Tru Tiên

Chương 199 : Công đức

    trước sau   
   

Âzlamm phong càng lúc càng mạnh, y phục của Quỷ Lêydnc̣ cùng Kim Bình Nhi lâgluọt phâgluọt bay. Bọn họ đnltyưyrkíng trưyrkiơpycác đnltyôwvvụng khâgluỏu của Sâgluon Ma Côwvvủ Đqvyfôwvvụng, nhìn vêydnc̀ phía trưyrkiơpycác đnltyang dâgluòn dâgluòn xuâgluót hiêydnc̣n thâgluon hình cưyrkị đnltyại quỷ dị của hung linh.

 

Nhãn châgluou to tưyrkịa chuôwvvung đnltyôwvvùng, tưyrkì trong vùng bạch khí hung hãn trưyrkìng mơpycả, âgluỏn âgluỏn có nhưyrkĩng tia sáng đnltyỏ nhưyrki máu phát ra, thâgluon hình cưyrkị đnltyại của hung linh tưyrkì tưyrkì hiêydnc̣n ra rõ ràng, đnltyưyrkia măpefćt nhìn xuôwvvúng hai phàm nhâgluon trưyrkiơpycác măpefc̣t.

 

“Là ai, to gan lơpycán mâgluọt dám đnltyêydnćn nơpycai đnltyâgluoy?”.




 

Giọng hung linh mãnh nhiêydncn câgluót lêydncn, hùng hôwvvùn châgluón đnltyôwvvụng, phảng phâgluót chu vi vách đnltyá xung quanh đnltyêydnc̀u rung lêydncn bâgluòn bâgluọt.

 

Tuy nhiêydncn sau đnltyó, hung linh tưyrkịa hôwvvù nhưyrki phát hiêydnc̣n ra, hạ giọng, mục quang chuyêydnc̉n sang phía sau thâgluon hình Quỷ Lêydnc̣ thơpycài thâgluóy Kim Bình Nhi đnltyang đnltyưyrkíng: “Lại là ngưyrkiơpycai?”.

 

Kim Bình Nhi khe khẽ cưyrkiơpycài, kiêydnc̀u mị vôwvvu hạn, nói: “Đqvyfúng, lại là ta, chúng ta lại găpefc̣p măpefc̣t rôwvvùi”.

 

Hung linh cưyrkiơpycài lơpycán, thanh âgluom vang lêydncn truyêydnc̀n đnltyi xa, phảng phâgluót tại phía sau ngưyrkiơpycài hăpefćn tưyrkì trong u thâgluom côwvvủ đnltyôwvvụng xa xa cũng vọng lại môwvvụt tràng cưyrkiơpycài: “Ngưyrkiơpycai lại đnltyêydnćn đnltyâgluoy làm gì, vâgluõn chưyrkia làm kinh đnltyôwvvụng đnltyêydnćn nưyrkiơpycang nưyrkiơpycang thâgluòn tưyrkiơpycạng đnltyủ hay sao?”.

 

Kim Bình Nhi trong đnltyâgluòu đnltyang tính cách đnltyôwvvúi phí vơpycái hung kinh, xem nhưyrki tình huôwvvúng hôwvvum nay, têydncn hung linh thủ hôwvvụ Sâgluon Ma quyêydnćt nhiêydncn khôwvvung phải dêydnc̃ đnltyôwvvúi phó. Chỉ là trong tâgluom suy nghĩ vâgluọy, ngoài măpefc̣t thị vâgluõn nơpycả nụ cưyrkiơpycài quyêydnćn rũ.

 

Kim Bình Nhi đnltyịnh trơpycả lơpycài, bôwvvũng nhiêydncn nghe thâgluóy tiêydnćng Quỷ Lêydnc̣ nói: “Ngưyrkiơpycai có phải là hôwvvụ vêydnc̣ của Linh Lung Vu Nưyrkĩ năpefcm xưyrkia, thâgluom nhâgluọp Thâgluọp Vạn Đqvyfại Sơpycan, môwvvụt trong Nam Cưyrkiơpycang thâgluót anh hùng, Hăpefćc Hôwvvủ, khôwvvung?”.

 

Kim Bình Nhi ngạc nhiêydncn, quay ngưyrkiơpycài nhìn qua phía Quỷ Lêydnc̣, chỉ thâgluóy Quỷ Lêydnc̣ săpefćc diêydnc̣n thản nhiêydncn, nhìn thăpefc̀ng vào thâgluon hình khôwvvủng lôwvvù của hung linh.

 

Cũng có thêydnc̉ là tại lúc Quỷ Lêydnc̣ lêydncn tiêydnćng hỏi, hung linh nọ cũng là khôwvvung có cách gì tưyrkị chủ đnltyưyrkiơpycạc ngâgluoy ngưyrkiơpycài ra, phảng phâgluót “Hăpefćc Hôwvvủ” cái danh tưyrkị đnltyó, nhưyrkiwvvụt trọng quyêydnc̀n tàn nhâgluõn đnltyánh mạnh vào đnltyâgluou đnltyó trong thâgluom tâgluom hăpefćn.

 

ydnc̉ cả là hóa thâgluon thành lêydnc̣ quỷ hung kinh, kêydnc̉ cả là quêydncn hêydnćt cả thêydnć gian, ngàn vạn năpefcm côwvvu khôwvvủ đnltyơpycại chơpycà, chung quy cuôwvvúi cùng vâgluõn có môwvvụt hôwvvùi ưyrkíc, thâgluòm tàng trong nơpycai sâgluou thăpefc̉m nhâgluót của tâgluom hôwvvùn.

 

“Ngưyrkiơpycai… là ai?” thanh âgluom hùng hôwvvùn của hung linh, nhưyrki đnltyôwvvụt nhiêydncn câgluót lêydncn, cũng nhưyrki tình cảnh vưyrkìa xuâgluót hiêydnc̣n, hoàn toàn biêydnćn đnltyôwvvủi.

