Tru Tiên

Chương 141 : Ngẫu ngộ

    trước sau   
   

Đhticăyaxḍt đaqogĩa thưluij́c ăyaxdn nóng hôhlrl̉i bôhlrĺc hơaqogi nghi ngút xuôhlrĺng măyaxḍt bàn, Hà lão bản quay lại quày tính tiêguvǹn, chăyaxdm chú mơaqog̉ quyêguvn̉n sôhlrl̉ ra xem, nhìn nhưluij có vẻ chú tâpnjgm tính toán lăyaxd́m, chỉ là ánh măyaxd́t cưluij́ đaqogảo đaqogi đaqogảo lại, chôhlrĺc chôhlrĺc lại u sâpnjg̀u ngó ra phía ngoài tiêguvn̉u đaqogguvńm nhìn khách nhâpnjgn qua lại.

Chu Nhâpnjǵt Tiêguvnn, Tiêguvn̉u Hoàn cùng Dã Câpnjg̉u ba ngưluijơaqog̀i, lúc này đaqogêguvǹu đaqogã an tọa bêguvnn chiêguvńc bàn có chú khỉ ba măyaxd́t lôhlrlng xám, Tiêguvn̉u Hôhlrli, đaqogang ngôhlrl̀i trêguvñm trêguvṇ trêguvnn măyaxḍt bàn, mâpnjǵy đaqogĩa thưluij́c ăyaxdn đaqogguvn̉m tâpnjgm, tưluij̣ nhiêguvnn là đaqogã đaqogưluijơaqog̣c mang ra hêguvńt, chỉ là bọn họ khôhlrlng ai còn chút khâpnjg̉u vị nào nưluij̃a. Nhưluijng Tiêguvn̉u Hôhlrli thì lại vui vẻ vôhlrl cùng, ưluij̀ng ưluij̣c nôhlrĺc tưluij̀ng ngụm rưluijơaqog̣u lơaqoǵn, miêguvṇng nhôhlrl̀m nhoàm nhai, dáng đaqogguvṇu vui vẻ vôhlrl cùng.

Bọn Chu Nhâpnjǵt Tiêguvnn ba ngưluijơaqog̀i lúc này lại chăyaxd̉ng hêguvǹ đaqogêguvn̉ ý đaqogêguvńn Tiêguvn̉u Hôhlrli, mà chỉ chăyaxd̀m chăyaxd̀m nhìn vêguvǹ phía bêguvnn bàn, nơaqogi Quỷ Lêguvṇ đaqogang gục đaqogâpnjg̀u ngủ vùi.

Tiêguvn̉u Hoàn trâpnjg̀m măyaxḍc hôhlrl̀i lâpnjgu, sau đaqogó mơaqoǵi rụt rè đaqogưluija tay ra, vôhlrl̃ vôhlrl̃ vào ngưluijơaqog̀i nam tưluij̉ đaqogó, hạ giọng thì thâpnjg̀m: “Quỷ Lêguvṇ.”

Thâpnjgn hình nam tưluij̉ đaqogó bị Tiêguvn̉u Hoàn lay đaqogôhlrḷng, nhưluijng hăyaxd́n chăyaxd̉ng có lâpnjǵy môhlrḷt phản ưluij́ng nào. Bêguvnn cạnh Chu Nhâpnjǵt Tiêguvnn và Dã Câpnjg̉u cưluij́ lâpnjǵm la lâpnjǵm lét đaqogưluija măyaxd́t nhìn nhau, chưluij̀ng nhưluij muôhlrĺn trao đaqogôhlrl̉i đaqogguvǹu gì đaqogó.


Cái bị thịt đaqogó, tưluij̣ nhiêguvnn chính là ngưluijơaqog̀i bọn họ trưluijơaqoǵc đaqogâpnjgy đaqogã găyaxḍp qua, Quỷ Lêguvṇ, môhlrḷt nhâpnjgn vâpnjg̣t kinh linh, hôhlrl phong hoán vũ khiêguvńn bao ngưluijơaqog̀i kinh sơaqog̣, khôhlrlng ngơaqog̀ lúc này bôhlrl̃ng biêguvńn thành nhưluij kẻ mâpnjǵt hôhlrl̀n, làm bọn họ nhâpnjǵt thơaqog̀i khôhlrlng biêguvńt phải phản ưluij́ng ra sao.

Tiêguvn̉u Hoàn quay đaqogâpnjg̀u lại, ngạc nhiêguvnn hỏi: “Hăyaxd́n tại sao lại biêguvńn thành thêguvń này?”

Chu Nhâpnjǵt Tiêguvnn nhưluijơaqoǵng măyaxd́t nhún vai, bưluij̃u môhlrli nói: “Viêguvṇc này ngưluijơaqogi đaqogưluij̀ng hỏi hai ngưluijơaqog̀i bọn ta.” Lão chơaqog̣t dưluij̀ng lại, căyaxḍp mày khẽ nhíu, quay qua phía Tiêguvn̉u Hôhlrli đaqogang ngôhlrl̀i trêguvnn bàn, miêguvṇng cưluijơaqog̀i cưluijơaqog̀i hỏi: “Tiêguvn̉u hâpnjg̀u tưluij̉, chủ nhâpnjgn ngưluijơaqogi sao vâpnjg̣y?”

Ba con măyaxd́t của Tiêguvn̉u Hôhlrli cùng chuyêguvn̉n đaqogôhlrḷng, nhìn qua phía vị tiêguvnn phong đaqogạo côhlrĺt lão nhâpnjgn, nhưluijng chăyaxd̉ng có thêguvnm phản ưluij́ng nào, chỉ thâpnjǵy cái đaqoghlrli bôhlrl̃ng dưluij̣ng lêguvnn, ngoáy qua ngoáy lại mâpnjǵy cái, lúc sau, bôhlrl̃ng nhăyaxdn nhơaqog̉ cưluijơaqog̀i môhlrḷt tiêguvńng, rôhlrl̀i lại chúi đaqogâpnjg̀u vào bình rưluijơaqog̣u mà nôhlrĺc ưluij̀ng ưluij̣c, dưluijơaqog̀ng nhưluij chăyaxd̉ng thèm đaqogêguvn̉ măyaxd́t tơaqoǵi vị lão nhâpnjgn nhìn tưluij̣a thâpnjg̀n tiêguvnn kia.

Chu Nhâpnjǵt Tiêguvnn bị mâpnjǵt măyaxḍt, uâpnjǵt ưluij́c vôhlrl cùng, khôhlrlng nhịn nôhlrl̉i nưluij̃a, quát: “Con khỉ chêguvńt tiêguvṇt kia, yêguvnn nhiêguvnn dám nhìn ta nhưluijpnjg̣y, mi giỏi lăyaxd́m. Muôhlrĺn rưluijơaqoǵc lâpnjǵy sưluij̣ giâpnjg̣n dưluij̃ của lão thâpnjg̀n tiêguvnn ta sao, có muôhlrĺn ta dùng tiêguvnn pháp đaqogè ngưluijơaqogi xuôhlrĺng dưluijơaqoǵi núi Thanh Vâpnjgn Sơaqogn khôhlrlng hả, nhôhlrĺt mi ơaqog̉ đaqogó môhlrḷt ngàn tám trăyaxdm năyaxdm, xem ngưluijơaqogi còn dám coi thưluijơaqog̀ng ta nưluij̃a khôhlrlng?”

aqog̀i nói chưluija dưluij́t, Chu Nhâpnjǵt Tiêguvnn chỉ nghe thâpnjǵy môhlrḷt tiêguvńng kêguvnu lơaqoǵn, trưluijơaqoǵc măyaxd́t tôhlrĺi xâpnjg̀m, nhưluij có vâpnjg̣t gì đaqogâpnjg̣p vào măyaxḍt, măyaxd́t tuy nhìn thâpnjǵy nhưluijng luôhlrĺng cuôhlrĺng né khôhlrlng kịp, bêguvnn cạnh Tiêguvn̉u Hoàn hôhlrlguvnn môhlrḷt tiêguvńng thâpnjǵt thanh, may thay tưluij̀ bêguvnn cạnh lão bôhlrl̃ng xuâpnjǵt hiêguvṇn môhlrḷt cánh tay, thâpnjg̀n tôhlrĺc vôhlrl bỉ đaqogâpnjg̉y Chu Nhâpnjǵt Tiêguvnn môhlrḷt cái, khiêguvńn lão ngã chôhlrl̉ng kêguvǹnh ra măyaxḍt đaqogâpnjǵt.

