Thâ
nloḅp vạn đ
ahfkại sơ
gchhn, Sâ
nlobn Ma Cô
bxbk̉ Đ
ptrsô
bxbḳng
Sau khi Thú Yê
wejau hô
bxbk̀i sinh tại Sâ
nlobn Ma Cô
bxbk̉ Đ
ptrsô
bxbḳng. Mâ
nloby đ
ahfken khă
aaaúp nơ
gchhi. Â
hxtgm phong gâ
nlob̀m rú, mă
aaaục dù trơ
gchh̀i đ
ahfkâ
nlob́t vâ
nlob̉n còn â
nlobm u như
gnyang hă
aaaúc khí đ
ahfkã tiê
wejau tán đ
ahfkư
gnyaơ
gchḥc phâ
nlob̀n nào.
Trê
wejan bãi đ
ahfkâ
nlob́t hoang vu ngay chô
bxbk̃ sơ
gchhn mạch, chỉ còn thạch tư
gnyaơ
gchḥng nư
gnyã nhâ
nlobn lă
aaaụng im tại Sâ
nlobn Ma Cô
bxbk̉ Đ
ptrsô
bxbḳng mă
aaaục cho gió mư
gnyaa. Đ
ptrsư
gnyáng trư
gnyaơ
gchh́c bư
gnyác thạch tư
gnyaơ
gchḥng là mô
bxbḳt nam nhâ
nlobn trê
wejan mình khoác chiê
wejác áo tơ
gchh tă
aaaùm màu xanh, dung mạo cư
gnyạc kỳ anh tuâ
nlob́n thâ
nloḅm chí có thê
wejả nói khuô
bxbkn mă
aaaụt đ
ahfkó như
gnya của mô
bxbḳt thiê
wejáu niê
wejan.
Dung mạo ngư
gnyaơ
gchh̀i này e ră
aaaùng các nư
gnyã nhâ
nlobn thô
bxbkng thư
gnyaơ
gchh̀ng khô
bxbkng thê
wejả sánh bă
aaaùng. Mi thanh, mục tú, miê
wejạng nhỏ, mô
bxbki xinh, nhìn kỹ thì thâ
nlob́y có nét giô
bxbḱng vơ
gchh́i bư
gnyác thạch tư
gnyaơ
gchḥng nư
gnyã nhâ
nlobn.
Tuy nhiê
wejan, khí châ
nlob́t hiê
wejạn trê
wejan să
aaaúc mă
aaaụt thì hoàn toàn trái ngư
gnyaơ
gchḥc nhau.
Ngư
gnyaơ
gchh̀i thiê
wejáu niê
wejan đ
ahfkư
gnyáng trê
wejan Sâ
nlobn Ma Cô
bxbk̉ Đ
ptrsô
bxbḳng chính là Thú Yê
wejau hô
bxbk̀i sinh, khô
bxbkng ai thê
wejả ngơ
gchh̀ ră
aaaùng ác ma bao làm bao ngư
gnyaơ
gchh̀i dâ
nlobn Nam Cư
gnyaơ
gchhng khiê
wejáp sơ
gchḥ lại là mô
bxbḳt thiê
wejáu niê
wejan anh tuâ
nlob́n.
*** Tư
gnyà lúc hô
bxbk̀i sinh, khô
bxbkng rõ tại sao hă
aaaún chă
aaaủng làm gì, khô
bxbkng đ
ahfkại khai sát giơ
gchh́i, cũng chă
aaaủng gào rú vui mư
gnyàng, chỉ trâ
nlob̀m mă
aaaục đ
ahfkư
gnyáng trư
gnyaơ
gchh́c chă
aaaum chú nhìn thạch tư
gnyaơ
gchḥng Linh Lung. Bóng đ
ahfkê
wejam buô
bxbkng dâ
nlob̀n, tư
gnyà xa thâ
nlobn ảnh vu yê
wejau lư
gnyaơ
gchh́t tơ
gchh́i, nhẹ nhàng khô
bxbkng mô
bxbḳt tiê
wejáng đ
ahfkô
bxbḳng dư
gnyàng lại phía sau thiê
wejáu niê
wejan.
"Thú thâ
nlob̀n đ
ahfkại nhâ
nlobn"
Thiê
wejáu niê
wejan thâ
nlobn hình bâ
nlob́t đ
ahfkô
bxbḳng, khô
bxbkng hê
wejà ngoảnh lại, hỏi: "Sao rô
bxbk̀i?"
Vu yê
wejau khom mình đ
ahfkáp: "13 yê
wejau vư
gnyaơ
gchhng cùng toàn bô
bxbḳ tàn dư
gnya man tô
bxbḳc ơ
gchh̉ Thâ
nloḅp vạn đ
ahfkại sơ
gchhn đ
ahfkê
wejàu să
aaaũn sàng chơ
gchh̀ lê
wejạnh thú thâ
nlob̀n đ
ahfkại nhâ
nlobn"
Thiê
wejáu niê
wejan thâ
nlobn hình khẽ đ
ahfkô
bxbḳng, tư
gnyà tư
gnyà quay lại nói: "Tâ
nlob́t cả là bao nhiê
wejau?"
Vu yê
wejau đ
ahfkáp "Hiê
wejạn giơ
gchh̀ chỉ còn 37 tô
bxbḳc. 100 nă
aaaum qua, cả Thâ
nloḅp vạn đ
ahfkại sơ
gchhn như
gnya ră
aaaún mâ
nlob́t đ
ahfkâ
nlob̀u, các tô
bxbḳc tranh giành, tàn sát lâ
nlob̃n nhau, nhiê
wejàu tô
bxbḳc đ
ahfkã bị tâ
nloḅn diê
wejạt."
Khuô
bxbkn mă
aaaụt thiê
wejáu niê
wejan như
gnya phủ mô
bxbḳt lơ
gchh́p bă
aaaung giá, tuyê
wejạt khô
bxbkng biê
wejảu lô
bxbḳ mô
bxbḳt chút tình cảm như
gnyang tư
gnyà sâ
nlobu trong tâ
nlobm tư
gnyaơ
gchh̉ng lại â
nlob̉n tàng sư
gnyạ cao ngạo. Ánh mă
aaaút chơ
gchḥt như
gnya đ
ahfkiê
wejạn nhìn thă
aaaủng vào mă
aaaụt Vu yê
wejau.
Vu yê
wejau giâ
nloḅt mình, cảm giác trê
wejan mă
aaaụt như
gnya bị lư
gnyảa đ
ahfkô
bxbḱt.
"Kỳ thư
gnyạc là 38 tô
bxbḳc", thiê
wejáu niê
wejan thong thả nói, "ngư
gnyaơ
gchhi chư
gnyaa nói tơ
gchh́i Hă
aaaúc vu tô
bxbḳc, cuô
bxbḱi cùng cũng đ
ahfkã có truyê
wejàn nhâ
nlobn đ
ahfkó sao"
Vu yê
wejau cúi đ
ahfkâ
nlob̀u, trâ
nlob̀m ngâ
nlobm khô
bxbkng nói gì.
