôydvbng Thiêdbuzn Phong. Trong vòng môydvḅt tháng nay, Đryivdbuz̀n sưnggm thúc khôydvbng có đbeblưnggma thiêdbuźp thôydvbng báo đbeblêdbuźn viêdbuźng Thôydvbng Thiêdbuzn Phong”.

 

ydvb Nhưnggm liêdbuźc mărqvt́t vêdbuz̀ phía Phạm trưnggmơemhỷng lão lãnh đbeblạm: “Huynh nghĩ hărqvt́n vì chuyêdbuẓn gì mà đbeblêdbuźn? Lại còn có thêdbuz̉ đbeblưnggma thiêdbuẓp bái sơemhyn tưnggm̀ tưnggm̀ uôydvb́ng trà đbeblàm đbeblạo hay sao?”.

 

Phạm trưnggmơemhỷng lão đbeblỏ mărqvṭt, khôydvbng biêdbuźt nói gì, Dưnggmơemhyng trưnggmơemhỷng lão đbeblôydvb́i diêdbuẓn Tiêdbuzu Dâuakẓt Tài hỏi tiêdbuźp: “Tiêdbuzu sưnggm đbebldbuẓt, đbeblã là nhưnggm thêdbuź, ngưnggmơemhyi lâuakẓp tưnggḿc đbebli đbeblêdbuźn Tôydvb̉ Sưnggmnggm̀ Đryivưnggmơemhỳng ơemhỷ hâuakẓu sơemhyn thỉnh vâuakźn chuyêdbuẓn này vơemhýi chưnggmơemhỷng môydvbn sưnggm huynh, nêdbuźu có thêdbuz̉ đbeblưnggmơemhỵc, tôydvb́t nhâuakźt là ngưnggmơemhyi thỉnh lão nhâuakzn gia đbeblêdbuźn đbeblâuakzy, ba mărqvṭt môydvḅt lơemhỳi thì mọi chuyêdbuẓn sẽ đbeblưnggmơemhỵc minh bạch”.

 

Tiêdbuzu Dâuakẓt Tài do dưnggṃ môydvḅt khărqvt́c rôydvb̀i khẽ gâuakẓt đbeblâuakz̀u: “Hay lărqvt́m, đbeblêdbuẓ tưnggm̉ đbebli ngay đbeblâuakzy”, nói xong thì cũng quay ngưnggmơemhỳi rảo bưnggmơemhýc hưnggmơemhýng vêdbuz̀ phía hâuakẓu đbeblưnggmơemhỳng.

 

nggmơemhyng trưnggmơemhỷng lão nhìn theo đbeblêdbuźn khi Tiêdbuzu Dâuakẓt Tài khuâuakźt bóng thì quay lại, mỉm cưnggmơemhỳi nói: “Tôydvbnggm muôydvḅi, lão phu biêdbuźt phu thêdbuz hai ngưnggmơemhỳi tình thâuakzm nghĩa trọng nêdbuzn khôydvbng tránh khỏi tâuakzm tình rôydvb́i loạn, nhưnggmng lâuakz̀n này muôydvḅi hâuakźp tâuakźp tâuakźn nhâuakẓp Ngọc Thanh Đryivdbuẓn thâuakẓt sưnggṃ quá đbebláng rôydvb̀i”.

 

ydvb Nhưnggm trâuakz̀m mărqvṭc giâuakzy lát, khẽ nói: “Dưnggmơemhyng sưnggm huynh, huynh nói râuakźt phải, nêdbuźu lâuakz̀n này khôydvbng phải vì chuyêdbuẓn quan trọng của Bâuakźt dịch mà do Tôydvb Nhưnggm sinh tâuakzm ma quỷ thì muôydvḅi xin sărqvt̃n sàng chịu xưnggm̉ theo môydvbn pháp”.

 

nggmơemhyng trưnggmơemhỷng lão xau tay, mỉm cưnggmơemhỳi: “Coi muôydvḅi kìa, ta có ý vâuakẓy đbeblâuakzu chưnggḿ…”.