Chu Nhâpnjǵt Tiêguvnn nhâpnjǵt thơaqog̀i khôhlrlng kịp phản ưluij́ng, nêguvnn bị ngã chôhlrl̉ng cả bôhlrĺn châpnjgn lêguvnn trơaqog̀i, vẻ tiêguvnn phong đaqogạo côhlrĺt lúc trưluijơaqoǵc nay mâpnjǵt hêguvńt, thâpnjg̣t thiêguvn̉u não vôhlrl cùng, bâpnjǵt quá vâpnjg̃n chưluija hiêguvn̉u chuyêguvṇn gì mơaqoǵi sảy ra. Lúc này lão đaqogưluij́ng dâpnjg̣y, thì vâpnjg̣t đaqogó đaqogã bay qua, “bôhlrḷp” môhlrḷt âpnjgm thanh vang lêguvnn, rôhlrl̀i tưluij̀ vách tưluijơaqog̀ng tưluij̉u đaqogguvńm rơaqoǵt xuôhlrĺng, chính là môhlrḷt cái xưluijơaqogng gà.

Chúng nhâpnjgn tưluij̀ xa đaqogêguvǹu xúm lại xem náo nhiêguvṇt, đaqogêguvńn cả Hà lão bản cũng nhâpnjǵt khơaqog̉i ngoảnh đaqogâpnjg̀u lại xem chuyêguvṇn lạ, chỉ thâpnjǵy chú khỉ ba măyaxd́t đaqogang vung vâpnjg̉y môhlrḷt cái đaqogùi gà trong tay vẻ đaqogăyaxd́c trí vôhlrl cùng, khôhlrlng biêguvńt là khúc xưluijơaqogng này là nó dùng tay xé ra hay dùng miêguvṇng nhăyaxd̀n ra.

Chu Nhâpnjǵt Tiêguvnn tuy ngưluij́a miêguvṇng muôhlrĺn chưluij̉i lăyaxd́m, nhưluijng lão xem đaqogi xem lại thì đaqogâpnjgy chỉ là chuyêguvṇn nhỏ, lại biêguvńt con khỉ kia chính thị bâpnjǵt thêguvń xuâpnjǵt linh vâpnjg̣t, hơaqogn nưluij̃a xem vẻ ngoài của nó, tưluij̣a hôhlrl̀ nhưluij tính khí râpnjǵt hung bạo nóng nâpnjg̉y, lại nói đaqogăyaxd̀ng sau nó còn có chủ nhâpnjgn là têguvnn Quỷ Lêguvṇ nôhlrl̉i tiêguvńng là khát máu, vạn nhâpnjǵt hăyaxd́n kia tỉnh lại, thì nhâpnjǵt đaqogịnh phiêguvǹn toái to.

Nhưluijng lão khôhlrlng kìm nôhlrl̉i cái môhlrl̀m đaqogang ngưluij́a, đaqogôhlrli măyaxd́t đaqogảo môhlrḷt vòng, nhìn qua bêguvnn Dã Câpnjg̉u uâpnjǵt ưluij́c hét: “Ngưluijơaqogi, têguvnn nôhlrl dịch khôhlrĺn kiêguvńp muôhlrĺn giêguvńt ta phải khôhlrlng, sao dám đaqogâpnjg̉y ta mạnh nhưluijpnjg̣y?”

Dã Câpnjg̉u cưluijơaqog̀i săyaxd̀ng săyaxḍc, bình thưluijơaqog̀ng cưluij́ nhưluij tính khí của gã, tưluij̣ nhiêguvnn ăyaxd́t sẽ chưluij̉i lại Chu Nhâpnjǵt Tiêguvnn môhlrḷt trâpnjg̣n cho bõ tưluij́c, chỉ là lúc này Dã Câpnjg̉u đaqogang buôhlrl̀n cưluijơaqog̀i đaqogêguvńn nôhlrln ruôhlrḷt, đaqogâpnjg̀u gục găyaxḍc, khôhlrlng lý tơaqoǵi Chu Nhâpnjǵt Tiêguvnn.

Chu Nhâpnjǵt Tiêguvnn khôhlrlng nhịn nôhlrl̉i nưluij̃a, lưluij̉a hâpnjg̣n bùng lêguvnn, săyaxd́p sưluij̉a chưluij̉i bơaqoǵi tiêguvńp, thì bôhlrl̃ng nghe có tiêguvńng Tiêguvn̉u Hoàn bêguvnn cạnh gọi: “Gia gia!”

Chu Nhâpnjǵt Tiêguvnn mâpnjǵy năyaxdm trơaqog̉ lại, đaqogôhlrĺi vơaqoǵi cái miêguvṇng săyaxd́c bén của tôhlrln nưluij̃ vôhlrl cùng e dè, nêguvnn lão âpnjǵp úp môhlrḷt lúc, nhưluijng miêguvṇng vâpnjg̃n âpnjgm thâpnjg̀m lải nhải gì đaqogó, hiêguvn̉n nhiêguvnn là râpnjǵt bâpnjǵt cam nguyêguvṇn.


Tiêguvn̉u Hoàn khôhlrlng lý đaqogêguvńn lão nưluij̃a, quay sang phía Tiêguvn̉u Hôhlrli, miêguvṇng cưluijơaqog̀i cưluijơaqog̀i hỏi: “Tiêguvn̉u Hôhlrli, còn nhơaqoǵ ta khôhlrlng, ta đaqogã tưluij̀ng cho ngưluijơaqogi ăyaxdn kẹo đaqogưluijơaqog̀ng trưluijơaqoǵc đaqogâpnjǵy.”

Tiêguvn̉u Hôhlrli đaqogưluija măyaxd́t nhìn Tiêguvn̉u Hoàn, ba con măyaxd́t chơaqoǵp lia lịa, rôhlrl̀i gâpnjg̣t gâpnjg̣t đaqogâpnjg̀u, nhăyaxdn nhơaqog̉ cưluijơaqog̀i, hơaqogn nưluij̃a cái đaqoghlrli còn ngoáy tít, khôhlrlng biêguvńt có phải là năyaxdm trưluijơaqoǵc ơaqog̉ Thanh Vâpnjgn Sơaqogn học con Đhticại Hoàng hay khôhlrlng.

Tiêguvn̉u Hoàn cưluijơaqog̀i nói: “Khôhlrlng ngơaqog̀ ngưluijơaqogi vâpnjg̃n còn nhơaqoǵ ta, lại đaqogâpnjgy nào.” Nói đaqogoạn dang hai tay đaqogưluija vêguvǹ phía hâpnjg̀u tưluij̉.

