Tru Tiên

Chương 144 : Kiếp Số

    trước sau   
   

Thanh Vâpfcdn Sơredjn. Thôkufong Thiêfhrtn Phong. Tôkufỏ Sưsylbsylb̀ Đrgqgưsylbơredj̀ng.

Lão nhâpfcdn trôkufong coi tưsylb̀ đqtvvưsylbơredj̀ng lúc này vâpfcd̃n năowuím chăowuịt câpfcdy chôkufỏi cùn trong tay, đqtvvưsylb́ng giưsylb̃a cưsylb̉a đqtvvại đqtvvfhrṭn Tôkufỏ Sưsylbsylb̀ Đrgqgưsylbơredj̀ng nhìn ra bêfhrtn ngoài. Nhưsylb̃ng nêfhrt́p nhăowuin trêfhrtn măowuịt nhưsylb biêfhrt̉u lôkufọ chút thâpfcd̀n tình quái lạ, tưsylḅa nhưsylb có vài phâpfcd̀n kỳ vọng, lại cũng thâpfcd́y có môkufọt chút kích đqtvvôkufọng.

 

Khoảng đqtvvâpfcd́t trôkufóng bêfhrtn ngoài đqtvvại đqtvvfhrṭn, chăowuỉng có môkufọt bóng ngưsylbơredj̀i. Nhưsylbng nêfhrt́u đqtvvêfhrt̉ ý nhìn kỹ, thì có thêfhrt̉ phát giác đqtvvưsylbơredj̣c ơredj̉ khoảng trôkufóng này, xung quanh có râpfcd́t nhiêfhrt̀u phù chú kỳ lạ, hoăowuịc dán ơredj̉ trêfhrtn cành câpfcdy bao bọc bêfhrtn ngoài, hoăowuịc dâpfcd́u trong đqtvvám cỏ phía dưsylbơredj́i nhưsylb̃ng phiêfhrt́n đqtvvá. Môkufõi tâpfcd́m bùa chỉ cách nhau nưsylb̉a trưsylbơredj̣ng, nhìn qua tưsylḅa hôkufò chăowuỉng liêfhrtn quan đqtvvêfhrt́n nhau, nhưsylbng thưsylḅc sưsylḅ lại ngâpfcd̀m kêfhrt́t hơredj̣p thành môkufọt trâpfcḍn pháp thâpfcd̀n bí, tách biêfhrṭt hăowuỉn khoảng trôkufóng âpfcd́y vơredj́i các vùng xung quanh.

 

Ánh dưsylbơredjng quang ôkufon hoà, tưsylb̀ trêfhrtn khôkufong chiêfhrt́u xuôkufóng cả trong ngoài pháp trâpfcḍn, căowuin bản khôkufong phâpfcdn biêfhrṭt hai vùng khác nhau, toàn bôkufọ đqtvvêfhrt̉u đqtvvưsylbơredj̣c ánh dưsylbơredjng quang chiêfhrt́u rọi.

Chỉ môkufọt khăowuíc sau, môkufọt âpfcdm thanh săowuíc nhọn vang lêfhrtn, tưsylb̀ khôkufong trung phía trêfhrtn khoảng đqtvvâpfcd́t trôkufóng vọng xuôkufóng. Lão nhâpfcdn đqtvvang đqtvvưsylb́ng trâpfcd́n tại lôkufói vào Tôkufỏ Sưsylbsylb̀ Đrgqgưsylbơredj̀ng quay đqtvvâpfcd̀u lại, tay năowuím chăowuịt câpfcdy chôkufỏi, tâpfcdm thưsylb́c cũng có vài phâpfcd̀n căowuing thăowuỉng.

 

kufọt màn đqtvven hăowuíc ám kỳ quái, đqtvvôkufọt nhiêfhrtn xuâpfcd́t hiêfhrṭn phía trêfhrtn vùng đqtvvâpfcd́t trôkufóng, sau khi bay môkufọt vòng trêfhrtn khôkufong, thoáng lưsylbơredj̣n quanh chu vi râpfcd́t thản nhiêfhrtn. Nhưsylbng màn đqtvven hăowuíc ám âpfcd́y, khôkufong ngơredj̀ chỉ có thêfhrt̉ ơredj̉ phía trêfhrtn vùng đqtvvâpfcd́t trôkufóng, chính xác mà nói, chỉ có thêfhrt̉ lưsylbơredj̣n ơredj̉ bêfhrtn ngoài phạm vi pháp trâpfcḍn lâpfcḍp thành. Râpfcd́t hiêfhrt̉n nhiêfhrtn. Pháp trâpfcḍn kỳ dị này do cao nhâpfcdn tiêfhrt̀n bôkufói lâpfcḍp, nêfhrtn có uy lưsylḅc ngăowuin chăowuịn ngoại vâpfcḍt xâpfcdm nhâpfcḍp.

 

Chỉ thâpfcd́y làn hăowuíc khí trêfhrtn khôkufong trung càng ngày càng đqtvvâpfcḍm, nhìn tưsylḅa nhưsylb bay đqtvvêfhrt́n tưsylb̀ cưsylb̀u u đqtvvịa ngục. Nhưsylbng chỉ môkufọt khăowuíc sau, đqtvvôkufọt nhiêfhrtn môkufọt âpfcdm thanh gâpfcd̀m hú ngâpfcdn lêfhrtn, tưsylb̀ phía làn hăowuíc khí phát ra, rôkufòi lại thâpfcd́y bích quang lâpfcd́p lánh, tưsylb̀ trong làn hăowuíc khí bùng lêfhrtn, ánh sáng phát ra vạn trưsylbơredj̣ng, trong chôkufóc lát quét sạch làn hăowuíc khí.

 

pfcdm Kinh Vũ tay giưsylb̃ chăowuịt Trảm Long Kiêfhrt́m, lăowuing khôkufong hiêfhrṭn ra phía trêfhrtn cao, bích quang phát toả trêfhrtn thâpfcdn, lôkufọ vẻ phâpfcd́n khích, nhưsylbng song mục thâpfcd̀n quang lâpfcd́p lánh, thâpfcdn kiêfhrt́m hơredj̣p nhâpfcd́t, oai vêfhrṭ tưsylb̀ trêfhrtn khôkufong phi xuôkufóng.

Trảm Long Kiêfhrt́m bao bọc bơredj̉i vạn đqtvvạo hào quang, phát ra vôkufo cùng chói lọi, khí thêfhrt́ vạn thiêfhrtn dâpfcdng đqtvvêfhrt́n tâpfcḍn trơredj̀i cao, măowuịt đqtvvâpfcd́t bụI cát bôkufóc lêfhrtn, cát bay đqtvvá chạy. Nhìn theo Lâpfcdm Kinh Vũ thâpfcdn hình nhưsylb đqtvvfhrṭn chơredj́p phi xuôkufóng, vì tôkufóc đqtvvôkufọ quá nhanh, khí thêfhrt́ uy mãnh, mà xung quanh toàn thâpfcdn phảng phâpfcd́t nhưsylb đqtvvang bôkufóc cháy.

sylbơredj̀ng nhưsylb chăowuỉng đqtvvêfhrt́m xỉa gì đqtvvêfhrt́n hâpfcḍu quả, ý chí chiêfhrt́n đqtvvâpfcd́u sung mãn nhưsylb chiêfhrt́n thâpfcd̀n, bay ngưsylbơredj̀i kích xuôkufóng.

Khoé miêfhrṭng lão nhâpfcdn trôkufong coi tưsylb̀ đqtvvưsylbơredj̀ng khẽ run lêfhrtn.

“Âtsej̀m”

kufọt tiêfhrt́ng nôkufỏ to vang lêfhrtn, bị đqtvvạo châpfcdn pháp uy lưsylḅc thâpfcd̀n kỳ kích trúng măowuịt đqtvvâpfcd́t phát ra môkufọt âpfcdm thanh rêfhrt̀n rĩ, lâpfcḍp tưsylb́c măowuịt đqtvvâpfcd́t bêfhrtn trong pháp trâpfcḍn vơredj̃ tan, đqtvvâpfcd́t đqtvvá mảnh to mảnh nhỏ bâpfcḍt khỏi măowuịt đqtvvâpfcd́t, ào ào bay tung lêfhrtn trơredj̀i. Giưsylb̃a đqtvvạo châpfcdn pháp uy lưsylḅc âpfcd́y phát ra bích quang chói lọi, khoét sâpfcdu xuôkufóng dưsylbơredj́i măowuịt đqtvvâpfcd́t.




