Nói Yêu Em 99 Lần

Chương 810 : Bạo lực gia đình (10)

    trước sau   
Editor: May

“En biếmabxt rấtebyt rõhvwi, em đjvpmang nólhmki cáyueui gìmabx.” Tốqojdng Thanh Xuâojdmn chờojdm giâojdmy láyueut, khôsrtdng cólhmk chờojdm đjvpmưmabxsznbc Tôsrtd Chi Niệmrkgm nólhmki chuyệmrkgn, lạkuvfi mởajqc miệmrkgng, cólhmk mấtebyy lờojdmi, côsrtd từxzylng nólhmki vớjzeyi Tầekjkn Dĩjzey Nam, lạkuvfi chưmabxa nólhmki vớjzeyi anh, côsrtd khôsrtdng ngạkuvfi lặtbxmp lạkuvfi vớjzeyi anh lầekjkn nữzzlla: “Em chưmabxa bao giờojdm tỉfcbbnh táyueuo hơkxxsn bâojdmy giờojdm, Tôsrtd Chi Niệmrkgm, em muốqojdn ởajqckgtbng vớjzeyi anh.”

“Ởgrzh trêyueun thếmabx giớjzeyi nàvnlcy, anh làvnlc ngưmabxojdmi đjvpmqojdi tốqojdt vớjzeyi em nhấtebyt, anh khôsrtdng thểjuye sau khi nuôsrtdi dưmabxdqgdng em lớjzeyn, liềvbpwn khôsrtdng chịajqcu tráyueuch nhiệmrkgm chứxzyl.”

“Toàvnlcn bộwxlx thếmabx giớjzeyi tígupsnh làvnlcyueui gìmabx, toàvnlcn bộwxlx thếmabx giớjzeyi cộwxlxng lạkuvfi, đjvpmvbpwu khôsrtdng sáyueunh bằrvesng mộwxlxt mìmabxnh anh...”

Theo từxzylng câojdmu vang dộwxlxi củmvppa Tốqojdng Thanh Xuâojdmn, trong đjvpmekjku ólhmkc Tôsrtd Chi Niệmrkgm lạkuvfi nghĩjzey đjvpmếmabxn nhữzzllng lờojdmi đjvpmpcluc đjvpmưmabxsznbc từxzyl đjvpmáyueuy lòindnng Tầekjkn Dĩjzey Nam vàvnlco lúeuzsc sáyueung sớjzeym.

-- Cólhmksrtd Chi Niệmrkgm, em liềvbpwn khôsrtdng sợsznb.




-- Bởajqci vìmabx toàvnlcn bộwxlx thếmabx giớjzeyi, đjvpmqojdi vớjzeyi em màvnlclhmki, đjvpmvbpwu khôsrtdng sáyueunh bằrvesng mộwxlxt mìmabxnh Tôsrtd Chi Niệmrkgm.

-- Em khôsrtdng muốqojdn toàvnlcn thếmabx giớjzeyi, em chỉfcbb cầekjkn Tôsrtd Chi Niệmrkgm.

-- Tôsrtd Chi Niệmrkgm chígupsnh làvnlc cuộwxlxc đjvpmojdmi củmvppa em.

srtd Chi Niệmrkgm rõhvwivnlcng cảvnlcm giáyueuc đjvpmưmabxsznbc máyueuu trong cơkxxs thểjuyemabxnh trởajqcyueun đjvpmtbxmc biệmrkgt dao đjvpmwxlxng, anh mởajqc miệmrkgng, ngữzzll khígups tậhpuan lựsrtdc bảvnlco trìmabxmabxnh ổbpkcn, lạkuvfi vẫtbbnn biểjuyeu lộwxlx ra từxzylng sợsznbi run sợsznb: “Đalndìmabxnh Đalndìmabxnh, vậhpuay nếmabxu nhưmabx anh nólhmki vớjzeyi em, mộwxlxt khi anh gậhpuat đjvpmekjku đjvpmiprfng ýqrylajqckgtbng vớjzeyi em, đjvpmojdmi nàvnlcy kiếmabxp nàvnlcy, em cũdlwsng đjvpmxzylng vọpclung tưmabxajqcng rờojdmi đjvpmi từxzylyueun cạkuvfnh em, dùkgtbmabxơkxxsng lai em hốqojdi hậhpuan, anh cũdlwsng sẽorwk khôsrtdng thảvnlc em đjvpmi, em sợsznb khôsrtdng?”

“Em khôsrtdng sợsznb.” Tốqojdng Thanh Xuâojdmn hồiprfi đjvpmáyueup vẫtbbnn làvnlchvwivnlcng nhưmabx vậhpuay, côsrtd giốqojdng nhưmabxvnlc sợsznb anh khôsrtdng tin tưmabxajqcng, còindnn rấtebyt dùkgtbng sứxzylc lắdqgdc đjvpmekjku hai cáyueui vớjzeyi anh.

“Khôsrtdng chỉfcbb nhưmabx thếmabx, anh khôsrtdng thểjuye giốqojdng nhưmabx ngưmabxojdmi kháyueuc, cho em mộwxlxt nghi thứxzylccầekjku hôsrtdn lãokkeng mạkuvfn, khôsrtdng thểjuye giốqojdng nhưmabx ngưmabxojdmi kháyueuc, cho em mộwxlxt tỏkuvfmabxnh khiếmabxn ngưmabxojdmi kháyueuc hâojdmm mộwxlxvnlco lễigkxmabxnh nhâojdmn, càvnlcng khôsrtdng thểjuye giốqojdng nhưmabx ngưmabxojdmi kháyueuc, cho em mộwxlxt lễigkxmabxjzeyi thịajqcnh thếmabx, em khôsrtdng hốqojdi hậhpuan chứxzyl?”

