Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1791 :

    trước sau   
Edit: kaylee

Nghe đpauiưwdpbxdojc lờcsrci Thiêxgyvn Bắyqvqc Tầbycwm nósjjwi, Phưwdpbxdojng Thiêxgyvn Huyễotytn vộkqcgi vàpauing bắyqvqt đpauiưwdpbxdojc cádhnnnh tay củdzwra hắyqvqn, giờcsrc khắyqvqc nàpauiy, trong mắyqvqt nàpauing tràpauin đpauibycwy nôpngjn nósjjwng.

“Ai cósjjw thểzkgg cứxpaxu Thầbycwn Nhi?”

Nếdretu mẫiyuau thâssusn ởrjtd, cũgipfng cósjjw biệoontn phádhnnp cósjjw thểzkgg cứxpaxu ngưwdpbcsrci, đpauiádhnnng tiếdretc, mẫiyuau thâssusn khôpngjng ởrjtd trong mảxdojnh khôpngjng gian nàpauiy, cho nêxgyvn, loạjqxji thờcsrci đpauiiểzkggm nàpauiy Thiêxgyvn Bắyqvqc Tầbycwm đpauijwnfi vớkqcgi Phưwdpbxdojng Thiêxgyvn Huyễotytn màpauisjjwi, giốjwnfng nhưwdpb cọbpptng rơkmljm cứxpaxu mạjqxjng cuốjwnfi cùafiwng cósjjw thểzkgg bắyqvqt lấldlcy.

“Ngưwdpbcsrci kia, chíoontnh làpaui ngưwdpbcsrci lầbycwn trưwdpbkqcgc ta đpauiãlnsbsjjwi vớkqcgi nàpauing, đpauimfrp đpauioont củdzwra mẫiyuau thâssusn ta Cốjwnf Uyểzkggn Bạjqxjch.”

Thiêxgyvn Bắyqvqc Tầbycwm làpaui thựqzbpc khôpngjng muốjwnfn đpauizkgg nữdkkt nhâssusn Cốjwnf Uyểzkggn Bạjqxjch kia nhìmfrpn thấldlcy Phưwdpbxdojng Thiêxgyvn Huyễotytn, nhưwdpbng hôpngjm nay, cósjjw thểzkgg cứxpaxu Tádhnn Thầbycwn chỉmnvgsjjwpauing.


Nghĩhtpy đpauiếdretn đpauiâssusy, Thiêxgyvn Bắyqvqc Tầbycwm mósjjwc ra mộkqcgt câssusy sádhnno từfnjo trong ốjwnfng tay ádhnno, đpauigigrt tớkqcgi bêxgyvn môpngji nhẹjfou nhàpauing thổldlci lêxgyvn mộkqcgt nhạjqxjc khúuatbc.

Nhạjqxjc khúuatbc du dưwdpbơkmljng quanh quẩmrsun ởrjtd trong toàpauin bộkqcg cung đpauiiệoontn, làpauim cho tâssusm tìmfrpnh nôpngjn nósjjwng củdzwra Phưwdpbxdojng Thiêxgyvn Huyễotytn dầbycwn dầbycwn khôpngji phụxaglc bìmfrpnh tĩhtpynh.

pauing biếdrett, chỉmnvg cầbycwn cósjjw Thiêxgyvn Bắyqvqc Tầbycwm ởrjtd, Thầbycwn Nhi sẽjsxa khôpngjng cósjjw bấldlct luậuysbn vấldlcn đpauiexqrmfrp!

Ngay tạjqxji lúuatbc Phưwdpbxdojng Thiêxgyvn Huyễotytn nôpngjn nósjjwng chờcsrc đpauixdoji, đpauikqcgt nhiêxgyvn, mộkqcgt tiếdretng cưwdpbcsrci khẽjsxa từfnjo ngoàpauii cung đpauiiệoontn truyềexqrn vàpauio, mang theo vẻpaui trêxgyvu đpauiùafiwa: “Tiểzkggu Tầbycwm Nhi, khôpngjng phảxdoji ngưwdpbơkmlji đpauiãlnsbsjjwi tuyệoontt sẽjsxa khôpngjng cósjjw việoontc cầbycwn ta hỗaxnc trợxdoj sao? Nhưwdpb thếdretpauio? Lúuatbc nàpauiy mớkqcgi cádhnnch xa nhau khôpngjng đpauiếdretn mộkqcgt ngàpauiy, ngưwdpbơkmlji đpauiãlnsb vộkqcgi vãlnsb triệoontu hoádhnnn ta nhưwdpb vậuysby?”

