Nói Yêu Em 99 Lần

Chương 809 : Bạo lực gia đình (9)

    trước sau   
Editor: May

Hốpgkjc mắudjht củllcha Tốpgkjng Thanh Xuâqnhsn, khôudajng khắudjhc chếcwto nổlkfvi liềccppn đbxgedxivyhbgn, côudaj mởccpp miệdoyxng, âqnhsm đbxgeiệdoyxu khôudajng quậngqst cưfdrnctenng giốpgkjng nhưfdrn trưfdrnbxgec, cũktqung khôudajng tùavzzy hứkelong giốpgkjng nhưfdrn trưfdrnbxgec, cóvxmw chỉxqeyiihj mềccppm mạhhlni ôudajn nhu vàiihjllchy khuấkelot nhàiihjn nhạhhlnt: “Vậngqsy còccppn anh? Anh cóvxmw biếcwtot hay khôudajng, hai ngàiihjy nàiihjy, anh luôudajn đbxgeang tổlkfvn thưfdrnơentxng em...”

“Anh biếcwtot em pháxegnt đbxgemmypng bao nhiêyhbgu dũktqung khíqnhs, mớbxgei làiihjm ra quyếcwtot đbxgegtyvnh ởccppavzzng vớbxgei anh khôudajng?”

“Em phấkelon đbxgekelou quêyhbgn mìvnvsnh dùavzzng dũktqung khíqnhs toàiihjn thâqnhsn nóvxmwi vớbxgei anh, em đbxgeếcwton đbxgegtyva ngụccppc cũktqung anh đbxgeưfdrnrytxc khôudajng?”

“Nhưfdrnng anh lạhhlni khôudajng nóvxmwi mộmmypt tiếcwtong xoay ngưfdrncteni khóvxmwa em ởccpp trong biệdoyxt thựdyiq, mặsbykc cho em phẫehuon nộmmyp, pháxegnt đbxgeyhbgn, gàiihjo thémmbht, từgtyv đbxgefwgfu đbxgeếcwton cuốpgkji đbxgeccppu khôudajng cóvxmw cho em chúyhbgt phảnjlxn ứkelong nàiihjo.”

Đpfbxáxegny mắudjht củllcha Tốpgkjng Thanh Xuâqnhsn dâqnhsng đbxgefwgfy sưfdrnơentxng mùavzz.




udaj Chi Niệdoyxm ôudajm chặsbykt côudaj, cúyhbgi khémmbhp míqnhs mắudjht, che lạhhlni thầfwgfn tháxegni xin lỗgtyvi nơentxi đbxgeáxegny mắudjht, trầfwgfm mặsbykc khôudajng tiếcwtong đbxgemmypng tùavzzy ýqvxvudaj chỉxqey tríqnhsch.

“Suy nghĩccpp đbxgefwgfu tiêyhbgn khi em ra khỏdxivi biệdoyxt thựdyiq củllcha anh, chíqnhsnh làiihj muốpgkjn đbxgei tìvnvsm anh, thửccpp đbxgei thuyếcwtot phụccppc anh, nhưfdrnng anh lạhhlni khôudajng cho em bấkelot kỳibbxentx hộmmypi mởccpp miệdoyxng nàiihjo, mặsbykc kệdoyx em vàiihj anh đbxgeếcwton nơentxi nàiihjo, đbxgeccppu muốpgkjn kémmbho ba theo bêyhbgn cạhhlnnh anh, thậngqsm chíqnhs cuốpgkji cùavzzng còccppn nóvxmwi muốpgkjn cưfdrnbxgei ngưfdrncteni kháxegnc...”

fdrnbxgec mắudjht theo gòccppxegn Tốpgkjng Thanh Xuâqnhsn, chậngqsm rãburei chảnjlxy xuôudaji xuốpgkjng, ngữdxiv khíqnhsudaj vốpgkjn mềccppm mạhhlni, liềccppn trởccppyhbgn cóvxmw chúyhbgt phẫehuon hậngqsn: “... Tôudaj Chi Niệdoyxm, anh cóvxmw biếcwtot khôudajng, cho dùavzz em khôudajng thểiihj gảnjlx cho anh, em cũktqung khôudajng bằnjlxng lòccppng nhìvnvsn ngưfdrncteni phụccpp nữdxiv kháxegnc gảnjlx cho anh, em khôudajng làiihjm đbxgeưfdrnrytxc giốpgkjng nhưfdrn anh, nhìvnvsn ngưfdrncteni mìvnvsnh thíqnhsch kếcwtot hôudajn, dùavzz bứkeloc đbxgeyhbgn chíqnhsnh mìvnvsnh, cũktqung hờcten hữdxivng lạhhlnnh nhạhhlnt.”

“Anh biếcwtot.” Tôudaj Chi Niệdoyxm lãburenh đbxgehhlnm mởccpp miệdoyxng.

Anh luôudaj biếcwtot anh đbxgeang tổlkfvn thưfdrnơentxng em, nhưfdrnng màiihj, đbxgelkfvng thờcteni lúyhbgc anh tổlkfvn thưfdrnơentxng em, em đbxgeau bao nhiêyhbgu, anh liềccppn đbxgeau hơentxn em gấkelop mưfdrncteni lầfwgfn.

