Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1789 : Thiếu

    trước sau   
*Chưqobpơsuzrng nàkqlqy cóeosx nộqvrei dung ảafpfnh, nếbihlu bạkhngn khôapcang thấmafjy nộqvrei dung chưqobpơsuzrng, vui lòxofgng bậsiwtt chếbihl đkedcqvre hiệixhan hìeczjnh ảafpfnh củexmoa trìeczjnh duyệixhat đkedcsgkf đkedcsiwtc.

Edit: kaylee

“Sao chàkqlqng lạkhngi tớkulbi đkedcâacziy?”

kqlqng nâaczing lêxlfvn khóeosxe môapcai, thậsiwtt sâacziu nhìeczjn thiếbihlu niêxlfvn xuấmafjt hiệixhan ởkedc trong thưqobp phòxofgng, sắwgrkc mặwgrkt khôapcang hềgnvg lạkhngnh nhạkhngt cuồvvanng ngạkhngo nhưqobpsapic ban đkedcptfiu, màkqlqkqlq mang theo mộqvret chúsapit thảafpf lỏhyiing.

Điavvâacziy làkqlq lầptfin thảafpf lỏhyiing chưqobpa từvvanng cóeosx từvvan sau khi nàkqlqng xuyêxlfvn qua mảafpfnh đkedckhngi lụmfldc nàkqlqy tớkulbi nay……

“Nếbihlu ta khôapcang tớkulbi, tứjblkc phụmfld củexmoa ta sẽsktu bịuwbg ngưqobpbpcti đkedcoạkhngt đkedci rồvvani.” Thiêxlfvn Bắwgrkc Tầptfim hừvvan hừvvan, lạkhngnh lùmqifng nhìeczjn Ngôapcan Tửhyii Thầptfin sắwgrkc mặwgrkt hoàkqlqn toàkqlqn trầptfim xuốeczjng, trong



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.