Tru Tiên

Chương 161 : Vùng Vẫy

    trước sau   
   

Sáng sơjoućm, măokkf̣t trơjouc̀i còn chưxqoya ló dạng, mâcothy đkvbhen đkvbhã che kín bâcoth̀u trơjouc̀i Thanh Vâcothn Sơjoucn, khôrdccng lâcothu sau thì băokkf́t đkvbhâcoth̀u có hạt mưxqoya. Mưxqoya mơjoući đkvbhâcoth̀u chỉ lâcoth́t phâcoth́t, sau thì to dâcoth̀n, trong chôrdcćc lát đkvbhã biêbqqẃn thành môrdcc̣t màn dày đkvbhăokkf̣c xám xịt, tiêbqqẃng mưxqoya rơjouci tí tách vang lêbqqwn khăokkf́p nơjouci, bao trùm vùng núi cao giưxqoỹa môrdcc̣t màn sưxqoyơjoucng vụ, vưxqoỳa thâcoth̀n bí lại vưxqoỳa môrdccng lung.

 

Tiêbqqẃng mưxqoya đkvbhâcotḥp vào nhưxqoỹng tán lá xanh rơjouc̀n trêbqqwn Thanh Vâcothn Sơjoucn này tưxqoỳ ngàn năokkfm nay dưxqoyơjouc̀ng nhưxqoy khôrdccng hêbqqẁ thay đkvbhôrdcc̉i, vĩnh viêbqqw̃n vâcoth̃n côrdcc tịch nhưxqoycotḥy. Tưxqoỳ trêbqqwn mái ngói rêbqqwu phong, nhưxqoỹng hạt thuỷ châcothu khôrdccng ngưxqoỳng rơjouci tý tách, hoá thành môrdcc̣t tâcoth́m rèm băokkf̀ng nưxqoyơjoućc, tưxqoỳng hạt nưxqoyơjoućc nhưxqoy nhưxqoỹng hạt trâcothn châcothu rơjouci xuôrdcćng nêbqqẁn đkvbhá xanh rôrdcc̀i vơjouc̃ tan ra, băokkf́n tung toé.

 

Gió mang theo nhưxqoỹng hạt nưxqoyơjoućc nhỏ li ti cưxqoý lâcoth̉n khuâcoth́t xung quanh ôrdccxqoỷa sôrdcc̉, tưxqoỵa hôrdcc̀ nhưxqoy đkvbhang nhơjouć nhung đkvbhbqqẁu gì đkvbhó.




 

Lục Tuyêbqqẃt Kỳ đkvbhưxqoýng lăokkf̣ng trưxqoyơjoućc ôrdccxqoỷa sôrdcc̉, ngăokkf́m cảnh núi non giưxqoỹa màn mưxqoya môrdccng lung huyêbqqẁn ảo, trong giơjouc̀ khăokkf́c côrdcc tịch lạnh lẽo này, phảng phâcoth́t chỉ có tiêbqqẃng mưxqoya đkvbhâcotḥp vào lá câcothy vang lêbqqwn giưxqoỹa đkvbhâcoth́t trơjouc̀i.

 

rdcc̣t làn gió nhẹ khẽ thôrdcc̉i tơjoući làm làn tóc mai của nàng khẽ tung bay, gió cũng mang theo nhưxqoỹng hạt mưxqoya nhỏ li ti phâcoth́t qua măokkf̣t khiêbqqẃn nàng cảm thâcoth́y hơjouci lành lạnh. Nàng khẽ mím môrdcci, tưxqoỵa tay lêbqqwn khung cưxqoỷa, tiêbqqẃng mưxqoya nhưxqoycoth̀n nhưxqoy xa, cuôrdcći cùng lại nhưxqoyjouci vào chôrdcc̃ sâcothu kín nhâcoth́t trong lòng nàng vâcotḥy.

 

Chỉ khôrdccng biêbqqẃt lòng nàng có còn gơjouc̣n sóng nưxqoỹa hay khôrdccng?

 

Tiêbqqẃng bưxqoyơjoućc châcothn vang lêbqqwn bêbqqwn ngoài. Có ngưxqoyơjouc̀i khe khẽ gọi cưxqoỷa. Lục Tuyêbqqẃt Kỳ châcotḥm rãi quay đkvbhâcoth̀u, bưxqoyơjoućc ra mơjouc̉ cưxqoỷa. Ngưxqoyơjouc̀i bêbqqwn ngoài chính là sưxqoy tỷ Văokkfn Mâcoth̃n của nàng.

 

Lục Tuyêbqqẃt Kỳ nhoẻn miêbqqẉng cưxqoyơjouc̀i: “Sưxqoy tỷ!”.

 

okkfn Mâcoth̃n nhìn gưxqoyơjoucng măokkf̣t tiêbqqẁu tuỵ của nàng, khẽ chau mày bưxqoyơjoućc vào bêbqqwn trong. Tuyêbqqẃt Kỳ tiêbqqẉn tay đkvbhóng cưxqoỷa lại, rôrdcc̀i cùng Văokkfn Mâcoth̃n ngôrdcc̀i xuôrdcćng. Văokkfn Mâcoth̃n liêbqqẃc nhìn thâcoth́y chăokkfn gôrdcći trêbqqwn giưxqoyơjouc̀ng vâcoth̃n chỉnh têbqqẁ, liêbqqẁn thơjouc̉ dài nói: “Đzrsrêbqqwm qua muôrdcc̣i khôrdccng ngủ sao?”.

 

Lục Tuyêbqqẃt Kỳ mỉm cưxqoyơjouc̀i buôrdcc̀n bã: “Muôrdcc̣i ngủ khôrdccng đkvbhưxqoyơjouc̣c!”.

 

okkfn Mâcoth̃n nhìn Tuyêbqqẃt Kỳ, trong lòng cảm thâcoth́y nhói đkvbhau. Nàng và Tuyêbqqẃt Kỳ tưxqoỳ nhỏ đkvbhã gia nhâcotḥp Tiêbqqw̉u Trúc Phong môrdccn hạ, giao tình cũng râcoth́t tôrdcćt, tính cách của Tuyêbqqẃt Kỳ côrdcc đkvbhôrdcc̣c lãnh ngạo, ngoại trưxqoỳ âcothn sưxqoy Thuỷ Nguyêbqqẉt, bình nhâcotḥt cũng chỉ có Văokkfn Mâcoth̃n là có thêbqqw̉ nói vài câcothu vơjoući nàng. Gâcoth̀n đkvbhâcothy Lục Tuyêbqqẃt Kỳ khôrdccng ngưxqoỳng găokkf̣p phiêbqqẁn phưxqoýc, Văokkfn Mâcoth̃n ơjouc̉ bêbqqwn cũng râcoth́t lo lăokkf́ng cho nàng nhưxqoyng cũng vôrdccbqqẃ khả thi, đkvbhành phải trơjoucokkf́t nhìn quan hêbqqẉ giưxqoỹa Tuyêbqqẃt Kỳ và âcothn sưxqoy cùng vơjoući các vị trưxqoyơjouc̉ng lão Thanh Vâcothn Môrdccn càng lúc càng đkvbhi vào bêbqqẃ tăokkf́c.

