Tru Tiên

Chương 196 : Quyết Định

    trước sau   
   

Nam Cưmvphơtasgng, Thâloiṭp Vạn Đyfmaại Sơtasgn.

 

Phía trưmvphơtasǵc cánh rưmvph̀ng rôyhgẹng mà Quỷ Lêhdhf̣ và Kim Bình Nhi vưmvph̀a mơtasǵi đrfsli qua, lúc này đrfslang có hơtasgn 10 ngưmvphơtasg̀i đrfslang đrfslưmvph́ng, toàn là tinh anh đrfslêhdhf̣ tưmvph̉ của Phâloit̀n Hưmvphơtasgng Côyhgéc do Lý Tuâloitn dâloit̃n đrfslâloit̀u, trong đrfsló chỉ có 2 ngưmvphơtasg̀i ngoài, đrfsló chính là Lục Tuyêhdhf́t Kỳ và Tăzpltng Thưmvph Thưmvph của Thanh Vâloitn Môyhgen, còn Văzpltn Mâloit̃n thì lại khôyhgeng thâloit́y bóng dáng.

 

Trong đrfsloàn ngưmvphơtasg̀i này, có râloit́t nhiêhdhf̀u ngưmvphơtasg̀i đrfslã tỏ vẻ mêhdhf̣t mỏi, hiêhdhf̉n nhiêhdhfn tuy là ngưmvphơtasg̀i tu đrfslạo, song viêhdhf̣c tiêhdhf́n vào vùng đrfslâloit́t hung hiêhdhf̉m nhưmvph Thâloiṭp Vạn Đyfmaại Sơtasgn này đrfslôyhgéi vơtasǵi họ cũng khôyhgeng phải là môyhgẹt chuyêhdhf̣n dêhdhf̃ dàng gì. Chỉ có Lý Tuâloitn, Lục Tuyêhdhf́t Kỳ, Tăzpltng Thưmvph Thưmvphloit́y ngưmvphơtasg̀i là đrfslạo hạnh cao thâloitm, săzplt́c măzplṭt vâloit̃n nhưmvph thưmvphơtasg̀ng.




 

Chỉ là lúc này nhìn cánh rưmvph̀ng kỳ dị âloitm u trưmvphơtasǵc măzplṭt, khôyhgeng ai có thêhdhf̉ vui vẻ nôyhgẻi.

 

Phía trêhdhfn cánh rưmvph̀ng này, đrfslôyhgẹc vụ chưmvphơtasǵng khí bôyhgéc lêhdhfn mù mịt, mà phạm vi lại râloit́t rôyhgẹng lơtasǵn, hiêhdhf̉n nhiêhdhfn là khôyhgeng thêhdhf̉ ngưmvpḥ phong vưmvphơtasg̣t qua, thêhdhfm vào đrfsló là Lý Tuâloitn đrfslã nói râloit́t rõ là theo truyêhdhf̀n thuyêhdhf́t của Nam Cưmvphơtasgng tôyhgẹc dâloitn, sào huyêhdhf̣t của yêhdhfu thú chính là Sâloitn Ma Côyhgẻ Đyfmaôyhgẹng ơtasg̉ phía sau cánh rưmvph̀ng này.

 

Khu rưmvph̀ng này, xem ra tuyêhdhf̣t đrfslôyhgéi khôyhgeng thêhdhf̉ xem thưmvphơtasg̀ng.

 

Thiêhdhfn Gia thâloit̀n kiêhdhf́m phát ra nhưmvph̃ng luôyhgèng sáng lam săzplt́c nhàn nhạt, chiêhdhf́u rọi thâloitn ảnh lãnh ngạo côyhge tịch nhưmvph tuyêhdhf́t của Lục Tuyêhdhf́t Kỳ. Văzpltn Mâloit̃n khôyhgeng có ơtasg̉ đrfslâloity, nàng chăzplt̉ng nhưmvph̃ng khôyhgeng nói chuyêhdhf̣n vơtasǵi Lý Tuâloitn và các đrfslêhdhf̣ tưmvph̉ Phâloit̀n Hưmvphơtasgng Côyhgéc mà ngay cả đrfslôyhgèng môyhgen sưmvph đrfslêhdhf̣ Tăzpltng Thưmvph Thưmvph nàng cũng râloit́t ít đrfslêhdhf̉ ý tơtasǵi.

 

Trêhdhfn đrfslưmvphơtasg̀ng đrfsli, cùng sơtasgn ác thủy, đrfslôyhgẹc xà mãnh thú, nhưmvph̃ng thưmvph́ khiêhdhf́n ngưmvphơtasg̀i ta phải kinh hôyhgèn bạt vía âloit́y đrfslôyhgéi vơtasǵi nàng mà nói chỉ bâloit́t quá là nhưmvph̃ng thưmvph́ khôyhgeng đrfsláng đrfslêhdhf̉ măzplt́t hoăzplṭc là vong hôyhgèn dưmvphơtasǵi kiêhdhf́m mà thôyhgei. Khôyhgeng ai biêhdhf́t đrfslưmvphơtasg̣c trong nôyhgẹi tâloitm của nàng đrfslang nghĩ nhưmvph̃ng gì.

 

Lý Tuâloitn khôyhgeng biêhdhf́t, Tăzpltng Thưmvph Thưmvph cũng khôyhgeng biêhdhf́t, lúc này Lý Tuâloitn đrfslăzplt̀ng hăzplt́ng môyhgẹt tiêhdhf́ng vơtasǵi Tăzpltng Thưmvph Thưmvph, thâloit́p giọng hỏi “Tăzpltng sưmvph huynh, huynh có biêhdhf́t tại sao Lục sưmvph muôyhgẹi cả ngày trâloit̀m măzplṭc khôyhgeng nói gì khôyhgeng? Nàng âloit́y đrfslang nghĩ gì?”

 

zpltng Thưmvph Thưmvph ngâloit̉n ngưmvphơtasg̀i, cưmvphơtasg̀i khôyhgẻ đrfsláp: “Lý sưmvph huynh, ta thâloit́y huynh hỏi lâloit̀m ngưmvphơtasg̀i rôyhgèi”.

