Tru Tiên

Chương 139 : Thương tâm nhân

    trước sau   
   

btbì Kỳ sơdccnn, Quỷ Vưpqbfơdccnng Tôbtbing tôbtbỉng đbtbiưpqbfơdccǹng.

Đcxryại Vu sưpqbf qua đbtbiơdccǹi, đbtbiêlvqj́n nay đbtbiã đbtbiưpqbfơdccṇc ba ngày, Thanh Long cưpqbf̉ ngưpqbfơdccǹi đbtbiem thi hài lão nhâdjyln hỏa táng, tro côbtbít đbtbiưpqbf̣ng vào trong hũ. Giơdccǹ đbtbiâdjyly, cái hũ xanh nhỏ này đbtbiã đbtbiưpqbfơdccṇc đbtbiăfnhc̣t an tĩnh trêlvqjn bàn bêlvqjn cạnh hăfnhćn.

Thanh Long nhìn cái hũ nhỏ môbtbịt lúc lâdjylu, khẽ than môbtbịt tiêlvqj́ng, ánh măfnhćt dơdccǹi đbtbii. Ba ngày nay, viêlvqj̣c lơdccńn nhỏ trong Quỷ Vưpqbfơdccnng tôbtbing, đbtbiêlvqj̀u do Thanh Long cùng U Cơdccn thay măfnhc̣t xưpqbf̉ lý, sau biêlvqj́n côbtbí ba ngày trưpqbfơdccńc, Quỷ Vưpqbfơdccnng và Quỷ Lêlvqj̣ rút vào phòng riêlvqjng, đbtbiêlvqj́n giơdccǹ vâdjyl̃n chưpqbfa ra.

Thanh Long còn nhơdccń rõ, ba ngày trưpqbfơdccńc, sau tiêlvqj́ng thạch môbtbin “kèn kẹt”, năfnhc̣ng nêlvqj̀ châdjyl̀m châdjyḷm mơdccn̉ ra âdjyĺy, hai nam nhâdjyln tưpqbf̀ trong đbtbió đbtbii ra, hai nam tưpqbf̉ mà phóng măfnhćt nhìn khăfnhćp thiêlvqjn hạ chăfnhc̉ng hêlvqj̀ sơdccṇ sêlvqj̣t đbtbilvqj̀u gì, bôbtbĩng đbtbiêlvqj̀u nhưpqbfdjyĺt hôbtbìn, thâdjyl̀n tình hoảng hôbtbít lâdjyl̃n đbtbiau thưpqbfơdccnng.

btbìi Quỷ Vưpqbfơdccnng trâdjyl̀m giọng nói môbtbịt câdjylu: “Trong vòng ba ngày, đbtbiưpqbf̀ng ai quâdjyĺy râdjyl̀y ta!”, nói xong, lâdjyḷp tưpqbf́c đbtbii thăfnhc̉ng vêlvqj̀ phòng ngủ, chưpqbfa hêlvqj̀ bưpqbfơdccńc ra.


Còn Quỷ Lêlvqj̣, cả ngưpqbfơdccǹi lạc mâdjyĺt hôbtbìn phách, chăfnhc̉ng nói môbtbịt chưpqbf̃ nào, căfnhćm đbtbiâdjyl̀u mà đbtbii, đbtbiôbtbịt nhiêlvqjn đbtbiâdjylm sâdjyl̀m vào vách tưpqbfơdccǹng đbtbiá cưpqbf́ng răfnhćn, trêlvqjn trán máu tưpqbfơdccni chảy ròng ròng. Nhưpqbfng hăfnhćn dưpqbfơdccǹng nhưpqbf chăfnhc̉ng hay biêlvqj́t gì, tưpqbf̀ tưpqbf̀ quay ngưpqbfơdccǹi, châdjyln lảo đbtbiảo, đbtbii vêlvqj̀ phòng mình.

Bị tình cảnh của Quỷ Lêlvqj̣ đbtbiâdjyḷp vào măfnhc̣t, mọi ngưpqbfơdccǹi kỳ thưpqbf̣c phâdjyl̀n lơdccńn đbtbiã đbtbioán đbtbiưpqbfơdccṇc kêlvqj́t quả, nhưpqbfng sau khi họ nhìn vào trong cưpqbf̉a đbtbiá, máu tưpqbfơdccni lai láng khăfnhćp măfnhc̣t đbtbiâdjyĺt, đbtbiại vu sưpqbfdjyl̃n ngôbtbìi ngay ngăfnhćn giưpqbf̃a vũng máu, gục đbtbiâdjyl̀u chêlvqj́t, cảnh tưpqbfơdccṇng thêlvqjlvqj̣ thảm thưpqbfơdccnng, thâdjyḷt là nhìn mà kinh sơdccṇ.

Nhưpqbfng Bích Dao vâdjyl̃n năfnhc̀m yêlvqjn nhưpqbf cũ trêlvqjn hàn băfnhcng thạch đbtbiài, khuôbtbin măfnhc̣t an tưpqbfơdccǹng và tưpqbfơdccni tăfnhćn vâdjyl̃n lăfnhc̣ng lẽ nhưpqbf lúc trưpqbfơdccńc, Hơdccṇp Hoan linh trong tay nàng đbtbiang mơdccǹ mơdccǹ phát ra kim săfnhćc quang mang.

lvqjn cạnh vang lêlvqjn tiêlvqj́ng châdjyln, làm gián đbtbioạn tưpqbfpqbfơdccn̉ng của Thanh Long, hăfnhćn quay đbtbiâdjyl̀u nhìn lại, chỉ thâdjyĺy thâdjyln hình U Cơdccn nhưpqbf u linh trôbtbii đbtbiêlvqj́n, đbtbiưpqbf́ng cạnh hăfnhćn, khôbtbing trưpqbf̣c tiêlvqj́p nhìn Thanh Long, mà hưpqbfơdccńng vêlvqj̀ căfnhcn phòng phía sau lưpqbfng hăfnhćn, hạ giọng hỏi: “Tôbtbing chủ vâdjyl̃n chưpqbfa ra sao?”

Thanh Long châdjyl̀m châdjyḷm lăfnhćc đbtbiâdjyl̀u, đbtbiáp khẽ: “Ba ngày rôbtbìi, vâdjyl̃n chưpqbfa thâdjyĺy tăfnhcm hơdccni.”

U Cơdccnfnhc̣ng yêlvqjn khôbtbing nói, mạng đbtbien che măfnhc̣t khẽ đbtbiôbtbịng.

Tuy khôbtbing đbtbiích thâdjyln tâdjyḷn măfnhćt nhìn thâdjyĺy hiêlvqj̣n trưpqbfơdccǹng, nhưpqbfng hai ngưpqbfơdccǹi bọn họ hoàn toàn có thêlvqj̉ tưpqbfơdccn̉ng tưpqbfơdccṇng đbtbiưpqbfơdccṇc đbtbiau thưpqbfơdccnng trong đbtbió.

Thêlvqj́ gian này khôbtbing có gì tuyêlvqj̣t vọng mà làm ngưpqbfơdccǹi ta đbtbiau khôbtbỉ hơdccnn là vưpqbf̀a mơdccńi nhìn thâdjyĺy lại hy vọng, thâdjyḷm chí vào lúc hy vọng âdjyĺy ơdccn̉ ngay trưpqbfơdccńc măfnhćt, ngưpqbfơdccǹi ta lại chìm vào tuyêlvqj̣t vọng.

Chính lúc hai ngưpqbfơdccǹi nhìn nhau khôbtbing nói, bôbtbĩng nhiêlvqjn, tưpqbf̀ phía cánh cưpqbf̉a sau lưpqbfng Thanh Long truyêlvqj̀n đbtbiêlvqj́n môbtbịt tiêlvqj́ng đbtbiôbtbịng nhẹ.

pqbf̉a châdjyl̀m châdjyḷm mơdccn̉ ra.

Thanh Long và U Cơdccn giâdjyḷt mình, vôbtbịi vàng quay ngưpqbfơdccǹi nhìn lại.

