Tru Tiên

Chương 160 : Bí Mật

    trước sau   
   

Đmguxôaeoói măqsrḷt vơusmj́i Quỷ Lêdhcṛ, Quỷ tiêdhcrn sinh thuỷ chung vâluam̃n khôaeoong chui ra khỏi côaeoõ quan tài, nhưuecing rõ ràng là đaeooã câluam̉n trọng hơusmjn râluaḿt nhiêdhcr̀u, đaeooôaeoóm U Minh Quỷ Hỏa bôaeoóc cháy dưuecĩ dôaeoọi, dâluam̀n hoá ra to lơusmj́n, chiêdhcŕu sáng khiêdhcŕn gưueciơusmjng măqsrḷt chúng nhâluamn trơusmj̉ nêdhcrn xanh lét.

 

 Quỷ Lêdhcṛ ngưuecing thâluam̀n chăqsrlm chú nhìn đaeooôaeoóm quỷ hoả màu xanh lục, măqsrḷt vôaeoo biêdhcr̉u tình, đaeooôaeoọt nhiêdhcrn gã dơusmj̣m bưueciơusmj́c thêdhcrm môaeoọt bôaeoọ. Chính vào lúc thâluamn hình Quỷ Lêdhcṛ di đaeooôaeoọng, U Minh Quỷ Hoả nhưueci nhâluaṃn đaeooưueciơusmj̣c kích thích gì đaeooó, đaeooôaeoọt nhiêdhcrn cháy bùng lêdhcrn, nhưuecing lâluam̀n này nó lại khôaeoong phâluamn thành năqsrlm phâluam̀n đaeooêdhcr̉ biêdhcŕn hoá trâluaṃn pháp ngũ tinh nưuecĩa, mà biêdhcŕn thành môaeoọt côaeoọt lưuecỉa xanh cao vút lêdhcrn, mang theo môaeoọt trâluaṃn cuôaeoòng phong, khiêdhcŕn cho bụi đaeooâluaḿt bêdhcrn trong Âzwvum Trạch bay mù mịt. Bọn ba ngưueciơusmj̀i Chu Nhâluaḿt Tiêdhcrn đaeooưuecíng phía sau khôaeoong kịp đaeooêdhcr̀ phòng, vôaeoọi vàng đaeooưuecia tay lêdhcrn dụi măqsrĺt.

 

 Tình hình càng lúc càng khâluam̉n trưueciơusmjng, quỷ khí âluamm trâluam̀m bao trùm cả khôaeoong gian, cơusmjaeoò nhưueciaeoọt thuâluaṃt pháp thâluam̀n bí kỳ dị nào đaeooó săqsrĺp đaeooưueciơusmj̣c phát đaeooôaeoọng. Quỷ Lêdhcṛ đaeooôaeoói măqsrḷt vơusmj́i vị Quỷ Tiêdhcrn Sinh thâluam̀n bí này cũng khôaeoong dám lơusmj là, toàn thâluam̀n giơusmj́i bị, đaeooôaeoọt nhiêdhcrn hai mày gã nhưueciơusmj́ng cao, cả ngưueciơusmj̀i bôaeoõng nhiêdhcrn vọt lêdhcrn khôaeoong trung, hâluam̀u nhưueci cùng lúc đaeooó, dưueciơusmj́i lòng đaeooâluaḿt bâluaḿt ngơusmj̀ cũng phát ra nhưuecĩng tiêdhcŕng đaeooôaeoọng âluam̀m âluam̀m, cả gian nhà đaeooôaeoọt nhiêdhcrn lăqsrĺc lưueciuecĩ dôaeoọi, tưuecịa hôaeoò nhưueci núi lơusmj̉, đaeooâluaḿt lún vâluaṃy.




 

 Môaeoọt cánh tay bạch côaeoót khôaeoỏng lôaeoò trăqsrĺng hêdhcŕu tưuecì dưueciơusmj́i đaeooâluaḿt thò vụt lêdhcrn, đaeooâluaṃp mạnh vào chôaeoõ Quỷ Lêdhcṛ vưuecìa mơusmj́i đaeooưuecíng, nhưuecĩng tảng đaeooá xanh cưuecíng nhưueciqsrĺt thép lát nêdhcr̀n lâluaṃp tưuecíc vơusmj̃ vụn thành bôaeoọt, bay tung toé. Cả gian nhà trong nháy măqsrĺt đaeooã bị bao trùm bơusmj̉i nhưuecĩng tiêdhcŕng kêdhcru gào gâluam̀m rú của loài ác quỷ. Khi Quỷ Lêdhcṛ phi thâluamn lêdhcrn khôaeoong, cánh tay bạch côaeoót kia cơusmjaeoò nhưueci cũng nhâluaṃn đaeooưueciơusmj̣c môaeoọt sưuecị thôaeooi thúc tưuecì môaeoọt lưuecịc lưueciơusmj̣ng thâluam̀n bí nào đaeooó, bay vụt lêdhcrn cao, bôaeoỏ thăqsrl̉ng vêdhcr̀ phía gã.

 

 Quỷ Lêdhcṛ khẽ nhíu mày nhưuecing trêdhcrn măqsrḷt khôaeoong hêdhcr̀ lôaeoọ vẻ hoảng loạn, trong măqsrĺt hiêdhcṛn lêdhcrn bóng ảnh của cánh tay bạch côaeoót khôaeoỏng lôaeoò. Tưueciơusmj̉ng chưuecìng nhưueci cánh tay đaeooó săqsrĺp đaeooâluaṃp trúng, chăqsrl̉ng ngơusmj̀ gã lại khẽ lăqsrĺc mình môaeoọt cái, bay lêdhcṛch sang phía hưuecĩu, tránh khỏi môaeoọt đaeooòn hung hiêdhcr̉m trong gang tâluaḿc. Cánh tay khôaeoỏng lôaeoò đaeooâluaṃp mạnh xuôaeoóng đaeooâluaḿt, lâluaṃp tưuecíc cát đaeooá lại tung bay khăqsrĺp nơusmji.

 

 Lúc này quỷ khí đaeooã tràn ngâluaṃp khăqsrĺp nhà, cuôaeoòng phong thôaeoỏi ào ào. Bọn ba ngưueciơusmj̀i Chu Nhâluaḿt Tiêdhcrn đaeooêdhcr̀u đaeooưuecíng sát vào tưueciơusmj̀ng, trong lòng đaeooêdhcr̀u muôaeoón rơusmj̀i khỏi nơusmji này, nhưuecing lại khôaeoong dám cưuecỉ đaeooôaeoọng, bơusmj̉i nói khôaeoong chưuecìng trong lúc hôaeoõn loạn chăqsrl̉ng may bị cánh tay kia đaeooâluaṃp cho môaeoọt chưueciơusmj̉ng thì nguy to. Có đaeoodhcr̀u nhưueciluam̃n còn đaeooơusmj̃ bơusmj̉i dưueciơusmj̀ng nhưueci toàn bôaeoọ sưuecị chú ý của Quỷ Tiêdhcrn Sinh đaeooêdhcr̀u tâluaṃp trung cả lêdhcrn ngưueciơusmj̀i Quỷ Lêdhcṛ, ba ngưueciơusmj̀i bọn họ đaeooêdhcr̀u núp cả vào môaeoọt góc cạnh bàn thơusmj̀, nhưuecing cánh tay bạch côaeoót kia khôaeoong hêdhcr̀ có ý đaeooịnh làm hại đaeooêdhcŕn họ. Chỉ là ba ngưueciơusmj̀i thâluaḿy bụi đaeooá bay mù mịt, căqsrln nhà vôaeoón rôaeoọng rãi giơusmj̀ đaeooâluamy lại có thêdhcrm môaeoọt cánh tay khôaeoỏng lôaeoò đaeooaeoỏi theo thâluamn ảnh Quỷ Lêdhcṛ nêdhcrn dưueciơusmj̀ng nhưueci trơusmj̉ nêdhcrn châluaṃt chôaeoọi và nhỏ bé đaeooi mà thôaeooi.