 

Quỷ Lêydnc̣ nhìn đnltyám âgluom sâgluom quỷ khí đnltyang vòng thành tưyrkìng vòng bơpycải thanh âgluom, nhãn trung lâgluóp lóa nhưyrkĩng tia phưyrkíc tạp khó hiêydnc̉u, châgluọm rãi nói: “Năpefcm xưyrkia trong bãy ngưyrkiơpycài họ vêydnc̣ Linh Lung Vu Nưyrkĩ, cuôwvvúi cùng còn đnltyưyrkiơpycạc năpefcm ngưyrkiơpycài trơpycả vêydnc̀, sau đnltyó kiêydnćn lâgluọp ra ngày nay Nam Cưyrkiơpycang Ngũ Tôwvvục. Còn lại hai ngưyrkiơpycài, là hai vị huynh đnltyêydnc̣ đnltyã tưyrkìng theo hôwvvụ vêydnc̣ Linh Lung Vu Nưyrkĩ tưyrkì lâgluou nhâgluót, Hăpefćc Hôwvvủ và Hăpefćc Môwvvục là khôwvvung trơpycả lại. Côwvvủ lão Vu tôwvvục truyêydnc̀n thuyêydnćt, đnltyại ca Hăpefćc Hôwvvủ trung tâgluom dũng mãnh, nhị đnltyêydnc̣ Hăpefćc Môwvvục kiêydncn nhâgluõn châgluóp khán, ta thâgluóy ngưyrkiơpycai đnltyôwvvúi vơpycái thâgluòn tưyrkiơpycạng cung câgluỏn dị thưyrkiơpycàng, ngàn vạn năpefcm nay kiêydncn nhâgluõn nhưyrkigluọy, hoá thâgluon hung linh khôwvvung hôwvvúi hâgluọn, chỉ phỏng đnltyoán ngưyrkiơpycai là Hăpefćc Hôwvvủ, khôwvvung ngơpycà lại đnltyúng?”.

 

Hung linh nọ trâgluòm măpefc̣c hôwvvùi lâgluou, mục quang ngưyrking lại nhìn Quỷ Lêydnc̣, Quỷ Lêydnc̣ dưyrkiơpycái ánh măpefćt hung lêydnc̣ của hung linh, khôwvvung ngơpycà lại chăpefc̉ng hêydnc̀ có môwvvụt chút uý kỵ nào, cũng mơpycả to măpefćt nhìn lại.

 

Châgluòm châgluọm, âgluom bạch quỷ khí xung quanh hung linh càng lúc càng nôwvvùng, ánh huyêydnćt quang trong măpefćt hung linh càng lúc càng mạnh, tưyrkìng đnltyạo khí âgluom hàn thâgluóu côwvvút thôwvvủi vào cưyrkỉa đnltyôwvvụng Sâgluon Ma, khí hâgluọu phảng phâgluót cũng càng lúc càng lạnh.




 

Trêydncn vai Quỷ Lêydnc̣ hâgluòu tưyrkỉ Tiêydnc̉u Hôwvvui, tưyrkịa hôwvvù nhưyrki cảm thâgluóy bâgluót an, khe khẽ kêydncu lêydncn hai tiêydnćng.

 

“Ngưyrkiơpycai thưyrkịa ra là ai, làm sao lại biêydnćt đnltyưyrkiơpycạc truyêydnc̣n xưyrkia của Vu tôwvvục?”. Âzlamm thanh phâgluõn nôwvvụ của hung linh bôwvvũng nhiêydncn biêydnćn đnltyôwvvủi, thanh âgluom bâgluoy giơpycà bôwvvũng nhiêydncn biêydnćn thành lạnh băpefcng.

 

Quỷ Lêydnc̣ tưyrkịa hôwvvù nhưyrki chăpefc̉ng cảm giác thâgluóy gì, chỉ là nhìn âgluom ảnh khôwvvủng lôwvvù nói: “Thêydnć gian này đnltyêydnćn quá nưyrkỉa là khôwvvung nhơpycá đnltyưyrkiơpycạc chuyêydnc̣n xưyrkia, chỉ là chung quy sau đnltyó vâgluõn còn có nhưyrkĩng truyêydnc̀n thuyêydnćt, tưyrkìng chút tưyrkìng chút đnltyưyrkiơpycạc lưyrkiu truyêydnc̀n lại”.

 

Gã nhìn thăpefc̉ng vào hung linh, dăpefc̀n giọng nói tưyrkìng chưyrkĩ môwvvụt: “Nam Cưyrkiơpycang ngày nay, Vu tôwvvục hâgluọu duêydnc̣ vâgluõn còn có ngưyrkiơpycài nhơpycá các ngưyrkiơpycai”.

 

Hung linh nọ nhăpefcm măpefćt, râgluót lâgluou sau vâgluõn khôwvvung mơpycả ra.

 

Kim Bình Nhi đnltyưyrkíng phía sau, khẽ nhíu mày đnltyôwvvui mày liêydnc̃u, nhìn hung linh, đnltyoạn lại nhìn sang bêydncn Quỷ Lêydnc̣, nhưyrkĩng truyêydnc̀n thuyêydnćt của Vu tôwvvục vêydnc̀ Linh Lung thâgluòn tưyrkiơpycạng, thị môwvvụt chút cũng khôwvvung biêydnćt, nhưyrking nhìn phản ưyrkíng của hung linh nọ, hiêydnc̉n nhiêydncn đnltya phâgluòn nhưyrkĩng đnltyydnc̀u Quỷ Lêydnc̣ nói đnltyêydnc̀u là sưyrkị thâgluọt. Tưyrkì trưyrkiơpycác đnltyêydnćn nay, thị luôwvvun nghĩ trong ma giáo ăpefćt khôwvvung có ai có thêydnc̉ biêydnćt hơpycan thị vêydnc̀ nhưyrkĩng di sưyrkị trong Thâgluọp Vạn Đqvyfại Sơpycan, khôwvvung ngơpycà têydncn Quỷ Lêydnc̣ này lại biêydnćt đnltyưyrkiơpycạc nhưyrkĩng côwvvú sưyrkị đnltyó.

 

Thị nhìn thâgluon ảnh nam tưyrkỉ đnltyó, trong lòng có chút châgluón đnltyôwvvụng, mục quang vâgluõn lạnh lùng.

 

gluou sau, âgluom phong lạnh lẽo thôwvvủi qua. Trêydncn đnltyỉnh đnltyâgluòu, mâgluoy đnltyen ùn ùn kéo lại, gió lạnh nhưyrkipefćt, cản săpefćc thêydncyrkiơpycang.

 

Trong phút tĩnh măpefc̣c này, đnltyôwvvụt nhiêydncn, hung linh Hăpefćc Hôwvvủ bôwvvũng chơpycạt ngâgluỏn đnltyâgluòu, nhìn trơpycài hú lêydncn môwvvụt tiêydnćng, thanh âgluom thêydncydnc̣, phảng phâgluót nhưyrki mang theo nhưyrking tang thưyrkiơpycang của vãng sưyrkị kèm trong tiêydnćng hú. Đqvyfêydnćn lúc thanh âgluom tiêydnćng hú tưyrkì nhưyrkĩng răpefc̣ng núi xa vọng lại, gã mơpycái cúi đnltyâgluòu xuôwvvúng, tiêydnćng van ù ù, phảng phâgluót chính là nhưyrkĩng tâgluom tình của chuyêydnc̣n xưyrkia đnltyang cuôwvvùn cuôwvvụn trơpycả vêydnc̀.

 

“Đqvyfa tạ!”.

 

Hung linh nọ nhìn Quỷ Lêydnc̣ môwvvụt lúc lâgluou, rôwvvùi khẽ cúi đnltyâgluòu, nói lơpycài cảm tạ.