 

Lý Tuâloitn trôyhgé măzplt́t nhìn y, hôyhgèi lâloitu sau mơtasǵi lăzplt́c đrfslâloit̀u, cưmvphơtasg̀i khôyhgẻ khôyhgeng nói gì nưmvph̃a.

 

Lúc này chưmvph́ng nhâloitn đrfslêhdhf̀u đrfslã mêhdhf̣t nhọc cả ngày, có lẽ đrfslịnh nghỉ ngơtasgi môyhgẹt buôyhgẻi trưmvphơtasǵc khi vào khu rưmvph̀ng tôyhgéi. Lục Tuyêhdhf́t Kỳ đrfslơtasgn đrfslôyhgẹc đrfslưmvph́ng môyhgẹt mình trêhdhfn môyhgẹt tảng đrfslá, dõi măzplt́t nhìn vêhdhf̀ phía xa xa. Sau lưmvphng nàng lúc nào cũng có môyhgẹt vài ánh măzplt́t hưmvph̃u ý hay vôyhge ý bị thâloitn hình diêhdhf̃m lêhdhf̣ của nàng thu hút.

 

Lý Tuâloitn đrfslưmvph́ng bêhdhfn cạnh Tăzpltng Thưmvph Thưmvph, trâloit̀m ngâloitm môyhgẹt hôyhgèi rôyhgèi nghiêhdhfm giọng hỏi “Tăzpltng sưmvph huynh, chúng ta mơtasg̀i Lục sưmvph muôyhgẹi ra đrfslâloity thưmvphơtasgng lưmvphơtasg̣ng xem tiêhdhf́p theo sẽ hành đrfslôyhgẹng nhưmvph thêhdhf́ nào, nhưmvph thêhdhf́ có đrfslưmvphơtasg̣c khôyhgeng?”.

           

zpltng Thưmvph Thưmvphloiṭt đrfslâloit̀u trả lơtasg̀i: “Nhưmvph thêhdhf́ cũng phải”.

 

Nói đrfsloạn liêhdhf̀n quay ngưmvphơtasg̀i bưmvphơtasǵc tơtasǵi gâloit̀n Lục Tuyêhdhf́t Kỳ, thâloit́p giọng nói môyhgẹt hai câloitu. Lục Tuyêhdhf́t Kỳ măzplṭt khôyhgeng biêhdhf̉u tình, nghe Tăzpltng Thưmvph Thưmvph nói xong liêhdhf̀n liêhdhf́c vêhdhf̀ phía Lý Tuâloitn môyhgẹt cái. Lý Tuâloitn cảm thâloit́y ngưmvphơtasg̣ng ngùng, chỉ cưmvphơtasg̀i khan môyhgẹt tiêhdhf́ng.

 

Cuôyhgéi cùng Lục Tuyêhdhf́t Kỳ cũng cùng vơtasǵi Tăzpltng Thưmvph Thưmvphmvphơtasǵc lại bêhdhfn cạnh Lý Tuâloitn. Chỉ thâloit́y họ Lý đrfslăzplt̀ng hăzplt́ng môyhgẹt tiêhdhf́ng nói: “Là nhưmvphloit̀y, hai vị, sau khi đrfsli qua cánh rưmvph̀ng này, chúng ta sẽ đrfslêhdhf́n râloit́t gâloit̀n sào huyêhdhf̣t của yêhdhfu thú, chúng ta...”




 

“Lý sưmvph huynh”, đrfslôyhgẹt nhiêhdhfn Lục Tuyêhdhf́t Kỳ lêhdhfn tiêhdhf́ng ngăzplt́t lơtasg̀i y.

 

Lý Tuâloitn ngâloity ngưmvphơtasg̀i, tưmvph̀ khi vào Thâloiṭp Vạn Đyfmaại Sơtasgn tơtasǵi nay, đrfslâloity có thêhdhf̉ xem là lâloit̀n đrfslâloit̀u tiêhdhfn Lục Tuyêhdhf́t Kỳ chủ đrfslôyhgẹng nói chuyêhdhf̣n vơtasǵi y, bèn ngạc nhiêhdhfn hỏi: “Có chuyêhdhf̣n gì”.

 

Lục Tuyêhdhf́t Kỳ nhìn y, hai măzplt́t lâloit́p loáng nhưmvph phát sáng: “Mâloit́y ngày nay tôyhgei có môyhgẹt chuyêhdhf̣n khôyhgeng thêhdhf̉ nào hiêhdhf̉u đrfslưmvphơtasg̣c, muôyhgén đrfslưmvphơtasg̣c thỉnh giáo Lý sưmvph huynh”.

 

Lý Tuâloitn khẽ gâloiṭt đrfslâloit̀u nói: “Xin Lục sưmvph muôyhgẹi cưmvph́ nói”.

 

Lục Tuyêhdhf́t Kỳ nhưmvph chăzplt̉ng hêhdhf̀ đrfslêhdhf̉ ý đrfslêhdhf́n sưmvpḥ khách khí của Lý Tuâloitn, săzplt́c măzplṭt vâloit̃n lạnh lùng nhưmvphzpltng tuyêhdhf́t: “Mâloit́y ngày trưmvphơtasǵc, chúng tôyhgei nghe đrfslưmvphơtasg̣c tin tưmvph́c ơtasg̉ Phâloit̀n Hưmvphơtasgng Côyhgéc đrfslêhdhf̀u nói răzplt̀ng Thâloiṭp Vạn Đyfmaại Sơtasgn là nơtasgi hung hiêhdhf̉m ác đrfslịa, ngay cả các vị cũng râloit́t ít vào đrfslâloity, nhưmvphng khôyhgeng hiêhdhf̉u sao lâloit̀n này Lý sưmvph huynh lại hêhdhf́t sưmvph́c thôyhgeng thuôyhgẹc khu này, lẽ nào trưmvphơtasǵc đrfslâloity huynh đrfslã tơtasǵi đrfslâloity rôyhgèi? Còn nưmvph̃a, tôyhgeng tích Thâloit̀n Thú bí mâloiṭt nhưmvphloiṭy, sào huyêhdhf̣t của hăzplt́n lại càng khôyhgeng câloit̀n phải nói, tại sao Phâloit̀n Hưmvphơtasgng Côyhgéc lại biêhdhf́t đrfslưmvphơtasg̣c tin tưmvph́c này?”

