Tru Tiên

Chương 195 : Ám Thương

    trước sau   
   

Phải mâtrhv́t môtwpq̣t hôtwpq̀i lâtrhvu ba ngưtwpqơidcài bọn Tămvtyng Thưtwpq Thưtwpqidcái hêninĺt ngơidcã ngàng, khôtwpqi phục lại vẻ bình thưtwpqơidcàng, nhưtwpqng cả ba đpjmfêninl̀u nhìn ra đpjmfưtwpqơidcạc vẻ kinh hãi và nghi hoămvtỵc trong mămvtýt đpjmfôtwpq́i phưtwpqơidcang, duy chỉ có môtwpq̣t đpjmfninl̉m khác biêninḷt là trong mămvtýt của hai nưtwpq̃ tưtwpq̉ Lục Tuyêninĺt Kỳ và Vămvtyn Mâtrhṽn còn âtrhv̉n ưtwpqơidcác vài phâtrhv̀n kinh hoảng mà mêninl hoămvtỵc nưtwpq̃a.

 

Chuyêninḷn này vôtwpq́n chỉ có vài đpjmfêninḷ tưtwpq̉ Tiêninl̉u Trúc Phong, Đnqjdại Trúc Phong mơidcái biêninĺt đpjmfưtwpqơidcạc, hơidcan nưtwpq̃a Đnqjdạo Huyêninl̀n Châtrhvn Nhâtrhvn đpjmfã ba lâtrhv̀n bôtwpq́n lưtwpqơidcạt nghiêninlm lêninḷnh khôtwpqng đpjmfưtwpqơidcạc truyêninl̀n ra ngoài, vâtrhṿy mà tại sao Vâtrhvn Dịch Lam lại biêninĺt đpjmfưtwpqơidcạc?

 

mvtyng Thưtwpq Thưtwpq khôtwpqng giôtwpq́ng nhưtwpqmvtyn Mâtrhṽn và Lục Tuyêninĺt Kỳ, gã khôtwpqng hêninl̀ biêninĺt chuyêninḷn xảy ra vơidcái Tru Tiêninln Côtwpq̉ Kiêninĺm, đpjmfninl̀u làm gã kinh ngạc chính là bản thâtrhvn tin tưtwpq́c này. Nhưtwpqng sau khi hôtwpq̀i phục lại tinh thâtrhv̀n, gã đpjmfã lâtrhṿp tưtwpq́c cưtwpqơidcài vang, thâtrhv̀n tình thoải máu nói: “Vâtrhvn sưtwpq bá, ngưtwpqơidcài sao lại đpjmfùa cơidcạt vơidcái ba kẻ hâtrhṿu sinh vãn bôtwpq́i nhưtwpqtrhṿy?  Vưtwpq̀a rôtwpq̀i xém chút nưtwpq̃a vãn bôtwpq́i đpjmfã bị ngưtwpqơidcài làm sơidcạ chêninĺt khiêninĺp rôtwpq̀i. Tru tiêninln côtwpq̉ kiêninĺm là bảo vâtrhṿt chí cao vôtwpq thưtwpqơidcạng của Thanh Vâtrhvn Môtwpqn, do đpjmfích thâtrhvn chưtwpqơidcảng môtwpqn sưtwpq bá bảo quản, làm sao có thêninl̉ tôtwpq̉n thâtrhv́t đpjmfưtwpqơidcạc chưtwpq́? Hì hì…”.




 

mvtyng Thưtwpq Thưtwpq khôtwpqng ngưtwpq̀ng vưtwpq̀a cưtwpqơidcài vưtwpq̀a lămvtýc đpjmfâtrhv̀u, đpjmfoạn quay ngưtwpqơidcài sang nhìn hai vị đpjmfôtwpq̀ng môtwpqn cùng đpjmfi, đpjmfịnh xem thưtwpq̉ xem dáng vẻ của họ khi nghe đpjmfưtwpqơidcạc lơidcài đpjmfôtwpq̀n đpjmfãi đpjmfáng buôtwpq̀n cưtwpqơidcài, chỉ là sau khi gã quay ngưtwpqơidcài lại, nụ cưtwpqơidcài trêninln môtwpqi dưtwpqơidcàng nhưtwpqidcai sưtwpq̃ng lại môtwpq̣t chút. Gưtwpqơidcang mămvtỵt Lục Tuyêninĺt Kỳ và Vămvtyn Mâtrhṽn khôtwpqng hêninl̀ có chút tiêninĺu ý, mà ngưtwpqơidcạc lại, cả hai nưtwpq̃ tưtwpq̉ này đpjmfêninl̀u đpjmfang chau mày, thâtrhṿm chí sămvtýc diêninḷn còn có phâtrhv̀n tái đpjmfi.

 

Trong đpjmfại sảnh, chỉ có tiêninĺng cưtwpqơidcài của Tămvtyng Thưtwpq Thưtwpq vang đpjmfôtwpq̣ng truyêninl̀n đpjmfi truyêninl̀n lại, nhưtwpqng tiêninĺng cưtwpqơidcài của hămvtýn cũng nhanh chóng nhỏ dâtrhv̀n, nhỏ dâtrhv̀n rôtwpq̀i biêninĺn mâtrhv́t. Vâtrhvn Dịch Lam khẽ cưtwpqơidcài cưtwpqơidcài nói: “Thì ra chỉ là truyêninl̀n ngôtwpqn thôtwpqi, nhưtwpqtrhṿy thì tôtwpq́t quá rôtwpq̀i! Bămvtỳng khôtwpqng chuyêninḷn âtrhv́y ămvtýt sẽ kinh đpjmfôtwpq̣ng cả thiêninln hạ mâtrhv́t”.

 

Lục Tuyêninĺt Kỳ đpjmfôtwpq̣t nhiêninln bưtwpqơidcác lêninln môtwpq̣t bôtwpq̣, lạnh lùng hỏi Vâtrhvn Dịch Lam: “Vâtrhvn sưtwpq bá, chuyêninḷn này đpjmfưtwpqơidcang nhiêninln chỉ là tin đpjmfôtwpq̀n bưtwpq̀a bãi, khôtwpqng đpjmfáng đpjmfêninl̉ tin, nhưtwpqng khôtwpqng biêninĺt tiêninl̀n bôtwpq́i đpjmfã nghe đpjmfưtwpqơidcạc tin nhảm nhí này tưtwpq̀ đpjmfâtrhvy vâtrhṿy?”.

 

Càng vêninl̀ cuôtwpq́i câtrhvu thanh âtrhvm của Lục Tuyêninĺt Kỳ càng trơidcả nêninln lạnh lùng, nghe ra thâtrhṿm chí âtrhv̉n âtrhv̉n ưtwpqơidcác ưtwpqơidcác môtwpq̣t chút vôtwpqninl̃. nhưtwpqng tu dưtwpqơidcãng của Vâtrhvn Dịch Lam dưtwpqơidcàng nhưtwpqtrhv́t tôtwpq́t, lão chămvtỷng hêninl̀ đpjmfêninl̉ ý tơidcái thái đpjmfôtwpq̣ của Lục Tuyêninĺt Kỳ, chỉ khẽ xua tay môtwpq̣t lưtwpqơidcạt, nói vơidcái vẻ nhâtrhvn tưtwpq̀ hòa ái nhưtwpq lúc đpjmfâtrhv̀u: “kỳ thưtwpq̣c tin này cũng mơidcái lưtwpqu truyêninl̀n ơidcả Nam Cưtwpqơidcang mâtrhv́y ngày gâtrhv̀n đpjmfâtrhvy mà thôtwpqi. Ta trong môtwpq̣t lâtrhv̀n vôtwpq ý đpjmfã nghe mâtrhv́y têninln đpjmfêninḷ tưtwpq̉ trong côtwpq́c nói chuyêninḷn vêninl̀ tin này, ta liêninl̀n đpjmfoán ngay tin này đpjmfã quá nưtwpq̉a là tin đpjmfôtwpq̀n nhảm rôtwpq̀i. vêninl̀ sau, càng nghĩ lại càng thâtrhv́y đpjmfúng, Đnqjdạo Huyêninl̀n Châtrhvn Nhâtrhvn thâtrhv̀n thôtwpqng quảng đpjmfại, làm sao có thêninl̉ đpjmfêninl̉ nhưtwpq̃ng chuyêninḷn nhưtwpqtrhṿy xảy ra chưtwpq́? Có đpjmfninl̀u nhâtrhvn tiêninḷn có ba vị hiêninl̀n diêninḷt lêninln đpjmfâtrhvy bái phỏng, lão phu mơidcái thuâtrhṿn miêninḷng hỏi qua mà thôtwpqi. Sau khi biêninĺt đpjmfưtwpqơidcạc đpjmfó là tin đpjmfôtwpq̀n, trong lòng lão phu cũng đpjmfưtwpqơidcạc an ủi phâtrhv̀n nào…”

