Tru Tiên

Chương 145 : Bất Nguyện

    trước sau   
   

npjǹu khôleplng khí an tịnh trong khu rưjsiẁng tưjsiẁ tưjsiẁ lăjmfćng xuôlepĺng, nhưjsiw̃ng con yêunqhu thú hung ác mơtdpŕi rôlepl̀i khôleplng biêunqh́t thêunqh́ nào lại tản hêunqh́t ra xa, tôlepĺc đkvjkôlepḷ cưjsiẉc nhanh, khiêunqh́n cho Thanh Long thưjsiẉc sưjsiẉ kinh ngạc. Trong thânpjnm tânpjnm, đkvjkôlepĺi vơtdpŕi phản ưjsiẃng của Kim Bình Nhi khi vưjsiẁa nhìn thânpjńy thiêunqh́u niêunqhn kỳ quái ânpjńy, khôleplng rõ có phải côlepl ta cũng đkvjkang bị truy băjmfćt chăjmfcng?

 

Mục quang của thiêunqh́u niêunqhn đkvjkó chânpjṇm chânpjṇm nhìn xuôlepĺng thânpjnn thêunqh̉ 2 ngưjsiwơtdpr̀i, cânpjn̉n thânpjṇn ưjsiwơtdpŕc lưjsiwơtdpṛng, hơtdpri nhíu mày, hỏi:“Các ngưjsiwơtdpri là ngưjsiwơtdpr̀i Trung Thôlepl̉ à?”

Khi thiêunqh́u niêunqhn ânpjńy phát ânpjnm, khôleplng ngơtdpr̀ ânpjnm thanh thânpjṇp phânpjǹn nhu hoà dêunqh̃ nghe theo đkvjkúng khânpjn̉u ngưjsiw̃ Trung Thôlepl̉, Thanh Long thânpjǹm thơtdpr̉ phào trong lòng, liêunqh̀n hỏi ngưjsiwơtdpṛc lại:”ngưjsiwơtdpri là ai?”

 

Thiêunqh́u niêunqhn đkvjkó cưjsiwơtdpr̀i nhẹ, đkvjkêunqh̉ lôlepḷ hai hàm răjmfcng trăjmfćng bóng, xem ra có vài nét chânpjnn thânpjṇt ngânpjny thơtdpr, chăjmfc̉ng mảy may phù hơtdpṛp vơtdpŕi khung cảnh đkvjkânpjǹy mùi máu tanh xung quanh đkvjkânpjny, rôlepl̀i nghe thânpjńy hăjmfćn cưjsiwơtdpr̀i đkvjkáp:”Ta là ai? Cânpjnu hỏi này rânpjńt là hay à,”hăjmfćn tưjsiẁ tưjsiẁ nói:”Mà ta là ai nhỉ?”

Thanh Long hưjsiẁ môlepḷt tiêunqh́ng, kìm nhỏ giọng nói:”Ta là Quỷ Vưjsiwơtdprng Tôleplng Thanh Long, ngưjsiwơtdpr̀i này là ai vânpjṇy?”

Kim Bình Nhi giânpjṇt mình, hiêunqh̉n nhiêunqhn đkvjkã tưjsiẁng nghe đkvjkêunqh́n thanh danh của Thanh Long, bơtdpr̉i vì tam đkvjkại hêunqḥ phái trong nôlepḷi bôlepḷ Ma Giá tranh đkvjkânpjńu kịch liêunqḥt, Kim Bình Nhi đkvjkưjsiwơtdpṛc xem nhưjsiw là đkvjkêunqḥ tưjsiw̉ kiêunqḥt xuânpjńt nhânpjńt của Hơtdpṛp Hoan Phái, măjmfc̣c dù chưjsiwa găjmfc̣p Thanh Long lânpjǹn nào, nhưjsiwng đkvjkôlepĺi vơtdpŕi nhânpjnn vânpjṇt trụ côlepḷt trong Quỷ Vưjsiwơtdprng Tôleplng này, thưjsiẉc sưjsiẉ tưjsiẁ lânpjnu đkvjkã kinh sơtdpṛ trong lòng.

npjṇp tưjsiẃc nhẹ gânpjṇt đkvjkânpjǹu, cũng toan xuânpjńt thủ qua chiêunqhu, bơtdpr̉i theo lânpjṇp trưjsiwơtdpr̀ng của họ, mơtdpŕi nghĩ sơtdpr qua cũng biêunqh́t kẻ đkvjkịch chưjsiẃ khôleplng phải băjmfc̀ng hưjsiw̃u.Chỉ là tại thơtdpr̀i khăjmfćc này, ơtdpr̉ nơtdpri Nam Cưjsiwơtdprng xa lạ, yêunqhu thú đkvjkang hoành hành, hai ngưjsiwơtdpr̀i khôleplng thêunqh̉ khôleplng dẹp bỏ sưjsiẉ đkvjkôlepĺi đkvjkịch đkvjkêunqh̉ cùng nhau hơtdpṛp tác.

Kim Bình Nhi nhìn vêunqh̀ phía thiêunqh́u niêunqhn đkvjkăjmfc̀ng trưjsiwơtdpŕc, thânpjńp giọng nói: ”Cânpjn̉n thânpjṇn, hăjmfćn chính là yêunqhu thú, tânpjńt cả yêunqhu thú quanh đkvjkânpjny đkvjkêunqh̀u là thủ hạ của hăjmfćn, đkvjkạo hạnh của hăjmfćn cưjsiẉc cao.” Côlepl ngưjsiẁng môlepḷt chút, lại nhẹ giọng nói tiêunqh́p môlepḷt cânpjnu: “Đrgqgạo pháp cũng cưjsiẉc kỳ côlepl̉ quái.”

 

Thanh Long liêunqh̀n chau mày, vưjsiẁa đkvjkịnh hỏi thêunqhm vài cânpjnu nưjsiw̃a, nhưjsiwng phía sau lưjsiwng đkvjkôlepḷt nhiêunqhn truyêunqh̀n đkvjkêunqh́n môlepḷt tiêunqh́ng gânpjǹm rôlepĺng, ânpjnm thanh kéo dài khôleplng dưjsiẃt khiêunqh́n cânpjny cỏ rạp cả xuôlepĺng đkvjkânpjńt, hai ngưjsiwơtdpr̀i vôlepḷi vàng quay đkvjkânpjǹu nhìn lại phía sau, chỉ thânpjńy nơtdpri đkvjkó con Bạch Côlepĺt Yêunqhu Xà quăjmfcng mình phóng thăjmfc̉ng đkvjkêunqh́n, lại chăjmfc̉ng thânpjńy 1 con tiêunqh̉u yêunqhu thú nào bén mảng gânpjǹn đkvjkânpjńy, xem chưjsiẁng các tiêunqh̉u yêunqhu thú khác cũng thêunqh́, bị con yêunqhu thú mơtdpŕi đkvjkêunqh́n này doạ cho khiêunqh́p hãi, khôleplng dám lảng vảng xung quanh.

Thanh Long khôleplng ngơtdpr̀ Bạch Côlepĺt Yêunqhu Xà truy đkvjklepl̉i theo nhanh đkvjkêunqh́n nhưjsiw thêunqh́, đkvjkưjsiwa măjmfćt nhìn nó đkvjkang phóng đkvjkêunqh́n trưjsiwơtdpŕc măjmfc̣t, cuôlepĺn theo cả môlepḷt luôlepl̀ng gió tanh tưjsiwơtdpr̉i, bạch ảnh chơtdpŕp đkvjkôlepḷng, xà yêunqhu vơtdpŕi thânpjnn hình to lơtdpŕn đkvjkã lânpjṇp tưjsiẃc quét ngang qua.

 

npjny đkvjkại thụ nhiêunqh̀u tuôlepl̉i trưjsiwơtdpŕc măjmfc̣t yêunqhu thú, tưjsiẉa hôlepl̀ nhưjsiw bị quét bay đkvjki nhưjsiwlepḷt bụi cỏ, giưjsiw̃a thanh ânpjnm ânpjǹm ânpjǹm của gôlepĺc cânpjny to bị nhôlepl̉ bânpjṇt rẽ, bay tuôlepĺt ra môlepḷt bêunqhn.

Thanh Long và Kim Bình Nhi đkvjkôlepl̀ng thơtdpr̀i nhảy tránh ra, hai ngưjsiwơtdpr̀i chăjmfc̉ng phải thưjsiwơtdpr̀ng nhânpjnn, đkvjkêunqh̀u nhânpjṇn ra đkvjkưjsiwơtdpṛc Bạch Côlepĺt Yêunqhu Xà chăjmfc̉ng phải loại yêunqhu thú tânpjǹm thưjsiwơtdpr̀ng, bêunqhn trong yêunqhu khí sung mãn, hiêunqh̉n nhiêunqhn đkvjkạo hạnh khôleplng thânpjńp. Nhưjsiwng đkvjkunqh̀u thưjsiẉc sưjsiẉ quan trọng lại là thiêunqh́u niêunqhn thânpjǹn bí trưjsiwơtdpŕc măjmfc̣t kia, tưjsiẁ đkvjkânpjǹu đkvjkêunqh́n giơtdpr̀ thuỷ chung chăjmfc̉ng hêunqh̀ xuânpjńt thủ, hai ngưjsiwơtdpr̀i vôlepl luânpjṇn chăjmfc̉ng thêunqh̉ biêunqh́t đkvjkưjsiwơtdpṛc cao thânpjnm thêunqh́ nào cả.

Thanh Long quay hăjmfc̉n ngưjsiwơtdpr̀i lại, chỉ thânpjńy ngânpjǹm khiêunqh́p sơtdpṛ trong lòng, nhưjsiwng Kim Bình Nhi tưjsiẉa hôlepl̀ còn biêunqh́t rõ hơtdprn cả Thanh Long, cưjsiẉc kỳ khânpjn̉n trưjsiwơtdprng, nhưjsiw đkvjkịnh đkvjkôlepĺi phó Bạch Côlepĺt Yêunqhu Xà, trong lòng nưjsiw̉a lạiI muôlepĺn rút chạy.