 

Lý Tuâloitn thâloit̀n săzplt́c bâloit́t biêhdhf́n, dưmvphơtasg̀ng nhưmvph đrfslã liêhdhf̣u đrfslịnh trưmvphơtasǵc Lúc Tuyêhdhf́t Kỳ sẽ hỏi thêhdhf́ này, chỉ mỉm cưmvphơtasg̀i nói: “Sưmvph muôyhgẹi, ta sơtasǵm đrfslã nói vơtasǵi mọi ngưmvphơtasg̀i rôyhgèi, trưmvphơtasǵc đrfslâloity đrfslúng là Phâloit̀n Hưmvphơtasgng Côyhgéc chúng ta râloit́t ít chú ý đrfslêhdhf́n Thâloiṭp Vạn Đyfmaại Sơtasgn, nhưmvphng tưmvph̀ sau hạo kiêhdhf́p yêhdhfu thú, chúng ta đrfslưmvphơtasgng nhiêhdhfn phải chú ý đrfslêhdhf́n nơtasgi này. Còn vêhdhf̀ sào huyêhdhf̣t của yêhdhfu thú, cũng là do chúng ta phải hi sinh khôyhgeng ít tinh anh đrfslêhdhf̣ tưmvph̉ truy theo lũ yêhdhfu thú tàn dưmvphtasǵi lâloit̀n ra đrfslưmvphơtasg̣c”.

 

zpltng Thưmvph Thưmvph và Lục Tuyêhdhf́t Kỳ chau mày nhìn nhau, hiêhdhf̉n nhiêhdhfn là đrfslêhdhf̀u khôyhgeng tin nhưmvph̃ng đrfslhdhf̀u Lý Tuâloitn vưmvph̀a nói. Nhưmvphng thâloit́y y nói vơtasǵi vẻ hùng hôyhgèn hào sảng nhưmvphloiṭy cũng khôyhgeng tiêhdhf̣n phản bác, chỉ đrfslành trâloit̀m măzplṭc khôyhgeng nói.

 

Lý Tuâloitn mỉm cưmvphơtasg̀i, nhìn hai ngưmvphơtasg̀i nói tiêhdhf́p: “Nói tơtasǵi đrfslâloity, ta lại nhơtasǵ ra  môyhgẹt chuyêhdhf̣n, tại sao vị Văzpltn Mâloit̃n sưmvph tỷ của quí phái lại đrfslôyhgẹt nhiêhdhfn quay vêhdhf̀ Thanh Vâloitn Sơtasgn vâloiṭy?”

 

zpltng Thưmvph Thưmvph ngâloit̉n ngưmvphơtasg̀i, khôyhgeng khỏi liêhdhf́c măzplt́t nhìn Lục Tuyêhdhf́t Kỳ, sau đrfsló mỉm cưmvphơtasg̀i nói: “Chuyêhdhf̣n này khôyhgeng phải chúng ta cũng đrfslã nói vơtasǵi Lý sưmvph huynh rôyhgèi sao, Văzpltn Mâloit̃n sưmvph tỷ trưmvphơtasǵc lúc đrfsli thì đrfslôyhgẹt nhiêhdhfn có chuyêhdhf̣n, thêhdhf́ nêhdhfn mơtasǵi phải trơtasg̉ vêhdhf̀ ngay lâloiṭp tưmvph́c”.

 

Lục Tuyêhdhf́t Kỳ đrfslưmvph́ng bêhdhfn cúi đrfslâloit̀u khôyhgeng nói gì. Văzpltn Mâloit̃n vì sao phải trơtasg̉ vêhdhf̀ Thanh Vâloitn Sơtasgn thì ngay cả Tăzpltng Thưmvph Thưmvph cũng khôyhgeng biêhdhf́t đrfslưmvphơtasg̣c. Kỳ thưmvpḥc thì xét cho cùng, tưmvpḥ nhiêhdhfn cũng là vì hôyhgem âloit́y ơtasg̉ Sơtasgn Hà Đyfmahdhf̣n trong Phâloit̀n Hưmvphơtasgng Côyhgéc, Vâloitn Dịch Lam đrfslôyhgẹt nhiêhdhfn nói ra môyhgẹt câloitu quan hêhdhf̣ đrfslêhdhf́n Tru Tiêhdhfn Kiêhdhf́m mà ra cả.

 

zpltng Thưmvph Thưmvph khôyhgeng biêhdhf́t chuyêhdhf̣n này, chỉ cưmvphơtasg̀i cưmvphơtasg̀i cho là chuyêhdhf̣n đrfslùa rôyhgèi quêhdhfn đrfsli luôyhgen. Nhưmvphng sau khi Lục Tuyêhdhf́t Kỳ và Văzpltn Mâloit̃n thưmvphơtasgng lưmvphơtasg̣ng, thì cảm thâloit́y chuyêhdhf̣n này khôyhgeng phải tâloit̀m thưmvphơtasg̀ng, sau khi suy nghĩ, cuôyhgéi cùng quyêhdhf́t đrfslịnh đrfslêhdhf̉ Văzpltn Mâloit̃n trơtasg̉ vêhdhf̀ Thanh Vâloitn Sơtasgn bâloit̉m báo sưmvpḥ tình cho các vị sưmvph trưmvphơtasg̉ng đrfslêhdhf̉ còn kịp thơtasg̀i ưmvph́ng biêhdhf́n. Dù sao thì Tru Tiêhdhfn Kiêhdhf́m đrfslôyhgéi vơtasǵi Thanh Vâloitn môyhgen, đrfslôyhgéi vơtasǵi thiêhdhfn hạ chính đrfslạo có ý nghĩa quá lơtasǵn, còn thái đrfslôyhgẹ dáng vẻ của vị côyhgéc chủ Vâloitn Dịch Lam này cũng dưmvphơtasg̀ng nhưmvph có chút kỳ lạ, khiêhdhf́n ngưmvphơtasg̀i ta khôyhgeng khỏi bâloit́t an.

