Tru Tiên

Chương 162 : Tịch Mịch

    trước sau   
   

Nhưifmj̃ng tiêeyhýng gâcqgèm gưifmj̀ gào thét tưifmj̀ bôrtmŕn phưifmjơkrefng truyêeyhỳn vêeyhỳ. Xa xa trêeyhyn môrtmṛt vùng bình nguyêeyhyn cách Thanh Vâcqgen Sơkrefn hai trăupaxm dăupax̣m, càng lúc càng có nhiêeyhỳu dị thú của vùng Nam cưifmjơkrefng tụ tâcqgẹp, lũ ác thú hình thù quái dị khôrtmrng ngưifmj̀ng ngưifmj̉a măupax̣t lêeyhyn trơkref̀i hú vang. Trong đjmziám ác thú, còn có sáu, bảy con thâcqgen hình cưifmj̣c lơkref́n, vưifmjơkref̣t hăupax̉n nhưifmj̃ng loài yêeyhyu thú xung quanh, bọn này đjmziang đjmzii lại giưifmj̃a đjmziám ác thú, miêeyhỵng gâcqgèm gưifmj̀ khôrtmrng ngơkref́t, nhưifmj̃ng yêeyhyu thú khác dưifmjơkref̀ng nhưifmjcqgét sơkref̣ bọn chúng.

 

ifmja gió mù mịt, mâcqgey đjmzien trêeyhyn trơkref̀i môrtmr̃i lúc môrtmṛt dày, đjmziôrtmṛt nhiêeyhyn giưifmj̃a tâcqgèng mâcqgey xuâcqgét hiêeyhỵn môrtmṛt tia sáng chói loà, trong chôrtmŕc lát, tiêeyhýng sâcqgém âcqgèm âcqgèm đjmziã nôrtmr̉i lêeyhyn.

 

Trơkref̀i đjmziâcqgét tôrtmŕi om.




 

rtmṛt tia chơkref́p nưifmj̃a lại xẹt ngang qua bâcqgèu trơkref̀i, ánh lêeyhyn môrtmṛt thâcqgen hình khôrtmr̉ng lôrtmr̀. Con cưifmj̣ đjmzieyhỷu vưifmj̀a tưifmj̀ Hà Dưifmjơkrefng thành trơkref̉ vêeyhỳ, vơkref́i ánh sáng của tia chơkref́p vưifmj̀a rôrtmr̀i, đjmziám yêeyhyu thú đjmziêeyhỳu nhâcqgẹn ra đjmziại đjmzieyhỷu đjmziang căupax́p hai ngưifmjơkref̀i trong móng vuôrtmŕt của nó, nhâcqgét thơkref̀i cả đjmziám yêeyhyu thú gâcqgèn xa cùng rôrtmŕng lêeyhyn, thanh thêeyhý quả thâcqgẹt khiêeyhýn ngưifmjơkref̀i ta phải rơkref̣n tóc gáy.

 

Con cưifmj̣ đjmzieyhỷu sải cánh lưifmjơkref̣n vòng trêeyhyn đjmziâcqgèu lũ yêeyhyu thú môrtmṛt vòng, đjmziôrtmṛt nhiêeyhyn năupaxm móng châcqgen xoè ra, hai bóng ngưifmjơkref̀i ngay lâcqgẹp tưifmj́c rơkrefi xuôrtmŕng. Chỉ thâcqgéy hai ngưifmjơkref̀i này lôrtmṛn nhào giưifmj̃a khôrtmrng trung nhưifmjng tay châcqgen khôrtmrng hêeyhỳ dãy dụa mà cưifmj́ng đjmziơkref̀ nhưifmjifmjơkrefng thi, có lẽ hai kẻ đjmziáng thưifmjơkrefng này đjmziã chêeyhýt lúc nưifmj̉a đjmziưifmjơkref̀ng vì khôrtmrng chịu nôrtmr̉i sưifmj́c mạnh tưifmj̀ móng vuôrtmŕt của con cưifmj̣ đjmzieyhỷu.

 

Bọn yêeyhyu thú ơkref̉ dưifmjơkref́i đjmziâcqgét lại rôrtmŕng lêeyhyn ghêeyhykref̣n, tiêeyhýng nghiêeyhýn răupaxng kèn kẹt vang lêeyhyn nghe rơkref̣n cả ngưifmjơkref̀i, trong nháy măupax́t đjmziã có mâcqgéy chục con mãnh thú bôrtmr̉ ngưifmjơkref̀i lao tơkref́i. Dưifmjơkref́i màn mưifmja vụ mơkref̀ ảo, chỉ âcqgẻn ưifmjơkref́c thâcqgéy có mâcqgéy hạt máu băupax́n lêeyhyn, cuôrtmŕi cùng thì khôrtmrng còn vêeyhýt tích gì nưifmj̃a.

 

Con ác đjmzieyhỷu kêeyhyu lêeyhyn hai tiêeyhýng lảnh lót, rôrtmr̀i lại câcqgét cánh bay cao hơkrefn, sau đjmzió nhưifmj phát hiêeyhỵn đjmzieyhỳu gì đjmzió, hai cánh nó cụp lại, tưifmj̀ trêeyhyn khôrtmrng lao vút xuôrtmŕng giưifmj̃a đjmziám yêeyhyu thú. Lúc thâcqgen hình khôrtmr̉ng lôrtmr̀ của nó chạm đjmziâcqgét, đjmziôrtmri cánh to bè đjmziôrtmṛt nhiêeyhyn mơkref̉ rôrtmṛng, phát ra môrtmṛt tiêeyhýng “vù”, môrtmṛt trâcqgẹn cuôrtmr̀ng phong nôrtmr̉i lêeyhyn quạt cho lũ yêeyhyu thú xung quanh ngã lăupaxn ra đjmziâcqgét, kêeyhyu lêeyhyn nhưifmj̃ng tiêeyhýng quái dị.

 

Gió mạnh nôrtmr̉i lêeyhyn, cưifmj̣ đjmzieyhỷu đjmziưifmj́ng giưifmj̃a bâcqgèy yêeyhyu thú khôrtmrng ngưifmj̀ng đjmziâcqgẹp cánh, khêeyhỵnh khạng bưifmjơkref́c đjmzii, vôrtmrrtmŕ yêeyhyu thú trêeyhyn đjmziưifmjơkref̀ng đjmzii của nó đjmziêeyhỳu kinh sơkref̣ cúi đjmziâcqgèu né tránh, thỉnh thoảng cũng găupax̣p môrtmṛt hai con yêeyhyu thú khôrtmr̉ng lôrtmr̀ nhưifmj nó, hai bêeyhyn lưifmj̀ măupax́t nhìn nhau, khôrtmrng hêeyhỳ tỏ vẻ sơkref̣ hãi. Cưifmj̣ đjmzieyhỷu đjmziâcqgẹp cánh phành phạch, thâcqgen hình lúc lêeyhyn lúc xuôrtmŕng, hoăupax̣c giả bay qua đjmziâcqgèu lũ yêeyhyu thú, hoăupax̣c giả bay qua tàng câcqgey, có lúc găupax̣p phải môrtmṛt con cưifmj̣ tưifmjơkref̣ng yêeyhyu thú to lơkref́n tơkref́i mưifmj́c khôrtmrng thêeyhỷ tưifmjơkref̉ng tưifmjơkref̣ng, nó cũng chui thăupax̉ng qua ngưifmjơkref̀i con cưifmj̣ tưifmjơkref̣ng yêeyhyu thú.

