Đ
ujvpă
ujvp̣t đ
odrfĩa thư
reoḱc ă
ujvpn nóng hô
fhgỷi bô
fhgýc hơ
ruaui nghi ngút xuô
fhgýng mă
ujvp̣t bàn, Hà lão bản quay lại quày tính tiê
umrx̀n, chă
ujvpm chú mơ
ruaủ quyê
umrx̉n sô
fhgỷ ra xem, nhìn như
reok có vẻ chú tâ
imsbm tính toán lă
ujvṕm, chỉ là ánh mă
ujvṕt cư
reoḱ đ
odrfảo đ
odrfi đ
odrfảo lại, chô
fhgýc chô
fhgýc lại u sâ
imsb̀u ngó ra phía ngoài tiê
umrx̉u đ
odrfiê
umrx́m nhìn khách nhâ
imsbn qua lại.
Chu Nhâ
imsb́t Tiê
umrxn, Tiê
umrx̉u Hoàn cùng Dã Câ
imsb̉u ba ngư
reokơ
ruaùi, lúc này đ
odrfê
umrx̀u đ
odrfã an tọa bê
umrxn chiê
umrx́c bàn có chú khỉ ba mă
ujvṕt lô
fhgyng xám, Tiê
umrx̉u Hô
fhgyi, đ
odrfang ngô
fhgỳi trê
umrx̃m trê
umrx̣ trê
umrxn mă
ujvp̣t bàn, mâ
imsb́y đ
odrfĩa thư
reoḱc ă
ujvpn đ
odrfiê
umrx̉m tâ
imsbm, tư
reoḳ nhiê
umrxn là đ
odrfã đ
odrfư
reokơ
ruaục mang ra hê
umrx́t, chỉ là bọn họ khô
fhgyng ai còn chút khâ
imsb̉u vị nào nư
reok̃a. Như
reokng Tiê
umrx̉u Hô
fhgyi thì lại vui vẻ vô
fhgy cùng, ư
reok̀ng ư
reoḳc nô
fhgýc tư
reok̀ng ngụm rư
reokơ
ruaụu lơ
ruaún, miê
umrx̣ng nhô
fhgỳm nhoàm nhai, dáng đ
odrfiê
umrx̣u vui vẻ vô
fhgy cùng.
Bọn Chu Nhâ
imsb́t Tiê
umrxn ba ngư
reokơ
ruaùi lúc này lại chă
ujvp̉ng hê
umrx̀ đ
odrfê
umrx̉ ý đ
odrfê
umrx́n Tiê
umrx̉u Hô
fhgyi, mà chỉ chă
ujvp̀m chă
ujvp̀m nhìn vê
umrx̀ phía bê
umrxn bàn, nơ
ruaui Quỷ Lê
umrx̣ đ
odrfang gục đ
odrfâ
imsb̀u ngủ vùi.
Tiê
umrx̉u Hoàn trâ
imsb̀m mă
ujvp̣c hô
fhgỳi lâ
imsbu, sau đ
odrfó mơ
ruaúi rụt rè đ
odrfư
reoka tay ra, vô
fhgỹ vô
fhgỹ vào ngư
reokơ
ruaùi nam tư
reok̉ đ
odrfó, hạ giọng thì thâ
imsb̀m: “Quỷ Lê
umrx̣.”
Thâ
imsbn hình nam tư
reok̉ đ
odrfó bị Tiê
umrx̉u Hoàn lay đ
odrfô
fhgỵng, như
reokng hă
ujvṕn chă
ujvp̉ng có lâ
imsb́y mô
fhgỵt phản ư
reoḱng nào. Bê
umrxn cạnh Chu Nhâ
imsb́t Tiê
umrxn và Dã Câ
imsb̉u cư
reoḱ lâ
imsb́m la lâ
imsb́m lét đ
odrfư
reoka mă
ujvṕt nhìn nhau, chư
reok̀ng như
reok muô
fhgýn trao đ
odrfô
fhgỷi đ
odrfiê
umrx̀u gì đ
odrfó.
Cái bị thịt đ
odrfó, tư
reoḳ nhiê
umrxn chính là ngư
reokơ
ruaùi bọn họ trư
reokơ
ruaúc đ
odrfâ
imsby đ
odrfã gă
ujvp̣p qua, Quỷ Lê
umrx̣, mô
fhgỵt nhâ
imsbn vâ
imsḅt kinh linh, hô
fhgy phong hoán vũ khiê
umrx́n bao ngư
reokơ
ruaùi kinh sơ
ruaụ, khô
fhgyng ngơ
ruaù lúc này bô
fhgỹng biê
umrx́n thành như
reok kẻ mâ
imsb́t hô
fhgỳn, làm bọn họ nhâ
imsb́t thơ
ruaùi khô
fhgyng biê
umrx́t phải phản ư
reoḱng ra sao.
Tiê
umrx̉u Hoàn quay đ
odrfâ
imsb̀u lại, ngạc nhiê
umrxn hỏi: “Hă
ujvṕn tại sao lại biê
umrx́n thành thê
umrx́ này?”
Chu Nhâ
imsb́t Tiê
umrxn như
reokơ
ruaúng mă
ujvṕt nhún vai, bư
reok̃u mô
fhgyi nói: “Viê
umrx̣c này ngư
reokơ
ruaui đ
odrfư
reok̀ng hỏi hai ngư
reokơ
ruaùi bọn ta.” Lão chơ
ruaụt dư
reok̀ng lại, că
ujvp̣p mày khẽ nhíu, quay qua phía Tiê
umrx̉u Hô
fhgyi đ
odrfang ngô
fhgỳi trê
umrxn bàn, miê
umrx̣ng cư
reokơ
ruaùi cư
reokơ
ruaùi hỏi: “Tiê
umrx̉u hâ
imsb̀u tư
reok̉, chủ nhâ
imsbn ngư
reokơ
ruaui sao vâ
imsḅy?”
Ba con mă
ujvṕt của Tiê
umrx̉u Hô
fhgyi cùng chuyê
umrx̉n đ
odrfô
fhgỵng, nhìn qua phía vị tiê
umrxn phong đ
odrfạo cô
fhgýt lão nhâ
imsbn, như
reokng chă
ujvp̉ng có thê
umrxm phản ư
reoḱng nào, chỉ thâ
imsb́y cái đ
odrfuô
fhgyi bô
fhgỹng dư
reoḳng lê
umrxn, ngoáy qua ngoáy lại mâ
imsb́y cái, lúc sau, bô
fhgỹng nhă
ujvpn nhơ
ruaủ cư
reokơ
ruaùi mô
fhgỵt tiê
umrx́ng, rô
fhgỳi lại chúi đ
odrfâ
imsb̀u vào bình rư
reokơ
ruaụu mà nô
fhgýc ư
reok̀ng ư
reoḳc, dư
reokơ
ruaùng như
reok chă
ujvp̉ng thèm đ
odrfê
umrx̉ mă
ujvṕt tơ
ruaúi vị lão nhâ
imsbn nhìn tư
reoḳa thâ
imsb̀n tiê
umrxn kia.
Chu Nhâ
imsb́t Tiê
umrxn bị mâ
imsb́t mă
ujvp̣t, uâ
imsb́t ư
reoḱc vô
fhgy cùng, khô
fhgyng nhịn nô
fhgỷi nư
reok̃a, quát: “Con khỉ chê
umrx́t tiê
umrx̣t kia, yê
umrxn nhiê
umrxn dám nhìn ta như
reok vâ
imsḅy, mi giỏi lă
ujvṕm. Muô
fhgýn rư
reokơ
ruaúc lâ
imsb́y sư
reoḳ giâ
imsḅn dư
reok̃ của lão thâ
imsb̀n tiê
umrxn ta sao, có muô
fhgýn ta dùng tiê
umrxn pháp đ
odrfè ngư
reokơ
ruaui xuô
fhgýng dư
reokơ
ruaúi núi Thanh Vâ
imsbn Sơ
ruaun khô
fhgyng hả, nhô
fhgýt mi ơ
ruaủ đ
odrfó mô
fhgỵt ngàn tám tră
ujvpm nă
ujvpm, xem ngư
reokơ
ruaui còn dám coi thư
reokơ
ruaùng ta nư
reok̃a khô
fhgyng?”