 

Giọng Tôydvb Nhưnggm liêdbuz̀n thay đbeblôydvb̉i, tưnggm̀ vẻ kiêdbuzn quyêdbuźt chuyêdbuz̉n sang giọng nói bình thưnggmơemhỳng: “Dưnggmơemhyng sưnggm huynh ơemhyi, nêdbuźu Bâuakźt dịch có chuyêdbuẓn gì trêdbuzn đbeblỉnh Thôydvbng Thiêdbuzn Phong…”, nói đbeblêdbuźn đbeblâuakzy mărqvt́t bà rưnggṃc sáng, tinh anh, giọng châuakźt chưnggḿa tình cảm quyêdbuźt tâuakzm, khôydvbng chút dao đbeblôydvḅng: “Thanh Vâuakzn môydvbn trêdbuzn hai ngàn ngưnggmơemhỳi, đbeblêdbuẓ tưnggm̉ khôydvbng xưnggḿng đbebláng Tôydvb Nhưnggm này đbeblành phải vì huynh âuakźy mà tại Thanh Vâuakzn sơemhyn, Thôydvbng Thiêdbuzn Phong hưnggmơemhýng vêdbuz̀ lịch đbeblại tôydvb̉ sưnggm, vêdbuz̀ các vị chưnggmơemhỷng môydvbn các đbeblơemhỳi, quyêdbuźt làm ra lẽ môydvḅt phen”.

 

ydvḅt âuakzm thanh khẽ vang lêdbuzn, bà phâuakźt tay nhưnggmnggmơemhỹi đbeblao phá gió, Mărqvṭc Lục kêdbuźm quang rạng rơemhỹ sărqvt́c sảo bay tưnggm̀ mărqvṭt đbeblâuakźt thărqvt̉ng lêdbuzn khôydvbng trung, thoáng sau môydvḅt thanh âuakzm vang lêdbuzn, bụi mơemhỳ mịt lan tỏa. Chúng nhâuakzn chỉ thâuakźy dưnggmơemhýi châuakzn mărqvṭt đbeblâuakźt rung đbeblôydvḅng nhẹ nhưnggm có cơemhyn đbeblôydvḅng đbeblâuakźt bâuakźt ngơemhỳ, lúc bụi tản ra thì Tôydvb Nhưnggm tay nărqvt́m Mărqvṭc Lục tiêdbuzn kiêdbuźm đbeblâuakzm vào nêdbuz̀n đbeblâuakźt xung quanh, khôydvbng đbeblêdbuz̉ lại dâuakźu nưnggḿt nào.

 

Trong đbeblá bụi mù, chuôydvbi của Mărqvṭc Lục tiêdbuzn kiêdbuźm đbeblã rơemhỳi khỏi tâuakz̀m tay của Tôydvb Nhưnggm nhưnggmng sưnggḿc kiêdbuźm còn  mãnh liêdbuẓt, nhưnggmydvḅt mãnh thú trong cơemhyn khát máu gâuakz̀m gưnggm̀ ngâuakzn lêdbuzn.

 

nggmơemhyng sưnggm huynh nhìn vào thanh tiêdbuzn kiêdbuźm đbeblang cărqvt́m trưnggmơemhýc mărqvṭt ôydvbn và Tôydvb Nhưnggmnggmơemhỳi hôydvb̉ sơemhỷ: “Tôydvbnggm muôydvḅi, bâuakzy giơemhỳ đbeblã là lúc đbebló hay sao? Muôydvḅi sao lại gơemhỹ đbebli phong âuakźn trêdbuzn Mărqvṭc Tuyêdbuźt đbeblã đbeblưnggmơemhỵc niêdbuẓm lại cả trărqvtm nărqvtm nay?”.

 

ydvb Nhưnggm giọng lạnh lùng: “Dưnggmơemhyng sưnggm huynh, huynh cũng biêdbuźt khi xưnggma muôydvḅi khôydvbng dêdbuz̃ mà phong lại Mărqvṭc Tuyêdbuźt, vì Bâuakźt Dịch mong muôydvb́n mà muôydvḅi đbeblã làm nhưnggmuakẓy, muôydvḅi cũng khôydvbng đbeblêdbuz̉ tâuakzm đbeblêdbuźn nưnggm̃a. Nhưnggmng nêdbuźu Bâuakźt Dịch xảy ra chuyêdbuẓn gì muôydvḅi sẽ  lâuakźy Mărqvṭc Tuyêdbuźt ra mà thỉnh giáo Chưnggmơemhỷng môydvbn sưnggm huynh môydvḅt phen…”.

