Tru Tiên

Chương 195 : Ám Thương

    trước sau   
   

Phải mâupmf́t môvulq̣t hôvulq̀i lâupmfu ba ngưsdlxơflqd̀i bọn Tăxfvtng Thưsdlx Thưsdlxflqd́i hêianćt ngơflqd̃ ngàng, khôvulqi phục lại vẻ bình thưsdlxơflqd̀ng, nhưsdlxng cả ba đabvhêianc̀u nhìn ra đabvhưsdlxơflqḍc vẻ kinh hãi và nghi hoăxfvṭc trong măxfvt́t đabvhôvulq́i phưsdlxơflqdng, duy chỉ có môvulq̣t đabvhianc̉m khác biêianc̣t là trong măxfvt́t của hai nưsdlx̃ tưsdlx̉ Lục Tuyêianćt Kỳ và Văxfvtn Mâupmf̃n còn âupmf̉n ưsdlxơflqd́c vài phâupmf̀n kinh hoảng mà mêianc hoăxfvṭc nưsdlx̃a.

 

Chuyêianc̣n này vôvulq́n chỉ có vài đabvhêianc̣ tưsdlx̉ Tiêianc̉u Trúc Phong, Đrspfại Trúc Phong mơflqd́i biêianćt đabvhưsdlxơflqḍc, hơflqdn nưsdlx̃a Đrspfạo Huyêianc̀n Châupmfn Nhâupmfn đabvhã ba lâupmf̀n bôvulq́n lưsdlxơflqḍt nghiêiancm lêianc̣nh khôvulqng đabvhưsdlxơflqḍc truyêianc̀n ra ngoài, vâupmf̣y mà tại sao Vâupmfn Dịch Lam lại biêianćt đabvhưsdlxơflqḍc?

 

xfvtng Thưsdlx Thưsdlx khôvulqng giôvulq́ng nhưsdlxxfvtn Mâupmf̃n và Lục Tuyêianćt Kỳ, gã khôvulqng hêianc̀ biêianćt chuyêianc̣n xảy ra vơflqd́i Tru Tiêiancn Côvulq̉ Kiêianćm, đabvhianc̀u làm gã kinh ngạc chính là bản thâupmfn tin tưsdlx́c này. Nhưsdlxng sau khi hôvulq̀i phục lại tinh thâupmf̀n, gã đabvhã lâupmf̣p tưsdlx́c cưsdlxơflqd̀i vang, thâupmf̀n tình thoải máu nói: “Vâupmfn sưsdlx bá, ngưsdlxơflqd̀i sao lại đabvhùa cơflqḍt vơflqd́i ba kẻ hâupmf̣u sinh vãn bôvulq́i nhưsdlxupmf̣y?  Vưsdlx̀a rôvulq̀i xém chút nưsdlx̃a vãn bôvulq́i đabvhã bị ngưsdlxơflqd̀i làm sơflqḍ chêianćt khiêianćp rôvulq̀i. Tru tiêiancn côvulq̉ kiêianćm là bảo vâupmf̣t chí cao vôvulq thưsdlxơflqḍng của Thanh Vâupmfn Môvulqn, do đabvhích thâupmfn chưsdlxơflqd̉ng môvulqn sưsdlx bá bảo quản, làm sao có thêianc̉ tôvulq̉n thâupmf́t đabvhưsdlxơflqḍc chưsdlx́? Hì hì…”.




 

xfvtng Thưsdlx Thưsdlx khôvulqng ngưsdlx̀ng vưsdlx̀a cưsdlxơflqd̀i vưsdlx̀a lăxfvt́c đabvhâupmf̀u, đabvhoạn quay ngưsdlxơflqd̀i sang nhìn hai vị đabvhôvulq̀ng môvulqn cùng đabvhi, đabvhịnh xem thưsdlx̉ xem dáng vẻ của họ khi nghe đabvhưsdlxơflqḍc lơflqd̀i đabvhôvulq̀n đabvhãi đabvháng buôvulq̀n cưsdlxơflqd̀i, chỉ là sau khi gã quay ngưsdlxơflqd̀i lại, nụ cưsdlxơflqd̀i trêiancn môvulqi dưsdlxơflqd̀ng nhưsdlxflqdi sưsdlx̃ng lại môvulq̣t chút. Gưsdlxơflqdng măxfvṭt Lục Tuyêianćt Kỳ và Văxfvtn Mâupmf̃n khôvulqng hêianc̀ có chút tiêianću ý, mà ngưsdlxơflqḍc lại, cả hai nưsdlx̃ tưsdlx̉ này đabvhêianc̀u đabvhang chau mày, thâupmf̣m chí săxfvt́c diêianc̣n còn có phâupmf̀n tái đabvhi.

 

Trong đabvhại sảnh, chỉ có tiêianćng cưsdlxơflqd̀i của Tăxfvtng Thưsdlx Thưsdlx vang đabvhôvulq̣ng truyêianc̀n đabvhi truyêianc̀n lại, nhưsdlxng tiêianćng cưsdlxơflqd̀i của hăxfvt́n cũng nhanh chóng nhỏ dâupmf̀n, nhỏ dâupmf̀n rôvulq̀i biêianćn mâupmf́t. Vâupmfn Dịch Lam khẽ cưsdlxơflqd̀i cưsdlxơflqd̀i nói: “Thì ra chỉ là truyêianc̀n ngôvulqn thôvulqi, nhưsdlxupmf̣y thì tôvulq́t quá rôvulq̀i! Băxfvt̀ng khôvulqng chuyêianc̣n âupmf́y ăxfvt́t sẽ kinh đabvhôvulq̣ng cả thiêiancn hạ mâupmf́t”.

 

Lục Tuyêianćt Kỳ đabvhôvulq̣t nhiêiancn bưsdlxơflqd́c lêiancn môvulq̣t bôvulq̣, lạnh lùng hỏi Vâupmfn Dịch Lam: “Vâupmfn sưsdlx bá, chuyêianc̣n này đabvhưsdlxơflqdng nhiêiancn chỉ là tin đabvhôvulq̀n bưsdlx̀a bãi, khôvulqng đabvháng đabvhêianc̉ tin, nhưsdlxng khôvulqng biêianćt tiêianc̀n bôvulq́i đabvhã nghe đabvhưsdlxơflqḍc tin nhảm nhí này tưsdlx̀ đabvhâupmfy vâupmf̣y?”.

 

Càng vêianc̀ cuôvulq́i câupmfu thanh âupmfm của Lục Tuyêianćt Kỳ càng trơflqd̉ nêiancn lạnh lùng, nghe ra thâupmf̣m chí âupmf̉n âupmf̉n ưsdlxơflqd́c ưsdlxơflqd́c môvulq̣t chút vôvulqianc̃. nhưsdlxng tu dưsdlxơflqd̃ng của Vâupmfn Dịch Lam dưsdlxơflqd̀ng nhưsdlxupmf́t tôvulq́t, lão chăxfvt̉ng hêianc̀ đabvhêianc̉ ý tơflqd́i thái đabvhôvulq̣ của Lục Tuyêianćt Kỳ, chỉ khẽ xua tay môvulq̣t lưsdlxơflqḍt, nói vơflqd́i vẻ nhâupmfn tưsdlx̀ hòa ái nhưsdlx lúc đabvhâupmf̀u: “kỳ thưsdlx̣c tin này cũng mơflqd́i lưsdlxu truyêianc̀n ơflqd̉ Nam Cưsdlxơflqdng mâupmf́y ngày gâupmf̀n đabvhâupmfy mà thôvulqi. Ta trong môvulq̣t lâupmf̀n vôvulq ý đabvhã nghe mâupmf́y têiancn đabvhêianc̣ tưsdlx̉ trong côvulq́c nói chuyêianc̣n vêianc̀ tin này, ta liêianc̀n đabvhoán ngay tin này đabvhã quá nưsdlx̉a là tin đabvhôvulq̀n nhảm rôvulq̀i. vêianc̀ sau, càng nghĩ lại càng thâupmf́y đabvhúng, Đrspfạo Huyêianc̀n Châupmfn Nhâupmfn thâupmf̀n thôvulqng quảng đabvhại, làm sao có thêianc̉ đabvhêianc̉ nhưsdlx̃ng chuyêianc̣n nhưsdlxupmf̣y xảy ra chưsdlx́? Có đabvhianc̀u nhâupmfn tiêianc̣n có ba vị hiêianc̀n diêianc̣t lêiancn đabvhâupmfy bái phỏng, lão phu mơflqd́i thuâupmf̣n miêianc̣ng hỏi qua mà thôvulqi. Sau khi biêianćt đabvhưsdlxơflqḍc đabvhó là tin đabvhôvulq̀n, trong lòng lão phu cũng đabvhưsdlxơflqḍc an ủi phâupmf̀n nào…”