Lơ
ruaùi nói chư
reoka dư
reoḱt, Chu Nhâ
imsb́t Tiê
umrxn chỉ nghe thâ
imsb́y mô
fhgỵt tiê
umrx́ng kê
umrxu lơ
ruaún, trư
reokơ
ruaúc mă
ujvṕt tô
fhgýi xâ
imsb̀m, như
reok có vâ
imsḅt gì đ
odrfâ
imsḅp vào mă
ujvp̣t, mă
ujvṕt tuy nhìn thâ
imsb́y như
reokng luô
fhgýng cuô
fhgýng né khô
fhgyng kịp, bê
umrxn cạnh Tiê
umrx̉u Hoàn hô
fhgy lê
umrxn mô
fhgỵt tiê
umrx́ng thâ
imsb́t thanh, may thay tư
reok̀ bê
umrxn cạnh lão bô
fhgỹng xuâ
imsb́t hiê
umrx̣n mô
fhgỵt cánh tay, thâ
imsb̀n tô
fhgýc vô
fhgy bỉ đ
odrfâ
imsb̉y Chu Nhâ
imsb́t Tiê
umrxn mô
fhgỵt cái, khiê
umrx́n lão ngã chô
fhgỷng kê
umrx̀nh ra mă
ujvp̣t đ
odrfâ
imsb́t.
Chu Nhâ
imsb́t Tiê
umrxn nhâ
imsb́t thơ
ruaùi khô
fhgyng kịp phản ư
reoḱng, nê
umrxn bị ngã chô
fhgỷng cả bô
fhgýn châ
imsbn lê
umrxn trơ
ruaùi, vẻ tiê
umrxn phong đ
odrfạo cô
fhgýt lúc trư
reokơ
ruaúc nay mâ
imsb́t hê
umrx́t, thâ
imsḅt thiê
umrx̉u não vô
fhgy cùng, bâ
imsb́t quá vâ
imsb̃n chư
reoka hiê
umrx̉u chuyê
umrx̣n gì mơ
ruaúi sảy ra. Lúc này lão đ
odrfư
reoḱng dâ
imsḅy, thì vâ
imsḅt đ
odrfó đ
odrfã bay qua, “bô
fhgỵp” mô
fhgỵt â
imsbm thanh vang lê
umrxn, rô
fhgỳi tư
reok̀ vách tư
reokơ
ruaùng tư
reok̉u đ
odrfiê
umrx́m rơ
ruaút xuô
fhgýng, chính là mô
fhgỵt cái xư
reokơ
ruaung gà.
Chúng nhâ
imsbn tư
reok̀ xa đ
odrfê
umrx̀u xúm lại xem náo nhiê
umrx̣t, đ
odrfê
umrx́n cả Hà lão bản cũng nhâ
imsb́t khơ
ruaủi ngoảnh đ
odrfâ
imsb̀u lại xem chuyê
umrx̣n lạ, chỉ thâ
imsb́y chú khỉ ba mă
ujvṕt đ
odrfang vung vâ
imsb̉y mô
fhgỵt cái đ
odrfùi gà trong tay vẻ đ
odrfă
ujvṕc trí vô
fhgy cùng, khô
fhgyng biê
umrx́t là khúc xư
reokơ
ruaung này là nó dùng tay xé ra hay dùng miê
umrx̣ng nhă
ujvp̀n ra.
Chu Nhâ
imsb́t Tiê
umrxn tuy ngư
reoḱa miê
umrx̣ng muô
fhgýn chư
reok̉i lă
ujvṕm, như
reokng lão xem đ
odrfi xem lại thì đ
odrfâ
imsby chỉ là chuyê
umrx̣n nhỏ, lại biê
umrx́t con khỉ kia chính thị bâ
imsb́t thê
umrx́ xuâ
imsb́t linh vâ
imsḅt, hơ
ruaun nư
reok̃a xem vẻ ngoài của nó, tư
reoḳa hô
fhgỳ như
reok tính khí râ
imsb́t hung bạo nóng nâ
imsb̉y, lại nói đ
odrfă
ujvp̀ng sau nó còn có chủ nhâ
imsbn là tê
umrxn Quỷ Lê
umrx̣ nô
fhgỷi tiê
umrx́ng là khát máu, vạn nhâ
imsb́t hă
ujvṕn kia tỉnh lại, thì nhâ
imsb́t đ
odrfịnh phiê
umrx̀n toái to.
Như
reokng lão khô
fhgyng kìm nô
fhgỷi cái mô
fhgỳm đ
odrfang ngư
reoḱa, đ
odrfô
fhgyi mă
ujvṕt đ
odrfảo mô
fhgỵt vòng, nhìn qua bê
umrxn Dã Câ
imsb̉u uâ
imsb́t ư
reoḱc hét: “Ngư
reokơ
ruaui, tê
umrxn nô
fhgy dịch khô
fhgýn kiê
umrx́p muô
fhgýn giê
umrx́t ta phải khô
fhgyng, sao dám đ
odrfâ
imsb̉y ta mạnh như
reok vâ
imsḅy?”
Dã Câ
imsb̉u cư
reokơ
ruaùi să
ujvp̀ng să
ujvp̣c, bình thư
reokơ
ruaùng cư
reoḱ như
reok tính khí của gã, tư
reoḳ nhiê
umrxn ă
ujvṕt sẽ chư
reok̉i lại Chu Nhâ
imsb́t Tiê
umrxn mô
fhgỵt trâ
imsḅn cho bõ tư
reoḱc, chỉ là lúc này Dã Câ
imsb̉u đ
odrfang buô
fhgỳn cư
reokơ
ruaùi đ
odrfê
umrx́n nô
fhgyn ruô
fhgỵt, đ
odrfâ
imsb̀u gục gă
ujvp̣c, khô
fhgyng lý tơ
ruaúi Chu Nhâ
imsb́t Tiê
umrxn.
Chu Nhâ
imsb́t Tiê
umrxn khô
fhgyng nhịn nô
fhgỷi nư
reok̃a, lư
reok̉a hâ
imsḅn bùng lê
umrxn, să
ujvṕp sư
reok̉a chư
reok̉i bơ
ruaúi tiê
umrx́p, thì bô
fhgỹng nghe có tiê
umrx́ng Tiê
umrx̉u Hoàn bê
umrxn cạnh gọi: “Gia gia!”
Chu Nhâ
imsb́t Tiê
umrxn mâ
imsb́y nă
ujvpm trơ
ruaủ lại, đ
odrfô
fhgýi vơ
ruaúi cái miê
umrx̣ng să
ujvṕc bén của tô
fhgyn nư
reok̃ vô
fhgy cùng e dè, nê
umrxn lão â
imsb́p úp mô
fhgỵt lúc, như
reokng miê
umrx̣ng vâ
imsb̃n â
imsbm thâ
imsb̀m lải nhải gì đ
odrfó, hiê
umrx̉n nhiê
umrxn là râ
imsb́t bâ
imsb́t cam nguyê
umrx̣n.
Tiê
umrx̉u Hoàn khô
fhgyng lý đ
odrfê
umrx́n lão nư
reok̃a, quay sang phía Tiê
umrx̉u Hô
fhgyi, miê
umrx̣ng cư
reokơ
ruaùi cư
reokơ
ruaùi hỏi: “Tiê
umrx̉u Hô
fhgyi, còn nhơ
ruaú ta khô
fhgyng, ta đ
odrfã tư
reok̀ng cho ngư
reokơ
ruaui ă
ujvpn kẹo đ
odrfư
reokơ
ruaùng trư
reokơ
ruaúc đ
odrfâ
imsb́y.”
Tiê
umrx̉u Hô
fhgyi đ
odrfư
reoka mă
ujvṕt nhìn Tiê
umrx̉u Hoàn, ba con mă
ujvṕt chơ
ruaúp lia lịa, rô
fhgỳi gâ
imsḅt gâ
imsḅt đ
odrfâ
imsb̀u, nhă
ujvpn nhơ
ruaủ cư
reokơ
ruaùi, hơ
ruaun nư
reok̃a cái đ
odrfuô
fhgyi còn ngoáy tít, khô
fhgyng biê
umrx́t có phải là nă
ujvpm trư
reokơ
ruaúc ơ
ruaủ Thanh Vâ
imsbn Sơ
ruaun học con Đ
ujvpại Hoàng hay khô
fhgyng.
Tiê
umrx̉u Hoàn cư
reokơ
ruaùi nói: “Khô
fhgyng ngơ
ruaù ngư
reokơ
ruaui vâ
imsb̃n còn nhơ
ruaú ta, lại đ
odrfâ
imsby nào.” Nói đ
odrfoạn dang hai tay đ
odrfư
reoka vê
umrx̀ phía hâ
imsb̀u tư
reok̉.