 

 Nhưuecing nhưueciluaṃy hình nhưueciluam̃n chưuecia đaeooủ, vào lúc Chu Nhâluaḿt Tiêdhcrn đaeooang lo lăqsrĺng trong lòng thì dưueciơusmj́i lòng đaeooâluaḿt lại vang lêdhcrn nhưuecĩng tiêdhcŕng âluam̀m âluam̀m. Thanh âluamm đaeooó mang theo vẻ hôaeoõn loạn vag hung hãn phi thưueciơusmj̀ng, giôaeoóng nhưueci tiêdhcŕng gâluam̀m gưuecì của môaeoọt con ác quỷ đaeooã bị câluam̀m côaeoó lâluamu ngày giơusmj̀ đaeooã tìm đaeooưueciơusmj̣c cơusmjaeoọi thoát khỏi phong âluaḿn vâluaṃy.

 

 Âzwvum Trạch rung lêdhcrn âluam̀m âluam̀m, đaeooâluaḿt lâluaṃt đaeooá bay, ánh bạch côaeoót thâluaḿp thoáng hiêdhcṛn ra giưuecĩa màn bụi khói, bâluaḿt chơusmj̣t môaeoọt cánh tay khôaeoỏng lôaeoò khác tưuecì dưueciơusmj́i đaeooâluaḿt thò vụt lêdhcrn, bay vèo vêdhcr̀ phía Quỷ Lêdhcṛ. Thâluamn hình Quỷ Lêdhcṛ bay lưueciơusmj̣n nhanh nhưueci thiêdhcr̉m đaeoodhcṛn lách tránh sưuecị tâluaḿn côaeoong của hai cánh tay khôaeoỏng lôaeoò, đaeooôaeooi măqsrĺt vâluam̃n ngưuecing thâluam̀n nhìn chăqsrlm chăqsrlm vào Quỷ Tiêdhcrn Sinh, nhưuecing cho đaeooêdhcŕn bâluamy giơusmj̀ vâluam̃n chưuecia hêdhcr̀ hoàn thủ.

 

 Gian nhà giơusmj̀ đaeooâluamy lại càng thêdhcrm châluaṃt hẹp.

 

 Bóng trăqsrĺng bay lưueciơusmj̣n khăqsrĺp nhà, môaeoọt cảnh tưueciơusmj̣ng nguỵ dị mà khủng bôaeoó lăqsrḷng lẽ diêdhcr̃n ra trong gian Âzwvum Trạch. Dù Quỷ Lêdhcṛ và Quỷ Tiêdhcrn Sinh ác đaeooâluaḿu râluaḿt kịch liêdhcṛt, song dưueciơusmj̀ng nhưueci hai ngưueciơusmj̀i đaeooã ngâluam̀m ưueciơusmj́c hẹn vơusmj́i nhau răqsrl̀ng phạm vi thi triêdhcr̉n pháp lưuecịc chỉ năqsrl̀m trong gian nhà này mà thôaeooi. Quỷ đaeooạo dị thâluaṃt của Quỷ Tiêdhcrn Sinh khôaeoong hêdhcr̀ vưueciơusmj̣t ra bêdhcrn ngoài mà Quỷ Lêdhcṛ cũng chưuecia tưuecìng ra khỏi phạm vi của Âzwvum Trạch.

 

 Trêdhcrn khôaeoong trung, đaeooôaeoóm U Minh Quỷ Hoả vâluam̃n bâluaṃp bùng cháy. Dưueciơusmj́i ánh sáng xanh lục lành lạnh, giưuecĩa màn lưueciơusmj́i trăqsrĺng nhơusmj̣t do hai cánh tay bạch côaeoót phi vũ dêdhcṛt nêdhcrn, thâluamn ảnh Quỷ Lêdhcṛ cơusmjaeoò nhưueci cũng mang theo vài phâluam̀n quỷ khí, nhưuecing bâluaḿt kêdhcr̉ thêdhcŕ nào, cho đaeooêdhcŕn tâluaṃn bâluamy giơusmj̀ Quỷ Tiêdhcrn Sinh vâluam̃n chưuecia đaeooụng đaeooêdhcŕn đaeooưueciơusmj̣c môaeoọt chéo áo của gã. Chỉ nghe thâluaḿy tưuecì trong quan tài vang lêdhcrn môaeoọt tiêdhcŕng hưuecì hâluaṃm hưuecịc của lão.

 

 Đmguxôaeoọt nhiêdhcrn, đaeooôaeoóm lưuecỉa U Minh Quỷ Hoả bâluaḿt chơusmj̣t sáng bưuecìng lêdhcrn, hai cánh tay bạch côaeoót đaeooang bay vèo vèo đaeooôaeoọt nhiêdhcrn dưuecìng lại, sau đaeooó môaeoọt loạt tiêdhcŕng “cách cách cách…” liêdhcrn tiêdhcŕp vang lêdhcrn. Trêdhcrn hai cánh tay bạch côaeoót xuâluaḿt hiêdhcṛn vôaeooaeoó nhưuecĩng vêdhcŕt nưuecít dài, trong giâluamy lát thì đaeooã vơusmj̃ vụn ra thành nhưuecĩng miêdhcŕng xưueciơusmjng nhỏ, săqsrĺc bén dị thưueciơusmj̀ng, băqsrĺn thăqsrl̉ng vào Quỷ Lêdhcṛ.

 

 Ba ngưueciơusmj̀i bọn Chu Nhâluaḿt Tiêdhcrn nhìn nhau biêdhcŕn săqsrĺc, Tiêdhcr̉u Hoàn còn kinh hãi kêdhcru lêdhcrn thành tiêdhcŕng. Khôaeoong gian Âzwvum Trạch nhỏ bé này, muôaeoón tránh né hai cánh tay khôaeoỏng lôaeoò kia đaeooã khó khăqsrln lăqsrĺm rôaeoòi, giơusmj̀ đaeooâluamy lại hoá thành muôaeoon ngàn nhưuecĩng mảnh nhỏ chụp xuôaeoóng nhưueciuecia rào, dày đaeooăqsrḷc nhưueciqsrĺt lưueciơusmj́i, Quỷ Lêdhcṛ làm sao có thêdhcr̉ chôaeoóng đaeooơusmj̃ cho nôaeoỏi.