 

Trong tiêninĺng cưtwpqơidcài của Vâtrhvn Dịch Lam, cả ba đpjmfêninḷ tưtwpq̉ của Thanh Vâtrhvn Môtwpqn đpjmfêninl̀u nhưtwpq trâtrhv̀m hămvtỷn xuôtwpq́ng. Lục Tuyêninĺt Kỳ sămvtýc mămvtỵt nhưtwpqtwpqơidcang, lạnh lùng giôtwpq́ng nhưtwpq thiêninln tiêninln giáng phàm, đpjmfôtwpqi mămvtýt đpjmfẹp long lanh càng lúc càng khó coi hơidcan nưtwpq̃a. Tămvtyng Thưtwpq Thưtwpq là ngưtwpqơidcài giáo hoạt nhanh nhẹn, vưtwpq̀a thâtrhv́y khôtwpqng khí trong Sơidcan Hà Đnqjdninĺn có vẻ càng lúc càng lung túng khó xưtwpq̉, liêninl̀n đpjmfămvtỳng hămvtýng môtwpq̣t tiêninĺng, đpjmfưtwpq́ng lêninln chămvtýn trưtwpqơidcác mămvtỵt Lục Tuyêninĺt Kỳ nói: “Vâtrhvn sưtwpq bá, chưtwpq vị sưtwpq trưtwpqơidcảng phái đpjmfêninḷ tưtwpq̉ tơidcái Nam Cưtwpqơidcang, chính là đpjmfêninl̉ truy bămvtýt yêninlu nghiêninḷt Thú Thâtrhv̀n kia, khôtwpqng biêninĺt các vị có đpjmfâtrhv̀u môtwpq́i gì thì xin nói cho bọn đpjmfêninḷ tưtwpq̉ đpjmfêninl̉ tránh khỏi phải uôtwpq̉ng côtwpqng môtwpq̣t phen”.

 

trhvn Dịch Lâtrhvpjmfmvtýt nhìn Tămvtyng Thưtwpq Thưtwpq, mỉm cưtwpqơidcài gâtrhṿt đpjmfâtrhv̀u, nhưtwpqng khôtwpqng nói gì, mà chỉ liêninĺc vêninl̀ phía sau môtwpq̣t lưtwpqơidcạt. Lý Tuâtrhvn hiêninl̉u ý, liêninl̀n bưtwpqơidcác lêninln phía trưtwpqơidcác, cung tay nói vơidcái Tămvtyng Thưtwpq Thưtwpq: “Tămvtyng sưtwpq huynh, tại hạ Lý Tuâtrhvn, phụng mêninḷnh sưtwpqtwpqn làm hưtwpqơidcáng đpjmfạo cho các vị trong thơidcài gian tơidcái đpjmfâtrhvy…”

 

“Hưtwpq̀!”.

 

Lục Tuyêninĺt Kỳ khôtwpqng đpjmfơidcại Lý Tuâtrhvn nói hêninĺt đpjmfã lạnh lùng hưtwpq̀ lêninln môtwpq̣t tiêninĺng, quay ngưtwpqơidcài bỏ đpjmfi. Lý Tuâtrhvn lâtrhṿp tưtwpq́c sưtwpq̃ng ngưtwpqơidcài, sămvtýc mămvtỵt biêninĺn đpjmfôtwpq̉i khó coi vôtwpq cùng. Cũng may Vămvtyn Mâtrhṽn lanh trí, vôtwpq̣i vàng cưtwpqơidcài làm hòa: “Lý sưtwpq huynh, chuyêninḷn này khôtwpqng câtrhv̀n làm phiêninl̀n đpjmfêninĺn huynh. Trong bọn tôtwpqi cũng có ngưtwpqơidcài đpjmfã tưtwpq̀ng đpjmfêninĺn Nam Cưtwpqơidcang, tuy khôtwpqng thôtwpqng thạo lămvtým nhưtwpqng cũng khôtwpqng đpjmfêninĺn nôtwpq̃i bị lạc đpjmfưtwpqơidcàng đpjmfâtrhvu”.

Lý Tuâtrhvn hít sâtrhvu môtwpq̣t hơidcai, ánh mămvtýt chạm phải bóng hình của bạch y nưtwpq̃ tưtwpq̉ xinh đpjmfẹp âtrhv́y, khóe miêninḷng khẽ giâtrhṿt giâtrhṿt, bao nhiêninlu nôtwpq̣ khí tưtwpq̣a hôtwpq̀ nhưtwpq tiêninlu tán chỉ trong môtwpq̣t sát na ngămvtýn ngủi. chỉ thâtrhv́y y thơidcả dài môtwpq̣t tiêninĺng, cưtwpqơidcài khôtwpq̉ nói: “Vị sưtwpq tỷ này, khôtwpqng phải tại hạ muôtwpq́n nhưtwpqtrhṿy, chỉ là gâtrhv̀n đpjmfâtrhvy phái đpjmfã dò ra tin tưtwpq́c của Thú Thâtrhv̀n…”

 

idcài này vưtwpq̀a thôtwpq́t ra, ba ngưtwpqơidcài bọn Tămvtyng Thưtwpq Thưtwpq, Lục Tuyêninĺt Kỳ và Vămvtyn Mâtrhṽn liêninl̀n lâtrhṿp tưtwpq́c đpjmfôtwpq̣ng dung. Tămvtyng Thưtwpq Thưtwpq vui mưtwpq̀ng hỏi: “Chuyêninḷn này là thâtrhṿt chưtwpq́?”.

 

Lý Tuâtrhvn gâtrhṿt đpjmfâtrhv̀u nói: “Khôtwpqng sai. Bâtrhv́t kêninl̉ thêninĺ nào Phâtrhv̀n Hưtwpqơidcang Côtwpq́c cũng đpjmfã có cơidca nghiêninḷp mâtrhv́y trămvtym nămvtym ơidcả Nam Cưtwpqơidcang này, nói gì thì nói cũng biêninĺt nhiêninl̀u hơidcan nhưtwpq̃ng ngưtwpqơidcài tưtwpq̀ nơidcai khác đpjmfêninĺn nhưtwpq các vị môtwpq̣t chút”. Nói xong, y làm nhưtwpqtwpq ý liêninĺc nhìn Lục Tuyêninĺt Kỳ môtwpq̣t cái, nhưtwpqng chỉ thâtrhv́y sămvtýc mămvtỵt nàng lạnh nhưtwpqmvtyng tuyêninĺt, quay đpjmfâtrhv̀u nhìn ra phía Bămvtýc.

 

mvtyng Thưtwpq Thưtwpq lại hỏi tiêninĺp: “Lúc này Thú Thâtrhv̀n đpjmfang ơidcả đpjmfâtrhvu?”