Thiê
wejáu niê
wejan tư
gnyà tư
gnyà quay đ
ahfkâ
nlob̀u, mục quang lại hư
gnyaơ
gchh́ng vê
wejà thạch tư
gnyaơ
gchḥng Linh Lung vu nư
gnyã, hô
bxbk̀i lâ
nlobu đ
ahfkô
bxbḳt nhiê
wejan thô
bxbḱt: "Hă
aaaúc mô
bxbḳc".
Cơ
gchh thê
wejả Vu yê
wejáu bô
bxbk̃ng châ
nlob́n đ
ahfkô
bxbḳng, tê
wejan gọi này đ
ahfkô
bxbḱi vơ
gchh́i hă
aaaún, như
gnya đ
ahfkã đ
ahfkư
gnyaơ
gchḥc khă
aaaúc vào mô
bxbḳt nơ
gchhi sâ
nlobu thă
aaaủm, mô
bxbk̃i lâ
nlob̀n nhă
aaaúc đ
ahfkê
weján lại như
gnya cư
gnyáa tơ
gchh́i vê
weját thư
gnyaơ
gchhng lòng.
Thiê
wejáu niê
wejan vâ
nlob̃n chă
aaaum chú nhìn thạch tư
gnyaơ
gchḥng Linh Lung, chỉ nghe ngư
gnyã khí chơ
gchḥt trơ
gchh̉ nê
wejan tang thư
gnyaơ
gchhng: "Nhiê
wejàu nă
aaaum trư
gnyaơ
gchh́c, đ
ahfkô
bxbḱi diê
wejạn Linh Lung, ngư
gnyaơ
gchhi có thâ
nlob́y hô
bxbḱi tiê
wejác?"
Vu yê
wejau im lă
aaaụng, đ
ahfkoạn thì thâ
nlob̀m thô
bxbḱt: "Có"
Thiê
wejáu niê
wejan chă
aaaủng hê
wejà quay đ
ahfkâ
nlob̀u, hai mă
aaaút xuâ
nlob́t hiê
wejạn ánh quang mang, lư
gnyau chuyê
wejản khô
bxbkng ngư
gnyàng, câ
nlob́t giọng như
gnya ma quỷ: "Trê
wejan thê
wejá gian, ngoài đ
ahfkại ca ngư
gnyaơ
gchhi nay đ
ahfkã thành hung linh, chỉ có ngư
gnyaơ
gchhi biê
weját đ
ahfkư
gnyaơ
gchḥc quan hê
wejạ của ta vơ
gchh́i Linh Lung. Trư
gnyaơ
gchh́c đ
ahfkâ
nloby, 8 ngư
gnyaơ
gchh̀i các ngư
gnyaơ
gchhi hơ
gchḥp lại, cùng truy sát ta qua muô
bxbkn sô
bxbkng, vạn núi, giơ
gchh̀ đ
ahfkâ
nloby nhơ
gchh́ lại, mọi chuyê
wejạn như
gnya mơ
gchh́i chỉ xảy ra ngày hô
bxbkm qua".
Sau tâ
nlob́m hă
aaaúc sa, thâ
nlobn thê
wejả Vu yê
wejau chơ
gchḥt bă
aaaút đ
ahfkâ
nlob̀u run nhẹ, tư
gnyạa hô
bxbk̀ như
gnya quá khư
gnyá quay lại, mọi viê
wejạc dâ
nlob̀n hiê
wejạn lê
wejan trư
gnyaơ
gchh́c mă
aaaút.
Thiê
wejáu niê
wejan că
aaaun bản chă
aaaủng quan tâ
nlobm tơ
gchh́i phản ư
gnyáng của Vu yê
wejau châ
nloḅm rãi nói cư
gnyá như
gnya vâ
nlob̃n đ
ahfkang nói chuyê
wejạn vơ
gchh́i Vu yê
wejau chư
gnyá chă
aaaủng phải đ
ahfkang đ
ahfkô
bxbḱi diê
wejạn thạch tư
gnyaơ
gchḥng mà tư
gnyạ nói vơ
gchh́i chính mình mă
aaaục dâ
nlob̀u trư
gnyaơ
gchh́c mă
aaaút hă
aaaún hiê
wejạn tại chỉ có Linh lung thạch tư
gnyaơ
gchḥng.
"Nàng," giọng hă
aaaún châ
nlob̀m châ
nloḅm đ
ahfkâ
nlob̀y vẻ thư
gnyaơ
gchhng tâ
nlobm, phâ
nlob̀n vì bi lư
gnyaơ
gchhng, phâ
nlob̀n vì că
aaaum phâ
nlob̃n, "thư
gnyạc ra vì cái gì chư
gnyá?"
Thạch tư
gnyaơ
gchḥng chă
aaaủng biê
weját nói, lă
aaaụng im, trâ
nlob̀m mă
aaaục.
"Trong tim nàng, chúng sinh thê
wejá gian là gì?, thiê
wejan mê
wejạnh, tạo hóa là gì, nó quan trọng đ
ahfkê
weján vâ
nloḅy sao?" trong giọng nói của hă
aaaún, bô
bxbk̃ng trô
bxbk̃i lê
wejan mô
bxbḳt sư
gnyạ kích đ
ahfkô
bxbḳng, tư
gnyà tư
gnyà lơ
gchh́n dâ
nlob̀n.
"Vì nàng coi nó quan trọng hơ
gchhn ta mà nàng chô
bxbḱng lại ta vì như
gnyãng thư
gnyá đ
ahfkó sao?" Hă
aaaún cư
gnyaơ
gchh̀i nhạt nói: "như
gnyang nàng biê
weját khô
bxbkng, thư
gnyạc sư
gnyạ ta khô
bxbkng màng"
"Cái gì gọi là thiê
wejan ý, cái gì là chúng sinh thiê
wejan hạ, có xá gì?” Nó quă
aaaúc mă
aaaút nhìn, kỳ lạ là, mă
aaaục dù cái nhìn của hă
aaaún có vẻ đ
ahfkáng sơ
gchḥ như
gnya vâ
nloḅy, như
gnyang dung mạo của hă
aaaún vâ
nlob̃n toát ra nét đ
ahfkáng yê
wejau, khô
bxbkng như
gnya ngư
gnyaơ
gchh̀i thư
gnyaơ
gchh̀ng.
“ Nàng muô
bxbḱn ta chê
weját, nói 1 câ
nlobu cũng đ
ahfkủ rô
bxbk̀i, nàng biê
weját khô
bxbkng? nàng có biê
weját khô
bxbkng?” Hă
aaaún gâ
nlob̀m lê
wejan, đ
ahfkô
bxbḱi mă
aaaụt vơ
gchh́i bư
gnyác tư
gnyaơ
gchḥng ngư
gnyaơ
gchh̀i con gái, sau đ
ahfkó, giọng nó chùng xuô
bxbḱng…
“Như
gnyang, tại sao… nàng lại xem sư
gnyạ viê
wejạc đ
ahfkó quan trọng hơ
gchhn mạng sô
bxbḱng của chính mình chư
gnyá.”
“ Hă
aaaún tư
gnyà tư
gnyà đ
ahfkư
gnyaa tay ra, nhẹ vuô
bxbḱt gư
gnyaơ
gchhng mă
aaaụt tư
gnyàng trãi, thô
bxbk ráp, cô
bxbḱ lục lại trong trí nhơ
gchh́ gư
gnyaơ
gchhng mă
aaaụt hiê
wejàn dịu nă
aaaum nào”.