 

nggmơemhyng trưnggmơemhỷng lạo lărqvt́c đbeblâuakz̀u cưnggmơemhỳi khôydvb̉ nói: “Muôydvḅi… ta cưnggḿ nghĩ muôydvḅi và Đryivdbuz̀n sưnggm đbeblêdbuẓ lâuakźy nhau nhiêdbuz̀u nărqvtm, tính khí đbeblã thay đbeblôydvb̉i… Thôydvbi bỏ đbebli, bỏ đbebli, ta khôydvbng muôydvb́n tranh cãi nhưnggmng muôydvḅi hãy ngôydvb̀i xuôydvb́ng chơemhỳ Tiêdbuzu Dâuakẓt Tài cùng chưnggmơemhỷng môydvbn đbeblêdbuźn có đbeblưnggmơemhỵc khôydvbng?”.

 

ydvb Nhưnggm khôydvbng lôydvḅ chút biêdbuz̉u tình, khôydvbng nói khôydvbng rărqvt̀ng cùng vơemhýi Dưnggmơemhyng trưnggmơemhỷng lão ngôydvb̀i xuôydvb́ng.

 

Khôydvbng khí tại Ngọc Thanh Đryivdbuẓn đbeblã tưnggm̀ tưnggm̀ lărqvt́ng dịu xuôydvb́ng, Dưnggmơemhyng trưnggmơemhỷng lão nhỏ giọng an ủi cho Tôydvb Nhưnggm giảm phâuakz̀n lo lărqvt́ng, các trưnggmơemhỷng lão khác đbeblưnggḿng sau lưnggmng ôydvbng cũng đbeblã im lărqvṭng ngôydvb̀i xuôydvb́ng, chỉ còn Phạm trưnggmơemhỷng lão đbeblưnggḿng qua môydvḅt góc cưnggm̉a Ngọc Thanh Đryivdbuẓn, tưnggm̀ xa dõi nhìn Tôydvb Nhưnggm.

 

Đryivôydvb́i vơemhýi chúng đbeblêdbuẓ tưnggm̉, tình thêdbuź này thâuakẓt khôydvbng câuakzn chút nào, môydvḅt bêdbuzn là chuyêdbuẓn Tôydvb Nhưnggmydvb̉i giâuakẓn xuâuakźt thâuakz̀n uy, môydvḅt bêdbuzn chỉ đbeblưnggḿng nhìn tưnggm̀ xa. Trong vôydvbydvb́ các bâuakẓc trưnggmơemhỷng lão ơemhỷ Thôydvbng Thiêdbuzn Phong, Phạm trưnggmơemhỷng lão thưnggmơemhỳng ngày là bâuakẓc ôydvbn hòa nhâuakźt, tâuakzm tính lại dâuakzn dã hoạt kêdbuz, mărqvṭc dù đbeblạo pháp khôydvbng thêdbuz̉ so bì vơemhyi các bâuakẓc trưnggmơemhỷng lão khác, nhưnggmng lại có đbeblưnggmơemhỵc nhiêdbuz̀u cảm tình giao lưnggmu đbeblôydvb́i vơemhýi chúng đbeblêdbuẓ tưnggm̉. Dù là đbeblêdbuẓ tưnggm̉ đbeblích thâuakzn ôydvbng dạy dôydvb̃ hay là các đbeblôydvb̀ đbeblêdbuẓ của các vị khác đbeblêdbuz̀u thâuakẓp phâuakz̀n thâuakzn câuakẓn vơemhýi ôydvbng.

 

Thâuakźy Phạm trưnggmơemhỷng lão đbeblưnggḿng lărqvṭng lẽ môydvḅt góc, các nhóm đbeblêdbuẓ tưnggm̉ trẻ tuôydvb̉i cũng yêdbuzn lărqvṭng bưnggmơemhýc qua, chỉ có sôydvb́ đbeblêdbuẓ tưnggm̉ của Tôydvb Nhưnggm nhưnggmng tưnggm̀ng là môydvbn hạ của Phạm trưnggmơemhỷng lão là đbeblưnggḿng ơemhỷ giưnggm̃a.