Lý Tuâtrhvn nói: “Theo tin tưtwpq́c của bản phái, yêninlu nghiêninḷt đpjmfó đpjmfã trôtwpq́n vào trong Thâtrhṿp Vạn Đnqjdại Sơidcan kỳ dị âtrhvm u, hiêninḷn giơidcà đpjmfang tìm đpjmfưtwpqơidcàng vêninl̀ vơidcái sào huyêninḷt của hămvtýn”.

 

mvtyng Thưtwpq Thưtwpq thoáng ngâtrhv̉n ngưtwpqơidcài ra trong giâtrhvy lát, đpjmfoạn thôtwpq́t lêninln: “Thâtrhṿp Vạn Đnqjdại Sơidcan?”.




 

Lý Tuâtrhvn gâtrhṿt đpjmfâtrhv̀u nói: “Chính thị. Khôtwpqng câtrhv̀n tại hạ nói, chămvtýc chưtwpq vị cũng sơidcám đpjmfã nghe vêninl̀ Thâtrhṿp Vạn Đnqjdại Sơidcan rôtwpq̀i. Nơidcai đpjmfó hung hiêninl̉m kỳ dị, thâtrhv̀n bí khôtwpqn lưtwpqơidcàng, là môtwpq̣t trong nhưtwpq̃ng đpjmfại hung đpjmfịa trong thiêninln hạ. Thưtwpq̣c ra thì, nêninĺu nhưtwpq các vị khôtwpqng tơidcái, tại hạ cũng đpjmfang đpjmfịnh dâtrhṽn theo môtwpq̣t sôtwpq́ sưtwpq đpjmfêninḷ xuâtrhv́t phát tiêninĺn vào Thâtrhṿp Vạn Đnqjdại Sơidcan tìm kiêninĺm. Lâtrhv̀n này vưtwpq̀a hay có ba vị tơidcái đpjmfâtrhvy, mọi ngưtwpqơidcài kêninĺt bạn đpjmfôtwpq̀ng hành, nhưtwpqtrhṿy càng tôtwpq́t hơidcan hay sao? Tại hạ ơidcả đpjmfâtrhvy chămvtỷng hêninl̀ có ý gì khác, chỉ là dù sao đpjmfi nưtwpq̃a thì tại hạ đpjmfã sôtwpq́ng ơidcả Nam Cưtwpqơidcang nhiêninl̀u nămvtym, ít nhiêninl̀u gì cũng biêninĺt đpjmfưtwpqơidcạc vêninl̀ vùng đpjmfâtrhv́t hung hiêninl̉m đpjmfó nhiêninl̀u hơidcan ác vị môtwpq̣t chút. Có tại hạ làm hưtwpqơidcáng đpjmfạo, đpjmfôtwpq́i vơidcái các vị chỉ có lơidcại chưtwpq́ đpjmfâtrhvu hêninl̀ có hại!”.

 

Nói tơidcái đpjmfâtrhvy, y liêninl̀n cưtwpqơidcài khan hai tiêninĺng lạnh lùng.

 

mvtyng Thưtwpq Thưtwpq khẽ chau mày, quay vêninl̀ sau nhìn Lục Tuyêninĺt Kỳ và Vămvtyn Mâtrhṽn môtwpq̣t lưtwpqơidcạt, đpjmfoạn nói: “Lý sưtwpq huynh có thêninl̉ đpjmfơidcại ba chúng ta thưtwpqơidcang nghị môtwpq̣t chút đpjmfưtwpqơidcạc khôtwpqng?”.

 

Lý Tuâtrhvn gâtrhṿt đpjmfâtrhv̀u nói: “Chưtwpq vị cưtwpq́ tưtwpq̣ nhiêninln!”.

 

Ba ngưtwpqơidcài bọn Tămvtyng Thưtwpq Thưtwpq lui lại môtwpq̣t góc, nhỏ tiêninĺng rì râtrhv̀m bàn tán. Tưtwpq̀ phía Lý Tuâtrhvn nhìn qua, chỉ thâtrhv́y đpjmfa phàn đpjmfêninl̀u là Tămvtyng Thưtwpq Thưtwpq nói chuyêninḷn, có lúc Vămvtyn Mâtrhṽn cũng xen vào môtwpq̣t hai âtrhvu, còn Lục Tuyêninĺt Kỳ thì chămvtỷng nói lâtrhv́y môtwpq̣t lơidcài, chỉ trâtrhv̀m mămvtỵc gâtrhṿt đpjmfâtrhv̀u hoămvtỵc là lămvtýc đpjmfâtrhv̀u thôtwpqi.

 

twpq̃ tưtwpq̉ bạch y dưtwpqơidcàng nhưtwpq vĩnh viêninl̃n thanh lêninḷ xuâtrhv́t trâtrhv̀n, lămvtỵng lẽ đpjmfưtwpq́ng ơidcả đpjmfó. Lý Tuâtrhvn tưtwpq̀ xa nhìn Lục Tuyêninĺt Kỳ, nhâtrhv́t thơidcài nhưtwpq si nhưtwpq dại. Chính vào lúc này, đpjmfôtwpq̣t nhiêninln có ngưtwpqơidcài vôtwpq̃ lêninln vai gã, Lý Tuâtrhvn giâtrhṿt mình kinh hãi, khôtwpqng ngơidcà có ngưtwpqơidcài đpjmfêninĺn gâtrhv̀n nhưtwpqtrhṿy mà mình cũng khôtwpqng phát giác, vôtwpq̣i vàng quay đpjmfâtrhv̀u lại xem, thì ra chính là Vâtrhvn Dịch Lam.

 

Lý Tuâtrhvn đpjmfỏ mămvtỵt, thâtrhv́p giọng nói: “Sưtwpq phụ, đpjmfêninḷ tưtwpq̉ thâtrhv́t thôtwpq́ rôtwpq̀i, có chuyêninḷn gì khôtwpqng ạ?”.

 

trhvn Dịch Lam liêninĺc mămvtýt vêninl̀ phía Lục Tuyêninĺt Kỳ, mămvtỵt vôtwpq biêninl̉u tình, chỉ đpjmfninl̀m đpjmfạm nói: “Con đpjmfưtwpq̀ng quêninln nhiêninḷm vụ của mình!”.

 

Lý Tuâtrhvn khẽ run lêninln, t hâtrhv́p giọng nói: “Đnqjdêninḷ tưtwpq̉ biêninĺt rôtwpq̀i!”.

 

trhvn Dịch Lam khẽ gâtrhṿt đpjmfâtrhv̀u nói tiêninĺp: “Con hãy chiêninĺu côtwpq́ bọn họ, ta có viêninḷc đpjmfi trưtwpqơidcác!”. Nói xong, lão cũng chămvtỷng chào hỏi gì ba đpjmfêninḷ tưtwpq̉ Thanh Vâtrhvn Môtwpqn mà cưtwpq́ thêninĺ đpjmfi thămvtỷng. Lý Tuâtrhvn nhìn theo bong Vâtrhvn Dịch Lam khuâtrhv́t dâtrhv̀n sau cánh côtwpq̉ng Sơidcan Hà Đnqjdninḷn, trong lòng dâtrhvng lêninln cảm xúc phưtwpq́c tạp, cả nét mămvtỵt cũng khôtwpqng ngưtwpq̀ng biêninĺn đpjmfôtwpq̉i.

 

Lúc này, ba ngưtwpqơidcài Tămvtyng Thưtwpq Thưtwpq hình nhưtwpq đpjmfã thưtwpqơidcang lưtwpqơidcạng xong, quay ngưtwpqơidcài bưtwpqơidcác trơidcả lại. Tămvtyng Thưtwpq Thưtwpq mỉm cưtwpqơidcài đpjmfi tơidcái nói: “Lý sưtwpq huynh, ba ngưtwpqơidcài chúng tôtwpqi đpjmfã nghĩ kỹ rôtwpq̀i, lâtrhv̀n này… ủa, Vâtrhvn sưtwpq bá đpjmfâtrhvu?”.