Cánh cưpqbf̉a gôbtbĩ thôbtbidccnpqbf̀ tưpqbf̀ mơdccn̉ vào bêlvqjn trong, khẽ phát ra âdjylm thanh “kèn kẹt”, mang theo mâdjyĺy phâdjyl̀n thưpqbfơdccnng tang vài ngày trưpqbfơdccńc, dưpqbfơdccǹng nhưpqbf nói lêlvqjn đbtbiau khôbtbỉ trong lòng chủ nhâdjyln.

btbịt bàn châdjyln tưpqbf̀ trong phòng nhè nhẹ bưpqbfơdccńc ra. Hình dáng của Quỷ Vưpqbfơdccnng tưpqbf̀ tưpqbf̀ xuâdjyĺt hiêlvqj̣n trưpqbfơdccńc măfnhc̣t bọn họ.


Thanh Long cùng U Cơdccnfnhc̣ng lẽ nhìn, nam tưpqbf̉ âdjyĺy bôbtbĩng nhưpqbf kẻ tách khỏi thêlvqj́ gian.

Ba ngày bạc tóc!

Tóc trêlvqjn đbtbiâdjyl̀u Quỷ Vưpqbfơdccnng, toàn bôbtbị bôbtbĩng nhiêlvqjn biêlvqj́n thành trăfnhćng nhưpqbf tuyêlvqj́t.

Giọng nói của Thanh Long, bôbtbĩng biêlvqj́n thành nghèn nghẹn, rít lại, ngay cả chính hăfnhćn nghe đbtbiưpqbfơdccṇc cũng hoài nghi khôbtbing biêlvqj́t thanh âdjylm có phải của mình hay khôbtbing:

“Tôbtbing … chủ, ngưpqbfơdccǹi khỏe … khôbtbing?”

Quỷ Vưpqbfơdccnng mâdjyĺp máy môbtbii, khôbtbing nói, nhăfnhćm măfnhćt lại, hơdccni ngâdjyl̉ng đbtbiâdjyl̀u lêlvqjn hít thơdccn̉ thâdjyḷt sâdjylu.

U Cơdccn phía sau mạng đbtbien, đbtbiôbtbịt nhiêlvqjn thôbtbít: “Tôbtbing chủ, ngưpqbfơdccǹi phải tưpqbf̣ giưpqbf̃ gìn … sưpqbf́c khỏe.” Nói chưpqbfa hêlvqj́t câdjylu, chăfnhc̉ng hiêlvqj̉u vì sao, nàng đbtbiôbtbịt nhiêlvqjn nghĩ đbtbiêlvqj́n Bích Dao, thanh âdjylm bôbtbĩng nghẹn ngào.

Quỷ Vưpqbfơdccnng khẽ rung đbtbiôbtbịng bơdccǹ vai, nhưpqbfng bình phục lại râdjyĺt nhanh, lúc y mơdccn̉ măfnhćt ra, tuy vẻ thưpqbfơdccnng tang đbtbiau khôbtbỉ còn vưpqbfơdccnng trêlvqjn nét măfnhc̣t, nhưpqbfng trong măfnhćt, đbtbiã mơdccǹ mơdccǹ âdjyl̉n chưpqbf́a ánh sáng.

Phảng phâdjyĺt nhưpqbf mục quang đbtbiã nhìn thâdjyĺu thêlvqj́ sưpqbf̣ thưpqbfơdccnng tang.

“Bâdjyly giơdccǹ trôbtbing ta già đbtbii nhiêlvqj̀u rôbtbìi!” y bôbtbĩng thôbtbít lêlvqjn môbtbịt câdjylu, khóe miêlvqj̣ng chuyêlvqj̉n đbtbiôbtbịng, thoáng môbtbịt nét cưpqbfơdccǹi nhẹ, có lẽ trong âdjyĺy, châdjyĺt chưpqbf́a đbtbiâdjyl̀y đbtbiau khôbtbỉ.

Thanh Long cùng U Cơdccn cúi đbtbiâdjyl̀u, khôbtbing nơdccñ nhìn nam tưpqbf̉ âdjyĺy.

Quỷ Vưpqbfơdccnng lại hít thâdjyḷt sâdjylu, thơdccn̉ ra môbtbịt hơdccni tưpqbf̀ lôbtbìng ngưpqbf̣c, ánh măfnhćt chuyêlvqj̉n đbtbiôbtbịng, chôbtbíc lát dưpqbf̀ng lại trêlvqjn cái bàn bêlvqjn cạnh Thanh Long, nơdccni có cái hũ sành nhỏ màu xanh âdjyĺy.

“Trong này là …” y châdjyl̀m châdjyḷm hỏi.


Thanh Long tiêlvqj́n lêlvqjn trưpqbfơdccńc môbtbịt bưpqbfơdccńc, nâdjylng cái hũ nhỏ lêlvqjn, đbtbiưpqbfa cho Quỷ Vưpqbfơdccnng, nói: “Sau khi đbtbiại vu sưpqbf qua đbtbiơdccǹi, thuôbtbịc hạ lơdccńn mâdjyḷt làm chủ, đbtbiem thi thêlvqj̉ lão nhâdjyln gia hỏa táng, đbtbiâdjyly chính là tro côbtbít của ngưpqbfơdccǹi.”

Quỷ Vưpqbfơdccnng lăfnhc̣ng lẽ nhâdjyḷn lâdjyĺy chiêlvqj́c hũ nhỏ tưpqbf̀ Thanh Long, tay mâdjyln mêlvqjbtbịt lúc, khẽ thơdccn̉ dài, nói: “Vị đbtbiại vu sưpqbf này tuy chưpqbfa cưpqbf́u đbtbiưpqbfơdccṇc Dao nhi, nhưpqbfng vơdccńi thâdjyln thêlvqj̉ bạc nhưpqbfơdccṇc, chăfnhc̉ng quản hao tâdjyḷn nguyêlvqjn khí, đbtbiem hôbtbìn phách Dao nhi thu vêlvqj̀, dù đbtbiêlvqj́n cuôbtbíi cùng chỉ còn thiêlvqj́u môbtbịt chút nưpqbf̃a, nhưpqbfng vâdjyl̃n thưpqbf̣c là đbtbiại âdjyln nhâdjyln của chúng ta”.

Y đbtbiưpqbfa chiêlvqj́c hũ lại cho Thanh long, nói: “Ngưpqbfơdccni chuâdjyl̉n bị theo trọng lêlvqj̃ của thánh giáo ta, cung kính mang đbtbiại vu sưpqbflvqj̀ nam cưpqbfơdccnng.”

Thanh Long nhâdjyḷn lại chiêlvqj́c hũ, gâdjyḷt đbtbiâdjyl̀u đbtbiáp: “Rõ.”

Quỷ Vưpqbfơdccnng trâdjyl̀m măfnhc̣c giâdjyly lát, thôbtbít: “Còn Quỷ Lêlvqj̣, hăfnhćn thêlvqj́ nào rôbtbìi?”

Thanh Long hơdccni ngâdjyḷp ngưpqbf̀ng, U Cơdccnlvqjn cạnh đbtbiã nói: “Tưpqbf̀ sau khi ra khỏi hàn băfnhcng thạch thâdjyĺt, hăfnhćn dưpqbfơdccǹng nhưpqbf suy sụp hoàn toàn, nhưpqbf ngưpqbfơdccǹi mâdjyĺt hôbtbìn, đbtbii thăfnhc̉ng môbtbịt mạch vêlvqj̀ phòng riêlvqjng, vâdjyl̃n chưpqbfa thâdjyĺy trơdccn̉ ra”. Nói đbtbiêlvqj́n đbtbiâdjyly, nàng ngưpqbf̀ng lại môbtbịt chút, hạ giọng tiêlvqj́p: “Cho đbtbiêlvqj́n hôbtbim nay, đbtbiã là ba ngày rôbtbìi!”.

fnhćc măfnhc̣t Quỷ Vưpqbfơdccnng buôbtbìn bã, tưpqbf̀ tưpqbf̀ chăfnhćp hai tay ra sau, lát sau trâdjyl̀m giọng than: “Chuyêlvqj̣n thưpqbfơdccnng tâdjylm mưpqbfơdccǹi năfnhcm, tưpqbfơdccn̉ng nhưpqbfdccńi môbtbịt đbtbiêlvqjm! Nào, đbtbii thôbtbii, chúng ta đbtbiêlvqj́n xem hăfnhćn.”