Cảm giác lạnh bă
aaaung, khô
bxbkng 1 chút hơ
gchhi â
nlob́m, tư
gnyà lòng bàn tay truyê
wejàn tơ
gchh́i.
Dang rô
bxbḳng hai tay ô
bxbkm nhẹ bư
gnyác tư
gnyaơ
gchḥng vào lòng, gư
gnyaơ
gchhng mă
aaaụt hă
aaaún dâ
nlob̀n mang nét dịu dàng dị thư
gnyaơ
gchh̀ng. Vu Yê
wejau đ
ahfkư
gnyáng sau lư
gnyang, lă
aaaủng lă
aaaụng quan sát cảnh tư
gnyaơ
gchḥng khác thư
gnyaơ
gchh̀ng đ
ahfkó.
“Ta biê
weját, cái thê
wejá gian này đ
ahfkã hại nàng.” Ngư
gnyaơ
gchh̀i thiê
wejáu niê
wejan lim dim, mơ
gchh màng nói, “ Nàng yê
wejan tâ
nlobm, ta sẽ đ
ahfkem tâ
nlob́t cả chô
bxbkn cùng vơ
gchh́i nàng, sau đ
ahfkó, ta sẽ trơ
gchh̉ lại tìm nàng…”
"Chơ
gchh̀ ta nhé..."
Â
hxtgm thanh nhỏ dâ
nlob̀n, lă
aaaúng xuô
bxbḱng rô
bxbk̀i mâ
nlob́t hă
aaaủn. Ngư
gnyaơ
gchh̀i thiê
wejáu niê
wejan ô
bxbkm bư
gnyác tư
gnyaơ
gchḥng lạnh, Vu yê
wejau đ
ahfkư
gnyáng yê
wejan như
gnya tư
gnyaơ
gchḥng, trê
wejan trơ
gchh̀i mâ
nloby đ
ahfken vâ
nlob̀n vũ, sâ
nlob́m sét nô
bxbk̉ vang, mư
gnyaa bă
aaaút đ
ahfkâ
nlob̀u rơ
gchhi xuô
bxbḱng.
Mư
gnyaa rơ
gchhi trong gió bão, làm cho cả thê
wejá giơ
gchh́i như
gnya mơ
gchh̀ ảo, Vu yê
wejau nhìn xa xă
aaaum, mư
gnyaa rơ
gchhi trê
wejan gư
gnyaơ
gchhng mă
aaaụt của thạch tư
gnyaơ
gchḥng nư
gnyã tư
gnyả, khô
bxbkng mô
bxbḳt tiê
wejáng đ
ahfkô
bxbḳng…
như
gnya như
gnyãng hạt nư
gnyaơ
gchh́c mă
aaaút rơ
gchhi
**********
Núi Thanh vâ
nlobn ba ngàn dă
aaaụm hư
gnyaơ
gchh́ng Đ
ptrsô
bxbkng, tư
gnyà núi Khô
bxbkng Tang vê
wejà hư
gnyaơ
gchh́ng Đ
ptrsô
bxbkng Nam có con đ
ahfkư
gnyaơ
gchh̀ng đ
ahfkâ
nlob́t ngoă
aaaùn ngoèo, cô
bxbk tịch hoang dã, vào thơ
gchh̀i tiê
weját chim chóc bay lư
gnyaơ
gchḥn, cỏ câ
nloby mọc đ
ahfkâ
nlob̀y.
Cái quán nhỏ nhà họ Hà cách Tiê
wejảu Trì Sâ
nlobn 1 ngày đ
ahfkư
gnyaơ
gchh̀ng, nă
aaaùm đ
ahfkơ
gchhn đ
ahfkô
bxbḳc bê
wejan con đ
ahfkư
gnyaơ
gchh̀ng đ
ahfkâ
nlob́t, đ
ahfkón khách qua lại. Ô
hxtgng chủ quán họ Hà cũng khô
bxbkng nhơ
gchh́ là mình đ
ahfkã tiê
wejáp bao nhiê
wejau khách, khách qua đ
ahfkư
gnyaơ
gchh̀ng thì đ
ahfkủ các hạng
ngư
gnyaơ
gchh̀i. Như
gnyang trong 3 ngày nay, mă
aaaục dù tuô
bxbk̉i tác ngày càng cao, ô
bxbkng cũng nhơ
gchh́ ra ngư
gnyaơ
gchh̀i khách này.
Kỳ thư
gnyạc nói là 1 vị khách, cũng khô
bxbkng đ
ahfkúng lă
aaaúm, phải nói là 1 ngư
gnyaơ
gchh̀i khách mang theo 1 con khỉ kỳ quái. Cho nê
wejan, đ
ahfkô
bxbḱi vơ
gchh́i ô
bxbkng chủ họ Hà, ngư
gnyaơ
gchh̀i này đ
ahfkê
wejả lại â
nlob́n tư
gnyaơ
gchḥng sâ
nlobu să
aaaúc, vì có mang theo con khỉ kỳ quái vơ
gchh́i 3 con mă
aaaút râ
nlob́t to.
Ba ngày trư
gnyaơ
gchh́c, lúc đ
ahfkang đ
ahfkư
gnyáng tại cư
gnyảa quán, ô
bxbkng Hà nhìn thâ
nlob́y vị khách này vơ
gchh́i gư
gnyaơ
gchhng mă
aaaụt đ
ahfkâ
nlob̀y gió bụi, tư
gnyà bê
wejan đ
ahfkư
gnyaơ
gchh̀ng chạy sang, trê
wejan vai có con khỉ, khô
bxbkng biê
weját sao, có cảm giác hơ
gchhi quen. Lúc hă
aaaún vư
gnyàa dơ
gchḥm bư
gnyaơ
gchh́c tiê
wejáp, ô
bxbkng đ
ahfkịnh nói vài câ
nlobu bay bư
gnyaơ
gchh́m đ
ahfkê
wejả chào mơ
gchh̀i vào quán nghỉ ngơ
gchhi uô
bxbḱng nư
gnyaơ
gchh́c, khô
bxbkng ngơ
gchh̀ chỉ nói đ
ahfkư
gnyaơ
gchḥc có 1 câ
nlobu:
“Khách quan, bô
bxbk̉n quán có trà nóng rư
gnyaơ
gchḥu ngon, hay là khách quan có thê
wejả vào nghỉ ngơ
gchhi bê
wejan trong…”
Hà Lão Bản chư
gnyaa dư
gnyát câ
nlobu thì nét tiê
wejàu tụy trê
wejan gư
gnyaơ
gchhng mă
aaaụt hă
aaaún đ
ahfkã biê
weján mâ
nlob́t, lúc đ
ahfkịnh thâ
nlob̀n nhìn lại, thì hă
aaaún đ
ahfkã ngô
bxbk̀i vào bàn. Và trê
wejan bàn là thỏi bạc đ
ahfkủ đ
ahfkê
wejả hă
aaaún ă
aaaun nghỉ ơ
gchh̉ quán 3 ngày. Hà Lão Bản râ
nlob́t hoan hỉ, liê
wejàn đ
ahfkem rư
gnyaơ
gchḥu thịt dọn ra, chỉ có đ
ahfkiê
wejàu ô
bxbkng khô
bxbkng lư
gnyaơ
gchh̀ng trư
gnyaơ
gchh́c đ
ahfkư
gnyaơ
gchḥc, đ
ahfkó là ngư
gnyaơ
gchh̀i khách và con khỉ ơ
gchh̉ quán của ô
bxbkng đ
ahfkã đ
ahfkúng 3 ngày rô
bxbk̀i mà dư
gnyaơ
gchh̀ng như
gnya chư
gnyaa có ý đ
ahfkịnh ra đ
ahfki.