 

ifmja gió tiêeyhyu đjmzieyhỳu, cuôrtmŕi trơkref̀i sâcqgém sét âcqgèm âcqgèm, thâcqgen hình cưifmj̣ đjmzieyhỷu cưifmj́ phiêeyhyu phiêeyhyu trong gió, cuôrtmŕi cùng nó cũng phát lêeyhyn môrtmṛt tiêeyhýng kêeyhyu săupax́c nhọn, tưifmj̀ trêeyhyn khôrtmrng lao vọt xuôrtmŕng lâcqgèn nưifmj̃a.

 

Ơjmzỉ chôrtmr̃ sâcqgeu nhâcqgét giưifmj̃a đjmziám yêeyhyu thú, dưifmjơkref́i ánh sáng loé lêeyhyn của môrtmṛt tia chơkref́p, đjmziôrtmṛt nhiêeyhyn hiêeyhỵn ra môrtmṛt chiêeyhýc dù, trêeyhyn tâcqgém dù xanh vẽ mâcqgéy đjmzioá hoa đjmziào, khe khẽ rung rinh trong mưifmja gió.

 

ifmj̣ đjmzieyhỷu hạ thâcqgen xuôrtmŕng bêeyhyn cạnh chiêeyhýc dù, giơkref̀ mơkref́i nhìn rõ thì ra cán dù đjmziã đjmziưifmjơkref̣c buôrtmṛc thêeyhym môrtmṛt câcqgey gôrtmr̃ đjmziêeyhỷ tăupaxng đjmziôrtmṛ dài, sau đjmzió căupax́m lêeyhyn môrtmṛt vách đjmziá. Bêeyhyn dưifmjơkref́i chiêeyhýc dù là môrtmṛt thiêeyhýu niêeyhyn măupax̣c đjmziôrtmr̀ tơkref lụa hoa lêeyhỵ, tay câcqgèm môrtmṛt hôrtmr̀ rưifmjơkref̣u đjmziang tưifmj̣ chuôrtmŕc tưifmj̣ uôrtmŕng môrtmṛt mình. Bêeyhyn cạnh thiêeyhýu niêeyhyn là Thao Thiêeyhýt và mưifmjơkref̀i mâcqgéy yêeyhyu thú khác, lúc này bọn chúng nhìn thâcqgéy cưifmj̣ đjmzieyhỷu hạ thâcqgen xuôrtmŕng, chỉ trưifmj̀ng măupax́t nhìn môrtmṛt cái rôrtmr̀i lại lưifmjơkref̀i nhác nhăupax́m măupax́t lại.

 

Đoinsám yêeyhyu thú xung quanh kêeyhyu lêeyhyn nhưifmj̃ng tiêeyhýng bâcqgét an, cưifmj̣ đjmzieyhỷu há miêeyhỵng kêeyhyu lêeyhyn hai tiêeyhýng két két, đjmziôrtmri cánh khôrtmr̉ng lôrtmr̀ quạt mạnh, lâcqgẹp tưifmj́c hâcqgét bay mưifmjơkref̀i mâcqgéy con yêeyhyu thú xung quanh đjmzió, nhâcqgét thơkref̀i tiêeyhýng gâcqgèm gưifmj̀ vang lêeyhyn khôrtmrng ngơkref́t, có đjmzieyhỳu khôrtmrng có con yêeyhyu thú nào dám xôrtmrng lêeyhyn khiêeyhyu chiêeyhýn vơkref́i con cưifmj̣ đjmzieyhỷu. Cưifmj̣ đjmzieyhỷu đjmziảo măupax́t môrtmṛt vòng, dáng vẻ thâcqgẹp phâcqgèn cao ngạo, cơkrefrtmr̀ nhưifmj khôrtmrng hêeyhỳ coi lũ yêeyhyu thú kia vào đjmziâcqgeu. Sau khi lưifmj̀ măupax́t nhưifmj muôrtmŕn thị uy vơkref́i lũ yêeyhyu thú khác, nó liêeyhỳn quay lại nhìn thiêeyhýu niêeyhyn kia, thái đjmziôrtmṛ đjmziăupax̣c biêeyhỵt cung kính.

 

“Két két….két…”.

 

ifmj̣ đjmzieyhỷu rít lêeyhyn mâcqgéy tiêeyhýng.

 

Thiêeyhýu niêeyhyn kia dưifmjơkref̀ng nhưifmj hiêeyhỷu đjmziưifmjơkref̣c đjmzieyhỷu ngưifmj̃, châcqgẹm rãi gâcqgẹt đjmziâcqgèu. Cưifmj̣ đjmzieyhỷu lại kêeyhyu thêeyhym mâcqgéy tiêeyhýng nưifmj̃a, rôrtmr̀i đjmziưifmj́ng đjmzió thò cái mỏ ra rỉa lôrtmrng cánh. Mưifmja khôrtmrng ngưifmj̀ng rơkrefi nhưifmj trút làm cho toàn thâcqgen nó ưifmjơkref́t đjmziâcqgẽm, sau khi rỉa đjmziưifmjơkref̣c vài cái nó liêeyhỳn chán nản ngâcqgẻng đjmziâcqgèu lêeyhyn nhìn trơkref̀i, đjmzioạn rúc đjmziâcqgèu vào giưifmj̃a cánh đjmziêeyhỷ tránh mưifmja.

 

ifmja càng lúc càng to, thiêeyhýu niêeyhyn cưifmj́ uôrtmŕng môrtmṛt chén rôrtmr̀i lại môrtmṛt chén, chưifmja hêeyhỳ dưifmj̀ng lại, chỉ có khi ngâcqgẽu nhiêeyhyn xuâcqgét thâcqgèn, ngâcqgẻn ngơkref nhìn vêeyhỳ phía xa xa, sau đjmzió lại trâcqgèm măupax̣c cúi đjmziâcqgèu, tiêeyhýp tục uôrtmŕng rưifmjơkref̣u. Chỉ là vôrtmr luâcqgẹn uôrtmŕng bao nhiêeyhyu rưifmjơkref̣u, săupax́c măupax̣t y vâcqgẽn khôrtmrng hêeyhỳ có chút tưifmj̉u ý.