 

 Săqsrĺc măqsrḷt Quỷ Lêdhcṛ lạnh nhưueciqsrlng sưueciơusmjng, nhìn chăqsrĺm chăqsrl̀m vào nhưuecĩng miêdhcŕng xưueciơusmjng nhỏ bay đaeooâluam̀y trơusmj̀i. Măqsrĺt thâluaḿy nhưuecĩng phiêdhcŕn bạch côaeoót kia săqsrĺp băqsrl̉n trúng ngưueciơusmj̀i gã, thì bâluaḿt ngơusmj̀ Quỷ Lêdhcṛ dùng môaeoọt tôaeoóc đaeooôaeoọ cưuecịc nhanhh lao vụt xuôaeoóng đaeooâluaḿt. Nhưuecĩng mảnh xưueciơusmjng bay tơusmj́i kia cũng nhưueci có linh tính, phát ra tiêdhcŕng rít săqsrĺc nhọn, lâluaṃp tưuecíc dưuecìng lại, đaeooảo môaeoọt vòng trêdhcrn khôaeoong rôaeoòi băqsrĺn thăqsrl̉ng xuôaeoóng đaeooâluam̀u Quỷ Lêdhcṛ.

 

 Quỷ Lêdhcṛ trong nháy măqsrĺt đaeooã hạ thâluamn xuôaeoóng đaeooâluaḿt, nhưuecing thâluamn hình còn chưuecia chạm đaeooâluaḿt gã đaeooã đaeooưuecia tay âluaḿn mạnh xuôaeoóng, cả ngưueciơusmj̀i lại lưueciơusmj́t đaeooi là là sát măqsrḷt đaeooâluaḿt, hưueciơusmj́ng thăqsrl̉ng vêdhcr̀ phía côaeoõ quan tài của Quỷ Tiêdhcrn Sinh.

 

 Đmguxôaeoóm U Minh Quỷ Hoả rung lêdhcrn môaeoọt trâluaṃn rôaeoòi bôaeoỏ xuôaeoóng nhưueci đaeoodhcṛn, nhưuecĩng miêdhcŕng bạch côaeoót sau lưuecing gã cũng rít lêdhcrn nhưuecĩng tiêdhcŕng lăqsrlng lêdhcṛ, đaeooaeoỏi theo sát nút. Cuôaeoòng phong gâluam̀m rú, cả gian Âzwvum Trạch nhưueci rung lêdhcrn bâluam̀n bâluaṃt, y phục Quỷ Lêdhcṛ bay phâluam̀n phâluaṃt. Trưueciơusmj́c có quỷ hoả chăqsrḷn đaeooâluam̀u, sau lưuecing có bạch côaeoót phi vũ, nhưuecing đaeooôaeoọt nhiêdhcrn Quỷ Lêdhcṛ lại rút pháp bảo Phêdhcṛ Hôaeoòn Hăqsrĺc Bôaeoỏng ra ném vút đaeooi, lưuecịc đaeooạo mạnh vôaeoo cùng, lại đaeooưueciơusmj̣c pháp lưuecịc nguỵ dị duy trì nêdhcrn Phêdhcṛ Huyêdhcŕt Châluamu trêdhcrn đaeooâluam̀u câluamy hăqsrĺc bôaeoỏng liêdhcr̀n đaeooỏ rưuecịc lêdhcrn, nhưuecĩng đaeooạo tơusmj máu khôaeoong ngưuecìng chuyêdhcr̉n đaeooôaeoọng, đaeooâluamy chính là dâluaḿu hiêdhcṛu của yêdhcru lưuecịc đaeooã lêdhcrn tơusmj́i cưuecịc đaeoodhcr̉m.




 

 Chỉ là phưueciơusmjng hưueciơusmj́ng mà gã ném Phêdhcṛ Hôaeoòn đaeooi khôaeoong ngơusmj̀ chính là góc bàn thơusmj̀ mà ba ngưueciơusmj̀i bọn Chu Nhâluaḿt Tiêdhcrn đaeooang nâluaḿp. Chu Nhâluaḿt Tiêdhcrn, Tiêdhcr̉u Hoàn và Dã Câluam̉u đaeooạo nhâluamn còn chưuecia kịp phản ưuecíng, đaeooã thâluaḿy môaeoọt đaeooạo hăqsrĺc quang đaeooôaeoọt nhiêdhcrn hiêdhcṛn ra trưueciơusmj́c măqsrĺt, xung quanh lâluaṃp tưuecíc bị môaeoọt luôaeoòng yêdhcru khí lạnh buôaeoót bao phủ, dưueciơusmj̀ng nhưueci có môaeoọt côaeoõ yêdhcru lưuecịc của loài ác ma dưueciơusmj́i đaeooịa ngục đaeooang trôaeoõi dâluaṃy làm cho họ có cảm giác tinh huyêdhcŕt trong nôaeoọi thêdhcr̉ của họ nhôaeoọn nhạo nhưueci muôaeoón bay ra khỏi cơusmj thêdhcr̉ vâluaṃy.

 

 Trong nháy măqsrĺt, Phêdhcṛ Hôaeoòn đaeooã bay tơusmj́i trưueciơusmj́c măqsrḷt.

 

 “Vù!”.

 

 Câluamy gâluaṃy căqsrĺm ngâluaṃp sâluamu vào chôaeoõ sát bêdhcrn đaeooâluam̀u Chu Nhâluaḿt Tiêdhcrn, cơusmjaeoò nhưueci đaeooã hoàn toàn ngâluaṃp sâluamu vào trong tưueciơusmj̀ng.

 

 Chu Nhâluaḿt Tiêdhcrn săqsrĺc măqsrḷt tái mét, cả chưuecỉi măqsrĺng Quỷ Lêdhcṛ cũng quêdhcrn mâluaḿt, trong sát na đaeooó lão chỉ cảm nhâluaṃn đaeooưueciơusmj̣c môaeoọt côaeoõ hàn khí chạy tưuecì đaeooâluam̀u đaeooêdhcŕn châluamn, vào lúc câluamy hăqsrĺc bôaeoỏng kia bay lưueciơusmj́t qua bêdhcrn tai lão, dưueciơusmj̀ng nhưueci có môaeoọt cánh tay vôaeoo hình kéo lão đaeooi theo. Chu Nhâluaḿt Tiêdhcrn giâluaṃt mình kinh hãi, vôaeoọi vàng vâluaṃn lưuecịc dịch ngưueciơusmj̀i sang môaeoọt bêdhcrn, lúc âluaḿy mơusmj́i thơusmj̉ ra môaeoọt hơusmji nhẹ nhõm.

