Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1794 : Thiếu

    trước sau   
*Chưkeemơuvwang nàgouey cóaswz nộutjqi dung ảgouenh, nếrpkku bạutjqn khônzakng thấpwthy nộutjqi dung chưkeemơuvwang, vui lòfuugng bậpgawt chếrpkk đkasnutjq hiệzigqn hìjrbrnh ảgouenh củggyea trìjrbrnh duyệzigqt đkasngdqn đkasniyxlc.

Edit: kaylee

Nhưkeemng màgoue, đkasnsyeyi vớelnzi Cốsyey Uyểgdqnn Bạutjqch tíynelnh tìjrbrnh thẳgoueng thắeswhn nàgouey, Phưkeemmpozng Thiêcwwcn Huyễkouwn nhưkeemng làgoue rấpwtht cảgouem tìjrbrnh.

Nếrpkku, mấpwthy nădyifm nay mìjrbrnh vẫdyqtn luônzakn ởrpkkcwwcn ngưkeemzybci cha nưkeemơuvwang, nóaswzi khônzakng chừtromng cũpxkhng sẽutjq hoạutjqt bácigat thẳgoueng thắeswhn giốsyeyng nhưkeem Cốsyey Uyểgdqnn Bạutjqch.

Đcouqácigang tiếrpkkc……

goueng đkasnwgaxu tiêcwwcn làgouejrbr cứvxpfu mẫdyqtu thâfyayn bịrpkk mấpwtht thâfyayn thểgdqn, linh hồdzxxn xuyêcwwcn qua đkasnếrpkkn phiếrpkkn đkasnutjqi lụuvwac nàgouey, lạutjqi du đkasnãsplmng ởrpkk trêcwwcn đkasnutjqi lụuvwac rấpwtht nhiềwwpcu nădyifm, mớelnzi tìjrbrm đkasnưkeemmpozc rồdzxxi mộutjqt cácigai thâfyayn thểgdqnaswz thểgdqngouem nàgoueng mưkeemmpozn xácigac hoàgouen hồdzxxn.


Mấpwthy nădyifm nay, nàgoueng nhìjrbrn ngưkeemzybci muônzakn hìjrbrnh muônzakn vẻumgf, cũpxkhng hiểgdqnu rõutjq, chỉumgfaswz thờzybci đkasniểgdqnm mìjrbrnh nắeswhm giữzwny tuyệzigqt đkasnsyeyi, mớelnzi cóaswz thểgdqn khônzakng bịrpkk ngưkeemzybci ứvxpfc hiếrpkkp!

goueng đkasnãsplm khônzakng còfuugn làgoue tiểgdqnu nha đkasnwgaxu nădyifm đkasnóaswz tráciganh ởrpkk mẫdyqtu thâfyayn trong lòfuugng làgouem nũpxkhng kia!

“Liễkouwu phi.”

Phưkeemmpozng Thiêcwwcn Huyễkouwn giốsyeyng nhưkeem nhớelnz tớelnzi cácigai gìjrbr, đkasnônzaki con ngưkeemơuvwai huyếrpkkt hồdzxxng dầwgaxn dầwgaxn chuyểgdqnn vềwwpc phíynela Liễkouwu phi tráciganh ởrpkk trong góaswzc, mặsyeyt màgouey xẹcwwct qua mộutjqt chúynelt sácigat khíynel.

“Vìjrbr sao ngưkeemơuvwai phảgouei hạutjq đkasnutjqc Thầwgaxn Nhi?”

Thâfyayn mìjrbrnh Liễkouwu phi hơuvwai hơuvwai chấpwthn đkasnutjqng, lui vềwwpc phíynela sau vàgouei bưkeemelnzc, cắeswhn chặsyeyt mônzaki, nóaswzi: “Bổhqktn cung đkasnãsplm sớelnzm khônzakng quen nhìjrbrn hai tiểgdqnu tiệzigqn nhâfyayn cácigac ngưkeemơuvwai! Cho nêcwwcn, bổhqktn cung muốsyeyn Táciga Thầwgaxn chếrpkkt!”

Phưkeemmpozng Thiêcwwcn Huyễkouwn hơuvwai hơuvwai nheo mắeswht lạutjqi, đkasnácigay mắeswht hiệzigqn lêcwwcn mộutjqt chúynelt sácigat khíynel, nàgoueng nệzigqn bưkeemelnzc chậpgawm rãsplmi tớelnzi gầwgaxn Liễkouwu phi, bêcwwcn mônzaki nhếrpkkch mộutjqt nụuvwakeemzybci lạutjqnh.

“Nếrpkku ngưkeemơuvwai làgouem ra loạutjqi chuyệzigqn nàgouey, nhấpwtht đkasnrpkknh phảgouei phảgouei vìjrbr vậpgawy trảgoue giáciga thậpgawt lớelnzn!”

wwhnm!

gouen tay Phưkeemmpozng Thiêcwwcn Huyễkouwn hung hădyifng dừtromng ởrpkk trêcwwcn ngưkeemzybci Liễkouwu phi, tứvxpfc khắeswhc, thâfyayn thểgdqn Liễkouwu phi đkasnãsplm bịrpkk bắeswhn ra ngoàgouei, hung hădyifng ngãsplmrpkk phíynela trêcwwcn vácigach tưkeemzybcng.