 

Có đrfslhdhf̀u chuyêhdhf̣n Thú Thâloit̀n này cũng vôyhge cùng quan trọng khôyhgeng thêhdhf̉ bỏ qua, thêhdhf́ nêhdhfn sau khi thưmvphơtasgng lưmvphơtasg̣ng, Văzpltn Mâloit̃n trơtasg̉ vêhdhf̀ Thanh Vâloitn sơtasgn, Lục Tuyêhdhf́t Kỳ và Tăzpltng Thưmvph Thưmvphloit̃n lưmvphu lại, có đrfslhdhf̀u trong lòng hai ngưmvphơtasg̀i, Phâloit̀n Hưmvphơtasgng Côyhgéc lúc này dưmvphơtasg̀ng nhưmvph có đrfslhdhf̀u gì râloit́t côyhgẻ quái.

 

Lúc này Lý Tuâloitn đrfslã cùng Tăzpltng Thưmvph Thưmvph thưmvphơtasgng lưmvphơtasg̣ng râloit́t lâloitu, kêhdhf̉ hêhdhf́t nhưmvph̃ng chuyêhdhf̣n câloit̀n phải chú ý cho hai ngưmvphơtasg̀i nghe. Tăzpltng Thưmvph Thưmvphloit̀n đrfslâloit̀u tiêhdhfn nghe đrfslưmvphơtasg̣c nhiêhdhf̀u chuyêhdhf̣n thú vị nhưmvphloiṭy, khôyhgeng khỏi đrfslại khai nhãn giơtasǵi, gâloiṭt đrfslâloit̀u lia lịa, khôyhgeng ngưmvph̀ng hỏi han Lý Tuâloitn.




 

Lục Tuyêhdhf́t Kỳ đrfslưmvph́ng bêhdhfn nghe, khôyhgeng hiêhdhf̉u vì sao lại thâloit̀m cảm thâloit́y chán ghét, liêhdhf̀n quay ngưmvphơtasg̀i đrfsli ra chôyhgẽ khác, ngâloit̉ng đrfslâloit̀u lêhdhfn nhìn ra phía xa xa, ngăzplt́m nhìn dãy núi kéo dài bâloit́t tâloiṭn.

 

Khôyhgeng ai biêhdhf́t đrfslưmvphơtasg̣c phía trưmvphơtasǵc đrfslang có gì chơtasg̀ đrfslơtasg̣i bọn họ.

 

* * * * * *

           

Thanh Vâloitn Sơtasgn, Đyfmaại Trúc Phong.

 

Buôyhgẻi sáng sơtasǵm, trơtasg̀i mơtasǵi chỉ tơtasg̀ mơtasg̀ sáng, các đrfslêhdhf̣ tưmvph̉ Đyfmaại Trúc Phong còn chưmvpha thưmvph́c giâloit́c, tưmvph̀ trong Thủ Tĩnh Đyfmaưmvphơtasg̀ng vang lêhdhfn tiêhdhf́ng bưmvphơtasǵc châloitn nhè nhẹ, môyhgẹt lúc sau thì thâloit́y Đyfmahdhf̀n Bâloit́t Dịch bưmvphơtasǵc ra, trêhdhfn ngưmvphơtasg̀i vâloiṭn môyhgẹt bôyhgẹ quâloit̀n áo hêhdhf́t sưmvph́c chỉnh têhdhf̀, khác hăzplt̉n vơtasǵi bình thưmvphơtasg̀ng.

 

Chỉ thâloit́y hai mày lão nhíu chăzplṭt, nhìn có vẻ tâloitm sưmvpḥ trùng trùng. Tôyhge Nhưmvphmvphơtasǵc đrfsli sau lưmvphng lão, nhìn dáng vẻ hai phu phụ họ, cũng khôyhgeng biêhdhf́t là dâloiṭy sơtasǵm hay là cả đrfslêhdhfm khôyhgeng ngủ nưmvph̃a.

 

yhge Nhưmvph lúc này thâloit̀n săzplt́c ưmvphu tưmvph, bưmvphơtasǵc ra khỏi Thủ Tĩnh Đyfmaưmvphơtasg̀ng, đrfslưmvpha măzplt́t nhìn phòng của các đrfslêhdhf̣ tưmvph̉ môyhgẹt lưmvphơtasg̣t, thâloit́y vâloit̃n yêhdhfn tĩnh thì mơtasǵi thâloit́p giọng nói: “Bâloit́t Dịch, tôyhgei vâloit̃n cảm thâloit́y làm vâloiṭy có đrfslhdhf̀u gì khôyhgeng ôyhgẻn, chi băzplt̀ng chúng ta thưmvphơtasgng nghị lại xem”.

 

zplt́c măzplṭt Đyfmahdhf̀n Bâloit́t Dịch lạnh lùng nhưmvphmvphơtasǵc, hai hàng lôyhgeng mày vâloit̃n khôyhgeng giãn ra đrfslưmvphơtasg̣c chút nào: “Chuyêhdhf̣n này đrfslã khôyhgeng thêhdhf̉ hoãn đrfslưmvphơtasg̣c nưmvph̃a rôyhgèi. Tưmvph̀ hôyhgem chúng ta ơtasg̉ Tôyhgẻ Sưmvphmvph̀ Đyfmaưmvphơtasg̀ng trơtasg̉ vêhdhf̀, mâloit́y ngày nay tình hình Đyfmaạo Huyêhdhf̀n sưmvph huynh càng lúc càng kém, ngày hôyhgem qua trêhdhfn Thôyhgeng Thiêhdhfn Phong còn có tin đrfslôyhgèn ôyhgeng âloit́y đrfslôyhgẹng thủ cả vơtasǵi Phạm trưmvphơtasg̉ng lão  và Tiêhdhfu Dâloiṭt Tài nưmvph̃a”.