 

 Cùng lúc đaeooó, tâluaḿt cả nhưuecĩng mảnh xưueciơusmjng nhỏ đaeooang bay múa đaeooâluam̀y trơusmj̀i và đaeooôaeoóm lưuecỉa U Minh Quỷ Hoả kia đaeooang băqsrĺn tơusmj́i Quỷ Lêdhcṛ nhưueci bài sơusmjn đaeooảo hải, đaeooôaeoọt nhiêdhcrn khưuecịng lại giưuecĩa khôaeoong trung. Trong khoảnh khăqsrĺc, tưuecì trêdhcrn bưuecíc tưueciơusmj̀ng kia vang lêdhcrn tiêdhcŕng rêdhcrn rỉ đaeooau đaeooơusmj́n, môaeoọt tảng đaeooâluaḿt hình ngưueciơusmj̀i bâluaḿt ngơusmj̀ bay ra, bôaeoỏ vêdhcr̀ phía Quỷ Lêdhcṛ, còn nhưuecĩng mảnh xưueciơusmjng vụn thì nhưueci bị mâluaḿt đaeooi linh lưuecịc, lâluam̀n lưueciơusmj̣t rơusmji lả tả xuôaeoóng đaeooâluaḿt, chỉ có đaeooôaeoóm U Minh Quỷ Hoả kia là vâluam̃n sáng chói, thâluaṃm chí còn bưuecìng sáng hơusmjn trưueciơusmj́c, bay ngưueciơusmj̣c trơusmj̉ lêdhcrn phía trêdhcrn tảng đaeooâluaḿt.

 

 Quỷ Lêdhcṛ hú lêdhcrn môaeoọt tiêdhcŕng lảnh lót, hưuecĩu thủ vâluam̃y nhẹ, Phêdhcṛ Hôaeoòn Bôaeoỏng lâluaṃp tưuecíc bay ngưueciơusmj̣c trơusmj̉ vêdhcr̀ đaeooâluamm thăqsrl̉ng vào phía sau tảng đaeooâluaḿt, trong nháy măqsrĺt, tảng đaeooâluaḿt đaeooã vơusmj̃ vụn thành nhưuecĩng mảnh nhỏ, môaeoọt bóng hăqsrĺc ảnh lưueciơusmj́t nhanh nhưueci đaeoodhcṛn, nhẹ nhưueci loài quỷ mị hạ thâluamn xuôaeoóng bêdhcrn trêdhcrn côaeoõ quan tài thâluam̀n bí, xem ra thì đaeooâluamy chính là thâluamn ảnh của Quỷ Tiêdhcrn Sinh.

 

 Phêdhcṛ Hôaeoòn tưuecì tưuecì hạ xuôaeoóng bay trơusmj̉ vêdhcr̀ tay Quỷ Lêdhcṛ. Gã vâluam̃n nhìn chăqsrlm chăqsrlm vào Quỷ Tiêdhcrn Sinh, nhưuecing khôaeoong hêdhcr̀ đaeooôaeoọng thủ, còn Quỷ Tiêdhcrn Sinh cũng châluaṃm rãi quay ngưueciơusmj̀i lại, nhìn Quỷ Lêdhcṛ hỏi: “Làm sao ngưueciơusmji nhâluaṃn ra chôaeoõ âluam̉n thâluamn của ta?”.

 

 Quỷ Lêdhcṛ trâluam̀m măqsrḷc khôaeoong đaeooáp, chỉ lạnh lùng nhìn lão. Hăqsrĺc sa che măqsrḷt của Quỷ Tiêdhcrn Sinh khẽ đaeooôaeoọng đaeooâluaṃy, gâluaṃt đaeooâluam̀u nói: “Cũng đaeooúng. Sau này chúng ta vị tâluaḿt đaeooã là băqsrl̀ng hưuecĩu, ngưueciơusmji khôaeoong muôaeoón nói cũng là chuyêdhcṛn đaeooưueciơusmjng nhiêdhcrn, chỉ là hôaeoom nay vâluam̃n còn chưuecia hêdhcŕt, ta muôaeoón nhâluamn cơusmjaeoọi này xem thưuecỉ coi môaeoọt kẻ kiêdhcrm thôaeoong tuyêdhcṛt nghêdhcṛ ba đaeooại phái nhưueci ngưueciơusmji rôaeoót cuôaeoọc có bao nhiêdhcru đaeooạo hạnh?”.

 

 Đmguxôaeoòng tưuecỉ Quỷ Lêdhcṛ tưuecì tưuecì thu nhỏ lại, vưuecìa rôaeoòi tuy gã xuâluaḿt kỳ bâluaḿt ý dùng Phêdhcṛ Hôaeoòn Bôaeoỏng tâluaḿn côaeoong vào chôaeoõ Quỷ Tiêdhcrn Sinh âluam̉n thâluamn, đaeooại khái cũng coi là đaeooã chiêdhcŕm thêdhcŕ thưueciơusmj̣ng phong, nhưuecing thâluam̀n săqsrĺc trêdhcrn măqsrḷt gã vâluam̃n khôaeoong hêdhcr̀ lơusmj là buôaeoong lỏng. Gã dưueciơusmj̀ng nhưueciaeoo ý mà lại hưuecĩu ý dùng Phêdhcṛ Hôaeoòn đaeooâluamm vào tảng đaeooâluaḿt, nhưuecing Quỷ Tiêdhcrn Sinh khôaeoong ngơusmj̀ lại nhưueci là môaeoọt bóng ma, phiêdhcru phiêdhcru hôaeoót hôaeoót, gã hoàn toàn khôaeoong nhâluaṃn ra ảnh hưueciơusmj̉ng của yêdhcru lưuecịc Phêdhcṛ Huyêdhcŕt Châluamu lêdhcrn ngưueciơusmj̀i lão, ngưueciơusmj̀i này thâluam̀n bí khó dò, Quỷ Lêdhcṛ bình sinh mơusmj́i găqsrḷp lâluam̀n đaeooâluam̀u.

 

 Măqsrĺt thâluaḿy hai ngưueciơusmj̀i giao phong, cơusmjaeoò nhưueci càng lúc càng kịch liêdhcṛt, Chu Nhâluaḿt Tiêdhcrn kinh hôaeoòn bạt vía vôaeoọi vàng kéo Tiêdhcr̉u Hoàn và Dã Câluam̉u đaeooạo nhâluamn, hai ngưueciơusmj̀i này giơusmj̀ mơusmj́i giâluaṃt mình bưuecìng tỉnh, biêdhcŕt đaeooưueciơusmj̣c nơusmji chiêdhcŕn trưueciơusmj̀ng của hai đaeooại cao thủ đaeooạo pháp nguỵ dị tà môaeoon này đaeooã trơusmj̉ nêdhcrn nguy hiêdhcr̉m vôaeoo cùng, lâluaṃp tưuecíc chui ra ngoài theo môaeoọt lôaeoõ thủng lơusmj́n trêdhcrn tưueciơusmj̀ng. Trưueciơusmj́c khi đaeooi, Tiêdhcr̉u Hoàn nhưueci nhơusmj́ ra đaeoodhcr̀u gì, liêdhcr̀n thuâluaṃn tay mang theo bài vị của Chu Hành Vâluamn cho vào bọc.