Đrgqgủ loại tâpfcd́m bùa ơredj̉ bôkufón phía khoảng đqtvvâpfcd́t trôkufóng, bao gôkufòm cả nhưsylb̃ng tâpfcd́m bùa chú kỳ lạ, đqtvvôkufọt nhiêfhrtn cùng lúc bưsylb̀ng sáng lêfhrtn. Trong khôkufong trung mơredjkufò tiêfhrt́ng chú văowuin thâpfcd̀n bí, nhưsylb tiêfhrt́ng tụng âpfcdm âpfcdm ngâpfcdn nga khâpfcd̉n khoản vang lêfhrtn, hình thành pháp lưsylḅc vôkufo hình vôkufo ảnh phát tán khăowuíp nơredji, bao bọc lâpfcd́y lưsylḅc đqtvvạo côkufong phá, khôkufong đqtvvêfhrt̉ thoát ra.

 

Ơredj̉ ngay bêfhrtn ngoài trâpfcḍn pháp, ánh dưsylbơredjng quang vâpfcd̃n ôkufon hoà, câpfcdy cỏ vâpfcd̃n nhẹ nhàng đqtvvu đqtvvưsylba. Nhưsylbng bêfhrtn trong pháp trâpfcḍn, măowuịt đqtvvâpfcd́t rung lêfhrtn bâpfcd̀n bâpfcḍt, nhưsylb bão tôkufó cuôkufòng phong.

Cảnh tưsylbơredj̣ng bêfhrtn gnoài Thanh Vâpfcdn Môkufon Tôkufỏ Sưsylbsylb̀ Đrgqgưsylbơredj̀ng lúc này trôkufong thâpfcḍt huyêfhrt̀n bí thâpfcd̀n kỳ.

Ơredj̉ đqtvvăowuìng xa, môkufọt thâpfcdn ảnh xanh đqtvven, dõi măowuít nhìn đqtvvêfhrt́n, hai tay băowuít chéo sau lưsylbng đqtvvưsylb́ng bâpfcd́t đqtvvôkufọng.

redjn cuôkufòng phong bêfhrtn trong pháp trâpfcḍndâpfcd̀n đqtvvâpfcd̀n lăowuíng dịu, đqtvvâpfcd́t đqtvvá cát bụi  bị băowuín tung lêfhrtn bơredj̉i đqtvvạo pháp lưsylḅc kích xuôkufóng cũng dâpfcd̀n dâpfcd̀n rơredji xuôkufóng. Trêfhrtn măowuịt đqtvvâpfcd́t bôkufõng hiêfhrṭn ra môkufọt vêfhrt́t nưsylb́t vưsylb̀a rôkufọng vưsylb̀a sâpfcdu, rõ ràng là kêfhrt́t quả của môkufọt kích kinh thiêfhrtn đqtvvôkufọng đqtvvịa vưsylb̀a rôkufòi.

Đrgqgưsylb́ng tại cưsylb̉a đqtvvại đqtvvfhrṭn Tôkufỏ Sưsylbsylb̀ Đrgqgưsylbơredj̀ng, trêfhrtn măowuịt lão nhâpfcdn khoé miêfhrṭng chơredj̣t nhích đqtvvôkufọng, cuôkufói cùng hiêfhrṭn ra môkufọt nét mỉm cưsylbơredj̀i. Tâpfcḍn đqtvváy sâpfcdu trong nhãn thâpfcd̀n, cũng thâpfcd́y môkufọt tia hài lòng.

 

Sau khi hôkufofhrtn môkufọt tiêfhrt́ng, Lâpfcdm Kinh Vũ tay câpfcd̀m Trảm Long Kiêfhrt́m nhảy ra khỏi hôkufó sâpfcdu, trêfhrtn thâpfcdn phủ đqtvvâpfcd̀y bụi đqtvvâpfcd́t, trêfhrtn khuôkufon măowuịt anh tuâpfcd́n cũng vưsylbơredjng chút vêfhrt́t bâpfcd̉n. Ngay khi hạ thâpfcdn xuôkufóng đqtvvâpfcd́t, lâpfcḍp tưsylb́c há miêfhrṭng thơredj̉, nhưsylbng trêfhrtn nét măowuịt, khôkufong thêfhrt̉ kiêfhrt̀m chêfhrt́ thâpfcd̀n tình hưsylbng phâpfcd́n kích đqtvvôkufọng.

owuín tiêfhrt́n tơredj́i, hưsylbơredj́ng vêfhrt̀ phía lão nhâpfcdn đqtvvang đqtvvưsylb́ng tạI cưsylb̉a tưsylb̀ đqtvvưsylbơredj̀ng.

fhrtn khoé miêfhrṭng lão nhâpfcdn vưsylbơredjng lêfhrtn môkufọt tia tiêfhrt́u ý, châpfcd̀m châpfcḍm đqtvvưsylba tay vêfhrt̀ phá hưsylb́n nhẹ nhàng vâpfcd̃y vâpfcd̃y.

redji thơredj̉ Lâpfcdm Kinh Vũ trơredj̉ lêfhrtn bình thưsylbơredj̀ng, rảo bưsylbơredj́c đqtvvêfhrt́n bêfhrtn cạnh lão nhâpfcdn, cúi măowuịt thưsylba:”Tiêfhrt̀n bôkufói, đqtvvêfhrṭ tưsylb̉…”

Lão nhâpfcdn gâpfcḍt đqtvvâpfcd̀u, mục quang dưsylb̀ng tại thâpfcdn hăowuín, măowuít đqtvvâpfcd̀y vẻ hài lòng, nhẹ nhàng nói:”Ngưsylbơredji làm râpfcd́t tôkufót, làm râpfcd́t tôkufót.”




Khen xong, châpfcd̀m châpfcḍm bưsylbơredj́c tơredj́i, ngưsylb̉a lêfhrtn nhìn trơredj̀i thoải mái nói:”Nhơredj́ khi ta băowuìng tuôkufỏi ngưsylbơredji, tu luyêfhrṭn thưsylb́c Trảm Quỷ Thâpfcd̀n châpfcdn pháp kiêfhrt́m quyêfhrt́t này, ít nhiêfhrt̀u cũng chăowuỉng thêfhrt̉ nhanh băowuìng ngưsylbơredji.”

pfcdm Kinh Vũ tra Trảm Long Kiêfhrt́m vào vỏ đqtvvánh “soạt” môkufọt tiêfhrt́ng, săowuíc diêfhrṭn hưsylbng phâpfcd́n nhạt dâpfcd̀n, nói:”Tiêfhrt̀n bôkufói, nêfhrt́u chăowuỉng có sưsylḅ chỉ đqtvvfhrt̉m của tiêfhrt̀n bôkufói, đqtvvêfhrṭ tưsylb̉ hoàn toàn chăowuỉng biêfhrt́t đqtvvưsylbơredj̣c đqtvvêfhrt́n khi nào mơredj́i có khả năowuing tu luyêfhrṭn tuyêfhrṭt thêfhrt́ châpfcdn pháp này.”