 

Cuôrtmŕi cùng hôrtmr̀ rưifmjơkref̣u cũng đjmziã uôrtmŕng hêeyhýt, lăupax̣ng lẽ rơkrefi xuôrtmŕng măupax̣t đjmziâcqgét đjmziâcqgèy bùn. Thiêeyhýu niêeyhyn kia tưifmj̀ tưifmj̀ đjmziưifmj́ng dâcqgẹy, lũ yêeyhyu thú xung quanh lại rú lêeyhyn phâcqgén khích, biêeyhỷu lôrtmṛ thâcqgèn săupax́c cưifmj̣c kỳ kính sơkref̣. Chỉ là trong măupax́t thiêeyhýu niêeyhyn âcqgéy, đjmziám mãnh thú kia tưifmj̣a hôrtmr̀ nhưifmj khôrtmrng vâcqgẹy, y chăupax̉ng hêeyhỳ đjmziêeyhỷ ý. Y chỉ trâcqgèm măupax̣c nhìn vêeyhỳ phía nơkrefi châcqgen trơkref̀i xa xa, hăupax́c vâcqgen mù mịt, phong vũ tiêeyhyu đjmzieyhỳu.

 

Thao Thiêeyhýt gưifmj̀ lêeyhyn mâcqgéy tiêeyhýng, đjmziưifmj́ng dâcqgẹy bêeyhyn cạnh y.

 

Thiêeyhýu niêeyhyn kia lăupax̣ng lẽ quay ngưifmjơkref̀i lại xoa đjmziâcqgèu Thao Thiêeyhýt, hôrtmr̀i lâcqgeu sau mơkref́i nói: “Ngưifmjơkrefi cũng cảm thâcqgéy tịch mịch sao, Thao Thiêeyhýt?”.

 

Thao Thiêeyhýt gưifmj̀ gưifmj̀ mâcqgéy tiêeyhýng, chung quy khôrtmrng ai hiêeyhỷu nó muôrtmŕn nói gì. Thiêeyhýu niêeyhyn kia ngâcqgẻng đjmziâcqgèu lêeyhyn trơkref̀i, trâcqgèm ngâcqgem râcqgét lâcqgeu, khôrtmrng nói môrtmṛt lơkref̀i.

 

* * * * * *

 

Thanh Vâcqgen Sơkrefn, Thôrtmrng Thiêeyhyn Phong.

 

ifmja vâcqgẽn khôrtmrng ngưifmj̀ng rơkrefi cả đjmziêeyhym, các nhâcqgen sĩ chính đjmziạo mà đjmziưifmj́ng đjmziâcqgèu là chính đjmziạo tam đjmziại phái đjmziang tụ tâcqgẹp ơkref̉ Ngọc Thanh Đoinseyhỵn thưifmjơkrefng nghị. Tiêeyhýng tranh luâcqgẹn thỉnh thoảng lại vang lêeyhyn gay găupax́t, còn ba vị cao nhâcqgen ngôrtmr̀i ơkref̉ chủ vị là Thanh Vâcqgen Môrtmrn Đoinsạo Huyêeyhỳn châcqgen nhâcqgen, Thiêeyhyn Âyadgm Tưifmj̣ Phôrtmr̉ Hoăupax̀ng thưifmjơkref̣ng nhâcqgen và Phâcqgèn Hưifmjơkrefng Côrtmŕc côrtmŕc chủ Vâcqgen Dịch Lam cũng đjmziang thâcqgép giọng bàn luâcqgẹn gì đjmzió. Ba ngưifmjơkref̀i, sáu hàng lôrtmrng mày đjmziêeyhỳu nhíu chăupax̣t, hiêeyhỷn nhiêeyhyn là tâcqgem sưifmj̣ trùng trùng, lo lăupax́ng trưifmjơkref́c hạo kiêeyhýp yêeyhyu thú trưifmjơkref́c măupax́t.

 

Đoinsôrtmṛt nhiêeyhyn, bêeyhyn ngoài Ngọc Thanh Đoinseyhỵn vang lêeyhyn tiêeyhýng bưifmjơkref́c châcqgen gâcqgép gáp. Chúng nhâcqgen ngâcqgey ngưifmjơkref̀i, chỉ thâcqgéy đjmziêeyhỵ tưifmj̉ Tiêeyhyu Dâcqgẹt Tài của Đoinsạo Huyêeyhỳn châcqgen nhâcqgen tâcqgét tải chạy vào trong đjmzieyhỵn, khẽ gâcqgẹt đjmziâcqgèu chào các nhâcqgen sĩ chính đjmziạo rôrtmr̀i nhanh nhẹn bưifmjơkref́c tơkref́i chôrtmr̃ Đoinsạo Huyêeyhỳn châcqgen nhâcqgen, ghé miêeyhỵng nói mâcqgéy câcqgeu gì đjmzió.

 

Chúng nhâcqgen nhìn hai ngưifmjơkref̀i, đjmziêeyhỳu nhâcqgẹn ra vẻ nghiêeyhym túc trêeyhyn măupax̣t Tiêeyhyu Dâcqgẹt Tài, biêeyhýt là chuyêeyhỵn khôrtmrng phải tâcqgèm thưifmjơkref̀ng, còn trêeyhyn khuôrtmrn măupax̣t Đoinsạo Huyêeyhỳn châcqgen nhâcqgen lại tưifmj̀ tưifmj̀ hiêeyhỵn ra môrtmṛt chút tiêeyhýu ý. Ai nâcqgéy đjmziêeyhỳu cảm thâcqgéy môrtmṛt cảm giác lạ lùng dâcqgeng lêeyhyn trong dạ, dưifmjơkref̀ng nhưifmj có môrtmṛt áp lưifmj̣c vôrtmr hình đjmziang dâcqgèn dâcqgèn đjmziè năupax̣ng xuôrtmŕng nơkrefi này vâcqgẹy.

 

Đoinsạo Huyêeyhỳn châcqgen nhâcqgen nghe Tiêeyhyu Dâcqgẹt Tài nói hêeyhýt, quay lại thâcqgép giọng hỏi thêeyhym môrtmṛt câcqgeu. Tiêeyhyu Dâcqgẹt Tài chỉ im lăupax̣ng gâcqgẹt đjmziâcqgèu, thâcqgèn săupax́c nhưifmj muôrtmŕn khăupax̉ng đjmziịnh. Đoinsạo Huyêeyhỳn châcqgen nhâcqgen thơkref̉ hăupax́t ra môrtmṛt hơkrefi, gâcqgẹt đjmziâcqgèu tỏ ra đjmziã rõ. Tiêeyhyu Dâcqgẹt Tài lăupax̣ng lẽ quay ngưifmjơkref̀i, đjmziưifmj́ng ra phía sau lão.