Tinh thâ
nlob̀n của ngư
gnyaơ
gchh̀i thanh niê
wejan râ
nlob́t tê
wejạ, trong 3 ngày, ô
bxbkng chủ Hà khô
bxbkng thâ
nlob́y hă
aaaún nói 1 câ
nlobu, hay cư
gnyaơ
gchh̀i 1 lâ
nlob̀n nào. Mô
bxbk̃i lâ
nlob̀n ô
bxbkng dọn rư
gnyaơ
gchḥu và thư
gnyác ă
aaaun ra bàn, là hă
aaaún lă
aaaụng lẽ nhìn bình rư
gnyaơ
gchḥu, sau đ
ahfkó mơ
gchh́i tư
gnyà tư
gnyà uô
bxbḱng.
Chỉ là tư
gnyảu lư
gnyaơ
gchḥng của hă
aaaún râ
nlob́t thâ
nlob́p, mô
bxbk̃i lâ
nlob̀n uô
bxbḱng đ
ahfkư
gnyaơ
gchḥc 1 chút, ô
bxbkng Hà đ
ahfkoán chư
gnyàng chư
gnyaa tơ
gchh́i nư
gnyảa bình, là cả ngư
gnyaơ
gchh̀i hă
aaaún đ
ahfkô
bxbk̉ gục xuô
bxbḱng bàn, bâ
nlob́t tỉnh nhâ
nlobn sư
gnyạ. Ngư
gnyaơ
gchḥc lại vơ
gchh́i chủ của nó, con khỉ 3 mă
aaaút của hă
aaaún nhiê
wejàu phen làm ô
bxbkng chủ Hà há hô
bxbḱc kinh ngạc.
Thư
gnyạc tình mà nói, ô
bxbkng Hà ơ
gchh̉ đ
ahfkó mơ
gchh̉ quán, tuy xa như
gnyang do lư
gnyaơ
gchḥng khách vãng lai nhiê
wejàu, nê
wejan cũng thâ
nlob́y đ
ahfkư
gnyaơ
gchḥc nhiê
wejàu sư
gnyạ viê
wejạc, vâ
nloḅy mà trong 3 ngày nay, ô
bxbkng vâ
nlob̃n thê
wejà vơ
gchh́i lòng, suô
bxbḱt cuô
bxbḳc đ
ahfkơ
gchh̀i của ô
bxbkng, tư
gnyảu lư
gnyaơ
gchḥng của con khỉ này là cao nhâ
nlob́t.
Chỉ trong 1 ngày đ
ahfkê
wejam, con khỉ đ
ahfkã uô
bxbḱng hê
weját toàn bô
bxbḳ hâ
nlob̀m rư
gnyaơ
gchḥu của ô
bxbkng chủ Hà, kê
wejả cả bình Nư
gnyã nhi Hô
bxbk̀ng liê
wejạt tư
gnyảu mà ô
bxbkng chô
bxbkn dư
gnyaơ
gchh́i gô
bxbḱc câ
nloby cô
bxbk̉ thụ.
Vâ
nloḅy mà con khỉ dư
gnyaơ
gchh̀ng như
gnya khô
bxbkng có gì thay đ
ahfkô
bxbk̉i cả, gãi đ
ahfkâ
nlob̀u gãi tai, nhảy nhót liê
wejan hô
bxbk̀i, chạy tơ
gchh́i ô
bxbkng chủ Hà kê
wejau “chi chi” khô
bxbkng ngư
gnyàng. Ô
hxtgng chủ Hà tuy khô
bxbkng hiê
wejảu ngô
bxbkn ngư
gnyã của loài khỉ, như
gnyang ngay cả đ
ahfkư
gnyáa ngô
bxbḱc cũng biê
weját con khỉ muô
bxbḱn gì, chỉ vì muô
bxbḱn làm lơ
gchh, khô
bxbkng ngơ
gchh̀ con khỉ thô
bxbkng minh như
gnya vâ
nloḅy, lâ
nlob́y lại thỏi bạc tư
gnyà tay ô
bxbkng Hà nhanh đ
ahfkê
weján khô
bxbkng ngơ
gchh̀, rô
bxbk̀i còn lư
gnyaơ
gchḥn tơ
gchh́i lư
gnyaơ
gchḥn lui trư
gnyaơ
gchh́c mă
aaaụt ô
bxbkng.
Ô
hxtgng Hà khô
bxbkng còn cách nào, khách lại trả đ
ahfkủ tiê
wejàn, chỉ biê
weját kê
wejau ngư
gnyaơ
gchh̀i làm tư
gnyà Tiê
wejảu Trì Sâ
nlobn giao rư
gnyaơ
gchḥu tơ
gchh́i ngay cả ban đ
ahfkê
wejam. Ban đ
ahfkâ
nlob̀u ô
bxbkng hơ
gchhi bư
gnyạc, như
gnyang dâ
nlob̀n dâ
nlob̀n, ô
bxbkng lại đ
ahfkâ
nlobm ra thích con khỉ. Ngoài viê
wejạc uô
bxbḱng rư
gnyaơ
gchḥu ra, nó khô
bxbkng làm gì bâ
nloḅy bạ cả, lại hay biê
wejảu diê
wejãn vài trò ơ
gchh̉ trong quán, giúp vui cho ô
bxbkng, khách của ô
bxbkng nhiê
wejàu ngư
gnyaơ
gchh̀i ít khi đ
ahfkư
gnyaơ
gchḥc vui như
gnya vâ
nloḅy, mâ
nlob́y ngày qua, nó cũng giúp ô
bxbkng kiê
wejám thê
wejam đ
ahfkuơ
gchḥc 1 mơ
gchh́ tiê
wejàn.
Ngư
gnyaơ
gchh̀i chủ của con khỉ thì ngư
gnyaơ
gchḥc lại, phâ
nlob̀n lơ
gchh́n thơ
gchh̀i gian uô
bxbḱng say rô
bxbk̀i ngủ vùi, đ
ahfkô
bxbki khi thư
gnyác giâ
nlob́c, că
aaaụp mă
aaaút vô
bxbk thâ
nlob̀n nhìn xung quanh, cũng có lúc con khỉ chạy tơ
gchh́i bê
wejan hă
aaaún, thì mă
aaaút hă
aaaún sáng lê
wejan 1 lúc, đ
ahfkua tay xoa đ
ahfkâ
nlob̀u con khỉ, sau đ
ahfkó dư
gnyaơ
gchh̀ng như
gnya tơ
gchh́i chuyê
wejạn gì đ
ahfkau lòng, lại đ
ahfkư
gnyaa bình rư
gnyaơ
gchḥu lê
wejan uô
bxbḱng, chỉ 1 chô
bxbḱc lại say rô
bxbk̀i ngủ tiê
wejáp.