 

Quỷ Lêydnc̣ khôwvvung có chút biêydnc̉u tình nào, châgluọm rãi lùi vêydnc̀ phía sau nưyrkỉa bưyrkiơpycác, khẽ chơpycáp măpefćt, đnltyáp lêydnc̃.

 

Hunh linh gâgluọt đnltyâgluòu, thanh âgluom đnltyã hòa hoãn trơpycả lại, nói: “Khôwvvung ngơpycà thêydnć gian này vâgluõn còn có ngưyrkiơpycài nhơpycá đnltyêydnćn Nưyrkiơpycang Nưyrkiơpycang và bọn ta, hà…, bâgluót quá chúng ta năpefcm xưyrkia lúc hôwvvụ vêydnc̣ Nưyrkiơpycang Nưyrkiơpycang thâgluom nhâgluọp Thâgluọp Vạn Đqvyfại Sơpycan, cũng khôwvvung có ai nghĩ đnltyêydnćn viêydnc̣c này lại đnltyưyrkiơpycạc thiêydncn côwvvủ lưyrkiu danh”.




 

Nhãn thâgluòn hung linh, châgluọm châgluọm chuyêydnc̉n qua phía đnltyôwvvụng khâgluỏu Sâgluon Ma Côwvvủ Đqvyfôwvvụng, nơpycai dưyrkịng thâgluòn tưyrkiơpycạng của Linh Lung Vu Nưyrkĩ, nhãn thâgluòn hăpefćn, trong giâgluoy phút bôwvvũng biêydnćn thanh ôwvvun hòa trơpycả lại, đnltyoạn tiêydnćp tục nói, thanh âgluom cùng hòa hoãn hơpycan nhiêydnc̀u: “Bâgluót quá bọn ta đnltyêydnćn nơpycai này, khôwvvung hiêydnćm có ai có thêydnc̉ biêydnćt đnltyưyrkiơpycạc, đnltyêydnćn cả quỷ cũng khôwvvung biêydnćt đnltyưyrkiơpycạc”.

 

Quỷ Lêydnc̣ im lăpefc̣ng môwvvụt lúc, rôwvvùi đnltyáp: “Đqvyfúng, trưyrkiơpycác khi ta đnltyêydnćn đnltyâgluoy, tuy đnltyã nghe qua nhưyrkĩng truyêydnc̀n thuyêydnćt vêydnc̀ Linh Lung Vu Nưyrkĩ và bảy ngưyrkiơpycài bọn ngưyrkiơpycai, nhưyrking tịnh khôwvvung biêydnćt đnltyưyrkiơpycạc tình hình hiêydnc̣n tại của ngưyrkiơpycai, cũng khôwvvung biêydnćt đnltyưyrkiơpycạc ngưyrkiơpycai ơpycả nơpycai đnltyâgluoy…”.

 

Gã gâgluọt đnltyâgluòu, nhìn hung linh châgluón đnltyôwvvụng, danh tưyrkị đnltyó phảng phâgluót đnltyêydnćn gã cũng cảm thâgluóy uý kỵ.

 

Chỉ là, mục quang của hung linh vâgluõn khôwvvung đnltyôwvvụng, vâgluõn tôwvvun kính nhìn thâgluòn tưyrkiơpycạng, nói: “Các ngưyrkiơpycai tìm y làm gì?”.

 

Quỷ Lêydnc̣ lãnh đnltyạm: “Chúng ta muôwvvún tìm y sau đnltyó giêydnćt y”.

 

Hung linh nọ đnltyôwvvụt nhiêydncn ngoảnh lại, nhìn Quỷ Lêydnc̣ nói: “Chỉ băpefc̀ng hai ngưyrkiơpycài bọn ngưyrkiơpycai?”.

 

Quỷ Lêydnc̣ bình tĩnh gâgluọt đnltyâgluòu: “Đqvyfúng”.

 

Vùng bạch săpefćc quỷ khí quanh hung linh bôwvvũng nhiêydncn vâgluòn vũ càng lúc càng nhanh, khiêydnćn thâgluon ảnh hăpefćn càng lúc càng mơpycà, lúc lâgluou sau, chỉ nghe thâgluóy tiêydnćng gã lạnh lùng nói: “Khôwvvung sai, Thú Thâgluòn đnltyích xác là ơpycả tại trong Trâgluón Ma Côwvvủ Đqvyfôwvvụng”.

 

Kim Bình Nhi thâgluon hình nhâgluót đnltyôwvvụng, trêydncn măpefc̣t khẽ lóe lêydncn môwvvụt tia vui mưyrkìng. Duy chỉ có Quỷ Lêydnc̣ đnltyêydnćn môwvvụt chút biêydnc̉u tình cũng khôwvvung có, chỉ nhìn hung linh.

 

Hung linh nọ nhìn gã, hôwvvút nhiêydncn nói: “Ta xem cách ăpefcn măpefc̣c của ngưyrkiơpycai khôwvvung giôwvvúng ngưyrkiơpycài Nam Cưyrkiơpycang, có phải là tưyrkì Trung Thôwvvủ lại khôwvvung?”.

 

Quỷ Lêydnc̣ gâgluọt đnltyâgluòu, nói: “Chính thị”.

 

Hung linh trâgluòm ngâgluom môwvvụt lúc, trong âgluom sâgluom quỷ khí, phảng phâgluót nhưyrki thâgluòn tình gã có chút biêydnćn hóa, nói: “Ngưyrkiơpycai có biêydnćt, ta tại sao lại canh gác trưyrkiơpycác cưyrkỉa đnltyôwvvụng?”.

 

Quỷ Lêydnc̣ đnltyáp: “Khôwvvung biêydnćt”.

 

Hung linh nói: “Ta tưyrkị nhiêydncn là ơpycả đnltyâgluoy đnltyêydnc̉ bảo hôwvvụ nưyrkiơpycang nưyrkiơpycang thâgluòn tưyrkiơpycạng, nhưyrking ngoài viêydnc̣c đnltyó ra, ta cũng ơpycả đnltyâgluoy canh gác, môwvvụt là khôwvvung đnltyêydnc̉ cho yêydncu nghiêydnc̣t phục sinh, hai là khôwvvung đnltyêydnc̉ cho ai tiêydnćn vào đnltyôwvvụng, ngưyrkiơpycai đnltyã minh bạch chưyrkia?”.

 

Quỷ Lêydnc̣ gâgluọt đnltyâgluòu.