 

Phôrtmr̉ Hoăupax̀ng thưifmjơkref̣ng nhâcqgen và Vâcqgen Dịch Lam cũng đjmziã đjmziưifmja măupax́t nhìn sang. Chỉ nghe Phôrtmr̉ Hoăupax̀ng thưifmjơkref̣ng nhâcqgen niêeyhỵm phâcqgẹt hiêeyhỵu: “A di đjmzià phâcqgẹt, Đoinsạo Huyêeyhỳn chưifmjơkref̉ng môrtmrn, có phải có tin tưifmj́c gì của yêeyhyu thú hay khôrtmrng?”.

 

Đoinsạo Huyêeyhỳn châcqgen nhâcqgen gâcqgẹt đjmziâcqgèu nhè nhẹ, đjmziưifmj́ng dâcqgẹy, chính đjmziạo nhâcqgen sĩ ngôrtmr̀i dưifmjơkref́i lại xao đjmziôrtmṛng môrtmṛt hôrtmr̀i.

 

Đoinsạo Huyêeyhỳn châcqgen nhâcqgen đjmziịnh thâcqgèn, săupax́c măupax̣t tỏ vẻ kiêeyhyn đjmziịnh cưifmjơkrefng quyêeyhýt, cao giọng nói: “Chưifmj vị đjmziạo hưifmj̃u, vưifmj̀a rôrtmr̀i nhâcqgẹn đjmziưifmjơkref̣c môrtmṛt tin tưifmj́c, đjmziại quâcqgen yêeyhyu thú đjmziã xuâcqgét hiêeyhỵn ơkref̉ môrtmṛt vùng hoang dã cách Thanh Vâcqgen Sơkrefn hai trăupaxm dăupax̣m, khôrtmrng lâcqgeu nưifmj̃a sẽ tơkref́i đjmziâcqgey. Còn ơkref̉ ngoài thành Hà Dưifmjơkrefng cũng đjmziã băupax́t đjmziâcqgèu xuâcqgét hiêeyhỵn bóng dáng của yêeyhyu thú rôrtmr̀i".




 

kref̀i này vưifmj̀a thôrtmŕt ra, chúng nhâcqgen lâcqgẹp tưifmj́c xôrtmrn xao náo đjmziôrtmṛng, nhâcqgét thơkref̀i trêeyhyn măupax̣t mọi ngưifmjơkref̀i lâcqgèn lưifmjơkref̣t lôrtmṛ ra các biêeyhỷu tình nhưifmj hoảng loạn, sơkref̣ hãi, tưifmj́c giâcqgẹn, than vãn… môrtmŕi lo vêeyhỳ môrtmṛt trưifmjơkref̀ng hạo kiêeyhýp đjmziè năupax̣ng trong lòng bâcqgéy lâcqgeu nay cuôrtmŕi cùng cũng đjmziã thành hiêeyhỵn thưifmj̣c.

 

Đoinsạo Huyêeyhỳn châcqgen nhâcqgen đjmziảo măupax́t nhìn mọi ngưifmjơkref̀i, giơkref cao song thủ lêeyhyn ra hiêeyhỵu cho mọi ngưifmjơkref̀i yêeyhyn lăupax̣ng. Đoinsơkref̣i cho chúng nhâcqgen yêeyhyn tĩnh trơkref̉ lại, Đoinsạo Huyêeyhỳn châcqgen nhâcqgen mơkref́i cao giọng nói: “Chưifmj vị, đjmziại hạo kiêeyhýp đjmziã đjmziêeyhýn trưifmjơkref́c măupax́t, tính mạng thiêeyhyn hạ thưifmjơkrefng sinh đjmziang đjmziơkref̣i cuôrtmṛc chiêeyhýn vơkref́i loài yêeyhyu nghiêeyhỵt này của chúng ta, các vị đjmziâcqgey đjmziêeyhỳu là cao nhâcqgen đjmziăupax́c đjmziạo của chính đjmziạo ôrtmrm môrtmṛt bâcqgèu nhiêeyhỵt huyêeyhýt mà đjmziêeyhýn đjmziâcqgey tham chiêeyhýn, chỉ câcqgèn chúng ta tâcqgẹn hêeyhýt sưifmj́c lưifmj̣c, tưifmjơkref̉ng tâcqgét trơkref̀i sẽ khôrtmrng tuyêeyhỵt đjmziưifmjơkref̀ng ngưifmjơkref̀i. Đoinsám yêeyhyu vâcqgẹt kia tuy hung hãn, nhưifmjng nhâcqgét đjmziịnh khôrtmrng thêeyhỷ kéo dài”.

 

Đoinsám nhâcqgen sĩ chính đjmziạo trâcqgèm măupax̣c môrtmṛt hôrtmr̀i, chơkref̣t có ngưifmjơkref̀i lêeyhyn tiêeyhýng nói: “Châcqgen nhâcqgen nói đjmziúng lăupax́m!”.

 

“Châcqgen nhâcqgen yêeyhyn tâcqgem, có nhiêeyhỳu cao nhâcqgen ơkref̉ đjmziâcqgey nhưifmjcqgẹy, chúng ta lại cùng có quyêeyhýt tâcqgem, chăupax́c chăupax́n sẽ dêeyhỹ dàng thăupax́ng đjmziưifmjơkref̣c lũ yêeyhyu thú kia thôrtmri!”.

 

“Chính là vâcqgẹy, chính là vâcqgẹy…”.

 

Nhâcqgét thơkref̀i chúng nhâcqgen nhưifmj đjmziưifmjơkref̣c kích thích, tinh thâcqgèn phâcqgén trâcqgén thoải mái hăupax̉n lêeyhyn, dù sao thì ơkref̉ đjmziâcqgey cũng còn có tam đjmziại môrtmrn phái và môrtmṛt sôrtmŕ cao nhâcqgen khác. Vả lại nói xa hơkrefn, ơkref̉ trêeyhyn Thanh Vâcqgen Sơkrefn này còn có Tru Tiêeyhyn Kiêeyhým Trâcqgẹn vôrtmr đjmziịch thiêeyhyn hạ trong truyêeyhỳn thuyêeyhýt nưifmj̃a. Nhìn thâcqgèn tình Đoinsạo Huyêeyhỳn châcqgen nhâcqgen tưifmj̣ tin nhưifmjcqgẹy, có ai còn lo lăupax́ng đjmziưifmjơkref̣c gì nưifmj̃a chưifmj́.

 

Đoinsạo Huyêeyhỳn châcqgen nhâcqgen mỉm cưifmjơkref̀i, nói vài câcqgeu vơkref́i chúng nhâcqgen, đjmzioạn cùng Phôrtmr̉ Hoăupax̀ng thưifmjơkref̣ng nhâcqgen, Vâcqgen Dịch Lam và Tiêeyhyu Dâcqgẹt Tài đjmzii vào trong nôrtmṛi đjmziưifmjơkref̀ng của Ngọc Thanh Đoinseyhỵn.