 

Lý Tuâtrhvn tỏ vẻ áy náy nói: “Gia sưtwpq có chuyêninḷn bêninln mình, lại thâtrhv́y ba vị đpjmfang thưtwpqơidcang lưtwpqơidcạng cho nêninln khôtwpqng muôtwpq́n làm phiêninl̀n, đpjmfã tưtwpq̣ mình đpjmfi trưtwpqơidcác rôtwpq̀i. Quả thâtrhṿt có chôtwpq̃ thâtrhv́t lêninl̃, mong các vị rôtwpq̣ng lưtwpqơidcạng bỏ quá!”.

mvtyng Thưtwpq Thưtwpqtwpq̣i vàng nói: “Đnqjdâtrhvu có, đpjmfâtrhvu có, là chúng tôtwpqi thâtrhv́t lêninl̃ mơidcái đpjmfúng, vưtwpq̀a rôtwpq̀i nêninĺu có gì khôtwpqng đpjmfúng, mong Lý sưtwpq huynh thay chúng tôtwpqi thỉnh tôtwpq̣i vơidcái Vâtrhvn sưtwpq bá. Ba chúng tôtwpqi chỉ là hàng tiêninl̉u bôtwpq́i khôtwpqng biêninĺt lêninl̃ sôtwpq́, khôtwpqng biêninĺt trơidcài cao đpjmfâtrhv́t dày, lão nhâtrhvn gia ngưtwpqơidcài khôtwpqng trách là may lămvtým rôtwpq̀i”.

 

Thâtrhv́y Tămvtyng Thưtwpq Thưtwpq nói huyêninln thuyêninln tưtwpq̀ng tràng, tưtwpq̀ng tràng dài nhe lưtwpqu thủy hành vâtrhvn, Lục Tuyêninĺt Kỳ và Vămvtyn Mâtrhṽn đpjmfêninl̀u cảm thâtrhv́y ngưtwpqơidcạng ngùng, nhưtwpqng họ Tămvtyng thì vâtrhṽn thản nhiêninln nhưtwpq khôtwpqng, chămvtỷng hêninl̀ biêninl̉u lôtwpq̣ môtwpq̣t chút ngại ngùng gì cả. Lý Tuâtrhvn mỉm cưtwpqơidcài khẽ gâtrhṿt đpjmfâtrhv̀u, khôtwpqng nói thêninlm gì, chỉ hỏi môtwpq̣t câtrhvu: “Vâtrhṿy kêninĺt quả tưtwpqơidcang lưtwpqơidcạng của ba vị thêninĺ nào?”.

 

mvtyng Thưtwpq Thưtwpq cung tay nói: “Lâtrhv̀n này vâtrhṽn phải phiêninl̀n Lý sưtwpq huynh vâtrhṿy”.

 

Trêninln gưtwpqơidcang mămvtỵt Lý Tuâtrhvn thoáng hiêninḷn lêninln vẻ vui mưtwpq̀ng, cúi ngưtwpqơidcài hoàn lêninl̃ nói: “Đnqjdâtrhvu có, đpjmfâtrhvu có. Chúng ta vôtwpq́n là ngưtwpqơidcài cùng môtwpq̣t nhà, theo lý câtrhv̀n phải giúp đpjmfơidcã lâtrhṽn nhau”.

 

Nói đpjmfoạn, ánh mămvtỷt của y lại liêninĺc vêninl̀ phía Lục Tuyêninĺt Kỳ, sau đpjmfso lâtrhṿp tưtwpq́c thu hôtwpq̀i, đpjmfămvtỳng hămvtýng mâtrhv́y tiêninĺng rôtwpq̀i nói tiêninĺp: “Có đpjmfninl̀u Thâtrhṿp Vạn Đnqjdại Sơidcan là nơidcai hung hiêninl̉m vôtwpq cùng, các vị tôtwpq́t nhâtrhv̉t hãy có chuâtrhv̉n bị thfi hơidcan. Đnqjdêninl̉ ta nói cho ba vị biêninĺt nhưtwpq̃ng đpjmfninl̀u câtrhv̀n chú ý…”

 

mvtyng Thưtwpq Thưtwpqtwpqơidcài cưtwpqơidcài nói: “Làm phiêninl̀n Lý sưtwpq huynh rôtwpq̀i!”. 

 

Nói đpjmfoạn gã liêninl̀n quay lại vâtrhṽy tay gọi hai ngưtwpqơidcài Lục Tuyêninĺt Kỳ, Vămvtyn Mâtrhṽn: “Hai vị sưtwpq tỷ, hai ngưtwpqơidcài cũng đpjmfêninĺn đpjmfâtrhvy nghe đpjmfi!”.

 

Lục Tuyêninĺt Kỳ khẽ chau mày, cơidcatwpq̀ nhưtwpq có gì khôtwpqng nguyêninḷn ý, nhưtwpqng bị Vămvtyn Mâtrhṽn đpjmfưtwpq́ng bêninln kéo tay, nêninln cũng đpjmfành phải nhâtrhv́c châtrhvn bưtwpqơidcác tơidcái.

 

Tiêninĺng rì râtrhv̀m vang lêninln trong Sơidcan Hà Đnqjdninḷn…

 

* * * * * *

 

Thâtrhṿp Vạn Đnqjdại Sơidcan.

 

Quỷ Lêninḷ và Kim Bình Nhi cuôtwpq́i cùng cũng ra khỏi khu rưtwpq̀ng đpjmfen tôtwpq́i này. Bêninln ngoài hămvtýc lămvtým, ngày hôtwpqm nay thơidcài tiêninĺt của Thâtrhṿp Vạn Đnqjdại Sơidcan lại đpjmfẹp hiêninĺm thâtrhv́y, mămvtỵt trơidcài chiêninĺu rọi nhưtwpq̃ng tia sáng rưtwpq̣c rơidcã xuôtwpq́ng đpjmfại đpjmfịa, sưtwpqơidcải âtrhv́m thêninĺ gian, chiêninĺu xuôtwpq́ng nhưtwpq̃ng tán câtrhvy râtrhṿm rạp, chỉ có đpjmfninl̀u ánh nămvtýng vâtrhṽn khôtwpqng thêninl̉ chiêninĺu xuyêninln qua đpjmfưtwpqơidcạc khu rưtwpq̀ng râtrhṿm rạp thâtrhv̀n bí sau lưtwpqng họ mà thôtwpqi.

 

Kim Bình Nhi ngưtwpq̉a mămvtỵt đpjmfón nhâtrhṿn ánh nămvtýng âtrhv́m áp, trong lòng cảm thâtrhv́y thoải mái phi thưtwpqơidcàng. mămvtỵc dù nàng đpjmfã tơidcái đpjmfâtrhvy môtwpq̣t lâtrhv̀n, nhưtwpqng khi ra khỏi cánh rưtwpq̀ng tôtwpq́i om âtrhv́y, nàng vâtrhṽn có cảm giác nhưtwpqtwpq̀a trút đpjmfưtwpqơidcạc môtwpq̣t gánh nămvtỵng trong lòng. Đnqjdích thưtwpq̣c nêninĺu nhưtwpqtrhv́y ngày liêninl̀n đpjmfêninl̀u chỉ ơidcả trong môtwpq̣t nơidcai đpjmfâtrhv̀y nhưtwpq̃ng rămvtýn rêninĺt đpjmfôtwpq̣c xà, mưtwpqa gió dâtrhv̀m dêninl̀ thì ai cũng khôtwpqng cảm thâtrhv́y thoải mái đpjmfưtwpqơidcạc.

 

ninln ngoài khu rưtwpq̀ng, ngay cả khôtwpqng khí cũng trơidcả nêninln ôtwpqn hòa âtrhv́m áp hơidcan râtrhv́t nhiêninl̀u. Kim Bình Nhi hít sâtrhvu môtwpq̣t hơidcai, quay sang nhìn Quỷ Lêninḷ, thâtrhv́y trêninln nét lạnh lùng vôtwpq vị của hămvtýn cũng thoáng hiêninḷn ra vẻ thoải mái nhưtwpqtwpq̀a trút đpjmfưtwpqơidcạc gánh nămvtỵng.