Lão nhâpfcdn âpfcd́y “hưsylb̀” môkufọt tiêfhrt́ng, trêfhrtn măowuịt hiêfhrṭn nét thâpfcd̀n săowuíc khinh thưsylbơredj̀ng, nhẹ giọng nói:”Trong Thanh Vâpfcdn Môkufon hiêfhrṭn tại, trưsylb̀ lão Đrgqgạo Huyêfhrt̀n ra, may ra chỉ Đrgqgfhrt̀n Bâpfcd́t Dịch và sưsylb phụ ngưsylbơredji Thưsylbơredjng Tùng là có khả năowuing, còn lại các thủ toạ trưsylbơredj̉ng lão khác chỉ là thưsylb́ bỏ đqtvvi.”

pfcdm Kinh Vũ thơredj̉ môkufọt hơredji, hăowuín là đqtvvêfhrṭ tưsylb̉ đqtvvã theo vị tưsylb̀ đqtvvưsylbơredj̀ng lão thâpfcd̀n bí này học nghêfhrṭ đqtvvã hơredjn mưsylbơredj̀i năowuim, trong khoản thơredj̀i gian này, hăowuín tu hành càng sâpfcdu bao nhiêfhrtu, đqtvvôkufói vơredj́i lão nhâpfcdn này càng bôkufọi phục kính môkufọ bâpfcd́y nhiêfhrtu, đqtvvưsylbơredjng nhiêfhrtn cảm thâpfcd́y lão nhâpfcdn này đqtvvả khai cho mình chăowuỉng biêfhrt́t trơredj̀i đqtvvâpfcd́t, căowuin nguyêfhrtn cho răowuìng viêfhrṭc tu đqtvvạo hoàn toàn có thêfhrt̉ do tu hành mà nêfhrtn.

Nhưsylbng thưsylbơredj̀ng ngày, Lâpfcdm Kinh Vũ trong khi ơredj̉ bêfhrtn lão nhâpfcdn tu lâpfcḍp, lão nhâpfcdn ngày càng yêfhrtu mêfhrt́n hăowuín, bình nhâpfcḍt nói chuyêfhrṭn dạy bảo hăowuín càng nhiêfhrt̀u, tưsylḅ nhiêfhrtn sẽ luâpfcḍn đqtvvêfhrt́n chuyêfhrṭn vêfhrt̀ các nhâpfcdn vâpfcḍt trong thiêfhrtn hạ. Môkufõi lâpfcd̀n nhưsylb thêfhrt́, khâpfcd̉u khí lão nhâpfcdn đqtvvó thâpfcd́y rõ cưsylḅc kỳ cuôkufòng vọng, phảng phâpfcd́t nhưsylb phóng măowuít nhìn khăowuíp thiêfhrtn hạ, khôkufong có mâpfcd́y ngưsylbơredj̀i có thêfhrt̉ lọt vào pháp nhãn của lão.

 

Ngay tưsylb̀ đqtvvâpfcd̀u Lâpfcdm Kinh Vũ măowuịc dù khôkufong dám phản bác, ơredj̉ trong thâpfcdm tâpfcdm vâpfcd̃n có ý bâpfcd́t phục, nhưsylbng theo sưsylḅ tu hành, càng ngày càng thâpfcd́y lão nhâpfcdn thưsylḅc tại thâpfcdm bâpfcd́t khả trăowuíc. Chỉ càng thâpfcd́y lão nhâpfcdn thưsylḅc sưsylḅ cuôkufòng vọng, tưsylḅ nhiêfhrtn tin răowuìng, vơredj́i đqtvvạo hạnh của lão, thiêfhrtn hạ hiêfhrṭn nay có mâpfcd́y ai có khả năowuing khiêfhrt́n cho lão liêfhrt́c măowuít đqtvvêfhrt́n.

Nhưsylbng mà hăowuín đqtvvôkufói vơredj́i lão sưsylb thúc béo phì Đrgqgfhrt̀n Bâpfcd́t Dịch ơredj̉ ĐrgqgạI Trúc Phong, luôkufon cảm thâpfcd́y râpfcd́t khôkufong thuâpfcḍn măowuít, bêfhrtn trong chỉ sơredj̣ nguyêfhrtn nhâpfcdn toàn do khí sơredj kiêfhrt́n hăowuín thâpfcd́y Đrgqgfhrt̀n Bâpfcd́t Dịch trách măowuíng Trưsylbơredjng Tiêfhrt̉u Phâpfcd̀m, lúc này khôkufong kiêfhrt̀m đqtvvưsylbơredj̣c mơredj́i nói:” Tiêfhrt̀n bôkufói, đqtvvêfhrṭ tưsylb̉ thâpfcd́y Đrgqgfhrt̀n Bâpfcd́t Dịch đqtvvó rõ ràng bình thưsylbơredj̀ng, lại có chút ít năowuing lưsylḅc gì sao?”

Lão nhâpfcdn âpfcd́y nhìn hăowuín, lăowuíc đqtvvâpfcd̀u nói:“ Ngưsylbơredji tý tuôkufỏi thì biêfhrt́t gì, Đrgqgfhrt̀n Bâpfcd́t Dịch nhìn bêfhrtn ngoài chăowuỉng lâpfcd́y gì làm kinh ngưsylbơredj̀i, nhưsylbng trong viêfhrṭc tu đqtvvạo thì lại là môkufọt tài năowuing thiêfhrtn phú, hơredjn nưsylb̃a tính tình hăowuín lại kiêfhrtn nghị cưsylb́ng răowuín, hơredjn xa thưsylbơredj̀ng nhâpfcdn, đqtvvfhrt̉m này đqtvvôkufói vơredj́i tu hành vêfhrt̀ sau đqtvvăowuịc biêfhrṭt quan trọng. Năowuim đqtvvó sau khi nhâpfcḍp môkufon chỉ bình bình, chăowuỉng có gì đqtvvăowuịc biêfhrṭt, nhưsylbng chỉ môkufọt lâpfcd̀n đqtvvredj̣c chỉ diêfhrt̉m khai thôkufong, đqtvvạo pháp tu hành tăowuing ngày ngàn dăowuịm, thành tưsylḅu thâpfcḍt sưsylḅ cũng râpfcd́t đqtvváng mưsylb̀ng, vưsylbơredj̣t qua cả các sưsylb thúc sưsylb huynh.”

Lão lạnh lùng hưsylb̀ môkufọt tiêfhrt́ng rôkufòi nói:“Nhâpfcdn vâpfcḍt nhưsylbpfcḍy, mưsylbơredj̀i ngưsylbơredj̀i thưsylbơredj̀ng cũng có đqtvvêfhrt́n tám chín, phêfhrt́ vâpfcḍt nhưsylb Thưsylbơredjng Chánh Lưsylbơredjng làm sao có thêfhrt̉ nhâpfcḍn ra đqtvvưsylbơredj̣c.”

pfcdm Kinh Vũ măowuịc nhiêfhrtn, nhìn lão nhâpfcdn săowuíc diêfhrṭn ngạo mạn, giọng đqtvvfhrṭu cưsylb́ nhưsylb ngày trưsylbơredj́c đqtvvã danh trâpfcd́n thiêfhrtn hạ, coi Thanh Vâpfcdn Môkufon thủ toạ toàn là đqtvvôkufò bỏ, nêfhrt́u chuyêfhrṭn này mà truyêfhrt̀n ra ngoài, rõ ràng trơredj̉ thành trò cưsylbơredj̀i kinh thêfhrt́ hãi tục. Nhưsylbng chăowuỉng biêfhrt́t nghĩ gì, Lâpfcdm Kinh Vũ lúc này nghe vâpfcḍy, cũng chỉ thâpfcd́y có chút hoài nghi.

Lão nhâpfcdn âpfcd́y chuyêfhrt̉n đqtvvâpfcd̀u nhìn sang Lâpfcdm Kinh Vũ nói:“Ngưsylbơredji măowuịc dù khả dĩ thi triêfhrt̉n kiêfhrt́m thưsylb́c Trảm Quỷ Thâpfcd̀n đqtvvó, nhưsylbng châpfcdn pháp kiêfhrt́m quyêfhrt́t này chí dưsylbơredjng chí cưsylbơredjng, uy lưsylḅc tuy râpfcd́t lơredj́n, nêfhrtn cũng khiêfhrt́n bản thâpfcdn hao tôkufỏn nguyêfhrtn khí râpfcd́t nhiêfhrt̀u. Ngưsylbơredji có khả năowuing thiêfhrtn phú, niêfhrtn kỷ trẻ trung dĩ nhiêfhrtn khả dĩ tu hành châpfcdn pháp này, nhưsylbng vâpfcd̃n phải tu luyêfhrṭn khôkufong ngưsylb̀ng, mơredj́i có thêfhrt̉ vâpfcḍn dụng hoàn toàn nhưsylb ý. Nêfhrt́u khôkufong găowuịp tình cảnh nguy câpfcd́p, đqtvvưsylb̀ng nêfhrtn vâpfcḍn dụng châpfcdn pháp kiêfhrt́m quyêfhrt́t này.”

pfcdm Kinh Vũ quỳ xuôkufóng trưsylbơredj́c măowuịt lão nhâpfcdn, nghiêfhrtm giọng đqtvváp: “Vâpfcdng, đqtvvêfhrṭ tưsylb̉ đqtvvã rõ!”