 

Trong tiêianćng cưsdlxơflqd̀i của Vâupmfn Dịch Lam, cả ba đabvhêianc̣ tưsdlx̉ của Thanh Vâupmfn Môvulqn đabvhêianc̀u nhưsdlx trâupmf̀m hăxfvt̉n xuôvulq́ng. Lục Tuyêianćt Kỳ săxfvt́c măxfvṭt nhưsdlxsdlxơflqdng, lạnh lùng giôvulq́ng nhưsdlx thiêiancn tiêiancn giáng phàm, đabvhôvulqi măxfvt́t đabvhẹp long lanh càng lúc càng khó coi hơflqdn nưsdlx̃a. Tăxfvtng Thưsdlx Thưsdlx là ngưsdlxơflqd̀i giáo hoạt nhanh nhẹn, vưsdlx̀a thâupmf́y khôvulqng khí trong Sơflqdn Hà Đrspfianćn có vẻ càng lúc càng lung túng khó xưsdlx̉, liêianc̀n đabvhăxfvt̀ng hăxfvt́ng môvulq̣t tiêianćng, đabvhưsdlx́ng lêiancn chăxfvt́n trưsdlxơflqd́c măxfvṭt Lục Tuyêianćt Kỳ nói: “Vâupmfn sưsdlx bá, chưsdlx vị sưsdlx trưsdlxơflqd̉ng phái đabvhêianc̣ tưsdlx̉ tơflqd́i Nam Cưsdlxơflqdng, chính là đabvhêianc̉ truy băxfvt́t yêiancu nghiêianc̣t Thú Thâupmf̀n kia, khôvulqng biêianćt các vị có đabvhâupmf̀u môvulq́i gì thì xin nói cho bọn đabvhêianc̣ tưsdlx̉ đabvhêianc̉ tránh khỏi phải uôvulq̉ng côvulqng môvulq̣t phen”.

 

upmfn Dịch Lâupmfabvhxfvt́t nhìn Tăxfvtng Thưsdlx Thưsdlx, mỉm cưsdlxơflqd̀i gâupmf̣t đabvhâupmf̀u, nhưsdlxng khôvulqng nói gì, mà chỉ liêianćc vêianc̀ phía sau môvulq̣t lưsdlxơflqḍt. Lý Tuâupmfn hiêianc̉u ý, liêianc̀n bưsdlxơflqd́c lêiancn phía trưsdlxơflqd́c, cung tay nói vơflqd́i Tăxfvtng Thưsdlx Thưsdlx: “Tăxfvtng sưsdlx huynh, tại hạ Lý Tuâupmfn, phụng mêianc̣nh sưsdlxvulqn làm hưsdlxơflqd́ng đabvhạo cho các vị trong thơflqd̀i gian tơflqd́i đabvhâupmfy…”

 

“Hưsdlx̀!”.

 

Lục Tuyêianćt Kỳ khôvulqng đabvhơflqḍi Lý Tuâupmfn nói hêianćt đabvhã lạnh lùng hưsdlx̀ lêiancn môvulq̣t tiêianćng, quay ngưsdlxơflqd̀i bỏ đabvhi. Lý Tuâupmfn lâupmf̣p tưsdlx́c sưsdlx̃ng ngưsdlxơflqd̀i, săxfvt́c măxfvṭt biêianćn đabvhôvulq̉i khó coi vôvulq cùng. Cũng may Văxfvtn Mâupmf̃n lanh trí, vôvulq̣i vàng cưsdlxơflqd̀i làm hòa: “Lý sưsdlx huynh, chuyêianc̣n này khôvulqng câupmf̀n làm phiêianc̀n đabvhêianćn huynh. Trong bọn tôvulqi cũng có ngưsdlxơflqd̀i đabvhã tưsdlx̀ng đabvhêianćn Nam Cưsdlxơflqdng, tuy khôvulqng thôvulqng thạo lăxfvt́m nhưsdlxng cũng khôvulqng đabvhêianćn nôvulq̃i bị lạc đabvhưsdlxơflqd̀ng đabvhâupmfu”.

Lý Tuâupmfn hít sâupmfu môvulq̣t hơflqdi, ánh măxfvt́t chạm phải bóng hình của bạch y nưsdlx̃ tưsdlx̉ xinh đabvhẹp âupmf́y, khóe miêianc̣ng khẽ giâupmf̣t giâupmf̣t, bao nhiêiancu nôvulq̣ khí tưsdlx̣a hôvulq̀ nhưsdlx tiêiancu tán chỉ trong môvulq̣t sát na ngăxfvt́n ngủi. chỉ thâupmf́y y thơflqd̉ dài môvulq̣t tiêianćng, cưsdlxơflqd̀i khôvulq̉ nói: “Vị sưsdlx tỷ này, khôvulqng phải tại hạ muôvulq́n nhưsdlxupmf̣y, chỉ là gâupmf̀n đabvhâupmfy phái đabvhã dò ra tin tưsdlx́c của Thú Thâupmf̀n…”

 

flqd̀i này vưsdlx̀a thôvulq́t ra, ba ngưsdlxơflqd̀i bọn Tăxfvtng Thưsdlx Thưsdlx, Lục Tuyêianćt Kỳ và Văxfvtn Mâupmf̃n liêianc̀n lâupmf̣p tưsdlx́c đabvhôvulq̣ng dung. Tăxfvtng Thưsdlx Thưsdlx vui mưsdlx̀ng hỏi: “Chuyêianc̣n này là thâupmf̣t chưsdlx́?”.

 

Lý Tuâupmfn gâupmf̣t đabvhâupmf̀u nói: “Khôvulqng sai. Bâupmf́t kêianc̉ thêianć nào Phâupmf̀n Hưsdlxơflqdng Côvulq́c cũng đabvhã có cơflqd nghiêianc̣p mâupmf́y trăxfvtm năxfvtm ơflqd̉ Nam Cưsdlxơflqdng này, nói gì thì nói cũng biêianćt nhiêianc̀u hơflqdn nhưsdlx̃ng ngưsdlxơflqd̀i tưsdlx̀ nơflqdi khác đabvhêianćn nhưsdlx các vị môvulq̣t chút”. Nói xong, y làm nhưsdlxvulq ý liêianćc nhìn Lục Tuyêianćt Kỳ môvulq̣t cái, nhưsdlxng chỉ thâupmf́y săxfvt́c măxfvṭt nàng lạnh nhưsdlxxfvtng tuyêianćt, quay đabvhâupmf̀u nhìn ra phía Băxfvt́c.

 

xfvtng Thưsdlx Thưsdlx lại hỏi tiêianćp: “Lúc này Thú Thâupmf̀n đabvhang ơflqd̉ đabvhâupmfu?”

Lý Tuâupmfn nói: “Theo tin tưsdlx́c của bản phái, yêiancu nghiêianc̣t đabvhó đabvhã trôvulq́n vào trong Thâupmf̣p Vạn Đrspfại Sơflqdn kỳ dị âupmfm u, hiêianc̣n giơflqd̀ đabvhang tìm đabvhưsdlxơflqd̀ng vêianc̀ vơflqd́i sào huyêianc̣t của hăxfvt́n”.

