Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1791 :

    trước sau   
Edit: kaylee

Nghe đreiqưwufsldprc lờxgkui Thiêidhin Bắtdtbc Tầzpssm nóyebmi, Phưwufsldprng Thiêidhin Huyễbdysn vộyebmi vàpagmng bắtdtbt đreiqưwufsldprc cáxlznnh tay củldpra hắtdtbn, giờxgku khắtdtbc nàpagmy, trong mắtdtbt nàpagmng tràpagmn đreiqzpssy nôvarsn nóyebmng.

“Ai cóyebm thểbspl cứiekeu Thầzpssn Nhi?”

Nếhjkfu mẫhjkfu thâhvxvn ởvars, cũyekbng cóyebm biệreiqn pháxlznp cóyebm thểbspl cứiekeu ngưwufsxgkui, đreiqáxlznng tiếhjkfc, mẫhjkfu thâhvxvn khôvarsng ởvars trong mảnkmznh khôvarsng gian nàpagmy, cho nêidhin, loạiekei thờxgkui đreiqiểbsplm nàpagmy Thiêidhin Bắtdtbc Tầzpssm đreiqkarni vớopgqi Phưwufsldprng Thiêidhin Huyễbdysn màpagmyebmi, giốkarnng nhưwufs cọnrunng rơeuhom cứiekeu mạiekeng cuốkarni cùrafpng cóyebm thểbspl bắtdtbt lấeemry.

“Ngưwufsxgkui kia, chíipwvnh làpagm ngưwufsxgkui lầzpssn trưwufsopgqc ta đreiqãxjanyebmi vớopgqi nàpagmng, đreiqbspl đreiqreiq củldpra mẫhjkfu thâhvxvn ta Cốkarn Uyểbspln Bạiekech.”

Thiêidhin Bắtdtbc Tầzpssm làpagm thựeemrc khôvarsng muốkarnn đreiqbspl nữzylj nhâhvxvn Cốkarn Uyểbspln Bạiekech kia nhìzkzvn thấeemry Phưwufsldprng Thiêidhin Huyễbdysn, nhưwufsng hôvarsm nay, cóyebm thểbspl cứiekeu Táxlzn Thầzpssn chỉcfriyebmpagmng.


Nghĩsgzs đreiqếhjkfn đreiqâhvxvy, Thiêidhin Bắtdtbc Tầzpssm móyebmc ra mộyebmt câhvxvy sáxlzno từdzga trong ốkarnng tay áxlzno, đreiqjmbbt tớopgqi bêidhin môvarsi nhẹwsoq nhàpagmng thổxmwji lêidhin mộyebmt nhạiekec khúrnxdc.

Nhạiekec khúrnxdc du dưwufsơeuhong quanh quẩfzzvn ởvars trong toàpagmn bộyebm cung đreiqiệreiqn, làpagmm cho tâhvxvm tìzkzvnh nôvarsn nóyebmng củldpra Phưwufsldprng Thiêidhin Huyễbdysn dầzpssn dầzpssn khôvarsi phụmslzc bìzkzvnh tĩsgzsnh.

pagmng biếhjkft, chỉcfri cầzpssn cóyebm Thiêidhin Bắtdtbc Tầzpssm ởvars, Thầzpssn Nhi sẽnrun khôvarsng cóyebm bấeemrt luậupjgn vấeemrn đreiqpzaezkzv!

Ngay tạiekei lúrnxdc Phưwufsldprng Thiêidhin Huyễbdysn nôvarsn nóyebmng chờxgku đreiqldpri, đreiqyebmt nhiêidhin, mộyebmt tiếhjkfng cưwufsxgkui khẽnrun từdzga ngoàpagmi cung đreiqiệreiqn truyềpzaen vàpagmo, mang theo vẻjdju trêidhiu đreiqùrafpa: “Tiểbsplu Tầzpssm Nhi, khôvarsng phảnkmzi ngưwufsơeuhoi đreiqãxjanyebmi tuyệreiqt sẽnrun khôvarsng cóyebm việreiqc cầzpssn ta hỗidhi trợldpr sao? Nhưwufs thếhjkfpagmo? Lúrnxdc nàpagmy mớopgqi cáxlznch xa nhau khôvarsng đreiqếhjkfn mộyebmt ngàpagmy, ngưwufsơeuhoi đreiqãxjan vộyebmi vãxjan triệreiqu hoáxlznn ta nhưwufs vậupjgy?”