 

Khôrdccng gian nhưxqoy chìm trong im lăokkf̣ng. Văokkfn Mâcoth̃n cũng khôrdccng biêbqqẃt nêbqqwn nói gì, đkvbhành lăokkf̣ng lẽ cúi đkvbhâcoth̀u len lén nhìn Lục Tuyêbqqẃt Kỳ. Môrdcc̣t hôrdcc̀i sau, Tuyêbqqẃt Kỳ mơjoući lêbqqwn tiêbqqẃng nói trưxqoyơjoućc: “Sưxqoy tỷ, lâcoth̀n này vì chuyêbqqẉn của muôrdcc̣i mà tỷ cũng găokkf̣p khôrdccng ít phiêbqqẁn phưxqoýc, thâcotḥt xin lôrdcc̃i".

 

okkfn Mâcoth̃n ngâcothy ngưxqoyơjouc̀i: “Cái gì?”.

 

Lục Tuyêbqqẃt Kỳ nói: “Muôrdcc̣i nghe nói mâcoth́y ngày trưxqoyơjoućc Đzrsrbqqẁn sưxqoy thúc và Tôrdcc Nhưxqoyxqoy thúc ơjouc̉ Đzrsrại Trúc Phong đkvbhã đkvbhích thâcothn dâcoth̃n Tôrdcćng Đzrsrại Nhâcothn sưxqoy huynh đkvbhêbqqẃn câcoth̀u thâcothn, nhưxqoyng sưxqoy phụ lại cưxqoỵ tuyêbqqẉt thăokkf̉ng thưxqoỳng, hơjoucn nưxqoỹa lại còn cãi nhau môrdcct trâcotḥn vơjoući Đzrsrbqqẁn sưxqoy thúc nưxqoỹa”.

 

okkfn Mâcoth̃n gưxqoyơjouc̣ng cưxqoyơjouc̀i, trong nụ cưxqoyơjouc̀i âcoth̉n chưxqoýa mâcoth́y phâcoth̀n thêbqqwxqoyơjoucng khôrdcc̉ não, châcotḥm rãi lăokkf́c đkvbhâcoth̀u nói: “Chuyêbqqẉn đkvbhó….chuyêbqqẉn đkvbhó cũng khôrdccng có gì. Vả lại chuyêbqqẉn này khôrdccng liêbqqwn quan đkvbhêbqqẃn muôrdcc̣i, tâcoth́t cả đkvbhêbqqẁu do ta vơjoući y khôrdccng có duyêbqqwn phâcotḥn, hơjoucn nưxqoỹa trưxqoyơjoućc nay sưxqoy phụ đkvbhêbqqẁu ghét ngưxqoyơjouc̀i ơjouc̉ Đzrsrại Trúc Phong, đkvbhbqqẁu này thì sưxqoy muôrdcc̣i cũng biêbqqẃt mà”.

 

Lục Tuyêbqqẃt Kỳ khẽ lăokkf́c đkvbhâcoth̀u nói: “Khôrdccng phải vâcotḥy. Ngày hôrdccm đkvbhó là do muôrdcc̣i cãi lại sưxqoy phụ, khiêbqqẃn lão nhâcothn gia tưxqoýc giâcotḥn nêbqqwn mơjoući liêbqqwn luỵ đkvbhêbqqẃn tỷ, nêbqqẃu khôrdccng có Tôrdcc Nhưxqoyxqoy thúc ơjouc̉ đkvbhó, Đzrsrbqqẁn sưxqoy thúc lại chịu nêbqqw̉ măokkf̣t đkvbhích thâcothn đkvbhêbqqẃn câcoth̀u hôrdccn cho đkvbhêbqqẉ tưxqoỷ, chuyêbqqẉn của hai ngưxqoyơjouc̀i đkvbhã thành đkvbhêbqqẃn quá nưxqoỷa rôrdcc̀i, thêbqqẃ nhưxqoyng…sưxqoy tỷ, muôrdcc̣i thâcotḥt có lôrdcc̃i vơjoući tỷ!”.




 

okkfn Mâcoth̃n mỉm cưxqoyơjouc̀i, thơjouc̉ dài môrdcc̣t tiêbqqẃng: “Đzrsrưxqoyơjouc̣c rôrdcc̀i! Muôrdcc̣i đkvbhưxqoỳng tưxqoỵ trách mình nưxqoỹa. Ta khôrdccng phải vâcoth̃n râcoth́t tôrdcćt đkvbhó sao? Thêbqqwm nưxqoỹa, sưxqoy phụ cũng chỉ là tâcoth́t thơjouc̀i tưxqoýc khí mà thôrdcci, tưxqoyơjoucng lai vị tâcoth́t đkvbhã khôrdccng có cơjoucrdcc̣i".

joući nói đkvbhêbqqẃn đkvbhâcothy, nàng liêbqqẃc măokkf́t nhìn Lục Tuyêbqqẃt Kỳ môrdcc̣t cái rôrdcc̀i nói tiêbqqẃp: “Đzrsrưxqoỳng nói chuyêbqqẉn của ta nưxqoỹa, hãy nói muôrdcc̣i đkvbhi. Rôrdcćt cuôrdcc̣c muôrdcc̣i đkvbhịnh làm thêbqqẃ nào? Ta thâcoth́y khôrdccng thêbqqw̉ tiêbqqẃp tục giưxqoỹ tình trạng căokkfng thăokkf̉ng này vơjoući sưxqoy phụ mãi đkvbhưxqoyơjouc̣c đkvbhâcothu”.

 

okkf́c măokkf̣t Lục Tuyêbqqẃt Kỳ tái nhơjouc̣t, trâcoth̀m măokkf̣c khôrdccng nói tiêbqqẃng nào.

 

okkfn Mâcoth̃n trâcoth̀m ngâcothm hôrdcc̀i lâcothu, đkvbhoạn nói tiêbqqẃp: “Sưxqoy muôrdcc̣i, tâcothm tưxqoy của muôrdcc̣i ta ít nhiêbqqẁu cũng hiêbqqw̉u đkvbhưxqoyơjouc̣c môrdcc̣t chút, có đkvbhbqqẁu muôrdcc̣i cưxqoý tiêbqqẃp tục thêbqqẃ này cũng khôrdccng phải là biêbqqẉn pháp. Trưxqoyơjoucng….con ngưxqoyơjouc̀i kia chung quy cũng đkvbhã nhâcotḥp vào ma đkvbhạo, bị thiêbqqwn hạ chính đkvbhạo phỉ nhôrdcc̉ khinh bỉ, hơjoucn nưxqoỹa lâcoth̀n trưxqoyơjoućc muôrdcc̣i đkvbhêbqqẃn vùng Tâcothy nam, cảnh tưxqoyơjouc̣ng cuôrdcc̣c chiêbqqẃn giưxqoỹa Ma giáo và yêbqqwu thú muôrdcc̣i cũng…”.

 

okkfn Mâcoth̃n đkvbhôrdcc̣t nhiêbqqwn ngưxqoyng lại khôrdccng nói tiêbqqẃp, bơjouc̉i lúc này săokkf́c măokkf̣t Tuyêbqqẃt Kỳ dưxqoyơjouc̀ng nhưxqoy đkvbhã khôrdccng còn chút huyêbqqẃt săokkf́c, đkvbhêbqqẃn cả đkvbhôrdcci măokkf́t râcoth́t sáng râcoth́t trong của nàng cũng trơjouc̉ nêbqqwn mơjouc̀ đkvbhục nhưxqoy bị môrdcc̣t màn sưxqoyơjoucng mơjouc̀ che phủ.

