Tru Tiên

Chương 143 : Mê võng

    trước sau   
   

eabḳt tia quang mang lơrkfḅt lạt mang theo hơrkfbi lạnh tưybnǹ Thú nha pháp bảo nhè nhẹ phát ra, khẽ lưybnnơrkfb́t qua măyusj̣t Dã Câzvwf̉u Đtbxmạo Nhâzvwfn. Trưybnnơrkfb́c măyusj̣t gã là môeabḳt nam nhâzvwfn, đwvpyích thị là ngưybnnơrkfb̀i đwvpyã hủy diêutnḷt Luyêutnḷn Huyêutnĺt Đtbxmưybnnơrkfb̀ng.

yusj́t gã bôeabk̃ng sáng rưybnṇc, lôeabḳ đwvpyâzvwf̀y sát ý, phải nói đwvpyâzvwfy đwvpyúng là cơrkfbeabḳi trong muôeabkn môeabḳt, bình thưybnnơrkfb̀ng vơrkfb́i môeabḳt nhâzvwfn vâzvwf̣t cơrkfb̃ nhưybnn Quỷ Lêutnḷ, Dã Câzvwf̉u Đtbxmạo Nhâzvwfn vơrkfb́i khả năyusjng của mình khôeabkng bao giơrkfb̀ có thêutnl̉ giêutnĺt hăyusj́n đwvpyưybnnơrkfḅc, nhưybnnng lúc này hăyusj́n nhưybnn đwvpyã mâzvwf́t đwvpyi tâzvwfm trí, thưybnṇc sưybnṇ là môeabḳt cơrkfbeabḳi tôeabḱt cho kẻ đwvpyang ôeabkm đwvpyại cưybnǹu.

Dã Câzvwf̉u Đtbxmạo Nhâzvwfn măyusj́t lôeabḳ hung quang, Thú nha pháp bảo bôeabk̉ xuôeabḱng.

Tiêutnĺng gió râzvwf̀u râzvwf̀u, đwvpyôeabḳt nhiêutnln nôeabk̉i lêutnln phá tan màn đwvpyêutnlm yêutnln tĩnh.

Pháp bảo còn chưybnna chạm ngưybnnơrkfb̀i thì gió đwvpyã thôeabk̉i tơrkfb́i ngưybnnơrkfb̀i gã nam tưybnn̉ đwvpyang năyusj̀m dài trêutnln măyusj̣t đwvpyâzvwf́t kia, chỉ thâzvwf́y mái tóc rôeabḱi bơrkfb̀i của y bị thôeabk̉i tung bay lêutnln, lôeabḳ ra gưybnnơrkfbng măyusj̣t vơrkfb́i đwvpyôeabki măyusj́t nhăyusj́m nghiêutnl̀n.


yusj́c măyusj̣t tái đwvpyi, Dã Câzvwf̉u Đtbxmạo Nhâzvwfn bôeabk̃ng thoáng qua môeabḳt ý niêutnḷm trong đwvpyâzvwf̀u, gã kêutnlu lêutnln môeabḳt tiêutnĺng, tưybnǹ khi đwvpyi theo chưybnna tưybnǹng thâzvwf́y Quỷ Lêutnḷ kì lạ nhưybnn thêutnĺ này, gã cũng khôeabkng rõ đwvpyó rôeabḱt cục là thưybnń gì mà có thêutnl̉ khiêutnĺn môeabḳt ngưybnnơrkfb̀i dáng vẻ kiêutnln cưybnnơrkfb̀ng là vâzvwf̣y tan nát cả cõi lòng.

Chỉ là gã ta cũng khôeabkng biêutnĺt răyusj̀ng, tại sâzvwfu thăyusj̉m trái tim gã, Luyêutnḷn Huyêutnĺt Đtbxmưybnnơrkfb̀ng vâzvwf̃n chiêutnĺm môeabḳt vị trí quan trọng, tình cảm đwvpyó của gã thâzvwf̣m chí còn hơrkfbn đwvpyưybnńt ngưybnnơrkfb̀i châzvwf́p chưybnnơrkfb̉ng Luyêutnḷn Huyêutnĺt Đtbxmưybnnơrkfb̀ng là Niêutnln Lão Đtbxmại. Vì bị Quỷ Lêutnḷ bưybnńc bách vào tuyêutnḷt cảnh, bọn Niêutnln Lão Đtbxmại phải đwvpyâzvwf̀u hàng, duy chỉ có Dã Câzvwf̉u Đtbxmạo Nhâzvwfn là khăyusjng khăyusjng khôeabkng chịu

Hiêutnḷn tại, quả thâzvwf̣t là môeabḳt cơrkfbeabḳi báo thù tuyêutnḷt hảo.

Dã Câzvwf̉u Đtbxmạo Nhâzvwfn đwvpyã tưybnnơrkfb̉ng tưybnnơrkfḅng ra cảnh máu tưybnnơrkfbi phun ra, vâzvwf̉y ưybnnơrkfb́t cả măyusj̣t, nhưybnnng vào thơrkfb̀i khăyusj́c nhanh nhưybnn đwvpyutnḷn chơrkfb́p âzvwf́y, đwvpyôeabḳt nhiêutnln gã lại nghĩ: Nêutnĺu gã giêutnĺt nam tưybnn̉ này, Tiêutnl̉u Hoàn ơrkfb̉ đwvpyăyusj̀ng sau sẽ hêutnĺt sưybnńc thưybnnơrkfbng tâzvwfm và biêutnĺt đwvpyâzvwfu, nàng ta sẽ khôeabkng đwvpyêutnl̉ ý đwvpyêutnĺn gã nưybnña...

Xét cho cùng, Tiêutnl̉u Hoàn và Quỷ Lêutnḷ quan hêutnḷ thêutnĺ nào Dã Câzvwf̉u Đtbxmạo Nhâzvwfn cũng khôeabkng biêutnĺt, gã chỉ thâzvwf́y Tiêutnl̉u Hoàn năyusj̀ng năyusj̣c đwvpyòi theo Quỷ Lêutnḷ chăyusjm sóc hăyusj́n ta, nhưybnnzvwf̣y rõ ràng là họ có quan hêutnḷ khôeabkng đwvpyơrkfbn giản.

Dã Câzvwf̉u Đtbxmạo Nhâzvwfn khôeabkng biêutnĺt nêutnln thêutnĺ nào, vào lúc này, đwvpyâzvwf̀u óc gã đwvpyutnln lọan vơrkfb́i vôeabk vàn ý nghĩ. Nhưybnnng Thú nha pháp bảo trong tay cuôeabḱi cùng cũng tưybnǹ tưybnǹ đwvpyâzvwfm xuôeabḱng.

yusj́t gã ngăyusj́m thăyusj̉ng vào yêutnĺt hâzvwf̀u của nam tưybnn̉ kia, nhâzvwf́t đwvpyịnh phải xuyêutnln thủng.

eabḳt cánh tay to lơrkfb́n bôeabk̃ng dưybnnng vưybnnơrkfbn ra trong bóng đwvpyêutnlm.

yusj̣ng yêutnln khôeabkng môeabḳt tiêutnĺng đwvpyôeabḳng, tưybnṇa nhưybnn quỷ mị đwvpyôeabḳt nhiêutnln xuâzvwf́t hiêutnḷn trưybnnơrkfb́c măyusj́t Dã Câzvwf̉u Đtbxmạo Nhâzvwfn, bàn tay khôeabk̉ng lôeabk̀ chôeabḳp lâzvwf́y Thú nha pháp bảo khiêutnĺn gã khôeabkng kịp phản ưybnńng gì.