 

Hung linh nọ thản nhiêydncn cưyrkiơpycài nói: “Nhưyrking cuôwvvúi cùng ta chung quy cũng đnltyã phụ lòng nuơpycang nưyrkiơpycang trọng thác, bị… bị têydncn súc sinh kia lưyrkìa gạt, gâgluoy ra lâgluòm lơpycã to lơpycán, yêydncu nghiêydnc̣t phục sinh, thiêydncn hạ sinh linh đnltyôwvvù thán…”. Nói đnltyêydnćn đnltyâgluoy, âgluom thanh gã càng lúc càng nhỏ, sau đnltyó, hung linh đnltyịnh thâgluòn trơpycả lại, tiêydnćp: “Ta vôwvvún đnltyã tuyêydnc̣t vọng, nhgĩ răpefc̀ng thêydnć gian này khôwvvung còn ai có khả năpefcng tiêydncu trưyrkì yêydncu nghiêydnc̣t trưyrkì hại cho bá tánh, khôwvvung ngơpycà mâgluóy ngày trưyrkiơpycác, hăpefćn trọng thưyrkiơpycang trơpycả vêydnc̀, trung thôwvvủ nhâgluon kiêydnc̣t đnltyịa linh, quả là có cao nhâgluon có thêydnc̉ đnltyả thưyrkiơpycang đnltyưyrkiơpycạc nó, thâgluọt là ngoài sưyrkíc tưyrkiơpycảng tưyrkiơpycạng của ta”.

 

Quỷ Lêydnc̣ khóe măpefćt khẽ giâgluọt, đnltyoạn lạnh lùng cưyrkiơpycài nói: “Ngưyrkiơpycai cũng đnltyưyrkìng nêydncn mưyrkìng vôwvvụi, Thú Thâgluòn tuy đnltyã bại, nhưyrking ngưyrkiơpycài đnltyả bại nó, cũng khôwvvung khá đnltyưyrkiơpycạc nó chút nào đnltyâgluou…”.

 

Hung linh khẽ run, khôwvvung biêydnćt câgluou đnltyó của Quỷ Lêydnc̣ có hàm ý gì, nhưyrking sao đnltyó lại thâgluom trâgluòm nói: “Có thêydnc̉ trưyrkì khưyrkỉ yêydncu nghiêydnc̣t, tưyrkị nhiêydncn là râgluót tôwvvút rôwvvùi, ta cótâgluom nguyêydnc̣n này tưyrkì cả ngàn năpefcm nay, chỉ hâgluọn hôwvvum nó phục sinh, ta côwvvú hêydnćt sưyrkíc cũng khôwvvung làm gì nôwvvủi nó. Các ngưyrkiơpycai đnltyêydnćn tưyrkì Trung Thôwvvủ, có lẽ có khả năpefcng chêydnć ngưyrkị nó”.

 

Xung quanh hung linh qỷ khí bôwvvúc lêydncn xung thiêydncn, trưyrkìng to đnltyôwvvui măpefćt, lơpycán tiêydnćng nói: “Ta thay măpefc̣t nưyrkiơpycang nưyrkiơpycang cho phép ngưyrkiơpycai qua lâgluòn này”.

 

Nói xong, hăpefćn châgluòm châgluọm lùi sang môwvvụt bêydncn, nhưyrkiơpycàng đnltyưyrkiơpycàng cho Quỷ Lêydnc̣ và Bình Nhi, đnltyăpefc̀ng sau gã môwvvụt đnltyôwvvụng nhỏ u thâgluom dâgluõn sâgluou vào trong côwvvủ đnltyôwvvụng.

 

Quỷ Lêydnc̣ nhìn đnltyôwvvụng huyêydnc̣t môwvvụt lúc lâgluou, rôwvvùi đnltyưyrkia măpefćt nhìn hung linh, hung lin cũng nhì gã.

 

Quỷ Lêydnc̣ gâgluọt đnltyâgluòu, cũng chăpefc̉ng nói thêydncm gì nhiêydnc̀u, châgluòm châgluọm nưyrkiơpycác vêydnc̀ phía trưyrkiơpycác. Khi đnltyi qua hung linh, trêydncn vai gã hâgluòu tưyrkỉ Tiêydnc̉u Hôwvvui đnltyôwvvụt nhiêydncn ngâgluỏng đnltyâgluòu, nhìn vào thâgluon thêydnc̉ to lơpycán của hung linh, ba con măpefćt chơpycáp chơpycáp.

 

Hung linh nọ hôwvvút nhiêydncn nói vơpycái tưyrkì sau lưyrking Quỷ Lêydnc̣ nói lơpycán: “Vâgluõn còn môwvvụt chuyêydnc̣n, ngưyrkiơpycai nêydncn đnltyêydnc̉ tâgluom. Hôwvvum đnltyó Thú Thâgluòn khôwvvung trơpycả vêydnc̀ môwvvụt mình, ngoài con ác thú Thiêydnćt Thao bêydncn cạnh nó, vâgluõn còn môwvvụt con yêydncu nghiêydnc̣t nưyrkĩa, đnltyạo hạnh cưyrkịc cao, ngưyrkiơpycai phải câgluỏn thâgluọn đnltyó”.

 

Quỷ Lêydnc̣ dưyrkìng bưyrkiơpycác nói: “Cưyrkí nhưyrki ta biêydnćt, thâgluọp tam yêydncu thú thủ hạ của hăpefćn, đnltyêydnc̀u bị tiêydncu diêydnc̣t hêydnćt rôwvvùi”.

 

Hung linh nọ lăpefćc đnltyâgluòu đnltyáp: “Khôwvvung phải là bọn thâgluọp tam yêydncu thú đnltyó, tưyrkì trưyrkiơpycác tơpycái nay, đnltyêydnćn cả ta cũng chưyrkia thâgluóy con yêydncu nghiêydnc̣t đnltyó nhiêydnc̀u, ngưyrkiơpycai nhâgluót đnltyịnh phải câgluỏn trọng”.

 

Quỷ Lêydnc̣ gâgluọt đnltyâgluòu, nhìn sâgluou vào trong côwvvủ đnltyôwvvụng rôwvvùi tiêydnćp tục bưyrkiơpycác.

 

Phía sau, Kim Bình Nhi châgluòm châgluọm tiêydnćp bưyrkiơpycác nôwvvúi gót, hai ngưyrkiơpycài môwvvụt khỉ, dâgluòn dâgluòn chìm vào trong hăpefćc ám, tan vào trong âgluom ảnh rôwvvùi biêydnćn mâgluót hăpefc̉n.

 

Quỷ khí quanh mình hung linh, tưyrkì tưyrkì trơpycả nêydncn mơpycawvvù, nhưyrking đnltyôwvvui măpefćt to tưyrkiơpycáng của hăpefćn, vâgluõn nhìn chăpefc̀m chăpefc̀m vào vùng hăpefćc ám trong đnltyôwvvụng huyêydnc̣t. Rôwvvùi đnltyôwvvụt nhiêydncn, hăpefćn hưyrkiơpycáng vêydnc̀ phía vùng u tôwvvúi, hôwvvúng lêydncn môwvvụt tiêydnćng nhưyrki kinh lôwvvui thiêydnc̉m đnltyydnc̣n sâgluóm sét, nôwvvụ khí nhưyrki bài sơpycan đnltyảo hải oanh nhiêydncn bùng lêydncn, thâgluọm chí đnltyêydnćn cả nhưyrkĩng đnltyạo âgluom phong cũng bị thôwvvủi ngưyrkiơpycạc vào trong đnltyôwvvụng, đnltyêydnćn cả vách đnltyá xung quanh cũng rung lêydncn rơpycai ra nhưyrkĩng hạt vụn đnltyá rụng xuôwvvúng lả tả.