 

Sau khi ra khỏi thị tuyêeyhýn của chúng nhâcqgen, săupax́c măupax̣t Đoinsạo Huyêeyhỳn châcqgen nhâcqgen lâcqgẹp tưifmj́c trơkref̉ nêeyhyn trâcqgèm trọng, còn Phôrtmr̉ Hoăupax̀ng thưifmjơkref̣ng nhâcqgen và Vâcqgen Dịch Lam cũng khôrtmrng dêeyhỹ chịu gì hơkrefn. Bôrtmŕn ngưifmjơkref̀i đjmzii vào môrtmṛt gian tịnh thâcqgét bêeyhyn trong nôrtmṛi đjmziưifmjơkref̀ng, Tiêeyhyu Dâcqgẹt Tài đjmzii sau cùng, tiêeyhỵn tay khép cưifmj̉a lại.

 

Đoinsạo Huyêeyhỳn châcqgen nhâcqgen quay sang nói vơkref́i Tiêeyhyu Dâcqgẹt Tài: “Dâcqgẹt Tài, con hãy nói rõ sưifmj̣ tình ra cho hai vị đjmziâcqgey đjmziưifmjơkref̣c rõ!”.

 

Tiêeyhyu Dâcqgẹt Tài gâcqgẹt đjmziâcqgèu nói: “Vâcqgeng. Đoinsêeyhỵ tưifmj̉ tuâcqgèn thị ơkref̉ Hà Dưifmjơkrefng thành dưifmjơkref́i núi khôrtmrng ngưifmj̀ng nhâcqgẹn đjmziưifmjơkref̣c hôrtmr̀i báo, đjmziăupax̣c biêeyhỵt là hôrtmrm nay đjmziêeyhỵ tưifmj̉ đjmziã tâcqgẹn măupax́t nhìn thâcqgéy môrtmṛt con đjmzieyhỷu yêeyhyu khôrtmr̉ng lôrtmr̀ xuâcqgét hiêeyhỵn, nhìn hình dạng nó râcqgét giôrtmŕng vơkref́i Tu La Đoinseyhỷu trong thâcqgẹp tam yêeyhyu thú trong truyêeyhỳn thuyêeyhýt”.

 

Đoinsạo Huyêeyhỳn châcqgen nhâcqgen và hai vị cao nhâcqgen còn lại đjmziưifmja măupax́t nhìn nhau, trêeyhyn măupax̣t đjmziêeyhỳu lôrtmṛ vẻ nghiêeyhym trọng. Tiêeyhyu Dâcqgẹt Tài lại châcqgẹm rãi kêeyhỷ tiêeyhýp: “Ngoài ra, các sưifmj đjmziêeyhỵ ơkref̉ các vùng xung quanh cũng liêeyhyn tiêeyhýp hôrtmr̀i báo lác đjmziác phát hiêeyhỵn tung tích yêeyhyu thú, đjmziăupax̣c biêeyhỵt ơkref̉ phía Tâcqgey nam cách đjmziâcqgey hai trăupaxm dăupax̣m là tâcqgẹp trung nhiêeyhỳu nhâcqgét. Còn mâcqgéy vị sưifmj đjmziêeyhỵ ra ngoài xa hơkrefn hai trăupaxm dăupax̣m thì đjmziêeyhýn giơkref̀ vâcqgẽn chưifmja có tin tưifmj́c”.

 

Tiêeyhyu Dâcqgẹt Tài nói tơkref́i đjmziâcqgey, săupax́c măupax̣t dâcqgèn dâcqgèn trơkref̉ nêeyhyn buôrtmr̀n nản, Đoinsạo Huyêeyhỳn châcqgen nhâcqgen chỉ cúi đjmziâcqgèu khôrtmrng nói, Vâcqgen Dịch Lam khẽ thơkref̉ dài, Phôrtmr̉ Hoăupax̀ng thưifmjơkref̣ng nhâcqgen thì lâcqgẻm bâcqgẻm niêeyhỵm phâcqgẹt hiêeyhỵu.

 

Đoinsạo Huyêeyhỳn châcqgen nhâcqgen trâcqgèm tưifmj giâcqgey lát, khẽ gâcqgẹt đjmziâcqgèu nói: “Xem ra thì khôrtmrng sai đjmziâcqgeu, yêeyhyu thú đjmziích thưifmj̣c đjmziã tơkref́i rôrtmr̀i. Dâcqgẹt Tài…”.

 

Lão nhìn đjmziêeyhỵ tưifmj̉ sủng ái nhâcqgét của mình nói: “Con xuôrtmŕng núi thêeyhym môrtmṛt chuyêeyhýn, thôrtmrng trì cho tâcqgét cả các đjmziêeyhỵ tưifmj̉ bản môrtmrn lâcqgẹp tưifmj́c trơkref̉ vêeyhỳ, phạm vi phòng thủ của chúng ta đjmziại khái sẽ trong vòng trăupaxm dăupax̣m quanh Thanh Vâcqgen Sơkrefn, nhơkref́ phải dăupax̣n dò bọn chúng khôrtmrng đjmziưifmjơkref̣c tưifmj̣ tiêeyhỵn đjmzii quá giơkref́i hạn, càng khôrtmrng đjmziưifmjơkref̣c đjmziôrtmṛng thủ vơkref́i đjmziám yêeyhyu thú kia đjmziêeyhỷ tránh phát sinh nhưifmj̃ng chuyêeyhỵn ngoài ý muôrtmŕn”.

 

Tiêeyhyu Dâcqgẹt Tài gâcqgẹt gâcqgẹt đjmziâcqgèu, nhưifmjifmj̀a sưifmj̣c nghĩ ra đjmzieyhỳu gì đjmzió, bèn nói: “Sưifmj phụ, vâcqgẹy thì bách tính trong thành Hà Dưifmjơkrefng phải làm sao?”.

 

Đoinsạo Huyêeyhỳn châcqgen nhâcqgen trâcqgèm ngâcqgem môrtmṛt hôrtmr̀i, quay măupax̣t sang nhìn Phôrtmr̉ Hoăupax̀ng thưifmjơkref̣ng nhâcqgen và Vâcqgen Dịch Lam. Phôrtmr̉ Hoăupax̀ng thưifmjơkref̣ng nhâcqgen chăupax́p tay cúi đjmziâcqgèu, còn Vâcqgen Dịch Lam thì gưifmjơkref̣ng cưifmjơkref̀i nói: “Sưifmj̣ viêeyhỵc đjmziã đjmziêeyhýn nưifmjơkref́c này, tâcqgét cả đjmziêeyhỳu do chưifmjơkref̉ng môrtmrn quyêeyhýt đjmziịnh”.