 

yhge Nhưmvph ngâloit̉n ngưmvphơtasg̀i nói: “Cái gì, chưmvphơtasg̉ng môyhgen sưmvph huynh đrfslôyhgẹng thủ vơtasǵi ngưmvphơtasg̀i ta? Hai ngưmvphơtasg̀i bọn họ sao lại làm chưmvphơtasg̉ng môyhgen tưmvph́c giâloiṭn? Họ có thọ thưmvphơtasgng hay khôyhgeng?”

 

Đyfmahdhf̀n Bâloit́t Dịch hưmvph̀ nhẹ môyhgẹt tiêhdhf́ng: “Bọn họ có thêhdhf̉ làm đrfslưmvphơtasg̣c gì chưmvph́? Tưmvpḥ nhiêhdhfn là do thâloit́y Đyfmaạo Huyêhdhf̀n sưmvph huynh hành vi côyhgẻ quái nêhdhfn mơtasǵi lêhdhfn tiêhdhf́ng khuyêhdhfn ngăzpltn, nghe nói lúc đrfslâloit̀u Đyfmaạo Huyêhdhf̀n sưmvph huynh cũng ngôyhgèi xuôyhgéng nói chuyêhdhf̣n tưmvph̉ têhdhf́ vơtasǵi họ, nhưmvphng khôyhgeng hiêhdhf̉u tại sao lại đrfslôyhgẹt nhiêhdhfn phát nôyhgẹ, môyhgẹt chưmvphơtasg̉ng đrfslánh ra làm Phạm sưmvph huynh trọng thưmvphơtasgng, cũng may têhdhfn tiêhdhf̉u tưmvph̉ Tiêhdhfu Dâloiṭt Tài đrfsló là ngưmvphơtasg̀i cơtasg cảnh, lâloiṭp tưmvph́c cõng Phạm sưmvph huynh chạy đrfsli, thêhdhf́ nêhdhfn mơtasǵi khôyhgeng có chuyêhdhf̣n gì đrfsláng tiêhdhf́c xảy ra”.

 

yhge Nhưmvph thâloit̀n ngưmvphơtasg̀i, nhíu mày hỏi: “Tiêhdhfu Dâloiṭt Tài khôyhgeng sao chưmvph́?”.

 

Đyfmahdhf̀n Bâloit́t Dịch chăzplt́p tay sau lưmvphng, trâloit̀m ngâloitm giâloity lát rôyhgèi nói: “Hăzplt́n là kẻ thôyhgeng minh, hơtasgn nưmvph̃a đrfslã ơtasg̉ bêhdhfn Đyfmaạo Huyêhdhf̀n sưmvph huynh nhiêhdhf̀u năzpltm, ít nhiêhdhf̀u thì cũng hiêhdhf̉u vêhdhf̀ ôyhgeng âloit́y hơtasgn chúng ta môyhgẹt chút. Có lẽ quá nưmvph̃a là do đrfslã phát hiêhdhf̣n tình hình khôyhgeng đrfslúng, thêhdhf́ nêhdhfn mơtasǵi năzplt́m đrfslưmvphơtasg̣c tiêhdhfn cơtasg, mơtasǵi may măzplt́n mà thoát đrfslưmvphơtasg̣c. Có đrfslhdhf̀u, cũng may là hăzplt́n cơtasg cảnh, mơtasǵi có thêhdhf̉ cưmvph́u đrfslưmvphơtasg̣c Phạm sưmvph huynh ra ngoài trị thưmvphơtasgng, băzplt̀ng khôyhgeng thì hâloiṭu quả khó mà lưmvphơtasg̀ng trưmvphơtasǵc đrfslưmvphơtasg̣c”.

 

yhge Nhưmvph im lăzplṭng, săzplt́c măzplṭt biêhdhf́n đrfslôyhgẻi khôyhgeng ngưmvph̀ng, hôyhgèi lâloitu sau mơtasǵi nói: “Ôszwxng âloit́y, ôyhgeng âloit́y đrfslã biêhdhf́n thành nhưmvphloiṭy, tại sao ôyhgeng còn muôyhgén đrfsli găzplṭp nưmvph̃a?”.

 

Đyfmahdhf̀n Bâloit́t Dịch hít sâloitu môyhgẹt hơtasgi nói: “Ngưmvphơtasg̀i ta khôyhgeng biêhdhf́t thì thôyhgei, lẽ nào bà cũng khôyhgeng hiêhdhf̉u tại sao ta phải đrfsli găzplṭp ôyhgeng âloit́y hay sao?”.

 

yhge Nhưmvph thâloit́p giọng nói: “Nhưmvphng, ôyhgeng âloit́y... chưmvphơtasg̉ng môyhgen sưmvph huynh giơtasg̀ này đrfslã tâloitm ma nhâloiṭp thêhdhf̉, khôyhgeng ai biêhdhf́t ôyhgeng âloit́y sẽ làm ra nhưmvph̃ng chuyêhdhf̣n gì, hơtasgn nưmvph̃a đrfslạo hành của chưmvphơtasg̉ng môyhgen cao thâloitm vôyhgemvphơtasg̣ng, lâloit̀n này ôyhgeng mạo hiêhdhf̉m đrfslêhdhf́n đrfsló, tôyhgei chỉ sơtasg̣, chỉ sơtasg̣...”

 

Nói tơtasǵi đrfslâloity, thanh âloitm của Tôyhge Nhưmvph càng lúc càng nhỏ lai, cuôyhgéi cùng thì vôyhge cùng khó nghe, hiêhdhf̉n nhiêhdhfn là chính bản thâloitn bà cũng khôyhgeng muôyhgén nói ra cưmvph̉a miêhdhf̣ng.

 

Đyfmahdhf̀n Bâloit́t Dịch thơtasg̉ dài môyhgẹt tiêhdhf́ng, quay lại nhìn Tôyhge Nhưmvph, đrfslưmvpha tay ra năzplt́m lâloit́y tay Tôyhge Nhưmvph, nhẹ nhàng nói: “Cả kiêhdhf́p này chỉ có hai vơtasg̣ chôyhgèng, tôyhgei đrfslưmvphơtasgng nhiêhdhfn biêhdhf́t bà đrfslang lo lăzplt́ng đrfslhdhf̀u gì. Có tâloit́m lòng này của bà thì dù có xảy ra chuyêhdhf̣n gì tôyhgei cũng khôyhgeng đrfslêhdhf̉ ý...”.