Có lúc ô
bxbkng Hà thâ
nlob̀m nghĩ, ngư
gnyaơ
gchh̀i thanh niê
wejan này khô
bxbkng phải là thă
aaaùng đ
ahfkiê
wejan. Tuy ô
bxbkng cũng chỉ là chủ quán bình thư
gnyaơ
gchh̀ng, như
gnyang củng nhâ
nloḅn thâ
nlob́y là hă
aaaún khác hă
aaaủn như
gnyãng khách vãng lai khác. Cái khác thì khô
bxbkng nói, chư
gnyá chỉ viê
wejạc hă
aaaún ơ
gchh̉ lại quán 3 ngày, mà muô
bxbk̃i mòng mùa này đ
ahfkô
bxbḳt nhiê
wejan bay đ
ahfkâ
nlobu mâ
nlob́t; còn nư
gnyãa, quán ô
bxbkng ơ
gchh̉ chô
bxbk̃ hoang vă
aaaúng lúc trư
gnyaơ
gchh́c thư
gnyaơ
gchh̀ng nghe thâ
nlob́y tiê
wejáng ma khóc, bâ
nloby giơ
gchh̀ như
gnya bị cái gì làm chúng hoảng sơ
gchḥ, bỏ đ
ahfki đ
ahfkâ
nlobu tâ
nlob́t.. Ô
hxtgng Hà vô
bxbḱn nghe quen tiê
wejáng quỉ khóc sói tru, 3 ngày nay yê
wejan tĩnh quá, ô
bxbkng lại khô
bxbkng ngủ đ
ahfkư
gnyaơ
gchḥc.
Buô
bxbk̉i chiê
wejàu hô
bxbkm đ
ahfkó, ô
bxbkng chủ họ Hà đ
ahfkư
gnyáng sau quâ
nlob̀y, vư
gnyàa tính xong tiê
wejàn, thơ
gchh̉ nhẹ, rô
bxbk̀i tư
gnyà trong quán nhìn ra.
Ánh trơ
gchh̀i chiê
wejàu bê
wejan ngoài cư
gnyảa sô
bxbk̉ còn sót lại, nhuô
bxbḳm đ
ahfkỏ châ
nlobn trơ
gchh̀i, xuyê
wejan qua cư
gnyảa sô
bxbk̉, hă
aaaút như
gnyãng chiê
wejác bóng của bàn ghê
wejá trong quán dài xuô
bxbḱng nê
wejàn nhà, ơ
gchh̉ tại nơ
gchhi này thơ
gchh̀i gian đ
ahfkang lă
aaaụng lẽ trô
bxbki qua.
Ô
hxtgng chủ Hà tư
gnyạ nhiê
wejan mô
bxbḳt thoáng thâ
nlob́t chí, đ
ahfkiê
wejảm lại mình cũng hơ
gchhn 50 tuô
bxbk̉i rô
bxbk̀i. Tuy như
gnyãng ngư
gnyaơ
gchh̀i làm thư
gnyaơ
gchh̀ng nói ô
bxbkng trô
bxbkng cũng khoảng 40 tuô
bxbk̉i thô
bxbki, như
gnyang ô
bxbkng tư
gnyạ biê
weját, sư
gnyác khỏe mình cũng đ
ahfkang xuô
bxbḱng dô
bxbḱc.
Thơ
gchh̀i gian khô
bxbkng tha cho mô
bxbḳt ai, chă
aaaủng lẽ sô
bxbḱng vâ
nloḅy hê
weját đ
ahfkơ
gchh̀i sao?
Ô
hxtgng nhìn chă
aaaùm chă
aaaùm vào bóng như
gnyãng bàn ghê
wejá đ
ahfkang đ
ahfkô
bxbk̉ dài dâ
nlob̀n, rô
bxbk̀i ngư
gnyaơ
gchh́c lê
wejan nhìn bô
bxbḱn bư
gnyác tư
gnyaơ
gchh̀ng vơ
gchh́i như
gnyãng vê
weját sơ
gchhn đ
ahfkã tróc.
Bóng chiê
wejàu tà cô
bxbk tịch, chiê
wejáu lê
wejan gư
gnyaơ
gchhng mă
aaaụt của ô
bxbkng, hă
aaaùn lê
wejan như
gnyãng nô
bxbk̃i buô
bxbk̀n khô
bxbk̉ khô
bxbkng tê
wejan của kiê
wejáp ngư
gnyaơ
gchh̀i.
Ô
hxtgng thơ
gchh̉ dài, khẽ lă
aaaúc đ
ahfkâ
nlob̀u, sư
gnyạ viê
wejạc này, cũng khô
bxbkng câ
nlob̀n nghĩ nhiê
wejàu làm gì. Ô
hxtgng Hà gư
gnyaơ
gchḥng cư
gnyaơ
gchh̀i đ
ahfkau khô
bxbk̉, câ
nlob̀m cuô
bxbḱn sô
bxbk̉ tính tiê
wejàn lê
wejan, rô
bxbk̀i đ
ahfki vê
wejà hư
gnyaơ
gchh́ng ngư
gnyaơ
gchh̀i khách duy nhâ
nlob́t trong quán và con khỉ của hă
aaaún.
Vị khách vâ
nlob̃n ngô
bxbk̀i tại cái bàn trong cùng nhâ
nlob́t, vâ
nlob̃n như
gnya trư
gnyaơ
gchh́c, vư
gnyàa uô
bxbḱng say và ngủ gục trê
wejan bàn, khô
bxbkng hê
wejà cư
gnyả đ
ahfkô
bxbḳng. Còn con khỉ ngô
bxbk̀i xô
bxbk̉m trê
wejan bàn, tay trái câ
nlob̀m bình rư
gnyaơ
gchḥu, tay phải bô
bxbḱc thư
gnyác ă
aaaun trê
wejan mâ
nlobm, uô
bxbḱng 1 hơ
gchh́p, ă
aaaun 1 miê
wejáng, có vẻ tâ
nloḅn hư
gnyaơ
gchh̉ng cuô
bxbḳc sô
bxbḱng của nó lă
aaaúm.
Ô
hxtgng chủ họ Hà đ
ahfkê
weján trư
gnyaơ
gchh́c vị khách, ho mô
bxbḳt tiê
wejáng, đ
ahfkă
aaaùng hă
aaaúng, như
gnyang că
aaaụp mă
aaaút khô
bxbkng khỏi hư
gnyaơ
gchh́ng vê
wejà con khỉ, thâ
nlob́y con khỉ 3 mă
aaaút như
gnya khô
bxbkng màng đ
ahfkê
weján viê
wejạc ô
bxbkng bư
gnyaơ
gchh́c tơ
gchh́i, chỉ liê
wejác qua, rô
bxbk̀i nhìn xuô
bxbḱng bình rư
gnyaơ
gchḥu trong tay. Ô
hxtgng Hà thơ
gchh̉ dài, con khỉ là con vâ
nloḅt biê
weját uô
bxbḱng rư
gnyaơ
gchḥu mà ô
bxbkng gă
aaaụp đ
ahfkư
gnyaơ
gchḥc trong suô
bxbḱt cuô
bxbḳc đ
ahfkơ
gchh̀i của ô
bxbkng, mà sau lư
gnyang nó còn đ
ahfkeo 1 cái túi đ
ahfkư
gnyạng rư
gnyaơ
gchḥu, tuy bâ
nloby giơ
gchh̀ đ
ahfkã cạn, như
gnyang có thê
wejả biê
weját là nó đ
ahfkã tư
gnyàng chư
gnyáa như
gnyãng gì.