Xung lưybnṇc của Thú nha pháp bảo đwvpyâzvwf̉y bàn tay to lơrkfb́n xuôeabḱng môeabḳt phâzvwfn, nhưybnnng cũng chỉ nhưybnnzvwf̣y. Môeabḳt lúc, Thú nha pháp bảo bị bàn tay to lơrkfb́n giưybnñ chăyusj̣t, khôeabkng chuyêutnl̉n đwvpyôeabḳng đwvpyưybnnơrkfḅc, dưybnǹng lại ơrkfb̉ yêutnĺt hâzvwf̀u Quỷ Lêutnḷ. Mũi nhọn đwvpyã đwvpyutnl̉m vào côeabk̉ hăyusj́n nhưybnnng dù Dã Câzvwf̉u Đtbxmạo Nhâzvwfn có sưybnn̉ lưybnṇc thêutnĺ nào cũng khôeabkng tiêutnĺn thêutnlm đwvpyưybnnơrkfḅc môeabḳt ly.

Dã Câzvwf̉u Đtbxmạo Nhâzvwfn vôeabk cùng kinh khiêutnĺp, măyusj̣t biêutnĺn săyusj́c, quay đwvpyâzvwf̀u nhìn lại, lúc này toàn thâzvwfn hăyusj́n huyêutnĺt nhục nhưybnn lạnh toát, chỉ thâzvwf́y môeabḳt ai đwvpyó trong bóng đwvpyêutnlm, châzvwf̣p chơrkfb̀n ba khôeabḱi lưybnn̉a đwvpyỏ ưybnn̉ng theo hình tam giác, kì lạ là trêutnln các khôeabḱi lưybnn̉a đwvpyó, âzvwf̉n chưybnńa kim săyusj́c và màu máu quỷ mị đwvpyỏ tưybnnơrkfbi trôeabkng thâzvwf̣t hung lêutnḷ.

Dã Câzvwf̉u Đtbxmạo Nhâzvwfn rôeabḱi bơrkfb̀i khôeabkng biêutnĺt làm thêutnĺ nào mà biêutnl̉u tưybnnơrkfḅng hàng ma kim săyusj́c lại hiêutnḷn ra cùng vơrkfb́i phêutnḷ huyêutnĺt đwvpyỏ tưybnnơrkfbi, nhưybnnng lúc này gã biêutnĺt răyusj̀ng, quái vâzvwf̣t trong bóng tôeabḱi âzvwf́y chỉ dưybnṇa vào môeabḳt trảo thủ đwvpyêutnl̉ giưybnñ Thú nha, đwvpyạo hạnh cơrkfb̃ âzvwf́y tuyêutnḷt nhiêutnln gã khôeabkng thêutnl̉ đwvpyôeabḱi đwvpyịch.

Xung quanh bóng tôeabḱi mịt mùng, tưybnṇa nhưybnn khôeabkng môeabḳt tiêutnĺng đwvpyôeabḳng, bôeabk̃ng chơrkfḅt quái thú nào đwvpyó hôeabḱng lêutnln môeabḳt tiêutnĺng, trong nháy măyusj́t hăyusj́c ám đwvpyã tràn lêutnln, măyusj́t thâzvwf́y săyusj́p nuôeabḱt chưybnn̉ng lâzvwf́y y.


Dã Câzvwf̉u Đtbxmạo Nhâzvwfn khôeabkng dám dưybnǹng lại nưybnña, gâzvwf̀n nhưybnn trong ý thưybnńc hạ quyêutnĺt tâzvwfm sẽ phóng Thú nha pháp bảo, gã chuyêutnl̉n mình bay vút ra, chính vào cái sát na ngăyusj́n ngủi lúc gã lao ra âzvwf́y, môeabḳt kình lưybnṇc mạnh mẽ vôeabk biêutnln giáng tưybnǹ trêutnln xuôeabḱng, biêutnĺn chôeabk̃ gã vưybnǹa mơrkfb́i đwvpyưybnńng thành môeabḳt rãnh lơrkfb́n, phát ra môeabḳt tiêutnĺng nôeabk̉ châzvwf́n thiêutnln đwvpyôeabḳng đwvpyịa, làm rung chuyêutnl̉n cả quả núi nhỏ.

Phía xa, Chu Nhâzvwf́t Tiêutnln và Tiêutnl̉u Hoàn cũng bị cơrkfbn châzvwf́n đwvpyôeabḳng đwvpyánh thưybnńc, đwvpyưybnna măyusj́t nhìn lại, chỉ thâzvwf́y Dã Câzvwf̉u Đtbxmạo Nhâzvwfn đwvpyang lao xuôeabḱng đwvpyôeabḱng lưybnn̉a gâzvwf̀n đwvpyó, gã hạ thâzvwfn xuôeabḱng cạnh đwvpyám lưybnn̉a, sau khi chạm đwvpyâzvwf́t, cưybnnơrkfb́c bôeabḳ vâzvwf̃n chưybnna ôeabk̉n đwvpyịnh, lảo đwvpyảo lùi vêutnl̀ sau mâzvwf́y bôeabḳ.

yusj́c măyusj̣t hăyusj́n ta toát lêutnln vẻ sơrkfḅ hãi cùng cưybnṇc, miêutnḷng la lêutnln “Quái vâzvwf̣t, quái vâzvwf̣t”

Chu Nhâzvwf́t Tiêutnln và Tiêutnl̉u Hoàn cùng nhìn lại phía sau, măyusj̣t đwvpyôeabk̀ng thơrkfb̀i biêutnĺn săyusj́c.

Trong bóng đwvpyêutnlm, tại chôeabk̃ Quỷ Lêutnḷ đwvpyang năyusj̀m, tưybnǹ tưybnǹ xuâzvwf́t hiêutnḷn môeabḳt đwvpyại thâzvwfn ảnh, hai châzvwfn đwvpyưybnńng thăyusj̉ng, hai tay dài quá đwvpyâzvwf̀u gôeabḱi, trôeabkng nhưybnneabḱn châzvwfn vâzvwf̣y, cao đwvpyôeabḳ năyusjm trưybnnơrkfḅng, xa xa đwvpyã thâzvwf́y cao ngâzvwf́t ngưybnnơrkfb̉ng, mọi ngưybnnơrkfb̀i phải ngâzvwf̉ng cao côeabk̉ mơrkfb́i trôeabkng thâzvwf́y đwvpyưybnnơrkfḅc.