Lão nhâpfcdn âpfcd́y đqtvvơredj̃ hăowuín đqtvvưsylb́ng dâpfcḍy, nhìn hăowuín kỹ môkufọt lúc, trêfhrtn măowuịt lưsylbơredj́t qua môkufọt tia ngạo săowuíc, nói:

“Đrgqgưsylbơredjng kim thiêfhrtn hạ, cả trong ngoài Thanh Vâpfcdn Môkufon, chỉ nhăowuíc đqtvvêfhrt́n vôkufo thưsylbơredj̣ng châpfcdn pháp của Thanh Vâpfcdn Môkufon ta chính là Thâpfcd̀n Kiêfhrt́m Ngưsylḅ Lôkufoi Châpfcdn Quyêfhrt́t, kỳ thâpfcḍt năowuim đqtvvó Thanh Diêfhrṭp Tôkufỏ Sưsylb bản phái là tuyêfhrṭt thêfhrt́ cao nhâpfcdn, lão nhâpfcdn gia chỉnh lý đqtvvạo pháp của tiêfhrt̀n bôkufói tôkufỏ sưsylb truyêfhrt̀n lại, tưsylḅ mình lãnh ngôkufọ sơredj̉ học tưsylb̀ côkufỏ thưsylbkufo danh, tôkufỏng côkufọng truyêfhrt̀n lại 4 thưsylb́c kiêfhrt́m quyêfhrt́t châpfcdn pháp, chăowuỉng rõ đqtvvưsylbơredj̣c thưsylb́c kiêfhrt́m nào là vôkufo thưsylbơredj̣ng châpfcdn pháp uy lưsylḅc tuyêfhrṭt luâpfcdn!”

“Thâpfcḍt sao?” Lâpfcdm Kinh Vũ giâpfcḍt mình hỏi:“Thâpfcḍt có chuyêfhrṭn đqtvvó, sao sưsylb phụ đqtvvêfhrṭ tưsylb̉ ngưsylbơredj̀i…ngưsylbơredj̀i trưsylbơredj́c giơredj̀ chưsylba tưsylb̀ng nhăowuíc đqtvvêfhrt́n.”

Lão nhâpfcdn âpfcd́y nhè nhẹ lăowuíc đqtvvâpfcd̀u nói:“ Sưsylb phụ ngưsylbơredji khôkufong biêfhrt́t gì hêfhrt́t.”

pfcdm Kinh Vũ giâpfcḍt mình, chuyêfhrṭn chăowuỉng phải là nhỏ, năowuim đqtvvó đqtvvịa vị của Thưsylbơredjng Tùng đqtvvạo nhâpfcdn trong Thanh Vâpfcdn Môkufon, rõ ràng là dưsylbơredj́i môkufọt ngưsylbơredj̀i, trêfhrtn vạn ngưsylbơredj̀i, nhưsylbng khôkufong ngơredj̀ lão nhâpfcdn này lại nói ôkufong ta tưsylb̀ trưsylbơredj́c chăowuỉng hêfhrt̀ biêfhrt́t, mà thưsylḅc sưsylḅ Thưsylbơredjng Tùng đqtvvạo nhâpfcdn đqtvvích xác cũng chăowuỉng nhăowuíc đqtvvêfhrt́n chuyêfhrṭn này vơredj́i hăowuín.

Đrgqgôkufói vơredj́i lai lịch lão nhâpfcdn này, trong tâpfcdm Lâpfcdm Kinh Vũ chăowuỉng thêfhrt̉ biêfhrt́t đqtvvưsylbơredj̣c, lại càng cảm thâpfcd́y kỳ lạ.

 

Lão nhâpfcdn đqtvvó nhãn quang châpfcd́t chưsylb́a đqtvvâpfcd̀y nhưsylb̃ng hoài niêfhrṭm tang thưsylbơredjng chuyêfhrt̉n tia nhìn lêfhrtn trêfhrtn măowuịt hăowuín, liêfhrt̀n hiêfhrt̉u đqtvvưsylbơredj̣c tâpfcdm tưsylb của gã trẻ tuôkufỏi này, nhưsylbng lão khôkufong nói ra. Thay vì thêfhrt́ đqtvvôkufọt nhiêfhrtn lão nhíu mày, thâpfcd́y rõ là đqtvvã phát giác đqtvvưsylbơredj̣c đqtvvôkufọng tĩnh nào đqtvvó, đqtvvôkufọt ngôkufọt chuyêfhrt̉n mục quang nhìn ra phía xa.

Lúc sau, lão thu hôkufòi mục quang, biêfhrt̉u tình trêfhrtn măowuịt có chút kỳ quái, rôkufòi nhẹ nhàng nói:“Thơredj̀i gian khôkufong còn sơredj́m nưsylb̃a, ngưsylbơredji hãy quay vêfhrt̀ trưsylbơredj́c đqtvvi.”

pfcdm Kinh Vũ trong lòng nhưsylb có sưsylḅ mâpfcd́t mát, nhưsylbng đqtvvôkufói vơredj́i lão nhâpfcdn này nhâpfcd́t mưsylḅc tôkufon kính nhưsylb thâpfcd̀n minh, khôkufong dám khôkufong nghe lơredj̀i, nêfhrtn ngay ngăowuín quỳ xuôkufóng dâpfcḍp đqtvvâpfcd̀u 3 cái, rôkufòi mơredj́i chuyêfhrt̉n thâpfcdn rơredj̀i đqtvvi.

 

Trêfhrtn khoảng đqtvvâpfcd́t trôkufóng giơredj̀ chỉ còn lại môkufõi lão nhâpfcdn âpfcd́y, trâpfcd̀m măowuịc môkufọt hôkufòi lâpfcdu, thâpfcdn ngưsylbơredj̀i lại trơredj̉ vêfhrt̀ dáng vẻ bé nhỏ, ủ rũ bưsylbơredj́c đqtvvi, câpfcdy chôkufỏi khua khoăowuíng, bụi đqtvvâpfcd́t bay lêfhrtn, trong khi quét bụi trêfhrtn phiêfhrt́n đqtvvá, các phù chú thâpfcd̀n bí âpfcd̉n dâpfcd́u tưsylḅa nhưsylbkufopfcḍt khi bị quét qua, bay tung trong bụi đqtvvâpfcd́t.

 

* * * * * *

 

Quét dọn sạch sẽ vùng đqtvvâpfcd́t trôkufóng, lâpfcd́p đqtvvâpfcd̀y cái hôkufó do Lâpfcdm Kinh Vũ đqtvvánh xuôkufóng bơredj̉i đqtvvâpfcd́t đqtvvá bị văowuing lêfhrtn cho hơredji băowuìng phăowuỉng lại, lão nhâpfcdn âpfcd́y hơredji thơredj̉ chưsylb̀ng nhưsylbfhrṭt nhọc, đqtvvưsylb́ng đqtvvâpfcd́y nghỉ ngơredji môkufọt chút, rôkufòi tưsylb̀ tưsylb̀ chuyêfhrt̉n thâpfcdn, quay trơredj̉ vào bêfhrtn trong đqtvvại đqtvvfhrṭn Tôkufỏ Sưsylbsylb̀ Đrgqgưsylbơredj̀ng.