 

Quỷ Lêninḷ châtrhṿm rãi dưtwpq̀ng lại, ngâtrhv̉ng đpjmfâtrhv̀u lêninln nhìn ra phía xa xa. Trong môtwpq̣t ngày thơidcài tiêninĺt đpjmfẹp nhưtwpqtwpqm nay, tâtrhv̀m nhìn đpjmfưtwpqơidcạc mơidcả rôtwpq̣ng, phía xa xa cơidcatwpq̀ nhưtwpqtrhṽn là nhưtwpq̃ng rămvtỵng núi liêninln tiêninĺp kéo dài liêninln miêninln bâtrhv́t tâtrhṿn.

 

Quỷ Lêninḷ hơidcai biêninĺn sămvtýc, Kim Bình Nhi thâtrhv́y thêninĺ liêninl̀n bưtwpqơidcác lại bêninln cạnh, mỉm cưtwpqơidcài hỏi: “Thêninĺ nào, khôtwpqng  ngơidcà Nam Cưtwpqơidcang ác đpjmfịa lại rôtwpq̣ng lơidcán vâtrhṿy phải khôtwpqng? Lúc ta lâtrhv̀n đpjmfâtrhv̀u tơidcái đpjmfâtrhvy, cũng kinh hãi nhưtwpq ngưtwpqơidcai vâtrhṿy đpjmfó”.

 

Quỷ Lêninḷ vâtrhṽn nhìn vêninl̀ phía xa xămvtym, đpjmfninl̀m nhiêninln nói: “Sâtrhvn Ma Côtwpq̉ Đnqjdôtwpq̣ng đpjmfó có còn xa đpjmfâtrhvy khôtwpqng?”.

 

Kim Bình Nhi nhoẻn miêninḷng cưtwpqơidcài tưtwpqơidcai, bưtwpqơidcác lêninln hai bưtwpqơidcác, ngưtwpqơidcác mămvtýt nhìn vêninl̀ phía rămvtỵng núi trưtwpqơidcác mămvtỵt môtwpq̣t hôtwpq̀i, sau đpjmfó đpjmfưtwpqa tay lêninln chỉ vào môtwpq̣t ngọn núi hình dáng quái dị nói: “Nhìn thâtrhv́y ngọn núi màu đpjmfen kia khôtwpqng? Chúng ta vưtwpqơidcạt qua ngọn núi âtrhv́y là đpjmfêninĺn. Sâtrhvn Ma Côtwpq̉ Đnqjdôtwpq̣ng ơidcả ngay dưtwpqơidcác châtrhvn núi”.

 

Quỷ Lêninḷ đpjmfôtwpqi mămvtýt nhìn theo tay nàng, quả nhiêninln nhìn thâtrhv́y môtwpq̣t ngọn núi hình dáng thâtrhṿp phâtrhv̀n quái dị. Nơidcai đpjmfó dưtwpqơidcàng nhưtwpq chămvtỷng hêninl̀ có môtwpq̣t chút ánh dưtwpqơidcang quang, ngưtwpqơidcạc lại, thủy chung đpjmfêninl̀u bị môtwpq̣t tâtrhv̀ng sưtwpqơidcang vụ màu đpjmfen bao trùm, thâtrhv̀n bí vôtwpq song.

 

Quỷ Lêninḷ khẽ gâtrhṿt đpjmfâtrhv̀u nói: “Vâtrhṿy chúng ta đpjmfi thôtwpqi!”.

Nói đpjmfoạn hămvtýn câtrhv́t bưtwpqơidcác đpjmfi luôtwpqn. Kim Bình Nhi khôtwpqng ngơidcà lại khôtwpqng có phản ưtwpq́ng, vâtrhṽn đpjmfưtwpq́ng nguyêninln chôtwpq̃ đpjmfó.

 

Quỷ Lêninḷ đpjmfi đpjmfưtwpqơidcạc mâtrhv́y bưtwpqơidcác, cảm thâtrhv́y Kim Bình Nhi khôtwpqng đpjmfi theo, thì ngạc nhiêninln quay đpjmfâtrhv̀u lại hỏi: “Có chuyêninḷn gì?”.

 

Kim Bình Nhi lưtwpq̀ mămvtýt nhìn hămvtýn môtwpq̣t cái, nhưtwpqng dù thâtrhv̀n tình có côtwpq̉ quái môtwpq̣t chút, dáng vẻ của nàng trong ánh sáng rưtwpq̣c rơidcã của vâtrhv̀ng thái dưtwpqơidcang vâtrhṽn hêninĺt sưtwpq́c xinh đpjmfẹp yêninlu kiêninl̀u: “Ngưtwpqơidcai tưtwpq̣ nhiêninln là nhâtrhvn vâtrhṿt lơidcại hại rôtwpq̀i, chỉ đpjmfáng tiêninĺc trưtwpqơidcác mămvtỵt ngưtwpqơidcai lại là môtwpq̣t nưtwpq̃ tưtwpq̉ yêninĺu nhưtwpqơidcạc, hiêninḷn giơidcà ngưtwpqơidcài ta khôtwpqng đpjmfi nôtwpq̉i nưtwpq̃a rôtwpq̀i”.

 

Quỷ Lêninḷ thản nhiêninln nói: “Thiêninln hạ nưtwpq̃ tưtwpq̉ này có đpjmfêninĺm đpjmfi đpjmfêninĺm lại mâtrhv́y lâtrhv̀n cũng khôtwpqng đpjmfêninĺn lưtwpqơidcạt côtwpqtwpqơidcang làm nưtwpq̃ tưtwpq̉ yêninĺu nhưtwpqơidcạc cái gì đpjmfó”.

Kim Bình Nhi cưtwpqơidcài tưtwpqơidcai nhưtwpq hoa, chămvtỷng hêninl̀ lôtwpq̣ vẻ tưtwpq́c giâtrhṿn, tìm môtwpq̣t tảng đpjmfá khôtwpq sạch sẽ gâtrhv̀n đpjmfó rôtwpq̀i ngôtwpq̀i xuôtwpq́ng.

 

Quỷ Lêninḷ dù khôtwpqng tin Kim Bình Nhi nói thâtrhṿt, song nghĩ lại mâtrhv́y ngày nay ơidcả trong khu rưtwpq̀ng thâtrhv̀n bí kia, hai ngưtwpqơidcài đpjmfích thưtwpq̣c chưtwpqa tưtwpq̀ng đpjmfưtwpqơidcạc nghỉ ngơidcai tưtwpq̉ têninĺ, nêninln cũng khôtwpqng kiêninln quyêninĺt lêninln đpjmfưtwpqơidcàng, mà bưtwpqơidcác tơidcái ngôtwpq̀i xuôtwpq́ng môtwpq̣t tảng đpjmfá khác khôtwpqng xa Kim Bình Nhi.

 

Con khỉ Tiêninl̉u Hôtwpqi vâtrhṽn ngôtwpq̀i trêninln vai hămvtýn đpjmfôtwpq̣t nhiêninln kêninlu lêninln hai tiêninĺng “khẹt khẹt!”, cơidcatwpq̀ nhưtwpq bị ai làm giâtrhṿt mình vâtrhṿy, nó nhảy tưtwpq̀ trêninln vai Quỷ Lêninḷ xuôtwpq́ng đpjmfâtrhv́t, nhìn quanh bôtwpq́n bêninl̀, ba con mămvtýt cưtwpq́ nhâtrhv́p nháy khôtwpqng ngưtwpq̀ng, sau đpjmfó vâtrhṽy đpjmftwpqi môtwpq̣t cái, tung mình chạy vao ftrong bụi cỏ, trong nháy mămvtýt đpjmfã khôtwpqng thâtrhv́y đpjmfâtrhvu nưtwpq̃a.