Tiê
umrx̉u Hô
fhgyi đ
odrfảo mă
ujvṕt lia lịa, đ
odrfư
reoka tay lê
umrxn đ
odrfâ
imsb̀u, xem ra bô
fhgỵ dạng nó tư
reoḳa hô
fhgỳ như
reok có chút bô
fhgýi rô
fhgýi, rô
fhgỳi theo quán tính bă
ujvṕt đ
odrfâ
imsb̀u gãi sô
fhgỳn sô
fhgỵt, chỉ là khô
fhgyng nhơ
ruaú hai tay vâ
imsb̃n còn câ
imsb̀m đ
odrfô
fhgỳ, mô
fhgỵt tay câ
imsb̀m cái đ
odrfùi gà, mô
fhgỵt tay mang bình rư
reokơ
ruaụu, hai tay đ
odrfê
umrx̀u khô
fhgyng rảnh, nê
umrxn dùng luô
fhgyn cái đ
odrfùi gà cọ cọ lê
umrxn đ
odrfâ
imsb̀u, làm lư
reoku lại mâ
imsb́y vê
umrx̣t mơ
ruaũ trê
umrxn đ
odrfám lô
fhgyng.
Tiê
umrx̉u Hoàn che miê
umrx̣ng cư
reokơ
ruaùi khúc khích, Tiê
umrx̉u Hô
fhgyi nhìn nàng cư
reokơ
ruaùi, cũng nhă
ujvpn nhơ
ruaủ cư
reokơ
ruaùi theo, rô
fhgỳi châ
imsḅm châ
imsḅm bò qua, đ
odrfê
umrx́n chô
fhgỹ bàn trư
reokơ
ruaúc mă
ujvp̣t Tiê
umrx̉u Hoàn đ
odrfoạn ngô
fhgỳi chô
fhgỳm hô
fhgỹm luô
fhgyn tại đ
odrfó.
Bê
umrxn cạnh Chu Nhâ
imsb́t Tiê
umrxn, Dã Câ
imsb̉u cùng vơ
ruaúi cả Hà lã bản ơ
ruaủ phía sau quâ
imsb̀y đ
odrfê
umrx̀u đ
odrfă
ujvpm đ
odrfă
ujvpm nhìn.
Tiê
umrx̉u Hoàn khẽ vô
fhgỹ vô
fhgỹ lê
umrxn ngư
reokơ
ruaùi Tiê
umrx̉u Hô
fhgyi hai cái, rô
fhgỳi lâ
imsb́y tư
reok̀ trong tay ra mô
fhgỵt chiê
umrx́c khă
ujvpn, nhíu mày nói: “ Vư
reoḱt mâ
imsb́y thư
reoḱ trong tay đ
odrfi.”
Tam nhãn hâ
imsb̀u tư
reok̉ lă
ujvṕc lă
ujvṕc đ
odrfâ
imsb̀u, kê
umrxu “chi chi” hai tiê
umrx́ng, hiê
umrx̉n nhiê
umrxn là râ
imsb́t khô
fhgyng cam tâ
imsbm, Tiê
umrx̉u Hoàn nhẹ vô
fhgỹ lê
umrxn đ
odrfâ
imsb̀u nó mô
fhgỵt cái, dô
fhgỹ dành: “Nhanh!”
Tiê
umrx̉u Hô
fhgyi chép miê
umrx̣ng mâ
imsb́y cái, rô
fhgỳi mơ
ruaúi đ
odrfê
umrx̉ cái đ
odrfùi gà vào lại mâ
imsbm thư
reoḱc ă
ujvpn, đ
odrfoạn nhìn nó tiê
umrx́c rẻ, rô
fhgỳi mơ
ruaúi chịu đ
odrfê
umrx̉ bình rư
reokơ
ruaụu xuô
fhgýng, rô
fhgỳi lại câ
imsb̀m bình rư
reokơ
ruaụu lê
umrxn uô
fhgýng lâ
imsb́y mô
fhgỵt ngụm lơ
ruaún nư
reok̃a, đ
odrfoạn mơ
ruaúi chịu quay lại phía Tiê
umrx̉u Hoàn.
Tiê
umrx̉u Hoàn lă
ujvṕc đ
odrfâ
imsb̀u cư
reokơ
ruaùi, nói: “Sao ngư
reokơ
ruaui lại biê
umrx́n thành nê
umrxn tham lam thê
umrx́ này.” Nói đ
odrfoạn đ
odrfư
reoka tay ra nă
ujvṕm lâ
imsb́y hai bàn tay Tiê
umrx̉u Hô
fhgyi, dùng chiê
umrx́c khă
ujvpn nọ lau qua lau lại cho hê
umrx́t như
reok̃ng vê
umrx̣t mơ
ruaũ gà, Tiê
umrx̉u Hô
fhgyi khô
fhgyng ngơ
ruaù lại ngoan ngoãn ngô
fhgỳi yê
umrxn, đ
odrfê
umrx̉ mă
ujvp̣c Tiê
umrx̉u Hoàn xư
reok̉ trí.
Nói đ
odrfê
umrx́n đ
odrfâ
imsby thì mơ
ruaúi thâ
imsḅt là lạ, ngoại trư
reok̀ chủ nhâ
imsbn là Quỷ Lê
umrx̣, tam nhãn linh hâ
imsb̀u tư
reoḳa hô
fhgỳ chỉ đ
odrfô
fhgýi vơ
ruaúi mô
fhgỵt sô
fhgý ít nư
reok̃ tư
reok̉ là có hảo cảm, còn đ
odrfô
fhgýi vơ
ruaúi như
reok̃ng ngư
reokơ
ruaùi khác như
reok bọn Chu Nhâ
imsb́t Tiê
umrxn, hay Dã Câ
imsb̉u, nó đ
odrfê
umrx̀u coi khô
fhgyng thuâ
imsḅn mă
ujvṕt.
Sau khi lau xong, Tiê
umrx̉u Hoàn câ
imsb́t chiê
umrx́c khă
ujvpn tay đ
odrfi, mục quang hư
reokơ
ruaúng qua phía Quỷ Lê
umrx̣, đ
odrfang ngủ vùi trong hơ
ruaui men, nhìn mô
fhgỵt chút, đ
odrfoạn quay qua bê
umrxn Tiê
umrx̉u Hô
fhgyi hỏi: “Hă
ujvṕn tại sao lại biê
umrx́n thành thê
umrx́ này?”
Tiê
umrx̉u Hô
fhgyi đ
odrfư
reoka tay lê
umrxn đ
odrfâ
imsb̀u gãi lia lịa, rô
fhgỳi bă
ujvṕt đ
odrfâ
imsb̀u kê
umrxu “Chí chí chí chí” â
imsb̀m ĩ, đ
odrfô
fhgỳng thơ
ruaùi song thủ vung lê
umrxn loạn xạ, chỉ thâ
imsb́y chúng nhâ
imsbn xung quanh trơ
ruaụn tròn mă
ujvṕt nhìn, râ
imsb́t rõ ràng là chă
ujvp̉ng ai hiê
umrx̉u nó đ
odrfịnh diê
umrx̃n tả gì. Tiê
umrx̉u Hô
fhgyi tư
reoḳa hô
fhgỳ như
reok cũng ý thư
reoḱc đ
odrfư
reokơ
ruaục đ
odrfiê
umrx̀u này, nê
umrxn dư
reok̀ng lại.
Đ
ujvpô
fhgỵt nhiê
umrxn, Tiê
umrx̉u Hô
fhgyi đ
odrfư
reoka tay chỉ Tiê
umrx̉u Hoàn, đ
odrfoạn leo tót lê
umrxn vai nàng ngô
fhgỳi, Tiê
umrx̉u Hoàn giâ
imsḅt mình kê
umrxu lê
umrxn thâ
imsb́t thanh, bê
umrxn cạnh Dã Câ
imsb̉u đ
odrfạo nhâ
imsbn thâ
imsbn hình chơ
ruaụt đ
odrfô
fhgỵng, vì sơ
ruaụ hâ
imsb̀u tư
reok̉ này dã tính khó đ
odrfô
fhgỷi, khô
fhgyng ngơ
ruaù bị Chu Nhâ
imsb́t Nhâ
imsb́t Tiê
umrxn đ
odrfư
reoḱng bê
umrxn cạnh kéo lại.
Dã Câ
imsb̉u ngạc nhiê
umrxn, quay sang bê
umrxn Chu Nhâ
imsb́t Tiê
umrxn nhìn, chỉ nghe Chu Nhâ
imsb́t Tiê
umrxn hạ giọng nói: “Xem xem thê
umrx́ nào đ
odrfã.”