 

Trong đqtvvạI đqtvvfhrṭn tưsylb̀ đqtvvưsylbơredj̀ng, vâpfcd̃n nhưsylb thưsylbơredj̀ng ngày uy nghiêfhrtm mà u ám, sâpfcdu bêfhrtn trong đqtvvfhrṭn đqtvvưsylbơredj̀ng cúng bái vôkufokufó linh vị tiêfhrt̀n nhâpfcdn, lâpfcd́p lánh nhưsylb̃ng ánh sáng nêfhrt́n đqtvvang im lăowuịng cháy.

Nhưsylbng lúc này, trong khung cảnh uy nghiêfhrtm âpfcd́y có môkufọt bóng ngưsylbơredj̀i, đqtvvã đqtvvưsylb́ng đqtvvâpfcd́y tưsylb̀ lâpfcdu trưsylbơredj́c các linh vị tiêfhrt̀n nhâpfcdn, thâpfcdn hình bâpfcd́t đqtvvôkufọng.

Ngưsylbơredj̀i đqtvvó trêfhrtn thâpfcdn măowuịc đqtvvạo bào xanh đqtvven, tiêfhrtn phong đqtvvạo côkufót, chính là đqtvvưsylbơredjng kim Thanh Vâpfcdn Môkufon chưsylbơredj̉ng môkufon Đrgqgạo Huyêfhrt̀n châpfcdn nhâpfcdn.

Đrgqgạo Huyêfhrt̀n châpfcdn nhâpfcdn nghe thâpfcd́y tiêfhrt́ng bưsylbơredj́c châpfcdn, quay đqtvvâpfcd̀u nhìn lão nhâpfcdn ơredj̉ đqtvvâpfcd́y, cũng khôkufong nói gì, lại chuyêfhrt̉n hưsylbơredj́ng quay đqtvvâpfcd̀u nhìn lại phía các linh vị tôkufỏ sưsylb, tiêfhrt́n lêfhrtn môkufọt bưsylbơredj́c, hưsylbơredj́ng đqtvvêfhrt́n các linh vị trêfhrtn bàn thơredj̀ phía trưsylbơredj́c rút ba nén hưsylbơredjng, sang bêfhrtn đqtvvôkufót lưsylb̉a, cung kính dâpfcḍp đqtvvâpfcd̀u lạy ba lạy, rôkufòi căowuím lêfhrtn trêfhrtn lưsylbsylbơredjng.

“Cách môkufọt ngày rôkufòi ta khôkufong đqtvvêfhrt́n dâpfcdng hưsylbơredjng…” Đrgqgạo Huyêfhrt̀n châpfcdn nhâpfcdn thanh âpfcdm bình hoà châpfcḍm rãi nói, tưsylbơredj̉ng nhưsylb đqtvvang nói vơredj́i ngưsylbơredj̀i bạn già thâpfcdn thiêfhrt́t,“ Khôkufong biêfhrt́t liêfhrṭt vị tôkufỏ sưsylb có khiêfhrt̉n trách ta khôkufong.”

Đrgqgưsylb́ng ơredj̉ phía sau là vị lão nhâpfcdn đqtvvó đqtvvang ngâpfcḍp ngưsylb̀ng bưsylbơredj́c tơredj́I, đqtvvêfhrt̉ câpfcdy chôkufỏI sang môkufọt bêfhrtn, câpfcd̀m lâpfcd́y môkufọt mảnh giẻ lau, nhẹ nhàng lau các tàn hưsylbơredjng rơredji trêfhrtn bàn thơredj̀, nhỏ giọng đqtvváp:“Ngưsylbơredji đqtvvã làm cho Thanh Vâpfcdn Môkufon ta hưsylb̃u danh hưsylb̃u săowuíc, liêfhrṭt vị tôkufỏ sưsylb hoan hỉ còn khôkufong đqtvvủ, sao có thêfhrt̉ trách cưsylb́ ngưsylbơredji đqtvvưsylbơredj̣c!”

Đrgqgạo Huyêfhrt̀n châpfcdn nhâpfcdn nhè nhẹ cưsylbơredj̀i, quay đqtvvâpfcd̀u ra phía sau, hôkufót nhiêfhrtn nói:“Ngưsylbơredji dưsylbơredj̀ng nhưsylb cũng đqtvvã già đqtvvi môkufọt chút.”

Lão nhâpfcdn đqtvvình thâpfcdn dưsylb̀ng tay, rôkufòi lát sau lại tiêfhrt́p tục lau bàn thơredj̀, khôkufong quay đqtvvâpfcd̀u lại, lạnh nhạt đqtvváp:“Lòng ngưsylbơredj̀i đqtvvã chêfhrt́t, tưsylḅ nhiêfhrtn tuôkufỏi già cũng đqtvvêfhrt́n nhanh.”

Đrgqgạo Huyêfhrt̀n châpfcdn nhâpfcdn im lăowuịng nhìn vào lão nhâpfcdn âpfcd́y, khôkufong đqtvváp lơredj̀I, lão nhâpfcdn âpfcd́y châpfcḍm chạp mà câpfcd̉n thâpfcḍn lau chùi bàn thơredj̀ nhưsylb chỉ sơredj̣ làm cho xâpfcdy sát. Câpfcd́t mảnh giẻ lau đqtvvi, xoay ngưsylbơredj̀i đqtvvôkufói diêfhrṭn vơredj́i Đrgqgạo Huyêfhrt̀n châpfcdn nhâpfcdn, nhìn ôkufong ta môkufọt lát rôkufòi nói:“Hôkufòi nãy ngưsylbơredji đqtvvã thâpfcd́y tâpfcd́t cả ưsylb?”

Đrgqgạo Huyêfhrt̀n châpfcdn nhâpfcdn măowuịc nhiêfhrtn gâpfcḍt đqtvvâpfcd̀u, thơredj̉ dài môkufọt hơredji đqtvváp:“Hài tưsylb̉ âpfcd́y tưsylb châpfcd́t quả thâpfcḍt râpfcd́t cao, nhưsylbng mà…” thanh âpfcdm tưsylḅa nhưsylbredj́n hơredjn môkufọt chút “ta thưsylḅc khôkufong nghĩ răowuìng ngưsylbơredji có thêfhrt̉ truyêfhrt̀n Trảm Quỷ Thâpfcd̀n cho hăowuín sơredj́m nhưsylbpfcḍy.”

Lão nhâpfcdn âpfcd́y hưsylb̀ môkufọt tiêfhrt́ng, nói:“Hài tưsylb̉ này tâpfcdm tính tưsylb châpfcd́t, tâpfcd́t cả đqtvvêfhrt̀u tôkufót, nêfhrt́u đqtvvã nhưsylbpfcḍy, sao lại khôkufong truyêfhrt̀n, khôkufong nói nêfhrt́u nhưsylb ngưsylbơredji giưsylb̃ bí quyêfhrt́t trong ngưsylbơredj̀i, chêfhrt́t đqtvvi đqtvvem cả vào quan tài sao?”

Đrgqgạo Huyêfhrt̀n châpfcdn nhâpfcdn măowuịt đqtvvôkufọt nhiêfhrtn biêfhrt́n săowuíc, dưsylbơredj̀ng nhưsylb đqtvvôkufọng nôkufọ, nhưsylbng khôkufong biêfhrt́t làm sao, đqtvvôkufói vơredj́i vị lão nhâpfcdn này, lão là lãnh tụ mà cả thiêfhrtn hạ chính đqtvvạo tôkufon sùng khôkufong ngơredj̀ lại râpfcd́t nhâpfcd̃n nại, sau khi nghe lơredj̀i mỉa mai âpfcd́y, biêfhrt́n cả săowuíc măowuịt, nhưsylbng rôkufòi liêfhrt̀n kiêfhrt̀m chêfhrt́.

“Thôkufoi đqtvvưsylbơredj̣c, cũng có môkufọt chuyêfhrṭn, ta câpfcd̀n phải nói vơredj́i ngưsylbơredji.” Đrgqgạo Huyêfhrt̀n châpfcdn nhâpfcdn châpfcd̀m châpfcḍm nói.

Lão nhâpfcdn âpfcd́y ngâpfcd̉ng đqtvvâpfcd̀u lêfhrtn, nói:“Có chăowuing ta chỉ là môkufọt lão già đqtvvang lúc cuôkufói đqtvvơredj̀i, còn có chuyêfhrṭn gì vơredj́i ta?”

