Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1790 :

    trước sau   
Edit: kaylee

Cảfbkenh Dưhitcơvgling cung.

Liễuoriu phi tránnpsnh ởufql trong gófsrhc run bầenypn bậufqlt, hoảfbkeng sợfszv nhìutkxn vềreqn phímfpea Tánnps Thầenypn đlowtang nổfbkei đlowtcbnwn, sắnzgrc mặafbst trắnzgrng bệbybgch.

fthocbnwn cạgkvnnh Tánnps Thầenypn, còxlevn cófsrh mộnhbct con Liệbybgt Diễuorim Hổfbke uy mãpzetnh hùhixing tránnpsng, màhdcr Liệbybgt Diễuorim Hổfbkehdcry, chímfpenh làhdcr Linh Thújtwz cảfbkenh giớcmqoi Võenypreqnn lújtwzc trưhitccmqoc Thiêcbnwn Bắnzgrc Tầenypm tặafbsng cho hắnzgrn!

“Thầenypn Nhi!”

Bỗfhcrng nhiêcbnwn, mộnhbct ânwmdm thanh nôreqnn nófsrhng từsrds ngoàhdcri cung đlowtiệbybgn truyềreqnn tớcmqoi, ngay sau đlowtófsrh, mộnhbct bófsrhng dánnpsng màhdcru đlowtweuz xẹznjbt qua khôreqnng trung, xuấhdcrt hiệbybgn ởufql trong cung đlowtiệbybgn.


Phưhitcfszvng Thiêcbnwn Huyễuorin ôreqnm chặafbst thânwmdn thểvtlh củokzma Tánnps Thầenypn: “Thầenypn Nhi, đlowtbybg thếvpjrhdcro? Xảfbkey ra chuyệbybgn gìutkx?”

“Tỷabga……” Tánnps Thầenypn thốswojng khổfbke nhắnzgrm mắnzgrt lạgkvni: “Ta thậufqlt làhdcr khófsrh chịxrcku, ta cảfbkem thấhdcry thânwmdn thểvtlh đlowtang bốswojc hỏweuza, ta thậufqlt sựhixi rấhdcrt làhdcr khófsrh chịxrcku! Tỷabga tỷabga, cứufqlu ta, mau cứufqlu ta……”

“Khôreqnng cófsrh việbybgc gìutkx, Thầenypn Nhi, khôreqnng cófsrh việbybgc gìutkx! Cófsrh ta ởufql đlowtânwmdy, ta tuyệbybgt sẽohhl khôreqnng đlowtvtlh đlowtbybgfsrh bấhdcrt luậufqln chuyệbybgn gìutkx!” Tay Phưhitcfszvng Thiêcbnwn Huyễuorin ôreqnm Tánnps Thầenypn dùhixing lựhixic đlowtnhbc rấhdcrt mạgkvnnh, con ngưhitcơvglii sánnpst khímfpe tràhdcrn ngậufqlp nhìutkxn vềreqn phímfpea Liễuoriu phi tránnpsnh ởufql trong gófsrhc: “Rốswojt cuộnhbcc ngưhitcơvglii đlowtãpzethdcrm cánnpsi gìutkx vớcmqoi Thầenypn Nhi?”

“Ta……”

Liễuoriu phi vừsrdsa đlowtxrcknh trảfbke lờlowti Phưhitcfszvng Thiêcbnwn Huyễuorin, bỗfhcrng nhiêcbnwn, mộnhbct thiếvpjru niêcbnwn ngưhitclowti mặafbsc cẩiornm y từsrds ngoàhdcri cung đlowtiệbybgn bưhitccmqoc vàhdcro, ánnpsnh mắnzgrt lãpzetnh ngạgkvno củokzma hắnzgrn chậufqlm rãpzeti đlowtfbkeo qua trêcbnwn ngưhitclowti Liễuoriu phi, rồfszvi rơvglii vềreqn phímfpea Liệbybgt Diễuorim Hổfbkeufql mộnhbct bêcbnwn.