 

xfvtng Thưsdlx Thưsdlx thoáng ngâupmf̉n ngưsdlxơflqd̀i ra trong giâupmfy lát, đabvhoạn thôvulq́t lêiancn: “Thâupmf̣p Vạn Đrspfại Sơflqdn?”.




 

Lý Tuâupmfn gâupmf̣t đabvhâupmf̀u nói: “Chính thị. Khôvulqng câupmf̀n tại hạ nói, chăxfvt́c chưsdlx vị cũng sơflqd́m đabvhã nghe vêianc̀ Thâupmf̣p Vạn Đrspfại Sơflqdn rôvulq̀i. Nơflqdi đabvhó hung hiêianc̉m kỳ dị, thâupmf̀n bí khôvulqn lưsdlxơflqd̀ng, là môvulq̣t trong nhưsdlx̃ng đabvhại hung đabvhịa trong thiêiancn hạ. Thưsdlx̣c ra thì, nêianću nhưsdlx các vị khôvulqng tơflqd́i, tại hạ cũng đabvhang đabvhịnh dâupmf̃n theo môvulq̣t sôvulq́ sưsdlx đabvhêianc̣ xuâupmf́t phát tiêianćn vào Thâupmf̣p Vạn Đrspfại Sơflqdn tìm kiêianćm. Lâupmf̀n này vưsdlx̀a hay có ba vị tơflqd́i đabvhâupmfy, mọi ngưsdlxơflqd̀i kêianćt bạn đabvhôvulq̀ng hành, nhưsdlxupmf̣y càng tôvulq́t hơflqdn hay sao? Tại hạ ơflqd̉ đabvhâupmfy chăxfvt̉ng hêianc̀ có ý gì khác, chỉ là dù sao đabvhi nưsdlx̃a thì tại hạ đabvhã sôvulq́ng ơflqd̉ Nam Cưsdlxơflqdng nhiêianc̀u năxfvtm, ít nhiêianc̀u gì cũng biêianćt đabvhưsdlxơflqḍc vêianc̀ vùng đabvhâupmf́t hung hiêianc̉m đabvhó nhiêianc̀u hơflqdn ác vị môvulq̣t chút. Có tại hạ làm hưsdlxơflqd́ng đabvhạo, đabvhôvulq́i vơflqd́i các vị chỉ có lơflqḍi chưsdlx́ đabvhâupmfu hêianc̀ có hại!”.

 

Nói tơflqd́i đabvhâupmfy, y liêianc̀n cưsdlxơflqd̀i khan hai tiêianćng lạnh lùng.

 

xfvtng Thưsdlx Thưsdlx khẽ chau mày, quay vêianc̀ sau nhìn Lục Tuyêianćt Kỳ và Văxfvtn Mâupmf̃n môvulq̣t lưsdlxơflqḍt, đabvhoạn nói: “Lý sưsdlx huynh có thêianc̉ đabvhơflqḍi ba chúng ta thưsdlxơflqdng nghị môvulq̣t chút đabvhưsdlxơflqḍc khôvulqng?”.

 

Lý Tuâupmfn gâupmf̣t đabvhâupmf̀u nói: “Chưsdlx vị cưsdlx́ tưsdlx̣ nhiêiancn!”.

 

Ba ngưsdlxơflqd̀i bọn Tăxfvtng Thưsdlx Thưsdlx lui lại môvulq̣t góc, nhỏ tiêianćng rì râupmf̀m bàn tán. Tưsdlx̀ phía Lý Tuâupmfn nhìn qua, chỉ thâupmf́y đabvha phàn đabvhêianc̀u là Tăxfvtng Thưsdlx Thưsdlx nói chuyêianc̣n, có lúc Văxfvtn Mâupmf̃n cũng xen vào môvulq̣t hai âupmfu, còn Lục Tuyêianćt Kỳ thì chăxfvt̉ng nói lâupmf́y môvulq̣t lơflqd̀i, chỉ trâupmf̀m măxfvṭc gâupmf̣t đabvhâupmf̀u hoăxfvṭc là lăxfvt́c đabvhâupmf̀u thôvulqi.

 

sdlx̃ tưsdlx̉ bạch y dưsdlxơflqd̀ng nhưsdlx vĩnh viêianc̃n thanh lêianc̣ xuâupmf́t trâupmf̀n, lăxfvṭng lẽ đabvhưsdlx́ng ơflqd̉ đabvhó. Lý Tuâupmfn tưsdlx̀ xa nhìn Lục Tuyêianćt Kỳ, nhâupmf́t thơflqd̀i nhưsdlx si nhưsdlx dại. Chính vào lúc này, đabvhôvulq̣t nhiêiancn có ngưsdlxơflqd̀i vôvulq̃ lêiancn vai gã, Lý Tuâupmfn giâupmf̣t mình kinh hãi, khôvulqng ngơflqd̀ có ngưsdlxơflqd̀i đabvhêianćn gâupmf̀n nhưsdlxupmf̣y mà mình cũng khôvulqng phát giác, vôvulq̣i vàng quay đabvhâupmf̀u lại xem, thì ra chính là Vâupmfn Dịch Lam.

 

Lý Tuâupmfn đabvhỏ măxfvṭt, thâupmf́p giọng nói: “Sưsdlx phụ, đabvhêianc̣ tưsdlx̉ thâupmf́t thôvulq́ rôvulq̀i, có chuyêianc̣n gì khôvulqng ạ?”.

 

upmfn Dịch Lam liêianćc măxfvt́t vêianc̀ phía Lục Tuyêianćt Kỳ, măxfvṭt vôvulq biêianc̉u tình, chỉ đabvhianc̀m đabvhạm nói: “Con đabvhưsdlx̀ng quêiancn nhiêianc̣m vụ của mình!”.

 

Lý Tuâupmfn khẽ run lêiancn, t hâupmf́p giọng nói: “Đrspfêianc̣ tưsdlx̉ biêianćt rôvulq̀i!”.

 

upmfn Dịch Lam khẽ gâupmf̣t đabvhâupmf̀u nói tiêianćp: “Con hãy chiêianću côvulq́ bọn họ, ta có viêianc̣c đabvhi trưsdlxơflqd́c!”. Nói xong, lão cũng chăxfvt̉ng chào hỏi gì ba đabvhêianc̣ tưsdlx̉ Thanh Vâupmfn Môvulqn mà cưsdlx́ thêianć đabvhi thăxfvt̉ng. Lý Tuâupmfn nhìn theo bong Vâupmfn Dịch Lam khuâupmf́t dâupmf̀n sau cánh côvulq̉ng Sơflqdn Hà Đrspfianc̣n, trong lòng dâupmfng lêiancn cảm xúc phưsdlx́c tạp, cả nét măxfvṭt cũng khôvulqng ngưsdlx̀ng biêianćn đabvhôvulq̉i.

 

Lúc này, ba ngưsdlxơflqd̀i Tăxfvtng Thưsdlx Thưsdlx hình nhưsdlx đabvhã thưsdlxơflqdng lưsdlxơflqḍng xong, quay ngưsdlxơflqd̀i bưsdlxơflqd́c trơflqd̉ lại. Tăxfvtng Thưsdlx Thưsdlx mỉm cưsdlxơflqd̀i đabvhi tơflqd́i nói: “Lý sưsdlx huynh, ba ngưsdlxơflqd̀i chúng tôvulqi đabvhã nghĩ kỹ rôvulq̀i, lâupmf̀n này… ủa, Vâupmfn sưsdlx bá đabvhâupmfu?”.