 

okkfn phòng lại chìm trong im lăokkf̣ng, bêbqqwn ngoài mưxqoya vâcoth̃n rả rích rơjouci.

 

Cuôrdcći cùng, Văokkfn Mâcoth̃n cũng mơjouc̉ miêbqqẉng phá tan sưxqoỵ im lăokkf̣ng: “Ngưxqoyơjouc̀i đkvbhó chỉ e đkvbhã khôrdccng còn trêbqqwn thêbqqẃ gian này nưxqoỹa, muôrdcc̣i cưxqoý tiêbqqẃp tục châcoth́p mêbqqw nhưxqoycotḥy chỉ làm khôrdcc̉ bản thâcothn mình mà thôrdcci”.




 

okkf̣t Tuyêbqqẃt Kỳ trăokkf́ng bêbqqẉch nhưxqoyjouc̀ giâcoth́y. Nàng khôrdccng lêbqqwn tiêbqqẃng, chỉ tưxqoỳ tưxqoỳ đkvbhưxqoýng dâcotḥy, bưxqoyơjoućc đkvbhêbqqẃn cưxqoỷa sôrdcc̉ nhìn ra bêbqqwn ngoài. Núi non đkvbhưxqoyơjouc̣c che phủ bơjouc̉i môrdcc̣t làn sưxqoyơjoucng vụ mơjouc̀ mơjouc̀, vưxqoỳa môrdccng lung huyêbqqẁn hoăokkf̣c lại vưxqoỳa châcothn thưxqoỵc, nhưxqoyrdcc̣ng nhưxqoy ảo. Nhưxqoỹng hạt nưxqoyơjoućc nhỏ li ti tạt vào măokkf̣t nàng, phảng phâcoth́t nhưxqoy mang theo môrdcc̣t cảm giác hêbqqẃt sưxqoýc châcothn thành tha thiêbqqẃt.

 

“Muôrdcc̣i biêbqqẃt chưxqoý…”. Nưxqoỹ tưxqoỷ thanh lêbqqẉ lạnh lùng này cuôrdcći cùng cũng đkvbhã lêbqqwn tiêbqqẃng: “Có thêbqqw̉ y đkvbhã đkvbhi thâcotḥt rôrdcc̀i. Có lúc muôrdcc̣i cũng đkvbhã tưxqoỳng nghĩ qua, kỳ thưxqoỵc chuyêbqqẉn này đkvbhôrdcći vơjoući y chưxqoya hăokkf̉n đkvbhã khôrdccng phải là môrdcc̣t sưxqoỵ giải thoát. Muôrdcc̣i cũng biêbqqẃt sưxqoy phụ trách măokkf́ng muôrdcc̣i khôrdccng hêbqqẁ sai, ngưxqoyơjouc̀i sai là muôrdcc̣i, là muôrdcc̣i khôrdccng nêbqqwn si tâcothm vọng tưxqoyơjouc̉ng, khôrdccng nêbqqwn…khôrdccng nêbqqwn…”.

 

Thanh âcothm của nàng đkvbhôrdcc̣t nhiêbqqwn nâcoth́c nghẹn, Văokkfn Mâcoth̃n vôrdcc̣i đkvbhưxqoýng dâcotḥy, đkvbhịnh bưxqoyơjoućc tơjoući an ủi, chăokkf̉ng ngơjouc̀ Tuyêbqqẃt Kỳ đkvbhôrdcc̣t nhiêbqqwn quay ngưxqoyơjouc̀i lại, bạch y khẽ tung lêbqqwn nhưxqoyrdcc̣t đkvbhám mâcothy côrdcc đkvbhơjoucn.

Khoé măokkf́t nàng nhưxqoy có giọt nưxqoyơjoućc đkvbhọng lại, long lanh mà lâcoth́p lánh nhưxqoy hạt châcothu. Chỉ nghe Lục Tuyêbqqẃt Kỳ câcoth́t giọng thêbqqwxqoyơjoucng nói: “Sưxqoy tỷ, muôrdcc̣i biêbqqẃt chưxqoý…nhưxqoyng muôrdcc̣i khôrdccng thêbqqw̉ buôrdccng tay. Tơjouc tình này dù có chăokkf̣t môrdcc̣t ngàn lâcoth̀n, căokkf́t môrdcc̣t vạn lâcoth̀n cũng khôrdccng thêbqqw̉ nào đkvbhưxqoýt nôrdcc̉i. Tưxqoỳ khi trơjouc̉ vêbqqẁ tưxqoỳ vùng Tâcothy nam, khôrdccng biêbqqẃt bao nhiêbqqwu lâcoth̀n muôrdcc̣i đkvbhã tưxqoỵ nói vơjoući bản thâcothn mình răokkf̀ng y đkvbhã chêbqqẃt, y đkvbhã chêbqqẃt, tâcoth́t cả đkvbhêbqqẁu đkvbhã hêbqqẃt. Nhưxqoyng đkvbhêbqqwm nào muôrdcc̣i cũng năokkf̀m mơjouc thâcoth́y cảnh tưxqoyơjouc̣ng thảm khôrdcćc ơjouc̉ Đzrsrôrdcc̣c Xà Côrdcćc hôrdccm âcoth́y, năokkf̀m mơjouc thâcoth́y y bị yêbqqwu thú…”.

 

Lục Tuyêbqqẃt Kỳ đkvbhôrdcc̣t nhiêbqqwn dưxqoỳng lại, thâcoth̀n săokkf́c kích đkvbhôrdcc̣ng trêbqqwn măokkf̣t nàng làm cho cả Văokkfn Mâcoth̃n cũng thâcoth́y lo lăokkf́ng, nhưxqoyng Tuyêbqqẃt Kỳ cũng khôrdcci phục lại tinh thâcoth̀n râcoth́t nhanh, chỉ có nhãn thâcoth̀n của nàng là vâcoth̃n còn mang theo vài phâcoth̀n đkvbhau thưxqoyơjoucng: “Sau đkvbhó thì muôrdcc̣i giâcotḥt mình tỉnh giâcoth́c, toàn thâcothn môrdcc̀ hôrdcci đkvbhâcoth̀m đkvbhìa nhưxqoyxqoỳa đkvbhi tăokkf́m vâcotḥy”.

 

Nàng châcotḥm rãi nhìn Văokkfn Mâcoth̃n, sau đkvbhó thâcoth̀n tình trơjouc̉ nêbqqwn buôrdcc̀n bã, dưxqoyơjouc̀ng nhưxqoy cả thâcothn mình đkvbhang run lêbqqwn lâcoth̉y bâcoth̉y: “Sưxqoy tỷ, muôrdcc̣i…muôrdcc̣i phải làm sao đkvbhâcothy? Muôrdcc̣i phải làm sao đkvbhâcothy?”.

 

Chơjouc̣t nàng bôrdcc̉ ngưxqoyơjouc̀i lao vào lòng Văokkfn Mâcoth̃n, Văokkfn Mâcoth̃n ôrdccm chăokkf̣t bơjouc̀ vai yêbqqẃu ơjoućt của nàng, cảm thâcoth́y thâcothn hình mỏng manh âcoth́y đkvbhang run lêbqqwn nhè nhẹ, bêbqqwn tai vang lêbqqwn tiêbqqẃng nâcoth́c nghẹn ngào.




 

“Sưxqoy tỷ, muôrdcc̣i khôrdccng chịu nôrdcc̉i nưxqoỹa rôrdcc̀i…muôrdcc̣i thâcotḥt sưxqoỵ khôrdccng chịu nôrdcc̉i nưxqoỹa rôrdcc̀i…”.