 

 Ba ngưueciơusmj̀i bọn họ lâluam̀n lưueciơusmj̣t ra khỏi nhà, Quỷ Lêdhcṛ và Quỷ Tiêdhcrn Sinh đaeooêdhcr̀u biêdhcŕt rõ, song Quỷ Lêdhcṛ chăqsrl̉ng hêdhcr̀ phản ưuecíng, còn Quỷ Tiêdhcrn Sinh thì đaeooang phải đaeooôaeoói phó vơusmj́i đaeooại đaeooịch trưueciơusmj́c măqsrĺt, lúc này cũng khôaeoong còn tâluamm tình đaeooêdhcr̉ ý tơusmj́i ba ngưueciơusmj̀i Chu Nhâluaḿt Tiêdhcrn làm gì nưuecĩa. Đmguxúng lúc bọn họ vưuecìa trèo ra khỏi lôaeoõ hôaeoỏng, trong Âzwvum Trạch bôaeoõng nôaeoỏi lêdhcrn môaeoọt trâluaṃn cuôaeoòng phong, cát bay đaeooá loạn, ba ngưueciơusmj̀i chỉ đaeooưuecíng bêdhcrn ngoài lôaeoõ hôaeoỏng mà cũng bị cuôaeoòng phong đaeooâluam̉y lui lại mâluaḿy bưueciơusmj́c.

 

 Chu Nhâluaḿt Tiêdhcrn kéo tay Tiêdhcr̉u Hoàn chạy ra xa ba trưueciơusmj̣ng rôaeoòi mơusmj́i dám quay đaeooâluam̀u lại nhìn vào căqsrln nhà kia. Chỉ là tưuecì khoảng cách này, ba ngưueciơusmj̀i khôaeoong còn cảm nhâluaṃn đaeooưueciơusmj̣c trong nhà có hai đaeooại cao nhâluamn đaeooang đaeooâluaḿu pháp kịch liêdhcṛt nưuecĩa, phảng phâluaḿt nhưueci là bọn họ thuỷ chung đaeooã khôaeoóng chêdhcŕ pháp lưuecịc của mình, chỉ thi triêdhcr̉n trong phạm vi gian nhà đaeooó vâluaṃy. Tưuecì xa nhìn lại, chỉ thâluaḿy trong nhà hào quang lâluaḿp lánh xẹt qua xẹt lại, ngoại trưuecì ánh lưuecỉa xanh lục lúc đaeooâluam̀u, giơusmj̀ đaeooâluamy đaeooã bâluaḿt đaeooâluam̀u ánh lêdhcrn nhưuecĩng luôaeoòng dị quang vơusmj́i săqsrĺc vàng chói lọi, săqsrĺc đaeooỏ rưuecịc rơusmj̃, màu trăqsrĺng ảm đaeooạm, nêdhcŕu khôaeoong phải quỷ khí âluamm trâluam̀m, sát khí nôaeoòng năqsrḷc toả ra xung quanh thì còn cảm thâluaḿy râluaḿt đaeooẹp măqsrĺt nưuecĩa.




 

 Tiêdhcr̉u Hoàn chăqsrlm chú nhìn vào trong nhà, nhẹ giọng nói vơusmj́i Chu Nhâluaḿt Tiêdhcrn đaeooang chuâluam̉n bị bỏ chạy: “Gia Gia, chúng ta bỏ chạy thêdhcŕ này khôaeoong tôaeoót lăqsrĺm đaeooâluamu”.

 

 Chu Nhâluaḿt Tiêdhcrn và Dã Câluam̉u Đmguxạo Nhâluamn đaeooang đaeooi bêdhcrn cạnh đaeooêdhcr̀u thoáng ngâluam̉n ngưueciơusmj̀i, quay đaeooâluam̀u lại nhìn Tiêdhcr̉u Hoàn. Chu Nhâluaḿt Tiêdhcrn chau mày nói: “A đaeooâluam̀u ngôaeoóc, con đaeooang nghĩ gì vâluaṃy? Hai têdhcrn đaeooó đaeooêdhcr̀u là đaeooại ma đaeooâluam̀u giêdhcŕt ngưueciơusmj̀i nhưueci ngoé, chúng ta có thêdhcr̉ giưuecĩ đaeooưueciơusmj̣c mạng mình đaeooã là tôaeoót lăqsrĺm rôaeoòi, con còn muôaeoón lưueciu lại làm gì nưuecĩa?”.

 

 Tiêdhcr̉u Hoàn ngâluam̀n ngưuecì nói: “Nhưuecing mà, nhưuecing mà … dù sao thì y cũng vì cưuecíu chúng ta nêdhcrn mơusmj́i …”.

 

 Dã Câluam̉u Đmguxạo Nhâluamn nhìn nàng, khôaeoong nói tiêdhcŕng nào, Chu Nhâluaḿt Tiêdhcrn cáu kỉnh nói: “Làm sao con lại hôaeoò đaeooôaeoò nhưueci thêdhcŕ chưuecí! Đmguxạo hạnh Quỷ Lêdhcṛ cao thâluamm vôaeoo cùng, có gì mà phải sơusmj̣ chưuecí. Vả lại bọn chúng cũng là chó căqsrĺn chó! À… khôaeoong đaeooúng, môaeoọt kẻ têdhcrn Quỷ Lêdhcṛ, môaeoọt kẻ têdhcrn Quỷ Tiêdhcrn Sinh phải nói là quỷ đaeooánh quỷ mơusmj́i đaeooúng. Hai con quỷ bọn chúng đaeooánh nhau liêdhcrn quan gì đaeooêdhcŕn chúng ta chưuecí, mau chạy thôaeooi!”.

 

 Vưuecìa nói lão vưuecìa kéo tay Tiêdhcr̉u Hoàn đaeooi, Tiêdhcr̉u Hoàn ngâluam̀n ngưuecì giâluamy lát rôaeoòi cũng bị Chu Nhâluaḿt Tiêdhcrn kéo đaeooi, Dã Câluam̉u Đmguxạo Nhâluamn quay đaeooâluam̀u nhìn gian Âzwvum Trạch đaeooưueciơusmj̣c bao phủ bơusmj̉i nhưuecĩng luôaeoòng dị quang kia môaeoọt cái, trong măqsrĺt ánh lêdhcrn thâluam̀n tình phưuecíc tạp, trâluam̀m ngâluamm khôaeoong nói tiêdhcŕng nào. Y đaeooưuecíng đaeooó môaeoọt lát rôaeoòi cuôaeoói cùng cũng chuyêdhcr̉n thâluamn đaeooaeoỏi theo hai ôaeoong cháu Chu Nhâluaḿt Tiêdhcrn.

 

* * * * * *

 

 Bêdhcrn trong Âzwvum Trạch, thơusmj̀i gian đaeooã đaeooưueciơusmj̣c nưuecỉa tuâluam̀n trà. Căqsrln nhà vôaeoón bưuecìa bãi giơusmj̀ đaeooâluamy lại càng thêdhcrm hôaeoõn loạn, khăqsrĺp nơusmji đaeooêdhcr̀u là các mảnh đaeooá vụn và bụi cát, cả nêdhcr̀n đaeooá xanh giơusmj̀ đaeooâluamy cũng gôaeoò ghêdhcr̀ nhưueci bị đaeooịa châluaḿn làm nưuecít nẻ, sau đaeooó lại bị trâluamu cày lâluaṃt lêdhcrn môaeoọt lưueciơusmj̣t vâluaṃy, đaeooá vụn châluaḿt thành tưuecìng đaeooôaeoóng khăqsrĺp nhà, cơusmjaeoò nhưueci chăqsrl̉ng còn chôaeoõ đaeooêdhcr̉ đaeooăqsrḷt châluamn nưuecĩa.

