Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1791 :

    trước sau   
Edit: kaylee

Nghe đcsrbưhgfntpyxc lờddkxi Thiêrmopn Bắmucrc Tầugzzm nótpyxi, Phưhgfntpyxng Thiêrmopn Huyễqxatn vộlitxi vàhsspng bắmucrt đcsrbưhgfntpyxc cágupwnh tay củqlrwa hắmucrn, giờddkx khắmucrc nàhsspy, trong mắmucrt nàhsspng tràhsspn đcsrbugzzy nôupufn nótpyxng.

“Ai cótpyx thểrugu cứahcbu Thầugzzn Nhi?”

Nếahcbu mẫwdetu thâjeyjn ởlhyi, cũfunong cótpyx biệxzwxn phágupwp cótpyx thểrugu cứahcbu ngưhgfnddkxi, đcsrbágupwng tiếahcbc, mẫwdetu thâjeyjn khôupufng ởlhyi trong mảbushnh khôupufng gian nàhsspy, cho nêrmopn, loạgqlti thờddkxi đcsrbiểrugum nàhsspy Thiêrmopn Bắmucrc Tầugzzm đcsrbbushi vớwdeti Phưhgfntpyxng Thiêrmopn Huyễqxatn màhssptpyxi, giốbushng nhưhgfn cọlhying rơfunom cứahcbu mạgqltng cuốbushi cùmkdgng cótpyx thểrugu bắmucrt lấkkzgy.

“Ngưhgfnddkxi kia, chíhljcnh làhssp ngưhgfnddkxi lầugzzn trưhgfnwdetc ta đcsrbãfujktpyxi vớwdeti nàhsspng, đcsrbnkfa đcsrbxzwx củqlrwa mẫwdetu thâjeyjn ta Cốbush Uyểrugun Bạgqltch.”

Thiêrmopn Bắmucrc Tầugzzm làhssp thựjeyjc khôupufng muốbushn đcsrbrugu nữscga nhâjeyjn Cốbush Uyểrugun Bạgqltch kia nhìqlhyn thấkkzgy Phưhgfntpyxng Thiêrmopn Huyễqxatn, nhưhgfnng hôupufm nay, cótpyx thểrugu cứahcbu Tágupw Thầugzzn chỉhyyctpyxhsspng.


Nghĩrhsy đcsrbếahcbn đcsrbâjeyjy, Thiêrmopn Bắmucrc Tầugzzm mótpyxc ra mộlitxt câjeyjy ságupwo từuxdw trong ốbushng tay águpwo, đcsrbhbilt tớwdeti bêrmopn môupufi nhẹblqa nhàhsspng thổykwzi lêrmopn mộlitxt nhạgqltc khúxfeac.

Nhạgqltc khúxfeac du dưhgfnơfunong quanh quẩtpyxn ởlhyi trong toàhsspn bộlitx cung đcsrbiệxzwxn, làhsspm cho tâjeyjm tìqlhynh nôupufn nótpyxng củqlrwa Phưhgfntpyxng Thiêrmopn Huyễqxatn dầugzzn dầugzzn khôupufi phụwbfdc bìqlhynh tĩrhsynh.

hsspng biếahcbt, chỉhyyc cầugzzn cótpyx Thiêrmopn Bắmucrc Tầugzzm ởlhyi, Thầugzzn Nhi sẽkcaf khôupufng cótpyx bấkkzgt luậlvbon vấkkzgn đcsrblqbgqlhy!

Ngay tạgqlti lúxfeac Phưhgfntpyxng Thiêrmopn Huyễqxatn nôupufn nótpyxng chờddkx đcsrbtpyxi, đcsrblitxt nhiêrmopn, mộlitxt tiếahcbng cưhgfnddkxi khẽkcaf từuxdw ngoàhsspi cung đcsrbiệxzwxn truyềlqbgn vàhsspo, mang theo vẻrfwo trêrmopu đcsrbùmkdga: “Tiểruguu Tầugzzm Nhi, khôupufng phảbushi ngưhgfnơfunoi đcsrbãfujktpyxi tuyệxzwxt sẽkcaf khôupufng cótpyx việxzwxc cầugzzn ta hỗhyyc trợtpyx sao? Nhưhgfn thếahcbhsspo? Lúxfeac nàhsspy mớwdeti cágupwch xa nhau khôupufng đcsrbếahcbn mộlitxt ngàhsspy, ngưhgfnơfunoi đcsrbãfujk vộlitxi vãfujk triệxzwxu hoágupwn ta nhưhgfn vậlvboy?”

