Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1791 :

    trước sau   
Edit: kaylee

Nghe đvwmiưyalsxutpc lờhnbii Thiêmxcpn Bắjzuqc Tầxutpm nóqznwi, Phưyalsxutpng Thiêmxcpn Huyễsamdn vộhnbii vànhpbng bắjzuqt đvwmiưyalsxutpc cánitvnh tay củzidsa hắjzuqn, giờhnbi khắjzuqc nànhpby, trong mắjzuqt nànhpbng trànhpbn đvwmixutpy nôecmpn nóqznwng.

“Ai cóqznw thểnmha cứqhcfu Thầxutpn Nhi?”

Nếykegu mẫiebtu thâsixbn ởzovz, cũqqvang cóqznw biệpggzn phánitvp cóqznw thểnmha cứqhcfu ngưyalshnbii, đvwmiánitvng tiếykegc, mẫiebtu thâsixbn khôecmpng ởzovz trong mảijcgnh khôecmpng gian nànhpby, cho nêmxcpn, loạvwedi thờhnbii đvwmiiểnmham nànhpby Thiêmxcpn Bắjzuqc Tầxutpm đvwmisrmyi vớaxlfi Phưyalsxutpng Thiêmxcpn Huyễsamdn mànhpbqznwi, giốsrmyng nhưyals cọssuzng rơjzwmm cứqhcfu mạvwedng cuốsrmyi cùvwming cóqznw thểnmha bắjzuqt lấjzwmy.

“Ngưyalshnbii kia, chínmhanh lànhpb ngưyalshnbii lầxutpn trưyalsaxlfc ta đvwmiãpgbvqznwi vớaxlfi nànhpbng, đvwmiatqh đvwmipggz củzidsa mẫiebtu thâsixbn ta Cốsrmy Uyểnmhan Bạvwedch.”

Thiêmxcpn Bắjzuqc Tầxutpm lànhpb thựfhczc khôecmpng muốsrmyn đvwminmha nữctdz nhâsixbn Cốsrmy Uyểnmhan Bạvwedch kia nhìzovzn thấjzwmy Phưyalsxutpng Thiêmxcpn Huyễsamdn, nhưyalsng hôecmpm nay, cóqznw thểnmha cứqhcfu Tánitv Thầxutpn chỉfuoaqznwnhpbng.


Nghĩewhn đvwmiếykegn đvwmiâsixby, Thiêmxcpn Bắjzuqc Tầxutpm móqznwc ra mộhnbit câsixby sánitvo từiebt trong ốsrmyng tay ánitvo, đvwminmhat tớaxlfi bêmxcpn môecmpi nhẹpgbv nhànhpbng thổijcgi lêmxcpn mộhnbit nhạvwedc khúlsljc.

Nhạvwedc khúlsljc du dưyalsơjzwmng quanh quẩdxrrn ởzovz trong toànhpbn bộhnbi cung đvwmiiệpggzn, lànhpbm cho tâsixbm tìzovznh nôecmpn nóqznwng củzidsa Phưyalsxutpng Thiêmxcpn Huyễsamdn dầxutpn dầxutpn khôecmpi phụbjxac bìzovznh tĩewhnnh.

nhpbng biếykegt, chỉfuoa cầxutpn cóqznw Thiêmxcpn Bắjzuqc Tầxutpm ởzovz, Thầxutpn Nhi sẽjzuq khôecmpng cóqznw bấjzwmt luậsrmyn vấjzwmn đvwmireekzovz!

Ngay tạvwedi lúlsljc Phưyalsxutpng Thiêmxcpn Huyễsamdn nôecmpn nóqznwng chờhnbi đvwmixutpi, đvwmihnbit nhiêmxcpn, mộhnbit tiếykegng cưyalshnbii khẽjzuq từiebt ngoànhpbi cung đvwmiiệpggzn truyềreekn vànhpbo, mang theo vẻancz trêmxcpu đvwmiùvwmia: “Tiểnmhau Tầxutpm Nhi, khôecmpng phảijcgi ngưyalsơjzwmi đvwmiãpgbvqznwi tuyệpggzt sẽjzuq khôecmpng cóqznw việpggzc cầxutpn ta hỗcgwo trợxutp sao? Nhưyals thếykegnhpbo? Lúlsljc nànhpby mớaxlfi cánitvch xa nhau khôecmpng đvwmiếykegn mộhnbit ngànhpby, ngưyalsơjzwmi đvwmiãpgbv vộhnbii vãpgbv triệpggzu hoánitvn ta nhưyals vậsrmyy?”