 

Kim Bình Nhi nhìn theo bóng con khỉ, mỉm cưtwpqơidcài nói: “Nơidcai này hung hiêninl̉m vạn phâtrhv̀n, con khỉ của ngưtwpqơidcai chạy lung tung, khôtwpqng sơidcạ có chuyêninḷn hay sao?”.

 

Quỷ Lêninḷ lămvtýc đpjmfâtrhv̀u nói: “Khôtwpqng viêninḷc gì, cho dù hai chúng ta có chuyêninḷn thì tiêninl̉u tưtwpq̉ âtrhv́y cũng vâtrhṽn khỏe  nhưtwpq thưtwpqơidcàng”.

 

Kim Bình Nhi bâtrhṿt cưtwpqơidcài khúc khích, che miêninḷng nói: “Cái gì mà tiêninl̉u tưtwpq̉ chưtwpq́, rõ ràng chỉ là môtwpq̣t con khỉ thôtwpqi mà?”.

 

Quỷ Lêninḷ đpjmfưtwpqa mămvtýt nhìn dung nhan nhưtwpq ngọc của Kim Bình Nhi, khóe miêninḷng lôtwpq̣ ra môtwpq̣t nụ cưtwpqơidcài, tiêninĺp đpjmfó ánh mămvtýt dịch dâtrhv̀n vêninl̀ phía Tiêninl̉u Hôtwpqi vưtwpq̀a chạy đpjmfi, châtrhṿm rãi nói: “Trong lòng ta, nó còn tôtwpq́t hơidcan vôtwpqtwpq́ ngưtwpqơidcài khác”.

Kim Bình Nhi nhìn gưtwpqơidcang mămvtỵt hơidcai tái đpjmfi của Quỷ Lêninḷ, nụ cưtwpqơidcài trêninln mămvtỵt nàng cũng dâtrhv̀n dâtrhv̀n biêninĺn mâtrhv́t. Quỷ Lêninḷ hơidcai chau mày, sămvtýc mămvtỵt chơidcạt trâtrhv̀m xuôtwpq́ng.

 

Hay là, hămvtýn đpjmfôtwpq̣t nhiêninln phát hiêninḷn ra mình đpjmfã nói gì đpjmfó khôtwpqng đpjmfúng trưtwpqơidcác mămvtỵt nưtwpq̃ tưtwpq̉ xinh đpjmfẹp này?

 

Kim Bình Nhi trưtwpqơidcác giơidcà đpjmfêninl̀u là môtwpq̣t nưtwpq̃ tưtwpq̉ thôtwpqng minh và tuyêninḷt đpjmfôtwpq́i khôtwpqng phải hạng thục nưtwpq̃ an phâtrhṿn thủ thưtwpqơidcàng, vâtrhṿy mà giơidcà đpjmfâtrhvy nàng lại lămvtỵng lẽ nhìn Quỷ Lêninḷ, ánh mămvtýt ôtwpqn nhu mà hòa dịu, âtrhv́m áp. Có đpjmfninl̀u, trong mămvtýt nàng, sămvtýc mămvtỵt của Quỷ Lêninḷ càng lúc càng khó coi.

 

Hai hàng lôtwpqng mày của Quỷ Lêninḷ càng lúc càng nhíu chămvtỵt, Kim Bình Nhi đpjmfôtwpq̣t nhiêninln hỏi: “Ngưtwpqơidcai sao vâtrhvy?”.

 

Quỷ Lêninḷ ngâtrhv̉n ngưtwpqơidcài: “Chuyêninḷn gì?”.

 

Kim Bình Nhi nhìn y, nét mămvtỵt nhưtwpq muôtwpq́n cưtwpqơidcài mà khôtwpqng cưtwpqơidcài, nhẹ giọng nói: “Ngưtwpqơidcai dưtwpqơidcàng nhưtwpq khôtwpqng đpjmfưtwpqơidcạc thoải mái?”.

 

Quỷ Lêninḷ ho khan môtwpq̣t tiêninĺng: “Khôtwpqng có!”.

 

Kim Bình Nhi cơidcatwpq̀ nhưtwpq khôtwpqng nghe thâtrhv́y hămvtýn trả lơidcài vâtrhṿy, tiêninĺp tục nói: “Có phải là trưtwpqơidcác mămvtỵt môtwpq̣t nưtwpq̃ tưtwpq̉ nhưtwpq ta, ngưtwpqơidcai lại đpjmfôtwpq̣t nhiêninln nói ra nhưtwpq̃ng đpjmfninl̀u thâtrhv̀m kín trong lòng, chuyêninḷn này khiêninĺn ngưtwpqơidcai lúng túng đpjmfúng khôtwpqng?”.

 

twpqơidcang mămvtỵt Quỷ Lêninḷ dưtwpqơidcàng nhưtwpq phủ môtwpq̣t lơidcáp sưtwpqơidcang lạnh, nhưtwpqng hămvtýn chưtwpqa kịp nói gì thì Kim Bình Nhi đpjmfã cưtwpqơidcáp lơidcài nói tiêninĺp: “Mưtwpqơidcài nămvtym nay, đpjmfămvtỵc biêninḷt là sau khi Bích Dao có chuyêninḷn, ngưtwpqơidcai chưtwpqa tưtwpq̀ng ơidcả vơidcái môtwpq̣t nưtwpq̃ tưtwpq̉ nào khác lâtrhvu nhưtwpqtrhṿy phải khôtwpqng? Có phải trong mâtrhv́y ngày ơidcả vơidcái nhau, đpjmfịch ý của ngưtwpqơidcai vơidcái ta ngày càng ít đpjmfi, trong lúc vôtwpq ý ngưtwpqơidcai lại nói ra nhưtwpq̃ng lơidcài trong lòng, nêninln nhâtrhv́t thơidcài cảm thâtrhv́y có lôtwpq̃i vơidcái nàng hay chămvtyng?”.

 

Quỷ Lêninḷ nhìn thămvtỷng vào Kim Bình Nhi, ánh mămvtýt lạnh lùng nhưtwpqmvtyng tuyêninĺt: “Côtwpq nói vâtrhṿy là có ý gì? Còn nưtwpq̃a, tại sao lại nhămvtýc đpjmfêninĺn Bích Dao?”.

 

Quỷ Lêninḷ đpjmfưtwpq́ng vụt dâtrhṿy, tưtwpq́c giâtrhṿn nói: “Ta sơidcạ cái gì? Nêninĺu còn nói bưtwpq̀a ta sẽ khôtwpqng khách khí nưtwpq̃a đpjmfâtrhvu…”.

“Ngưtwpqơidcai sơidcạ mình sẽ quêninln Bích Dao!” Kim Bình Nhi đpjmfôtwpq̣t nhiêninln cao giọng nói nhưtwpq chém đpjmfinh chămvtỵt sămvtýt.

 

Quỷ Lêninḷ sưtwpq̃ng ngưtwpqơidcài, khôtwpqng thôtwpq́t lêninln đpjmfưtwpqơidcạc tiêninĺng nào, giôtwpq́ng nhưtwpq bị ai đpjmfó đpjmfánh trúng chôtwpq̃ yêninĺu hại vâtrhṿy. Kim Bình Nhi cũng đpjmfôtwpq̣t nhiêninln trâtrhv̀m mămvtỵc, khôtwpqng gian xung quanh hai ngưtwpqơidcài bao trùm trong môtwpq̣t sưtwpq̣ yêninln tĩnh đpjmfáng sơidcạ. Khôtwpqng có bâtrhv́t cưtwpq́ môtwpq̣t âtrhvm thanh nào cang lêninln.

 

Lúc này, bâtrhv̀u trơidcài xanh thămvtym thămvtỷm, môtwpq̣t cơidcan gió tưtwpq̀ rămvtỵng núi xa xa thôtwpq̉i tơidcái làm câtrhvy cỏ phát ra tiêninĺng đpjmfôtwpq̣ng rì rào.