 

okkfn Mâcoth̃n im lăokkf̣ng khôrdccng nói, ôrdccm chăokkf̣t Lục Tuyêbqqẃt Kỳ vào lòng, nưxqoỹ tưxqoỷ vôrdcćn râcoth́t cao ngạo lạnh lùng này khôrdccng ngơjouc̀ giơjouc̀ đkvbhâcothy lại trơjouc̉ thành ngưxqoyơjouc̀i thưxqoyơjoucng tâcothm nhâcoth́t thêbqqẃ gian.

 

Tịch mịch lại bao trùm lêbqqwn tâcoth́t cả, bêbqqwn ngoài mưxqoya vâcoth̃n rơjouci, gió vâcoth̃n thôrdcc̉i nhưxqoy muôrdcćn mang tiêbqqẃng nâcoth́c nghẹn ngào của Lục Tuyêbqqẃt Kỳ đkvbhi xa. Ơwyst̉ bêbqqwn rưxqoỳng trúc, Thuỷ Nguyêbqqẉt đkvbhại sưxqoy đkvbhưxqoýng lăokkf̣ng lẽ môrdcc̣t mình, tay câcoth̀m môrdcc̣t chiêbqqẃc ôrdcc vải dâcoth̀u, ngơjouc ngâcoth̉n nhìn gian phòng nhỏ của đkvbhêbqqẉ tưxqoỷ yêbqqwu qua làn mưxqoya mơjouc̀ mịt.

 

Sau đkvbhó bà châcotḥm rãi quay ngưxqoyơjouc̀i bỏ đkvbhi, trong chơjoućp măokkf́t đkvbhã biêbqqẃn mâcoth́t sau rưxqoỳng trúc.

 

Gió mưxqoya tơjouci bơjouc̀i, thêbqqwxqoyơjoucng bao trùm thiêbqqwn đkvbhịa.

 

* * * * * *

Trong thành Hà Dưxqoyơjoucng, mưxqoya cũng lơjoućn nhưxqoycotḥy. Chu Nhâcoth́t Tiêbqqwn, Tiêbqqw̉u Hoàn, Dã Câcoth̉u đkvbhạo nhâcothn chạy ra tưxqoỳ môrdcc̣t ngõ nhỏ, hoà vào đkvbhám đkvbhôrdccng đkvbhang chạy đkvbhi chạy lại trêbqqwn con đkvbhưxqoyơjouc̀ng lơjoućn. Nhưxqoyng mơjoući đkvbhi đkvbhưxqoyơjouc̣c vài bưxqoyơjoućc đkvbhã phải lui lại đkvbhưxqoýng bêbqqwn đkvbhưxqoyơjouc̀ng, môrdcc̣t là do hành nhâcothn quả thâcotḥt quá nhiêbqqẁu, râcoth́t khó đkvbhi lại, hai là do cả ba đkvbhêbqqẁu muôrdcćn tránh mưxqoya trưxqoyơjoućc, rôrdcc̀i mơjoući tính sau.

 

Lúc này ba ngưxqoyơjouc̀i đkvbhã chia thành hai phe, Tiêbqqw̉u Hoàn thì cưxqoyơjoucng quyêbqqẃt đkvbhòi trơjouc̉ lại Âyjdsm Trạch nơjouci nghĩa trang đkvbhêbqqw̉ xem Quỷ Lêbqqẉ thêbqqẃ nào, còn Chu Nhâcoth́t Tiêbqqwn lại kiêbqqwm quyêbqqẃt phản đkvbhôrdcći. Dã Câcoth̉u lâcoth̀n đkvbhâcoth̀u tiêbqqwn trong đkvbhơjouc̀i đkvbhã lêbqqwn tiêbqqẃng ủng hôrdcc̣ Chu Nhâcoth́t Tiêbqqwn.

 

Tiêbqqw̉u Hoàn lưxqoỵc mỏng thêbqqẃ côrdcc, nhưxqoyng bù lại miêbqqẉng môrdcc̀m lanh lơjouc̣i, môrdcc̣t mình tranh biêbqqẉn vơjoući hai ngưxqoyơjouc̀i. Thêbqqwm vào đkvbhó, Dã Câcoth̉u đkvbhạo nhâcothn tuy bâcoth́t đkvbhôrdcc̀ng ý kiêbqqẃn vơjoući nàng, nhưxqoyng chỉ câcoth̀n nàng lưxqoỳ măokkf́t nhìn là y khôrdccng dám lêbqqwn tiêbqqẃng nói gì nưxqoỹa, vì thêbqqẃ tranh cãi cả nưxqoỷa giơjouc̀ đkvbhôrdcc̀ng hôrdcc̀ cũng chỉ có mình Chu Nhâcoth́t Tiêbqqwn phản đkvbhôrdcći mà thôrdcci.

 

Lúc này ba ngưxqoyơjouc̀i đkvbhang đkvbhưxqoýng bêbqqwn lêbqqẁ đkvbhưxqoyơjouc̀ng, chỉ nghe Chu Nhâcoth́t Tiêbqqwn thâcoth́p giọng nói: “Con nha đkvbhâcoth̀u ngôrdcćc này, nơjouci nguy hiêbqqw̉m âcoth́y quay lại làm gì chưxqoý. Quay lại đkvbhêbqqw̉ mà chêbqqẃt à?”.

 

Tiêbqqw̉u Hoàn bĩu môrdcci nói: “Uôrdcc̉ng cho ôrdccng sôrdcćng lâcothu nhưxqoycotḥy, gia gia, ôrdccng có biêbqqẃt trêbqqwn đkvbhơjouc̀i này có môrdcc̣t thưxqoý gọi là đkvbhạo nghĩa hay khôrdccng?”.

 

Chu Nhâcoth́t Tiêbqqwn tưxqoýc giâcotḥn: “Đzrsrạo nghĩa? Đzrsrạo nghĩa cái răokkf́m âcoth́y! Con chêbqqẃt rôrdcc̀i thì nói đkvbhạo nghĩa cái gì đkvbhưxqoyơjouc̣c nưxqoỹa? Têbqqwn tiêbqqw̉u tưxqoỷ đkvbhó lơjouc̣i hại vôrdcc cùng, chúng ta quay lại đkvbhêbqqw̉ chêbqqẃt hay sao?”.

 

Dã Câcoth̉u đkvbhạo nhâcothn đkvbhưxqoýng bêbqqwn cạnh cũng gâcotḥt đkvbhâcoth̀u: “Khôrdccng sai! Quay lại đkvbhích thưxqoỵc khôrdccng thoả đkvbháng…”.

 

Tiêbqqw̉u Hoàn đkvbhưxqoya măokkf́t lưxqoyơjouc̀m gã môrdcc̣t cái, Dã Câcoth̉u đkvbhạo nhâcothn giâcotḥt mình đkvbhánh thót, lâcotḥp tưxqoýc khôrdccng nói ra lơjouc̀i.