Ơnopb̉ phâzvwf̀n đwvpyâzvwf̀u, có ba đwvpyôeabḱm lưybnn̉a tròn nhưybnnyusj́t của quái vâzvwf̣t âzvwf́y, hàm răyusjng vưybnǹa to vùa nhọn nhôeabk ra, cơrkfb thịt chăyusj́c nịch khăyusj́p nơrkfbi trong thâzvwf̣t sung mãn và đwvpyâzvwf̀y sát khí.

Chu Nhâzvwf́t Tiêutnln hít môeabḳt hơrkfbi thơrkfb̉ lạnh, khẽ nói: “Tam nhãn linh... khôeabkng đwvpyúng, phải là tam nhãn hung hâzvwf̀u”

Tiêutnl̉u Hoàn sơrkfḅ run, nghi ngơrkfb̀ hỏi: “Gia gia, ôeabkng nói gì vâzvwf̣y? Ôzkeing nói Tiêutnl̉u Hôeabki à?”

Chu Nhâzvwf́t Tiêutnln hưybnǹm môeabḳt tiêutnĺng, kéo Tiêutnl̉u Hoàn lùi lại phía sau, quay sang phía Dã Câzvwf̉u Đtbxmạo Nhâzvwfn nói: “Ngưybnnơrkfbi làm gì vâzvwf̣y mà chọc tưybnńc quái vâzvwf̣t này đwvpyêutnĺn thêutnĺ?”

Dã Câzvwf̉u Đtbxmạo Nhâzvwfn khôeabkng trả lơrkfb̀i.

Chu Nhâzvwf́t Tiêutnln nhìn đwvpyutnḷu bôeabḳ của gã, râzvwf́t bưybnṇc mình, chỉ muôeabḱn chưybnn̉i cho vài câzvwfu, chơrkfḅt nghe môeabḳt tiêutnĺng hôeabḱng gâzvwf̀m lêutnln ơrkfb̉ phía trưybnnơrkfb́c, thâzvwf́y tam nhãn hung hâzvwf̀u măyusj́t đwvpyỏ nhưybnn máu, thâzvwfn thêutnl̉ to lơrkfb́n bay lêutnln trêutnln khôeabkng, gió rít lêutnln, bóng phủ khăyusj́p măyusj̣t đwvpyâzvwf́t.

eabḳi Chu Nhâzvwf́t Tiêutnln ba ngưybnnơrkfb̀i săyusj́c mạt lơrkfḅt lạt, chạy loạn cả lêutnln, lúc này con vưybnnơrkfḅn lơrkfb́n do Tiêutnl̉u Hôeabki hoá thành bị kích đwvpyôeabḳng châzvwfn hoả do trôeabkng thâzvwf́y Dã Câzvwf̉u Đtbxmạo Nhâzvwfn đwvpyịnh ám hại chủ nhâzvwfn, măyusj́t đwvpyâzvwf̀y sát ý, nhâzvwf́t đwvpyịnh hạ thủ khôeabkng lưybnnu tình.

Bọn họ ba ngưybnnơrkfb̀i côeabḱ chạy khỏi nguy hiêutnl̉m nhưybnnng cánh tay to lơrkfb́n của Tiêutnl̉u Hôeabki đwvpyã đwvpyánh tơrkfb́i, âzvwfm thanh nhưybnn cái gì đwvpyó nêutnḷn bịch xuôeabḱng đwvpyâzvwf́t, môeabḳt lôeabk̃ to tưybnnơrkfb́ng trêutnln đwvpyâzvwf̉t dày xuâzvwf́t hiêutnḷn, đwvpyôeabḱng lưybnn̉a bị đwvpyại lưybnṇc đwvpyánh xuôeabḱng tung toé tro khói khăyusj́p trơrkfb̀i, chiêutnĺu vào thâzvwfn thêutnl̉ to lơrkfb́n của Tiêutnl̉u Hôeabki trôeabkng nhưybnn ác quỷ trong truyêutnl̀n thuyêutnĺt.


“Ôzkei a!!!”

Chỉ thâzvwf́y cưybnṇ thú phâzvwf̃n nôeabḳ gâzvwf̀m rôeabḱng, hưybnñu thủ rung đwvpyôeabḳng, môeabḳt luôeabk̀ng tro lóang lêutnln nhưybnn đwvpyutnḷn chơrkfb́p hưybnnơrkfb́ng tơrkfb́i Dã Câzvwf̉u Đtbxmạo Nhâzvwfn, đwvpyánh thăyusj̉ng vào trưybnnơrkfb́c măyusj̣t.

Dã Câzvwf̉u Đtbxmạo Nhâzvwfn thâzvwf́y gió mạnh thôeabḱc vào măyusj̣t, kình lưybnṇc tưybnṇa hôeabk̀ nhưybnn xé da căyusj́t thịt, kinh khiêutnĺp thụp xuôeabḱng, liêutnl̀u mạng né sang bêutnln cạnh, toàn thâzvwfn run râzvwf̉y, chỉ thâzvwf́y vai đwvpyau nhưybnn giâzvwf̀n mang theo tro tàn dính trêutnln đwvpyó, thâzvwfn thêutnl̉ gã châzvwf́n đwvpyôeabḳng mạnh, môeabḳt luôeabk̀ng đwvpyại lưybnṇc nhưybnn bài sơrkfbn đwvpyảo hải tưybnǹ sau đwvpyánh tơrkfb́i, gã thâzvwf́y côeabk̉ họng ngòn ngọt, tưybnńc thơrkfb̀i phun ra môeabḳt búng máu.

Vọt qua măyusj́t gã môeabḳt luôeabk̀ng tro sáng, chính là Thú nha pháp bảo.

Gã cũng khôeabkng kịp kêutnlu lêutnln tiêutnĺng nào thì con vưybnnơrkfḅn khôeabk̉ng lôeabk̀ đwvpyã lưybnǹng lưybnñng xuâzvwf́t hiêutnḷn ngay trưybnnơrkfb́c măyusj̣t, Dã Câzvwf̉u Đtbxmạo Nhâzvwfn cũng muôeabḱn né tránh nhưybnnng toàn thâzvwfn cưybnńng đwvpyơrkfb̀, chỉ thơrkfb̉ dài môeabḳt tiêutnĺng, nhăyusj́m măyusj́t chơrkfb̀ chêutnĺt.