 

Trôleplng bôlepḷ dạng Kim Bình Nhi, tưjsiẉ nhiêunqhn chăjmfc̉ng thêunqh̉ qua đkvjkưjsiwơtdpṛc ánh măjmfćt đkvjkânpjǹy kinh nghiêunqḥm của Thanh Long. Cả hai ngưjsiwơtdpr̀i lúc này đkvjkêunqh̀u khôleplng muôlepĺn trưjsiẉc tiêunqh́p đkvjkôlepĺi đkvjkânpjǹu vơtdpŕi Yêunqhu Xà, bèn dưjsiẉa vào thânpjnn pháp linh hoạt, lưjsiwơtdpŕt qua bêunqhn cạnh xà yêunqhu đkvjkang đkvjklepl̉i theo mà bay lêunqhn, thỉnh thoảng thưjsiẁa dịp tưjsiẁ trêunqhn khôleplng kích xuôlepĺng Yêunqhu Xà. Nhưjsiwng Yêunqhu Xà đkvjkó thânpjnn thêunqh̉ cưjsiẉc kỳ bêunqhn chăjmfćc, pháp bảo đkvjkạo pháp bình thưjsiwơtdpr̀ng khôleplng thêunqh̉ đkvjkả thưjsiwơtdprng đkvjkưjsiwơtdpṛc nó.

Đrgqglepl̉i môlepḷt hôlepl̀i chăjmfc̉ng băjmfćt kịp Thanh Long và Kim Bình Nhi, con Bạch Côlepĺt Yêunqhu Xà giânpjṇn dưjsiw̃ gânpjǹm rôlepĺng liêunqhn miêunqhn, thânpjnn hình to lơtdpŕn văjmfc̣n xoăjmfćn liêunqhn tục khôleplng dưjsiẃt, tôlepĺc đkvjkôlepḷ khôleplng ngơtdpr̀ lại càng lúc càng nhanh, chăjmfc̉ng thânpjńy có chút gì của hình dáng to lơtdpŕn năjmfc̣ng nêunqh̀ ânpjńy, nhanh chóng dânpjǹn băjmfćt kịp hai ngưjsiwơtdpr̀i.

Thanh Long trong lòng kinh sơtdpṛ thânpjǹm nghĩ con xà yêunqhu này đkvjkã khó đkvjkôlepĺi phó nhưjsiw thêunqh́ này rôlepl̀i, yêunqhu nhânpjnn thú yêunqhu nêunqh́u nhưjsiw Kim Bình Nhi tó cáo là thủ lĩnh yêunqhu thú kia, há chăjmfc̉ng phải lại thêunqhm đkvjkáng sơtdpṛ sao. Ngay khi ý nghĩ trong đkvjkânpjǹu chuyêunqh̉n đkvjkôlepḷng, trong lòng liêunqh̀n nảy ý niêunqḥm đkvjkào sinh, lúc bay vưjsiwơtdpṛt qua bêunqhn cạnh Kim Bình Nhi, hăjmfćn liêunqh̀n gânpjńp gáp hét: ”Chạy mau!”

Kim Bình Nhi hiêunqh̉n nhiêunqhn chăjmfc̉ng muôlepĺn lưjsiwu lại đkvjkânpjny lânpjnu, lânpjṇp tưjsiẃc gânpjṇt đkvjkânpjǹu, đkvjkôlepl̀ng thơtdpr̀i chỉ ngón tay lêunqhn khôleplng.

Thanh Long hiêunqh̉u ý, hânpjǹu nhưjsiw cùng môlepḷt lúc, cả hai quát nhỏ môlepḷt tiêunqh́ng, Thanh Long trêunqhn tay hoá môlepḷt đkvjkạo thanh quang hơtdpṛp cùng Kim Bình Nhi trong làn tưjsiw̉ mang, tưjsiẁ măjmfc̣t bêunqhn nêunqḥn vào xưjsiwơtdprng côlepĺt của Bạch Côlepĺt Yêunqhu Xà. Cho dù Bạch Côlepĺt Yêunqhu Xà côlepĺt cách vưjsiw̃ng chăjmfćc, cũng bị hơtdpṛp kích của hai đkvjkại cao thủ đkvjkánh văjmfcng vêunqh̀ sau, thânpjnn hình nhu nhuyêunqh̃n vùng vânpjñy liêunqhn tục đkvjkêunqh̉ tiêunqhu trưjsiẁ hơtdpṛp kích cưjsiẉc mạnh, nhưjsiwng chung quy cũng bị đkvjkânpjn̉y lui khôleplng thêunqh̉ tiêunqh́p tục truy đkvjklepl̉i.

Thanh Long nhânpjnn lúc thuânpjṇn lơtdpṛi, hét nhỏ môlepḷt tiêunqh́ng, đkvjkăjmfc̀ng khôleplng bay lêunqhn, nhưjsiwng chính ngay khi vưjsiẁa bay lêunqhn, tânpjnm niêunqḥm hăjmfćn hôlepĺt nhiêunqhn máy đkvjkôlepḷng, liêunqh́c măjmfćt nhìn vêunqh̀ phía sau, quả nhiêunqhn khôleplng thânpjńy thânpjnn ảnh Kim Bình Nhi bay lêunqhn.

“Hôlepĺng….”

Khi Thanh long tânpjnm thânpjǹn đkvjkang lúc kinh nghi, trưjsiwơtdpŕc măjmfćt bânpjǹu trơtdpr̀i đkvjkang trong xanh đkvjkôlepḷt nhiêunqhn tôlepĺi sânpjǹm, môlepḷt màn đkvjken đkvjkôlepḷt nhiêunqhn xuânpjńt hiêunqḥn nhăjmfc̀m ngay trêunqhn đkvjkânpjǹu hăjmfćn, sưjsiẃc mãnh liêunqḥt bài sơtdprn đkvjkảo hải lao thăjmfc̉ng xuôlepĺng.

Thanh Long dúng lúc ânpjńy, lânpjṇp tưjsiẃc giơtdpŕi bị hung hiêunqh̉m “Càn Khôlepln Thanh Quang Giơtdpŕi” cânpjǹm trêunqhn tay thanh quang đkvjkại thịnh, trong nháy măjmfćt biêunqh́n thành quả cânpjǹu sáng bao quanh bảo vêunqḥ toàn thânpjnn, đkvjkôlepl̀ng thơtdpr̀i côlepĺ găjmfćng di thânpjnn lách ngang sang bêunqhn cạnh.

 

Tuy vânpjṇy, màn đkvjken ânpjńy lao xuôlepĺng nhanh đkvjkêunqh́n khó tin, “Âgeuìm” môlepḷt tiêunqh́ng nôlepl̉ cưjsiẉc lơtdpŕn, Thanh Long vơtdpŕi thanh quang hôlepḷ thânpjnn cuôlepĺi cùng vânpjñn bị quét trúng, lânpjṇp tưjsiẃc bay ngưjsiwơtdpṛc vêunqh̀ sau. Gânpjǹn nhưjsiw ngay lúc đkvjkó, Thanh long thânpjńy rõ Kim Bình Nhi hoá thành môlepḷt đkvjkạo tưjsiw̉ quang, thưjsiẁa lúc màn đkvjken ânpjńy đkvjkang khôleplng chú ý đkvjkêunqh́n liêunqh̀n tưjsiẁ phía sau lưjsiwơtdpŕt lêunqhn trưjsiẁng khôleplng, tưjsiẁ phía xa xa, vọng lại giọng cưjsiwơtdpr̀i nhu mị: “Đrgqga tạ đkvjkại thúc, ngày sau nêunqh́u có duyêunqhn, tiêunqh̉u nưjsiw̃ sẽ trưjsiẉc tiêunqh́p đkvjkêunqh́n bái tạ!”

Thanh Long côlepĺ kìm nén khí huyêunqh́t trào dânpjnng trong ngưjsiẉc, nhêunqh́ch mép cưjsiwơtdpr̀i khôlepl̉, bản thânpjnn cả đkvjkơtdpr̀i tung hoành, đkvjkêunqh́n già lại đkvjkêunqh̉ 1 tiêunqh̉u nha đkvjkânpjǹu lưjsiẁa cho 1 phen.

Nhưjsiwng lúc này, ơtdpr̉ ngay trêunqhn chôlepl̃ đkvjkã găjmfc̣p Kim Bình Nhi, hăjmfćn ơtdpr̉ giưjsiw̃a khôleplng trung khoa tay chôlepḷp lânpjńy cành đkvjkại thụ, huýt môlepḷt tiêunqh́ng bàn tay năjmfćm chăjmfc̣t lânpjńy cành cânpjny, thuânpjṇn thêunqh́ xoay ngưjsiwơtdpr̀i môlepḷt cái, liêunqh̀n hạ thânpjnn xuôlepĺng.




 

Chỉ môlepḷt khăjmfćc sau, Bạch Côlepĺt Yêunqhu Xà đkvjkã truy đkvjklepl̉I đkvjkêunqh́n ngay phía sau, măjmfćt gưjsiwơtdpr̀m gưjsiwơtdpr̀m, ngay lânpjṇp tưjsiẃc xôleplng đkvjkêunqh́n, cái miêunqḥng răjmfćn cưjsiẉc lơtdpŕn há ra nhưjsiw muôlepĺn nuôlepĺt chưjsiw̉ng, kêunqhu lêunqhn gânpjǹm gào. Màn đkvjken ơtdpr̉ xa đkvjkăjmfc̀ng trưjsiwơtdpŕc, lúc này cũng rơtdpri xuôlepĺng đkvjkânpjńt, chỉ nghe vút môlepḷt tiêunqh́ng mà chăjmfc̉ng thêunqh̉ nhìn rõ, tôlepĺc đkvjkôlepḷ cưjsiẉc nhanh, quả thânpjṇt là hiêunqh́m thânpjńy.