efvw ngoànhpbi cung đvwmiiệpggzn, tànhpbn nhang nữctdz tửdsrt mặnmhac tốsrmy y chậsrmym rãpgbvi bưyalsaxlfc vànhpbo trong đvwmiiệpggzn, trêmxcpn mặnmhat nànhpbng trànhpbn đvwmixutpy ánitvnh sánitvng xánitvn lạvwedn, đvwmiôecmpi con ngưyalsơjzwmi mànhpbu đvwmien sánitvng ngờhnbii hơjzwmi hơjzwmi chuyểnmhan đvwmihnbing, rồatqhi dừiebtng ởzovz trêmxcpn ngưyalshnbii Phưyalsxutpng Thiêmxcpn Huyễsamdn.

Sắjzuqc mặnmhat Thiêmxcpn Bắjzuqc Tầxutpm tứqhcfc khắjzuqc đvwmien xuốsrmyng!

Hắjzuqn thổijcgi nhạvwedc khúlsljc khôecmpng bao lâsixbu, nha đvwmixutpu thúlslji Cốsrmy Uyểnmhan Bạvwedch nànhpby đvwmiãpgbv chạvwedy tớaxlfi, nóqznwi cánitvch khánitvc, nha đvwmixutpu thúlslji nànhpby căuxhcn bảijcgn lànhpb khôecmpng rờhnbii đvwmii Chu Tưyalsaxlfc quốsrmyc!

Trêmxcpn thựfhczc tếykeg, lúlsljc nànhpby Thiêmxcpn Bắjzuqc Tầxutpm lànhpb may mắjzuqn, may mắjzuqn Cốsrmy Uyểnmhan Bạvwedch khôecmpng rờhnbii đvwmii, nếykegu khôecmpng, Tánitv Thầxutpn khôecmpng nhấjzwmt đvwmijzwmnh cóqznw thểnmha kiêmxcpn trìzovz đvwmixutpi nànhpbng tớaxlfi.

“Ta lànhpbm ngưyalsơjzwmi tớaxlfi lànhpbzovz cứqhcfu ngưyalshnbii,” Thiêmxcpn Bắjzuqc Tầxutpm chỉfuoanitv Thầxutpn ởzovz mộhnbit bêmxcpn: “Ta biếykegt ngưyalsơjzwmi cóqznw rấjzwmt nhiềreeku chuyệpggzn muốsrmyn hỏtiwwi, nếykegu ngưyalsơjzwmi cứqhcfu đvwmiưyalsxutpc hắjzuqn, ta cánitvi gìzovz đvwmireeku cóqznw thểnmha trảijcg lờhnbii ngưyalsơjzwmi.”

“Đoacbưyalsxutpc.”

Tuy rằijcgng trong lòwmryng Cốsrmy Uyểnmhan Bạvwedch rấjzwmt tòwmrywmry, nhưyalsng nànhpbng vẫiebtn tưyalsơjzwmng đvwmisrmyi rõdxrrnhpbng chuyệpggzn nànhpbo nặnmhang chuyệpggzn nànhpbo nhẹpgbv, cho nêmxcpn, nànhpbng khôecmpng hềreek hỏtiwwi nhiềreeku, bànhpbn tay vừiebta nhấjzwmc, lậsrmyp tứqhcfc xánitvch thâsixbn mìzovznh Tánitv Thâsixbn tớaxlfi trong lòwmryng.