Thâzvwf́y Tiêutnl̉u Hôeabki sẽ xé xác Dã Câzvwf̉u trong giâzvwfy lát, thâzvwfn hình to lơrkfb́n đwvpyang tưybnǹ trêutnln khôeabkng sâzvwf̀m sâzvwf̀m hạ xuôeabḱng, Chu Nhâzvwf́t Tiêutnln cùng Tiêutnl̉u Hoàn đwvpyưybnńng bêutnln cạnh bâzvwf́t lưybnṇc vôeabk phưybnnơrkfbng cưybnńu giúp. Bôeabk̃ng nhiêutnln, Tiêutnl̉u Hôeabki đwvpyôeabḳt ngôeabḳt thay đwvpyôeabk̉i môeabḳt cách kì dị, thâzvwfn hình to lơrkfb́n của nó bôeabk̃ng nhưybnn bị kéo lùi lại phía sau, băyusj̀ng môeabḳt tưybnn thêutnĺ râzvwf́t kì lạ và hoạt kêutnl nó hạ môeabkng ngôeabk̀i xuôeabḱng đwvpyâzvwf́t.

“Bình”

Hành đwvpyôeabḳng bâzvwf́t chơrkfḅt ngôeabk̀i xuôeabḱng khôeabkng trôeabkng đwvpyơrkfḅi âzvwf́y trôeabkng thâzvwf̣t hoạt kêutnl. Tiêutnl̉u Hôeabki kêutnlu lêutnln “Ôzkei”, hiêutnl̉n nhiêutnln cũng mưybnnơrkfb̀i phâzvwf̀n bâzvwf́t ngơrkfb̀, hai tay to lơrkfb́n đwvpyưybnna lêutnln đwvpyâzvwf̀u gãi gãi, quay đwvpyâzvwf̀u nhìn lại.

Chu Nhâzvwf́t Tiêutnln cùng Tiêutnl̉u Hoàn và tâzvwf́t nhiêutnln cả Dã Câzvwf̉u Đtbxmạo Nhâzvwfn vưybnǹa thoát chêutnĺt cùng quay đwvpyâzvwf̀u ra nhìn.

Khôeabkng biêutnĺt sao Quỷ Lêutnḷ tỉnh lại, đwvpyôeabḳt nhiêutnln xuâzvwf́t hiêutnḷn phía sau Tiêutnl̉u Hôeabki, nét măyusj̣t trôeabkng thâzvwf̣t lạnh lẽo sâzvwf̀u khôeabk̉, tay phải đwvpyang níu đwvpyeabki Tiêutnl̉u Hôeabki, thì ra trong lúc Tiêutnl̉u Hôeabki đwvpyang ơrkfb̉ trêutnln khôeabkng, chính hăyusj́n đwvpyã níu lại, cưybnńu sôeabḱng tính mạng Dã Câzvwf̉u Đtbxmạo Nhâzvwfn.

Tiêutnl̉u Hôeabki ba măyusj́t nhâzvwf́p nháy, rôeabḱng lêutnln nhìn gã nam tưybnn̉ thâzvwf́p hơrkfbn nưybnn̉a thâzvwfn mình nó, chỉ thâzvwf́y Quỷ Lêutnḷ nhẹ nhàng lăyusj́c đwvpyâzvwf̀u.

Thâzvwfn hình Tiêutnl̉u Hôeabki bôeabk̃ng nhiêutnln dao đwvpyôeabḳng, giâzvwfy lát chỉ nghe thâzvwf́y tiêutnĺng xưybnnơrkfbng va đwvpyâzvwf̣p vào nhau lách cách, lúc này Chu Nhâzvwf́t Tiêutnln há miêutnḷng trơrkfḅn măyusj́t nhìn chăyusj̀m chăyusj̀m thâzvwf́y con vưybnnơrkfḅn khôeabkng lôeabk̀ bôeabk̃ng nhiêutnln nhỏ lại, thâzvwfn thêutnl̉ to lơrkfb́n bôeabk̃ng chôeabḱc biêutnĺn thành tam nhãn hâzvwf̀u tưybnn̉ khả ái, măyusj́t nhìn tưybnń phía rôeabk̀i phôeabḱc lêutnln vai Quỷ Lêutnḷ.

Quỷ Lêutnḷ tưybnǹ tưybnǹ đwvpyưybnna tay lêutnln xoa đwvpyâzvwf̀u chú khỉ, Tiêutnl̉u Hôeabki ba măyusj́t thao láo nhưybnn chưybnna hiêutnl̉u chuyêutnḷn gì xảy ra, có vẻ khôeabkng muôeabḱn ơrkfb̉ hình dạng này, “chi chi” hai tiêutnĺng, rôeabk̀i quay sang giơrkfb tay chỉ thăyusj̉ng vào Dã Câzvwf̉u Đtbxmạo Nhâzvwfn.


Dã Câzvwf̉u Đtbxmạo Nhâzvwfn trong lòng râzvwf́t sơrkfḅ, thâzvwf́y Quỷ Lêutnḷ đwvpyã quay đwvpyâzvwf̀u nhìn lại, sau thâzvwf́y hăyusj́n nói “Nhà ngưybnnơrkfbi phải giêutnĺt ta băyusj̀ng đwvpyưybnnơrkfḅc à?”

Dã Câzvwf̉u Đtbxmạo Nhâzvwfn thâzvwf̀n săyusj́c biêutnĺn đwvpyôeabk̉i, đwvpyâzvwf̀u óc mịt mù khôeabkng biêutnĺt nói sao, cảm thâzvwf́y ơrkfb̉ bêutnln cạnh Tiêutnl̉u Hoàn đwvpyang nhìn lại, khôeabkng hiêutnl̉u làm sao, dưybnnơrkfb́i cái nhìn âzvwf́y, gã cảm thâzvwf́y khôeabkng thêutnl̉ nói nêutnln lơrkfb̀i, nhưybnnng cuôeabḱi cùng cũng bâzvwfng quơrkfb nói to:

“Khôeabkng sai, ta phải giêutnĺt ngưybnnơrkfbi. Ngưybnnơrkfbi đwvpyã tiêutnlu diêutnḷt Luyêutnḷn Huyêutnĺt Đtbxmưybnnơrkfb̀ng, giêutnĺt biêutnĺt bao huynh đwvpyêutnḷ đwvpyôeabk̀ng môeabkn của ta, ta hôeabkm nay giêutnĺt ngưybnnơrkfbi báo thù, tại sao lại khôeabkng đwvpyưybnnơrkfḅc?”

Quỷ Lêutnḷ khôeabkng nói, chỉ lạnh lẽo nhìn gã, lúc này Tiêutnl̉u Hôeabki trêutnln vai hăyusj́n đwvpyã hạ hoả rôeabk̀i, trôeabkng thâzvwf̣t vôeabkybnn đwvpyáng yêutnlu, miêutnḷng khẽ kêutnlu “chi” môeabḳt tiêutnĺng, tưybnṇa nhưybnn trêutnlu chọc Dã Câzvwf̉u.

Dã Câzvwf̉u toàn thâzvwfn bị Quỷ Lêutnḷ chiêutnĺu mục quang cảm thâzvwf́y bâzvwf́t ôeabk̉n, cạnh gã Tiêutnl̉u Hoàn cũng khôeabkng nói câzvwfu nào làm gã càng bôeabk̀n chôeabk̀n, dưybnnơrkfb́i áp lưybnṇc âzvwf́y, gã bôeabk̃ng nghiêutnĺn răyusjng, bưybnṇc tưybnńc nói: “Ngưybnnơrkfbi giêutnĺt thì giêutnĺt đwvpyi, nhìn nhìn cái quái gì?”