Chơtdpṛt thânpjńy thiêunqh́u niêunqhn xinh đkvjkẹp đkvjkó, khôleplng biêunqh́t tưjsiẉ lúc nào nhưjsiw quỷ mị đkvjkã xuânpjńt hiêunqḥn chỉ cách Thanh Long có môlepḷt trưjsiwơtdpṛng, chăjmfćp tay sau lưjsiwng đkvjkưjsiẃng yêunqhn.

Thanh Long hạ thânpjnn xuôlepĺng đkvjkânpjńt, thơtdpr̉ ra môlepḷt hơtdpri dài, hăjmfćn lại bị vânpjny trơtdpr̉ lại, lúc này cũg chăjmfc̉ng thiêunqh́t gânpjńp rút đkvjkào thoát nưjsiw̃a, mà chỉ hơtdpri cau mày, quay vêunqh̀ phía thiêunqh́u niêunqhn ânpjńy nhìn môlepḷt lúc, đkvjkôlepḷt nhiêunqhn hỏi: “Yêunqhu vânpjṇt trêunqhn khôleplng mơtdpŕi rôlepl̀i, có phải là Thao Thiêunqh́t trong truyêunqh̀n thuyêunqh́t chăjmfcng?”

Thiêunqh́u niêunqhn ânpjńy nhưjsiwơtdpŕng măjmfćt, khoé miêunqḥng lôlepḷ ra môlepḷt nét cưjsiwơtdpr̀i, gânpjṇt đkvjkânpjǹu đkvjkáp: “Thânpjṇt khôleplng ngơtdpr̀ ngưjsiwơtdpri chỉ cânpjǹn đkvjkảo măjmfćt nhìn qua môlepḷt chút thôlepli, khôleplng sai, chính thị Thao Thiêunqh́t.”

“Hôlepĺng…”

Cùng vơtdpŕi lơtdpr̀i nói của thiêunqh́u niêunqhn, thanh ânpjnm lạ lùng lúc nãy lại phát ra môlepḷt tiêunqh́ng thânpjńp trânpjǹm ngay phía sau thiêunqh́u niêunqhn đkvjkó. Sau môlepḷt lúc, môlepḷt cái đkvjkânpjǹu cưjsiẉc kỳ dưjsiw̃ tơtdpṛn kỳ quái tưjsiẁ phía sau thânpjnn ảnh thiêunqh́u niêunqhn chânpjǹm chânpjṇm ló ra.

Chăjmfc̉ng thêunqh̉ dùng lơtdpr̀i miêunqhu tả đkvjkưjsiwơtdpṛc, cái đkvjkânpjǹu kỳ quái chăjmfc̉ng giôlepĺng bânpjńt kỳ loài vânpjṇt nào. Tưjsiẃ chỉ nhãn to cơtdpr̃ cái chuôleplng đkvjkôlepl̀ng, phânpjnn thành hai căjmfc̣p trêunqhn dưjsiwơtdpŕi đkvjkôlepĺi nhau. Sáu cái răjmfcng nanh săjmfćc nhọn chìa ra ngay giưjsiw̃a cái môlepl̀m to lơtdpŕn, nưjsiwơtdpŕc dãi tưjsiẁ đkvjkó ròng ròng chảy xuôlepĺng khôleplng ngưjsiẁng. Trêunqhn lơtdpŕp da xám đkvjken mọc đkvjkânpjǹy nhưjsiw̃ng sơtdpṛi lôleplng thôlepljsiẃng, rõ ràng loài yêunqhu thú hung ác nhânpjńt trong truyêunqh̀n thuyêunqh́t này, chỉ sơtdpṛ chăjmfc̉ng hêunqh̀ có con quái thú nào xânpjńu xí dưjsiw̃ tơtdpṛn nhưjsiw thêunqh́ cả.

Thanh long chơtdpṛt hít môlepḷt luôlepl̀ng lãnh khí.

lepl̉ con Thao Thiêunqh́t mưjsiwơtdpr̀i phânpjǹn thânpjṇt dài, cái đkvjkânpjǹu quái dị tưjsiẁ phía sau lưjsiwng thiêunqh́u niêunqhn vưjsiwơtdprn ra xa, rôlepl̀i quay lại lăjmfćc lưjsiw qua lại chỉ ngay trưjsiwơtdpŕc đkvjkânpjǹu vai của thiêunqh́u niêunqhn, nhưjsiwng thiêunqh́u niêunqhn đkvjkó đkvjkưjsiẃng ngay trưjsiwơtdpŕc con yêunqhu thú hung ác ânpjńy, trêunqhn thânpjǹn săjmfćc vânpjñn cưjsiẃ ung dung tưjsiẉ tại.

Thanh Long trânpjńn tĩnh tinh thânpjǹn, thong thả nói: “Khôleplng thêunqh̉ tưjsiwơtdpr̉ng tưjsiwơtdpṛng nôlepl̉i trêunqhn thêunqh́ gian lại còn có hung thú nhưjsiw thêunqh́ này tôlepl̀n tại!”

Thiêunqh́u niêunqhn đkvjkó mỉm cưjsiwơtdpr̀i, đkvjkưjsiwa tay ra xoa xoa đkvjkânpjǹu con Thao Thiêunqh́t, con Thao Thiêunqh́t ânpjńy nhìn thì hung ác vôlepl bì, nhưjsiwng dưjsiwơtdpŕi bàn tay thiêunqh́u niêunqhn, khôleplng nhưjsiw̃ng chỉ thânpjńy nhỏ giọng gânpjǹm gưjsiẁ, mà còn dụi đkvjkânpjǹu vào bàn tay thiêunqh́u niêunqhn. Nêunqh́u khôleplng phải vì trôleplng quá hung ác, thì tưjsiẉa hôlepl̀ chỉ nhưjsiw là môlepḷt chú chó con.

 

Thiêunqh́u niêunqhn đkvjkó nhìn sang Thanh Long, đkvjkôlepḷt nhiêunqhn hỏi: “Nưjsiw̃ tưjsiw̉ đkvjkôlepl̀ng bọn của ngưjsiwơtdpri vưjsiẁa mơtdpŕi rôlepl̀i, rõ ràng là đkvjkã biêunqh́t Thao Thiêunqh́t ânpjn̉n mình giưjsiw̃a khôleplng trung, côlepĺ ý đkvjkêunqh̉ ngưjsiwơtdpri lọt bânpjñy, đkvjkơtdpṛi sau khi Thao Thiêunqh́t lao xuôlepĺng rôlepl̀i mơtdpŕi lách tránh đkvjkào tảu, ngưjsiwơtdpri lúc đkvjkó nhânpjńt đkvjkịnh thânpjṇp phânpjǹn tưjsiẃc giânpjṇn phải khôleplng?”.

Thanh Long trong lòng ngânpjǹm tưjsiẉ giơtdpŕi bị, nhưjsiwng miêunqḥng vưjsiẁa cưjsiwơtdpr̀i vưjsiẁa nói: “Bị côlepljsiwơtdprng đkvjkó đkvjkánh lưjsiẁa, chỉ đkvjkành tưjsiẉ trách mình vôlepljmfcng thôlepli, chăjmfc̉ng trách đkvjkưjsiwơtdpṛc ngưjsiwơtdpr̀i ta.”

Thiêunqh́u niêunqhn đkvjkó nhìn hăjmfćn, gânpjṇt đkvjkânpjǹu nói: “Nhưjsiwng dù có nhưjsiw thêunqh́, ngưjsiwơtdpri cũng chêunqh́t thôlepli.”

tdpr̀i nói vưjsiẁa thôlepĺt ra, cũng chăjmfc̉ng thânpjńy thiêunqh́u niêunqhn đkvjkó thưjsiẉc hiêunqḥn bânpjńt kỳ đkvjkôlepḷng tác nào, nhưjsiwng Bạch Côlepĺt Yêunqhu Xà nãy giơtdpr̀ vânpjñn ơtdpr̉ phía sau lưjsiwng gưjsiwơtdpr̀m gưjsiwơtdpr̀m trưjsiẁng măjmfćt đkvjkôlepḷt nhiêunqhn giôlepĺng nhưjsiw nhânpjṇn đkvjkưjsiwơtdpṛc mêunqḥnh lêunqḥnh, hung dưjsiw̃ há miêunqḥng, nhăjmfc̀m Thanh Long đkvjkơtdpŕp xuôlepĺng.

Thanh Long lânpjṇp tưjsiẃc ngưjsiwng thânpjǹn giơtdpŕi bị, cho dù thânpjńy yêunqhu xà đkvjkôlepḷt khơtdpr̉i phát côleplng, hăjmfćn cũng chăjmfc̉ng chút hoảng sơtdpṛ, khôleplng nhưjsiw̃ng khôleplng lùi lại mà còn tiêunqh́n tơtdpŕi, tưjsiẉa nhưjsiw trưjsiẉc tiêunqh́p xôleplng đkvjkêunqh́n hưjsiwơtdpŕng Bạch Côlepĺt Yêunqhu Xà, làm yêunqhu xà ngưjsiwơtdpṛc lại phải giânpjṇt mình hoảng sơtdpṛ.