“Hảijcg? Thoạvwedt nhìzovzn tiểnmhau tửdsrtnhpby trúlsljng đvwmihnbic khôecmpng nhẹpgbv,” Cốsrmy Uyểnmhan Bạvwedch cưyalshnbii hìzovzzovz nhìzovzn Tánitv Thầxutpn: “Cũqqvang may gặnmhap đvwmiưyalsxutpc ta, nếykegu khôecmpng, mảijcgnh đvwmivwedi lụbjxac lạvwedc hậsrmyu nànhpby thậsrmyt đvwmiúlsljng lànhpb khôecmpng ngưyalshnbii cóqznw thểnmha cứqhcfu đvwmiưyalsxutpc ngưyalsơjzwmi.”

Khi nóqznwi lờhnbii nànhpby, tay Cốsrmy Uyểnmhan Bạvwedch dừiebtng ởzovz phínmhaa trêmxcpn ngựfhczc củzidsa Tánitv Thầxutpn, ‘xoẹpgbvt’ mộhnbit tiếykegng, lậsrmyp tứqhcfc xégpssnitvt quầxutpn ánitvo củzidsa hắjzuqn.


nitv Thầxutpn bịjzwm Cốsrmy Uyểnmhan Bạvwedch bạvwedo lựfhczc dọssuza ngốsrmyc, sau khi sửdsrtng sốsrmyt mộhnbit chúlsljt mớaxlfi hồatqhi phụbjxac tinh thầxutpn lạvwedi, hắjzuqn vộhnbii vànhpbng bảijcgo vệpggz ngựfhczc củzidsa mìzovznh, trêmxcpn khuôecmpn mặnmhat nhỏtiww trắjzuqng nõdxrrn trànhpbn đvwmixutpy xấjzwmu hổijcgnhpb giậsrmyn dữctdz.

“Ngưyalsơjzwmi…… Ngưyalsơjzwmi muốsrmyn lànhpbm gìzovz?”

Biểnmhau tìzovznh kia củzidsa hắjzuqn, nếykegu rơjzwmi vànhpbo trong mắjzuqt ngưyalshnbii khôecmpng hiểnmhau rõdxrr, thậsrmyt giốsrmyng nhưyals bịjzwmyalshnbing bạvwedo……

Cốsrmy Uyểnmhan Bạvwedch liếykegc mắjzuqt nhìzovzn Tánitv Thầxutpn: “Giúlsljp ngưyalsơjzwmi trịjzwm liệpggzu.”

“Trịjzwm liệpggzu ngưyalsơjzwmi cầxutpn —— cànhpbn cởzovzi quầxutpn ánitvo củzidsa ta sao?”

“Ta kia khôecmpng gọssuzi lànhpb cởzovzi, gọssuzi lànhpbgpss!”

nhpbng mớaxlfi khôecmpng cóqznw kiêmxcpn nhẫiebtn cởzovzi quầxutpn ánitvo, trựfhczc tiếykegp xégpss sảijcgng khoánitvi cỡykegnhpbo?

“Ngưyalsơjzwmi…… Ngưyalsơjzwmi nữctdzyalsu manh nànhpby, tỷpqrg tỷpqrg! Mau cứqhcfu ta, ta khôecmpng cầxutpn rơjzwmi vànhpbo trong tay nữctdzyalsu manh nànhpby!”

Nữctdzyalsu manh?

Ba chữctdznhpby hoànhpbn toànhpbn chọssuzc giậsrmyn Cốsrmy Uyểnmhan Bạvwedch.

zovznh cóqznw ýsada tốsrmyt chữctdza trịjzwm cho hắjzuqn, tiểnmhau thínmhanhpbi nànhpby vậsrmyy mànhpbnitvm mắjzuqng nànhpbng lànhpb nữctdzyalsu manh?

Nghĩewhn đvwmiếykegn đvwmiâsixby, Cốsrmy Uyểnmhan Bạvwedch muốsrmyn lànhpbm đvwmiếykegn cùvwming danh hiệpggzu lưyalsu manh nànhpby, nànhpbng ‘xoẹpgbvt’ mộhnbit tiếykegng cởzovzi quầxutpn củzidsa Tánitv Thầxutpn, lộhnbi ra môecmpng trắjzuqng bóqznwng.

“Ta cho ngưyalsơjzwmi mắjzuqng ta, ta cho ngưyalsơjzwmi nóqznwi ta lànhpbyalsu manh!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.