“Ta làhdcrm ngưhitcơvglii bảfbkeo vệbybg hắnzgrn, ngưhitcơvglii chímfpenh làhdcr bảfbkeo vệbybg nhưhitc vậufqly?”

“Rốswojng.”

Liệbybgt Diễuorim Hổfbke phánnpst ra mộnhbct tiếvpjrng gầenypm nhẹznjb, phủokzm phụhssgc trêcbnwn mặafbst đlowthdcrt, ánnpsy nánnpsy cújtwzi đlowtenypu, ngay cảfbke mộnhbct cânwmdu nófsrhi cũfhcrng khôreqnng dánnpsm phảfbken khánnpsng mộnhbct chújtwzt.

Hắnzgrn biếvpjrt, lújtwzc nàhdcry đlowtânwmdy làhdcr hắnzgrn sai, khôreqnng thểvtlh bảfbkeo vệbybg tốswojt Tánnps Thầenypn, thẹznjbn vớcmqoi sựhixi tin cậufqly củokzma Thiêcbnwn Bắnzgrc Tầenypm.

“Nófsrhi cho ta, vìutkx sao Tánnps Thầenypn lạgkvni biếvpjrn thàhdcrnh nhưhitc vậufqly?”

Thiêcbnwn Bắnzgrc Tầenypm khẽohhlnwmdng mặafbst, lạgkvnnh lùhixing dòxlev hỏweuzi.

“Rốswojng,” Liệbybgt Diễuorim Hổfbke lạgkvni lầenypn nữnzmia gầenypm nhẹznjb mộnhbct tiếvpjrng, con ngưhitcơvglii hung ánnpsc chuyểvtlhn vềreqn phímfpea Liễuoriu phi trong gófsrhc: “Vừsrdsa rồfszvi nàhdcrng ta lừsrdsa chủokzm nhânwmdn uốswojng mộnhbct chépbgjn canh, từsrds sau khi chủokzm nhânwmdn uốswojng xong chépbgjn canh kia thìutkx biếvpjrn thàhdcrnh nhưhitc vậufqly.”

Canh?


jtwzc nàhdcry Thiêcbnwn Bắnzgrc Tầenypm mớcmqoi phánnpst hiệbybgn chépbgjn canh đlowtánnpsnh rớcmqot trêcbnwn mặafbst đlowthdcrt, hắnzgrn vộnhbci vàhdcrng tiếvpjrn lêcbnwn, ngồfszvi xổfbkem xuốswojng, nhặafbst lêcbnwn mảfbkenh chépbgjn vỡnwmd, đlowtưhitca tớcmqoi chófsrhp mũfhcri nhẹznjb nhàhdcrng ngửocasi mộnhbct chújtwzt.

ftho sau khi ngửocasi đlowtưhitcfszvc hưhitcơvgling vịxrck củokzma canh, sắnzgrc mặafbst hắnzgrn đlowtnhbct nhiêcbnwn biếvpjrn đlowtfbkei: “Làhdcr Cuồfszvng Bạgkvno quảfbke! Nếvpjru đlowtvtlh ngưhitclowti ănzgrn vàhdcro Cuồfszvng Bạgkvno quảfbkehdcry, trong khoảfbkeng thờlowti gian ngắnzgrn sẽohhlhdcrm lựhixic lưhitcfszvng trong cơvgli thểvtlhnnpsn loạgkvnn, nổfbke tan xánnpsc màhdcr chếvpjrt!”

“Đfthoafbsc biệbybgt làhdcr, loạgkvni Cuồfszvng Bạgkvno quảfbkehdcry còxlevn hỗfhcrn loạgkvnn nọfszvc đlowtnhbcc rắnzgrn đlowtnhbcc, làhdcrm cho chépbgjn canh nàhdcry trởufql thàhdcrnh kịxrckch đlowtnhbcc!” Sắnzgrc mặafbst Thiêcbnwn Bắnzgrc Tầenypm nhánnpsy mắnzgrt trầenypm xuốswojng, trêcbnwn ngưhitclowti dầenypn dầenypn xuấhdcrt hiệbybgn sánnpst khímfpe.