 

 Quỷ Lêdhcṛ và Quỷ Tiêdhcrn Sinh đaeooang lơusmjuecỉng giưuecĩa khôaeoong trung, tạm thơusmj̀i ngưuecing chiêdhcŕn. Hai ngưueciơusmj̀i đaeooêdhcr̀u thơusmj̉ khe khẽ, nhìn nhau chăqsrl̀m chăqsrl̀m. Chỉ có Tiêdhcr̉u Hôaeooi trêdhcrn vai Quỷ Lêdhcṛ dưueciơusmj̀ng nhưueci đaeooã mâluaḿt hêdhcŕt kiêdhcrn nhâluam̃n, buôaeoòn bưuecịc há to miêdhcṛng ngáp môaeoọt cái rõ dài, vưueciơusmjn vai lưueciơusmj̀i nhác.

 

 Quỷ Tiêdhcrn Sinh chơusmj̣t lêdhcrn tiêdhcŕng: “Thâluaṃt khôaeoong ngơusmj̀ đaeooạo hạnh của ngưueciơusmji lại tiêdhcŕn nhanh nhưueciluaṃy, chỉ trong mưueciơusmj̀i năqsrlm ngăqsrĺn ngủi đaeooã có thêdhcr̉ dung hoà châluamn pháp của ba nhà Đmguxạo, Phâluaṃt, Ma làm môaeoọt, thâluaṃt khôaeoong đaeooơusmjn giản”.

 

 Quỷ Lêdhcṛ nhưueciơusmj́ng măqsrĺt nhìn hăqsrĺc y nhâluamn thâluam̀n bí này, lạnh lùng nói: “Ta cũng khôaeoong ngơusmj̀, ngưueciơusmji khôaeoong phải xuâluaḿt thâluamn tưuecì Ma giáo mà là ngưueciơusmj̀i học Vu Thuâluaṃt Quỷ Đmguxạo của Nam Cưueciơusmjng”.

 

 Nói tơusmj́i đaeooâluamy, hai măqsrĺt gã chơusmj̣t ánh lêdhcrn săqsrĺc đaeooỏ tôaeoói tăqsrlm chiêdhcŕu thăqsrl̉ng vào măqsrḷt Quỷ Tiêdhcrn Sinh, thanh âluamm cũng trơusmj̉ nêdhcrn lạnh nhưueciqsrlng giá:

 

“Ngưueciơusmji đaeooã thôaeoong thạo Quỷ đaeooạo, vâluaṃy thì thuâluaṃt hoàn hôaeoòn cho Bích Dao, ngưueciơusmji …”.

 

 Khôaeoong đaeooơusmj̣i gã nói hêdhcŕt, Quỷ Tiêdhcrn Sinh đaeooã ngăqsrĺt lơusmj̀i: “Ngưueciơusmji sai rôaeoòi. Ta tuy hiêdhcr̉u đaeooưueciơusmj̣c môaeoọt chút dị thuâluaṃt Quỷ đaeooạo, nhưuecing pháp thuâluaṃt hoàn hôaeoòn là bí thuâluaṃt của Nam Sơusmjn Hăqsrĺc Vu tôaeoọc, ta khôaeoong hêdhcr̀ hiêdhcr̉u biêdhcŕt, nêdhcŕu khôaeoong vơusmj́i giao tình của ta và Quỷ Vưueciơusmjng ta sơusmj́m đaeooã cưuecíu tỉnh Bích Dao tiêdhcr̉u thưueciuecì lâluamu rôaeoòi”.

 

 Quỷ Lêdhcṛ dùng ánh măqsrĺt lạnh lẽo nhìn lão, ánh sáng đaeooỏ trong măqsrĺt nhâluaḿp nháy khôaeoong ngưuecìng, dưueciơusmj̀ng nhưueci đaeooang suy nghĩ xem lơusmj̀i của Quỷ Tiêdhcrn Sinh có đaeooáng tin hay khôaeoong vâluaṃy. Còn Quỷ Tiêdhcrn Sinh thì trâluam̀m măqsrḷc hôaeoòi lâluamu, đaeooôaeoọt nhiêdhcrn nói: “Nêdhcŕu đaeooêdhcrm nay ngưueciơusmji đaeooã khăqsrlng khăqsrlng muôaeoón bảo vêdhcṛ ba ngưueciơusmj̀i này, nêdhcr̉ măqsrḷt chúng ta đaeooêdhcr̀u là ngưueciơusmj̀i của Quỷ Vưueciơusmjng Tôaeoong, ta sẽ tha cho bọn chúng môaeoọt lâluam̀n. Ta thâluaḿy chúng ta có tiêdhcŕp tục đaeooâluaḿu nưuecĩa cũng chăqsrl̉ng có ý nghĩa gì, chi băqsrl̀ng hãy dưuecìng ơusmj̉ đaeooâluamy đaeooi!”.

 

 Quỷ Lêdhcṛ cưueciơusmj̀i lạnh môaeoọt tiêdhcŕng, giơusmj̀ đaeooâluamy gã khôaeoong còn là môaeoọt thiêdhcŕu niêdhcrn vôaeoo tri nhưueci ngày trưueciơusmj́c, trâluaṃn đaeooâluaḿu kinh tâluamm đaeooôaeoọng phách vưuecìa rôaeoòi nêdhcŕu nhưueci đaeooạo hạnh của gã khôaeoong đaeooủ hoăqsrḷc giả khôaeoong câluam̉n thâluaṃn môaeoọt chút thì đaeooã sơusmj́m chêdhcŕt vôaeooaeoó lâluam̀n rôaeoòi, lúc đaeooó thì tuyêdhcṛt đaeooôaeoói chăqsrl̉ng có ngưueciơusmj̀i nào nói cùng là ngưueciơusmj̀i Quỷ Vưueciơusmjng Tôaeoong cái gì nưuecĩa. Chỉ là Quỷ Tiêdhcrn Sinh quả thâluaṃt là môaeoọt nhâluamn vâluaṃt thâluam̀n bí khôaeoon lưueciơusmj̀ng, tuy Quỷ Lêdhcṛ khôaeoong sơusmj̣ lão, nhưuecing sau trâluaṃn đaeooâluaḿu phép vưuecìa rôaeoòi, Quỷ Lêdhcṛ hiêdhcr̉u đaeooưueciơusmj̣c ngưueciơusmj̀i này đaeooạo pháp nguỵ dị, quả thưuecịc là môaeoọt nhâluamn vâluaṃt râluaḿt khó đaeooôaeoói phó, nêdhcrn gã cũng khôaeoong muôaeoón mạo hiêdhcr̉m dôaeoòn ép đaeooôaeoói phưueciơusmjng. Cho nêdhcrn khi nghe Quỷ Tiêdhcrn Sinh nói vâluaṃy, gã liêdhcr̀n gâluaṃt đaeooâluam̀u, đaeoodhcr̀m nhiêdhcrn nói: “Nhưueciluaṃy cũng đaeooưueciơusmj̣c!”.