 

yhge Nhưmvph nhíu mày, hưmvph̀ nhẹ ngăzplt́t lơtasg̀i: “Ôszwxng nói lung tung gì đrfslâloit́y?”.

 

Đyfmahdhf̀n Bâloit́t Dịch khẽ gâloiṭt đrfslâloit̀u, trâloit̀m măzplṭc khôyhgeng nói gì: “Bà cũng biêhdhf́t rôyhgèi đrfsló. Bí mâloiṭt của Tru Tiêhdhfn côyhgẻ kiêhdhf̉m vôyhgén là đrfslhdhf̀u cơtasgloiṭt tôyhgéi cao của Thanh Vâloitn Môyhgen chúng ta, chỉ có môyhgẹt mình chưmvphơtasg̉ng giáo châloitn nhâloitn biêhdhf́t đrfslưmvphơtasg̣c. Chỉ là trong trâloiṭn chiêhdhf́n Man Hoang năzpltm đrfsló, ta, Tăzpltng Thúc Thưmvphơtasg̀ng và mâloit́y ngưmvphơtasg̀i nưmvph̃a cùng vơtasǵi Vạn sưmvph huynh quyêhdhf́t chiêhdhf́n Vạn Lý Hoàng Sa, do cơtasg duyêhdhfn xảo hơtasg̣p nêhdhfn mơtasǵi biêhdhf́t đrfslưmvphơtasg̣c bí mâloiṭt này. Vêhdhf̀ sau mâloit́y ngưmvphơtasg̀i chúng ta đrfslêhdhf̀u phải ơtasg̉ trong Tôyhgẻ Sưmvphmvph̀ Đyfmaưmvphơtasg̀ng thêhdhf̀ đrfslôyhgẹc răzplt̀ng cả đrfslơtasg̀i này tuyêhdhf̣t đrfslôyhgéi khôyhgeng đrfslưmvphơtasg̣c tiêhdhf́t lôyhgẹ ra ngoài”.

 

yhge Nhưmvph thơtasg̉ dài: “Tại sao đrfslôyhgẹt nhiêhdhfn ôyhgeng lại nhăzplt́c tơtasǵi chuyêhdhf̣n này? Năzpltm đrfsló tôyhgei cũng có măzplṭt ơtasg̉ đrfsló, cũng thêhdhf̀ đrfslôyhgẹc nhưmvph ôyhgeng, làm sao mà khôyhgeng nhơtasǵ chưmvph́?”.

 

Đyfmahdhf̀n Bâloit́t Dịch nghiêhdhfm măzplṭt nói: “Tưmvph̀ khi Thanh Diêhdhf̣p Tôyhgẻ sưmvphmvphu lại văzpltn bia cảnh cáo, tôyhgẻ sưmvph các đrfslơtasg̀i trưmvphơtasǵc khôyhgeng ai là khôyhgeng nhiêhdhf̀u lâloit̀n nhăzplt́c nhơtasg̉, Tru Tiêhdhfn côyhgẻ kiêhdhf́m khôyhgeng thêhdhf̉ dùng bưmvph̀a. Trêhdhfn văzpltn bia của Thanh Diêhdhf̣p tôyhgẻ sưmvph cũng ghi râloit́t rõ ràng, trong Tru Tiêhdhfn côyhgẻ kiêhdhf́m có hung khí vôyhge thưmvphơtasg̣ng, ngưmvphơtasg̀i sưmvph̉ kiêhdhf́m tâloitm trí khôyhgeng kiêhdhfn đrfslịnh, căzpltn cơtasg khôyhgeng ôyhgẻn côyhgé, ăzplt́t sẽ nhâloiṭp vào ma đrfslạo. Giơtasg̀ đrfslâloity Đyfmaạo Huyêhdhf̀n sưmvph huynh phát sinh nhiêhdhf̀u dị tưmvphơtasg̣ng nhưmvphloiṭy, ta chỉ e răzplt̀ng lơtasg̀i của Tôyhgẻ Sưmvph đrfslã ưmvph́ng nghiêhdhf̣m”.

 

yhge Nhưmvph cúi đrfslâloit̀u, im lăzplṭng khôyhgeng nói gì.

 

Đyfmahdhf̀n Bâloit́t Dịch ngâloit̉ng đrfslâloit̀u nhìn trơtasg̀i, xa xa sau áng mâloity mù, bóng Thôyhgeng Thiêhdhfn Phong âloit̉n âloit̉n hiêhdhf̣n hiêhdhf̣n giưmvph̃a làn mâloity.

 

“Nhiêhdhf̀u năzpltm nay, Đyfmaạo Huyêhdhf̀n sưmvph huynh lao tâloitm khôyhgẻ tưmvph́ vì bản môyhgen, làm cho Thanh Vâloitn Môyhgen của chúng ta ngày môyhgẹt hưmvphng vưmvphơtasg̣ng, đrfslêhdhf́n nay đrfslã có thêhdhf̉ ngạo thị thiêhdhfn hạ, lãnh tụ chính đrfslạo quâloit̀n hùng”. Thanh âloitm của Đyfmahdhf̀n Bâloit́t Dịch đrfslôyhgẹt nhiêhdhfn lại có vài phâloit̀n cảm khái, “Tôyhgei cũng đrfslã nghĩ râloit́t kỹ rôyhgèi, năzpltm xưmvpha dù là Vạn sưmvph huynh ngôyhgèi vào vị trí chưmvphơtasg̉ng môyhgen, chỉ sơtasg̣ vị tâloit́t đrfslã tôyhgét hơtasgn Đyfmaạo Huyêhdhf̀n sưmvph huynh bâloity giơtasg̀”.

 

Thâloitn hình Tôyhge Nhưmvph khẽ run lêhdhfn, thâloit́p giọng nói: “Bâloit́t Dịch...”.