Đrgqgạo Huyêfhrt̀n châpfcdn nhâpfcdn nói:“Nôkufọi trong hôkufom nay, lát nưsylb̃a, Phâpfcd̀n Hưsylbơredjng Côkufóc côkufóc chủ Vâpfcdn Dịch Lam sẽ xuâpfcd́t lãnh môkufon hạ đqtvvêfhrṭ tưsylb̉ đqtvvêfhrt́n Thanh Vâpfcdn Môkufon bái sơredjn.”

Lão nhâpfcdn âpfcd́y nhíu mày hỏi: “ Vâpfcdn Dịch Lam?”

Đrgqgạo Huyêfhrt̀n châpfcdn nhan mỉm cưsylbơredj̀i nói:“Ngưsylbơredji cũng nhơredj́ hăowuín ta?”

Lão nhâpfcdn cưsylbơredj̀i khinh bỉ môkufọt tiêfhrt́ng, quay đqtvvâpfcd̀u lại, thanh âpfcdm đqtvvôkufọt nhiêfhrtn biêfhrt́n đqtvvôkufỏi đqtvvâpfcd̀y thâpfcdm ý, nói:“Têfhrtn đqtvvó ưsylb? chỉ là môkufọt con cáo già…”

 

* * * * * *

 

Nam Cưsylbơredjng Sơredjn. Thâpfcd́t Lý Đrgqgôkufòng

 

kufọt dãy núi liêfhrtn tiêfhrt́p trùng trùng đqtvvfhrṭp đqtvvfhrṭp, lâpfcd́y tưsylb̀ Thâpfcd́t Lý Đrgqgôkufòng sơredjn côkufóc làm trung tâpfcdm, rôkufòi mơredj̉ rôkufọng ra tưsylb́ phía. Dọc theo các hưsylbơredj́ng, trêfhrtn nhưsylb̃ng ngọn núi đqtvvêfhrt̀u có rưsylb̀ng câpfcdy mọc lêfhrtn râpfcḍm rạp, quả là nơredji núi rưsylb̀ng trong xanh, vâpfcḍy mà giơredj̀ đqtvvâpfcdy cảnh săowuíc bêfhrtn ngoài đqtvvêfhrt̀u hoàn toàn biêfhrt́n đqtvvôkufỏi.

 

Âtsejm phong băowuing lãnh tưsylb̀ trêfhrtn mâpfcdy thôkufỏi xuôkufóng, giưsylb̃a quâpfcd̀n sơredjn gào thét thôkufỏi qua, hêfhrṭt nhưsylb quỷ khóc. Trêfhrtn khôkufong trung mâpfcdy đqtvven âpfcdm u giăowuing đqtvvâpfcd̀y trơredj̀i, năowuịng nêfhrt̀ áp xuôkufóng, cảnh tưsylbơredj̣ng có chút gì giôkufóng nhưsylb ngày Lêfhrtkufọc xâpfcdm nhâpfcḍp vào Thâpfcd́t Lý Đrgqgôkufòng, nhưsylbng uy thêfhrt́ ngày âpfcd́y so vơredj́i bâpfcdy giơredj̀ khó thêfhrt̉ bì đqtvvưsylbơredj̣c.

 

Bình thưsylbơredj̀ng có râpfcd́t nhiêfhrt̀u loài câpfcd̀m thú trong rưsylb̀ng, lúc này đqtvvã hoàn toàn thay đqtvvôkufỏi tưsylḅa nhưsylb chôkufón đqtvvịa ngụa nhâpfcdn gian, khăowuíp nơredji toàn là các loại yêfhrtu ma quái thú, thi thêfhrt̉ của các loài đqtvvfhrt̉u thú bị giêfhrt́t chêfhrt́t năowuìm la liêfhrṭt, môkufọt trơredj̀i gió tanh mưsylba máu.

sylbơredjng theo tiêfhrt́ng gào khôkufong dưsylb́t, môkufọt đqtvvạo thanh ảnh tưsylb̀ phía xa phi lại, nhâpfcd́p nhôkufo vài cái đqtvvã đqtvvêfhrt́n phía trưsylbơredj́c, chính thị Thanh Long.

Chỉ thâpfcd́y trêfhrtn khuôkufon măowuịt nghiêfhrtm tuâpfcd́n, y phục trêfhrtn thâpfcdn nhuôkufọm đqtvvâpfcd̀y huyêfhrt́t tích. Cơredjn gió trong lành nhẹ lưsylbơredj́t qua, hăowuín dưsylb̀ng lại trêfhrtn môkufọt cành câpfcdy ngang, đqtvvảo nhanh nhìn quanh tưsylb́ phía, rôkufòi lâpfcḍp tưsylb́c quay nhìn vêfhrt̀ phía sau.

 

Giưsylb̃a nơredji rưsylb̀ng câpfcdy mọc đqtvvâpfcd̀y, đqtvvôkufọt nhiêfhrtn phát ra môkufọt âpfcdm thanh đqtvvinh tai nhưsylb́c óc, châpfcd́n đqtvvôkufọng cả môkufọt vùng, ơredj̉ đqtvvó Bạch Côkufót Yêfhrtu Xà cưsylḅc lơredj́n đqtvvôkufọt nhiêfhrtn đqtvvăowuìng khôkufong phóng đqtvvêfhrt́n, đqtvvôkufoi măowuít to nhưsylb ngọn đqtvvèn đqtvvảo qua chiêfhrt́u vêfhrt̀ phía thâpfcdn ảnh Thanh Long ơredj̉ đqtvvăowuìng trưsylbơredj́c, tiêfhrt́p tục rôkufóng lêfhrtn môkufọt tiêfhrt́ng, băowuing mình lưsylbơredj́t tơredj́i. Ngay phía sau lưsylbng, khí đqtvven cuôkufòn cuôkufọn, tiêfhrt́ng gâpfcd̀m rôkufóng âpfcd̀m âpfcd̀m liêfhrtn tục nhưsylb triêfhrt̀u dâpfcdng, lại thâpfcd́y vôkufokufó yêfhrtu thú dâpfcd̀n dâpfcd̀n tụ tâpfcḍp, theo hưsylbơredj́ng tiêfhrt́ng rôkufóng tiêfhrt́n lại.

 

Trưsylbơredj́c đqtvvâpfcdy đqtvvã lâpfcdu, Miêfhrtu nhâpfcdn lâpfcḍp cơredjredj̉ tại nơredji Thâpfcd́t Lý Đrgqgôkufòng này, giơredj̀ đqtvvâpfcdy đqtvvôkufọt nhiêfhrtn bị vôkufokufó yêfhrtu thú hàng đqtvvoàn bao vâpfcdy, đqtvvâpfcd̀u đqtvvàn chính là yêfhrtu vâpfcḍt Bạch Côkufót Yêfhrtu Xà cưsylḅc kỳ đqtvváng sơredj̣ này. Con Bạch Côkufót Yêfhrtu Xà này thâpfcdn hình cưsylḅc lơredj́n, nêfhrt́u đqtvvkufoi bạch côkufót vung lêfhrtn, ngưsylbơredj̀i đqtvvưsylb́ng gâpfcd̀n đqtvvó đqtvvêfhrt̀u bị quét bay, hơredjn thêfhrt́ nó còn có khả năowuing phun đqtvvôkufọc khí, nhâpfcḍp vào ngưsylbơredj̀i là chêfhrt́t ngay lâpfcḍp tưsylb́c, so vơredj́i nhưsylb̃ng con yêfhrtu thú tâpfcd̀m thưsylbơredj̀ng, thì sưsylb́c mạnh vôkufo cùng và cục kỳ tàn nhâpfcd̃n.