 

Sau khi tiêydnćng hôwvvúng đnltyydncn cuôwvvùng đnltyã dưyrkít hăpefc̉n, thâgluon hình to lơpycán của hung linh, dâgluòn dâgluòn tan vào trong hăpefćc ám.

 

Chỉ là, vào lúc hung linh tiêydncu thâgluót, gã khôwvvung chú ý đnltyêydnćn, bêydncn ngoài Sâgluon ma Côwvvủ Đqvyfôwvvụng, đnltyăpefc̀ng sau thâgluòn tưyrkiơpycạng, âgluỏn âgluỏn thiêydnc̉m hiêydnc̣n môwvvụt bóng đnltyen, chính là ngưyrkiơpycài đnltyã sách đnltyôwvvụng Nam Cưyrkiơpycang Ngũ Tôwvvục nôwvvụi loạn, cưyrkiơpycáp đnltyi thánh khí của Ngũ Tôwvvục, giúp Thú Thâgluòn phục sinh, Hăpefćc Môwvvục.

 

Đqvyfoạn trưyrkiơpycàng bào đnltyen tuyêydnc̀n vâgluõn nhưyrki ngày trưyrkiơpycác, phủ kín toàn thâgluon Hăpefćc Môwvvục, tưyrkì trong phát ra nhưyrkĩng đnltyạo âgluom lãnh khí, chỉ là sâgluou trong măpefćt gã, thoáng có nhưyrkĩng tia mục quang cưyrkịc kỳ phưyrkíc tạp, nhìn sâgluou vào trong Sâgluon Ma Côwvvủ Đqvyfôwvvụng. Sau khi hung linh nọ, cũng là vị đnltyại ca của gã trưyrkiơpycác đnltyâgluoy, tiêydncu thâgluót hăpefćn châgluòm châgluọm thu hôwvvùi nhãn quang.

 

Trong âgluom phong săpefćt, hăpefćn hạ giọng than: “Nưyrkiơpycang nưyrkiơpycang…”.

 

Cùng lúc đnltyó, Trâgluón Ma Côwvvủ Đqvyfôwvvụng sơpycả tại trêydncn ngọn núi đnltyen ngòm, trong khu rưyrkìng già âgluom u, dâgluòn dâgluòn xuâgluót hiêydnc̣n môwvvụt đnltyôwvvụi ngũ tâgluòm mưyrkiơpycài ngưyrkiơpycài. Ngưyrkiơpycài đnltyi đnltyâgluòu tiêydncn, môwvvụt thâgluon bạch y nhưyrki tuyêydnćt sáng ngơpycài, vẻ măpefc̣t lạn lùng, nhưyrking trong măpefćt lại có đnltyêydnćn mâgluóy phâgluòn u sâgluòu thưyrkiơpycang tang thưyrkiơpycang, hưyrkiơpycáng răpefc̣ng núi đnltyen ngòm mà thơpycả dài.

 

***

 

Trung thôwvvủ, ba mưyrkiơpycai dăpefc̣m ngoài Hà Dưyrkiơpycang Thành.

 

Trêydncn đnltyại đnltyạo, đnltyã qua lâgluou rôwvvùi, nhưyrkĩng ngưyrkiơpycài chạy loạn đnltyêydnc̀u băpefćt đnltyâgluòu quay trơpycả lại quay trơpycả lại phía nam, nơpycai đnltyâgluoy lại khôwvvung xa châgluon Thanh Vâgluon Sơpycan là mâgluóy, cho nêydncn thưyrkiơpycàng thâgluóy bá tánh y sam lam lũ, gian nan trèo đnltyèo lôwvvụi suôwvvút trơpycả vêydnc̀ quêydncyrkiơpycang. Bâgluót quá cũng có nhiêydnc̀u ngưyrkiơpycài băpefćt đnltyâgluòu mơpycả hàng tiêydnc̉u thưyrkiơpycang tiêydnc̉u phiêydnćn, so vơpycái lúc trưyrkiơpycác phát sinh ra trưyrkiơpycàng hạo kiêydnćp, thì cũng đnltyã tôwvvút hơpycan khôwvvung biêydnćt bao nhiêydncu lâgluòn rôwvvùi.

 

“Tiêydncn nhâgluon chỉ đnltyydnc̉m, xem bản sinh mêydnc̣nh đnltyâgluoy…”, bôwvvũng nhiêydncn môwvvụt tiêydnćng rao tưyrkì trêydncn đnltyại lôwvvụ câgluót lêydncn, phá tan sưyrkị tĩnh lăpefc̣ng trâgluòm măpefc̣c thưyrkiơpycàng ngày vôwvvún có, nghe băpefćt tay vôwvvu cùng.

 

“Tài vâgluọn, quan âgluọn, nhâgluon duyêydncn, hành tung, phong thủy, xem tưyrkiơpycáng, trăpefćc tưyrkị, mạc côwvvút, môwvvun nào cũng giỏi, môwvvun nào cũng biêydnćt, nhanh nhanh, môwvvụt ngưyrkiơpycài chỉ lâgluóy năpefcm lưyrkiơpycạng thôwvvui! Quá rẻ quá rẻ…”.

 

Chu Nhâgluót Tiêydncn tay năpefćm câgluoy gâgluọy trúc có găpefćn chiêydncu bài “Tiêydncn Nhâgluon Chỉ Lôwvvụ”, châgluọm rãi bưyrkiơpycác tưyrkìng bưyrkiơpycác, chúng nhâgluon dáo dác nhìn.

 

Đqvyfăpefc̀ng sau lão, Dã Câgluỏu đnltyạo nhâgluon chăpefc̉ng nói câgluou nào, chỉ lăpefc̉ng lăpefc̣ng trôwvvung coi đnltyôwvvúng hành lý.

 

Nhưyrking đnltyăpefc̀ng sau lão, Tiêydnc̉u Hoàn nhảy dưyrkịng lêydncn, trêydncn đnltyưyrkiơpycàng đnltyang chăpefcm chú đnltyọc môwvvụt quyêydnc̉n sách mỏng bìa đnltyen khôwvvung có ghi tưyrkịa đnltyêydnc̀ gì, ngâgluỏn măpefc̣t lêydncn nói: “Gia gia, ngưyrkiơpycài vưyrkìa nói gì vâgluọy, mâgluóy lưyrkiơpycạng môwvvụt ngưyrkiơpycài?”.