 

Trơidcài đpjmfã vêninl̀ chiêninl̀u.

 

Gió thôtwpq̉i tơidcái làm mái tóc hai ngưtwpqơidcài bay phâtrhv́t phơidcái.

 

Hai ngưtwpqơidcài đpjmfưtwpq́ng im lămvtỵng nhìn nhau, khôtwpqng nói môtwpq̣t lơidcài.

 

Kim Bình Nhi nhìn thămvtỷng vào nam nưtwpq̃ trưtwpqơidcác mămvtỵt mình, hai mămvtýt khôtwpqng ngưtwpq̀ng chơidcáp chơidcáp, nhưtwpq đpjmfang thưtwpqơidcang hại, lại nhưtwpq đpjmfang chêninĺ nhạo y.

 

twpq̀i lâtrhvu sau nàng mơidcái đpjmfưtwpqa tay lêninln vuôtwpq́t vuôtwpq́t mâtrhv́y sơidcại tóc lòa xòa trưtwpqơidcác trán, thanh âtrhvm cũng ôtwpqn hòa đpjmfi đpjmfôtwpqi chút: “Vì chuyêninḷn nămvtym âtrhv́y mà đpjmfêninĺn nay cả bản thâtrhvn mình ngưtwpqơidcai cũng khôtwpqng dám tin nưtwpq̃a, có phải vì sơidcạ trong lúc vôtwpq ý sẽ quêninln đpjmfi nàng ta hay khôtwpqng?”.

 

Nụ cưtwpqơidcài của nàng ảm đpjmfạm nhưtwpqidcan gió lưtwpqơidcát qua trêninln câtrhvy cỏ lá hoa: “Kêninl̀m nén bản thâtrhvn, khôtwpqng ngưtwpq̀ng nhămvtýc nhơidcả mình khôtwpqng đpjmfưtwpqơidcạc quêninln môtwpq̣t ngưtwpqơidcài, thiêninln hạ này có ai hiêninl̉u đpjmfưtwpqơidcạc đpjmfại tưtwpqơidcáng Quý Lêninḷ của Quý Vưtwpqơidcang Tôtwpqng mà ai ai cũng khiêninĺp sơidcạ lại là môtwpq̣t kẻ đpjmfáng thưtwpqơidcang nhưtwpqtrhṿy chưtwpq́?”.

 

mvtýc mămvtỵt Quỷ Lêninḷ biêninĺn đpjmfôtwpq̉i khôtwpqng ngưtwpq̀ng, lúc xanh lúc trămvtýng. Đnqjdôtwpq̣t nhiêninln hămvtýn ngưtwpq̉a mămvtỵt hít sâtrhvu môtwpq̣t hơidcai, sau đpjmfó lại châtrhṿm rãi thơidcả ra. Sau đpjmfó, nét mămvtỵt hămvtýn cũng dâtrhv̀n dâtrhv̀n trơidcả lại bình thưtwpqơidcàng, khôtwpqng còn thâtrhv́y môtwpq̣t chút bi thưtwpqơidcang hay vui vẻ gì nưtwpq̃a, chỉ là môtwpq̣t gưtwpqơidcang mămvtỵt lạnh lùng nhưtwpqtwpq̃ đpjmfá.

 

“Côtwpqtwpqơidcang là gì mà nói ta nhưtwpqtrhṿy? Tại sao khôtwpqng thưtwpq̉ nghĩ vêninl̀ bản thâtrhvn mình đpjmfi?”.

 

mvtýn châtrhṿm rãi nói, trong mămvtýt thoáng hiêninḷn vẻ châtrhvm biêninĺm, cơidcatwpq̀ nhưtwpq đpjmfã quêninln hêninĺt chuyêninḷn mình vưtwpq̀a thâtrhv́t thái vưtwpq̀a rôtwpq̀i.

 

Kim Bình Nhi mỉm cưtwpqơidcài nói: “Ta? Ta chămvtỷng là gì cả, chỉ bâtrhv́t quá là môtwpq̣t nưtwpq̃ nhâtrhvn đpjmfang đpjmfi vơidcái ngưtwpqơidcai mà thôtwpqi”.

 

Quỷ Lêninḷ khôtwpqng thèm lý đpjmfêninĺn ý châtrhvm chọc trong lơidcài nói của nàng, quay đpjmfâtrhv̀u đpjmfi chôtwpq̃ khác. Lúc này bụi cỏ đpjmfôtwpq̣t nhiêninln xao đpjmfôtwpq̣ng, Tiêninl̉u Hôtwpqi tưtwpq̀ trong đpjmfó nhảy vụt ra, nhâtrhv́p nhôtwpq jai cái đpjmfã nhảy đpjmfêninĺn bêninln cạnh Quỷ Lêninḷ. Nhìn kỹ lại chỉ thâtrhv́y trêninln tay con khỉ đpjmfã có thêninlm mâtrhv́y thưtwpq́ quả rưtwpq̀ng, trong môtwpq̀m vâtrhṽn còn đpjmfang nhôtwpq̀m nhoàm khôtwpqng ngưtwpq̀ng, chămvtỷng trách mà vưtwpq̀a rôtwpq̀i khôtwpqng nghe thâtrhv́y tiêninĺng “khọt khẹt” quen thuôtwpq̣c của nó.

 

Quỷ Lêninḷ bêninĺ con khỉ lêninln, xòa tay ra. Tiêninl̉u Hôtwpqi khọt khẹt cưtwpqơidcài, đpjmfămvtỵt thưtwpq́ quả rưtwpq̀ng vưtwpq̀a hái đpjmfưtwpqơidcạc lêninln tay Quỷ Lêninḷ. Chỉ thâtrhv́y thưtwpq́ quả âtrhv́y đpjmfỏ nhưtwpq son, trôtwpqng đpjmfáng yêninlu vôtwpq cùng, tuy rămvtỳng khôtwpqng lơidcán lămvtým, nhưtwpqng trôtwpqng râtrhv́t mâtrhṿp và mâtrhv̉y.

 

Quỷ lêninḷ câtrhv̀m môtwpq̣t trái lêninln cho vào miêninḷng, nhai nhai vài cái, cảm thâtrhv́y mùi vị hơidcai chát, nhưtwpqng càng nhai thì nưtwpqơidcác càng nhiêninl̀u, vưtwpq̀a ngọt vưtwpq̀a thơidcam, đpjmfúng là giai phâtrhv̉m hiêninĺm có.

 

mvtýn khẽ gâtrhṿt đpjmfâtrhv̀u, rôtwpq̀i chia ra làm mâtrhv́y phâtrhv̀n, liêninĺc mămvtýt nhìn Kim Bình Nhi, chìa tay ra nói: “Tiêninl̉u Hôtwpqi trơidcài sinh đpjmfã có khả nămvtyng phâtrhvn biêninḷt châtrhv́t đpjmfôtwpq̣c, nhưtwpq̃ng thưtwpq́ quả nó hái vêninl̀ đpjmfêninl̀u có thêninl̉ ămvtyn đpjmfưtwpqơidcạc”.

 

Kim Bình Nhi khôtwpqng tiêninĺp lâtrhv́y ngay, mà đpjmfảo mămvtýt nhìn mâtrhv́y trái câtrhvy trêninln tay Quỷ Lêninḷ, mỉm cưtwpqơidcài nói: “Ngưtwpqơidcai chia thêninĺ này trong lòng khôtwpqng cảm thâtrhv́y gì sao?”

 

Quỷ Lêninḷ chau mày, hưtwpq̀ nhẹ môtwpq̣t tiêninĺng, bàn tay nămvtým lại, châtrhṿm rãi rút vêninl̀.

 

Khôtwpqng ngơidcà Kim Bình Nhi lại đpjmfôtwpq̣t nhiêninln vưtwpqơidcan tay ra, chôtwpq̣p lâtrhv́y tay hămvtýn, mỉm cưtwpqơidcài nói: “Ta muôtwpq́n, ta muôtwpq́n…”.

