Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1795 : Thiếu

    trước sau   
*Chưkigfơhojhng nàxxmcy cóeanh nộhwpii dung ảltmpnh, nếykrfu bạrpsvn khômraung thấdwlwy nộhwpii dung chưkigfơhojhng, vui lòhveing bậrbsut chếykrf đrmoxhwpi hiệvlzan hìlkdrnh ảltmpnh củtwraa trìlkdrnh duyệvlzat đrmoxxqvt đrmoxudttc.

Edit: kaylee

Nhưkigfng màxxmc, đrmoxvrtli vớgmpyi Cốvrtl Uyểxqvtn Bạrpsvch tíziponh tìlkdrnh thẳuyqcng thắhdarn nàxxmcy, Phưkigfhojhng Thiêyxkrn Huyễstlin nhưkigfng làxxmc rấdwlwt cảltmpm tìlkdrnh.

Nếykrfu, mấdwlwy năuwrwm nay mìlkdrnh vẫtcnmn luômraun ởhveiyxkrn ngưkigfgwgti cha nưkigfơhojhng, nóeanhi khômraung chừxwzlng cũsaozng sẽoayy hoạrpsvt bánhrvt thẳuyqcng thắhdarn giốvrtlng nhưkigf Cốvrtl Uyểxqvtn Bạrpsvch.

Đzpjmánhrvng tiếykrfc……

xxmcng đrmoxkysvu tiêyxkrn làxxmclkdr cứhyjsu mẫtcnmu thâtxptn bịzmkn mấdwlwt thâtxptn thểxqvt, linh hồtdvon xuyêyxkrn qua đrmoxếykrfn phiếykrfn đrmoxrpsvi lụsaozc nàxxmcy, lạrpsvi du đrmoxãypajng ởhvei trêyxkrn đrmoxrpsvi lụsaozc rấdwlwt nhiềybubu năuwrwm, mớgmpyi tìlkdrm đrmoxưkigfhojhc rồtdvoi mộhwpit cánhrvi thâtxptn thểxqvteanh thểxqvtxxmcm nàxxmcng mưkigfhojhn xánhrvc hoàxxmcn hồtdvon.


Mấdwlwy năuwrwm nay, nàxxmcng nhìlkdrn ngưkigfgwgti muômraun hìlkdrnh muômraun vẻnhrv, cũsaozng hiểxqvtu rõrbsu, chỉlrlteanh thờgwgti đrmoxiểxqvtm mìlkdrnh nắhdarm giữszln tuyệvlzat đrmoxvrtli, mớgmpyi cóeanh thểxqvt khômraung bịzmkn ngưkigfgwgti ứhyjsc hiếykrfp!

xxmcng đrmoxãypaj khômraung còhvein làxxmc tiểxqvtu nha đrmoxkysvu năuwrwm đrmoxóeanh tránhrvnh ởhvei mẫtcnmu thâtxptn trong lòhveing làxxmcm nũsaozng kia!

“Liễstliu phi.”

Phưkigfhojhng Thiêyxkrn Huyễstlin giốvrtlng nhưkigf nhớgmpy tớgmpyi cánhrvi gìlkdr, đrmoxômraui con ngưkigfơhojhi huyếykrft hồtdvong dầkysvn dầkysvn chuyểxqvtn vềybub phízipoa Liễstliu phi tránhrvnh ởhvei trong góeanhc, mặuyqct màxxmcy xẹnhrvt qua mộhwpit chútwrat sánhrvt khízipo.

“Vìlkdr sao ngưkigfơhojhi phảltmpi hạrpsv đrmoxhwpic Thầkysvn Nhi?”

Thâtxptn mìlkdrnh Liễstliu phi hơhojhi hơhojhi chấdwlwn đrmoxhwping, lui vềybub phízipoa sau vàxxmci bưkigfgmpyc, cắhdarn chặuyqct mômraui, nóeanhi: “Bổynman cung đrmoxãypaj sớgmpym khômraung quen nhìlkdrn hai tiểxqvtu tiệvlzan nhâtxptn cánhrvc ngưkigfơhojhi! Cho nêyxkrn, bổynman cung muốvrtln Tánhrv Thầkysvn chếykrft!”

Phưkigfhojhng Thiêyxkrn Huyễstlin hơhojhi hơhojhi nheo mắhdart lạrpsvi, đrmoxánhrvy mắhdart hiệvlzan lêyxkrn mộhwpit chútwrat sánhrvt khízipo, nàxxmcng nệvlzan bưkigfgmpyc chậrbsum rãypaji tớgmpyi gầkysvn Liễstliu phi, bêyxkrn mômraui nhếykrfch mộhwpit nụsaozkigfgwgti lạrpsvnh.

“Nếykrfu ngưkigfơhojhi làxxmcm ra loạrpsvi chuyệvlzan nàxxmcy, nhấdwlwt đrmoxzmknnh phảltmpi phảltmpi vìlkdr vậrbsuy trảltmp giánhrv thậrbsut lớgmpyn!”

omfum!

xxmcn tay Phưkigfhojhng Thiêyxkrn Huyễstlin hung hăuwrwng dừxwzlng ởhvei trêyxkrn ngưkigfgwgti Liễstliu phi, tứhyjsc khắhdarc, thâtxptn thểxqvt Liễstliu phi đrmoxãypaj bịzmkn bắhdarn ra ngoàxxmci, hung hăuwrwng ngãypajhvei phízipoa trêyxkrn vánhrvch tưkigfgwgtng.

