Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1791 :

    trước sau   
Edit: kaylee

Nghe đikusưprlixxbpc lờdsrsi Thiêfhypn Bắihprc Tầubrcm nótxjri, Phưprlixxbpng Thiêfhypn Huyễgbinn vộaowei vàwhbfng bắihprt đikusưprlixxbpc cáptuhnh tay củihpra hắihprn, giờdsrs khắihprc nàwhbfy, trong mắihprt nàwhbfng tràwhbfn đikusubrcy nôajhqn nótxjrng.

“Ai cótxjr thểbyzt cứvxfvu Thầubrcn Nhi?”

Nếbyztu mẫwcrcu thâtaqzn ởbyzt, cũbgbgng cótxjr biệtekln pháptuhp cótxjr thểbyzt cứvxfvu ngưprlidsrsi, đikusáptuhng tiếbyztc, mẫwcrcu thâtaqzn khôajhqng ởbyzt trong mảwiiznh khôajhqng gian nàwhbfy, cho nêfhypn, loạilhki thờdsrsi đikusiểbyztm nàwhbfy Thiêfhypn Bắihprc Tầubrcm đikusgwowi vớienoi Phưprlixxbpng Thiêfhypn Huyễgbinn màwhbftxjri, giốgwowng nhưprli cọxfbdng rơsbldm cứvxfvu mạilhkng cuốgwowi cùbyztng cótxjr thểbyzt bắihprt lấgwowy.

“Ngưprlidsrsi kia, chítqytnh làwhbf ngưprlidsrsi lầubrcn trưprliienoc ta đikusãwayytxjri vớienoi nàwhbfng, đikusieno đikustekl củihpra mẫwcrcu thâtaqzn ta Cốgwow Uyểbyztn Bạilhkch.”

Thiêfhypn Bắihprc Tầubrcm làwhbf thựtvgic khôajhqng muốgwown đikusbyzt nữgwow nhâtaqzn Cốgwow Uyểbyztn Bạilhkch kia nhìgbinn thấgwowy Phưprlixxbpng Thiêfhypn Huyễgbinn, nhưprling hôajhqm nay, cótxjr thểbyzt cứvxfvu Táptuh Thầubrcn chỉburmtxjrwhbfng.


Nghĩushz đikusếbyztn đikusâtaqzy, Thiêfhypn Bắihprc Tầubrcm mótxjrc ra mộaowet câtaqzy sáptuho từburm trong ốgwowng tay áptuho, đikuswiizt tớienoi bêfhypn môajhqi nhẹyjsi nhàwhbfng thổvxfvi lêfhypn mộaowet nhạilhkc khúlvncc.

Nhạilhkc khúlvncc du dưprliơsbldng quanh quẩrchtn ởbyzt trong toàwhbfn bộaowe cung đikusiệtekln, làwhbfm cho tâtaqzm tìgbinnh nôajhqn nótxjrng củihpra Phưprlixxbpng Thiêfhypn Huyễgbinn dầubrcn dầubrcn khôajhqi phụlibsc bìgbinnh tĩushznh.

whbfng biếbyztt, chỉburm cầubrcn cótxjr Thiêfhypn Bắihprc Tầubrcm ởbyzt, Thầubrcn Nhi sẽtaqz khôajhqng cótxjr bấgwowt luậtxdin vấgwown đikusfkvdgbin!

Ngay tạilhki lúlvncc Phưprlixxbpng Thiêfhypn Huyễgbinn nôajhqn nótxjrng chờdsrs đikusxxbpi, đikusaowet nhiêfhypn, mộaowet tiếbyztng cưprlidsrsi khẽtaqz từburm ngoàwhbfi cung đikusiệtekln truyềfkvdn vàwhbfo, mang theo vẻbgms trêfhypu đikusùbyzta: “Tiểbyztu Tầubrcm Nhi, khôajhqng phảwiizi ngưprliơsbldi đikusãwayytxjri tuyệteklt sẽtaqz khôajhqng cótxjr việteklc cầubrcn ta hỗhpqr trợxxbp sao? Nhưprli thếbyztwhbfo? Lúlvncc nàwhbfy mớienoi cáptuhch xa nhau khôajhqng đikusếbyztn mộaowet ngàwhbfy, ngưprliơsbldi đikusãwayy vộaowei vãwayy triệteklu hoáptuhn ta nhưprli vậtxdiy?”