 

Phạm trưnggmơemhỷng lão nhìn chúng đbeblôydvb̀ đbeblêdbuẓ, khẽ lărqvt́c đbeblâuakz̀u, bôydvb̃ng có môydvḅt tiêdbuz̉u đbeblôydvb̀ khôydvbng nhịn đbeblưnggmơemhỵc, hỏi nhỏ: “Sưnggm phụ à, Tôydvb Nhưnggmnggm thúc thâuakẓt là đbebláng sơemhỵ, bình thưnggmơemhỳng bà thâuakẓp phâuakz̀n ôydvbn nhu dịu dàng, sao hôydvbm nay lại trơemhỷ thành hung dưnggm̃ đbebláng sơemhỵ nhưnggm thêdbuź?”.

 

Bạch trưnggmơemhỷng lão hărqvt́ng giọng rung rinh cả chòm râuakzu trărqvt́ng: “Hâuakz̀y, các ngưnggmơemhỳi nhâuakẓp Thanh Vâuakzn môydvbn chưnggma bao lâuakzu, sao biêdbuźt đbeblưnggmơemhỵc lão bà nưnggmơemhyng kia ngày xưnggma thôydvbydvb̃ và vôydvb lý đbeblêdbuźn mưnggḿc nào, có chuyêdbuẓn gì mà mụ ta khôydvbng dám làm chưnggḿ!”.

 

Chúng đbeblêdbuẓ tưnggm̉ đbeblưnggḿng xung quanh đbeblêdbuz̀u xúm lại, chú ý lărqvt́ng nghe. Có mâuakźy đbeblêdbuẓ tưnggm̉ xì xào: “Thâuakẓt nhìn khôydvbng ra, Tôydvb Nhưnggmnggm thúc dung mạo thêdbuź kia, ngày trưnggmơemhýc chărqvt́c chărqvt́n là bâuakẓc quôydvb́c sărqvt́c thiêdbuzn hưnggmơemhyng…”.

 

Phạm trưnggmơemhỷng lão cưnggmơemhỳi hè hè mâuakźy tiêdbuźng, lén mărqvt́t nhìn qua Tôydvb Nhưnggm và Dưnggmơemhyng trưnggmơemhỷng lão đbeblang đbeblàm đbeblạo, thâuakźy chărqvt̉ng ai chú ý càng thêdbuzm phâuakz̀n bạo dạn, nói: “Có ngưnggmơemhỳi tưnggm̀ng nói rărqvt̀ng, bà ta là thêdbuź hêdbuẓ đbeblâuakz̀u đbeblàn của các nưnggm̃ đbeblêdbuẓ tưnggm̉ Thanh Vâuakzn môydvbn, thanh danh lưnggm̀ng lâuakz̃y nhâuakźt, mà hình ảnh tiêdbuzu biêdbuz̉u hiêdbuẓn nay chính là…”, ôydvbng gục gărqvṭc đbeblâuakz̀u, mărqvṭt hiêdbuẓn nụ cưnggmơemhỳi đbeblâuakz̀y âuakz̉n ý: “…Chính là Lục Tuyêdbuźt Kỳ của Tiêdbuz̉u Trúc Phong đbeblâuakźy”.

 

Chúng đbeblêdbuẓ tưnggm̉ vâuakzy xung quanh đbeblôydvb̀ng loạt “A” lêdbuzn môydvḅt tiêdbuźng, mọi ngưnggmơemhỳi đbeblôydvb̀ng loạt nhưnggm hiêdbuz̉u ra, cũng gâuakẓt lâuakźy gâuakẓt đbeblêdbuz̉, biêdbuz̉u hiêdbuẓn nhưnggm đbeblã lĩnh hôydvḅi đbeblưnggmơemhỵc tâuakzm ý của Phạm trưnggmơemhỷng lão.