 

Đoinsạo Huyêeyhỳn châcqgen nhâcqgen khẽ gâcqgẹt đjmziâcqgèu nhưifmj muôrtmŕn cảm ơkrefn, sau đjmzió lại cúi đjmziâcqgèu suy nghĩ, hôrtmr̀i lâcqgeu sau mơkref́i nói vơkref́i Tiêeyhyu Dâcqgẹt Tài: “Chuyêeyhỵn này quả thâcqgẹt nan giải vôrtmr cùng, nhưifmjng Hà Dưifmjơkrefng thành nơkrefi đjmzió quá là nguy hiêeyhỷm, mà chúng ta thì khôrtmrng thêeyhỷ hạ sơkrefn bảo vêeyhỵ bách tính. Bâcqgey giơkref̀ con hãy lâcqgẹp tưifmj́c đjmziêeyhýn Hà Dưifmjơkrefng thành cùng vơkref́i tâcqgét cả đjmziêeyhỵ tưifmj̉ Thanh Vâcqgen Môrtmrn ơkref̉ đjmzió giúp đjmziơkref̃ bách tính trong thành chạy vêeyhỳ hưifmjơkref́ng băupax́c càng nhanh càng tôrtmŕt, ít nhâcqgét cũng phải vưifmjơkref̣t qua Thanh Vâcqgen Sơkrefn. Mục tiêeyhyu lơkref́n nhâcqgét của bọn yêeyhyu thú đjmzió chính là nhâcqgen sĩ chính đjmziạo chúng ta trêeyhyn Thanh Vâcqgen Sơkrefn này chưifmj́ khôrtmrng phải là bách tính vôrtmrrtmṛi, nhưifmjcqgẹy họ tạm thơkref̀i cũng có thêeyhỷ an toàn”.

 

Tiêeyhyu Dâcqgẹt Tài ngâcqgẻn ngưifmjơkref̀i ra trong chôrtmŕc lát, nhưifmjng nhìn gưifmjơkrefng măupax̣t khôrtmrng chút biêeyhỷu tình của Đoinsạo Huyêeyhỳn châcqgen nhâcqgen, cuôrtmŕi cùng y cũng đjmziành gâcqgẹt đjmziâcqgèu, thâcqgép giọng nói: “Vâcqgeng, đjmziêeyhỵ tưifmj̉ lâcqgẹp tưifmj́c hạ sơkrefn!”.

 

Đoinsạo Huyêeyhỳn châcqgen nhâcqgen nói: “Còn môrtmṛt chuyêeyhỵn nưifmj̃a, con hãy mau chóng thôrtmrng báo cho sáu vị thủ toạ lâcqgẹp tưifmj́c đjmziêeyhýn Thôrtmrng Thiêeyhyn Phong. Ta phải găupax̣p bọn họ ngay!”.

 

Tiêeyhyu Dâcqgẹt Tài gâcqgẹt gâcqgẹt đjmziâcqgèu đjmziáp: “Vâcqgeng, đjmziêeyhỵ tưifmj̉ lâcqgẹp tưifmj́c đjmzii làm!”.

 

Đoinsạo Huyêeyhỳn châcqgen nhâcqgen thơkref̉ dài: “Con phải câcqgẻn thâcqgẹn đjmzió!”.

 

Tiêeyhyu Dâcqgẹt Tài khẽ gâcqgẹt đjmziâcqgèu. Quay ngưifmjơkref̀i bưifmjơkref́c ra ngoài.

 

* * * * * *

 

“Ảo Nguyêeyhỵt Đoinsôrtmṛng Phủ?”. Chu Nhâcqgét Tiêeyhyn kinh hãi kêeyhyu thôrtmŕt lêeyhyn, hai hàng lôrtmrng mày chau lại, trêeyhyn măupax̣t xuâcqgét hiêeyhỵn thâcqgèn săupax́c ngưifmjng trọng. Lão ngâcqgèn ngưifmj̀ giâcqgey lát rôrtmr̀i hỏi: “Ngưifmjơkrefi hỏi chuyêeyhỵn này làm gì?”.

 

Quỷ Lêeyhỵ đjmzieyhỳm nhiêeyhyn nói: “Khôrtmrng phải ôrtmrng luôrtmrn tưifmj̣ thị mình kiêeyhýn thưifmj́c đjmzia quảng hay sao? Ta đjmziôrtmṛt nhiêeyhyn có hưifmj́ng thú vơkref́i cái hang đjmziôrtmṛng đjmzió, nêeyhyn tuỳ tiêeyhỵn hỏi thôrtmri. Ôofqqng biêeyhýt bao nhiêeyhyu vêeyhỳ cái đjmziôrtmṛng Ảo Nguyêeyhỵt Đoinsôrtmṛng Phủ đjmzió?”.

 

Chu Nhâcqgét Tiêeyhyn liêeyhýc măupax́t nhìn Quỷ Lêeyhỵ, chỉ thâcqgéy thâcqgèn tình của gã trơkref nhưifmjrtmr̃ đjmziá, khôrtmrng hiêeyhỷu đjmziang nghĩ gì trong đjmziâcqgèu, dáng vẻ cao thâcqgem khó dò. Lúc này bọn họ vâcqgẽn còn trong Hà Dưifmjơkrefng thành, có đjmzieyhỳu Hà Dưifmjơkrefng thành của hiêeyhỵn tại vì sưifmj̣ xuâcqgét hiêeyhỵn của con cưifmj̣ đjmzieyhỷu hôrtmrm qua mà đjmziã hoàn toàn khác hăupax̉n. Nôrtmr̃i lo lăupax́ng giơkref̀ đjmziã biêeyhýn thành sưifmj̣ thâcqgẹt, nhiêeyhỳu ngưifmjơkref̀i vôrtmŕn đjmziã hoảng loạn đjmziêeyhýn cùng cưifmj̣c, giơkref̀ đjmziâcqgey đjmziã khôrtmrng thêeyhỷ chịu nôrtmr̉i áp lưifmj̣c năupax̣ng nêeyhỳ của sơkref̣ hãi, biêeyhýn thành nhưifmj̃ng kẻ đjmzieyhyn cuôrtmr̀ng đjmzii nghêeyhynh ngang trêeyhyn phôrtmŕ, miêeyhỵng khôrtmrng ngơkref́t lâcqgẻm bâcqgẻm nhưifmj̃ng đjmzieyhỳu vôrtmr nghĩa.

 

Chu Nhâcqgét Tiêeyhyn thu hôrtmr̀i mục quang, tâcqgem niêeyhỵm chuyêeyhỷn đjmziôrtmṛng, tưifmj̀ tưifmj̀ nói: “Ngưifmjơkrefi…ngưifmjơkrefi khôrtmrng phải muôrtmŕn làm chuyêeyhỵn đjmzieyhyn rôrtmr̀ gì đjmzió chưifmj́?”.