 

Chu Nhâgluót Tiêydncn ngoảnh lại, cưyrkiơpycài ha hả, môwvvụt thâgluon đnltyạo côwvvút tiêydncn phong nhưyrki tiêydncn nhâgluon hạ giơpycái, xòe năpefcm ngón tay ra, trịnh trọng đnltyáp: “Năpefcm lưyrkiơpycạng bạc”.

 

Tiêydnc̉u Hoàn nhíu mày hỏi: “Nhưyrking mà hôwvvum trưyrkiơpycác chúng ta chỉ lâgluóy có ba lưyrkiơpycạng môwvvụt ngưyrkiơpycài thôwvvui mà. Còn nưyrkĩa, mâgluóy hôwvvum nay gia gia bị sao vâgluọy, ba hôwvvum trưyrkiơpycác chúng ta đnltyêydnc̀u đnltyã thôwvvúng nhâgluót, môwvvũi khách nhâgluon xem tưyrkiơpycáng chúng ta chỉ lâgluóy năpefcm tiêydnc̀n ngâgluon lưyrkiơpycạng, nhưyrking mà gia gia vâgluõn chưyrkia băpefc̀ng lòng, mâgluóy hôwvvum trưyrkiơpycác xem tưyrkiơpycáng cho ngưyrkiơpycài ta, năpefcm tiêydnc̀n biêydnćn thành môwvvụt lưyrkiơpycạng, hôwvvum sau môwvvụt lưyrkiơpycạng biêydnćn thành hai lưyrkiơpycạng, mơpycái hôwvvum qua đnltyâgluoy hai lưyrkiơpycạng đnltyó lại biêydnćn thành ba lưyrkiơpycạng, đnltyêydnćn hôwvvum nay ngưyrkiơpycài lại muôwvvún tăpefcng lêydncn thành năpefcm lưyrkiơpycạng là sao?”.

 

Tiêydnc̉u Hoàn chạy lêydncn cạnh Chu Nhâgluót Tiêydncn, nhìn lão trưyrkì trêydncn xuôwvvúng dưyrkiơpycái, Chu Nhâgluót Tiêydncn bị Tiêydnc̉u Hoàn nhìn đnltyêydnćn phát bưyrkịc, lùi lại môwvvụt bưyrkiơpycác quát: “Ngưyrkiơpycai nhìn cái gì mà nhìn?”.

 

Tiêydnc̉u Hoàn khôwvvung trả lơpycài, chỉ nhìn lão chăpefc̀m chăpefc̀m, Chu Nhâgluót Tiêydncn hưyrkìm môwvvụt tiêydnćng, đnltyoạn lại lùi thêydncm môwvvụt bưyrkiơpycác, hỏi: “Ngưyrkiơpycai sưyrkìng sưyrkìng sôwvvụ sôwvvụ lêydncn thêydnć đnltyêydnc̉ làm gì?”.

 

Tiêydnc̉u Hoàn phì môwvvụt tiêydnćng nói: “Gia gia mơpycái là sưyrkìng sưyrkìng sôwvvụ sôwvvụ! Con xem ngưyrkiơpycài có bị âgluóm đnltyâgluòu khôwvvung, sôwvvút quá biêydnćn thành hôwvvù đnltyôwvvù rôwvvùi!”.

 

Nói đnltyoạn, Tiêydnc̉u Hoàn quay lại phía Dã Câgluỏu đnltyang đnltyi đnltyăpefc̀ng sau hỏi: “Đqvyfạo trưyrkiơpycảng, ngài nói xem gia gia tiêydnc̉u nưyrkĩ mâgluóy hôwvvum nay có phải là râgluót hôwvvù đnltyôwvvù khôwvvung?”.

 

Âzlaḿy là vì bâgluóy giơpycà đnltyang là ban ngày, Dã Câgluỏu đnltyạo nhâgluon mâgluóy hôwvvum nay đnltyêydnc̀u dùng môwvvụt tâgluóm vải đnltyydnc̀u che măpefc̣t, nhưyrking đnltyôwvvui măpefćt lâgluóp lánh phát quang, thâgluọp phâgluòn minh lưyrkiơpycạng, khi nghe Tiêydnc̉u Hoàn hỏi, chỉ cưyrkiơpycài ha ha hai tiêydnćng, sau đnltyó châgluọm rãi lăpefćc đnltyâgluòu đnltyáp: “Lão… hà, ngưyrkiơpycai là tiêydnc̀n bôwvvúi niêydncn kỷ đnltyã cao, thêydnć nào chăpefc̉ng có chút…”.

 

“Đqvyfánh răpefćm!”

 

Chu Nhâgluót Tiêydncn ơpycả phía trưyrkiơpycác bưyrkìng bưyrkìng nôwvvủi giâgluọn.

 

Tiêydnc̉u Hoàn trơpycạn măpefćt nhìn lão nói: “Gia gia, ngưyrkiơpycài kích đnltyôwvvụng lêydncn nhưyrkigluọy đnltyêydnc̉ làm gì, con vâgluõn hiêydnc̉u đnltyăpefćc đnltyạo thưyrkiơpycàng nói râgluót có đnltyạo lý, xem đnltyydnc̣u bôwvvụ ngưyrkiơpycai mâgluóy hôwvvum nay, chỉ sơpycạ đnltyúng là có chút hôwvvù đnltyôwvvù rôwvvùi”.

 

Chu Nhâgluót Tiêydncn tưyrkịa hôwvvù nhưyrki khôwvvung thêydnc̉ chịu nôwvvủi “lão hôwvvù đnltyôwvvù” ba chưyrkĩ này, giâgluọn dưyrkĩ quát: “Hai đnltyưyrkía tiêydnc̉u bôwvvúi các ngưyrkiơpycai thì biêydnćt cái gì, hia ngưyrkiơpycai mơpycái có mâgluóy tuôwvvủi đnltyâgluòu, đnltyã biêydnćt đnltyưyrkiơpycạc bao nhiêydncu nhâgluon tình thêydnć côwvvú, ta đnltyâgluoy khôwvvung phải là…”.

 

Tiêydnc̉u Hoàn ngăpefćt lơpycài: “Phải khôwvvung vâgluọy? Vâgluọy ngưyrkiơpycài nói ra xem, tại sao gia gia lại tăpefcng gía môwvvụt cách vôwvvu ký nhưyrkigluọy?”.

 

Chu Nhâgluót Tiêydncn hưyrkìm môwvvụt tiêydnćng, giưyrkiơpycang tâgluóm chiêydncu bài Tiêydncn Nhâgluon Chỉ Lôwvvụ lêydncn, hưyrkiơpycáng đnltyám ngưyrkiơpycài bôwvvụ hành đnltyang qua qua lại lại bảo: “Các ngưyrkiơpycai nhìn mâgluóy ngưyrkiơpycài kia, cũng vơpycái chúng ta găpefc̣p măpefc̣t trêydncn đnltyưyrkiơpycàng, có phải là nhưyrkĩng ngưyrkiơpycài tỵ nạn khôwvvung?”.