Phỏweuzng chừsrdsng nhưhitc thếvpjrhdcro Tánnps Thầenypn cũfhcrng khôreqnng nghĩsomt tớcmqoi, Liễuoriu phi cófsrhnnps gan mưhitcu hạgkvni hắnzgrn! Rốswojt cuộnhbcc hắnzgrn làhdcr hoàhdcrng tửocas Chu Tưhitccmqoc quốswojc! Liễuoriu phi chỉsrvphdcr mộnhbct phi tửocashdcr thôreqni!

“Tỷabga tỷabga, ta thậufqlt làhdcr khófsrh chịxrcku, ta thậufqlt sựhixi rấhdcrt làhdcr khófsrh chịxrcku, ta vốswojn khôreqnng muốswojn uốswojng chépbgjn canh nàhdcry, nàhdcrng nófsrhi nếvpjru ta uốswojng canh nàhdcry, sẽohhl trảfbke tro cốswojt mẫcmqou thânwmdn lạgkvni cho chújtwzng ta…… Ta muốswojn tro cốswojt củokzma mẫcmqou thânwmdn……”

nnps Thầenypn cắnzgrn chặafbst môreqni, khuôreqnn mặafbst nhỏweuz phấhdcrn nộnhbcn đlowtánnpsng yêcbnwu củokzma hắnzgrn đlowtweuz bừsrdsng, cófsrh lẽohhlhdcr bởufqli vìutkx thốswojng khổfbkepzetnh liệbybgt, khiếvpjrn hắnzgrn chau màhdcry.

Nhìutkxn khuôreqnn mặafbst thốswojng khổfbke củokzma nam hàhdcri kia, trong lòxlevng Phưhitcfszvng Thiêcbnwn Huyễuorin xuấhdcrt hiệbybgn lửocasa giậufqln, con ngưhitcơvglii huyếvpjrt hồfszvng nhiễuorim ánnpsnh sánnpsng thịxrck huyếvpjrt, lạgkvnnh lùhixing nhìutkxn Liễuoriu phi.

“Nếvpjru Thầenypn Nhi cófsrh chuyệbybgn gìutkx, ta muốswojn thiêcbnwn đlowtao vạgkvnn quảfbke ngưhitcơvglii, cho ngưhitcơvglii chếvpjrt khôreqnng toàhdcrn thânwmdy!”

fsrhi xong lờlowti nàhdcry, nàhdcrng khôreqnng còxlevn liếvpjrc mắnzgrt nhìutkxn vềreqn phímfpea Liễuoriu phi mộnhbct cánnpsi nàhdcro nữnzmia, ngưhitcfszvc lạgkvni chuyểvtlhn ánnpsnh mắnzgrt vềreqn phímfpea Thiêcbnwn Bắnzgrc Tầenypm: “Cófsrh biệbybgn phánnpsp gìutkx cứufqlu Thầenypn Nhi khôreqnng?”

Thiêcbnwn Bắnzgrc Tầenypm hơvglii hơvglii nhímfpeu màhdcry: “Ta mẫcmqou thânwmdn làhdcr mộnhbct Y Sưhitc, đlowtánnpsng tiếvpjrc từsrds nhỏweuz ta lạgkvni khôreqnng cófsrh hứufqlng thújtwz đlowtswoji vớcmqoi y thuậufqlt, bởufqli vậufqly ta khôreqnng biếvpjrt nêcbnwn giảfbkei đlowtnhbcc cho hắnzgrn nhưhitc thếvpjrhdcro, nhưhitcng màhdcr, thậufqlt ra cófsrh mộnhbct ngưhitclowti cófsrh thểvtlh cứufqlu hắnzgrn……”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.