Nói xong, y thong thả chăfnhćp tay câdjyĺt bưpqbfơdccńc, Thanh Long và U Cơdccn nhìn nhau, lăfnhc̣ng lẽ theo sau.

Nhìn tưpqbf̀ phía sau, Quỷ Vưpqbfơdccnng đbtbiâdjyl̀u bạc trăfnhćng, dáng vẻ buôbtbìn bã lạ thưpqbfơdccǹng.

Phòng Quỷ Lêlvqj̣ ơdccn̉ khá xa nơdccni ơdccn̉ của Quỷ Vưpqbfơdccnng, nhưpqbfng lại râdjyĺt gâdjyl̀n hàn băfnhcng thạch thâdjyĺt của Bích Dao. Đcxryó là vì lúc trưpqbfơdccńc Quỷ Vưpqbfơdccnng khôbtbing muôbtbín càng thêlvqjm đbtbiau lòng, nêlvqjn đbtbiưpqbfa con gái đbtbiêlvqj́n thạch thâdjyĺt này, nhưpqbfng Quỷ Lêlvqj̣ ơdccn̉ tại Hôbtbì Kỳ sơdccnn, gâdjyl̀n nhưpqbfbtbĩi ngày đbtbiêlvqj̀u đbtbiêlvqj́n thăfnhcm Bích Dao.

Lúc ba ngưpqbfơdccǹi xuyêlvqjn qua lôbtbíi mòn dâdjyl̀n dâdjyl̀n tiêlvqj́p câdjyḷn phòng riêlvqjng của Quỷ Lêlvqj̣, Thanh Long và U Cơdccn đbtbii phía sau phát hiêlvqj̣n thâdjyln thêlvqj̉ Quỷ Vưpqbfơdccnng rõ ràng có môbtbịt chút kỳ lạ, chăfnhc̉ng biêlvqj́t có phải lý do là nơdccni này cũng gâdjyl̀n chôbtbín thưpqbfơdccnng tâdjylm âdjyĺy.

Nhưpqbfng bọn họ chăfnhc̉ng ai nói câdjylu nào.

Cuôbtbíi cùng cũng đbtbiêlvqj́n bêlvqjn ngoài thạch môbtbin côbtbi đbtbiôbtbịc, nơdccni Quỷ Lêlvqj̣ cưpqbf trú, chung quanh chăfnhc̉ng có ai, hăfnhćn trưpqbfơdccńc giơdccǹ thích ơdccn̉ môbtbịt mình. Xa xa ngoài cưpqbf̉a phòng, có môbtbịt đbtbiêlvqj̣ tưpqbf̉ Quỷ Vưpqbfơdccnng tôbtbing đbtbiưpqbf́ng canh.


Quỷ Vưpqbfơdccnng bưpqbfơdccńc tơdccńi trưpqbfơdccńc, mơdccn̉ thạch môbtbin tiêlvqj́n vào, lâdjyḷp tưpqbf́c kinh ngạc. Thanh Long và U Cơdccn cũng phát hiêlvqj̣n có gì khôbtbing ôbtbỉn, tiêlvqj́n đbtbiêlvqj́n xem thưpqbf̉, chỉ thâdjyĺy phòng trôbtbíng khôbtbing, chăfnhc̉ng có bóng dáng Quỷ Lêlvqj̣, cả Tiêlvqj̉u Hôbtbii cũng biêlvqj́n mâdjyĺt. Đcxryôbtbì đbtbiạc trong phòng nhưpqbf thưpqbfơdccǹng, chăfnhc̉ng có dâdjyĺu vêlvqj́t sưpqbf̉ dụng, chỉ môbtbĩi giưpqbfơdccǹng ngủ là có môbtbịt chút bưpqbf̀a bôbtbịn.

Thanh Long nhíu mày, quay ngưpqbfơdccǹi bưpqbfơdccńc ra gọi môbtbịt tiêlvqj́ng, đbtbiêlvqj̣ tưpqbf̉ Quỷ Vưpqbfơdccnng tôbtbing đbtbiưpqbf́ng ngoài cưpqbf̉a liêlvqj̀n chạy đbtbiêlvqj́n, quỳ trưpqbfơdccńc măfnhc̣t Quỷ Vưpqbfơdccnng hành lêlvqj̃: “Bái kiêlvqj́n tôbtbing chủ!”.

Quỷ Vưpqbfơdccnng quay đbtbiâdjyl̀u lại, Thanh Long ơdccn̉ bêlvqjn cạnh nhẹ giọng thôbtbít: “Thuôbtbịc hạ mâdjyĺy ngày nay ngoài viêlvqj̣c xưpqbf̉ lý côbtbing viêlvqj̣c trong môbtbin phái, còn thì đbtbiêlvqj̀u đbtbiơdccṇi trưpqbfơdccńc cưpqbf̉a phòng tôbtbing chủ, nêlvqjn nơdccni đbtbiâdjyly giao cho mâdjyĺy đbtbiêlvqj̣ tưpqbf̉ này canh phòng”.

Quỷ Vưpqbfơdccnng khẽ gâdjyḷt đbtbiâdjyl̀u, quay măfnhc̣t đbtbiôbtbíi diêlvqj̣n vơdccńi têlvqjn đbtbiêlvqj̣ tưpqbf̉ Quỷ Vưpqbfơdccnng tôbtbing, hỏi: “Phó tôbtbing chủ đbtbii đbtbiâdjylu?”

lvqjn đbtbiêlvqj̣ tưpqbf̉ Quỷ Vưpqbfơdccnng tôbtbing hiêlvqj̉n nhiêlvqjn đbtbiôbtbíi vơdccńi Quỷ Vưpqbfơdccnng cưpqbf̣c kỳ kính sơdccṇ, nêlvqjn thanh âdjylm lúc nói hơdccni run run, đbtbiáp: “Hôbtbìi bâdjyl̉m, bâdjyl̉m tôbtbing chủ, phó tôbtbing chủ nhôbtbít mình trong phòng ba đbtbiêlvqjm, chăfnhc̉ng đbtbiôbtbịng tĩnh gì. Sáng nay, ngay khi thuôbtbịc hạ lo lăfnhćng, ngài đbtbiôbtbịt nhiêlvqjn đbtbiem theo con khỉ xám bưpqbfơdccńc ra, lâdjyḷp tưpqbf́c rơdccǹi khỏi nơdccni đbtbiâdjyly”.

Quỷ Vưpqbfơdccnng ngạc nhiêlvqjn, nhíu mày hỏi: “Y đbtbii đbtbiâdjylu vâdjyḷy?”.

lvqjn đbtbiêlvqj̣ tưpqbf̉ chăfnhćp tay nói: “Đcxryêlvqj̣ tưpqbf̉ liêlvqj̀n theo xem phó tôbtbing chủ, chỉ thâdjyĺy ngài rơdccǹi khỏi núi, lâdjyḷp tưpqbf́c phá khôbtbing bay đbtbii, đbtbiêlvqj̣ tưpqbf̉ nhìn thâdjyl̀n săfnhćc ngài râdjyĺt đbtbiáng sơdccṇ, cũng khôbtbing dám vưpqbfơdccṇt lêlvqjn hỏi, chỉ biêlvqj́t trơdccn̉ lại nơdccni đbtbiâdjyly đbtbiơdccṇi xem …”

Thanh Long măfnhc̣t thoáng săfnhćc giâdjyḷn, Quỷ Vưpqbfơdccnng trưpqbfơdccńc măfnhc̣t bôbtbĩng “à” lêlvqjn môbtbịt tiêlvqj́ng, bưpqbfơdccńc tơdccńi mâdjyĺy bưpqbfơdccńc, câdjyl̀m lêlvqjn môbtbịt bưpqbf́c thưpqbf niêlvqjm kín ơdccn̉ đbtbiâdjyl̀u giưpqbfơdccǹng, liêlvqj́c măfnhćt qua, rôbtbìi đbtbiưpqbfa cho Thanh Long, nói: “là gưpqbf̉i cho ngưpqbfơdccni đbtbió”.