Tiêguvn̉u Hôhlrli đaqogảo măyaxd́t lia lịa, đaqogưluija tay lêguvnn đaqogâpnjg̀u, xem ra bôhlrḷ dạng nó tưluij̣a hôhlrl̀ nhưluij có chút bôhlrĺi rôhlrĺi, rôhlrl̀i theo quán tính băyaxd́t đaqogâpnjg̀u gãi sôhlrl̀n sôhlrḷt, chỉ là khôhlrlng nhơaqoǵ hai tay vâpnjg̃n còn câpnjg̀m đaqogôhlrl̀, môhlrḷt tay câpnjg̀m cái đaqogùi gà, môhlrḷt tay mang bình rưluijơaqog̣u, hai tay đaqogêguvǹu khôhlrlng rảnh, nêguvnn dùng luôhlrln cái đaqogùi gà cọ cọ lêguvnn đaqogâpnjg̀u, làm lưluiju lại mâpnjǵy vêguvṇt mơaqog̃ trêguvnn đaqogám lôhlrlng.

Tiêguvn̉u Hoàn che miêguvṇng cưluijơaqog̀i khúc khích, Tiêguvn̉u Hôhlrli nhìn nàng cưluijơaqog̀i, cũng nhăyaxdn nhơaqog̉ cưluijơaqog̀i theo, rôhlrl̀i châpnjg̣m châpnjg̣m bò qua, đaqogêguvńn chôhlrl̃ bàn trưluijơaqoǵc măyaxḍt Tiêguvn̉u Hoàn đaqogoạn ngôhlrl̀i chôhlrl̀m hôhlrl̃m luôhlrln tại đaqogó.

guvnn cạnh Chu Nhâpnjǵt Tiêguvnn, Dã Câpnjg̉u cùng vơaqoǵi cả Hà lã bản ơaqog̉ phía sau quâpnjg̀y đaqogêguvǹu đaqogăyaxdm đaqogăyaxdm nhìn.

Tiêguvn̉u Hoàn khẽ vôhlrl̃ vôhlrl̃ lêguvnn ngưluijơaqog̀i Tiêguvn̉u Hôhlrli hai cái, rôhlrl̀i lâpnjǵy tưluij̀ trong tay ra môhlrḷt chiêguvńc khăyaxdn, nhíu mày nói: “ Vưluij́t mâpnjǵy thưluij́ trong tay đaqogi.”

Tam nhãn hâpnjg̀u tưluij̉ lăyaxd́c lăyaxd́c đaqogâpnjg̀u, kêguvnu “chi chi” hai tiêguvńng, hiêguvn̉n nhiêguvnn là râpnjǵt khôhlrlng cam tâpnjgm, Tiêguvn̉u Hoàn nhẹ vôhlrl̃ lêguvnn đaqogâpnjg̀u nó môhlrḷt cái, dôhlrl̃ dành: “Nhanh!”

Tiêguvn̉u Hôhlrli chép miêguvṇng mâpnjǵy cái, rôhlrl̀i mơaqoǵi đaqogêguvn̉ cái đaqogùi gà vào lại mâpnjgm thưluij́c ăyaxdn, đaqogoạn nhìn nó tiêguvńc rẻ, rôhlrl̀i mơaqoǵi chịu đaqogêguvn̉ bình rưluijơaqog̣u xuôhlrĺng, rôhlrl̀i lại câpnjg̀m bình rưluijơaqog̣u lêguvnn uôhlrĺng lâpnjǵy môhlrḷt ngụm lơaqoǵn nưluij̃a, đaqogoạn mơaqoǵi chịu quay lại phía Tiêguvn̉u Hoàn.

Tiêguvn̉u Hoàn lăyaxd́c đaqogâpnjg̀u cưluijơaqog̀i, nói: “Sao ngưluijơaqogi lại biêguvńn thành nêguvnn tham lam thêguvń này.” Nói đaqogoạn đaqogưluija tay ra năyaxd́m lâpnjǵy hai bàn tay Tiêguvn̉u Hôhlrli, dùng chiêguvńc khăyaxdn nọ lau qua lau lại cho hêguvńt nhưluij̃ng vêguvṇt mơaqog̃ gà, Tiêguvn̉u Hôhlrli khôhlrlng ngơaqog̀ lại ngoan ngoãn ngôhlrl̀i yêguvnn, đaqogêguvn̉ măyaxḍc Tiêguvn̉u Hoàn xưluij̉ trí.

Nói đaqogêguvńn đaqogâpnjgy thì mơaqoǵi thâpnjg̣t là lạ, ngoại trưluij̀ chủ nhâpnjgn là Quỷ Lêguvṇ, tam nhãn linh hâpnjg̀u tưluij̣a hôhlrl̀ chỉ đaqogôhlrĺi vơaqoǵi môhlrḷt sôhlrĺ ít nưluij̃ tưluij̉ là có hảo cảm, còn đaqogôhlrĺi vơaqoǵi nhưluij̃ng ngưluijơaqog̀i khác nhưluij bọn Chu Nhâpnjǵt Tiêguvnn, hay Dã Câpnjg̉u, nó đaqogêguvǹu coi khôhlrlng thuâpnjg̣n măyaxd́t.

Sau khi lau xong, Tiêguvn̉u Hoàn câpnjǵt chiêguvńc khăyaxdn tay đaqogi, mục quang hưluijơaqoǵng qua phía Quỷ Lêguvṇ, đaqogang ngủ vùi trong hơaqogi men, nhìn môhlrḷt chút, đaqogoạn quay qua bêguvnn Tiêguvn̉u Hôhlrli hỏi: “Hăyaxd́n tại sao lại biêguvńn thành thêguvń này?”

Tiêguvn̉u Hôhlrli đaqogưluija tay lêguvnn đaqogâpnjg̀u gãi lia lịa, rôhlrl̀i băyaxd́t đaqogâpnjg̀u kêguvnu “Chí chí chí chí” âpnjg̀m ĩ, đaqogôhlrl̀ng thơaqog̀i song thủ vung lêguvnn loạn xạ, chỉ thâpnjǵy chúng nhâpnjgn xung quanh trơaqog̣n tròn măyaxd́t nhìn, râpnjǵt rõ ràng là chăyaxd̉ng ai hiêguvn̉u nó đaqogịnh diêguvñn tả gì. Tiêguvn̉u Hôhlrli tưluij̣a hôhlrl̀ nhưluij cũng ý thưluij́c đaqogưluijơaqog̣c đaqogguvǹu này, nêguvnn dưluij̀ng lại.


Đhticôhlrḷt nhiêguvnn, Tiêguvn̉u Hôhlrli đaqogưluija tay chỉ Tiêguvn̉u Hoàn, đaqogoạn leo tót lêguvnn vai nàng ngôhlrl̀i, Tiêguvn̉u Hoàn giâpnjg̣t mình kêguvnu lêguvnn thâpnjǵt thanh, bêguvnn cạnh Dã Câpnjg̉u đaqogạo nhâpnjgn thâpnjgn hình chơaqog̣t đaqogôhlrḷng, vì sơaqog̣ hâpnjg̀u tưluij̉ này dã tính khó đaqogôhlrl̉i, khôhlrlng ngơaqog̀ bị Chu Nhâpnjǵt Nhâpnjǵt Tiêguvnn đaqogưluij́ng bêguvnn cạnh kéo lại.

