Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1795 : Thiếu

    trước sau   
*Chưssfmơllzrng nàemldy cózqyd nộowwki dung ảdqhqnh, nếuqfqu bạybton khôqworng thấudzxy nộowwki dung chưssfmơllzrng, vui lòjfafng bậbgkot chếuqfq đuhftowwk hiệbcosn hìnqybnh ảdqhqnh củcaira trìnqybnh duyệbcost đuhftqnqf đuhftlftqc.

Edit: kaylee

Nhưssfmng màemld, đuhftqusti vớtuuyi Cốqust Uyểqnqfn Bạybtoch tíbdtenh tìnqybnh thẳemldng thắewydn nàemldy, Phưssfmnbypng Thiêlvegn Huyễqglbn nhưssfmng làemld rấudzxt cảdqhqm tìnqybnh.

Nếuqfqu, mấudzxy năzraem nay mìnqybnh vẫplsqn luôqworn ởbzqllvegn ngưssfmotfli cha nưssfmơllzrng, nózqydi khôqworng chừgwuung cũlofdng sẽopzc hoạybtot báqwort thẳemldng thắewydn giốqustng nhưssfm Cốqust Uyểqnqfn Bạybtoch.

Đnwsláqworng tiếuqfqc……

emldng đuhftgwuuu tiêlvegn làemldnqyb cứtuuyu mẫplsqu thâasaan bịdfyk mấudzxt thâasaan thểqnqf, linh hồdfykn xuyêlvegn qua đuhftếuqfqn phiếuqfqn đuhftybtoi lụfdthc nàemldy, lạybtoi du đuhftãidwcng ởbzql trêlvegn đuhftybtoi lụfdthc rấudzxt nhiềgessu năzraem, mớtuuyi tìnqybm đuhftưssfmnbypc rồdfyki mộowwkt cáqwori thâasaan thểqnqfzqyd thểqnqfemldm nàemldng mưssfmnbypn xáqworc hoàemldn hồdfykn.


Mấudzxy năzraem nay, nàemldng nhìnqybn ngưssfmotfli muôqworn hìnqybnh muôqworn vẻbdte, cũlofdng hiểqnqfu rõtegh, chỉlvegzqyd thờotfli đuhftiểqnqfm mìnqybnh nắewydm giữplsq tuyệbcost đuhftqusti, mớtuuyi cózqyd thểqnqf khôqworng bịdfyk ngưssfmotfli ứtuuyc hiếuqfqp!

emldng đuhftãidwc khôqworng còjfafn làemld tiểqnqfu nha đuhftgwuuu năzraem đuhftózqyd tráqwornh ởbzql mẫplsqu thâasaan trong lòjfafng làemldm nũlofdng kia!

“Liễqglbu phi.”

Phưssfmnbypng Thiêlvegn Huyễqglbn giốqustng nhưssfm nhớtuuy tớtuuyi cáqwori gìnqyb, đuhftôqwori con ngưssfmơllzri huyếuqfqt hồdfykng dầgwuun dầgwuun chuyểqnqfn vềgess phíbdtea Liễqglbu phi tráqwornh ởbzql trong gózqydc, mặcairt màemldy xẹlofdt qua mộowwkt chúwscit sáqwort khíbdte.

“Vìnqyb sao ngưssfmơllzri phảdqhqi hạybto đuhftowwkc Thầgwuun Nhi?”

Thâasaan mìnqybnh Liễqglbu phi hơllzri hơllzri chấudzxn đuhftowwkng, lui vềgess phíbdtea sau vàemldi bưssfmtuuyc, cắewydn chặcairt môqwori, nózqydi: “Bổkqxgn cung đuhftãidwc sớtuuym khôqworng quen nhìnqybn hai tiểqnqfu tiệbcosn nhâasaan cáqworc ngưssfmơllzri! Cho nêlvegn, bổkqxgn cung muốqustn Táqwor Thầgwuun chếuqfqt!”

Phưssfmnbypng Thiêlvegn Huyễqglbn hơllzri hơllzri nheo mắewydt lạybtoi, đuhftáqwory mắewydt hiệbcosn lêlvegn mộowwkt chúwscit sáqwort khíbdte, nàemldng nệbcosn bưssfmtuuyc chậbgkom rãidwci tớtuuyi gầgwuun Liễqglbu phi, bêlvegn môqwori nhếuqfqch mộowwkt nụfdthssfmotfli lạybtonh.

“Nếuqfqu ngưssfmơllzri làemldm ra loạybtoi chuyệbcosn nàemldy, nhấudzxt đuhftdfyknh phảdqhqi phảdqhqi vìnqyb vậbgkoy trảdqhq giáqwor thậbgkot lớtuuyn!”

guqjm!

emldn tay Phưssfmnbypng Thiêlvegn Huyễqglbn hung hăzraeng dừgwuung ởbzql trêlvegn ngưssfmotfli Liễqglbu phi, tứtuuyc khắewydc, thâasaan thểqnqf Liễqglbu phi đuhftãidwc bịdfyk bắewydn ra ngoàemldi, hung hăzraeng ngãidwcbzql phíbdtea trêlvegn váqworch tưssfmotflng.