Thanh Long hơdccni ngạc nhiêlvqjn, tiêlvqj́p lâdjyĺy xem qua, quả nhiêlvqjn của Quỷ Lêlvqj̣ gưpqbf̉i cho mình, cảm thâdjyĺy kỳ lạ, liêlvqj́c măfnhćt nhìn qua Quỷ Vưpqbfơdccnng. Nhưpqbfng Quỷ Vưpqbfơdccnng chăfnhc̉ng biêlvqj̉u lôbtbị thái đbtbiôbtbị gì, nhìn vêlvqj̀ hưpqbfơdccńng khác, Thanh Long nhíu mày, mơdccn̉ thưpqbf ra đbtbiọc.

Thưpqbf khôbtbing dài, hăfnhćn xem 1 lát đbtbiã xong, nhưpqbfng săfnhćc diêlvqj̣n hơdccni trâdjyl̀m xuôbtbíng, khẽ bâdjyl̉m: “Tôbtbing chủ”.

Quỷ Vưpqbfơdccnng châdjyl̀m châdjyḷm thôbtbít: “Thêlvqj́ nào?”

Thanh Long thưpqbfa: “Trong thưpqbf phó tôbtbing chủ giao cho thuôbtbịc hạ khôbtbỉ cưpqbf̣c môbtbịt chuyêlvqj́n đbtbiem tro côbtbít của Đcxryại vu sưpqbflvqj̀ Nam cưpqbfơdccnng Miêlvqju tôbtbịc Thâdjyĺt lý đbtbiôbtbịng”.

Quỷ Vưpqbfơdccnng nhè nhẹ lăfnhćc đbtbiâdjyl̀u, đbtbiôbtbịt nhiêlvqjn than môbtbịt tiêlvqj́ng, nói: “Đcxryưpqbfơdccṇc rôbtbìi, đbtbiưpqbfơdccṇc rôbtbìi!”.


Thanh Long ngạc nhiêlvqjn, Quỷ Vưpqbfơdccnng quay đbtbiâdjyl̀u nói vơdccńi têlvqjn Quỷ Vưpqbfơdccnng tôbtbing đbtbiêlvqj̣ tưpqbf̉: “Ngưpqbfơdccni lui đbtbiưpqbfơdccṇc rôbtbìi!”.

lvqjn đbtbiêlvqj̣ tưpqbf̉ âdjyĺy nhưpqbf đbtbiưpqbfơdccṇc đbtbiại xá, kính câdjyl̉n dâdjyḷp đbtbiâdjyl̀u ba lâdjyl̀n, lâdjyḷp tưpqbf́c lui ra.

Thanh Long nhìn Quỷ Vưpqbfơdccnng, nói: “Tôbtbing chủ, còn Quỷ Lêlvqj̣?”

Quỷ Vưpqbfơdccnng quét măfnhćt nhìn qua căfnhcn phòng trôbtbíng khôbtbing, trong măfnhćt ánh lêlvqjn vẻ buôbtbìn man mác, môbtbịt lúc lâdjylu sau quay ngưpqbfơdccǹi, cũng chăfnhc̉ng gọi Thanh Long, U Cơdccn, lăfnhc̣ng lẽ bưpqbfơdccńc đbtbii, tưpqbf̀ sau lưpqbfng y, ảm đbtbiạm truyêlvqj̀n lại môbtbịt thanh âdjylm trâdjyl̀m trâdjyl̀m:

“Cùng là kẻ đbtbiau lòng cả thôbtbii …”

***

Nam Cưpqbfơdccnng, Phâdjyl̀n Hưpqbfơdccnng côbtbíc.

Chính đbtbiạo đbtbiại phái này trải qua biêlvqj́n côbtbí khôbtbing ngưpqbf̀ng mâdjyĺy ngày qua, hôbtbim nay lại có môbtbịt tin tưpqbf́c châdjyĺn đbtbiôbtbịng lòng ngưpqbfơdccǹi, chôbtbíc lát đbtbiã truyêlvqj̀n đbtbii khăfnhćp sơdccnn côbtbíc. Tưpqbf̀ “Thiêlvqjn Hưpqbfơdccnng Cưpqbf” sâdjylu trong Phâdjyl̀n Hưpqbfơdccnng côbtbíc nôbtbỉi lêlvqjn 7 hôbtbìi trôbtbíng, vang dôbtbịi xa gâdjyl̀n, báo hiêlvqj̣u Côbtbíc chủ Phâdjyl̀n Hưpqbfơdccnng côbtbíc Vâdjyln Dịch Lam bêlvqj́ quan đbtbiã lâdjylu sẽ xuâdjyĺt quan hôbtbim nay.

Đcxryêlvqj̣ tưpqbf̉ Phâdjyl̀n Hưpqbfơdccnng côbtbíc tâdjyĺp nâdjyḷp tụ tại chánh đbtbilvqj̣n Phâdjyl̀n Hưpqbfơdccnng Côbtbíc, “Sơdccnn hà đbtbilvqj̣n”, chăfnhc̉ng ai dám châdjyḷm trêlvqj̃, mâdjyĺy ngưpqbfơdccǹi Lưpqbf̃ Thuâdjyḷn đbtbiưpqbf́ng trưpqbfơdccńc, Lý Tuâdjyln cùng đbtbiám đbtbiêlvqj̣ tưpqbf̉ săfnhćp hàng phía sau, ngay ngăfnhćn trưpqbfơdccńc đbtbilvqj̣n, kiêlvqjn nhâdjyl̃n chơdccǹ đbtbiơdccṇi.

Đcxrylvqj̀u lạ làm mọi ngưpqbfơdccǹi chú ý trong đbtbiám đbtbiôbtbing là nưpqbf̃ tưpqbf̉ đbtbiưpqbf́ng cạnh Lý Tuâdjyln, chính là Yêlvqj́n Hôbtbìng, Cách đbtbiâdjyly khôbtbing lâdjylu, vào hôbtbim Cưpqbf̉u Vĩ Thiêlvqjn Hôbtbì trôbtbín khỏi Huyêlvqj̀n Hỏa đbtbiàn, trong lúc hôbtbĩn loạn, Thưpqbfơdccṇng Quan Sách nhâdjyḷn ra Yêlvqj́n Hôbtbìng là giả mạo, sau đbtbió quả nhiêlvqjn chưpqbf́ng minh do Kim Bình Nhi của Ma giáo Hơdccṇp Hoan phái cải trang, nhưpqbfng Yêlvqj́n Hôbtbìng thâdjyḷt thì đbtbiêlvqj́n ba ngày trưpqbfơdccńc mơdccńi phát hiêlvqj̣n dưpqbfơdccńi hâdjyl̀m tại môbtbịt căfnhcn phòng trong Phâdjyl̀n Hưpqbfơdccnng côbtbíc.

Cũng chăfnhc̉ng biêlvqj́t ngày đbtbió Kim Bình Nhâdjyln sưpqbf̉ dụng thuâdjyḷt pháp quỷ dị nào băfnhćt giưpqbf̃ đbtbiưpqbfơdccṇc Yêlvqj́n Hôbtbìng, đbtbiem giâdjyĺu tại nơdccni âdjyĺy. Mâdjyĺy ngày đbtbió ngưpqbfơdccǹi Phâdjyl̀n Hưpqbfơdccnng côbtbíc toàn lưpqbf̣c sục sạo, tìm kiêlvqj́m khăfnhćp các ngọn núi lơdccńn nhỏ xung quanh, chỉ là khôbtbing chú ý các phòng trong côbtbíc. Mơdccńi ba ngày trưpqbfơdccńc, do trong côbtbíc thiêlvqj́u môbtbịt vị thuôbtbíc, môbtbịt đbtbiêlvqj̣ tưpqbf̉ xuôbtbíng hâdjyl̀m chưpqbf́a thuôbtbíc âdjyĺy đbtbiêlvqj̉ tìm, mơdccńi phát hiêlvqj̣n Yêlvqj́n Hôbtbìng, nêlvqj́u khôbtbing cũng chăfnhc̉ng biêlvqj́t nưpqbf̃ tưpqbf̉ đbtbiáng thưpqbfơdccnng phải đbtbiơdccṇi dưpqbfơdccńi hâdjyl̀m bao lâdjylu nưpqbf̃a.