Dã Câpnjg̉u ngạc nhiêguvnn, quay sang bêguvnn Chu Nhâpnjǵt Tiêguvnn nhìn, chỉ nghe Chu Nhâpnjǵt Tiêguvnn hạ giọng nói: “Xem xem thêguvń nào đaqogã.”

Chỉ thâpnjǵy Tiêguvn̉u Hôhlrli lúc này chỉ trỏ vào Tiêguvn̉u Hoàn, sau đaqogó nhảy xuôhlrĺng măyaxḍt bàn lôhlrḷn mâpnjǵy vòng, ra đaqogêguvńn giưluij̃a măyaxḍt bàn, miêguvṇng kêguvnu “chí chí” loạn xạ, đaqogoạn nhìn Tiêguvn̉u Hoàn làm hiêguvṇu, đaqogưluija hai tay tưluij̀ trêguvnn xuôhlrĺng dưluijơaqoǵi ven theo hình dáng Tiêguvn̉u Hoàn mà môhlrl tả.

Tiêguvn̉u Hoàn ngạc nhiêguvnn, bêguvnn cạnh Chu Nhâpnjǵt Tiêguvnn nhưluijơaqoǵng mày, nói: “Nưluij̃ nhâpnjgn?”

Tiêguvn̉u Hôhlrli gâpnjg̣t đaqogâpnjg̀u liêguvnn tiêguvńp, tiêguvńp đaqogêguvńn lại chỉ tay vào ngưluijơaqog̀i giúp viêguvṇc đaqogang ngủ vùi, Quỷ Lêguvṇ, hai tay cong lại thành hình trái tim, miêguvṇng kêguvnu “Chi chi nha nha” mâpnjǵy tiêguvńng, rôhlrl̀i toàn thâpnjgn ngả vêguvǹ phía sau, cả môhlrḷt tâpnjǵm thâpnjgn khỉ thăyaxd̉ng đaqogơaqog đaqogơaqog đaqogôhlrl̉ phịc xuôhlrĺng.

Tiêguvn̉u Hoàn đaqogôhlrḷt nhiêguvnn kêguvnu: “Câpnjg̉n thâpnjg̣n!”

Âpnjgm thanh chưluija dưluij́t, chỉ thâpnjǵy Tiêguvn̉u Hôhlrli biêguvn̉u diêguvñn thâpnjg̣t quá nhâpnjg̣p vai, quêguvnn mâpnjǵt là cái bàn này khôhlrlng rôhlrḷng, chính nó vưluij̀a nâpnjg̃y khôhlrlng biêguvńt là mình đaqogã ra gâpnjg̀n đaqogêguvńn mép bàn, vôhlrl ý thả mình xuôhlrĺng, chỉ nghe thâpnjǵy “huỵch” môhlrḷt tiêguvńng, con khỉ ngã dúi dụi xuôhlrĺng dưluijơaqoǵi châpnjgn bàn.

Tiêguvn̉u Hoàn vưluij̀a buôhlrl̀n cưluijơaqog̀i vưluij̀a lo, liêguvǹn nhoài mình ra xem, nhưluijng chỉ nghe “phôhlrĺc” môhlrḷt tiêguvńng, chú khỉ đaqogã lôhlrḷn ngưluijơaqog̀i trơaqog̉ dâpnjg̣y, hai tay xoa đaqogâpnjg̀u, nhăyaxdn nhơaqog̉ nhìn Tiêguvn̉u Hoàn cưluijơaqog̀i.

Tiêguvn̉u Hoàn nhìn tam nhãn hâpnjg̀u tưluij̉ tưluij̣a hôhlrl̀ nhưluij khôhlrlng bị thụ thưluijơaqogng chút nào, mơaqoǵi yêguvnn tâpnjgm, đaqogưluija tay ra xoa xoa đaqogâpnjg̀u Tiêguvn̉u Hôhlrli, Tiêguvn̉u Hôhlrli măyaxd́t chơaqoǵp lia lịa, nhìn Tiêguvn̉u Hoàn.

Tiêguvn̉u Hoàn trâpnjg̀m ngâpnjgm môhlrḷt lúc, lại khẽ liêguvńc sang phía Quỷ Lêguvṇ, rôhlrl̀i ngoảnh đaqogâpnjg̀u qua phía Chu Nhâpnjǵt Tiêguvnn nói: “Gia gia, hăyaxd́n ta là…”

Chu Nhâpnjǵt Tiêguvnn nhíu mày ngăyaxd́t lơaqog̀i: “Chăyaxd̉ng lẽ hăyaxd́n bị môhlrḷt nưluij̃ nhâpnjgn đaqogả thưluijơaqogng? Băyaxd̀ng đaqogạo hạnh ngày nay của hăyaxd́n cùng vơaqoǵi thêguvń lưluij̣c của Quỷ Vưluijơaqogng Tôhlrlng, phóng măyaxd́t khăyaxd́p thiêguvnn hạ, ít có nưluij̃ nhâpnjgn nào có năyaxdng lưluij̣c làm viêguvṇc này. Chỉ có thêguvn̉ là Thuỷ Nguyêguvṇt sưluij thái ơaqog̉ Thanh Vâpnjgn Môhlrln, hoăyaxḍc Tam Diêguvṇu ơaqog̉ Hơaqog̣p Hoan Phái trong Ma Giáo?”

Ngôhlrl̀i bêguvnn cạnh, Dã Câpnjg̉u đaqogôhlrḷt nhiêguvnn nói: “Ta thâpnjǵy khôhlrlng phải.”

Chu Nhâpnjǵt Tiêguvnn giâpnjg̣n nói: “Ngưluijơaqogi nói cái gì, yêguvnn nhiêguvnn dám nói lão phu, ăyaxḍc, bôhlrl̉n tiêguvnn nhâpnjgn này nói sai.”


Dã Câpnjg̉u đaqogạo nhâpnjgn khôhlrlng ngơaqog̀ lại khôhlrlng nhìn Chu Nhâpnjǵt Tiêguvnn, trêguvnn gưluijơaqogng măyaxḍt bôhlrl̃ng hiêguvṇn lêguvnn môhlrḷt biêguvn̉u tình kỳ quái, chăyaxdm chú nhìn thâpnjgn ảnh của Quỷ Lêguvṇ, đaqogoạn châpnjg̣m rãi nói: “Nhưluij ta biêguvńt, hăyaxd́n khôhlrlng phải là ngưluijơaqog̀i xem trọng vâpnjǵn đaqogêguvǹ thăyaxd́ng bại, hơaqogn nưluij̃a, trêguvnn ngưluijơaqog̀i hăyaxd̀n lại khôhlrlng có thưluijơaqogng tích gì…”

Chu Nhâpnjǵt Tiêguvnn hưluij̀m môhlrḷt tiêguvńng, đaqogưluijơaqogng nhiêguvnn là khôhlrlng nghĩ vâpnjg̣y, diêguvñu cơaqog̣t: “Đhticó là do ngưluijơaqogi đaqogạo hành quá kém so vơaqoǵi ngưluijơaqog̀i khác, ngưluijoi chỉ biêguvńt mâpnjǵy ngón đaqogòn mèo ba châpnjgn, đaqogánh môhlrḷt trâpnjg̣n thua môhlrḷt trâpnjg̣n, tưluij̣ nhiêguvnn là đaqogôhlrĺi vơaqoǵi chuyêguvṇn thăyaxd́ng bại khôhlrlng coi ra gì, ngưluijơaqog̀i ta vâpnjg̃n nói: “Thăyaxd́ng bại là chuyêguvṇn thưluijơaqog̀ng của binh gia…”

Dã Câpnjg̉u đaqogạo nhâpnjgn nôhlrl̉i giâpnjg̣n, đaqogang đaqogịnh phản bác, Tiêguvn̉u Hoàn bêguvnn cạnh trưluij̀ng măyaxd́t nhìn hai ngưluijơaqog̀i, cao giọng quát: “Đhticưluijơaqog̣c rôhlrl̀i, đaqogưluij̀ng nói nưluij̃a!”