 

Tiêydnc̉u Hoàn gâgluọt đnltyâgluòu: “Khôwvvung sai, tâgluót cả đnltyêydnc̀u là, cả chúng ta cũng là tỵ nạn”.

 

Chu Nhâgluót Tiêydncn măpefćc nghẹn, măpefc̣t đnltyỏ bưyrkìng bưyrkìng, đnltyydnc̣u bôwvvụ nhưyrki khôwvvung nghe thâgluóy Tiêydnc̉u Hoàn nói gì.

 

Tiêydnc̉u Hoàn lại tiêydnćp: “Nêydnću nhưyrkigluót cả đnltyêydnc̀u là ngưyrkiơpycài tỵ nạn, ly hưyrkiơpycang, con thâgluóy chăpefc̉ng có mâgluóy ngưyrkiơpycài lúc này còn muôwvvún nghĩ đnltyêydnćn chuyêydnc̣n xem tưyrkiơpycáng nưyrkĩa, con vâgluõn tưyrkiơpycảng gia gia đnltyáng lẽ ra phải giảm giá mơpycái phải, khôwvvung ngơpycà gia gia lại nhâgluót đnltyịnh tăpefcng giá lêydncn”.

 

Chu Nhâgluót Tiêydncn hạ tay xuôwvvúng, đnltyêydnc̉ tâgluóm chiêydncu bài ra sau, cưyrkiơpycài nhạt hỏi: “Cưyrkí nhưyrki các ngưyrkiơpycai nói, thì là ta sai rôwvvùi, nhưyrking mà ngưyrkiơpycai xem mâgluóy hôwvvum nay, nhưyrkĩng ngưyrkiơpycài tìm chúng ta xem tưyrkiơpycáng là ít hay là nhiêydnc̀u?”.

 

Tiêydnc̉u Hoàn khôwvvung nói gì, nhíu đnltyôwvvui mày, Dã Câgluỏu đnltyạo nhâgluon ơpycả bêydncn cạnh láu táu tiêydnćp: “Nói đnltyêydnćn viêydnc̣c này, tưyrkịa hôwvvù nhưyrkigluóy hôwvvum nay khách nhâgluon xem tưyrkiơpycáng đnltyích ác là nhiêydnc̀u lêydncn”.

 

Chu Nhâgluót Tiêydncn lại cưyrkiơpycài khâgluỏy, măpefc̣t đnltyâgluòy vẻ đnltyăpefćc ý, nhìn Tiêydnc̉u Hoàn tiêydnćp: “Ngưyrkiơpycai nêydncin kỷ còn trẻ, làm sao hiêydnc̉u đnltypycạc chuyêydnc̣n đnltyơpycài chưyrkí. Ta nói cho ngưyrkiơpycai biêydnćt, đnltyúng ra là nói sau khi có đnltyại nạn, ngưyrkiơpycài ngưyrkiơpycài đnltyêydnc̀u phải đnltyi tỵ nạn, tuy răpefc̀ng vị tâgluót đnltyã có ý muôwvvún xem tưyrkiơpycáng. Nhưyrking lâgluòn này thì lại khác, hạo kiêydnćp quá lơpycán, mưyrkiơpycài mâgluóy ngàn năpefcm mơpycái có môwvvụt lâgluòn, thiêydncn hạ chúng sinh đnltyôwvvù thán, ngưyrkiơpycài ngưyrkiơpycài đnltyêydnc̀u sôwvvúng trong cảnh hiêydnc̉m, khôwvvung biêydnćt có còn sôwvvúng đnltyưyrkiơpycạc đnltyêydnćn ngày mai khôwvvung. Dưyrkiơpycái hoàn cảnh khác biêydnc̣t thêydnć này, có bản tiêydncn nhâgluon ta chỉ đnltyydnc̉m giúp họ thoát khỏi cơpycan mêydnc, khôwvvung phải là phúc cho sao”.

 

Tiêydnc̉u Hoàn cúi đnltyâgluòu trâgluòm tưyrki, lúc lâgluou sau, mơpycái tưyrkì tưyrkì ngâgluỏn lêydncn, trêydncn măpefc̣t có môwvvụt tia bục bôwvvụi chán nản.

 

Dã Câgluỏu Đqvyfạo Nhâgluon vâgluõn còn mêydnc hoăpefc̣c, khôwvvung nhâgluõn nại đnltyưyrkiơpycạc hỏi: “Ngưyrkiơpycai tại sao cưyrkí luôwvvun đnltyêydnc̀ cao cái môwvvun xem tưyrkiơpycáng này vâgluọy?”.

 

Chu Nhâgluót Tiêydncn liêydnćc nhìn nói: “Loại học vâgluón cao thâgluom này, ta làm sao có thêydnc̉ dạy ngưyrkiơpycai”.

 

Dã Câgluỏu đnltyạo nhâgluon nhưyrkigluõm phải đnltyinh, âgluóp úng môwvvụt hôwvvùi, đnltyoạn chỉ nghe thâgluóy Tiêydnc̉u Hoàn ơpycả bêydncn cạnh thơpycả dài môwvvụt hơpycai nói: “Cái này ta hiêydnc̣n tại cũng ít nhiêydnc̀u minh bạch đnltyưyrkiơpycạc môwvvụt đnltyydnc̉m”.

 

Dã Câgluỏu đnltyạo nhâgluon cùng Chu Nhâgluót Tiêydncn thâgluót kinh, Chu Nhâgluót Tiêydncn nói: “Ngưyrkiơpycai… ngưyrkiơpycai nói ra xem?”.

 

Tiêydnc̉u Hoàn nhún vai, châgluọm rãi tiêydnćp: “Gia gia liêydnc̣u thiêydncn hạ ngưyrkiơpycài ngưyrkiơpycài tâgluom sơpycạ hãi khôwvvun xiêydnćt, đnltyôwvvúi vơpycái tính mêydnc̣nh của mình đnltyêydnc̀u lo cũng khôwvvung đnltyưyrkiơpycạc, thì làm sao thêydnc̉ quan tâgluom đnltyêydnćn tài vâgluọt của họ đnltyưyrkiơpycạc. Trái lại, ngâgluon lưyrkiơpycạng của gia gia càng lúc càng nhiêydnc̀u, bá tánh tâgluòm thưyrkiơpycàng nghĩ là gia gia có đnltyạo hạnh cao thâgluom, khôwvvung giôwvvúng phàm nhâgluon… Viêydnc̣c này đnltyêydnćn con nguyêydncn cũng khôwvvung tin, vâgluõn nghĩ là loại tiêydnc̉u xảo kiêydnc̉u này đnltyêydnćn têydncn ngôwvvúc cũng nhìn ra, khôwvvung ngơpycà vâgluõn còn quá nhiêydnc̀u ngưyrkiơpycài khôwvvung nhìn ra”.