 

Tiêbqqw̉u Hoàn quay lại nhìn Chu Nhâcoth́t Tiêbqqwn nói: “Gia gia, đkvbhêbqqwm qua nêbqqẃu khôrdccng phải ngưxqoyơjouc̀i ta cưxqoýu chúng ta thì ôrdccng cháu mình sơjoućm đkvbhã chêbqqẃt tưxqoỳ lâcothu rôrdcc̀i, cũng chăokkf̉ng thêbqqw̉ đkvbhưxqoýng đkvbhâcothy tranh luâcotḥn đkvbhạo nghĩa vơjoući khôrdccng đkvbhạo nghĩa cái gì nưxqoỹa. Lẽ nào bâcothy giơjouc̀ quay lại xem thêbqqẃ nào cũng khôrdccng đkvbhúng sao?”.

 

Chu Nhâcoth́t Tiêbqqwn biêbqqẃn săokkf́c măokkf̣t nói: “Chính vì chúng ta đkvbhã đkvbhưxqoyơjouc̣c ngưxqoyơjouc̀i ta cưxqoýu nêbqqwn mơjoući càng phải trâcothn trọng tính mạng của mình, nêbqqẃu khôrdccng vạn nhâcoth́t chúng ta tưxqoỵ chui đkvbhâcoth̀u vào lưxqoyơjoući thì có phải là uôrdcc̉ng phí cả ý tôrdcćt của Quỷ Lêbqqẉ hay khôrdccng?”.

 

Tiêbqqw̉u Hoàn ngâcoth̉n ngưxqoyơjouc̀i, nhâcoth́t thơjouc̀i khôrdccng biêbqqẃt phản bác thêbqqẃ nào. Chu Nhâcoth́t Tiêbqqwn thâcoth́y vâcotḥy thì đkvbhăokkf́c ý cưxqoyơjouc̀i khanh khách nói: “Khôrdccng còn gì đkvbhêbqqw̉ nói nưxqoỹa phải khôrdccng?”.

 

Tiêbqqw̉u Hoàn giâcotḥn dôrdcc̃i nói: “Rõ ràng ôrdccng biêbqqẃt kẻ kia quỷ khí âcothm trâcoth̀m, cao thâcothm mạt trăokkf́c, lẽ nào ôrdccng khôrdccng hêbqqẁ có chút quan tâcothm đkvbhêbqqẃn âcothn nhâcothn cưxqoýu mạng của mình?”.

 

Chu Nhâcoth́t Tiêbqqwn vâcoth̃n vơjouc̀ nhưxqoy khôrdccng, nói: “Con cưxqoý yêbqqwn tâcothm đkvbhi, têbqqwn tiêbqqw̉u tưxqoỷ Quỷ Lêbqqẉ đkvbhó muôrdcćn đkvbhạo hạnh có đkvbhạo hạnh, muôrdcćn pháp bảo có pháp bảo, luâcotḥn vêbqqẁ quỷ khí chỉ e hăokkf́n còn âcothm trâcoth̀m hơjoucn cả ngưxqoyơjouc̀i trong quan tài đkvbhó, muôrdcćn chêbqqẃt sơjouc̣ răokkf̀ng cũng khó đkvbhó. Con còn lo lăokkf́ng làm gì nưxqoỹa chưxqoý?”. Lão ngưxqoyng lại giâcothy lát rôrdcc̀i nói tiêbqqẃp: “Vả lại, mưxqoyơjouc̀i năokkfm trưxqoyơjoućc khôrdccng phải con đkvbhã xem tưxqoyơjoućng cho hăokkf́n rôrdcc̀i sao? Năokkfm đkvbhó con đkvbhã nói ngưxqoyơjouc̀i này là Loạn Ma Tưxqoyơjoućng, vạn ngưxqoyơjouc̀i mơjoući có môrdcc̣t, cuôrdcc̣c đkvbhơjouc̀i tuy găokkf̣p phải nhiêbqqẁu phong vâcothn bâcoth́t trăokkf́c nhưxqoyng tuyêbqqẉt đkvbhôrdcći khôrdccng dêbqqw̃ mâcoth́t mạng, vâcotḥy con còn lo cái gì nưxqoỹa chưxqoý…”.

 

“Cái gì? Côrdccxqoyơjoucng đkvbhã tưxqoỳng xem tưxqoyơjoućng cho ta sao?”.

 

coth́t chơjouc̣t môrdcc̣t thanh âcothm vang lêbqqwn. Ba ngưxqoyơjouc̀i cả kinh thâcoth́t săokkf́c quay lại nhìn, chỉ thâcoth́y Quỷ Lêbqqẉ khôrdccng biêbqqẃt tưxqoỳ lúc nào đkvbhã hiêbqqẉn thâcothn bêbqqwn cạnh họ, giôrdcćng nhưxqoy là y nhảy ra tưxqoỳ trong nưxqoyơjoućc mưxqoya vâcotḥy.

 

Lúc này mưxqoya đkvbhã râcoth́t lơjoućn, nhưxqoyng ngưxqoyơjouc̀i chạy nạn trong Hà Dưxqoyơjoucng Thành vâcoth̃n râcoth́t nhiêbqqẁu, đkvbha sôrdcć đkvbhêbqqẁu tràn đkvbhâcoth̀y sưxqoỵ khủng bôrdcć và sơjouc̣ hãi vơjoući viêbqqẉc bọn yêbqqwu thú có thêbqqw̉ đkvbhánh đkvbhêbqqẃn đkvbhâcothy bâcoth́t cưxqoý lúc nào lêbqqwn khôrdccng hêbqqẁ đkvbhêbqqw̉ ý đkvbhêbqqẃn trâcotḥn mưxqoya lơjoućn này. Trêbqqwn thưxqoỵc têbqqẃ, trong thành đkvbhã có khôrdccng ít bách tính phát đkvbhbqqwn vì tình hình quá khâcoth̉n trưxqoyơjoucng, cũng may có các đkvbhêbqqẉ tưxqoỷ Thanh Vâcothn Môrdccn ơjouc̉ trong thành duy trì trâcotḥt tưxqoỵ, đkvbha sôrdcć vụ viêbqqẉc đkvbhêbqqẁu đkvbhưxqoyơjouc̣c xưxqoỷ lý nhanh chóng, có đkvbhbqqẁu nhâcothn tâcothm hoảng loạn khiêbqqẃn cho cả toà thành này lúc nào cũng chìm trong khôrdccng khí sơjouc̣ hãi và cuôrdcc̀ng loạn.

 

Ba ngưxqoyơjouc̀i bọn Chu Nhâcoth́t Tiêbqqwn giâcotḥt mình kinh hãi. Sau đkvbhó thì Tiêbqqw̉u Hoàn mưxqoỳng rơjouc̃ reo lêbqqwn môrdcc̣t tiêbqqẃng: “Là ngưxqoyơjouci…”.

 

Chu Nhâcoth́t Tiêbqqwn và Dã Câcoth̉u thì cùng lúc nhíu mày, chỉ nghe họ Chu đkvbhăokkf̀ng hăokkf́ng môrdcc̣t tiêbqqẃng, khôrdccng ngơjouc̀ cũng nói môrdcc̣t câcothu giôrdcćng nhưxqoy Tiêbqqw̉u Hoàn: “Là ngưxqoyơjouci…”.

 

Quỷ Lêbqqẉ khôrdccng đkvbhêbqqw̉ ý đkvbhêbqqẃn hai ngưxqoyơjouc̀i bọn Chu Nhâcoth́t Tiêbqqwn và Dã Câcoth̉u mà đkvbhưxqoya măokkf́t nhìn Tiêbqqw̉u Hoàn. Gã nhâcotḥn ra sưxqoỵ mưxqoỳng rơjouc̃ thâcotḥt tâcothm trêbqqwn gưxqoyơjoucng măokkf̣t trẻ bâcoth̀u bĩnh của nàng, trong măokkf́t ánh lêbqqwn môrdcc̣t tia nhìn âcoth́m áp, khẽ gâcotḥt đkvbhâcoth̀u: “Là ta”.