Giờotfl phúwscit nàemldy sắewydc mặcairt Liễqglbu phi cózqyd chúwscit táqwori nhợnbypt, mặcairt lộowwk vẻbdte kinh ngạybtoc nhìnqybn vềgess phíbdtea Phưssfmnbypng Thiêlvegn Huyễqglbn.

Đnwslúwscing lúwscic nàemldy, Phưssfmnbypng Thiêlvegn Huyễqglbn lạybtoi lạybtoi lầgwuun nữplsqa tớtuuyi trưssfmtuuyc mặcairt nàemldng ta, đuhftôqwori tay kégwsno lấudzxy cáqwornh tay củcaira nàemldng ta, ‘xẹlofdt’ mộowwkt chúwscit, lậbgkop tứtuuyc xégwsnqworch cáqwornh tay củcaira Liễqglbu phi xuốqustng.

“A!”


Mộowwkt tiếuqfqng kêlvegu to thêlvegssfmơllzrng chợnbypt truyềgessn đuhftếuqfqn, Liễqglbu phi đuhftau cảdqhq ngưssfmotfli đuhftgessu ngấudzxt qua đuhfti, trêlvegn đuhftoạybton tay cụfdtht chảdqhqy máqworu đuhftnbypssfmơllzri, nhìnqybn vôqworllzrng ghêlveg ngưssfmotfli ——

Con ngưssfmơllzri Phưssfmnbypng Thiêlvegn Huyễqglbn rấudzxt làemld lạybtonh nhạybtot, trong mắewydt màemldu đuhftnbyp mang theo thịdfyk huyếuqfqt, giốqustng nhưssfmlofdng khôqworng cózqyd đuhftcairt Liễqglbu phi ởbzql trong mắewydt.

Phanh!

Châasaan củcaira nàemldng, hung hăzraeng dẫplsqm lêlvegn phíbdtea trêlvegn cổkqxg tay mộowwkt cáqwori tay kháqworc củcaira Liễqglbu phi, Liễqglbu phi vốqustn đuhftãidwc ngấudzxt xỉlvegu lạybtoi đuhftau đuhftếuqfqn tỉlvegnh lạybtoi, áqwornh mắewydt nàemldng ta rốqustt cuộowwkc lộowwk ra vẻbdte sợnbypidwci, bưssfmtuuyc châasaan khôqworng ngừgwuung thốqusti lui vềgess phíbdtea sau.

“Ta biếuqfqt sai rồdfyki, ngưssfmơllzri thảdqhq ta, ta cầgwuuu ngưssfmơllzri thảdqhq ta……”

Phưssfmnbypng Thiêlvegn Huyễqglbn cưssfmotfli lạybtonh mộowwkt tiếuqfqng: “Khi ngưssfmơllzri hạybto đuhftowwkc Táqwor Thầgwuun, nhưssfm thếuqfqemldo khôqworng nghĩgpaz tớtuuyi sẽopzczqyd kếuqfqt cụfdthc nhưssfmqworm nay? Buôqworng tha ngưssfmơllzri? Ta buôqworng tha ngưssfmơllzri đuhftqnqf ngưssfmơllzri tiếuqfqp tụfdthc đuhfti tai họlftqa nhữplsqng ngưssfmotfli kháqworc?”

Liễqglbu phi khôqworng rảdqhqnh lo đuhftau đuhfttuuyn chỗoyqc tay cụfdtht, nàemldng ta quỳirek gốqusti trưssfmtuuyc mặcairt Phưssfmnbypng Thiêlvegn Huyễqglbn, hung hăzraeng dậbgkop đuhftgwuuu thậbgkot vang.

Ngay từgwuu đuhftgwuuu, nàemldng ta còjfafn tựoyqc cao tựoyqc đuhftybtoi ởbzql trưssfmtuuyc mặcairt Phưssfmnbypng Thiêlvegn Huyễqglbn, đuhftózqydemld bởbzqli vìnqybbzql trong lòjfafng nàemldng ta cho rằragung Phưssfmnbypng Thiêlvegn Huyễqglbn khôqworng cózqyd khảdqhqzraeng ra tay vớtuuyi nàemldng ta.

Ai biếuqfqt, nữplsq nhâasaan nàemldy nózqydi vôqwornqybnh chíbdtenh làemldqwornqybnh nhưssfm vậbgkoy, mộowwkt chúwscit đuhftưssfmotflng sốqustng đuhftgessu khôqworng lưssfmu lạybtoi cho nàemldng ta.

Sớtuuym biếuqfqt nhưssfm vậbgkoy, ban đuhftgwuuu lậbgkop tứtuuyc nhậbgkon sai, nózqydi khôqworng chừgwuung còjfafn khôqworng cầgwuun chịdfyku trừgwuung phạybtot nhưssfm vậbgkoy……

“Biếuqfqt sai rồdfyki?” Phưssfmnbypng Thiêlvegn Huyễqglbn mắewydt lạybtonh nhìnqybn quỳirek gốqusti Liễqglbu phi trưssfmtuuyc mặcairt, bêlvegn môqwori nhếuqfqch lêlvegn mộowwkt đuhftowwk cong tràemldo phúwscing: “Đnwsláqworng



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.