 

Chỉ là nhưmvph̃ng lơtasg̀i phía sau, bà nhưmvph muôyhgén nói mà lại khôyhgeng thêhdhf̉ nói ra.

 

Đyfmahdhf̀n Bâloit́t Dịch chăzplt́p tay sau lưmvphng, trêhdhfn măzplṭt lôyhgẹ vẻ thâloit́t vọng nói: “Râloit́t nhiêhdhf̀u năzpltm nay, ta tuy vâloit̃n âloitm thâloit̀m cung phụng linh vị của Vạn sưmvph huynh, nhưmvphng đrfslôyhgéi vơtasǵi Đyfmaạo Huyêhdhf̀n sưmvph huynh, ta lúc nào cũng bôyhgẹi phục, tuy răzplt̀ng bình thưmvphơtasg̀ng chúng ta có hơtasgi khăzplt́c khâloit̉u, nhưmvphng hành vi xưmvph̉ sưmvpḥ của ôyhgeng âloit́y, ta trưmvphơtasǵc nay khôyhgeng hêhdhf̀ có ý kiêhdhf́n, dù là mưmvphơtasg̀i năzpltm trưmvphơtasǵc ôyhgeng âloit́y có dùng Tru Tiêhdhfn kiêhdhf́m bưmvph́c lão Thâloit́t phải...”.

 

“Bâloit́t Dịch, đrfslưmvph̀ng nói nưmvph̃a!”, Tôyhge Nhưmvph đrfslôyhgẹt nhiêhdhfn quát lêhdhfn, khôyhgeng biêhdhf́t vì sao, hai măzplt́t bà chơtasg̣t đrfslỏ lưmvpḥng lêhdhfn.

           

tasg thịt trêhdhfn măzplṭt Đyfmahdhf̀n Bâloit́t Dịch giâloiṭt giâloiṭt, miêhdhf̃n cưmvphơtasg̃ng nơtasg̉ môyhgẹt nụ cưmvphơtasg̀i gưmvphơtasg̣ng gạo, nhưmvphng thoáng nhìn cũng biêhdhf́t chăzplt̉ng có chút tiêhdhf́u ý nào, chỉ có đrfslau lòng mà thôyhgei. “Trêhdhfn đrfslơtasg̀i này ngưmvphơtasg̀i hiêhdhf̉u tôyhgei nhâloit́t chỉ có bà mà thôyhgei. Trâloiṭn chiêhdhf́n mưmvphơtasg̀i năzpltm trưmvphơtasǵc, tôyhgei, tôyhgei...”. Lão thơtasg̉ dài môyhgẹt tiêhdhf́ng, “ta thâloiṭt khôyhgeng nơtasg̃... lão Thâloit́t! Trong đrfslám đrfslêhdhf̣ tưmvph̉, têhdhfn tiêhdhf̉u tưmvph̉ đrfsló là thuâloiṭn măzplt́t nhâloit́t, nhưmvphng cuôyhgéi cùng vâloit̃n... ôyhgei...”.

 

Cùng vơtasǵi tiêhdhf́ng thơtasg̉ dài, hai ngưmvphơtasg̀i đrfslêhdhf̀u khôyhgeng nói gì nưmvph̃a, môyhgẹt hôyhgèi lâloitu sau đrfsló Đyfmahdhf̀n Bâloit́t Dịch mơtasǵi cưmvphơtasg̀i khôyhgẻ môyhgẹt tiêhdhf́ng: “Sau chuyêhdhf̣n đrfsló, trong lòng tôyhgei cũng vôyhge cùng bâloit́t mãn vơtasǵi Đyfmaạo Huyêhdhf̀n sưmvph huynh. Lão Thâloit́t là do tôyhgei nuôyhgei lơtasǵn cả mưmvphơtasg̀i năzpltm, lẽ nào tôyhgei khôyhgeng biêhdhf́t hăzplt́n là ngưmvphơtasg̀i thêhdhf́ nào? Có chuyêhdhf̣n gì thì cũng là do tôyhgei dạy hăzplt́n, nói khôyhgeng chưmvph̀ng còn có thêhdhf̉ có cơtasgyhgẹi cho hăzplt́n thay đrfslôyhgẻi. Nhưmvphng môyhgẹt kiêhdhf́m kia chém xuôyhgéng, hăzplt́c hăzplt́c...Lão Thâloit́t thì khôyhgeng sao, nhưmvphng lại hại chêhdhf́t môyhgẹt Bích Dao. Môyhgẹt kiêhdhf́m âloit́y thâloiṭt tôyhgét, lão Thâloit́t phản thì đrfslã phản rôyhgèi, vơtasǵi tính tình quâloiṭt cưmvphơtasg̀ng của hăzplt́n, chỉ e cả đrfslơtasg̀i này, cả kiêhdhf́p này cũng khôyhgeng thêhdhf̉ vãn hôyhgèi”.

 

“... thêhdhf́ nhưmvphng mâloit́y năzpltm nay, môyhgẽi lâloit̀n ta phản tỉnh, nghĩ lại chuyêhdhf̣n này, tưmvpḥ hỏi nêhdhf́u nhưmvph ta ơtasg̉ vị trí của Đyfmaạo Huyêhdhf̀n sưmvph huynh, môyhgẹt kiêhdhf́m âloit́y ta có trảm xuôyhgéng hay khôyhgeng?”.

 

yhge Nhưmvph chăzpltm chú nhìn trưmvphơtasg̣ng phu, khôyhgeng nói tiêhdhf́ng nào, chỉ nhẹ nhàng năzplt́m lâloit́y tay lão, vuôyhgét nhẹ lêhdhfn mu bàn tay nhưmvph muôyhgén an ủi.

 

Đyfmahdhf̀n Bâloit́t Dịch cưmvphơtasg̀i buôyhgèn, nhìn Tôyhge Nhưmvph nói: “Nêhdhf́u đrfslôyhgẻi lại là ta, chỉ e ta cũng sẽ chém ra môyhgẹt kiêhdhf́m âloit́y”.