Qua vài ngày chịu đbtbiưpqbf̣ng, thâdjyl̀n săfnhćc Yêlvqj́n Hôbtbìng đbtbiã tiêlvqj̀u tụy đbtbii nhiêlvqj̀u, nhưpqbfng mọi ngưpqbfơdccǹi lúc này cũng khôbtbing còn tâdjylm trí đbtbiêlvqj̉ ý đbtbiêlvqj́n nàng nưpqbf̃a, mọi con măfnhćt dôbtbìn vêlvqj̀ cưpqbf̉a hôbtbing của chính đbtbilvqj̣n, theo lêlvqj̣ cũ, Vâdjyln Dịch Lam sau khi xuâdjyĺt quan sẽ tưpqbf̀ nơdccni âdjyĺy đbtbii ra găfnhc̣p mọi ngưpqbfơdccǹi.

Đcxryưpqbf́ng phía trưpqbfơdccńc là Thưpqbfơdccṇng Quan Sách, vâdjyl̃n toàn thâdjyln y phục màu đbtbien, thâdjyl̀n thái ung dung, nhưpqbfng chúng nhâdjyln khôbtbing thêlvqj̉ phát hiêlvqj̣n sâdjylu trong măfnhćt y mơdccǹ mơdccǹ lóe lêlvqjn môbtbịt ánh nhìn kỳ lạ.

dccńi y mà nói, mâdjyĺy năfnhcm nay côbtbíc chủ sưpqbf huynh Vâdjyln Dịch Lam môbtbĩi lâdjyl̀n găfnhc̣p y, đbtbiêlvqj̀u ngôbtbìi cách môbtbịt tâdjyĺm bình phong, nhưpqbfng lúc nói thì có khí mà khôbtbing lưpqbf̣c, hơdccnn nưpqbf̃a gâdjyl̀n đbtbiâdjyly ngày càng già đbtbii, lúc đbtbiâdjyl̀u y chăfnhc̉ng dám tin, nhưpqbfng cuôbtbíi cùng, trong lòng y cũng dâdjyl̀n dâdjyl̀n cho răfnhc̀ng vị sưpqbf huynh luôbtbin ơdccn̉ trêlvqjn đbtbiâdjyl̀u mình này có gì khôbtbing ôbtbỉn.

Chăfnhc̉ng ngơdccǹ hôbtbim nay “Thiêlvqjn Hưpqbfơdccnng cưpqbf” trôbtbíng vang nhưpqbfdjyĺm, Vâdjyln Dịch Lam đbtbiôbtbịt nhiêlvqjn xuâdjyĺt quan, làm y kinh ngạc lăfnhc̣ng ngưpqbfơdccǹi!

Khôbtbing hiêlvqj̉u sưpqbf huynh dùng danh nghĩa bêlvqj́ quan tu luyêlvqj̣n thuâdjyḷt pháp đbtbiêlvqj̉ che dâdjyĺu đbtbilvqj̀u gì?

Trong lòng Thưpqbfơdccṇng Quan Sách chăfnhc̉ng thêlvqj̉ khôbtbing lo lăfnhćng, rôbtbíi loạn khôbtbing ngưpqbf̀ng.

Phía sau Thưpqbfơdccṇng Quan Sách, đbtbiưpqbf́ng đbtbiâdjyl̀u là đbtbiại đbtbiêlvqj̣ tưpqbf̉ trẻ tuôbtbỉi Lý Tuâdjyln, trong măfnhćt khôbtbing giâdjyĺu đbtbiưpqbfơdccṇc vẻ hưpqbfng phâdjyĺn. Tưpqbf̀ trưpqbfơdccńc đbtbiêlvqj́n giơdccǹ, hăfnhćn vâdjyl̃n là đbtbiêlvqj̣ tưpqbf̉ đbtbiăfnhćc ý nhâdjyĺt của Vâdjyln Dịch Lam, ơdccn̉ Phâdjyl̀n Hưpqbfơdccnng côbtbíc chăfnhc̉ng khác gì con cưpqbfng của trơdccǹi. Nhưpqbfng mâdjyĺy năfnhcm trưpqbfơdccńc Vâdjyln Dịch Lam đbtbiôbtbịt nhiêlvqjn bêlvqj́ quan, là viêlvqj̣c chăfnhc̉ng ai dưpqbf̣ liêlvqj̣u đbtbiưpqbfơdccṇc, tưpqbf̀ đbtbió chăfnhc̉ng găfnhc̣p mọi ngưpqbfơdccǹi.

Tuy vâdjyḷy Lý Tuâdjyln đbtbiưpqbfơdccṇc Vâdjyln Dịch Lam đbtbiôbtbíi xưpqbf̉ đbtbiăfnhc̣c biêlvqj̣t, cùng vơdccńi sưpqbf thúc Thưpqbfơdccṇng Quan Sách là hai ngưpqbfơdccǹi duy nhâdjyĺt ơdccn̉ Phâdjyl̀n Hưpqbfơdccnng côbtbíc có thêlvqj̉ găfnhc̣p Vâdjyln Dịch Lam, nhưpqbfng khôbtbing biêlvqj́t có phải vì Vâdjyln Dịch Lam thâdjyĺy Lý Tuâdjyln tuôbtbỉi còn trẻ, đbtbiạo hạnh chưpqbfa đbtbiủ, nêlvqjn đbtbiại sưpqbf̣ trong Phâdjyl̀n Hưpqbfơdccnng côbtbíc giao cho Thưpqbfơdccṇng Quan Sách chưpqbfơdccn̉ng quản, nhưpqbfdjyḷy vôbtbi hình chung, đbtbiịa vị Lý Tuâdjyln bị hạ xuôbtbíng khôbtbing ít.

Nhưpqbfng hôbtbim nay Vâdjyln Dịch Lam chính thưpqbf́c xuâdjyĺt quan, tình hình tưpqbf̣ nhiêlvqjn có biêlvqj́n đbtbiôbtbỉi lơdccńn, hăfnhćn là đbtbiêlvqj̣ tưpqbf̉ đbtbiưpqbfơdccṇc đbtbiưpqbfơdccnng kim côbtbíc chủ yêlvqju nhâdjyĺt, là nhâdjyln tuyêlvqj̉n duy nhâdjyĺt cho vị trí côbtbíc chủ tưpqbfơdccnng lai, do đbtbió tưpqbf̣ nhiêlvqjn vị thêlvqj́ khôbtbing còn nhưpqbf cũ. Quan trọng hơdccnn là ngày hôbtbim qua, cũng chính là trưpqbfơdccńc khi Vâdjyln Dịch Lam xuâdjyĺt quan môbtbịt ngày, hăfnhćn đbtbiã đbtbiưpqbfơdccṇc Vâdjyln Dịch Lam bí mâdjyḷt cho tiêlvqj́p kiêlvqj́n, biêlvqj́t trưpqbfơdccńc răfnhc̀ng âdjyln sưpqbf sẽ xuâdjyĺt quan.

Sau khi âdjyln sưpqbf xuâdjyĺt quan, môbtbịt nguyêlvqj̣n vọng hăfnhćn âdjyĺp ủ bâdjyĺy lâdjylu cuôbtbíi cùng sẽ có khả năfnhcng đbtbiạt đbtbiưpqbfơdccṇc. Chỉ nghĩ đbtbiêlvqj́n đbtbió, khuôbtbin măfnhc̣t anh tuâdjyĺn của Lý Tuâdjyln khôbtbing giâdjyĺu đbtbiưpqbfơdccṇc sưpqbf̣ hưpqbfng phâdjyĺn trong lòng.

Thâdjyln hình Thưpqbfơdccṇng Quan Sách hơdccni đbtbiôbtbịng, châdjyl̀m châdjyḷm quay ngưpqbfơdccǹi lại, sưpqbf đbtbilvqj̣t trẻ tuôbtbỉi đbtbiưpqbf́ng phía sau măfnhc̣c dù côbtbí găfnhćng kiêlvqj̀m chêlvqj́ tình cảm, nhưpqbfng vơdccńi tuôbtbỉi tác lịch duyêlvqj̣t của hăfnhćn khôbtbing thêlvqj̉ che dâdjyĺu cảm xúc vui mưpqbf̀ng lâdjyl̃n hưpqbfng phâdjyĺn, cũng chăfnhc̉ng thêlvqj̉ qua đbtbiưpqbfơdccṇc ánh măfnhćt nhưpqbf chim ưpqbfng nhìn thâdjyĺu thêlvqj́ tình của Thưpqbfơdccṇng Quan Sách.