Chu Nhâpnjǵt Tiêguvnn cùng Dã Câpnjg̉u đaqogêguvǹu ngưluij̀ng nói, nhưluijng vâpnjg̃n phâpnjg̃n nôhlrḷ nhìn nhau chăyaxd̀m chăyaxd̀m.

Tiêguvn̉u Hoàn nghĩ ngơaqog̣i môhlrḷt lúc, đaqogoạn gâpnjg̣t gâpnjg̣t đaqogâpnjg̀u, dưluijơaqog̀ng nhưluij đaqogã quyêguvńt đaqogịnh đaqogguvǹu gì đaqogó, lát sau quay sang trưluijơaqoǵc măyaxḍt Tiêguvn̉u Hôhlrli hỏi: “Tiêguvn̉u Hôhlrli, ngưluijơaqogi cùng vơaqoǵi chủ nhâpnjgn của ngưluijơaqogi đaqogi cùng bọn ta nhé?”

”Cái gì?”

Tiêguvn̉u Hôhlrli chưluija kịp phản ưluij́ng, Chu Nhâpnjǵt Tiêguvnn cùng Dã Câpnjg̉u đaqogã hét tưluijơaqoǵng lêguvnn, đaqogêguvńn cả Hà lão bản đaqogưluij́ng sau quâpnjg̀y cũng bị giâpnjg̣t mình.

Tiêguvn̉u Hoàn liêguvńc qua phía hai lão dăyaxd̀n giọng hỏi: “Có viêguvṇc gì khôhlrlng?”

Dã Câpnjg̉u đaqogạo nhâpnjgn nhâpnjǵt thơaqog̀i lúng túng, lăyaxd́p băyaxd́p nói: “Hăyaxd́n…,hăyaxd́n có quá nhiêguvǹu cưluij̀u nhâpnjgn, chỉ sơaqog̣ chúng ta sẽ găyaxdpn phiêguvǹn phưluij́c…”

Tiêguvn̉u Hoàn ngăyaxd́t lơaqog̀i: “Ta còn khôhlrlng sơaqog̣, lão sơaqog̣ cái gì?”

Dã Câpnjg̉u đaqogạo nhâpnjgn im thin nít, nhưluijng bêguvnn cạnh lão, Chu Nhâpnjǵt Tiêguvnn vâpnjg̃n khôhlrlng can lòng, trưluij̀ng măyaxd́t nhìn Tiêguvn̉u Hoàn nói: “ Chúng ta đaqogâpnjgu có phải là mơaqog̉ thiêguvṇn đaqogưluijơaqog̀ng, tại sao ngưluijơaqogi suôhlrĺt ngày lưluiju giưluij̃ ngưluijơaqog̀i khác?”

Tiêguvn̉u Hoàn trơaqog̣n măyaxd́t nhìn gia gia nói: “Hăyaxd́n khôhlrlng phải ngưluijơaqog̀i ngoài, lúc ơaqog̉ Tưluij̉ Trạch hăyaxd́n đaqogã cưluij́u mạng chúng ta môhlrḷt lâpnjg̀n! Hơaqogn nưluij̃a,…” Tiêguvn̉u Hoàn chơaqog̣t nơaqog̉ nụ cưluijơaqog̀i hàm chưluij́a nhiêguvǹu thâpnjgm ý rôhlrl̀i tiêguvńp: “Gia gia, mưluijơaqog̀i năyaxdm trưluijơaqoǵc ngưluijơaqogi đaqogã lưluij̀a hăyaxd́n môhlrḷt lâpnjg̀n dâpnjg̃m phải bãi phâpnjgn chó, ngưluijơaqog̀i còn nhơaqoǵ khôhlrlng?”

Dã Câpnjg̉u khôhlrlng nhịn đaqogưluijơaqog̣c bụm miêguvṇng cưluijơaqog̀i, Chu Nhâpnjǵt Tiêguvnn măyaxḍt đaqogỏ bưluij̀ng bưluij̀ng, quát: “Chuyêguvṇn mưluijơaqog̀i năyaxdm trưluijơaqoǵc ngưluijơaqogi nhăyaxd́c lại làm gì?”


Tiêguvn̉u Hoàn hăyaxd́ng giọng, tưluij̀ tưluij̀ nói: “Ngưluijơaqog̀i nhơaqoǵ là đaqogưluijơaqog̣c rôhlrl̀i, dù sao ta khôhlrlng thêguvn̉ thâpnjǵy mà khôhlrlng quản đaqogưluijơaqog̣c.” Nói đaqogoạn khôhlrlng lý tơaqoǵi gia gia nưluij̃a, ngoảnh sang nhìn Quỷ Lêguvṇ.

Lúc nam tưluij̉ này uêguvn̉ oải xoay mình qua môhlrḷt bêguvnn, hơaqogi rưluijơaqog̣u lại bôhlrĺc lêguvnn nôhlrl̀ng năyaxḍc, Tiêguvn̉u Hoàn nhăyaxdn mày, chỉ thâpnjǵy gưluijơaqogng măyaxḍt quen thuôhlrḷc đaqogó, hai măyaxd́t nhăyaxd́m nghiêguvǹn, đaqogôhlrli măyaxd̀y xoăyaxd́t tít lại sâpnjgu hoăyaxd́m, khôhlrlng biêguvńt là do lúc này say rưluijơaqog̣u, hay trong lòng vâpnjg̃n chưluij́a đaqogâpnjg̀y thôhlrĺng khôhlrl̉…

Tiêguvn̉u Hoàn trâpnjg̀m măyaxḍc nhìn gưluijơaqogng măyaxḍt Quỷ Lêguvṇ, trong đaqogâpnjg̀u thoáng hiêguvṇn lại khung cảnh hôhlrlm đaqogó ngoài Tưluij̉ Trạch, nam tưluij̉ đaqogó đaqogêguvńn trưluijơaqoǵc chôhlrl̃ xem tưluijơaqoǵng của nàng, khẽ nói môhlrḷt câpnjgu:

”Ngưluijơaqogi đaqogã trưluijơaqog̉ng thành rôhlrl̀i…”

Chu Nhâpnjǵt Tiêguvnn tưluij̣ nhiêguvnn khôhlrlng biêguvńt lúc này tôhlrln nưluij̃ đaqogang hôhlrl̀i tưluijơaqog̉ng chuyêguvṇn cũ, nghĩ ngơaqog̣i môhlrlng lung, nhưluijng lão biêguvńt râpnjǵt rõ ràng là mình đaqogang mang vào thâpnjgn môhlrḷt phiêguvǹn nhiêguvñu lơaqoǵn, sưluij̣ viêguvṇc nhưluijpnjg̣y, tâpnjgm tình lão làm sao có thêguvn̉ tôhlrĺt đaqogưluijơaqog̣c, oán hâpnjg̣n quay sang, căyaxdm tưluij́c nhìn Quỷ Lêguvṇ, rôhlrl̀i lơaqoǵn tiêguvńng nói: “Lão bản, tính tiêguvǹn.”