Chỉ thâ
imsb́y Tiê
umrx̉u Hô
fhgyi lúc này chỉ trỏ vào Tiê
umrx̉u Hoàn, sau đ
odrfó nhảy xuô
fhgýng mă
ujvp̣t bàn lô
fhgỵn mâ
imsb́y vòng, ra đ
odrfê
umrx́n giư
reok̃a mă
ujvp̣t bàn, miê
umrx̣ng kê
umrxu “chí chí” loạn xạ, đ
odrfoạn nhìn Tiê
umrx̉u Hoàn làm hiê
umrx̣u, đ
odrfư
reoka hai tay tư
reok̀ trê
umrxn xuô
fhgýng dư
reokơ
ruaúi ven theo hình dáng Tiê
umrx̉u Hoàn mà mô
fhgy tả.
Tiê
umrx̉u Hoàn ngạc nhiê
umrxn, bê
umrxn cạnh Chu Nhâ
imsb́t Tiê
umrxn như
reokơ
ruaúng mày, nói: “Nư
reok̃ nhâ
imsbn?”
Tiê
umrx̉u Hô
fhgyi gâ
imsḅt đ
odrfâ
imsb̀u liê
umrxn tiê
umrx́p, tiê
umrx́p đ
odrfê
umrx́n lại chỉ tay vào ngư
reokơ
ruaùi giúp viê
umrx̣c đ
odrfang ngủ vùi, Quỷ Lê
umrx̣, hai tay cong lại thành hình trái tim, miê
umrx̣ng kê
umrxu “Chi chi nha nha” mâ
imsb́y tiê
umrx́ng, rô
fhgỳi toàn thâ
imsbn ngả vê
umrx̀ phía sau, cả mô
fhgỵt tâ
imsb́m thâ
imsbn khỉ thă
ujvp̉ng đ
odrfơ
ruau đ
odrfơ
ruau đ
odrfô
fhgỷ phịc xuô
fhgýng.
Tiê
umrx̉u Hoàn đ
odrfô
fhgỵt nhiê
umrxn kê
umrxu: “Câ
imsb̉n thâ
imsḅn!”
Â
kwiom thanh chư
reoka dư
reoḱt, chỉ thâ
imsb́y Tiê
umrx̉u Hô
fhgyi biê
umrx̉u diê
umrx̃n thâ
imsḅt quá nhâ
imsḅp vai, quê
umrxn mâ
imsb́t là cái bàn này khô
fhgyng rô
fhgỵng, chính nó vư
reok̀a nâ
imsb̃y khô
fhgyng biê
umrx́t là mình đ
odrfã ra gâ
imsb̀n đ
odrfê
umrx́n mép bàn, vô
fhgy ý thả mình xuô
fhgýng, chỉ nghe thâ
imsb́y “huỵch” mô
fhgỵt tiê
umrx́ng, con khỉ ngã dúi dụi xuô
fhgýng dư
reokơ
ruaúi châ
imsbn bàn.
Tiê
umrx̉u Hoàn vư
reok̀a buô
fhgỳn cư
reokơ
ruaùi vư
reok̀a lo, liê
umrx̀n nhoài mình ra xem, như
reokng chỉ nghe “phô
fhgýc” mô
fhgỵt tiê
umrx́ng, chú khỉ đ
odrfã lô
fhgỵn ngư
reokơ
ruaùi trơ
ruaủ dâ
imsḅy, hai tay xoa đ
odrfâ
imsb̀u, nhă
ujvpn nhơ
ruaủ nhìn Tiê
umrx̉u Hoàn cư
reokơ
ruaùi.
Tiê
umrx̉u Hoàn nhìn tam nhãn hâ
imsb̀u tư
reok̉ tư
reoḳa hô
fhgỳ như
reok khô
fhgyng bị thụ thư
reokơ
ruaung chút nào, mơ
ruaúi yê
umrxn tâ
imsbm, đ
odrfư
reoka tay ra xoa xoa đ
odrfâ
imsb̀u Tiê
umrx̉u Hô
fhgyi, Tiê
umrx̉u Hô
fhgyi mă
ujvṕt chơ
ruaúp lia lịa, nhìn Tiê
umrx̉u Hoàn.
Tiê
umrx̉u Hoàn trâ
imsb̀m ngâ
imsbm mô
fhgỵt lúc, lại khẽ liê
umrx́c sang phía Quỷ Lê
umrx̣, rô
fhgỳi ngoảnh đ
odrfâ
imsb̀u qua phía Chu Nhâ
imsb́t Tiê
umrxn nói: “Gia gia, hă
ujvṕn ta là…”
Chu Nhâ
imsb́t Tiê
umrxn nhíu mày ngă
ujvṕt lơ
ruaùi: “Chă
ujvp̉ng lẽ hă
ujvṕn bị mô
fhgỵt nư
reok̃ nhâ
imsbn đ
odrfả thư
reokơ
ruaung? Bă
ujvp̀ng đ
odrfạo hạnh ngày nay của hă
ujvṕn cùng vơ
ruaúi thê
umrx́ lư
reoḳc của Quỷ Vư
reokơ
ruaung Tô
fhgyng, phóng mă
ujvṕt khă
ujvṕp thiê
umrxn hạ, ít có nư
reok̃ nhâ
imsbn nào có nă
ujvpng lư
reoḳc làm viê
umrx̣c này. Chỉ có thê
umrx̉ là Thuỷ Nguyê
umrx̣t sư
reok thái ơ
ruaủ Thanh Vâ
imsbn Mô
fhgyn, hoă
ujvp̣c Tam Diê
umrx̣u ơ
ruaủ Hơ
ruaụp Hoan Phái trong Ma Giáo?”
Ngô
fhgỳi bê
umrxn cạnh, Dã Câ
imsb̉u đ
odrfô
fhgỵt nhiê
umrxn nói: “Ta thâ
imsb́y khô
fhgyng phải.”
Chu Nhâ
imsb́t Tiê
umrxn giâ
imsḅn nói: “Ngư
reokơ
ruaui nói cái gì, yê
umrxn nhiê
umrxn dám nói lão phu, ă
ujvp̣c, bô
fhgỷn tiê
umrxn nhâ
imsbn này nói sai.”
Dã Câ
imsb̉u đ
odrfạo nhâ
imsbn khô
fhgyng ngơ
ruaù lại khô
fhgyng nhìn Chu Nhâ
imsb́t Tiê
umrxn, trê
umrxn gư
reokơ
ruaung mă
ujvp̣t bô
fhgỹng hiê
umrx̣n lê
umrxn mô
fhgỵt biê
umrx̉u tình kỳ quái, chă
ujvpm chú nhìn thâ
imsbn ảnh của Quỷ Lê
umrx̣, đ
odrfoạn châ
imsḅm rãi nói: “Như
reok ta biê
umrx́t, hă
ujvṕn khô
fhgyng phải là ngư
reokơ
ruaùi xem trọng vâ
imsb́n đ
odrfê
umrx̀ thă
ujvṕng bại, hơ
ruaun nư
reok̃a, trê
umrxn ngư
reokơ
ruaùi hă
ujvp̀n lại khô
fhgyng có thư
reokơ
ruaung tích gì…”
Chu Nhâ
imsb́t Tiê
umrxn hư
reok̀m mô
fhgỵt tiê
umrx́ng, đ
odrfư
reokơ
ruaung nhiê
umrxn là khô
fhgyng nghĩ vâ
imsḅy, diê
umrx̃u cơ
ruaụt: “Đ
ujvpó là do ngư
reokơ
ruaui đ
odrfạo hành quá kém so vơ
ruaúi ngư
reokơ
ruaùi khác, ngư
reokoi chỉ biê
umrx́t mâ
imsb́y ngón đ
odrfòn mèo ba châ
imsbn, đ
odrfánh mô
fhgỵt trâ
imsḅn thua mô
fhgỵt trâ
imsḅn, tư
reoḳ nhiê
umrxn là đ
odrfô
fhgýi vơ
ruaúi chuyê
umrx̣n thă
ujvṕng bại khô
fhgyng coi ra gì, ngư
reokơ
ruaùi ta vâ
imsb̃n nói: “Thă
ujvṕng bại là chuyê
umrx̣n thư
reokơ
ruaùng của binh gia…”
Dã Câ
imsb̉u đ
odrfạo nhâ
imsbn nô
fhgỷi giâ
imsḅn, đ
odrfang đ
odrfịnh phản bác, Tiê
umrx̉u Hoàn bê
umrxn cạnh trư
reok̀ng mă
ujvṕt nhìn hai ngư
reokơ
ruaùi, cao giọng quát: “Đ
ujvpư
reokơ
ruaục rô
fhgỳi, đ
odrfư
reok̀ng nói nư
reok̃a!”