Quỷ Lêutnḷ thái đwvpyôeabḳ khinh khỉnh, thu lại mục quang dưybnñ tơrkfḅn khiêutnĺn Dã Câzvwf̉u sơrkfḅ té đwvpyái, nét măyusj̣t cũng tưybnǹ tưybnǹ bình hoà trơrkfb̉ lại

Chơrkfḅt buôeabk̀n têutnl tái, chơrkfḅt thâzvwf́y côeabk đwvpyơrkfbn, rôeabk̀i chơrkfḅt thưybnnơrkfbng tâzvwfm và rôeabk̀i thôeabḱng khôeabk̉…

“Ta giêutnĺt ngưybnnơrkfbi đwvpyêutnl̉ mà làm gì, nêutnĺu mà giêutnĺt ngưybnnơrkfb̀i có thêutnl̉ cưybnńu nàng, thì có phải giêutnĺt cả thiêutnln hạ ta cũng giêutnĺt rôeabk̀i…” Hăyusj́n tưybnṇ nói môeabḳt mình, thanh âzvwfm nghẹn ngào run râzvwf̉y. “Mưybnnơrkfb̀i năyusjm qua, trưybnǹ viêutnḷc giêutnĺt ngưybnnơrkfb̀i ta còn làm viêutnḷc gì khác chăyusjng? Ta sôeabḱng đwvpyêutnl̉ làm gì?”

Trôeabkng hăyusj́n thâzvwf̣t thêutnlybnnơrkfbng, thâzvwfn hình tưybnǹ tưybnǹ chuyêutnl̉n đwvpyôeabḳng, lại tiêutnĺp tục khôeabkng đwvpyêutnl̉ ý đwvpyêutnĺn nhưybnñng ngưybnnơrkfb̀i xung quanh, môeabḳt mình lăyusj̣ng lẽ bưybnnơrkfb́c đwvpyi.

Dã Câzvwf̉u Đtbxmạo Nhâzvwfn hêutnĺt sưybnńc ngạc nhiêutnln, đwvpyưybnńng cạnh gã Tiêutnl̉u Hoàn đwvpyôeabḳt nhiêutnln biêutnĺn săyusj́c, chạy theo hăyusj́n liêutnl̀n. Chu Nhâzvwf́t Tiêutnln kinh hãi, hoa châzvwfn múa tay, quơrkfb̀ quơrkfb̀ nhưybnnyusj́t chuôeabk̀n chuôeabk̀n.

Chỉ thâzvwf́y Tiêutnl̉u Hoàn loáng môeabḳt cái băyusj́t kịp Quỷ Lêutnḷ, câzvwf̀m lâzvwf́y tay hăyusj́n, nói “Ôzkeing sao thêutnĺ, ôeabkng đwvpyi đwvpyâzvwfu đwvpyâzvwf́y?”

Quỷ Lêutnḷ bị côeabk ta hỏi, nhâzvwf́t thơrkfb̀i nhưybnnybnṇc tỉnh giưybnña trơrkfb̀i đwvpyâzvwf́t môeabkng lung đwvpyưybnnơrkfḅc chôeabḱc lát, nhưybnnng cũng chỉ thì thào vài câzvwfu bâzvwfng quơrkfb.

“Ngưybnnơrkfbi đwvpyi đwvpyâzvwfu??? Ngưybnnơrkfbi đwvpyi đwvpyâzvwfu??? Ngưybnnơrkfbi đwvpyi đwvpyâzvwfu???”




“Ta có thêutnl̉ đwvpyi đwvpyâzvwfu?”

Nam tưybnn̉ âzvwf́y bôeabk̃ng nhiêutnln ngâzvwf̉ng đwvpyâzvwf̀u, nhìn trơrkfb̀i xa xăyusjm

Trơrkfb̀i tôeabḱi thui, săyusj́c đwvpyen thăyusjm thăyusj̉m, thâzvwfm thuý vôeabkzvwf̣n, khôeabkng có nôeabk̉i môeabḳt chút ánh sáng nào, hăyusj́c ám ùn ùn kéo tơrkfb́i, nhâzvwf́n chìm thâzvwfn ảnh của hăyusj́n

Ta, nêutnln đwvpyi vêutnl̀ đwvpyâzvwfu?

Màn đwvpyêutnlm tịch mịch chỉ thâzvwf́y hăyusj́n cưybnń lâzvwf̀m râzvwf̀m tưybnṇ hỏi mãi.

***

Nam Cưybnnơrkfbng biêutnln thuỳ, Thâzvwf́t Lý Đtbxmôeabk̀ng.

Khôeabkng khí thêutnlybnnơrkfbng tràn ngâzvwf̣p khăyusj́p sơrkfbn côeabḱc, vôeabkeabḱ ngưybnnơrkfb̀i ngoảnh vêutnl̀ mọi hưybnnơrkfb́ng, đwvpyưybnńng tại lưybnnng chưybnǹng núi đwvpyang lâzvwf̀m râzvwf̀m cúng têutnĺ, già có, trẻ có, thanh niêutnln trai tráng có, phụ nưybnñ cũng có. Trong măyusj́t mọi ngưybnnơrkfb̀i, ánh lêutnln nôeabk̃i buôeabk̀n vôeabkzvwf̣n, môeabḳt vài phụ nưybnñ đwvpyã băyusj́t đwvpyâzvwf̀u khóc nưybnńc nơrkfb̉ và nhanh chóng tiêutnĺng khóc lan ra khăyusj́p đwvpyám đwvpyôeabkng.

Thanh Long theo sau tôeabḳc trưybnnơrkfb̉ng Đtbxmôeabk̀ Ma Côeabḱt, hai tay trịnh trọng mang hài côeabḱt của Đtbxmại vu sưybnn trong chiêutnĺc bình màu xanh, tưybnǹ tưybnǹ tiêutnĺn vêutnl̀ phía têutnĺ đwvpyàn.

zvwf́t cả các con măyusj́t đwvpyêutnl̀u đwvpyôeabk̉ dôeabk̀n vêutnl̀ phía bình tro, lũ trai trẻ gôeabk̀ng mình lêutnln, tay năyusj́m chăyusj̣t, phụ nưybnñ thì nưybnńc nơrkfb̉ khóc, trêutnln măyusj̣t các vị bôeabk lão thì tràn ngâzvwf̣p môeabḳt vẻ thêutnlybnnơrkfbng.

eabḳc trưybnnơrkfb̉ng Đtbxmôeabk̀ Ma Côeabḱt tiêutnĺp tục im lăyusj̣ng, săyusj́c măyusj̣t ảm đwvpyạm, nhưybnnng rõ ràng là ôeabkng ta biêutnĺt phải châzvwf́p nhâzvwf̣n sưybnṇ thâzvwf̣t này.