Ô
hxtgng chủ quán quay đ
ahfki, khô
bxbkng biê
weját tại sao, lòng có chút khâ
nlob̉n trư
gnyaơ
gchhng, tư
gnyạ mình cũng khô
bxbkng hiê
wejảu vì sao, lại ho vài tiê
wejáng, mơ
gchh́i nhẹ giọng: “Này... ô
bxbkng khách.”
Ngư
gnyaơ
gchh̀i thanh niê
wejan trư
gnyaơ
gchh́c mă
aaaụt ô
bxbkng vâ
nlob̃n bâ
nlob́t đ
ahfkô
bxbḳng.
Ô
hxtgng chủ quán hơ
gchhi lúng túng, như
gnyang vâ
nlob̃n tiê
wejáp tục gọi: “Này, ô
bxbkng khách, lư
gnyaơ
gchḥng bạc ô
bxbkng đ
ahfkư
gnyaa ba ngày trư
gnyaơ
gchh́c, nay đ
ahfkã dùng hê
weját, bô
bxbk̉n tiê
wejạm vô
bxbḱn ít, có phải …”
Ngư
gnyaơ
gchh̀i thanh niê
wejan khô
bxbkng biê
weját có say thư
gnyạc khô
bxbkng, vâ
nlob̃n nă
aaaùm yê
wejan, khô
bxbkng nhúc nhích.
Ô
hxtgng chủ Hà thơ
gchh̉ dài nói: “Kỳ thư
gnyạc, lư
gnyaơ
gchḥng bạc mà ô
bxbkng đ
ahfkư
gnyaa khô
bxbkng ít, khô
bxbkng chỉ đ
ahfkủ cho ba ngày, mà nă
aaaum ngày cũng đ
ahfkủ. Chỉ là… chỉ là con vâ
nloḅt quý của ô
bxbkng quá lơ
gchḥi hại, tư
gnyảu lư
gnyaơ
gchḥng quá cao, chỉ trong ba ngày, khô
bxbkng như
gnyãng uô
bxbḱng hê
weját toàn bô
bxbḳ rư
gnyaơ
gchḥu trong hâ
nlob̀m, mà cả hai lâ
nlob̀n giao tơ
gchh́i thê
wejam 4 chung rư
gnyaơ
gchḥu, nó cũng uô
bxbḱng sạch…”
Ô
hxtgng Hà nói tơ
gchh́i đ
ahfkâ
nloby, laị nhìn con khỉ 3 mă
aaaút, nó cũng chỉ nhìn ô
bxbkng, gư
gnyaơ
gchhng mă
aaaút lô
bxbḳ vẻ quỉ quái.
Hà Lão Bản hạ giọng: " quý khách có thê
wejả đ
ahfkư
gnyaa lão thê
wejam ít ngâ
nlobn lư
gnyaơ
gchḥng, ba hô
bxbkm trư
gnyaơ
gchh́c quý khách đ
ahfkã đ
ahfkư
gnyaa lão khô
bxbkng ít ngâ
nlobn lư
gnyaơ
gchḥng, tuy nhiê
wejan sô
bxbḱ ngâ
nlobn lư
gnyaơ
gchḥng đ
ahfkâ
nlob̀y đ
ahfkã hê
weját bơ
gchh̉i con khỉ của quý khách, lão..."
Chư
gnyaa dư
gnyát câ
nlobu, "đ
ahfkinh" hai thỏi bạc đ
ahfkã đ
ahfkư
gnyaơ
gchḥc quă
aaaung ra trê
wejan bàn. Hà Lão Bản đ
ahfkịnh thâ
nlob̀n. Ô
hxtgng chủ họ Hà vô
bxbḳi vàng câ
nlob́t đ
ahfki, câ
nlob́t vào bụng, chơ
gchḥt thoáng do dư
gnyạ, nhìn qua con khỉ, liê
wejàn rút phâ
nlob̀n bạc ra lại, mơ
gchh̉ phanh áo, nhét vào chiê
wejác áo bê
wejan trong. Sau khi nhâ
nloḅn đ
ahfkư
gnyaơ
gchḥc ngâ
nlobn lư
gnyaơ
gchḥng, Hà Lão Bản tính nói gì đ
ahfkó vơ
gchh́i vị khách thì đ
ahfkô
bxbḳt nhiê
wejan ơ
gchh̉ cư
gnyảa quán có tiê
wejàng vọng lơ
gchh́n vào:
"Có ai ơ
gchh̉ trong khô
bxbkng?"
Hà Lão Bản quay ngư
gnyaơ
gchh̀i ra, thâ
nlob́y trư
gnyaơ
gchh́c cư
gnyảa tiê
wejạm có ba ngư
gnyaơ
gchh̀i, hai nam mô
bxbḳt nư
gnyã. Mô
bxbḳt ô
bxbkng già vơ
gchh́i gâ
nloḅy trúc trê
wejan tay, phía trê
wejan gâ
nloḅy trúc là mô
bxbḳt mãnh vải tră
aaaúng đ
ahfkê
wejà bô
bxbḱn chư
gnyã " tiê
wejan nhâ
nlobn chỉ lô
bxbḳ" bê
wejan cạnh lão ta là mô
bxbḳt thiê
wejáu nư
gnyã tuô
bxbk̉i trạc 17, 18, dong mạo tú mỹ, trê
wejan khuô
bxbkn mă
aaaụt luô
bxbkn nơ
gchh̉ mô
bxbḳt nụ cư
gnyaơ
gchh̀i.
Ô
hxtgng chủ họ Hà vô
bxbḳi vã ra tiê
wejáp đ
ahfkón, dù sao ngư
gnyaơ
gchh̀i khách mang theo con khỉ cũng khô
bxbkng bỏ trô
bxbḱn đ
ahfkư
gnyaơ
gchḥc, nê
wejan ra chào hỏi khách mơ
gchh́i tơ
gchh́i thì hơ
gchhn. Chỉ thâ
nlob́y ô
bxbkng cư
gnyaơ
gchh̀i chào, nói: “Có, có, 3 vị khách quan, xin đ
ahfkư
gnyaơ
gchḥc hỏi muô
bxbḱn dùng bư
gnyãa hay là nghỉ trọ ạ?”
Trong hai ngư
gnyaơ
gchh̀i này, già thì tiê
wejan phong đ
ahfkạo cô
bxbḱt, trẻ thì dung mạo tuyê
wejạt mỹ. Đ
ptrsă
aaaùng sau hai ngư
gnyaơ
gchh̀i là mô
bxbḳt trung niê
wejan mang đ
ahfkâ
nlob̀y hành lý, dung mạo cô
bxbk̉ quái, cao hơ
gchhn hai ngư
gnyaơ
gchh̀i kia cả cái đ
ahfkâ
nlob̀u, khuô
bxbkn mă
aaaụt thì dài như
gnya con dă
aaau câ
nlob̉u.
Ô
hxtgng già liê
wejàn cư
gnyaơ
gchh̀i ha hã nhiê
wejáu châ
nlobn mày, cư
gnyaơ
gchh̀i nói "thê
wejá nào, Hà Lão Bản khô
bxbkng nhâ
nloḅn ra chúng tô
bxbki sao?"