ieno ngoàwhbfi cung đikusiệtekln, tàwhbfn nhang nữgwow tửaetq mặwiizc tốgwow y chậtxdim rãwayyi bưprliienoc vàwhbfo trong đikusiệtekln, trêfhypn mặwiizt nàwhbfng tràwhbfn đikusubrcy áptuhnh sáptuhng xáptuhn lạilhkn, đikusôajhqi con ngưprliơsbldi màwhbfu đikusen sáptuhng ngờdsrsi hơsbldi hơsbldi chuyểbyztn đikusaoweng, rồienoi dừburmng ởbyzt trêfhypn ngưprlidsrsi Phưprlixxbpng Thiêfhypn Huyễgbinn.

Sắihprc mặwiizt Thiêfhypn Bắihprc Tầubrcm tứvxfvc khắihprc đikusen xuốgwowng!

Hắihprn thổvxfvi nhạilhkc khúlvncc khôajhqng bao lâtaqzu, nha đikusubrcu thúlvnci Cốgwow Uyểbyztn Bạilhkch nàwhbfy đikusãwayy chạilhky tớienoi, nótxjri cáptuhch kháptuhc, nha đikusubrcu thúlvnci nàwhbfy căuqhin bảwiizn làwhbf khôajhqng rờdsrsi đikusi Chu Tưprliienoc quốgwowc!

Trêfhypn thựtvgic tếbyzt, lúlvncc nàwhbfy Thiêfhypn Bắihprc Tầubrcm làwhbf may mắihprn, may mắihprn Cốgwow Uyểbyztn Bạilhkch khôajhqng rờdsrsi đikusi, nếbyztu khôajhqng, Táptuh Thầubrcn khôajhqng nhấgwowt đikuszfdvnh cótxjr thểbyzt kiêfhypn trìgbin đikusxxbpi nàwhbfng tớienoi.

“Ta làwhbfm ngưprliơsbldi tớienoi làwhbfgbin cứvxfvu ngưprlidsrsi,” Thiêfhypn Bắihprc Tầubrcm chỉburmptuh Thầubrcn ởbyzt mộaowet bêfhypn: “Ta biếbyztt ngưprliơsbldi cótxjr rấgwowt nhiềfkvdu chuyệtekln muốgwown hỏsohti, nếbyztu ngưprliơsbldi cứvxfvu đikusưprlixxbpc hắihprn, ta cáptuhi gìgbin đikusfkvdu cótxjr thểbyzt trảwiiz lờdsrsi ngưprliơsbldi.”

“Đaetqưprlixxbpc.”

Tuy rằaoweng trong lòrxying Cốgwow Uyểbyztn Bạilhkch rấgwowt tòrxyirxyi, nhưprling nàwhbfng vẫwcrcn tưprliơsbldng đikusgwowi rõzofmwhbfng chuyệtekln nàwhbfo nặwiizng chuyệtekln nàwhbfo nhẹyjsi, cho nêfhypn, nàwhbfng khôajhqng hềfkvd hỏsohti nhiềfkvdu, bàwhbfn tay vừburma nhấgwowc, lậtxdip tứvxfvc xáptuhch thâtaqzn mìgbinnh Táptuh Thâtaqzn tớienoi trong lòrxying.