 

Tiêeyhỷu Hoàn và Dã Câcqgẻu tròn măupax́t nhìn Quỷ Lêeyhỵ, cả Tiêeyhỷu Hôrtmri ngôrtmr̀i trêeyhyn vai hăupax́n dưifmjơkref̀ng nhưifmj cũng cảm nhâcqgẹn đjmziưifmj̣ơkrefc đjmzieyhỳu gì đjmzió, nhe răupaxng cưifmjơkref̀i làm măupax̣t quỷ trêeyhyu trọc hai ngưifmjơkref̀i. Quỷ Lêeyhỵ nhạt giọng hỏi lại: “Ôofqqng cho răupax̀ng ta có thêeyhỷ làm gì chưifmj́?”.

 

Chu Nhâcqgét Tiêeyhyn cưifmjơkref̀i khan môrtmṛt tiêeyhýng: “Kỳ thưifmj̣c hiêeyhỷu biêeyhýt của ta vêeyhỳ Ảo Nguyêeyhỵt Đoinsôrtmṛng Phủ cũng khôrtmrng nhiêeyhỳu lăupax́m. Nơkrefi này vôrtmŕn khôrtmrng nôrtmr̉i danh lăupax́m, chỉ là hơkrefn ngàn năupaxm trưifmjơkref́c Thanh Diêeyhỵp Tôrtmr̉ Sưifmj của Thanh Vâcqgen Môrtmrn đjmziã bêeyhý quan ngôrtmṛ đjmziạo ơkref̉ đjmzió, đjmziôrtmr̀ng thơkref̀i Tru Tiêeyhyn Côrtmr̉ Kiêeyhým cũng xuâcqgét hiêeyhỵn bêeyhyn trong, tưifmj̀ đjmzió đjmziôrtmṛng phủ này mơkref́i danh mãn thiêeyhyn hạ, nhưifmjng nhiêeyhỳu năupaxm nay nó chỉ là nơkrefi câcqgét giâcqgéu Tru Tiêeyhyn Côrtmr̉ Kiêeyhým mà thôrtmri, hơkrefn nưifmj̃a cũng chỉ có Thanh Vâcqgen Chưifmjơkref̉ng Môrtmrn mơkref́i có thêeyhỷ vào đjmziưifmjơkref̣c bêeyhyn trong, vì vâcqgẹy mà tiêeyhýng tăupaxm cũng dâcqgèn dâcqgèn phai nhạt”.

 

Quỷ Lêeyhỵ nói: “Ôofqq̀, chỉ có vâcqgẹy thôrtmri sao?”.

 

Chu Nhâcqgét Tiêeyhyn thoáng do dưifmj̣ rôrtmr̀i nói tiêeyhýp: “Ta khôrtmrng biêeyhýt ngưifmjơkrefi muôrtmŕn làm gì, nhưifmjng mà nơkrefi đjmzió ngưifmjơkrefi tôrtmŕt nhâcqgét là khôrtmrng nêeyhyn đjmzii thì hơkrefn!”.

 

Quỷ Lêeyhỵ nhưifmjơkref́ng mày hỏi: “Tại sao?”.

 

Chu Nhâcqgét Tiêeyhyn thơkref̉ dài nói: “Khôrtmrng phải ngưifmjơkrefi khôrtmrng biêeyhýt thâcqgen phâcqgẹn hiêeyhỵn tại của mình chưifmj́? Ảo Nguyêeyhỵt Đoinsôrtmṛng Phủ là trọng đjmziịa của Thanh Vâcqgen Môrtmrn, vạn nhâcqgét bị ngưifmjơkref̀i ta phát hiêeyhỵn… ngưifmjơkrefi đjmziưifmj̀ng quêeyhyn, lúc này trêeyhyn Thanh Vâcqgen Sơkrefn đjmziang tụ tâcqgẹp cả ngàn nhâcqgen sĩ chính đjmziạo, vạn nhâcqgét thâcqgen phâcqgẹn bị lôrtmṛ, chỉ e ngưifmjơkrefi có hoá thành chim cũng khó thoát”.

 

Quỷ Lêeyhỵ lạnh lùng nói: “Đoinsó là chuyêeyhỵn của ta. Ôofqqng cưifmj́ nói hêeyhýt nhưifmj̃ng chuyêeyhỵn liêeyhyn quan đjmziêeyhýn Ảo Nguyêeyhỵt Đoinsôrtmṛng Phủ ra là đjmziưifmjơkref̣c”.

 

Chu Nhâcqgét Tiêeyhyn lăupax́c đjmziâcqgèu, thâcqgép giọng lâcqgẻm bâcqgẻm: “Thanh niêeyhyn nhâcqgen bâcqgey giơkref̀ thâcqgẹt khôrtmrng kiêeyhyn nhâcqgẽn chút nào…Đoinsưifmjơkref̣c rôrtmr̀i! Đoinsôrtmṛng phủ đjmzió đjmziưifmjơkref̣c đjmziăupax̣t têeyhyn là Ảo Nguyêeyhỵt là vì tưifmjơkrefng truyêeyhỳn vào các đjmziêeyhym trăupaxng sáng, kỳ thạch trưifmjơkref́c của đjmziôrtmṛng liêeyhỳn rưifmj̣c rơkref̃ sáng ngơkref̀i, nhưifmjrtmṛng nhưifmj ảo, nhưifmjng đjmzieyhỳu quan trọng nhâcqgét là đjmziôrtmṛng phủ âcqgéy là môrtmṛt nơkrefi đjmziăupax̣c dị vôrtmr cùng, ngưifmjơkref̀i nào đjmzii vào trong đjmzió thì cũng giôrtmŕng nhưifmj đjmzii vào môrtmṛt thêeyhý giơkref́i của môrtmṛng và ảo, nêeyhýu tâcqgem trí khôrtmrng kiêeyhyn đjmziịnh, ăupax́t sẽ bị hãm ơkref̉ trong đjmzió, khôrtmrng thêeyhỷ thoát thâcqgen, môrtmṛt thâcqgen đjmziạo hạnh sẽ bị huỷ trong môrtmṛt ngày”.

 

Quỷ Lêeyhỵ hơkrefi ngâcqgẻn ngưifmjơkref̀i: “Cái gì, có chuyêeyhỵn này nưifmj̃a sao?”.

 

Chu Nhâcqgét Tiêeyhyn hưifmj̀ lạnh môrtmṛt tiêeyhýng, nhìn Quỷ Lêeyhỵ môrtmṛt lưifmjơkref̣t tưifmj̀ đjmziâcqgèu đjmziêeyhýn châcqgen rôrtmr̀i nói: “Ta khuyêeyhyn ngưifmjơkrefi chơkref́ nêeyhyn si tâcqgem vọng tưifmjơkref̉ng nưifmj̃a. Ngưifmjơkrefi mà vào Ảo Nguyêeyhỵt Đoinsôrtmṛng Phủ thì chỉ có con đjmziưifmjơkref̀ng chêeyhýt thôrtmri”.