Giờzybc phúynelt nàgouey sắeswhc mặsyeyt Liễkouwu phi cóaswz chúynelt tácigai nhợmpozt, mặsyeyt lộutjq vẻumgf kinh ngạutjqc nhìjrbrn vềwwpc phíynela Phưkeemmpozng Thiêcwwcn Huyễkouwn.

Đcouqúynelng lúynelc nàgouey, Phưkeemmpozng Thiêcwwcn Huyễkouwn lạutjqi lạutjqi lầwgaxn nữzwnya tớelnzi trưkeemelnzc mặsyeyt nàgoueng ta, đkasnônzaki tay kérmlao lấpwthy cáciganh tay củggyea nàgoueng ta, ‘xẹcwwct’ mộutjqt chúynelt, lậpgawp tứvxpfc xérmlacigach cáciganh tay củggyea Liễkouwu phi xuốsyeyng.

“A!”


Mộutjqt tiếrpkkng kêcwwcu to thêcwwckeemơuvwang chợmpozt truyềwwpcn đkasnếrpkkn, Liễkouwu phi đkasnau cảgoue ngưkeemzybci đkasnwwpcu ngấpwtht qua đkasni, trêcwwcn đkasnoạutjqn tay cụuvwat chảgouey mácigau đkasnkdrakeemơuvwai, nhìjrbrn vônzakfudzng ghêcwwc ngưkeemzybci ——

Con ngưkeemơuvwai Phưkeemmpozng Thiêcwwcn Huyễkouwn rấpwtht làgoue lạutjqnh nhạutjqt, trong mắeswht màgoueu đkasnkdra mang theo thịrpkk huyếrpkkt, giốsyeyng nhưkeempxkhng khônzakng cóaswz đkasnsyeyt Liễkouwu phi ởrpkk trong mắeswht.

Phanh!

Châfyayn củggyea nàgoueng, hung hădyifng dẫdyqtm lêcwwcn phíynela trêcwwcn cổhqkt tay mộutjqt cácigai tay khácigac củggyea Liễkouwu phi, Liễkouwu phi vốsyeyn đkasnãsplm ngấpwtht xỉumgfu lạutjqi đkasnau đkasnếrpkkn tỉumgfnh lạutjqi, áciganh mắeswht nàgoueng ta rốsyeyt cuộutjqc lộutjq ra vẻumgf sợmpozsplmi, bưkeemelnzc châfyayn khônzakng ngừtromng thốsyeyi lui vềwwpc phíynela sau.

“Ta biếrpkkt sai rồdzxxi, ngưkeemơuvwai thảgoue ta, ta cầwgaxu ngưkeemơuvwai thảgoue ta……”

Phưkeemmpozng Thiêcwwcn Huyễkouwn cưkeemzybci lạutjqnh mộutjqt tiếrpkkng: “Khi ngưkeemơuvwai hạutjq đkasnutjqc Táciga Thầwgaxn, nhưkeem thếrpkkgoueo khônzakng nghĩjsnf tớelnzi sẽutjqaswz kếrpkkt cụuvwac nhưkeemnzakm nay? Buônzakng tha ngưkeemơuvwai? Ta buônzakng tha ngưkeemơuvwai đkasngdqn ngưkeemơuvwai tiếrpkkp tụuvwac đkasni tai họiyxla nhữzwnyng ngưkeemzybci khácigac?”

Liễkouwu phi khônzakng rảgouenh lo đkasnau đkasnelnzn chỗtrom tay cụuvwat, nàgoueng ta quỳuvwa gốsyeyi trưkeemelnzc mặsyeyt Phưkeemmpozng Thiêcwwcn Huyễkouwn, hung hădyifng dậpgawp đkasnwgaxu thậpgawt vang.

Ngay từtrom đkasnwgaxu, nàgoueng ta còfuugn tựggye cao tựggye đkasnutjqi ởrpkk trưkeemelnzc mặsyeyt Phưkeemmpozng Thiêcwwcn Huyễkouwn, đkasnóaswzgoue bởrpkki vìjrbrrpkk trong lòfuugng nàgoueng ta cho rằuvwang Phưkeemmpozng Thiêcwwcn Huyễkouwn khônzakng cóaswz khảgouedyifng ra tay vớelnzi nàgoueng ta.

Ai biếrpkkt, nữzwny nhâfyayn nàgouey nóaswzi vônzakjrbrnh chíynelnh làgouenzakjrbrnh nhưkeem vậpgawy, mộutjqt chúynelt đkasnưkeemzybcng sốsyeyng đkasnwwpcu khônzakng lưkeemu lạutjqi cho nàgoueng ta.

Sớelnzm biếrpkkt nhưkeem vậpgawy, ban đkasnwgaxu lậpgawp tứvxpfc nhậpgawn sai, nóaswzi khônzakng chừtromng còfuugn khônzakng cầwgaxn chịrpkku trừtromng phạutjqt nhưkeem vậpgawy……

“Biếrpkkt sai rồdzxxi?” Phưkeemmpozng Thiêcwwcn Huyễkouwn mắeswht lạutjqnh nhìjrbrn quỳuvwa gốsyeyi Liễkouwu phi trưkeemelnzc mặsyeyt, bêcwwcn mônzaki nhếrpkkch lêcwwcn mộutjqt đkasnutjq cong tràgoueo phúynelng: “Đcouqácigang



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.