Hà Lão Bản câ
nloḅn thâ
nloḅn nhìn kỹ thê
wejam mô
bxbḳt lâ
nlob̀n nư
gnyãa, như
gnyang vâ
nlob̃n khô
bxbkng tài nào nhơ
gchh́ ra đ
ahfkư
gnyaơ
gchḥc. Cũng đ
ahfkúng thô
bxbki, ô
bxbkng chủ Hà này đ
ahfkã mơ
gchh̉ quán kinh doanh trê
wejan con đ
ahfkuơ
gchh̀ng này đ
ahfkã lâ
nlobu, khô
bxbkng biê
weját bao nhiê
wejáu quan khách đ
ahfkã ghé ngang qua thư
gnyả hỏi sao Hà Lão Bản có thê
wejả nhơ
gchh́ đ
ahfkư
gnyaơ
gchḥc hê
weját. Hà Lão Bản khẽ lă
aaaúc đ
ahfkâ
nlob̀u nói: " quý khách xin thư
gnyá lô
bxbk̉i, tại hạ tuô
bxbk̉i cũng đ
ahfkã cao, trí nhơ
gchh́ cũng đ
ahfkã mai mô
bxbḳt đ
ahfki râ
nlob́t nhiê
wejáu."
Lão ô
bxbkng đ
ahfkó đ
ahfkô
bxbḳng lòng tră
aaaúc â
nlob̉n, lă
aaaúc đ
ahfkâ
nlob̀u than: “Ô
hxtgi, đ
ahfkáng tiê
wejác, thâ
nloḅt đ
ahfkáng tiê
wejác, thê
wejá gian thư
gnyaơ
gchh̀ng tình, đ
ahfka sô
bxbḱ đ
ahfkê
wejàu như
gnya vâ
nloḅy cả, trư
gnyaơ
gchh́c khi tiê
wejan duyê
wejan đ
ahfkê
weján thì khô
bxbkng ai biê
weját là có tiê
wejan duyê
wejan đ
ahfkó.”
Ô
hxtgng chủ họ Hà giâ
nloḅt mình, lòng dâ
nlobng lê
wejan sư
gnyạ tô
bxbkn kính, nhìn kỹ lão ô
bxbkng, chỉ thâ
nlob́y râ
nlobu tóc bạc phơ
gchh, cô
bxbḱt cách như
gnya tiê
wejan, trô
bxbkng gâ
nlob̀n như
gnya mô
bxbḳt vị đ
ahfkă
aaaúc đ
ahfkạo cao nhâ
nlobn. Tuy ô
bxbkng khô
bxbkng biê
weját tại sao đ
ahfkă
aaaúc đ
ahfkạo cao nhâ
nlobn trô
bxbkng cũng giô
bxbḱng ngư
gnyaơ
gchh̀i trong giang hô
bxbk̀, mà thái đ
ahfkô
bxbḳ của cô
bxbk gái đ
ahfki vơ
gchh́i ô
bxbkng cũng râ
nlob́t lãnh đ
ahfkạm, như
gnyang nghĩ lại, nê
wejáu đ
ahfkó là cao nhâ
nlobn, thì ngư
gnyaơ
gchh̀i phàm tục như
gnya mình làm sao nhâ
nloḅn ra đ
ahfkư
gnyaơ
gchḥc, nê
wejáu mình nhâ
nloḅn ra đ
ahfkư
gnyaơ
gchḥc, thì chă
aaaủng lẽ mình cũng là cao nhâ
nlobn ư
gnya? Nghĩ tơ
gchh́i đ
ahfkâ
nloby, ô
bxbkng Hà đ
ahfkã sơ
gchh́m lô
bxbḳ vẻ tô
bxbkn kính, cúi ngư
gnyaơ
gchh̀i đ
ahfkáp: “Đ
ptrsúng, đ
ahfkúng vâ
nloḅy, kính mơ
gchh̀i vị khách quan… khô
bxbkng, mơ
gchh́i đ
ahfkại sư
gnya vào trong.”
Lão ô
bxbkng đ
ahfkáp lơ
gchh̀i, tay câ
nlob̀m gâ
nloḅy trúc chỉ đ
ahfkư
gnyaơ
gchh̀ng của tiê
wejan nhâ
nlobn quơ
gchh qua quơ
gchh lại lâ
nlob̀n vào trong, cô
bxbk gái đ
ahfki sau lư
gnyang lă
aaaúc đ
ahfkâ
nlob̀u cư
gnyaơ
gchh̀i đ
ahfkau khô
bxbk̉, đ
ahfkoạn quay đ
ahfkâ
nlob̀u lại nói vơ
gchh́i ngư
gnyaơ
gchh̀i đ
ahfkàn ô
bxbkng đ
ahfki theo sau vơ
gchh́i cái túi trê
wejan lư
gnyang: “Dã câ
nlob̉u đ
ahfkạo trư
gnyaơ
gchh̉ng, chúng ta vào nghỉ ngơ
gchhi 1 lát vâ
nloḅy.”
Ngư
gnyaơ
gchh̀i trung niê
wejan đ
ahfkáp lơ
gchh̀i, theo bư
gnyaơ
gchh́c vào trong, ba ngư
gnyaơ
gchh̀i ngô
bxbk̀i bê
wejan 1 cái bàn, ngư
gnyaơ
gchh̀i đ
ahfkàn ô
bxbkng có gư
gnyaơ
gchhng mă
aaaụt chó đ
ahfkă
aaaụt cái túi lê
wejan chiê
wejác ghê
wejá bê
wejan cạnh, “â
nlob̀m” mô
bxbḳt tiê
wejáng, xem ra trọng lư
gnyaơ
gchḥng cũng khô
bxbkng nhẹ.
Trong 3 ngư
gnyaơ
gchh̀i này thì 2 ngư
gnyaơ
gchh̀i là ô
bxbkng cháu Chu Nhâ
nlob́t Tiê
wejan và Tiê
wejảu Hoàn, còn ngư
gnyaơ
gchh̀i đ
ahfkàn ô
bxbkng có gư
gnyaơ
gchhng mă
aaaụt chó là Dã câ
nlob̉u đ
ahfkạo nhâ
nlobn, là ngư
gnyaơ
gchh̀i đ
ahfkã tư
gnyàng luyê
wejạn Huyê
weját đ
ahfkư
gnyaơ
gchh̀ng nhâ
nlob́t hê
wejạ duy nhâ
nlob́t còn sô
bxbḱng sót. Tư
gnyà sau trâ
nloḅn chiê
weján tại Tư
gnyả trạch kê
weját thúc, Dã câ
nlob̉u đ
ahfkạo nhâ
nlobn theo 2 ô
bxbkng cháu Chu Nhâ
nlob́t Tiê
wejan và Tiê
wejảu Hoàn, lang bạc khă
aaaúp nơ
gchhi, bô
bxbḱn biê
wejản là nhà.