Hà lão bản vôhlrḷi vàng chạy lại, nơaqog̉ nụ cưluijơaqog̀i câpnjg̀u tài hỏi: “Khách quan, ngài khôhlrlng ngôhlrl̀i thêguvnm chút sao?”

Chu Nhâpnjǵt Tiêguvnn chăyaxd̀ng hêguvǹ khách khí nói: “Ngôhlrl̀i thêguvnm? Bôhlrl̉n tiêguvnn nhâpnjgn mơaqoǵi ngôhlrl̀i môhlrḷt chút đaqogã rưluijơaqoǵc lâpnjǵy bao nhiêguvnu phiêguvǹn nhiêguvñu, nêguvńu ngôhlrl̀i thêguvnm môhlrḷt lúc nưluij̃a chăyaxd́c khiêguvńn ta phiêguvǹn nhiêguvñu chêguvńt thôhlrli.”

Hà lão bản nhâpnjg̃n nhục cưluijơaqog̀i nói: “Đhtica tạ khách quan, xin cho bôhlrĺn đaqogôhlrl̀ng ngâpnjgn lưluijơaqog̣ng.”

Chu Nhâpnjǵt Tiêguvnn lâpnjg̀m bâpnjg̀m lải nhải mâpnjǵy câpnjgu, đaqogoạn mơaqoǵi lâpnjǵy ngâpnjgn lưluijơaqog̣ng tưluij̀ trong bọc ra, bôhlrl̃ng nhiêguvnn tưluij̀ bêguvnn cạnh Tiêguvn̉u Hôhlrli nhảy phôhlrĺc qua, vơaqogpnjǵy túi rưluijơaqog̣u trêguvnn bàn đaqogưluija lêguvnn, dí dí vào trưluijơaqoǵc măyaxḍt Hà lão bản mâpnjǵy cái, miêguvṇng kêguvnu “Chí chí” khôhlrlng nghỉ.

Chu Nhâpnjǵt Tiêguvnn, Tiêguvn̉u Hoàn đaqogêguvǹu đaqogưluij́ng ngâpnjg̉n ngưluijơaqog̀i, khôhlrlng hiêguvn̉u con khỉ này đaqogang đaqogịnh làm trò quỷ quái gì, nhưluijng Hà lão bản đaqogã có chút thơaqog̀i gian ơaqog̉ vơaqoǵi Tiêguvn̉u Hôhlrli, nêguvnn ít nhiêguvǹu cũng hiêguvn̉u đaqogưluijơaqog̣c phâpnjg̀n nào nó đaqogịnh nói gì, chỉ thâpnjǵy lão nhíu mày trâpnjg̀m ngâpnjgm nói: “Ngưluijơaqogi có phải là muôhlrĺn ta đaqogôhlrl̉ thêguvnm rưluijơaqog̣u vào cái đaqogâpnjg̃y này?”

Tiêguvn̉u Hôhlrli vui quá, gâpnjg̣t đaqogâpnjg̀u lia lịa, miêguvṇng cưluijơaqog̀i toe toét.

Chu Nhâpnjǵt Tiêguvnn râpnjǵt đaqogôhlrl̃i ngạc nhiêguvnn, đaqogêguvńn cả nưluij̉a ngày, Tiêguvn̉u Hoàn mơaqoǵi lêguvnn tiêguvńng, cưluijơaqog̀i nói: “Chưluijơaqog̉ng quâpnjg̀y, ôhlrlng hãy rót…..rót thêguvnm cho nó chút rưluijơaqog̣u đaqogi.”

Hà lão bản cao hưluij́ng vôhlrl cùng, vôhlrḷi vã “Dạ” môhlrḷt tiêguvńng, đaqogoạn quay vào lâpnjǵy rưluijơaqog̣u ra.

Nói đaqogêguvńn cái túi rưluijơaqog̣u này thì thưluij̣c là to lơaqoǵn vôhlrl cùng,chỉ thâpnjǵy rưluijơaqog̣u rót vào đaqogã nhiêguvǹu, cái túi chỉ phôhlrl̀ng lêguvnn chút ít,Hà lão bản rót đaqogã vào đaqogêguvńn hai hũ rưluijơaqog̣u vào, mà vâpnjg̃n chưluija đaqogâpnjg̀y túi, Tiêguvn̉u Hôhlrli đaqogưluij́ng bêguvnn cạnh ánh măyaxd́t tràn ngâpnjg̣p niêguvǹm vui, chỉ có Chu Nhâpnjǵt Tiêguvnn là khôhlrlng nhâpnjg̃n nại nôhlrl̉i nưluij̃a, khôhlrlng quản đaqogêguvńn tiêguvnn nhâpnjgn thâpnjgn phâpnjg̣n nưluij̃a, âpnjǵm ưluij́c nói: “Đhticủ rôhlrl̀i, đaqogủ rôhlrl̀i.”

“Vù” Môhlrḷt đaqogạo hăyaxd́c ảnh phóng vút tơaqoǵi, Chu Nhâpnjǵt Tiêguvnn lúc này đaqogã có kinh nghiêguvṇm, mơaqoǵi nghe thâpnjǵy tiêguvńng đaqogã vôhlrḷi lánh mình né chánh, quả nhiêguvnn là Tiêguvn̉u Hôhlrli vưluij̀a câpnjg̀m cái đaqogĩa rau ném lại, “Choang” môhlrḷt tiêguvńng, cái đaqogĩa va xuôhlrĺng sàn vơaqog̉ thành bôhlrĺn năyaxdm mảnh.

Chu Nhâpnjǵt Tiêguvnn chưluija kịp nói gì, “Vèo vèo vèo” hai ba cái đaqogĩa trêguvnn bàn bị Tiêguvn̉u Hôhlrli vơaqoǵ lâpnjǵy ném liêguvnn tiêguvńp vêguvǹ phía Chu Nhâpnjǵt Tiêguvnn, lão lách trái né phải, muôhlrĺn hụt hơaqogi chăyaxd̉ng kịp nói lơaqog̀i nào, chỉ là Hà lão bản nhìn thâpnjǵy sôhlrĺ bát đaqogĩa của mình tưluij̀ng cái tưluij̀ng cái bị con khỉ này ném vơaqog̃, trong lòng đaqogau xót vôhlrl cùng, lại thâpnjǵy túi rưluijơaqog̣u đaqogã đaqogưluijơaqog̣c rót đaqogâpnjg̀y, liêguvǹn vôhlrḷi nói: “Đhticưluijơaqog̣c rôhlrl̀i, đaqogưluijơaqog̣c rôhlrl̀i, chút rưluijơaqog̣u trêguvnn bàn lúc nãy coi nhưluij là ta biêguvńu các ngưluijơaqogi. Hâpnjg̀u tưluij̉ lão gia, xin ngưluijơaqog̀i đaqogưluij̀ng có ném bát đaqogĩa nưluij̃a, còn vị…, è, vị tiêguvnn nhâpnjgn này, xin ngưluijơaqog̀i hai đaqogôhlrl̀ng tiêguvǹn rưluijơaqog̣u là đaqogưluijơaqog̣c rôhlrl̀i.”

Tiêguvn̉u Hôhlrli lúc này mơaqoǵi ngưluij̀ng tay, Chu Nhâpnjǵt Tiêguvnn cũng dưluij̀ng lại, đaqogưluij́ng thơaqog̉ hôhlrl̀ng hôhlrḷc, miêguvṇng lâpnjg̀m bâpnjg̀m chưluij̉i, nhưluijng khôhlrlng dám đaqogêguvńn gâpnjg̀n con khỉ ba măyaxd́t ngôhlrl̃ ngưluijơaqog̣c kia nưluij̃a.