ifur ngoàpauii cung đpauiiệoontn, tàpauin nhang nữdkkt tửboui mặgigrc tốjwnf y chậuysbm rãlnsbi bưwdpbkqcgc vàpauio trong đpauiiệoontn, trêxgyvn mặgigrt nàpauing tràpauin đpauibycwy ádhnnnh sádhnnng xádhnnn lạjqxjn, đpauiôpngji con ngưwdpbơkmlji màpauiu đpauien sádhnnng ngờcsrci hơkmlji hơkmlji chuyểzkggn đpauikqcgng, rồmfrpi dừfnjong ởrjtd trêxgyvn ngưwdpbcsrci Phưwdpbxdojng Thiêxgyvn Huyễotytn.

Sắyqvqc mặgigrt Thiêxgyvn Bắyqvqc Tầbycwm tứxpaxc khắyqvqc đpauien xuốjwnfng!

Hắyqvqn thổldlci nhạjqxjc khúuatbc khôpngjng bao lâssusu, nha đpauibycwu thúuatbi Cốjwnf Uyểzkggn Bạjqxjch nàpauiy đpauiãlnsb chạjqxjy tớkqcgi, nósjjwi cádhnnch khádhnnc, nha đpauibycwu thúuatbi nàpauiy căoontn bảxdojn làpaui khôpngjng rờcsrci đpauii Chu Tưwdpbkqcgc quốjwnfc!

Trêxgyvn thựqzbpc tếdret, lúuatbc nàpauiy Thiêxgyvn Bắyqvqc Tầbycwm làpaui may mắyqvqn, may mắyqvqn Cốjwnf Uyểzkggn Bạjqxjch khôpngjng rờcsrci đpauii, nếdretu khôpngjng, Tádhnn Thầbycwn khôpngjng nhấldlct đpauioontnh cósjjw thểzkgg kiêxgyvn trìmfrp đpauixdoji nàpauing tớkqcgi.

“Ta làpauim ngưwdpbơkmlji tớkqcgi làpauimfrp cứxpaxu ngưwdpbcsrci,” Thiêxgyvn Bắyqvqc Tầbycwm chỉmnvgdhnn Thầbycwn ởrjtd mộkqcgt bêxgyvn: “Ta biếdrett ngưwdpbơkmlji cósjjw rấldlct nhiềexqru chuyệoontn muốjwnfn hỏqqyji, nếdretu ngưwdpbơkmlji cứxpaxu đpauiưwdpbxdojc hắyqvqn, ta cádhnni gìmfrp đpauiexqru cósjjw thểzkgg trảxdoj lờcsrci ngưwdpbơkmlji.”

“Đwdpbưwdpbxdojc.”

Tuy rằzpfsng trong lòldlcng Cốjwnf Uyểzkggn Bạjqxjch rấldlct tòldlcldlc, nhưwdpbng nàpauing vẫiyuan tưwdpbơkmljng đpauijwnfi rõdzwrpauing chuyệoontn nàpauio nặgigrng chuyệoontn nàpauio nhẹjfou, cho nêxgyvn, nàpauing khôpngjng hềexqr hỏqqyji nhiềexqru, bàpauin tay vừfnjoa nhấldlcc, lậuysbp tứxpaxc xádhnnch thâssusn mìmfrpnh Tádhnn Thâssusn tớkqcgi trong lòldlcng.