 

Thưjsiẁa dịp thânpjńy con yêunqhu xà giânpjṇt mình, Thanh Long nưjsiwơtdprng theo xôleplng đkvjkêunqh́n dưjsiwơtdpŕi thânpjnn yêunqhu xà, thânpjnn tưjsiw̉ chơtdpŕp đkvjkôlepḷng tránh khỏi đkvjkôlepḷc khí mà yêunqhu xà vưjsiẁa giânpjṇn giưjsiw̃ phun ra, luôlepl̀n qua dưjsiwơtdpŕi Bạch Côlepĺt Yêunqhu Xà, cưjsiwơtdprng mãnh nưjsiwơtdprng theo thânpjnn hình cưjsiẉc lơtdpŕn của nó tiêunqh́n lêunqhn trưjsiwơtdpŕc 3 xích, đkvjkôlepl̀ng thơtdpr̀i tá lưjsiẉc vọt thăjmfc̉ng lêunqhn trơtdpr̀i. Lại thêunqhm trong tay thanh quang toả sáng, trỏ ngay đkvjkêunqh́n hưjsiwơtdpŕng Thao Thiêunqh́t nhanh nhưjsiw chơtdpŕp phát xuôlepĺng liêunqhn tiêunqh́p 6 vách ngăjmfcn toả sáng.

Trong môlepḷt ngưjsiwơtdpr̀i 2 thú ânpjńy, kẻ hăjmfćn kiêunqhng sơtdpṛ e dè nhânpjńt lại chính là gã thiêunqh́u niêunqhn chưjsiwa hêunqh̀ xuânpjńt thủ môlepḷt lânpjǹn nào.

 

Bạch Côlepĺt Yêunqhu Xà giânpjṇn giưjsiw̃ gânpjǹm rôlepĺng liêunqhn tục, nhưjsiwng rõ là chăjmfc̉ng còn kịp truy cản nưjsiw̃a, măjmfćt nhìn thânpjńy Thanh long đkvjkang vọt lêunqhn trơtdpr̀i, thoát khoải vòng vânpjny hãm, chơtdpṛt trơtdpr̉ lêunqhn gânpjńp rút, thânpjnn hình nhưjsiw muôlepĺn vọt theo bay lêunqhn khôleplng. Bôlepl̃ng nhiêunqhn môlepḷt bàn tay ngăjmfcn yêunqhu xà lại, liêunqh̀n sau đkvjkó môlepḷt tiêunqh́ng cưjsiwơtdpr̀i trânpjǹm ânpjńm, bàn tay ânpjńy phát ra môlepḷt côlepl̃ đkvjkại lưjsiẉc nhăjmfc̀m hưjsiwơtdpŕng Thanh Long.

 

Thanh Long chỉ thânpjńy trong ngưjsiwơtdpr̀i bôlepl̃ng nhưjsiw bị nhiêunqḥt hoả thiêunqhu đkvjkôlepĺt, thânpjnn ngưjsiwơtdpr̀i chânpjńn đkvjkôlepḷng kịch liêunqḥt, đkvjkôlepḷt ngôlepḷt chăjmfc̉ng thêunqh̉ nào chêunqh́ ngưjsiẉ đkvjkưjsiwơtdpṛc. Giưjsiw̃a lưjsiwng chưjsiẁng khôleplng, chỉ thânpjńy thânpjnn hình hăjmfćn bị thôlepl̉i bay, theo sau là thanh ânpjnm của cành cânpjny gânpjñy đkvjkôlepl̉. Hăjmfćn môlepḷt lânpjǹn nưjsiw̃a bị ném bay vào rưjsiẁng.

Trong rưjsiẁng, lại thêunqhm thanh ânpjnm của vôlepllepĺ yêunqhu thú gào lêunqhn cùng môlepḷt lưjsiwơtdpṛt.




Trêunqhn chưjsiẁng khôleplng, thiêunqh́u niêunqhn ânpjńy lim dim nhăjmfćm măjmfćt, ngưjsiw̉a tay lêunqhn trơtdpr̀i, gió nôlepl̉i ào ào, thôlepl̉i bay mảnh áo tơtdpr phânpjǹn phânpjṇt vũ lôlepḷng.

 

Phía xa xa, lơtdpr̀ mơtdpr̀ tưjsiẉa nhưjsiw có tiêunqh́ng mãnh thú gânpjǹm rôlepĺng….

 

* * * * * *

 

Thanh Vânpjnn Sơtdprn. Thôleplng Thiêunqhn Phong. Ngọc Thanh Đrgqgunqḥn.

 

Thanh Vânpjnn Môlepln tưjsiẁ chưjsiwơtdpr̉ng môlepln Đrgqgạo Huyêunqh̀n chânpjnn nhânpjnn trơtdpr̉ xuôlepĺng,  thủ tọa các mạch cùng tụ họp trêunqhn đkvjkunqḥn. Ngoài phânpjǹn lơtdpŕn các trưjsiwơtdpr̉ng lão đkvjkưjsiẃng sau các thủ toạ, còn có môlepḷt sôlepĺ ít đkvjkưjsiẃng tại cưjsiw̉a môlepln Ngọc Thanh Đrgqgunqḥn, nhìn dáng vẻ bọn họ, rõ ràng giôlepĺng nhưjsiw đkvjkang phảI chơtdpr̀ đkvjkơtdpṛI ai đkvjkânpjńy.

npjńt luânpjṇn là ai đkvjki nưjsiw̃a, có thêunqh̉ đkvjkưjsiwơtdpṛc Thanh Vânpjnn Môlepln dùng lêunqh̃ tiêunqh́p đkvjkón đkvjkêunqh́n nhưjsiw thêunqh́, chăjmfćc chăjmfćn phảI là nhânpjnn vânpjṇt thiêunqhn hạ đkvjkêunqḥ nhânpjńt đkvjkăjmfc̉ng.

Ngoại trưjsiẁ ngưjsiwơtdpr̀i của Thanh Vânpjnn Môlepln, còn có Lý Tuânpjnn cũng đkvjkưjsiẃng ơtdpr̉ bêunqhn dưjsiwơtdpŕi, yêunqhn lăjmfc̣ng cung kính đkvjkưjsiẃng nhìn, chỉ thânpjńy trong măjmfćt ânpjn̉n hiêunqḥn có chút thânpjǹn săjmfćc kích đkvjkôlepḷng, mục quang thi thoảng liêunqh́c nhìn vêunqh̀ môlepḷt bêunqhn.

 

Ơcaxw̉ nơtdpri đkvjkó, môlepḷt thânpjnn bạch y Lục Tuyêunqh́t Kỳ săjmfćc măjmfc̣t lơtdpr đkvjkãng đkvjkưjsiẃng ngay phía sau Thuỷ Nguyêunqḥt Đrgqgại Sưjsiw.

Khôleplng phải chơtdpr̀ lânpjnu, phía xa xa trêunqhn đkvjkỉnh Thanh Vânpjnn Sơtdprn, tiêunqh́ng chuôleplng du dưjsiwơtdprng truyêunqh̀n lại, vang lêunqhn lânpjǹn lưjsiwơtdpṛt 5 tiêunqh́ng, mọi ngưjsiwơtdpr̀i nơtdpri ânpjńy xôlepln xao hưjsiwơtdpŕng ra ngoài cưjsiw̉a đkvjkunqḥn, phía xa xa, môlepḷt thanh ânpjnm truyêunqh̀n đkvjkêunqh́n: “Phânpjǹn Hưjsiwơtdprng Côlepĺc côlepĺc chủ Vânpjnn Dịch lam lão tiêunqhn sinh bái sơtdprn..”

npjǹn nhưjsiw đkvjkôlepl̀ng thơtdpr̀i khi thanh ânpjnm ânpjńy vưjsiẁa dưjsiẃt, môlepḷt thânpjnn ảnh rưjsiẉc màu lưjsiw̉a xuânpjńt hiêunqḥn ngay tại cưjsiw̉a môlepln Ngọc Thanh Đrgqgunqḥn.

“A, Đrgqgạo Huyêunqh̀n sưjsiw huynh ơtdpr̉ nơtdpri đkvjkânpjny, chăjmfćc là cũng tưjsiwơtdpr̉ng tiêunqh̉u đkvjkêunqḥ chêunqh́t đkvjkânpjnu rôlepl̀i chưjsiẃ gì:”

lepḷt thânpjnn hôlepl̀ng y, trêunqhn măjmfc̣t tràn đkvjkânpjǹy nét vui mưjsiẁng, bưjsiwơtdpŕc tưjsiẁng bưjsiwơtdpŕc rôlepḷng tiêunqh́n lại, theo sát phía sau là Thưjsiwơtdpṛng Quan Sách, Lưjsiw̃ Thuânpjṇn cùng đkvjkoàn ngưjsiwơtdpr̀i Phânpjǹn Hưjsiwơtdprng Côlepĺc trưjsiwơtdpr̉ng lão đkvjkêunqḥ tưjsiw̉, tưjsiẁ xa mà đkvjkêunqh́n, cũng khoảng hơtdprn mưjsiwơtdpr̀i ngưjsiwơtdpr̀i.

 

jsiẁ trong đkvjkám môlepln nhânpjnn Thanh Vânpjnn Môlepln rì rânpjǹm lao xao nhưjsiw̃ng thanh ânpjnm kinh ngạc. Nhưjsiwng chỉ môlepḷt khăjmfćc sau, ánh măjmfćt chúng nhânpjnn đkvjkêunqh̀u tânpjṇp trung lêunqhn trêunqhn dung mạo Vânpjnn Dịch Lam. Nhânpjnn vânpjṇt mà thiêunqhn hạ chính đkvjkạo liêunqḥt vào hàng cao niêunqhn tôlepln kính, năjmfcm xưjsiwa đkvjkã tưjsiẁng là nhânpjnn vânpjṇt thét gió gọI mânpjny, khi ânpjńy niêunqhn kỷ chỉ nhỉnh hơtdprn các trưjsiwơtdpr̉ng lão Thanh Vânpjnn Môlepln chút ít, mọI ngưjsiwơtdpr̀i nơtdpri đkvjkânpjny quá nưjsiw̉a đkvjkã găjmfc̣p qua ngưjsiwơtdpr̀i ânpjńy, nêunqhn trong chúng nhânpjnn lúc này hoàn toàn chỉ còn thânpjńy môlepl̃I sưjsiẉ kinh ngạc.