 

Lý Tuâupmfn tỏ vẻ áy náy nói: “Gia sưsdlx có chuyêianc̣n bêiancn mình, lại thâupmf́y ba vị đabvhang thưsdlxơflqdng lưsdlxơflqḍng cho nêiancn khôvulqng muôvulq́n làm phiêianc̀n, đabvhã tưsdlx̣ mình đabvhi trưsdlxơflqd́c rôvulq̀i. Quả thâupmf̣t có chôvulq̃ thâupmf́t lêianc̃, mong các vị rôvulq̣ng lưsdlxơflqḍng bỏ quá!”.

xfvtng Thưsdlx Thưsdlxvulq̣i vàng nói: “Đrspfâupmfu có, đabvhâupmfu có, là chúng tôvulqi thâupmf́t lêianc̃ mơflqd́i đabvhúng, vưsdlx̀a rôvulq̀i nêianću có gì khôvulqng đabvhúng, mong Lý sưsdlx huynh thay chúng tôvulqi thỉnh tôvulq̣i vơflqd́i Vâupmfn sưsdlx bá. Ba chúng tôvulqi chỉ là hàng tiêianc̉u bôvulq́i khôvulqng biêianćt lêianc̃ sôvulq́, khôvulqng biêianćt trơflqd̀i cao đabvhâupmf́t dày, lão nhâupmfn gia ngưsdlxơflqd̀i khôvulqng trách là may lăxfvt́m rôvulq̀i”.

 

Thâupmf́y Tăxfvtng Thưsdlx Thưsdlx nói huyêiancn thuyêiancn tưsdlx̀ng tràng, tưsdlx̀ng tràng dài nhe lưsdlxu thủy hành vâupmfn, Lục Tuyêianćt Kỳ và Văxfvtn Mâupmf̃n đabvhêianc̀u cảm thâupmf́y ngưsdlxơflqḍng ngùng, nhưsdlxng họ Tăxfvtng thì vâupmf̃n thản nhiêiancn nhưsdlx khôvulqng, chăxfvt̉ng hêianc̀ biêianc̉u lôvulq̣ môvulq̣t chút ngại ngùng gì cả. Lý Tuâupmfn mỉm cưsdlxơflqd̀i khẽ gâupmf̣t đabvhâupmf̀u, khôvulqng nói thêiancm gì, chỉ hỏi môvulq̣t câupmfu: “Vâupmf̣y kêianćt quả tưsdlxơflqdng lưsdlxơflqḍng của ba vị thêianć nào?”.

 

xfvtng Thưsdlx Thưsdlx cung tay nói: “Lâupmf̀n này vâupmf̃n phải phiêianc̀n Lý sưsdlx huynh vâupmf̣y”.

 

Trêiancn gưsdlxơflqdng măxfvṭt Lý Tuâupmfn thoáng hiêianc̣n lêiancn vẻ vui mưsdlx̀ng, cúi ngưsdlxơflqd̀i hoàn lêianc̃ nói: “Đrspfâupmfu có, đabvhâupmfu có. Chúng ta vôvulq́n là ngưsdlxơflqd̀i cùng môvulq̣t nhà, theo lý câupmf̀n phải giúp đabvhơflqd̃ lâupmf̃n nhau”.

 

Nói đabvhoạn, ánh măxfvt̉t của y lại liêianćc vêianc̀ phía Lục Tuyêianćt Kỳ, sau đabvhso lâupmf̣p tưsdlx́c thu hôvulq̀i, đabvhăxfvt̀ng hăxfvt́ng mâupmf́y tiêianćng rôvulq̀i nói tiêianćp: “Có đabvhianc̀u Thâupmf̣p Vạn Đrspfại Sơflqdn là nơflqdi hung hiêianc̉m vôvulq cùng, các vị tôvulq́t nhâupmf̉t hãy có chuâupmf̉n bị thfi hơflqdn. Đrspfêianc̉ ta nói cho ba vị biêianćt nhưsdlx̃ng đabvhianc̀u câupmf̀n chú ý…”

 

xfvtng Thưsdlx Thưsdlxsdlxơflqd̀i cưsdlxơflqd̀i nói: “Làm phiêianc̀n Lý sưsdlx huynh rôvulq̀i!”. 

 

Nói đabvhoạn gã liêianc̀n quay lại vâupmf̃y tay gọi hai ngưsdlxơflqd̀i Lục Tuyêianćt Kỳ, Văxfvtn Mâupmf̃n: “Hai vị sưsdlx tỷ, hai ngưsdlxơflqd̀i cũng đabvhêianćn đabvhâupmfy nghe đabvhi!”.

 

Lục Tuyêianćt Kỳ khẽ chau mày, cơflqdvulq̀ nhưsdlx có gì khôvulqng nguyêianc̣n ý, nhưsdlxng bị Văxfvtn Mâupmf̃n đabvhưsdlx́ng bêiancn kéo tay, nêiancn cũng đabvhành phải nhâupmf́c châupmfn bưsdlxơflqd́c tơflqd́i.

 

Tiêianćng rì râupmf̀m vang lêiancn trong Sơflqdn Hà Đrspfianc̣n…

 

* * * * * *

 

Thâupmf̣p Vạn Đrspfại Sơflqdn.

 

Quỷ Lêianc̣ và Kim Bình Nhi cuôvulq́i cùng cũng ra khỏi khu rưsdlx̀ng đabvhen tôvulq́i này. Bêiancn ngoài hăxfvt́c lăxfvt́m, ngày hôvulqm nay thơflqd̀i tiêianćt của Thâupmf̣p Vạn Đrspfại Sơflqdn lại đabvhẹp hiêianćm thâupmf́y, măxfvṭt trơflqd̀i chiêianću rọi nhưsdlx̃ng tia sáng rưsdlx̣c rơflqd̃ xuôvulq́ng đabvhại đabvhịa, sưsdlxơflqd̉i âupmf́m thêianć gian, chiêianću xuôvulq́ng nhưsdlx̃ng tán câupmfy râupmf̣m rạp, chỉ có đabvhianc̀u ánh năxfvt́ng vâupmf̃n khôvulqng thêianc̉ chiêianću xuyêiancn qua đabvhưsdlxơflqḍc khu rưsdlx̀ng râupmf̣m rạp thâupmf̀n bí sau lưsdlxng họ mà thôvulqi.

 

Kim Bình Nhi ngưsdlx̉a măxfvṭt đabvhón nhâupmf̣n ánh năxfvt́ng âupmf́m áp, trong lòng cảm thâupmf́y thoải mái phi thưsdlxơflqd̀ng. măxfvṭc dù nàng đabvhã tơflqd́i đabvhâupmfy môvulq̣t lâupmf̀n, nhưsdlxng khi ra khỏi cánh rưsdlx̀ng tôvulq́i om âupmf́y, nàng vâupmf̃n có cảm giác nhưsdlxsdlx̀a trút đabvhưsdlxơflqḍc môvulq̣t gánh năxfvṭng trong lòng. Đrspfích thưsdlx̣c nêianću nhưsdlxupmf́y ngày liêianc̀n đabvhêianc̀u chỉ ơflqd̉ trong môvulq̣t nơflqdi đabvhâupmf̀y nhưsdlx̃ng răxfvt́n rêianćt đabvhôvulq̣c xà, mưsdlxa gió dâupmf̀m dêianc̀ thì ai cũng khôvulqng cảm thâupmf́y thoải mái đabvhưsdlxơflqḍc.

 

iancn ngoài khu rưsdlx̀ng, ngay cả khôvulqng khí cũng trơflqd̉ nêiancn ôvulqn hòa âupmf́m áp hơflqdn râupmf́t nhiêianc̀u. Kim Bình Nhi hít sâupmfu môvulq̣t hơflqdi, quay sang nhìn Quỷ Lêianc̣, thâupmf́y trêiancn nét lạnh lùng vôvulq vị của hăxfvt́n cũng thoáng hiêianc̣n ra vẻ thoải mái nhưsdlxsdlx̀a trút đabvhưsdlxơflqḍc gánh năxfvṭng.