Tiêguvn̉u Hoàn cưluijơaqog̀i cưluijơaqog̀i, đaqogưluija măyaxd́t lại phía bêguvnn kia, chăyaxdm chú nhìn lêguvnn thâpnjgn hình Quỷ Lêguvṇ, khôhlrlng đaqogêguvn̉ ý răyaxd̀ng bêguvnn cạnh Dã Câpnjg̉u Đhticạo nhâpnjgn cũng đaqogang chăyaxdm chú nhìn Quỷ Lêguvṇ dò xét, trong măyaxd́t khẽ loé lêguvnn nhưluij̃ng tia sáng kỳ dị.

X X X

Thanh Vâpnjgn Sơaqogn, Thôhlrlng Thiêguvnn Phong.

Trưluijơaqoǵc nhưluij̃ng bâpnjg̣c thang đaqogá dâpnjg̃n lêguvnn Ngọc Thanh Đhticguvṇn, trong Bích Thuỷ Hàn Đhticàm, Thanh Vâpnjgn Môhlrln trâpnjǵn sơaqogn linh thú Thuỷ Kỳ Lâpnjgn đaqogang thích chí lăyaxdn qua lăyaxdn lại trong đaqogâpnjg̀m nưluijơaqoǵc, nhưluij̃ng đaqogơaqog̣t sóng nhỏ lăyaxdn tăyaxdn, bị thâpnjgn hình to lơaqoǵn của Thuỷ Kỳ Lâpnjgn đaqogâpnjg̣p tan cuôhlrl̀n cuôhlrḷn lan đaqogi bôhlrĺn phía, tạo thành nhưluij̃ng đaqogơaqog̣t sóng lơaqoǵn, nhìn râpnjǵt đaqogẹp măyaxd́t.

Phâpnjg̀n Hưluijơaqogng Côhlrĺc đaqogăyaxḍc phái đaqogêguvṇ tưluij̉ Lý Tuâpnjgn đaqogưluij́ng trêguvnn thêguvǹm đaqogá chăyaxdm chú nhìn xuôhlrĺng Bích Thuỷ Hàn Đhticàm, quay đaqogâpnjg̀u khẽ cưluijơaqog̀i nói: “ Đhticã sơaqoǵm nghe nói Thuỷ Kỳ Lâpnjgn là thiêguvnn niêguvnn linh thú của Thanh Vâpnjgn Môhlrln, hôhlrlm nay mơaqoǵi găyaxḍp, quả nhiêguvnn là khôhlrlng giôhlrĺng phàm vâpnjg̣t.”

”Lý sưluij huynh quá khen.” Môhlrḷt tràng cưluijơaqog̀i trong trẻo vọng câpnjǵt lêguvnn, tưluij̀ ngay bêguvnn cạnh Lý Tuâpnjgn, chính là phát ra tưluij̀ Tiêguvnu Dâpnjg̣t Tài, đaqogêguvṇ tưluij̉ xuâpnjǵt săyaxd́c nhâpnjǵt của Thanh Vâpnjgn Môhlrln Thôhlrlng Thiêguvnn Phong trưluijơaqog̉ng môhlrln nhâpnjǵt mạch, chỉ thâpnjǵy gã cũng đaqogưluija măyaxd́t nhìn vêguvǹ phía Thuỷ Kỳ Lâpnjgn, cưluijơaqog̀i nói: “Nói gì chăyaxdng nưluij̃a thì dù sao linh tôhlrln cũng là linh thú do chính Thanh Diêguvṇp tôhlrl̉ sưluij của bản phái thu phục, nghĩ lại năyaxdm đaqogó tôhlrl̉ sưluij uy phong lâpnjg̃m liêguvṇt, thâpnjg̣t khiêguvńn bọn hâpnjg̣u bôhlrĺi chúng đaqogêguvṇ thâpnjg̣p phâpnjg̀n bôhlrḷi phục.”

Lý Tuâpnjgn gâpnjg̣t đaqogâpnjg̀u cưluijơaqog̀i nhẹ, gã xuâpnjǵt thâpnjgn là danh môhlrln chính đaqogạo, vôhlrĺn kiêguvnu ngạo vôhlrl cùng, nhưluijng đaqogôhlrĺi vơaqoǵi vị kỳ tài tuyêguvṇt diêguvñm Thanh Diêguvṇp tôhlrl̉ sưluijyaxdm đaqogó, thâpnjg̣t khôhlrlng khỏi khôhlrlng khâpnjgm phục.

Tiêguvnu Dâpnjg̣t Tài đaqogưluija tay, hưluijơaqoǵng vêguvǹ phía đaqogỉnh núi nói: “Lý sưluij huynh, mơaqog̀i.”

Lý Tuâpnjgn khiêguvnm nhưluijơaqog̣ng môhlrḷt chút, rôhlrl̀i cùng Tiêguvnu Dâpnjg̣t Tài đaqogi.

Tiêguvnu Dâpnjg̣t tài vưluij̀a đaqogi vưluij̀a nói: “Khôhlrlng biêguvńt Lý sưluij huynh đaqogêguvńn thăyaxdm, là có viêguvṇc gì khâpnjg̉n yêguvńu khôhlrlng?”

Lý Tuâpnjgn cưluijơaqog̀i nói: “Thưluij̣c ra cũng chăyaxd̉ng có gì quan trọng, bâpnjǵt quá là gia sưluij có môhlrḷt phong thưluij, muôhlrĺn đaqogêguvṇ mang đaqogêguvńn cho Đhticạo Huyêguvǹn châpnjgn nhâpnjgn.”

Tiêguvnu Dâpnjg̣t Tài run ngưluijơaqog̀i, khôhlrlng nhịn nôhlrl̉i hỏi: “Sao?, chăyaxd̉ng lẽ quý côhlrĺc chủ Vâpnjgn lão tiêguvǹn bôhlrĺi đaqogã xuâpnjǵt quan rôhlrl̀i sao, đaqogêguvṇ vưluij̀a nghe tưluij̀ Tuyêguvńt Kỳ tiêguvn̉u muôhlrḷi mơaqoǵi trơaqog̉ vêguvǹ tưluij̀ Nam Cưluijơaqogng nói lại, là Vâpnjgn lão tiêguvǹn bôhlrĺi vâpnjg̃n còn bêguvń quan mà.”

Lý Tuâpnjgn khẽ cưluijơaqog̀i nói: “Chăyaxd̉ng dâpnjǵu gì Tiêguvnu sưluij huynh, gia sưluijaqoǵi xuâpnjǵt quan tưluij̀ cách đaqogâpnjgy mâpnjǵy hôhlrlm. Nghe lão nhâpnjgn gia ngưluijơaqog̀i nói, đaqogã lâpnjgu năyaxdm khôhlrlng găyaxḍp trung thôhlrl̉ Đhticạo Huyêguvǹn châpnjgn nhâpnjgn và Phôhlrl̉ Hoăyaxd̀ng thưluijơaqog̣ng nhâpnjgn, thâpnjg̣t là thâpnjg̣p phâpnjg̀n quan hoài, muôhlrĺn đaqogêguvńn thăyaxdm môhlrḷt dịp.”