Chu Nhâ
imsb́t Tiê
umrxn cùng Dã Câ
imsb̉u đ
odrfê
umrx̀u ngư
reok̀ng nói, như
reokng vâ
imsb̃n phâ
imsb̃n nô
fhgỵ nhìn nhau chă
ujvp̀m chă
ujvp̀m.
Tiê
umrx̉u Hoàn nghĩ ngơ
ruaụi mô
fhgỵt lúc, đ
odrfoạn gâ
imsḅt gâ
imsḅt đ
odrfâ
imsb̀u, dư
reokơ
ruaùng như
reok đ
odrfã quyê
umrx́t đ
odrfịnh đ
odrfiê
umrx̀u gì đ
odrfó, lát sau quay sang trư
reokơ
ruaúc mă
ujvp̣t Tiê
umrx̉u Hô
fhgyi hỏi: “Tiê
umrx̉u Hô
fhgyi, ngư
reokơ
ruaui cùng vơ
ruaúi chủ nhâ
imsbn của ngư
reokơ
ruaui đ
odrfi cùng bọn ta nhé?”
”Cái gì?”
Tiê
umrx̉u Hô
fhgyi chư
reoka kịp phản ư
reoḱng, Chu Nhâ
imsb́t Tiê
umrxn cùng Dã Câ
imsb̉u đ
odrfã hét tư
reokơ
ruaúng lê
umrxn, đ
odrfê
umrx́n cả Hà lão bản đ
odrfư
reoḱng sau quâ
imsb̀y cũng bị giâ
imsḅt mình.
Tiê
umrx̉u Hoàn liê
umrx́c qua phía hai lão dă
ujvp̀n giọng hỏi: “Có viê
umrx̣c gì khô
fhgyng?”
Dã Câ
imsb̉u đ
odrfạo nhâ
imsbn nhâ
imsb́t thơ
ruaùi lúng túng, lă
ujvṕp bă
ujvṕp nói: “Hă
ujvṕn…,hă
ujvṕn có quá nhiê
umrx̀u cư
reok̀u nhâ
imsbn, chỉ sơ
ruaụ chúng ta sẽ gă
ujvppn phiê
umrx̀n phư
reoḱc…”
Tiê
umrx̉u Hoàn ngă
ujvṕt lơ
ruaùi: “Ta còn khô
fhgyng sơ
ruaụ, lão sơ
ruaụ cái gì?”
Dã Câ
imsb̉u đ
odrfạo nhâ
imsbn im thin nít, như
reokng bê
umrxn cạnh lão, Chu Nhâ
imsb́t Tiê
umrxn vâ
imsb̃n khô
fhgyng can lòng, trư
reok̀ng mă
ujvṕt nhìn Tiê
umrx̉u Hoàn nói: “ Chúng ta đ
odrfâ
imsbu có phải là mơ
ruaủ thiê
umrx̣n đ
odrfư
reokơ
ruaùng, tại sao ngư
reokơ
ruaui suô
fhgýt ngày lư
reoku giư
reok̃ ngư
reokơ
ruaùi khác?”
Tiê
umrx̉u Hoàn trơ
ruaụn mă
ujvṕt nhìn gia gia nói: “Hă
ujvṕn khô
fhgyng phải ngư
reokơ
ruaùi ngoài, lúc ơ
ruaủ Tư
reok̉ Trạch hă
ujvṕn đ
odrfã cư
reoḱu mạng chúng ta mô
fhgỵt lâ
imsb̀n! Hơ
ruaun nư
reok̃a,…” Tiê
umrx̉u Hoàn chơ
ruaụt nơ
ruaủ nụ cư
reokơ
ruaùi hàm chư
reoḱa nhiê
umrx̀u thâ
imsbm ý rô
fhgỳi tiê
umrx́p: “Gia gia, mư
reokơ
ruaùi nă
ujvpm trư
reokơ
ruaúc ngư
reokơ
ruaui đ
odrfã lư
reok̀a hă
ujvṕn mô
fhgỵt lâ
imsb̀n dâ
imsb̃m phải bãi phâ
imsbn chó, ngư
reokơ
ruaùi còn nhơ
ruaú khô
fhgyng?”
Dã Câ
imsb̉u khô
fhgyng nhịn đ
odrfư
reokơ
ruaục bụm miê
umrx̣ng cư
reokơ
ruaùi, Chu Nhâ
imsb́t Tiê
umrxn mă
ujvp̣t đ
odrfỏ bư
reok̀ng bư
reok̀ng, quát: “Chuyê
umrx̣n mư
reokơ
ruaùi nă
ujvpm trư
reokơ
ruaúc ngư
reokơ
ruaui nhă
ujvṕc lại làm gì?”
Tiê
umrx̉u Hoàn hă
ujvṕng giọng, tư
reok̀ tư
reok̀ nói: “Ngư
reokơ
ruaùi nhơ
ruaú là đ
odrfư
reokơ
ruaục rô
fhgỳi, dù sao ta khô
fhgyng thê
umrx̉ thâ
imsb́y mà khô
fhgyng quản đ
odrfư
reokơ
ruaục.” Nói đ
odrfoạn khô
fhgyng lý tơ
ruaúi gia gia nư
reok̃a, ngoảnh sang nhìn Quỷ Lê
umrx̣.
Lúc nam tư
reok̉ này uê
umrx̉ oải xoay mình qua mô
fhgỵt bê
umrxn, hơ
ruaui rư
reokơ
ruaụu lại bô
fhgýc lê
umrxn nô
fhgỳng nă
ujvp̣c, Tiê
umrx̉u Hoàn nhă
ujvpn mày, chỉ thâ
imsb́y gư
reokơ
ruaung mă
ujvp̣t quen thuô
fhgỵc đ
odrfó, hai mă
ujvṕt nhă
ujvṕm nghiê
umrx̀n, đ
odrfô
fhgyi mă
ujvp̀y xoă
ujvṕt tít lại sâ
imsbu hoă
ujvṕm, khô
fhgyng biê
umrx́t là do lúc này say rư
reokơ
ruaụu, hay trong lòng vâ
imsb̃n chư
reoḱa đ
odrfâ
imsb̀y thô
fhgýng khô
fhgỷ…
Tiê
umrx̉u Hoàn trâ
imsb̀m mă
ujvp̣c nhìn gư
reokơ
ruaung mă
ujvp̣t Quỷ Lê
umrx̣, trong đ
odrfâ
imsb̀u thoáng hiê
umrx̣n lại khung cảnh hô
fhgym đ
odrfó ngoài Tư
reok̉ Trạch, nam tư
reok̉ đ
odrfó đ
odrfê
umrx́n trư
reokơ
ruaúc chô
fhgỹ xem tư
reokơ
ruaúng của nàng, khẽ nói mô
fhgỵt câ
imsbu:
”Ngư
reokơ
ruaui đ
odrfã trư
reokơ
ruaủng thành rô
fhgỳi…”
Chu Nhâ
imsb́t Tiê
umrxn tư
reoḳ nhiê
umrxn khô
fhgyng biê
umrx́t lúc này tô
fhgyn nư
reok̃ đ
odrfang hô
fhgỳi tư
reokơ
ruaủng chuyê
umrx̣n cũ, nghĩ ngơ
ruaụi mô
fhgyng lung, như
reokng lão biê
umrx́t râ
imsb́t rõ ràng là mình đ
odrfang mang vào thâ
imsbn mô
fhgỵt phiê
umrx̀n nhiê
umrx̃u lơ
ruaún, sư
reoḳ viê
umrx̣c như
reok vâ
imsḅy, tâ
imsbm tình lão làm sao có thê
umrx̉ tô
fhgýt đ
odrfư
reokơ
ruaục, oán hâ
imsḅn quay sang, că
ujvpm tư
reoḱc nhìn Quỷ Lê
umrx̣, rô
fhgỳi lơ
ruaún tiê
umrx́ng nói: “Lão bản, tính tiê
umrx̀n.”
Hà lão bản vô
fhgỵi vàng chạy lại, nơ
ruaủ nụ cư
reokơ
ruaùi câ
imsb̀u tài hỏi: “Khách quan, ngài khô
fhgyng ngô
fhgỳi thê
umrxm chút sao?”