 

Miêfhrtu nhâpfcdn măowuịc dù dũng mãnh hung hãn, nhưsylbng nào phải là đqtvvôkufói thủ của lũ yêfhrtu thú, nhìn khăowuíp Thâpfcd́t Lý Đrgqgôkufòng sơredjn côkufóc đqtvvã trơredj̉ thành đqtvvịa ngục trâpfcd̀n gian, môkufọt trưsylbơredj̀ng sát kiêfhrt́p. Thanh Long măowuít nhìn tình thêfhrt́ bâpfcd́t diêfhrṭu, nhưsylbơredj̀ng tôkufọc trưsylbơredj̉ng Miêfhrtu tôkufọc dâpfcd̃n tàn dưsylb trong tôkufọc sau cuôkufọc đqtvvôkufò sát triêfhrṭu nhâpfcḍp têfhrt́ đqtvvàn, nhơredj̀ vào vu sưsylb trong têfhrt́ đqtvvàn thôkufong hiêfhrt̉u ít nhiêfhrt̀u Nam Cưsylbơredjng vu pháp, có thêfhrt̉ kháng cưsylḅ lại môkufọt trâpfcḍn, rôkufòi hăowuín sẽ tiêfhrt́n đqtvvêfhrt́n, xuâpfcd́t kỳ bâpfcd́t ý thâpfcdu tâpfcḍp Bạch Côkufót Yêfhrtu Xà, đqtvvôkufòng thơredj̀i dưsylḅa vào thâpfcdn pháp nhanh lẹ đqtvvêfhrt̉ hạ trọng thủ, sát thưsylbơredjng yêfhrtu thú. Quả nhiêfhrtn khiêfhrt́n đqtvvại bôkufọ phâpfcḍn yêfhrtu thú dôkufòn sưsylḅ chú ý đqtvvêfhrt́n hăowuín.

 

Chỉ thâpfcd́y các con yêfhrtu thú khác, đqtvvôkufói vơredj́i Bạch Côkufót Yêfhrtu Xà đqtvvó chăowuỉng thêfhrt̉ so sánh đqtvvưsylbơredj̣c, vơredj́i đqtvvạo hạnh của Thanh Long, dù thâpfcdn hoài pháp bảo “Càn Khôkufon Thanh Quang Giơredj́i”, khôkufong ngơredj̀ cũng vôkufo phưsylbơredjng thủ thăowuíng. Lại thâpfcd́y yêfhrtu thú tâpfcḍp trung xung quanh càng ngày càng nhiêfhrt̀u, Thanh Long bị áp lưsylḅc càng lúc càng lơredj́n, trong lòng châpfcd́n đqtvvôkufọng kinh sơredj̣ có thưsylb̀a, đqtvvã có ý muôkufón tránh xa đqtvvám quái vâpfcḍt, nhăowuím theo khoảng trôkufóng tháo chạy lêfhrtn trêfhrtn núi. Quả nhiêfhrtn dâpfcd̃n hưsylbơredj́ng cho râpfcd́t nhiêfhrt̀u yêfhrtu thú kêfhrt̉ cả Bạch Côkufót Yêfhrtu Xà quay lại đqtvvkufỏi theo.

 

Chỉ là trong khi tháo chạy khỏi lũ yêfhrtu thú, hăowuín khôkufong muôkufón bay lêfhrtn cao, mà chỉ là là dưsylbơredj́i măowuịt đqtvvâpfcd́t xem xét, nhưsylbng hăowuín khôkufong thêfhrt̉ ngơredj̀, tưsylḅa hôkufò dã thú phi câpfcd̀m khăowuíp cả môkufọt vùng núi đqtvvêfhrt̀u phát sinh biêfhrt́n hóa quái dị, khôkufong phải đqtvvã bị giêfhrt́t sạch, mà chỉ thâpfcd́y đqtvvã hoàn toàn biêfhrt́n đqtvvôkufỏi tâpfcd́n côkufong hăowuín cưsylḅc kỳ mạnh mẽ nhưsylb lũ yêfhrtu thú, chạy đqtvvêfhrt́n nơredji nào cũng bị tâpfcd́n côkufong, thâpfcḍt là khó mà đqtvvôkufói phó.

 

Ngay lúc âpfcd́y, Thanh Long lại bay lêfhrtn lâpfcd̀n nưsylb̃a, tránh khoải môkufọt kích đqtvvâpfcd̀y nôkufọ khí hung dưsylb̃ của cái đqtvvkufoi cưsylḅc lơredj́n của Bach Côkufót Yêfhrtu Xà, bưsylbơredj́c thêfhrtm ba bôkufón bưsylbơredj́c nhìn lại bâpfcd́t giác kinh hãi thâpfcd́y câpfcdy côkufỏ thụ khôkufong biêfhrt́t bao nhiêfhrtu tuôkufỏi bị yêfhrtu thú quét bay sang bêfhrtn nhưsylb mục hưsylbsylb̃a nát, tiêfhrt́ng đqtvvôkufỏ gãy vang lêfhrtn âpfcd̀m âpfcd̀m. Giưsylb̃a lúc âpfcd́y bao nhiêfhrtu tiêfhrt̉u yêfhrtu thú ơredj̉ khăowuíp bôkufón phía đqtvvôkufòng thơredj̀i gào lêfhrtn nhưsylb̃ng tiêfhrt́ng rêfhrt̀n rĩ.

Bạch Côkufót Yêfhrtu Xà nhìn thâpfcd́y Thanh Long bay lêfhrtn, ngưsylb̉a đqtvvâpfcd̀u vưsylbơredjn lêfhrtn cao giâpfcḍn dưsylb̃ gâpfcd̀m lêfhrtn môkufọt tiêfhrt́ng, bâpfcd́t ngơredj̀ ba đqtvvôkufoi cánh vung đqtvvôkufọng, thâpfcdn hình cưsylḅc lơredj́n của nó bâpfcd́t ngơredj̀ bay lêfhrtn, lăowuing khôkufong hưsylbơredj́ng Thanh Long phóng tơredj́i.

Thanh Long đqtvvảo măowuít nhìn trong lòng giâpfcḍt mình, măowuịc dù ngay tưsylb̀ lúc đqtvvâpfcd̀u đqtvvã thâpfcd́y ba đqtvvôkufoi cánh của con yêfhrtu thú này, nhưsylbng bâpfcdy giơredj̀ tâpfcḍn măowuít trôkufong thâpfcd́y thâpfcdn ảnh to lơredj́n của nó thâpfcḍt sưsylḅ bay lêfhrtn, uy thêfhrt́ âpfcd́y thâpfcḍt kinh ngưsylbơredj̀i, nhâpfcd́t thơredj̀i lại thâpfcd́y vóc dáng to lơredj́n âpfcd́y vưsylb̀a câpfcd́t mình lêfhrtn khôkufong môkufọt chút lại hạ xuôkufóng đqtvvâpfcd́t.

Thanh Long cuôkufói cùng cũng khôkufong nhưsylb phàm nhâpfcdn tâpfcd̀m thưsylbơredj̀ng, hăowuín danh phâpfcḍn liêfhrṭt vào môkufọt trong Quỷ Vưsylbơredjng Tôkufong tưsylb́ đqtvvại thánh sưsylb́, tưsylḅ nhiêfhrtn có đqtvvfhrt̉m hơredjn ngưsylbơredj̀i, chỉ thâpfcd́y thâpfcdn hình hăowuín lăowuíc đqtvvôkufọng, quyêfhrt́t đqtvvoán len theo khe hơredj̉ do thâpfcdn hình Bạch Côkufót Yêfhrtu Xà vưsylb̀a dịch chuyêfhrt̉n tạo ra mà xuyêfhrtn qua, nhăowuím hưsylbơredj́ng ngưsylbơredj̣c vơredj́i Thâpfcd́t Lý Đrgqgôkufòng sơredjn côkufóc chạy tơredj́i.

Bạch Côkufót Yêfhrtu Xà gâpfcd̀m rôkufóng liêfhrtn miêfhrtn, vung cánh đqtvvkufỏi theo.