Tiêguvnu Dâpnjg̣t Tài khẽ biêguvńn săyaxd́c, lâpnjg̣p tưluij́c cưluijơaqog̀i lơaqoǵn nói: “Nhưluij thêguvń thì thâpnjg̣t quả là vinh dưluij̣, đaqogưluijơaqog̣c Vâpnjgn lão tiêguvǹn bôhlrĺi đaqogại giá quang lâpnjgm, chính thị là trung thôhlrl̉ chính phái lâpnjgu lăyaxd́m rôhlrl̀i mơaqoǵi có môhlrḷt đaqogại sưluij̣ thêguvń này.”

Lý Tuâpnjgn đaqogưluija măyaxd́t nhìn Tiêguvnu Dâpnjg̣t Tài, Tiêguvnu Dâpnjg̣t Tài cùng nhìn lại, hai ngưluijơaqog̀i đaqogôhlrĺi măyaxd́t môhlrḷt lúc, rôhlrl̀i cùng phát ra môhlrḷt tràng cưluijơaqog̀i lơaqoǵn, dưluijơaqog̀ng nhưluij vui vẻ vôhlrl cùng.

Tiêguvnu Dâpnjg̣t Tài kéo lâpnjǵy tay Lý Tuâpnjgn, cưluijơaqog̀i nói: “Đhtici đaqogi đaqogi, gia sưluijhlrlm nay đaqogang ơaqog̉ Ngọc Thanh Đhticguvṇn cùng các vị sưluij thúc đaqogàm đaqogạo, đaqogêguvn̉ đaqogêguvṇ đaqogâpnjg̃n đaqogưluijơaqog̀ng, đaqogưluija Lý sưluij huynh đaqogêguvńn diêguvṇn kiêguvńn.”

Lý Tuâpnjgn cưluijơaqog̀i nói: “Nhưluijpnjg̣y làm phiêguvǹn Tiêguvnu sưluij huynh rôhlrl̀i.” Nói đaqogoạn câpnjǵt bưluijơaqoǵc đaqogi theo Tiêguvnu Dâpnjg̣t Tài, mơaqoǵi đaqogi đaqogưluijơaqog̣c vài bưluijơaqoǵc gã bôhlrl̃ng nhưluij nhơaqoǵ ra đaqogguvǹu gì đaqogó, liêguvǹn quay sang hỏi Tiêguvnu Dâpnjg̣t Tài: “Phải rôhlrl̀i, Tiêguvnu sưluij huynh, có môhlrḷt viêguvṇc tiêguvn̉u đaqogêguvṇ muôhlrĺn thỉnh giáo.”

Tiêguvnu Dâpnjg̣t tài cưluijơaqog̀i nói: “Xin Lý sưluij huynh cưluij́ hỏi.”

Lý Tuâpnjgn nói: “Khi trưluijơaqoǵc Thanh Vâpnjgn Môhlrln phái Lục Tuyêguvńt Kỳ sưluij muôhlrḷi đaqogêguvnn Nam Cưluijơaqogng tham vâpnjǵn gia sưluij…”

Tiêguvnu Dâpnjg̣t Tài khẽ biêguvńn săyaxd́c, nhưluijng ngay lâpnjg̣p tưluij́c khôhlrli phục lại đaqogưluij̣oc săyaxd́c diêguvṇn, chỉ là Lý Tuâpnjgn đaqogã nhìn thâpnjǵy đaqogưluijơaqog̣c biêguvn̉u tình đaqogó, trong tâpnjgm châpnjǵn đaqogôhlrḷng, liêguvǹn nói tiêguvńp: “ hôhlrlm đaqogó, hình nhưluij Lục sưluij muôhlrḷi có bị môhlrḷt chút thưluijơaqogng nhẹ, nói sao thì cũng là do giúp đaqogơaqog̃ Phâpnjg̀n Hưluijơaqogng Côhlrĺc chúng đaqogêguvṇ, làm tiêguvn̉u đaqogêguvṇ thâpnjg̣p phâpnjg̀n bâpnjǵt an, khôhlrlng biêguvńt hôhlrlm nay đaqogã hôhlrl̀i phục chưluija?”

Tiêguvnu Dâpnjg̣t tài nghĩ ngơaqog̣i môhlrḷt lúc rôhlrl̀i nói: “Đhtica tạ Lý sưluij huynh đaqogã quan tâpnjgm, Lục sưluij muôhlrḷi vâpnjg̃n bình an, tôhlrĺt lăyaxd́m, hôhlrlm nay Thuỷ Nguyêguvṇt sưluij thúc cùng hai đaqogêguvṇ tưluij̉ là Văyaxdn Mâpnjg̃n và Lục Tuyêguvńt Kỳ cũng đaqogêguvńn, tiêguvṇn thêguvń sưluij huynh hỏi thăyaxdm luôhlrln.”

Lý Tuâpnjgn khôhlrlng dâpnjǵu nôhlrl̉i môhlrḷt tia vui mưluij̀ng khẽ thoáng qua măyaxḍt, gâpnjg̣t đaqogâpnjg̀u đaqogôhlrl̀ng ý.

Tiêguvnu Dâpnjg̣t Tài nhìn biêguvn̉u tình của gã, chăyaxd̉ng nói thêguvnm gì nưluij̃a. Hai ngưluijơaqog̀i cùng nhăyaxd̀m phía Ngọc Thanh Đhticguvṇn mà đaqogi, trêguvnn đaqogưluijơaqog̀ng chuyêguvn̉n qua đaqogêguvǹ tài khác mà nói chuyêguvṇn, khôhlrlng liêguvnn quan gì đaqogêguvńn nhưluij̃ng đaqogguvǹu khâpnjg̉n yêguvńu, chăyaxd̉ng mâpnjǵy chôhlrĺc, hai ngưluijơaqogi đaqogã đaqogi đaqogêguvńn thêguvǹm đaqogá trêguvnn cùng, truơaqoǵc của Ngọc Thanh Đhticguvṇn Thôhlrlng Thiêguvnn Phong.

hlrḷt toà đaqogại đaqogguvṇn quy môhlrl hoành tráng, khí thêguvń khôhlrli hoàng, kiêguvńn trúc khôhlrli vĩ, xuâpnjǵt hiêguvṇn trưluijơaqoǵc măyaxḍt Lý Tuâpnjgn. Lý Tuâpnjgn chăyaxdm chú nhìn môhlrḷt lúc rôhlrl̀i nói: “ Đhticêguvṇ trưluijơaqoǵc đaqogâpnjgy cưluij́ nghĩ toà đaqogại đaqogguvṇn trong Phâpnjg̀n Hưluijơaqogng Côhlrĺc, Huyêguvǹn Hoả Đhticàm đaqogã là thêguvń gian tuyêguvṇt xưluijơaqoǵng, hôhlrlm nay mơaqoǵi đaqogưluijơaqog̣c mơaqog̉ rôhlrḷng tâpnjg̀m nhìn, quả thâpnjg̣t là nhâpnjgn ngoại hưluij̃u nhâpnjgn, thiêguvnn ngoại hưluij̃u thiêguvnn.”

Tiêguvnu Dâpnjg̣t Tài cưluijơaqog̀i lơaqoǵn nói: “Lý sưluij huynh quá khách khí rôhlrl̀i, đaqogi, bêguvnn này, mơaqog̀i!”

Lý Tuâpnjgn cũng cưluijơaqog̀i lơaqoǵn, rôhlrl̀i đaqogi theo Tiêguvnu Dâpnjg̣t Tài, vào trong Ngọc Thanh Đhticguvṇn, hít môhlrḷt hơaqogi sâpnjgu, chỉnh lại y phục, rôhlrl̀i sải bưluijơaqoǵc dài bưluijơaqoǵc vào.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.