Chu Nhâ
imsb́t Tiê
umrxn chă
ujvp̀ng hê
umrx̀ khách khí nói: “Ngô
fhgỳi thê
umrxm? Bô
fhgỷn tiê
umrxn nhâ
imsbn mơ
ruaúi ngô
fhgỳi mô
fhgỵt chút đ
odrfã rư
reokơ
ruaúc lâ
imsb́y bao nhiê
umrxu phiê
umrx̀n nhiê
umrx̃u, nê
umrx́u ngô
fhgỳi thê
umrxm mô
fhgỵt lúc nư
reok̃a chă
ujvṕc khiê
umrx́n ta phiê
umrx̀n nhiê
umrx̃u chê
umrx́t thô
fhgyi.”
Hà lão bản nhâ
imsb̃n nhục cư
reokơ
ruaùi nói: “Đ
ujvpa tạ khách quan, xin cho bô
fhgýn đ
odrfô
fhgỳng ngâ
imsbn lư
reokơ
ruaụng.”
Chu Nhâ
imsb́t Tiê
umrxn lâ
imsb̀m bâ
imsb̀m lải nhải mâ
imsb́y câ
imsbu, đ
odrfoạn mơ
ruaúi lâ
imsb́y ngâ
imsbn lư
reokơ
ruaụng tư
reok̀ trong bọc ra, bô
fhgỹng nhiê
umrxn tư
reok̀ bê
umrxn cạnh Tiê
umrx̉u Hô
fhgyi nhảy phô
fhgýc qua, vơ
ruau lâ
imsb́y túi rư
reokơ
ruaụu trê
umrxn bàn đ
odrfư
reoka lê
umrxn, dí dí vào trư
reokơ
ruaúc mă
ujvp̣t Hà lão bản mâ
imsb́y cái, miê
umrx̣ng kê
umrxu “Chí chí” khô
fhgyng nghỉ.
Chu Nhâ
imsb́t Tiê
umrxn, Tiê
umrx̉u Hoàn đ
odrfê
umrx̀u đ
odrfư
reoḱng ngâ
imsb̉n ngư
reokơ
ruaùi, khô
fhgyng hiê
umrx̉u con khỉ này đ
odrfang đ
odrfịnh làm trò quỷ quái gì, như
reokng Hà lão bản đ
odrfã có chút thơ
ruaùi gian ơ
ruaủ vơ
ruaúi Tiê
umrx̉u Hô
fhgyi, nê
umrxn ít nhiê
umrx̀u cũng hiê
umrx̉u đ
odrfư
reokơ
ruaục phâ
imsb̀n nào nó đ
odrfịnh nói gì, chỉ thâ
imsb́y lão nhíu mày trâ
imsb̀m ngâ
imsbm nói: “Ngư
reokơ
ruaui có phải là muô
fhgýn ta đ
odrfô
fhgỷ thê
umrxm rư
reokơ
ruaụu vào cái đ
odrfâ
imsb̃y này?”
Tiê
umrx̉u Hô
fhgyi vui quá, gâ
imsḅt đ
odrfâ
imsb̀u lia lịa, miê
umrx̣ng cư
reokơ
ruaùi toe toét.
Chu Nhâ
imsb́t Tiê
umrxn râ
imsb́t đ
odrfô
fhgỹi ngạc nhiê
umrxn, đ
odrfê
umrx́n cả nư
reok̉a ngày, Tiê
umrx̉u Hoàn mơ
ruaúi lê
umrxn tiê
umrx́ng, cư
reokơ
ruaùi nói: “Chư
reokơ
ruaủng quâ
imsb̀y, ô
fhgyng hãy rót…..rót thê
umrxm cho nó chút rư
reokơ
ruaụu đ
odrfi.”
Hà lão bản cao hư
reoḱng vô
fhgy cùng, vô
fhgỵi vã “Dạ” mô
fhgỵt tiê
umrx́ng, đ
odrfoạn quay vào lâ
imsb́y rư
reokơ
ruaụu ra.
Nói đ
odrfê
umrx́n cái túi rư
reokơ
ruaụu này thì thư
reoḳc là to lơ
ruaún vô
fhgy cùng,chỉ thâ
imsb́y rư
reokơ
ruaụu rót vào đ
odrfã nhiê
umrx̀u, cái túi chỉ phô
fhgỳng lê
umrxn chút ít,Hà lão bản rót đ
odrfã vào đ
odrfê
umrx́n hai hũ rư
reokơ
ruaụu vào, mà vâ
imsb̃n chư
reoka đ
odrfâ
imsb̀y túi, Tiê
umrx̉u Hô
fhgyi đ
odrfư
reoḱng bê
umrxn cạnh ánh mă
ujvṕt tràn ngâ
imsḅp niê
umrx̀m vui, chỉ có Chu Nhâ
imsb́t Tiê
umrxn là khô
fhgyng nhâ
imsb̃n nại nô
fhgỷi nư
reok̃a, khô
fhgyng quản đ
odrfê
umrx́n tiê
umrxn nhâ
imsbn thâ
imsbn phâ
imsḅn nư
reok̃a, â
imsb́m ư
reoḱc nói: “Đ
ujvpủ rô
fhgỳi, đ
odrfủ rô
fhgỳi.”
“Vù” Mô
fhgỵt đ
odrfạo hă
ujvṕc ảnh phóng vút tơ
ruaúi, Chu Nhâ
imsb́t Tiê
umrxn lúc này đ
odrfã có kinh nghiê
umrx̣m, mơ
ruaúi nghe thâ
imsb́y tiê
umrx́ng đ
odrfã vô
fhgỵi lánh mình né chánh, quả nhiê
umrxn là Tiê
umrx̉u Hô
fhgyi vư
reok̀a câ
imsb̀m cái đ
odrfĩa rau ném lại, “Choang” mô
fhgỵt tiê
umrx́ng, cái đ
odrfĩa va xuô
fhgýng sàn vơ
ruaủ thành bô
fhgýn nă
ujvpm mảnh.
Chu Nhâ
imsb́t Tiê
umrxn chư
reoka kịp nói gì, “Vèo vèo vèo” hai ba cái đ
odrfĩa trê
umrxn bàn bị Tiê
umrx̉u Hô
fhgyi vơ
ruaú lâ
imsb́y ném liê
umrxn tiê
umrx́p vê
umrx̀ phía Chu Nhâ
imsb́t Tiê
umrxn, lão lách trái né phải, muô
fhgýn hụt hơ
ruaui chă
ujvp̉ng kịp nói lơ
ruaùi nào, chỉ là Hà lão bản nhìn thâ
imsb́y sô
fhgý bát đ
odrfĩa của mình tư
reok̀ng cái tư
reok̀ng cái bị con khỉ này ném vơ
ruaũ, trong lòng đ
odrfau xót vô
fhgy cùng, lại thâ
imsb́y túi rư
reokơ
ruaụu đ
odrfã đ
odrfư
reokơ
ruaục rót đ
odrfâ
imsb̀y, liê
umrx̀n vô
fhgỵi nói: “Đ
ujvpư
reokơ
ruaục rô
fhgỳi, đ
odrfư
reokơ
ruaục rô
fhgỳi, chút rư
reokơ
ruaụu trê
umrxn bàn lúc nãy coi như
reok là ta biê
umrx́u các ngư
reokơ
ruaui. Hâ
imsb̀u tư
reok̉ lão gia, xin ngư
reokơ
ruaùi đ
odrfư
reok̀ng có ném bát đ
odrfĩa nư
reok̃a, còn vị…, è, vị tiê
umrxn nhâ
imsbn này, xin ngư
reokơ
ruaùi hai đ
odrfô
fhgỳng tiê
umrx̀n rư
reokơ
ruaụu là đ
odrfư
reokơ
ruaục rô
fhgỳi.”
Tiê
umrx̉u Hô
fhgyi lúc này mơ
ruaúi ngư
reok̀ng tay, Chu Nhâ
imsb́t Tiê
umrxn cũng dư
reok̀ng lại, đ
odrfư
reoḱng thơ
ruaủ hô
fhgỳng hô
fhgỵc, miê
umrx̣ng lâ
imsb̀m bâ
imsb̀m chư
reok̉i, như
reokng khô
fhgyng dám đ
odrfê
umrx́n gâ
imsb̀n con khỉ ba mă
ujvṕt ngô
fhgỹ ngư
reokơ
ruaục kia nư
reok̃a.