 

Quỷ Lêianc̣ châupmf̣m rãi dưsdlx̀ng lại, ngâupmf̉ng đabvhâupmf̀u lêiancn nhìn ra phía xa xa. Trong môvulq̣t ngày thơflqd̀i tiêianćt đabvhẹp nhưsdlxvulqm nay, tâupmf̀m nhìn đabvhưsdlxơflqḍc mơflqd̉ rôvulq̣ng, phía xa xa cơflqdvulq̀ nhưsdlxupmf̃n là nhưsdlx̃ng răxfvṭng núi liêiancn tiêianćp kéo dài liêiancn miêiancn bâupmf́t tâupmf̣n.

 

Quỷ Lêianc̣ hơflqdi biêianćn săxfvt́c, Kim Bình Nhi thâupmf́y thêianć liêianc̀n bưsdlxơflqd́c lại bêiancn cạnh, mỉm cưsdlxơflqd̀i hỏi: “Thêianć nào, khôvulqng  ngơflqd̀ Nam Cưsdlxơflqdng ác đabvhịa lại rôvulq̣ng lơflqd́n vâupmf̣y phải khôvulqng? Lúc ta lâupmf̀n đabvhâupmf̀u tơflqd́i đabvhâupmfy, cũng kinh hãi nhưsdlx ngưsdlxơflqdi vâupmf̣y đabvhó”.

 

Quỷ Lêianc̣ vâupmf̃n nhìn vêianc̀ phía xa xăxfvtm, đabvhianc̀m nhiêiancn nói: “Sâupmfn Ma Côvulq̉ Đrspfôvulq̣ng đabvhó có còn xa đabvhâupmfy khôvulqng?”.

 

Kim Bình Nhi nhoẻn miêianc̣ng cưsdlxơflqd̀i tưsdlxơflqdi, bưsdlxơflqd́c lêiancn hai bưsdlxơflqd́c, ngưsdlxơflqd́c măxfvt́t nhìn vêianc̀ phía răxfvṭng núi trưsdlxơflqd́c măxfvṭt môvulq̣t hôvulq̀i, sau đabvhó đabvhưsdlxa tay lêiancn chỉ vào môvulq̣t ngọn núi hình dáng quái dị nói: “Nhìn thâupmf́y ngọn núi màu đabvhen kia khôvulqng? Chúng ta vưsdlxơflqḍt qua ngọn núi âupmf́y là đabvhêianćn. Sâupmfn Ma Côvulq̉ Đrspfôvulq̣ng ơflqd̉ ngay dưsdlxơflqd́c châupmfn núi”.

 

Quỷ Lêianc̣ đabvhôvulqi măxfvt́t nhìn theo tay nàng, quả nhiêiancn nhìn thâupmf́y môvulq̣t ngọn núi hình dáng thâupmf̣p phâupmf̀n quái dị. Nơflqdi đabvhó dưsdlxơflqd̀ng nhưsdlx chăxfvt̉ng hêianc̀ có môvulq̣t chút ánh dưsdlxơflqdng quang, ngưsdlxơflqḍc lại, thủy chung đabvhêianc̀u bị môvulq̣t tâupmf̀ng sưsdlxơflqdng vụ màu đabvhen bao trùm, thâupmf̀n bí vôvulq song.

 

Quỷ Lêianc̣ khẽ gâupmf̣t đabvhâupmf̀u nói: “Vâupmf̣y chúng ta đabvhi thôvulqi!”.

Nói đabvhoạn hăxfvt́n câupmf́t bưsdlxơflqd́c đabvhi luôvulqn. Kim Bình Nhi khôvulqng ngơflqd̀ lại khôvulqng có phản ưsdlx́ng, vâupmf̃n đabvhưsdlx́ng nguyêiancn chôvulq̃ đabvhó.

 

Quỷ Lêianc̣ đabvhi đabvhưsdlxơflqḍc mâupmf́y bưsdlxơflqd́c, cảm thâupmf́y Kim Bình Nhi khôvulqng đabvhi theo, thì ngạc nhiêiancn quay đabvhâupmf̀u lại hỏi: “Có chuyêianc̣n gì?”.

 

Kim Bình Nhi lưsdlx̀ măxfvt́t nhìn hăxfvt́n môvulq̣t cái, nhưsdlxng dù thâupmf̀n tình có côvulq̉ quái môvulq̣t chút, dáng vẻ của nàng trong ánh sáng rưsdlx̣c rơflqd̃ của vâupmf̀ng thái dưsdlxơflqdng vâupmf̃n hêianćt sưsdlx́c xinh đabvhẹp yêiancu kiêianc̀u: “Ngưsdlxơflqdi tưsdlx̣ nhiêiancn là nhâupmfn vâupmf̣t lơflqḍi hại rôvulq̀i, chỉ đabvháng tiêianćc trưsdlxơflqd́c măxfvṭt ngưsdlxơflqdi lại là môvulq̣t nưsdlx̃ tưsdlx̉ yêianću nhưsdlxơflqḍc, hiêianc̣n giơflqd̀ ngưsdlxơflqd̀i ta khôvulqng đabvhi nôvulq̉i nưsdlx̃a rôvulq̀i”.

 

Quỷ Lêianc̣ thản nhiêiancn nói: “Thiêiancn hạ nưsdlx̃ tưsdlx̉ này có đabvhêianćm đabvhi đabvhêianćm lại mâupmf́y lâupmf̀n cũng khôvulqng đabvhêianćn lưsdlxơflqḍt côvulqsdlxơflqdng làm nưsdlx̃ tưsdlx̉ yêianću nhưsdlxơflqḍc cái gì đabvhó”.

Kim Bình Nhi cưsdlxơflqd̀i tưsdlxơflqdi nhưsdlx hoa, chăxfvt̉ng hêianc̀ lôvulq̣ vẻ tưsdlx́c giâupmf̣n, tìm môvulq̣t tảng đabvhá khôvulq sạch sẽ gâupmf̀n đabvhó rôvulq̀i ngôvulq̀i xuôvulq́ng.

 

Quỷ Lêianc̣ dù khôvulqng tin Kim Bình Nhi nói thâupmf̣t, song nghĩ lại mâupmf́y ngày nay ơflqd̉ trong khu rưsdlx̀ng thâupmf̀n bí kia, hai ngưsdlxơflqd̀i đabvhích thưsdlx̣c chưsdlxa tưsdlx̀ng đabvhưsdlxơflqḍc nghỉ ngơflqdi tưsdlx̉ têianć, nêiancn cũng khôvulqng kiêiancn quyêianćt lêiancn đabvhưsdlxơflqd̀ng, mà bưsdlxơflqd́c tơflqd́i ngôvulq̀i xuôvulq́ng môvulq̣t tảng đabvhá khác khôvulqng xa Kim Bình Nhi.

 

Con khỉ Tiêianc̉u Hôvulqi vâupmf̃n ngôvulq̀i trêiancn vai hăxfvt́n đabvhôvulq̣t nhiêiancn kêiancu lêiancn hai tiêianćng “khẹt khẹt!”, cơflqdvulq̀ nhưsdlx bị ai làm giâupmf̣t mình vâupmf̣y, nó nhảy tưsdlx̀ trêiancn vai Quỷ Lêianc̣ xuôvulq́ng đabvhâupmf́t, nhìn quanh bôvulq́n bêianc̀, ba con măxfvt́t cưsdlx́ nhâupmf́p nháy khôvulqng ngưsdlx̀ng, sau đabvhó vâupmf̃y đabvhvulqi môvulq̣t cái, tung mình chạy vao ftrong bụi cỏ, trong nháy măxfvt́t đabvhã khôvulqng thâupmf́y đabvhâupmfu nưsdlx̃a.

 

Kim Bình Nhi nhìn theo bóng con khỉ, mỉm cưsdlxơflqd̀i nói: “Nơflqdi này hung hiêianc̉m vạn phâupmf̀n, con khỉ của ngưsdlxơflqdi chạy lung tung, khôvulqng sơflqḍ có chuyêianc̣n hay sao?”.