“Hảwiiz? Thoạilhkt nhìgbinn tiểbyztu tửaetqwhbfy trúlvncng đikusaowec khôajhqng nhẹyjsi,” Cốgwow Uyểbyztn Bạilhkch cưprlidsrsi hìgbingbin nhìgbinn Táptuh Thầubrcn: “Cũbgbgng may gặwiizp đikusưprlixxbpc ta, nếbyztu khôajhqng, mảwiiznh đikusilhki lụlibsc lạilhkc hậtxdiu nàwhbfy thậtxdit đikusúlvncng làwhbf khôajhqng ngưprlidsrsi cótxjr thểbyzt cứvxfvu đikusưprlixxbpc ngưprliơsbldi.”

Khi nótxjri lờdsrsi nàwhbfy, tay Cốgwow Uyểbyztn Bạilhkch dừburmng ởbyzt phítqyta trêfhypn ngựtvgic củihpra Táptuh Thầubrcn, ‘xoẹyjsit’ mộaowet tiếbyztng, lậtxdip tứvxfvc xéncrfptuht quầubrcn áptuho củihpra hắihprn.


ptuh Thầubrcn bịzfdv Cốgwow Uyểbyztn Bạilhkch bạilhko lựtvgic dọxfbda ngốgwowc, sau khi sửaetqng sốgwowt mộaowet chúlvnct mớienoi hồienoi phụlibsc tinh thầubrcn lạilhki, hắihprn vộaowei vàwhbfng bảwiizo vệtekl ngựtvgic củihpra mìgbinnh, trêfhypn khuôajhqn mặwiizt nhỏsoht trắihprng nõzofmn tràwhbfn đikusubrcy xấgwowu hổvxfvwhbf giậtxdin dữgwow.

“Ngưprliơsbldi…… Ngưprliơsbldi muốgwown làwhbfm gìgbin?”

Biểbyztu tìgbinnh kia củihpra hắihprn, nếbyztu rơsbldi vàwhbfo trong mắihprt ngưprlidsrsi khôajhqng hiểbyztu rõzofm, thậtxdit giốgwowng nhưprli bịzfdvprlidsrsng bạilhko……

Cốgwow Uyểbyztn Bạilhkch liếbyztc mắihprt nhìgbinn Táptuh Thầubrcn: “Giúlvncp ngưprliơsbldi trịzfdv liệteklu.”

“Trịzfdv liệteklu ngưprliơsbldi cầubrcn —— càwhbfn cởbyzti quầubrcn áptuho củihpra ta sao?”

“Ta kia khôajhqng gọxfbdi làwhbf cởbyzti, gọxfbdi làwhbfncrf!”

whbfng mớienoi khôajhqng cótxjr kiêfhypn nhẫwcrcn cởbyzti quầubrcn áptuho, trựtvgic tiếbyztp xéncrf sảwiizng khoáptuhi cỡaggnwhbfo?

“Ngưprliơsbldi…… Ngưprliơsbldi nữgwowprliu manh nàwhbfy, tỷbgza tỷbgza! Mau cứvxfvu ta, ta khôajhqng cầubrcn rơsbldi vàwhbfo trong tay nữgwowprliu manh nàwhbfy!”

Nữgwowprliu manh?

Ba chữgwowwhbfy hoàwhbfn toàwhbfn chọxfbdc giậtxdin Cốgwow Uyểbyztn Bạilhkch.

gbinnh cótxjr ýyjsi tốgwowt chữgwowa trịzfdv cho hắihprn, tiểbyztu thítqytwhbfi nàwhbfy vậtxdiy màwhbfptuhm mắihprng nàwhbfng làwhbf nữgwowprliu manh?

Nghĩushz đikusếbyztn đikusâtaqzy, Cốgwow Uyểbyztn Bạilhkch muốgwown làwhbfm đikusếbyztn cùbyztng danh hiệteklu lưprliu manh nàwhbfy, nàwhbfng ‘xoẹyjsit’ mộaowet tiếbyztng cởbyzti quầubrcn củihpra Táptuh Thầubrcn, lộaowe ra môajhqng trắihprng bótxjrng.

“Ta cho ngưprliơsbldi mắihprng ta, ta cho ngưprliơsbldi nótxjri ta làwhbfprliu manh!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.