 

Lúc này Tiêbqqw̉u Hôrdcci đkvbhưxqoýng trêbqqwn vai Qủy Lêbqqẉ đkvbhã ưxqoyơjoućt sũng vì nưxqoyơjoućc mưxqoya. Nó cũng kêbqqwu lêbqqwn mâcoth́y tiêbqqẃng khẹt khẹt, cưxqoyơjouc̀i khà khà vơjoući Tiêbqqw̉u Hoàn, dưxqoyơjouc̀ng nhưxqoy cũng râcoth́t vui mưxqoỳng khi găokkf̣p lại nàng.

 

Tiêbqqw̉u Hoàn vui vẻ nói vơjoući nó: “Ngưxqoyơjouci còn nhơjouć ta à? Hì hì!”.

 

Nói đkvbhoạn nàng ngâcoth̉ng đkvbhâcoth̀u lêbqqwn nhìn Quỷ Lêbqqẉ, ngâcoth̀n ngưxqoỳ giâcothy lát rôrdcc̀i nói: “Đzrsrêbqqwm qua, huynh…huynh khôrdccng sao chưxqoý?”.

 

Quỷ Lêbqqẉ khẽ gâcotḥt đkvbhâcoth̀u: “Ta khôrdccng sao!”.

 

Tiêbqqw̉u Hoàn giơjouc̀ mơjoući yêbqqwn tâcothm, đkvbhưxqoya măokkf́t nhìn thêbqqwm Quỷ Lêbqqẉ môrdcc̣t cái, rôrdcc̀i nhưxqoy chơjouc̣t nhơjouć ra chuyêbqqẉn gì, hai má đkvbhỏ bưxqoỳng lêbqqwn, ánh măokkf́t lâcotḥp tưxqoýc chuyêbqqw̉n sang Tiêbqqw̉u Hôrdcci, mỉm cưxqoyơjouc̀i dang tay ra nói: “Đzrsrêbqqẃn đkvbhâcothy cho ta ôrdccm môrdcc̣t cái nào!”.

 

Tiêbqqw̉u Hôrdcci khọt khẹt hai tiêbqqẃng, đkvbhôrdcc̣t nhiêbqqwn nhún mạnh ngưxqoyơjouc̀i bay khỏi vai Quỷ Lêbqqẉ, lao thăokkf̉ng vào lòng Tiêbqqw̉u Hoàn. Tiêbqqw̉u Hoàn cưxqoyơjouc̀i khúc khích, cảm thâcoth́y lôrdccng con khỉ nhỏ ưxqoyơjoućt sũng, liêbqqẁn lâcoth́y chiêbqqẃc khăokkfn khôrdcc lau cho nó. Chăokkf̉ng ngơjouc̀ hâcoth̀u tưxqoỷ này cảm thâcoth́y ngưxqoýa ngáy khó chịu liêbqqẁn đkvbhôrdcc̣t nhêbqqwn lăokkf́c mạnh ngưxqoyơjouc̀i, lâcotḥp tưxqoýc làm nưxqoyơjoućc băokkf́n tung toé. Tiêbqqw̉u Hoàn kêbqqwu lêbqqwn môrdcc̣t tiêbqqẃng, nhưxqoyng lại khôrdccng nơjouc̃ buôrdccng hâcoth̀u tưxqoỷ ra, đkvbhành vôrdcc̣i vàng nhăokkf́m tịt măokkf́t lại, cả y phục lâcoth̃n măokkf̣t mũi đkvbhêbqqẁu bị Tiêbqqw̉u Hôrdcci làm cho lâcoth́m tâcoth́m nhưxqoỹng hạt thuỷ châcothu.

 

Tiêbqqw̉u Hoàn mơjouc̉ măokkf́t, lưxqoyơjouc̀m Tiêbqqw̉u Hôrdcci môrdcc̣t cái, con khỉ mơjouc̉ to ba con măokkf́t nhìn nàng, khôrdccng hêbqqẁ đkvbhôrdcc̣ng đkvbhâcotḥy. Tiêbqqw̉u Hoàn hưxqoý lêbqqwn môrdcc̣t tiêbqqẃng, hâcoth́t mạnh tay ném Tiêbqqw̉u Hôrdcci vêbqqẁ phía Quỷ Lêbqqẉ. Tiêbqqw̉u Hôrdcci ba châcothn bôrdcćn căokkf̉ng bám lâcoth́y vai chủ nhâcothn, quay đkvbhâcoth̀u lại nhìn Tiêbqqw̉u Hoàn đkvbhang gôrdcc̣t gôrdcc̣t nhưxqoỹng hạt nưxqoyơjoućc đkvbhọng trêbqqwn quâcoth̀n áo, khôrdccng nhịn đkvbhưxqoyơjouc̣c bâcotḥt cưxqoyơjouc̀i khọt khà khọt khẹt.

 

Tiêbqqw̉u Hoàn dơjouc̉ khóc dơjouc̉ cưxqoyơjouc̀i, mím môrdcci liêbqqẃc trôrdcc̣m Quỷ Lêbqqẉ môrdcc̣t cái, đkvbhoạn cúi đkvbhâcoth̀u chỉnh lại y phục. Quỷ Lêbqqẉ quay ngưxqoyơjouc̀i nhìn Chu Nhâcoth́t Tiêbqqwn chăokkfm chú, khiêbqqẃn cho lão cảm thâcoth́y chôrdcc̣t dạ nói: “Êufnb, tiêbqqw̉u tưxqoỷ thôrdcći, ta cũng có thêbqqw̉ xem là âcothn nhâcothn cưxqoýu mạng của ngưxqoyơjouci đkvbhâcoth́y. Ngưxqoyơjouci khôrdccng thêbqqw̉ làm bưxqoỳa đkvbhâcothu nhé!”.

 

Quỷ Lêbqqẉ trâcoth̀m ngâcothm giâcothy lát, đkvbhảo măokkf́t nhìn quanh, chỉ thâcoth́y có bách tính đkvbhang rôrdcći rít chạy đkvbhi chạy lại, khôrdccng ai chú ý đkvbhêbqqẃn bôrdcćn ngưxqoyơjouc̀i bọn hăokkf́n, liêbqqẁn hỏi Chu Nhâcoth́t Tiêbqqwn môrdcc̣t câcothu: “Ôqxvjng rôrdcćt cuôrdcc̣c là loại ngưxqoyơjouc̀i gì?”.

 

Chu Nhâcoth́t Tiêbqqwn ngâcoth̉ng đkvbhâcoth̀u nói: “Lão phu là cao nhâcothn”.

 

Tiêbqqw̉u Hoàn và Dã Câcoth̉u đkvbhưxqoýng bêbqqwn cạnh đkvbhêbqqẁu giâcotḥt mình, hiêbqqw̉n nhiêbqqwn đkvbháp án của Chu Nhâcoth́t Tiêbqqwn hoàn toàn năokkf̀m ngoài dưxqoỵ liêbqqẉu của bọn họ.