 

Quỷ Lêianc̣ lăxfvt́c đabvhâupmf̀u nói: “Khôvulqng viêianc̣c gì, cho dù hai chúng ta có chuyêianc̣n thì tiêianc̉u tưsdlx̉ âupmf́y cũng vâupmf̃n khỏe  nhưsdlx thưsdlxơflqd̀ng”.

 

Kim Bình Nhi bâupmf̣t cưsdlxơflqd̀i khúc khích, che miêianc̣ng nói: “Cái gì mà tiêianc̉u tưsdlx̉ chưsdlx́, rõ ràng chỉ là môvulq̣t con khỉ thôvulqi mà?”.

 

Quỷ Lêianc̣ đabvhưsdlxa măxfvt́t nhìn dung nhan nhưsdlx ngọc của Kim Bình Nhi, khóe miêianc̣ng lôvulq̣ ra môvulq̣t nụ cưsdlxơflqd̀i, tiêianćp đabvhó ánh măxfvt́t dịch dâupmf̀n vêianc̀ phía Tiêianc̉u Hôvulqi vưsdlx̀a chạy đabvhi, châupmf̣m rãi nói: “Trong lòng ta, nó còn tôvulq́t hơflqdn vôvulqvulq́ ngưsdlxơflqd̀i khác”.

Kim Bình Nhi nhìn gưsdlxơflqdng măxfvṭt hơflqdi tái đabvhi của Quỷ Lêianc̣, nụ cưsdlxơflqd̀i trêiancn măxfvṭt nàng cũng dâupmf̀n dâupmf̀n biêianćn mâupmf́t. Quỷ Lêianc̣ hơflqdi chau mày, săxfvt́c măxfvṭt chơflqḍt trâupmf̀m xuôvulq́ng.

 

Hay là, hăxfvt́n đabvhôvulq̣t nhiêiancn phát hiêianc̣n ra mình đabvhã nói gì đabvhó khôvulqng đabvhúng trưsdlxơflqd́c măxfvṭt nưsdlx̃ tưsdlx̉ xinh đabvhẹp này?

 

Kim Bình Nhi trưsdlxơflqd́c giơflqd̀ đabvhêianc̀u là môvulq̣t nưsdlx̃ tưsdlx̉ thôvulqng minh và tuyêianc̣t đabvhôvulq́i khôvulqng phải hạng thục nưsdlx̃ an phâupmf̣n thủ thưsdlxơflqd̀ng, vâupmf̣y mà giơflqd̀ đabvhâupmfy nàng lại lăxfvṭng lẽ nhìn Quỷ Lêianc̣, ánh măxfvt́t ôvulqn nhu mà hòa dịu, âupmf́m áp. Có đabvhianc̀u, trong măxfvt́t nàng, săxfvt́c măxfvṭt của Quỷ Lêianc̣ càng lúc càng khó coi.

 

Hai hàng lôvulqng mày của Quỷ Lêianc̣ càng lúc càng nhíu chăxfvṭt, Kim Bình Nhi đabvhôvulq̣t nhiêiancn hỏi: “Ngưsdlxơflqdi sao vâupmfy?”.

 

Quỷ Lêianc̣ ngâupmf̉n ngưsdlxơflqd̀i: “Chuyêianc̣n gì?”.

 

Kim Bình Nhi nhìn y, nét măxfvṭt nhưsdlx muôvulq́n cưsdlxơflqd̀i mà khôvulqng cưsdlxơflqd̀i, nhẹ giọng nói: “Ngưsdlxơflqdi dưsdlxơflqd̀ng nhưsdlx khôvulqng đabvhưsdlxơflqḍc thoải mái?”.

 

Quỷ Lêianc̣ ho khan môvulq̣t tiêianćng: “Khôvulqng có!”.

 

Kim Bình Nhi cơflqdvulq̀ nhưsdlx khôvulqng nghe thâupmf́y hăxfvt́n trả lơflqd̀i vâupmf̣y, tiêianćp tục nói: “Có phải là trưsdlxơflqd́c măxfvṭt môvulq̣t nưsdlx̃ tưsdlx̉ nhưsdlx ta, ngưsdlxơflqdi lại đabvhôvulq̣t nhiêiancn nói ra nhưsdlx̃ng đabvhianc̀u thâupmf̀m kín trong lòng, chuyêianc̣n này khiêianćn ngưsdlxơflqdi lúng túng đabvhúng khôvulqng?”.

 

sdlxơflqdng măxfvṭt Quỷ Lêianc̣ dưsdlxơflqd̀ng nhưsdlx phủ môvulq̣t lơflqd́p sưsdlxơflqdng lạnh, nhưsdlxng hăxfvt́n chưsdlxa kịp nói gì thì Kim Bình Nhi đabvhã cưsdlxơflqd́p lơflqd̀i nói tiêianćp: “Mưsdlxơflqd̀i năxfvtm nay, đabvhăxfvṭc biêianc̣t là sau khi Bích Dao có chuyêianc̣n, ngưsdlxơflqdi chưsdlxa tưsdlx̀ng ơflqd̉ vơflqd́i môvulq̣t nưsdlx̃ tưsdlx̉ nào khác lâupmfu nhưsdlxupmf̣y phải khôvulqng? Có phải trong mâupmf́y ngày ơflqd̉ vơflqd́i nhau, đabvhịch ý của ngưsdlxơflqdi vơflqd́i ta ngày càng ít đabvhi, trong lúc vôvulq ý ngưsdlxơflqdi lại nói ra nhưsdlx̃ng lơflqd̀i trong lòng, nêiancn nhâupmf́t thơflqd̀i cảm thâupmf́y có lôvulq̃i vơflqd́i nàng hay chăxfvtng?”.

 

Quỷ Lêianc̣ nhìn thăxfvt̉ng vào Kim Bình Nhi, ánh măxfvt́t lạnh lùng nhưsdlxxfvtng tuyêianćt: “Côvulq nói vâupmf̣y là có ý gì? Còn nưsdlx̃a, tại sao lại nhăxfvt́c đabvhêianćn Bích Dao?”.

 

Quỷ Lêianc̣ đabvhưsdlx́ng vụt dâupmf̣y, tưsdlx́c giâupmf̣n nói: “Ta sơflqḍ cái gì? Nêianću còn nói bưsdlx̀a ta sẽ khôvulqng khách khí nưsdlx̃a đabvhâupmfu…”.

“Ngưsdlxơflqdi sơflqḍ mình sẽ quêiancn Bích Dao!” Kim Bình Nhi đabvhôvulq̣t nhiêiancn cao giọng nói nhưsdlx chém đabvhinh chăxfvṭt săxfvt́t.

 

Quỷ Lêianc̣ sưsdlx̃ng ngưsdlxơflqd̀i, khôvulqng thôvulq́t lêiancn đabvhưsdlxơflqḍc tiêianćng nào, giôvulq́ng nhưsdlx bị ai đabvhó đabvhánh trúng chôvulq̃ yêianću hại vâupmf̣y. Kim Bình Nhi cũng đabvhôvulq̣t nhiêiancn trâupmf̀m măxfvṭc, khôvulqng gian xung quanh hai ngưsdlxơflqd̀i bao trùm trong môvulq̣t sưsdlx̣ yêiancn tĩnh đabvháng sơflqḍ. Khôvulqng có bâupmf́t cưsdlx́ môvulq̣t âupmfm thanh nào cang lêiancn.

 

Lúc này, bâupmf̀u trơflqd̀i xanh thăxfvtm thăxfvt̉m, môvulq̣t cơflqdn gió tưsdlx̀ răxfvṭng núi xa xa thôvulq̉i tơflqd́i làm câupmfy cỏ phát ra tiêianćng đabvhôvulq̣ng rì rào.

 

Trơflqd̀i đabvhã vêianc̀ chiêianc̀u.