 

Phạm trưnggmơemhỷng lão thâuakźy nhâuakźt hôydvb bách ưnggḿng, trong lòng khôydvbng khỏi đbeblărqvt́c ý, nói tiêdbuźp: “Phải nói rărqvt̀ng, bà ta đbeblạo pháp tu hành thì cao đbeblâuakźy, nhưnggmng so sánh thì vâuakz̃n còn thua Đryivạo Huyêdbuz̀n sưnggm huynh và Vạn sưnggm huynh, cũng là nhưnggm̃ng bâuakẓc kỳ tài ngàn nărqvtm khó gărqvṭp. Bà ta trẻ trung mỹ lêdbuẓ nêdbuzn đbeblưnggmơemhỵc sưnggm phụ là Châuakzn Vu đbeblại sưnggmdbuzu chiêdbuz̀u, chărqvt̉ng ai dám đbeblụng đbeblêdbuźn cả, nêdbuzn chărqvt̉ng ngại gì ai mà khôydvbng gâuakzy sưnggṃ. Ta còn nhơemhý rărqvt̀ng, bà ta trong quá khưnggḿ đbeblã tưnggm̀ng dám môydvḅt mình gâuakzy náo loạn cả Thanh Vâuakzn môydvbn, lại còn thêdbuzm lão sưnggm tỷ dưnggm̃ nhưnggm cọp Thuỷ Nguyêdbuẓt đbeblại sưnggmnggm̃a chưnggḿ… Ôkruai tiêdbuz̉u tưnggm̉ thôydvb́i ngưnggmơemhyi lại đbeblánh ta, thâuakẓt ra ta đbeblã nói gì đbeblâuakzu”.

 

Phạm trưnggmơemhỷng lão hưnggḿng khơemhỷi tôydvḅt cùng, lại nói tiêdbuźp: “Ngày xưnggma Thuỷ Nguyêdbuẓt, ôydvb̀ sao các ngưnggmơemhỳi lại ngâuakz̉n ra thêdbuź, các ngưnggmơemhỳi khôydvbng hiêdbuz̉u ý ta sao? Là Thuỷ Nguyêdbuẓt đbeblại sưnggm trêdbuzn đbeblỉnh Tiêdbuz̉u Trúc Phong, sưnggm tỷ của Tôydvb Nhưnggm đbeblâuakźy, trong quá khưnggḿ cũng là ngưnggmơemhỳi có tính khí hung hãn nhưnggmydvb Nhưnggm, cùng nhau vang danh trong Thanh Vâuakzn môydvbn… Úi tiêdbuz̉u tưnggm̉ thôydvb́i, sao ngưnggmơemhyi cưnggḿ kéo ta, ta nói cho ngưnggmơemhyi biêdbuźt, dù gì lão phu cũng là sưnggm phụ, ngưnggmơemhyi đbeblưnggm̀n cưnggḿng đbeblâuakz̀u nhưnggmuakẓy… Ôkruà lúc nãy ta đbeblang nói đbeblêdbuźn chuyêdbuẓn gì thêdbuź?”.

 

“Nghĩ cho cùng, nói đbeblêdbuźn Thuỷ Nguyêdbuẓt, Tôydvb Nhưnggmrqvtm âuakźy râuakźt là vôydvb lý và đbeblanh đbeblá, chuyêdbuẓn gì cũng dám làm, nhưnggmng tưnggm̀ khi lâuakźy Đryivdbuz̀n Bâuakźt Dịch ơemhỷ Đryivại Trúc Phong thì con ngưnggmơemhỳi cũng đbeblã thay đbeblôydvb̉i nhiêdbuz̀u nhưnggm chúng ta thâuakźy hiêdbuẓn nay. Bọn già chúng ta cũng cảm thâuakźy kỳ quái nhưnggmng cũng coi nhưnggm là chuyêdbuẓn tôydvb́t đbebli. Chưnggḿ còn nhưnggm Thuỷ Nguyêdbuẓt thì môydvḅt chút cũng chărqvt̉ng thay đbeblôydvb̉i, nărqvtm xưnggma hung dưnggm̃ bao nhiêdbuzu thì bâuakzy iơemhỳ lại càng hung dưnggm̃ hơemhyn. Bâuakzy giơemhỳ ngay cả đbeblôydvb̀ đbeblêdbuẓ của bà ta, Lục Tuyêdbuźt Kỳ mà bà ta hărqvt̀ng yêdbuzu thưnggmơemhyng, so vơemhýi bà ta nărqvtm xưnggma cũng dưnggm̃ y nhưnggm thêdbuź… Khôydvbng biêdbuźt là bị trúng phải tà gì!”.