Thờcteni khắudjhc đbxgeen tốpgkji nhấkelot trong cuộmmypc đbxgecteni củllcha anh, gặsbykp gỡqwgp em - áxegnnh sáxegnng rựdyiqc rỡqwgp nhấkelot, cho tớbxgei hôudajm nay, đbxgeãbure qua hai mưfdrnơentxi năcoopm, em vẫehuon làiihj tồlkfvn tạhhlni tinh khiếcwtot nhấkelot ởccpp trong thếcwto giớbxgei củllcha anh, anh thậngqst khôudajng muốpgkjn nhuộmmypm đbxgeen em, cho dùavzz đbxgeáxegny lòccppng anh giấkelou mộmmypt ýqvxv nghĩccpp đbxgeyhbgn cuồlkfvng, rấkelot muốpgkjn nhuộmmypm đbxgeen em, đbxgeiihj cho em ởccpp lạhhlni trong đbxgegtyva ngụccppc, hoàiihjn hoàiihjn toàiihjn toàiihjn thuộmmypc vềccpp anh.

Đpfbxìvnvsnh Đpfbxìvnvsnh, em xem, anh rấkelot tàiihjn nhẫehuon, rấkelot hắudjhc áxegnm?

Trêyhbgn mặsbykt lạhhlnnh nhạhhlnt củllcha Tôudaj Chi Niệdoyxm, cóvxmw bi ai nhàiihjn nhạhhlnt dâqnhsng lêyhbgn: “... Anh luôudajn biếcwtot, từgtyv nhiềccppu năcoopm trưfdrnbxgec, vàiihjo thờcteni khắudjhc anh biếcwtot em làiihj em gáxegni ruộmmypt củllcha anh đbxgeóvxmw, anh liềccppn đbxgeãbure tổlkfvn thưfdrnơentxng em.”

“Hiệdoyxn tạhhlni thìvnvs sao? Hiệdoyxn tạhhlni anh vẫehuon muốpgkjn tiếcwtop tụccppc tổlkfvn thưfdrnơentxng em sao?” Tốpgkjng Thanh Xuâqnhsn nhìvnvsn Tôudaj Chi Niệdoyxm chăcoopm chúyhbg, đbxgeáxegny mắudjht mang theo nưfdrnbxgec mắudjht, nổlkfvi lêyhbgn từgtyvng sợrytxi khẩrytxn trưfdrnơentxng.

Anh ôudajm côudaj, biếcwtot rõavzz sợrytxburei.

Sợrytx anh lạhhlni cựdyiq tuyệdoyxt lầfwgfn nữdxiva.

Anh còccppn đbxgekwytc đbxgeưfdrnrytxc từgtyv trong đbxgeáxegny lòccppng côudaj, côudaj đbxgeang tíqnhsnh toáxegnn nếcwtou anh cựdyiq tuyệdoyxt, tiếcwtop theo côudajyhbgn dùavzzng phưfdrnơentxng pháxegnp nhưfdrn thếcwtoiihjo.

udaj đbxgeâqnhsy làiihj mặsbykc cho anh cựdyiq tuyệdoyxt nhưfdrn thếcwtoiihjo, cũktqung quyếcwtot tâqnhsm muốpgkjn theo tiếcwtot tấkelou vớbxgei anh sao?

Kiêyhbgn trìvnvs củllcha côudaj, cốpgkj chấkelop củllcha côudaj, quấkelon quýqvxvt làiihjm phiềccppn củllcha côudaj...

xegnc loạhhlni cảnjlxm xúyhbgc mãburenh liệdoyxt, cấkelop tốpgkjc va chạhhlnm ởccpp trong lồlkfvng ngựdyiqc củllcha anh, liêyhbgn tụccppc khuấkeloy đbxgemmypng, đbxgefwgfu ngóvxmwn tay Tôudaj Chi Niệdoyxm vuốpgkjt ve Tốpgkjng Thanh Xuâqnhsn đbxgeccppu run rẩrytxy lêyhbgn theo, anh nhìvnvsn mắudjht côudaj chăcoopm chúyhbg, gằnjlxn từgtyvng chữdxiv hỏdxivi: “Tốpgkjng Thanh Xuâqnhsn, em biếcwtot hiệdoyxn tạhhlni em đbxgeang nóvxmwi cáxegni gìvnvs khôudajng?”

Áyvnxnh mắudjht Tốpgkjng Thanh Xuâqnhsn nhìvnvsn lạhhlni anh, trong suốpgkjt sáxegnng ngờcteni, khôudajng cóvxmw chúyhbgt xíqnhsu chầfwgfn chờcten: “Em biếcwtot.”

Anh dựdyiqa vàiihjo thâqnhsn thểiihj tiếcwtop xúyhbgc củllcha côudaj, cóvxmw thểiihj đbxgekwytc đbxgeưfdrnrytxc ràiihjnh mạhhlnch rõavzziihjng ýqvxvfdrnccppng châqnhsn thậngqst nhấkelot ởccpp trong đbxgeáxegny lòccppng côudaj, cho đbxgeáxegnp áxegnn giốpgkjng nhưfdrn trêyhbgn miệdoyxng côudaj.

Nhưfdrnyhbgc mớbxgei quen biếcwtot, côudaj cho anh tíqnhsn nhiệdoyxm sạhhlnch sẽthox thuầfwgfn túyhbgy khôudajng cóvxmw bấkelot kỳibbx tạhhlnp chấkelot nàiihjo, anh trai nóvxmwi chúyhbgiihj ngưfdrncteni xấkelou, chúyhbg chíqnhsnh làiihj ngưfdrncteni xấkelou.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.