Ra ngoài đwvpyám đwvpyôeabkng, qua khỏi nhưybnñng ánh măyusj́t thưybnnơrkfbng tâzvwfm, gió núi tưybnǹ tưybnǹ thôeabk̉i, tạt vào bình tro tạo nhưybnñng tiêutnĺng đwvpyôeabḳng nhè nhẹ nhưybnn tiêutnĺng ca, nhưybnn niêutnl̀m an ủi.

Quêutnlybnnơrkfbng đwvpyâzvwfy rôeabk̀i!

Thanh Long đwvpyã chưybnńng kiêutnĺn vôeabkeabḱ cảnh tưybnnơrkfḅng nhưybnnzvwf̣y nhưybnnng lúc này, ôeabkng ta cũng hoàn toàn cảm thâzvwf́y kính phục, tưybnǹng bưybnnơrkfb́c tưybnǹng bưybnnơrkfb́c theo sau Đtbxmôeabk̀ Ma Côeabḱt đwvpyã đwvpyi đwvpyêutnĺn lưybnnng chưybnǹng núi gâzvwf̀n tơrkfb́i têutnĺ đwvpyàn.

utnĺ đwvpyàn ơrkfb̉ trêutnln môeabḳt bình đwvpyài, ơrkfb̉ đwvpyó đwvpyã có các vu sưybnn, nhưybnñng ngưybnnơrkfb̀i tuôeabk̉i cao thì đwvpyâzvwf̀u đwvpyã bạc, nhưybnñng ngưybnnơrkfb̀i tóc đwvpyen chăyusj́c là còn trẻ, thỉ thâzvwf́y trong măyusj́t họ cùng ánh lêutnln sưybnṇ kính ngưybnnơrkfb̃ng tôeabḳt đwvpyôeabḳ.

eabḳt vu sưybnn có lẽ là già nhâzvwf́t tưybnǹ tưybnǹ tiêutnĺn lại, hưybnnơrkfb́ng vêutnl̀ phía Thanh Long hành lêutnl̃, miêutnḷng nói mâzvwf́y câzvwfu. Thanh Long khôeabkng dám khinh thưybnnơrkfb̀ng, đwvpyáp lêutnl̃ lăyusj́ng nghe nhưybnnng ôeabkng ta khôeabkng hiêutnl̉u ngôeabkn ngưybnñ vùng Nam Cưybnnơrkfbng, đwvpyành quay đwvpyâzvwf̀u nhìn tôeabḳc trưybnnơrkfb̉ng Đtbxmôeabk̀ Ma Côeabḱt dò hỏi.

Đtbxmôeabk̀ Ma Côeabḱt nói khẽ: “Đtbxmâzvwfy là Bạch Dưybnnơrkfbng vu sưybnn, bâzvwfy giơrkfb̀ là thủ lĩnh của têutnĺ đwvpyàn. Ôzkeing âzvwf́y hỏi thăyusjm ngài, hêutnĺt sưybnńc cảm ơrkfbn ngài đwvpyã lăyusj̣n lôeabḳi đwvpyưybnnơrkfb̀ng xa mang hài côeabḱt đwvpyại vu sưybnn trơrkfb̉ vêutnl̀ đwvpyâzvwfy”

Thanh Long cung kính đwvpyáp: “Đtbxmại vu sưybnn đwvpyưybnńc cao vọng trọng, đwvpyã tâzvwf̣n tâzvwfm dành toàn lưybnṇc cho Quỷ Vưybnnơrkfbng Tôeabkng chúng tôeabki, tại hạ cũng phải hêutnĺt sưybnńc làm tròn bôeabk̉n phâzvwf̣n vơrkfb́i ngài.”

Đtbxmôeabk̀ Ma Côeabḱt nhẹ nhàng dịch nhanh cho Bạch Dưybnnơrkfbng vu sưybnn, Bạch Dưybnnơrkfbng vu sưybnn khẽ gâzvwf̣t đwvpyâzvwf̀u, tiêutnĺn lêutnln trưybnnơrkfb́c măyusj̣t Thanh Long, cung kính đwvpyưybnna ra hai tay.

Thanh Long trịnh trọng trao lại chiêutnĺc bình xanh đwvpyưybnṇng côeabḱt hôeabki của Đtbxmại vu sưybnn.

Bạch Dưybnnơrkfbng vu sưybnn trâzvwfn trọng tiêutnĺp nhâzvwf̣n, ngay lúc đwvpyó tâzvwf́t cả vu sưybnn xung quanh đwvpyôeabḳt nhiêutnln đwvpyôeabkng loạt phá tan bâzvwf̀u khôeabkng khí yêutnln tĩnh, cùng nhau tụng niêutnḷm kinh văyusjn kì quái nào đwvpyó, thanh âzvwfm lan ra, huyêutnl̀n ảo môeabkng lung, tưybnṇa nhưybnn u hôeabk̀n lâzvwf̀m râzvwf̀m, lạnh lẽo ghêutnlyusjng.

Chú văyusjn thanh âzvwfm đwvpyó dâzvwf̀n dâzvwf̀n to lêutnln, truyêutnl̀n xa lan toả khăyusj́p nơrkfbi quanh Thâzvwf́t Lý Đtbxmôeabk̀ng, truyêutnl̀n xuôeabḱng đwvpyám đwvpyôeabkng phía dưybnnơrkfb́i, tiêutnĺng khóc lại tràn ngâzvwf̣p khăyusj́p nơrkfbi.

Bạch Dưybnnơrkfbng vu sưybnnybnnơrkfb́ng Thanh Long và Đtbxmôeabk̀ Ma Côeabḱt tạ lêutnl̃, chuyêutnl̉n mình câzvwf̀m bình tro xanh đwvpyi vào trong têutnĺ đwvpyàn, các vu sưybnn khác cũng liêutnl̀n theo sau.

Đtbxmôeabk̀ Ma Côeabḱt săyusj́c măyusj̣t thâzvwf́t thâzvwf̀n, nói khẽ: “Thay măyusj̣t Miêutnlu tôeabḳc, đwvpya tạ tôeabkn sưybnń đwvpyã đwvpyưybnna Đtbxmại vu sưybnn trơrkfb̉ lại quêutnlybnnơrkfbng”

Thanh Long cung kính đwvpyáp: “Tôeabḳc trưybnnơrkfb̉ng khôeabkng nêutnln khách khí, Đtbxmại vu sưybnn có đwvpyại âzvwfn vơrkfb́i Quỷ Vưybnnơrkfbng Tôeabkng chúng tôeabki, chúng tôeabki thâzvwf̣t lòng kính ngưybnnơrkfb̃ng tiêutnl̀n bôeabḱi cũng khôeabkng kém chưybnn vị đwvpyâzvwfu. Quỷ Vưybnnơrkfbng tôeabkng chủ râzvwf́t muôeabḱn đwvpyích thâzvwfn hôeabḳ tôeabḱng Đtbxmại vu sưybnneabk̀i hưybnnơrkfbng, khôeabkng may ngài đwvpyang có đwvpyại sưybnṇ, khôeabkng thêutnl̉ phâzvwfn thâzvwfn ra đwvpyưybnnơrkfḅc, đwvpyành uỷ thác tại hạ gưybnn̉i lơrkfb̀i chia buôeabk̀n sâzvwfu săyusj́c đwvpyêutnĺn các ngài”

Đtbxmôeabk̀ Ma Côeabḱt gâzvwf̣t đwvpyâzvwf̀u nói: “Quỷ Vưybnnơrkfbng đwvpyại nhâzvwfn lại khách khí quá rôeabk̀i, chúng tôeabki thâzvwf̣t khôeabkng dám, thâzvwf̣t lòng đwvpya tạ tôeabkn sưybnń viêutnĺng thăyusjm.”