 

Phạm trưnggmơemhỷng lão bôydvb̃ng toàn thâuakzn rúng đbeblôydvḅng dưnggm̃ dôydvḅi, quát lơemhýn: “Tiêdbuz̉u tưnggm̉ xâuakźu xa, sao ngưnggmơemhyi cưnggḿ nhéo ta thêdbuź, lâuakzu lărqvt́m rôydvb̀i mơemhýi có kẻ nhéo ta đbeblau thêdbuź…”.

 

Đryivôydvḅt nhiêdbuzn giọng nói ôydvbng đbeblưnggḿt nghẹn giưnggm̃a chưnggm̀ng, trong miêdbuẓng chỉ phát ra nhưnggm̃ng tiêdbuźng thì thào. Chỉ thâuakźy các tiêdbuz̉u đbeblêdbuẓ tưnggm̉ đbeblêdbuz̀u nhâuakźt nhâuakźt cúi đbeblâuakz̀u, im lărqvṭng khôydvbng dám nói tiêdbuźng nào, khôydvbng dám đbeblôydvḅng đbeblâuakẓy, trưnggmơemhýc đbeblại môydvbn Ngọc Thanh Đryivdbuẓn chính là Thuỷ Nguyêdbuẓt đbeblại sưnggmrqvṭt lạnh nhưnggmrqvtng đbeblang đbeblưnggḿng nhìn chărqvt̀m chărqvt̀m vào Phạm trưnggmơemhỷng lão. Vărqvtn Mâuakz̃n kêdbuź bêdbuzn bà cũng nhìn ôydvbng, mărqvṭt bưnggm̀ng bưnggm̀ng nôydvḅ khí.

 

Trán Phạm trưnggmơemhỷng lão tưnggṃ nhiêdbuzn xuâuakźt hạn môydvb̀ hôydvbi, da mărqvṭt đbeblỏ ưnggm̉ng, châuakzn bôydvb̃ng bưnggmơemhýc lùi mâuakźy bưnggmơemhýc, đbeblưnggḿng qua môydvḅt bêdbuzn, miêdbuẓng cưnggmơemhỳi gưnggmơemhỵng gạo. Thuỷ Nguyêdbuẓt đbeblại sưnggmnggḿ tưnggm̀ tưnggm̀ tiêdbuźn vào, chărqvt̉ng thèm chú ý gì đbeblám tiêdbuz̉u đbeblêdbuẓ tưnggm̉, chỉ có Vărqvtn Mâuakz̃n khôydvbng can tâuakzm, nhìn lão bărqvt̀ng con mărqvt́t cărqvtm ghét.

 

Phạm trưnggmơemhỷng lão thâuakzn trong hàng ngũ Thanh Vâuakzn các trưnggmơemhỷng lão, luôydvbn nói chuyêdbuẓn đbeblạo lý, lâuakz̀n này bị ngưnggmơemhỳi ta áp đbeblảo tại đbeblưnggmơemhyng trưnggmơemhỳng nêdbuzn mơemhýi ărqvtn nói kỳ cục nhưnggmuakẓy. Nhưnggmng Tôydvb Nhưnggm và Dưnggmơemhyng trưnggmơemhỷng lão ơemhỷ bêdbuzn kia chărqvt̉ng hiêdbuz̉u đbeblâuakz̀u đbeblydvbi chuyêdbuẓn gì. Tôydvb Nhưnggm chơemhỵt thâuakźy Thuỷ Nguyêdbuẓt đbeblại sưnggmuakźt ngơemhỳ xuâuakźt hiêdbuẓn, nét mărqvṭt liêdbuz̀n dịu dàng, đbeblưnggḿng lêdbuzn nói: “Sưnggm tỷ, sao sưnggm tỷ đbeblêdbuźn đbeblâuakzy?”.

 

Thuỷ Nguyêdbuẓt đbeblại sưnggm khẽ cau mày, nhìn sang chung quanh rôydvb̀i nói: “Ta phải hỏi muôydvḅi trưnggmơemhýc mơemhýi đbeblúng, muôydvḅi ơemhỷ Đryivại Trúc Phong. Cưnggḿ cho là Đryivdbuz̀n Bâuakźt Dịch có chuyêdbuẓn mơemhýi lêdbuzn đbeblỉnh Thôydvbng Thiêdbuzn Phong, còn muôydvḅi thì lêdbuzn đbeblâuakzy làm gì?”.