Tiê
umrx̉u Hoàn cư
reokơ
ruaùi cư
reokơ
ruaùi, đ
odrfư
reoka mă
ujvṕt lại phía bê
umrxn kia, chă
ujvpm chú nhìn lê
umrxn thâ
imsbn hình Quỷ Lê
umrx̣, khô
fhgyng đ
odrfê
umrx̉ ý ră
ujvp̀ng bê
umrxn cạnh Dã Câ
imsb̉u Đ
ujvpạo nhâ
imsbn cũng đ
odrfang chă
ujvpm chú nhìn Quỷ Lê
umrx̣ dò xét, trong mă
ujvṕt khẽ loé lê
umrxn như
reok̃ng tia sáng kỳ dị.
X X X
Thanh Vâ
imsbn Sơ
ruaun, Thô
fhgyng Thiê
umrxn Phong.
Trư
reokơ
ruaúc như
reok̃ng bâ
imsḅc thang đ
odrfá dâ
imsb̃n lê
umrxn Ngọc Thanh Đ
ujvpiê
umrx̣n, trong Bích Thuỷ Hàn Đ
ujvpàm, Thanh Vâ
imsbn Mô
fhgyn trâ
imsb́n sơ
ruaun linh thú Thuỷ Kỳ Lâ
imsbn đ
odrfang thích chí lă
ujvpn qua lă
ujvpn lại trong đ
odrfâ
imsb̀m nư
reokơ
ruaúc, như
reok̃ng đ
odrfơ
ruaụt sóng nhỏ lă
ujvpn tă
ujvpn, bị thâ
imsbn hình to lơ
ruaún của Thuỷ Kỳ Lâ
imsbn đ
odrfâ
imsḅp tan cuô
fhgỳn cuô
fhgỵn lan đ
odrfi bô
fhgýn phía, tạo thành như
reok̃ng đ
odrfơ
ruaụt sóng lơ
ruaún, nhìn râ
imsb́t đ
odrfẹp mă
ujvṕt.
Phâ
imsb̀n Hư
reokơ
ruaung Cô
fhgýc đ
odrfă
ujvp̣c phái đ
odrfê
umrx̣ tư
reok̉ Lý Tuâ
imsbn đ
odrfư
reoḱng trê
umrxn thê
umrx̀m đ
odrfá chă
ujvpm chú nhìn xuô
fhgýng Bích Thuỷ Hàn Đ
ujvpàm, quay đ
odrfâ
imsb̀u khẽ cư
reokơ
ruaùi nói: “ Đ
ujvpã sơ
ruaúm nghe nói Thuỷ Kỳ Lâ
imsbn là thiê
umrxn niê
umrxn linh thú của Thanh Vâ
imsbn Mô
fhgyn, hô
fhgym nay mơ
ruaúi gă
ujvp̣p, quả nhiê
umrxn là khô
fhgyng giô
fhgýng phàm vâ
imsḅt.”
”Lý sư
reok huynh quá khen.” Mô
fhgỵt tràng cư
reokơ
ruaùi trong trẻo vọng câ
imsb́t lê
umrxn, tư
reok̀ ngay bê
umrxn cạnh Lý Tuâ
imsbn, chính là phát ra tư
reok̀ Tiê
umrxu Dâ
imsḅt Tài, đ
odrfê
umrx̣ tư
reok̉ xuâ
imsb́t să
ujvṕc nhâ
imsb́t của Thanh Vâ
imsbn Mô
fhgyn Thô
fhgyng Thiê
umrxn Phong trư
reokơ
ruaủng mô
fhgyn nhâ
imsb́t mạch, chỉ thâ
imsb́y gã cũng đ
odrfư
reoka mă
ujvṕt nhìn vê
umrx̀ phía Thuỷ Kỳ Lâ
imsbn, cư
reokơ
ruaùi nói: “Nói gì chă
ujvpng nư
reok̃a thì dù sao linh tô
fhgyn cũng là linh thú do chính Thanh Diê
umrx̣p tô
fhgỷ sư
reok của bản phái thu phục, nghĩ lại nă
ujvpm đ
odrfó tô
fhgỷ sư
reok uy phong lâ
imsb̃m liê
umrx̣t, thâ
imsḅt khiê
umrx́n bọn hâ
imsḅu bô
fhgýi chúng đ
odrfê
umrx̣ thâ
imsḅp phâ
imsb̀n bô
fhgỵi phục.”
Lý Tuâ
imsbn gâ
imsḅt đ
odrfâ
imsb̀u cư
reokơ
ruaùi nhẹ, gã xuâ
imsb́t thâ
imsbn là danh mô
fhgyn chính đ
odrfạo, vô
fhgýn kiê
umrxu ngạo vô
fhgy cùng, như
reokng đ
odrfô
fhgýi vơ
ruaúi vị kỳ tài tuyê
umrx̣t diê
umrx̃m Thanh Diê
umrx̣p tô
fhgỷ sư
reok nă
ujvpm đ
odrfó, thâ
imsḅt khô
fhgyng khỏi khô
fhgyng khâ
imsbm phục.
Tiê
umrxu Dâ
imsḅt Tài đ
odrfư
reoka tay, hư
reokơ
ruaúng vê
umrx̀ phía đ
odrfỉnh núi nói: “Lý sư
reok huynh, mơ
ruaùi.”
Lý Tuâ
imsbn khiê
umrxm như
reokơ
ruaụng mô
fhgỵt chút, rô
fhgỳi cùng Tiê
umrxu Dâ
imsḅt Tài đ
odrfi.
Tiê
umrxu Dâ
imsḅt tài vư
reok̀a đ
odrfi vư
reok̀a nói: “Khô
fhgyng biê
umrx́t Lý sư
reok huynh đ
odrfê
umrx́n thă
ujvpm, là có viê
umrx̣c gì khâ
imsb̉n yê
umrx́u khô
fhgyng?”
Lý Tuâ
imsbn cư
reokơ
ruaùi nói: “Thư
reoḳc ra cũng chă
ujvp̉ng có gì quan trọng, bâ
imsb́t quá là gia sư
reok có mô
fhgỵt phong thư
reok, muô
fhgýn đ
odrfê
umrx̣ mang đ
odrfê
umrx́n cho Đ
ujvpạo Huyê
umrx̀n châ
imsbn nhâ
imsbn.”
Tiê
umrxu Dâ
imsḅt Tài run ngư
reokơ
ruaùi, khô
fhgyng nhịn nô
fhgỷi hỏi: “Sao?, chă
ujvp̉ng lẽ quý cô
fhgýc chủ Vâ
imsbn lão tiê
umrx̀n bô
fhgýi đ
odrfã xuâ
imsb́t quan rô
fhgỳi sao, đ
odrfê
umrx̣ vư
reok̀a nghe tư
reok̀ Tuyê
umrx́t Kỳ tiê
umrx̉u muô
fhgỵi mơ
ruaúi trơ
ruaủ vê
umrx̀ tư
reok̀ Nam Cư
reokơ
ruaung nói lại, là Vâ
imsbn lão tiê
umrx̀n bô
fhgýi vâ
imsb̃n còn bê
umrx́ quan mà.”
Lý Tuâ
imsbn khẽ cư
reokơ
ruaùi nói: “Chă
ujvp̉ng dâ
imsb́u gì Tiê
umrxu sư
reok huynh, gia sư
reok mơ
ruaúi xuâ
imsb́t quan tư
reok̀ cách đ
odrfâ
imsby mâ
imsb́y hô
fhgym. Nghe lão nhâ
imsbn gia ngư
reokơ
ruaùi nói, đ
odrfã lâ
imsbu nă
ujvpm khô
fhgyng gă
ujvp̣p trung thô
fhgỷ Đ
ujvpạo Huyê
umrx̀n châ
imsbn nhâ
imsbn và Phô
fhgỷ Hoă
ujvp̀ng thư
reokơ
ruaụng nhâ
imsbn, thâ
imsḅt là thâ
imsḅp phâ
imsb̀n quan hoài, muô
fhgýn đ
odrfê
umrx́n thă
ujvpm mô
fhgỵt dịp.”
Tiê
umrxu Dâ
imsḅt Tài khẽ biê
umrx́n să
ujvṕc, lâ
imsḅp tư
reoḱc cư
reokơ
ruaùi lơ
ruaún nói: “Như
reok thê
umrx́ thì thâ
imsḅt quả là vinh dư
reoḳ, đ
odrfư
reokơ
ruaục Vâ
imsbn lão tiê
umrx̀n bô
fhgýi đ
odrfại giá quang lâ
imsbm, chính thị là trung thô
fhgỷ chính phái lâ
imsbu lă
ujvṕm rô
fhgỳi mơ
ruaúi có mô
fhgỵt đ
odrfại sư
reoḳ thê
umrx́ này.”
