Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1794 : Thiếu

    trước sau   
*Chưzpzpơvvqhng nàudlvy cólwaw nộlcwdi dung ảlxdlnh, nếvbfsu bạrdhqn khôxmpnng thấvvqhy nộlcwdi dung chưzpzpơvvqhng, vui lòiwpdng bậccrkt chếvbfs đccrklcwd hiệpbrtn hìiwchnh ảlxdlnh củjcoca trìiwchnh duyệpbrtt đccrklcwd đccrkswfwc.

Edit: kaylee

Nhưzpzpng màudlv, đccrkyqmxi vớwsbxi Cốyqmx Uyểlcwdn Bạrdhqch tízmmknh tìiwchnh thẳolytng thắgfghn nàudlvy, Phưzpzpiwchng Thiêhbpxn Huyễccrkn nhưzpzpng làudlv rấvvqht cảlxdlm tìiwchnh.

Nếvbfsu, mấvvqhy năgvwjm nay mìiwchnh vẫuashn luôxmpnn ởzcsmhbpxn ngưzpzpjrbdi cha nưzpzpơvvqhng, nólwawi khôxmpnng chừslaing cũqxfong sẽlvux hoạrdhqt bázpzpt thẳolytng thắgfghn giốyqmxng nhưzpzp Cốyqmx Uyểlcwdn Bạrdhqch.

Đlvuxázpzpng tiếvbfsc……

udlvng đccrkrdhqu tiêhbpxn làudlviwch cứezwyu mẫuashu thâkmlan bịbgix mấvvqht thâkmlan thểlcwd, linh hồiquvn xuyêhbpxn qua đccrkếvbfsn phiếvbfsn đccrkrdhqi lụvbfsc nàudlvy, lạrdhqi du đccrkãeyfkng ởzcsm trêhbpxn đccrkrdhqi lụvbfsc rấvvqht nhiềqtqiu năgvwjm, mớwsbxi tìiwchm đccrkưzpzpiwchc rồiquvi mộlcwdt cázpzpi thâkmlan thểlcwdlwaw thểlcwdudlvm nàudlvng mưzpzpiwchn xázpzpc hoàudlvn hồiquvn.


Mấvvqhy năgvwjm nay, nàudlvng nhìiwchn ngưzpzpjrbdi muôxmpnn hìiwchnh muôxmpnn vẻccrk, cũqxfong hiểlcwdu rõityc, chỉxyiulwaw thờjrbdi đccrkiểlcwdm mìiwchnh nắgfghm giữhqog tuyệpbrtt đccrkyqmxi, mớwsbxi cólwaw thểlcwd khôxmpnng bịbgix ngưzpzpjrbdi ứezwyc hiếvbfsp!

udlvng đccrkãeyfk khôxmpnng còiwpdn làudlv tiểlcwdu nha đccrkrdhqu năgvwjm đccrkólwaw trázpzpnh ởzcsm mẫuashu thâkmlan trong lòiwpdng làudlvm nũqxfong kia!

“Liễccrku phi.”

Phưzpzpiwchng Thiêhbpxn Huyễccrkn giốyqmxng nhưzpzp nhớwsbx tớwsbxi cázpzpi gìiwch, đccrkôxmpni con ngưzpzpơvvqhi huyếvbfst hồiquvng dầrdhqn dầrdhqn chuyểlcwdn vềqtqi phízmmka Liễccrku phi trázpzpnh ởzcsm trong gólwawc, mặjcoct màudlvy xẹdjgot qua mộlcwdt chúxmpnt sázpzpt khízmmk.

“Vìiwch sao ngưzpzpơvvqhi phảlxdli hạrdhq đccrklcwdc Thầrdhqn Nhi?”

Thâkmlan mìiwchnh Liễccrku phi hơvvqhi hơvvqhi chấvvqhn đccrklcwdng, lui vềqtqi phízmmka sau vàudlvi bưzpzpwsbxc, cắgfghn chặjcoct môxmpni, nólwawi: “Bổxjnun cung đccrkãeyfk sớwsbxm khôxmpnng quen nhìiwchn hai tiểlcwdu tiệpbrtn nhâkmlan cázpzpc ngưzpzpơvvqhi! Cho nêhbpxn, bổxjnun cung muốyqmxn Tázpzp Thầrdhqn chếvbfst!”

Phưzpzpiwchng Thiêhbpxn Huyễccrkn hơvvqhi hơvvqhi nheo mắgfght lạrdhqi, đccrkázpzpy mắgfght hiệpbrtn lêhbpxn mộlcwdt chúxmpnt sázpzpt khízmmk, nàudlvng nệpbrtn bưzpzpwsbxc chậccrkm rãeyfki tớwsbxi gầrdhqn Liễccrku phi, bêhbpxn môxmpni nhếvbfsch mộlcwdt nụvbfszpzpjrbdi lạrdhqnh.

“Nếvbfsu ngưzpzpơvvqhi làudlvm ra loạrdhqi chuyệpbrtn nàudlvy, nhấvvqht đccrkbgixnh phảlxdli phảlxdli vìiwch vậccrky trảlxdl giázpzp thậccrkt lớwsbxn!”

iwchm!

udlvn tay Phưzpzpiwchng Thiêhbpxn Huyễccrkn hung hăgvwjng dừslaing ởzcsm trêhbpxn ngưzpzpjrbdi Liễccrku phi, tứezwyc khắgfghc, thâkmlan thểlcwd Liễccrku phi đccrkãeyfk bịbgix bắgfghn ra ngoàudlvi, hung hăgvwjng ngãeyfkzcsm phízmmka trêhbpxn vázpzpch tưzpzpjrbdng.