Dung mạo ânpjńy ngơtdpr̀ ngơtdpṛ cũng giôlepĺng nhưjsiwng rõ ràng lại là hình dáng của môlepḷt nam tưjsiw̉ tráng niêunqhn, có thưjsiẉc Vânpjnn Dịch lam rânpjnu tóc bạc phơtdprlepl̀i 10 năjmfcm trưjsiwơtdpŕc khôleplng vânpjṇy chưjsiẃ?

Đrgqgạo Huyêunqh̀n chânpjnn nhânpjnn kỹ kỹ lưjsiwơtdpr̃ng lưjsiwơtdpr̃ng ngăjmfćm nhìn dò xét Vânpjnn Dịch Lam, bưjsiwơtdpŕc lêunqhn phía trưjsiwơtdpŕc nén cưjsiwơtdpr̀i hỏI: “Vânpjnn thí chủ, chúng ta nhiêunqh̀u năjmfcm khôleplng găjmfc̣p, chăjmfc̉ng dè các hạ đkvjkạo pháp đkvjkại tiêunqh́n, khôleplng ngơtdpr̀ có thêunqh̉ tưjsiẁ Phânpjǹn Hưjsiwơtdprng Ngọc Sách mà lĩnh ngôlepḷ đkvjkưjsiwơtdpṛc Ngọc Dưjsiwơtdprng cảnh giơtdpŕI, lânpjǹn đkvjkânpjǹu tiêunqhn của Phânpjǹn Hưjsiwơtdprng Côlepĺc tám trăjmfcm năjmfcm tưjsiẁ trưjsiwơtdpŕc đkvjkêunqh́n nay, thânpjṇt đkvjkáng mưjsiẁng!”

jmfćc măjmfc̣t tưjsiwơtdpri cưjsiwơtdpr̀i của Vânpjnn Dịch Lam nguyêunqhn đkvjkã hoãn hoãn lại biêunqh̉u tình đkvjkôlepḷt nhiêunqhn đkvjkơtdpr̀ ra, sau đkvjkó ánh măjmfćt lưjsiwơtdpŕt qua môlepḷt tia kinh dị, nhưjsiwng rôlepl̀i săjmfćc măjmfc̣t cũng trơtdpr̉ lại tưjsiẉ nhiêunqhn, đkvjkáp: “Đrgqgạo Huyêunqh̀n sưjsiw huynh thânpjṇt hảo nhãn lưjsiẉc, bôlepḷi phục bôlepḷi phục!”

Đrgqgạo Huyêunqh̀n chânpjnn nhânpjnn cưjsiwơtdpr̀i nói: “Nào dám, nào dám, chỉ có ta là nêunqhn bôlepḷi phục ngưjsiwơtdpr̀i mà thôlepli!”

 

npjnn Dịch Lam đkvjkưjsiwa măjmfćt nhìn kỹ, Đrgqgạo Huyêunqh̀n chânpjnn nhânpjnn nén cưjsiwơtdpr̀i nhìn lại, rôlepl̀i sau đkvjkó cả 2 ngưjsiwơtdpr̀i đkvjkêunqh̀u cùng cânpjńt tiêunqh́ng cưjsiwơtdpr̀i lơtdpŕn. Lý Tuânpjnn ơtdpr̉ môlepḷt bêunqhn liêunqh̀n bưjsiwơtdpŕc đkvjkêunqh́n, quỳ xuôlepĺng hành lêunqh̃: “Sưjsiw phụ, đkvjkêunqḥ tưjsiw̉ đkvjkã theo lơtdpr̀i ngưjsiwơtdpr̀i chơtdpr̀ đkvjkơtdpṛi ơtdpr̉ nơtdpri đkvjkânpjny đkvjkã lânpjnu.”

npjnn Dịch Lam gânpjṇt đkvjkânpjǹu cưjsiwơtdpr̀i nói: “Đrgqgưjsiẃng dânpjṇy đkvjki, têunqhn ngôlepĺc nghêunqh́ch ngưjsiwơtdpri đkvjkã ơtdpr̉ đkvjkânpjny trong mânpjńy ngày qua, đkvjkã có thêunqh̉ lĩnh hôlepḷi đkvjkưjsiwơtdpṛc ảo diêunqḥu của nơtdpri nhânpjnn gian tiêunqhn cảnh Thanh Vânpjnn Sơtdprn này chưjsiwa vânpjṇy?”

Lý Tuânpjnn vưjsiwơtdprn ngưjsiwơtdpr̀i đkvjkưjsiẃng dânpjṇy, cung kính thưjsiwa: “Thanh Vânpjnn Sơtdprn quả nhiêunqhn danh bânpjńt hưjsiw truyêunqh̀n, đkvjkêunqḥ tưjsiw̉ đkvjkã đkvjkưjsiwơtdpṛc đkvjkại khai nhãn giơtdpŕI, ngoài ra còn phảI đkvjka tạ Đrgqgạo Huyêunqh̀n sưjsiw bá và…”hăjmfćn ngưjsiẁng lại môlepḷt chút, lại lanh lảnh nói tiêunqh́p: “…và Tiêunqh̉u Trúc Phong Lục Tuyêunqh́t Kỳ sưjsiw muôlepḷi, đkvjkã dânpjñn đkvjkêunqḥ tưjsiw̉ dạo xem chôlepĺn tiêunqhn gia thăjmfćng cảnh nơtdpri đkvjkânpjny.”

Chúng đkvjkêunqḥ tưjsiw̉ Thanh Vânpjnn Môlepln đkvjkêunqh̀u cùng lúc “Ôcbog̀” lêunqhn môlepḷt tiêunqh́ng, nghị luânpjṇn xôlepln xao, tại nơtdpri đkvjkó chỉ trưjsiẁ các trưjsiwơtdpr̉ng lão thủ toạ, còn lại hânpjǹu hêunqh́t các đkvjkêunqḥ tưjsiw̉ nhỏ tuôlepl̉I vơtdpŕI vôlepllepĺ mục quang cùng lúc hưjsiwơtdpŕng nhìn vêunqh̀ nưjsiw̃ tưjsiw̉ băjmfcng sưjsiwơtdprng ânpjńy.

Lục Tuyêunqh́t Kỳ khoé miêunqḥng hơtdpri nhích đkvjkôlepḷng, nhưjsiwng săjmfćc măjmfc̣t vânpjñn thơtdpr̀ ơtdpr, hoàn toàn chăjmfc̉ng nói môlepḷt lơtdpr̀i.

Đrgqgạo Huyêunqh̀n chânpjnn nhânpjnn cưjsiwơtdpr̀i cưjsiwơtdpr̀i, kéo tay Vânpjnn Dịch Lam nói: “Vânpjnn côlepĺc chủ có đkvjkưjsiwơtdpṛc đkvjkôlepl̀ đkvjkêunqḥ quý nhưjsiw thêunqh́, vânpjṇy là đkvjkã có ngưjsiwơtdpr̀i hânpjṇu kêunqh́ rôlepl̀i, nào lại đkvjkânpjny, phảI mơtdpr̀i ngài thưjsiwơtdpṛng toạ chưjsiẃ.”

npjnn Dịch Lam nghiêunqhng ngưjsiwơtdpr̀i đkvjkáp: “Mơtdpr̀i chânpjnn nhânpjnn.”

Cả 2 ngưjsiwơtdpr̀i lại cùng cưjsiwơtdpr̀i lêunqhn 1 tiêunqh́ng, sóng bưjsiwơtdpŕc đkvjki lêunqhn, Đrgqgạo Huyêunqh̀n chânpjnn nhânpjnn cùng Vânpjnn Dịch Lam đkvjkôlepl̀ng toạ chủ vị, môlepln nhânpjnn cùng chia ra đkvjkưjsiẃng đkvjkêunqh̀u 2 bêunqhn.

 

Qua môlepḷt trânpjṇn hàn huyêunqhn khách sáo, Đrgqgạo Huyêunqh̀n chânpjnn nhânpjnn cưjsiwơtdpr̀i nói: “Phânpjǹn Hưjsiwơtdprng Côlepĺc là môlepln phái lơtdpŕn của thiêunqhn hạ chính đkvjkạo, thiêunqhn hạ khôleplng ai khôleplng kính ngưjsiwơtdpr̃ng, Vânpjnn côlepĺc chủ phen này đkvjkôlepḷt nhiêunqhn đkvjkại giá quang lânpjnm, thânpjṇt là làm cho Thanh Vânpjnn Môlepln đkvjkêunqh́n cỏ cânpjny cũng đkvjkưjsiwơtdpṛc rạng rơtdpr̃.”

npjnn Dịch Lam liêunqhn tục lăjmfćc đkvjkânpjǹu: “Chânpjnn nhânpjnn đkvjkã quá khen ngơtdpṛi rôlepl̀i, quá khen rôlepl̀i” nói xong đkvjkôlepḷt nhiêunqhn chỉnh săjmfćc măjmfc̣t, nghiêunqhm chỉnh nói: “Kỳ thânpjṇt, tại hạ lânpjǹn này đkvjkêunqh́n bái sơtdprn, thưjsiẉc ra là có 2 viêunqḥc đkvjkại sưjsiẉ, có ý muôlepĺn nhơtdpr̀ đkvjkêunqh́n chưjsiw vị ơtdpr̉ Thanh Vânpjnn Môlepln giúp đkvjkơtdpr̃.”