 

Chu Nhâgluót Tiêydncn lăpefćc đnltyâgluòu: “Ngưyrkiơpycai sai rôwvvùi, Tiêydnc̉u Hoàn”.

 

Tiêydnc̉u Hoàn ngạc nhiêydncn: “Cái gì?”.

 

Chu Nhâgluót Tiêydncn nói: “Mâgluóy đnltyydnc̀u ngưyrkiơpycai nói đnltyêydnc̀u đnltyúng, chỉ là câgluou sau cùng sai rôwvvùi, tịnh khôwvvung phải là bọn chúng khôwvvung nhìn ra, chỉ là bản thâgluon bọn chúng nhìn khôwvvung thôwvvung đnltyưyrkiơpycạc đnltyạo lý thôwvvui”.

 

Dã Câgluỏu đnltyạo nhâgluon nghe qua khôwvvung hiêydnc̉u bèn hỏi lại: “Cái gì mà nhìn khôwvvung ra?”.

 

Chu Nhâgluót Tiêydncn lại nhìn nhưyrkĩng ngưyrkiơpycài bọ hành tâgluót tả qua lại nói: “Chúng sinh thiêydncn hạ, khôwvvung phải là ngu đnltyôwvvụn khôwvvung nhìn ra, chỉ là trong hoàn cảnh sinh tưyrkỉ đnltyâgluòu quan, chăpefc̉ng có đnltyưyrkiơpycạc mâgluóy ngưyrkiơpycài có thêydnc̉ tin tưyrkiơpycảng đnltyưyrkiơpycạc vào chính bản thâgluon, nêydncn chỉ muôwvvún nghe lơpycài an ủi của ngưyrkiơpycài khac. Ta vì bọn họ mà chỉ đnltyydnc̉m bêydnćn bơpycà, môwvvũi câgluou môwvvũi tưyrkì đnltyêydnc̀u là bàn vêydnc̀ nưyrkỉa đnltyơpycài sau của bọn họ, so vơpycái hoàn cảnh hôwvvum nay thì thâgluọt tôwvvút hơpycan nhiêydnc̀u lăpefćm. Nghe đnltyưyrkiơpycạc lơpycài nói tôwvvút lành, họ trả ngâgluon lưyrkiơpycạng, cũng đnltyưyrkiơpycạc an tâgluom hơpycan nhiêydnc̀u”.

 

Tiêydnc̉u Hoàn bôwvvũng nhiêydncn đnltyáp: “Ta toàn nói nhưyrkĩng lơpycài hàm hôwvvú”.

 

Tiêydnc̉u Hoàn cùng Dã Câgluỏu đnltyạo nhâgluon đnltyưyrkia măpefćt nhìn nhau, nhâgluót thơpycài khôwvvung nói đnltyưyrkiơpycạc câgluou nào.

 

Chu Nhâgluót tiêydncn ngâgluỏng măpefc̣t nhìn trơpycài, nhìn cả môwvvụt vòm trơpycài bao la rôwvvụng lơpycán, môwvvụt lúc sau, mơpycái thơpycả dài: “Hạo kiêydnćp thêydnć này, đnltyúng là chỉ có môwvvụt khôwvvung hai, nêydnću khôwvvung, đnltyêydnćn cả trơpycài cũng khôwvvung chịu nôwvvủi”.

 

Nói đnltyêydnćn đnltyâgluoy, lão quay lại cưyrkiơpycài: “Nêydnću mà nhưyrkigluọy, nhưyrkĩng ngày trong tưyrkiơpycang lai tưyrkị nhiêydncn sẽ tôwvvút hơpycan nhiêydnc̀u so vơpycái nhưyrkĩng ngày sôwvvúng khôwvvung biêydnćt sôwvvúng chêydnćt thêydnć nào, ta nói vâgluọy cũng khôwvvung tính là nhưyrkĩng lơpycài hàm hôwvvù gạt ngưyrkiơpycài… Trái lại, lão phu trêydncn đnltyưyrkiơpycàng đnltyi, đnltyã an ủi khuyêydncn bảo khôwvvung biêydnćt bao nhiêydncu là ngưyrkiơpycài, bách tính phải lưyrkiu lạc, sau nhưyrkĩng lơpycài khuyêydncn bảo an ủi của lão phu, đnltyêydnc̀u coi trọng sinh mêydnc̣nh, quyêydnćt tâgluom hưyrkiơpycáng thiêydnc̣n, tu côwvvung tích đnltyưyrkíc, chăpefc̉ng phải là tôwvvút hơpycan nhiêydnc̀u so vơpycái mâgluóy lão hòa tưyrkiơpycạng đnltyạo sĩ hàng ngày nâgluóp trong chùa miêydnću tụng kinh niêydnc̣m Phâgluọt hay sao?”.

 

Lão đnltyưyrkia tay vôwvvũ vôwvvũ lêydncn đnltyâgluòu Tiêydnc̉u Hoàn, măpefc̣t bưyrkìng tiêydncn khí, chính nghĩa lâgluõm liêydnc̣t, giôwvvúng nhưyrki lão vì trơpycài đnltyâgluót mà thưyrkiơpycang xót chúng nhâgluon cưyrkíu thêydnć, đnltyôwvvục môwvvụt mình xuôwvvúng đnltyịa ngục cưyrkíu thuơpycang nhâgluon bí tráng, chỉ tiêydnc̣n theo mà thu chút ngâgluon lưyrkiơpycạng bạc trăpefćng, cũng là đnltyại nghĩa ơpycả đnltyâgluoy, khôwvvung thu ngâgluon lưyrkiơpycạng thì khôwvvung đnltyủ đnltyêydnc̉ cưyrkíu ngưyrkiơpycài, thu rôwvvùi thì đnltyúng là đnltyại tưyrkì đnltyại bi sơpycả vi chính khí thưyrkiơpycang tang.

 

Lão tiêydnćp tục than: “Nhâgluon sinh, đnltyích thưyrkịc là tịch mịch…”.

 

“…”

 

Nhâgluót thơpycài bôwvvún bêydnc̀ khôwvvung nghe thâgluóy tiêydnćng ai, bôwvvún phía là môwvvụt màn tĩnh lăpefc̣ng.

 

Chu Nhâgluót Tiêydncn nhíu đnltyôwvvui mày bạc, thu hôwvvùi nhãn quan khôwvvung nhìn trơpycài nưyrkĩa, ngoảnh bôwvvún phía nhìn.

 

“…”

 

“Hâgluoy, hai đnltyưyrkía bọn ngưyrkiơpycai, đnltyi nhanh nhưyrkigluọy làm gì…”.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.