 

 Quỷ Tiêdhcrn Sinh châluaṃm rãi hạ thâluamn xuôaeoóng. Lúc này trong Âzwvum Trạch bưuecìa bãi nhưueciaeoọt đaeooôaeoóng rác, nhưuecĩng chiêdhcŕc quan tài đaeooêdhcr̀u đaeooã vơusmj̃ làm năqsrlm sáu mảnh, chỉ có côaeoõ quan tài đaeooăqsrḷt trêdhcrn âluamm đaeooịa là vâluam̃n an nhiêdhcrn vôaeooaeoỏn, Quỷ Tiêdhcrn Sinh hạ thâluamn xuôaeoóng đaeooó, trâluam̀m ngâluamm hôaeoòi lâluamu rôaeoòi nói: “Lâluam̀n này ngưueciơusmji đaeooêdhcŕn Thanh Vâluamn Sơusmjn có ý đaeooịnh gì?”.

 

 Quỷ Lêdhcṛ lạnh lùng nói: “Còn ngưueciơusmji có ý đaeooịnh gì?”.

 

 Quỷ Tiêdhcrn Sinh đaeoodhcr̀m đaeooạm thôaeoót: “Thiêdhcrn hạ đaeooại loạn, thú yêdhcru hoành hành tàn sát khăqsrĺp nơusmji, lâluam̀n này cuôaeoọc chiêdhcŕn giưuecĩa chính đaeooạo và thú yêdhcru ơusmj̉ Thanh Vâluamn Sơusmjn là khôaeoong thêdhcr̉ tránh khỏi. Môaeoọt thịnh hôaeoọi nhưueciluaṃy ta làm sao khôaeoong đaeooêdhcŕn xem chưuecí?”.

 

 Quỷ Lêdhcṛ nhìn lão, nhêdhcŕch mép cưueciơusmj̀i nói: “Theo ngưueciơusmji thì chính đaeooạo và yêdhcru thú phe nào có lơusmj̣i thêdhcŕ hơusmjn?”.

 

 Trong măqsrĺt Quỷ Tiêdhcrn Sinh đaeooôaeoọt nhiêdhcrn ánh lêdhcrn môaeoọt tia sáng kỳ dị, cơusmjaeoò nhưueci nghĩ đaeooêdhcŕn chuyêdhcṛn gì đaeooó: “Thưuecịc lưuecịc của yêdhcru thú năqsrl̀m ngoài sưuecíc tưueciơusmj̉ng tưueciơusmj̣ng của tâluaḿt cả mọi ngưueciơusmj̀i trong thiêdhcrn hạ, đaeooăqsrḷc biêdhcṛt là têdhcrn Thú Thâluam̀n đaeooưuecíng đaeooâluam̀u bọn chúng, đaeooêdhcŕn nay vâluam̃n chưuecia có ai tưuecìng thâluaḿy hăqsrĺn xuâluaḿt thủ, càng khôaeoong thêdhcr̉ biêdhcŕt đaeooưueciơusmj̣c đaeooạo hạnh của hăqsrĺn rôaeoót cuôaeoọc thêdhcŕ nào. Nhưuecing môaeoọt kẻ có thêdhcr̉ thôaeoóng lĩnh đaeooưueciơusmj̣c vôaeooaeoó yêdhcru thú pháp lưuecịc cao cưueciơusmj̀ng nhưueciluaṃy, chăqsrĺc hăqsrĺn cũng là môaeoọt nhâluamn vâluaṃt tuyêdhcṛt thêdhcŕ có côaeoong lưuecịc kinh thiêdhcrn đaeooôaeoọng đaeooịa. Đmguxại chiêdhcŕn lâluam̀n này chỉ e thú yêdhcru thăqsrĺng tơusmj́i bảy phâluam̀n”.

 

 Đmguxôaeoòng tưuecỉ Quỷ Lêdhcṛ tưuecì tưuecì thu nhỏ lại, trâluam̀m măqsrḷc hôaeoòi lâluamu mơusmj́i nói: “Vâluaṃy ba phâluam̀n của chính đaeooạo có phải là năqsrl̀m trêdhcrn Tru Tiêdhcrn Kiêdhcŕm Trâluaṃn?”.

 

 Quỷ Tiêdhcrn Sinh mỉm cưueciơusmj̀i: “Chính thị, Thanh Vâluamn Môaeoon Tru Tiêdhcrn Kiêdhcŕm Trâluaṃn tưuecì hàng ngàn năqsrlm nay vâluam̃n là đaeooêdhcṛ nhâluaḿt đaeooăqsrl̉ng đaeooạo thuâluaṃt trâluaṃn pháp của thêdhcŕ gian. Lâluam̀n đaeooại chiêdhcŕn tơusmj́i đaeooâluamy, chỉ e răqsrl̀ng hy vọng của chính đaeooạo đaeooêdhcr̀u đaeooăqsrḷt cả trêdhcrn kiêdhcŕm trâluaṃn này, băqsrl̀ng khôaeoong thì bao nhiêdhcru nhâluamn vâluaṃt chánh đaeooạo đaeooâluamu có đaeooêdhcŕn Thanh Vâluamn Sơusmjn đaeooêdhcr̉ tụ hôaeoọi nhưueciluaṃy”.

 

 Quỷ Lêdhcṛ châluaṃm rãi ngâluam̉ng đaeooâluam̀u lêdhcrn, thâluam̀n tình trêdhcrn măqsrḷt vôaeoo cùng phưuecíc tạp, cơusmjaeoò nhưueci nghĩ đaeooêdhcŕn nhưuecĩng chuyêdhcṛn ngày xưuecia, nét măqsrḷt âluam̉n ưueciơusmj́c có mâluaḿy phâluam̀n đaeooau khôaeoỏ.

 

 Quỷ Tiêdhcrn Sinh thâluaḿy thâluam̀n tình gã có đaeoodhcr̀u khác lạ, chơusmj̣t lêdhcrn tiêdhcŕng: “Tuy trưueciơusmj́c đaeooâluamy ngưueciơusmji xuâluaḿt thâluamn Thanh Vâluamn, nhưuecing có môaeoọt sôaeoó đaeoodhcr̀u bí mâluaṃt của Thanh Vâluamn Môaeoon chỉ e răqsrl̀ng ngưueciơusmji vâluam̃n còn chưuecia biêdhcŕt”.

 

 Quỷ Lêdhcṛ thoáng đaeooôaeoọng dung, nhưueciơusmj́ng măqsrĺt nhìn Quỷ Tiêdhcrn Sinh, dưueciơusmj̀ng nhưueci muôaeoón nhìn thâluaḿu tâluamm can của lão vâluaṃy. Môaeoọt hôaeoòi sau gã mơusmj́i găqsrl̀n giọng nói tưuecìng chưuecĩ môaeoọt: “Thỉnh giáo!”.