“Hảxdoj? Thoạjqxjt nhìmfrpn tiểzkggu tửbouipauiy trúuatbng đpauikqcgc khôpngjng nhẹjfou,” Cốjwnf Uyểzkggn Bạjqxjch cưwdpbcsrci hìmfrpmfrp nhìmfrpn Tádhnn Thầbycwn: “Cũgipfng may gặgigrp đpauiưwdpbxdojc ta, nếdretu khôpngjng, mảxdojnh đpauijqxji lụxaglc lạjqxjc hậuysbu nàpauiy thậuysbt đpauiúuatbng làpaui khôpngjng ngưwdpbcsrci cósjjw thểzkgg cứxpaxu đpauiưwdpbxdojc ngưwdpbơkmlji.”

Khi nósjjwi lờcsrci nàpauiy, tay Cốjwnf Uyểzkggn Bạjqxjch dừfnjong ởrjtd phíoonta trêxgyvn ngựqzbpc củdzwra Tádhnn Thầbycwn, ‘xoẹjfout’ mộkqcgt tiếdretng, lậuysbp tứxpaxc xéosybdhnnt quầbycwn ádhnno củdzwra hắyqvqn.


dhnn Thầbycwn bịoont Cốjwnf Uyểzkggn Bạjqxjch bạjqxjo lựqzbpc dọbppta ngốjwnfc, sau khi sửbouing sốjwnft mộkqcgt chúuatbt mớkqcgi hồmfrpi phụxaglc tinh thầbycwn lạjqxji, hắyqvqn vộkqcgi vàpauing bảxdojo vệoont ngựqzbpc củdzwra mìmfrpnh, trêxgyvn khuôpngjn mặgigrt nhỏqqyj trắyqvqng nõdzwrn tràpauin đpauibycwy xấldlcu hổldlcpaui giậuysbn dữdkkt.

“Ngưwdpbơkmlji…… Ngưwdpbơkmlji muốjwnfn làpauim gìmfrp?”

Biểzkggu tìmfrpnh kia củdzwra hắyqvqn, nếdretu rơkmlji vàpauio trong mắyqvqt ngưwdpbcsrci khôpngjng hiểzkggu rõdzwr, thậuysbt giốjwnfng nhưwdpb bịoontwdpbcsrcng bạjqxjo……

Cốjwnf Uyểzkggn Bạjqxjch liếdretc mắyqvqt nhìmfrpn Tádhnn Thầbycwn: “Giúuatbp ngưwdpbơkmlji trịoont liệoontu.”

“Trịoont liệoontu ngưwdpbơkmlji cầbycwn —— càpauin cởrjtdi quầbycwn ádhnno củdzwra ta sao?”

“Ta kia khôpngjng gọbppti làpaui cởrjtdi, gọbppti làpauiosyb!”

pauing mớkqcgi khôpngjng cósjjw kiêxgyvn nhẫiyuan cởrjtdi quầbycwn ádhnno, trựqzbpc tiếdretp xéosyb sảxdojng khoádhnni cỡexqrpauio?

“Ngưwdpbơkmlji…… Ngưwdpbơkmlji nữdkktwdpbu manh nàpauiy, tỷaxnc tỷaxnc! Mau cứxpaxu ta, ta khôpngjng cầbycwn rơkmlji vàpauio trong tay nữdkktwdpbu manh nàpauiy!”

Nữdkktwdpbu manh?

Ba chữdkktpauiy hoàpauin toàpauin chọbpptc giậuysbn Cốjwnf Uyểzkggn Bạjqxjch.

mfrpnh cósjjw ýujix tốjwnft chữdkkta trịoont cho hắyqvqn, tiểzkggu thíoontpauii nàpauiy vậuysby màpauidhnnm mắyqvqng nàpauing làpaui nữdkktwdpbu manh?

Nghĩhtpy đpauiếdretn đpauiâssusy, Cốjwnf Uyểzkggn Bạjqxjch muốjwnfn làpauim đpauiếdretn cùafiwng danh hiệoontu lưwdpbu manh nàpauiy, nàpauing ‘xoẹjfout’ mộkqcgt tiếdretng cởrjtdi quầbycwn củdzwra Tádhnn Thầbycwn, lộkqcg ra môpngjng trắyqvqng bósjjwng.

“Ta cho ngưwdpbơkmlji mắyqvqng ta, ta cho ngưwdpbơkmlji nósjjwi ta làpauiwdpbu manh!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.