 

Gió thôvulq̉i tơflqd́i làm mái tóc hai ngưsdlxơflqd̀i bay phâupmf́t phơflqd́i.

 

Hai ngưsdlxơflqd̀i đabvhưsdlx́ng im lăxfvṭng nhìn nhau, khôvulqng nói môvulq̣t lơflqd̀i.

 

Kim Bình Nhi nhìn thăxfvt̉ng vào nam nưsdlx̃ trưsdlxơflqd́c măxfvṭt mình, hai măxfvt́t khôvulqng ngưsdlx̀ng chơflqd́p chơflqd́p, nhưsdlx đabvhang thưsdlxơflqdng hại, lại nhưsdlx đabvhang chêianć nhạo y.

 

vulq̀i lâupmfu sau nàng mơflqd́i đabvhưsdlxa tay lêiancn vuôvulq́t vuôvulq́t mâupmf́y sơflqḍi tóc lòa xòa trưsdlxơflqd́c trán, thanh âupmfm cũng ôvulqn hòa đabvhi đabvhôvulqi chút: “Vì chuyêianc̣n năxfvtm âupmf́y mà đabvhêianćn nay cả bản thâupmfn mình ngưsdlxơflqdi cũng khôvulqng dám tin nưsdlx̃a, có phải vì sơflqḍ trong lúc vôvulq ý sẽ quêiancn đabvhi nàng ta hay khôvulqng?”.

 

Nụ cưsdlxơflqd̀i của nàng ảm đabvhạm nhưsdlxflqdn gió lưsdlxơflqd́t qua trêiancn câupmfy cỏ lá hoa: “Kêianc̀m nén bản thâupmfn, khôvulqng ngưsdlx̀ng nhăxfvt́c nhơflqd̉ mình khôvulqng đabvhưsdlxơflqḍc quêiancn môvulq̣t ngưsdlxơflqd̀i, thiêiancn hạ này có ai hiêianc̉u đabvhưsdlxơflqḍc đabvhại tưsdlxơflqd́ng Quý Lêianc̣ của Quý Vưsdlxơflqdng Tôvulqng mà ai ai cũng khiêianćp sơflqḍ lại là môvulq̣t kẻ đabvháng thưsdlxơflqdng nhưsdlxupmf̣y chưsdlx́?”.

 

xfvt́c măxfvṭt Quỷ Lêianc̣ biêianćn đabvhôvulq̉i khôvulqng ngưsdlx̀ng, lúc xanh lúc trăxfvt́ng. Đrspfôvulq̣t nhiêiancn hăxfvt́n ngưsdlx̉a măxfvṭt hít sâupmfu môvulq̣t hơflqdi, sau đabvhó lại châupmf̣m rãi thơflqd̉ ra. Sau đabvhó, nét măxfvṭt hăxfvt́n cũng dâupmf̀n dâupmf̀n trơflqd̉ lại bình thưsdlxơflqd̀ng, khôvulqng còn thâupmf́y môvulq̣t chút bi thưsdlxơflqdng hay vui vẻ gì nưsdlx̃a, chỉ là môvulq̣t gưsdlxơflqdng măxfvṭt lạnh lùng nhưsdlxvulq̃ đabvhá.

 

“Côvulqsdlxơflqdng là gì mà nói ta nhưsdlxupmf̣y? Tại sao khôvulqng thưsdlx̉ nghĩ vêianc̀ bản thâupmfn mình đabvhi?”.

 

xfvt́n châupmf̣m rãi nói, trong măxfvt́t thoáng hiêianc̣n vẻ châupmfm biêianćm, cơflqdvulq̀ nhưsdlx đabvhã quêiancn hêianćt chuyêianc̣n mình vưsdlx̀a thâupmf́t thái vưsdlx̀a rôvulq̀i.

 

Kim Bình Nhi mỉm cưsdlxơflqd̀i nói: “Ta? Ta chăxfvt̉ng là gì cả, chỉ bâupmf́t quá là môvulq̣t nưsdlx̃ nhâupmfn đabvhang đabvhi vơflqd́i ngưsdlxơflqdi mà thôvulqi”.

 

Quỷ Lêianc̣ khôvulqng thèm lý đabvhêianćn ý châupmfm chọc trong lơflqd̀i nói của nàng, quay đabvhâupmf̀u đabvhi chôvulq̃ khác. Lúc này bụi cỏ đabvhôvulq̣t nhiêiancn xao đabvhôvulq̣ng, Tiêianc̉u Hôvulqi tưsdlx̀ trong đabvhó nhảy vụt ra, nhâupmf́p nhôvulq jai cái đabvhã nhảy đabvhêianćn bêiancn cạnh Quỷ Lêianc̣. Nhìn kỹ lại chỉ thâupmf́y trêiancn tay con khỉ đabvhã có thêiancm mâupmf́y thưsdlx́ quả rưsdlx̀ng, trong môvulq̀m vâupmf̃n còn đabvhang nhôvulq̀m nhoàm khôvulqng ngưsdlx̀ng, chăxfvt̉ng trách mà vưsdlx̀a rôvulq̀i khôvulqng nghe thâupmf́y tiêianćng “khọt khẹt” quen thuôvulq̣c của nó.

 

Quỷ Lêianc̣ bêianć con khỉ lêiancn, xòa tay ra. Tiêianc̉u Hôvulqi khọt khẹt cưsdlxơflqd̀i, đabvhăxfvṭt thưsdlx́ quả rưsdlx̀ng vưsdlx̀a hái đabvhưsdlxơflqḍc lêiancn tay Quỷ Lêianc̣. Chỉ thâupmf́y thưsdlx́ quả âupmf́y đabvhỏ nhưsdlx son, trôvulqng đabvháng yêiancu vôvulq cùng, tuy răxfvt̀ng khôvulqng lơflqd́n lăxfvt́m, nhưsdlxng trôvulqng râupmf́t mâupmf̣p và mâupmf̉y.

 

Quỷ lêianc̣ câupmf̀m môvulq̣t trái lêiancn cho vào miêianc̣ng, nhai nhai vài cái, cảm thâupmf́y mùi vị hơflqdi chát, nhưsdlxng càng nhai thì nưsdlxơflqd́c càng nhiêianc̀u, vưsdlx̀a ngọt vưsdlx̀a thơflqdm, đabvhúng là giai phâupmf̉m hiêianćm có.

 

xfvt́n khẽ gâupmf̣t đabvhâupmf̀u, rôvulq̀i chia ra làm mâupmf́y phâupmf̀n, liêianćc măxfvt́t nhìn Kim Bình Nhi, chìa tay ra nói: “Tiêianc̉u Hôvulqi trơflqd̀i sinh đabvhã có khả năxfvtng phâupmfn biêianc̣t châupmf́t đabvhôvulq̣c, nhưsdlx̃ng thưsdlx́ quả nó hái vêianc̀ đabvhêianc̀u có thêianc̉ ăxfvtn đabvhưsdlxơflqḍc”.

 

Kim Bình Nhi khôvulqng tiêianćp lâupmf́y ngay, mà đabvhảo măxfvt́t nhìn mâupmf́y trái câupmfy trêiancn tay Quỷ Lêianc̣, mỉm cưsdlxơflqd̀i nói: “Ngưsdlxơflqdi chia thêianć này trong lòng khôvulqng cảm thâupmf́y gì sao?”

 

Quỷ Lêianc̣ chau mày, hưsdlx̀ nhẹ môvulq̣t tiêianćng, bàn tay năxfvt́m lại, châupmf̣m rãi rút vêianc̀.

 

Khôvulqng ngơflqd̀ Kim Bình Nhi lại đabvhôvulq̣t nhiêiancn vưsdlxơflqdn tay ra, chôvulq̣p lâupmf́y tay hăxfvt́n, mỉm cưsdlxơflqd̀i nói: “Ta muôvulq́n, ta muôvulq́n…”.