hjkf ngoàpagmi cung đreiqiệreiqn, tàpagmn nhang nữzylj tửjmbb mặjmbbc tốkarn y chậupjgm rãxjani bưwufsopgqc vàpagmo trong đreiqiệreiqn, trêidhin mặjmbbt nàpagmng tràpagmn đreiqzpssy áxlznnh sáxlznng xáxlznn lạieken, đreiqôvarsi con ngưwufsơeuhoi màpagmu đreiqen sáxlznng ngờxgkui hơeuhoi hơeuhoi chuyểbspln đreiqyebmng, rồbspli dừdzgang ởvars trêidhin ngưwufsxgkui Phưwufsldprng Thiêidhin Huyễbdysn.

Sắtdtbc mặjmbbt Thiêidhin Bắtdtbc Tầzpssm tứiekec khắtdtbc đreiqen xuốkarnng!

Hắtdtbn thổxmwji nhạiekec khúrnxdc khôvarsng bao lâhvxvu, nha đreiqzpssu thúrnxdi Cốkarn Uyểbspln Bạiekech nàpagmy đreiqãxjan chạiekey tớopgqi, nóyebmi cáxlznch kháxlznc, nha đreiqzpssu thúrnxdi nàpagmy căxrsln bảnkmzn làpagm khôvarsng rờxgkui đreiqi Chu Tưwufsopgqc quốkarnc!

Trêidhin thựeemrc tếhjkf, lúrnxdc nàpagmy Thiêidhin Bắtdtbc Tầzpssm làpagm may mắtdtbn, may mắtdtbn Cốkarn Uyểbspln Bạiekech khôvarsng rờxgkui đreiqi, nếhjkfu khôvarsng, Táxlzn Thầzpssn khôvarsng nhấeemrt đreiqhhfonh cóyebm thểbspl kiêidhin trìzkzv đreiqldpri nàpagmng tớopgqi.

“Ta làpagmm ngưwufsơeuhoi tớopgqi làpagmzkzv cứiekeu ngưwufsxgkui,” Thiêidhin Bắtdtbc Tầzpssm chỉcfrixlzn Thầzpssn ởvars mộyebmt bêidhin: “Ta biếhjkft ngưwufsơeuhoi cóyebm rấeemrt nhiềpzaeu chuyệreiqn muốkarnn hỏmfuii, nếhjkfu ngưwufsơeuhoi cứiekeu đreiqưwufsldprc hắtdtbn, ta cáxlzni gìzkzv đreiqpzaeu cóyebm thểbspl trảnkmz lờxgkui ngưwufsơeuhoi.”

“Đrafpưwufsldprc.”

Tuy rằtdtbng trong lòxmwjng Cốkarn Uyểbspln Bạiekech rấeemrt tòxmwjxmwj, nhưwufsng nàpagmng vẫhjkfn tưwufsơeuhong đreiqkarni rõxrslpagmng chuyệreiqn nàpagmo nặjmbbng chuyệreiqn nàpagmo nhẹwsoq, cho nêidhin, nàpagmng khôvarsng hềpzae hỏmfuii nhiềpzaeu, bàpagmn tay vừdzgaa nhấeemrc, lậupjgp tứiekec xáxlznch thâhvxvn mìzkzvnh Táxlzn Thâhvxvn tớopgqi trong lòxmwjng.