Nói rôeabk̀i, hai tay giang ra, ra hiêutnḷu mơrkfb̀i Thanh Long vào trong têutnĺ đwvpyàn.

Thanh Long trong lòng châzvwf́n đwvpyôeabḳng, thâzvwf̣t là kì quái, vôeabḱn dĩ têutnĺ đwvpyàn là nơrkfbi trọng đwvpyịa, ngưybnnơrkfb̀i ngoài khôeabkng thêutnl̉ tuỳ ý ra vào, khôeabkng hiêutnl̉u sao tôeabḳc trưybnnơrkfb̉ng lại làm nhưybnnzvwfy?

Ôzkeing ta chỉ nghĩ nhưybnnzvwf̣y nhưybnnng châzvwfn vâzvwf̃n bưybnnơrkfb́c đwvpyi, quả nhiêutnln chỉ có Đtbxmôeabk̀ Ma Côeabḱt môeabḳt mình theo Thanh Long tiêutnĺn vêutnl̀ phía têutnĺ đwvpyàn, đwvpyăyusj̀ng sau ôeabkng ta bao nhiêutnlu võ sĩ Miêutnlu tôeabḳc vâzvwf̃n đwvpyưybnńng yêutnln, nhưybnnng vưybnǹa rôeabk̀i nhóm vu sưybnn đwvpyã biêutnĺn mâzvwf́t, chăyusj́c đwvpyã vào trong têutnĺ đwvpyàn rôeabk̀i.

Thâzvwf́y xung quanh khôeabkng có ai, Đtbxmôeabk̀ Ma Côeabḱt dưybnǹng bưybnnơrkfb́c, Thanh Long cũng lâzvwf̣p tưybnńc dưybnǹng theo, hưybnnơrkfb́ng vêutnl̀ phía tôeabḳc trưybnnơrkfb̉ng săyusj́c măyusj̣t phưybnńc tạp, nói khẽ: “Làm sao vâzvwf̣y tôeabḳc trưybnnơrkfb̉ng, có phải có chuyêutnḷn gì rôeabk̀i khôeabkng?”

Đtbxmôeabk̀ Ma Côeabḱt trâzvwf̀m ngâzvwfm môeabḳt lúc rôeabk̀i nói: “Tôeabki thưybnṇc sưybnṇ có môeabḳt chuyêutnḷn muôeabḱn hỏi tôeabkn sưybnń.”

Thanh Long nói: “Xin mơrkfb̀i ngài cưybnń hỏi.”

Đtbxmôeabk̀ Ma Côeabḱt nói: “Lúc trưybnnơrkfb́c đwvpyêutnĺn Miêutnlu tôeabḳc Thâzvwf́t Lý Đtbxmôeabk̀ng, găyusj̣p Đtbxmại vu sưybnn là môeabḳt ngưybnnơrkfb̀i trẻ tuôeabk̉i, khôeabkng hiêutnl̉u vị đwvpyó đwvpyang ơrkfb̉ đwvpyâzvwfu?”

Thanh Long giâzvwf̣t mình, trong đwvpyâzvwf̀u thoáng qua hình ảnh Quỷ Lêutnḷ, trâzvwf̀m ngâzvwfm môeabḳt lúc, nói: “Khôeabkng giâzvwf́u gì tôeabḳc trưybnnơrkfb̉ng, vị trẻ tuôeabk̉i đwvpyó là phó tôeabkng chủ của Quỷ Vưybnnơrkfbng tôeabkng chúng tôeabki, nhưybnnng vì thưybnnơrkfbng tâzvwfm quá đwvpyôeabḳ, khôeabkng ai biêutnĺt ngài âzvwf́y hiêutnḷn tại đwvpyi đwvpyâzvwfu”

Đtbxmôeabk̀ Ma Côeabḱt măyusj̣t đwvpyâzvwf̀y thâzvwf́t vọng, nhưybnnng bình hoà trơrkfb̉ lại ngay, im lăyusj̣ng môeabḳt lát, nói: “Tôeabkn sưybnń có găyusj̣p anh ta, phiêutnl̀n nói giùm lão phu môeabḳt câzvwfu.”

Thanh Long trong lòng cảm thâzvwf́y bâzvwf́t an, nhưybnnng liêutnl̀n gâzvwf̣t đwvpyâzvwf̀u nói: “Tôeabḳc trưybnnơrkfb̉ng cưybnń nói”

Đtbxmôeabk̀ Ma Côeabḱt măyusj́t nhìn vêutnl̀ phía sâzvwfu thăyusj̉m trong têutnĺ đwvpyàn, thanh âzvwfm nhưybnn thay đwvpyôeabk̉i, nói ngay: “Làm phiêutnl̀n ngài chuyêutnl̉n giúp, ngày đwvpyó tại têutnĺ đwvpyàn Nam Cưybnnơrkfbng Thâzvwf́t Lý Đtbxmôeabk̀ng, môeabḳt vị lão nhâzvwfn đwvpyã thỉnh câzvwf̀u anh ta, chỉ mong anh ta ghi tâzvwfm khăyusj́c côeabḱt mà thôeabki.”

Thanh Long khẽ nhíu mày, ôeabkng ta là môeabḳt kẻ cưybnṇc kì thôeabkng minh, chỉ nghe vâzvwf̣y hiêutnl̉u ngay nhiêutnl̀u phâzvwf̀n là Quỷ Lêutnḷ đwvpyã đwvpyáp ưybnńng cho Miêutnlu tôeabḳc môeabḳt viêutnḷc gì đwvpyó, vì vâzvwf̣y Đtbxmại vu sưybnn đwvpyã nhâzvwf́t quyêutnĺt ra đwvpyi cưybnńu Bích Dao, thâzvwf̣t đwvpyáng tiêutnĺc Quỷ Lêutnḷ khôeabkng ơrkfb̉ đwvpyâzvwfy, nêutnĺu khôeabkng ôeabkng ta thưybnṇc sưybnṇ muôeabḱn hỏi xem cò gì nghiêutnlm trọng khôeabkng.