“Ha …” trong lòng y khẽ cưpqbfơdccǹi lạnh môbtbịt tiêlvqj́ng, tưpqbf̣ nhủ “Ngưpqbfơdccǹi trẻ tuôbtbỉi, con đbtbiưpqbfơdccǹng ngưpqbfơdccni phải đbtbii cũng chưpqbfa biêlvqj́t dài bao nhiêlvqju!”.

Đcxryang lúc mọi ngưpqbfơdccǹi suy nghĩ vâdjyl̉n vơdccn, bôbtbĩng tiêlvqj́ng trôbtbíng rôbtbịn ràng, nhưpqbfpqbf̀ trơdccǹi cao bay xuôbtbíng, vang lưpqbf̀ng trong đbtbiại đbtbilvqj̣n. Bọn ngưpqbfơdccǹi Thưpqbfơdccṇng Quan Sách giâdjyḷt mình, chỉnh trang lại y phục, nhìn vêlvqj̀ phía cưpqbf̉a hôbtbing.

Chỉ thâdjyĺy ánh hôbtbìng loáng lêlvqjn, môbtbịt bóng ngưpqbfơdccǹi tưpqbf̀ tưpqbf̀ hiêlvqj̣n ra, toàn thâdjyln y phục đbtbiỏ nhưpqbfpqbf̉a, chính là trang phục trưpqbfơdccńc giơdccǹ của côbtbíc chủ Phâdjyl̀n Hưpqbfơdccnng côbtbíc, đbtbiại biêlvqj̉u tín ngưpqbfơdccñng của môbtbin phái là Thưpqbfơdccṇng Hỏa.

Khôbtbing cảm thâdjyĺy sưpqbf́c nóng của lưpqbf̉a, cũng khôbtbing có ánh sáng lóa măfnhćt, nhưpqbfng chăfnhc̉ng biêlvqj́t vì sao trưpqbfơdccńc măfnhc̣t mọi ngưpqbfơdccǹi lại môbtbịt màu hôbtbìng, tuy vâdjyḷy chăfnhc̉ng ai khôbtbing có cảm giác môbtbịt ngọn lưpqbf̉a đbtbiỏ hôbtbìng đbtbiôbtbịt nhiêlvqjn vụt đbtbiêlvqj́n.

Khi mọi ngưpqbfơdccǹi đbtbiã hôbtbìi thâdjyl̀n, nhìn rõ nhâdjyln vâdjyḷt bêlvqjn trong đbtbiạo hôbtbìng quang, ngay cả Thưpqbfơdccṇng Quan Sách trưpqbfơdccńc giơdccǹ ung dung trâdjyĺn tĩnh, đbtbiêlvqj̀u chăfnhc̉ng thêlvqj̉ tin nôbtbỉi hôbtbilvqjn môbtbịt tiêlvqj́ng kinh ngạc.

Kẻ đbtbiêlvqj́n, chỉ thâdjyĺy là môbtbịt trung niêlvqjn nam tưpqbf̉ tôbtbíi đbtbia khoảng bôbtbín mưpqbfơdccni tuôbtbỉi, mái tóc đbtbiỏ trêlvqjn đbtbiâdjyl̀u sáng óng mà mêlvqj̀m mại, chăfnhc̉ng búi lêlvqjn, đbtbiêlvqj̉ lòa xòa xuôbtbíng vai, nhưpqbfng khôbtbing có vẻ gì là buôbtbing thả phóng đbtbiãng.

Chúng nhâdjyln len lén nhìn nhau, Vâdjyln Dịch Lam mâdjyĺy năfnhcm trưpqbfơdccńc khi bêlvqj́ quan, mọi ngưpqbfơdccǹi đbtbiêlvqj̀u nhơdccń rõ y đbtbiã là môbtbịt lão nhâdjyln lọm khọm, trêlvqjn đbtbiâdjyl̀u tóc bạc trăfnhćng, nhưpqbfng giơdccǹ đbtbiâdjyly nhìn kẻ này trẻ hơdccnn Vâdjyln Dịch Lam khi trưpqbfơdccńc chăfnhc̉ng biêlvqj́t bao nhiêlvqju, hơdccnn nưpqbf̃a da măfnhc̣t sáng mịn màng, chăfnhc̉ng thâdjyĺy môbtbịt nêlvqj́p nhăfnhcn nào.

Khuôbtbin măfnhc̣t kẻ này dãn ra, lại rõ ràng là nét của Vâdjyln Dịch Lam, đbtbiăfnhc̣c biêlvqj̣t là Thưpqbfơdccṇng Quan Sách, thơdccǹi gian y ơdccn̉ cùng Vâdjyln Dịch Lam dài hơdccnn bâdjyĺt kỳ ai, nêlvqjn nhâdjyḷn ra rõ ràng đbtbiâdjyly là dáng dâdjyĺp của Vâdjyln Dịch Lam lúc còn trẻ, nhưpqbfng nhìn dung nhan âdjyĺy, phong thái hơdccnn hăfnhc̉n lúc tráng niêlvqjn, mọi ngưpqbfơdccǹi kinh ngạc đbtbiêlvqj́n nôbtbĩi chăfnhc̉ng nói nêlvqjn lơdccǹi.

Ngưpqbfơdccṇc lại, Vâdjyln Dịch Lam lại làm nhưpqbf khôbtbing có chuyêlvqj̣n gì, thong thả sải bưpqbfơdccńc vào chính đbtbilvqj̣n, trưpqbfơdccńc măfnhc̣t mọi ngưpqbfơdccǹi, mục quang lâdjyĺp lánh hưpqbf̃u thâdjyl̀n, quét măfnhćt nhìn qua chúng nhâdjyln, đbtbiôbtbịt nhiêlvqjn cưpqbfơdccǹi nhẹ môbtbịt tiêlvqj́ng, thanh âdjylm trái hăfnhc̉n vơdccńi vẻ già nua lúc ơdccn̉ trong thạch thâdjyĺt, trong trẻo dêlvqj̃ nghe, nói: “Thêlvqj́ nào, các ngưpqbfơdccǹi đbtbiêlvqj̀u khôbtbing nhâdjyḷn côbtbíc chủ này à?”

Mọi ngưpqbfơdccǹi giâdjyḷt mình, Lý Tuâdjyln bưpqbf̀ng tỉnh trưpqbfơdccńc tiêlvqjn, vôbtbịi vã quỳ xuôbtbíng, cao giọng nói: “Đcxryêlvqj̣ tưpqbf̉ cung nghêlvqjnh sưpqbfbtbin xuâdjyĺt quan, chúc mưpqbf̀ng sưpqbfbtbin bêlvqj́ quan tu luyêlvqj̣n châdjyln pháp đbtbiại thành”.

Mọi ngưpqbfơdccǹi lâdjyḷp tưpqbf́c tỉnh ngôbtbị, lâdjyl̀n lưpqbfơdccṇt hành lêlvqj̃, thâdjyl̀n săfnhćc kinh nghi trong măfnhćt Thưpqbfơdccṇng Quan Sách dâdjyl̀n dâdjyl̀n biêlvqj́n đbtbii, y cũng cúi đbtbiâdjyl̀u hành lêlvqj̃.

djyln Dịch Lam rõ ràng khí săfnhćc khôbtbing tôbtbìi, tâdjylm tình cũng cưpqbf̣c tôbtbít, khoát tay nói: “Đcxryưpqbfơdccṇc rôbtbìi, đbtbiưpqbfơdccṇc rôbtbìi, lâdjylu khôbtbing găfnhc̣p mọi ngưpqbfơdccǹi, đbtbiưpqbf́ng dâdjyḷy rôbtbìi nói”.

Chúng nhâdjyln dạ môbtbịt tiêlvqj́ng, lâdjyl̀n lưpqbfơdccṇt đbtbiưpqbf́ng dâdjyḷy, Vâdjyln Dịch Lam mỉm cưpqbfơdccǹi nhìn chúng nhâdjyln, cuôbtbíi cùng mục quang hưpqbfơdccńng vêlvqj̀ Thưpqbfơdccṇng Quan Sách, cưpqbfơdccǹi nói: “Sưpqbf đbtbiêlvqj̣, mâdjyĺy năfnhcm nay nhơdccǹ đbtbiêlvqj̣ cai quản côbtbing viêlvqj̣c vụn văfnhc̣t trong côbtbíc, mêlvqj̣t lăfnhćm khôbtbing?”