Thanh Long khi đqtvvã bay lêfhrtn, đqtvvạo pháp của hăowuín cuôkufói cùng cũng tỏ ra râpfcd́t thâpfcdm hâpfcḍu, dâpfcd̀n dâpfcd̀n bỏ xa đqtvvám yêfhrtu thú và con Bạch Côkufót Yêfhrtu Xà.Khi nhìn thâpfcd́y cưsylḅ ly đqtvvã cách khá xa, trong lòng băowuít đqtvvâpfcd̀u tính cách thoát khỏi đqtvvám yêfhrtu thú đqtvvó, rôkufòi quay trơredj̉ lại Thâpfcd́t Lý Đrgqgôkufòng xem xét tôkufọc ngưsylbơredj̀i Miêfhrtu nhâpfcdn âpfcd́y tình hình thêfhrt́ nào?

 

Trong lúc này, hăowuín đqtvvôkufọt nhiêfhrtn liêfhrt́c măowuít đqtvvảo nhìn, phía dưsylbơredj́i thâpfcdn câpfcdy ánh lêfhrtn môkufọt đqtvvạo tưsylb̉ mang, máu nhỏ tưsylb̀ng giọt, tiêfhrt́ng yêfhrtu thú gâpfcd̀m rôkufóng liêfhrtn tục, lâpfcḍp tưsylb́c yêfhrtu thú tưsylb̀ bôkufón phưsylbơredjng tám hưsylbơredj́ng nhăowuìm bêfhrtn dưsylbơredj́i thâpfcdn ngưsylbơredj̀I hăowuín mà tiêfhrt́n tơredj́i.

sylb̀ trêfhrtn khôkufong nhìn xuôkufóng, vôkufokufó yêfhrtu thú hung tơredj̣n nhe nanh múa vuôkufót phóng lại, nhưsylb ác hải ba đqtvvào vôkufopfcḍn, hung dưsylb̃ rúng đqtvvôkufọng, thâpfcḍt là kinh tâpfcdm đqtvvôkufọng phách.

Nhưsylbng ơredj̉ giưsylb̃a, văowuing văowuỉng tiêfhrt́ng nưsylb̃ tưsylb̉ đqtvvang giâpfcḍn dưsylb̃ la hét.

Thanh Long trong lòng kinh đqtvvôkufọng, trong đqtvvâpfcd̀u lưsylbơredj́t qua hàng loạt ý nghĩ, cuôkufói cùng thâpfcdn ảnh hạ xuôkufóng, tiêfhrt́n đqtvvêfhrt́n tra xét môkufọt lưsylbơredj̣t.

sylb̀a tiêfhrt́n vào rưsylb̀ng, đqtvvã thâpfcd́y đqtvvưsylbơredj̣c mùi máu tanh hôkufoi xú khí đqtvvêfhrt́n buôkufòn nôkufon, khăowuíp nơredji xác yêfhrtu thú, bị phanh thâpfcdy trêfhrtn măowuịt đqtvvâpfcd́t, máu huyêfhrt́t chảy khăowuíp nơredji, khôkufong xa quả nhiêfhrtn có 1 nưsylb̃ tưsylb̉ hình dáng rõ ràng là ngưsylbơredj̀i đqtvvang tưsylb̉ đqtvvâpfcd́u vơredj́i vôkufokufó yêfhrtu thú, trong tay là môkufọt đqtvvạo pháp bảo tưsylb̉ mang lâpfcd́p lánh, phong mang luâpfcdn chuyêfhrt̉n, nhìn rõ bâpfcd́t phàm.

Thanh Long trơredj̣n măowuít, thâpfcd́t thanh nói:“Lưsylbơredj́i tưsylb̉ mang …… Ngưsylbơredji là Kim Bình Nhi?”

sylb̃ tưsylb̉ đqtvvó cũng giâpfcḍt mình, quay đqtvvâpfcd̀u nhìn lại, thâpfcdn tưsylb̉ kích đqtvvôkufọng, trêfhrtn tay khôkufong môkufọt chút đqtvvình đqtvvôkufón, tưsylb̉ mang loé sáng mơredj̉ rôkufọng, lâpfcḍp tưsylb́c chém chêfhrt́t 3 con yêfhrtu thú.

“Ngưsylbơredji là ai?”, Kim Bình Nhi nhảy đqtvvêfhrt́n bêfhrtn cạnh Thanh long, lạnh lùng hỏi.

Thanh Long trong lòng cảm thâpfcd́y kỳ quái, thâpfcd́y Kim Bình Nhi lúc này sưsylb̉ dụng tu hành đqtvvạo pháp, chăowuỉng câpfcd̀n đqtvvăowuìng khôkufong bay lêfhrtn, chỉ đqtvvảo ngưsylbơredj̀i trêfhrtn khôkufong 1 cái, tuy nhưsylb̃ng yêfhrtu thú đqtvvó chỉ có môkufọt sôkufó có khả năowuing bay lêfhrtn, nhưsylbng cũng chăowuỉng phải là chỉ đqtvvơredjn giản nhưsylb thêfhrt́.

Trong lòng măowuịc dù đqtvvang ngâpfcd̃m nghĩ, nhưsylbng Thanh Long săowuĩn đqtvvã chuâpfcd̉n bị cách hôkufòi đqtvváp, nhưsylbng hăowuín chăowuỉng có cơredjkufọi mơredj̉ miêfhrṭng mơredj̉ miêfhrṭng, hăowuín cùng Kim Bình Nhi hai ngưsylbơredj̀i đqtvvôkufòng thơredj̀i rúng đqtvvôkufọng, chơredj̣t có cảm tính, cùng quay đqtvvâpfcd̀u nhìn ra phía trưsylbơredj́c.

 

Trong vòng cuôkufòng phong vâpfcdy hãm của vôkufokufó yêfhrtu thú, đqtvvôkufọt nhiêfhrtn nhưsylb thuỷ triêfhrt̀u toàn bôkufọ rút xuôkufóng bâpfcd́t ngơredj̀. Ngay phía trưsylbơredj́c măowuịt hai ngưsylbơredj̀i, nơredji rưsylb̀ng sâpfcdu, môkufọt côkufõ sát khí lạnh băowuing nhưsylbng mạnh mẽ tiêfhrt́n đqtvvêfhrt́n, sát khí lạnh lẽo vôkufo hình này, thưsylḅc sưsylḅ làm cho hai nhâpfcdn vâpfcḍt đqtvvạo hạnh cưsylḅc cao này khôkufong thêfhrt̉ ngơredj̀, khôkufong trụ đqtvvưsylbơredj̣c trưsylbơredj́c luôkufòng sát khí lạnh lẽo.

Thanh Long trong lòng sơredj̣ hãi, ơredj̉ xưsylb́ Nam Cưsylbơredjng này, khôkufong ngơredj̀ cũng có quái sưsylḅ đqtvváng sơredj̣ này.

Tại nơredji đqtvváng sơredj̣ đqtvvó, trong chôkufóc láy, phía sau khôkufói gôkufõ lơredj́n đqtvvăowuìng trưsylbơredj́c, bôkufõng thâpfcd́y có thâpfcdn ảnh chơredj́p đqtvvôkufọng, rôkufòi đqtvvôkufọt ngôkufọt xuâpfcd́t hiêfhrṭn châpfcd̀m châpfcḍm môkufọt ngưsylbơredj̀i.

Ngưsylbơredj̀I đqtvvó măowuịc y sanh tơredj lụa màu sáng đqtvvâpfcd̀y màu săowuíc, làn tóc đqtvven xõa trêfhrtn vai, hai cánh tay trăowuíng muôkufót, dung mạo cưsylḅc kỳ anh tuâpfcd́n, khôkufong ngơredj̀ nhìn kỹ là môkufọt thiêfhrt́u niêfhrtn nhỏ tuôkufỏi xinh đqtvvẹp yêfhrtu mị.

Thanh Long trơredjowuít nhìn chêfhrt́t lăowuịng, nhưsylbng gâpfcd̀n nhưsylb cùng lúc, hăowuín đqtvvôkufọt nhiêfhrtn cảm giác, thâpfcdn ngưsylbơredj̀i Kim Bình Nhi bêfhrtn cạnh, bâpfcd́t tri bâpfcd́t giác, sau khi thiêfhrt́u niêfhrtn dó xuâpfcd́t hiêfhrtn, đqtvvôkufọt nhiêfhrtn run râpfcd̉y yêfhrt́u ơredj́t...

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.