 

Quỷ Lêeyhỵ cưifmjơkref̀i lạnh môrtmṛt tiêeyhýng: “Tại sao ôrtmrng nói vâcqgey?”.

 

Chu Nhâcqgét Tiêeyhyn nói: “Ta biêeyhýt ngưifmjơkrefi trong lòng bâcqgét phục, cũng biêeyhýt ngưifmjơkrefi tính tình bưifmjơkref́ng bỉnh, nhưifmjng ta phải nói thâcqgẹt cho ngưifmjơkrefi biêeyhýt…”.

 

upax́c măupax̣t lão chơkref̣t trơkref̉ nêeyhyn nghiêeyhym nghị, khôrtmrng ngơkref̀ có môrtmṛt vẻ bâcqgét nôrtmṛ mà uy, trâcqgèm giọng nói tiêeyhýp: “Cái gọi là tâcqgem chí kiêeyhyn đjmziịnh, tuyêeyhỵt đjmziôrtmŕi khôrtmrng phải là bưifmjơkref́ng bỉnh nhưifmj ngưifmjơkrefi. Theo ta thâcqgéy, cả đjmziơkref̀i ngưifmjơkrefi đjmziã chịu nhiêeyhỳu dày vò, trong lòng có vôrtmrrtmŕ tâcqgem sưifmj̣ thưifmjơkrefng đjmziau, nêeyhýu nhưifmj mạo hiêeyhỷm vào trong Ảo Cảnh, chỉ e khó tránh khỏi dâcqgẽn đjmziôrtmṛng đjmziêeyhýn nhưifmj̃ng tâcqgem sưifmj̣ đjmzió, chìm đjmziăupax́m vào trong đjmzió mà khôrtmrng thêeyhỷ thoát thâcqgen”.

 

Lão ngưifmjng lại lâcqgéy hơkrefi, sau đjmzió hơkrefi ngâcqgèn ngưifmj̀ môrtmṛt chút rôrtmr̀i nói tiêeyhýp: “Còn nưifmj̃a, pháp bảo trêeyhyn ngưifmjơkref̀i ngưifmjơkrefi là vâcqgẹt đjmziại hung chí tà, tinh huyêeyhýt trong ngưifmjơkref̀i ngưifmjơkrefi lại sơkref́m đjmziã hơkref̣p nhâcqgét làm môrtmṛt vơkref́i yêeyhyu lưifmj̣c của Phêeyhỵ Huyêeyhýt Châcqgeu, yêeyhyu vâcqgẹt này mà vào trong Ảo Cảnh, đjmziôrtmŕi vơkref́i ngưifmjơkrefi chỉ có hại chưifmj́ khôrtmrng có ích, vì vâcqgẹy ta mơkref́i khuyêeyhyn ngưifmjơkrefi môrtmṛt câcqgeu, tôrtmŕt nhâcqgét là hãy bỏ cái ý đjmziịnh đjmzió đjmzii”.

 

Quỷ Lêeyhỵ nhìn Chu Nhâcqgét Tiêeyhyn nhưifmjcqgèn đjmziâcqgèu tiêeyhyn phát hiêeyhỵn ra lão vâcqgẹy, cưifmj́ im lăupax̣ng nhìn chăupax̀m chăupax̀m mà khôrtmrng nói gì. Chu Nhâcqgét Tiêeyhyn cũng thản nhiêeyhyn nhìn thăupax̉ng vào măupax́t gã, râcqgét lâcqgeu sau đjmzió, Quỷ Lêeyhỵ mơkref́i châcqgẹm rãi quay ngưifmjơkref̀i câcqgét bưifmjơkref́c đjmzii.

 

Chính lúc này, Hà Dưifmjơkref̀ng thành lại trơkref̉ nêeyhyn hôrtmr̃n loạn. Môrtmṛt đjmziám đjmziêeyhỵ tưifmj̉ Thanh Vâcqgen Môrtmrn xuâcqgét hiêeyhỵn ơkref̉ đjmziâcqgèu phôrtmŕ, lơkref́n tiêeyhýng nói gì đjmzió vơkref́i dâcqgen chúng đjmziang hôrtmr̃n loạn. Bọn Chu Nhâcqgét Tiêeyhyn kinh ngạc, chen tơkref́i lăupax́ng nghe. Thì ra là Thanh Vâcqgen đjmziêeyhỵ tưifmj̉ đjmziang tuyêeyhyn cáo vơkref́i dâcqgen chúng răupax̀ng yêeyhyu thú săupax́p đjmziánh tơkref́i đjmziâcqgey, Hà Dưifmjơkrefng thành này khôrtmrng phải là chôrtmr̃ an toàn. Đoinsôrtmr̀ng thơkref̀i khuyêeyhyn bách tính nêeyhyn chạy vêeyhỳ phía Băupax́c, ít nhâcqgét cũng phải vưifmjơkref̣t qua Thanh Vâcqgen Sơkrefn mơkref́i đjmziưifmjơkref̣c.

 

Chu Nhâcqgét Tiêeyhyn nghe mà lăupax́c đjmziâcqgèu thơkref̉ dài, quay sang nói vơkref́i bọn Tiêeyhỷu Hoàn và Dã Câcqgẻu: “Hỏng bét hêeyhýt cả rôrtmr̀i, khôrtmrng biêeyhýt…ôrtmr̀, têeyhyn tiêeyhỷu tưifmj̉ Quỷ Lêeyhỵ đjmzió đjmziâcqgeu?”.

 

Tiêeyhỷu Hoàn và Dã Câcqgẻu đjmziạo nhâcqgen cùng ngơkref́ ngưifmjơkref̀i, vôrtmṛi vàng quay lại, chỉ thâcqgéy sau lưifmjng nhưifmj̃ng ngưifmjơkref̀i là ngưifmjơkref̀i, nhưifmjng bóng dáng Quỷ Lêeyhỵ thì đjmziã biêeyhýn mâcqgét tưifmj̀ bao giơkref̀.

 

Biêeyhỷn ngưifmjơkref̀i mêeyhynh môrtmrng, thanh âcqgem hôrtmr̃n tạp, Chu Nhâcqgét Tiêeyhyn đjmziưifmj́ng giưifmj̃a đjmziám ngưifmjơkref̀i đjmziang hoảng loạn mà chau mày. Tiêeyhỷu Hoàn đjmziưifmj́ng bêeyhyn cạnh im lăupax̣ng khôrtmrng nói tiêeyhýng nào. Còn Dã Câcqgẻu đjmziạo nhâcqgen thì nhìn ra xa xa, khẽ thơkref̉ hăupax́t ra môrtmṛt tiêeyhýng buôrtmr̀n bã.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.