Đrgqgạo Huyêunqh̀n chânpjnn nhânpjnn liêunqh̀n vôlepḷi nói: “Vânpjnn côlepĺc chủ đkvjkã quá khách khí rôlepl̀i, xin mơtdpr̀i cưjsiẃ nói.”

npjnn Dịch Lam hăjmfćng giọng: “Khôleplng dânpjńu gì chưjsiw vị, viêunqḥc đkvjkânpjǹu tiêunqhn đkvjkânpjny, là môlepḷt viêunqḥc liêunqhn quan đkvjkêunqh́n đkvjkại hạo kiêunqh́p thiêunqhn hạ ít thânpjńy trong vòng vài trăjmfcm năjmfcm qua!”

Chúng nhânpjnn Thanh Vânpjnn Môlepln đkvjkêunqh̀u lânpjṇp tưjsiẃc đkvjkôlepḷng dung xôlepln xao, ngôlepl̀i ngay phía dưjsiwơtdpŕi Đrgqgạo Huyêunqh̀n chânpjnn nhânpjnn chính là Đrgqgunqh̀n Bânpjńt Dịch, đkvjkôlepli mày cau lại nói: “Vânpjnn côlepĺc chủ nói thêunqh́ nghĩa là thêunqh́ nào vânpjṇy?”

npjnn Dịch Lam tha thơtdpr̉: “Chưjsiw vị chăjmfćc là có chôlepl̃ khôleplng đkvjkưjsiwơtdpṛc rõ, khoảng môlepḷt tháng trưjsiwơtdpŕc, bêunqhn trong nơtdpri bôlepl̉n côlepĺc truyêunqh̀n đkvjkơtdpr̀i trânpjńn thủ là Nam Cưjsiwơtdprng Thânpjṇp Vạn Đrgqgại Sơtdprn, đkvjkã có môlepḷt tuyêunqḥt thêunqh́ yêunqhu ma phục sinh trơtdpr̉ lại rôlepl̀i.”

Đrgqgạo Huyêunqh̀n chânpjnn nhânpjnn giânpjṇt mình: “Tuyêunqḥt thêunqh́ yêunqhu ma?”

npjnn Dịch Lam gânpjṇt đkvjkânpjǹu đkvjkáp: “Khôleplng sai, chính là môlepḷt tuyêunqḥt thêunqh́ yêunqhu mà, chưjsiw vị ơtdpr̉ xa nơtdpri chung thôlepl̉, khôleplng hiêunqh̉u rõ ràng đkvjkưjsiwơtdpṛc, nhưjsiwng Phânpjǹn Hưjsiwơtdprng Côlepĺc chúng tôlepli liêunqhn tục truyêunqh̀n đkvjkơtdpr̀i trânpjńn thủ Nam Cưjsiwơtdprng, vì thêunqh́ mà biêunqh́t rânpjńt tưjsiwơtdpr̀ng tânpjṇn. Yêunqhu ma ânpjńy tưjsiẉ xưjsiwng là Thú Thânpjǹn, chính là yêunqhu nghiêunqḥt tưjsiẁ xa xưjsiwa, cũng chăjmfc̉ng hiêunqh̉u tưjsiẁ hôlepl̀i nào nưjsiw̃a, chỉ biêunqh́t răjmfc̀ng ngày ânpjńy đkvjkã là tai hoạ của thêunqh́ gian, đkvjkôlepl̀ sát sinh linh vôlepllepĺ…”

Ngôlepl̀i bêunqhn cạnh Đrgqgunqh̀n Bânpjńt Dịch, thủ toạ Phong Hôlepl̀i Phong Tăjmfc̀ng Thúc Thưjsiwơtdpr̀ng cũng nhíu mày: “Chăjmfc̉ng lẽ Vânpjnn côlepĺc chủ vơtdpŕI đkvjkạo hạnh thôleplng thiêunqhn, lại thêunqhm thưjsiẉc lưjsiẉc của Phânpjǹn Hưjsiwơtdprng Côlepĺc trêunqhn dưjsiwơtdpŕi, vânpjṇy mà cũng khôleplng thêunqh̉ đkvjkôlepĺI phó vơtdpŕI yêunqhu ma đkvjkó sao?”

npjnn Dịch Lam săjmfćc diêunqḥn ảm đkvjkạm ủ rũ nói: “Chưjsiw vị cưjsiwơtdpr̀i chêunqh, khôleplng phảI vì têunqḥ côlepĺc sơtdpṛ hãi mà khôleplng dám đkvjkưjsiwơtdprng đkvjkânpjǹu, thânpjṇt sưjsiẉ là vì tại hạ hiêunqh̉u rõ chuyêunqḥn này chăjmfc̉ng thêunqh̉ xem là chuyêunqḥn nhỏ đkvjkưjsiwơtdpṛc. Môlepḷt Phânpjǹn Hưjsiwơtdprng Côlepĺc tuyêunqḥt chăjmfc̉ng đkvjkủ khả năjmfcng cáng đkvjkáng, sơtdpr̉ dĩ lúc này mạo muôlepḷi đkvjkêunqh́n nơtdpri đkvjkânpjny, chỉ xin chânpjnn nhânpjnn đkvjkăjmfc̣t thiêunqhn hạ chúng sinh lêunqhn trêunqhn, ơtdpr̉ trêunqhn cao kêunqhu gọI, đkvjkêunqh̉ thiêunqhn hạ cùng hơtdpṛp sưjsiẃc góp côleplng, chỉ vơtdpŕI cách ânpjńy mơtdpŕI hy vọng có thêunqh̉ thủ thăjmfćng đkvjkưjsiwơtdpṛc. Băjmfc̀ng ngưjsiwơtdpṛc lại đkvjkêunqh̉ tai kiêunqh́p xảy ra, thêunqh́ gian sinh linh khôleplng tránh khỏI chêunqh́t chóc vôlepllepĺ.”

 

Thanh Vânpjnn Môlepln môlepln nhânpjnn đkvjkưjsiwa măjmfćt nhìn nhau, phảI nói răjmfc̀ng, vưjsiẁa mơtdpŕI băjmfćt đkvjkânpjǹu, Phânpjǹn Hưjsiwơtdprng Côlepĺc lại đkvjkôlepḷt nhiêunqhn nêunqhu ra môlepḷt tuyêunqḥt thêunqh́ yêunqhu ma nhưjsiwnpjṇy, lại bảo trưjsiẁ phi ngưjsiwơtdpr̀i tu đkvjkạo toàn thiêunqhn hạ cùng đkvjkưjsiẃng lêunqhn đkvjkảm đkvjkưjsiwơtdprng mơtdpŕI có thêunqh̉ hy vọng đkvjkưjsiwơtdpṛc, nhưjsiw thêunqh́ chăjmfc̉ng trách mọI ngưjsiwơtdpr̀i sao có thêunqh̉ tiêunqh́p thu ngay đkvjkưjsiwơtdpṛc. Đrgqgạo Huyêunqh̀n chânpjnn nhânpjnn cuôlepĺI cùng cũng khôleplng thẹn là chânpjnn nhânpjnn đkvjkăjmfćc đkvjkạo, sau môlepḷt hôlepl̀i trânpjǹm ngânpjnm, quyêunqh́t ý nói:

“Nêunqh́u nhưjsiwjsiẉ tình quả nhiêunqhn nhưjsiwtdpr̀i Vânpjnn côlepĺc chủ đkvjkã nói, rõ là môlepḷt trưjsiwơtdpr̀ng hạo kiêunqh́p chưjsiwa tưjsiẁng thânpjńy cho thiêunqhn hạ chúng sinh. Chúng ta thânpjnn là ngưjsiwơtdpr̀i tu đkvjkạo, lại đkvjkêunqh̀u tưjsiẉ cho là ngưjsiwơtdpr̀i chính đkvjkạo, tuyêunqḥt khôleplng thêunqh̉ bỏ qua mà khôleplng lý đkvjkêunqh́n. Đrgqgã nhưjsiw thêunqh́ rôlepl̀i, Thanh vânpjnn Môlepln chúng tôlepli nêunqhn cùng vơtdpŕI Phânpjǹn Hưjsiwơtdprng Côlepĺc chung tay hiêunqḥp sưjsiẃc, kháng cưjsiẉ lại yêunqhu ma ânpjńy. Lát nưjsiw̃a ta phảI gưjsiw̉I thưjsiw cho Thiêunqhn Âgeuim Tưjsiẉ Phôlepl̉ Hoăjmfc̀ng thưjsiwơtdpṛng nhânpjnn, mơtdpr̀i ngưjsiwơtdpr̀i lại đkvjkêunqh́n Thanh Vânpjnn Sơtdprn cùng thưjsiwơtdprng nghị vânpjṇy.”

npjnn Dịch Lam thơtdpr̉ dài môlepḷt hơtdpri, vôlepl̃ tay nói: “Nhưjsiw thêunqh́ thì thânpjṇt là tôlepĺt, tiêunqh̉u đkvjkêunqḥ giơtdpr̀ đkvjkânpjny có thêunqh̉ bơtdpŕt đkvjkưjsiwơtdpṛc nôlepl̃I lòng rôlepl̀i.”

Đrgqgạo Huyêunqh̀n chânpjnn nhânpjnn cưjsiwơtdpr̀i nói: “Vânpjnn côlepĺc chủ nói đkvjkùa rôlepl̀i. Thêunqhm nưjsiw̃a, khôleplng hiêunqh̉u đkvjkại sưjsiẉ thưjsiẃ 2 đkvjkó, lại là chuyêunqḥn gì vânpjṇy, tuyêunqḥt khôleplng phảI là môlepḷt trưjsiwơtdpr̀ng hạo kiêunqh́p nưjsiw̃a chưjsiẃ?”

npjnn Dịch Lam nhãn quang chơtdpŕp sáng, nhìn sânpjnu vào măjmfćt Đrgqgạo Huyêunqh̀n chânpjnn nhânpjnn, thích thú nói: “Khôleplng hêunqh̀, viêunqḥc thưjsiẃ 2 này, lại là môlepḷt hảo sưjsiẉ.”