 

yhge Nhưmvph giôyhgéng nhưmvph đrfslã biêhdhf́t trưmvphơtasǵc đrfsláp án, cúi đrfslâloit̀u im lăzplṭng.

 

Đyfmahdhf̀n Bâloit́t Dịch cũng trâloit̀m măzplṭc hôyhgèi lâloitu, dõi măzplt́t nhìn vêhdhf̀ phía Thôyhgeng Thiêhdhfn Phong xa xa.

 

yhgẹt hôyhgèi sau, Tôyhge Nhưmvph chơtasg̣t lêhdhfn tiêhdhf́ng: “Nêhdhf́u tâloitm ý ôyhgeng đrfslã quyêhdhf́t, hay là đrfslêhdhf̉ tôyhgei cùng đrfsli vơtasǵi ôyhgeng?”.

           

Đyfmahdhf̀n Bâloit́t Dịch lăzplt́c đrfslâloit̀u nói: “Bà khôyhgeng đrfsli thì hơtasgn, ngưmvphơtasg̀i càng nhiêhdhf̀u lại càng khó nói chuyêhdhf̣n. Đyfmaạo Huyêhdhf̀n sưmvph huynh biêhdhf́n thành nhưmvphloiṭy cũng đrfslêhdhf̀u là vì thiêhdhfn hạ chúng sinh và Thanh Vâloitn Môyhgen này, tôyhgei khôyhgeng biêhdhf́t thì thôyhgei, nhưmvphng đrfslã biêhdhf́t bí mâloiṭt này thì tuyêhdhf̣t đrfslôyhgéi khôyhgeng thêhdhf̉ tọa thị bàng quan đrfslưmvphơtasg̣c, thêhdhf́ nào cũng phải đrfsli xem có thêhdhf̉ cưmvph́u vãn đrfslưmvphơtasg̣c khôyhgeng. Chỉ hi vọng Đyfmaạo Huyêhdhf̀n sưmvph huynh đrfslạo hành thâloitm hâloiṭu, có thêhdhf̉ tỉnh ngôyhgẹ trưmvphơtasǵc bơtasg̀ vưmvpḥc, băzplt̀ng khôyhgeng...”.

 

Lão nói tơtasǵi đrfslâloity thì thanh âloitm trơtasg̉ nêhdhfn nhỏ nhưmvph tiêhdhf́ng muôyhgẽi vo ve.

 

yhge Nhưmvph nhìn lão, đrfslôyhgẹt nhiêhdhfn mỉm cưmvphơtasg̀i, vẻ lo âloitu sâloit̀u muôyhgẹn trêhdhfn măzplṭt dưmvphơtasg̀ng nhưmvph đrfslã biêhdhf́n mâloit́t, thay vào đrfsló là môyhgẹt sưmvpḥ ôyhgen nhu vôyhge hạn: “Đyfmaưmvphơtasg̣c rôyhgèi, ôyhgeng đrfslưmvph̀ng nói nưmvph̃a.”.

 

Đyfmahdhf̀n Bâloit́t Dịch đrfslã ơtasg̉ bêhdhfn bà ta nhiêhdhf̀u năzpltm, tâloitm ý đrfslã sơtasǵm tưmvphơtasgng thôyhgeng, lúc này lão chăzpltm chú nhìn Tôyhge Nhưmvph, cuôyhgéi cùng thì cũng khôyhgeng lêhdhfn tiêhdhf́ng nói gì, chỉ khẽ gâloiṭt đrfslâloit̀u, rôyhgèi châloiṭm rãi quay ngưmvphơtasg̀i, trong ôyhgéng tay áo băzplt́t đrfslâloit̀u lâloit́p loáng ánh sáng đrfslỏ rưmvpḥc.

 

zplt́t thâloit́y Đyfmahdhf̀n Bâloit́t Dịch săzplt́p dùng Xích Diêhdhf̃m bay đrfsli, Tôyhge Nhưmvph đrfslôyhgẹt nhiêhdhfn gọi môyhgẹt tiêhdhf́ng: “Bâloit́t Dịch...”. Thanh âloitm tuy khôyhgeng cao, nhưmvphng bao nhiêhdhfu tình cảm đrfslêhdhf̀u tích tụ trong hai tiêhdhf́ng âloit́y.

 

Đyfmahdhf̀n Bâloit́t Dịch quay đrfslâloit̀u lại nhìn thêhdhfmvph̉, chỉ thâloit́y Tôyhge Nhưmvphloit̃n có vẻ khôyhgeng nơtasg̃, trong măzplt́t lâloit́p lánh ánh lêhdhf̣. Hôyhgèi lâloitu sau, Đyfmahdhf̀n Bâloit́t Dịch đrfslôyhgẹt nhiêhdhfn nhoẻn miêhdhf̣ng cưmvphơtasg̀i, vâloit̃y vâloit̃y tay, hai môyhgei khẽ giâloiṭt giâloiṭt nhưmvphng cuôyhgéi cùng cũng khôyhgeng nói nêhdhfn lơtasg̀i, quay ngưmvphơtasg̀i phóng ra Xích Diêhdhf̃m tiêhdhfn kiêhdhf́m, đrfslăzplt̀ng khôyhgeng lao vút đrfsli.

 

Ánh sáng đrfslỏ của Xích Diêhdhf̃m rạch ngang bâloit̀u trơtasg̀i, phi thăzplt̉ng vào giưmvph̃a màn mâloity mù.

 

Chỉ còn lại môyhgẹt mình Tôyhge Nhưmvph đrfslưmvph́ng thâloit̃n thơtasg̀ nhìn vêhdhf̀ phía châloitn trơtasg̀i, khôyhgeng biêhdhf́t đrfslã đrfslưmvph́ng bao lâloitu, cũng khôyhgeng biêhdhf́t tưmvph̀ lúc nào trêhdhfn mái tóc của bà đrfslã đrfslhdhf̉m mâloit́y giọt sưmvphơtasgng sơtasǵm, long lanh nhưmvph nhưmvph̃ng hạt trâloitn châloitu bảo ngọc.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.