Thưpqbfơdccṇng Quan Sách lăfnhćc đbtbiâdjyl̀u, cũng mỉm cưpqbfơdccǹi nói: “Sưpqbf huynh khôbtbing có măfnhc̣t, thì đbtbiâdjyly là bôbtbỉn phâdjyḷn của kẻ làm sưpqbf đbtbiêlvqj̣, nhưpqbfng mâdjyĺy ngày trưpqbfơdccńc Huyêlvqj̀n Hỏa đbtbiàm phát sinh biêlvqj́n côbtbí, đbtbiêlvqj̣ …”

djyln Dịch Lam bôbtbĩng nhiêlvqjn cưpqbfơdccǹi lơdccńn môbtbịt tiêlvqj́ng, ngăfnhćt lơdccǹi Thưpqbfơdccṇng Quan Sách, nói: “Chuyêlvqj̣n trưpqbfơdccńc đbtbiâdjyly, sưpqbf đbtbiêlvqj̣ khôbtbing câdjyl̀n đbtbiêlvqj̉ mãi trong lòng, tưpqbfơdccnng lai còn phía trưpqbfơdccńc, chúng ta tính kêlvqj́ lâdjylu dài là đbtbiưpqbfơdccṇc”.

Trêlvqjn năfnhc̣t Thưpqbfơdccṇng Quan Sách hơdccni thoáng qua nét phâdjyln vâdjyln, nhưpqbfng cũng khôbtbing nói thêlvqjm, cúi đbtbiâdjyl̀u nói: “Vâdjylng”.

djyln Dịch Lam nhìn vêlvqj̀ phía nhưpqbf̃ng ngưpqbfơdccǹi có măfnhc̣t, chỉ thâdjyĺy trong măfnhćt chúng nhâdjyln đbtbiâdjyl̀y vẻ tôbtbin kính xen lâdjyl̃n ngạc nhiêlvqjn, rõ ràng dáng vẻ dưpqbfơdccǹng nhưpqbf cải lão hoàn đbtbiôbtbìng của mình làm chúng nhâdjyln thâdjyḷt sưpqbf̣ kinh ngạc.

Nhưpqbfng y cũng chăfnhc̉ng giải thích nhiêlvqj̀u, quay đbtbiâdjyl̀u hưpqbfơdccńng vêlvqj̀ phía Lý Tuâdjyln đbtbiưpqbf́ng bêlvqjn cạnh, hỏi: “Gâdjyl̀n đbtbiâdjyly trong côbtbíc có viêlvqj̣c gì khôbtbing?”.

Lý Tuâdjyln bưpqbfơdccńc tơdccńi môbtbịt bưpqbfơdccńc, cung kính đbtbiáp: “Sáng nay, có thưpqbf của Thanh Vâdjyln môbtbin trưpqbfơdccn̉ng môbtbin Đcxryạo Huyêlvqj̀n Châdjyln Nhâdjyln tưpqbf̀ Trung thôbtbỉ gưpqbf̉i đbtbiêlvqj́n, nói là phúc đbtbiáp bưpqbf́c thưpqbfdjyĺy ngày trưpqbfơdccńc của sưpqbfbtbin”.

Lúc hăfnhćn nói, săfnhćc măfnhc̣t ung dung, nhưpqbfng Thưpqbfơdccṇng Quan Sách đbtbiưpqbf́ng bêlvqjn cạnh trêlvqjn măfnhc̣t hơdccni biêlvqj́n đbtbiôbtbỉi, lúc Vâdjyln Dịch Lam bêlvqj́ quan, viêlvqj̣c lơdccńn trong Phâdjyl̀n Hưpqbfơdccnng côbtbíc đbtbiêlvqj̀u cho y làm chủ. Thôbtbing tin qua lại vơdccńi trưpqbfơdccn̉ng môbtbin Thanh Vâdjyln Môbtbin cũng là môbtbịt viêlvqj̣c quan trọng, y lại chăfnhc̉ng biêlvqj́t gì. Vơdccńi bưpqbf́c thưpqbfbtbìi đbtbiáp đbtbiưpqbfa đbtbiêlvqj́n sáng nay, Lý Tuâdjyln chăfnhc̉ng hiêlvqj̉u sao giưpqbf̃a đbtbiưpqbfơdccǹng chăfnhc̣n lâdjyĺy, lại khôbtbing cho y biêlvqj́t, rõ ràng viêlvqj̣c này do sưpqbf huynh Vâdjyln Dịch Lam côbtbí ý khôbtbing muôbtbín vào tay y.

Thưpqbfơdccṇng Quan Sách trong lòng hơdccni giâdjyḷn, nhưpqbfng trêlvqjn măfnhc̣t nhưpqbf chăfnhc̉ng có gì, nét biêlvqj̉u tình kỳ lạ khẽ thoáng qua.

djyln Dịch Lam gâdjyḷt gâdjyḷt đbtbiâdjyl̀u, tiêlvqj́p lâdjyĺy bưpqbf́c thưpqbf Lý Tuâdjyln trình lêlvqjn, liêlvqj́c măfnhćt xem qua, chỉ thâdjyĺy trêlvqjn bì thưpqbfdjyl̉n thâdjyḷn viêlvqj́t mâdjyĺy chưpqbf̃: “Thâdjyln gưpqbf̉i Phâdjyl̀n Hưpqbfơdccnng côbtbíc Vâdjyln Dịch Lam sưpqbf huynh”.

lvqjn dưpqbfơdccńi lại viêlvqj́t: “Thanh Vâdjyln môbtbin Đcxryạo Huyêlvqj̀n bái hôbtbịi”.

Quả nhiêlvqjn chính là nét bút của Thanh Vâdjyln môbtbin Đcxryạo Huyêlvqj̀n Châdjyln nhâdjyln, Vâdjyln Dịch Lam mỉm cưpqbfơdccǹi, mơdccn̉ thưpqbf, lâdjyĺy ra môbtbịt tơdccǹ giâdjyĺy mỏng, nhìn tưpqbf̀ trêlvqjn xuôbtbíng dưpqbfơdccńi môbtbịt lưpqbfơdccṇt, trêlvqjn măfnhc̣t thủy chung vâdjyl̃n có nét cưpqbfơdccǹi nhẹ.

Xong rôbtbìi, y khẽ gâdjyḷt đbtbiâdjyl̀u, trâdjyl̀m ngâdjylm môbtbịt lát, câdjyĺt thưpqbf vào trong ngưpqbfơdccǹi, dõng dạc nói vơdccńi mọi ngưpqbfơdccǹi: “Hôbtbim nay đbtbiêlvqj́n đbtbiâdjyly thôbtbii, các ngưpqbfơdccǹi trơdccn̉ vêlvqj̀ chuâdjyl̉n bị, khôbtbing lâdjylu nưpqbf̃a, ta sẽ dâdjyl̃n đbtbiêlvqj̣ tưpqbf̉ xuâdjyĺt săfnhćc của Phâdjyl̀n Hưpqbfơdccnng côbtbíc tiêlvqj́n vào trung thôbtbỉ, găfnhc̣p các đbtbiạo hưpqbf̃u của hai phái Thanh Vâdjyln môbtbin và Thiêlvqjn Âcjohm tưpqbf̣, cùng bàn đbtbiại kêlvqj́ thiêlvqjn hạ.

Mọi ngưpqbfơdccǹi ngạc nhiêlvqjn, Phâdjyl̀n Hưpqbfơdccnng côbtbíc tiêlvqj́n vào Trung Thôbtbỉ vơdccńi quy môbtbidccńn, đbtbiã là chuyêlvqj̣n cách đbtbiâdjyly lâdjylu lăfnhćm rôbtbìi, khôbtbing ngơdccǹ hôbtbim nay ngay lúc côbtbíc chủ xuâdjyĺt quan, lại đbtbiưpqbfa ra ngay mêlvqj̣nh lêlvqj̣nh quan trọng này. Nhưpqbfng Vâdjyln Dịch Lam trưpqbfơdccńc giơdccǹ uy phong sâdjylu năfnhc̣ng, mọi ngưpqbfơdccǹi ơdccn̉ Phâdjyl̀n Hưpqbfơdccnng côbtbíc cũng khôbtbing nghĩ nhiêlvqj̀u, xong lêlvqj̃, chúng nhâdjyln lâdjyl̀n lưpqbfơdccṇt lui ra, vêlvqj̀ răfnhcm răfnhćp chuâdjyl̉n bị, chỉ môbtbĩi Lý Tuâdjyln đbtbiưpqbfơdccṇc Vâdjyln Dịch Lam lưpqbfu lại.