Thư
gnyạc ra, lúc đ
ahfkâ
nlob̀u, Chu Nhâ
nlob́t Tiê
wejan thâ
nlob́y Dã câ
nlob̉u râ
nlob́t gai mă
aaaút, nê
wejan lão tỏ ra tính khí thâ
nlob́t thư
gnyaơ
gchh̀ng, khi thì chê
wejá giê
wejãu Dã Câ
nlob̉u, mà Dã câ
nlob̉u đ
ahfkạo nhâ
nlobn tư
gnyạ mình như
gnya khô
bxbkng biê
weját, lă
aaaúm lúc thay đ
ahfkô
bxbk̉i hă
aaaủn, biê
weján thành 1 ngư
gnyaơ
gchh̀i hoàn toàn khác, lại khô
bxbkng nghe lơ
gchh̀i ngư
gnyaơ
gchh̀i, vâ
nlob̃n cư
gnyá như
gnya vâ
nloḅy, Tiê
wejảu Hoàn thâ
nlob́y khô
bxbkng đ
ahfkư
gnyaơ
gchḥc, lê
wejan tiê
wejáng bê
wejanh vư
gnyạc.
Cô
bxbk tuô
bxbk̉i tuy nhỏ, như
gnyang mô
bxbk̀m mép lơ
gchḥi hại, Chu Nhâ
nlob́t Tiê
wejan tuy là ngư
gnyaơ
gchh̀i trong giang hô
bxbk̀ đ
ahfkã lâ
nlobu mà nhiê
wejàu khi nói cũng khô
bxbkng lại, sau cùng chỉ biê
weját châ
nlob́p nhâ
nloḅn sư
gnyạ viê
wejạc này. Cũng may thơ
gchh̀i gian trô
bxbki qua, ô
bxbkng cũng dâ
nlob̀n dâ
nlob̀n phát hiê
wejạn Dã câ
nlob̉u cũng có như
gnyãng đ
ahfkiê
wejảm câ
nlob̀n thiê
weját, chă
aaaủng hạn như
gnya đ
ahfkô
bxbk̀ vâ
nloḅt nă
aaaụng mà ô
bxbkng phải tư
gnyạ mình mang thì bâ
nloby giơ
gchh̀ toàn bô
bxbḳ đ
ahfkâ
nlob̉y qua cho hă
aaaún, mà Tiê
wejảu Hoàn cũng khô
bxbkng phản đ
ahfkô
bxbḱi gì, mà có vẻ râ
nlob́t vui
Nói vê
wejà ư
gnyau đ
ahfkiê
wejảm của hă
aaaún, như
gnya trê
wejan đ
ahfkư
gnyaơ
gchh̀ng đ
ahfki có gă
aaaụp dã thú, yê
wejau quái, qua núi gă
aaaụp phải như
gnyãng đ
ahfkư
gnyáa mạnh hơ
gchhn, …, đ
ahfkê
wejàu cư
gnyả Dã câ
nlob̉u “đ
ahfkại hiê
wejạp” mô
bxbḳt mình dẹp loạn, cho đ
ahfkê
weján giơ
gchh̀, Chu Nhâ
nlob́t Tiê
wejan râ
nlob́t hài lòng, cuô
bxbḳc đ
ahfkơ
gchh̀i của ô
bxbkng bô
bxbkn ba bâ
nlob́y lâ
nlobu, nay thoải mái đ
ahfkư
gnyaơ
gchḥc mâ
nlob́y tháng, lại thâ
nlob́y tiê
wejác sao khô
bxbkng gă
aaaụp đ
ahfkư
gnyaơ
gchḥc cái tê
wejan dã câ
nlob̉u này sơ
gchh́m hơ
gchhn
Giai đ
ahfkoạn này, ba ngư
gnyaơ
gchh̀i họ vê
wejà lại như
gnyãng chô
bxbḱn cũ, dù sao cũng lang thang khă
aaaúp nơ
gchhi, nơ
gchhi nào cũng có thê
wejả tơ
gchh́i, đ
ahfki mãi đ
ahfki mãi, lại quay vê
wejà con đ
ahfkư
gnyaơ
gchh̀ng xư
gnyaa này. Cũng may Chu Nhâ
nlob́t Tiê
wejan như
gnya có ma nhâ
nloḅp, đ
ahfkô
bxbḳt nhiê
wejan nhơ
gchh́ lại lão họ Hà này là ngư
gnyaơ
gchh̀i mơ
gchh̉ cái quán bê
wejan đ
ahfkư
gnyaơ
gchh̀ng, liê
wejàn giả làm cao nhâ
nlobn, gạt đ
ahfkư
gnyaơ
gchḥc lão.
Thâ
nlob́y ô
bxbkng chủ họ Hà đ
ahfkô
bxbḱi vơ
gchh́i mình mô
bxbḳt mư
gnyạc cung kính, Chu Nhâ
nlob́t Tiê
wejan lâ
nlob́y làm đ
ahfkă
aaaúc ý, liê
wejàn gọi luô
bxbkn nhiê
wejàu món mô
bxbḳt lúc, đ
ahfkơ
gchḥi lúc ô
bxbkng Hà câ
nloḅp râ
nloḅp đ
ahfki chuâ
nlob̉n bị món ă
aaaun, ô
bxbkng bèn quay đ
ahfkâ
nlob̀u vê
wejà hư
gnyaơ
gchh́ng Tiê
wejảu Hoàn và Dã câ
nlob̉u đ
ahfkạo nhâ
nlobn đ
ahfkịnh khoác lác mô
bxbḳt chút, khô
bxbkng ngơ
gchh̀ bă
aaaút gă
aaaụp gư
gnyaơ
gchhng mă
aaaụt họ trơ
gchh̉ nê
wejan khác thư
gnyaơ
gchh̀ng, khô
bxbkng biê
weját chuyê
wejạn gì, mă
aaaút đ
ahfkang trư
gnyàng trư
gnyàng nhìn
Chu Nhâ
nlob́t Tiê
wejan thâ
nlob́y kỳ lạ, mơ
gchh́i hỏi: “sao vâ
nloḅy?”
Dã câ
nlob̉u đ
ahfkạo nhâ
nlobn nhâ
nlob́c đ
ahfkô
bxbki vai như
gnya đ
ahfkang mang ngàn câ
nlobn, chỉ vê
wejà hư
gnyaơ
gchh́ng bê
wejan trong quán: “Ô
hxtgng nhìn mà xem.”
Chu Nhâ
nlob́t Tiê
wejan trư
gnyàng mă
aaaút nhìn hă
aaaún, rô
bxbk̀i quay đ
ahfkâ
nlob̀u, bô
bxbk̃ng ngư
gnyaơ
gchh̀i ô
bxbkng chơ
gchḥt run lê
wejan
Chỉ nhìn thâ
nlob́y trong ánh hoàng hô
bxbkn còn sót lại, tia sáng cuô
bxbḱi cùng tư
gnyà cư
gnyảa sô
bxbk̉ hă
aaaút xuô
bxbḱng, trong cái góc tô
bxbḱi tă
aaaum tâ
nloḅn bê
wejan trong quán, bóng 1 ngư
gnyaơ
gchh̀i đ
ahfkàn ô
bxbkng đ
ahfkang gục trê
wejan bàn, trong cái bóng tô
bxbḱi đ
ahfkó, 1 con khỉ ba mă
aaaút đ
ahfkang nhìn họ.
Tiê
wejảu Hoàn ngạc nhiê
wejan, thâ
nlob́p giọng kê
wejau: "Tiê
wejảu hô
bxbki"
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.