“Em khôsrtdng hốqojdi hậhpuan.”

“Chúeuzsng ta khôsrtdng thểjuye giốqojdng nhưmabxmabxnh nhâojdmn bìmabxnh thưmabxojdmng, ôsrtdm ấtebyp quang minh chígupsnh đjvpmkuvfi, nólhmki yêyueuu lẽorwk thẳrvesng khígupskgtbng, cảvnlc đjvpmojdmi chúeuzsng ta đjvpmvbpwu chỉfcbblhmk thểjuye trốqojdn tráyueunh ởajqc trong hắdqgdc áyueum, em xáyueuc đjvpmajqcnh đjvpmâojdmy làvnlc thứxzyl em muốqojdn sao?”

“Em xáyueuc đjvpmajqcnh.” Tốqojdng Thanh Xuâojdmn cưmabxojdmi dịajqcu dàvnlcng vớjzeyi Tôsrtd Chi Niệmrkgm, tiếmabxng nólhmki nhưmabx áyueunh trăeghwng ôsrtdn nhu, ngữzzll khígups lạkuvfi cứxzylng rắdqgdn nhưmabx tảvnlcng đjvpmáyueu.

“Anh khôsrtdng cólhmkyueuch nàvnlco danh chígupsnh ngôsrtdn thuậhpuan viếmabxt têyueun em ởajqcyueun cạkuvfnh têyueun anh, thậhpuam chígups anh khôsrtdng thểjuye cho em mộwxlxt đjvpmxzyla bédqgd... Đalndìmabxnh Đalndìmabxnh, em nghĩjzey kỹgwfj chưmabxa?”

“Em nghĩjzey kỹgwfj rồiprfi, vàvnlco tốqojdi hôsrtdm qua khi em đjvpmi tìmabxm anh Dĩjzey Nam, liềvbpwn nghĩjzey kỹgwfj rồiprfi.”

srtd Chi Niệmrkgm cũdlwsng khôsrtdng đjvpmsznbi tiếmabxng nólhmki Tốqojdng Thanh Xuâojdmn rơkxxsi xuốqojdng, mãokkenh mẽorwk đjvpmưmabxa tay ra, kédqgdo côsrtdvnlco trong lòindnng, ôsrtdm chặtbxmt lấtebyy.

lhmk biếmabxt khôsrtdng? Trờojdmi cao đjvpmqojdi vớjzeyi mỗrvesi mộwxlxt ngưmabxojdmi đjvpmvbpwu rấtebyt côsrtdng bằrvesng, trờojdmi cao cho anh, siêyueuu năeghwng lựsrtdc ngưmabxojdmi kháyueuc khôsrtdng cólhmk đjvpmưmabxsznbc, cũdlwsng cho anh côsrtd đjvpmwxlxc vàvnlc đjvpmau đjvpmjzeyn màvnlc ngưmabxojdmi kháyueuc khôsrtdng thểjuyelhmk đjvpmưmabxsznbc, nhưmabxng cuốqojdi cùkgtbng anh lạkuvfi may mắdqgdn hơkxxsn nhữzzllng ngưmabxojdmi kháyueuc, bởajqci vìmabx anh cólhmk mộwxlxt Tốqojdng Thanh Xuâojdmn.

srtd Chi Niệmrkgm dùkgtbng sứxzylc ấtebyn Tốqojdng Thanh Xuâojdmn vàvnlco trong lòindnng, lạkuvfi cảvnlcm thấtebyy xa xa khôsrtdng đjvpmmvpp, anh dùkgtbng sứxzylc lầekjkn nữzzlla, mộwxlxt bộwxlxyueung nghĩjzey hậhpuan khôsrtdng thểjuyekgtbi côsrtdvnlco trong tậhpuan xưmabxơkxxsng máyueuu.

Cảvnlcm giáyueuc ôsrtdm côsrtd thậhpuat tốqojdt, giốqojdng nhưmabxvnlc ôsrtdm toàvnlcn bộwxlx thếmabx giớjzeyi.

srtd Chi Niệmrkgm cảvnlcm đjvpmwxlxng đjvpmkuvf cảvnlcvnlcnh mắdqgdt, anh dùkgtbng sứxzylc ôsrtdm côsrtd, lạkuvfi ôsrtdm côsrtd, sau đjvpmólhmklhmk mộwxlxt giọpclut lệmrkg, liềvbpwn theo gòindnyueu chậhpuam rãokkei rơkxxsi xuốqojdng, rơkxxsi ởajqc trong cổbpkcsrtd, anh dáyueun bêyueun tai côsrtd, giọpclung nólhmki cólhmk chúeuzst khàvnlcn khàvnlcn nólhmki: “Đalndìmabxnh Đalndìmabxnh, thậhpuat làvnlc hếmabxt cáyueuch vớjzeyi em màvnlc...”

mabxjzeyc mắdqgdt tuy nhẹojdm, nhưmabxng rơkxxsi ởajqc trêyueun da thịajqct, lạkuvfi rấtebyt nặtbxmng.

Thâojdmn thểjuye Tốqojdng Thanh Xuâojdmn nhẹojdm nhàvnlcng co rúeuzsm lạkuvfi mộwxlxt chúeuzst, giơkxxs tay lêyueun, nhốqojdt chặtbxmt eo Tôsrtd Chi Niệmrkgm.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.