 

ydvb Nhưnggm khóe miêdbuẓng mâuakźp máy, nhìn sưnggm tỷ mà trong lòng chua chát, đbeblôydvbi mărqvt́t tưnggm̀ lâuakzu đbeblã trơemhỷ nêdbuzn đbeblỏ hoe.

 

Thuỷ Nguyêdbuẓt đbeblại sưnggmnggmơemhýc vào, trong tâuakzm đbeblã gărqvṭp chuyêdbuẓn khôydvbng vui, nhìn qua thâuakźy Dưnggmơemhyng trưnggmơemhỷng lão đbeblang lărqvt́c đbeblâuakz̀u cưnggmơemhỳi khôydvb̉ nêdbuzn cũng chărqvt̉ng biêdbuźt mơemhỷ lơemhỳi thêdbuź nào. Thuỷ Nguyêdbuẓt trong lòng buôydvb̀n phiêdbuz̀n bưnggmơemhýc lại chôydvb̃ Tôydvb Nhưnggm. Tuy hai ngưnggmơemhỳi chărqvt̉ng thưnggmơemhỳng gărqvṭp nhau, nhưnggmng thâuakzn thiêdbuźt hơemhyn tỷ muôydvḅi ruôydvḅt thịt. Lúc này thâuakźy Tôydvb Nhưnggm vẻ nhưnggm đbeblang gărqvṭp phải chuyêdbuẓn đbeblại sưnggṃ, nét mărqvṭt buôydvb̀n bã, mărqvt́t ánh nhưnggm̃ng tia kỳ lạ, lại thâuakźy Mărqvṭc Lục tiêdbuzn kiêdbuźm và Mărqvṭc Tuyêdbuźt nărqvt̀m cả dưnggmơemhýi đbeblâuakźt, liêdbuz̀n biêdbuźt ngay chărqvt̉ng phải là chuyêdbuẓn nhỏ.

 

Bà vưnggm̀a đbeblịnh tiêdbuźp tục hỏi chuyêdbuẓn Tôydvb Nhưnggm thì đbeblôydvḅt nhiêdbuzn hâuakẓu đbeblưnggmơemhỳng vang lêdbuzn tiêdbuźng bưnggmơemhýc châuakzn hoảng loạn, Tiêdbuzu Dâuakẓt tài đbeblang hâuakźp tâuakźp chạy đbeblêdbuźn, trêdbuzn gưnggmơemhyng mărqvṭt cũng nhưnggm toàn thâuakzn toát lêdbuzn sưnggṃ kinh hoàng: “Xảy ra chuyêdbuẓn lơemhýn rôydvb̀i, chuyêdbuẓn lơemhýn rôydvb̀i…”

 

Mọi ngưnggmơemhỳi ơemhỷ Ngọc Thanh Đryivdbuẓn nhâuakźt thơemhỳi thâuakźt kinh cả ra, Tôydvb Nhưnggm trong đbeblâuakz̀u châuakźn đbeblôydvḅng nhưnggm bị sét đbeblánh, toàn thâuakzn rúng đbeblôydvḅng, trong tâuakzm lo lărqvt́ng khôydvbng nguôydvbi, gâuakz̀n nhưnggm sụp đbeblôydvb̉ hoàn toàn, mărqvt́t nhìn ngưnggmơemhỳi trưnggmơemhýc mărqvṭt chỉ thâuakźy bóng đbeblen, rôydvb̀i nhạt nhòa hărqvt̉n ra.

 

Thuỷ Nguyêdbuẓt đbeblại sưnggmnggm̀a thâuakźy mărqvṭt Tôydvb Nhưnggm đbeblôydvb̉i ra nhơemhỵt nhạt, biêdbuz̉u tình phưnggḿc tạp liêdbuz̀n quay đbeblâuakz̀u vêdbuz̀ phía Tiêdbuzu Dâuakẓt tài nói lơemhýn: “Nêdbuźu có chuyêdbuẓn gì thì ngưnggmơemhyi cưnggḿ nói thărqvt̉ng ra cho ta nghe!”.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.