 

Quỷ Lêianc̣ thoáng biêianćn săxfvt́c, liêianćc nhìn Kim Bình Nhi rôvulq̀i châupmf̣m rãi mơflqd̉ tay ra, đabvhêianc̉ lôvulq̣ mâupmf́y trái câupmfy màu đabvhỏ.

 

Lúc này ánh măxfvt́t của Kim Bình Nhi đabvhôvulq̣t nhiêiancn trơflqd̉ nêiancn ôvulqn nhu hòa dịu, dạt dào nhưsdlx sóng nưsdlxơflqd́c, nàng nhón mâupmf́y ngón tay mêianc̀m mại trăxfvt́ng muôvulq́t nhăxfvṭt tưsdlx̀ng quả môvulq̣t trong tay Quỷ Lêianc̣ lêiancn.

Nhưsdlx̃ng móng tay nhỏ nhăxfvt́n vôvulq ý cạ lêiancn làn da tay thôvulq ráp của Quỷ Lêianc̣, trong sưsdlx̣ âupmf́m áp lại mang theo mâupmf́y phâupmf̀n lạnh lõe.

 

Nàng ngưsdlxng thị nhìn vào nam tưsdlx̉ trưsdlxơflqd́c măxfvt́t này, châupmf̣m rãi buôvulqng tay, đabvhưsdlxa môvulq̣t quả lêiancn miêianc̣ng nhai, đabvhoạn mỉm cưsdlxơflqd̀i nói: “Ngon lăxfvt́m!”.

 

Nụ cưsdlxơflqd̀i của nàng, rưsdlx̣c rơflqd̃ tưsdlx̣a môvulq̣t đabvhóa hoa kiêianc̀u diêianc̃m dưsdlxơflqd́i ánh măxfvṭt trơflqd̀i, hâupmf́p dâupmf̃n vôvulq cùng.

 

Quỷ Lêianc̣ nhìn nàng khôvulqng nói môvulq̣t lơflqd̀i.

 

Kim Bình Nhi càng cưsdlxơflqd̀i càng rưsdlx̣c rơflqd̃: “Sao vâupmf̣y, chăxfvt̉ng nói câupmfu gì, giôvulq́ng môvulq̣t têiancn ngôvulq́c vâupmf̣y…”.

 

Quỷ Lêianc̣ nhìn Kim Bình Nhi đabvhang che miêianc̣ng cưsdlxơflqd̀i, trêiancn măxfvṭt khôvulqng lôvulq̣ chút biêianc̉u tình gì. Hôvulq̀i lâupmfu sau, đabvhôvulq̣t nhiêiancn hăxfvt́n lêiancn tiêianćng nói: “Tưsdlx̉ Mang Nhâupmf̣n là pháp khí hung tà chí âupmfm trong thiêiancn hạ, côvulqsdlxơflqdng có thêianc̉ luyêianc̣n đabvhêianćn mưsdlx́c Nạp Âlmcgm Quy Nguyêiancn, hòa nhâupmf̣p vơflqd́i khí mạch bản thâupmfn thành môvulq̣t thêianc̉, quả đabvhúng là tài giỏi!”.

 

“Ômikt̀?”.

 

upmf́y trái câupmfy trêiancn tay Kim Bình Nhi lâupmf̣p tưsdlx́c vơflqd̃ nát, nưsdlxơflqd́c quả băxfvt́n ra tung tóe lâupmf̣p tưsdlx́c bị đabvhôvulqng cưsdlx́ng thành băxfvtng, rơflqdi xuôvulq́ng đabvhâupmf́t.

 

xfvt́c măxfvṭt ôvulqn hòa cưsdlxơflqd̀i tưsdlxơflqdi rạng rơflqd̃ của nàng lâupmf̣p tưsdlx́c biêianćn mâupmf́t, thay vào đabvhó là ánh măxfvt́t săxfvt́c bén nhưsdlx dao, nhìn chăxfvt̀m chăxfvt̀m vào Quỷ Lêianc̣.

 

Quỷ Lêianc̣ dưsdlxơflqd̀ng nhưsdlx chăxfvt̉ng hêianc̀ cảm giác, chỉ thản nhiêiancn nói tiêianćp: “Chỉ là tuy côvulqsdlxơflqdng là thuâupmf̀n âupmfm chi thêianc̉, tưsdlxơflqdng thôvulqng vơflqd́i linh tính của Tưsdlx̉ Mang Nhâupmf̣n, nhưsdlxng khí âupmfm hàn quá thịnh, côvulq âupmfm bâupmf́t trưsdlxơflqd̀ng, côvulqsdlxơflqdng lại côvulq́ cưsdlxơflqd̃ng ép tu hành, đabvhêianc̉ âupmfm khí nhâupmf̣p thêianc̉, kinh mạch khí huyêianćt vì vâupmf̣y mà bị thọ thưsdlxơflqdng. Uy lưsdlx̣c của pháp bảo tưsdlx̣ nhiêiancn đabvhưsdlxơflqḍc tăxfvtng cao, song nêianću côvulqsdlxơflqdng muôvulq́n tu luyêianc̣n thêiancm môvulq̣t tâupmf̀ng nưsdlx̃a, tiêianćn thêiancm môvulq̣t bưsdlxơflqd́c nưsdlx̃a, chỉ e khó lại càng thêiancm khó!”.

 

Nói xong, hăxfvt́n khôvulqng đabvhêianc̉ ý đabvhêianćn gưsdlxơflqdng măxfvṭt cưsdlx̣c kỳ khó coi của Kim Bình Nhi nưsdlx̃a, quay ngưsdlxơflqd̀i bưsdlxơflqd́c đabvhi, cùng lúc vâupmf̃y tay ra hiêianc̣u môvulq̣t cái. Con khỉ Tiêianc̉u Hôvulqi đabvhang đabvhưsdlx́ng ăxfvtn hoa quả liêianc̀n nhảy vọt lêiancn vai hăxfvt́n. môvulq̣t ngưsdlxơflqd̀i môvulq̣t khỉ đabvhi thăxfvt̉ng vêianc̀ phía dãy núi đabvhen.

 

Chỉ còn lại Kim Bình Nhi vâupmf̃n đabvhưsdlx́ng yêiancn chôvulq̃ cũ, nhìn theo bóng Quỷ Lêianc̣ đabvhi xa dâupmf̀n. nàng châupmf̣m rãi đabvhưsdlxa tay lêiancn, dưsdlxơflqd́i ánh măxfvṭt trơflqd̀i, bàn tay xinh đabvhẹp nhỏ nhăxfvt́n trăxfvt́ng muôvulq́t nhưsdlx ngọc thạch, chỉ là ơflqd̉ nơflqdi sâupmfu thăxfvt̉m nhâupmf́t, tuy răxfvt̀ng khôvulqng rõ lăxfvt́m, nhưsdlxng vâupmf̃n có thêianc̉ nhìn thâupmf́y nhưsdlx̃ng đabvhưsdlxơflqd̀ng nhỏ màu xanh khôvulqng tưsdlx̣ nhiêiancn lăxfvt́m giôvulq́ng nhưsdlx nhưsdlx̃ng huyêianćt quản nhỏ ly ti phâupmfn bôvulq́ dày đabvhăxfvṭc trêiancn tay nàng vâupmf̣y.

 

Kim Bình Nhi lăxfvṭng lẽ trâupmf̀m ngâupmfm, đabvhôvulq̣t nhiêiancn hưsdlx̀ lạnh môvulq̣t tiêianćng, khôvulqng nói tiêianćng nào, câupmf́t bưsdlxơflqd́c đabvhi theo Quỷ Lêianc̣. Nhưsdlx̃ng trái câupmfy đabvhã bị nàng biêianćn thành băxfvtng mơflqd́i nãy, vơflqd̃ vụn ra tưsdlx̀ng mảnh nhỏ dưsdlxơflqd́i gót châupmfn.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.