uksj ngoàhsspi cung đcsrbiệxzwxn, tàhsspn nhang nữscga tửqlrw mặhbilc tốbush y chậlvbom rãfujki bưhgfnwdetc vàhsspo trong đcsrbiệxzwxn, trêrmopn mặhbilt nàhsspng tràhsspn đcsrbugzzy águpwnh ságupwng xágupwn lạgqltn, đcsrbôupufi con ngưhgfnơfunoi màhsspu đcsrben ságupwng ngờddkxi hơfunoi hơfunoi chuyểrugun đcsrblitxng, rồnkfai dừuxdwng ởlhyi trêrmopn ngưhgfnddkxi Phưhgfntpyxng Thiêrmopn Huyễqxatn.

Sắmucrc mặhbilt Thiêrmopn Bắmucrc Tầugzzm tứahcbc khắmucrc đcsrben xuốbushng!

Hắmucrn thổykwzi nhạgqltc khúxfeac khôupufng bao lâjeyju, nha đcsrbugzzu thúxfeai Cốbush Uyểrugun Bạgqltch nàhsspy đcsrbãfujk chạgqlty tớwdeti, nótpyxi cágupwch khágupwc, nha đcsrbugzzu thúxfeai nàhsspy căykwzn bảbushn làhssp khôupufng rờddkxi đcsrbi Chu Tưhgfnwdetc quốbushc!

Trêrmopn thựjeyjc tếahcb, lúxfeac nàhsspy Thiêrmopn Bắmucrc Tầugzzm làhssp may mắmucrn, may mắmucrn Cốbush Uyểrugun Bạgqltch khôupufng rờddkxi đcsrbi, nếahcbu khôupufng, Tágupw Thầugzzn khôupufng nhấkkzgt đcsrbbluynh cótpyx thểrugu kiêrmopn trìqlhy đcsrbtpyxi nàhsspng tớwdeti.

“Ta làhsspm ngưhgfnơfunoi tớwdeti làhsspqlhy cứahcbu ngưhgfnddkxi,” Thiêrmopn Bắmucrc Tầugzzm chỉhyycgupw Thầugzzn ởlhyi mộlitxt bêrmopn: “Ta biếahcbt ngưhgfnơfunoi cótpyx rấkkzgt nhiềlqbgu chuyệxzwxn muốbushn hỏbqpni, nếahcbu ngưhgfnơfunoi cứahcbu đcsrbưhgfntpyxc hắmucrn, ta cágupwi gìqlhy đcsrblqbgu cótpyx thểrugu trảbush lờddkxi ngưhgfnơfunoi.”

“Đoltpưhgfntpyxc.”

Tuy rằzafrng trong lòjyipng Cốbush Uyểrugun Bạgqltch rấkkzgt tòjyipjyip, nhưhgfnng nàhsspng vẫwdetn tưhgfnơfunong đcsrbbushi rõkcafhsspng chuyệxzwxn nàhsspo nặhbilng chuyệxzwxn nàhsspo nhẹblqa, cho nêrmopn, nàhsspng khôupufng hềlqbg hỏbqpni nhiềlqbgu, bàhsspn tay vừuxdwa nhấkkzgc, lậlvbop tứahcbc xágupwch thâjeyjn mìqlhynh Tágupw Thâjeyjn tớwdeti trong lòjyipng.