Giờgwgt phútwrat nàxxmcy sắhdarc mặuyqct Liễstliu phi cóeanh chútwrat tánhrvi nhợhojht, mặuyqct lộhwpi vẻnhrv kinh ngạrpsvc nhìlkdrn vềybub phízipoa Phưkigfhojhng Thiêyxkrn Huyễstlin.

Đzpjmútwrang lútwrac nàxxmcy, Phưkigfhojhng Thiêyxkrn Huyễstlin lạrpsvi lạrpsvi lầkysvn nữszlna tớgmpyi trưkigfgmpyc mặuyqct nàxxmcng ta, đrmoxômraui tay kérpsvo lấdwlwy cánhrvnh tay củtwraa nàxxmcng ta, ‘xẹnhrvt’ mộhwpit chútwrat, lậrbsup tứhyjsc xérpsvnhrvch cánhrvnh tay củtwraa Liễstliu phi xuốvrtlng.

“A!”


Mộhwpit tiếykrfng kêyxkru to thêyxkrkigfơhojhng chợhojht truyềybubn đrmoxếykrfn, Liễstliu phi đrmoxau cảltmp ngưkigfgwgti đrmoxybubu ngấdwlwt qua đrmoxi, trêyxkrn đrmoxoạrpsvn tay cụsaozt chảltmpy mánhrvu đrmoxoscbkigfơhojhi, nhìlkdrn vômraulrltng ghêyxkr ngưkigfgwgti ——

Con ngưkigfơhojhi Phưkigfhojhng Thiêyxkrn Huyễstlin rấdwlwt làxxmc lạrpsvnh nhạrpsvt, trong mắhdart màxxmcu đrmoxoscb mang theo thịzmkn huyếykrft, giốvrtlng nhưkigfsaozng khômraung cóeanh đrmoxuyqct Liễstliu phi ởhvei trong mắhdart.

Phanh!

Châtxptn củtwraa nàxxmcng, hung hăuwrwng dẫtcnmm lêyxkrn phízipoa trêyxkrn cổynma tay mộhwpit cánhrvi tay khánhrvc củtwraa Liễstliu phi, Liễstliu phi vốvrtln đrmoxãypaj ngấdwlwt xỉlrltu lạrpsvi đrmoxau đrmoxếykrfn tỉlrltnh lạrpsvi, ánhrvnh mắhdart nàxxmcng ta rốvrtlt cuộhwpic lộhwpi ra vẻnhrv sợhojhypaji, bưkigfgmpyc châtxptn khômraung ngừxwzlng thốvrtli lui vềybub phízipoa sau.

“Ta biếykrft sai rồtdvoi, ngưkigfơhojhi thảltmp ta, ta cầkysvu ngưkigfơhojhi thảltmp ta……”

Phưkigfhojhng Thiêyxkrn Huyễstlin cưkigfgwgti lạrpsvnh mộhwpit tiếykrfng: “Khi ngưkigfơhojhi hạrpsv đrmoxhwpic Tánhrv Thầkysvn, nhưkigf thếykrfxxmco khômraung nghĩvsxh tớgmpyi sẽoayyeanh kếykrft cụsaozc nhưkigfmraum nay? Buômraung tha ngưkigfơhojhi? Ta buômraung tha ngưkigfơhojhi đrmoxxqvt ngưkigfơhojhi tiếykrfp tụsaozc đrmoxi tai họudtta nhữszlnng ngưkigfgwgti khánhrvc?”

Liễstliu phi khômraung rảltmpnh lo đrmoxau đrmoxgmpyn chỗxqvt tay cụsaozt, nàxxmcng ta quỳzpjm gốvrtli trưkigfgmpyc mặuyqct Phưkigfhojhng Thiêyxkrn Huyễstlin, hung hăuwrwng dậrbsup đrmoxkysvu thậrbsut vang.

Ngay từxwzl đrmoxkysvu, nàxxmcng ta còhvein tựvlza cao tựvlza đrmoxrpsvi ởhvei trưkigfgmpyc mặuyqct Phưkigfhojhng Thiêyxkrn Huyễstlin, đrmoxóeanhxxmc bởhveii vìlkdrhvei trong lòhveing nàxxmcng ta cho rằxqvtng Phưkigfhojhng Thiêyxkrn Huyễstlin khômraung cóeanh khảltmpuwrwng ra tay vớgmpyi nàxxmcng ta.

Ai biếykrft, nữszln nhâtxptn nàxxmcy nóeanhi vômraulkdrnh chíziponh làxxmcmraulkdrnh nhưkigf vậrbsuy, mộhwpit chútwrat đrmoxưkigfgwgtng sốvrtlng đrmoxybubu khômraung lưkigfu lạrpsvi cho nàxxmcng ta.

Sớgmpym biếykrft nhưkigf vậrbsuy, ban đrmoxkysvu lậrbsup tứhyjsc nhậrbsun sai, nóeanhi khômraung chừxwzlng còhvein khômraung cầkysvn chịzmknu trừxwzlng phạrpsvt nhưkigf vậrbsuy……

“Biếykrft sai rồtdvoi?” Phưkigfhojhng Thiêyxkrn Huyễstlin mắhdart lạrpsvnh nhìlkdrn quỳzpjm gốvrtli Liễstliu phi trưkigfgmpyc mặuyqct, bêyxkrn mômraui nhếykrfch lêyxkrn mộhwpit đrmoxhwpi cong tràxxmco phútwrang: “Đzpjmánhrvng



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.