Giờjrbd phúxmpnt nàudlvy sắgfghc mặjcoct Liễccrku phi cólwaw chúxmpnt tázpzpi nhợiwcht, mặjcoct lộlcwd vẻccrk kinh ngạrdhqc nhìiwchn vềqtqi phízmmka Phưzpzpiwchng Thiêhbpxn Huyễccrkn.

Đlvuxúxmpnng lúxmpnc nàudlvy, Phưzpzpiwchng Thiêhbpxn Huyễccrkn lạrdhqi lạrdhqi lầrdhqn nữhqoga tớwsbxi trưzpzpwsbxc mặjcoct nàudlvng ta, đccrkôxmpni tay képnalo lấvvqhy cázpzpnh tay củjcoca nàudlvng ta, ‘xẹdjgot’ mộlcwdt chúxmpnt, lậccrkp tứezwyc xépnalzpzpch cázpzpnh tay củjcoca Liễccrku phi xuốyqmxng.

“A!”


Mộlcwdt tiếvbfsng kêhbpxu to thêhbpxzpzpơvvqhng chợiwcht truyềqtqin đccrkếvbfsn, Liễccrku phi đccrkau cảlxdl ngưzpzpjrbdi đccrkqtqiu ngấvvqht qua đccrki, trêhbpxn đccrkoạrdhqn tay cụvbfst chảlxdly mázpzpu đccrkhjqqzpzpơvvqhi, nhìiwchn vôxmpnupcfng ghêhbpx ngưzpzpjrbdi ——

Con ngưzpzpơvvqhi Phưzpzpiwchng Thiêhbpxn Huyễccrkn rấvvqht làudlv lạrdhqnh nhạrdhqt, trong mắgfght màudlvu đccrkhjqq mang theo thịbgix huyếvbfst, giốyqmxng nhưzpzpqxfong khôxmpnng cólwaw đccrkjcoct Liễccrku phi ởzcsm trong mắgfght.

Phanh!

Châkmlan củjcoca nàudlvng, hung hăgvwjng dẫuashm lêhbpxn phízmmka trêhbpxn cổxjnu tay mộlcwdt cázpzpi tay kházpzpc củjcoca Liễccrku phi, Liễccrku phi vốyqmxn đccrkãeyfk ngấvvqht xỉxyiuu lạrdhqi đccrkau đccrkếvbfsn tỉxyiunh lạrdhqi, ázpzpnh mắgfght nàudlvng ta rốyqmxt cuộlcwdc lộlcwd ra vẻccrk sợiwcheyfki, bưzpzpwsbxc châkmlan khôxmpnng ngừslaing thốyqmxi lui vềqtqi phízmmka sau.

“Ta biếvbfst sai rồiquvi, ngưzpzpơvvqhi thảlxdl ta, ta cầrdhqu ngưzpzpơvvqhi thảlxdl ta……”

Phưzpzpiwchng Thiêhbpxn Huyễccrkn cưzpzpjrbdi lạrdhqnh mộlcwdt tiếvbfsng: “Khi ngưzpzpơvvqhi hạrdhq đccrklcwdc Tázpzp Thầrdhqn, nhưzpzp thếvbfsudlvo khôxmpnng nghĩqaef tớwsbxi sẽlvuxlwaw kếvbfst cụvbfsc nhưzpzpxmpnm nay? Buôxmpnng tha ngưzpzpơvvqhi? Ta buôxmpnng tha ngưzpzpơvvqhi đccrklcwd ngưzpzpơvvqhi tiếvbfsp tụvbfsc đccrki tai họswfwa nhữhqogng ngưzpzpjrbdi kházpzpc?”

Liễccrku phi khôxmpnng rảlxdlnh lo đccrkau đccrkwsbxn chỗqtqi tay cụvbfst, nàudlvng ta quỳtehg gốyqmxi trưzpzpwsbxc mặjcoct Phưzpzpiwchng Thiêhbpxn Huyễccrkn, hung hăgvwjng dậccrkp đccrkrdhqu thậccrkt vang.

Ngay từslai đccrkrdhqu, nàudlvng ta còiwpdn tựzpns cao tựzpns đccrkrdhqi ởzcsm trưzpzpwsbxc mặjcoct Phưzpzpiwchng Thiêhbpxn Huyễccrkn, đccrkólwawudlv bởzcsmi vìiwchzcsm trong lòiwpdng nàudlvng ta cho rằklarng Phưzpzpiwchng Thiêhbpxn Huyễccrkn khôxmpnng cólwaw khảlxdlgvwjng ra tay vớwsbxi nàudlvng ta.

Ai biếvbfst, nữhqog nhâkmlan nàudlvy nólwawi vôxmpniwchnh chízmmknh làudlvxmpniwchnh nhưzpzp vậccrky, mộlcwdt chúxmpnt đccrkưzpzpjrbdng sốyqmxng đccrkqtqiu khôxmpnng lưzpzpu lạrdhqi cho nàudlvng ta.

Sớwsbxm biếvbfst nhưzpzp vậccrky, ban đccrkrdhqu lậccrkp tứezwyc nhậccrkn sai, nólwawi khôxmpnng chừslaing còiwpdn khôxmpnng cầrdhqn chịbgixu trừslaing phạrdhqt nhưzpzp vậccrky……

“Biếvbfst sai rồiquvi?” Phưzpzpiwchng Thiêhbpxn Huyễccrkn mắgfght lạrdhqnh nhìiwchn quỳtehg gốyqmxi Liễccrku phi trưzpzpwsbxc mặjcoct, bêhbpxn môxmpni nhếvbfsch lêhbpxn mộlcwdt đccrklcwd cong tràudlvo phúxmpnng: “Đlvuxázpzpng



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.