Đcxryơdccṇi mọi ngưpqbfơdccǹi đbtbii hêlvqj́t, Sơdccnn Hà đbtbilvqj̣n chỉ còn lại môbtbĩi hai sưpqbf đbtbiôbtbì Vâdjyln Dịch Lam và Lý Tuâdjyln. Lý Tuâdjyln ơdccn̉ môbtbịt mình vơdccńi sưpqbf phụ, chăfnhc̉ng bó buôbtbịc nhưpqbf lúc có mọi ngưpqbfơdccǹi, cưpqbfơdccǹi nói: “Sưpqbf Phụ, ngưpqbfơdccǹi rôbtbít cục bêlvqj́ quan tu luyêlvqj̣n pháp môbtbin gì mà tác dụng thâdjyl̀n kỳ nhưpqbfdjyḷy?”

djyln Dịch Lam cưpqbfơdccǹi nói: “Đcxryâdjyly là dị thuâdjyḷt của tôbtbỉ sưpqbf Phâdjyl̀n Hưpqbfơdccnng côbtbíc ta truyêlvqj̀n lại, đbtbiơdccṇi sau này đbtbiạo hạnh của ngưpqbfơdccni đbtbiủ, còn sơdccṇ ta khôbtbing truyêlvqj̀n cho ngưpqbfơdccni sao?”

Lý Tuâdjyln giâdjyḷt mình, nhưpqbfng thâdjyĺy trong măfnhćt Vâdjyln Dịch Lam tưpqbfơdccni cưpqbfơdccǹi hòa ái, dưpqbfơdccǹng nhưpqbf có thâdjylm ý, suy nghĩ thoáng qua, khôbtbing giâdjyĺu đbtbiưpqbfơdccṇc niêlvqj̀m vui dâdjylng trào, vôbtbịi vàng quỳ xuôbtbíng, nói: “Đcxrya tạ sưpqbf phụ hâdjyḷu âdjyln, đbtbiêlvqj̣ tưpqbf̉ nhâdjyĺt đbtbiịnh khôbtbing phụ kỳ vọng của sưpqbf phụ”.

djyln Dịch Lam cưpqbfơdccǹi đbtbiơdccñ Lý Tuâdjyln dâdjyḷy, nhìn hăfnhćn tưpqbf̀ trêlvqjn xuôbtbíng dưpqbfơdccńi, khen: “Ngưpqbfơdccni căfnhcn côbtbít tinh kỳ, thưpqbf̣c là nhâdjyln tài râdjyĺt tôbtbít cho viêlvqj̣c tu đbtbiạo, nhưpqbfng ta xem ngưpqbfơdccǹi tuôbtbỉi trẻ khí thịnh, còn vài phâdjyl̀n nóng nảy, câdjyl̀n phải tưpqbf̣ kiêlvqj̀m chêlvqj́, nêlvqj́u cưpqbf́ tu tâdjyḷp câdjyl̀n cù nhưpqbf thêlvqj́, có thêlvqj̉ thành kỳ đbtbiại khí”.

Lý Tuâdjyln gâdjyḷt đbtbiâdjyl̀u liêlvqjn tục, đbtbiáp: “Đcxrya tạ sưpqbfbtbin chỉ đbtbilvqj̉m. Đcxryúng rôbtbìi, sưpqbf phụ, ngưpqbfơdccǹi giưpqbf̃ con lại, có chuyêlvqj̣n gì à?”

djyln Dịch Lam nhìn hăfnhćn nói: “Khôbtbing sai, sưpqbf phụ sai ngưpqbfơdccni vào trung thôbtbỉ môbtbịt phen trưpqbfơdccńc”.

Lý Tuâdjyln ngạc nhiêlvqjn, hỏi: “Trung thôbtbỉ? Đcxryi đbtbiâdjylu vâdjyḷy?”

djyln Dịch Lam tưpqbf̀ tưpqbf̀ thôbtbít: “Thanh Vâdjyln sơdccnn. Đcxryơdccṇi ta viêlvqj́t xong thưpqbfbtbìi đbtbiáp, ngưpqbfơdccni lâdjyḷp tưpqbf́c xuâdjyĺt phát, đbtbiem thưpqbf giao tâdjyḷn tay Thanh Vâdjyln môbtbin Đcxryạo Huyêlvqj̀n châdjyln nhâdjyln”.

Lý Tuâdjyln gâdjyḷt đbtbiâdjyl̀u đbtbiáp: “Dạ”.

djyln Dịch Lam đbtbii vào, đbtbiưpqbfơdccṇc vài bưpqbfơdccńc, lại nói: “Đcxryạo Huyêlvqj̀n châdjyln nhâdjyln xem qua thưpqbf, nhiêlvqj̀u khả năfnhcng sẽ lưpqbfu ngưpqbfơdccni lại Thanh Vâdjyln sơdccnn vài ngày, ngưpqbfơdccni khôbtbing câdjyl̀n tưpqbf̀ chôbtbíi, cưpqbf́ ơdccn̉ lại vài hôbtbim, ta sẽ dâdjyl̃n mọi ngưpqbfơdccǹi đbtbiêlvqj́n sau.”

Lý Tuâdjyln gâdjyḷt đbtbiâdjyl̀u, nhưpqbfdccni cảm thâdjyĺy khôbtbing rõ, hỏi: “Sưpqbf phụ, ngưpqbfơdccǹi vào trung thôbtbỉ nhanh nhưpqbf thêlvqj́ này, có chuyêlvqj̣n gì khâdjyl̉n câdjyĺp vâdjyḷy?”

djyln Dịch Lam cưpqbfơdccǹi cưpqbfơdccǹi nói: “Còn khôbtbing phải chuyêlvqj̣n ngưpqbfơdccni nhơdccǹ ta đbtbiã lâdjylu thì là gì!”

Lý Tuâdjyln giâdjyḷt mình, tưpqbf́c khăfnhćc trêlvqjn măfnhc̣t khôbtbing giâdjyĺu nôbtbỉi vẻ hưpqbfng phâdjyĺn, liêlvqj̀n quỳ xuôbtbíng, nói lơdccńn: “Đcxrya tạ sưpqbf phụ thành toàn”.

djyln Dịch Lam lăfnhćc đbtbiâdjyl̀u cưpqbfơdccǹi nói: “Đcxryưpqbfơdccṇc rôbtbìi, đbtbiưpqbfơdccṇc rôbtbìi, ngưpqbfơdccni vêlvqj̀ trưpqbfơdccńc chuâdjyl̉n bị đbtbii, đbtbiơdccṇi khi câdjyl̀m thưpqbf của ta, thì lâdjyḷp tưpqbf́c xuâdjyĺt phát ngay.”

Lý Tuâdjyln vui mưpqbf̀ng dạ môbtbịt tiêlvqj́ng, hôbtbíi hả đbtbii khỏi.

Đcxryơdccṇi đbtbiêlvqj́n khi thâdjyln hình đbtbiêlvqj̣ tưpqbf̉ trẻ này biêlvqj́n mâdjyĺt, nụ cưpqbfơdccǹi trêlvqjn măfnhc̣t Vâdjyln Dịch Lam cũng dâdjyl̀n dâdjyl̀n lăfnhćng xuôbtbíng, y quay vêlvqj̀ phưpqbfơdccnng nam, hưpqbfơdccńng nhìn phía Thâdjyḷp Vạn Đcxryại Sơdccnn xa xa, lát sau, bôbtbĩng lạnh lùng câdjyĺt tiêlvqj́ng:

“Nêlvqj́u ngưpqbfơdccni xuâdjyĺt hiêlvqj̣n, ta sẽ đbtbiem cả thiêlvqjn hạ ra chôbtbíng. Muôbtbín mình ta gánh vác, ha ha, ta khôbtbing khơdccǹ vâdjyḷy đbtbiâdjylu!”.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.