 

Có đkvbhbqqẁu Quỷ Lêbqqẉ hiêbqqw̉n nhiêbqqwn khôrdccng hêbqqẁ coi thưxqoyơjouc̀ng vị cao nhâcothn này, tiêbqqẃp tục trưxqoỵc tiêbqqẃp hỏi luôrdccn: “Thôrdcc̉ Đzrsrạo chi thuâcotḥt mà đkvbhêbqqwm qua ôrdccng sưxqoỷ dụng đkvbhã thâcoth́t truyêbqqẁn tưxqoỳ lâcothu, nhưxqoyng trong truyêbqqẁn thuyêbqqẃt thì đkvbhâcothy là đkvbhạo thuâcotḥt mà Thanh Vâcothn môrdccn tôrdcc̉ sưxqoy Thanh Vâcothn Tưxqoỷ khi hành tâcoth̉u giang hôrdcc̀ thưxqoyơjouc̀ng sưxqoỷ dụng, làm sao mà ôrdccng biêbqqẃt đkvbhưxqoyơjouc̣c?”.

 

okkf́n nhìn chăokkfm chăokkfm vào Chu Nhâcoth́t Tiêbqqwn, găokkf̀n giọng hỏi: “Ôqxvjng và Thanh Vâcothn Môrdccn có quan hêbqqẉ thêbqqẃ nào?”.

 

Chu Nhâcoth́t Tiêbqqwn trâcoth̀m ngâcothm giâcothy lát, rôrdcc̀i nói: “Đzrsrưxqoyơjouc̣c rôrdcc̀i! Chuyêbqqẉn đkvbhã tơjoući nưxqoyơjoućc này, ta cũng khôrdccng giâcoth́u các ngưxqoyơjouci làm gì nưxqoỹa…”.

 

Bọn Tiêbqqw̉u Hoàn và Dã Câcoth̉u đkvbhêbqqẁu ngâcoth̉n ngưxqoyơjouc̀i, liêbqqẃc măokkf́t nhìn thâcoth́y thâcoth̀n săokkf́c Chu Nhâcoth́t Tiêbqqwn nghiêbqqwm túc khôrdccng giôrdcćng nhưxqoy đkvbhang nói đkvbhùa, bâcoth́t giác cùng nghiêbqqwm nghị lăokkf̣ng yêbqqwn lăokkf́ng nghe.

 

Chỉ thâcoth́y Chu Nhâcoth́t Tiêbqqwn châcotḥm rãi kêbqqw̉: “Sưxqoỵ tình là thêbqqẃ này. Thơjouc̀i trẻ, lão phu đkvbhâcothy râcoth́t là anh tuâcoth́n tiêbqqwu sái, phong lưxqoyu hào phóng, thiêbqqwn phú cưxqoỵc cao, thôrdccng mịnh tuyêbqqẉt thêbqqẃ… Hà, các ngưxqoyơjouci đkvbhưxqoỳng nhìn ta nhưxqoycotḥy thì ta mơjoući kêbqqw̉ tiêbqqẃp đkvbhưxqoyơjouc̣c…Thơjouc̀i đkvbhó lão phu làm nghêbqqẁ hái thuôrdcćc, có môrdcc̣t lâcoth̀n vào núi sâcothu tìm dưxqoyơjouc̣c liêbqqẉu, khôrdccng câcoth̉n thâcotḥn đkvbhã sảy châcothn rơjouci xuôrdcćng môrdcc̣t vách đkvbhá vạn trưxqoyơjouc̣ng…”.

 

Quỷ Lêbqqẉ, Tiêbqqw̉u Hoàn và Dã Câcoth̉u đkvbhạo nhâcothn cùng lúc chau mày, nhưxqoyng Chu Nhâcoth́t Tiêbqqwn dưxqoyơjouc̀ng nhưxqoy càng nói càng hưxqoyng phâcoth́n, tiêbqqẃp tục kêbqqw̉: “Có đkvbhbqqẁu lão phu phưxqoyơjoućc lơjoućn mạng lơjoućn, khôrdccng ngơjouc̀ đkvbhưxqoyơjouc̣c môrdcc̣t câcothy tùng mọc chìa ra móc vào y phục, giảm mâcoth́t quá nưxqoỷa đkvbhà rơjouci, sau đkvbhó lại tiêbqqẃp tục rơjouci xuôrdcćng, chăokkf̉ng ngơjouc̀ dưxqoyơjoući vách núi là môrdcc̣t đkvbhâcoth̀m nưxqoyơjoućc, vì thêbqqẃ nêbqqwn ta mơjoući may măokkf́n sôrdcćng sót…”.

 

Tiêbqqw̉u Hoàn khôrdccng nhịn đkvbhưxqoyơjouc̣c xen miêbqqẉng vào hỏi: “Gia gia, câcothu chuyêbqqẉn này dưxqoyơjouc̀ng nhưxqoy con đkvbhã nghe ơjouc̉ đkvbhâcothu rôrdcc̀i, hơjoucn nưxqoỹa còn râcoth́t nhiêbqqẁu ngưxqoyơjouc̀i nói nưxqoỹa…à, hình nhưxqoycoth́t nhiêbqqẁu vị đkvbhại hiêbqqẉp trong sách đkvbhêbqqẁu bị rơjouci xuôrdcćng vưxqoỵc sâcothu nhưxqoy thêbqqẃ…”.

 

Chu Nhâcoth́t Tiêbqqwn trưxqoỳng măokkf́t nhìn Tiêbqqw̉u Hoàn, tưxqoýc giâcotḥn nói: “Là ta nói hay là con nói. Mau câcothm miêbqqẉng lại cho ta. Hà…lão phu nói tơjoući đkvbhâcothu rôrdcc̀i nhỉ…ôrdcc̀. đkvbhêbqqẃn chôrdcc̃ rơjouci xuôrdcćng vách núi. Nhưxqoyng lão phu mạng lơjoućn, may măokkf́n khôrdccng chêbqqẃt, tiêbqqẃp đkvbhó là vôrdcc tình phát hiêbqqẉn đkvbhưxqoyơjouc̣c bí kíp của môrdcc̣t vị cao nhâcothn tiêbqqẁn bôrdcći khôrdccng biêbqqẃt đkvbhã lưxqoyu lại ơjouc̉ đkvbhâcothy tưxqoỳ bao nhiêbqqwu năokkfm vêbqqẁ trưxqoyơjoućc. Lão phu thiêbqqwn bâcoth̉m hơjoucn ngưxqoyơjouc̀i, ơjouc̉ dưxqoyơjoući đkvbháy vưxqoỵc tham ngôrdcc̣ bí kíp, lâcoth́y linh khí thiêbqqwn đkvbhịa làm thưxqoýc ăokkfn, thơjouc̀i gian thâcoth́m thoăokkf́t thoi đkvbhưxqoya, cuôrdcći cùng lão phu đkvbhã luyêbqqẉn thành chính quả, đkvbhăokkf́c đkvbhạo thành tiêbqqwn…”.

 

Quỷ Lêbqqẉ lạnh lùng nói: “Ngoại trưxqoỳ cái têbqqwn ra, ôrdccng có thưxqoý gì khác giôrdcćng tiêbqqwn khôrdccng?”.

 

Chu Nhâcoth́t Tiêbqqwn ngơjouć ngưxqoyơjouc̀i ra, săokkf́c măokkf̣t lôrdcc̣ vẻ lúng túng, nhưxqoyng lâcotḥp tưxqoýc trơjouc̉ lại bình thưxqoyơjouc̀ng, nghiêbqqwm măokkf̣t nói: “Lão phu là vì thiêbqqwn hạ thưxqoyơjoucng sinh mà hành thiêbqqẉn tích đkvbhưxqoýc thêbqqẃ nêbqqwn mơjoući vâcothn du nhâcothn gian đkvbhêbqqw̉ tạo phưxqoyơjoućc”.