Lý Tuâ
imsbn đ
odrfư
reoka mă
ujvṕt nhìn Tiê
umrxu Dâ
imsḅt Tài, Tiê
umrxu Dâ
imsḅt Tài cùng nhìn lại, hai ngư
reokơ
ruaùi đ
odrfô
fhgýi mă
ujvṕt mô
fhgỵt lúc, rô
fhgỳi cùng phát ra mô
fhgỵt tràng cư
reokơ
ruaùi lơ
ruaún, dư
reokơ
ruaùng như
reok vui vẻ vô
fhgy cùng.
Tiê
umrxu Dâ
imsḅt Tài kéo lâ
imsb́y tay Lý Tuâ
imsbn, cư
reokơ
ruaùi nói: “Đ
ujvpi đ
odrfi đ
odrfi, gia sư
reok hô
fhgym nay đ
odrfang ơ
ruaủ Ngọc Thanh Đ
ujvpiê
umrx̣n cùng các vị sư
reok thúc đ
odrfàm đ
odrfạo, đ
odrfê
umrx̉ đ
odrfê
umrx̣ đ
odrfâ
imsb̃n đ
odrfư
reokơ
ruaùng, đ
odrfư
reoka Lý sư
reok huynh đ
odrfê
umrx́n diê
umrx̣n kiê
umrx́n.”
Lý Tuâ
imsbn cư
reokơ
ruaùi nói: “Như
reok vâ
imsḅy làm phiê
umrx̀n Tiê
umrxu sư
reok huynh rô
fhgỳi.” Nói đ
odrfoạn câ
imsb́t bư
reokơ
ruaúc đ
odrfi theo Tiê
umrxu Dâ
imsḅt Tài, mơ
ruaúi đ
odrfi đ
odrfư
reokơ
ruaục vài bư
reokơ
ruaúc gã bô
fhgỹng như
reok nhơ
ruaú ra đ
odrfiê
umrx̀u gì đ
odrfó, liê
umrx̀n quay sang hỏi Tiê
umrxu Dâ
imsḅt Tài: “Phải rô
fhgỳi, Tiê
umrxu sư
reok huynh, có mô
fhgỵt viê
umrx̣c tiê
umrx̉u đ
odrfê
umrx̣ muô
fhgýn thỉnh giáo.”
Tiê
umrxu Dâ
imsḅt tài cư
reokơ
ruaùi nói: “Xin Lý sư
reok huynh cư
reoḱ hỏi.”
Lý Tuâ
imsbn nói: “Khi trư
reokơ
ruaúc Thanh Vâ
imsbn Mô
fhgyn phái Lục Tuyê
umrx́t Kỳ sư
reok muô
fhgỵi đ
odrfê
umrxn Nam Cư
reokơ
ruaung tham vâ
imsb́n gia sư
reok…”
Tiê
umrxu Dâ
imsḅt Tài khẽ biê
umrx́n să
ujvṕc, như
reokng ngay lâ
imsḅp tư
reoḱc khô
fhgyi phục lại đ
odrfư
reoḳoc să
ujvṕc diê
umrx̣n, chỉ là Lý Tuâ
imsbn đ
odrfã nhìn thâ
imsb́y đ
odrfư
reokơ
ruaục biê
umrx̉u tình đ
odrfó, trong tâ
imsbm châ
imsb́n đ
odrfô
fhgỵng, liê
umrx̀n nói tiê
umrx́p: “ hô
fhgym đ
odrfó, hình như
reok Lục sư
reok muô
fhgỵi có bị mô
fhgỵt chút thư
reokơ
ruaung nhẹ, nói sao thì cũng là do giúp đ
odrfơ
ruaũ Phâ
imsb̀n Hư
reokơ
ruaung Cô
fhgýc chúng đ
odrfê
umrx̣, làm tiê
umrx̉u đ
odrfê
umrx̣ thâ
imsḅp phâ
imsb̀n bâ
imsb́t an, khô
fhgyng biê
umrx́t hô
fhgym nay đ
odrfã hô
fhgỳi phục chư
reoka?”
Tiê
umrxu Dâ
imsḅt tài nghĩ ngơ
ruaụi mô
fhgỵt lúc rô
fhgỳi nói: “Đ
ujvpa tạ Lý sư
reok huynh đ
odrfã quan tâ
imsbm, Lục sư
reok muô
fhgỵi vâ
imsb̃n bình an, tô
fhgýt lă
ujvṕm, hô
fhgym nay Thuỷ Nguyê
umrx̣t sư
reok thúc cùng hai đ
odrfê
umrx̣ tư
reok̉ là Vă
ujvpn Mâ
imsb̃n và Lục Tuyê
umrx́t Kỳ cũng đ
odrfê
umrx́n, tiê
umrx̣n thê
umrx́ sư
reok huynh hỏi thă
ujvpm luô
fhgyn.”
Lý Tuâ
imsbn khô
fhgyng dâ
imsb́u nô
fhgỷi mô
fhgỵt tia vui mư
reok̀ng khẽ thoáng qua mă
ujvp̣t, gâ
imsḅt đ
odrfâ
imsb̀u đ
odrfô
fhgỳng ý.
Tiê
umrxu Dâ
imsḅt Tài nhìn biê
umrx̉u tình của gã, chă
ujvp̉ng nói thê
umrxm gì nư
reok̃a. Hai ngư
reokơ
ruaùi cùng nhă
ujvp̀m phía Ngọc Thanh Đ
ujvpiê
umrx̣n mà đ
odrfi, trê
umrxn đ
odrfư
reokơ
ruaùng chuyê
umrx̉n qua đ
odrfê
umrx̀ tài khác mà nói chuyê
umrx̣n, khô
fhgyng liê
umrxn quan gì đ
odrfê
umrx́n như
reok̃ng đ
odrfiê
umrx̀u khâ
imsb̉n yê
umrx́u, chă
ujvp̉ng mâ
imsb́y chô
fhgýc, hai ngư
reokơ
ruaui đ
odrfã đ
odrfi đ
odrfê
umrx́n thê
umrx̀m đ
odrfá trê
umrxn cùng, truơ
ruaúc của Ngọc Thanh Đ
ujvpiê
umrx̣n Thô
fhgyng Thiê
umrxn Phong.
Mô
fhgỵt toà đ
odrfại đ
odrfiê
umrx̣n quy mô
fhgy hoành tráng, khí thê
umrx́ khô
fhgyi hoàng, kiê
umrx́n trúc khô
fhgyi vĩ, xuâ
imsb́t hiê
umrx̣n trư
reokơ
ruaúc mă
ujvp̣t Lý Tuâ
imsbn. Lý Tuâ
imsbn chă
ujvpm chú nhìn mô
fhgỵt lúc rô
fhgỳi nói: “ Đ
ujvpê
umrx̣ trư
reokơ
ruaúc đ
odrfâ
imsby cư
reoḱ nghĩ toà đ
odrfại đ
odrfiê
umrx̣n trong Phâ
imsb̀n Hư
reokơ
ruaung Cô
fhgýc, Huyê
umrx̀n Hoả Đ
ujvpàm đ
odrfã là thê
umrx́ gian tuyê
umrx̣t xư
reokơ
ruaúng, hô
fhgym nay mơ
ruaúi đ
odrfư
reokơ
ruaục mơ
ruaủ rô
fhgỵng tâ
imsb̀m nhìn, quả thâ
imsḅt là nhâ
imsbn ngoại hư
reok̃u nhâ
imsbn, thiê
umrxn ngoại hư
reok̃u thiê
umrxn.”
Tiê
umrxu Dâ
imsḅt Tài cư
reokơ
ruaùi lơ
ruaún nói: “Lý sư
reok huynh quá khách khí rô
fhgỳi, đ
odrfi, bê
umrxn này, mơ
ruaùi!”
Lý Tuâ
imsbn cũng cư
reokơ
ruaùi lơ
ruaún, rô
fhgỳi đ
odrfi theo Tiê
umrxu Dâ
imsḅt Tài, vào trong Ngọc Thanh Đ
ujvpiê
umrx̣n, hít mô
fhgỵt hơ
ruaui sâ
imsbu, chỉnh lại y phục, rô
fhgỳi sải bư
reokơ
ruaúc dài bư
reokơ
ruaúc vào.
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.