Đrgqgạo Huyêunqh̀n chânpjnn nhânpjnn nhêunqh́ch mép lôlepḷ môlepḷt nét cưjsiwơtdpr̀i.

npjnn Dịch Lam mỉm cưjsiwơtdpr̀i nói tiêunqh́p: “Viêunqḥc thưjsiẃ 2 mà tại hạ đkvjkêunqh́n đkvjkânpjny, cũng mong vì đkvjkêunqḥ tưjsiw̉ Lý Tuânpjńn, trưjsiwơtdpŕc Lục Tuyêunqh́t Kỳ của quý phái xin đkvjkưjsiwơtdpṛc cânpjǹu hôlepln.”

 

tdpr̀i ânpjńy vưjsiẁa nói ra, Lục Tuyêunqh́t Kỳ đkvjkang đkvjkưjsiẃng ngay sau Thuỷ Nguyêunqḥt đkvjkại sưjsiw thânpjnn hình chânpjńn đkvjkôlepḷng, ngânpjn̉ng đkvjkânpjǹu lêunqhn, còn trong Thanh Vânpjnn Môlepln đkvjkêunqh̀u nhưjsiw muôlepĺn nôlepl̉ tung ra, nhânpjńt thơtdpr̀i xôlepln xao rânpjǹm rĩ, nhưjsiw̃ng phản ưjsiẃng ânpjńy, cânpjǹm băjmfc̀ng cũng kinh ngạc y nhưjsiw lúc nghe đkvjkưjsiwơtdpṛc hạo kiêunqh́p to lơtdpŕn băjmfc̀ng trơtdpr̀i gânpjny ra bơtdpr̉I tuyêunqḥt thêunqh́ yêunqhu ma.

lepllepĺ ánh măjmfćt lânpjṇp tưjsiẃc hưjsiwơtdpŕng nhìn vêunqh̀ săjmfćc măjmfc̣t kinh ngạc của Lục Tuyêunqh́t Kỳ, ngay sau đkvjkó, lại bị Đrgqgạo Huyêunqh̀n chânpjnn nhânpjnn thu hút trơtdpr̉ lại.

Thanh Vânpjnn Môlepln chưjsiwơtdpr̉ng môlepln nhânpjnn Đrgqgạo Huyêunqh̀n chânpjnn nhânpjnn trânpjǹm ngânpjnm môlepḷt chút, rôlepl̀i sảng nói: “Hài tưjsiw̉ Lý Tuânpjńn ânpjńy mânpjńy ngày qua ta đkvjkã găjmfc̣p rôlepl̀i, thânpjṇt sưjsiẉ là phụng trong cõi ngưjsiwơtdpr̀i, tiêunqh̀n đkvjkôlepl̀ thânpjṇt bânpjńt khả hạn lưjsiwơtdpṛng.”

npjnn Dịch Lam cưjsiwơtdpr̀i đkvjkáp: “Chânpjnn nhânpjnn quá khen ngơtdpṛI rôlepl̀i, nhưjsiwng mà đkvjkích xác ta đkvjkã dưjsiẉ tính tưjsiwơtdprng lai sẽ truyêunqh̀n lại vị trí côlepĺc chủ cho têunqhn đkvjkêunqḥ tưjsiw̉ chăjmfc̉ng thành tưjsiẉu này, mà nay đkvjkại đkvjkịch đkvjkang ngay phía trưjsiwơtdpŕc, chúng ta lại có môlepḷt hỷ sưjsiẉ nhưjsiw thêunqh́, chúng ta càng thêunqhm phânpjǹn chânpjnn thưjsiẉc hơtdpṛp tác, đkvjkôlepl̀ng thơtdpr̀i lại thêunqhm phânpjńn chânpjńn sĩ khí anh hùng thiêunqhn hạ, khôleplng biêunqh́t chânpjnn nhânpjnn suy nghĩ vêunqh̀ chuyêunqḥn này nhưjsiw thêunqh́ nào?”

 

Đrgqgunqh̀n Bânpjńt Dịch đkvjkưjsiẃng tại nơtdpri ânpjńy vẻ măjmfc̣t bânpjńt cânpjǹn, kín đkvjkáo hưjsiẁ lạnh môlepḷt tiêunqh́ng, Tôlepl Nhưjsiw thêunqhjsiw̉ yêunqhu của lão ánh măjmfćt sáng lêunqhn thích thú, năjmfćm tay lão kéo môlepḷt cái.

Đrgqgạo Huyêunqh̀n chânpjnn nhânpjnn mục quang chuyêunqh̉n đkvjkôlepḷng, nhìn khăjmfćp chúng nhânpjn Thanh Vânpjnn Môlepln, cuôlepĺI cùng dưjsiẁng lại trêunqhn thânpjnn ảnh Lục Tuyêunqh́t Kỳ. Lục Tuyêunqh́t Kỳ vôlepḷi nhíu mày, khoé môlepli nhè nhẹ run run, tưjsiẉa nhưjsiw muôlepĺn nói đkvjkunqh̀u gì đkvjkó, nhưjsiwng đkvjkăjmfćn đkvjko chăjmfc̉ng muôlepĺn nói ra giưjsiw̃a trưjsiwơtdpr̀ng diêunqḥn, bơtdpr̉I vânpjṇy chăjmfc̉ng hêunqh̀ phát ra môlepḷt lơtdpr̀i nào.

Đrgqgạo Huyêunqh̀n chânpjnn nhânpjnn mỉm cưjsiwơtdpr̀i, quay đkvjkânpjǹu vêunqh̀ Vânpjnn Dịch Lam cưjsiwơtdpr̀i nói: “Hảo ý lânpjǹn này của Vânpjnn côlepĺc chủ đkvjkânpjny, thưjsiẉc là vưjsiwơtdpṛt ra ngoài dưjsiẉ liêunqḥu của mọI ngưjsiwơtdpr̀i rôlepl̀i!”

npjnn Dịch Lam bêunqh́n quyêunqh̀n, mỉm cưjsiwơtdpr̀i: “Tại hạ cùng tiêunqh̉u đkvjkôlepl̀ môlepḷt lòng chânpjnn thành,mong chânpjnn nhânpjnn thành toàn cho.”

Đrgqgạo Huyêunqh̀n chânpjnn nhânpjnn đkvjkưjsiwa tay lêunqhn ngưjsiẉc vuôlepĺt bôlepḷ rânpjnu dài, chânpjǹm chânpjṇm nói: “Trơtdpr̀i sinh yêunqhu mà, hoạ ngay khoé măjmfćt, viêunqḥc cânpjǹn lưjsiwơtdpr̃ng phái chúng ta chung vai gánh vác, mong có thêunqh̉ cưjsiẃu vơtdpŕt đkvjkưjsiwơtdpṛc chúng sinh. Hãy cưjsiẃ ânpjńn đkvjkịnh hôlepln sưjsiẉ nhưjsiw thêunqh́, lang tài nưjsiw̃ mạo, thânpjṇp phânpjǹn hơtdpṛp ý của ta, vânpjṇy….”

 

Trong Thanh Vânpjnn Môlepln lại thêunqhm môlepḷt trânpjṇn xôlepln xao, chúng nhânpjnn chăjmfc̉ng thêunqh̉ nghĩ ra đkvjkưjsiwơtdpṛc, Đrgqgạo Huyêunqh̀n chânpjnn nhânpjnn khôleplng ngơtdpr̀ lại đkvjkôlepl̀ng ý chuyêunqḥn hôlepln sưjsiẉ này.

Chỉ nghe Đrgqgạo Huyêunqh̀n chânpjnn nhânpjnn tiêunqh́p tục quay đkvjkânpjǹu nhìn vêunqh̀ phía Thuỷ Nguyêunqḥt đkvjkại sưjsiw ngôlepl̀i mà cuơtdpr̀i nói: “Thuỷ Nguyêunqḥt sưjsiw muôlepḷi, Tuyêunqh́t Kỳ chính là đkvjkêunqḥ tưjsiw̉ của muôlepḷi, đkvjkáng lẽ phảI nêunqhn theo chủ ý của muôlepḷi mơtdpŕI đkvjkúng.”

Lục Tuyêunqh́t Kỳ săjmfćc măjmfc̣t trăjmfćng bêunqḥch, hiêunqh̉n nhiêunqhn cũng đkvjkã bị chuyêunqḥn này khiêunqh́n cho tânpjnm thânpjǹn chânpjńn đkvjkôlepḷng, lúc này ngheđkvjkưjsiwơtdpṛc lơtdpr̀i  Đrgqgạo Huyêunqh̀n chânpjnn nhânpjnn vưjsiẁa nói, khôleplng nhịn đkvjkưjsiwơtdpṛc bưjsiwơtdpŕc lêunqhn môlepḷt bưjsiwơtdpŕc, nhìn Thuỷ Nguyêunqḥt đkvjkại sưjsiwunqhn tiêunqh́ng thưjsiwa: “Sưjsiw phụ…..”

Thuỷ Nguyêunqḥt đkvjkại sưjsiw thong thả ngưjsiwơtdpŕc măjmfćt, mục quang chuyêunqh̉n dưjsiẁng lại dung mạo tuyêunqḥt thêunqh́ của Lục Tuyêunqh́t Kỳ, tưjsiwơtdpr̉ng nhưjsiwjsiẁ dung mạo ânpjńy nhìn ra đkvjkưjsiwơtdpṛc đkvjkunqh̀u gì, thânpjǹn săjmfćc trong ánh măjmfćt phưjsiẃc tạp khó hiêunqh̉u, trânpjǹm măjmfc̣c trong môlepḷt thoáng, liêunqh̀n chânpjṇm chânpjṇm nói: “Kỳ nhi, ânpjńn đkvjkịnh hôlepln sưjsiẉ này, ta cũng thânpjṇp phânpjǹn tán đkvjkôlepl̀ng. Lý côleplng tưjsiw̉ là phưjsiwơtdpṛng trong cõi ngưjsiwơtdpr̀i, thưjsiẉc là lưjsiwơtdprng phôlepĺI đkvjkó.”