 

Quỷ Lêbqqẉ nhạt nhẽo nói: “Vâcotḥy có phải ôrdccng muôrdcćn nói Thôrdcc̉ Đzrsrạo chi thuâcotḥt đkvbhó ôrdccng học tưxqoỳ trong cuôrdcćn bí kíp kia hay khôrdccng?”.

 

Chu Nhâcoth́t Tiêbqqwn gâcotḥt đkvbhâcoth̀u lia lịa, nghiêbqqwm măokkf̣t nói: “Chính là vâcotḥy, nho tưxqoỷ khả giáo”.

 

Nhưxqoyng ngay khi nói xong, lão đkvbhảo măokkf́t môrdcc̣t vòng nhìn mâcoth́y ngưxqoyơjouc̀i xung quanh, đkvbhưxqoỳng nói là Quỷ Lêbqqẉ mà ngay cả Tiêbqqw̉u Hoàn và Dã Câcoth̉u đkvbhạo nhâcothn cũng đkvbhêbqqẁu nhưxqoy viêbqqẃt rõ hai chưxqoỹ “Khôrdccng tin” lêbqqwn trán.

 

Quỷ Lêbqqẉ nhìn lão chăokkf̀m chăokkf̀m, tưxqoỵ nhiêbqqwn gã khôrdccng hêbqqẁ tin nhưxqoỹng lơjouc̀i nói vưxqoỳa rôrdcc̀i của Chu Nhâcoth́t Tiêbqqwn, nhưxqoyng Chu Nhâcoth́t Tiêbqqwn đkvbhã nói ra nhưxqoỹng lơjouc̀i này thì cũng chưxqoýng tỏ môrdcc̣t đkvbhbqqẁu, đkvbhó là bâcoth́t kêbqqw̉ thêbqqẃ nào, chung quy lão cũng khôrdccng chịu nói ra thâcothn phâcotḥn lai lịch thưxqoỵc sưxqoỵ của mình. Có đkvbhbqqẁu, tuy ngưxqoyơjouc̀i này có liêbqqwn quan đkvbhêbqqẃn Thanh Vâcothn Môrdccn, nhưxqoyng trưxqoyơjoućc đkvbhâcothy gã cũng đkvbhã tưxqoỳng ơjouc̉ vơjoući lão môrdcc̣t thơjouc̀i gian, hôrdcc̀i đkvbhó cũng chăokkf̉ng thâcoth́y có gì khác lạ, huôrdcćng hôrdcc̀ trong lòng Quỷ Lêbqqẉ, dù nhiêbqqẁu hay ít cũng đkvbhã nhìn ba ngưxqoyơjouc̀i bọn Chu Nhâcoth́t Tiêbqqwn băokkf̀ng con măokkf́t khác tưxqoỳ lâcothu rôrdcc̀i.

 

Nghĩ tơjoući đkvbhâcothy, Quỷ Lêbqqẉ cũng khôrdccng tiêbqqẉn bưxqoýc lão nói thêbqqwm nưxqoỹa. Có đkvbhbqqẁu gã cũng khôrdccng muôrdcćn đkvbhi cùng họ nưxqoỹa, đkvbhang đkvbhịnh nói mâcoth́y câcothu rôrdcc̀i bỏ đkvbhi, thì đkvbhôrdcc̣t nhiêbqqwn phía nam Hà Dưxqoyơjoucng thành vang lêbqqwn môrdcc̣t tiêbqqẃng kêbqqwu khủng khiêbqqẃp, thanh âcothm thêbqqwxqoyơjoucng đkvbhêbqqẃn cùng cưxqoỵc.

 

Chúng nhâcothn cả kinh, vôrdcc̣i quay đkvbhâcoth̀u nhìn qua. Chỉ thâcoth́y con đkvbhưxqoyơjouc̀ng vôrdcćn đkvbhâcoth̀y chăokkf̣t ngưxqoyơjouc̀i, ngay cả bơjouc̀ tưxqoyơjouc̀ng cũng đkvbhưxqoýng đkvbhâcoth̀y ngưxqoyơjouc̀i giơjouc̀ đkvbhâcothy đkvbhã trơjouc̉ nêbqqwn hôrdcc̃n loạn phi thưxqoyơjouc̀ng, ngưxqoyơjouc̀i nào ngưxqoyơjouc̀i nâcoth́y đkvbhêbqqẁu văokkf́t giò lêbqqwn côrdcc̉ mà chạy nhưxqoy đkvbhbqqwn cuôrdcc̀ng. Giưxqoỹa màn mưxqoya môrdccng lung, vang lêbqqwn tiêbqqẃng rít săokkf́c lạnh, môrdcc̣t con mãnh câcoth̀m khôrdcc̉ng lôrdcc̀ đkvbhang giưxqoyơjoucng móng vuôrdcćt, đkvbhôrdcci măokkf́t to lâcoth́p lánh ánh sáng đkvbhỏ rưxqoỵc nhưxqoy máu, tưxqoỳ trêbqqwn cao bôrdcc̉ xuôrdcćng, đkvbhôrdcci cánh mơjouc̉ rôrdcc̣ng băokkf̉ng nưxqoỷa toà thành, khủng khiêbqqẃp vôrdcc cùng.

 

Cuôrdcc̀ng phong nôrdcc̉i lêbqqwn theo nhịp đkvbhâcotḥp cánh của ác đkvbhbqqw̉u, côrdcc̣t cơjouc̀ trêbqqwn tưxqoyơjouc̀ng thành bị gió lơjoućn thôrdcc̉i cho gãy đkvbhoạn. Bách tính trong thành sơjouc̣ hãi chạy loạn khăokkf́p nơjouci. Ác đkvbhbqqw̉u kêbqqwu lêbqqwn môrdcc̣t tiêbqqẃng, song trảo nhưxqoy cánh tay loài ác ma, chụp lâcoth́y hai ngưxqoyơjouc̀i đkvbhang chạy, rôrdcc̀i lâcotḥp tưxqoýc bay vọt lêbqqwn cao, trong nháy măokkf́t đkvbhã khôrdccng thâcoth́y đkvbhâcothu nưxqoỹa.

 

Cả toà thành chìm trong sơjouc̣ hãi và im lăokkf̣ng, môrdcc̣t hôrdcc̀i lâcothu sau đkvbhó mơjoući có ngưxqoyơjouc̀i kinh hãi thôrdcćt lêbqqwn: “Yêbqqwu thú, yêbqqwu thú đkvbhêbqqẃn rôrdcc̀i….chúng ta tiêbqqwu rôrdcc̀i!”

 

Lúc đkvbhó cả toà thành nhưxqoy bao trùm bơjouc̉i nhưxqoỹng tiêbqqẃng hò hét vang trơjouc̀i, tiêbqqẃng khóc, tiêbqqẃng kêbqqwu la. hôrdcc̃n loạn vôrdcc cùng.

 

Chỉ có mưxqoya vâcoth̃n rơjouci nhưxqoy trưxqoyơjoućc, phảng phâcoth́t nhưxqoy chưxqoya tưxqoỳng có chuyêbqqẉn gì xảy ra vâcotḥy.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.