 

Quỷ Lêninḷ thoáng biêninĺn sămvtýc, liêninĺc nhìn Kim Bình Nhi rôtwpq̀i châtrhṿm rãi mơidcả tay ra, đpjmfêninl̉ lôtwpq̣ mâtrhv́y trái câtrhvy màu đpjmfỏ.

 

Lúc này ánh mămvtýt của Kim Bình Nhi đpjmfôtwpq̣t nhiêninln trơidcả nêninln ôtwpqn nhu hòa dịu, dạt dào nhưtwpq sóng nưtwpqơidcác, nàng nhón mâtrhv́y ngón tay mêninl̀m mại trămvtýng muôtwpq́t nhămvtỵt tưtwpq̀ng quả môtwpq̣t trong tay Quỷ Lêninḷ lêninln.

Nhưtwpq̃ng móng tay nhỏ nhămvtýn vôtwpq ý cạ lêninln làn da tay thôtwpq ráp của Quỷ Lêninḷ, trong sưtwpq̣ âtrhv́m áp lại mang theo mâtrhv́y phâtrhv̀n lạnh lõe.

 

Nàng ngưtwpqng thị nhìn vào nam tưtwpq̉ trưtwpqơidcác mămvtýt này, châtrhṿm rãi buôtwpqng tay, đpjmfưtwpqa môtwpq̣t quả lêninln miêninḷng nhai, đpjmfoạn mỉm cưtwpqơidcài nói: “Ngon lămvtým!”.

 

Nụ cưtwpqơidcài của nàng, rưtwpq̣c rơidcã tưtwpq̣a môtwpq̣t đpjmfóa hoa kiêninl̀u diêninl̃m dưtwpqơidcái ánh mămvtỵt trơidcài, hâtrhv́p dâtrhṽn vôtwpq cùng.

 

Quỷ Lêninḷ nhìn nàng khôtwpqng nói môtwpq̣t lơidcài.

 

Kim Bình Nhi càng cưtwpqơidcài càng rưtwpq̣c rơidcã: “Sao vâtrhṿy, chămvtỷng nói câtrhvu gì, giôtwpq́ng môtwpq̣t têninln ngôtwpq́c vâtrhṿy…”.

 

Quỷ Lêninḷ nhìn Kim Bình Nhi đpjmfang che miêninḷng cưtwpqơidcài, trêninln mămvtỵt khôtwpqng lôtwpq̣ chút biêninl̉u tình gì. Hôtwpq̀i lâtrhvu sau, đpjmfôtwpq̣t nhiêninln hămvtýn lêninln tiêninĺng nói: “Tưtwpq̉ Mang Nhâtrhṿn là pháp khí hung tà chí âtrhvm trong thiêninln hạ, côtwpqtwpqơidcang có thêninl̉ luyêninḷn đpjmfêninĺn mưtwpq́c Nạp Âdxnum Quy Nguyêninln, hòa nhâtrhṿp vơidcái khí mạch bản thâtrhvn thành môtwpq̣t thêninl̉, quả đpjmfúng là tài giỏi!”.

 

“Ôdtjf̀?”.

 

trhv́y trái câtrhvy trêninln tay Kim Bình Nhi lâtrhṿp tưtwpq́c vơidcã nát, nưtwpqơidcác quả bămvtýn ra tung tóe lâtrhṿp tưtwpq́c bị đpjmfôtwpqng cưtwpq́ng thành bămvtyng, rơidcai xuôtwpq́ng đpjmfâtrhv́t.

 

mvtýc mămvtỵt ôtwpqn hòa cưtwpqơidcài tưtwpqơidcai rạng rơidcã của nàng lâtrhṿp tưtwpq́c biêninĺn mâtrhv́t, thay vào đpjmfó là ánh mămvtýt sămvtýc bén nhưtwpq dao, nhìn chămvtỳm chămvtỳm vào Quỷ Lêninḷ.

 

Quỷ Lêninḷ dưtwpqơidcàng nhưtwpq chămvtỷng hêninl̀ cảm giác, chỉ thản nhiêninln nói tiêninĺp: “Chỉ là tuy côtwpqtwpqơidcang là thuâtrhv̀n âtrhvm chi thêninl̉, tưtwpqơidcang thôtwpqng vơidcái linh tính của Tưtwpq̉ Mang Nhâtrhṿn, nhưtwpqng khí âtrhvm hàn quá thịnh, côtwpq âtrhvm bâtrhv́t trưtwpqơidcàng, côtwpqtwpqơidcang lại côtwpq́ cưtwpqơidcãng ép tu hành, đpjmfêninl̉ âtrhvm khí nhâtrhṿp thêninl̉, kinh mạch khí huyêninĺt vì vâtrhṿy mà bị thọ thưtwpqơidcang. Uy lưtwpq̣c của pháp bảo tưtwpq̣ nhiêninln đpjmfưtwpqơidcạc tămvtyng cao, song nêninĺu côtwpqtwpqơidcang muôtwpq́n tu luyêninḷn thêninlm môtwpq̣t tâtrhv̀ng nưtwpq̃a, tiêninĺn thêninlm môtwpq̣t bưtwpqơidcác nưtwpq̃a, chỉ e khó lại càng thêninlm khó!”.

 

Nói xong, hămvtýn khôtwpqng đpjmfêninl̉ ý đpjmfêninĺn gưtwpqơidcang mămvtỵt cưtwpq̣c kỳ khó coi của Kim Bình Nhi nưtwpq̃a, quay ngưtwpqơidcài bưtwpqơidcác đpjmfi, cùng lúc vâtrhṽy tay ra hiêninḷu môtwpq̣t cái. Con khỉ Tiêninl̉u Hôtwpqi đpjmfang đpjmfưtwpq́ng ămvtyn hoa quả liêninl̀n nhảy vọt lêninln vai hămvtýn. môtwpq̣t ngưtwpqơidcài môtwpq̣t khỉ đpjmfi thămvtỷng vêninl̀ phía dãy núi đpjmfen.

 

Chỉ còn lại Kim Bình Nhi vâtrhṽn đpjmfưtwpq́ng yêninln chôtwpq̃ cũ, nhìn theo bóng Quỷ Lêninḷ đpjmfi xa dâtrhv̀n. nàng châtrhṿm rãi đpjmfưtwpqa tay lêninln, dưtwpqơidcái ánh mămvtỵt trơidcài, bàn tay xinh đpjmfẹp nhỏ nhămvtýn trămvtýng muôtwpq́t nhưtwpq ngọc thạch, chỉ là ơidcả nơidcai sâtrhvu thămvtỷm nhâtrhv́t, tuy rămvtỳng khôtwpqng rõ lămvtým, nhưtwpqng vâtrhṽn có thêninl̉ nhìn thâtrhv́y nhưtwpq̃ng đpjmfưtwpqơidcàng nhỏ màu xanh khôtwpqng tưtwpq̣ nhiêninln lămvtým giôtwpq́ng nhưtwpq nhưtwpq̃ng huyêninĺt quản nhỏ ly ti phâtrhvn bôtwpq́ dày đpjmfămvtỵc trêninln tay nàng vâtrhṿy.

 

Kim Bình Nhi lămvtỵng lẽ trâtrhv̀m ngâtrhvm, đpjmfôtwpq̣t nhiêninln hưtwpq̀ lạnh môtwpq̣t tiêninĺng, khôtwpqng nói tiêninĺng nào, câtrhv́t bưtwpqơidcác đpjmfi theo Quỷ Lêninḷ. Nhưtwpq̃ng trái câtrhvy đpjmfã bị nàng biêninĺn thành bămvtyng mơidcái nãy, vơidcã vụn ra tưtwpq̀ng mảnh nhỏ dưtwpqơidcái gót châtrhvn.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.