“Hảbush? Thoạgqltt nhìqlhyn tiểruguu tửqlrwhsspy trúxfeang đcsrblitxc khôupufng nhẹblqa,” Cốbush Uyểrugun Bạgqltch cưhgfnddkxi hìqlhyqlhy nhìqlhyn Tágupw Thầugzzn: “Cũfunong may gặhbilp đcsrbưhgfntpyxc ta, nếahcbu khôupufng, mảbushnh đcsrbgqlti lụwbfdc lạgqltc hậlvbou nàhsspy thậlvbot đcsrbúxfeang làhssp khôupufng ngưhgfnddkxi cótpyx thểrugu cứahcbu đcsrbưhgfntpyxc ngưhgfnơfunoi.”

Khi nótpyxi lờddkxi nàhsspy, tay Cốbush Uyểrugun Bạgqltch dừuxdwng ởlhyi phíhljca trêrmopn ngựjeyjc củqlrwa Tágupw Thầugzzn, ‘xoẹblqat’ mộlitxt tiếahcbng, lậlvbop tứahcbc xélxvigupwt quầugzzn águpwo củqlrwa hắmucrn.


gupw Thầugzzn bịbluy Cốbush Uyểrugun Bạgqltch bạgqlto lựjeyjc dọlhyia ngốbushc, sau khi sửqlrwng sốbusht mộlitxt chúxfeat mớwdeti hồnkfai phụwbfdc tinh thầugzzn lạgqlti, hắmucrn vộlitxi vàhsspng bảbusho vệxzwx ngựjeyjc củqlrwa mìqlhynh, trêrmopn khuôupufn mặhbilt nhỏbqpn trắmucrng nõkcafn tràhsspn đcsrbugzzy xấkkzgu hổykwzhssp giậlvbon dữscga.

“Ngưhgfnơfunoi…… Ngưhgfnơfunoi muốbushn làhsspm gìqlhy?”

Biểruguu tìqlhynh kia củqlrwa hắmucrn, nếahcbu rơfunoi vàhsspo trong mắmucrt ngưhgfnddkxi khôupufng hiểruguu rõkcaf, thậlvbot giốbushng nhưhgfn bịbluyhgfnddkxng bạgqlto……

Cốbush Uyểrugun Bạgqltch liếahcbc mắmucrt nhìqlhyn Tágupw Thầugzzn: “Giúxfeap ngưhgfnơfunoi trịbluy liệxzwxu.”

“Trịbluy liệxzwxu ngưhgfnơfunoi cầugzzn —— càhsspn cởlhyii quầugzzn águpwo củqlrwa ta sao?”

“Ta kia khôupufng gọlhyii làhssp cởlhyii, gọlhyii làhssplxvi!”

hsspng mớwdeti khôupufng cótpyx kiêrmopn nhẫwdetn cởlhyii quầugzzn águpwo, trựjeyjc tiếahcbp xélxvi sảbushng khoágupwi cỡnkfahsspo?

“Ngưhgfnơfunoi…… Ngưhgfnơfunoi nữscgahgfnu manh nàhsspy, tỷeivs tỷeivs! Mau cứahcbu ta, ta khôupufng cầugzzn rơfunoi vàhsspo trong tay nữscgahgfnu manh nàhsspy!”

Nữscgahgfnu manh?

Ba chữscgahsspy hoàhsspn toàhsspn chọlhyic giậlvbon Cốbush Uyểrugun Bạgqltch.

qlhynh cótpyx ýhljc tốbusht chữscgaa trịbluy cho hắmucrn, tiểruguu thíhljchsspi nàhsspy vậlvboy màhsspgupwm mắmucrng nàhsspng làhssp nữscgahgfnu manh?

Nghĩrhsy đcsrbếahcbn đcsrbâjeyjy, Cốbush Uyểrugun Bạgqltch muốbushn làhsspm đcsrbếahcbn cùmkdgng danh hiệxzwxu lưhgfnu manh nàhsspy, nàhsspng ‘xoẹblqat’ mộlitxt tiếahcbng cởlhyii quầugzzn củqlrwa Tágupw Thầugzzn, lộlitx ra môupufng trắmucrng bótpyxng.

“Ta cho ngưhgfnơfunoi mắmucrng ta, ta cho ngưhgfnơfunoi nótpyxi ta làhssphgfnu manh!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.