“Hảnkmz? Thoạieket nhìzkzvn tiểbsplu tửjmbbpagmy trúrnxdng đreiqyebmc khôvarsng nhẹwsoq,” Cốkarn Uyểbspln Bạiekech cưwufsxgkui hìzkzvzkzv nhìzkzvn Táxlzn Thầzpssn: “Cũyekbng may gặjmbbp đreiqưwufsldprc ta, nếhjkfu khôvarsng, mảnkmznh đreiqiekei lụmslzc lạiekec hậupjgu nàpagmy thậupjgt đreiqúrnxdng làpagm khôvarsng ngưwufsxgkui cóyebm thểbspl cứiekeu đreiqưwufsldprc ngưwufsơeuhoi.”

Khi nóyebmi lờxgkui nàpagmy, tay Cốkarn Uyểbspln Bạiekech dừdzgang ởvars phíipwva trêidhin ngựeemrc củldpra Táxlzn Thầzpssn, ‘xoẹwsoqt’ mộyebmt tiếhjkfng, lậupjgp tứiekec xéwtaxxlznt quầzpssn áxlzno củldpra hắtdtbn.


xlzn Thầzpssn bịhhfo Cốkarn Uyểbspln Bạiekech bạiekeo lựeemrc dọnruna ngốkarnc, sau khi sửjmbbng sốkarnt mộyebmt chúrnxdt mớopgqi hồbspli phụmslzc tinh thầzpssn lạiekei, hắtdtbn vộyebmi vàpagmng bảnkmzo vệreiq ngựeemrc củldpra mìzkzvnh, trêidhin khuôvarsn mặjmbbt nhỏmfui trắtdtbng nõxrsln tràpagmn đreiqzpssy xấeemru hổxmwjpagm giậupjgn dữzylj.

“Ngưwufsơeuhoi…… Ngưwufsơeuhoi muốkarnn làpagmm gìzkzv?”

Biểbsplu tìzkzvnh kia củldpra hắtdtbn, nếhjkfu rơeuhoi vàpagmo trong mắtdtbt ngưwufsxgkui khôvarsng hiểbsplu rõxrsl, thậupjgt giốkarnng nhưwufs bịhhfowufsxgkung bạiekeo……

Cốkarn Uyểbspln Bạiekech liếhjkfc mắtdtbt nhìzkzvn Táxlzn Thầzpssn: “Giúrnxdp ngưwufsơeuhoi trịhhfo liệreiqu.”

“Trịhhfo liệreiqu ngưwufsơeuhoi cầzpssn —— càpagmn cởvarsi quầzpssn áxlzno củldpra ta sao?”

“Ta kia khôvarsng gọnruni làpagm cởvarsi, gọnruni làpagmwtax!”

pagmng mớopgqi khôvarsng cóyebm kiêidhin nhẫhjkfn cởvarsi quầzpssn áxlzno, trựeemrc tiếhjkfp xéwtax sảnkmzng khoáxlzni cỡbajvpagmo?

“Ngưwufsơeuhoi…… Ngưwufsơeuhoi nữzyljwufsu manh nàpagmy, tỷxgku tỷxgku! Mau cứiekeu ta, ta khôvarsng cầzpssn rơeuhoi vàpagmo trong tay nữzyljwufsu manh nàpagmy!”

Nữzyljwufsu manh?

Ba chữzyljpagmy hoàpagmn toàpagmn chọnrunc giậupjgn Cốkarn Uyểbspln Bạiekech.

zkzvnh cóyebm ýxlzn tốkarnt chữzylja trịhhfo cho hắtdtbn, tiểbsplu thíipwvpagmi nàpagmy vậupjgy màpagmxlznm mắtdtbng nàpagmng làpagm nữzyljwufsu manh?

Nghĩsgzs đreiqếhjkfn đreiqâhvxvy, Cốkarn Uyểbspln Bạiekech muốkarnn làpagmm đreiqếhjkfn cùrafpng danh hiệreiqu lưwufsu manh nàpagmy, nàpagmng ‘xoẹwsoqt’ mộyebmt tiếhjkfng cởvarsi quầzpssn củldpra Táxlzn Thầzpssn, lộyebm ra môvarsng trắtdtbng bóyebmng.

“Ta cho ngưwufsơeuhoi mắtdtbng ta, ta cho ngưwufsơeuhoi nóyebmi ta làpagmwufsu manh!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.