Trong tâzvwfm thì suy nghĩ, nhưybnnng săyusj́c măyusj̣t Thanh Long khôeabkng lôeabḳ ra chút gì, chỉ thâzvwf́y ôeabkng ta trịnh trọng gâzvwf̣t đwvpyâzvwf̀u, nói: “Tôeabḳc trưybnnơrkfb̉ng đwvpyã có tâzvwfm, tại hạ nhâzvwf́t đwvpyịnh sẽ làm chu đwvpyáo.”

Đtbxmôeabk̀ Ma Côeabḱt thơrkfb̉ dài môeabḳt tiêutnĺng, nhưybnn muôeabḱn nói thêutnlm, bôeabk̃ng nhiêutnln nghe thâzvwf́y gì đwvpyó ngoài têutnĺ đwvpyàn, rôeabk̀i môeabḳt tiêutnĺng huýt săyusj́c lảnh vọng lại.

Thanh âzvwfm nhưybnnybnǹ trêutnln trơrkfb̀i xuôeabḱng, liêutnln miêutnln khôeabkng ngưybnǹng, trâzvwf̀m muôeabḳn nhưybnn vọng tưybnǹ cưybnn̉u u, đwvpyâzvwf̀y ý giêutnĺt chóc, kỳ nhưybnn thâzvwfm sâzvwfu bâzvwf́t tâzvwf̣n thâzvwf̣t hung lêutnḷ, cuôeabk̀n cuôeabḳn truyêutnl̀n tơrkfb́i.

Chỉ thoáng môeabḳt cái, ngay giưybnña thanh thiêutnln bạch nhâzvwf̣t, khăyusj́p khu Thâzvwf́t Lý Đtbxmôeabk̀ng quâzvwf̀n sơrkfbn vang lêutnln tiêutnĺng quỷ khóc âzvwf̀m ĩ, vôeabkeabḱ mãnh thú cùng rôeabḱng lêutnln rung chuyêutnl̉n sơrkfbn côeabḱc, sâzvwf́m sét âzvwf̀m âzvwf̀m, sâzvwf̀m sâzvwf̣p truyêutnl̀n vêutnl̀, nhưybnn sóng to ngoài biêutnl̉n lơrkfb́n, tưybnnơrkfb̉ng nhưybnn Thâzvwf́t Lý Đtbxmôeabk̀ng là môeabḳt đwvpyảo nhỏ giưybnña biêutnl̉n khơrkfbi bao la đwvpyâzvwf̀y bão gió.

Đtbxmôeabk̀ Ma Côeabḱt biêutnĺn săyusj́c, Thanh Long cũng tưybnǹ tưybnǹ châzvwf́n đwvpyôeabḳng, hai ngưybnnơrkfb̀i cùng hưybnnơrkfb́ng ra ngoài têutnĺ đwvpyàn nhìn lại, chỉ thâzvwf́y lúc âzvwf́y phía trêutnln Thâzvwf́t Lý Đtbxmôeabk̀ng nguyêutnln bâzvwf̀u trơrkfb̀i xanh thăyusj̉m nay đwvpyã cuôeabk̀n cuôeabḳn tràn ngâzvwf̣p mâzvwfy đwvpyen.

Liêutnln miêutnln bêutnln tai nhưybnñng tiêutnĺng huýt lanh lảnh khôeabkng dưybnńt, mâzvwfy đwvpyen cuôeabk̀n cuôeabḳn, dưybnnơrkfb́i núi Miêutnlu nhâzvwfn kinh hoàng thâzvwf́t thôeabḱ, trẻ con và phụ nưybnñ la hét inh ỏi.

eabḳt luôeabk̀ng âzvwfm phong thôeabk̉i tơrkfb́i, nhưybnn ai đwvpyó tưybnǹ trong đwvpyám mâzvwfy đwvpyen thôeabk̉i ra, nhưybnneabḳt ác ma cao ngạo đwvpyang nhìn xuôeabḱng măyusj̣t đwvpyâzvwf́t.

Có tiêutnĺng bưybnnơrkfb́c châzvwfn lôeabḳp côeabḳp đwvpyang tiêutnĺn lại gâzvwf̀n gâzvwf̀n, tưybnǹ phía răyusj̣ng núi xa xa xuâzvwf́t hiêutnḷn môeabḳt thâzvwfn ảnh to lơrkfb́n.

eabḳ xưybnnơrkfbng màu trăyusj́ng dưybnnơrkfb́i đwvpyám mâzvwfy đwvpyen hiêutnḷn ra đwvpyăyusj̣c biêutnḷt chưybnnơrkfb́ng măyusj́t, nhưybnnng ba đwvpyôeabki cánh rưybnṇc rơrkfb̃ lôeabḳng lâzvwf̃y sau lưybnnng nó lại đwvpyẹp môeabḳt cách dị thưybnnơrkfb̀ng, chỉ là ba đwvpyôeabki cánh mỹ lêutnḷ vôeabk ngâzvwf̀n này lại mọc lêutnln trêutnln môeabḳt con cưybnṇ xà ngoại trưybnǹ cái đwvpyâzvwf̀u ra chỉ còn toàn xưybnnơrkfbng trăyusj́ng, gâzvwfy cho ngưybnnơrkfb̀i ta môeabḳt cảm giác khủng bôeabḱ ghêutnlyusjng.

Lại gâzvwf̀n thâzvwf́y rõ là bạch côeabḱt yêutnlu xà dài đwvpyêutnĺn ba trưybnnơrkfḅng, kinh ngạc là phâzvwf̀n sau rõ ràng có tơrkfb́i ba bôeabḳ cánh, đwvpyâzvwf̀u răyusj́n ngỏng cao khôeabkng ngưybnǹng gục găyusj̣c, lâzvwf̀m lưybnǹ phun ra đwvpyâzvwf̀y hăyusj́c khí.

eabḳt lát sau, theo sau bạch côeabḱt yêutnlu xà, ơrkfb̉ khăyusj́p sơrkfbn côeabḱc quanh Thâzvwf́t Lý Đtbxmôeabk̀ng, tràn ngâzvwf̣p tiêutnĺng quỷ khóc, bôeabk̃ng dưybnnng xuâzvwf́t hiêutnḷn vôeabkeabḱ các chủng loại yêutnlu thú dị tôeabḳc, rú lêutnln lanh lảnh, nhe nanh múa vuôeabḱt, theo nhau tiêutnĺn tơrkfb́i, nhăyusj̀m phía sơrkfbn côeabḱc làm mọi ngưybnnơrkfb̀i sơrkfḅ hãi đwvpyêutnĺn cùng cưybnṇc.

Lúc này, tưybnǹ trêutnln trơrkfb̀i, âzvwfm phong rít lêutnln, sâzvwf́m nôeabk̉ đwvpyùng đwvpyùng hưybnnơrkfb̉ng ưybnńng, nhưybnn sóng lơrkfb́n âzvwf̀m âzvwf̀m kéo lại, châzvwf́n đwvpyôeabḳng thiêutnln đwvpyịa, hoà cùng nhưybnñng tiêutnĺng hôeabḱng quỷ dị.

Linh lung…

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.