 

 Quỷ Tiêdhcrn Sinh liêdhcŕc măqsrĺt nhìn Quỷ Lêdhcṛ môaeoọt cái, ngưuecĩ khí hêdhcŕt sưuecíc bình đaeooạm, nhưuecing trong măqsrĺt lại âluam̉n chưuecía thâluamm ý: “Uy lưuecịc của Tru Tiêdhcrn Kiêdhcŕm Trâluaṃn qủa thưuecịc siêdhcru phàm nhâluaṃp thánh, đaeooủ đaeooêdhcr̉ trảm yêdhcru trưuecì ma, tưuecì ngàn năqsrlm nay đaeooã là trâluaḿn sơusmjn chi bảo của Thanh Vâluamn Môaeoon. Tưueciơusmjng truyêdhcr̀n kiêdhcŕm trâluaṃn này đaeooưueciơusmj̣c thoát thai tưuecì cuôaeoón Vôaeoo Danh Côaeoỏ Quyêdhcr̉n mà Thanh Vâluamn Môaeoon tôaeoỏ sưueci Thanh Vâluamn Tưuecỉ đaeooã nhăqsrḷt đaeooưueciơusmj̣c, đaeooêdhcŕn môaeoọt ngàn năqsrlm trưueciơusmj́c, tuyêdhcṛt thêdhcŕ kỳ tài Thanh Diêdhcṛp châluamn nhâluamn xuâluaḿt thêdhcŕ, bêdhcŕ quan mưueciơusmj̀i ba năqsrlm trong Ảo Nguyêdhcṛt Đmguxôaeoọng Phủ, bạch phát xuâluaḿt quan, đaeooích thâluamn bày ra kiêdhcŕm trâluaṃn, ngưuecing tụ linh khí của Thanh Vâluamn thâluaḿt mạch, hóa sát khí của thiêdhcrn đaeooịa vạn vâluaṃt làm kiêdhcŕm, uy lưuecịc phi thưueciơusmj̀ng, vôaeoo đaeooịch thiêdhcrn hạ”.

 

 Lão ngưuecing lại môaeoọt chút đaeooêdhcr̉ lâluaḿy hơusmji, đaeooôaeooi măqsrĺt vâluam̃n nhìn chăqsrlm chăqsrlm vào Quỷ Lêdhcṛ, đaeoooạn tiêdhcŕp tục châluaṃm rãi nói: “Mà trâluaṃn pháp tuyêdhcṛt thêdhcŕ kinh thêdhcŕ hãi tục này lại khôaeoong thêdhcr̉ thiêdhcŕt môaeoọt thâluam̀n binh”.

 

 Quỷ Lêdhcṛ giâluaṃt mình: “Côaeoỏ kiêdhcŕm Tru Tiêdhcrn?”.

 

 Quỷ Tiêdhcrn Sinh gâluaṃt đaeooâluam̀u đaeooáp: “Chính thị! Côaeoỏ kiêdhcŕm Tru Tiêdhcrn tưuecì đaeooâluamu mà có? Đmguxâluamy vâluam̃n là môaeoọt câluamu hỏi chưuecia có đaeooáp án, đaeooêdhcŕn giơusmj̀ e răqsrl̀ng cả đaeooám ngưueciơusmj̀i Thanh Vâluamn Môaeoon kia cũng khôaeoong thêdhcr̉ nói rõ đaeooưueciơusmj̣c. Nhưuecing có môaeoọt chuyêdhcṛn ta có thêdhcr̉ khăqsrl̉ng đaeooịnh: lâluam̀n đaeooâluam̀u tiêdhcrn Tru Tiêdhcrn Kiêdhcŕm xuâluaḿt thêdhcŕ chính là sau khi Thanh Diêdhcṛp ra khỏi Ảo Nguyêdhcṛt Đmguxôaeoọng Phủ. Mà tưuecì đaeooó tơusmj́i nay, thanh thâluam̀n kiêdhcŕm này khôaeoong hêdhcr̀ do Thanh Vâluamn chưueciơusmj̉ng môaeoon bảo quản bêdhcrn mình, mà đaeooưueciơusmj̣c đaeooăqsrḷt trong Ảo Nguyêdhcṛt Đmguxôaeoọng Phủ ơusmj̉ hâluaṃu sơusmjn Thanh Vâluamn Sơusmjn”.

 

 Quỷ Tiêdhcrn Sinh ngưuecing lại. Âzwvum Trạch tạm thơusmj̀i chìm trong im lăqsrḷng. Quỷ Lêdhcṛ nhìn lão chăqsrlm chú, tưuecì tưuecì nói: “Tại sao ngưueciơusmji biêdhcŕt nhiêdhcr̀u vâluaṃy?”.

 

 Quỷ Tiêdhcrn Sinh xua tay nói: “Ngưueciơusmji khôaeoong câluam̀n biêdhcŕt, nhưuecing nhưuecĩng lơusmj̀i ta nói vơusmj́i ngưueciơusmji đaeooêdhcr̀u là sưuecị thâluaṃt, vì thêdhcŕ bí mâluaṃt của Tru Tiêdhcrn Kiêdhcŕm Trâluaṃn của Thanh Vâluamn Môaeoon, chỉ e quá nưuecỉa chính là chỉ có Thanh Vâluamn Chưueciơusmj̉ng Môaeoon mơusmj́i có thêdhcr̉ đaeooi vào trong Ảo Nguyêdhcṛt Đmguxôaeoọng Phủ kia”.

 

 Lão nhêdhcŕch môaeooi cưueciơusmj̀i khâluam̉y môaeoọt tiêdhcŕng: “Ngưueciơusmji có hiêdhcr̉u khôaeoong?”.

 

 Quỷ Lêdhcṛ khôaeoong đaeooáp, chỉ nhìn lão chăqsrlm chú, môaeoọt lát sau gã mơusmj́i câluaḿt giọng lạnh lùng: “Rôaeoót cuôaeoọc thì ngưueciơusmji là ngưueciơusmj̀i thêdhcŕ nào?”.

 

 Quỷ Tiêdhcrn Sinh chăqsrĺp tay sau lưuecing, châluaṃm rãi nói: “Tóm lại, ngưueciơusmji chỉ câluam̀n nhơusmj́ ta khôaeoong phải là kẻ thù của ngưueciơusmji là đaeooưueciơusmj̣c rôaeoòi”.

 

 Quỷ Lêdhcṛ nhìn y thêdhcrm giâluamy lát, đaeooôaeoọt nhiêdhcrn quay đaeooâluam̀u, châluaṃm rãi bay đaeooi, khi thâluamn ảnh gã săqsrĺp biêdhcŕn mâluaḿt, ơusmj̉ nơusmji xa xa nhưueci vang lêdhcrn tiêdhcŕng nói của gã, nhưuecing lại giôaeoóng nhưueci tiêdhcŕng gió, nghe khôaeoong rõ ràng.

 

 Quỷ Tiêdhcrn Sinh đaeooưuecíng môaeoọt mình trong bóng tôaeoói, khôaeoong hêdhcr̀ đaeooôaeoọng đaeooâluaṃy. Đmguxôaeoóm U Minh Quỷ Hoả cũng tưuecì tưuecì mơusmj̀ đaeooi, cuôaeoói cùng hoàn toàn tăqsrĺt ngóm, gian nhà Âzwvum Trạch lại chìm vào tịch mịch.

 

Chỉ là sau môaeoọt hôaeoòi, trong bóng đaeooêdhcrm lại vang lêdhcrn môaeoọt tiêdhcŕng cưueciơusmj̀i lạnh lẽo.

 

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.