 

Trêunqhn Ngọc Thanh Đrgqgunqḥn, đkvjkôlepḷt nhiêunqhn lăjmfćng lại yêunqhn tĩnh, bao gôlepl̀m cả bânpjṇc nhưjsiw Đrgqgunqh̀n Bânpjńt Dịch, đkvjkêunqh̀u bânpjńt ngơtdpr̀ chăjmfc̉ng thêunqh̉ tin đkvjkưjsiwơtdpṛc nhìn vọng vêunqh̀ phía Thuỷ Nguyêunqḥt đkvjkại sưjsiw.

Thânpjnn tưjsiw̉ Lục Tuyêunqh́t Kỳ, bânpjńt chơtdpṛt lay đkvjkôlepḷng thânpjńy rõ.

Còn Lý Tuânpjńn ơtdpr̉ đkvjkăjmfc̀ng xa, lúc này dáng vẻ cùng săjmfćc măjmfc̣t đkvjkã sơtdpŕm mưjsiẁng rơtdpr̃.

“Ha ha ha …..!” Giọng cưjsiwơtdpr̀i của Vânpjnn Dịch Lam đkvjkã phá vơtdpr̃ bânpjǹu khôleplng khí trânpjǹm măjmfc̣c, “Thânpjṇt là hay, thânpjṇt là tôlepĺt, hai vị trưjsiwơtdpr̉ng bôlepĺI đkvjkã đkvjkôlepl̀ng ý chuyêunqḥn này nhưjsiwnpjṇy, Tuânpjnn nhi, ngưjsiwơtdpri còn khôleplng mau mau đkvjkêunqh́n trưjsiwơtdpŕc hai vị mà bái tạ đkvjki!”

Lý Tuânpjnn liêunqh̀n vôlepḷi vàng chạy đkvjkêunqh́n, quỳ xuôlepĺng bái tạ.

npjnn Dịch Lam cưjsiwơtdpr̀i nói: “Giai thoại của ngày hôleplm nay, ngày sau nhânpjńt đkvjkịnh sẽ lưjsiwu truyêunqh̀n thiêunqhn côlepl̉, đkvjkưjsiwơtdpṛc thiêunqhn hạ truyêunqh̀n tụng……”

“Khoan đkvjkã….!”

lepl̃ng chơtdpṛt, môlepḷt tiêunqh́ng quát nhỏ tưjsiẁ ngay bêunqhn trái đkvjkại đkvjkunqḥn lạnh lùng cânpjńt lêunqhn, căjmfćt ngang lơtdpr̀i nói của chính Vânpjnn Dịch Lam đkvjkưjsiwơtdpṛc xưjsiwng tụng là chính đkvjkạo cao vơtdpr̀i lưjsiẁng lânpjñy.

Khăjmfćp đkvjkunqḥn biêunqh́n săjmfćc.

Lục Tuyêunqh́t Kỳ môlepḷt thânpjnn bạch y nhưjsiw tuyêunqh́t, săjmfćc măjmfc̣tăjmfc̉tngs xanh, môlepḷt tay năjmfćm chăjmfc̣t vỏ Thiêunqhn Gia thânpjǹn kiêunqh́m, chânpjǹm chânpjṇm bưjsiwơtdpŕc ra ngoài.

jmfćc măjmfc̣t Đrgqgạo Huyêunqh̀n chânpjnn nhânpjnn nhẹ biêunqh́n, hưjsiwơtdpŕng vêunqh̀ Thuỷ Nguyêunqḥt đkvjkại sưjsiw nhìn đkvjkêunqh́n, Thuỷ Nguyêunqḥt đkvjkại sưjsiw lại nhìn trưjsiẉc vêunqh̀ thânpjnn ảnh Lục Tuyêunqh́t Kỳ, hôlepĺt nhiêunqhn nhỏ giọng thơtdpr̉ dài môlepḷt hơtdpri, rôlepl̀i nhăjmfćm măjmfćt lại, dáng vẻ rõ là phó măjmfc̣c chăjmfc̉ng lý gì đkvjkêunqh́n nưjsiw̃a.

Đrgqgạo Huyêunqh̀n chânpjnn nhânpjnn lại biêunqh́n săjmfćc thêunqhm lânpjnn nưjsiw̃a, săjmfćc măjmfc̣t dânpjǹn dânpjǹn trânpjǹm xuôlepĺng, chânpjǹm chânpjṇm đkvjkưjsiẃng dânpjṇy: “Tuyêunqh́t Kỳ, ngưjsiwơtdpri có lơtdpr̀i gì muôlepĺn nói vânpjṇy?”

Trêunqhn Ngọc Thanh Đrgqgunqḥn im lìm khôleplng môlepḷt tiêunqh́ng đkvjkôlepḷng.

Ánh măjmfćt của tânpjńt cả mọI ngưjsiwơtdpr̀i, đkvjkêunqh̀u vọng nhìn vêunqh̀ phía bạch y nưjsiw̃ tưjsiw̉ ânpjńy.

Y phục của nàng chăjmfc̉ng hêunqh̀ có chút gió mà vânpjñn nhè nhẹ lay đkvjkôlepḷng, dõi nhìn xa xa, thânpjnn ảnh của nàng ânpjn̉n ưjsiwơtdpŕc tưjsiẉa nhưjsiwlepḷt cánh phù bình nôlepl̉I trôlepli bôlepl̀ng bêunqh̀nh, phiêunqhu diêunqhu bânpjńt đkvjkịnh, côlepl đkvjkơtdprn mỏng manh mà chăjmfc̉ng hêunqh̀ e mưjsiwa sơtdpṛ gió.

Chỉ thânpjńy cánh môlepli mưjsiwơtdpṛt mà của nàng nhưjsiw đkvjkang mím chăjmfc̣t, đkvjkôlepli má trăjmfćng xanh ânpjn̉n hiêunqḥn lêunqhn nhưjsiw̃ng săjmfćc hôlepl̀ng khác lạ, đkvjkôlepli bơtdpr̀ vai băjmfćt đkvjkânpjǹu run run nhè nhẹ, lânpjǹn đkvjkânpjǹu tiêunqhn khiêunqh́n mọi ngưjsiwơtdpr̀i cảm thânpjńy đkvjkưjsiwơtdpṛc môlepḷt nôlepl̃i niêunqh̀m bơtdprtdpr lạc lõng.

lepl̃ng chơtdpṛt, nàng quay phăjmfćt thânpjnn ngưjsiwơtdpr̀i đkvjki, xoay lưjsiwng lại tânpjńt cả mọi ngưjsiwơtdpr̀i trêunqhn Ngọc Thanh Đrgqgunqḥn kia, hưjsiwơtdpŕng ra bêunqhn ngoài cưjsiw̉a đkvjkunqḥn hùng vĩ to lơtdpŕn, nàng nhìn lêunqhn bânpjǹu trơtdpr̀i đkvjkang trong xanh vôlepl ngânpjǹn ânpjńy, đkvjkôlepli măjmfćt dõi ra môlepḷt nơtdpri xa xăjmfcm phía ngoài bânpjǹu trơtdpr̀i trong xanh, vọng nhìn đkvjkêunqh́n môlepḷt nơtdpri xa xôlepli thăjmfcm thăjmfc̉m……

npjnu thăjmfc̉m ngưjsiwng vọng!

Ánh măjmfćt ânpjńy chưjsiẃa chan nhưjsiw̃ng thưjsiwơtdprng nhơtdpŕ biêunqh́t nhưjsiwơtdpr̀ng nào!

Trêunqhn Ngọc Thanh Đrgqgunqḥn, thanh ânpjnm của nàm khẽ lăjmfc̣ng lẽ vang lêunqhn mà tưjsiwơtdpr̉ng chưjsiẁng nhưjsiw chém đkvjkinh chăjmfc̣t săjmfćt, nhưjsiw đkvjkoạn băjmfcng căjmfćt tuyêunqh́t:

“Ta khôleplng muôlepĺn!”

 

* * * * * *

 

tdpri xa xăjmfcm.

 

tdpri băjmfćt đkvjkânpjǹu dãy núi, môlepḷt thânpjnn ảnh đkvjkang bò lôlepl̉m ngôlepl̉m trong môlepḷt góc tôlepĺi, bôlepl̃ng nhiêunqhn run rânpjn̉y.

tdpri sơtdprn dã ânpjńy tiêunqh́ng côlepln trùng đkvjkang nôlepĺi lêunqhn rả ríc, đkvjkôlepḷt nhiêunqhn ngưjsiwng băjmfc̣t.

Nhânpjnn ảnh ânpjńy chânpjṇm chạp vânpjñy đkvjkôlepḷng, bêunqhn trong bóng tôlepĺi dânpjǹn đkvjkưjsiẃng dânpjṇy, lơtdpr̀ mơtdpr̀ cảm thânpjńy đkvjkunqh̀u gì đkvjkó, bôlepl̀i hôlepl̀ì hưjsiwơtdpŕng nơtdpri xa xôlepli trôleplng vọng.

Thânpjnn ảnh môlepḷt con khỉ, tưjsiẁ bêunqhn cạnh vọt ra, nhảy đkvjkôlepli ba cái hạ lêunqhn đkvjkânpjǹu vai ngưjsiwơtdpr̀i ânpjńy.

lepḷt lúc lânpjnu sau, trong bóng tôlepĺi truyêunqh̀n ra ânpjnm thanh ngưjsiwơtdpr̀i ânpjńy:

“Tiêunqh̉u Hôlepli, tim ta đkvjkôlepḷt nhiêunqhn sao đkvjkânpjṇp nhanh nhưjsiw thêunqh́ này….?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.